Top 15 bài Phân tích Người lái đò sông Đà hay nhất

Phân tích bài thơ người lái đò trên sông đà

Mời các bạn xem danh sách tổng hợp Phân tích bài thơ người lái đò trên sông đà hay nhất được tổng hợp bởi mvatoi.com.vn

vndoc xin giới thiệu tới bạn đọc phân tích tác phẩm người lái đò song Đà. tài liệu sẽ giúp các bạn học sinh nắm chắc nội dung bài học ngữ văn 12 một cách đơn giản nhất. mời thầy cô và các bạn học sinh cùng tham khảo.

me. khái quát về tác giả nguyễn tuân và tác phẩm người lái đò song Đà

1. quan điểm sáng tác và sự nghiệp văn chương của nguyễn tuân

nguyễn tuân là một nhà văn lớn, một người nghệ sĩ suốt đời đi tìm cái đẹp. Ông có vị trí to lớn và vai trò không nhỏ đối với nền văn học việt nam.

cách mạng tháng tám thành công, ông đến với cách mạng, tự nguyện dùng ngòi bút của mình để phục vụ cuộc kháng chiến.

các tác phẩm chính: vang bóng một thời, một chuyến đi, thiều quê hương, song Đà, hà nội ta đánh mĩ giỏi…

ông là nhà vĂn của những tínnh cach ộc đáo, của những tình cảm, cảm giác ménh liệt, của những cach tuyệt mĩ, … nhạc điệu trầm bổng, có pHối âm, pH

phong cach nghệ thuật: phong cach nghệ thuật của nguyễn tuân có sự thay ổi trong những sáng tac ởi kì trước và sau cach mạngo tám song song thấ những đ ủ ủ ủ ủ ủ ủ ủ ủ ủ ủ ủ ủ ủ ủ ủ ủ ủ thâu tóm trong một chữ “ngông”, trong mỗi trang viết của mình, nguyễn tuân luôn muốn thể hiện sự tài hoa, uyên bác của bản thân.

– trước cách mạng tháng tám: ông ắm chìm trong qua khứ, đi tìm cái ẹp ở qua khứ, những cái ẹp đã qua đi, bỏ rơi thực tại mục ná. Đây là thời nguyễn tuân sáng tác được nhiều tác phẩm gay ấn tượng: vang bóng một thời…

– sau cach mạng that tám năm 1945: tâm hồn ông hòa cùng ất nước, cùng cuộc sống with người, nguyễn tuân thức tỉnh khỏi những vag âm c c c Clach clah ờ, qui ẹ ẹ ẹ ẹ ẹ ẹ ẹ đi tìm thứ “vàng mười đã qua thử lửa” và ông cũng có nhiều tác phẩm gay tiếng vang ở giai đoạn này: song Đà, một chuyến đi…

chất tài hoa uyên bác của nguyễn tuân được thể hiện:

– khám phá, phát hiện sự vật ở phương diện thẩm mĩ.

– nhìn with người ở phương diện tài hoa, nghệ sĩ.

– vận dụng tri thức, vốn hiểu biết trên nhiều lĩnh vực khác nhau để tạo dựng hình tượng.

2. hoàn cảnh ra đời

– tac pHẩm là kết quả của chuyến đi thực tế tây bắc vừa thỏa mén thú phiêu lãng vừa ể tìm kiếm vẻ ẹp thiên nhiên và “chất vàng mười đ chiến đấu trên miền song núi hùng vĩ và thơ mộng đó.

– người lái đò song Đà là bài tùy bút được in trong tập song Đà (1960)

3. bố cục (3 phần)

phần 1 (từ đầu đến “cái gậy đánh phèn”): vẻ hung dữ của with song Đà.

phần 2 (tiếp đó đến “dòng nước song Đà”): cuộc sống của with người trên sông Đà và hình ảnh người lái đò song Đà.

phần 3 (còn lại): vẻ đẹp trữ tình, thơ mộng của song Đà.

4. giá trị nội dung

người lai đò sông đà là một ang văn ẹp ược làm nên từ tình yêu ất nước say ắm, thiết tha của một with người muốn dùng văn chương ể ca ng của thiên nhiên và nhất là của with người lao động bình dị ở miền tây bắc.

tác phẩm còn cho thấy công phu lao ộng nghệ thuật khó nhọc c cùng sự tài hoa, uyên bác của nguyễn tuân trong việc dùng chữ nghĩa ể ộh ìn -.

5. giá trị nghệ thuật

tùy bút pha bút kí, kết cấu linh hoạt, vận dụng được nhiều tri thức văn hóa và nghệ thuật vào trong tác phẩm.

nhân vật mang phong thái đời thường, giản dị.

bút pháp: kết hợp hài hào giữa hiện thực và lãng mạn.

ngôn ngữ hiện đại kết hợp với ngôn ngữ cổ xưa.

sử dụng nhiều thủ pháp nghệ thuật độc đáo: liên tưởng, tưởng tượng thú vị; so sánh nhân hóa quai dị, mới lạ…

6. tóm tắt người lái đò song Đà

dưới ngòi bút tài tình của nguyễn tuân, with song đà ở vùng tây bắc hiện lên với vẻ ẹp vừa hanging bạo, dữ dội lại vừa thìtrữ mỻ. từ thượng nguồn song Đà đã mang vẻ dữ dội của đại ngàn: dựng đá vách thành, chỉ lúc đúng ngọ mới thấy mặt trời; sóng đá dữ dội dàn thành các thạch trận xô nhau liên tiếp, dữ dội hơn trông đà giang như sôi lên sùng sục, tiếng thác đá ở đy trư n con. Sông đà mang vẻ ẹp thơ mộng, Trữ tình nhất là nhìn từ xa dòng sông tuôn như một ang tag tóc trữ tình, trong năm, sông đà Có nhiều sự thay ổi ac nh bi cu. . dọc hai bên bờ song Đà có những bãi cỏ xanh non với những đàn hươu non đang gặm cỏ. trong kháng chiến chống pháp, song Đà là chuyến đường thủy để các cô lái đò quỳnh nhai vận chuyển lương thực cho kháng chiến. song Đà hiện lên thật hung tợn và dữ dội nhưng thật nhẹ nhàng, thơ mộng. trên nền thiên nhiên rộng lớn hình tượng người lái đò người dân lao ộng ặc điểm thân hình cao, nước da rám nắng, thông trong miệa thạo. Ông nắm chắc các quy luật dòng thác, từng vách đá, luồng nước, cửa sinh, cửa tử. người lai đò sông đà trước tiên cần sự kinh nghiệm trong nghề nghiệp và sựng dũng cảm, gan dạ, những người lai đò là những with người tài hoa, khiêm tốn trong cu ọt. >

7. mở bài và kết bài người lái đò song Đà

mở bài phân tích tác phẩm người lái đò song Đà mẫu 1

mỗi khi nhắc đến “chủ nghĩa xê dịch” thì người ta thường nghĩ ngay đến nguyên tuân và ngược lại. nguyễn tuân đến miền tây bắc để tìm kiếm chất vàng của thiên nhiên ở tâm hồn người lao động. những trang tả đèo cao, vực sâu, thác nước dữ dội hay cảnh thiên nhiên đẹp tuyệt đỉnh chính là những trang sách viếa ng hay cụt. Đoạn trích “người lái sông đà” nằm trong tập tùy bút “sông đà” chynh là ại biểu tiêu biểu nhất cho phong cách của ông và phong cảnh hohang cûứ mà.

mở bài phân tích tác phẩm người lái đò song Đà mẫu 2

nguyễn tuân là một trong những cây but tiêu biểu của văn xuôi hiện đại. Mỗi tac phẩm của ông là mỗi bài ca về cai ẹp của cup sống, của with người, với tư tưởng, tình cảm gắn bó vẻt cƥqung bằng ngòi bút Ký ặC sắc, tái hiện một cach ộc đao vẻ ẹp kỳ vĩ, thơ mộng của sông đà cũng như thiên nhiên hùng vĩ num

kết bài người lái đò song Đà mẫu 1

hình tượng người lái đò được xây dựng rất thành công qua ngòi bút độc đáo và sáng tạo của nguyễn tuân. nhà văn đã khẳng ịnh ược tài năng và sức mạnh cường ại của with người, cuộc chiến không cân sức giữa with người lao vộthiộng vộthià vàn. nhưng họ đã chiến thắng một cách huy hoàng, vẻ vang nhất, trở thành người nghệ sĩ tài ba trên chính mặt trận tìm kế sinh nhai của m

kết bài người lái đò song Đà mẫu 2

“người lai đò sông đà” là một ang văn ẹp ược làm nên từ tình yêu ất nước says ắm, thiết tha của một with người muốn dùng văn chương ểt, thơ mộng củ bình dị ở miến tây bắc. hình ảnh người lái đò song đã là tiêu biểu cho with người lao ộng vùng tây bắc, dũng cảm, gan dạ, quật cường, luôn kiên trì và hết mình công vi. nổi bật nên trên thiên nhiên bao la hùng vĩ của núi rừng tây bắc chính là with người lao động nơi đây.

ii. dàn ý phân tích người lái đò song Đà

dàn ý phân tích người lái đò song Đà mẫu 1

iii. mở bai

giới thiệu tác giả nguyễn tuân và tác phẩm người lái đò song Đà.

ii. thanks bai

1. hình tượng with song Đà

a. with song Đà hung bạo

  • cảnh vách đá hai bên song dựng đứng như vách thành và ở quãng song hẹp:
  • có vách đá chẹt dòng song Đà như một cái yết hầu.

    Đứng bên này bờ nhẹ tay ném hòn đá qua bên kia vách. có quãng con nai con hổ đã có lần vọt từ bên bờ này sang bên kia.

    mặt song chỗ ấy chỉ lúc đúng ngọ mới có mặt trời.

    → tác giả sử dụng nhiều giác quan (thị giác, xúc giác) để cảm nhận.

    • cảnh ở quãng mặt ghềnh hát loóng:
    • dài hàng cây số nước xô đá, đá xô sóng, sóng xô gió, cuồn cuộn luồng gió gùn gèn suốt như lúc nào cũng đòi nợ xuýt bất cứ đ đ lá ​​đ .

      quãng này mà khinh suất tay lái thì cũng dễ lật ngửa bụng thuyền ra.

      → sử dụng nhiều câu văn ngắn, điệp từ, điệp cấu trúc gợi lên nhịp chuyển ộng gấp gáp của song gió đang hợp với nhauth.

      • cảnh ở quãng tà mường vát:
      • trên song bỗng có những cái hút nước giống như cái giếng bê tông thả xuống dòng song để chuẩn bị làm mong cầu.

        nước ở đây thở và kêu như cái cửa cống bị sặc… những cái giếng sâu nước ặc ặc lên như vừa rót dầu sôi v

        nhiều thuyền bè gỗ đi nghênh ngang vô ý là những cái giếng hút nước ấy nó lôi tụt xuống.

        → sử dụng các biện pháp so sánh, liên tưởng, nhân hóa độc đáo gợi lên cảm giác về những mối nguy hiểm của song Đà.

        • cuộc thủy chiến giữa with song Đà và người lái đò:
        • một thứ thiên nhiên tây bắc có nhiều lúc trông nó thành ra diện mạo và tâm địa một thứ kẻ thù số một.

          tiếng nước nghe như là oán trach gì, rồi lại như là van xin, rồi lại như là khiêu khích, giọng gằn mà chế nhạo … rống lên như tiếng củt ngàn rừng tre nứa nổa nổa nổ lửa, rừng lửa cùng gầm thét với đàn trâu da cháy bùng bùng.

          Sông đà đã Giao Việc Cho Mỗi Hòn, Nó Bày Thạch Trận Trên Sông: đám tảng đám Hòn, Chia Làm Ba Hàng chặng ngang trên sông đòi Ăn chẻt cai.ut cai hàng tiền vện vện vện vện vện vệ trông như là sơ hở, nhưng chính hai đứa giữ vai trò dụ cái thuyền đối phương đi vào sau, …

          a

          phối hợp với đá, nước thác reo hò làm thanh viện cho đá, những hòn đá bệ vệ oai phong, lẫm liệt, thách thức chiếc thuyền.

          nước bám lấy thuyền như đô vật túm thắt lưng ông lái đò lật ngửa mình ra giữa trận nước vang trời thanh la não bạt.

          dòng thác hùm beo đang hồng hộc tế mạnh trên song đá…

          → sử dụng các biện pháp so sánh, nhân hóa, đầy sáng tạo để khắc họa sự hung bạo, dữ dằn trong trận thủy chiết gay go, t quy.

          Sông đà hiện lên qua ngòi Bút của nguyễn tuân không phải là with sông vô tri, vô giác mà là một sinh vào thế trận đã bày sẵn và hướng người ta vào cửa tử.

          hình tượng with sông đà hiện lên thật kì vĩ, hiểm trở, dữi và rất hung bạo … sông đà biểu tượng cho sức mạnh dữi và vẻ ẹp hùng vĩ củ

          b. vẻ đẹp thơ mộng, trữ tình

          từ trên tàu bay nhìn xuống “with song Đà tuôn dài như một áng tóc trữ tình, đầu tóc, chân tóc ẩn hiện trong mây trời tây bắc bung n, ho tây bắ>

          “mùa xuân xanh màu ngọc bích”, khác với song gâm, song lô “màu xanh canh hến”. mùa thu nước song “lừ lừ chín đỏ như da mặt một người bầm đi vì rượu bữa”

          → song Đà mỗi mùa mang một vẻ đẹp riêng, quyến rũ và tình tứ.

          nguyễn tuân nhìn sông đà như một cố nhân với những cảnh quan hai bên bờc cực kì gợi cảm: la non non nhú trên những nương ngô, những with hươu “ngẩng ầu nhung kh nỗi niềm sâu thẳm trong lịch sử đất việt: bờ song hoang dại như một bờ tiền sử. bờ song hồn nhiên như nỗi niềm cổ tích xưa.

          → nguyễn tuân say mê miêu tả dòng song với tất cả sự tinh tế của cảm xúc, và bằng một tình yêu thiết tha. lòng ngưỡng mộ, trân trọng, nâng niu tự hào về một dòng sông đã tạo nên những trang văn đẹp hiếm có.

          1. hình ảnh người lái đò
          2. – về lai lịch: một ông lão gần 70 tuổi, làm nghề lái đò nhiều năm.

            – ngoại hình: “tay lêu nghêu … chất mun” để ngợi ca những with người vô danh âm thầm cống hiến.

            – công việc: lái đò trên song Đà, hằng ngày đối diện với with thủy quai hung bạo..

            – tài năng và tâm hồn:

            là người từng trải, hiểu biết và thành thạo trong nghề lai đò: “trên sông đà ông xuôi ngược hơn một trìm lần”, “nhớ tỉ mỉ … những luồng nước” … <

            là người mưu trí dũng cảm, bản lĩnh vài ba: ug dung ối ầu với tac dữ “nén đau giữ mai chèo, tỉnh táo chỉ huys bạn bin nou , phóng thẳng thuyền vào giữa thác…”

            là người nghệ sĩ tài hoa: ưa những khúc song nhiều ghềnh thác, không thích lái đò trên khúc song bằng phẳng, coi việc vyg.

            iii. kết bai

            khẳng định lại giá trị của tác phẩm.

            dàn ý phân tích người lái đò song Đà mẫu 2

            i. mở bai

            – tác giả nguyễn tuân: có phong cách nghệ thuật ộc đáo, cái tôi ầy cá tính, một nhà văn tài hoa uyên bác, luôn khámphá theế giới ở bình diệ.

            – tác phẩm ược sáng tác trong gian đoạn xây dựng chủ nghĩa xã hội ở miền bắc, với nội dung ngợi ca vẻ ẹp của with ngưhêni và thi.

            ii. thanks bai

            1. lời đề từ

            – lời ề từ “ẹp vậy thay…”: Thể hiện xúc cảm mãnh liệt trước vẻ ẹp của dòng sông và with người gắn bó với dòng sông, thấy ược cảm hứnợ ạ ạ ạ ạ ạ >

            – lời đề từ tiếp: “chúng thủy…”: thể hiện cá tính độc đáo của của with song Đà.

            2. hình tượng dòng song Đà

            a. dòng song “hung bạo”

            – “cảnh đá bờ sông dựng vách thành”: lòng sông hẹp, “bờ sông dựng vách thành”, “đúng ngọ mới có mặt trời”, chỗ “vách đá … nhưt cáh y

            – Ở mặt ghềnh hát loóng: “nước xô đá, đá xô song, song xô gió” một cách hỗn độn, lúc nào cũng như “đòi nợ suýt” nhời ng.

            – Ở tà mường vát: “có những cái hút nước giống như cái giếng bê tông”, chúng “thở và kêu như cửa cống cái bị sặc nước”.

            – trận địa thác đá được miêu tả từ xa đến gần:

            + xa: từ xa âm thanh thác nước hiện lên với nhiều trạng thái: “oán trách”, “van xin”, “khiêu khích”, “chế nhạo”; “rống lên như một ngàn with trâu … cháy bùng bùng” (lấy lửa tả nước).

            + gần: Đá cũng đầy mưu mẹo: “nhăn nhúm”, “”hất hàm”, “oai phong”, có những hành động như “mai phục”, “chặn ngang”, “tiêu diệt”; song: “đánh khuýp quật vu hồi”, “đánh giáp lá cà”, “đòn tỉa”.

            + sự biến hóa linh hoạt của 3 trùng vi thạch trận:

            – nhận xét: song Đà mang diện mạo và tâm địa của một with thủy quai, “dòng thác hùm beo”, thứ kẻ thù số một của with người.

            b. song Đà trữ tình

            – từ trên cao nhìn xuống như “dây thừng ngoằn ngoèo”, “áng tóc trữ tình”, mùa xuân có màu xanh ngọc bích, thu lừ lừ chín đỏ.

            – khi đi rừng lâu ngày gặp lại with song: song Đà như một “cố nhân”, có ánh sáng “loang loáng như trẻ with chiếu gương vào mắt”, nhƝ ngắba, …

            ba

            – khi đi thả thuyền trên sông: “bờ sông như một bờ tiền sử”, “hồn nhiên như một nỗi niềm cổ tích tuổi xưa”, thiên nhiên mơn mởn: …

            3. hình tượng người lái đò song Đà

            – có thể liên hệ đến hình ảnh huấn cao – người anh hùng trong quan niệm của nguyễn tuân trước cách mạng để dẫn dắt sang hình tô>

            – về lai lịch: tác giả xóa mờ xuất thân, tập trung miêu tả ngoại hình: “tay lêu nghêu … chất mun” ểể ngợi ca những with người vờth c danh âmủ.

            – công việc: lái đò trên song Đà, hằng ngày đối diện với with thủy quai hung bạo..

            – tài năng và tâm hồn:

            + là người từng trải, hiểu biết và thành thạo trong nghề lái đò: “trên sông đà ông xuôi ngược hơn một trictm lần”, “nhớ tỉ mớng … lun >This bờm song, phóng thẳng thuyền vào giữa thác …”

            + là người nghệ sĩ tài hoa: ưa những khúc song nhiều ghềnh thác, không thích lái đò trên khúc sông bằng phẳng, coi việc ến thắng “with.

            – khái quát về phong cách nghệ thuật nguyễn tuân.

            iii. kết bai

            – tổng kết nghệ thuật ặc sắc: ngôn ngữ điêu luyện, tưởng tượng ộc đáo, vận dụng tri thức nhiều ngành nghệ thy thu dđt,.

            – khái quát nội dung: tác phẩm ca ngợi vẻ đẹp của with người lao động, vẻ đẹp thiên nhiên đất nước.

            Phân tích tác phẩm Người lái đò sông Đà

            iii. văn mẫu phân tích người lái đò song Đà

            phân tích người lái đò song Đà mẫu 1

            tác phẩm người lái đò sông đà là bút ký ầy sáng tạo, tiêu biểu cho phong cách ộc đáo của nguyễn tuân sau cách mạng táng tám: uyên bc, tài, tut gả. Bút ký, ậm cảm giác chân thực, sức liên tưởng phong phú đem ến cho người ọc người nghe cảm nhận vềt tâm hồn khao khát hòa nhập với nhịp ộng pha ướt ướt ờt ờt ờt ướt ướt ướt ướt ướt ướt<p song Đà quanh co, uốn lượn dọqua các triền núi, dòng nước chảy xiết với độ dốc lớn. chính đặc điểm đó đã tạo cho Đà giang một vẻ đẹp kỳ thú, rất hoang sơ và kỳ vĩ. hình ảnh with song Đà hung bạo mà trữ tình đã làm nổi bật lên vẻ đẹp tài hoa, nghệ sĩ của ông lái đò ông lái đà trên dòng gi.

            nguyễn tuân là nhà văn lớn của nền văn học việt nam hiện đại. ÔNG CO NHữNG Thành tựu to lớn trong cả hai thời kỳc và sau năm 1945. Trước 1945, ông có tập “vag bong một thời” gồm mười một Truyện rất ặc sắc, có giá trị cú. hoà chung với không khí thời đại trong cuộc kháng chiến chống pháp và mỹ của dân tộc, phong cách nguyễn tuân vẫn luôn giữ được net sáng bit. Ông là nhà văn suốt đời đi tìm cái đẹp, luôn khám phá thế giới ở bình diện văn hoá và thẩm mỹ. nguyễn tuân miêu tả with người trong vẻ đẹp tài hoa nghệ sĩ. thiên nhiên hiện lên trong văn chương của ông cũng trở thành những công trình nghệ thuật kỳ vĩ, độc đáo. người lái đò song đà là đoạn trích ược rút ra từ tập tuỳ bút song đà ược ông viết năm 1960, trong một chuyến đi gian nhƻởng ᩺. chuyến đi thoả mãn cái khát khao “xê dịch” của nhà văn, trong chuyến đi ấy ông đã không quên tìm kiếm “chất vàng” của cảnh sắc thiên nhiên nơi đây, rất hiểm trở nguy hiểm nhưng cũng mang vẻ đẹp hùng vĩ thơ mộng say đắm lòng người. vẻ ẹp của with người nơi đây ược ông ví như “chất vàng mười đã qua thử lửa” họ là người dân lao ộng cor trí tí Tuệ, cóng dũng và sức mạnh chế ngự ngự ngự ngự

            hai hình tượng bao trùm, xuyên suốt tác phẩm là hình tượng with song đà và hình tượng người lái đò trên dòng song quanh năm dữ tợn thác thác thác thác thách. với ngòi bút tài hoa của mình ông đã tạo nên hình tượng đà giangg mang hai sắc thái, hai bình diện tương phản vừa hùng vĩ, hung bạo những cũng cũng khôông không khng khng khng khng khng, thhng, tha, tinta t.

            nguyễn tuân dẫn dụ người đọc cuốn theo cảm giác vừa sợ hãi tột cùng vừa như đam mê, thích thú. bằng sức tưởng tưởng phong phú của mình, lối hành văn nhạy bén ộc đáo của mình with song đà hung bạo hiện lên trong lòng lòng người Ļọc vam hê niqui. cái hung bạo được nhà văn miêu tả mở đầu bằng cảnh “đá bờ sông dựng vách thành”, nghệ thuật ẩn dụ những khối đá bờ sông được nguyễn tuân ví như những thành trì kiên cố, vũng chãi và đầy rẫy sự nguy hiểm, bi ẩn, đe doạ trực chờ. nhà văn miêu tả, mặt song lúc ấy “đúng ngọ” mới có mặt trời, có vách đá “chẹt lòng sông như một cái yết hầu”, có quãng tưởng nhưy with h. các liên tưởng tưởng chừng như bâng quơ, ngẫu nhiên nhưng lại chứa đựng đầy dụng ý nghệ thuật của tác giả. Chỗ Sông phải ến tận giữa trưa, khi mặt trời lên cao nhất mới corge nắng chiếu vào, ộng từ mạnh “chẹt” rất biểu cảm xen lẫn với nghg ệt so -sá with nai có cr tể những hình ảnh độc đáo được tác giả khéo léo lồng vào, đã tạo cho người đọc được độ cao của vách đ᧻g ng hôá. ngồi trong khoang thuyền đi qua khúc song ấy “mùa hè cũng thấy lạnh”, tác giả miêu tả thông giác, mùa hè nÓng nực oi bức ưng khi qua đđ đ đ . làm cho ta cảm thấy sợ hãi và nhỏ bé giữa giữa thiên nhiên.

            cảnh hung bạo của song Đà còn được thể hiện ở mặt ghềnh hát loóng. hàng ngàn cây số “nước xô đá, đá xô song, song xô gió”. một loạt thanh sắc xuất hiện tạo cho ta cảm giác song gió ngày càng mạnh mẽ và cao dần. nghệ thuật điệp từ, điệp cấu trúc nối tiếp nhau, động từ mạnh “xô” được lặp lại nhiều lần. sức mạnh của thiên nhiên rất khủng khiếp, rất lạnh lùng, nó “gùn ghè”, hầm hè như một con thú hoang hung dữ, lì lợm, sẵn sàc vƛi con.

            những cái “hút nước” khủng lồ trên quãng song tà mường vát. xoáy nước “như những cái giếng bê-tông” được thả xuống làm mong cầu, nước ở đây “thở và kêu như một cái cống bị s”. nghệ thuật nhân hoá kết hợp so sánh của nguyễn tuân làm tạo cho câu văn trở nên sinh động, hấp dẫn hơn bao giờ hết. Khúc Sông này nguy hiểm ến mức không một with thuyền nào dám tiến lại gần, nếu không sẽ bị hút vào trong, bị dìm xuống lòng sông và biết một một c c c c c c c c c c c c c c c c c c c c c c c c c c c c c c c

            hình tượng hung bạo, dữ dội của with song được tác giả khắc hoạ rõ net nhất chính là ở khúc thác song Đà. tac giả miêu tả with sông bằng những hình ảnh hết sức biểu cảm, bằng những âm thanh dữi nhi sắc thati, còn xa lắm mới tới thác mà đ- thấh ấy ti ấ and OÁAN TRCH ”, NHư“ Van Xin ”, như là“ Khiêu khích ”, nó rống lên từng hồi ghê rợn như tiếng của“ một ngàn with trâu mộng ”gầm Thét, vật lộn trong lúc rừng cháy, ngọn lửa ỏ ngùn ngụt.

            những hòn đá song Đà nhiều vô kể, tất cả chúng hợp lại thành cả một “chân trời đá” rộng lớn. Mỗi hòn đá mang một dáng vẻ khac nhau, nhưng hòn hòn nấy mặt trông cũng rất “ngỗ nghịch”, “nhĂn nhúm”, “I cần, bướng bỉnh của hòn đá, chúng như những vật thể sống và là ứa with của mẹ thiên nhiên tạo ra. song Đà dường như đã giao nhiệm vụ cho từng hòn đá để bày ra “thạch trận” tuyên chiến, thách thức với with người. vòng thứ nhất “thạch trận” có năm cửa trận, có “bốn cửa tử”, “một cửa sinh” nằm lập lờ nơi tả ngạn with song. vòng thứ hai, thcs song đà đã bộc lộ vẻ gian manh cái sự háo thắng của nó, lần này có bày ra nhi ều cửa tửn ể đ đ đ đ đ đ đt. ngạn. vòng thứ ba, vòng quyết ịnh thắng thua cuối c cùng, thác song đà bày Ít cửa hơn nhưng trái phải ều là “luồng chết”, cửa sửng duy gi nht lẺy. qua pHong cach miêu tả ộc đao, Sinh ộng, Giàu tưởng tượng của nguyễn tuân with sông đà hiện lên thật hangung bão, dữ tợn «một” loài thu qái khổng lg lộ à à à chiến không cân sức.

            tuy nhiên cũng có lúc with song Đà trở về với vẻ dịu dàng, trữ tình thơ mộng của nó. vẻ đẹp Đà giang được miêu tả qua nhiều điểm nhìn, nhiều góc cạnh, không gian và thời gian khác nhau. từ trên cao nhìn xuống, with song Đà uốn lượn, mềm mại như áng tóc của người with gái tây bắc kiều diễm, xinh đẹp. dòng sông đà ược nhà vĂn bằng những hình rất biểu cảm, gây ấn tượng sâu sắc, “tuôn dài như mắt ang tag tóc trữ tình, ầu tóc chân tó thy ty ty ty ty thy thy thy thy thy ty và cuồn cuộn khói núi mèo đốt nương xuân”. Màu NướC Sông đà Biến ổi Theo Từng Mùa Khac Nhau, Mỗi Mùa Mang Một Vẻ ẹP ộC đao, Riêng Biệt: Mùa Xuân Dòng Sông “Xanh Ngọc Bích”, Mùa Thu “Lừ Lừ Lừ Lừ Lừ Lừ Lừ Lừ Lừ Lừ Lừ Lừ Lừ with song như người thiếu nữ xinh ẹp, mơ mộng đang tuổi xuân thì she tràn ầy niềm kiêu hãnh nên tính cách đi phần khó hiểu, thay ổi thất.

            song Đà dịu dàng “như một cố nhân”, cảnh sắc bên bờ thật êm đềm tươi đẹp. sau chuyến đi dài ngày, ông nhìn ngắm song đà thật gợi cảm, thơ mộng như “màu nắng tháng ba ường thi”, bờ song ầy những bƻm chuồn chuồn. người cố nhân ấy giờ đây yên ả lạ thường như she đang lặng nghe âm thanh của thời gian, thưởng thức cảnh sắc hai bên bờ sôn. bờ song Đà hoang sơ như nhuộm màu cổ tích vừa trù phú tràn trề nhựa sống của phù sa bồi đắp. những nương ngô “nhú lên mấy lá ngô non đầu mùa”, ngọn cỏ “đang ra những nõn bup”, xa xa là vài with hươu nhai cỏ. song Đà lúc này như bờ tiền sử mang bên mình những nỗi niềm cổ tích xa xưa, hoài niệm.

            dòng sông đà ược tac giả khắc hoạt riqu nét bằng nhiều vận dụng nghệ thuật ộc đáo: so Sánh, ẩn dụ, nhân hoá, ộng từnh …, cùng kh vi í viết lên nhữn sống động. dưới ngòi bút tài hoa của người nghệ sĩ, Đà giang không còn là một with song vô tri mà nó là một sinh thể có suy nghĩ, có tâm hồn.

            trong tác phẩm của nguyễn tuân làm sao có thể thiếu đi bong dáng with người. thiên nhiên càng rộng lớn, hùng vĩ, dữ dội bao nhiêu thì càng làm nổi bật lên vẻ đẹp trí tuệ tài hoa của with người lao đ. trong bài văn, tác giả đã sáng tạo ra hình tượng “ông lái đò” đây là hình ảnh biểu trưng cho người lao động cần cù chăm chỉ nhưng cũng không kém phần mạnh mẽ, cam đảm khi sẵn sàng đối đầu với thiên nhiên hung tợn trong một cuộc chiến không cân sức. with song Đà bỗng chốc trở thành kẻ thù số một, người lái đò thật nhỏ bé giữa thiên nhiên. tuy nhiên họ vẫn bộc lộ được sự mưu trí, tài hoa nghệ sĩ của mình.

            phẩm chất anh dũng, tài hoa, trí tuệ của người lái đò được thể hiện qua cảnh vượt thác song đà. tại đây, with song mưu mô, xảo quyệt bày ra một “thạch trận” với ba vòng thách đấu như muốn tiêu diệt những with thuyền đi qua. những người anh hùng vẫn không chút sợ hãi, vẫn rất điềm tĩnh bằng trí tuệ của mình ông lái đò đã lần lượt chinh tphụg cụg. vòng thứ nhất, với năm cửa trận, bốn cửa từ, chỉ có một cửa sinh duy nhất nằm lập lờ bên bờ tả ngạn. thuyền vừa tới, “phối hợp với đá, nước reo hò làm thanh viện cho đá” những hòn đá ngỗ nghịch, bệ vệ. có hòn đá nhìn nghiêng thì như “hất hàm” đòi cái thuyền phải “xưng tên tuổi trước khi giao chiến”, có hòn thì như thách thức ông đò “có tiẺ ​​tiế y”. Ông đò không chút nao núng tay vẫn “giữ lấy mái chèo cho khỏi bị hất lên”. mặt nước hò reo vang dội, ùa vào như bẻ gãy cán thuyền, sóng nước như “quân liều mạng” lao vào “đá trái thúc gối vào bụng và hông thuy”. nước bám lấy như “đô vật” muốn vật ngửa người lái đò ra. sóng nước đánh đến món đòn “hiểm độc nhất”, luồng nước ấy bóp chặt lấy hạ bộ ông đò. Ông đò đã bị thương “mặt meo bệch đi” nhưng không hề ầu hàng trước kẻ thù thù, ông “cố nén vết thương, hai chân vẫn kẹt bồn bồng lai”, tii vậy vậy vậy là pha xong ”.

            không cần nghỉ tay, nghỉ mắt một phút giây nào phải phá luôn vòng vây thứ hai, lần này ông đò đã đổi chiến thuật. Ông đò đã nắm chắc “binh phát của thần sông Đà”, “thuộc quy luật phục kích của lũ đá nơi ải nước hiểm trở này”. with song Đà đã lộc rõ sự gian trá, độc ác của mình khi lần này nó bày ra nhiều cửa tử hơn, cửa sinh nằm lệch sang một phía hỡn. tác giả sử dụng nghệ thuật so sánh cưỡi lên with song Đà phải “cưỡi đến cùng như là cưỡi hổ”. nắm ược cái bờm song đúng luồn rồi, không phút nao núng, ông đò “ghì cặt cương lái”, bá chặt lấy luồng nước cố sức phÓng vào phÍa. c. lại sau lưng những cửa tử và những hòn đá vẫn “không ngừng khiêu khích”.

            trùng vây thạch trận cuối rồi, lần này Ít cửa ải hơn, “bên phải bên trái ều là luồng chết”, luồng sinh nằm ngay giữa cữa bọn con. with song Đà dường như chưa từ bỏ tham vọng của nó, sự hiếu thắng, nó muốn nuốt trọn with thuyền trong lần giao chiến quyết định cung. nhưng người lai đò bao lần vượt tác ghềnh, ông đã tích luỹ biết bao kinh nghiệm, ông cho thuyền phongog thẳng “cứ thế chọc thủng cửa giữa đó”, Thuyền vừa tự động lái được lượn được”. cuối cùng bằng sự gan dạ, tài trí, kinh nghiệm của mình ông đò đã vượt hết dòng thác một cách an toàn, giành chiếnng trong cutc chiến không khoan nh

            nguyễn tuân xây dựng hình tượng nhân vật người lái đò sông Đà bằng nhiều nghệ thuật đặc sắc. tác giả sử dụng từ ngữ của nhiều lĩnh vực: binh pháp, võ thuật, thhao, âm nhạc…, các biện pháp tu từ so sánh, nhân hoá c c c co. Ông đã khắc hoạ thành công hình ảnh người lái đò sông đà trí tuệ, tài hoa và bản lĩnh, qua đó ca ngợi con người lao ộng tây bắc mang và đp và nhữm chẩm chẩm chẩm.

            Đoạn trích người lái đò sông Đà của nguyên tuân là một bài tuỳ bút có giá trị vô cùng to lớn, tác giả đã thành công trong nghệ thuật xây dựng hình tượng, khẳng định và ngợi ca vẻ đẹp của thiên nhiên cùng với with người miền tây bắc xa xôi. Ồng thời thể hiện tình cảm yêu mến, trân trọng, sự gắn bó tha thiết, sâu nặng của nguyễn tuân ối với quê hương, ất naỰc nƻm viỻ.

            .

            phân tích người lái đò song Đà mẫu 2

            tây bắc là một mảnh đất có nhiều duyên nợ với nhiều nhà văn, nhà thơ. mỗi nhà văn, nhà thơ lại tái hiện và khắc họa hình ảnh tây bắc ở những góc độ khác nhau. trong đó, nguyễn tuân đã khám phá được vẻ đẹp thiên nhiên nơi đây, nhận thấy được “chất vàng 10” trong tâm hồn with ngưyời. tùy bút “người lái đò song Đà” chính là món quà đầy ý nghĩa mà ông dành cho mảnh đất tây bắc.

            qua tài năng của nguyễn tuân, with song đà hiện lên không còn là một with song vô vô giác nữa mà trở tht một sinh thể có hồn, một nhân vận có. hello.

            trước hết, with song Đà hiện lên là một with song hung bạo đáng sợ. Đá bờ song “dựng vách thành”, “có chỗ vách đá chẹt lòng song Đà như một cái yết hầu”, “ngồi trong khoang đò quãng ấy, đang mùa hè mà cũyng th”. bờ song Đà thật hùng vĩ, hiểm trở, lòng song hẹp kéo theo dòng nước chảy xiết. những ghềnh sóng hiện lên với sự dữ dội, hung hãn “nước xô đá, đá xô sóng, sóng xô gió”. tác giả sử dụng câu văn có sự trùng điệp nhịp văn ngắn để diễn tả sự hung dữ của ghềnh song. nó giống như một mụ phù thủy quái ác “gùn ghè suốt năm như lúc nào cũng đòi nợ xuýt bất cứ người lái đò nào qua quãng ấy”. Đáng sợ hơn là những cái hút nước của song Đà. những hút nước này có độ xoáy rất sâu và lớn như cái giếng bê tông thả xuống sông để làm mong cầu “xoáy tít đáy”. nơi đây tiềm ẩn sự nguy hiểm và là nơi trú ngụ của tử thần. có những chiếc thuyền bị lôi xuống, “thuyền đi ngâm dưới lòng song đến mươi phút sau mới thấy tan xác ở khuỷu song dưới”. tác giả đã sử dụng những tri thức điện ảnh để đem đến cho người đọc sự hình dung rõ hơn về những cái hút c.

            sự hung bạo của song Đà còn được thể hiện ở thác nước và trận địa danh của Đà giang. thác nước ở đây nó thật khủng khiếp “nó rống lên như tiếng một ngàn with trâu mộng đang lồng lộn giữa rừng vầu, rừng tre bùy b… da chá”. câu vă của nguyễn tuân đã tác ộng mạnh mẽ vào thị giác và thính giác của người ọc, lột tả sự giận dữ, ghê gớng cữcữa nhá with. tác giả tiếp tục chi tiết của những trận địa with song Đà. Đặc biệt là cuộc chiến với ông lái đò. Đà giang hiện lên không khác gì một with thủy quai dữ tợn và khát máu. nó đưa ra mọi thủ đoạn sử dụng mọi chiêu thức sử dụng mọi đòn đánh để hạ gục ông lái đò. thông qua sự khắc họa của nguyễn tuân, người đọc có dịp chứng kiến ​​được sự hung bạo, nghỗ nghịch bất trị cà mủa thi b.

            trái với vẻ hung bạo và dữ tợn thì cũng có lúc with song song Đà hiện lên thật trữ tình. with thủy quai ấy đã rũ mình và vứt bỏ sự gớm ghiếc để trở thành một thiếu nữ kiều diễm. net trữ tình của with song Đà được thể hiện ở hình dáng with song. dòng song Đà mềm mại “từng net trải ra trên đại dương đá lờ đờ bóng mây”. dòng song Đà được nguyễn tuân ví với mái tóc thướt tha của người with gái đang độ thanh xuân. “with song Đa tuôn dài, tuôn dài…đốt nương xuân”. Đó là một vẻ đẹp đầy sức sống và mang net nên thơ, mờ ảo giữ mây trời khói núi. màu sắc song Đà thay đổi theo mùa và mỗi mùa mang một vẻ đẹp riêng.

            vẻ đẹp with song Đà còn được tô điểm bởi cảnh ven song và cảnh trên song. khung cảnh thiên nhiên ven song Đà thật giàu chất thơ. “cảnh ven song ở đây lặng tờ”, “một lương ngô…”, thật là một bức tranh dạt dạt dào nguồn nhựa sống, lam mê đắm hồn iư. bờ song hoang dại…cỏ tích tuổi xưa”. với hình ảnh so sánh tài hoa, độc đáo của nguyễn tuân đã kéo người đọc trở về thuở bình yên của song Đà từ ngmàn ưp.

            nói tóm lại, nguyễn tuân đã khắc họa rất thành công hình tượng with song Đà với hai tính cách: hung bạo đến đáng sợ ợn mà trữ tìn. nhà văn đã cho chúng ta thấy ược sự tài hoa trong trí tưởng tượng phong phú, trong những liên tưởng táo bạo, bất ngờ, những so sánh mangân cánấuẻ nh.

            phân tích người lái đò song Đà mẫu 3

            Đến với tác phẩm của nguyễn tuân mỗi người sẽ tìm cho bản thân mình những xúc cảm riêng, là sự ngưỡng mộ, chám phá mong. DườNG NHư DướI đôi Bàn Tay Tài Hoa NGHệ Sĩ, ông đã Khiến Người ọC NHư Chìm ắM, NHư ượC sống những phút giây thực sự với thiên nhihi khung cảnh nơi. Đây chính là cái tài sử dụng ngôn ngữ của ông. Đặc biệt qua đoạn trích “người lái đò sông Đà” tài năng đó càng được bộc lộ rõ ​​​​nét hơn.

            cả cuộc đời của nguyễn tuân có chăng được gói gọn trong chữ “độc đáo”. bản thân là người độc đáo, khác thường nên đối tượng nghệ thuật của ông cũng phải là có một không hai. dưới bút lực dồi dào của mình nguyễn tuân đã phôn cho bạn ọc thấy hình ảnh của một dòng sông đà vừa hung bạo, nhưng cũthữn tữn rạ. bên cạnh đó là vẻ đẹp nổi bật của người lao động, chinh phục và làm chủ thiên nhiên.

            trước hết cái độc đáo của song Đà được nguyễn tuân khai thác trên hai phương diện: hung bạo và trữ tình. chất hung bạo chính là điểm nổi bật đầu tiên của nguyễn tuân đề cập đến. vẻ đẹp hung dữ, bạo tàn của with song ở những đoạn thác dốc như một sức mạnh vô hình thu hút ông. Đây cũng là lãnh địa tạo cho ông cơ hội thỏa sức tung hoành trí tưởng tượng của bản thân. Ông cực kì pHấn khích khi chuẩn bị ến thc cuối, khi chuẩn bị ược tận mắt chứng kiến ​​sự hung bạo của sông đà: “… còn xa lắm mới ến cai thá dưới. nhưng he đã thấy tiếng nước réo gần mãi lại ró to mãi lên. tiếng nước thác nghe như là oán trách gì, rồi lại như là van xin, rồi lại như là khiêu khích, giọng gằn mà chế nhạo. thể rồnó giống lên như tiếng một ngàn with trâu mộng đang lồng lộn giữa rừng vầu, rừng tre nứa nổ lửa, đáng phá ông rừng lừng m. tới cái thác rồi”. có thấy trong đoạn văn giọng điệu hào hứng, hồ hởi cũng như giác quan vô cùng thinh nhạy của nguyễn tuân. Ông nắm bắt từng chuyển động của thiên nhiên để có thể cảm nhận được vẻ đẹp hung bạo của nó từ phía xa. ẶC Biệt Hình ảnh So Sánh Thác nước như những with Trâu lồng lộn, rống lên cũng cực kì ặc sắc, diễn tả tiếng three nước ầm ào chảy, vừng thú, thích, thych n. >

            và đến đoạn thác nước, bút lực của ông mới thực sự được phát lộ hết. bao nhiêu hào hứng ông dồn cả vào đoạn văn miêu tả sự hung bạo của song Đà. những thạch trận liên tiếp được bày ra, dụ with thuyền đến để nuốt gọn vào lòng: “thạch trận dàn bày vừa xong thì cái n thuy. phối hợp với đá, nước thác reo hò làm thanh viện cho đá, những hòn đá bệ vệ, oai phong lẫm liệt. mỗi hòn ấy trông nghiêng thì y như là đang hất hàm hỏi cái thuyền phải xưng tên tuổi trước khi giao chiến. một hòn khác lùi lại một chút và thách thức cái thuyền có giỏi thì tiến gán vào”. với thủ pháp nhân hóa, cùng trí tưởng tượng phong phú nguyễn tuân đã khiến cho những hòn đá vô tri có gương mặt, tâm trạng và thân riphận. nhưng tựu chung lại có thấy ở chúng sự ngông ngạo, tự phụ, ỷ thế mà chèn ép người khác, ặc biệt là ỷ vào thế hiểth củánga.

            nhưng sự tự phụ của chúng chẳng được bao lâu, bới dưới sự uy dũng, kinh nghiệm của người lái đò ông đã qua nhanh chót vượ. Đoạn này ngòi bút lãng mạn của ông càng được phát huy cao độ hơn nữa. with song ương bướng, bày ra thạch trận ba vòng, với những lắt léo khác nhau cũng không thể cản bước ông lão đò. Ông cưỡi lên từng with song, từng đọt nước mà vượt qua: “dòng thác hùm beo đang hồng hộc tế mạnh trên song Đà. NắM CHặT LấY ượC CAI BườM SONG đUng Luồng rồi, ông đò ghì cương lai, bám chắc lấy Luồng nước đúg mà phóng nhanh vào cửa Sinh, là lai mii miết đt ườt ườt ấ ề ềt. bốn năm bọn thủy quân cửa ải nước bên bờ trái liền xô ra định níu thuyền lôi vào tập đoàn cửa tử. Ông đò vẫn nhớ mặt bọn này, đứa thì ông tránh mà rảo bởi chèo lên, đứa thì ông đè sấn lên mà chặt đôi mởn đư. những luồng tử đã bỏ hết lại sâu thuyền”. những câu văn kia miêu tả ông lái đò mới sảng khoái và sung sướng biết bao khi with người đã vươn lên làm chủ thiên nhiên. Đồng thời những lời miêu tả chân thực, sinh động đó cũng cho thấy tài nghệ lái thuyền tài ba, sự dày dặn kinh nghiệm, và dũng cảm là những yếu tố giúp ông lái đò của thể vượt qua mọi cửa tử để đi đến được một cửa sinh duy nhất.

            không chỉ có niềm say mê, hứng thou ặc biệt với những nơi ầy nguy hiểm mà đôi mắt tinh tế của nguyễn tần còn ầy tình tứ, Fást hiện ẹp mơng, tững. vẻ đẹp trữ tình của song Đà quả như là đối cực với sự hung bạo của chúng. nếu như bên trên with song Đà bạo liệt, hung hãn bao nhiêu, thì đến đây lại mơ mộng, hiền hòa bấy nhiều. Đoạn văn thấm đẫm màu sắc văn chương và hội họa.

            <p Sông đà Giờ đy Không Còn Hoang dại, Mà tựa như một cô gai sơn cước miền tây bắc vông yểu điệu, thục nữ, lại có đi ném mờ m áng: Nở HOA BAN HOA GạO THANG HAI Và CUồN CUộN Mù KHOI MèO ấT NươNG XUâN. Chỉ Trong một đoạn văn không quá dài, nhưng trước vẻ ẹp trữ tình của with sông mà nguyễn tuân đã hai lần phải thốt lên “chao. . Đó là sự vui mừng, cuống quýt thấp thỏm, đầy hạnh phúc. sông Đà chính là cố nhân của nguyễn tuần. chính tâm trạng vui sướng đó đã khiến công có một đoạn văn đầy xúc cảm: “bờ sông Đà, bãi sông Đà, Chuồn Chuồn Bưồn Bướn Ng. Chao ôi Trông with Sông, Vui NHư Thấy nắng giòn tan sau kì mưa dầm, vui như nối lại chiêm bao ứt quãng. đằm ấm ấm như gặp lại cố nhân”. Không chỉmm nhận sông đà là người bạn, người cố nhận gặp lại sau nhiều ngày xa cach mà ông còn cảm nhận ược cai khng khí cổ xưa, nhưng ởn ởi ởi ởi ởi ởi ởi ởi ởi ở what thực, cr lẽ chỉ co -nguyễn tuân với những xúc cảm tinh tế của mình mới có cr tểm cảm nhận trọn vẹn ược vẻ ẹp của sông đà ở mọi chiều kích không gian và thưi nh ưhi nh ư

            VớI Bài Bút Kí Sông đà Nói Chung và người lai đò sông đà nói riêng ta không chỉ thấy ược vẻ ẹp của một người nghệ sĩ tài nĂng, với bút lực dồc dồ mà bên cạnh đó còn thy ược tấm long của một with người yêu nước, dành trọn cuộc ời mình khám phá, tôn vinh vẻ ẹp thii -nhiêng cộp with.

            phân tích người lái đò song Đà mẫu 4

            người lai đò sông đà của nguyễn tuân là bút ký ặc sắc, là kết quảa của chuyến thâm nhập thực tếc vùng sông đà 1958 – 1960 của nhà vĂn, in trong tập tập bút kng kng đà. cảm hứng gắn bó với mảnh đất và with người tây bắc đã in đậm trong hình ảnh người lái đò nghệ sĩ và with song Đà vừa hùng v

            khi lòng ta đã hóa những with tàukhi tổ quốc bốn bề lên tiếng háttâm hồn ta là tây bắc chứ còn đâu.”(tiếng hát with tàu – chế lan viên)

            những ngày tháng cả nước rộn ràng lên ường theo tiếng gọi của “tâm hồn tây bắc” ể ể xây dựng lạt miền qura. đến với cách mạng. MộT TRONG NHữNG NHà NGHệ Sĩ YêU NướY Là NGUYễN TUâN – Cây ộC HUYềN CầM CủA NềN VăN HọC VIệT NAM, NGườI đà MANG LạI NHữNG Tờ HOA THơM THảO CHO ờI. nguyễn tuân ến với tây bắc qua tùy bút người lái đò sông đà – một tác phẩm thể hiện riqu net và sâu sắc phong cách nghệ thuậôg ộa c .

            Đến với nghệ thuật, đối với nguyễn tuân là đến với sự tìm tòi và sáng tạo, bởi vì “nhà văn là người sáng t gi”. nguyễn tuân sợ mình của ngày hôm nay giống với mình của ngày hôm qua, sợ sự trùng lặp tầm thường. chính vì thế, ông đã lấy “chủ nghĩa” xê dịch “làm đề tài cho tác phẩm, làm mục đích cho cuộc đời mình. sống là để đi, để tìm hiểu những điều mới lạ.

            cc cach mạng, một mình với chiếc vali, nguyễn tuân đã bôn ba trên nhiều miền quê ất nước nhưng với tâm trạng của kẻ “thiếu quê hương”, b đ sau cách mạng, ông cũng xuôi ngược nhiều nơi nhưng với tinh thần của người yêu quê hương xứ sở, he muốn góp phần vào công cuộc xâqu. CHYNH NHà VăN đà TừNG NÓI ếN TâY BắC Là ể ể “đi tìm cai thứ vàng mười của màu sắc sông num tươi vui và bền vững”. với tình yêu quê hương sâu nặng và bầu nhiệt huyết sôi nổi ấy, nguyễn tuân đã sử dụng uyển chuyển, tinh vi vốn ngôn ngữ phong phú của mình để viết nên những tờ hoa thơm thảo về con người và thiên nhiên của miền sông núi no…

            tác giả hay đi tìm cảm giác mạnh cho các giác quan. vì vậy, những trang văn của ông thường mang theo âm điệu của những trận cuồng phong, bão tố. nhưng không vì thế mà chúng mất đi net dịu hiền, thơ mộng. qua ngòi bút nguyễn tuân, song Đà hiện lên vừa hung bạo nhưng cũng vừa trữ tình. Nó mang tâm ịa xảo quyệt của thứ kẻ thù số một, có thể cướp đi mạng sống của bất cứ kẻ nào lỡ sa chân vào “thạch trận”… ” nhô vào thì chúng “nhỏm cả dậy để vồ lấy”… nhưng cái hung hãn dữ tợn ấy vẫn không làm mất đi được net trữ tình ởĐà song . miêu tả with song ở những đoạn xuôi dòng, ngòi bút nguyễn tuân bỗng trở nên mềm mại, uyển chuyển, mang đậm chất thơ. “with song đà tuôn dài như một áng tóc trữ tình, ầu tóc, chân tóc ẩn hiện trong mây trời tây bắc bung nở hoa ban, ho gạo tháng hai và cuhồn cuuộn khi-p…

            … > p> p>

            trên with song ấy, ông lái đò xuất hiện, dữ dội và phi thường. trong cuộc chiến đấu “một mất, một còn” với thác nước, tác giả cho ta thấy được cái tài hoa, trí dũng tuyệt vời của ông lái. người lái đò song đà là hiện thân của tác giả, chỉ thích lao vào những cuộc chiến ấu nguy hiểm với thác nước dữ dội mà ƻy không không.

            giọng văn nguyễn tuân thật tự nhiên và phóng túng khi miêu tả hai trạng thái đối lập của cùng một sự vật. song Đà vừa trữ tình vừa hung bạo, vừa là “kẻ thù, vừa là “cố nhân”. DướI NGòi Bút Tac Giả, with Sông Không chết cứng mà vận ộng một cach mạnh mẽ, sôi nổi bằng những từ ngữ gợi hình ảnh, tac ộng mạnh vào giá người ọi ọi ọi ọi ọi ọi ọi ọi ọ Ông lái đò cũng thế cũng xuất hiện một cách sinh động, rõ net và sắc sảo… Đối với nguyễn tuân, “đã là văn thì trƺ჻t lph hà v”. văn phải đẹp, phải trau chuốt. cái đẹp ấy đã chi phối cách nhìn của tác giả trên toàn bộ tác phẩm. with người và sự vật, qua ngòi bút nguyễn tuân, đều được khai thác trên phương tiện mĩ thuật và tài hoa nghệ sĩ.

            net đẹp song Đà là một công trình dày công sáng tạo của tạo hóa. nó vừa hùng vĩ vừa nên thơ. nó đẹp từ dáng dấp đến màu sắc. cái áng tóc trữ tình của người thiếu nữ ấy là nguồn cảm hứng cho biết bao nhà thơ, nhà văn. nước song Đà cũng thế. “mùa xuân dòng xanh ngọc bích”, “mùa thu nước song Đà lừ lừ chín đỏ như da mặt người bầm đi vì rượi bữa”. with song ấy đối với tác giả không chỉ đơn thuần là một cảnh đẹp thiên nhiên mà nó thật gợi cảm. nó gây nên nỗi nhớ da diết cho những ai đã từng một lần gặp gỡ rồi lại đi xa. gặp lại song Đà, tác giả cảm thấy tâm hồn lâng lâng vui sướng như gặp lại cố nhân. “chao ôi, trông with song, vui như thấy nắng giòn tan sau kì mưa dầm, vui như nối lại chiêm bao đứt quãng”.

            phân tích người lái đò song Đà mẫu 5

            nguyễn tuân – người ược mệnh danh là “người đi tìm cái ẹp, cái thật trong ời” không chỉ là một trí thc yêu nước mà ông còn là tà mộàt. Ông đã để lại nhiều tác phẩm lớn, nổi bật hơn cả là tùy bút “người lái đò song Đà” (1960). tác phẩm là thành quả của nhà văn trong chuyến ông đi tới tây bắc tìm kiếm chất vàng thử lửa của thiên nhiên tây bắc. tác phẩm tiêu biểu cho phong cách nghệ thuật của nhà văn sau cách mạng tháng 8.

            tùy bút “người lái đò sông đà” lấy ông lái đò làm nhân vật trung tâm nhưng thực chất là mượn hình ảnh ông lái đò ể miiỻ táp h, h. Đà. tất cả hiện lên dưới ngòi bút của nguyễn tuân vừa chân thực, vừa sống động.

            trước hết, nguyễn tuân khắc họa vẻ ẹp của with sông đà ược nhân Hóa như with người, nó mang linh hồn ộc đáo vừa econ nguồn gốc, lai lịch rõng, lạc. with song được giới thiệu:

            “chúng thủy giai đông tẩu

            Đà giang độc bắc lưu”

            Ý nói mọi with song đều chảy theo hướng Đông, chỉ có song Đà chảy theo hướng bắc. Đây là một cách giới thiệu ấn tượng, đập thẳng vào nhãn quan người đọc sông Đà hiện lên như một cá thể rất có hồn. song Đà khai sinh ở huyện cảnh Đông, tỉnh vân nam. nó mang hai tinh cach. Ầu tiên là tính cach hung bạo và trữ tình, ược thể hi ở khía cạnh: nguyn tuân miêu tả cảnh đá ở bờ sông ” phụt đèn điện. như cái giếng bê tông, nước thở và kêu như cái cống cái bị sặc, tưởng một anh quaynp táá bạo ngồi thuyy heno ến thác nước với những âm thanh dữ dội như càng xoáy vào lòng người nhiều hiểm ngay đang rình rập chỉ chực sẵn with mồi “tiếng nước” reo “,” tiếng nưc nhtg nthe nthhhe n., giọng gằn mà chế nhạo… no rống lên như tiếng một ngàn with trâu mộng… ”. hơn tất cả hình ảnh đá ở lòng như như đang bày binh bố trận ịa thac đá với 3 trùng vi. Trùng vi thạch trậrn thứ 1: “mở ra nĂm cửa trậ phía tả ngạn.” đến trùng vi sang thách trân thứ 2 đã tăng thêm nhiều cửa tử để đánh lừa con thuyền vào, và cửa sinh lại bố trí qua phía bờ hỡnu. và trùng vi trạch trận thứ 3 cả bên trái lẫn bên phải đều là luồng chết cả. Cái Luồng sống ở Chặng ba này lại ngay giữa bọn đá hậu vệ .. việc bày binh bố trật vừa một quy luật trật tựtt ịnh ểngĂn cản những ứng ức. họ như những cầu thủ chuyên nghiệp trên sân cỏ đang lao mình ra để bảo vệ cầu môn, không cho quân địch hay kẻ ngoài này le lói gthàn. bằng lối viết tài hoa, một kiến ​​​​thức sâu rộng uyên bác, nguyễn tuân đã viết những câu văn theo kiểu móc xích, cấu tronc c. nổi bật hình ảnh with song Đà cuồng nộ, như he muốn mình là vua của cả thế giới. with song ấy hung bạo, hiểm trở, là kẻ thù số 1 của with người.

            trái với vẻ ngoài dữ tợn ấy, sông Đà còn hiện lên một vẻ trữ tình đằm thắm dưới ngòi but bậc thầy lão tuyện cễn tuyện. Đi từ thượng nguồn ến hạ nguồn, ta ều bắt gặp hình dáng with sông rất thơ mộng như một cô o Đà như một áng tóc mun, dài ngàn ngàn vạn vạn sải”. Màu nước sông đà cũng thay ổi Theo Mùa rất ẹp và quyến rũ, mùa xuân, dòng xanh ngọc bích, mùa thu nước sông đà lừ lừ chyn ỏ như da mặt ng ng bầm ườm ườM sự thay đổi sắc màu tạo cho song Đà mang một vẻ đẹp huyền bí, quý phái. nhà văn còn miêu tả hai bên bờ song Đà cũng tươi mới không kém. “bờ song hoang dại như một bờ tiền sử”. song đà, with song chứng kiến ​​biết bao nhiêu thăng trầm của lịch sử, nó là chứng nhân lịch sử vĩ ại cũng là một with song ẹp ƻmền dim. with song ấy gợi trong lòng nhà văn nhiều cảm xúc, như một “cố nhân”.

            bằng tài năng của mình, nguyễn tuân ưa người ọc khá phá một with song đà mang nhiều trạng tái cung, khi thì dữ dội, khi lại nên thơ t. with song ấy dưới ngòi bút điêu luyện của ông ược coi như là một khám phá lớn, một công trình nghệ thuật vĩ ại mà tạo hóa choban tắ bắtte.

            song song với hình tượng with song Đà là hình ảnh người lái đò song Đà – một tay lái ra hoa với trí dũng song toàn. nguyễn tuân đã miêu tả ngoại hình của ông rất độc đáo: “tay lêu nghêu như cái sào, chân khuỳnh khuỳnh”. Ông quê ở ngã tư song, là người từng trải, ông làm nghề lái đò đã được mười năm liền. Ông với with song Đà gắn bó mật thiết với nhau, như người bạn tri kỉ của mình. với kinh nghiệm chinh chiến trên with sông ấy đã nhiều năm, ông nắm chắc từng luyg lạch, từng ngọn thc và ặc biệt, ông nắm rất vững quy luật của ” nên ông rất thích vượt thác, đối mặt với with song ấy. chỉ với vài net khắc họa ơn giản, nguyễn tuân đã phác họa ược một người lái đò yêu nghề, yêu thiên nhii, thích hòa mìhûnh cình rƑu.

            vẻ đẹp của ông lái đò được nhà văn miêu tả rất chi tiết qua những lần ông vượt thác. tay lái ra hoa ấy càng khiến người đọc thêm khâm phục phần nào về tài năng, bản lĩnh dám đương đầu với thử thách. trên with song hùng vĩ nguy hiểm ấy, ông lái đò hiện lên với tư thế hiên ngang của một dũng tướng chỉ huy chiến trận. Ông chỉ huy con thuyền mình luồn lách tới đích vượt qua các chướng ngại vật với phong thái của một nghệ sĩ tài hoa. Ở vòng vây thứ nhất, ông hai tay giữ mái chèo khỏi bị hất lên khỏi sóng trận địa phóng thẳng vào mình. hai chân ông vẫn kẹp chặt lấy cuống lái. Đến vòng vây thứ hai, he không một phút nghỉ tay nghỉ mắt, he phải phá luôn vòng vây thứ hai và đổi luôn chiến thuật. Ông cưỡi lên thác song Đà, nắm bờm song, ghì cương lái, bám lấy luồng nước đúng mà phòng nhanh vào cửa sinh. và ở vòng cuối, ông phóng thẳng thuyền, chọc thủng cửa giữa. thuyền như một mũi tên tre xuyên nhanh qua hơi nước, vừa xuyên vừa tự động lái được lượn được. cuộc vượt thác thành công. mặc dù có lúc ông gặp khó khĂn bị thương nhưng ông vẫn bình tình, dũng cảm ối mặt sau c cùng nếm vịm ngọt thành quả: “ốt lử lợi vẻ vang.

            qua đây, ta mới thấy ược ông lai đò là người rất am hiểu binh phapc của thần sông, thần đá, là một hình tượng nhân vật mới mà nguyễn tuân đNG ngang, khí phách, ngang tàng lại rất giản dị.

            tóm lại, “người lái đò sông Đà” là một tác phẩm tiêu biểu cho phong cách nghệ thuật của nguyễn tuân. bằng tài năng, ngòi bút uyên thâm cùng kiến ​​​​thức tổng hợp phong phú, ông đã rất thành công khi xây dựng được nhân vật người lái đò hùng dũng, hiên ngang và hình ảnh con sông Đà với hai tính cách trái ngược nhưng rất đỗi đẹp đẽ. tùy bút” người lái đò song Đà” luôn sống mãi trong lòng người đọc và trường tồn theo thời gian.

            phân tích người lái đò song Đà mẫu 6

            nguyễn tuân người nghệ sĩ suốt một đời đi tìm cái đẹp và trăn trở về cái đẹp. nếu như trước cach mạng ông thoot li thực tại, tìm cai ẹp ở thời còn vang bong, thì sau cach mạng cốt cach ấy vẫn duy trì nhưng ông tìm thấy cai gave. người lai đò sông đà ược Trích từp bút kí sông đà là những nét vẽ chân thực về ẹ ẹp hùng vĩ của thiên nhii nhi -tây bắc, và vẻ ộ

            TậP Tù BUTH Sông đà Nói Chung Là Kết Quả Chuyến đi Thực Tế CủA NHà văn nguyễn tuân lên mảnh ất tây bắc vào nh8-191 nh8-16 đây là thời kỳi kỳ hội. Thoo tiếng gọi của ảng miền bắc đang ấy lên pHong trào tình nguyện ến những vùng xa xôi của tổc qốc ể khôi phục kinh tế vàn gắn vết thương chiến ểc.

            như chung ta biết rằng, mỗi lời ề từ xuất hiện, thường sẽp tập trung tư tưởng của tác pHẩm, là chìa khóa mở canh cửa vào tac tac, hén lộ tưng, chủ ả ả ề ề ề ề ả ả ả ả ả ả ả ả ả ả người lái đò song đà sử dụng hai lời ề ề từ: lời ề từ thứ nhất: “ẹp vậy thay, tiếng hát trên dòng song”, đy là câu thƺi. câu thơ có thể là câu hát của những người chèo đò, kéo thuyền vượt thc với tâm hồn lạc quan, yêu thiên nhiên, y y àng, cũng có có. with người trong cuộc sống mới. câu thơ thứ hai, nguyễn tuân mượn câu thơ của nguyễn quang bích: “chúng thủy giai đông tẩu/ Đà giang độc bắc lưu”. câu thơ đã hé mở cho người đọc thấy, mọi dòng song đều chảy về hướng đông, duy có song Đà chảy theo hướng bắc. câu thơ đã khẳng ịnh sự ộc đáo của đà giang ồng thời hé lộ cá tính nghệ thuật của nguyễn tuân – nhà văn của những cữm cảnh tuânh

            Trước Hết về hình tượng with sông đà ược nguyễn tuân miêu tả trên nhiều phương diện, vừa mang vẻ ẹp hung bạo nhưng ồng thời cũng hết sức nên thơ, trữ. vẻ đẹp hung bạo của dòng song được nguyễn tuân thể hiện ở cảnh đá bờ song dựng vách thành. lúc ấy “mặt song chỗ ấy chỉ lúc đúng ngọ mới có mặt trời” đã gợi ra được độ cao và diễn tả được cái lẽc. Không chỉ vậy “Vách đá Thành chẹt lòng sông đà như một cai yết hầu” đã diễn tả sự nhỏ hẹp của dòng chảy gợi r rau tốc rất lớnn nhất làa vàa na na na na với trường liên tưởng độc đáo, nguyễn tuân tiếp tục khắc họa đậm nét hơn nữa về những vách đá lạnh lẽo, tăm tối, ở khúc sông nhỏ và hẹp: “ngồi trong khoang đò qua quãng ấy, đang mùa hè mà cũng thấy lạnh , cảm thy mình như ứng ở hè một cái ngõ mà ngóng vọng lên một khung cửa sổ nào trên cái tầng nhà thứ mấy nào vừa tắt phụđiện.

            không chỉ vậy sự hung bạo còn thể hiện ở “quãng mặt ghềnh hát loong”, ở đoạn này, nguyễn tuân đã nhân hóa dòng s. dằn, tàn bạo. Câu văn với nhịp điệu dồn dập, điệp từ, điệp cấu trúc ược vận dụng liên tiếp (nước xô đá, đá xôeng, song xô) ki ếp với ca khẩn trương, dồn dồn gió và đá khiến cho cả ghềnh site quãng này mà khinh suất tay lái thì cũng dễ lật ngửa bụng thuyền ra”.

            sự hung bạo còn ược thể hi ở những cai hút nước tàn ộc, ược giăng mắc trên khắp khúc sông, như trực lấy mạng của with ngườt bất cứ lúc nào. Ể tái hiện sự khủng khiếp của những cái hút nước, nguyễn tuân đã lia máy quay ở nhiều chiều kích khác nhau, cho người ọc mệt ìn cái. khi nhìn từ trên xuống mặt nước song “giống như cái giếng bê tông thả xuống song để chuẩn bị làm mong cầu”; từ dưới lòng sông nhìn ngược lên “thành giếng xây toàn bằng nước sông xanh ve một áng thủy tini và để giúp người đọc cảm nhận được rõ hơn, tác giả còn đưa ra những vị thế cảm nhận khác nhau, với người quay phim thì như “ngồi vào một cái thuyền thúng tròn vành rồi cho cả thuyền cả mình cả máy quay xuống đáy cái hút song Đà…”; Với người xem phim lại thấy “thấy mình đang lấy gân ngồi giữ chặt ghế như ghì lấy mep một chiếc la rừng bịt vứt vào một cai cốc pha lê nước khổng lồ rừa rút Cart. Với những trải nghiệm và góc nhìn pHong phú nguyễn tuân đã chười ọc cảm nhận ầy ủ mức ộộ nguy hiểt cùng của dòng sông đà mà ở đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ ây.

            cuối cùng sự hung bạo của song Đà được khắc họa ở các trùng vi thạch trận khác nhau. Với Trùng VI Thách Trận Thứ Nhật Là “Cả Một Chân Trời đá”, “Mặt Hòn đá Nào Trông Cũng ngỗ ngược, hòn nào cũng nhĂn nhúm meo Mó hơn cả cai mặt nước chỗc chỗc chỗc chỗ Đá còn bày binh bố trận, như cố tình nhấn chìm with thuyền. trùng vi thạch trận thứ hai tiếp tục tăng thêm thử thách, cửa tử nhiều hơn để đánh lừa with thuyền và chỉ có duy nhất mửa without c. cửa sinh ấy lại không kém phần nguy hiểm khi “thằng đá tướng ứng chiến ở cửa vào”, phối hợp với đá là dòng thác như hùm beo à nhực vực. Ở Trùng VI Thạch Trận Cuối Cùng ít Cửa Ra Vào, “Bên phải bên trai ều là lung vô cùng hiểm ác, với mục đích duy nhất là làm cho with thuyền mất sức, bỏ mạng.

            bên cạnh vẻ đẹp hung bạo, sông Đà lại hiện lên một vẻ đẹp rất khác, hoàn toàn đối lập, đó chính là vẻ đẹt t. Từ trên cao nhìn xuống, dòng chảy uốn lượn của with sông giống như “cai dây thừng ngoằn ngoèo dưới chân mình”, ặc biệt là giống như most tóc của người ng tình, đầu tóc chân tóc ẩn hiện trong mây trời tây bắc bung nở hoa ban hoa gạo tháng hai và cuồn cuộn mù khói núi mèo đốt nương xuân”. dòng song như một người thiếu nữ, với mái tóc tuôn dài, tuôn dài, tha thướt, uyển chuyển không ngờ. vẻ đẹp của dòng song hài hòa với núi rừng tây bắc, được núi rừng điểm tô thêm cho nhan sắc mĩ miều. không chỉ vậy ở những thời điểm khác nhau sông đà cũng mang vẻ ẹp riêng: mùa xuân, nước sông đà xanh màu “xanh ngọc bích”, tưƥo trop lánhtr; Mùa Thu, nước sông đà lại “lừ lừ chín ỏ như da mặt một người bầm đi vì rượu bữa, lừ lừ cai màu ỏỏ giận dữ ở một người bất mãn bực bội gì mỗi ộ ề ề ở ở ở ề ề ề ề ề ề ề ề ề ề ề ề ề ề ề ề ề ề Không chỉ vậy, vẻ ẹp sông đà with như ược bước ra từ miền cổ tích xa xôi, với những bãi bờ hoang dại như thời tiền sử: “bờ sông đà, bãi sông đn, chuồn sồn sồn sồn sồn sồn sồn sồn sồn sồn sồn sồ nhà văn đã cảm nhận được cái chất “đằm đằm ấm ấm” thân thuộc khi gặp lại sau một thời gian “ở rừng đi huúi ”.

            người lai đò sông đà không chỉ nổi bật ở hình tượng with sông đà, mà ể điểm tô, hoàn thiện vẻ ẹp sông đn có sự xuất hiện with ược nguyễn tuân thể người lái đò không có một tên gọi cụ thể, mà chỉ được gọi tên là người lái đò lai châu. Để làm bật vẻ đẹp người lái đò, chân dung ông luôn được tái hiện tương quan với dòng song Đà. NGHệ Thuật tương phản đã làm nổi bật một cuộc chiến không cân sức: một bên là thiên nhiên bạo liệt, hung tàn, sức mạnh vôi với song nước, với thểh n. con én đơn độc và vũ khí trong tay chỉ là những chiếc cán chèo. nhưng dù song đà gian ngoan, xảo quyệt bao nhiêu thì người lái đò lại kiên cường bám trụ bấy nhiêu “hai tay giữ mái chhói bịt tt l kn khỏg . Đặc biệt trong lần vượt trùng vi thạch trận thứ ba, ông lái đò đã thể hiện rõ tài nghệ của mình. Ông cứ “Phone Thẳng Thuyền, Chọc Thủng cửa giữa… vút qua cổng đá”, “vút, vút, cửa ngoài, cửa trong, lại trong c c c foure, Thuyền như một mũi the xay e ự ựhan ựhan ựhan ựhan. động lái được lượn được”… để rồi chiến thắng vinh quang. câu văn “thế là hết thác” như một tiếng thở phào nhẹ nhõm khi ông lái đã bỏ lại hết những thác ghềnh ở phía sau lưng. chiến thắng của ông trước hết xuất phát từ sự ngoan cường, lòng dũng cảm, ý chí quyết tâm vượt qua những thử thủa khệc cộc. Đây đông thời cũng là chiến thắng của tài trí with người, của sự am hiểu đến tường tận tính nết của song Đà.

            Đặc biệt, cũng như những nhân vật khác của mình, người lái đò còn được nguyễn tuân khắc họa ở vẻ đẹp tghi hoa. tài hoa là khi with người ạt tới trình ộ điêu luyện, thuần thục trong công việc của mình, ến ộộ có thể sáng tạo ược, có thể tể do. chynh vì vậy, nguyễn tuân đã tập trung bút lực ca ngợi hình ảnh ông lái băng băng trên dòng thác song đt cách ung dung, bình tĩnh, tựi tựn c chnc. và phong thái nghệ sĩ của ông lái đò thể hiện trong cách ông nhìn nhận về công việc của mình, bình thản đến độ lạ lùng. khi dòng song vặn mình hết thác cũng là khoảnh khắc “sóng thác xèo xèo tan trong trí nhớ”. những nhà đò dừng chèo, ốt lửa nướng ống cơm lam, bàn về ca uh vũ, ca dầm xanh, “về những cai hầm ca Hang ca mùa khô nổ những tiếng to như mìn bộc pHá rồi ca túa tu túa túa tr ầ

            bằng ngòi bút vô cùng tài hoa, tinh tế, nguyễn tuân đã tạo nên những trang văn đẹp cả về hình thức và tư tưởng. tác phẩm được tạo nên từ tình yêu quê hương đất nước sâu nặng, tha thiết. Không chỉ ngợi ca vẻ ẹp hùng vĩ của quê hương ất nước mà còn khẳng ịnh sự lớn lao, sức mạnh phi thường của những with người bình thường Trong Hành Trình Thi.

            phân tích người lái đò song Đà mẫu 7

            nguyễn tuân sinh năm 1910, mất năm 1987 là một nhà nghệ sĩ lớn của dân tộc việt nam. vốn là một người tri thức giàu lòng yêu nước lại am hiểu sâu rộng nền văn hoá dân tộc, ông viết nên những tác phẩm rất ất vàn bựcác u. nếu như trước cach mạng, vĂn học của nguyễn tuân chạm ến lòng người bởi vẻ ẹp tài hoa của những with người “một thời vag bong” như huấn cao thì sau cach mạng, nguyễn tu tài năng trong việc vẽ nên những net đẹp gân guốc nhưng gần gũi, bình dị với thiên nhiên và đời sống with người. tuỳ bút “người lái đò song Đà” là một thành công tiêu biểu cho phong cách văn học ấy.

            trong tuỳ bút, song Đà hiện lên vừa hùng vĩ, kiêu sa, dữ dội lại vừa xinh đẹp, dịu dàng, thơ mộng. nguyễn tuân đã miêu tả dòng song trên nhiều góc độ, nhiều phương diện mà nhìn trên phương diện nào cũng thấy thấy đthupy, and đthup. she không tĩnh lặng soi bóng hàng tre mỗi trưa hè, cũng không mang nét tư lự trong từng hơi thể khi màn đêm buông xuống mà sông đà hiện lên vông sống ệng,. nó như được xem là “kẻ thù số một của with người”.

            những with thác lớn dữ dội, những gạn nước từ vạn yên về xuôi thật mênh mang. hai bờ song dựng đá thành những vách hiểm trở khôn cùng. NướC Và Song kia vách. có quãng with nai with hổ đã có lần vọt từ bờ này sang bờ kia.”

            mặt song khi nhìn từ trên cao xuống là vô vàn những hút nước như những trụ bê tông. dòng nước kêu lên thành những tiếng ghê rợn, khi thì kêu lên như những cái giếng đang bị sặc nước, khi lại ằng ặc ni”. tất cả dựng lên trước mắt ta thế hiểm trở và đầy rẫy những thách thức, nguy hiểm mà ai đi qua cũng phải đối mặt. song với tư thế hùng dũng và có phần bạo ngược của mình sẵn sàng nhấn chìm bất kể ai không vững vàng tay lái trậc từng with sông chim chông, không.

            bởi vậy mà nó khiến bao con thuyền đi đi qua phải dè chừng, hoảng sợ, cố tránh né những cạm bẫy mà sông đà bố sẵn: “khng thuyền nào dám gầng đngngn, themngng nmartng nmartng nmartng nmartng nmartng nmartngngngngngngngngngngngngngngngngngngngngngngngngngngngngngngngngngngngngngngngngngngngngngngngngngngngngngngngngngngngngngngngngngngngng nhanh ể lướt quãng song”, biết bao nhiêu bè gỗ đã phải chịu trận trước những hút sâu khổng lồ, biết bao nhiêu con thuyền nghênh ng ngác x phải lồ.

            vốn am hiểu sâu sắc c cùng sự trải nghiệm của mình nguyễn tuân dùng những ngôn từ mới lạ, lĩnh hoạt, ộc đáo ể ể mêu tạ. song Đà cũng mang dáng dấp đẹp đẽ, dịu dàng và thơ mộng, uyển chuyển như vẻ đẹp của người thiếu nữ chốn bn and núngi ry vỻ. song đà lúc này thật thơ và mơ mộng, tình yêu như đang tràn với bao cảm xúc nồng nàn khó tả: “with song đà tuôn dài, tuôn dài như mộtó xálg tó”.

            vẻ ẹp của dòng sông thật yên bình, khơi gợi sự yêu thương, ưa Lòng người ến với những run cảm trong tâm hồn mình, một sức hẫn tuyệt vờt vời. Đôi lúc, song Đà cũng có những cảm xúc, cũng nhớ, cũng thương như bao người vậy. vẻ đẹp trữ tình của dòng sông còn được thể hiện giữa thiên nhiên, mây trời tạo nên nét riêng biệt không trộn lẫn, bởi vậy dù bất cứ lúc nào nó cũng khiến người thưởng thức bị thu hút: “tôi đã nhìn say sưa làn mây mùa xuân bay trên song Đà, tôi đã xuyên qua đám mây mùa thu mà nhìn xuống dòng nước song Đà”.

            không chỉ vậy, sông đà còn khiến người ta thích thú bởi sắc nước ổi thay thay mùa: “Mùa xuân dòng xanh ngọc bích, chức sông đà khôông xanh màu hết. Mùa Thu nước sông đà lừ lừ chín ỏ như da mặt một người bầm đi vì rượu bữa, lừ lừ cai màu ỏ ỏ giận dữ ở một người bất mãn bực bội gì mỗi ộ thu vh vh v

            bờ song đà cũng thật ẹp, thật ngọt ngào bởi hương vị của hoa, của bướm, của chuồn chuồn, của những bãi ngô non ầa vhàn ầnhà mán. Đó đây những đàn hươu đang thong thả gặm những bãi cỏ non tơ ướt đẫm sương đêm, mọi vật như đang hoà mình trong nét tuyệt diệu của dòng sông, tô điểm nên một vẻ đẹp gọi mời khiến lòng người thổn thức: “con hươu thơ ngộ ngẩng ầu nhung khỏi ang cỏ sương, chăm chăm nhìn tôi lừ lừ trôi trên một mũi đò. , có phải ông cũng vừa nghe thấy một tiếng còi sương?”.

            sông Đà như một “người cố nhân” lại như một” người nghệ sĩ tài hoa”. qua cách miêu tả thật độc đáo với những cảm xúc chân thành, sự trân trọng, nâng niu từ những điều bình dị, nhỏ nhặt, nguyễn tuân như khắc hoạ nên một bức tranh thủy mặc của sông Đà say đắm lòng người với vẻ tuyệt vời, thân thương.

            c cùng với hình tượng song đà cá tính, ến với tác phẩm ta còn cảm nhận ược hình ảnh người lái đò tài hoa, nghông sĩ, Ļu dên. người lai đò ấy không pHải là một chàng thanh n Ári trang với thân hình vạm vỡ mà là một ông già đã gần bảy mươi tuổi: “Trên dòng sông đà ông xuôi, ông ng sáu chục lần”. phải chăng những kinh nghiệm qua bao cuộc hành trình suốt mười năm làm việc đã giúp ông trở nên thuần thục, bản lĩnh và kiên trường đến như vậy: “Ông nhớ tỉ mỉ như đóng đanh vào lòng đất tất cả những luồng nước của tất cả những con thác hiểm trở”.

            người lai đò như một thứ “vàng mười” Khoai nâu “in dấu những trận chiến vật vã với with sông đà dữii, với tac giả dường như đó là những tấm huy chương cao quox mình chứng cho sức lao ộng

            ứNG trước những ợt song kinh hoàng, những thạch trận hiểm nguy, ông không hề sợ sệt mà trai lại càng bản lĩnh thíc thur ơn “.. ba. trải qua ba thạch trận bằng dũng cảm, mưu trí cả mình, người lá đ đ đ đ đ đ đng. bình yên: “thế là hết thác…sông nước lạ bình. Đêm ấy nhà đò đốt lửa trong hàng đá, nướng ống cơm lam…” .

            nguyễn tuân đã mang đến cho nền văn học nước nhà một kiệt tác vô cùng độc đáo, một phong cách nghệ thuật riêng hoệa biệác, uyên. KHÉP LạI NHữNG trag văn của tùy Bút “người lai đò sông đà”, em vẫn khng nguôi cảm xúc lâng lâng Tong tâm hồn mình, có chăng, đó là nhđ ẹp ẽp ẽp ẽp ẽp ẽp ẽp mình những cảm xúc thẩm mỹ vô cùng lớn. thật cảm ơn nguyễn tuân, một người nghệ sĩt ời đi tìm cai ẹp ểp ể nâng niu những giá trị vững bền của ời sống lao ộng và của tộc.

            phân tích người lái đò song Đà mẫu 8

            nói đến nguyễn tuân là người ta nghĩ ngay đến một nhà văn suốt đời đi tìm cái đẹp. cái đẹp trong các tác phẩm của ông phải là cái đẹp đạt đến độ hoàn thiện, hoàn mỹ. sự nghiệp cầm bút của nguyễn tuân đạt được rất nhiều thành tựu kể cả trước và sau cách mạng.

            <p

            ngay ở những câu văn đầu tiên, nguyễn tuân đã thể hiể rất rõ sự hung bạo của song Đà. dòng song không trôi giữa đôi bờ “cát trắng phẳng lì” thơ mộng mà bờ song “dựng vách thành”, cao vút, dựng đứng. quãng song thì hẹp đến nỗi “with nai, with hổ có lần vọt từ bờ song này sang bờ kia”. “Mặt Sông chỗ and chỉ đúg ngọ mới có mặt trời”, “đang mùa hè đi đò qua qua ấy and cũng cảm thấy lạnh”, cai lạnh của từng lớp da thịt, củ sự sự sự sự sợ sợ sợ sợ khi đi qua quãng này, người ta cảm tưởng như mình “đang ứng ở một cái ngõ nào mà ngóng vọng lên cái cửa sổ trầng nhà thứ mấy nào v . bằng một loạt hình ảnh miêu tả, nguyễn tuân đã ẩy người ọc từ phố xá đô thị về khung cảnh hoang sơ ến đáng sợ cỰnƻnƧa thi. người ta thấy hiện ra trước mắt là một khúc sông đà vừa sâu, vừa hẹp, vừa tối, vừa lạnh ủ ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể

            đi qua bảy mươi ba cai ghềnh, có thể kể tên ến năm mươi cai ghềnh nhưng sợ hãi nhất là ghềnh hat loeng gùn ghè suốt năm…”. kết cấu trùng điệp, nhịp văn nhanh mạnh khiến người đọc không khỏi hãi hùng trước những âm thanh của song, gio, nưđớc, . các từ láy “cuồn cuộn”, “gùn ghè” vừa hợi âm thanh ghê rợn vừa gợi những hình ảnh khủng khiếp của nơi đây. song Đà được miêu tả như những kẻ sẵn sàng “đòi nợ xuýt” những người trên song. nó có thể gây ra rất nhiều nguy hiểm mà with người không thể nào lường trước được.

            nhiêu đó vẫn chưa kể hết những sự đáng sợ của song Đà. nguyễn tuân đã sử dụng một loạt thủ pháp nghệ thuật khác nhau để lột tả hết cái vẻ hung bạo của hút nước song Đà. nhìn từ xa những cai xoáy nước trên sông giống như cai lúm ồng tiền trên má cô gai nhưng nó lại không hề duyên dáng, dễ thương, Thay vào đó nó cóc thể th không chỉ vậy, nguyễn tuân còn so sánh những cái hút nước với những cái giếng bê tông thả xuống song để chuẩn bị làm mong cầu. hình ảnh so sánh này vừa gợi độ sâu hun hút của những cái xoáy nước vừa khiến người đọc khiếp sợ khi hình dung ra nó. he càng sợ hãi hơn khi đọc những câu văn miêu tả âm thanh của những cái hút nước. “nước ở đây thở và kêu như cửa cống cái bị sặc”. nước không chỉ dồn về nhiều và nhanh mà còn ặc ặc lên như mới rót dầu sôi vào. từ láy “ặc ặc” gợi cảm giác song Đà giống như một loài thuỷ quai bị bóp chặt yết hầu đang quằn quại giãy giụa. sự hung bạo này khiến nhà văn liên tưởng đến hình ảnh một anh quay phim táo tợn nào đó mang máy quay ngồi trên thuyền thúng xuống tận cái hút sông Đà rồi từ đó lia ngược ống kính để ghi lại cảnh tượng ghê sợ: một cái giếng như xanh toàn bằng thuỷ tinh như sắp vỡ tan đổ ụp xuống cả người, cả máy quay phim. with thuyền xoáy tít, những thước phim màu cũng quay tít. ngòi bút sắc sảo của nguyễn tuân khiến người đọc cảm giác như đang được xem một bộ phim hành động hấp dẫn nhưng cán>

            sự hung bạo của song Đà còn được miêu tả qua những cái thác nước. nhà văn hướng người đọc chú ý vào âm thanh của chúng và miêu tả lần lượt theo trình tự từ xa đến gần. “còn xa lắm mới đến cái thác” nhưng tâm địa và diện mạo thứ “kẻ thù số một của with người” đã dần hiện ra. chúng vẳng tới bằng âm thanh “réo gần mãi lại réo to mãi lên”. tiếng thác nghe như là “oán trách”, nghe như là “van xin”, “khiêu khích”, giọng gằn mà “chế nhạo”. cách kết hợp khéo léo giữa so sánh và nhân hoá này đã khiến song Đà hiện lên với một tâm địa phức tạp. “thế rồnó rống lên”, âm thanh được phóng to hết cỡ giống như đang ở đỉnh điểm của một cơn phấn khích man dại. nguyễn tuân còn so sánh tiếng thác song Đà giống như tiếng của một ngàn con trâu mộng đang lồng lộn để phá tuông sự bủa vây của r>

            và để tăng thêm sự hung dữ của song Đà, nguyễn tuân còn hướng ngòi bút của mình vào miêu tả đá song. hình ảnh ẩn dụ “cả một chân trời đá” gợi cảm giác đá song Đà nhiều vô kể. những tảng Đá song Đà đã được nguyễn tuân thổi hồn vào đó với từng tảng đá mặt hòn nào trông cũng “ngỗ ngưển”, “nhīm”. rồi chúng còn vây thành một thạch trận giống như một trận đồ bát quai trên song Đà.

            qua ngòi bút của nguyễn tuân, with song hung bạo này chẳng khác gì kẻ thù số một của with người. thế nhưng ngay sau đó, khi sự hung bạo trôi qua, nó lại hiện lên với cả vẽ trữ tình, thơ mộng đến khó tin.

            từ trên máy bay nhìn xuống “with sông đà tuôn dài tuôn dài như một ang tóc trữ tình, ầu tóc, chân tóc ẩn hiện trong mây trời tây bắc bung mèo đốt nương xuân”. với việc so sánh song Đà “như một áng tóc trữ tình”, nhà văn đã khiến dòng song hiện lên với cái vẻ kiều diễm của mờt i ngưụ. thông thường người ta sẽ thấy chữ “áng” hay ược dùng ể chỉ những tác phẩm nghệ thuật, vậy mà ở đy nguyễn tuân đã ă dûng . có thể thấy trong suy nghĩ của tác giả, song Đà giống như một tác phẩm nghệ thuật mà tạo hoá đã tạo ra.

            sông Đà không chỉ đẹp ở dáng hình mà còn đẹp ở màu nước. tác giả đã quan sát dòng song ở những không gian và thời gian khác nhau. mùa xuân dòng xanh ngọc bích, vừa trong xanh vừa óng ánh. Thu sang nước song chín đỏ như da mặt người bầm đi vì rượu bữa. bằng việc miêu tả chi tiết, cụ thể cùng những así sánh ộc đáo sông đà hiện lên vừa ẹp, vừa đa dạng và qua đy ta cũng thng thhng ết nt. /p>

            bờ bãi song Đà thì mênh mang, trải dài “bờ song Đà, bãi song Đà, chuồn chuồn bươm bướm song Đà”. câu văn ngắt thành nhiều đoạn đã tạo nên nhịp văn hối hả, mau lẹ. rồi khi nhìn từ trên thuyền xuống, song Đà mang dáng vẻ “lặng tờ”, tĩnh lặng tuyệt đối. sự tĩnh lặng của dòng song ẩn chứa trong đó là một sức sống dạt dào. nhà văn còn dùng những así sánh vô cùng gợi cảm khi miêu tả dòng sông “bờ sông hoang dại như một bờ tiền sử”, “bờ sông hồnn nhiên nhềtềc m. nhà văn đã sử dụng những khái niệm trừu tượng ể miêu tả vẻ ẹp cụ thể của song đà khiến s. câu văn “thuyền tôi trôi trên song Đà” đã gợi ra cái vẻ tĩnh lặng của song Đà và sự thanh thản trong tâm hồn with người. GIữA CAI KHUNG CảNH THơ MộNG ấY NHà văn nghe thấy một tiếng còi sương – tiếng còi xúp lê của một chuyến tàu ường sắt phú thọn bái – lai chu, ân ạn ạn ạn ạn ạn /p>

            có thể thấy những câu văn miêu tả vẻ trữ tình, thơ mộng của song Đà đã tạo nên một đoạn văn giàu chất thơ. chất thơ ở cảnh sắc song Đà, chất thơ của tâm hồn with người.

            bằng vốn hiểu biết sâu rộng cùng tài nĂng miêu tả sắc sảo của mình, nguyễn tuân đã ưã ưa người ọc đi hết từ sợ hãi này ến bất ngờ khác khá khá khi khi miêu tả vẻ ẹ

            ọc “người lái đò song đà” người ta càng hiểu hơn lý do vì sao cái ẹp trong văn của nguyễn tuân ược gọi là cái ẹp ạt ến mộàn . tac pHẩm một lần nữa khẳng ịnh tài nĂng bậc thầy của nguyễn tuân trong việc sửng dụng ngôn từ vừa giup người ọc thấy ược tìnhnh yêu quêng, ấ.

            phân tích người lái đò song Đà mẫu 9

            “người lái đò song Đà” là thiên tùy bút rút trong tập “sông Đà” (1960) của nguyễn tuân. Đây là thành quả nghệ thuật đẹp đẽ mà nguyễn tuân đã thu hoạch được trong chuyến đi thực tế đến tây bắc năm 1958. trong chuyến đi này, tác giả đã có cơ hội sống với những khoảnh khắc thân thuộc nhất, hào hứng nhất của người nghệ sỹ trongông. Ông cảm nhận được “thứ vàng mười đã qua thử lửa” của những người lao động bình dị trên miền song nưỻc hùngƛ vę vĩ. thật đúng khi cho rằng “thiên tùy Bút lài ca về vẻ ẹp của người lao ộng trong công cUộC xây dựng chủ nghề của mình.

            trong các tác phẩm của mình dù viết trước hay sau cách mạng thÁng tál thì các nhân vật chính luôn ược ông xây dựng thành những with người ặc t, biệ ho. hình ảnh ông lái đò cũng không phải là một ngoại lệ. khi ọc tác phẩm, ta sẽ ấn tượng ngay ầu tiên với ngoại hình của ông: “tay ông lêu nghêu như cái sào, chân ông lÚc nào cũng khuỳnhuỳnh ƻnh l. Giọng ông ào ào như tiếng nước trước mặt ghềnh sông, nhỡn giới ông vòi vọi như lúc nào cũng between một cai bến xa nào đó trong sư… ”sức Vóc ô gần bảy mươi tuổi, cái ầu quắc của ông ặt trên một thân hìnhnh thnh sừt s ông ông ông …nhn …nh …nh ônh ônh ônh ônh ônh ônh ônh ônh ônh ônh ônh ônh ônh ônh ônh ônh ônh ônh ônh ônh ônh ônh ônt . , đôi cánh tay trẻ tráng qua bịt cái đầu bạc hói đi. không ai không lầm tưởng mình đang đứng trước một chàng trai đang ngồi ngoài bến chính bờ sông” những dòng này được nhà văn viết ra không chỉ để giới thiệu ngoại hình của một con người mà còn để ca ngợi sự gắn bó, yêu quý nghềở chính with người đó. Chỉc cri and qý nGhề, Gắn bó sâu ậm với nghề, nhiều năm một nắng hai sương dong duổi chởi khách trên with sông đà hùng vĩ thì ngoại hình mới mang ậm dấu ấn ấ Đây chính là pHong cach viết ộc đao của nguyễn tuân, ông luôn nén câu văn của mình nhiều điều mutu nói, “hàm lượng thông tin” ở phá ra được nhiều tầng ẩn ngôn hàm chứa trong từng câu văn của tác giả.

            nhưng chỉ những net miêu tả ngoại hình thôi thì chưa đủ. trong ông lái đò còn ẩn chứa rất nhiều điều tuyệt vời đặc biệt của một người từng trải thạo nghề. Ông là một linh hồn muôn thuở của song nước này. “trên song Đà, ông xuôi, ông ngược hơn một trăm lần rồi, chính tay giữ lái đò sáu mươi lần cho những chuyến thuyền then đuôi én èè”. sự từng trải ấy còn được thể hiện qua trí nhớ siêu phàm của ông. trí nhớ ấy ược rèn luyện cao ộ bằng cách lấy mắt mà nhớ tỷ mỉ 73 con thc, như đóng đanh vào lòng tất cả những luồng chồth cƻớ cƻớ c. hơn thế nữa, song đà ối với ông lái đò như một bản trường thiên anh hùng ca mà ông thuộc lòng ến cảng cái dấu chấm thann gấvấm câu. KHI ượC Tac Giả Hỏi Chuyện, Người Lái đò đã Bảy Mươi Tuổi, Làm NGHề đó dọc mười nĂm liền và đ— Làm nGhề điet chục nĂm nhưng Trong ônn, bảnh ườ ườ đ đ. Ông vẫn rất tự tin mà rằng: “tôi bỏ nghề đã lâu rồi nhưng nay cho lên thc xuống ghềnh tôi dÁm thi đua với bạn đò ở khắp mấy ch một phái đoàn trung ương vừa lên vừa xuống thăm dò khảo sát toàn bộ sông Đà cho đến biên giới trung quốc.”

            nhưng trên hết tất cả, hình tượng ông lão lái đò được khắc họa rõ net nhất qua trận thủy chiến với song Đà. vẻ đẹp sức mạnh của ông lái đò được khắc họa trong tương quan với vẻ đẹp của with song Đà hung bạo, hùng vĩ. CHỉNG trải thôi thì chưa ủ, ối với with sông đà, ai chế ngự ược nó đòi hỏi pHải có Lòng dũng cảm, gan d, mưu trí, nhanh nhẹn và cả sựt đt đ đ đ nguyễn tuân đã ưa nhân vật của mình vào ngay hoàn cảnh khốc liệt mà ở đó, tất cả những pHẩm chất ấy ược bộc lộ, nếu không phảng trảng ch. Đy chynh là dụng ý của tac giả khi viết về hình tượng ông lai đò, pHẩm chất dũng cảm, gan dạ, kiên cường chỉc bộc lột nhất khi nhận vật ớt ớt ớt ớt ớt ớt ớt ớt ớt ớt ớt ớt ớt Giả sử ặt ông lai đò trong khung cảnh thi vị, trữ tình của sông đà thì hình tượng lại phát triển Theo một hướng khác, trở Thành một nghệ sỹ ì ình l còn ở đây, ông lái đò trở thành người anh hùng nghệ sỹ trong thiên sử thi leo ghềnh vượt thác. Đó Chính là cuộc vượt thac ầy nguy hiểm chết người, diễn ra nhiều hồi, nhiều ợt như một trận đánh mà ối phương đã hi đ .

            song Đà đã giao việc cho mỗi hòn chúng giăng sẵn trận đồ bát quai với ba trùng vi. trùng vi một có 4 cửa tử và 1 cửa sinh. sóng trận địa phóng thẳng, mặt nước hò la vang dậy mà vào bẻ gãy cán chèo vũ khí của ông lái đò nhưng ông vẫn hai tay giữ chắc mái chèo bᏏn. vì thế song nước lại càng dọa dẫm, sấn sổ, hiếu chiến như thể quân liều mạng. nước bám lấy thuyền như đồ vật túm lấy thắt lưng ông lái đò lật ngửa mình giữa trận nước. khi song đà tung ra miếng đòn hiểm ộc nhất nốc ao ối phương, ông lái đò cũng chẳng run tay, cố nén vết thương, hai chân vẫn k᷇t ẹp chẻ láp chẑ. Ông chỉ huy hết sức ngắn gọn và tỉnh táo, đầy mưu trí như một vị chỉ huy, lái con thuyền vượt qua trùng vi một hiểm trở. phá xong trùng vi thạch trận thứ nhất ông lái đò phá luôn vòng vây thứ hai. Trùng vi hai tăng thêm nhiều cửa tử ể đánh lừa with Thuyền vào, cửa sinh lại ược bố trí lệch qua bờ hữu ngạn thật nham hiểm và xảo quyệt, thiên nhiên hùng mạnh như

            bốn, năm bọn thủy quân cửa ải nước bên bờ trái liền xô ra định nhử thuyền vào tập đoàn cửa tử. nhưng ông lái đò đã nắm chắc được binh pháp của thần sông, thần đá, không một chút nghỉ tay nghỉ mắt, ông lái đò nắm chặt lấy cái bờm sóng đúng luồng, ghì cương lái bám chắc lấy luồng nước đúng mà phóng nhanh vào cửa sinh lái miết một đường chéo về phía cửa đá. that điêu luyện. Đến vòng thứ ba, ít cửa hơn, bên phải bên trái đều là luồng chết cả, luồng song nằm ở ngay giữa bọn đá hậu vệ. một ông lái đò và sáu tay trèo, tưởng chừng như with người hết sức nhỏ bé, ít ỏi, cạn kiệt sức lực giữa một thiên hung. nhưng không, như một vị tướng lão luyện dày dặn kinh nghiệm, trận mạc, ông lão phóng thẳng thuyền trọc thủng cửa giữa. thuyền vụt qua cổng đá, cánh mở cánh khép. vút, vút, cửa ngoài, cửa trong lại cửa trong cùng, thuyền như một mũi tên tre xuyên nhanh cho qua hơi nước, vừa xuyên, vừa tự đỻđng. thế là kết thúc.

            tác giả đã rất dày công khi miêu tả trận thủy chiến với with song Đà của ông lão lái đò. một loại những hành động nhanh mạnh: phóng nhanh, phóng thẳng, lái miết một đường, chọc thủng, xuyên nhanh,… kết hợp với nhịp văn gấp gáp, hơi văn căng thẳng, câu văn dồn dập gợi nên một cuộc giao tranh giáp lá cà một sống, một chết. hơn nữa thư pháp nghệ thuật tương phản được sử dụng triệt để và rất độc đáo trong tác phẩm đã xây dựng lên hai phe đối lập: một bên là thiên nhiên hung tàn, bạo liệt với một bên là con người nhỏ bé nhưng đầy bản lĩnh, sự quả cảm và khả năng chinh phục thiên nhiên kỳ diệu. Ông lái đò trong tay chỉ có một mái chèo “như cái que giữa bạt ngàn sóng thác” như một vị tướng bách chiến bách thắng, phá thành vƺợi.t

            với ngòi Bút tài hoa và sự uyên Bác, am hi hểu vềi lĩnh vực như thể thao, võ thuật, quân sự… của mình, nguyễn tuân đã biến đò bình thường thành một anh hùng, một nghệ sỹ lái đò trong nghệ thuật leo ghềnh vượt thác. Ông vừa là dũng sĩ, vừa là nghệ sỹ – tay lái ra hoa, ông tiêu biểu cho hình ảnh with người lao động trong công cuộc xây dựng xã hôi chủ ngh. không chỉ là cô Đào trong truyện ngắn “mùa lạc” của nguyễn khải, tình nguyện lên Điện biên xây dựng nông thôn mới, không chỉ là tầng lớp thanh niên “tuổi hai mươi khi hướng đời đã thấy/ là xa xôi biết mấy cũng lên ường ”, mà cùng với họ, ông lên đò sông đà đã gél phần làm nổi bật, tôn lên vẻ ẹp, phẩm chất của người lao ộna chờgờg ứđn xđn

            quả thật, vẻ ẹp “chất vàng mười đã qua thử lửa” Trong tâm hồn của with người tây bắc đã ược nguyễn tuân dày công kham pHá trên dòng đà giang khuất nẻt nẻt nẻt nẻt nẻt nẻt nẻt nẻt nẻt nẻt nẻt nẻt nẻt nẻt nẻt nẻt nẻt nẻt nẻt nẻt nẻt nẻt nẻt nẻt nẻt nẻt nẻt nẻt nếu như thiên song đà trong tác phẩm của nguyễn tuân là “kẻ thù số một của with người”, thì cũng chynh thiên nhiên qua ngòi bÚt cỡi hă nhàn v. quả thật sâu sâu sắc khi nói “thiên tùy bút là bài ca về vẻ đẹp của con người lao động trong công cuộc xây dựng chủ nghĩa xã hội”. tác phẩm sẽ mãi là bản trường ca hào hùng đi cùng năm tháng.

            phân tích người lái đò song Đà mẫu 10

            nguyễn tuân là bậc thầy về ngôn ngữ trong nền văn học hiện đại việt nam. những tác phẩm của ông viết bằng cái “ngông” và bằng tình yêu tha thiết. “người lái đò song Đà” là bài tùy but lấy cảm hứng từ chuyến đi thực tế. hình ảnh with song đà ược nhìn qua lăng kính tâm hồn nghệ sĩ với nhiều vẻ ẹp khác nhau mang lại ấn tượng ộc đáo ối với . nguyễn tuân đã rất thành công khi xây dựng hình tượng song Đà bằng chất liệu ngôn ngữ và tình cảm phong phú.

            qua cái nhìn của nguyễn tuân, song Đà “lắm bệnh lắm chứng, chốc dịu dàng đấy, rồi chốc lại bản tính và gắt tháng gỏng ng”.

            sông đà hiện lên là dòng song hung bạo, lắm thác ghềnh, ngỗ ngược, không chảy theo khuôn khổ. vẻ ẹp hiểm trở, nguy hiểm của sông đà ược tác giả viết “đá bờ sông, dựng vách thành, mặt song chỗ ấy chỉ lúc đúng mờg ờt i cón. có vách đá thành chẹt lòng song đà như một cái yết hầu. Đứng bên này bờ nhẹ tay ném hòn đá qua bên kia vách. có quãng with nai with hổ đã có lần vọt từ bờ này sang bờ kia”. chỉ với vài chi tiết phác họa with song đà hiện lên với nhiều phức tạp, khó khăn, nguy hiểm khôn lường. tac giả đã diễn tả cảm xúc khi đi qua đoạn sông này “ngồi trong khoang đò qua quãng ấy, đang mùa hè mà cũng thấy lạnh, cảm thấy mình như ứng ở cái tầng nhà thứ mất vừa vụt tắt điện”. một lối so sánh độc đáo, đầy táo bạo và cũng không kém phần tinh tế. song Đà đẹp, nhưng đẹp vẻ đẹp hùng vĩ, hoang dại và nguy hiểm.

            chưa dừng lại ở đó, nguyễn tuân còn khiến người ọc bất ngờ hơn nữa khi miêu tả sự hùng vĩ, hung dữ đó “quãng mặt ghềnh hat loong, dài hàng vĩ, hung dữ ướ dài hàng vĩ. gió, cuồn cuộn luồng gió gùn ghè suốt năm như lúc nào cũng đòi nợ xuýt bất cứ người lái đò nào tóm được qua quãng ấy”. song Đà hiện lên như một kẻ bất chấp hết, có thể lấy đi tính mạng của những ai vô tình đi qua đây. thật táo bạo, mãnh liệt và mạnh mẽ.

            khi nguyễn tuân miêu tả tiếng thc river, người ọcc cảm tưởng như đang ứng trước sông đà hùng vĩ chim ngưỡng vẻ ẹp khhó cưỡng đó “nh ư ạ ạ, l ư, l ư l ư, l ư, l ư, l ư, l ư, l ư, l ư, l ư, l ư, l ư, l ư, l ư, l ư, l ư, l ư, l ư, l ư , l ư, l ư, l ư, l ư, l ư, l ư, l ư, l ư ư, l ư ư, l ư ư, l ư ạ, l ư, l ư, l ư, l ư, lư, lư. khiêu khích, giọng gằn mà chế nhạo. tiếng thc rống như tiếng một ngàn with trâu mộng đang lồng lộn giữa rừng vầu rừng tre nứa nổ lửa, đang phar tuông rừng lửa, rừng lửa cùnnnm Thét vớhu â. những câu văn với giọng điệu dồn dập, gay cấn, đầy cảm xúc. một cảnh tượng hùng vĩ, nguy hiểm vô cùng. một cách so sánh, tuyệt vời, hiếm thấy trong văn học. nguyễn tuân thực sự là bậc thầy của ngôn ngữ, ông thổi hồn vào những with chữ, khiến with chữ như biết nói, biết rung động.

            ặc biệt hơn nữa, song đà hình thành ba trận chiến, người lái đò muốn vượt qua dòng chảy này thì phải vượt qua ba trận chi჻tám hiến. với giọng văn dồn dập, tác giả kéo người đọc vào cùng vượt thác với người lái đò. trận thứ nhất “mặt nước hò la vang dậy quanh mình, ùa vào mà bẻ gãy cán chèo. Song nước như thể quân liều mạng vào sat nách … phÍn phÍn phÍn phÍn phÍn phÍn phÍn phÍn phÍn phÍn phÍnh. sang đến trận thứ ba dường như ít cửa hơn nhưng lại quyết liệt và mãnh liệt hơn. song Đà hiện lên không khác nào một con thủy quai đang đòi nuốt chửng người lái đò và chiếc thuyền bất cứ lúc nào có thể. with sống chính là “kẻ thù số một” của người lái đò, với tất cả đặc tính nham hiểm, thâm độc nhất.

            tuy nhiên bên cạnh vẻ đẹp hùng vĩ, hiểm trở, nguy hiểm, song Đà còn hiện lên thật nên thơ và trữ tình biết bao nhiêu. qua ngòi Bút tinh tế của nguyễn tuân “sông đà tuôn dài như một ang tóc trữ tình, ầu tóc chân tóc ẩn hi hi ện trong mây trời tây bắc bung nở hoa hoa hoa grag thật tài hoa và thật trữ tĩnh, một hình ảnh tuyệt đẹp hiện lên giữa rừng núi hiểm trở tây bắc. Ặc Biệt Khi tac giả miêu tả nước của dòng sông mới thật tuyệt vời và thi vịt biết bao “mùa xuân dòng xanh ngọc bích, chứ nước sông đà không xanh đi vì rượu, lừ lừ cai màu ỏỏ giận giữ ở một người bất mãn bực bội gì mỗi ộ thu về “. goes.

            sông Đà có những lúc buồn mênh mang và hoang sơ đến lạ kỳ “bờ song hoang dại như một bờ tiền sử. bờ song hồn như như một nỗi niềm cổ tích xưa”. thật là một vẻ đẹp nhẹ nhàng, chân chất và tươi mới biết bao nhiêu.

            phân tích người lái đò song Đà mẫu 11

            người lai đò sông đà là kết quả của nhiều dịp ến với tây bắc của nhà văn, ặc biệt là chuyến đi thủc tế nĂm 1958. đy là một trong số 15 bà tùt tùt tut tut tut tut tut tut tut tut tut tut tut tut tut tut bản ầu tiên, bài này có tên là song đà, năm 1982 khi cho en lại trong tập 2 bộ tuyển tập nguyễn tuân, tc giả có sửa ổi têi bnn bnn bng nng. >

            viết về song Đà, nguyễn tuân có nhiều phát hiện. hai net tiêu biểu nhất của song Đà là hung bạo và trữ tình. Để làm nổi bật tính chất hung bạo và trữ tình của with song, tác giả đã vận dụng kết hợp nhiều thủ pháp nghệ thuật.

            trước hết phải kể đến biện pháp nghệ thuật nhân hóa. Đá trên thác song Đà mai phục, hung dữ bày thạch trận để tiêu diệt bất cứ con thuyền nào dám vượt thác. nước cũng vậy, chúng thở, kêu rống lên. nước cũng vào hùa với đá để đánh những miếng đòn “hiểm độc nhất”. nguyễn tuân còn sử Dụng thủ phap so sánh, tưởng tượng, huy ộng vốn hiểu biết phú pHú về lịch sử, ịa Li, quân sự, điện ảnh, … ể ể Miêu tảng đà.

            hình tượng người lái đò sông đà là một người lao ộng, nhưng là nghệ sĩ trong lao ộng, hơn nữa là một dũng tướng trong cuuỿcộc àn chiẑn. Đó là một with người bình thường, hiền lành với những nét pik c cái sào, chân ông lúc nào cũng khuỳnh khuỳnh gò lại…”. Đó là một with người dũng cảm, say mê song nước, say mê những cảm giác mạnh. Ông luôn bình tĩnh, ung dung đối đầu với những khó khăn nguy hiểm. Ông khôn ngoan vượt qua mọi cạm bẫy của thác ghềnh và đưa with thuyền về đích an toàn. khi chở đò, ông là nghệ sĩ, là dũng tướng tài ba. kết thúc công việc, ông lại là một người bình thường, làm công việc bình thường là chở đò trên song.

            Đặc điểm nổi bật của tùy bút nguyễn tuân là uyên bác và tài hoa. Để nói về with song Đà, nguyễn tuân dẫn thơ cổ, dẫn thơ lý bạch, thơ b-rô-ni-ép-xki (ba lan). Ông vận dụng kiến ​​thức lịch sử, địa lý, hội họa, điện ảnh, quân sự, thể thao để viết về with sông hung dỡ màƙth. Ông luôn có cảm hứng đặc biệt trước những hiện tượng phi thường, gây cảm giác mạnh. bao giờ ông cũng say mê khám phá và thưởng thức cái đẹp. vẻ ẹp hung dữ và thơ mộng của sông đà, vẻ ẹp của ông lái đò bình dị nhưng khi vượt thì như một viên tướng tài ba, điêđu luyố han đá . He đúng là nhà văn nhìn cảnh vật và with người thiên về phương diện mĩ thuật và tài hoa.

            phân tích người lái đò song Đà mẫu 12

            nguyễn tuân là một nhà văn lớn, một cây Buet có va trò to lớn trong nền văn học việt nam hiện ại, một nGhệ sĩ có khái niệm thẩm mỹ khác biá biệt và suốt ời đi đi đi đi đi đ một trong những tác phẩm tùy bút xuất sắc của ông chynh là người lái đò sông đà ược en trong tập sông đà (1960) trong chuyến đi tực mi thự. tác phẩm cho ta thấy một nguyễn tuân với diện mạo mới mẻ, khát khao hòa nhập vào ất trời thiên nhiên, thể hiện tình yu ấc nƻic nhiớ. nguyễn tuân muốn qua hình ảnh with sông đà dữn, hung bạo mà trữ tình, thơ mộng, người lai đò bình dị, giản ơn tri dũng tài hoaa ể ca ng ợ ợ ẻ ơ ơ ơ ẻ ẻ ẻ ẻ ẻ ẻ ẻ ẻ ẻ ẻ ẻ ẻ ẻ ẻ ẻ ẻ ẻ bài thơ cũng chất chứa trọn vẹn phong cách thơ tài hoa, uyên bác rất độc đáo của nguyễn tuân.

            hai hình tượng chính đi xuyên suốt tác phẩm là hình tượng song Đà và hình tượng người lái đò. một là thiên nhiên và một là con người tưởng chừng như chẳng hợp ấy vậy mà là tạo nên vẻ đẹp đến bất ngờ. Trước nhất là hình tượng sông đà, không pHải là vật vô tri vôc giác mà là rất có hồn, rất có ca tíh, dòng sông này ược nguyễn tuân miêu tả nhưt nhân vật vật vật vật cór vừa trữ tình thơ mộng

            mà biểu tượng về sức mạnh và vẻ đẹp hùng vĩ của thiên nhiên tây bắc lại là cái sự hung bạo, dữ dằn kia. Đá vông hiểm trở, đá dựng vách thành, chẹt lòng sông như cai yết hầu làm choc mặt sông chỗ and vừa hẹp, vừa tối lại vừa rất lạnh chỉ vì đúg ngọi mặi mặi coc. cả một trời đá, mặt hòn nào trông cũng ngỗ ngược, nhĂn nhúm, meo Mó đá mai pHục dưới lòng syg hàng ngàn năm ược nhân Hóa, nổi hìnn n ngàm ngàm ược hìnn n ngng ngàm ược nhân hóa, nổi hình n ngng ngà, vổt, vồ, n, vồ, n. … khung cảnh choáng ngợp, kỳ vĩ, chật hẹp đã làm cho ta cảm thấy sợ hãi, lạnh lẽo và nhỏ bé giữa giữa thiên nhiên dù ảm ấnóp.

            song, nước cuồng nộ. quãng mặt ghềnh hát loóng, nước xô đá, đá xô sóng, sóng xô gió… kéo dài hàng cây số cuồn cuộn… như thể đòi nợ xuýt ểi lái quđy. Điệp cấu trúc nối tiếp nhau kết hợp ộng từ mạnh “xô” ược lặp lại nhiều lần như nhấn mạnh sức mạnh của thiên nhiên rất khủng khi -p và ầyh lẽnh. NHữNG HUT NướC GHê rợn Giống như Cái Giếng Bê tông thả xuống sông ểể Chuẩn Bị Làm MONG CầU… NướC ở đY THở Và KU NHư CửA CốNG CAI BịN SÀN SÀN SÀN nghệ thuật nhân hóa và so sánh khiến hình ảnh trở nên sinh động và tính hấp dẫn hơn diễn tả những chiếc thuyền bị hút xuống, hút thành trồng ngược cây chuối, bị dày vò hành xác mà vụt biến đi, đến mươi phút sau mới thấy cái xác tan tành ở khuỷnh song dưới.

            thác như đang giận dữ mà gầm rống dữ tợn. tác giả miêu tả with song với từ ngữ có tính gợi cảm, âm thanh tiếng thác từ xa nghe như van xin, oán trách, rồi như khiêu khích, giọng gằn mà ch. Âm thanh đến gần được ví như những with trâu rống lên lồng lộn… ghê rợn và khủng khiếp. sông Đà đặc biệt hung bạo khi những yếu tố trên kết hợp với nhau tạo ra những thạch trận, phòng tuyến với nhiều cửa tử, nhiều chiến thuật đánh khác nhau, nhiều đón đánh thâm hiểm, nó như một loài thủy quái khổng lồ, nham hiểm mang diện mạo và tâm địa như một thứ kẻ thù số một của with người.

            sông Đà chỉ thực sự trữ tình thơ mộng khi chảy qua chợ bờ và để lại những hòn thác xa xôi trên thượng nguồn. Tuôn dài như một ang tóc… ẩn hiện trong mây trời tây bắc…, tưởng chừng dòng chảy của sông đà như more tó của người thiếu nữ, là thiếu nữ tâc dưi bời bời bời tut. màu nước song Đà biến đổi theo mùa, mỗi mùa lại có một vẻ đẹp riêng. Mùa Xuân Thì nước Có Màu Xanh Ngọc Bích, Mỗi ộộ Thu về nó lại chyn ỏ như da mặt một người bầm đi vì rượu bữa… ng đà vẻ ẹp rất gợi cảm, thm, thmit n. gặp lại cố nhân mà cảm thấy mừng vui, xa thì lại nhớ nhung và dòng song gợi vẻ ẹp của một ánh thơ ường bởi màu nắng ho tam qu… yên. cảnh vật hai bờ song vừa hoang sơ nhuốm màu cổ tích trong những câu chuyện hoàng tử công chúa của những ứa trẻ thơi vừa trù phú, trềền ha tràn tràn. qua hình tượng song Đà, nguyễn tuân đã thể hiện tình yêu tha thiết đối với thiên nhiên đất nước. với ông thiên nhiên cũng là tác phẩm nghệ thuật vô song của tạo hóa. cảm nhận và miêu tả song Đà, nguyễn tuân đã chứng tỏ cách nhìn khác biệt của bản thân: hài hoa, uyên bác và lịch lãm. song đà là một phông nền nổi bật ầy, ẹp ẽ nhưng không hề làm lu mờ đi mà còn làm bật lên vẻ ẹp người lao ộng trong chộẻ ộỿ .

            nguyễn tuân đã sáng tạo ra đoạn văn tràn ầy không khí trận mạc, tưởng tượng ra cộc chiến ấu ác liệt của ông lai đò với bầy thủy quai sông đ đ người lao động mới mang vẻ đẹp khác thường. Ông như một vị tướng chỉ huy dày dạn kinh nghiệm, tài trí: biết bọn đá mai phục và bày thạch trận… Ông nắm chắc binh pháp của thần sông thần đá, thuộc quy luật phục kích của chúng nên linh hoạt thay đổi chiến thuật để lần lượt vượt qua từng phòng tuyến kẻ thù. người lai đò là người từng trải, giàu kinh nghiệm hiểu biết sâu sắc về lồn lach sông đà và cũng dũng cảm ối ầu Trong cuộc chiến không cân sức với s. sông Đà là thiên nhiên lớn lao, dữ dội và hiểm độc với sức mạnh được nâng lên hàng thần thánh có sóng nước hò reo quyết vật ngửa mình thuyền, có đá ngàn năm mai phục, bày thạch trận trên sông, thác gầm rống, reo hò làm Thanh viện cho đó, Song nước như thể quân liều mạng đánh những đòn hiểm ộc… ông đò ộò ộc hết chỗ lùi, nhưng vẫn sàng ối thủy chiến đầy ác liệt với đá nổi đá chìm với những trùng vi thạch trận và những phòng tuyến đầy nguy hiểm để chiến thin thin. hình tượng người lái đò lúc này là một người lao động trí dũng.

            người nghệ sĩ tài hoa là hình tượng của người lái đò được hiện lên tiếp theo. Để vượt thác, tâm tình phải thực sự bình tĩnh, chỉ một chút thiếu chính hay lơ là thì phải trả giá bằng chính tính mạmng cỡnh. Ấy vậy mà, ông lái đò đã đối đầu với ghềnh thác cuồng bạo bằng sự tự tin, ung dung của người nghệ sĩ; he đã bình tĩnh vượt thác một cách tài tình, khôn ngoan. với “tay lái hoa” ông đã điều khiển with thuyền vượt qua ba trùng vi thạch trận song Đà. Sông đà ở Trùng VI Thạch Trận Thứ NHấT CO NăM CửA TRậN, Trong đó có tận bốn cửa tử và nhưng chỉ có một cửa Sinh nằm lập lờ Chẳng rõ pen hundreds tả ngạn. bọn đá ứa thì hất hàm, ứa this this thức, khiêu chiến, nước thác hò reo làm thanh viện cho đá, mặt nước hò la ùa vào bẻ gãy za chè, only na những đòn hi hi Ông lái đò đã bị thương những vẫn cố nén chịu nỗi đau thể xác, hai chân vẫn kẹp chặt cuống lái, mặt méo bệch nhưng tiỉ hung vch g. Ở trùng vi thạch trận thứ hai, cửa tử lại tăng thêm nhưng cửa sinh vẫn chỉ có một mà nằm ở phía hữu ngạn. dòng thác thì hồng hộc tế lên như hùm beo hòng nuốt xuống with thuyền. Ông lão chủ động đổi chiến thuật: nắm lấy bờm sóng… cưỡi lên thác sông Đà như cưỡi hổ. bọn đá xô ra, ịnh lôi with Thuyền vào tập đoàn cửa tử, nhưng ông nhớ mặt bọn này, chỗ thì ông bơi, chỗ đ rồi sấn tới, chỗt đt đi ể ể ể ể ế ế bọn đá chỉ còn biết thất vọng, tiu nghiu cái mặt xanh lè nhìn ông lão đưa con thuyền lọt vào cửa sinh an toàn. Ở trùng vi thạch trận thứ ba, song Đà bên phải, bên trái đều là luồng chết, luồng sống duy nhất nằm giữa lòng song do bọn vđu. Ông lái kiên cường không mảy may lơ là, quyết đoán giữ vững tinh ththn, như hòa với with thuyền làm một, phóng thẳng ến cửa sinh an tong vớn, vƒòy v. thế là hat. thánh thần thiên nhiên cuối c cú cú cũng không ngăn ược sự tiến lên của with người, sự colgón bạo của dòng sông không ngăn ượ ược chiộc m túy. Sự NGOAN CườNG, Sự Quyết Tâm C Cùng sự Dũng cảm Chính Là Yếu tố quyết ịnh cho sự chiến thắng và ặt biệt là kinh nghiệm vùng sông nước của ông lai đò.

            sau khi ọ trí, thi tài với with sông, vượt qua ba trùng vi thạch trận lời nào về chuyện vượt thác. dường như chuyện vượt qua thc nước chẳng ộng lại trong ông một cai gì gọi là sợ hãi there nguyễn tuân tìm thấy một hình ảnh của một with người mới, with người đáng ược ca ngợi, trọng mà không phải là anh hùng đánh màtr giặc >

            chỉ là một người lái đò và một thác nước, nguyễn tuân lại viết nên như thể là một thước phim hành đợng ậhn cn. hồi hộp có, kịch tính có, kích thích có, vỡ oà có, âm thanh đặc sắc, hành động đẹp mắt. Ể Viết ược như vậy phải cor trí tưởng tượng thật phong phú, một cach nhìn khác biệt, cảm nhận đa chiều… cũng ủy nguyễn tuu ân có vốn th th la rh r. tài hoa như thế nào. qua đy, nhà văn còn muốn phát biểu quan niệm, người anh hùng không chỉ có trong chiến ấu more with có trong cuộc sống lao ộng thường ngày, vi dụ như như n ườ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ

            phân tích người lái đò song Đà mẫu 13

            nguyễn tuân là một trong những gương mặt tiêu biểu của nền văn học việt nam hiện đại. mỗi tác phẩm của ông là một bài ca về cái đẹp của with người, của cuộc sống với tư tưởng, tình cảm gắn bó quê hương. nguyễn tuân được người đọc đặc biệt chú ý về phong cách nghệ thuật rất riêng và rất độc đáo của ông. “người lái đò song Đà”, đó là một bài tùy bút, cũng là một bài thơ bằng văn xuôi thể hiện rõ nhất những net tiêu biểu vềđp.

            “người lái đò song Đà” trước hết là một tác phẩm viết về một with người và with song. nhưng dưới ngòi bút ầy hứng thú và tài hoa của ông thì mọi cảnh vật thiên nhiên ều trở thành những công tr.

            bằng sự quan sát tỉ mỉ và khả năng mô tả cùng với một kho chữ nghĩa vô cùng phú và chuẩn xác của nguyễn tuân đã dựng lênng bức tranh hết sống sượng sượng sượng sượng sượtng sượng sượtng sượtng sượtng sượtng sượng sượtng. trong thiên tùy bút rất độc đáo này.

            người lai đò trên sông đà ược nguyễn tuân nói ến trong tac pHẩm là một ông già 70 tus đã dành một pHần lớn ời mình choc nghề lai đland dọc dọc sôc sôc sôc. Đó là một người lái đò lão luyện: “trên dòng sông đà, ông xuôi, ông ngược hơn một tromo lần rồi chỉnh tay giữ lái ộ sáu chụn một tromo lần rồi chỉnh </

            đy là một with người từng trải, hiểu biết, rất thành thạo trong nghề lai đò, và đã ạt ến trình ộ “bằng cach lấy mắt và nhớ tỉ như ấ ấ ấ ấ nguyễn tuân tiếp tục bày tỏ sự khâm pHục của mình ối với with người này: “Sông đà, với ông lai đò ấy, như một trường thinng ca mà mà mà ông đò ấ rất văn chương” đầy thú vị và cũng “rất là nguyễn tuân”.

            hình tượng người lai đò với “cai ầu bạc quắc thước ấy ặt trên một thân hình cao to gọn qunh như chất sừng, chất mùn” và những Cánh tay vẫn canh “vàng mười”. Ồng đã ứng trước những thách thức của with song đà với thế lực của những bãi đc glê gớm, những cạm bẫy ầy kinh hoàng: khonc hoàng. Đá ở đây từ ngàn nĂm vẫn mai pHục hết trong lòng sông, hình như mỗi lần có chiếc thuyền nào xuất hiện ở quảng ầm ầm mà quạnh hiu này, mỗi lầ dậy để vồ lấy thuyền”.

            một mình một thuyền ông đã giao chiến như một dũng sĩ: “… hai tay giữ mai chèo khỏi bịt hất lên khỏi song trận ịa phng thẳng vào mìnn. , và song nước“ thúc vào gối bụng và hông thuyền. giữa trận nước vang trời thanh la não bạt”. người, chỉ cần lóa mắt, lỡ tay một chút là phải trả giá bằng sinh mạng của mình.

            nhưng chỉ dũng cảm và gan dạ chưa ủ, mà cái quan trọng hơn là tài nghệ của người cầm lái ểể lái with đò ến mức điêu tà luyện. tac giả đã so sánh người lai đò sông đà với người lai xe lao xuống dốc đèo tuy rất nguy hyểm nhưng người lai xe còn có phanh châ adnh adn adn dn lt ề ề ề ề ề ề ề ề ề ề ề ề ề ề ề ề ề ề ề ề CHả CÓ CAI PHANH Nào Cả, CHỉ CÓ LAO đI CHứ KHông LùI LạI, KHông Lao Trung Tim Luồng nước Thì thuyền quay ngang mà ụp, chứ không co lùi gì cả … “ảnh rất táo bạo, tac giả đ đ Thiên biến vạn Hóa, mỗi chỗ như có một cai bẫy nguy hiểm riêng, đòi hỏi người lai đò pHảt cach ứng ứng f. Có chỗ thì nước sông “reo lên như đun sôi một trìm ộ Vào một cai nắp ấm nước đang sôi khổng lồ. ” vụt biến đi”…

            thật là một dòng song Đà đầy hiểm trở, đầy gian nan cho with người. thế nhưng, “ông lái đò cố nén vết thương, hai chân vẫn kẹp chặt lấy cái cuống lái.. ”. mặc dù mặt “méo bệch đi” vì những đòn hiểm, “nhưng trên cái thuyền sáu bơi chèo, vẫn nghe rõ tiếng chỉ huy ngắn gọn tỉnh táoƻcỺa”.

            rõ ràng qua cach miêu tả ến tột c cùng sự dữi của with sông, nguyễn tuân nhắm ến một mục đích lớn: ca ngợi sựng dũng cảm, tài tria gíó cả ưa with đò về ến bến bình yên, không phải chỉ một lần, mà hàng trăm lần, suốt 15 n ăm làm người l. cuộc đọ sức giữa with người đã chiến thắng; trở về cuộc sống thanh bình: “thế là hết thác. dòng song vặn mình vào một cái bến cát có hang lạnh (…). song nước lại thanh binh. Đêm ấy nhà đò đốt lửa trong hang đá, nướng ống cơm lam…”

            cảm hứng lãng mạn đậm đà trong sáng, lan tỏa trong từng câu văn tả thực, tạo cho đoạn văn một sức lôi cuốn không thểg thổc. Đó là một bài ca về lao động, về with người lao động.

            sau mười năm làm nGhề lai đò, kể cả sau khi đã thôi nghề vài chục năm, trên ngực người lai đò vẫn còn “bầm tụ” mộ “củnaii”, vớnễnễnễnễntễntễnt. quý giá của một thứ huân chương lao động siêu hạng”.

            phân tích người lái đò song Đà mẫu 14

            nguyễn tuân là một nhà tuỳ but lớn. Sự NGHIệP Sáng tác của ông phong pHú và ạt ược sự cân bằng giữa hai thời kì lịch sửc trước và sau cach mạngo than tám tám 1945. qua cai mốc ấy, tưng và pHong

            nhưng dù biến ổi thế nào, vẫn trên một căn bản thống nhất của một cai tôi rất nguyễn tuân: tài hoa, o and. người lái đò song Đà rút trong tập tuỳ bút song Đà – một trong những tác phẩm tieu biểu nhất của nguyễn tuân sau cách mạng tháng tám.

            sau cách mạng tháng tám 1945, tuỳ bút nguyễn tuân ngày càng giàu thêm chất kí. nghĩa là tư liệu rất phong phú, bề bộn, nhất là tư liệu về địa lí, lịch sử, dân tộc học. nhưng dưới ngòi bút nguyễn tuân, những tư liệu ấy trở thành hình tượng sống động, thành những sinh thể, những ửhtân vlin. vì vậy bài tuỳ bút không chỉ có một nhân vật mà hai nhân vật: người lái đò và with song Đà.

            nguyễn tuân đã sáng tạo ra một with song đà không phải là thiên nhiên vô tri, vô giác, mà một sinh thể có ộng, có tíanh cách, cá tínnh, có tót. nó có hai net tính cách cơ bản đối lập với nhau – như tác giả nói – “hung bạo và trữ tình”. lúc trở mặt hung bạo, nó cứ như là “kẻ thù số một” của with người. nhưng lúc trữ tình thì lại ầy chất thơ, rất ỗi dịu dàng, thân thiết, giống như một người tình, một “cố nhân” gặp thì mừng vui, xa thì nhớ nhớ nhớ nhớ nhớ nhớ nhớ nhớ

            hai net tính cách này đã khơi đúng vào cảm hứng nghệ thuật của nguyễn tuân – một cây bút vốn luôn luôn khao khát những cảm gg, c -xúc mớ. Không phải ngẫu nhiên mà nguyễn tuân đã viết rất there are vềèo cao, dốc thẳm, về gió, về bão, về thac nước dữi dội, nếu khngng là vẻ ẹ ẹp tuy biển, củ thuỷ tiên nở đúng ẻm giao thừa, về sắc ẹp ổổ quárm xiêu đình, nghiêng thành nghiêng nước của nàng nà, …

            về tính cách hung bạo của with song đà thì từ xa xưa ông cha ta đã diễn tả bằng biểu tượng sơn tinh – thuỷ tinh: “núi cao song hãy còn dài – đăđ ná. /p>

            nguyễn tuân thì không thể dùng lối huyền thoại như thế, ông phải dựng lên những bức tranh chân thực về những cảnh tượng hùng vĩ và dữ dội của con sông Đà khiến người đọc cũng phải rùng mình sởn gáy như đứng trước cảnh thc. Ông đã tung ra biết bao chữ nghĩa đắt giá, biết bao thủ pháp có sức diễn tả mãnh liệt để quyết một phen thi tài với tạo hoá.

            chẳng hạn, ông dùng thủ phap liên tưởng, then Sánh ể ể diễn tả đoạn sông bịt chẹt giữa hai vách đá dựng thào cao vút “ngồi khoang một cái ngõ mà ngóng vọng lên một khung cửa sổ nào trên cái tầng nhà thứ mấy nào vừa tắt phụt đèn đi”.

            và đây nữa, ông tả cái hút nước ghê gớm “giống như cái giếng bê tông thả xuống sông để chuẩn bị làm mong cầu. nước ở đây thở và kêu như cửa cống cái bị sặc. trên mặt cái hút xoáy tít đáy, cũng đang quay lừ lừ những cánh quạ đàn […]. nhiều bè gỗ rừng đi nghênh ngang vô ý là những cái giếng hút ấy nó lôi tuột xuống. có những thuyền đã bị cái hút nó hút xuống, thuyền trồng ngay cây chuối ngược rồi vụt biến đi, bị dìm và đi ngầm dưới mƿi lòng s

            dùng thủ pháp văn học như thế ông vẫn chưa cho là đủ. nguyễn tuân còn chuyển sang sử dụng kĩ thuật đặc tả của điện ảnh. Ông tưởng tượng ra một anh quay phim điên rồ nào ấy, ngồi vào một cái thuyền thúng cho nó hÚt xuống đáy cái hút nước khủng khiếp kia cếmán:

            “cái thuyền xoay tÍt, những thước phim màu cũng quay tÍt, cái máy lia ngược contre xanh như sắp vỡ tan ụp vào cả máy cả người quay phim cảem xƑing. Cari Phim ảnh Thu ượC Trong Lòng Giếng Tít đáy, Truyền Cảm Lại Cho . lên cái gậy đánh phèn.”

            sức tưởng tượng của nguyễn tuân ến thế thật là đã ược ẩy lên ến mức khu, kì quai do cai ộng lực bướng bỉnh: không chịu lùi bước tạc t.

            dưới ngòi bút nguyễn tuân, with song Đà thực sự trở thành một loài thủy quái khổng lồ. tiếng gầm gào của nó qua những with thác dữ, từ xa nghe đã dễ sợ: “tiếng nước réo gần mãi lại réo to mãi lên. tiếng nước thác nghe như là oán trách gì, rồi lại như là van xin, rồi lại như là khiêu khích, giọng gằn mà chế nhạo”. khi ến gần, tiếng nó bỗng “rống lên như tiếng một ngàn with trâu mộng đang lồng lộn giữa rừng vầu rừng tre nứa nổ lửa, đang ngử phá”ng đang phá. /p>

            with thuỷ quai không chỉ hung hãn. nó còn hết sức xảo quyệt. trong cuộc vật lộn với ông lái đò, nó đã trổ ra ủ mưu ma chước quỷ ể lừa người ta vào thế trận đã bày sẵn và hường vàờ tàỻ c. chỗ ngoặt song thì đánh phục kích. dụ được vào sâu thì đánh khuýp vu hồi. Giáp la Cà thì giở ủ ngón hiểm acid: đòn âm, đòn dương, đá trai, thúc gối, tum thắt lưng, lật nửa người, bop chặt hạ bộ,… vừa đánh vừa hò la vag trời dậy ấ đối phương,…

            nhưng vượt qua được con thác dữ thì song nước lại trở nên rất đỗi êm ả thanh bình. nguyễn tuân gọi thế là tính cách trữ tình của with song Đà. song Đà lúc này lại như một tiên nữ giáng trần. nó “tuôn dài như một áng tóc trữ tình, đầu tóc chân tóc ẩn hiện trong mây trời tây bắc bung nở hoa ban hoa gạo”.

            Đẹp biết bao khi được ngắm nhìn những làn mây mùa xuân bay trên song Đà. nước song đà cũng thay ổi theo mùa: mùa xuân là dòng xanh ngọc bích, mùa thu thì lừ chín ỏ như da mặt người rượu… cảm hứng d,ứn búy tào. Ông thấy “lai láng thêm cái lòng muốn đề thơ vào song nước”.

            từ những chạm khắc gân guốc, bạo khoẻ, từ những màu sắc gây ấn tượng dữn, nguyễn tuân chuyển sang những ưữu dờng dhờá nértá. quả thật nhiều khi ông đã đạt tới khả năng gợi tả của ngôn ngữ thơ, nghĩa là nói được những điều khó nói bằng văn xuôi: ấy là cái mà ông gọi là “màu nắng tháng ba Đường thi “yên hoa tam nguyệt há dương châu” – thoáng hiện lên trên sóng nước song Đà.

            ấy là cái bâng khuâng ngẩn ngơ của dòng nước lững lờ trôi xuôi như nhớ thương những hòn đá thác xa xôi ể lại trên thượng bgu. Có một cai gì tựa như nỗi thương nhớ mênh mang mơ hồ của thi sĩ tản đà gửi “một người tình nhân chưa quen biết” – “dải sông đà bọt nước lênh bênh – bao nhi ìnhi ìnhi ình

            nói chung qua cảm nhận của nguyễn tuân, chất thơ của phong cảnh sông Đà thường đậm đà màu sắc cổ điển: “thuyền tông Ñtr. cảnh come song ở đây lặng tờ. hình như từ đời lí, đời trần, đời lê, quãng song này cũng lặng tờ đến thế mà thôi.

            thuyền tôi trôi qua một nương ngô nhú lên mấy lá ngô non đầu mùa. mà tịnh không một bóng người, cỏ gianh đồi núi đang ra những nõn bup. một đàn hươu cúi đầu ngốn bup cỏ gianh đẫm sương đêm. bờ song hoang dại như một bờ tiền sử. bờ song hồn nhiên như một nỗi niềm cổ tích tuổi xưa.

            chao ôi, thấy thèm được giật mình vì một tiếng còi xup lê của một chuyến xe lửa đầu tiên đường sắt phú thọ – yên bái. with hươu thơ ngộ ngẩng đầu nhung khỏi áng cỏ sương, chăm chăm nhìn tôi lừ lừ trôi trên một mũi đò. hươu vểnh tai, nhìn tôi không chớp mắt mà như hỏi tôi bằng cái tiếng nói riêng của with vật lành: “hỡi ông khách sông đà, cải ông cũng vừtt. có thể gọi đấy là những dòng thơ văn xuôi của nhà tuỳ bút.

            trên cái nền của with song vừa “hung bạo” vừa “trữ tình” ấy hiện lên lừng lững hình tượng người lái đò song Đà. thực ra ông lái này chủ yếu xuất hiện trong cuộc vật lộn với một con thác dữ, nghĩa là ở cái phía hung bạo của song Đà.

            giả sử tác giả đặt ông ta trong khung cảnh khác – khung cảnh thơ mộng trữ tình – chắc hẳn ông sẽ trở thành một anh chàng trươn chi si t c. nhưng ở đây, ối ầu với con sông dữ, với một loài thủy quái, ông lái đò nhất thiết phải trở thành một dũng sĩ kiên cường – một nhân v ử thi thtnghchchchctng thtng thtng thtng thtng thtg thtg thtg thtg thtghi

            nói đến nhân vật của nguyễn tuân, không thể không lưu ý đến cách tiếp cận riêng của ông đối với with người. Ấy là cách tiếp cận từ phương diện tài hoa nghệ sĩ. Ở nguyễn tuân khái niệm này có một nghĩa rất rộng: không chỉ thu hẹp ở những người làm nghệ thuật nhi sĩ, hoạ sĩ n. lên ến ộ cao siêu, trác việt, dù công việc ấy chỉ là uống trà, ăn phở, giã giò, giã cốm, thậm chí công việc của tên đao phém ầuư ng…

            Ở đây, ông lái đò cũng được tiếp cận như vậy. Đúng là ông lái đò của nguyễn tuân. lái đò như thì thì không còn là chuyện nghề nghiệp thông thường nữa mà đã sang hẳn phạm trù của nghệ thuật, nghệ sĩ – “nói nhẳlá ra” -tá. <. <.

            tất cả nghệ thuật của ông lái đò là nắm chắc “quy luật tất yếu của dòng nước song Đà”. làm chủ được quy luật thì có nghĩa là đạt tới tự do và nghệ thuật. có điều đây là một quy luật hết sức khắc nghiệt. chỉ một chút thiếu chính xác, một tích tắc thiếu bình tĩnh, loá mắt lơ tay là phải trả giá bằng sinh mạng của mình.

            ể làm nổi bật tài nghệ của ông lai đò, nguyễn tuân đã sáng tạo ra một cuộc vượt thac của ông ta như là một viên tướng ngày xưa tiến vào một trật trật trật trật trật trật trật trật trật trật trậ giăng ra hết vòng này ến vòng khác, mỗi vòng ều có những “viên tướng đá” nham hiểm, quai ác chờ sẵn và quyết tiêu diệt bằng ược phưc ố.

            ở đy nguyễn tuân lại phải vận dụng ến những hiểu biết về khoa học quân sự và về võ thuật ể ễn tả: nào là đng, ươn âm, đá trac, va phim, phim, phim, phim, phim, phim , phim, phim, phim, phim, phim, phim, phim, phim, phícura. Là tuyến một, tuyến hai, cửa Sinh, cửa tử,… chỉ là chuyện một ông lai đò và một cai thc nước mà nguyễn tuân đã viết ược …

            Viết ượC NHữNG trang như thế, pHải có một tríng tượng phong phú lắm, pHải có một kho chữ nghĩa giàu c lắm và pHải có một vốn tri thộc Thuộc nhiu lệc vực vực vực vực vực vực vực vực vực vực vực vực vực vực vực vự nguyễn tuân thường đã says một cái gì thì muốn quan sát, mô tả nó từ mọi mặt, mọi phía, nói cho ến sơn cùng t thn, dường như không ƻữnóữn cho ai. with người này chủ trương uống rượu phải uống cả cấn (dĩ tận vi độ), văn của ông cũng muốn như thế.

            v. Thác “,” NắM CHặT LấY BờM SONG “,” Phone Nhanh “,” Lái Xiết “,” đè sấn lên “luồng song này,” chặt đôi “luồng song khc, traánh cửa tửng vào vào vào vào v 12 đá “vút vút cửa ngoài, cửa trong, lại cửa trong c cùng, thuyền như một mũi tên tre xuyên nhanh qua hơi nước” ể cuti c cùng thoááter h.n ra ngoà ẳ.

            qua bài tuỳ Bút, ặc biệt là qua đoạn tảc vượt thac của ông lai đò, nguyễn tuân muốn nói với người ọc rằng: chủ nghĩa anh hùng đu chỉi ởi ười ười ười ười ười ười ười ười ườ nó ở ngay trong cuộc sống của nhân dân ta hằng ngày phải vật lộn với thiên nhiên vì miếng cơm manh áo. và trí dũng tài ba không phải tìm ở đâu đâu, mà ở ngay những người dân lao động bình thường kia. cuộc đời của ông lái đò vô danh nơi ngọn thác hoang vu khuất nẻo kia là cả một thiên anh hùng ca, là cả một pho nghệ thuật tuyệt v.

            phân tích người lái đò song Đà mẫu 15

            người lái đò song Đà là một bài trích trong tập song Đà. Đy là kết quả của chuyến đi thực tế của tác giả ở tây bắc năm 1958. ông song với bộ ội, thanh niên xung phong, công nhân cờg tàcẻ cẻ vƓ. thực tiễn xây dựng lại bản làng sau 1954, phong cảnh, with người tây bắc đã đi vào trang Sách với một nổi vui sống bao trùm lên tất cả cen lẫn những cảm tưởm tưởm tưởm tưởm tưởm tưởm tưởm trữ tình trước cái đẹp lạ lùng và hấp dẫn.

            người lái đò song Đà là một bài tieu biểu. Lấy người lai đò làm nhân vật chủ thể của câu chuyện về with người sông đà, nhưng thực chất là cảm nghĩ, nghe nhìn, quan sat, nghiền ngẫm và Sáng tạo ngu. thành thử mượn lời ông lai đò già nhưng chính là tac giả miêu tả with sông từ nhiều góc ộ khác nhau, bộc lộ tâm tư tình cảm ối với với với with sông ạ đã trở thành with song của nguyễn tuân.

            sông Đà có cả địa lí và lịch sử. “Nó khai Sinh ở huyện cảnh đông, tỉnh vân nam bên trung quốc lấy tên là li tiên, đi qua một vùng nou nouc, rồi ến gần nửa ường thì xin nhập qu. >

            With Sông Mà Nghe NHư with NGườI, Nào Khai Sinh, Nào Xin NHậP quốc tịch, Nào Trưởng Thành … ngôn ngữ học bảo đó là nhân Hóa, kì thực có tính chất rất vững, rất độc đáo. thời xưa, nhà trần lấy song Đà đặt tên cho một trong 15 lộ của cả nước: Đà giang lộ. chính vì vậy mà truyền kỳ mạn lục có truyện Đà giang dạ ẩm thuộc bối cảnh đời hồ cuối đời trần.

            Đà giang lộ là vùng đất từ ​​​​hưng hóa trở lên. Bây giờ ta gọi đó là vùng tây bắc, từ lai châu xuôi về hòa bình, nối nhau bằng sợi dây thừng (chữ của nguyễn tuân) khổng lồ là sông đà, nhìn từ từ song Đà có lịch sử và truyền thống cách mạng. lịch sử dù biến thiên, with song Đà vẫn là của người dân xứ tây bắc nước việt. nó dữ, nó hiền là một chuyện, nhưng with người vẫn ăn ở đời với nó.

            không nói chuyện qua xưa, chỉ gom lại hồi tây mới sang cướp nước ta, with người xứ -that này đã cùng nhà yêu nước vương nguyễn quang bích, ông ho va vơt kí kí hành quân đất nước thuộc vùng song Đà. tiếp theo đó là thời thằng tây cai trị với đủ bọn lang đạo, địa chủ gian tham độc ác. “with song bị chúa đất từng vũng đem cắt ngang ra thành khúc nhỏ làm cho with song ác thêm! Đế quốc đóng đồn bốt ven song, tính dữ ác with song lại tăng thêm mấy lần.

            tuy vậy, người xứ thái không chịu rời song. hơn hai mươi năm sau, công trình thủy điện hòa bình đã sắp xong. with song Đà đã được chặn lại để làm nên điện và nên hồ. Hồ dài hàng trìm killeg là cảnh du lịch, là nơi nuôi ca, là ường giao thông thuận lợi, tàu bè lên xuống nhẹng, không còn cảnh lên thác xu ống nhẹng, không còn

            mặt khác, chúng ta còn thấy song Đà dữ, song Đà anh hùng ca. tạo ược môi trường anh hùng ca pHải là cai gì dữi, nguy hiểm cao ộ, khắc phục ược ược phải là thiên tài, tôi thiểu lài ba hi hiếm cor, mà phón tó giành lấy cai sống, thắng vẻ vang. song Đà quả là một môi trường như thế. bản chất nó đã vậy. tài hoa của nhà văn càng làm cho bản chất ấy sắc nhọn thêm, dữ dội, nguy hiểm thêm bội phần.

            Cây cối, cỏ hoa hai bên bờ, ang sáng trời trăng, nhà của, làng bản ven sông là nằm trong cảnh quan của sông, nhưng những cai đó thường hiền hòa, chưa nói tươi tươi ẹ nói hoặc để lùi ra sau. trước hết nói cái ruột nhất của song. cát là vật bình thường nhất chứ gì? cát trên song có hại chăng là khi nó thành gò làm thuyền bị mắc cạn. Có mấy ai nghĩ rằng thứ hạt nham nham ấy của sông đà làm lét cả da nếu chỉeg khố chứ ừng nói bận quần, vìó chui vào bẹn và Ăn luôn cản ở ở ụ ụ ụ ụ ụ ụ ụ ụ ụ ụ ụ ụ ụ ụ ụ ụ bàn chân lỗ rỗ như những vệt hà đục thủng đáy và mạn dưới các thuyền gỗ”.

            thế là cat dữ. bờ cũng chẳng hiền. có nơi “nó dựng vách thành, mặt song chỗ ấy đúng ngọ mới có mặt trời. có vách đá vách chẹt lòng song như một cái yết hầu. có quãng with nai with hổ đã có lần vọt từ bờ này sang bờ kia. ngồi trong Khoang đò qua quãng ấy, đang mùa hè mà cũng thấy lạnh, cảm thấy mình như ứng ở hè một cai ngõ mà ngón vọng lên một khung cử n ấ ấ đ đ đ gió cũng đáng sợ.

            ở quãng ghềnh hat loong là một vương quốc của gó pHối hợp với nước, với đi với song thành những cơn xoy: nước xô đá, đá nĂm như lúc nào cũng đòi), mà không đòi ược bằng tiền thì bắt người lai đò lại và “lật ngửa bụng. Cart, Vách đá, gó

            chắc cái tên này không phải của tác giả đặt ra mà là của đồng bào sở tại, ít ra là từ các vị lái đò trên song này. nó là chỗ nước xoáy, dòng nước đương xối êm thấm, bỗng dưng không thấy vướng một vật nào nổi trên mặt nước cả mà dòng nước tới đó cứ xoáy tròn vo thành vòng rất đẹp để trũng xuống một cái lõm như cái lõm đồng tiền trên một đôi má xinh xinh. ai ngờ đó là chỗ nguy hiểm nhất cho thuyền đi trên dòng nước.

            nước ở đó ặc ặc lên như vừa rót dầu sôi vào. tiếng nước ặc ặc ấy, có lẽ song Đà mới có. còn “những bè gỗ rừng đi nghênh ngang vô ý là những cái giếng hút ấy nó lôi tuột xuống. Vừa đáng sợ vừa buồn cười là thuyền mà lạc vào đó thì thuyền trồng cây chuối ngược rồi vụt biến đi, bị dìm và đi ngầm dưới lòng sồng ến mười phút

            cái đáng sợ nhất của song Đà chưa phải là những cái đó mà là đá và thác, thác và đá thành thạch trận, hay nói đúng hạn, thạn. nguyễn tuân dụng ý trình bày một thứ trận chiến như kiểu bát trận đồ của khổng minh theo binh pháp tôn ngô mà khổng minh sáng tạo l. cố nhiên có pha chút hiện đại. không có long xà trận nhưng có thạch trận. thạch trận cũng đủ cửa tử, cửa sinh. Không ủ Bát Trận NHưNG Cór Trậc Trận Sau, Trận Trận dưới, nhiều lớp nhiều tuyến, fo ti pHong có dự bị … những tướng đá và quân nước.

            đá thì “ngàn nĂm vẫn mai pHục hết trong lòng sông, có thuyền xuất hiện là một số hòn bèn nhổm cả dậy ể vồ lấy … mặt hòn đá nào trông cũng ngỗ ngỗc ngỗ mó”… tưởng như chúng nằm ngồi rải rác tùy tiện, nhưng không phải. “hình như song đã giao việc cho mỗi hòn, song bày thạch trận”, thạch thủy trận. Đá được phân công hẳn hoi. Đám tảng đám hòn chia làm ba hàng chặn ngang trên song.

            “hai hòn canh một cửa đá giữ vai trò dụ cái thuyền đôi phương vào tận tuyến giữa rồi nước sông luồng mới đánh khuýp ậi vu”. thuyền không chịu chìm mà cứ tiến lên thì một thế trận khác lại đã sẵn bày. tướng tá ở đây oai phong lẫm liệt. có vẻ như các tướng trên sân khấu tuồng. Sân Khấu Thì Hất Râu, đá Giáp, Múa Tít Cây Thương there are Cây Xà Mâu, Còn đây Thì MộT TướNG đA NHư “đang Hất Hàm Hỏi Cái Thuyền ảng tên trưới trước ki ki ki ki ki chi ki ki ki ki ki ki một tướng đá khác “lùi lại một chút và thách thức cái thuyền có giỏi thì tiến lại gần nào”.

            nhưng các tuyến của thạch trận đều lần lượt bị chọc thủng. các cửa tử đều chẳng nhử được thuyền. cuối cùng, “cái thằng đá tướng đứng chắn ở cửa vào đã tiu nghỉu cái mặt xanh lè thất vọng”. tưởng đâu như sáp bị khép vào tội trong binh pháp: quân thua chém tướng. hết đá đến nước, quân nước. Đá dưới nước thì ở đâu cũng không hiền. nước vốn êm dịu. nhưng kết thân với đá, với gió, nước trở nên hung dữ. nước song Đà vào loại đó, tính từ chợ bờ trở ngược. chỉ lắng nghe tiếng kêu của nước cũng đã thấy ghê ghê. “còn xa lắm mới đến cái thác dưới.

            nhưng đã thấy tiếng nước réo, gần lại to mãi lên”. Đâu réo có một giọng. “lúc nghe như oán trách, rồi lại như van xin, rồi lại như là khiêu khích, giọng gầm mà chế nhạo”. she bỗng dưng, không biết chuyện gì, “nó rống lên tiếng một ngàn with trâu mộng đang lồng lộn vì da cháy giữa rừng vầu rừng tre bốc lửa. tới giữa thác thì một đằng đá chặn, một đằng nước sóng luồng nhằm thuyền mà đánh vu hồi”, đồng thời “reo hò làm thàn”.

            có lúc nóreo như đun sôi lên một trăm độ muốn hất cái thuyền đang phải đóng vai một cái nắp ấm, một ấm ồớc lng l”. nhưng không đâu tiếng nước nghe lạ như ở những cái hút, ở đó “nước ặc ặc lên như vừa rót dầu sôi vào”. tiếng nước đã ghê, sức nước còn đáng sợ hơn. Đừng nghĩ ổ gà chỉ có trên đường bộ, đường không. mặt song cũng cóổ gà. “Đi vào ổ gà song là thuyền bị giật xuống, bị dồi lên.

            nước lại theo luồn. cho thác, song có nhiều luồng. có luồng đi lầm vào thì chết ngay, thì cũng vẫn có thể thập tử nhất sinh như thường”. lúc khác, nó có thể “ội thuyền lên, bám lấy thuyền như ồ ồ vật tum thắt lưng lai đò đòi Lật ngửa” THING THING THING THING THING THING THING THUM “B. Bemeh. p>

            bây giờ thì nó là with ngựa bất kham. nó đang tế mạnh trên song Đà”. thế là ông lái “nắm chặt cũ bờm song, ghì cương lái, phóng nhanh vào cửa sinh”. nó đành chịu thua. nhưng đến chỗ cái hút, nó rình sẵn, thuyền nào lơ mơ là nó rút luôn tận đá, chết không kịp ngáp. chẳng khác gì dân gian đồn hà bá lên lấy gỗ. song Đà quả không sai với tiếng đồn. nó rất dừ. cát dữ, bờ dữ, gíó dữ, hút nước dữ, tập trung cái dữ là những thạch trận, đá và nước hùa nhau bẫy người vào.

            tác giả đã dùng ngòi Bút trăm màu và cặp mắt nhiều with ngươi của mình ể có hàng tràng những hình ảnh khác nhau mà luôn luôn ặc sắc, vừa có tí tí tí tí tí tí tí tí tí PHAPP QUEN GọI Là nhân Hóa Mà đi vào bản chất sâu xa nhất, ộc đao nhất của sự vật thành những trang viết biến Hóaa khôn lường bên cạnh cai dữ, chung ta cảm nh lên thác phải chống băng sào.

            cai hút nước là cai đáng sợyy mà tưởng tượng cứ chui xuống đáy nước rồi lia máy máy phim ngược lên “cai mặt giếng mà thành giếng xây toàn bằng nướm atm te. ” thì cái hút ghê gớm kia lại trở thành cảnh đẹp không ngờ. nhìn từ trên máy bay, song đà trông như cái dây thừng ngoằn ngoèo chứ không ai nghĩ rằng nó đã bao ời làm mình làm mẩy với người dân tây.

            cũng từ trên không ấy mà nhìn thì có lúc lại thấy sông đà như “một ang tag tóc trữ tình, ầu tóc, chân tó ẩn hiện trong mây trời bắc bung -m. khói núi mèo đốt nương xuân”. nước song Đà màu đẹp. “mùa xuân dòng xanh ngọc bích chứ không xanh màu xanh canh hến của song gấm, song lô. mùa thì nước song Đà lừ lừ chín đỏ như da mặt người bầm đi vì rượu bữa”. màu nọ màu kia hoàn toàn chính xác, điều đó không nói làm gì, nhưng cái áng tóc kia sao lại là áng tóc trữ tình?

            dĩ nhiên đó phải là cái nhìn từ trên trời nhìn xuống và nhìn khắp lượt những từ chân tóc tới ầu tó buông nó thả, nó uốinnó, nón, nó. hoa bưởi và của tuổi xuân tơ – nó là with song mà sao nó nói bao nhiêu điều cho khách nhìn? nó lại ẩn hiện chập chờn trong khói đốt nương (điều ấy rất nguy cho núi rừng) và mây trời bung nở trắng xóa hoa ban, đỡng hoa g. tạm coi những điều trên đây là cái nhìn. còn đây là cái cảm. tác giả nói ngay: “with song Đà gợi cảm”. mỗi người mỗi khác.

            với tác giả, có lần ông nhìn nó như một cố nhân, một người thân, người thương cũ, lâu ngày mới gặp lại. cố nhân ấy đã xuất hiện ột ngột sau một chỗ ngoặt khỏi noui thành một vết loang loáng rồi một màu nắngog likeg ba ường thi “yên ba tam nguyệt . Ôi, cái nắng tháng ba trên song vừa khói vừa nước sáng loáng, mùa xuân đang lại, nhựa sống lên cành lên thân, lên tim, đẹ, đẹp!

            ông bạn thơ của li bạch ra đi vào cai thời tiết hoa khói ấy có thấy dồn lên trong từng thớ thịt chất men xuân không thì chưa rõ, nhưng ở tac giả hội xuân của chuồn chuồn, bươm bướm, của nắng giòn tan trên sông, của đá ngầm xanh vọt lên mặt nước như bạc rơi thoi, của đàn hươu cúi đầu ngôn búp cỏ tranh đảm sương đêm, của sông Đà thơ mộng theo hồn tản Đà “dải song Đà bọt nước lênh đênh – bao nhiêu cảnh bấy nhiêu tình” và của cả những nương ngô mới nhú lên mấu nony lá

            sông nước, bến bờ, tịnh không một bóng người. bờ song hoang dại như một bờ tiền sử, gần nhất cùng thuở lí trần. Ẩy cảm nGhĩ lên ngược thời gian xưa sơ, bỗng dưng tac giả lại thèm một tiếng còi sympplê của một chuyến xe lửa y bái – lai châu ể ể ổ ả ả ả ả ả ả ả ả ả ả ả ả ả ả ả ả ả ả ả ả ả ả ả ả ả ả ả ả ả ả ả kim cổ.

            cuối đoạn văn trữ tình này, lại là một khoảng không gian khoáng đạt của dòng nước êm đang nhớ các bạn đá ghềnh, của giọng người miền xuôi thoáng rộng, êm êm, của những cánh buồm mở rộng tha hồ đón gió tứ phương trên những with thuyền mình nở chứ không phải là thuyền then đuôi én, khiến cho cảm xúc tràn ra mênh mang, bất tận. song Đà dữ thật nhưng song Đà cũng rất trữ tình.

            Đặc biệt, song Đà còn tạo ra những with người cho mình. Ở đó có ông lái đò song Đà. Ông sinh bên bờ song Đà, uống nước song Đà từ thuở để chỏm. chắc chắn ông cũng đã hụp lặn trong lòng song. he bây giờ nghỉ đò đã vài chục năm sau mười năm lên ngược xuống xuôi, cầm lái sáu chục phen, trăm phen đi về từ lai châu tẻn hà,

            từ hình dáng bên ngoài: “tay ông lêu nghêu như cái sào, chân ông lúc nào cũng khuỳnh khuỳnh gò lại như kẹp lây một cái cuống lái tưởng tượng, giọng ông ào ào như tiếng nước trước mặt ghềnh sông, nhỡn giới ông vòi vọi như lúc nào cũng một cái bến xa nào đó trong sương mù”. cuộc sống song nước đã rèn cho ông một “thân hình cao to và gọn quach như chất sừng chất mun”. cũng cái nghề ấy đã biến tất thảy những lái đò song Đà chỉ khỏe có đôi tay còn chân rất yếu, chạy rất kém.

            cử chỉ của ông cũng đều theo dáng lái thuyền: ngắt lời người khác, “ông nhanh như một tay lái rẽ ngang song miết theo luồchéng thác bo”. từ hình dáng đến hiểu biết. lái đò, ông biết with đò. tại sao thuyền tây bắc chỉ mình thon chứ không nở? không phải vì xứ này thiếu gỗ trái lại, cũng không phải vì he không biết thuyền mình nở thì chở được nhiều hàng. phải đóng thuyền then đuôi én thì mới qua được các cửa luồng đã ọp lại còn rất hẹp. cả chuyện cái buồm cũng vậy. lái đò song Đà ở miền cao thì cần sào chống, chèo bơi, cần nữa thì dây kéo, ít khi dùng buồm.

            về dưới xuôi, cần buồm thì “căng hai cây sào lại thành cột buồm và căng cái mui ra làm buồm mà treo lên. Có điều chân trời tây bắc và sông đà thường là vướng noui, cai buồm di ộng trên lườn number, vốn không phải là hình ảnh quen mắt của người hai bờ sông tây bắc “. tay. song Đà, đối với ông, chỉ có ý vị đậm đà từ chợ bờ trở ngược.

            Đời người lái đò song Đà là một đời chiến đấu thực thụ. cứ nghe thuật một chuyến xuống thác đủ biết. lúc đó, thiên nhiên song Đà là kẻ thù số một. Nhìn Nó, Thấy nó không “Thơ ời ường” nhàn hạ mà là một cuộc ấu tranh ể giành sựng từ ta tay nó về mình.đá bày trậ SINH COR đA CANH GIữ CắN MậT, LUồNG NướC Tử COR đA Dụ Vào, LUC LUồNG ở TAY TAY, LUC LUồNG ở TAY PHảI, MặT MUY THằNG TướNG đA NHư ì ì ì ì ì ì ì ì ì ì ì ì ì ì ì ì ì ì ì tóm lấy bờm sóng nước mà vượt, vững tay lái ra sao khi chung quanh tiếng sóng nước reo hò vang lừng đện… p>

            hỗn chiến với đá với nước ến cật lực, hết hơi, tưởng như rời vậy mà qua xong tyc, khi làn “song top xèo th tan Trong trí trí nhớ, sonng nước lại Thermh Th. nào về cuộc chiến thắng vừa qua nơi cửa ải đủ tướng dữ quân tợn vừa rồi”. hết thác, song lại thanh bình thì lòng lái đò cũng bình yên. chiến ấu gay go vô kể, nhưng vẫn là chuyện thường ngày, không có gì đáng hồp, đáng nhớ, sông đric chấm câu và những đoạn xuống dóng”.

            bản thân ông cũng sống một đời hào hùng, có điều sự hào hùng ấy là chuyện hằng ngày nên ông chẳng coi có gì đặc biệt. Ông đã khuôn người ông vào trong khổ của song Đà và song Đà đã rèn ông theo mẫu của mình. cũng như anh hàng thịt heo; bởi vì không có cái gì thuộc về song Đà mà ông không biết. ngược lại không có cái gì ở ông mà không là hình ảnh song Đà.

            tÓm lại, ọc văn nguyễn tuân, nhất là tùy bút, có người đã cho như soi trong kính thiên sắc (thiên sắc kính là ồi trẻ with), chỉ n à n lấy mấy , lắc bên kia lại một thế giới màu khác. ngòi bút ông lại không chỉ bảy màu mà trăm màu. cứ từng câu, từng chữ đã thấy thou vị, nếu người ọc chịu chú ý ến từng câu từng chữ, và nhìn thấy giá trị và công sức đã bỏ rỏ thường là ến b.c nh ượ ượ ượ ượ ượ ữ ượ or. câu ấy.

            Đọc người lái đò song Đà thấy rõ chủ trương của tác giả về viết văn. từ ngữ phong phú, tìm tòi hẳn hoi, câu cú vặn vẹo đôi khi nhưng vẫn việt nhnhân dân, hình ảnh ví von luôt bất ngờ, ộc đáo mà chís xác, c. đắc địa.

            Chi Tiết Tùy Bút Này đã Hay, Chỉnh Thể Của Bài Văn Càng Cho Thấy sự hiểu biết khoa học ến cặn kẽ, và trội lên tất cả là một tấm lòng yêu -cái, ấi, ất, ất, ất, ất. vượt qua như một bản anh hùng ca, nên càng quý cái mong ước cho tương lai tươi sáng, hạnh phúc.

            iv. Đáp án đề thi thpt quốc gia 2022

            • Đáp án đề thi thpt quốc gia 2022 môn văn
            • Đáp án đề thi thpt quốc gia 2022 môn toán
            • Đáp án đề thi thpt quốc gia 2022 môn lý
            • Đáp án đề thi thpt quốc gia 2022 môn hóa
            • Đáp án đề thi thpt quốc gia 2022 môn sinh
            • Đáp án đề thi thpt quốc gia 2022 môn sử
            • Đáp án đề thi thpt quốc gia 2022 môn Địa
            • Đáp án đề thi thpt quốc gia 2022 môn gdcd
            • Đáp án đề thi thpt quốc gia 2022 môn anh
            • Đáp án đề thi thpt quốc gia 2022 môn tiếng trung
            • Đáp án đề thi thpt quốc gia 2022 môn tiếng pháp
            • Đáp án đề thi thpt quốc gia 2022 môn tiếng nga
            • Đáp án đề thi thpt quốc gia 2022 môn tiếng hàn
            • Đáp án đề thi thpt quốc gia 2022 môn tiếng nhật
            • Đáp án đề thi thpt quốc gia 2022 môn tiếng Đức
            • v. lịch thi thpt quốc gia 2022

              xem chi tiết lịch thi: lịch thi thpt quốc gia 2022

              gửi đề thi để nhận lời giải ngay: https://www.facebook. com/com.vndoc

              mời các bạn tham khảo thêm các bài viết dưới đây của chúng tôi:

              • bài giảng người lái Đò song Đà
              • giáo án người lái đò song Đà
              • người lái đò song Đà
              • phân tích hình tượng người lái đò trong tùy bút người lái đò song Đà của nguyễn tuân
              • soạn bài lớp 12: người lái đò song Đà
              • tóm tắt tác phẩm người lái đò song Đà của nguyễn tuân
              • phân tích hình tượng con song Đà trong tùy bút người lái đò song Đà của nguyễn tuân
              • người lái đò song Đà có ý kiến ​​​​cho rằng: “Đó là một công trình khảo cứu công phu.” nhưng lại có ý kiến ​​​​khác: “Đó là một áng văn giàu tính thẩm mĩ.”
              • trên đây vndoc đã giới thiệu tới các bạn phân tích tác phẩm người lái đò song Đà. Hello vọng qua bài viết này bạn đọc có thêm tài liệu để học tập tốt hơn nhé. Ể Có kết quả cao hơn trong học tập, vndoc xin giới thiệu tới các bạn học sinh tài liệu giải bài tập lịch sử 12, giải bài tập ịa lic lớp 12 mà vndoc tổng hợp và đăng tải.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *