Bài dự thi viết về những kỉ niệm sâu sắc về thầy cô và mái trường mến yêu 2022

Viết về thầy cô và mái trường

Qua bài viết này mvatoi.com.vn xin chia sẻ với các bạn thông tin và kiến thức về Viết về thầy cô và mái trường hay nhất được tổng hợp bởi chúng tôi

cup thi viết vềyy cô và mái trường 2022 đã chynh thức ược phát ộng ến mọi ối tượng là công dân việt nam có tac pHẩm phùp với the ểc thi. Cuộc Thi “Những kỷ niệm sâu sắc về thầy cô và mái trường” năm 2022 với nội dung chủ yếu về những tac pHẩm thể những ấn tượng sâu sắc v vềy côy giá m ỷnh ỷ ệ ệ ệ ệ với ngôi trường thân yêu. sau đây là một số mẫu bài dự thi viết về thầy cô và mái trường 2022 hay nhất, mời các bạn khùng.

khùng

các bạn học sinh thcs có thể tham khảo thêm các mẫu dự thi thầy cô và mái trường mới tại:

  • kỉ niệm về mái trường cấp 2
  • kỉ niệm về mái trường tiểu học
  • mẫu giấy thi viết về những kỷ niệm sâu sắc về thầy cô và mái trường mến yêu
  • cup thi viết về thầy cô và mái trường 2022 – vềt về những kỷ nệm sâu sắc vềy thầy cô và mái trường là hoạt ộng thiết thực và ý h ọ nh ộng thiết thực và ý nghĩa ể các em h ọ n. của mình thầy cô, mái trường mến yêu. ngoài ra đây cũng là hoạt động ý nghĩa để chào đón ngày nhà giáo việt nam 20-11. dưới đây là nội dung chi tiết tổng hợp các bài viết there are vềy cô và mái trường, viết vềy thầy cô và mái trường thpt, kỉm về thầy cô và và mái trường cấp 2 sẽ là những gợi có thêm ý tưởng sáng tạo khi làm bài dự thi viết về thầy cô và mái trường.

    chi tiết thể lệ cuộc thi viết “những kỷ niệm sâu sắc về thầy cô và mái trường” năm 2022 mời các bạn tham khảo trong đườing link:

    p>

    dưới đây là một số mẫu bài viết về thầy cô và mái trường hay và sâu sắc hoatieu xin chia sẻ đến các bạn cùng tham khảo.

    1. viết về thầy cô và mái trường mến yêu

    dẫu biết rằng… những viên pHấn tròn rồi cũng Hóa thành bụi bay đivà vết hằn thời gian sẽ rẽ pHân hai… màu tócnhưng… điều lớn lao mà cô ượ ượ ượ ượ ượ ượ ượ ượ ượ ượ ượ ượ ượ ượ ượ ượ ượ ượ ượ ượ ượ ượ ượ ượ ượ ượ ượ ượ ượ ượ ượ ượ ..hạt giống vậy…!

    mái trường – ngôi nhà thứ hai luôn là nơi lưu lại nhưng dấu ấn đáng nhớ nhất trong cuộc đời mỗi with người. nhưng ký ức tuổi thanh xuân, kỷ niệm đẹp đẽ và trang hoành nhất của tuổi học trò lại ùa về cùng ba năm bậc trung học ngổ thô. Ở đó, thầy cô là cha, là mẹ of her; bạn bè là anh em gắn bó mật thiết với nhau và cùng tạo nên những kỷ niệm khó phai mờ. suốt những năm tháng cắp sách đến trường chắc chắn ai cũng có ấn tượng với một thầy, một cô giáo nào đó – những người để lại cho ta kinh nghiệm suốt đời, nâng đỡ ta đứng dậy từ những noi tối tăm, họ truyền dạy không chỉ kiến ​​​​thức mà còn là cách sống, đạo lí làm người.

    tôi cũng vậy, suốt hơn một chặng ường đã đi qua, cô bích hồng – người mẹ thứ hai đã và đang chắp canh cho chung em Trên bước ường ời chỉ vỏn vẹn ba n ọc. thời gian thật vội vã trôi nhanh như thoi đưa đúng không cô? Không Dài, nhưng cũng không qua ngắn, Khoảng Thời Gian ủ ể ể Chung ta gắn kết, yêu thương … mới ngày nào em là học sinh lớp 10, ược nhà trườn v ườn v ườn v ườ a3, vậy mà hôm nay em đã là học sinh lớp 11 rồi. ngồi viết lời tri ân với cô lòng em dâng trào cảm xúc. em còn nhớ ngày nhận lớp, em được phân vào lớp 10a3.

    a3 – một cai tên không mấy thiện cảm với em bởi trong suy nghĩ của em nói riêng và các bạn trong lớp nói chung, thế mà giờ đy chúsg ta đã là một gia đình – a3k31. và em biết nhờ cô mà tập thế lớp chúng ta được đoàn kết và quý trọng nhau hơn rất nhiều. chúng em thực sự thấy mình thật may mắn khi ược học với cô có ược một giáo viên chủ nhiệm tận tình và chu toàn với hủa mọc ọọc

    chỉ với một năm thôi nhưng cô trò chúng ta đã có biết bao kỉ niệm thật đáng nhớ cô nhỉ. những lúc cô lên lớp muộn giờ, nói chuyện phiếm “buôn dưa lê” một số tiết học, there are là những buổi tổc chức sinh nhật, phụ nữ việt nam, … nhưng cô ơi! chúng em biết rằng cô đưa ra những “phần thưởng” đó chỉ đơn giản với mong muốn chúng em biết nhận thức , hoàn thiện bản hâơn còn chưa đầy hai năm còn lại, chúng em sẽ bay vào đời với hành trang là những bài học mà cô dạy hay là những lời chỉ bảo tận. Có thể đôi lúc chung em thật có lỗi, thật lười và nhiều vi pHạm nội quy khác như: không học bài cũ, không chú ý nghe giảng, không chịu nhận khuyết đi cô buồn đến nhường nào nhưng có một điều chắc chắn rằng cô vẫn luôn sẵn sàng tha thứ, bỏ qua một số lỗi cho những b>ố

    nhắc đến cô giáo, người ta luôn mường tượng ra sự ân cần, nhẹ nhàng, dạy dỗ chỉ bảo tận tình, sự nhiệt vt huyệy. riêng cô cũng không phải ngoại lệ, nhưng điều đặc biệt hơn cả, cô là người rất cá tính và hiện đại. cô luôn có cách lôi kéo chúng em không thể dời khỏi lời giảng dạy của cô một giây phút nào. cô vẫn giữ những nét truyền thống của một nhà giáo, không sai lệch về tưng, ạo ức nhưng công không bỏ vào đó một chús “cái tôi” p>

    cô ơi! em biết lớp có được thành tích xuất sắc trong suốt một năm qua chính là công lao to lớn của cô. bởi em biết cô coi lớp là gia đình thứ hai của mình. Cô là chủ gia đình, là người mẹ tần tảo, dãi nắng dầm mưa còn chung em là đàn with thơ dại, hiếu ộng ược côi nuôi dưỡng, chrite sóc, dạ nê nGười. Cô Không Ngại Khó, Không Ngại Khổ Mà Ngày Ngày, Tháng Tháng Luôn ở Bên Chung Em, Chúm Chút, Nhào Nặn Chung Em TừNg Bước đi, Dalg ứng, Cho ến Lờn Lờn N, <</Mặn.

    trong cảm nhận của riêng em, cô là người rất khác. she cô khác rất nhiều so với các thầy cô giáo khác ở trong trường. vì lý do mỗi ngày lên lớp thì cô không ăn mặc cầu kì, cũng không tô son, điểm phấn nhưng em vẫn thấy cô đẹp, vẫn tươi vui. she cô đẹp với một vẻ giản dị mà thanh cao của người phụ nữ việt nam. trong những buổi lao động vất vả, mệt nhọc, nóng bức nhưng cô vẫn đứng một chỗ chỉ tay cho chúng em. Điều đó không có nghĩa là ella cô ngại khổ, ngại bẩn mà mục đích de ella ở đây là tạo sự tự giác, siêng năng, chịu khó đối. những lúc đó thì chúng em phải cảm ơn cô vì ella đã làm được điều đó thật tốt.

    hơn một năm qua ược học cô chủ nhiệm là một mắn ối với em nói riêng và các bạn trong lớp nói chung bởi công chỉ trag bị cho thúc mpir cach nhìn nhận cuộc sống. cô luôn hướng chúng em đến những điều hay lẽ phải. Cô nói: “MUốN COR MộT TậP THể VữNG CHắC THì pHảI BIếT đON KếT, BIếT YêU THươNG đùm bọc, chia sẻ choc ề ề.mà còn phong phú về tâm hồn.và những điều cô đã dạy đó em sẽ mãi khắc ghi, đồng thời coi đó là hành trang để ể em vững bư

    em biết trong khoảng thời gian qua, nhiều lúc cô cũng buồn vì chúng em lắm. Bởi Cóc lúc Chung em còn chểnh mảng trong học tập, có bạn còn chưa chấp hành luật an toàn giao thông, có bạn còn vắng học không phquis, bỏ giờ, vi phạm n nnườ ườ ườ ườ ườ ườ ườ ườ ườ ườ ườ ườ >

    em kính mong cô hãy quan tâm ến lớp như hơn một năm qua cô đã quan tâm ể Chung em cc chỗa dựa vững chắc, ể Chung cô sẽ hết mình nỗ lực phấn ấu ể ạt ược thành tích tốt trong học tập và rèn luyện. cảm ơn cô đã tận tụy hết mình vì chúng em. cảm ơn cô đã cho chúng em những khoảng thời gian thật tuyệt vời. cảm ơn cô vì đã là người mẹ thứ hai của 39 ứa with thơ dại a3k31, là người gieo trong chung em thì không thể trưởng thành”.

    cô bích hồng yêu quý! khi em ngồi viết những lời tri ân này với cô cũng là lúc kỷ niệm 63 năm ngày quốc tế hiến chương các nhà giáo (11/20/1958 -11/20/2020) ᧑n. vậy nhân ngày nhà giáo việt nam năm nay em xin được gửi đến cô những lời tri ân tốt đẹp, thân thương nhất. em kính chúc cô luôn mạnh khỏe, vui vẻ, hạnh phúc bên gia đình và bên chúng em. chúc cô mỗi ngày đến trường là một ngày vui. chúc cô có nhiều lứa học trò chăm ngoan, học giỏi. qua lời tri ân này em xin gửi đến cô lời cảm ơn chân thành nhất, cảm ơn cô đã quan tâm, giúp đỡ, dìu dắt chúng em nên ngư; cảm ơn cô đã đem ến chu chung em đồng hành cùng chúng em, đã đồng cam cộng khổ vì chúng em trong suốt hơn một năm qua. vậy nhân ngày lễ tết cổ truyền của thầy cô em cũng xin gửi đến thầy cô những lời tri ân tốt đẹp nhất. em chúc các thầy cô luôn mạnh khỏe, hạnh phúc và thành công trên con đường mình đã chọn.

    2. những kỉ niệm sâu sắc về thầy cô và mái trường mến yêu mẫu 1

    thời gian cứ thế trôi qua như thoi đưa, vậy là thấm thoắt đã mười hai năm học sắp trôi qua. Đứa trẻ ngày nào còn khóc lóc, đứng sau lưng mẹ trong ngày đầu tiên cắp sách đến trường. giờ đây ella đã sắp phải nói lời chia tay với mái trường, với thầy cô, bạn bè và cũng chia tay luôn cả hai chữ “học sinh” của bản

    vậy ấy, thời gian trôi qua có bao giờ trở lại, suốt những năm that qua gắn bó với “thầy cô và mái trường” nơi đi lại choc tôi biết bao nhiêu kỉ ni ểt. CH CH CHỉ Còn Vài Ngày NữA Thôi Là ến Ngày 20/11- Ngày Nhà Giáo Việt Nam, Cũng là ngày cutt cùng “tôi” của thời học sinh ược bên Mái Mái Mái Trường, Thông ườ đ đ đ đ lê quý Đôn – ngôi nhà thứ hai nơi tôi đã gắn bó.

    Bài viết về thầy cô và mái trường

    bất chợt những kỉ niệm Trong tôi chợt ùa vềt cach riqu nét hơn bao giờ hết ưa tôi trở về những ngày that likeg còn là một ứa học lớp 9. xa lạ với tôi tôi, sinh như tôi. có lẽ ấn tượng ầu tiên về ngôi trường chuyên lê quý đôn này phải kể ến “with dốc” vừa dài, vừa cao vời vữtra hiƺm biết bao lần ứng dưới chân dốc trườc trường nhìn nhìn lên lên lên lê toi. Leo lên hết with dốc ấy, lần ầu tiên ứng ở cổng trường học nhìn vào trường, tôi đã het thật to như ể ỏa mãn sự Sung sướng, The xen lẫn tò mò củ, thth, thth, thth tht tht tht tht tht tht tht tht tht tht tht tht thht thht thht th’t thht th’t th’t th’t thht th tt thht thht th thht thht the khi trở thành một thành viên chuný chunh qungi Đôn, tôi đã dành một tình yêu trọn vẹn cho ngôi trường này. Để rồi cảm xúc như vỡ òa khi biết mình đã trở thành một thành viên bé nhỏ trong ngôi nhà chung. có thể tôi quá lan man nhưng có lẽ những kỉ niệm đầu tiên về ngôi trường luôn là những kí ức theo ta đi suốt cuộc đời. Kỉ niệm với ngôi trường này nhiều lắm kể làm cho hết, thời gian gắn bó với ngôi trường trong suốt quãng thời tuổi Thanh xuân cấp ba của tôi còn nhihi ơn là khảng. ngôi trường gắn bó với tôi cả lúc vui lẫn lúc buồn. nào là những ngày học thêm sớm tối cùng bạn bè ăn ở căng tin của trường. nào là những ngày lao động, trực tuần mệt nhoài. nào là những ngày trời lạnh rét run người vẫn đến trường học thêm ca lỡ đến tám giờ tối mới về. nào là những ngày trời mưa… đâu đây trong tôi những ngày lang thang khắp các ngõ ngách của trường không khác gì những nhà thám miểm mở rộng tất ết ết ữt ữt ữt ữt ữt ữt ữt ữt ữt ữt ữt ữt ữt ữt ết ết ết ết ết ết ết. that nhiều, that nhiều những kỉ niệm nơi đây.

    “một đời người – một dòng sông…

    mấy ai làm kẻ đứng trông bến bờ,

    “muốn qua sông phải lụy đò”

    Đường đời muôn bước cậy nhờ người đưa … “

    (người lái đò)

    nếu cha mẹ là người đã sinh without ra ta, ưa ta ến với cuộc ời này thì thầy cô là người cha, người mẹ thứ hai đy cho ta kiến ​​thức, Truyền ạn ạt cho ta bi bi bi ba ề đy ạy cho ta kiến ​​​​thức, truyền ạt cho ta bi bi bi bao ếhại ạy lẽi l hayi l hayi lềi ải ềi ềi ềi ềi ềi ếi ếi. năng sống, giúp ta nên người. quả đúng như lời thơ, có mấy ai đi suốt cuộc đời mình mà không có người thầy, người cô dẫn lối. có mấy ai trưởng thành mà không phải trải qua những ngày tháng học sinh, ngồi trên ghế nhà trường nghe thầy cô giảng bài. thầy cô – những người lái đò tận tụy hết lòng với nghề, với mỗi lứa học sinh của mình. làm sao ella có thể lớn lên, có thể trưởng thành mà không có thầy cô ở bên dạy dỗ, dẫn đưa. thầy cô giống như những cây chỉ nam, những ngọn hải đăng giup ta định vị, tìm thấy hướng khi đi lầm đường, lạic. thầy cô giống như ngọn lửa ấm áp, dìu dắt chúng em trước những vấp ngã của cuộc đời. tiếng thầy cô giảng bài hăng say trên lớp vẫn văng vẳng đâu đây. rồi là những nụ cười khi ella thấy những ứa học sinh của mình ạt điểm cao, ạt nhiều thành tích cao trong học tậnh ọng thán rồi là những giọt nước mắt ượm buồn khi thấy học sinh của mình bịiểm kém, không nghe lời, lười học, … ” thầy vẫn lặng lẽ đi về dưới mưa, ngày ngày giọt mồ hôi rơi đầy trang giấy.” mặc cho người ta ngập chìm trong những toan, tinh toán chuyện cơm áo lợi danh, chuyện bán mua cả tình cảm, cả trí tíệ. “thầy vẫn ứng bên bờ ước mơ quên with đò xưa … dù nĂm that vô tình trôi mãi, tóc xanh bây giờ đ đy vẫn ứng bên trường nng n ẫ, thõc ờc ờc. khi trời mưa rơi, vẫn chiếc áo x Lặng lẽ. Dù nĂm thang vô tình trôi mãi mãi, there are bao mùa la rơi, thầy ến như muôn ngàn tia nắng, sáng soi bước em Trong cuộc ời. , nhưng ngàn năm làm sao em đếm hết công ơn người thầy.” những lời bài hát đã nói lên hết những gì cần nói,… thầy cô với những ước mơ, những yêu nghề cháy bỏng luôn thựn hiện thiên trách của mình là dạy d. mỗi lần nghe thầy cô giảng bài, thỉnh thoảng nhìn lên gương mặt ấy tôi lại thấy mỗi ngày trôi qua trên gương mặt ấy lại hằn lên những nếp nhĂn, những cai tóc bạc Theo nĂm that, tôi lại thấy buồn ến lạ. Kết quả học tập của mình ể ể bù ắp cho công ơn thầy cô, cho những gìng thầy cô đã dành trọn vẹa ​​ửa ờa ờa người người ng. CủA MìnH NHữNG Bó Hoa To, Lộng lẫy. Chuyện về những kỉ nor những lứa học sinh của mình qua sông.

    tôi phải cảm ơn, cảm ơn thật nhiều tới ngôi nhà chung chuyên lê quý đôn và những người thầy, người côt lòng vìn học sinh của mình bằnn một tình cảm t. có lẽ, mái trường và thầy cô nơi đây là một mảnh ghép trong cuộc ời tôi mà có đi ến đn, dù thời gian có qua nhiều ết btta tấy, vtta tụy thầy cô nơi đây vẫn luôn đong đầy và trọn vẹn.

    Mẫu bài viết hay về thầy cô và mái trường

    3. bài dự thi viết về thầy cô và mái trường (mẫu số 2)

    mái trường – ngôi nhà thứ hai luôn là nơi lưu lại những dấu ấn đáng nhớ nhất cuộc đời mỗi with người. Ở nơi đó, thầy cô là cha mẹ, bạn bè là anh em gắn bó với nhau như ruột thịt và cùng nhau tạo nên những kỉ niệm khó phai. suốt những năm tháng cắp sách đến trường, chắc hẳn ai cũng có ấn tượng với một thầy cô giáo nào đó. những người ể lại cho ta kinh nghiệm suốt ời there are vực ta ứng dạy từng những nơi tối tăm, there are ơn giản là cach giảng bài sâu sắc mà không sao quên ượ ượ ượ ượ ượ ượ ượ ượ ượ ượ tôi cũng vậy, suốt ba năm phổ thông cô hưng dạy văn là người tôi nhớ nhất. Viết về hình tượng cô giáo ngay từ bé chung tôi đã ược nhào nặn trong trí tưởng tượng đó là côi giáo với với mái tóc đen dài bong mượt, cặp gọn gàng bằng thướt tha và dáng đi khoan thai, nhẹ nhàng. với tôi, chắc chắn đó là cô giáo bước ra từ giấc mơ of her. ngày ầu ngỡ ngàng bước vào lớp mười, buổi ầu tiên gặp gỡ, côc vào lớp với cặp kínnh râm to đen, chún tôi cóc có cóc nhốn nháo và bất ngờ, cô hớh ầh ầ lỗi các em nhưng nếu bây giờ cô bỏ kính ra thì cả lớp chắc không ai học được vì sợ vừa vì cười đấy. cô bị ngã xe, lớp thông cảm cho cô nhé!” và kèm theo đó là nụ cười rạng rỡ. tôi cũng phát hiện ra rằng không phải cô giáo dạy văn nào cũng có giọng nói ngọt như mía lùi hay lanh lảnh như chim hót. cô hưng giọng khá trầm và khàn nhưng chưa bao giờ chúng tôi cảm thấy ngao ngán với tiết văn của cô. ngày đầu tiên ấy, cô con giới thiệu và kể thêm vài câu chuyện vui về “cái tên giông tên con trai” của cô. vậy là giờ dạy mở màn, cô đã ốn tim trọn vẹn bốn mươi lăm thr. nhắc đến cô giáo, người ta luôn mường tượng ra sự ân cần, nhè nhàng, dạy dỗ chỉ bảo tận tình, sự nhiệt vêt.t.t. cô hưng cũng không phải ngoại lệ. nhưng điều đặc biệt hơn cả, cô là người rất cá tính và hiện đại. cô luôn có cách lôi kéo chúng tôi không thể dời khỏi lời giảng của cô một giây phút nào. cô vẫn giữ những nét truyền thống của một nhà giáo, không sai lệch về tưng, ạo ức nhưng công không bỏ vào đó một chút ca ọ ọ ọ ca ọ ca ọ ọ ọ ca ọ ca ọ ọ ọ ca ọ ca ọ ca ọ ca ọ ca ọ ca ọ ọ ca ọ ca ọ ca ọ ca ọ ca ọ ca ọ ọ ọ ca ọ ca ọ ca ọ ca ọ ọ ọ cá ọ cá ọ cá ọ cá ọ cá ọ cá ọ cá ọ cá ọ cá ọ cá. Ông nội tôi trước đây là một nhà nho dạy chữ hán vì vậy ông rất thích with cháu nối nghiệp ông. mỗi lần về thăm quê, ông lại thủ thỉ với tôi: “làm giáo viên con nhé! tôi chỉ biết mỉm cười và lẳng lặng gật đầu”. tôi yêu trẻ nhưng nóng tính mà ngành giáo luôn cần sự kiên nhẫn và tôi đã tự nhủ rằng “không bao giờ mình thi sư phạm”. nhưng rỗi mỗi tiết văn của cô lại truyền thêm cho tôi cảm hứng. tôi sẽ đứng trên bục giảng, thổi hồn vào từng câu chữ và học sinh sẽ quý mến tôi như chứng tôi kính trọng, yêu quý cô by gi. tôi sẽ niềm nở, hài hước và thân thiện giống cô. tôi sẽ dạy cho những ứa with thứ hai của tôi không chỉ tri thức mà còn cả cach làm người, cach yêu thương cuộc sống, cach gieo lòng nhân hậu với nhnng with ng with ng with ng r. như cô dạy chúng tôi trong mỗi tiết học. cô hưng mang dáng dấp của người phụ nữ hiện đại nhưng ella cũng không quên đi nét truyền thống trong mình. không phải phóng đại, nhưng cô là người phụ nữ giỏi việc nước, đảm việt nhà. cô luôn nhiệt tình tham gia các hoạt động Đoàn trường, nhiều năm đạt danh hiệu giáo viên xuất sắc. NăM HọC 2012-2013, LầN ầu Tiên Côi Bồi dưỡng Học Sinh Giỏi Lớp 12 Mang Lại Thành Tích Rực Rỡ Như Thế: Ba Giải Nhì, Một Giải Ba Và Một Giải Khuyến Khích, ỉt đt. Ở nhà, hai with của cô luôn là những with ngoan trò giỏi. hai em luôn dạt danh hiệu học sinh giỏi qua từng năm học. niềm vinh dự hơn cả là with trai cô từng ạt giải học sinh tỉnh lớp 5. cô là người giữ lửa và ngọn lửa ấy luôn bùng cháy trong gia đình nhỏ hạnh phúc của cô học sinh, khi còn được ngồi trên ghế nhà trường. và tôi không thể nào quên những kỉ niệm thời áo trắng bên bạn bè, trang sức cùng hình ảnh người cô miệt mài bên giáo án. người đã truyền dạy cho tôi bao tri thức, bao ước mơ và hi vọng – cô hưng.

    4. bài dự thi viết về thầy cô và mái trường (mẫu số 3)

    thời cắp Sách tới trường là khoảng thời gian ẹp nhất, thời của tổi mộng mơ, của những ý tưởng vụt ến rồi vụt đi, của cả sự ngỗ nghch. ngày bé, cứ ngỡ chỉ có bố, có mẹ là yêu thương ta hết mực. Đến tuổi đi học, ta nhận ra còn có những người cha, người mẹ của hơn 35 đứa con đang đến tuổi ẩm ương. họ từng bước dạy ta nên người, dạy kiến ​​thức, dạy cuộc sống, dạy ta biết ta phải làm gì trong cuộc đài khó khyăn. cô hương giang – giáo viên chủ nhiệm tôi 3 năm học ấy đã cho tôi biết được những điều quý giá ấy.

    ngày mới vào trường bỡ ngỡ, người đầu tiên tôi được tiếp xúc là cô. vẻ điềm tĩnh của cô trong lần đầu gặp mặt ấy đến giờ còn nguyên trong tâm trí tôi. cô cười tươi lắm. nhận đám học sinh mới mà thấy hình như cô đã coi chúng tôi như with ruột. là lớp chuyên văn, cô biết và hiểu được tâm lý của những đứa con gái mới lớn: điệu đà. cô ủng hộ chúng tôi làm đẹp, song lại chỉ trong khuôn khổ cô cho phép. nghiêm khắc là điều tiếp theo tôi thấy được trong con người cô. tôi chưa thực sự hiểu thế nào là lo sợ cho đến khi mắc lỗi và đứng trước mặt cô. cô nghiêm khắc! vì hiểu là sai nên cô nghiêm khắc. chúng tôi không lần nào phạm một lỗi hai lần bởi không ai dám đối diện với sự trừng phạt của cô. Đó là chuyện trên lớp. trong cuộc sống thường ngày, khi phải đối diện với khó khăn. Điều tôi nghĩ đến đầu tiên là ”nếu là cô, cô sẽ làm gì” . dường như mọi vấn đề đều ổn thỏa khi có cô bên cạnh. lời khuyên, cách giải quyết hay đơn giản chỉ là lời động viên của cô luôn đem lại kết quả không thể tưởng. khó khăn không con là khó khăn, nó trở thành bài học cuộc sống để cô dạy chúng tôi cách đối diện. dạy cho chúng tôi biết ứng dậy sau mỗi lần vấp ngã bởi cuộc sống đu phải là một chuỗi êm ềm, bằng phẳng mà nó có ngrãpu>

    cô còn dạy cho chúng tôi biết yêu thương, chia sẻ với những người bất hạnh. she biết cảm thông, biết trân trọng những điều quý giá qua từng trang sách, từng bài văn.

    tôi luôn cảm thấy mình may mắn vì được làm học sinh của cô trong suốt những tháng năm cấp ba. có lẽ cô là báu vật vô giá mà đám học sinh chuyên văn lớp tôi được nhận. tôi luôn nhớ, luôn trân trọng từng khoảnh khắc đẹp đẽ được bên cô, bên lớp.

    không chỉ cô giang, mà tất cả thầy cô, họ ều là những điều ẹp nhất làm nên tuổi học trò, làm nên một thọ ời trò tree. <. <

    5. bài dự thi viết về thầy cô và mái trường (mẫu số 4)

    mai trường thân thương

    khoảng thời gian ba năm học cấp ba không phải là quá dài so với nhiều người nhưng chẳng hề ngắn. strong thời gian ấy, có rất nhiều người chỉ biết học, chỉ mong sao cho nhanh hết cấp ba để được đi đại học, đđể đư.ợ do ợ do còn tôi, tôi không nghĩ vậy, khoảng thời gian ấy tôi không đối với tôi là khoảng thời gian vô cùng quý báu là khoảng thời gian hạnh phúc nhất cuộc đời vì tôi được học tại nơi đây, được học tại mái trường thpt…… ………..no.

    quả thật thời gian trôi qua không chờ cũng chẳng đợi một ai cả. chớp mắt cái đã bay vèo hết ba năm nhiều lúc thể nào tin được rằng mình bây giờ đã già đầu nhất trường rồi. còn nhớ mãi ấn tượng đầu tiên về trường của tôi là khi thấy các anh chị thi đỗ vào trường thì vô cùng ngưỡng mộ. ngày ấy cứ mỗi lần bố mẹ cho lên ………. Chơi là lại đi vòng qua cổng trường, lúc ấy hai bên with dốc cao thoi thoải của trường còn cór hai hàng cây xanh tỏa bón má choc học sinh đi học thpt chuyên …………………” ở ằng sau cánh cổng trường như hiện hữu bao điều bí mật kì thú chời tôán khán. và đó cũng là động lực để tôi ước được bước chân vào học mái trường này. và rồi tôi cùng đỗ mặc dù số điểm vào trường của tôi không cao như các bạn khác. ngày biết điểm những cảm xúc trong tôi như được vỡ òa. Niềm hạnh phúc xen lẫn tự hào và Háo hức vềt tương lai mới, môi trường mới, một cuộc sống tự lập xa gia đinh của một côt bé 15 tuổi xâm chiếm hết tthm h. lúc đó tôi muốn hét lên cho cả thế giới biết “tÔi ĐỖ rỒi!!!” cái ước mơ mà tôi ấp ủ bao lâu cũng thành hiện thực rồi. tôi bước vào trường ngày đầu tiên vào một buổi sáng mùa hạ tầm tháng 7 do trường có lịch học vào sớm hơn các trường khác. mặc dù hôm ấy trời không lạnh nhưng chân tay tôi cứ run hết cả lên, có lẽ là vì quá hồi hộp. khi ấy những sợi nắng len lỏi qua các tán cây như nhuộm một màu tươi sáng hân hoan đón chào những tân học sinh mới bỡ ngờ vước không thể không kể đến con dốc với độ nghiêng 45 độ đã đốn gục khá nhiều sức lực của tôi. KHÉP NÉP TRONG Màu Áo Trắng, Tôi CảM GIÁC MìnH NHư TRưởNG Thành lên và thấy tự Hào khi đeo trên mình phù hiệu của trường, phải rồi tôi đang lớn dần dần. khó có thể nào quên được những ngày đầu tiên bước vào lớp mới, phải dần làm quen với một sự thay đổi thực sự khi phải rời xa những gì đã quá quen thuộc đến nỗi như một phần của cuộc sống và nó đối với tôi nó còn khó hơn gấp bội lần, vì tôi là một con người thích sống khép kín và gần như là khó có thể giao tiếp với những người bạn m. nhưng con người ai cùng phải thay đổi, phải thích nghi với cuộc sống này. dần dần tôi cũng đã có thể làm quen được gần hết các bạn trong lớp. ba mươi sáu con người mỗi người một vẻ, nhưng chúng tôi là một tập thể, chúng tôi luôn đoàn kết và gạt bỏ những cái cể. những người bạn là những người đồng hành tuyệt vời luôn sát cánh bên tôi trong with đường học tập. nhưng ể nói tôi của ngày hôm nay một con người trưởng thành hơn rất nhiều thì thầy cố mới là những người có công rất lớn, thôi thôi ôi ôi thôi thúi thôi thúi thúi thúi thúi ng ni ng ni thúi thúi thúi thúi thúi thúi thúi thúi thúi thúim. nếu nói thầy cô là những người lái đò đưa học sinh qua sông, thì thầy cô giáo trường tôi là những người lái đò tận tâm. ngôi trường của tôi không đồ sộ như các ngôi trường ở những thành phố lớp nhưng đối với tôi nó đặc biệnhất. Đối với tôi nó còn quý giá hơn hàng vạn viên kim cương, bởi hàng ngày tôi đến nơi đây để biết thêm học hỏi thêm bao điều mới mẻ, tôi cảm nhận được thêm tinh thần yêu nước to lớn của dân tộc thấm đượm qua những áng văn qua nhưng vần thơ cô giảng tôi hiểu hơn những trang sử hào hùng những chiến công kì tích của cha ông để bảo vệ đất và tôi còn được đưa đến với những vùng đất mới với bao điều lí thú về thiên nhiên, về phong tục và truyền thống lâu đời của con người ở đó qua các bài giảng của thầy cô đã thức khuya dậy sớm để chuẩn bị cho chúng. ngoài ra chúng tôi còn được khám phá những tính chất định lý toán học, vật lý, hóa học lạ lẫm và thú vị. có được tất cả những điều ấy là nhờ công lao của những người thầy cô giáo đã thầm lặng ngày ngày truyền đạt choôi thầy cô dạy cho chúng tôi những ức tính tốt ẹp những ạo lý ể làm người, thầy cô luôn luôn quan tâm ến chúsg tôi, tr ăn trở vìng khuyết ảt ảt ảt ảt ảt ảt ảt ảt ảt ảt.

    và những người thầy người cô những con người luôn tận tụy suốt những năm tháng ấy đã dìu dắt tôi ến bêth bn bn tric. Không chỉ vậy, tình yêu mang tên “thpt ……… ..” vào lúc giao mùa từ xuân sang hạ, nó như tô điểm thêm cho mái trường này càng lung linh rực rỡ. tôi yêu những giờ ra chơi tất cả ào ra sân tập thểc dục như điệu như đàn NGO vỡ tổ, ứa nào ứa nấy háo hức táp vẻ nở cười, và cả những cócco. các bạn nữ tung bay trong tà áo dài thướt tha của tuổi mới lớn vui tươi hớn hở chào mừng những ngày lễ. tôi yêu lắm sân trường này mỗi khoảng nền ất, mỗi chiếc ghế dá ều in đánh dấu những kỉm niệm ẹp về mỗi lần chơi đi đa nói chuyện rôm rả với lũn. nhớ lắm những kỉ niệm buồn vui những lúc sát cánh bên nhau những lúc vượt qua khó khăn trong học tập và những tình yêu “chớm nở” những rung động đầu đời những cảm xúc ngây ngô, vụng dại tuổi mộng mơ, tình yêu thời “cắp sách”. no, not that!

    và bạn ơi, tôi biết mỗi ai trong chúng ta ai cũng đã từng có một thời học sinh hồn nhiên với bao kỉ niệm như thế! tôi cũng vậy, tôi có một thời học sinh vô cùng vui vẻ, ý nghĩa. một thời học sinh không bao giờ quên với những lần quên không làm bài tập bị thầy cô phạt. thời gian thì cứ trôi, trôi mãi chẳng chời một ai, khoảng thời gian ba nĂm trôi qua nhanh như chớp mắt và rồi mỗi chung cũng sẽ ến lúc nó lời bi đ ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể môi trường học mới nhưng chúng tôi sẽ không bao giờ quên những ngày tháng tràn ngập kỉ niệm đẹp đẽ này. dù có đi đâu thì ngôi trường này vẫn chiếm trọn vị trí cao nhất trong tôi – ngôi trường thpt chuyên ……….. thân yêu!

    Bài viết về thầy cô và mái trường

    6. bài dự thi viết về thầy cô và mái trường (mẫu số 5)

    chẳng phải ngẫu nhiên mà người ta gọi mái trường là “ngôi nhà thứ hai” của mỗi con người. bởi ở đó chung ta ược tiếp nhận tri thức, ược rèn luyện ạo ức, nó còn là nơi gieo mầm ước mơ, biến ước mơ Thynh hiện thực, cho ta cảm nhận ược tìhhy Thym, Thyhhy Thy. và với tôi, trường thpt ……… chính là mái nhà thứ hai để tôi tựa vào.

    ai mà chẳng yêu quý mái trường nơi mình học tập, tôi cũng vậy. nhưng không chỉ là sự yêu quý, gắn bó, trong tôi còn là cả sự tự hào về mái trường thpt ………, về những thành tích của trườt 5 sup>

    trường ban đầu chỉ là lán tranh, mái ngói nằm cạnh bờ hồ nguyễn công trứ với tên gọi là trường cấp ii, iii tiền hải. Sau Này tách làm hai hệ riêng biệt, trường chuyển ến khu mới nằm cạnh quốc lộ 39, ường nguyễn công trứ, khu 3 thị trấn tiền hải- huyện tiền hả từ một ngôi trường cấp iii chỉ vẻn vẹn có hai ngôi nhà lợp ngói thì đến nay, trường đã có 38 phòng học đúng quy cách, 4 vi phòng . quy mô đào tạo rất nhanh, từ Khoá học ầu tiên 1961-1962 khai giảng chỉ với 203 học sinh, trải qua 55 Khoá học nay lên tới gần 2000 học sinh choc c choc 3 khối 10, 11 và 12.

    55 năm là cả chặng ường dài mà các thế hệ giáo viên và học sinh trường thpt ……… không ngừng pHấn ấu, nỗc ể xây dựng trường hoàn thiện, fo ược đáng tự hào như: bằng khen chính phủ năm 1996, 2009; huân chương lao động hạng nhì năm 2011; năm 2010- 2011 trường được công nhận là trường chuẩn quốc gia và đặc biệt là bằng khen của chính phủ năm 2015.

    c ược những kết quảt tốt ẹp như thế công sức lớn nhất phải kể ến các thầy cô giáo nơi đy- những người đã đem with chữ tryền dạy cho bao thế học.c.. Ở Trường Thpt ……… Có tới 52.5% Giáo Viên từng là học sinh của trường, các thầy cô ều là những người có trình ộ, chuye môn cao, ặc biệt là lànhiệt, toast. huyết, tình yêu đối với nghề dạy học cao quý. ba năm ược học tập dưới Mái trường này, tôi không chỉ ược học bài học tri thức mà còn học ược rất nhiều bài học ạo ức từ các thầy cô. bề ngoài trông thầy cô có vẻ nghiêm khắc nhưng tôi luôn cảm nhận ược tình yêu thương của thầy cô ối với học sinh, sự tât tôi hiểu ược rằng yêu thương không nhất thiết phải thể hiện ra bằng những lời nói hoa mĩ móps nếu như người kỹ sư vui mừng khi nhìn thy cây cầu mà mình mới xây xong, người nông dân mỉm cười nhìn ồng lúa bông thì người g gehi -viên hạnh phún

    ba năm so với cả đời người là ngắn ngủi nhưng nó lại là tất cả đối với cuộc đời học sinh. tôi cảm giác như tất cả mọi kỷ niệm mới chỉ diễn ra ở ngày hôm qua, kỷ niệm về cái ngày đầu tiên đi học tại máing trư có người nói rằng, kỷ niệm ngày đầu tiên bước vào lớp 1 là kỷ niệm khó quên nhất trong quãng thời gian ngồi trên ghế ƒờ. nhưng đối với tôi, ngày đầu tiên đi học tại mái trường thpt ……… mới là kỷ niệm tôi không bao giờ có thể quên. vì sao ư? Vì ngày vào lớp 1 đã diễn ra quá lâu ể tôi có thể nhớ trọn vẹn cảm giác rụt rè, bỡ ngỡ, còn kỷm niệm ngày ầu vào lớp 10 lại qua sâu sắc và ặc biệt. Đó là niềm vui khi biết mình ỗ vào mái trường này, niềm háo hức mong chờ từng ngày ể ược đi khai giảng, hồi hộp khi khoac lên mình chi chiếc como como ngày trước khi còn học mặc áo có en lôgô trường thpt ………, trong tôi dâng lên một cảm xúc vô cùng ng ng mộ, tôi hi họ ọ ọ ọu ọu ọu ọu ều n. lực rất nhiều để được học tập ở mái trường này. với tôi, ba năm mặc đồng phục nhà trường, trong tôi chưa bao giờ nguôi cảm xúc tự hào. lôgô không chỉ là biểu tượng của một ngôi trường mà nó còn chứa rất nhiều ý nghĩa. Lôgô Trường tôi có màu sắc tươi tắn, thanh nhã, hài ho với màu sắc chủ ạo là màu xanh- màu hoà bình, màu của những ước mơ và ……… sẽ là nơi ươm m m m nh yes. nổi bật trên nền xanh là hình ảnh ngọn đuốc và quyển vở- biểu tượng của niềm tin, gợi những khát khao chinh phục những ỉnh cao tri thức p>

    thời gian thấm thoắt thoi ưa, bây giờ tôi đã là học sinh lớp 12. tôi biết mình chẳng thể nắm giữi nổi thời gian nhưng tôi vẫn ước gian gian crocc. tôi nhớ về rặng phi lao sau trường- nơi luôn là điểm hẹn lý tưởng để tránh nắng, tránh nóng trong những giờ học giáo d჻ ch th. tôi yêu lắm sân trường này, mỗi khoảng đất, mỗi chiếc ghế đá đều in dấu những kỷ niệm đẹp của tôi cùng các bạn. nhớ về dãy nhà a, b, d, những dãy hành lang luôn tràn đầy tiếng cười của các bạn học sinh. biết rồi ai cũng sẽ phải lớn, phòng học sớm muộn cũng sẽ dành cho các em khoá sau nhưng thật không muốn rời xa thời nô đùma nà>

    có những lúc tôi nghĩ về 5 năm sau, 10 năm sau khi tôi quay trở lại thì trường trông sẽ khác như thế nào? chắc chắn là cảm giác vừa lạ, vừa quen. lạ vì qua từng ấy năm, trường sẽ có những thay đổi như cơ sở hạ tầng khang trang hơn chẳng hạn. còn quen vì đó là nơi tôi đã gắn bó suốt ba năm trời, làm sao dễ quên nơi mà tôi coi như ngôi nhà thứ hai vậy. TừNG quen rất nhiều người là cựu học sinh trường tây, rất lạ là khi nói chuyện với tôi, họ ều dành cho tôi câu hỏi “trường tây dạO này thế nào rồi? MộT Câu hỏi tưởng chừng chỉ Là xã giao bình thường thôi nhưng tôi nhận ra Trong ang mắt họ là cả sự quan tâm, nhớ vềề hng nơi mà tôi threat tưởng tượng ra mình khi đã ra trườ …… rồi cũng sẽ giống họ. mỗi khi đi trên ường nhìn từng tốp học sinh mag phù hiệu ………, tôi lại bắt gặp hình ảnh mình trong số đó, sẽi nhớ về quãng thời gian học tập dưới vii trườ sẽ sẽ sẽ, sẽ sẽ, sẽ sẽ, sẽ, sẽ, sẽ. thói quen hỏi thăm về trường, quan tâm tới những đổi thay nơi đây.

    tôi nhớ có một lần tôi khoe với các sin sự kiện trọng ại như thế, không chỉ là các chịu cựu học sinh mà còn cả các em lớp 8, lớp 9 học ở các trrường trung học cơ sở, khi ược nghe về lễ kỷm niệm 55 ng .. … … cũng tỏ ra nuối tiếc vì không có cơ hội tham dự sự kiện long trọng như thế. các em nói với tôi rằng, dù có hối tiếc nhưng sẽ càng phải cố gắng hơn trong kỳ thi tuyển sinh vào lớp 10 ể có thể ỗ ớn vào … l nghe ược những lời tâm sự của mọi người, tôi càng cảm thấy mình thật can mắn vì lễ kỷ niệm không chỉ là dấu mốc ặc biệt chứng minh cho chặng ường ường 55 x 55 x 55 x 55 x 55 x 55 x 55 x 55 x 55 x 55 x 55 x 55 x 55 x 55 x 55 x chúng tôi tình yêu đối với mái trường này, sẽ cho tôi cơ hội có những kỷ niệm đẹp bên thầy cô, bầy cô, bầy cô

    tôi còn nhớ 5 năm trước, tôi háo hức chờ đợi để theo chị đi dự lễ kỷ niệm 50 năm ngày thành lập trường. cái không khí rộn ràng trong buổi liên hoan văn nghệ và cắm lửa trại vẫn còn in đậm trong tâm trí tôi. Ể ến Bây Giờ, Trong Không Khí Chuẩn Bị Cho Ngày Kỷ Niệm 55 Năm Ngày Thành Lập Trường Trong Tôi Không Khỏi Háo Hức Ngóng Chờ Và Có Lẽ Không chỉ riêng tôi mà tất cảt cảt cảt c. tôi tin rằng lễ kỷ niệm 55 năm ngày thành lập trường thpt ……… sẽ để lại trong tôi những kỷ niệm đẹp, theo tôi tới cuối.

    ể ể Chào mừng lễ kỷ niệm 55 năm ngày thành lập trường, rất nhiều các hoạt ộng thi đua đã ượC phat ộng như: Thi đua dạt, học tốt; THI đUA HÁI HOA đIểM 10 Dành Tặng Thầy Cô, … Không chỉ là các hoạt ộng học tập, các bạn học Sinh cũng rất nhiệt tình trong cac hoạt ộng do tái chế, trồng hoa ể xây dựng khuôn viên trường thêm ẹp ẽ, … tôi cùng các bạn tham gia vào buổi trồng của nhà trường, dù nờng chan. từng cây hoa được trồng lên, rôi nay mai hoa sẽ lớn, sẽ nở hoa thơm ngát tô điểm thêm cho vẻ đẹp của trường trong ngày. và có lẽ cũng giống tôi, ở đâu đó tận sâu trong đáy lòng những người con của mái nhà ……… đều dành cho trường vị trí lớn tim trong . Ể rồi đy có lẽ từng nhành cây, ngọn cỏ nơi sân trường, từng khu giảng ường cũng trở nên thuộc, đáng y “thnh. p>

    tôi nói riêng cũng như từng thế hệc sinh đã và đang trưởng thành từ mái trường thpt ……… sẽ mãi nhớ về trường như một bến ỗ bình an, để bước tiếp trên đường đời đầy gian nan, thử thách.

    một lớp học trunk .. luôn là miền ký ức rất đẹp trong ký ức học sinh.chắc chắn rằng mai sau, mai sau nữa thì ……… vẫn mãi trong trái tim tôi.

    7. bài viết về thầy cô và mái trường mến yêu – mẫu số 6

    người lái đò

    một ời người – một dòng sông … Mấy ai làm kẻ ứng trông bến bờ, yêu xin tặng người thầy kính thươngcon đò mộc – mái đầu sươngmãi theo ta khắp muôn phương vạn ngày,khúc sông ấy vẫn còn đâythầy đưa tiếp những đò đầy qua sông…có lẽ khoảng thời gian này là lúc chúng ta – lớp lớp lứa học trò đang hướng về một ngày mà tôi cho đó là ngày ặc biệt nhất của những “người lái đò” đó là ngày nhà giệt. NHưNG Có lẽ Với tôi, cr lẽ đy sẽ là lần cup cú chung tôi, khóa học sinh … một quãng thời gian gắn bó với biết bao kỉm niệm ẹp với thầy công như márường -trường ……

    trong giây phút xúc ộng này, tôi nhìn lại chặng ường mà tất cả chung ta đang và chuẩn bịi đi qua, đó là gần ba nĂm hờc Trpt tôi không khỏi bồi bồi bồi hồi và dạt dạt d ạt ta đã dành cho nhau cũng như những tình cảm mà thần h cho dô. Đã Hơn 2 năm, Khoảng Thời Gian Không Dài với một ời người, nhưng ủ ể ể lưu giữ nhưng kỉ niệm tốt ẹp về bạn bè, thầy cô và và mái trường… vào lúc nà Nhiều thời gian ở lại most trường yêu dấu này, cũng như giây phút chúg tôi chia tay nhau và chia tay tay thầy cô sắp ến… tôi muốn viết ểnể nói lên cảm xúc lúc lúc n. sao cho đủ đây, viết sao cho thỏa những suy nghĩ lúc này đây. tự dưng thấy nhớ, nhớ thầy cô, bạn bè quá. làm sao ể nói hết ược tình cảm mà thầy cô tong ngôi trường này đã “nuôi dưỡng ” chung tôi như những ứa with gia đình như thế nào … nĂm học, hằng ngày ược ược rèn cả kỹ nĂng sống. m ônh m.ủi.

    most trường này – ngôi nhà thứ 2 của tôi, nơi mà khi tôi yêu hơn cả nhà, đó là nơi tôi ngồi học ngày ngày, nơi luôn cos tất giáo dạy tôi học, nhất là cô giáo chủ nhiệm của tôi, cô trần hương giang. cô dạy tôi trưởng thành, dạy cách làm người để sống tốt sống đẹp… nhiều lúc tôi chỉ muốn nói với cô rằng: “cô tu ơng”. khi em vấp ngã, khi em thất bại luôn có cô ở bên, luôn có cô mở rộng vòng tay đón em về như đứa con lạc đàn. NếU NHư KHông Có Cô EM CảM GIÁC NHư She đã Mất đi một người yêu mình, một người hiểu, quan tâm mình … và lo sợng cô sẽ quên em khi em rời xa vá trường này cô à! … Cô ơi, em qualk và yêu cô nhiều lắm và em Chỉn dừng lại mãi khoảng thời gian này ể ược ở bên cô và ược cô dạy dỗ, ược cô quan tâm mãi thôi!.

    và nỗi nhớ thì không thể đo được ít hay nhiều, tình cảm cũng vậy sẽ không kết thúc. hiện tại hay tương lai thì hình ảnh thầy cô bạn bè mái trường sẽ mãi trong trái tim. nỗi nhớ theo thời gian sẽ ngày một đong đầy, những gì thầy cô và chúng em dành cho nhau sẽ còn mãi và luôn là những hoài niệm tưquƺi đ>

    xa most trường này, mỗi người một ngả, mỗi người sẽ có mình lối đi riêng, cai gì cũng riêng… nhưng em biết rằng các thầy côn luôn đ ở ả ả ấ ấ ấ ấ ấ ấ ấ ấ ấ ấ ấ ấ ấ ấ ấ ấ ấ ấ ấ ấ ấ ấ ở ở ở ởn. trái tim và ngay cả khi lúc chúng em đã rời xa mái trường yêu dấu này, vẫn mỉm cười chào đón chúng em khi chúng em quay lại … bao nhiêu ôkh ômá côm

    NHưNG VẫN XIN CảM ơN Mái Trường này đã Cho Em Gặp ượC NHữNG NGườI THầY, NGườI Cô TậN Tâm Và tận tụy như vậy, những người bạn tốt và nhng bài học. Đặc biệt là với lớp chuyên văn của tôi xin gửi lời chúc tốt nhất đến cô chủ nhiệm lớp – cô trần hương giang. Chính cô đã nâng ỡ Thay vì là người cô người dẫn dắt, cô đã thay cả pHần là người bạn, một người bạn có cóc nhớ mãi nơi đây – trường thpt ……… , nơi đã chắp cánh cho tâm hồn em và dẫn lối em thực hiện ước mơ!

    8. bài viết về thầy cô và mái trường mến yêu – mẫu số 7

    thời gian trôi qua thật là nhanh, tôi đã là thành viên của mái trường yêu dấu này được hai năm rồi. Đến giờ, tôi vẫn còn cảm xúc nguyên vẹn của mùa hè hai năm về trước. sau khi hoàn thành chương trình tiểu học, cha mẹ có rất nhiều sự lựa chọn về một ngôi trường cấp 2 cho tôi. NHưNG Có Lẽ, Duyên trời run rủi… ể rồi trường nguyễn tất thành, lớp a8 là nơi chắp canh ước mơ tiếp theo cho tôi trên with ường dài trở thành một người choc choc choc choc choc ch.

    Trong Khuôn Viên Trường ại học sư phạm hà nội, trường nguyễn tất thành của tôi bao gọn một khoảnh nhỏ nhưng vẫn bề thế, vươt thật cao giữu trờ ủ. một khoảng xanh nho nhỏ với nắng thu vàng nhè nhẹ trong ngày “chào học sinh lớp 6” ể lại trong miền nhớ của tôi bao kí ức trong Ỻ ẻo vày nụ cười thân thiện của cô giáo thu anh – hiệu trưởng nhà trường; sự sáng tạo và năng động của các anh chị đến từ nhiều clb; Và sự rộn ràng trong không khí tươi vui của chương trình chào hs lớp 6 khiến ngày ầu ến lớp của chung tôi từ sự bỡ ngỡ nhanh chongo Hóaa them tự bao giờ. sau ngày hôm ấy, lòng tôi luôn trào dâng một cảm giác lâng lâng khó tả. Để rối nó khiến tôi chờ đợi từng ngày, từng ngày đến ngày 1/8… ngày đầu tiên đi học.

    người đầu tiên để lại ấn tượng tại trường nguyễn tất thành cho tôi đó chính là cô giáo nguyễn thị thu anh – hiệtru. bạn có thích thú không khi được ngồi ăn cơm trưa ở lớp bán trú với “bạn thu anh”? Còn với tôi, lúc ấy, thấy vui lắm, lòng cứ rộn ràng lên mà chẳng nói ược gì … ấy là một lần lớp tôi ở lại Ăn bán Tru và thật ng ờ, và ngồi xuống thật nhẹ nhàng bên chúng tôi và nói lời ân cần: “chào các with 6a8, trưa nay các with cho bạn thu anh ăn cơm cùng với nhé!”. cả lớp vừa ngỡ ngàng vừa cười ồ vỗ tay và đồng thanh: “vâng ạ”. thế là “bạn thu anh” với một suất ăn cũng and như chúng tôi từ tốn ngồi xuống ăn và trò chuyện thật gần gũi. “Bạn thu anh” tôi, sự giản dị, thân tình ấy chỉ có thể là những người bạn trao nhau. ĐUng vậy, cô thu anh – hiệu trưởng trường tôi thực sự hơn cả một người lãnh ạo nghiêm khắc, một người mẹ nhân từ mà còn là một ng ng ng gạn gũi, sẻ chia. ai ở trường nguyễn tất thành mà chẳng tự hào khi là học sinh của cô thu anh phải không nào?

    nhưng người mà tôi yêu quý, kính trọng và dành nhiều niềm yêu mến hơn cả không ai khác chynh là cô giáo chủ nhiệm lớp a8 của ch. ngày đầu tiên nhận lớp, tôi đã có cảm giác cô vân thật gần gũi. Đúng như cái tên đặc biệt của cô – cô thật xinh đẹp như một viên ngọc châu báu. cô châu vân có dáng người dong dỏng cao, làn da sáng nhẹ cùng khuôn mặt trái xoan, nhỏ nhắn. nổi bật trên khuôn mặt ấy là đôi mắt như biết nói, đen láy, mỗi khi cô nở nụ cười, đôi mắt ấy lại sáng lền xm. nụ cười âu yếm ấy của cô đã bao lần xua tan đi sự mệt mỏi của chúng tôi. nhưng tất cả vẻ ẹp bên ngoài đó chỉ là ểể tô điểm cho tâm hồn của một người mẹ dịu hiền, she luôn cố gắng hết sức ểể các with tiến bộ!

    tôi ấn tượng mãi về cô, về cách cô khơi dậy ý thức học tập ở chúng tôi. hôm ấy là ngày trả bài kiểm tra giữa học kì i năm lớp 6 – kì thi tập trung đầu tiên của chúng tôi. lúc đó, chúng tôi mới vào cấp ii nên còn lạ lẫm và vụng về lắm, học tập cũng không hề đơn giản như hồi tiểu học. những điểm 9, điểm 10 giờ đã trở nên xưa cũ. Thay Vào đó là những điểm 6, điểm 7 và cả những điểm 4, điểm 5. điểm thi của chung tôi nếu không nói là tệ thì cũng là rất kém vớt kết quảt lớt. hôm đó, không khí lớp học trầm lặng hơn bình thường. vẫn đó phấn trắng, bảng đen, hành lang ánh nắng vàng ươm vẫn trải đầy; nhưng những khuôn mặt các bạn tôi trong lớp 6a8 không còn rạng rỡ, vui đùa như mọi hôm nữa; cô châu vân cũng không còn thường trực nụ cười đôn hậu nữa mà chỉ ánh lên một nỗi buồn thật rõ trong đôi mắt sâu thẳm. nhưng tuyệt nhiên, cô không mắng hay trách chúng tôi.

    hôm sau cô cũng không tỏ thái độ tức giận gì về việc chúng tôi bị điểm kém. sự im lặng của cô không co nghĩa là cô mất niềm tin vào chung tôi, chỉ là cô đang đau đáu nỗi niềm làm thế nào ể khơi dậy hứng thú học từp từ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ rồi, một hôm trong giờ tự học, bàn tay cô nắn nót viết lên bảng dòng chữ: “làm thế nào để học tốt?”. sau đó cô mời các bạn được điểm cao trong kì thi vừa rồi lên chia sẻ với các bạn khác. cô nói rằng mỗi người sẽ có phương pháp học tập khác nhau, chúng ta không phải bản sao của người khác, nhưng chúng thàh thànhnthhn. cô cũng gửi gắm: “các con cứ hãy coi việc học như chơi một trò chơi, và trò chơi nào cũng có đích đến, đích đến là trái ngọnt, l. vậy nên, các con hãy cố gắng nhìn nhận thật đơn giản việc học hành cũng như cố gắng đạt được cái đích chiến thắng. cô tin các con sẽ thành công!”.

    những lời nói giản dị ấy của cô châu vân ến giờ tôi vẫn còn nhớ như in. và ến kì thi cuối kì, lớp chúng tôi ai cũng tự nhủ rằng mình sẽ sẽ, phng, phng, phng, phng, phng, phng, phng, phng, phng. chúng tôi sẽ làm cô vui. thế rồi, điều chúng tôi mong muốn cũng đến, điểm số đã khác, không khí đã khác, tươi vui hơn và rạng ngời. nụ cười đã trở lại trên khuôn mặt phúc hậu của cô với những lời chúc mừng. tôi biết lúc ấy cô hạnh phúc, một niềm hạnh phúc thật giản dị, không phải vì cô, mà vì chúng tôi, những đứa con thân yêu côa

    tôi yêu những người mẹ thứ hai của tôi. tôi yêu trường nguyễn tất thành và cả những điều thật giản dị nơi đây. những điều nhẹ nhàng và ấm ap ấy đã và đang có thật nhiều, và chắc chắn nó sẽ trở thành khoảng kí ức tươi ẹp theo tôi ến suốt cuhc ời. <

    9. bài viết về thầy cô và mái trường mến yêu – mẫu số 8

    tiếng trống trường rộn rã vang lên, âm thanh riếu rít của tiếng chim trên nhánh phượng cũng đã đua nhau thì thầm hát. tôi sải bước dài trên đoạn ường vỏn vẹn vài trăm method ến lớp như mọi ngày, bầu trời hôm nay cũng không có gì khác lạ, là lòng tôi nay con cón nghiêng ầu bên ô hé chiếu vào đôi mắt tôi, đôi mắt hôm nay chắc trêu nhiều tâm. Ấy có lẽ là tâm trạng của một nữ sinh cuối cấp 3, một cô học trò chưa ủ ể ể gọi là trưởng thành, chẳng muốn xa mái tr!

    ba nĂm cấp 3 giờ suy ngẫm lại mới thấy nó ngắn biết nhường nào, nó như một cơn mưa rào thoáng qua chợt ến và vội đi ểi ại nơy nhng chồng. Ối với tôi ba nĂm cấp 3 đã ến rồi lặng lẽ qua nhanh như 1 cai chớp mắt, ể lại biết bao kỷ niệm vui buồn hờn giận, của một thời tinh nghịch mang tên toổc tamp tuổc ngôi trường thn thương mà tôi gắn bó gần 3 năm qua, là nơi có khuôn vui vui chơi bao pHủ một màu xanh của cây, hoa và la, nơi nhộn nhịp tiếng cười ữ ữ ữ ữ ữ ữ lớp học, khi ánh binh minh lấp lánh hiện lên. nơi có cây bàng già với những chồi lá xanh non tươi tắn đang nô đùa cùng gió. những cánh phượng đỏ thắm vẫn còn đọng lại mấy giọt sương ban mai ở từng cành hoa mong manh, rực rỡ. vườn lan vẫn cứ thế khoe sắc, đua nhau nở những bông hoa xinh tươi. và tất cả sẽ vẫn diễn ra như vậy, như một quy luật của tạo hóa của tự nhiên, cây vẫn ứng đó, lá vẫn tƺshou īội vui, hoa v.hoa v. wow! m?i th? s? trường trung học phổ thông dân tộc nội trú huỳnh cương, nơi đã từng rất xa lạ với tôi và là ngôi trường mơ Ώc ướa sinc cọa có đôi lúc tôi tự thấy bản thân mình cũng thật xuất sắc đấy chứ, đã vượt qua nhiều học sinh để bước chân vào ngôi trường này, để rồi cảm xúc như vỡ òa khi biết mình trở thành một thành viên bé nhỏ trong ngôi nhà chung. có lẽ tôi quá lan man nhưng những kỷ niệm đầu tiên về mái trường luôn là những ký ức theo ta đi suốt cả cuộc đời. rồi lại nhìn bìng quơ ra sân trường lớn rộng kia những chấm nắng lọt qua nhưng mắt nhìn tinh nghịch, mấy côu học trò đa vui rấtt ổi hồn nhiê và -ắng ắng ắng ắng ắng ắ tôi đã từng như thế, cai ngày tôi còn là một cô nhóc chưa tròn 16 tuổi, chập chững bước vào trường, ngày mà chưa từng nghĩ mình còn mỗi 3 nĂm này n Thôi, 3 nh ủ ứ ứ ứ bên cạnh những niềm vui, những ngày vui chơi với đủ thứ trò chơi tinh nghịch thì cuộc sống sinh hoạt cũng như học tập của một cô bé luôn được nâng niu trong vòng tay gia đình như tôi, và giờ phải học nội trú xa nhà cũng gặp muôn vàn khó khăn và cả những lần không còn chút kiên nhẫn nào. còn nhớ tôi đã từng khóc rất nhiều khóc ến sưng tấy cả mắt vì nhớ nhà, vì không chịu nổi conce sống trong khu nội trú, thức khuya dậy sớm, với ng. nhớ lắm bữa cơm đầu tiên ở nội trú, tiếng kẻng cơm gõ ba hồi to, ầm ầm bên tai báo hiệu giờ ăn đã đến. hôm ấy có lẽ là ngày tôi không bao giờ quên. bước đôi chân bé nhỏ, khuôn mặt thẫn thờ và xung quanh là những người bạn xa lạ không quen biết, tôi đến nhà ăn loay hoay tìm. Đôi tay sun sùn nhận lấy bát cơm hai hàng nước mắt từ đâu lăn dài chen chúc nhau trên đôi má ửng hồng. tôi bị nGhẹn ứ ở cổ, mỗi khi bữa cơm vẫn có tôi và ba mẹ kia mà, tôi không thể ý thức ược điều gì nữa và cứ thếi không sao kiềm ược nước mắt vội vội vội vội vộ giờ thì khác nhiều rồi tôi thương lắm mỗi bữa cơm trường nội trú, những bữa ăn ngon ậm đà hương vị, chất chứa y thương từ cc cey tôi yêu cái nhộn nhịp, giọng cười văng vẳng sảng khoái khi đến giờ ăn nếu phải xa nó, chắc tôi sẽ khó lòng mà quên đư tôi sẽ buồn lắm! tất cả những trải nghiệm ấy từng ngày rèn tôi thành một cô gai mạnh mẽ, ủ khả nĂng tự lập, tự loo bản thn mình, ấy là điều tôi xem là mắn mắn mắn mắn nh.

    trường tôi có khuôn viên xanh tươi, sạch và đẹp, mỗi cái cây, cái hoa ở đây làm nên nụ cười của chúng tôi. từng chiếc ghế đá in ấn những kỷ niệm những lần tụ tập chuyện trò đủ thứ chuyện trên đời, những khi lao động hay trực nhật mỏi mệt ghế đá là điểm dừng chân, nơi tràn ngập những nụ cười, nơi san sẻ những niềm vui nỗi buồn của tôi. và ở nơi ấy mỗi lớp học như một mái ấm yêu thương, không biết từ lúc nào tôi đã yêu và gắn bó với mái trư ờng củna t. rồi từng ngày trôi qua trường nội trú đã là ngôi nhà thứ hai của tôi, những người bạn, những người đồng hành tuyệt vời luôn sát cánh bên tôi trên con đường học tập, họ như anh em thân thiết gắn bó với tôi trong đại gia đình rộng lớn này. và hơn thế nữa mỗi thầy giáo, cô giáo chính là người cha, người mẹ thứ hai của tôi.

    “một đời người một dòng sông…

    mấy ai làm kẻ đứng trong bên bờ

    qua sông phải lụy đò

    Đường đời muôn bước cậy nhờ người đưa…”

    mấy ai đi suốt cuộc đời mình mà không có người thầy, người cô dẫn lối. mấy ai trưởng thành mà không trải qua những ngày tháng học sinh. và mỗi thầy giáo, cô giáo chính là người lái đò thầm lặng, những người tận tụy hết lòng với nghề, với học trò của mình, người mang đến nguồn tri thức như ngọn hải đăng sáng soi dẫn lối từng bước đường ta đi.

    ngày ngày thầy cô vẫn đứng trên bục giảng dạy tôi những điều hay lẽ phải những đạo lý làm người. tiếng thầy cô giảng bài hăng say vẫn văng vẳng đâu đây. ella vẫn viên phấn trắng trên tay, tại nơi này ella đã dẫn dắt bao thế hệ nối tiếp nhau trưởng thành. Đi xây đắp cuộc đời tươi sáng, lời giảng của thầy cô đã không đi vào không gian bao la mà đi đến tâm hồn tôi. Đôi lần, tôi từng co -những suy nghĩ nông nổi, những lần ngã gục vì mệt mỏi, chính những lời nhắc nhở, dạy bảo, ộng viên của thầy cô đã làm nên . tôi thật lòng biết ơn thầy cô nhiều lắm.

    tình yêu bao la của thầy cô chưa bao giờ phai nhạt, chỉ là học sinh chúng ta chưa từng một lần và cảm nhận tất cả đu ó.ng. Làm NGHề Giáo, Bận rộn bao nhiêu là việc, bao đêm ròng rã thức trắng soạn giáo Ál, những trag giáo ưa ta ến ước mơ, there are mệt nhòa vì chấm bài ủa ta ế mệt mỏi là thế khi ngày mới bắt đầu thầy cô vẫn nở nụ cười tươi tắn vẫn giảng dạy hăng say vì chúng ta, vì nhûc sinhu. “Dẫu đếm hết sao trời đêm nay, dẫu đến hết lá mùa thu rơi, nhưng ngàn năm, làm sao em đến hết công ơn người thầy!” tình yêu đó, lòng tri ân đó có cả trong lời bài hát. và tấm lòng quý giá đó chẳng cần đâu sự trả ơn của ta.chỉ cần n nỗ lực học tập chăm chỉ hơn lấy kết quắ ắ cử cả nghề giáo. hãy dâng tặng những hoa điểm 10, hãy dành chút thời gian ngồi bên thầy cô để chuyện trò cùng họ. bởi chỉ có tình cảm chân thành xuất phát từ trái tim thì mới đến được trái tim…. Điều thầy cô cần có chỉ có thế.

    tôi không sao nói cho hết những gì trong lòng mình … rồi sẽ ến ngày chúng ta trưởng thành, ngày hoan mừng tốt nghiệp ngày kết thúc gianth khoợ tôi sẽ nhớ lắm từng cái bàn, cái ghế, những viên phấn nhỏ nhắn, nhớ cái phòng học ồn ào tiếng cười đùa củtôa ch. tôi yêu màu xanh từng ngọn cây, sợi cỏ tỏa mát giữa nắng trời rực rỡ, yêu những ôe màu xanh, cánh cửa mở biết ọ ết bao ư kh ớc từng bước nhảy, bước đi, nơi tổ chức trò chơi dân gian chung tôi, và cả những lần sinh hoạt vui chơi tập thể, vui biết bao ngôi trường tòn ghi ghi dấi tôi không n. buổi khai giảng đầu năm học mới, ngày làm lễ cúng trăng nhộn nhịp tươi vui, hay những buổi liên hoan ồn ào, vui vẻ… tôi yêu ng!

    quý lắm bác bảo vệ luôn luôn nghiêm khắc nhưng không hề dữ dằn bác luôn chăm chỉ, đúng giờ, báo cho chúng tôi giờc hàng ngàyệ rèn luyún me! tiếng trống vag lên bao nhiêu hồi là bấy nhiêu cung bậc cảm xúc … tôi yêu, tôi nhớ những lời dạy bảo của thy côi tựi tự hào vềár trườni tromo, má. thứ ấy ều phải nhớ, pHải trân trọng và nếu một ngày phải rời xa nó, nước mắt ai sẽ rơi, trai tim ai sẽ buồn lòng ai sẽ đa khôte khhá … rồi tôi và những ngườI hướng đi riêng, đi đến tương lai của mình, nhưng mỺng bai qu gi n. nó sẽ là những ký ức tuyệt đẹp mãi khắc sâu trong tim, trong tận sâu đáy lòng tôi.

    có nhạc sĩ nào đã từng viết “tuổi thơ như áng mây, rồi sẽ mãi bay về cuối trời. thời gian xóa những kỷ niệm dấu yêu ”vậy thì tôi có thể gửi lòng mình vào nơi cuối trời ấy ểể mãi ược sống bn mái. GIờ CHỉ Còn Chút ít Thời Gian ít ỏi Còn Ngồi Trên GHế NHà Trường, tôi sẽ vui chơi hết mình cũng không quên nhiệm vụ chynh là học tập chrit chỉng h qut ểt ểt ểt ểt ểt ểt ểt ểt ểt ểt ểt ểt ểt ểt ểt ểt ểt ểt ểt ểt ểt ểt ểt ểt ểt ểt ểt ểt ểt ểt ểt ểt. cũng như không để phụ lòng gia đình thầy cô, những người đứng đằng sau tôi.

    tôi phải cảm ơn, cảm ơn thật nhiều tới ngôi nhà chung nội trú hu huỳnh cương, những người thầy giáo, cô giáo, người bạn tạo nênh ghép me ờc ờc ờ tương lai mai này dù có đi đến đâu nhưng trái tim tôi vẫn hướng về mái trường, nơi gắn liền với thanh xuân quý báu. Dù thời gian có trôi đi, pHủ bụi và xóa nhòa tất cả thì tình cảm của tôi dành choc mái trường, thầy cô nơi đy vẫn luôn đy ầy và vẹn nguyên không gì thay.

    tôi yêu trường tôi!

    10. bài viết về thầy cô và mái trường mến yêu – mẫu số 9

    “thời gian trôi qua mau chỉ còn lại những kỉ niệm.

    Để rồi mai chia xa, lòng chợt dâng niềm thiết tha

    nhớ bạn bè, nhớ mái trường xưa….”

    mỗi khi câu hat đó vang lên, Trong Lòng mỗi người ều dâng trào những cảm xúc về mái trường thân yêu nơi CO NHữNG người thầy, người côn bạn bạn bạn bạn bạn bạn bạn của ta. nơi mái trường mến yêu, chất chứa bao kỉ niệm tươi đẹp khó quên cùng hoài bão ước mơ lúc con ngồi trên ghế nhà trường. Ối với em, là một học sinh lớp 9, là nĂm cuối c cng còn lưu lại nơi ngôi trường cấp hai nàyco c lẽ là quãng thời gian tươi ẹp, bui nhất từc tới nay mà em cón. Dù còn bao tiếc nuối, dù còn bao việc chưa kịp thực hiện đã phải chia xa nhưng những kỉ niệm với nơi đy sẽ mãi khắc ghi trong lòng mỗi học sinh như chung em. DướI Mái Trường Thcs ……… thân yêu này, em đời.

    mỗi ngày đến trường đối với tôi thật sự là niềm vui, niềm hạnh phúc. Sáng sớm ứng trước cổng trường với dòng chữ trên biển “trường thcs ……….” thật sự ẹp, là ộng lực vô c cùng to lớn giúp chung em học hành tốt hơn. Vào nơi sân trường rộng lớn, nhìn thấy Bác bảo vện hậu đang dắt vài chiếc xe ạp chậm rãi khiến lòng tôi như cảm thấy vững trãi hơn, ấm ap hơn. chắc hẳn nhắc đến bác bảo vệ, chúng ta không thể quên được những tiếng trông trường rộn rã mỗi giờ tan trường nh.

    có thể nói nơi tôi đang học tập trong trí tưởng tượng của tôi như một ngôi nhà thứ hai của tôi vậy. nơi đây tôi thực sự gắn bó với một tình cảm vô cung đặc biệt mà chắc hẳn chỉ tôi mới có thể cảm nhận được. Đy là một môi trường tốt ể ể chung tôi có thểa sức học tập, kết bạn, tìm tòi, kham pHá … dạy khác nhau nhưng ở họ luôn coc chung một tình yêu thương dành choc choc học tròc trò củ những bài giảng luôn tràn đầy nhiệt huyết, ẩn chứa trong đó là đam mê, là yêu thương với từng bài giảng. vì vậy chúng tôi luôn cảm thấy thú vị, đầy hứng khí khi được tiếp thu những kiến ​​thức quý giá này. ngoài tập trung chú trọng vào việc học, trường em còn tạo nhiều sân chơi bổ ích để học sinh có thể thể hiện tài năng Ậnáu cn náu. tôi vô cùng tự hào về học sinh trường tôi ngoài bề dày về thành tích học tập mà còn tham gia các hoạt động ngoại khóa vô cung sôi n.

    nhắc lại tập thể lớp tôi, lòng tôi lại như nở rộ hoa. nhớ những ngày đầu, hầu như ai cũng nhút nhát, còn không dám nói chuyện. Đấy cũng chính là khoảng thời gian khó khăn nhất. chưa quen bạn mới, trường mới, chưa tiếp xúc nhiều với phương pháp giáo dục từ một ngôi trường điểm, chúng tôi vô cung lo mangợ! Ấy vậy mà nhờ sự giúp ỡ ỡ nhiệt tình của cô lương – giáo viên chủ nhiệm cũ của lớp chung tôi, chung tôi đ vượt qua qua quãng thời gian ấy một cach nhanh nhanh. sau bao năm như một gia đình luôn chia sẻ với nhau mọi điều thì ngày này cũng tới, cô nhiệm chúng tôi phếi nghỉ hưu giữa with ban đầu chúng tôi cảm thấy sự lạ lẫm, khoảng cách với cô chủ nhiệm mới. nhưng tính tình cô hòa lại rất đáng yêu và ella luôn chủ động tâm sự mọi điều, lắng nghe mọi điều mà chúng tôi giãi bày. dần dần, khoảng cách vô hình ấy đã tan biến từ lúc nào không ai hay chỉ còn một năm nay chúng tôi được ở bên cạnh cô, bên bnh cô. cái cảm giác xa và cô đơn lại ùa về mỗi khi nghĩ về khoảng thời gian ấy. chẳng biết từ bao giờ họ đã quan trọng với tôi như thế, giống như không thể tách rời.

    chỉ còn một học kì nữa thôi là tôi và các bạn sẽ phải rời xa nơi chúng tôi luôn coi như mái nhà thứ hai này ể ến m. trong tôi dường như vẫn còn đang còn đọng lại y nguyên kí ức lần đầu tôi bước chân vào ngôi trường này. đi cùng với kỉ niệm ngày đầu tiên đó là những kỉ niệm với trường, lớp, với bạn bè, thầy cô mà tôi sẽ không bao ợc dù vẫn còn vô vàn nuối tiếc nhưng tôi vẫn phải bước tiếp trên chặng đường còn dang dở của mình. tôi sẽ phải nỗ lực học tốt, đạt kết quả cao trong học tập để không phụ công dạy dỗ của thầy cô và mái trưcờng lời cuối cùng tôi chỉ mUốn gửi lời cảm ơn chân thành nhất tới ngôi trường, tới các thầy cô đã nuôi nấng, dạy dỗ tôi ể ểi ược trưởng thành như như nay.

    11. những kỉ niệm sâu sắc về thầy cô và mái trường mến yêu

    em sẽ nhớ mãi những năm tháng được ngồi trên ghế nhà trường – mái trường thpt nho quan a. bên thầy cô yêu dấu, bên bạn bè thân thương. ngồi ôn lại những kỉ niệm ẹp của thuởc trò, em khẽ viết tên ngôi trường yêu dấu và tên các thầy cô vào trong tim mình ể ghi nhớ công ơ em luôn có một mái trường, thầy cô và những người bạn rất đặc biệt với em”

    “Mái Trường nho quan a” có thể không ặc biệt với mọi người nhưng ối với em đy là “nơi dựa”, là nơi ghi dấu biết bao kỉ niệm tươi ẹ h?n th?

    nơi đây không chỉ fiếng trống trường thời học sinh, những tiết học bổ ích, lý thou mà đây còn là nơi chung em ược học những kĩ năNg sống cơ với mỗi người. Ối với chúng em, khi bước vào trường, điều ầu tiên chúng em học không phải là những bài giảng lý thuyết mà là đào tẩ pháng kĩng, s có thể nói, mái trường thpt nho quan a giúp chúng em trưởng thành hơn và hoàn thiện bản thân mình hơn.

    có khi, chúng em học những bài giảng tưởng chừng quá khó không làm được, khiến chúng em cảm thấy thất bại. nhưng bằng sự nhiệt tình, lòng yêu thương của thầy cô cùng phương pháp rất đặc biệt luôn cải thiện để tốt cho chúng em, chúng em có thể học thuộc những bài khó, giải được rất nhiều bài tập, những đề văn hóc búa, … một cách dễ dàng. Ở đây có niềm vui, nỗi buồn; có nụ cười và có cả nước mắt. vui vì những tiết học thú vị, vì đạt được giải cao trong các kì thi. buồn khi lười học bị thầy cô trách và có khi nước mắt rơi vì tủi thân vì thất bại. dù thế nào đi nữa dù thời gian có trôi đi nhưng sẽ không bao giờ quên đi những kỉ niệm yêu dấu ấy!

    và đặc biệt hơn cả là những tiết học của các thầy cô đã cho chúng em biết thêm được rất nhiều điều đều ứềng chung. trong những tiết học đặc biệt này chúng em được rèn luyện cả tư tưởng, tác phong, kĩ năng và phương pháp để có thể đợn mtrong. trong giờ học chúng em có thể tự do thảo luận về các chủ đề thầy cô đưa ra, được cười thoải mái với những câu chuyện mà kô. bằng phương pháp riêng của mình, thầy cô đưa ra chủ đề hấp dẫn mà lại còn bổ ích cho chúng em thảo luận. thầy cô chỉ cho chúng em những phương pháp và cách sử dụng ể học tập và thực hành tốt ể ạt ược mục tiêu, mục đíc mỬc ư chúng em sẽ luôn khắc ghi hình ảnh của các thầy cô trong trái tim mình.

    thầy cô ơi!

    chúng em cảm ơn thầy cô vì đã dạy chúng em biết dám đam mê, dám lựa chọn và dám hi sinh. cảm ơn thầy cô vì cho chúng em biết cố gắng sau những thất bại. thầy cô đã chỉ cho chúng em biết rằng thất bại rồi đứng lên đi tiếp được mới là điều ý nghĩa, có khi còn ýếnghĩa hƩa cảm ơn thầy cô vì her đã nở nụi ấm ap, vì những lời chỉy dạy chân then, vì những giọt mồ hôi và cả những giọt nước mắt đã lĂn dài, tận ô ô ô ô ô ô ô ô ô ô ô ô ô ô ô ô ô ô ô ô ô ô ô ô ô ô ô ô ô ô ô

    thầy cô đã dạy chu chung em biết yêu thương, biết chia sẻ và ặc biệt qualk trọng tarẻi trẻ, Tuổi thanh xuân, biết hoạch ịnh tương lai, biết mình đang ứng ởNg ở về tương lai một cách nghiêm túc. thầy cô đã dạy chu chung em biết chung em đang cor vật báu quý nhất của ctộc ời đó là “Tuổi trẻ” và hơn hết thầy cô đ mở chu chung em một lối rẽ ể ể ể đi đi đi đi đi đi đi đi đi đ >

    thời gian Có ngắn there are dài, dù có mag ta lớn dần rồi đi xa, dù sau này mỗi người một nơi, bây giờ, mỗi người ược thầy cô dạy dỗ, dìu dắt, choc unique emm ngườm ngườm ngườm ngườm ng dỗt, dìu dắt, cable de trái tim thầy cô luôn chan chứa tình yêu thương. nơi đây hình bóng thầy cô không bao giờ phai nhòa, tiếng thầy cô ấm áp truyền vào trong từng trang vở, nét bút như gió ươm mầm hôm mai ngà. chúng em thấy thật may mắn khi được học thầy cô tại ngôi trường này. và tận trong sâu thẳm trong trái tim, chúng em xin gửi những lời tri ân, những lời chúc tốt đẹp nhất tới các thầy, các cô. chúng em cảm ơn thầy cô vì tất cả! cảm ơn những hi sinh thầm lặng của thầy cô vì chúng em! chúng em hứa sẽ học thật tốt, sống thật tốt để thầy cô yên tâm và tự hào vì chúng em.

    12. bài dự thi viết về thầy cô và mái trường

    “một chữ cũng là thầy, nửa chữ cũng là thầy

    trọng thầy mới được làm thầy

    muốn sang thì bắc cầu kiều

    muốn with hay chữ thì yêu kính thầy”

    những dòng ca dao, tục ngữ quen thuộc đã và đang gợi nhớ cho chúng ta về thầy cô và mái trường mến yêu của mình. Mái Trường, là nơi ươm mầm những ước mơ, có thầy cô là cha mẹ, mang lại và dạy bảo chu chung ta nhiều điều mới lạ, và nơi bạn bạn bạn bạn là những chiếu ữu ữữ ữ ữ ữ ữ ữ suốt những năm tháng học sinh, chắc rằng một đều ai cũng có tình cảm thân thương với một thầy, cô giáo nào đó. tôi cũng vậy, tôi rất yêu mến các thầy cô giáo của mình, nhưng người ể ể lại cho tôi ấn tượng sâu sắc nhất ất, côtôd ất ất

    cô tuyết là người dạy tôi những nét bút đầu đời, cho tôi cảm giác được gần gũi thương yêu, được quan tâm của một người thầy dành cho trò trong những năm tháng đầu của tuổi thơ thời cắp sách đến trường với nhiều lo sợ và đầy sự bỡ ngỡ. tôi nhớ về người cô với ngoại hình nhỏ nhắn, gầy gò there are mặc bộ áo dài màu trắng bước đi nhẹ nhàng, more tóc đen dài ược kẹp ơn giản sau gáy với gươi gươi gươi gươi gươi gươi gươi gươi gươi gươi gươ /p>

    nĂm tôi học, cô là một giáo viên nhiều kinh nghiệm, tâm huyết với nGhề, tận tụy với học sinh, mong muốn tất học trò của mình ều ạt thành tích tht tht t. tôi nhớ lớp cô dạy rất đông, co nhiều bạn học kém gặp khó khi viết chữ nên cô thường xuyên ến lớp sớm ển rèn luyện, cầm tay nắn từng nét nét chữn. giọng cô không ược lớn tiếng nhưng ella vẫn luôn cố gắng giảng bài thật to tiếng ể ể bao quát lớp, sau mỗi giờ học tôi ều cảm nhận ược sự mệt mỏt mỏt mỏt mỏt mỏt mỏt mỏt mỏt cu. riêng tôi được cô chọn làm lớp trưởng cả năm liền vì ella chăm ngoan, biết vâng lời và học tốt. tôi nhớ có lần tôi bị hột mọt rơi vào mắt, bị đau mắt 2 ngày liền không thể học tốt, cô liền chú ý và ân cần chăm sóc. những ngày tôi bệnh không ến lớp, côp mẹ tôi đi chợ ều hỏi thăm khi nào tôi sẽ đi học lại, cô khen với mẹ of her ở Trường tôi rất ngoan và ch che che. những ngày gần cuối năm học, tôi luôn thy buồn vì không còn ược học cô nữa, nĂm đó tôi còn muốn ược ở lại học lớp của cô, sau là mong ượp 2 cey. rồi ella con biết bao kỉ niệm khác, cô đã dạy cho tôi rất nhiều điều hay lẽ phải. Đương nhiên de ella tình thương của cô không phải chỉ dành cho riêng tôi mà cô coi tất cả các bạn khác như là con cháu của mình. Co những lúc cô tức giận vì lớp học ồn ào không chú ý bài cô giảng nhưng cô chỉ gắt lên 1 tiếng ể tập trung lớp rồi thôi, tôi chưa thấy cô đ đ đ đ

    thời gian thắm thoot trôi qua, tôi hoàn thành cấp tiểu học, rồi trung học cơ sở, trung học pHổ thông, thi thoảng về trường tôi cóco thăm và thưa hỏi côi côi giáo kíh rồi tôi học cao đẳng ở trọ xa nhà hiếm khi gặp cô, đôi khi tôi có hỏi thăm mẹ de ella về tình hình của cô giáo mình. về phần gia đình của cô tôi nghe và biết là cô có 2 người with trai, chồng cô mất sớm, cô rất vất vảt và cảm phục cô nhiều. tôi ngẫm nGhĩ bản then đã chọn Theo Ngành sư pHạm là côáo tương lai tôi cũng sẽ phấn ấu như cô chăm chút và tận tâm vì học sinh của mình như vậy.

    sau khi tôi ra trường, mayo mắn ược về công tác ở chynh ngôi trường năm xưa tôi đã học, nơi đã cho tôi những kỉ niệm ữcuikh só. Vào ngày ầu nhận nhiệm sở tôi đã gặp thầy hiệu trưởng cũ suốt 5 năm cấp 1, qua hỏi thì thì thì tôi biết côt tuyết đã về nghỉ hưu và bịc mắc bệnh lao pHổi. và rồi…cô mất cũng vì căn bệnh ấy, ngày tôi đi dự đám tang của cô, nhìn di ảnh của cô cảm giác đau lòng trong tôi khó tả. Và giờ đy, khi tôi viết bài cảm nhận này, bản thân đã không kiềm ược nước mắt khóc nhớ về cô, người “thầy ngày 20 tháng 11, tôi đã nhớ rất nhiều về cô và thầm cảm ơn cô về tất cả./.

    13. kỷ niệm về thầy cô và mái trường

    Đối với mỗi người, tuổi học trò luôn là quãng thời gian đáng nhớ nhất. và cứ mỗi độ thu về, trong lòng ta lại nao nao về ngày tựu trường. tôi cũng vậy, dù đã trải qua rất nhiều buổi tựu trường, nhưng lần nào tôi cũng cảm thấy háo hức và chờ mong ngày này. và ặc biệt, cái cảm giác lần ầu tiên tôi khoác lên mình bộ áo dài trắng trong ngày khai trường tại trươờng cấp 3 lại khiếnh t. Đó là trường trung học phổ thông ……

    ngôi trường thpt ….. bố mẹ tôi cũng từng học tại đây, và qua những câu chuyện mà mẹ kể, những tâm sự của bố mà từ lâu tôi đã nay. Trải qua những that ngày ôn thi cấp 3 vất vả, rồi ến những giây phút hồi hộp chờ kết quả Thid giờ đy, với những điểm số mà tôi ạt ược, tôi ường ường ườNg ườ hân hoan vui mừng của tôi càng được nhân lên gấp bội, khi tôi nghe tin mình được xếp vào lớp 10a1. quả thật, bao niềm vui, hạnh phúc và xen lẫn một chút tự hào vỡ òa trong tôi. mọi thứ đã khiến tôi háo hức và mong ngóng ngày khai giảng từng ngày.

    buổi sáng hôm ấy, bạn thân đèo tôi đến trường từ rất sớm, trên con đường không có gì xa lạ nhưng lại không giờ. Trên cao, những đám Mây trắng nhỏ cứ bồng bềnh trôi giữa nền trời xanh thẳm, mặc dù hè đã dần qua nhường chỗ chỗ chỗ chỗ cho mùa tu má mẻ nhưng vẫn còn đó những khóm trước ánh nhìn của bao người. Trên with ường ến trường, tôi cũng bắt gặp những cô cậu học sinh cấp 3 như chung tôi, trên khuôn mặt của mỗi người là một nụi cười rất tươi, từng chừng nh ờ. tôi cũng vô tình bắt gặp hình ảnh của mình 9 năm về trước Len lỏi trong những cô bé, cậu bé lớp một ược bố mẹ đo ến trường, nĂm canh ở giữa. xe cứ lăn bánh, bon bon trên những con ường rồi dừng lại trước cổng trường thpt … no thật đẹp! những tia nắng đầu tiên của ngày mới tinh nghịch chiếu xuống sân trường, xuyên qua các ô cửa sổ và vào cả những lớp học. màu vàng tươi của nắng đã làm cho ngôi trường thân thương của tôi như khoác lên một chiếc áo mới, lộng lẫy và lung linh biết bao! rất nhiều bạn học sinh từ những nơi xa đã tều ến, họ cũng như tôi -những ứa học sinh mới bước vào trường -rụt rè, lạm nhưng chú chim chim non n n tổt. tôi có cảm giác không khí ở đây sao ấm áp và thân thuộc quá! những đứa bạn mới quen qua những câu hỏi chân thành và ân cần đã trở nên thân thiết, gắn bó. MặC TRên Mình Bộ Áo Dài Trắng, Cũng NHư Bao NGườI BạN KHAC Tôi đã Nhận ra rằng Mình Tht Sự đ đ đNG THông Còn Là Côc Trò NấP S Sang Mẹ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ Chẳng Bao Lâu Buổi Lễ đã ượC Bắt ầu, Chung Tôi đi Theo Lớp, Lần lượt tiến vào chỗ ngồi của mình ở chính giữa sân, cô giáo chủ nhiệm hiền từ củ léo cùng màu sắc nhã nhặn nở nụ cười tránh an những học sinh mới của mình rồi cùng tiến vào sân. hai bên là những anh chị khối trên đang hướng về pHíaa chung tôi, tiếng vỗ tay vag giòn giã vang lên không ngừng, và cùng với đó là nụn ưi đó trườ TRướC, CũNG NHư VậY THEO MộT CACH Tự NHIêN CHUNG Tôi CũNG MờL Cƺġ Tiếp Theo đó, Là Buổi Lễ Chào Cờ, Khac với Các cấp dưới là tiếng trống quen thuộc thì lên cấp 3 nó ượ hào hùng, gợi lên trong mỗi chúng ta những nỗi niềm khó tả, một niềm tự hào, và tình yêu quê hương mãnh liệt. rồi giọng của cô hiệu trưởng cất lên, ngọt ngào và ấm ap, và khi tiếng trống trường vag lên bên tai báo hi ệt nĂm học mới đt ầt ầu, và cũn then “chap 3”.

    mọi cảm xúc của buổi khai giảng hôm ấy, tôi sẽ không bao giờ quên ược, mọi thứ ều in sâu vào trong tâm tí tôi, từ lo lắng bồi hồi cho ến gần gũi, thân. qua những buổi học đầu tiên, tôi đã dần hiểu hơn về mái trường thpt ….., về thầy cô và bạn bè ở nơi đây. và chẳng biết từ bao giờ, tim tôi dâng lên những cảm xúc khó tả, và bất chợt nhật ra rằng, tôi đã yêu ngôi trường ồr mày r m tôi yêu lắm những vần thơ, câu ca dao mà cô giang tải một cach hài hước và dí dỏm, yêu cô hà dạy lý với những lời ộng viên mỗi lúc chung tôi cảm thấy mệt mỏi there are chán nản, thầy đĂng dạy công minh hay thầy tú dạy tin học có phần hơi nghiêm khắc nhưng mỗi bài dạy của thầy đều khiến chúng tôi nhớ mãi,…. tất cả đã đi vào lòng tôi nhẹ nhàng và thật đẹp. DướI Mái Trường này Các Thầy Công Chỉ Truyền ạt Chung Tôi Kiến Thức Mà Họ Giống NHư NHữNG NGườI CHA, NGườI Mẹ THứ HAI TRONG CUUộC ờI, DạY CHÚNNG Tông. từ đó, tôi cảm thấy mình cũng là một phần của mái trường và tôi cũng phải có một phần trách nhiệm với mái trường. Đó là tôi phải học tập thật chrit chỉ ể ể không phụ lòng cha mẹ, thầy cô và ể ể ể ẹ ẹ ẹp choc trường học th thn yêu này.con thô ối với một số học sin ớc ống ớc ớng ớc ớng. sự thành công của học sinh chính là niềm hạnh phúc lớn nhất mà họ muốn nhìn thấy.

    những tuần học đầu tiên dần trôi qua. bạn bè, thầy cô, mái trường đã trở nên thân thuộc đối với tôi. năm học mới đã bắt đầu. tôi thầm hứa: mình không thể làm mất đi niềm hạnh phúc của các thầy cô. thầy cô hãy tin ở chúng em! trong lòng tôi ngập tràn những hi vọng, mơ ước về một điều gì đó xa xăm …

    14. kỉ niệm về mái trường chap 2

    tham khảo

    • top 4 bài viết kỉ niệm về mái trường cấp 2
    • mời các bạn tham khảo thêm các thông tin hữu ích khác trên chuyên mục tài liệu của hoatieu.vn.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *