Văn mẫu lớp 7: Cảm nghĩ của em về người ông kính yêu (Dàn ý 9 mẫu) Bài viết số 3 lớp 7 hay nhất

Qua bài viết này mvatoi.com.vn xin chia sẻ với các bạn thông tin và kiến thức về Cam nghi ve ong hot nhất được tổng hợp bởi M & Tôi

hôm no, download.vn sẽ cung cấp bài văn mẫu lớp 7: cảm nghĩ của em về người ông kính yêu, vô cùng hữu ích.

tài liệu bao gồm dàn ý và 9 bài văn mẫu lớp 7, mời các bạn học sinh cùng tham khảo nội dung chính sau đây.

dàn ý cảm nghĩ của người ông

1. mở bài

giới thiệu về người ông và tình cảm dành cho ông.

2. thanks bài

a. miêu tả đôi nét về ông

  • ngoại hình: dáng người, khuôn mặt, mái tóc…
  • tính cách: hiền từ, nhân hậu…
  • b. những kỉ niệm về người ông

    • tuổi thơ: Ông chăm sóc, bế bồng…
    • lớn lên: những lời dạy dỗ…
    • c. tình cảm dành cho ông: kính trọng, biết ơn, yêu thương…

      3. kết bài

      khẳng định lại tình cảm dành cho người ông.

      cảm nghĩ về người ông – mẫu 1

      hai tiếng “ông nội” trong tôi là hai từ vô cùng đẹp và thiêng liêng. cả tuổi ấu thơ của tôi đều gắn liền với những kỉ niệm về người ông yêu quý. những kỉ niệm ấy được ông vun đắp và gieo trồng tạo nên một góc đẹp trong tâm hồn tôi. vậy mà giờ đây ông đã không còn. nhưng hình ảnh ông sẽ mãi là ngọn lửa không tắt trong trái tim tôi.

      trước đây, ông sống cùng với gia đình tôi. khi còn nhỏ, ông chính là người chăm sóc tôi vì bố mẹ thường xuyên phải bận công việc. hồi đó người đầu tiên chứng kiến ​​những bước đi chập chững đầu đời, tiếng nói ngượng nghịu của tôi chíngh. Ông luôn kiên nhẫn cầm tay và hướng dẫn tôi đi, luôn chỉnh sửa lời nói cho tôi.

      người đầu tiên dạy dạy cho tôi biết yêu thương mọi người, giúp đỡ các bạn cùng lớp dậy khi vấp ngã. người đầu tiên đã mang cả thế giới đến bên tôi. ella người đã nâng đỡ chở che cho tôi trong sự bỡ ngỡ lạ lẫm khi tôi tự bước những bước đi đầu đời. Đó là ông, chính vì lẽ đó mà hình ảnh ông đã chiếm trọn trái tim thơ ngây của tôi.

      lớn hơn một chút tôi đã biết nói nũng nịu với ông: “with không chơi với ông, ông không mua gấu cho with”. Ông ôm tôi vào lòng thủ thỉ: “with à, cố gắng ngoan ngoãn và học thật giỏi ông sẽ mua gấu thật to cho with nha”. câu nói ấy của ông giờ đây vẫn còn vang vọng trong tôi như một lời nhắc nhở tôi phải cố gắng, cố gắng nhiều hơn nữa. Ông chính là động lực, là bến bờ đem đến cho tôi niềm tin và hy vọng.

      between rằng ở nơi xa, ông sẽ hạnh phúc như những niềm hạnh phúc mà ông đã mang đến bên tôi. ngày nào tôi cũng nhớ và cầu nguyện cho ông luôn hạnh phúc, vui vẻ.

      cảm nghĩ về người ông – mẫu 2

      gia đình thật quan trọng với mỗi người. bởi ở đó những người thân yêu luôn yêu thương chúng ta.

      trong gia đình, ông nội chính là người mà em thần tượng và vô cùng kính trọng. Ông luôn dạy cho chúng em biết những điều phải trái đúng sai, dạy chúng em những thói quen sinh hoạt tích cực sống hết mình cóà lý tƛi bãol. ngay từ khi em còn nhỏ em đã thân thiết và gần gũi với ông được ông yêu thương cưng chiều. mỗi buổi sáng ông em thường dậy từ sớm chăm sóc cho những chú chim cảnh, vườn cây, ao cá của mình. nhờ bàn tay chăm sóc của ông nội mà gia đình em luôn có rau sạch và cá tươi để ăn.

      Ông em năm nay đã tuổi mái tóc có nhiều sợi bạc nhưng sức vóc ông vẫn còn dẻo dai lắm. bởi ngày xưa ông từng có thời tham gia chiến trường từng vào sinh ra tử đối mặt với kẻ thù hiểm ác nhiều lần. chính những năm tháng khó khăn đó đã rèn luyện cho ông nội em một ý chí nghị lực sống phi phàm hơn người. Ông cũng thường xuyên tập thể dục nên sức khỏe from him vẫn còn khá tốt. nhưng đôi khi ông cũng bị đau nhức xương khớp nhất là khi trời trở gió thì vết thương ở chân ông do víên ạn ngày nào gĂmm pHải lại đn ớn ớn ớn ớn ớn ớn ớn ớn ớn em rất thương ông bởi em biết những lúc như vậy ông đau đớn nhiều lắm. nhưng dù bệnh tình có như thế nào ông nội em vẫn luôn thể hiện phong cách của một người chiến sĩ cụ hồ. Ông vui vẻ lắm, mỗi khi cả nhà lo lắng suýt xoa chu vết thương của ông, thì ông em ều gạt đi vài nói rằng một chút vết thương nhỏ nhậ vậy cđng gì ông. em vô cùng ngưỡng mộ và tự hào về ông nội của mình, bởi ella em đã từng được học những tiết lịch sử ý nghĩa mà ella cô giáo tr. EME HIểU RằNG ể Có MộT CUộC SốNG BìnH Yên NHư NGày Hôm Nay ông Cha Ta đã Phải Hy ​​Sinh Rất NHIềU, NHIềU ANH M trường, chúng em được hưởng cuộc sống thái bình. Đó là nhờ công lao của những người như ông nội em.

      Ông em cũng là người vô cùng nhân hậu thường xuyên giúp đỡ những người có hoàn cảnh khó khăn neo đơn ở trong làng của em. trong làng em ở có nhiều cụ già con cháu đều đi làm xa hoặc đã tử trận trong chiến tranh nên giờ họ chỉ sống có một mình. Ông em thường xuyên giúp đỡ những người đó và bảo cha mẹ cùng chúng em phải giúp đỡ những người có hoàn cảnh đặc biệt. Ông luôn sống vui vẻ hòa nhã với những người xung quanh nên trong làng xóm ai cũng yêu mến và tôn trọng ông nôi của em. những lúc nhàn rỗi ông nội em thường làm thơ bởi ông có tham gia câu lạc bộ thơ của hội cựu chiến binh.

      Ông là người mà em vô cùng ngưỡng mộ và tôn trọng, em mong sao ông em luôn được khỏe mạnh sống lâu trăm tuổi cùng với gia đình cỞ.

      cảm nghĩ về người ông – mẫu 3

      ai sinh ra trên đời cũng được sống trong sự bao bọc, tình yêu thương vô bờ bến của người thân trong gia đình. Ở đó có ông bà, cha mẹ, anh chị em và những người luôn đùm bọc chở che. Đối với em ông nội luôn là người em đáng kính nhất trong gia đình mình.

      năm nay ông nội bảy mươi tuổi. dù he đã đến tuổi gần đất xa trời nhưng ông vẫn rất minh mẫn và nhanh nhẹn trong mọi sinh hoạt thường ngày của đời sống. khuôn mặt ông vuông hình chữ điền và rất góc cạnh, em thường hay đùa rằng “Ông ngày xưa chắc đẹp lắm bà nhỉ?”. thế nhưng để lại sự in dấu của thời gian là hai gò má nhô cao, khuôn mặt hơi bóp lại. Đổi lại nước da hồng hào vẫn còn in dấu trên khuôn mặt đầy sự phúc hậu ấy. tóc ông bạc trắng tựa như một ông tiên, ông bụt bước ra từ câu chuyện cổ tích ngày xưa ra. thêm vào đó là cặp râu bạc trắng lại tô thêm phần đẹp lão cho nội. qua năm that, qua bao ngày dãi nắng dầm mưa tảo tần gánh vac gia đình xưa kia mà giờ đy da ông bắt ầu điểm những vết ồi mồi trên mặt, tay, chân. Đôi chân vẫn còn đi lại rất tốt những ngày một thêm yếu đi, đôi bàn tay thì xương xương, bé gầy ghi ấn bao sự ợ cẻ va.

      Ông rất hiền lành và luôn yêu thương con cháu, mọi người trong gia đình. những lúc rảnh rỗi ông thường hay giúp đỡ mọi người hết sức có thể công việc chung cũng như trong gia đình nói riêng. NếU thấy with cháu học tập, làm việc mệt mỏi thì nội sẽ góp một tay giúp ỡỡ những công việc từc cai nhỏt nhặt trong cutc sống: qét tích cực tham gia cac hoạt ộng ột ộNg, phong, pHong trog, x thế nên sức khỏe dẻo dai của nội không phải bỗng dưng màc ược, thứ sức khỏe khiến bao người pHải trầm k trrịà v gi hoạt ộng sôi nổi, group ỡỡ mọi người nếu có thể, thhi -kng àng nội ất ượt ượ ược ng ọu có thể, thếng ông nội ất ượt ượt ượ ược ng ọu có thể, thhiêng. Đó là điều em cảm thấy rất đáng kính và tự hào vềông.

      Sáng sớm hằng ngày dậy ông thường dắt with ki ki nhà em đi c cùng ra chỗng viên gần nhà tập thểc và đi dạo ngay khi cả nhà còn chìm giấc ng ủ Say. có đôi lúc ông còn chu đáo chuẩn bị cả bữa sáng cho gia đình để giúp with cháu trong nhà chuyên tâm chu đáo học tập và công việc hơn. NHữNG BUổI CHIềU, TRờI ẹP ôNG CũNG There are dẫn em ra công viên và đi vòng quanh, nói chuyện, hỏi han mọi chuyện vềc tập, bạn bạn bạn bạn bạn ở nthà những phút giây ấy khoái sau những tiết học căng thẳng trên lớp. rồi hai ông cháu thỉnh thoảng lại ra ngồi ghế đá, làm vài ván cờ tiếng, tiếng cười đùa, “chặn nước” rộn rã rất v vẺ

      gần đây sức khỏe ông ngày một yếu, em rất thương ông, hầu như chiều nào đi học vềc vềm .

      em rất thương ông và mỗi ngày đều cố gắng học tập để không phụ lòng ông nội. she hứa sẽ chăm chỉ học hành để trở thành with ngoan trò giỏi như mong muốn của nội.

      nếu có điều ước, em chỉ ước nội được mãi mãi mạnh khỏe sống và quây quần bên con cháu và gia đình. một người ông nội, người bạn, người cha, và tấm gương sáng cho mọi người noi theo.

      cảm nghĩ về người ông – mẫu 4

      Ông nội em là sĩ quan quân đội về hưu với hàm đại tá. gần như suốt cuộc đời from him, ông công tác xa nhà, giờ đây mới có điều kiện chung sống với gia đình. Ông em rất vui, vì được ở nhà với đàn cháu thân yêu.

      ngày nào cũng vậy, cứ tang tảng sáng là ông em dẫn ầu nửa “tiểu ội” cháu nội, cháu ngoại chạy dọc with ường làng dẫn ra canh ồng ể ể ể gió sớm mát lộng, bầu trời thoáng đãng. em khoan khoái hít căng lồng ngực hương vị quen thuộc của đất đai, cây cỏ quê hương. tập thể dục buổi sáng xong, ông nhắc nhở các cháu đánh răng, rửa mặt, ăn sáng và thay quần áo, chuẩn bị đến trường. nhìn đàn cháu ngoan ngoãn khoanh tay, cúi đầu lễ phép đồng thanh cất tiếng chào, ông em mỉm cười sung sướng: “Ừ! Ông chào các cháu. ớn!”

      em rất thích tác phong làm việc nhanh nhẹn, dứt khoát của ông. trước khi làm bất cứ việc gì, ông đều cân nhắc kĩ. Ông thường bảo: “làm việc cũng như đánh trận ấy các cháu ạ! phải xem xét thật cẩn thận, tìm ra cách thực hiện nhanh nhất và có hiệu quả nhất”. Ông nói được, làm được và rèn luyện cho đàn cháu nề nếp ấy. từ ngày ông về, ngôi nhà khang trang, sáng sủa hẳn lên, đồ đạc được sắp xếp gọn gàng đâu vào đấy. không còn cảnh giày dép, đồ chơi, sách vở bạ đâu vứt đấy bừa bãi như trước đây. cháu nào phạm lỗi, ông nhẹ nhàng nhắc nhở, ít khi quở mắng. thấy cách dạy các cháu của ông, bà em bằng lòng lắm.

      mặc dù gắn bó với môi trường quân ội gần bốn mươi năm nhưng ông em vẫn giữ nguyên bản chất của người nông dân chất phcht thật thà, cần chĂm chỉ. mọi việc lớn nhỏ, ông chẳng nề hà vất vả. Khu vườn nhà em dạo trước chỉ có dăm ba cây ổi, cây táo cằn cỗi, bây giờ đã xanh tốt với những dãy chuối, bưởi, cam, nhãn, vải thiều và nhiều thứ cây cây emp. mùa nào thức ấy, trong nhà lúc nào cũng có hoa quả tươi mới, ngọt ngào. Đó là công sức của ông đổ ra đã mấy năm nay. Ông em thích làm việc, thích mang lại niềm vui cho mọi người.

      Ông chính là người mà em kính trọng nhất. em mong ông sẽ luôn khỏe mạnh để ở bên cạnh with cháu thật lâu.

      cảm nghĩ về người ông – mẫu 5

      trong gia đình, ông nội chính là người em yêu thương và kính trọng nhất. Ông là một điểm tựa tinh thần vững chắc cho con cháu.

      Ông nội của em năm nay đã bảy mươi tư tuổi. nhưng ông vẫn còn minh mẫn lắm. trước khi nghỉ hưu, ông em là một cán bộ nhà nước. Ông rất yêu thương with cháu. nhưng ông cũng rất nghiêm khắc khi chúng em mắc lỗi. tuy tuổi đã cao nhưng ông vẫn còn rất khỏe. hàng ngày, ông đều dậy sớm để đi bộ. sau đó ông with đưa em tới trường.

      Ông nội của em rất yêu thích công việc trồng cây nên vườn nhà lúc nào cũng đầy những cây trái. khu vườn được ông chăm sóc nên cây cối quanh năm đều xanh tốt. những cây ăn quả đã cho trái ngọt không biết bao nhiêu mùa. sau khi làm xong những công việc vặt trong nhà, ông thường ra vườn chăm sóc cây cối. lúc đó, em lại chạy theo ông để đòi được giúp ông tưới tắm cho cây cối trong vườn. Ông đã dạy em phải chăm chút cây cối một cách nâng niu, cẩn thận. như vậy, đến mùa, cây cối mới ra hoa kết trái, chúng tôi mới được hưởng hoa thơm quả ngọt.

      em rất yêu thương và kính trọng ông nội. em mong ông sẽ luôn khỏe mạnh để sống thật lâu cùng với mọi người trong gia đình.

      cảm nghĩ về người ông – mẫu 6

      Điều may mắn nhất trong cuộc đời mỗi người có lẽ đó chính là có được một mái nhà yêu thương. Đó là nơi nuôi dưỡng ta trưởng thành, vỗ về ta mỗi khi ta gặp biến cố cũng như khó khăn trong cuộc sống. b?i? em yêu tất cả các thành viên trong gia đình của mình, trong đó, người mà em kính trọng nhất, đó chính là ông nội của em.

      ông nội em vốn là một cựu chiến binh, từng chinh chiến trên chiến trường trường sơn ể bảo vệ ất nước, mang lại ộcộ since 1954, nghe theo tiếng gọi của tổ quốc, ông của em đã tự nguyện xung phong lên đường nhập ngũ, tham gia đấu tranh chống dâmƣp l. qua những bài học lịch sử trên lớp và những câu chuyện chiến trường mà ông there are kể cho em thì em biết ược rằng chiến trường là nơi vôn cùng nguy hiểm, nơi mà mà mà q bão đạn như vậy thì tính mạng của người lính cũng hết sức mong manh. hiểu được như vậy em càng cảm thấy ngưỡng mộ và tự hào về người ông anh hùng của mình.

      vì ất nước, vì ồng bào ông của em đã tham gia ấu tranh chống phÁp, cái ác liệt của chiến tranh cũng không làm nhụt, trong mọn c. Trong Cuộc Khang Chiến chống phap, mà khi ế ếc mĩ xâm lược thì một lần nữa ông em xung phong chiến ấu ở chiến trường miền nam thống nhất ất nước. tuy may mắn có thể trở về được an toàn nhưng ông em cũng phải mang những thương tật bên mình, chân phải của ông từng bị trúng đạn giặc nên giờ đây ông không đi được như bình thường, mỗi ngày trái gió trở trời thì ông lại bị đau nhức xương cốt.

      mỗi lần ông bị đau chân như vậy, em thường giúp ông đi lên những bậc hè cao, ỡ ông xuống sân khi ông muốn ra vườt cắt tỉa những chậu cảnh. em chợt nhớ ến những câu thơ trong bài thương ông, em thấy tình cảm của cậu bé dành cho ông trong bài thơ cũng giống như tình yêu em dành

      “Ông bị đau chân nó sưng nó tấy Đi phải chống gậy”

      (thương ông)

      ông em tuy là cựu chiến binh nhưng lúc ất nước mới ược giải phóng, ông em không ược công nhận là thương binh bởi một trốt l. lúc ấy tuy chưa hiểu nhiều lắm nhưng em thấy ông bị đối xử rất bất công, dùng cả tuổi trẻ để đấu tranh chống giặc giành chính quyền, nhưng khi hòa bình lập lại không những không được công nhận chiến công mà còn bị phủ định hết những công lao trước đó, một tờ giấy có thể chứng minh ược điều gì, quan trọng không phải ông của em đã làm ưo ợc han cho

      nhưng trái ngược lại với sự mất bình tĩnh của em, ông em không những không tức giận mà còn rất bình thản, bởi theo ông thì mục đích ông ra chiến trường, vào sinh ra tử cùng những người đồng đội không phải ể nhận lấy những lời khen ngợi, ược nhận những huân chương cao quý, mà ơn giản chỉ là muốn giành lại ộc lập choc dân tộc, bảo vệc sống của nhm. Ông em là một người nhân hậu, tấm lòng của ông cũng thật đáng trân trọng, những ức tính tốt của ông là mục tiêu ể ểpc,.

      ông there are kể cho em những câu chuyện ở chiến trường, ông nói về cai á liệt của chiến tranh, nói về tình đóp những người ồng ội hỗ trợ, giúp ỡn nhau thu thu th old kho t những người linh trong lời kể của ông là những người có tinh thần ấu tranh mạnh mẽ, lead p>

      Ông là người em yêu quý nhất, ông có tấm lòng nhân hậu to lớn cùng rất nhiều những phẩm chất tốt đẹp. Ông là tấm gương sáng để thế hệ with cháu như chúng em noi theo. em rất yêu quý và tự hào khi là một đứa cháu nhỏ của ông.

      cảm nghĩ về người ông – mẫu 7

      người mà em yêu quý nhất trong gia đình chính là ông nội. Ông là tấm gương sáng ngời để em học tập.

      Ông nội em năm nay đã gần tám mươi tuổi. tuy thế, ông vẫn thật khỏe mạnh. Ông có dáng người đậm và chắc, bước đi điềm tĩnh, Khoan Thai. râu tóc của ông đã bạc trắng nhưng da dẻ vẫn hồng hào. Đôi mắt của ông không còn màu đen trong tinh anh mà đã thoáng màu mờ đục, khi đọc sách, ông thường phải dùng đến cặp kính lão cấn t c. râu ông mọc dài đến ngang ngực.

      Đôi lúc, hình ảnh của ông khiến em nghĩ đến một ông tiên, ông bụt nào đó trong cổ tích. Đặc biệt, hai cánh tay của ông còn khá săn chắc, thỉnh thoảng, ông vẫn xách những xô nước mà em phải ì ạch mãi không di chuyển đư nhìn ông đánh đàn trâu ra bờ mương chăn không ai tin được tuổi ông đã đến vậy . Ông cũng rất ít ốm đau, các cô bác hàng xóm thường khen: “Ông thật có phúc!”. riêng em, em hiểu rõ tại sao sức khỏe của ông lại tốt như thế. Ấy là vì ông rất chăm tập thể dục. sáng sáng, ông dậy sớm làm vệ sinh cá nhân rồi lên tầng thượng tập tạ. buổi chiều, ông lại gọi em, hai ông cháu chạy bộ trong sân trường tiểu học. thêm nữa còn là chế độ ăn uống của ông. mồi bữa ông ăn nhất định một số lượng cơm, ăn nhiều rau và mỗi ngày uống một chén rượu nhỏ. Điều em khâm phục nhất là ông giữ chế độ tập luyện và ăn uống rất điều độ. em học ược ở ông tính tự giác và kỉ luật cao: theo tấm gương ấy của ông, em học bài và làm bài ều ặn, cố gắng không ểng vi r.

      không chỉ vậy, ông con là một tấm gương mẫu mực về lối sống trong gia đình khiến mọi người yêu quý, kính trọng. Ông sống tiết kiệm, ngăn nắp và điềm tĩnh. phòng riêng của ông lúc nào cũng gọn gàng, sạch sẽ. Ông thường tự quét dọn, sắp xếp lấy phòng mình ít khi phiền đến with cháu. Mỗi dịp lễ tết, bố mẹ em lại muốn mua biếu ông quần áo hoặc bộn câu mới nhưng ông ôn ều từ chối nói chong cu đt.àl.ển (ểc) đôi khi, ông lại nhẹ nhàng hòa giải, nhắc nhở rằng pHải biết lấy hòa thuận trong gia đình làm trọng, traánh cãi vã lẫn nhau ảnh hưởng không tốt ến with cai.

      riêng em, từ nhỏ đến lớn, em giống như cái bóng nhỏ loắt choắt theo chân ông. với em, ông vừa cưng chiều vừa nghiêm khắc dạy dỗ. Được ai biếu tặng tiền, ông đều gọi bố mẹ em đến nói rằng ông cho thăng tít, dặn bố mẹ em phải biết cách tiêu cho con. lương hưu hàng tháng, ông cũng trích ra để khi thì mua cho em sách vở, lúc lại mua quà hay mua quần áo mới cho em. những lúc rảnh rỗi, ông còn dạy em làm điều, làm đèn trung thu, câu cá… thậm chí, ông còn làm “quân sư” cho em khi em gặp những kh xệa hay, .nkh ệa hay bởi thế, với em, nhắc đến ông là nhắc đến bao niềm yêu thương đầy thiêng liêng, xúc động.

      Ông nội thật là một cây cao bóng cả tỏa mát trên mái nhà của gia đình em. yêu quý ông, em ước ông sống thật lâu để em được học từ ông những điều hay điều đẹp. em cũng tự nhủ phải cố gắng học thật giỏi để làm ông vui lòng!

      cảm nghĩ về người ông – mẫu 8

      tuổi thơ của tôi là những năm tháng gắn bó cùng ông nội. Đối với tôi, ông chính là người thân mà tôi yêu thương và kính trọng nhất trong cuộc đời của mình.

      Ông nội của tôi năm nay đã bảy mươi tư tuổi. nhưng ông vẫn còn minh mẫn lắm. Ông có khuôn mặt phúc hậu, hiền từ. chòm râu dài, bạc phơ. Đôi mắt sáng như vì sao trên bầu trời. Đôi bàn tay của ông đã có nhiều nếp nhăn.

      trước khi nghỉ hưu, ông tôi là một cán bộ nhà nước. Ông rất yêu thương with cháu. nhưng ông cũng rất nghiêm khắc khi chúng tôi mắc lỗi. tuy tuổi đã cao nhưng ông vẫn còn rất khỏe. mọi người đều rất yêu quý, kính trọng ông.

      khi còn nhỏ, bố mẹ thường bận công việc. Ông nội là đã chăm sóc tôi. ngày đầu tiên đi học, ông cũng là người đưa tôi đến trường. có quà bánh, ông đều để dành cho tôi. tình yêu thương của ông dành cho tôi thật lớn lao.

      những kỉ niệm về ông nội cũng thật đáng trân trọng. hồi còn bé, tôi được ông chở đi chơi trên chiếc xe đạp cũ. thỉnh thoảng, tôi lại được nghe ông kể chuyện ngày xưa. hay cả những lúc theo ông vào vườn cây chăm sóc cây cối. Ông đã dạy cho tôi cách chăm sóc cây cối thật cẩn thận. nhờ có ông, tôi đã biết sống yêu thương mọi vật xung quanh hơn.

      thời gian trôi qua, sức khỏe của ông ngày càng yếu đi. bởi vậy mà ông cần có sự quan tâm, chăm sóc của with cháu nhiều hơn. mỗi khi có thời gian rảnh, tôi sẽ dành thời gian trò chuyện với ông. có khi, hai ông cháu lại cùng nhau chơi cờ, there is đi câu cá. những lúc đó, tôi cảm thấy rất vui vẻ, hạnh phúc.

      Ông nội chính là điểm tựa tinh thần vững chắc của cả gia đình. tôi luôn dành cho ông sự kính trọng. between rằng ông sẽ luôn khỏe mạnh để sống thật lâu bên with cháu.

      cảm nghĩ về người ông – mẫu 9

      trong gia đình em, mọi người luôn yêu mến và kính trọng nhau. nhưng người em cảm thấy yêu thương nhất chính là ông nội.

      năm nay, ông nội của em đã bảy mươi sáu tuổi. nhưng ông vẫn còn rất khỏe mạnh. Ông em có dáng người đầy đặn. khuôn mặt vuông chữ điền. nụ cười hiền hậu. vầng trán rộng toát lên vẻ cương nghị. mái tóc của ông đã bạc trắng. Đôi bàn tay from him nhăn nheo với những vết chai sần. trước khi nghỉ hưu, ông là một cán bộ của thôn. Ông luôn quan tâm, lo lắng đến mọi người xung quanh. bởi vậy, mọi người trong xóm luôn kính trọng, yêu mến ông.

      mỗi lần về thăm ông, em cảm thấy vô cùng hạnh phúc. vì ella em ella đã có rất nhiều kỉ niệm đẹp bên ông nội. em còn nhớ ông rất thích chăm sóc cây cối. khu vườn của ông luôn xanh tốt quanh năm. em còn được thưởng thức rất nhiều trái ngọt trong khu vườn của ông. có nhiều lần, em theo ông ra vườn chơi, phụ ông tưới cây, nhặt lá vàng. em đã thấy cách ông chăm sóc từng loại cây rất cẩn thận. hai ông cháu vườn làm vừa trò chuyện rất vui vẻ. Ông còn kể cho em nghe những chuyện về cuộc sống của nhân dân ta ngày xưa. she em đã biết thêm nhiều điều về cuộc sống ngày xưa.

      Đối với em, những kỉ niệm bên cạnh ông thật quý giá. ngày hôm nay, ông đã rời xa em mãi mãi. nhưng những lời dạy dỗ, những kỉ niệm về ông vẫn còn đó. chúng sẽ mãi là hành trang quý giá để chúng em có thể vững bước trong cuộc sống.

      Ông nội là một điểm tựa tinh thần vững chắc của mọi thành viên trong gia đình. em sẽ cố gắng học tập thật tốt, trở thành một người có ích cho xã hội để ông luôn cảm thấy tự hào về em.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *