Tuyển tạp một số bài thơ hay của nhà thơ Tố Hữu

Mời các bạn xem danh sách tổng hợp Các bài thơ cấp 2 hay nhất và đầy đủ nhất

1, từ Ấy

từ ấy trong tôi bừng nắng hạmặt trời chân lý chói qua timhồn tôi là một vườn hoa lárất đậm hương và rộn tiếng chim…

tôi buộc lòng tôi với mọi ngườiĐể tình trang trải với trăm nơiĐể hồn tôi với bao hồn khổgần gũi nhau thêm khn mần>

tôi đã là con của vạn nhàlà em của vạn kiếp phôi phalà anh của vạn đầu em nhỏkhông áo cơm, cù bất cù bơ…

January 7, 1938

2, khi with your hú

khi with your wet gọi bầylúa chiêm đang chynnnn thy ngọt dầnvườn râm dậy tiếng ses ngânbắp rây vàng hạt ầy sân nắng đàotrời xanh càng rộng c c …………………………………………………………………/prodim

huế, thang 7-1939

3, lượm

ngày huế đổ máu,chú hà nội về,tình cờ chú cháu,gặp nhau hàng bè.

chú bé loắt choắt,cái xắc xinh xinh,cái chân thoăn thoắt,cái đầu nghênh nghênh,

ca-lô đội lệch,mồm huýt sáo vang,như con chim chích,nhảy trên đường vàng…

– “cháu đi liên lạc,vui lắm chú à.Ở đồn mang cá,thích hơn ở nhà!”

cháu cười híp mí,má đỏ bồ quân:- “¡thôi, chào đồng chí!”cháu đi xa dần…

cháu đi đường cháu,chú lên đường ra,Ðến nay tháng sáu,chợt nghe tin nhà.

ra thế, lượm ơi!

một hôm nào đó,như bao hôm nào,chú đồng chí nhỏ,bỏ thư vào bao,

vụt qua mặt trận,Ðạn bay vèo vèo,thư đề “thượng khẩn”,sợ chi hiểm nghèo!

Ðường quê vắng vẻ,lúa trổ đòng đòng,ca-lô chú bé,nhấp nhô trên đồng…

bỗng loè chớp đỏ,thôi rồi, lượm ơi!chú đồng chí nhỏ,một dòng máu tươi!

cháu nằm trên lúa,tay nắm chặt bông,lúa thơm mùi sữa,hồn bay giữa đồng.

lượm ơi, with không?

chú bé loắt choắt,cái xắc xinh xinh,cái chân thoăn thoắt,cái đầu nghênh nghênh.

ca-lô đội lệch,mồm huýt sáo vang,như con chim chích,nhảy trên đường vàng…

1949

4, việt bắc

– mình về mình có nhớ ta?mười lăm năm ấy thiết tha mặn nồng.mình về mình có nhớ không?nhìn cây nhớớ núi, nhìnguh>

– tiếng ai tha thiết bên cồnbâng khuâng trong dạ, bồn chồn bước điÁo chàm đưa buổi phân lycầm tay nhau biết nói gì hôm nay…

mình đi, có nhớ những ngàymưa nguồn suối lũ, những mây c cùng mù? mình về, có nhớ chiến khumiếng cơm chấm muối, mối thùng vai? mình v v vh v, rừng ụng ụng ăng n. giàmình đi, có nhớ những nhàhắt hiu lau xám, ậm đà lòng sonmình về, còn nhớ núi nonnhớ khi kháng nhật, thuở còn việt đ ì ình đnnn, mìnnn có nht, thá, thhhhhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhn, mad.

– ta với mình, mình với talòng ta sau trước mặn mà đinh ninhmình đi, mình lại nhớ mìnhnguồn bao nhiêu nước nghĩa tình bấy nhiêu…nhớ gì như nhớ người yêutrăng lên đầu núi, nắng chiều lưng nươngnhớ từng bản khói cùng sươngsớm khuya bếp lửa người thương đi về.nhớ từng rừng nứa bờ traingòi thia sông ðáy, suối lê vơi ầyta đi, ta nhớ những ngàymình đy ta ắng, n.

thương nhau, chia củ sắn lùibát cơm sẻ nửa, chăn sui đắp cùngnhớ người mẹ nắng cháy lưngÐịu con lên rẫy bẻ từng bắp ngônhớ sao lớp học i tờÐồng khuya đuốc sáng những giờ liên hoannhớ sao ngày tháng cơ quangian nan đời vẫn ca vang núi đèo.nhớ sao tiếng mõ rừng chiềuchày đêm nện cối đều đều suối xa…

ta về, mình có nhớ tata về ta nhớ những hoa cùng ngườirừng xanh hoa chuối đỏ tươiÐèo cao nắng ánh dao gài thắt lưng.ngày xuân mơ nở trắng rừngnhớ người đan nón chuốt từng sợi giangve kêu rừng phách đổ vàngnhớ cô em gái hái măng một mìnhrừng thu trăng rọi hoà bìnhnhớ ai tiếng hát ân tình thuỷ chung.

nhớ khi giặc ến giặc lùngrừng cây núi

ai về ai có nhớ không? ta về ta nhớ phủ thông, đèo giàngớ sông lô, nhớ pHố ràngớ từ cao-lạng nhớ sag nhị hà … Trùng trùngánh sao ầu sung bạn cùng mũ nandân công ỏ đêm thăm thẳm sương dàyðèn pha bật sáng như ngày mai lên.tin vui chiến thắng trăm miềmhoà bình, tây bắc, ðiện biên vui vềvui từ ðồng thap

ai về ai có nhớ không?ngọn cờ đỏ thắm gió lồng cửa hang.nắng trưa rực rỡ sao vàngtrung ương, chính phủ luận bàn việc côngÐiều quân chiến dịch thu đôngnông thôn phát động, giao thông mở đườnggiữ đê, phòng hạn , jue lươnggửi dao miền ngược, thêm trường các khu…

Ở đâu u ám quân thùnhìn lên việt bắc: cụ hồ sáng soiỞ đâu đau đớn giống nòitrông về việt bắc mà nuôi chí bền.mười lăm năm ấy ai quênquê hương cách mạng dựng nên cộng hoàmình về mình lại nhớ tamái đình hồng thái cây đa tân trào.

– nước trôi nước có về nguồnmây đi mây có cùng non trở về? mình về, ta gửi về quêthuyền nâu trir mộng với bè nứa mainâu nhuộm áo không phaicho lòng ềa ậa n. mai gài chặt mối tình ngược xuôi.

– nước trôi, lòng suối chẳng trôimây đi mây vẫn nhớ hồi về nonÐá mòn nhưng dạ chẳng mònchàm nâu thêm đậm, phấn son chẳng nhoà.nứa mai mình gửi quê nhànước non đâu cũng là ta với mìnhthái bình đồng lại tươi xanhphên nhà lại ấm, mái đình lại vui…

– mình về thành thị xa xôinhà cao, còn thấy núi ồi nữa chăng?

– ðường về, đây đó gần thôi! hôm nay rời bản về nơi thị thànhnhà cao chẳng khuất non xanhphố đông, càng giục chân nhanh bước ường.ngày mai về lừng ộng ộng. sơn khêngược xuôi tàu chạy, bốn bề lưới giăng.than phấn mễ, thiếc cao bằngphố phường như nấm như măng giữa trờimái trường ngói mới đỏ tươi.chợ vui trăm nẻo về khơi luồng hàngmuối thái bình ngược hà giangcày bừa Ðông xuất, mía đường tỉnh thanhai về mua vại hương canhai lên mình gửi cho anh với nàngchiếu nga sơn, gạch bát tràngvải tơ nam Ðịnh, lụa hàng hà ÐôngÁo em thêu chỉ biếc hồngmùa xuân ngày hội lùng tùng thêm tươicòn non, còn nước, còn trờibác hồ thêm khoẻ , cuộc đời càng vui!

– mình về với bác đường xuôithưa giùm việt bắc không nguôi nhớ ngườinhớ ông cụ mắt sáng ngờiÁo nâu túi vải đẹp tươi lạ thường!nhớ người những sáng tinh sươngung dung yên ngựa trên đường suối reonhớ chân người bước lên đèongười đi rừng núi trông theo bong người…

– lòng ta ơn ðảng ời ờingược xuôi đôi mặt một lời song song

cầm tay nhau hát vui chunghôm sau mình nhé, hát cùng thủ đô.

10-1954

5, bầm Ơi!

ai về thăm mẹ quê tachiều nay f ứa with xa nhớ thầm… bầm ơic ré không bầm! heo heo gió núi, lâm thâm mưa pHùnbầm ra ruộng cấy bầm runchân lội dưới dưới dưới dưới bù đonruột gan bầm lại thương con mấy lần.mưa phùn ướt áo tứ thânmưa bao nhiêu hạt, thương bầm bấy nhiêu!bầm ơi, sớm sớm chiều chiềuthương con, bầm chớ lo nhiều bầm nghe!con đi trăm núi ngàn khechưa bằng muôn nỗi tái Tê lòng bầmcon đi đánh giặc mười nămchưa bằng khó nhọc ời bầm sáu mươi.con ra tiền tuyến xa xôiyêu bầm yêu nước, cả đôi mẹ hiền.nh như gầnanh em ồng chí quây quần là con.bầm yêu con, yêu luôn ồng chibầm qualk with, bầm qualk anh em.bầm ơi, liền khú ruột mềmcó có mẹ, cò thêm ồng bà đn mầi bầi bầi bưới bưới bưới bưới bưới bưới bưới bưới bưới bưới bưới bưới bưới bưới b bao nhiêu bầm! bao bà cụ từ tâm như mẹyêu qualk with như ẻ with ra.cho with nào áo nào quàcho củi with sưởi, cho nhà with ngơi.con đi, with lớn lên rồichỉ thương bầm ở nhà ngồi ngồi ngồi ngồi , bầm nhé đừng buồngiặc tan, with lại sớm hôm cùng bầm.mẹ già tóc bạc hoa râmchiều nay chắc cũng nghe thầm tiếng with…

(1948)

6, một tiếng Đờn

Ôi kiếp trăm năm được mấy ngàytrời xanh không gợn áng mây baythủy chung son sắt nên tình bạnÊm ấm lòng ta mỗi phút giây.

còn khổ đau nào đau khổ hơntrái tim luôn sát muối oán hờncòn đây một chút trong đêm lạnhĐầm ấm bên em một tiếng đờn.

(20-2-1991)

7, tạm biệt

tạm biệt đời ta yêu quý nhất, còn mấy dòng thơ, một nắm tro.thơ gửi bạn đường. tro bon đất, sống là cho. chết cũng là cho.

7.1, dửng dưng

du khách bảo đây vườn kín đáovới hương dìu dịu, ý ngàn xưathời mây xanh nhạt màu hư ảoĐây xứ mơ màng, đây xứ thơ…

cô gái thẫn thờ vê áo mỏng,nghiêng nghiêng vành nón dáng chờ aiven bờ sông phẳng con đò mộnglả lướt đi về trong gio mai…

thành quách trăm năm sầm mặt lạnhngọn cờ uể oải vật vờ laylâu đài đường bệ màu kiêu hãnhÁo gấm hài nhung cánh phượng bay.

ta nện gót trên đường phố huếdửng dưng không một cảm tình chikhông gian sặc sụa mùi ô uếmà nước dòng hương mãi cuốn đi…

Ý chết đã phơi vàng héo úamùa thu lá sắp rụng trên đườngmơ chi ảo mộng ngàn xưa nữa ?cây hết thời xanh đến tiết vàng!

ai tưởng ngàn năm nương đất ấymầm non thêm nhựa, lá thêm tươiÔi mỉa mai hồn ta chỉ thấyrêu hèn sống gửi nthánh>

ai tưởng thiên đường sao nhấp nhánhtài hoa tinh kết, ngọc long lanhta chỉ thấy nơi đây mồ lạnhchôn linh hồn đắm đuối hư.

8, bác Ơi!

suốt mấy hôm rày đau tiễn đưaĐời tuôn nước mắt, trời tuôn mưa…chiều nay con chạy về thăm bácƯớt lạnh vướn cau, mấp!

con lại lần theo lối sỏi quenĐến bên thang gác, đứng nhìn lênchuông ôi chuông nhỏ còn reo nữa?phòng lặng, rèm buông, tắt ánh đèn

bác đã đi rồi sao, bác ơi!mùa jue đang đẹp, nắng xanh trờimiền nam đang thắng, mơ ngày hộirước bác vào thăm, thấy bác!

trái bưởi kia vàng ngọt với aithơm cho ai nữa, hỡi hoa nhài!còn đâu bóng bác đi hôm sớmquanh mặt hồ in mây trắng bay…

Ôi, phải chi lòng được thảnh thơinăm canh bớt nặng nỗi thương đờibác ơi, tim bác mênh mông thếÔm cả non sông, mọi kiếp

bác chẳng buồn đâu, bác chỉ đaunỗi đau dân nước, nỗi năm châuchỉ lo muôn mối như lòng mẹcho hôm nay và cho mai sau…

bác để tình thương cho chúng conmột đời thanh bạch, chẳng vàng sonmong manh áo vải hồn muôn trượnghơn tượng đồng phơi những n>

Ôi bác hồ ơi, những xế chiềunghìn thu nhớ bác biết bao nhiêu?ra đi, bác dặn: “còn non nước…”nghĩa nặng, lòng không dám khóc nhi>

(6-9-1969)

9, hoan hô chiến sĩ Điện well

me

tin về nửa đêmhoả tốc hoả tốcngựa bay lên dốcĐuốc chạy sáng rừngchuông reo tin mừngloa kêu từng cửalàng bản đỏ n,

hoan hô chiến sĩ Điện biênhoan hô đồng chí võ nguyên giáp!sét đánh ngày đêmxuống đầu giặc pháp!vinh quang tổ quốc chúng tanước việt nam dân chủ cộng hoàvinh quang hồ chí minh, cha củachúng ta ngàn năm sống mãiquyết chiến quyết thing, cờ đỏsao vàng vĩ đại

khang chiến ba nghìn ngàykhông đêm nào vui bằng đêm nayđêm lịch sử điện biên sáng rựctrên ất nước, nhưhuân chương trên ngựcdân tộc ta two tộc.

Điện biên vời vợi nghìn trùngmà lòng bốn biển nhịp cùng lòng taĐêm nay bè bạn gần xatin về chắc cũng chan hoà vui chung.

ii

hoan hô chiến sĩ Điện biênchiến sĩ anh hùngĐầu nung lửa sắtnăm mươi sáu ngày đêm khoét núi,ngủ hầm, mưa dầm, cơm vắtmáu trộn bùn nongan không núngchí không mòn!những đồng chí thân chôn làmgiá súngĐầu bịt lỗ châu maibăng mình qua núi thép gaiào ào vũ bão, những ồng chí chèn lưng cứu pháonát thân, nhắm mắt, còn ôm… những bàn tay xẻ núi lăn bomnhất ịng chonh mỰ

và những chị, những anh ngàyđêm ra tiền tuyếnmấy tầng mây gó lớn mưa todốc pha đin, chị gánh anh this chị, các cethrên chiến trường ngã xuốngmáu của anh chị, của chung takhông uổngsẽ xanh tươi ồng ruộng việt nammườngoh, hồng cúm, him lamhoa mơi trắ

iii

lũ chúng nó phải hàng, phải chếtquyết trận này quét sạch Điện biên!quân giặc điênchúng bay chui xuống đấtchúng bay chạy đằng trời?trời không của chúng bayĐạn ta rào lưới sắt!Đất không của chúng bayĐai thép ta thắt chặt!

. mùng bảytrên ầu bay thc lửa hờn cămtrông: bốn mặt luỹ hầm sụp ổtướng quân bay lố nhố cờ hàngtr.

tiếng reo núi vọng sông rềnĐêm nay chắc cũng về bên bác hồbác đang cúi xuống bản đồchắc là nghe tiếng quân hò quân reo…từ khi vượt núi qua đèota đi, bác vẫn nhìn theo từng ngàytin về mừng thọ đêm naychắc vui lòng bác giờ này đợi trông!

iv

ồng chí phạm vă ồngở bên đó, chắc đêm nay không ngủtin đy anh, điện biên phủ hoàn thànhngày mai, vào cuộc ấu tranhnhìn ọ bim-bi m-biống tổ quốc chúng tôimuốn độc lập hoà bình trở lạikhông muốn lửa bom đổxuống đầu con cáinước chúng tôi và nước các anhnếu còn say máu chiến tranhỞ việt nam, các anh nên nhớtre đã thành chông, sông là sông lửavà trận thắng Điện biêncũng mới là bài học đầu tiên!”

(5-1954)

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *