Văn mẫu lớp 9: Cảm nhận 6 câu thơ cuối đoạn trích Cảnh ngày xuân Dàn ý & 6 bài văn mẫu lớp 9 hay nhất

Duới đây là các thông tin và kiến thức về Phân tích 6 câu thơ cuối bài cảnh ngày xuân hot nhất hiện nay được bình chọn bởi người dùng

văn mẫu lớp 9: cảm nhận 6 câu thơ cuối đoạn trích cảnh ngày xuân gồm dàn ý chi tiết, c cùng 6 bài vĂn mẫu, giúp các em học sinh văn cảm nhận sâu sắc hơn.

với 6 bài cảm nhận về 6 câu thơ cuối cảnh ngày xuân trích Truyện kiều của nguyễn du chu chung ta thấy ược vẻ ẹp của bức tranh thiên nhiê l lễ hộp. vậy mời các em cùng theo dõi bài viết dưới đây của download.vn để hiểu sâu hơn:

dàn ý cảm nhận 6 câu thơ cuối cảnh ngày xuân

i. mở bai

– giới thiệu đoạn trích cảnh ngày xuân

  • Đoạn trích này được viết sau đoạn tả tài sắc của chị em thúy kiều.
  • Đoạn trích là bức tranh mùa xuân đầy rực rỡ, sinh động với không khí náo nhiệt của những ngày lễ hội đầu năm.
  • – giới thiệu sáu câu thơ cuối: tâm trạng luyến tiếc, trầm buồn của chị em thúy kiều và cảnh xuân trong ánh chiều tà.

    tà tà bong ngả về tâychị em thơ thẩn dang tay ra vềbước dần Theo ngọn tiểu khêlần xem phong cảnh cor bề Thanhnao nao dòng nước uốn quanhnhịp cầu nho nhỏ cuối ghềnh ng.

    ii. thanks bai

    1. khái quát về đoạn trích cảnh ngày xuân:

    – Đoạn thơ cảnh ngày xuân là một bức tranh thiên nhiên tả cảnh mùa xuân đẹp với một không khí lễ hội rộn ràng và tưng bễ

    – cảnh mùa xuân được nguyễn du tả theo trình tự không gian và thời gian.

    + bức tranh chiều xuân:

    • nên thơ, đượm buồn với cảnh chị em thúy kiều du xuân trở về.
    • bức tranh buổi chiều được miêu tả với net đẹp dịu dàng, thanh nhẹ, nhuốm màu tâm trạng.
    • bút pháp: tả cảnh ngụ tình.
    • ⇒ gợi lên tâm trạng tiếc nuối, luyến tiếc, thơ thẩn của chị em kiều.

      + hình ảnh chị em thúy kiều ra về sau ngày du xuân

      tà tà bong ngả về tâychị em thơ thẩn dang tay ra về.

      – nghệ thuật:

      • từ láy: “tà tà” gợi ra hình ảnh trời chiều, sự vận động chậm rãi như muốn níu kéo thêm khoảnh khắc ᧻ẹp ᧻ẹp>
      • từ “thơ thẩn” gợi trạng thái vô thức đầy vẻ tiếc nuối.
      • không gian lúc chiều tà
      • => cảnh vẫn mang cái thanh, cái dịu của mùa xuân: nắng nhạt, khe nước nhỏ, một nhịp cầu bắc ngang.

      • không gian mang dáng dấp nhỏ nhoi, bé hẹp, phảng phất buồn.
      • cảm giác bâng khuâng khó tả của with người.
      • – nghệ thuật:

        • từ láy “nao nao”, “tà tà”, “thanh thanh”: mang cảm giác phảng phất buồn của cảnh vật và tâm trạng with người.
        • từ láy “thơ thẩn”: sự bần thần, tiếc nuối, lặng buồn.
        • ⇒ cảm giác bâng khuâng, xao xuyến về một ngày du xuân đã tàn.

          ⇒ vẻ đẹp tâm hồn cồn của những nam thanh nữ tú tha thiết với niềm vui cuộc sống, nhạy cảm và sâu lắng.

          iii. kết bai

          • nội dung: tâm trạng tiếc nuối, quyến luyến, thơ thẩn của chị em thúy kiều khi phải chia tay với hội xuân.
          • nghệ thuật: sử dụng but pháp cổ điển tả cảnh ngụ tình.
          • cảm nhận 6 câu thơ cuối cảnh ngày xuân – mẫu 1

            truyện kiều là kiệt tác bất hủ của nền văn học dân tộc và thế giới. nguyễn du không những thành công ở phương diện nội dung mà còn đạt đến đỉnh cao trong nghệ thuật biểu hiện. thủ pháp tả cảnh ngụ tình đạt đến trình độ điêu luyện xưa nay hiếm có. sáu câu thơ cuối trong đoạn trích cảnh ngày xuân thể hiện sâu sắc tài năng nghệ thuật ấy.

            tà tà bong ngả về tâychị em thơ thẩn giang tay ra vềbước dần Theo ngọn tiểu khêlần xem phong cảnh cor bề Thanhnao nao dòng nước uốn quanhdịp cầu nho nhỏ cuối ghềc ng ng ng ng ng ng

            cảnh vật được gợi tả nhẹ nhàng mà vô cùng tinh tế. Đất trời buổi chiều thanh thanh thật dễ chịu. mọi âm thanh náo động của ngày hội xuân đã nhường chỗ cho sự yên ắng lạ thường. Âm thanh đã bị gạt lọc, chỉ còn lại sự im lặng khiến with người ta thêm phần dễ chịu.

            thời gian buổi chiều tà được khéo léo gợi tả qua hai chữ “tà tà” và hình ảnh “bóng ngả về tây”. nguyễn du đã sử dụng từ láy “tà tà” vừa gợi ra hình ảnh mặt trời đã xế chiều, lại vừa gợi ra nhịp vận đửmng độmng ại vừa con người như muốn níu kéo thêm một chút khoảnh khắc tươi đẹp của ngày xuân trước khi bầu trời chìm hẳn vào bong đêm. cụm từ “bóng ngả về tây” khắc hoạ rõ ràng hơn bước đi chậm rãi của thời gian. chữ “bóng” ở đây không phải chỉ cái bóng của with người trên mặt đất mà đó chính là mặt trời. Đó là lúc thời gian và không gian thay đổi, chiều muộn, ác tà buông xuống.

            trong cùng một câu thơ, nguyễn du đã dùng nhiều biểu tượng để nói về thời gian quả thực là có dụng ý. bóng chiều lặng lẽ buông xuống trong khi cuộc vui vẫn còn sôi nổi, chị em thuý kiều chưa muốn rời gót ra về. họ vẫn còn muốn lưu lại thêm chút nữa, muốn thời gian ngừng trôi. thế nên, hình ảnh mặt trời “bong ngả về tây” khiến họ thấy buồn buồn vô cớ.

            bức tranh vào lúc chiều tà nhẹ nhàng khép lại một ngày du xuân. sau một ngày đi hội và du xuân, chị em thúy kiều “thơ thẩn giang tay ra về”. “Thơ thẩn” là tâm trạng bần thần, lưu luyến, tiếc nuối cảnh vật, tiếc nuối lễ hội đông vui đã không còn, tiếc nuối những phút giây gặp gặp gặp gặp gặp gặp gặp gặp gặp gặp gặp gặp gặp g họ tiếc cho ngày vui chóng tàn nên cứ “thơ thẩn” không vội về ngay.

            nguyễn du đã vận dụng tài tình thủ pháp tả cảnh ngụ tình của thi pháp trung đại. Ông không dùng một từ ngữ miêu tả tâm trạng nào Trong đoạn thơ, chỉ miêu tả chân thực, vậy mà có thể làm cho cảnh vật trởt trởt nên hư ảo, thấm ượm tâm tâm tâm thm thm thm thm thm thm Thường with ng. cảnh vật không còn cái không khí rộn ràng, sắc thái trong sáng và tinh khôi như ở bốn câu thơ đầu nữa. khi with người đắm mình trong cảnh xuân đẹp đẽ, hội xuân rộn ràng thì thời gian cứ lặng lẽ trôi đi. nó bất chấp khát vọng níu kéo thời gian của with người.

            câu thơ ẩn chứa một nỗi niềm sâu xa. cảnh xuân dù có đẹp thế nào cũng có lúc tàn phai. hội xuân dẫu có vui thế nào rồi cũng sẽ tan rã. Một ngày chơi xuân ngắn ngủi gợi lên sự hải của lòng người mong mumốn tận hưởng ược hết cai ẹp trướn hếô, khn hết cai ẹp trướn khi pô.

            cảnh vật lúc về chiều không còn nhộn nhịp, rộn ràng như buổi sớm nữa. tất cả bỗng trở nên nhỏ nhắn, mềm mại. lắng lại, nhạt dần, hoang vắng, êm ả, yên tĩnh hơn với hình ảnh dòng suối nhỏ:

            “nao nao dòng nước uốn quanhdịp cầu nho nhỏ cuối ghềnh bắc ngang.”

            bốn bề thanh thanh, yên ắng. dòng suối êm ả chảy qua những hòn đá nhỏ “nao nao” mặt nước. “nao nao” là trạng thái của dòng nước đồng cảm với tâm trạng with người. CảM GIÁC Bâng Khuâng, Xao Xuyến về một ngày xuân đang còn mà nhiều linh cảm về điều sắp xảy ra đã xuất hiện (kiều gặp mộ ạm tiên, gặp chàng thư

            dịp cầu nho nhỏ xinh xinh bắc ngang dòng suối tạo nên vẻ đẹp thơ mộng. các từ láy “tà tà”, “thanh thanh”, “nao nao” không chỉ miêu tả cảnh vật mà còn bộc lộ tâm trạng with người. cảnh đi vào chiều sâu của sự yên tĩnh, vắng lặng.

            nhà thơ đã không dùng từ chảy để miêu tả dòng nước mà chỉ gợi nên sự chảy ấy bằng từ “nao nao” vô cùng tinh tế. Đây là bức tranh tả cảnh ngụ tình mẫu mực, đặc sắc trong “truyện kiều”. mỗi bức tranh thiên nhiên cũng là một bức tâm tình đầy xao xuyến. nước luôn là hình ảnh biểu hiện cho dòng chảy của thời gian. không có tiếng nước chảy. dòng nước chuyển lưu âm thầm nhưng vội vã. hai từ “nao nao” gợi lên tâm trạng buồn buồn của with người. một nỗi buồn vô cớ. một nỗi bồn chồn chợt đến từ đâu đó không thể lí giải được. giống như nguyễn du đã từng nói:

            “cảnh nào cảnh chẳng đeo sầungười buồn cảnh có vui đâu bao giờ”.

            niềm háo hức, say mê của con người sáng nay cũng đã phai nhạt khi thời gian phủ xuống. cảnh không buồn nhưng thời gian gợi buồn. sắc xuân vẫn tươi nhưng cảnh vật yên ắng khiến cho lòng người thổn thức, nôn nao. Đó cũng là những cảm giác lo âu của tâm hồn thiếu nữ khi she sắp bước vào cuộc đời lớn de ella. sau cuộc hội xuân năm nay, có thể các nàng sẽ phải thực hiện nghĩa vụ đối với gia đình. có thể các nàng sẽ phải rời xa gia đình dựng xây tổ ấm. có thể, điều đó khiến các nàng bâng khuâng. she chưa biết điều gì sẽ xảy đến. có thể đây sẽ là cuộc hội xuân cuối cùng lúc còn xuân trẻ.

            thủ pháp tả cảnh ngụ tình đặc sắc được thi nhân nhân vận dụng tinh tế. mùa xuân đến rồi đi. hội xuân hợp rồi tan. Ý thơ mở rồi đóng, đóng rồi lại mở một cách tự nhiên, linh hoạt đã dẫn ộc giả ến với câu chuyện về cu.

            lời thơ bộc lộ cảm xúc nuối tiếc, vương vấn, bịn rịn của hai nàng kiều khi phải rời khỏi cai náo nhiệt, rộn rã, tươi vui của không khí lễ hội. Với việc thể hiện những nét tâm trạng như thế, nhà thơ đã thể hiện chân thực vẻ ẹp tâm hồn của người with gai vốn sống trong cảnh “êm ềm Trướng rủ màn che”. nay lần ầu ược tiếp xúc với bầu không khí tươi vui, náo nhiệt chốn đông người không khỏi tránh ược cảm giác hụtng, luy tiphếc h ản khi .

            6 câu thơ cuối đoạn trích cảnh ngày xuân là bức tranh thiên nhiên lễ hội, mùa xuân tươi ẹp trong sáng, là một những bức tranh thiên nhiên. Đoạn trib đã thể hiện bút pháp tả cảnh giàu chất tạo hình, chuyển từ miêu tả sang tảnh ngụ tình trong nghệ thuật mii tả và ngrông ngữ trong -.

            cảm nhận 6 câu thơ cuối cảnh ngày xuân – mẫu 2

            nguyên tắc của thơ xưa, khi miêu tả cảnh bao giờ cũng gắn với con người và thể hiện tình cảm của đối tượng. khung cảnh luôn là vật chiếu, khúc xạ những tâm tư, tình cảm của nhân vật “cảnh nào cảnh chẳng đeo sầu/ người buồn cu gi ba”. không nằm ngoài nguyên tắc chung đó, thơ nguyễn du cũng thể hiện tương tự như vậy. sáu câu thơ cuối trong đoạn trích cảnh ngày xuân không chỉ kể về kết thúc ngày hội du xuân, mà còn thể hiện những xúc cảm, suy nghĩtâp>

            tà tà bóng ngả về tâychị em thơ thẩn dang tay ra về

            trời đã về chiều, mặt trời đã dần ngả về phương tây. trong văn học cổ hay hiện đại, thời gian buổi chiều luôn là khoảng thời gian gợi nhiều nỗi niềm, tâm trạng. bởi vậy, cái “dang tay” của ba chị em tưởng lại vui, mà hóa ra lại thấm đẫm tâm trạng bâng khuâng, man mác buồn. thời gian mùa xuân trôi nhanh cũng như ngày lễ hội đi qua. sau những cái ồn ào, đông vui, tấp nập của không khí mùa xuân là những khoảng lặng khi ngày hội tàn, để lại trong lòng người bip>

            bước dần theo ngọn tiểu khêlần xem phong cảnh có bề thanh thanhnao nao dòng nước uốn quanhdịp cầu nho nhỏ cuối ghềnh bắc ngang

            khung cảnh hiện lên với những net bé nhỏ, trong trỏ, tác giả dùng hàng loạt các từ “thanh thanh”, “tiểu”, “nho nhỏ” gợi sự nhỏ maản bé, mảnh bé. dường như về chiều mọi vật đều trở nên thanh mảnh và bé nhỏ hơn, ánh nắng cũng nhạt dần, mờ dần. bức tranh vừa mơ mộng, nên thơ vừa phảng phất hiu quanh, man mác buồn. trong bốn câu thơ tác giả còn sử dụng hàng loạt các từ giàu giá trị tạo hình và biểu cảm. Ặc biệt là từ láy “nao nao” gợi lên cảm giác bâng khuâng, xao xuyến về một ngày vui, ồng thời nó cũng như một dự cảm về nhềuững ray đs. cái “nao nao” ấy vừa thể hiện dư âm của cái đã qua – ngày hội tàn, vừa là dự cảm cho những gì sắp tới – gặp nấm mộ Đạn. cách tả tình, tả cảnh của nguyễn du thật khéo léo và tinh tế, chuyển cảnh mà có cảm tưởng như chưa hề có bất cứ đển chuyộà. Đó là cái thần tình của người nghệ sĩ tài hoa.

            Đầu và cuối tác phẩm nguyễn du đã dựng lên hai bức tranh thiên nhiên nhưng đồng thời cũng là hai bức tranh tâm trạng. bức tranh đầu náo nức, vui tươi, tràn ngập sức sống bao nhiêu thì bức tranh cuối lại đạm đạm, hiu hiu, man mác buồn bấuy. khung cảnh không chỉ là cảnh mà còn là tình, là tâm trạng của những trái tim nhạy cảm, dễ rung ộng, ồng thời củy ấy còn mang tíanh chấbá vá. qua đó càng khẳng định hơn nữa tài năng nghệ thuật bậc thầy của nguyễn du.

            ể lột tả vẻ ẹp của bức tranh cũng như tâm trạng của nhân vật, nguyễn du tỏ ra là người hết sức khéo léo trong việcỻ sừng d. Ông sử dụng linh hoạt các từ láy: nao nao, tà tà, thanh thanh,… vừa diễn tả khung cảnh vừa miêu tả tâm trạng nhân vật. ngoài ra cũng cần kể đến giọng điệu thơ tha thiết, luyến tiếc, phảng phất nỗi buồn. nghệ thuật tả cảnh ngụ tình tài ba.

            bằng ngôn từ tài hoa, nghệ thuật tả cảnh ngụ tình khéo léo, nguyễn du đã vẽ nên bức tranh sau hội thật đẹp mà cũtng th. bức tranh ấy thấm đẫm tâm trạng của những with người trẻ tuổi sau ngày lễ hội vui tươi. Đồng thời bức tranh ấy cũng làm nền cảnh cho sự xuất hiện của các sự kiện tiếp theo.

            cảm nhận 6 câu thơ cuối cảnh ngày xuân – mẫu 3

            truyện kiều của nguyễn du không chỉ có giá trị lớn về mặt nội dung mà còn thể hiện được bút pháp nghệ thuật tài tìanh c. Ặc biệt, sáu câu thơ cuối trong đoạn trích “cảnh ngày xuân” đã cho thấy ược bút pháp tả cảnh ngụ tình xuất sắc của ẅi dungu hàon.

            sáu câu thơ là cảnh chị em thúy kiều du xuân trở về – một bức tranh chiều xuân nên thơ và đượm buồn. bức tranh ấy được tác giả miêu tả với những net dịu dàng, chậm rãi, nhuốm màu tâm trạng bâng khuâng, lưu luyến của with iư. VớI BUTI PHAPPPH NGHệ Thuật tả cảnh ngụ tình ầy ộc đao, nguyễn du đã gợi lên tâm trạng lưu lup luyến, tiếc nuối của chị

            “tà tà bóng ngả về tâychị em thơ thẩn dang tay ra về”

            câu thơ ẩn chứa một nỗi buồn sâu xa. từ láy “tà tà” với nhịp điệu chậm rãi vừa gợi lên hình ảnh mặt trời đang ngả bóng dần vừa gợi lên sự tiếc nuối rằng chị em thúy kiều chưa muốn ra về, muốn níu kéo thêm chút khoảnh khắc tươi đẹp của ngày xuân . từ “thơ thẩn” được sử dụng rất đắt giá, thể hiện sự luyến tiếc khôn nguôi.

            “bước dần theo ngọn tiểu khêlần xem phong cảnh có bề thanh thanh”

            cảnh vật không còn rộn ràng, tràn đầy sức sống giống như ở bốn câu thơ đầu tiên của bài thơ nữa mà đã Ỻ tâốm tr with. khi with người đắm chìm trong cảnh xuân đẹp đẽ thì cũng là lúc thời gian lặng lẽ trôi đi. cảnh xuân dù có đẹp đến mấy rồi cũng sẽ tàn phai. trời đã xế chiều và cuộc du xuân cũng đã kết thúc, tâm hồn của con người dường như cũng đồng điệu với cảnh vật. cảnh vật vẫn mang một net đẹp dịu dàng nhưng chuyển động chậm dần, mang dáng dấp nhỏ bé, phảng phất một nỗi buồn. những từ láy được sử dụng rất hiệu quả: “tà tà”, “nao nao”, “thanh thanh” không chỉ gợi cảnh mà còn bộc lộ tâm trẻng tiếng cời coni. cảnh và người dường như có sự đồng điệu. khi mà with người lưu luyến thì khung cảnh cũng theo đó mà nhỏ đi như ể ể pHù hợp với tâm trạng with người: “ngọn tiểu khhi” – dòng suối nhỏ have như have như chiếc c c c c c c c c c c c c linh cảm điều gì đó sắp xảy ra:

            “nao nao dòng nước uốn quanhdịp cầu nho nhỏ cuối ghềnh bắc ngang”

            bốn bề trở nên yên ắng, tĩnh lặng. “nao nao” là trạng thái của dòng nước dường như để đồng cảm với tâm trạng with người với một nỗi buồn khó tả. dịp cầu nhỏ bé xinh xinh bắc ngang qua dòng suối tạo nên vẻ đẹp bình yên và thơ mộng. nguyễn du dùng từ “nao nao” đầy tinh tế. tả cảnh nhưng cũng để nói lên tâm trạng with người với một nỗi buồn vô cớ chẳng lí giải được. cũng giống như những câu thơ mà nguyễn du từng viết:

            “cảnh nào cảnh chẳng đeo sầungười buồn cảnh có vui đâu bao giờ”

            với sáu câu thơ cuối trong đoạn trích “cảnh ngày xuân”, nguyễn du đã cho người đọc thấy được bút pháp tả cảnh đc đtìn. miêu tả cảnh hay cũng chính là gợi lên tâm trạng của with người. cảnh không còn náo nhiệt, sôi ộng nữa mà trở nên dịu dàng, yên ả cũng giống như tâm trạng luyến tiếc, bâng khuâng của chị em thuy ki phi. tayt < tay-thim.

            cảm nhận 6 câu thơ cuối cảnh ngày xuân – mẫu 4

            cảnh ngày xuân “là một trong những trig chị em thúy kiều ra về.

            “tà tà bong ngả về tâychị em thơ thẩn dang tay ra vềbước dần Theo ngọn tiểu khêlần xem phong cảnh cor bề Thanh Thanhnao nao dòng nước uốn quanhdịp cầu nho nhỏ cuố

            sáu câu thơ đã miêu tả thành công cảnh chị em thúy kiều ra về trên phông nền phảng phất net đượm buồn của cảnh vật. Khac với bước đi c cùng sự trôi chảy nhanh, vội như “with” ưa thoi “ở pHần mở ầu đoạn trich, lúc này thời tritor Thành công qua từ lay tượng hình “tà tà”, ồng thời gợi lên tâm trạng tiếc nuối, lưu luyến, bâng khuâng qua bước chân cóc tâm tình như tâm trạng lặng buồn của con người đã thấm sâu vào cảnh vật. khung cảnh thiên nhiên không còn hiện lên với sự cao rộng, bao la, bát ngát, khoáng đạt tràn trề sức sống như ở bốn câu thơ đầu tiên mà được miêu tả qua những hình ảnh bé nhỏ, thân thuộc hơn như “ngọn tiểu khê”, “dịp cầu nho nhỏ” bắc ngang cuối ghềnh ể pHù hợp với dòng tâm trạng của with người. thống từ láy ược trải ều trong các câu thơ như “tà tà”, “thơ thẩn”, “nho nhỏ”, “thanh thanh thanh”, “nao” giàu giá cảm.

            “nao nao dòng nước uốn quanhdịp cầu nho nhỏ cuối ghềnh bắc ngang”

            dòng nước hiện lên qua dòng chảy “nao nao”, lững lờu luyến trôi chậm bên chân cầu “nho nhỏ” vừa gợi lên sắc this của nhân vật trữ tình. “nao nao” cũng chính là tính từ mang tính chất dự báo, linh cảm cho cuộc gặp gỡ sắp tới của thúy kiều và chàng kim. tác giả đã vận dụng thành công bút pháp trong thơ ca trung ại như tả cảnh ngụ tình ể tạo nên mối tương giao, thống nhất giữa vảpìn:

            “cảnh nào cảnh chẳng đeo sầungười buồn cảnh vui đâu bao giờngười buồn cảnh cũng thẫn thờcảnh buồn người cũng ngẫ Ƨ”

            như vậy, ở sáu câu thơ cuối, mối quan hệ hai chiều giữa cảnh và tình th ện qua việc khi hội tan, with người bâng khuâng, xao xuyến vuến vàn vàn l. u buồn và ảm đạm. Để miêu tả thành công điều này, tác giả nguyễn du đã sử dụng tinh tế bút pháp tả cảnh ngụ tình đặc sắc, đồng thời lựa chọn những hình ảnh, ngôn từ giàu chất tạo hình, thể hiện khả năng bậc thầy trong nghệ thuật miêu tả thiên nhiên.

            cảm nhận 6 câu thơ cuối cảnh ngày xuân – mẫu 5

            mặc dù “truyện kiều” của nguyễn du đã cách xa chúng ta hơn ba thế kỉ nhưng những câu thơ trong “truyện kiều” vẫn cứ reno rắn rắn vin m. ta không khó ể có thể bắt gặp những with người yêu kiều như bói kiều, vịnh kiều và ngâm kiều … vậy, đu là điều làm nên sức ảnh hưởng và sức sốc sốc sốc sốc sốc sốc sốc sốc sốc sốc sốc sốc sốc sốc sốc sốc sốc sốc sốc sốc sốc sốc sốc số Đó không chỉ nhờ có phương diện nội dung mà còn có cả những đóng góp về yếu tố nghệ thuật độc đáo, đặc sắc. một trong các thủ pháp nghệ thuật ạt tới ỉnh hiếm có trong “truyện kiều” là thủ pháp “tả cảnh, tả tình” (hay còn gọi là tả cợnh ngấ). sáu câu thơ cuối đoạn trích “cảnh ngày xuân” là một minh chứng tiêu biểu cho sự thành công về mặt nghệ thuật ấy.

            tà tà bong ngả về tâychị em thơ thẩn dan tay ra vềbước dần Theo ngọn tiểu khêlần xem phong cảnh cor bề Thanhnao nao dòng nước uốn quanhdịp cầu nho nhỏ cuối ghềnh ng.

            nếu như ở những câu thơ trước, khung cảnh thiên nhiên và bức tranh lễi mùa xuân hiện lên thật sống ộng, tươi vui, chan chứa sức sống với lòng người rội rội rộ dưới ánh sáng bình minh ấm áp, thì ến sáu câu thơ cuối, nhịp thơ như chùng xuống, chậm lại nhẹ nhàng bức tranh của buổi ƻn chiều sin. Đó là khung cảnh chị em kiều du xuân trở về:

            tà tà bong ngả về tâychị em thơ thẩn dan tay ra về

            cảnh vẫn mang cái dịu nhẹ, êm đềm của ngày xuân nhưng bong dương đã “tà tà ngả về tây”. từ láy “tà tà” rất giàu tính tạo hình, lại vừa giàu tính biểu cảm, vừa có tác dụng diễn tả sự chuyển ộng về mặt không gian, lạn ti v. Ánh nắng xuân ấm áp mươn man đã phải nhường chỗ cho ánh nắng chiều sắp tắt. cảnh vật trở nên hư ảo, bao phủ một màu sắc của bóng tối. vì thế tâm hồn with người cũng bắt đầu “chuyển điệu” cùng với cảnh vật. “thơ thẩn” nghĩa là vẩn vơ, mơ mang, lan man trong suy nghĩ. Chị em kiều dắt tay nhau trở về trong một trạng thati bịn rịn, lưu luyến ngập ngừng, chậm rãi như đang tiếc nuối trước bước đi quá vội vé của thời gian ngày xu.

            khung cảnh náo nức, tưng bừng của ngày hội xuân cũng đã kết thúc. trong lòng người xen lẫn những xúc cảm bâng khuâng xao xuyến. cảnh vật không gian đã được co gọn lại trong bước chân của người ra về, của dòng nước tiểu khê và chiếc cầu nho nhỏ:

            khác với bốn câu thơ mở ầu, cảnh vật thiên nhiên rộng lớn, mênh mông trong sắc cỏ xanh non tít tắp, trong canh é bay lượn trên vòm trời bao la thì ến đn đ mềm mại, rất vừa vặn trong khung cảnh buổi chiều tà. trả lại cho thiên nhiên sự vắng lặng, yên ả đến lạ thường. NHữNG từ lay: “Nao nao, tà tà, thơ thẩn, Thanh Than” Không chỉ có tac dụng miêu tả Trạng Thisi của cảnh vật mà còn biểu lộ tâm trạng của conngười: lưu ến ến ến ế lập với không khí với ngày lễ hội mùa xuân vào buổi sáng sớm.

            nhà thơ thật tinh tế trong việc quan sát cảnh vật và phát hiện ra cái “nao nao” của dòng nước đang chảy. tác giả như đang nhập vào hồn nhân vật trữ tình trong thơ mà cảm nhận thấm thía cái nỗi buồn bịn rịn. thông thường, khi miêu tả nước chảy, người ta thường gắn với âm thanh “róc rách”, “rì rầm” nhưng ở đy, nguyễn du lại gại naƛi dòng n”. nghệ thuật lấy “động để tả tĩnh” đã có tác dụng gợi lên một không gian tĩnh mịch, thanh thoát. từ “nao nao” không chỉ chỉ ohấy cai lưu tốc chảy thực chậm, nhẹ nhàng, dường như không chảy của dòng nước mà còn diễn tả cai tâm trạng buồn vôn vô của with người. phải chăng lòng người đang mang nỗi tâm tư nên cảnh vật cũng nhuốm màu tâm trạng:

            cảnh nào cảnh chẳng đeo sầungười buồn cảnh có vui đâu bao giờ.

            cảnh vật thực ra thì không buồn, nhưng thời gian thì lại đượm buồn; sắc xuân vẫn tươi thắm nhưng cảnh vật yên ắng khiến lòng người thổn thức, nao nao. Từ đó, Gieo Vào Lòng người ọc những linh cảm về một điều sắp sửa xảy ra, như là sự dự báo trước cuộc gặp gỡm nấm mồ ạm tiê và sự gặp gỡp thi thi thi thi thi thi thi thi thi thi thi thi thi thi thi thi thi thi thi thi thi thi thi thi thi .

            tóm lại, với Bút phap tả cảnh ngụ tình, kết hợp với việc sửng dụng hệng những từ lay, hatnh ảnh giàu tíh tạo hình và biểu cảm, táy, tộc. đượm tâm trạng của with người nhân vật. qua đó cho thấy được tài năng miêu tả cảnh, tả tình của đại thi hào nguyễn du.

            cảm nhận 6 câu thơ cuối cảnh ngày xuân – mẫu 6

            khac với khung cảnh rạo rực, vui tươi vào buổi sớm của tiết thanh minh, buổi chiều cảnh ngày xuân lại ược nguyễn khắc họa nhuốm một màu man myc, trầm. sáu câu thơ cuối trong bài cảnh ngày xuân vẽ lên một nỗi niềm ưu tư, một nghệ thuật tả cảnh ngụ tình đầy dụng cý catá>

            “tà tà bong ngả về tâychị em thơ thẩn dang tay ra vềbước dần Theo ngọn tiểu khêlần xem phong cảnh cor bề Thanhao nao dòng nước uốn quanhdịp cầu nho nhỏ cuối ghềc ng.

            không còn những nôc, hồ hởi như ở đoạn ầu, ến đy giọng thơ lắng xuống, chậm rãi từng khắc như kéo dài ra din một din một nồ. trong cái bức tranh buổi chiều man mác ấy có sự đan xen hài hòa của 3 màu sắc hữu tình: đó là thời gian là cảnh vật và không thể thiếu

            nguyễn du thật khéo léo, tài tình khi mở ra khung cảnh hoàng hôn trữ tình, xuyến xao thật nhẹ nhàng, thật tự nhiên:

            “tà tà bong ngả về tây”

            “tà tà” gợi ra những ánh nắng nhè nhẹ đang lả lướt buông về phía cuối phương trời xa. một chút chậm rãi, một chút chùng chình như muốn níu lại những khoảnh khắc tươi đẹp cuối cùng còn sót lại củânà cản. cái nhịp sống chậm rãi, vô tình ấy khiến cho buổi chiều hiện về không mang màu sắc thê lương, buồn tủi, ớn đau quen thuộc nh hỰ trong văn.

            những ánh nắng xế chiều buông xuống, khoác lên cảnh vật chiếc áo bảng lảng nỗi buồn:

            “bước dần theo ngọn tiểu khêlần xem phong cảnh có bề thanh thanhnao nao dòng nước uốn quanhdịp cầu nho nhỏ cuối ghềnh bắc ngang.”

            tác giả đã vận dụng linh hoạt các cảnh vật: ngọn tiểu khê; dong nước; dịp cầu, ghềnh nước để tô vẽ nên bức tranh cảnh trời chiều. Đây là những cảnh vật đặc sắc, có thể khắc họa được rõ net nhất dòng chuyển dịch chậm rãi của thời gian. “ngọn tiểu khê” đang in những bong dài lên cung đường; dòng nước quẩn quanh uốn khúc, róc rách; dịp cầu cuối ghềnh bắc ngang,… tất cả như đang ánh lên một nỗi bâng khuâng, nuối tiếc, tiếng nấc rủ rỉ, trơi, vướng mắc na.

            hàng loạt các từ láy được đặc tả như: “nao nao; thanks thanks; nho nhỏ” làm dịu lại khung cảnh chiều tà; không đìu hiu; héo hắt mà vẫn thanh tao, lãng mạn. dù nhỏ bé, cô quạnh, lững lờ nhưng she vẫn đẹp, vẫn dịu nhẹ đến nao lòng người. một net vẽ với gam màu ấm lững lờ làm nức lòng bao lữ khách thanh minh.

            các cảnh vật được soi chiếu dưới ống kính từ gần đến xa, từ nhỏ bé đến to lớn. một vài net khắc họa lại vẽ được trọn vẹn một bức tranh xế chiều tuyệt đẹp đến thế. que huyền diệu và uyên bác biết chừng nào.

            một bức tranh muốn đẹp, muốn có hồn, muốn đậm sâu trong lòng độc giả thi không thể không có nhưng dáng dấp nhỻ bé của with ng. nguyễn du sâu sắc vông khi vận dụng khéo léo quy louật tả cảnh ngụ tình trong thơ văn xưa cổ: “cảnh nào cảnh chẳng đeo sầu / người buồi người vui vui đu đu đu đu đ cảnh vật thời gian như nhuốm màu tâm trạng của lòng người tơ vương:

            “chị em thơ thẩn dang day ra vềbước dần theo ngọn tiểu khê….nhìn xem phong cảnh có bề thanh thanh.”

            nếu như vào tiết trời Sáng Thanh minh tươi ẹp, dịu má, căng tràn nhựa sống thì ến đy trời đã về ca cui cuối chiều, bữa tiệc vui nào cũng ến hồt. with người trở về với cái chốn bình yên, với cái nhịp sống chậm rãi cuối ngày tàn. những từ láy không chỉ miêu tả tâm trạng mà còn gợi nên lòng người. hai chữ “thơ thẩn” bộc lộ trạng thái bần thần, nuối tiếc, lạc lõng, bơ vơ của chị em kiều khi she ra về. hàng loạt các từ láy được đặt liên tiếp cuối mỗi câu thơ: “nao nao; thanks thanks; nho nhỏ” như một điệp khúc láy lại, xoáy sâu vào nỗi vô thức của dòng cảm xúc sâu lắng ấy. một nỗi buồn da diết, miên man, kéo dài man mác.

            cảnh vật tĩnh lặng nhưng lòng người lại chẳng bình yên. CụM Từ “DANG TAY” ượC ặT Chen Ngang Giữa Dòng thơ như đang cố níu lại, cố tận hưởng nốt những dư vịt ngọt ngào, ẹp ẽi cùng còn sót lạa tiết that. và phải chăng “dang tay” như cái ôm sẻ chia, cái ôm đồng cảm với nỗi niềm dạt dào của hai chị em kiều.

            cảnh và người như giao hòa vào nhau, nâng ỡ nhau, tô điểm nhau làm nên một bức tranh cuối ngày thật ẹp, thật hòa quyện, kheẽ kh.

            đoạn thơ tuy ngắn nhưng lại ược tac giả ầu tư công phu nhiều Bút Phapp nghệ thuật ộc đáo, vừa cổ điển vừa hiện ại lại ậm chất thi vị. nhịp thơ như dòng trôi nhẹ nhàng, lững lờ với các thanh trắc đan xen, nối nhau liên tiếp. nghệ thuật tả cảnh ngụ tình cổ điển đặc sắc. tất cả đã vẽ nên một bức tranh ánh chiều chan chứa màu sắc; âm thank you; và cả hồn người lay động. một bức tranh chân thực nhưng lại ý nghĩa, tâm trạng vô ngần. bức vẽ cũng như cánh cửa mở ra những dự cảm bất lành, chông chênh trong cuộc đời kiều về sau này.

            hội xuân kết thúc cũng là lúc kiều trở về với cuộc sống như ngày thường? nhưng liệu rằng kiều có còn được “bình yên sống trọn một kiếp người” trốn khuê các? liệu rằng cuộc sống của kiều có êm đềm, tươi đẹp như sắc tài của nàng. bức tranh cảnh ngày xuân đặc biệt là sáu câu thơ cuối đã hé lộ phần nào cuộc đời của người with gái sắc sảo ấy.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *