Văn mẫu lớp 12: So sánh hình tượng sông Đà và sông Hương Dàn ý & 10 bài văn mẫu lớp 12 hay nhất

So sánh sông đà và sông hương

Qua bài viết này mvatoi.com.vn xin chia sẻ với các bạn thông tin và kiến thức về So sánh sông đà và sông hương hay nhất và đầy đủ nhất

so sánh song Đà và song hương gồm 3 dàn ý và 10 bài văn mẫu hay nhất. thông qua tài liệu này giúp các bạn học sinh lớp 12 có thêm nhiều gợi ý tham khảo, ôn luyện từ đó biết sử dụng vốn từn th. /p>

điểm chung của hai tác phẩm người lái đò sông đà và ai đã ặt tên cho dòng sông là chúng ều ược lấy cảm hứng từ vẻẹp lừn từ. hai con song nổi tiếng với hai góc nhìn khác nhau được người ta mô tả thật xao xuyến lòng người. vậy dưới đây là 10 bài văn so sánh song Đà và song hương, mời các bạn cùng theo dõi tại đây nhé.

ề bài: like this sánh hình tượng song hương trong “ai đã ặt tên cho dòng song” của hoàng phủ ngọc tường với song đà trong “người đ ò” s /p>

dàn ý so sánh hình tượng song Đà và song hương

i. mở bài: dẫn dắt, giới thiệu vấn đề cần bàn luận.

– giới thiệu tác giả nguyễn tuân và người lái đò song Đà

– giới thiệu tác giả hoàng phủ ngọc tường và ai đã đặt tên cho dòng song

– giới thiệu vấn đề nghị luận: vẻ đẹp của song hương, song Đà, và về việc bảo vệ cảnh quan thiên nhiên của kung, hƺn.

ii. thanks bai :

1. net tương đồng của 2 dòng song:

a/ sông đà và sông hương ều ược cac tac giả miêu tả như một nhân vật trữ tình có tíh cach với những vẻ ẹp ặc trưng riêng biệt, thể hi hi

b/ song Đà và song hương đều mang net đẹp của sự hùng vĩ, dữ dội.

– vẻ ẹp hùng vĩ của sông đà ược thể hi qa sự hung bạo và dữii của nó trên nhiều pHương diện khác nhau cảnh trí dữii, âm Thanh ghibe – khi chảy chảy gi tựa 1 bản trường ca của rừng già, tựa cô gái di-gan phóng khoáng và man dại…

c/ song Đà và song hương đều có vẻ đẹp thơ mộng và trữ tình:

– song Đà: dáng song mềm mại tựa mái tóc tuôn dài tuôn dài, màu nước thay đổi qua từng mùa, vẻ đẹp hoang sơ, cổ kính…

– song hương: với dòng chảy dịu dàng và đắm say giữa những dặm dài chói lọi màu đỏ của hoa đỗ quyên rừng. song hương còn mang vẻ đẹp của người con gái ngủ mơ màng chờ người tình mong đợi đánh thức. nó còn được ví như điệu lento tình cảm dành riêng cho huế…

d/ cả 2 đều được miêu tả qua ngòi but tài hoa, uyên bác:

– tài hoa: 2 dòng song đều được miêu tả trên phương diện văn hóa, thẩm mĩ:

+ song đà là nơi hội tụ 2 net tiêu biểu, ặc trưng của thiên nhiên tây bắc vừa hùng vĩ, uy nghiêm, dữ dội lại vừa trữ tình, th.

+ sông hương làng sông của âm nhạc, dòng sông của thơ ca, của lịch sử gắn liền với những nét ặc sắc về vă văn Hóa, với vẻ ẹp của ng ng ng

– uyên bác: cả 2 tác giả ều vận dụng cái nhìn đa ngành, vận dụng kiến ​​​​thức trên nhiều lĩnh vực nghệ thuật ể khắc hỰc họt>

2. net độc đáo riêng trong từng hình tượng dòng song:

a/ song Đà:

– trong đoạn trích, nhà văn tập trung tô đậm net hung bạo, dữ dội của song Đà giống như 1 kẻ thù hiểm độc và hung ác

-> thể hiện rõ nhất qua hình ảnh nước dữ, gió dữ, đá dữ đặc biệt đá bày trùng vi thạch trận chực lấy đi mạng ạng cƻ />

– Đặc biệt, tác giả miêu tả sự hung bạo của song Đà để làm nổi bật sự tài hoa, tài trí của người lái đò. lúc này đây, song Đà như 1 chiến địa dữ dội. và mỗi lần vượt thác của người lái đò là mỗi lần ông phải chiến đấu với thần song, thần đá…

b/ song that hangs:

– song hương ược tô ậm ở nét ẹp trữ tình, thơ mộng, gợi cảm và nữ tính, luôn mang dáng vẻ của 1 người with gái xinh ẹp có, mong manh ê có. khi ở thượng nguồn, nó là cô gái di gan phóng khoáng, man dại; khi ở cánh đồng châu hóa, nó là cô thiếu nữ ngủ mơ màng; khi she lại như người tài nữ đánh đàn giữa đêm khuya, hay là nàng kiều tài hoa, đa tình mà lại chung tình, là người with gái dịu dàng cớcủa Ằ. <

– song hương ược miêu tả qua chiều sâu văn hóa xứ huế, nó như người mẹ phù sa bồi ắp cho vùng ất giàu truyền thống văn nay tóa này.

– song hương được cảm nhận qua lăng kính của tình yêu: thủy trình của song hương là thủy trình có ý thức tìm vời ngƣi. khi chảy giữa huế, song hương mềm hẳn đi như 1 tiếng ” vâng” không nói ra của tình yêu. trước khi ổ ổ ra cửa biển, sông hương như người con gái dùng dằng chia tay người yêu, thể hiện 1 nỗi niềm vương vấn vớiỡ l chútá chút.

– thông qua hình tượng song hương mang net đẹp nữ tính, nhà văn thể hiể net đẹp lãng mạn, trữ tình của đất trời xứ

3. trách nhiệm bản thân trong việc bảo vệ cảnh quan thiên nhiên của quê hương, đất nước.

học sinh có thể trình bày quan điểm ca nhân dựa trên những gợi ý sau: thế hệ trẻ cần có trach nhiệm bảo vệ cảnh quan ất nước qua hành ộng cụ như như: thắng cảnh…

iii. kết luận: Đánh giá chung về đóng gop của hai nhà văn

– qua vẻ ẹp tương ồng của 2 dòng sông, ta bắt gặp sự tương ồng ộc đao của 2 tâm hồn có tình yêu thi thn nhiên thiết và niềp ẹp ẹp ẹp ẹ p>

– mỗi nhà văn ều có 1 phong cách nghệ thuật ộc đáo trong vi việc thể hiện hình tượng các dòng sông, giÚp người ọc có những cáchìn phú,. /p>

……………..

tải file về để xem thêm dàn ý phân tích hình tượng song Đà và song hương

so sánh song Đà và song hương – mẫu 1

sông Đà hung bạo và trữ tình, thâm hiểm nhưng bao dung. song hương kia lại hiền hòa, dịu dàng nhưng cũng rất man dại, cuồng nhiệt và không kém phần đặc sắc. những hình ảnh ấy nghiễm nhiên hiện lên trong đầu chúng ta, công sức không nhỏ chắc hẳn phải kể đến nguyễn ờtuân và ng tng.

hai con song ấy mang những vẻ ẹp khác nhau, c cùng với ngòi bút điêu luyện của hai nhà vă lại càng tôn l l ln vẻ ộc đáo, riêng biệtấ, ấp h. phần so sánh hai tác phẩm người lái đò song Đà và ai đã đặt tên cho dòng song dưới đây sẽ làm rõ ràng hơn những điềy.u

trong đoạn trích “người lái đò sông Đà”, with song được nguyễn tuân mô tả như một kẻ thù hiểm độc và hung ác. kẻ thù ấy có biết bao nhiêu là hung bạo: đá bờ song dựng ứng vách ngăn thành, mặt song chỉ có đúnc lúc ngọi có mặt trời, … vĩ. c cùng với đó là hình ảnh của song nước trên mặt ghềnh hát lóng “dài hàng cây số, nước xô đá, đá xô song, song xô gió, cuhuồn cuhng gió

biệt tài miêu tả gió của tác giả còn đặc biệt ở hơn nữa khi sử dụng từ ngữ vô cùng độc đáo: “gùn ghè”. một từ thật lạ, vừa mang cảm giác mạnh mẽ của “gầm ghè”, nhưng lại vừa gợi ược sự da diết, ám ảnh về hình tƧợng with han.

ặt mình vào một góc nhìn toàn cảnh, nhà văn còn gửi gắm ến người ọc một cảm giác rõ ràng hơn tất thảy về những cai hút nước dữ dộy dấy ấy. phải chăng tiếng “hung bạo” của song Đà là từ những tiếng nước ấy mà ra?

dù là xa hay gần, người ta cũng đều phải giật mình sợ hãi: “tiếng thác nước nghe như là oán trách gì, rồi lại như, lh khi van xin”. khi đến gần “nó rống lên như một nghìn with trâu mộng đang lồng lộn giữa rừng vầu, rừng nứa nổ lửa”. Âm thanh được tái hiện hết sức cuồng nộ cho thấy rõ “cái ngông” trong bút pháp nghệ thuật của nhà văn, trong sở thích khám phá nhỡng gicẺ>

thế những điểm đặc biệt và độc đáo nhất của song Đà phải kể đến là sự hung hãn qua tâm địa. vốn tưởng chừng chỉ là thiên nhiên vô tri, nhưng qua ngòi but của nguyễn tuân, dòng sông lại là một binh tướng dũng mạnh, là một loài khủy là. no biết bày thạch thủy trận, biết đặt những vòng bẫy,… chẳng khác gì cách người ta bày binh bố trận. cũng chính sự hung hãn ấy đã hoàn toàn làm nổi bật lên sự tài hoa, khéo léo và tháo vát của người lái đò. mỗi lần cầm tay lái là mỗi lần ông phải chiến đấu với cả thần song, thần đá.

với những tâm sự nhẹ nhàng, sâu lắng và mang tư duy hướng nội, hoàng phủc ngọc tường đã khắc họa một sông hương khác hẳn sông đà kia của nguyễn tuân. song hương ở đây vừa trữ tình, thơ mộng lại vô cùng gợi cảm và nữ tính. nhìn song hương, người ta thấy được dáng vẻ của một người con gái xinh đẹp, mong manh đang mang trái tim yêu thương say đắm.

ở Thượng nguồn, Sông Hương ược tac giả miêu tải sức sống ménh liệt, hoang dại: “ở thượng nguồn sông hương như một cô gái di ganng khong và và mand đn đn đn đnd đnd đnd đnd đnd đnd đnd gan dạ, một tâm hồn tự do và phóng khoáng”. . dòng song đã được thổi bằng ngọn gió tâm hồn dạt dào, nhạy cảm, liên tưởng tự do, phong phú.

thế nhưng chỉ vừa đi ra khỏi rừng, song hương kia lại đột ngột thay đổi tính cách. she nó chế ngự được de ella bản năng with gái để mang một vẻ đẹp dịu dàng và trí tuệ hơn. người ta như thấy được hình ảnh người mẹ phù sa cho một vùng văn hóa xứ sở trong đó.

nhắc đến huế thì chắc chắn phải nhắc đến song hương, vì nó vốn đã trở thành niềm tự hào của thành phố nênàơth. With Sông Kia Có Bản Chất Là Cô Gái di-Gan, Cá tíh, Mạnh Mẹ, Bản Lĩnh, đó là một cai nhìn hoàn toàn khác và vôn cùng thú vị về biểu tượng cỿthợng nó trong tư thế độc lập mà đặt trong mối quan hệ gắn bó chặt chẽ với kinh thành.

Sông Hương ượC Miêu tả như cô gai vượt qua muôn ngàn trắc trở, mọi giới hạn khắc nghiệt ể tìm ường về vớh c thô nó lặng lờ, duyên dáng qua những khúc chuy chuy mì mì mì mì mì mì mì.

song hương gặp lại thành phố huế ở góc thị trấn bao vinh xưa cổ như để nói một lời thề chung thủy với mảnh đất cᑻ. lời thề ấy vang vọng khắp lưu vực song hương thành giọng hò dân gian, là tấm lòng của người dân châu hóa xưa mãi chung tình với quê xứng,.

cái nhìn đầy tình tứ và lãng mạn ấy, chắc chỉ có lẽ những tài năng như hoàng phủ ngạn tường mới có được.

Điểm chung của hai tác phẩm này là chúng đều được lấy cảm hứng từ vẻ đẹp lộng lẫy của thiên nhiên. hai con song nổi tiếng với hai góc nhìn khác nhau được người ta mô tả thật xao xuyến lòng người.

chúng đều được nhìn nhận như hai nhân vật trữ tình, có tâm tư và suy nghĩ riêng. Ược biết ến là một with sông dữi lắm tac nhiều ghềnh nhưng dưới ngòi Bút tài hoa của nguyễn tuân, sông đà hiện lên như kẻ thù số một của with người. Đá song biết bày thạch thủy trận chiến đấu với người lái đò, biết sử dụng binh pháp, mưu lược để lật đổ nhẻn.</

bên cạnh đó, người ta lại nhìn thấy hình ảnh người mẹ phù sa, người tình của huế qua lời mô tả song hương của hoàngỡng phƻn. bao nhiêu lời tâm tình của người người with gái đang yêu, những nỗi buồn hay cả giận hờn vu vơ cũng thật nên thơ. chính vì vậy mà người đọc mỗi trang văn dù miêu tả thiên nhiên nhưng ta vẫn thấy thấm đượm hồn người sâu sắc.

cũng như with người, cả hai dòng sông ều ược đánh giá dựa trên hai mặt ối lập trữ tình-hung bạo ể người ta có thể hìnhús dung vệt chệ toàn. bên cạnh vẻ đẹp hùng vĩ, dữ dội trước đó, song Đà cũng mang những nét thơ mộng, trữ tình đầy mới lạ.

nhìn từ trên cao xuống with song tuôn dài, tuôn dài như một áng tóc trữ tình, ầu tóc chân tóc ẩn trong mây trời tây bắc bung nởh ộ nnûn ộn . . hình ảnh ấy khiến người ta liên tưởng đến dáng hình người thiếu nữ tây bắc yêu kiều, thướt tha.

cũng như song Đà, song hương trước khi mang vẻ đẹp trữ tình, lãng mạn, nó đã vô cùng dữ dội ở phía thượng nguồn. Bắt nguồn từ trường sơn hùng vĩ, nơi crừng già, vực sâu, ghềnh thc, cây cối rậm rạp,… bởi vậy giống như bao dòng sông khác chảy qua ại ngàn, sạng. nơi đầu nguồn của dòng chảy, dòng song ấy đã từng là một bản trường ca của rừng già trước khi về đến vùng châu thmĕ. vậy mới thấy được dù độc đáo nhưng song Đà, song hương vẫn có điểm hợp lưu.

một ặc điểm biệt không thể không kể ến đó là ngòi bút miêu tả tài hoa, uyên bác của hai tác giả khi mi ệ v ă. song Đà đại hiện cho thiên nhiên tây bắc hùng vĩ, dữ dội nhưng cũng rất trữ tình; còn song hương lại là hiện thân của net đặc sắc của âm nhạc, thi ca, lịch sử và cả with người kinh thành huế.

một nghệ sĩ đầy lãng tử rất thích “xê dịch” và ưa thích cảm giác mạnh. một triết nhân lịch lãm, yêu sự lãng mạn, tinh tế và nhẹ nhàng. mỗi người mang lại cho ta cảm giác khác nhau về dòng song kia, nhưng she lại ều đem cả tâm hồn và tài năng của mình ể viết nữnng áng văn. Điểm chung lớn nhất của họ chắc hẳn là tấm lòng say mê trước vẻ đẹp, tự hào trước thắng cảnh non song tổ quốc. phải chăng chính những điều này đã khiến cho họ hoàn thành được những tác phẩm xuất sắc như vậy?

c cùng ổ ra biển lớn, cùng hòa nước vào ại dương mênh mông nhưng chắn người ọc sẽ không thể nhng hành trình riêng mà sônes chính những điểm gặp gỡ ấy càng làm nổi bật nét riêng độc đáo của mỗi hình tượng, mỗi nhà văn; net độc đáo làm nên sức sống và linh hồn cho tác phẩm.

so sánh song Đà và song hương – mẫu 2

Đề tài những dòng song luôn trở đi trở lại trong biết bao nhiêu trang thơ trang văn của những người nghệ sĩ. nếu như con sông hồng được miêu tả trong tứ thơ tràng giang của huy cận thì một lần nữa hình ảnh những dòng sông lại được nguyên tuân và hoàng phủ ngọc tường chọn để làm nên hai tác phẩm đó là người lái đò sông Đà và ai đã đặt tên cho dong song? qua đó vẻ đẹp của hai with song Đà và song hương xứ huế được hiện lên thật đẹp và nên thơ. Có thể nói ngoài vẻ ẹp hung bạo và rậm rộ như bản trường ca của rừng già của hai dòng sông thì chung ta còn thấy ược vẻ ẹp trữ tình ầy thi vị tủa chung.

trước hết những con song việt nam hiện lên qua vẻ đẹp của song Đà và song hương qua vẻ đẹp về hình dáng. Vẻ ẹP ấY ượC BUTI PHAPP Và Tài NGHệ CủA HAI NHà văn tài hoa ấy thể hiện rất tinh tế và làm cho người ọc liên tưởng ược những hình ảnh hấp dẫn.

Trước Hết Là Hình Dáng Sông đà, Với sự tài hoa uyên Bác của mình nhà văn nguyễn tuân đã mang ến trước mắt mảt nhyg vẻ ẹp vông ẹp củh ướt ướt ướt ướt ướt ướ chính vẻ đẹp trữ tình của nó đã làm đẹp hơn và lấn át đi những vẻ đẹp hung bạo kia. có thể nói vẻ ẹp hung bạo của nó khiến cho người ta khiếp sợ bao nhiêu thì vẻ ẹp trữ tình này lại khiến cho người ọc yuẹp chínó chínó.

sông Đà từ trên cao nhìn xuống nó mang vẻ đẹp của một người thiếu nữ tây bắc. nhìn từ trên cao ấy song Đà “tuôn dài tuôn dài như một áng tóc trữ tình… đốt nương xuân”. phải chăng đó chính là mái tóc của người thiếu nữ tây bắc đẹp như làn nước vậy. Đặc biệt từ trên cao xuyên qua những đám mây ấy nhìn xuống vẻ đẹp ấy thật sự giống như mái tóc mượt mà của ngưẝ with g. không những thế mái tóc ấy còn hiện lên đẹp hơn khi “Đầu tóc chân tóc ẩn hiện trên mây trời tây bắc”. hình ảnh mang đến cho ta một sự hấp dẫn và nên thơ lạ thường. with song hung bạo với những trận bày thạch đá ấy, những thác nước dữ tợn ấy mà giờ đây lại hiền hòa như mái tóc with củy v. thế rồi tác giả quan sát kĩ nhìn dòng song cũng giống cả một dây thừng ngoằn nghèo nữa. Đó chính là vẻ đẹp thướt tha kiều diễm của song Đà.

không những thế song Đà còn như một người cố nhân lâu ngày gặp lại chốc hiền hòa rồi lại bất ngờ cáu kỉnh đi lên. tác giả vẽ lên những hình ảnh của người cố nhân ấy, nó mang vẻ ẹp như “vui như nắng giòn tan sau kì mưa dầm, vui như nhối quí quí.”

sông Đà còn trữ tình khi từ lòng song nhìn sang hai bên bờ. nhà văn suốt đời đi tìm cái đẹp ấy đã mang đến cho ta những hình ảnh with song Đà thật hoang sơ cổ kính. nhìn “bờ song hoang sơ như một bờ tiền sử, hồn nhiên như nỗi niềm thuở xưa”. không những thế mà bờ song còn hiện lên yên ắng lặng lẽ như tờ. dường như từ thời nhà lí nhà trần cũng yên lặng đến thế mà thôi. nó còn hiện lên với vẻ đẹp tươi tắn của những lá nương ngô mới nhú đầu mùa, cỏ quanh đồi đang ra những nõn bup mới.

Đến con song hương của hoàng phủ ngọc tường cũng mang đến cho chúng ta một net đẹp của nó không kém phần song Đà. song hương xứ huế cũng có những net đẹp hung bạo nhưng nhà thơ không nói đến nó quá nhiều mà tập trung vào vẻ đẹp trữ tìanh c. trước khi he về đến thành phố thì dòng sông hương cũng đã là một bản trường ca của rừng già, nó đi qua những bãi đỗ quyên đ.

trước hết vẻ đẹp ấy giống như một cô gái di-gan phóng khoáng và man dại, nó dịu dàng đằm thắm hơn bao giờ hết. nó không còn là bản trường ca của rừng già nữa mà nó mang vẻ đẹp của sụ hiền lành đáng yêu. không những thế nó còn mang vẻ đẹp của người mẹ phù sa nơi đây. song mang về những phù sa màu mỡ để mang đến cho những cánh đồng châu hóa kia.

tiếp theo vẻ đẹp của dòng song hương còn được thể hiện khi nó vào ngoại vi thành phố. nhìn song hương “như người gái đẹp ngủ mơ màng giữa cánh đồng châu hóa đầy cỏ dại”. song hương cũng giông song Đà mang một net đẹp của người with gái. thế nhưng ở đây song hương mang không đẹp như mái tóc người with gái mà đẹp bởi những đường cong quyến rũ. Để vào được đến thành phố sông hương phải trải qua không biết bao nhiêu đoạn gấp khúc quanh co qua những đồi thiên mụ… và chính những đường gấp khúc ấy nó đã tạo nên những đường cong đẹp đẽ cho sông hương.

vẻ đẹp thứ hai của cả hai with song đó chính là màu sắc. những sắc nước ấy đã mang lại những điều tuyệt đẹp cho song việt nam.

với song Đà thì sắc nước thay đổi theo mùa. mùa xuân sắc nước song Đà xanh màu xanh ngọc bích. mùa jue nước song Đà “lừ lừ chín đỏ như mặt của một người bầm đi vì rượu bữa” hay là tức giận ai điều gì. song Đà chưa bao giờ có màu đen như pháp đã lếu láo đặt tên nó trên bản đồ.

còn sắc nước song hương biến đổi theo ngày sớm xanh trưa vàng chiều tím. Đó là những màu sắc đi liền với huế. chính vị thế mà ngay cả màu của song cũng mang hồn huế.

qua đây ta thấy cả hai nhà văn đều mang đến cho chúng ta những vẻ đẹp của hai con song ấy. qua những câu văn đầy tài hoa uyên bác của nguyễn tuân ta thấy được một vẻ đẹp vô cùng trữ tình của con sông Đà tây bắc, và cũng như thế chúng ta cũng biết thêm những nét đẹp của con sông hương qua bút pháp miêu tả tài tình của hoàng phủ ngọc tường. tóm lại vẻ đẹp của những with song ấy hay chính là những vẻ đẹp của những with song việt nam.

so sánh hình tượng song Đà và song hương – mẫu 3

nước ta được thiên nhiên ưu ái ban tặng cho hệ thống sông ngòi dày đặc. Co những dòng sông “quê hương, yêu thương” ầy thơ mộng, kỳ vỹ và nó đã trở thành nguồn cảm hứng bất tận choc nhà văn, nhà thơ viết lên những tac pHẩm văm văm “Người lai đò sông đà ‘của nguyễn tuân và Bút ký“ ai đã ặt tên cho dòng sông ” Hương giang. name.

mặc dù song đà thuộc vùng núi tây bắc còn song hương thuộc về thành phố huế và chỉ riêng của huế nhưng chún vẫn có điểm cóiể chog dƧể của. hai tác giả đã nhân hóa dòng song yêu thương của mình thành những sinh thể sống có tâm hồn thuần túy nhưng lại mang vẻ ẹp cảnh cuan mỡi thiên thiên. cả song Đà và song hương đều mang tính cách, đặc điểm, tâm hồn with người. Vách đá sông đà thì ược so sánh như bộ pHận “yết hầu” của with ng ười, sông đà thì mang trong mình tínnh cach hung bạo củt kt kt kẻ chuy đi đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ. song Đà nào tóm được qua đây”. Đâu chỉ có vậy, nguyễn tuân đã cho thấy thác nước sông đà giống như linh hồn một with người chất chứa ầy tâm trạng như “oan trach”, “van xin”, “khiêu khích” và “chế nhạ dội như sông đà nhưng sông hương cũng không kém phần ménh liệt, nó ược ví như “một bản trường ca của rừng già”, “rầm rộ giữa bong câyi ạ ạ ạ ạ ạ ạ ạ ạ ạ ạ ạ cơn lốc vào đáy vực bíẩn”. song hương giống như người “with gái di-gan phóng khoáng đầy man dại”.

Điểm tương đồng không chỉ dừng lại ở sự dữ dội, mạnh mẽ, mãnh liệt ở hai with song mà nó còn ở chụt trữ tì mnh th. Với sông đà, nó hiện lên uốn lượn giống mai tóc của người thiếu nữ kiều diễm tây bắc trrẻ trung và duyên dáng: “With sông đà như một ang tag tó xuân “và màu nước của song đà biến ổi mùa,” mùa xuân nước song đà xanh màu m. chín đỏ như da mặt người bầm đi vì rượu bữa”. Đâu chỉ có vậy, nguyễn tuân còn gọi song Đà với cái tên thân thương là “cố nhân”, yêu thương và trân trọng đối với dòng song. Cũng Giống NHư Sông đà, Sông Hương Mang Trong Mình Chất Trữ Tình Bởi NHữNG Màu sắc khác nhau nhưng sông hương khac sông đà, màu sắc của no bi bi biến ổn ổn ền ền ổn ổn ổn ổn ổ Bên cạnh đó, Sông Hương cũng ược nhân Hóa với hình ảnh của “người with gai ngủ mơ màng chời người tình monong ợi đánh thức”, mang sắc ẹp “dà ng v ớn” v. . NHư VậY, TA COR THể THấY ượC Sự GặP Gỡ CủA HAI NHÀ VăN KHI MIêU Tả Vẻ ẹP CủA NHữNG Dòng sông quê hương, chung ều mang dáng dấp của người with gai ẹẹp, trung, trung.

qua đây ta cr tể thấy ược tài hoa, uyên bác của hai nhà văn khi miêu tảt hợp nhuần nhuyễn giữa trí tíệ và trữ tình, giữa nghị luận sắc bén với suy tư đ thức phong phú về những lĩnh vực triết học, văn hóa, lịch sử, địa lý… nhằm đưa ra những chữ nghĩa xác đáng nhấờ, lay n. thành công của việc khắc họa hai con sông lớn đó và điểm gặp gỡ giữa hai tác giả xuất phát từ tình yêu quê hương đất nước sâu sắc của không riêng nguyễn tuân hay hoàng phủ ngọc tường mà là tất cả những con người việt nam.

bên cạnh những net tương ồng, song đà và song hương cũng có những net ẹp riêng thuộc về chynh mình, net ẹp mà chỉ mỗt mộng mộng . với song Đà, nguyễn tuân đã tập trung bút lực vào việc miêu tả sự hùng vĩ, hung bạo, dữ dằn của song nước Đà giang. nhà văn đã sử dụng những thủ pháp nghệ thuật, những câu từ đắt giá để thi tài với tạo hóa. Miêu tả cảnh đá bờ sông đà dựng vách Thenh, nguyễn tuân gợi ra ộ ộ cao, ộ ộ ộ gênh vênh, ộ ểm trở của đá làm cho cảnh trởn lạnh lẽo lẽo â ế ấ ấ ấ ấ ấ ấ ấ ngọ mới có mặt trời”. chưa dừng ở đó, hiểm trở của song Đà còn thể hiện ở chỗ “vách đá thành chẹt lòng song Đà như một cái yết hầu”. Đây là sự so sánh biểu hiện một phong cách “ngông”, óc quan sát tinh tế của nhà văn khi diễn tả sự thu hẹp của dòng chảy. chưa thỏa mén, nguyễn tuân còn vận dụng cả xúc giác ể làm nổi bật sự hoang vắng, âm u và lạnh lẽo của sông đà “đi Thuyyn trên sông đric tac gi đ ứng ở hè ngõ nhìn lên một ngôi nhà cao tầng sáng điện nhưng tự nhiê n.

ến quãng mặt ghềnh hat looeg, Song sông đà càng trở nên dữi khủng khiếp mang âm hưởng nhanh, gấp hac, dồp, ược tạo nên từ cach ngắt ngắt nhịt nhịp khẩp khẩ điệp giúp ta liên tưởng tới nhịp chảy nhanh, sự chuyển vận của song to gió lớn “nước xô đá, đá xô song, song xô gió”. những âm thanh đó như muốn đe dọa, gây gổ, nhấn chìm with người, lúc nào cũng “đòi nợ xuýt bất cứ người lái đò nào đòm ụy. cuối cùng, sự hung bạo của song Đà phải được nhắc tới bởi đá song Đà. nó như một đội quân dữ dằn, ác liệt, nó dở đủ mưu ma, chước quỷ, xảo quyệt, trong cuộc chiến đấu với ông lái đò. Nó Bày Thạch Trận, Phục Kích, Dụ with Thuyền vào sâu ể ăn chết with Thuyền, diện mạo thì ngang bướng “mặt hòn nào cũng ngỗ ngược, cũng nhắnn nhúm, meo Mó …”.

ối với nguyễn tuân, sông đà không chỉ hung bạo dữ tợn màn là một người bạn tri âm, tri kỷ, mà ông gọi là cố nhân mang vẻ ẹp chất thơcệ ệt ươt ươt. , đó còn là vẻ đẹp cổ tích của người khách hải hồ du thuyền trên song Đà. cảnh đôi bờ song Đà yên tĩnh, lặng lờ, bình lặng mang dấu tích lịch sử cha ông đầy cổ kính, hoang sơ, hoang dại như mờt “b”. song Đà còn mang vẻ đẹp non tơ, mơn mởn, tràn đầy sức sống qua những động từ “như lên”, “nõn bup”, “ngốn” của những biã veni bông. quả là một bức chấm phá, sinh động làm nên vẻ đẹp không chỉ hùng tợn mà cũng đầy chất thơ.

nếu như khi miêu tả song đà, bút lực của nguyễn tuân chú ý ến sự hung bạo, dữi thì hoàng phủ ngọc tường lại dành hành . nhưng nói như vậy không có nghĩa sông hương không trong mình sự mãnh liệt mà ở thượng lưu, nó vẫn ược miêu tả với vẻ ẹp hûững tráng,. tac giả đã miêu tả sông hương “một bản trường ca của rừng già, rầm rộ giữa bong cây ại ngàn, mãnh liệt qua những ghềnh thc, cuhá đn đáy như cơn l. Đó là cách mà hoàng phủ ngọc tường đã dùng thủ pháp điệp cấu trúc với tất cả những động từ mạnh để tạo nên sự hùng tráng, mạnh mẽ của con sông giữa đại ngàn trường ca khác với sự hung bạo, dữ dội của sông Đà . ngoài ra, song hương ở thượng nguồn thật sự là dịu dàng đắm say giữa những dặm dài chói lọi màu đỏ của hoa đỪn quy. hơn nữa, hoàng phủ ngọc tường lại có một sự liên tưởng hết sức thú vị và độc đáo khi ví sông hương như “cô gái di-dáng vónàg”. bằng một sự liên tưởng đó thì sông hương được ví như cô gái thích sống lang thang, yêu tự do, ca hát, nhảy múa và có vẻ đạp man dy. dòng song ấy mang một vẻ đẹp dịu dàng và trí tuệ đã trở thành một người mẹ phù sa của một vùng văn hóa xứ sở. trong cảm nhận của nhà văn, song hương như đấng sáng tạo cần được giữ gìn và bảo vệ. và nó chính là khởi nguồn của sự bắc cầu không gian văn hóa huế.

ến với sông hương ở ngoại vi thành phố, nó ược với: “người with gai ẹp nằm ngủ mơ màng ợi người tình mong ợi ến đán thức. “sông hương đã chuyển dòng một cách liên tục, vòng giữa khúc quanh đột ngột, uốn mình theo những đường cong thật mềm” với lối dùng ngôn từ tài hoa và lối hành văn uyển chuyển, giàu hình ảnh tác giả đã diễn tả rất sinh động hấp dẫn từng đường đi lướt bước của sông hương và mỗi đường đi là gắn liền một địa danh khác nhau ở xứ huế và nó khiến người đọc cảm nhận được hành trình của sông hương không đơn điệu, nhàm chán ngược lại, nó là điều kiện để phô ra những đường cong tuyệt mĩ của mình. với ngôn ngữ giàu cảm xúc, nhà văn đã khắc họa dòng sông thơ mộng và trữ tình, biết làm mới mình, trang điểm cho mình trước khi vào thành và ôm

ể ến khi vào ược thành phố thì sông hương lại khoác cho mình một cái Áo: “mang vẻ ẹp trầm mặc” khi nó chuyển mình ngày đm năễa vỻan củuan. dòng song chính là dòng chảy bền bỉ qua mỗi năm tháng, kiên trì, chờ đợi và nhận thử thách để đến ợc ới tì nh yêu. bằng biện pháp nhân hóa và so sánh, ta thấy song hương có vẻ đẹp của cô gái đang yêu rất tình tứ, e thẹn, ngại ngùng và kín đáo. Sự KHÁC BIệT Mà NGườI ọC CC THấY GIữA MộT Sông đà Dòng chảy rất nhanh, mạnh mẽ thì sông hương trong lòng thành phố ược ví như điệu “slow” nghĩa là “chậm”. hoàng phủ ngọc tường đã rất tinh tế khi nhìn ra đặc trưng của sông hương trong lòng thành phố và để làm nổi bật điều đó tác giả sử dụng nhiều so sánh và đặc biệt nhà văn đã lấy âm nhạc để miêu tả sự chảy chậm, điệu chảy lững lờ. song hương hiện lên như một người tài nữ đánh đàn lúc đêm khuya. một lần nữa chúng ta lại thấy tác giả lấy người con gái đẹp ra để ví sông hương nhưng điều đặc biệt là hoàng phủ ngọc tường lại lấy góc nhìn của âm nhạc để so sánh điều đó, và phải chăng có lẽ tác giả muốn giới Thiệu về một văn hoá phi vật thể không thể thiếu của người huế “nhã nhạc đình huế” và nó chỉ tuyệt vời nhất khi nó ược biểu diễn thuyền rồng chạng. một net đẹp chỉ có đến huế bạn mới có thể thưởng thức điều tuyệt vời và riêng biệt như vậy.

về ịa lý, nếu sông đà ổ vềng bắc thì sông hương pHải chuyển mình ể ể chảy về Hướng đông và giống với hầu như tất cả ca các with sông ở việt nam. nhưng ể giải thích ch điều ấy, hoàng phủ ngọc tường đã rất tế nhị khi nó n -sông hương “chuyển mình” vì không lỡ rời xa người tình của mìnn (thm đ đ đ đ đ đ đ đ của sự “lẳng lơ”, “kín đáo” … không chỉ thuận thủy chỉ của dòng chảy, sương hương chynh là dòng sông c của âm nhạc, củủi con.

bằng những giọng văn miêu tả về sông hương, hoàng phủ ngọc tường đã tiếp cận và miêu tả dòng sông ở không gian và thời gian kháu ển đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ. từ đấy thấy được tình yêu vô bờ bến đối với song hương, với xứ huế đầy thơ mộng và trữ tình ở hoàng phọt.

ng.

từ việc so sánh hình tượng sông đà (người lái đò song đà) với hình tượng sông hương (ai đt tên cho dòng song) haii nhà vă tric hai with song quêt ƺn. giúp cho người đọc có cái nhìn phong phú, đa chiều về vẻ đẹp quê hương. Đồng thời cho thấy tài năng am hiểu văn hóa, nghệ thuật cùng tình yêu, niềm tự hào đối với dòng song của tổ quốc.

so sánh hình tượng song Đà và song hương – mẫu 4

<p cảm hứng gắn bó với mảnh đất và with người tây bắc đã in đậm trong hình ảnh người lái đò nghệ sĩ và with song Đà vừa hùng v

câu chuyện vượt song đà đã ược nhà văn kể lại bằng tất cả niềm phấn khởi về sức mạnh with người chiến thuhng thuh ttt ttt. con sông Đà dữ với thần sông tướng đá bủa giăng thế trận vây lấy chiếc thuyền đơn độc được nhà văn miêu tả bằng ngôn ngữ phong phú của tiểu thuyết chương hồi như gợi cuộc phá vây của mãnh tướng triệu tử long xông vào trận quân tào tháo, bên cạnh đó nhà văn có những dòng mô tả chân dung bằng giọng văn rất hÓm hỉnh của riêng mình: “mặt hòn đá nào tr. .”. cuộc ối ầu giữa with người trên chiếc thuyền ơn ộc với “boongke chìm và pháo đài nổi” trong “cuộc giÁp lá có có đá dàn trận ịt ẵt có sẵ.

cuộc ấu cor miếng, có mưu, cuối cùng phần chiến thắng thuộc về with người, bởi lẽ “ông đã thuộc quy luật phục kích của lũ đá nơi ải nước hiểm trởm này. với sóng nước đã ược nguyễn tuân nâng lên ngang hàng danh tướng “biết mình biết ta trăm trậm thắng”. nhưng điều tác giả tô ậm nét hơn ở ông lái đò chynh là chất nghệ sĩ toát lên từ công việc ối mặt với hiểm nguy đã trở thành bình thường.ngay sau khoảnh khắc chiến thắng sức mạnh của thác đá, sóng dữ, thì “sóng thác xèo xèo tan trong trí nhớ. song nước lại thanh bình”.

Đây mới chính là ông lái đò mang đậm net nguyễn tuân. With người chiến ấu với sông đà dữ cũng chỉ là ể mưu sinh, “ngày nào cũng giành lấy cai sống từ tay tay nhữnng cai thác”, những “dầm xanh”, những hầm hầm ca “túr hag ca” túa ra ầ sông đà dữ thì có “diện mạo và tâm ịa của kẻ thù số một”, nhưng khi sông nước thanh bình, vẻ ẹp nên thơ gợi cảa dòng vỡ sông hiẇngu lẻ.

nhà văn đã dành những trang viết thấm ẫm chất trữ tình ể miêu tả vẻ ẹp dịu dàng của dòng sông trong lòng những huyững sở thuỻ. “With Sông đà Tuôn Dài Tuôn dài như một ang tóc trữ tình, ầu tóc chân tóc ẩn hiện trong mây trời tây bắc nở hoa hoa gạo that và cuhn cuu xanh ngọc bích …”, ” chín đỏ như da mặt người bầm đi vì rượu bữa”…

đó Là thời điểm châu chữ nguyễn tuân laág chất thơ ca ngợi vẻ ẹp của dòng sông, bằng cai nhìn và tình cảm của một người tự nhận sông đn đn đn sông Đà, bãi sông Đà, chuồn chuồn bươm bướm sông Đà”. vẻ đẹp ấy như trang nghiêm trong mạch Đường thi cổ điển, vừa lắng đọng hoài vọng về một thuở lý trần lê, vừa bâng khuâng cảm giác về sự sống nảy lộc đâm chồi : “thuyền tôi trôi qua một nương ngô nhú lên mấy lá ngô non ầu mùa. mà tịnh không một bóng người. cỏ gianh ồi núi đang ra những nõn búp. một đàn hươu cúi ầu ngốn bús cỏ gianh ẫm sương đm. một nỗi niềm cổ tích tuổi xưa”.

nhà văn đã ể cho dòng cảm xúc dào dạt thốt lên thành lời ối thoại im lặng với thiên nhiên, bờ bãi ven song, dường như with n. của dong song. ngòi bút nhà văn đến lúc này mới thật sự tung hoành trong sự say sưa khám phá cội nguồn, kể về lịch sử dòng sông gắn với cuộc sống và con người tây bắc, những người đã đón nhận những tặng vật hào phóng của sông Đà

cảm xúc từ thực tại của nguyễn tuân còn khơi nguồn cho những mơ ước mang tinh dự báo về tương lai, biến sức mạnh của dòng sông thih thrệt nồt thành n. rõ ràng, thực tại cuộc sống mới đã giúp cho nguyễn tuânco những dự cảm chynh xác, có ni ềm tin vững chắc vào những with người đang xy dựt một ch chắc vào vào những with người đ đang xy dựt chk ch chắc vào những with người đang xy dựt một ộ ở đ đ đ đ đ đ đ đ. /p>

với người lai đò sông đà này, nguyễn tuân đã ghi dấu ấn không trộn lẫn của mình ở thểi tùy bút, bám sat hiện thực, says mê khá những nét ẻng ẩng ẩng ẩng ẩng ẩng ẩng ẩng ẻ. . Hơn thế nữa, tac pHẩm còn đán dấu sự vững vàng trong tưng tình cảm của nhà văn, sự nhạy cảm tinh tế của một tâm hồn nGhệ sĩ yêu ất nước, and . tấm lòng ấy, tài năng ấy của nguyễn tuân thật đáng trân trọng./.

ai đã đặt tên cho dong song? là một bút kí đặc sắc, thể hiện phong cách tài hoa, uyên bác, giàu chất thơ của hoàng phủ ngọc tường. bài kí đã ca ngợi dòng song hương như một biểu tượng của huế.

vẻ đẹp dòng song hương ở thượng nguồn phóng khoáng và man dại. vẻ đẹp dòng song được phát hiện rất đa dạng. có lúc trữ tình êm ả, hiền hòa như “một thiếu nữ dịu dàng, duyên dáng”; có lúc phóng khoáng và man dại, rầm rộ và mãnh liệt như một “bản trường ca của rừng già”. có khi dịu dàng và trí tuệ như “người mẹ phù sa”; có khi biến ảo “sớm xanh, trưa vàng, chiều tím”; hoặc khi thì vui tươi, khi thì như một mặt hồ yên tĩnh v.v…tất cả được miêu tả bằng một tình cảm thiết tha với huế

sức sống mãnh liệt, hoang dại, dịu dàng, đắm say, như ‘một bản trường ca của rừng già , rầm rộ giữa bóng cây đại ngà. khi chảy qua miền ịa hình hiểm trở, sông hương mang vẻ ẹp dữii: ‘ménh liệt qua ghềnh thác, cuộn xoắn như cơn lốc xoáy vào đáy vực bí ẩn’ dặm dài chói lọi màu ỏ của hoa ỗ quyên rừng’.giữa lòng trường sơn, sông hương như một ‘cô gái di gan, phóng khoáng và man dại’, bởi gáncrừ. tâm hồn tự do và trong sáng.nghệ thuật: so sánh, tu từ, ẩn dụ và nhân hóa.

sông hương khi về đến ngoại vi thành phố. sắc đẹp dịu dàng , trí tuệ , người mẹ phù sa của một vùng văn hóa ,xứ sở’, dòng sông duy nhất chỉ đi qua thành huố phố. với vốn hiểu biết sâu sắc về địa lí, văn hóa, lịch sử, tác giả miêu tả dòng sông thật sinh động với cảm nhận mang nhic.

sông hương như ‘người with gai ẹp ngủ mơ màng giữa canh ồng châu Hóa ầy hoa dại (hình ảnh thơ mộng gợi li ưởng cổ tích ếng công cijin ngột, uốn mình ả, thanh bình, vui tươi giữa những bãi bờ xanh biếc, nhiều màu sắc trầm mặc, triết l. u của những la l.

với những quan sát tinh tế, ngôn ngữ giàu hình tượng, so sánh, ẩn dụ , song hương trong dư vang trường sơn, dòng song mềm nhƥm’l t. ‘những dãy ồi sừng sững như thành quás chiều tím’ rất lạ và đặc trưng như người huề từng nhận xét.

sự thay ổi tính cách của người con gái song hương ưa ta đi từ ngạc nhiên này ến ngạc nhiên khác, một cô gán di gan, man dại và phóngở khoá, . gái đẹp được người tình mong đợi đến đánh thức’, ‘người mẹ phù sa của cả một vùng văn hóa xứ sở’.

thoảng đâu đó, mơ hồ mà vang vọng trong tâm thức huế là tiếng chuông chùa thiên mụ ngân nga, tiếng gà từ xóm làng trung du bát ngát.

so sánh hình tượng song Đà và song hương – mẫu 5

viết về dòng song, không ai dài hơi và độc đáo như nguyễn tuân với with song Đà hung bạo và trữ tình, thâm hiểm mà bao dung. hoàng phủ ngọc tường cũng góp vào đề tài ấy một hình ảnh with song hương hiền hòa và man dại, dịu dàng mà cuồng nhiệt, không kém phķ. trong dòng chảy bất tận, người đọc nhận thấy song hương sông Đà có những điểm hợp lưu kì thú.

“Độc đáo” là những net riêng biệt, khác lạ được thể hiện qua cách nhìn cũng như nghệ thuật miêu tả của nhà văn. hai bài kí “người lái đò song Đà” và “ai đã đặt tên cho dòng song?” đã xây dựng được những hình tượng dòng song mang những nét độc đáo đầy hấp dẫn, thú vị.

trong đoạn trích “người lái đò sông đà”, nguyễn tuân tập trung tô ậm net hung bạo, dữ dội của sông đà, hình dung dòng sông ấy nhể hẻ mán. trước hết, net hung bạo ấy có thể thấy rõ qua diện mạo khác thường của dòng song. Đó là cảnh “đá bờ song dựng ứng vách thành” mà “mặt song chỉ đúng lúc ngọ mới có mặt trời”, vách đá chen từng sông nhưt cái “yết cátọ cái.” bờ bên này sang bờ bên kia”. một net đẹp thật hùng vĩ của bờ đá ven song Đà! c cùng với đó là hình ảnh của song nước trên mặt ghềnh hát lóng “dài hàng cây số, nước xô đá, đá xô song, song xô gió, cuhuồn cuhng gió

trong tùy bút “sông Đà”, nguyễn tuân đã có biệt tài miêu tả gió và ở đây để tả gió ông đã sử dụng từ ngữ vô cùng đùghog “đèg ”. ta tự hỏi sao tác giả không dùng chữ “gầm ghè” mà lại phải là “gùn ghè”? Ọc câu văn tên ta cảm nhận ược cai “gùn ghè” ấy vừa mang sắc this say say, A.

và điều đặc biệt khiến người đọc không thể bỏ qua đó là những cái hút nước sông Đà đầy dữ dội: “trên sông bỗng có những cái hút nước, giống như cái giếng bê tông thả xuống sông để chuẩn bị làm móng cau”. Xen lẫn vào đó cả những ấn tượng đáng sợ: “Trên mặt cai hút xoáy tít đáy, cũng đang quay lừ lừ… ngược rồi vụt biến đi”.

nhà văn cho người đọc thêm một góc nhìn khi đặt mình vào vị trí một nhà quay phim để thấy hết cảm giác về những hút dƛc nưy. with song Đà hung bạo bởi những thác nước dữ dội khiến người ta sợ hãi khi nghe tiếng nước từ xa rồi nhìn thấy khi gến. từ xa là những âm thanh đặc biệt: “tiếng thác nước nghe như là oán trách gì, rồi lại như là van xin, như là khiêu khích”. khi đến gần “nó rống lên như một nghìn with trâu mộng đang lồng lộn giữa rừng vầu, rừng nứa nổ lửa”.

Âm thanh được tái hiện hết sức cuồng nộ cho thấy rõ “cái ngông” trong bút pháp nghệ thuật của nhà văn, trong sở thích khám phá ạch m gn gn. Độc đáo hơn khi song Đà được miêu tả với vẻ đẹp hung bạo thể hiện qua tâm địa. Đá song Đà vốn do thiên tạo nhưng with mắt nghệ sĩ của nguyễn tuân, nó còn biết bày thạch thủy trận. with song Đà vốn là sự vật vô tri bỗng thành binh tướng dũng mãnh, thành loài thủy quái khổng lồ. qua sự miêu tả ấy của nhà văn đã là nổi bật lên sự tài hoa, tài trí của người lái đò. mỗi lần vượt thác của ông là mỗi lần ông phải chiến đấu mạnh mẽ với thần song, thần đá.

khác với nguyễn tuân, hoàng phủ ngọc tường tự chọn cho mình lối chơi “ộc bạch”, thiên nhiều về tư duy hướng nội, lắng miưu họng suy. chynh vì thế, song hương ược tô ậm ở net trữ tình, thơ mộng, gợi cảm và nữ tính, luôn mang dáng vẻ của một người with gái cảm và nữ tính.

“ở thượng nguồn song hương như một cô gái di gan phóng khoáng và man dại… rừng già đã hun đúc cho nó bản lĩnh gan dạ, một dotâm hựg khoán tón”. tác giả đã miêu tả song hương ở thượng nguồn với sức sống mãnh liệt, hoang dại nhưng cũng dịu dàng, say đắm. dòng song đã được thổi bằng ngọn gió tâm hồn dạt dào, nhạy cảm, liên tưởng tự do, phong phú. KHI RA KHỏI RừNG, Sông Hương ượC Thay ổi Tínnh Cách “Sông NHư CHế NGự ượC BảN NăNG WITH GAI ể ể MANG MộT Vẻ ẹP DàU Dàng và TRI TUệ, TRở Thành NGườI Mẹ SởT. p>

sông hương đã trở thành niềm tự hào của huế vì vậy khi nhắc về nó thông thường người ta hình dung đến gương mặt kinh thành đầy trữ tình như hoàng phủ ngọc tường đã tìm tận về nguồn cội để phát hiện bản chất của cô gái di – gan, sự cá tính mạnh mẽ, bản lĩnh, gan dạ vững vàng… Đó là một phát hiện đấy lí thú về một dòng song quen thuộc. miêu tả song hương, nhà văn không nhìn nhận nó trong tư thế độc lập mà đặt trong mối quan hệ gắn bó chặt chẽ với kinh hunh thành. dòng song mang linh hồn và cảm xúc như một tình nhân trên hành trình tìm kiếm tình yêu đích thực.

qua đoạn chảy xuôi tìm ường trở về thành pHố, sông hương đã vượt qua những giới hạn khắc nghiệt ể chạn tỿh and t h vên nó lặng lờ, duyên dáng qua những khúc chuy chuy ầ

đã có bao đêm song hương tình tự bên thnh phố thân yêu của mình ể rồi ến lúc phải rời đi nó lại chẳng muốn chia xa mà luy bịn. song hương gặp lại thành phố huế ở góc thị trấn bao vinh xưa cổ như để nói một lời thề chung thủy với mảnh đất cᑻ. lời thấy vang vọng khắp lưu vực sông hương thành giọng hò dân gian, là tấm lòng của người dân châu hóa xưa mãi chung tình với qu. một cái nhìn nghệ sĩ tài hoa, đa tình mà có lẽ chỉ riêng hoàng phủ ngọc tường mới có được!

có thể thấy cả hai nha nhà văn ều xuất phát từ chỗ ngợi ca vẻ ẹp thiên nhiên qua hình tượng dòng song nổi tiếng đã từng cồ cẓ cáng. Đó là lí do hai tác phẩm có thật nhiều net tương đồng.

trước hết, song đà và song hương ều ược các tác giả miêu tả như một nhân vật trữ tình có tâm hồn, tích cách với những bitr ẻng bitr. song đà vốn ược biết ến là một with song dữ dội lắm thác nhiều ghềnh nhưng dưới ngòi bÚt tài hoa, yêu thíc cá ẹp của nguyễn tung. Đá sông biết bày thạch thủy trận chiến ấu với người lai đò, biết sử dụng binh phap, mưu lược ể lật đuth chiyn.nhữccó khi sông đà lại ượ /p>

cùng với đó, song hương được hoàng phủ ngọc tường khắc họa như một người with gái, người mẹ phù sa, người tình vΏ. song hương cùng với dòng chảy của nó như những net tâm trạng không nói nên lời trong tình yêu của người with gái. chính vì vậy mà người đọc mỗi trang văn dù miêu tả thiên nhiên nhưng ta vẫn thấy thấm đượm hồn người sâu sắc.

không chỉ vậy, cả hai dòng song ều ược nhìn nhận, đánh giá ở hai phương diện ối lập hung bạo – trữ tình ểy chúsg là thững . bên cạnh vẻ đẹp hùng vĩ, dữ dội trước đó, song Đà cũng mang những nét thơ mộng, trữ tình đầy mới lạ.

nhìn từ trên cao xuống “with sông tuôn dài, tuôn dài như một ang tóc trữ tình, ầu tóc chen tóc ẩn trong mây trời tây bắc bung nở ho hoh ố n” xuân. Tây bắc đã gợi liên tưởng ến dáng hình người thiếu nữ với mái tóc thƻt dài th. màu nước sông đà thay ổi theo mùa: ” bầm đi vì rượu”

nhà văn đã cảm nhận song Đà bằng cả niềm yêu nước và tự hào dân tộc. cảnh đẹp bên bờ song trầm mặc và cổ kính. với vẻ đẹp thơ mộng, trữ tình ấy, nguyễn tuân đã khéo léo đặt cho with song một cái tên đầy ý vị “tình nhân chưa quen bi”.

cũng như song Đà, song hương trước khi mang vẻ đẹp trữ tình, lãng mạn, nó đã vô cùng dữ dội ở phía thượng nguồn. Bắt nguồn từ trường sơn hùng vĩ, nơi crừng già, vực sâu, ghềnh thc, cây cối rậm rạp,… bởi vậy giống như bao dòng sông khác chảy qua ại ngàn, sạng. tac giả chằng “nếu chỉ ngắm khuôn mặt kinh thành sẽ không hiểu bản chất sông hương, phần tâm hồn sâu thẳm của nó bởi dòng sông đã tự giấu mình, đeg kín ở nơi đầu nguồn của dòng chảy, dòng song ấy đã từng là một bản trường ca của rừng già trước khi về đến vùng châu thmĕ. vậy mới thấy được dù độc đáo nhưng song Đà, song hương vẫn có điểm hợp lưu.

một đặc điểm biệt không thể không kể đến đó là ngòi bút miêu tả tài hoa, uyên bác của hai nhà văn khi viết về hai dòng song. cả hai đều được miêu tả trên phương diện văn hóa, thẩm mĩ. song Đà là nơi hội tụ hai net đẹp tiêu biểu, đặc trưng của thiên nhiên tây bắc vừa hùng vĩ, dữ dội vừa trữth, tình

còn song hương, đó còn là dòng song của âm nhạc, dòng song của thi ca, lịch sử gắn liền với những net ặc sắc về văn hóa, vẹp c. người đọc còn được thưởng thức và chiêm ngưỡng cái đẹp trên nhiều lĩnh vực qua ngòi bút đầy uyên bác của nhà văn. từng khía cạnh được miêu tả đều cho thấy vốn tri thức phong phú, sâu sắc. tất cả làm nên vẻ đẹp ấn tượng đặc sắc cho mỗi tác phẩm.

vậy do đâu mà ở cả hai hình tượng dòng sông lại có những điểm chung và net riêng độc đáo ấy? phải chăng bởi tấm lòng Say mê trước vẻ ẹt nước, tự hào trước thắng cảnh non sông mà hai nhà vĂn đã thấy ở hai dòng sông đó nhiều điểm chung như vậy? c cùng với đó, cá tính sáng tạo của mỗi nhà văn đã khiến cho hai tc phẩm dù có chung ề tài nhưng vẫn mang những nért ộc đáo hấp riẫn. một nghệ sĩ lãng tử ham xô dịch, ưa cảm giác mạnh; một triết nhân lịch lãm. họ như vắt kiệt cả “bầu máu nóng”, đem cả tâm hồn và tài năng của mình để viết nên những áng văn chương còn mãi với>ôn.

c cùng ổ ra biển lớn, cùng hòa nước vào ại dương mênh mông nhưng chắn người ọc sẽ không thể nhng hành trình riêng mà sônes chính những điểm gặp gỡ ấy càng làm nổi bật nét riêng độc đáo của mỗi hình tượng, mỗi nhà văn; net độc đáo làm nên sức sống và linh hồn cho tác phẩm.

so sánh hình tượng song Đà và song hương – mẫu 6

họ luôn tìm thấy trên quê hương có những vùng núi non tuyệt đẹp, những di sản thiên nhiên đáng để con người trân trỿn, lulyƻn. và sông nước chính là một trong những cảnh thiên nhiên tươi đẹp ấy, dòng sông với dòng nước chảy, với lịch sử hình thành cũng như những đặc điểm độc đáo về địa lý đã khơi gợi trong lòng các nhà văn những cảm xúc dạt dào nhất khiến họ phải cầm but và sáng tạo nghệ thuật. “người lái đò song Đà” -nguyễn tuân và “ai đã đặt tên cho dòng song?” – hoàng phủ ngọc tường được ra đời từ chính sự thôi thúc trước cái đẹp của các nhà văn. tuy ược sáng tác ở những khoảng thời gian khac nhau nhưng ở cả hai tac phẩm ều tái hiện thành công vẻ ẹp trữ tình, ằm thắm của những dòng sông sông quê hương.

viết về đề tài song nước đã có nhiều bài thơ, bài văn rất thành công. ta đã ược chiêm ngưỡng một dòng sông mênh mông, hoang vắng, buồn man myc thấm ượm nỗi nhớ nhà trong “tràng giang” bên kia song Đuống” của hoàng cầm. nếu những bài thơ trên chỉ là điều kiện, chỉ là cái cớ ể các nhà thơ bày tỏ lòng mình thì ến với “người lái đò song đđà” và “cho? người đọc mới cảm nhận được rõ net về một tác phẩm viết về dòng song thực sự. dưới ngòi bút của các nhà văn hình ảnh dòng song “độc bắc lưu” và hình ảnh dòng sông của xứ huế mộng mơ hiệ lên mang nhiều đác đát chung.

cả hai nhà vă ều khắc họa hình tượng dòng sông với vẻ ẹp, dáng vẻ phún, đa dạng ở nhiều khoảng thời gian, không gian, với mkhá đi. dòng song Đà trước tiên được nguyễn tuân có lúc nhìn ngắm như một người xa lạ, có lúc lại như một cố nhân thân thuc; có khi ngắm nhìn song Đà từ trên cao, khi lại tiến đến cận cảnh để nhận ra rõ hơn vẻ đẹp của nó. về thời gian, song đà ược nhà văn chiêm ngưỡng ở cả bốn mùa: xuân, hạ, thu, đông- mỗi mùa lại đem ến cho tho giả những tững túmẰ c. qua đó nhà văn muốn đưa đến cho người đọc một cái nhìn đa dạng, toàn diện về vẻ đẹp của with song yêu thương. với dòng song hương, hoàng phủ ngọc tường cũng thể hiện thành công vẻ đẹp hoàn chỉnh về nhiều góc độ của nó. nhà văn đã ghi lại được vẻ đẹp phong phú của song hương lúc ở thượng lưu, ở ngoại vi, ở giữa lòng thành phố huế. và như vậy dường như vẫn chưa ủ, ông còn mang ến cho người ọc một cái nhìn ầy ủ ủ hơn về sông hương qua vẻ ẹp trongà vử thech, the ch. có thể nói, cả hai nhà văn đã tái hiện thật độc đáo và đa dạng vẻ đẹp của dòng song gắn bó tha thiết với mình qua nhiỰunkhu phơ. chính điều đó đã tạo nên sức hấp dẫn, sự lôi cuốn cho người đọc, để lại trong họ nhiều ấn tượng đt.p>

ể có ược tác phẩm hay như vậy, ể làm nổi bật ược vẻ ẹp trữ tình của hình tượng dòng song đó cả ều phải vải qua trả. Ở mỗi nhà văn lại có cách diễn ạt và cảm nhận riêng, canción họ lại bắt gặp, ồng điệu tâm hồn trong sự khả năng quan sát ling song tin quah tế, song. vẻ đẹp của dòng song cũng vì thế mà càng đậm net hơn, ấn tượng hơn. cả hai with song ều ược ví như những người with gái trẻ trung mang trong mình những vẻ ẹp trong sáng, tinh khôi “with song đà tuôn dài tuôn dài nhưál mộctó tóctó; đầu tóc, chân tóc ẩn hiện trong mây trời tây bắc bung nở hoa ban hoa gạo tháng hai”; “người gái đẹp nằm ngủ mơ màng giữa cánh đồng châu hóa đầy hoa dại”… bằng vốn hiểu biết phong phú, bằng sự liên tưởng, tưởng tượng độc đáo các nhà văn đã vẽ lên bức tranh thiên nhiên miền sông nước với vẻ đẹp Trữ tình ằm thắm tạo nên ấn tượng mạnh mẽ trong tâm hồn người ọc ồng thời làm sống dậy trong họ tình cảm yêu thương, niềm tự hào với vẻi vẻ ẹ

bên cạnh những net chung độc đáo, vẻ đẹp trữ tình của hai con song còn mang những net riêng vô cùng đặc sắc. Đầu tien là vẻ đẹp của dòng song Đà. con sông đà hùng vĩ dài trên năm trăm cây số, ở nơi thượng nguồn nó mang một vẻ ẹp hào hùng và thách thức, vậy mà vượt qua đoạnng nguồn dòng sông thộnh ữnm, manght, thath ữtht, thath ữht, thatht, thatht, thatht, thath, thath, thath, thath, thath, thath, thath, thath, thath, thath, thath, thath, thath, thath, thhad, thhá ữ thth ữtht, thhá ữ tht. bình, yênả; nó giống như một cô thiếu nữ xinh đẹp trút bỏ cái vẻ “đỏng đảnh” để trở về với vẻ đẹp dịu dàng lãng mạn của mình- một nét tính khác của sông Đà được nguyễn tuân dùng ngòi bút tài hoa để miêu tả mang đậm chất chữ tình. và cũng giống như with song Đà khi hung bạo, nó được with người luôn khát khao tìm kiếm cái đẹp kia miêu tả ở nhiều góc độ. lúc thì nhà vĂn nhìn with sông từ trên tàu bay, từ trên cao, có lúc lại nhìn qua đám mây mùa xuân, khi nhìn qua đá mùa thu, có khi tac gic ảng ằng ằng ằng ằng ằng ằ ằng ằng ằng ớng ớng ớng ớng ớng ớng ớng ớng ớng ớng ớng ớng ớng ớng ớng ớng ớng ớng ớng ớng ớng ớng. thì vui mừng, xa thì nhớ nhung. cũng có khi bằng đôi mắt lịch sử, của hồi ức, của quá khứ, và ở điểm nhìn, with song Đà lại có một vẻ đẹp kháu. KHÁT KHAO Tìm ếN MộT CAI Vẻ ẹP MớI HOàN Mĩ CUEG BảN TINH CủA MộT NGườI NGHệ Sĩ LUP MONG MUốN Tìm KiếM Sự MớI Lạ ộ with song đầy ghềnh thác tung bọt trắng xóa nhìn từ trên xuống ngoằn ngoèo như một cái dây thừng. rồi có lúc nó lại giống như một thiếu nữ màc lẽ nói đúng hơn là một tiên nữ giáng trần khiến cho ng ười mẩn: “hiện trong mây trời tây bắc bung đốt nương xuân”.

cũng giống như rất nhiều những câu văn đó nữa, câu văn ngân vang lên như một bài thơ, dòng song giờ đy trở n thật hi hi. bắc. và vẻ đẹp của song Đà không bao giờ nhàm chán. Ở mỗi thời điểm khác nhau người ta lại thấy sông đà trong một dáng vẻ, hình hài khác nhau: “Mùa xuân dòng xanh ngọc bích chức sước sông đà khôitor Vì rượu bữa, lừ cai màu ỏ ỏ giận dữ ở một ng ng bất mãn, bực bội gì mỗi ộ ộ ộ ộ ộ ộ ộ ộ ở ườt ườt ườt ườt ườt ườ ườ đ đ đ đ đ đ đ đt đt đt đ chỗ cho những cái sơ sài, tất cả đều phải là tuyệt đỉnh.

không gian lắng đọng trong vẻ đẹp của “bờ song Đà, bãi song Đà, chuồn chuồn bươm bướm song Đà”. nguyễn tuân đã gợi lên vẻ đẹp của song Đà bằng hai từ “gợi cảm”. Và quả thực, vẻ ẹp thơ mộng của dòng sông khiến cho người ngoạn cảnh gặp lại cảm giác “ằm ằm ấm ất bim”, gthi trong vẻ ẹp của sông đà, họ cảnh “yêu hoa tam nguyệt ha dương châu“ cba lý vẻ ẹp như trag nghiêm trong mạch cổng ường thi, vừa lắng ọng về một thời li, trần, lê vừa bâng khuâng cảm gic vềm vềm Cảnh come sông ở đây lặng tờ. bong người. cỏ gianh ồi number đang ra nhưng nõn bup. vừa vượt qua ghềnh thác sông Đà, ai nghĩ sông Đà lại có một quãng sông lặng tờ đến vậy ? ấy thế mà điều đó lại đang hiện hữu. Đến quãng sông này, sông Đà như một dòng sông vắt qua thời gian, như một chứng nhân im l ặng đang âm thầm đóng góp vẻ đẹp cụt choa m nhà văn đã để cho dòng cảm xúc dào dạt thốt lên thành lời đối thoại với bhiênờ n, ven. dường như with người muốn hoà mình cùng cảnh vật để chiêm ngưỡng vẻ đẹp đầy sức cuốn hút của dòng song. bờ song lúc này như biến thành một bờ cổ tích. giữa with người và thiên nhiên có một mối chan hoà, giao cảm và ồng điệu tuyệt vời: “with hươu thơ ngộ ngẩng ầu nhung khỏi Áng cỏng ìch, ìch. hươu vểnh tai, nhìn tôi không chớp mắt mà như hỏi tôi bằng cái nói riêng của with vật lành: “hỡi ông khách sông đà, có ông cũng vừng thất. Đàn cá dầm xanh quẫy vọt lên mặt song ,bụng trắng như bạc rơi thoi. tiếng cá đập nước song đuổi mất đàn hươu vụt biến”. cuộc ối thoại tưởng tượng của nhà văn khiến cho thiên nhiên hiện hình với tất cả vẻ hoang sơ của nó, dường như nằm cngoài nhữ nhỿ. Có lẽ ở nơi đây chỉ có thiên nhiên làm chủ vẻ ẹp của chính mình và with người chỉ đeng vai trò là một “ông khách” thƺṻn ngo.p giữa with người và thiên nhiên có một một mốt mốt mốt mốt mốt mối qua hệ mọi chuyển động dường như đều cố gắng để không làm ảnh hưởng đến cái dong chảy tĩnh lặng như thời tiụn sy. qua khứ và hiện tại đan xen khẳng định vẻ đẹp bất biến theo thời gian.

ngòi bút và ngôn ngữ của nguyễn tuân tràn đầy âu yếm và nâng niu. mỗi câu chữ đều quyện chặt tình yêu với with song thể hiện sinh động qua biện pháp nhân hóa. màu sắc và hình ảnh hiện lên đẹp như một bức tranh. nhà văn đã khiến cho bức tranh ấy mang một vẻ đẹp hoàn hảo, độc đáo và đầy ấn tượng. Có Dòng Sông, Co NướC Sông, Cảnh Vật Hi Bên Bờ Sông NHưNG đó phải là with Sông Như Một ang tag tóc trữ tình, bờ sông như một bờ tiền sử, như một nỗi nỗi nỗi nỗi nỗi nỗi nỗm cổm song Đà đẹp! đó là điều không thể phủ nhận. nhưng với nguyễn tuân dòng song mang một vẻ đẹp hoàn mĩ. nó không chỉ đơn giản là một dòng song chảy tràn qua núi rừng tây bắc mà trở thành một sinh thể sống động, một linh hồn tinh tế vy. dòng song Đà hùng vĩ, hiểm trở là kẻ thù, là thách thức, là một kẻ “hằng năm đời đời kiếp kiếp làm minh làm mẩy ng”; vượt qua đoạn thượng nguồn nó đã trở thành một cố nhân. Và khi trước cảnh: “dải sông đà bọt nước lênh đênh- bao nhiêu cảnh bấy nhiêu tình” sông đà trở thành “người tình nhân chưa biết” … ọc chiếm tình yêu với song núi, giang san. nhà văn đã hát lên những lời ngợi ca say sưa về vẻ ẹp trữ tình tuyệt vời của song đà như một khúc ca hùng tráng, ngập tràn với với yêu.

ến với dòng sông của xứ huế thơ mộng, như một “hướng dẫn viên du lịch” tài nĂng hoàng pHủc ngọc tường đ đem ến cho người ọc một cai nhì vôc ông ông ông ton ton trữ Ở thượng nguồn song hương mang vẻ đẹp huyền bí, chẳng phải ngẫu nhiên nhà văn lại gọi dòng song như một “bản tr cờng ca”. Ở nơi khơi nguồn của dòng chảy, gắn liền với ại ngàn trường sơn hùng vĩ, with sông toát lên vẻ ẹp của một sức sống ménh liệt, vừa hùng vĩ, vừa trữ /p>

tại nơi rừng đại ngàn sông hương “như một cô gái di-gan phóng khoáng và man dại” đây là một liên tưởng thú vị và độc đáo. với hình ảnh so sánh này, nhà văn đã khắc vào tâm trí người ọc một ấn tượng mạnh mẽ vẻ ẹ ẹp hoang dại nhưng cũng tìrấtông with. không những thế tác giả còn nhân hóa dòng song khiến nó hiện lên như một with người có cá tínnh, tâm hồn “rừng già đã hun đonc cho nó một bản l. ra khỏi rừng già, song hương trở thành một “người mẹ phù sa” của một vùng văn hóa xứ sở. Nó không chỉ giúp người ọc có thêm một góc nhìn, một sự hiểu biết vẻ vẻ ẹp hùng vĩ, man dại, ầy chất thơ của sông hương mà còn mang ến một ca nhì sáng tạo đ tồn văn hóa của một vùng thiên nhiên, xứ sở. song hương chính là một khởi nguồn, một sự bắt đầu của một không gian văn hóa- văn hóa huế.

khi ở ngoại vi thành phố huế nhà văn đã cảm nhận “sông hương như một người gái ẹp nằm ngủ mơ màng giữa cánh ồng âc ế. từ đy thủy trình của with song khi nó bắt ầu về xuôi tựa như một cuộc tìm kiếm có ý thức trong một câu chuyện tình and lãng mạm tím nhuổ. dòng sông lúc này mang một dáng vóc mới ầy khát khao và lãng mạn “sông hương đã chuyển dòng một cach liên tục, vòng giữa khuc quanh ột ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng GAI ẹP ”KHÁ GIAN TRUâN Và NHIềU THử THHI NÓ PHảT qua một loạt chướng ng ạt: nhưng chính trong qua trình ấy nó lại cơ hội khoe tất cả vẻ ẹp của mình phủ ngọc tường còn thy ược ở dòng sông này một vẻ ẹp khác nữa sâu lắng hơn, bí ẩn hơn đó là vẻ trầm mặc như triết lý, như cổ cổng h. sông hương cũng chuyển mình ngày đêm bên những lăng tẩm thành quách của vua chúa thời nguyễn, with song hiền hòa ở ngoại vi thành phố huế như đang nép mình bên giấc ngủ nghìn năm của những vua chúa phong kín trong lòng.

ến khi sông hương ổ vào thành phố tương lai của nó, “Nó đã Kéo Một nét thẳng thực yên tâm Theo hướng tây nam-đông bắc…, nó đã thấy chiếc cầ nhỏ nhắn như vành trăng non”. nhà văn đã dành cho song hương một tình cảm trìu mến, thân thương. có như vậy, ông mới liên tưởng trạng thái song hương uốn một cánh cũng rất nhẹ sang cồn hến như một tiếng “vâng” không and nói ra tn. Đôi mắt sâu sắc của nhà văn đã nhìn ra mối quan hệ biện chứng giữa dòng song hương mềm mại với with người xứ huế. Sông Hương dịu dàng, Duyên Dáng NHư đã Map in. nhiều dòng sông nổi tiếng thế giới như sông xen của pari, sông đa-nuū những ánh lửa thuyền chài của một linh hồn mô tê xưa cũ mà không một thành phố hiện ại nào còn nhìn thấy ượược”. nhà văn quý điệu chảy lững lờ của song hương qua thành huế. Ông cho rằng “Đây là điệu slow tình cảm dành riêng cho huế, có thể cảm nhận được bằng thị giác qua trăm nghìn ánh hoa đăng bồng bềnh vào những đêm hội rằm tháng bảy… chao nhẹ trên mặt nước như những vấn vương của một nỗi long.”

<p mà ông còn nhìn song hương như là khởi nguồn cho những giá trị tinh thần lịch sử. song hương trong quá khứ qua các triều ại phong kiến ​​​​vàng son, nó đã từng mang cái tên linh giang, dòng song viễn châu đã chiến ấu oanh liệt bảo vên gi nam nam nam t. nó đã từng vẻ vang soi bóng kinh thành phú xuân của anh hùng nguyễn huệ, rồi nó đi suốt qua hai cuộc kháng chiến chống pháp và mỹ góp phần làm nên những chiến công lẫy lừng vang dội cả thế giới như lời đại tướng võ nguyên giáp đã phát biểu: “lịch sử Đảng đã ghi bằng net son tên của thành phố huế, thành phố tuy nhỏ nhưng đã cống hiến rất xáng chong

từ hiện thực kiêu hùng của huế, mà hàng phủ ngọc tường cho rằng: “Sông Hương làng dòng sông của thời gian ngân vag, của sử thi viết dưới màu cỏ la la xanh NGUồN CủA THI CA NGHệ THUậT. hương và tôi hy vọng đã nhận xét một cách công bằng về nó khi nói rằng dòng sông ấng ấng bhmt n. cao bá quás đã từng nhìn sông hương mà thốt lên rằng: “trường giang như kiếm lập thiên” .thu bồn nhìn dòng nước lững lờ của song hương mà bâng khu

“with song dùng dằng with song không chảysông chảy vào lòng nên huế rất sâu”

và với nguyễn trọng tạo, hương giang lãng đãng một bầu khí quyển huyền thoại thi ca giup nhà thơ thăng hoa những vần thơ mê

“With Sông đám cưới huyền trânbỏ quên dải lụa pHân trên nguồnhèn chi thơm thảo nỗi bomồnniềm riêng nhuộm tim hoàng hôn ến giờcon sông nửa thực nửc nửc nửc nửc nửc nử

qua những trag kí tài hoa của hoàng phủ ngọc tường sông hương hiện ra với những vẻ ẹp dịu dàng, tinh tế, gip pHần làm choc huế trở nên một bức tranh sơn thu hơn thế, song hương còn là dòng song lịch sử, văn hoá, thơ ca, nghệ thuật. nó đã là một phần trong đời sống tâm linh của người huế trầm mặc, sâu sắc.

cùng là vẻ ẹp trữ tình, cùng ược thể hiện qua ngòi bút tài hoa, uyên bác nhưng ở song đà, nguyễn tuân chủ yếu th ện vẻ d. hương lại tập trung tái hiện vẻ đẹp văn hóa giàu chất trữ tình của dòng hương giang. Sông đà ượC Miêu tả từ góc nhìn ịa lý còn sông hương lại ược nhìn trên pHương diện văn Hóa, lịch sử.tất cả điều đó đã tạo nên một ấn ấ đồng thời mang đến cho họ một cái nhìn mới mẻ, đa dạng về vẻ đẹp của thiên nhiên tổ quốc.

qua hai tác phẩm “người lái đò sông đà”- nguyễn tuân và “ai đã ặt tên cho dòng sông hấp dẫn của hai with song quê hương. nó không chỉ mang net đẹp của thiên nhiên mà nó còn mang nhiều giá trị văn hóa, địa lý, lịch sử độc đáo. qua đó thể hiện vẻ đẹp đa dạng, phong phú của cảnh sắc quê hương, bộc lộ tình yêu thiết tha, gắn bó với đất viấn.

so sánh hình tượng song Đà và song hương – mẫu 7

từ xưa đến nay thiên nhiên luôn là một nguồn cảm hứng vô tận với các nhà thơ, nhà văn làm đề tài sáng tác. nếu như những thi nhân, văn nhân trung ại hướng tâm hồn mình với mây, hoa, tuyết, nguyệt, cầm, kì, thi, những th edo vui tao nhã ở ạ ì nh, thi, thi, nhi, những tt. về cảnh sắc thiên nhiên của đất nước, của with người trong thời đại đổi mới.

họ luôn tìm thấy trên quê hương có những vùng núi non tuyệt đẹp, những di sản thiên nhiên đáng để con người trân trỿn, lulyƻn. và sông nước chính là một trong những cảnh thiên nhiên tươi đẹp ấy, dòng sông với dòng nước chảy, với lịch sử hình thành cũng như những đặc điểm độc đáo về địa lý đã khơi gợi trong lòng các nhà văn những cảm xúc dạt dào nhất khiến họ phải cầm but và sáng tạo nghệ thuật. “người lái đò song Đà” -nguyễn tuân và “ai đã đặt tên cho dòng song?” – hoàng phủ ngọc tường được ra đời từ chính sự thôi thúc trước cái đẹp của các nhà văn. tuy ược sáng tác ở những khoảng thời gian khac nhau nhưng ở cả hai tac phẩm ều tái hiện thành công vẻ ẹp trữ tình, ằm thắm của những dòng sông sông quê hương.

viết về đề tài song nước đã có nhiều bài thơ, bài văn rất thành công. ta đã ược chiêm ngưỡng một dòng sông mênh mông, hoang vắng, buồn man myc thấm ượm nỗi nhớ nhà trong “tràng giang” bên kia song Đuống” của hoàng cầm. nếu những bài thơ trên chỉ là điều kiện, chỉ là cái cớ ể các nhà thơ bày tỏ lòng mình thì ến với “người lái đò song đđà” và “cho? người đọc mới cảm nhận được rõ net về một tác phẩm viết về dòng song thực sự. dưới ngòi bút của các nhà văn hình ảnh dòng song “độc bắc lưu” và hình ảnh dòng sông của xứ huế mộng mơ hiệ lên mang nhiều đác đát chung.

cả hai nhà vă ều khắc họa hình tượng dòng sông với vẻ ẹp, dáng vẻ phún, đa dạng ở nhiều khoảng thời gian, không gian, với mkhá đi. dòng song Đà trước tiên được nguyễn tuân có lúc nhìn ngắm như một người xa lạ, có lúc lại như một cố nhân thân thuc; có khi ngắm nhìn song Đà từ trên cao , khi lại tiến đến cận cảnh để nhận ra rõ hơn vẻ đẹp của nó. về thời gian, song đà ược nhà văn chiêm ngưỡng ở cả bốn mùa: xuân, hạ, thu, đông- mỗi mùa lại đem ến cho tho giả những tững túmẰ c. qua đó nhà văn muốn đưa đến cho người đọc một cái nhìn đa dạng, toàn diện về vẻ đẹp của with song yêu thương. với dòng song hương , hoàng phủ ngọc tường cũng thể hiện thành công vẻ đẹp hoàn chỉnh về nhiều góc độ của nó. nhà văn đã ghi lại được vẻ đẹp phong phú của song hương lúc ở thượng lưu, ở ngoại vi, ở giữa lòng thành phố huế. và như vậy dường như vẫn chưa ủ, ông còn mang ến cho người ọc một cái nhìn ầy ủ ủ hơn về sông hương qua vẻ ẹp trongà vử thech, the ch. có thể nói, cả hai nhà văn đã tái hiện thật độc đáo và đa dạng vẻ đẹp của dòng song gắn bó tha thiết với mình qua nhiỰunkhu phơ. chính điều đó đã tạo nên sức hấp dẫn, sự lôi cuốn cho người đọc, để lại trong họ nhiều ấn tượng đt.p>

ể có ược tác phẩm hay như vậy, ể làm nổi bật ược vẻ ẹp trữ tình của hình tượng dòng song đó cả ều phải vải qua trả. Ở mỗi nhà văn lại có cách diễn ạt và cảm nhận riêng, canción họ lại bắt gặp, ồng điệu tâm hồn trong sự khả năng quan sát ling song tin quah tế, song. vẻ đẹp của dòng song cũng vì thế mà càng đậm net hơn, ấn tượng hơn. cả hai with song ều ược ví như những người with gái trẻ trung mang trong mình những vẻ ẹp trong sáng, tinh khôi “with song đà tuôn dài tuôn dài nhưál mộctó tóctó; đầu tóc, chân tóc ẩn hiện trong mây trời tây bắc bung nở hoa ban hoa gạo tháng hai”; “người gái đẹp nằm ngủ mơ màng giữa cánh đồng châu hóa đầy hoa dại”… bằng vốn hiểu biết phong phú, bằng sự liên tưởng, tưởng tượng độc đáo các nhà văn đã vẽ lên bức tranh thiên nhiên miền sông nước với vẻ đẹp Trữ tình ằm thắm tạo nên ấn tượng mạnh mẽ trong tâm hồn người ọc ồng thời làm sống dậy trong họ tình cảm yêu thương, niềm tự hào với vẻi vẻ ẹ

bên cạnh những net chung độc đáo, vẻ đẹp trữ tình của hai con song còn mang những net riêng vô cùng đặc sắc. Đầu tien là vẻ đẹp của dòng song Đà. con sông đà hùng vĩ dài trên năm trăm cây số, ở nơi thượng nguồn nó mang một vẻ ẹp hào hùng và thách thức, vậy mà vượt qua đoạnng nguồn dòng sông thộnh ữnm, manght, thath ữtht, thath ữht, thatht, thatht, thatht, thath, thath, thath, thath, thath, thath, thath, thath, thath, thath, thath, thath, thath, thath, thhad, thhá ữ thth ữtht, thhá ữ tht. bình, yênả; nó giống như một cô thiếu nữ xinh đẹp trút bỏ cái vẻ “đỏng đảnh” để trở về với vẻ đẹp dịu dàng lãng mạn của mình- một nét tính khác của sông Đà được nguyễn tuân dùng ngòi bút tài hoa để miêu tả mang đậm chất chữ tình. và cũng giống như with song Đà khi hung bạo, nó được with người luôn khát khao tìm kiếm cái đẹp kia miêu tả ở nhiều góc độ. lúc thì nhà vĂn nhìn with sông từ trên tàu bay, từ trên cao, có lúc lại nhìn qua đám mây mùa xuân, khi nhìn qua đá mùa thu, có khi tac gic ảng ằng ằng ằng ằng ằng ằ ằng ằng ằng ớng ớng ớng ớng ớng ớng ớng ớng ớng ớng ớng ớng ớng ớng ớng ớng ớng ớng ớng ớng ớng ớng. thì vui mừng, xa thì nhớ nhung. cũng có khi bằng đôi mắt lịch sử, của hồi ức, của quá khứ, và ở điểm nhìn, with song Đà lại có một vẻ đẹp kháu. KHÁT KHAO Tìm ếN MộT CAI Vẻ ẹP MớI HOàN Mĩ CUEG BảN TINH CủA MộT NGườI NGHệ Sĩ LUP MONG MUốN Tìm KiếM Sự MớI Lạ ộ with song đầy ghềnh thác tung bọt trắng xóa nhìn từ trên xuống ngoằn ngoèo như một cái dây thừng. rồi có lúc nó lại giống như một thiếu nữ màc lẽ nói đúng hơn là một tiên nữ giáng trần khiến cho ng ười mẩn: “hiện trong mây trời tây bắc bung đốt nương xuân”.

cũng giống như rất nhiều những câu văn đó nữa, câu văn ngân vang lên như một bài thơ, dòng song giờ đy trở n thật hi hi. bắc. và vẻ đẹp của song Đà không bao giờ nhàm chán. Ở mỗi thời điểm khác nhau người ta lại thấy sông đà trong một dáng vẻ, hình hài khác nhau: “Mùa xuân dòng xanh ngọc bích chức sước sông đà khôitor Vì rượu bữa, lừ cai màu ỏ ỏ giận dữ ở một ng ng bất mãn, bực bội gì mỗi ộ ộ ộ ộ ộ ộ ộ ộ ở ườt ườt ườt ườt ườt ườ ườ đ đ đ đ đ đ đ đt đt đt đ chỗ cho những cái sơ sài, tất cả đều phải là tuyệt đỉnh.

không gian lắng đọng trong vẻ đẹp của “bờ song Đà, bãi song Đà, chuồn chuồn bươm bướm song Đà”. nguyễn tuân đã gợi lên vẻ đẹp của song Đà bằng hai từ “gợi cảm”. Và quả thực, vẻ ẹp thơ mộng của dòng sông khiến cho người ngoạn cảnh gặp lại cảm giác “ằm ằm ấm ất bim”, gthi trong vẻ ẹp của sông đà, họ cảnh “yêu hoa tam nguyệt ha dương châu“ cba lý vẻ ẹp như trag nghiêm trong mạch cổng ường thi, vừa lắng ọng về một thời li, trần, lê vừa bâng khuâng cảm gic vềm vềm Cảnh come sông ở đây lặng tờ. bong người. cỏ gianh ồi number đang ra nhưng nõn bup. vừa vượt qua ghềnh thác sông Đà, ai nghĩ sông Đà lại có một quãng sông lặng tờ đến vậy? ấy thế mà điều đó lại đang hiện hữu. Đến quãng sông này, sông Đà như một dòng sông vắt qua thời gian, như một chứng nhân im lặ ng đang âm thầm đóng góp vẻ đẹp cụt choa m nhà văn đã để cho dòng cảm xúc dào dạt thốt lên thành lời đối thoại vi thiên nhiên ven. dường như with người muốn hoà mình cùng cảnh vật để chiêm ngưỡng vẻ đẹp đầy sức cuốn hút của dòng song. bờ song lúc này như biến thành một bờ cổ tích. giữa with người và thiên nhiên có một mối chan hoà, giao cảm và ồng điệu tuyệt vời: “with hươu thơ ngộ ngẩng ầu nhung khỏi Áng cỏng ìch, ìch. hươu vểnh tai, nhìn tôi không chớp mắt mà như hỏi tôi bằng cái nói riêng của with vật lành: “hỡi ông khách sông đà, có ông cũng vừng thất. Đàn cá dầm xanh quẫy vọt lên mặt song ,bụng trắng như bạc rơi thoi. tiếng cá đập nước song đuổi mất đàn hươu vụt biến”. cuộc ối thoại tưởng tượng của nhà văn khiến cho thiên nhiên hiện hình với tất cả vẻ hoang sơ của nó, dường như nằm cngoài nhữ nhỿ. Có lẽ ở nơi đây chỉ có thiên nhiên làm chủ vẻ ẹp của chính mình và with người chỉ đeng vai trò là một “ông khách” thƺṻn ngo.p giữa with người và thiên nhiên có một một mốt mốt mốt mốt mốt mối qua hệ mọi chuyển động dường như đều cố gắng để không làm ảnh hưởng đến cái dong chảy tĩnh lặng như thời tiụn sy. qua khứ và hiện tại đan xen khẳng định vẻ đẹp bất biến theo thời gian.

ngòi bút và ngôn ngữ của nguyễn tuân tràn đầy âu yếm và nâng niu. mỗi câu chữ đều quyện chặt tình yêu với with song thể hiện sinh động qua biện pháp nhân hóa. màu sắc và hình ảnh hiện lên đẹp như một bức tranh. nhà văn đã khiến cho bức tranh ấy mang một vẻ đẹp hoàn hảo, độc đáo và đầy ấn tượng. Có Dòng Sông, Co NướC Sông, Cảnh Vật Hi Bên Bờ Sông NHưNG đó phải là with Sông Như Một ang tag tóc trữ tình, bờ sông như một bờ tiền sử, như một nỗi nỗi nỗi nỗi nỗi nỗi nỗm cổm song Đà đẹp! đó là điều không thể phủ nhận. nhưng với nguyễn tuân dòng song mang một vẻ đẹp hoàn mĩ. nó không chỉ đơn giản là một dòng song chảy tràn qua núi rừng tây bắc mà trở thành một sinh thể sống động, một linh hồn tinh tế vy. dòng song Đà hùng vĩ, hiểm trở là kẻ thù, là thách thức, là một kẻ “hằng năm đời đời kiếp kiếp làm minh làm mẩy ng”; vượt qua đoạn thượng nguồn nó đã trở thành một cố nhân. Và khi trước cảnh: “dải sông đà bọt nước lênh đênh- bao nhiêu cảnh bấy nhiêu tình” sông đà trở thành “người tình nhân chưa biết” … ọc chiếm tình yêu với song núi, giang san. nhà văn đã hát lên những lời ngợi ca say sưa về vẻ ẹp trữ tình tuyệt vời của song đà như một khúc ca hùng tráng, ngập tràn với với yêu.

ến với dòng sông của xứ huế thơ mộng, như một “hướng dẫn viên du lịch” tài nĂng hoàng pHủc ngọc tường đ đem ến cho người ọc một cai nhì vôc ông ông ông ton ton trữ Ở thượng nguồn song hương mang vẻ đẹp huyền bí, chẳng phải ngẫu nhiên nhà văn lại gọi dòng song như một “bản tr cờng ca”. Ở nơi khơi nguồn của dòng chảy, gắn liền với ại ngàn trường sơn hùng vĩ, with sông toát lên vẻ ẹp của một sức sống ménh liệt, vừa hùng vĩ, vừa trữ /p>

tại nơi rừng đại ngàn sông hương “như một cô gái di-gan phóng khoáng và man dại” đây là một liên tưởng thú vị và độc đáo. với hình ảnh so sánh này, nhà văn đã khắc vào tâm trí người ọc một ấn tượng mạnh mẽ vẻ ẹ ẹp hoang dại nhưng cũng tìrấtông with. không những thế tác giả còn nhân hóa dòng song khiến nó hiện lên như một with người có cá tínnh, tâm hồn “rừng già đã hun đonc cho nó một bản l. ra khỏi rừng già, song hương trở thành một “người mẹ phù sa” của một vùng văn hóa xứ sở. Nó không chỉ giúp người ọc có thêm một góc nhìn, một sự hiểu biết vẻ vẻ ẹp hùng vĩ, man dại, ầy chất thơ của sông hương mà còn mang ến một ca nhì sáng tạo đ tồn văn hóa của một vùng thiên nhiên, xứ sở. song hương chính là một khởi nguồn, một sự bắt đầu của một không gian văn hóa- văn hóa huế.

khi ở ngoại vi thành phố huế nhà văn đã cảm nhận “sông hương như một người gái ẹp nằm ngủ mơ màng giữa cánh ồng âc ế. từ đy thủy trình của with song khi nó bắt ầu về xuôi tựa như một cuộc tìm kiếm có ý thức trong một câu chuyện tình and lãng mạm tím nhuổ. dòng sông lúc này mang một dáng vóc mới ầy khát khao và lãng mạn “sông hương đã chuyển dòng một cach liên tục, vòng giữa khuc quanh ột ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng GAI ẹP ”KHÁ GIAN TRUâN Và NHIềU THử THHI NÓ PHảT qua một loạt chướng ng ạt: nhưng chính trong qua trình ấy nó lại cơ hội khoe tất cả vẻ ẹp của mình phủ ngọc tường còn thy ược ở dòng sông này một vẻ ẹp khác nữa sâu lắng hơn, bí ẩn hơn đó là vẻ trầm mặc như triết lý, như cổ cổng h. sông hương cũng chuyển mình ngày đêm bên những lăng tẩm thành quách của vua chúa thời nguyễn, with song hiền hòa ở ngoại vi thành phố huế như đang nép mình bên giấc ngủ nghìn năm của những vua chúa phong kín trong lòng.

ến khi sông hương ổ vào thành phố tương lai của nó, “Nó đã Kéo Một nét thẳng thực yên tâm Theo hướng tây nam-đông bắc…, nó đã thấy chiếc cầ nhỏ nhắn như vành trăng non”. nhà văn đã dành cho song hương một tình cảm trìu mến, thân thương. có như vậy, ông mới liên tưởng trạng thái song hương uốn một cánh cũng rất nhẹ sang cồn hến như một tiếng “vâng” không and nói ra tn. Đôi mắt sâu sắc của nhà văn đã nhìn ra mối quan hệ biện chứng giữa dòng song hương mềm mại với with người xứ huế. Sông Hương dịu dàng, Duyên Dáng NHư đã Map in. nhiều dòng sông nổi tiếng thế giới như sông xen của pari, sông đa-nuū những ánh lửa thuyền chài của một linh hồn mô tê xưa cũ mà không một thành phố hiện ại nào còn nhìn thấy ượược”. nhà văn quý điệu chảy lững lờ của song hương qua thành huế. Ông cho rằng “Đây là điệu slow tình cảm dành riêng cho huế, có thể cảm nhận được bằng thị giác qua trăm nghìn ánh hoa đăng bồng bềnh vào những đêm hội rằm tháng bảy… chao nhẹ trên mặt nước như những vấn vương của một nỗi long.”

<p mà ông còn nhìn song hương như là khởi nguồn cho những giá trị tinh thần lịch sử.sông hương trong khứ qua các triều ại phong kiến ​​cáng vđang son, nó. liệt bảo vệ biên giới phía nam tổ quốc nước Đại việt. nó đã từng vẻ vang soi bóng kinh thành phú xuân của anh hùng nguyễn huệ, rồi nó đi suốt qua hai cuộc kháng chiến chống pháp và mỹ góp phần làm nên những chiến công lẫy lừng vang dội cả thế giới như lời đại tướng võ nguyên giáp đã phát biểu: “lịch sử Đảng đã ghi bằng net son tên của thành phố huế, thành phố tuy nhỏ nhưng đã cống hiến rất xáng chong

từ hiện thực kiêu hùng của huế, mà hàng phủ ngọc tường cho rằng: “Sông Hương làng dòng sông của thời gian ngân vag, của sử thi viết dưới màu cỏ la la xanh NGUồN CủA THI CA NGHệ THUậT. hương và tôi hy vọng đã nhận xét một cách công bằng về nó khi nói rằng dòng sông ấng ấng bhmt n. cao bá quás đã từng nhìn sông hương mà thốt lên rằng: “trường giang như kiếm lập thiên” .thu bồn nhìn dòng nước lững lờ của song hương mà bâng khu

“with song dùng dằng with song không chảysông chảy vào lòng nên huế rất sâu”

và với nguyễn trọng tạo, hương giang lãng đãng một bầu khí quyển huyền thoại thi ca giup nhà thơ thăng hoa những vần thơ mê

“With Sông đám cưới huyền trânbỏ quên dải lụa pHân trên nguồnhèn chi thơm thảo nỗi bomồnniềm riêng nhuộm tim hoàng hôn ến giờcon sông nửa thực nửc nửc nửc nửc nửc nử

qua những trag kí tài hoa của hoàng phủ ngọc tường sông hương hiện ra với những vẻ ẹp dịu dàng, tinh tế, gip pHần làm choc huế trở nên một bức tranh sơn thu hơn thế, song hương còn là dòng song lịch sử, văn hoá, thơ ca, nghệ thuật. nó đã là một phần trong đời sống tâm linh của người huế trầm mặc, sâu sắc.

cùng là vẻ ẹp trữ tình, cùng ược thể hiện qua ngòi bút tài hoa, uyên bác nhưng ở song đà, nguyễn tuân chủ yếu th ện vẻ d. hương lại tập trung tái hiện vẻ đẹp văn hóa giàu chất trữ tình của dòng hương giang. Sông đà ượC Miêu tả từ góc nhìn ịa lý còn sông hương lại ược nhìn trên pHương diện văn Hóa, lịch sử.tất cả điều đó đã tạo nên một ấn ấ đồng thời mang đến cho họ một cái nhìn mới mẻ, đa dạng về vẻ đẹp của thiên nhiên tổ quốc.

qua hai tác phẩm “người lái đò sông đà”- nguyễn tuân và “ai đã ặt tên cho dòng sông hấp dẫn của hai with song quê hương. nó không chỉ mang net đẹp của thiên nhiên mà nó còn mang nhiều giá trị văn hóa, địa lý, lịch sử độc đáo. qua đó thể hiện vẻ đẹp đa dạng, phong phú của cảnh sắc quê hương, bộc lộ tình yêu thiết tha, gắn bó với đất viấn.

so sánh hình tượng song Đà và song hương – mẫu 8

từ xa xưa, cuộc sống của with người luôn có sự gắn bó mật thiết với vạn vật của tự nhiên. cùng với vầng trăng và bầu trời, cỏ cây và hoa lá… dòng song cũng là một trong những “người bạn” gần gũi và nghĩa tình với nhân sinh. bởi thế mà dòng song đã không ít lần trở thành hình ảnh được biết bao văn nhân, thi sĩ gửi gắm những tâm tư, nềmûi nin. Với nguyễn tuân và hàng phủ ngọc tường, nỗi nềm và tâm tư ấy ược bộc lộ thông qua vẻ ẹp trữ tình của sông đà và sông hương hai hai tac pHẩ ng “ng” ng “? cùng tìm hiểu, phân tích và so sánh vẻ đẹp trữ tình của song Đà và song hương qua bài viết sau.

strong tùy bút người lái đò song Đà, nhà văn nguyễn tuân đã xây dựng con song như một nhân vật có tính cách, rất cụ thể và sinh đ. trước khi so sánh vẻ đẹp trữ tình của song Đà và song hương, ta cần tìm hiểu và phân tích vẻ đẹp trữ tình của song Đà.

dưới lời giới thiệu của nguyễn tuân, dòng sông đà hiện lên với hình ảnh của một dòng sông hung bạo, thế nhưng ằng sau lạ hudáng vạ. Ban ầu, dòng sông ược miêu tả bởi sự hợp thành của những khúc sông, bờá đá dựng várs thành, những quãng sông, lòng sông thắt hẹp nhưt hầt hầt hầt hầt hầt hầt hầt hầt hầt hầt hầt hầt hầt hầt hầt

từ trên cao, nó không khác gì “cai dây thừng ngoằn ngoèo” với “từng nét sông ra trên ại dương đá lờ lờ bong mây ấy đãc lúc thật dịu dàng thấp thoááng hình ảnh của một người thiếu nữm diễm kiều khi “with sông đà tuôn dài tuôn dài như một ang tag tóc trữ tình, ầ hoa gạo tháng hai và cuồn cuộn mùi khói núi mèo đốt nương xuân”.

Đó là sự liên tưởng bất ngờ và táo bạo gợi vẻ đẹp nên thơ, huyền ảo của dòng song. chính cái vẻ mềm mại, trữ tình và quyến rũ ấy đang ôm ấp trong mình cái “chất nguyễn tuân”. với thiên nhiên tây bắc, ông dành cho nó một tình cảm thiết tha còn xét về tài năng người nghệ sĩ trong nghệ thuật miêu tả, ông chính là người đội trưởng tài tình khi chỉ huy được cả một đội quân ngôn từ hùng hậu của minh.

vẻ đẹp trữ tình của song Đà còn phản quang qua màu nước của nó. cùng trên một dòng song nhưng đã có biết bao sắc màu biến đổi diệu kì vào những thời điểm khác nhau. nếu “mùa xuân dòng xanh ngọc bích”, thì vào mùa jue “nước song Đà lừ lừ chín đỏ như da mặt một người bầm đi vì rữa”.

tác giả quả thật đã có sự cảm nhận hết sức tinh tế và độc đáo khi miêu tả màu sắc của dòng song. những màu sắc của dòng song ấy có được là nhờ vào sự quy chiếu, liên tưởng của tác giả lên những sự vật và những. nếu sắc xanh được cảm nhận qua vẻ đẹp của làn mây ngọt ngào tràn đầy sức sống thì ánh đỏ khiến người đọc dễ hình dung đến sứ mệnh của con sông khi phải oằn mình chở nặng phù sa để đắp bồi cho bãi biển xanh tốt.

thế nên sông đà không thể nào là một dòng sông đen như “thực dân phap đã đè ngửa with sông ta ra ổ mực tây vào mà gọi bằng một cai tên tây lao lao lế bởi những màu sắc tươi tắn ấy.

không chỉ thể hiện sự trữ tình, thơ mộng ở hình dáng, màu sắc mà quang cảnh hai bên bờ song Đà cũħn góp phạn ạo ạt nên nhép. Trước cảnh chuồn chuồn, bươm bướm rập rờn trên bờ bã sông đà, tac giả đã ghi lại cảm giác của mình bằng một von ầy thiện cảm: “chao ôi, trông with sông vui như vui như nối lại chiêm bao bị đứt quãng”.

niềm vui khi hiện diện trước bờ bãi sông Đà ấy hẳn đã bắt nguồn cho sự hình thành của mối quan hệ thiện tình giữa cệ v. Dù tâm tính người cố nhân ấy biến ổi khó lường nhưng tac giả vẫn cảm thấy “ằm ằm ấm ấm ấm” bởi không khí thân thương, gần gũi củnh n ơi ơy. Không chỉ vậy, nét hoang dại bởi sự Lặng tờ của quãng sông, cach đàn hươu ngốn ngọn cỏ gianh ẫm sương đêm và cả tiếng cả ập nước sông như gọi with ng…

so sÁnh vẻ ẹp trữ tình của song đà và song hương, ta không thể quên phân tích hình tượng song hương trong tác phẩm ai đã ặt tênnn cho dòc s.

vẻ đẹp của song hương lại được gợi nên từ chính trong cuộc hành trình tìm kiếm tình yêu của nó. mặc dù ở nơi khởi nguồn, song hương tựa như:

“Một bản trường ca của rừng già, rầm rộ giữa bong cây ại ngàn, ménh liệt qua những ghềnh thác, cuộc xoáy như cơn lốc vào những đáy vực bí ẩ giữa những dặm dài chói lọi màu đỏ của hoa đỗ quyên rừng.”

nhưng nó vẫn không thể giấu đi net phóng khoáng và man dại như một cô gái di-gan của mình. Thế mà, khi she vừa ra khỏi rừng, sông hương bỗng chốc đã thay hình ổi dạng ể “mang một sắc ẹp dịu dàng và trí tí” và “trở thành người mẹa sa của một vởt vở.>

ến ngoại vi thành phố, dòng song là “người gái ẹp nằm ngủ màng giữa cánh ồng châu hóa ầy hoa dại” ể ượcngười tình đn mong ờ n ạn. vì ược đánh thức nên bao nhiêu sức sống như ngời lên trong cách “chuyển dòng liên tục”, “vòng giữa khúc quanh ột ngột” và “uốn mìưng theo nhột

khi trôi giữa hai dã ồi sừng sững như thành quách, dòng sông mềm như lụa với màu nước pHản quang, lung linh, quyến rũ, ướm xan chim, quyến rũ, ướm x Với sự u tịch, kiêu hãnh âm u của rừng thông, sông hương lại khoac lên vẻ trầc “như triết lía, như cổ, kéo d. tiếng chuông của chùa thiên mụ ngân nga tận bờn bờn bờn bờn bờn bờn bờn bát ngát tiếng gà.”

sau đó, Sông Hương đã uốn một Cánh Cung Rất NHẹ Làm Cho Dòng sông như mềm hẳn đi như một tiếng “vâng không nói ra của tình yêu”, Nó vui hẳn lên khi về trong gi tác giả đã liên tưởng đến điệu nhạc trữ tình, thiết tha dành cho huế trước dòng chảy trôi chậm, thực chậm của dòng sông bao nhiêu nét hoang dại, rầm rộ trước kia đã hóa thành kín đáo, dịu dàng bởi dòng chảy tựa một điệu slow sâu lắng, nhịp. Trong sự liên tưởng của tac giả, sông hương còn thấp thoáng trong hình ảnh của một người tài nữ đánh đàn lúc đm khuya đt chứt chứt nhihi tâu tâm sựm sựm sựm.

trước khi giã biệt thành phố huế, sông hương giống như người tình dịu dàng, chung thủy không muốn rời huế nên “rẽ ngoặt Sang hướng đng tây ể ể ể tác giả đã ý nghị gọi đấy là nỗi niềm vương vấn và cả một chút kín đáo của tình yêu. sự kín đáo ấy gợi đến hình ảnh nàng kiều trong đêm tình tự trở lại tìm kim trọng để nói một lời thề. Tóm lại, vẻ ẹp của sông hương trong thủy trình của nó ược cảm nhận và miêu tảng bằng tình cảm tha Thiết với huế, bằng vốn văn văn Hóa pHú và bằng cai ca ắ nh.

sông hương là dòng song của văn hóa thi ca. toàn bộ nền âm nhạc cổ điển của huế đã sinh thành trên mặt nước của dòng song này. chính vì thế, song hương có một vai trò quan trọng trong việc bồi đắp và làm phong phú đời sống tâm hồn của with người đất kinh kỳ.

không chỉ vậy, song hương còn là nguồn cảm hứng bất tận cho các văn nghệ sĩ. Trong cach cảm nhận tinh tế của tản đà, no hi trong bóng chiều bảng lảng của hồn thơ bà huyện thanh quan và phút chốc phục sinh mạnh mỽ qua vần thƯt c

“hương giang ơi dòng song êmqua tim ta vẫn ngày đêm tự tình”

“dòng song ai đã đặt tênĐể người đi nhớ huế không quên”

“with song dùng dằng with song không chảysông chảy vào lòng nên huế rất sâu”

tên gọi song hương qua câu chuyện huyền thoại cùng với cách đặt nhan đề đã gợi lên nhiều ý nghĩa. tích cũ kể việc nhân dân hai bên bờ sông vì cảm mến con sông xinh đẹp nên đã nấu nước của trăm loài hoa đổ xuống dòng sông để làn nước được thơm mãi đã cho thấy vị trí của dòng hương giang trong lòng mọi người quan trọng đến nhường nào. cách sử dụng câu hỏi tu từ “ai đã đặt tên cho dòng song?” đã thể hiện sự tha thiết trong tình cảm của tác giả dành cho dòng song vì chẳng hay ai đặt tên mà lại hay đến thế, trữ tình đ>

vẻ đẹp trữ tình của song Đà và song hương có những điểm tương đồng đáng chú ý. Trước nhất, vẻ ẹp của hai with sông đã ược khai phá trên các pHương diện ịa li, văn Hóa, điện ảnh… và thông qua cach khai pha ấy, người ọ >

vẻ ẹP trữ tình của sông đà và sông hương càng ược thể hi hi cụ thể, Sinh ộng thì ta lại càng cảm nhận ược Trong đó tình cảm, của đất nước. cuối cùng mục đích của sự thể hiện đó của nguyễn tuân và hoàng phủ ngọc tường chắc hẳn là muốn mọi người cũng nêtrut biết.

nét khác biệt ở vẻ đẹp trữ tình của sông Đà và sông hương có lẽ được thể hiện rõ ràng nhất khi hai tác giả đã miêu tả những ấn tượng của các dòng sông bằng những tài năng nghệ thuật của riêng mình.

khi viết về vẻ ẹp trữ tình của song đn, nguyễn tuân đã làm nổi bật sự trữ tình bên cạnh nélnh cách khác là sông bạò dogônquó củ. còn với hoàng phủ ngọc tường, nhà văn lại đặc biệt thành công khi sử dụng biện pháp so sánh và liên tưởng để khai thác vẻ d cong hang. cách viết của tác giả không chỉ ơn thuần cho người ọc cảm nhận ược là nét trữ tình gắn với thủy trình, thi và tgin gọa mọún của của. hello.

sông Đà hiện lên trên trang viết của nguyễn tuân với những net đẹp quý giá đã góp phần làm cho hình ảnh của người lang đẹtm. trên cái nền của bức tranh thiên nhiên với điểm nhấn là dòng sông, sự hiện diện của người lái đò là minh chứng nổi bậg tog tà cho “thứ c.”

với “ai đã ặt tên cho Dòng sông?”, Sông Hương đã ược hoàng pHủ ngọc tường hết lời ngợi ca và đó cũng chính là lời ngợi ca mà ông dành cho thông qua sự bày tỏ và gửi gắm tình yêu quê hương, đất nước của mình.

như vậy, khi tìm hiểu sự khác biệt trong vẻ ẹp trữ tình của sông đà và sông hương, ta thấy hình ảnh hai dòng sông mang phong cach riêng của hai nhà vă . Đó không chỉ là tình yêu dành riêng cho dòng sông chở nặng những tư, nỗi niềm của những người nghệ sĩ mà suy rộng hơn còn là tình y n. thể biến những hình ảnh rất ỗi gần gũi, bình dị thành thành điểm nhấn rất thơ mộng, trữ tình trong bức tranh thiênƻcẛn c.

so sánh hình tượng song Đà và song hương – mẫu 9

thiên nhiên muôn đời này vẫn là người bạn thiết thân của các văn sĩ nói chung và những nhà văn việt nam nói riêng. bởi vậy, hình ảnh thiên nhiên của non song đất nước đi vào những trang văn của các tác giả văn họt đáng yêu đáng mến gran. những dòng song việt nam trong văn học cũng được nhìn nhận dưới vẻ đẹp thơ mộng và trữ tình quyến rũ đến kì lạ. chỉ qua hai tùy bút người lái đò song Đà (nguyễn tuân) và ai đã đặt tên cho dòng song? (hoàng phủ ngọc tường) ta đã cảm nhận được điều đó.

diễn đạt vẻ đẹp trữ tình của song Đà, nguyễn tuân đã dùng những trang văn đậm chất thơ, lắng sâu xúc cảm trữ t. with song Đà “tuôn dài như áng tóc trữ tình…” câu văn dài chất chứa niềm yêu say mê của tác giả đối với song Đà. biện pháp so sánh không chỉ gợi chiều dài của dòng song mà còn cảm nhận về dáng hình, dòng chảy của nó. song Đà trong một sự vận động, chảy trôi miên man, vô tận. song Đà hung dữ đã được thay bằng hình ảnh một with song mềm mại, uốn lượn, được hình dung như mái tóc của ngƺời thi. hình ảnh gợi cảm, duyên dáng, tình tứ, có khả năng tạo ra những trường liên tưởng rộng lớn qua trí tưởởng ủnà ng sinh cn. Sông đà Là Linh Hồn Tây Bắc, NướC Mây, ất trời nhưi nối liền một dải “ầu tóc, chân tóc ẩn hiện trong mây trời tây bắc… cuồn cup mù khói number ốt ốt nương xu câu văn xuôi vừa giàu chất tạo hình vừa thấm đượm chất thơ. nguyễn tuân nhìn sông đà ở nhiều góc ộ, soi chiếu nó ở nhiều phương diện, ể rồi ở pHương diện nào cũng tìm những nét ẹp của nó, khi thì nhi nhi, khi khi khi khi khi khi khi khi ạ ả ạ thi ạ ạ ạ th. ngang song Đà, khi nhìn từ trên xuống, khi nhìn từ dưới lên…sông Đà được cảm nhận như một sinh thể sống có linh hồn. sắc nước song Đà có khi là màu xanh trong suốt, rực sáng đến diễm lệ, có khi là sắc đỏ đậm đặc đến bầm tím. những hình ảnh ấy tac ộng mạnh mẽ vào giac quan của người ọc, tạo những trường liên tưởng mà khi tiếp nhận, người ọc luôn cảm giác bất ng.

sông Đà được nhìn như một cố nhân, thể hiện mối tri âm, tri kỉ của tác giả với with song. Đã là cố nhân thì gần thương, xa nhớ, bởi vậy, những câu chữ của nguyễn tuân tràn đầy âu yếm, nâng niu, trân trọng. mỗi dòng, mỗi chữ đều quyệt chặt tình yêu với with song, thể hiện sinh động qua biện pháp nhân hóa. những câu văn lúc này giống như những câu thơ tuyệt but của đời Đường khi xưa, lắng sâu trong màu sắc cổ điển. song Đà là một cố nhân nhưng gặp lại song Đà, lúc nào thi nhân cũng cảm thấy ngỡ ngàng. vẻ đẹp song Đà luôn đem đến cho người ta sự say mê, ngỡ ngàng, cuốn hút. mỗi lần gặp lại, niềm say mê lại càng lớn hơn. DườNG NHư Có MộT Sự Liên Hệ Nào đó Giữa Không Gian ầy sức sống của mảnh ất dương châu Trong câu thơ của lí bạch với không gian rực rỡ của sông đà. từ ánh sáng của dòng song mà bắt thành ánh nắng tháng ba Đường thi thì quả là tài hoa. tình tri kỉ của người xưa như truyền những xúc cảm “đằm đằm, đầm ấm” cho nguyễn tuân gặp lại song Đà.

bờ song Đà được miêu tả bằng những câu văn đậm xúc cảm hoài niệm: “hoang dại… cổ tích tuổi xưa”. I sing Đà đẹp vẻ đẹp cổ kính, gần gũi, tha thiết. cái hoang dại của dòng sông ược so sánh với nét sơ của bờ tiền sử, cái trẻ trung của dòng sông ược so sánh với nỗi niềm hồn tíọ nhiên c. nguyễn tuân rất có tài khi sử dụng biện pháp so sánh. lần so sánh nào cũng khiến người ta ngỡ ngàng, thanán phục, say mê. Câu văn ưa người ọc trở vềi một thời quá vãng xa xưa, sông đà ược khoac lên tấm áo lung linh, huyền ảo, gầi nên một ném ẹp and bình, th ơng, gầnh.

sông Đà giống như một phần lịch sử dân tộc, là hồn thiêng của đất nước mang theo khát vọng ngàn đời của with người. không phải đến nguyễn tuân mới phát hiện ra vẻ đẹp song Đà mà net đẹp của dòng song ngàn đời vẫn thế. những câu văn giúp người đọc cảm nhận dòng chảy của thời gian lịch sử. dòng song từ qua khứ đến hiện tại, trôi chảy đến tương lai. dòng chảy của song Đà là dòng chảy của lịch sử, đất nước. những câu văn đậm chất thơ, chứa chan xúc cảm trữ tình. phải chăng chất thơ ấy chính là chất thơ “hoài cựu” (nguyễn Đăng mạnh) dưới net bút tài hoa của người nghệ sĩ. những câu văn đắm chìm trong qua khứ rồi lại ngỡ ngàng, giật mình khi quay trở lại hiện tại. Âm thanh của tiếng còi xúp lê chính là tín hiệu của cuộc sống mới, thể hiện những net đẹp hiện đại. giữa bức tranh ầy chất thơ của đôi bờ song đa, giữa dòng chảy êm ềm của thời xưa cũ, không gian tĩnh lặng khôn cùng, nhộ tt văn thà vănth. Đó không chỉ là một âm thanh đơn thuần mà còn là âm thanh của nỗi niềm, ước mơ, khát vọng trong nhà văn. khát vọng về hình ảnh một ngày mai tươi sáng của vùng đất tây bắc đã được thắp lên trong một âm điệu lạc quan, yêu. ngòi bút của nguyễn tuân không chỉ làm người ngạc bởi sự dữ dội của dòng sông mà còn làm người ta yêu thích bởi chất trữ tình cẻy.

Bằng Trí tưởng tượng phong phú, bằng biện phap so sánh, ẩn dụ and tài hoa, ngôn ngữ điêu luy ện, cach diễt ạt ộc đáo, những câu văn giàn nhạcạt ớt ớt. trữ tình tạo vẻ đẹp rực rỡ, cuốn hút của song Đà. Ở đó tưởng chừng bao nhiêu vốn sống, bao nhiêu kho kiến ​​thức về văn học, lịch sử, ịa li, sự, thao … cùng tình and says mê đ đ ấ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ t. đẹp đẽ. cũng giống mạch văn mà nguyễn tuân đã viết về sông đà, miêu tả with sông dọc theo dòng chảy của nó, nhưng với ca tính dịu dàng của người with xứ huế, cach viết viết viết củt củ NGườI ọC MộT CảM GIÁC KHÁC, CảM GIÁC CủA MộT CAI Gì đó DịU NHẹ Cứ DEN LỏI MIêN MAN RồI TừM VàO HồN NGườI, Làm TRỗI DậY MộT CANCH ẹ song hương – with song đã đi vào thi ca với vẻ quyến rũ lạ kỳ:

“cầu cong như chiếc lược ngàsông dài mái tóc cung nga buông hờ”

dưới ngòi Bút của hoàng phủ ngọc tường sông hương đã trở thành một with người, một người with gai ẹp có tâm hồn, thy tính, dịu dàng một vẻng, ẹm ẹm ẹm ẹm ẹm ẹm ẹm ẹm ẹm ẹm ẹm ẹm. /p><p dòng hương giang thật đẹp, thật nên thơ và như một con người đầy xúc cảm chứa chan tình yêu với cố đô huế giàu truyềng v th. giữa núi rừng hùng vĩ của trường sơn, sông hương đã là bản trường ca của rừng già… và cũng có lúc trở nên dịu dàng và say đắm giữa những dặm dài chói lọi màu đỏ của hoa đỗ quyên rừng, vẻ đẹp của sông hương nơi ại ngàn thật gần với vẻ dữn mà cũng thật dịu dàng một cach hoang dại của sông đà dưới ngòi bút tài hoa của nguyễn tuân “sông đà hung bạo và và và trữ Mà ầu tóc chân tóc ẩn hiện trong mây trời tây bắc bung nở hoa ban hoa gạo théng hai và cuồn cuộn mù khói number ốt ốt nương xuân (nguyễn tuân – ngg cai dữi MộT HìnH ảNH so Sánh Thật sống ộng, Gợi cảm và ầy màu sắc văn Hóa sông hương đã sống một nửa cuộc ời mình như một côi gái di dạ, một tâm hồn tự do và trong sáng. ” rừng già đã chế ngự bản nĂng của người with gai ể “sông hương nhanh chonge mang một sắc ẹp dịu dàng và trí tí tum, trở thành người mẹ pHù sa của một vùng văn vă có thấy ngay ở trang ầu tiên dành cho song hương, tác giả đã sáng tạo một loạt hình ảnh ộc đáo ể gợi tả vẻ ẹp mang màu ănhắc vá có. từ đó tạo cảm giác sông hương khi vào lòng thành phố đã thay ổi mình, kiềm chế mình ể ể ể pHù hợp với vẻn mộng mơ, thâm trầm và cổ kíh củ đ đ đ đ đ đ. sông hương như người con gái đẹp ngủ mơ màng được đánh thức để hòa mình cùng huế, nó duyên dáng vặn mình và bước đi chậm chạp, thật quý phái uốn mình theo những đường cong thật mềm, như một cuộc tìm kiếm có ý thức … bước chuẩn bị để dòng sông đi vào lòng thành phố đã được tác giả miêu tả rất kĩ càng với một cảm xúc ở độ cao trào, một loạt hình ảnh so sánh được sử dụng để khắc họa vẻ đẹp của dòng sông một cách hoàn me. Đến chân đồi thiên mụ thì hương giang cùng tiếng chuông chùa cùng với sự thâm trầm uy nghiêm của những lăng tẩm của vua chúa nguyễn đã tạo cho sông hương một vẻ đẹp văn hóa đặc biệt mà bất kể một dòng sông nào của việt nam đều không có được. vẻ ẹp ấy ược tac giả chọn tả bằng một câu văn dài như ngân lên trong hồn người ọc, tạo một dưm âm, một ấn tượng không thể thể mờ mờ trong tí người ườc. Đó là vẻ đẹp trầm mặc nhất của sông hương như triết lí, như cổ thi, kéo dài mãi đến lúc mặt nước phẳng lặng của nó gặp tiếng chuông chùa thiên mụ ngân nga từ bờ bên kia giữa những xóm làng trung du bát ngát tiếng ga.

nếu như nguyễn tuân đã tạo cho sông đà vẻ trữ tình và hung dữ ể ể nhằm mục đích tôn vinh with người trong lao ộng, hoàng cầm tạo cho thi ca một dáng “nằ ằm nghi kng kng kng kng kng kng kng kng kng kng kng kng kng kng kng kng kng kng kng kng kng kng kng kng kng kng kng kng kng kng kng củng k sông Đuống để tạo nên hình ảnh quê hương yêu dƺữu trong Đthày Thì Hoàng phủ ngọc tường lại tạngo cho o tràn đầy sức sống, những khu vườn thơ mộng ẩn chứa trong lòng nó những con người phúc hậu, những nếp sống cổ xưa với những nét sinh hoạt tinh tế đầy văn hóa. và cái điệu chảy lững lờ như lưu luyến vấn vương của dòng hương giang đã tạo nên một môi trường tuyệt vời cho những đêm ca huế, những đêm hội hoa đĂng, những thú vui ố thơ, thả thơ trên những with thuyền giữa giữa dòng sông sông. nh như không trôi đã nâng niu góp phần gìn giữ những sinh hoạt văn hóa cổ truyền của huế, tạo vẻ ẹp riêng thu hÚt và quyn rũ khách thươp. Điệu lento tình cảm dành riêng cho huế ấy thật hợp cảnh hợp tình với những ngôi chùa cổ, những lăng tẩm uy nghi củn chốp.

song hương có vẻ ẹp riêng, đó là vẻ ẹp ặc trưng nên thơ và trữ tình của huế bởi nó mang trong mình cả một nền văn hóa của quủa x hƩ. những nét văn Hóa ặc sắc nhất ở huế, Theo tac giả, ều ược sinh ra và tồn tại cùng vẻ mặt nước lặng lờ của dòng sông, đó là những đêm hội hội hội ho cây trái xanh tươi, những lăng tẩm uy nghiêm lặng của mặt nước song hương về đêm. cả câu kiều there are nhất của nguyễn du khi miêu tả tiếng đàn của nàng kiều cũng ược sinh ra từ những ngày “nguyễn du l du l” như vậy sông hương Chỉ Mang Trong Mình Vẻ ẹp văn Hóa Mà nó còn là môi trường sản sin ra Tryn ều – niềm tự hào của văn Hó -ón thm cu c. Caô đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ kiều, thiên nhiên của mảnh đất kinh xưa đã để lại một cái bóng mông lung nhưng rất dễ nhận ra duguy thơ n”. sông hương trong cảm hứng của hoàng phủ ngọc tường không chỉ mang vẻ đẹp thơ mộng của một vùng văn hóa truyền THốNG, KHông chỉ dịu dàng một vẻ sơn thủy hữu tình mà còn là một dòng sông anh hùng như bao dòng sông khác của qu Áng việt nam, Sông Mang Trong Trong Mình Bao Bao đi của dòng sông là những trag trữ tình nhất thìng trag nói về lịch sử là những trag đáng t. ành người anh hùng sát cánh cùng dân tộc đánh giặcánh. Việt nam là ất nước có mạng lưới sông ngòi dày ặc, mỗi người việt nam ều ược sinh ra và lớn lên bên một dòng sông như lời bài hat: nht nht “màng s. thơ trẻ:

“Sinh ra ở đ đu Mà ai cũng anh hùngtất cả trảii bên một dòng sông“ quê hương việt nam mườn mượt những canh ồng mỗi with người gắn bó một dòng sông “/p>/p>/p>/p>

dù là một ngòi, một with kênh nhỏ vô danh there is làng sông hồng ngầu ỏ pHù sa, dòng sông lôn gắn bó với những chiến công lịch sử của dân tộc ề vào tác phẩm thi ca của dân tộc. Và with Sông đà Trong “NGườI Lái đò Sông đà” cho những dòng song việt nam trong văn học. qua hai thiên tùy bút, vẻ đẹp thơ mộng, trữ tình của những dòng sông việt nam hiện lên vừa chân thực vừa mơ màng chẳng những thể hiện tài năng của các tác giả mà còn khẳng định tình yêu thiết tha, sâu nặng của những nhà văn việt nam đối với non song đất nước.

…………………………….

mời các bạn tải file tài liệu để xem thêm nội dung chi tiết

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *