Này Bác Sĩ Hư Hỏng Em Yêu Anh

Qua bài viết này mvatoi.com.vn xin chia sẻ với các bạn thông tin và kiến thức về Truyen nay bac si huu em yeu anh hot nhất hiện nay được bình chọn bởi người dùng

lục khánh huyền nhẹ nhàng đặt cốc xuống, nhìn thấy ánh mắt cảm thông của hạ nhược vũ, cô ta nghỉ hoặc hỏi, ợc vũ

mặt tôi dính gì sao?”

“không không”. cô vội vàng lắc đầu lia

lịa, nói: “hôm đó cô không sao chứ?”

hạ nhược vũ chỉ chỉ vào trước ngực cô †a, liệu có phải cô gái xinh đẹp nào cũng có

bệnh thầm kín khó nói ra?

“Ừm, chỉ là thấy hơi không khỏe thôi, do du hải làm quá đó thôi, khiến cô chê cười rồi” lục khánh huyền cười ngượùng.ng.ng.ng

hạ nhược vũ cười tươi: “ha, ha, đâu có,

bác sĩ hải lo lắng cũng là chuyện thường tình

thôi, nếu như tôi mà có người bạn gái xinh đẹp như này, tôi cũng sẽ lo sốt vó.”

cô tưởng lục khánh huyền nghe vậy sẽ vui, thật không ngờ cô ta lại lộ rõ ​​vẻ ưu sầu: “du hải, anh ấy quảc là một người tốt, chỉ là không bi ết t, từc, th -cot đôi khi sẽ khó tránh khỏi gây ra hiểu

lam:

“Đúng rồi, bác sĩ hải vừa nhìn đã thấy đích thực là một người tốt.” Trong Lòng Hạ nhược vũ như đang điên cuồng Gào Thét, cô bé ơi cô bị cai tên mặt người dạ thú đó lừa rồi, anh ta thực chất là một tên cầm thú lưu

manh khốn nạn đấy.

lục khánh huyền nhìn cà phê trong cốc bằng ánh mắt ưu tư sầu muộn, rồi đột nhiên

lên tiếng: “nhược vũ rất thân với du hải sao?”

hạ nhược vũ đang chuẩn bị uống nước,

nghe cô ta hỏi vậy thì suýt sặc, cô cố gắng nuốt hết chỗ nước trong miệng xuống, giả vờ như không có chuyện gì: “cũng khhng qu.

mặc dù hai người đã từng nói chuyện điện thoại, nhưng chưa từng gặp mặt, lục khánh huyền chắc không biết cô chũín?

“tôi thấy hai chúng ta rất có duyên, nhược vũ à, sau này tôi có thể hẹn cô cùng đi dạo phố được không?”

hạ nhược vũ gật đầu một cách bị động: “Ừ ừ, được thôi”.

lục khánh huyền dường như không nhận ra sự lúng túng của cô, cô ta vui vẻ nói: “tốt quá rồi, tôi vừa mới về nước, cũng

không

có bạn bè nào, nhược vũ à, cô thật tốt.”

nhìn mắt chân thành của người pHụ nữcc mặt, trong lòng hạ nhược vũ ột nhiên dâng lên cảm giác tội lỗi, thậm chí còn kích ộng muốn nó v ớc khá.

rằng, cô đã kết hôn cùng mạc du hải rồi.

cô suy nghĩ hồi lâu, cảm thấy như vậy có chút tàn nhẫn, chuyện này vẫn nên để mạc du hải tự mình nói với cô ấn th.

cô chỉ biết cười cười: “Đâu có, đâu có, khánh huyền à cô quá khen rồi.”

“nhược vũ đã có bạn trai chưa?”

“tạm thời vẫn chưa, tôi mới chia tay dạo

trước.”

lục khánh huyền dường như rất vui vẻ: “vậy thì tốt quá rồi, tối nay chúng ta cùng đi

ăn nhé, để tôi bảo du hải dẫn cả duy nam đi.

nói xong còn chớp chớp mắt với cô: “hai người họ c cùng làm việc trong một bệnh viện, du hải kham phụ khoa, còn duy nam làm ở Khoa nội, hiệi cũng chưa cạa cạa cạa cạa cạa cạa cạ

“Không cần đu, tối nay tôi còn có việc bận…” sự nhiệt tình của ối phương khiến cô hơi ngột ngạt, nếu thật sựi ng cũnnn với đi đi đi đi đi đi đi đi đi đi đi đi đi đi đi đi đi đi đi đi đ đi đi đi đi đi đi đi đi đi đi đi đi đi đi đi đi đi đi đi đi đi đi đi đi đi đi đi đi đi đi đi đi đi đi đi đi đi đi đi đi đi đi đi đi đi đi đ

phát điên mất.

“cái này thì để tới lúc đó hãng nói, nếu có thời gian thì chúng ta cùng đi.” hạ nhược vũ cảm thấy bản thân cười sắp cứng cả mồm rồi.

lục khánh huyền dường như cuối cùng

cũng nhận ra vẻ mất tự nhiên của cô, áy náy

nói: “thật xin lỗi nhé, làm trì hoãn thời gian của cô lâu như vậy, đợi khi nào có thời gian

rảnh chúng ta lại đi nhé.”

“không sao, vậy tôi đi trước đây”. hạ nhược vũ xách đồ đứng lên, nói đi là đi ngay, không dừng lại dù chỉ một phút.

lục khánh huyền vẫn ngồi nguyên chỗ cũ, bưng tách cà pHê lên rồi nhấp một ngụm, sự dịu dàng trong ang mắt dần dần bị thay thay thế bởi nért u am lạnh lù l. gô ta tuyệt đối sẽ không nhường du hải cho người phụ nữ không có đầu óc này.

hạ nhược vũ căn bản không xứng với người đàn ông ưu tú ấy.

hạ nhược vũ sau khi ra khỏi tiệm cà phê thì cũng không còn tâm trạng đi dạo phố nữa. cô cầm theo đống chiến lợi phẩm bắt

xe về nhà, nhân tiện nhắn tin cho mạc du hải.

“tôi đã gặp bạn gái anh rồi.”

chưa đầy một phút sau, chuông điện thoại của cô đã vang lên, hạ nhược vũ đắc ý

cười thầm, chậm rãi nhận điện thoại: “a lô… “cô đã nói gì với cô ta?” chất giọng trâm thấp của người đàn ông truyền tới. “Chẳng nói gì cả, là do bạn gái anh quá nhiệt tình, she lôi lôi kéo kéo tôi rồi cứ nói không

ngừng.”

“anh nghĩ là tôi muốn thế à, cô ta còn muốn kéo anh cùng đi ăn cơm đây này, nhân tiện giới thiệu bạn anh cho tôi để bọn làn quen. nếu như không phải tôi nhanh trí thì giờ này anh đã phải lo sốt vó lên rồi ấy.” ha

nhược vũ cười khẩy một tiếng.

Ánh mắt mạc du hải tối sầm lại, anh nói với giọng điệu lạnh lùng: “chuyện này tôi sẽ

giải quyết.”

“tốt nhất là anh giải quyết cho ổn thỏa” tin tức đã báo cao xong, hạ nhược vũ ột nhiên chuyển chủ ề ề ề ề ề ề ề ề ề ề ề ề ề ề ề ề p>

anh lạnh lùng nói: “bọn tôi đã chia tay rồi”.

~. nhưng nghe giọng điệu của lục khánh huyền thì như thể bọn họ vẫn đang

yêu đương nồng đậm cơ mà.

hạ nhược vũ cũng không tiện hỏi nhiều: “vậy sao, tối nay tôi không về nhà ăn cơm

đâu nhé.”

“cô đi đâu?”

“mẹ bảo tôi về nhà ăn cơm” cô nói dối không chớp mắt.

“Ừ, tôi biết rồi.”

sau khi cup máy, hạ nhược vũ mang đồ mới mua lên tầng, cô thay một bộ đồ khác rồi bắt một chiếc taxi về nhà.

hôm nay đúng là cái ngày quái quỷ, cô đụng mặt bạn gái của mạc du hải, lại còn trở

thành bạn bè với cô ta nữa chứ.

về ến ngôi biệt thự nhỏ ba tầng của mình, hạ nhược vũ con chưa kịp vui mừng thì đã thấy người đàn ông đang nghánghồ Hai with mắt suýt chút nữa thì rớt ra khỏi hốc mắt, she cô thức dụi dụi mắt những mấy lần, lại chớp chớp mắt thêm mấy lần nữa, phát hiện côn

toàn không bịảo giác.

“nhược vũ à, with cứ đứng ngoài cửa làm

gì thế, du hải đã đợi with lâu lắm rồi.” Đường hồng xuân nhìn đứa with gái đang đứng ngây ngốc, bà vẫy tay gọi cô.

“mẹ, sao anh ấy lại xuất hiện trong nhà mình?” hạ nhược vũ chỉ vào người đàn ông đang ngồi trên sô pha, cô vừa mới cú điện thoại với anh còn chưa ầy một tiếng trưthc mà

Đường hồng xuân nhìn động tác vô lễ của cô, bà chau mày: “nhược vũ, con ăn nói kiểu gì thế, du hải cố ý tới thăm con đó.”

không tiếp nhận nổi, còn chưa tới một tiếng cơ mà, mẹ cô đã bị người đàn ông trước mặt thu pHục rồi, lại còn gọi anh ta thn mật như ế đ đ đ đ đ đ đ đ đ ế ế ế ế ế ế ế ế ế ế ế ế ế ế ế ế ế ế ế ế ế ế ế ế ế ế ế ngồi ung dung đĩnh đạc đó.

“mạc du hải, anh có muốn giải thích gì không?”

mạc du hải bình thản nhếch môi, nở ra một nụi khéo léo: “nhược vũ à, quan hệ của chung ta đã tới bước này rồi, vậy mà em vẫn không muốn nói cho dì biết, vậy /p>

chỉ đành mạo muội tới đây thôi.”

“khoan khoan, anh lên đây với tôi một lát.” hạ nhược vũ vội vàng ngắt lời mạc du hải, bất kể anh có đồng ý hay không, cô vội

kéo anh lên tầng.

mạc du hải nhìn ang mắt ầy nghi hoặc của ường hồng xuân, anh nởt càng nhanh hơn ban

not. cô dứt khoát kéo anh vào phòng rồi tiện tay đóng cửa lại.

hung hăng trừng mắt nhìn anh: “Mạc du hải, Ngay Bây Giờ, anh lập tức choc tôi một lời giải thích hợp lý đi, nếu không tôi sẽ quẳng anh ra ngoài cửa sổ đ!

“giải thích gì cơ, tôi chỉ là tới chào hỏi mẹ vợ theo đúng lẽ thường thôi, có vấn đề gì

sao?”

“Đồ khốn, tôi sẽ giết anh trước đấy!” hạ nhược vũ bắt đầu nổi điên.

***********

chƯƠng 1: cÔ cỞi hẾt quẦn Áo ra

tôi tên trần cẩn phong, là một cử nhân đại học xui xẻo.

vừa tốt nghiệp ại học, không tìm thấy công việc cũng thôi đi, ba ở nhà còn gặp tai nạn bị xe tông, tài xế gây tai tai ṷ công. còn nằm trong bệnh viện, cần gấp tiền chữa trị.

tôi ra ngoài mượn tiền cả ngày, nhưng đáng tiếc không mượn đượn được đồng nào.

pier về nhà trọ, tôi ngồi phịch xuống sofa, vô cùng đau đầu.

nhưng chính vào lúc này, tôi nghe thấy tiếng ‘ư ư a a’ từ phòng ngủ phía đông truyền tới.

pHòng ngủ pHía đông là của diêu ​​mộc Thanh, cô ta là khách trọ nữ cùng thuê với tôi, tự xưng là kế ton công Ty nào đó, nhưng gi gi ờ này mốn gi gi gi gi ời ời.

trong phòng, diêu ​​mộc Thanh đang quỳ trên giường ối diện tôi, sắc mặt tràn ầy thống khổ, mà trên người cô ta không còn mảnh vải, haull mà sau lưng diêu ​​dr dír , bụng phệ, bây giờ đang quỳ sau thân thể mềm mại của cô ta, hung hăng chuyển đƻpng cô ta

tôi rất kinh ngạc, nhưng điều khiến tôi kinh ngạc hơn nữa là trong pHòng còn có cóg dáng dáng của một người đàn ông khác, ᑻ or t.t m sau khi ông già già làm xong xong chuy, tr ​​mộc thanh lại không cự tuyệt!!!

diêu mộc thanh rất đẹp, vóc dáng cũng rất quyến rũ, tiếng kêu đó như tiếng gọi của tự nhiên, làm tôi miệng khô lưữ>g.

tới lúc tên ầu trọc cũng làm xong việc, ông ta vứt một cọc tiền lên mặt diêu ​​mộc Thanh, tôi mới ý thức ược rằng công việc thực sự cô ta là gì.

cho tới lúc nghe thấy hai người đã rời đi, diêu ​​​​mộc thanh vào nhà vệ sinh tắm rửa, tôi mới dám quay về phòng khách, giḺ bẙ ngh>

diêu mộc thanh tắm xong bước ra, nhìn tôi một cái: “không cần giả bộ, tôi vừa nãy nhìn thấy cậu qua khe cửa rồi.”

lời của cô ta làm tôi rất ngượng ngùng.

nhưng diêu ​​​​mộc thanh không nói gì nữa, uống cốc nước, vuốt ve mái tóc ẩm ướt của cô ta, hỏi: “ba cậu sao rồi, mượn cỰa?”

tôi lắc đầu, nói đại khái tình huống cho cô ta biết.

diêu mộc thanh im lặng một lúc, sau đó ngồi xuống bên cạnh tôi.

“tôi có một cách, mặc dù hơi… nhưng tốt xấu gì cũng là một cách.”

sau đó cô ta nói cho tôi biết, có thể giới thiệu bà chủ của cô ta cho tôi, tôi đi mượn tiền bà chủ cô ta, sau đó dùng thân ợthợ nói trắng ra cũng chính là đi làm thiếu gia (trai bao)

ngửi mùi thơm trên người diêu ​​mộc thanh, nhìn thn thể như ẩn như hiện của cô ta qua lớp váy ngủ mỏng manh, làm tôi không nhịn ược with pussy

“nhưng tôi chưa từng làm chuyện đó, chưa lần nào, người ta cần kỹ thuật, tôi không biết, tôi không biết tư thế nào>

nói rồi, tôi cũng ngại ngùng nói tiếp, còn có thể cảm thấy được mặt mình nóng bừng.

diêu mộc thanh lại vô cùng kinh ngạc: “cậu còn là trai tân à? trai tân càng đáng giá, căn bản không cần kỹ thuật, sớm biết cậu là trai tân, tôi đã ăn sạch rồi!”

Chính vào lúc này, tiếng chuông điện thoại vang lên, là điện thoại của bệnh viện, Bác sĩ nói với tôi, kêu tôi nhanh chong đong tiền, nếu không hai chân củ mạng cũng sẽ có nguy hiểm.

ch

ta đánh giá tôi một phen, sau đó cố ưỡ ưỡn bầu ngực căng tràn, trực tiếp khiến tôi nhìn ỏ ỏ mặt aunt tai, bên dưới còn không nhịn ược cón có có pHảng.

“thật sự là trai tân, điều kiện cũng không tệ, chị trương thu cậu rồi.”

sau đó, trương ngọc dung lấy điện thoại ra khỏi túi, gọi liên tục vài cuộc điện thoại, mở miệng ông chủ này ngậ>ậm.ậm.

gọi một lúc, trương ngọc dung bèn nhét điện thoại vào lại trong túi, phân phó tôi đi với cô ta.

xuống lầu, lên xe của trương ngọc dung, sau đó cô ta kéo tôi đi, cũng không biết muốn đi đâu.

trên đường, cô ta cho tôi hai viên thuốc, nói là lát nữa uống trước khi hầu hạ khách quý.

tôi không biết thuốc đó là gì, nhưng chữ tiếng anh bên trên tôi biết, viagar, cũng chính là thuốc trợ lực.

không lâu sau, trương ngọc dung bèn kéo tôi tới một căn phòng trong khách sạn năm sao, cô ta kêu tôi đợi một chút.

tôi thành thực đợi, trong lòng rất băn khoăn.

khách quý được dẫn vào quần áo rất xa hoa, mái tóc dài đỏ rượu, còn đeo kính râm to che nửa khuôn mặt. cuc cô ta lấy kín kính râm xuống, trong lòng tôi không nhịn ược run rẩy, cô ta rất xinh ẹp, thật sự rất ẹp, ẹp ến mẺ ửi ức khit nào đẹp như vậy, hơn nữa nhìn dáng vẻ cô ta, cũng chỉ lớn hơn tôi vài tuổi mà thôi.

giao lần đầu tiên cho người phụ nữ đẹp như vậy, hơn nữa còn có thể kiếm tiền, tôi biết đủ rồi, không thua, thiệt!

tay cô ta cầm kính râm, đôi môi chúm chím xinh đẹp ngậm gọng kính, đánh giá trên dưới tôi một lúc, sau đó kêu tôi bắt đầu.

“bắt đầu cái gì?”

tôi ngây ra, tôi căn bản không biết cô ta kêu tôi bắt đầu cái gì.

sau đó cô ta liền cười, nhả gọng kính ra, nói: “cậu cởi hết quần áo.”

tôi lúc này mới sực tỉnh, ngây ngốc cởi quần áo. nhưng trong quá trình cởi, không cẩn thận làm rơi hai viên thuốc trương ngọc dung đưa.

“trương ngọc dung kêu tôi trước khi hầu hạ cô thì uống hai viên thuốc này, tôi quên mất…”

tôi rất xấu hổ, tôi muốn tìm nước mau chong uống thuốc, nhưng cô ta căn bản không choc cho tôi cơ hội, trực tiếp dùng giày cao gót gi -troc choc cho thu, Sauc, Sau art, sau. kêu tôi mặc lên.

Đó là quần áo da, liền thân, mặc rất khó chịu, chỉ có hai tay và phần dưới lộ ra ngoài.

tôi vừa mặc lên, sau đó cô ta đi tới phía sau tôi.

lập tức, tôi đã cảm thấy có giày cao gót dừng trên sống lưng tôi, ồng thời những sợi dây trói buộc trên ồ da đã bị keo chặt, trói tôi như

Theo tiếng ‘cạch cạch’ của giày cao gót tiếp xúc với mặt ất, cô ta ngồi trên giường bên cạnh, cởi đi giày gót bạc, lộ ra chân nhỏ nhắ bao ỏi cao cao

tôi thề, trước giờ tôi chưa từng thấy đôi chân đẹp như vậy, đôi chân này còn trắng hơn, đẹp hơn mặt côa r.ất

trắng nõn, mịn màng, hơn nữa mong chân còn sơn đỏ, nhìn rất gợi cảm.

xuyên qua đôi vớ đen mỏng, tôi còn có thể nhìn thy đôi chân đó không có chút da chết nào, vô cùng sạch sẽ, vông mềm mại, .p t s

lúc tôi đang ắm chìm vào đôi chân xinh ẹp của cô ta, cô ta ột nhiên mở miệng nói với tôi, giọng nói rất dễ nghe, giống như Thanh âm của tự cùng kinh ngạc.

“cậu bò tới, dùng lưỡi liếm chân tôi.”

xem thêm truyện Đêm Ấy tôi rơi vào

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *