Giáo dục

Văn mẫu lớp 11: Nghệ thuật trào phúng trong đoạn trích Hạnh phúc của một tang gia 2 Dàn ý & 13 bài văn mẫu lớp 11

phân tích nghệ thuật trào pHUNG HạNH Phúc của một tang gia là một chủ ề ề rất hay 13 thin 13 buch buch thi văn mẫu hay được chúng tổi tổng hợp từ bài làm của học sinh giỏi. qua bài văn mẫu này các bạn lớp 11 có thêm nhiều gợi ý ôn tập, rèn luyện nâng cao kỹ năng viết văn phân tích được tốt hơn.

nghệ thuật trào phúng trong hạnh phúc của một tang gia ược vũ trọng phụng tái hiện vông thành công khi vạch trần bộ ộ ặt xã hộ tiếng cười bật lên vừa hom hỉnh vừa sắc sảo, qua đó thể hiện thati ộ ộ Coi Thường, Khinh Bỉ Cái Xã Hội âu Hóa Lố Lăng, Tầng Lớp Thị Dân Lố BịCH ươ vậy dưới đây là 13 bài tình huống trào phúng trong hạnh phúc của một tang gia, mời các bạn cùng theo dõi tại đây.

dàn ý phân tích nghệ thuật trào phúng

1. mở bài:

– giới thiệu tác giả vũ trọng phụng: nhà văn hiện thực phê phán có sức viết hăng say, được mệnh danh là “Ông vua phóng sự ực k”.

– phong cách nghệ thuật: khai thác những mâu thuẫn trong cuộc sống, phê phán lối sống giả dối của giai cấp tư cho là thượng lưu trong.

– thành công của tác phẩm chính là vạch trần bộ mặt xấu xa, giả dối của những người văn minh, âu hóa thông qua tiếng cười cayg.

2. thanks bài:

2.1. luận điểm 1: nghệ thuật trào phúng là gì?

nghệ thuật trào phúng chynh là nghệ thuật tạo nên những mâu thuẫn trong tình huống truyện, từ đó tạo nên tiếng cư ời mang

2.2. luận điểm hai: mâu thuẫn trào phúng

– mâu thuẫn trào phúng thể hiện trong nhan đề của tác phẩm. theo lẽ thường, tang gia phải gắn với đau khổ nhưng trong trường hợp này, tang gia lại mang đến hạnh phúc.

– cả gia đình ều cho rằng việc sống thọ của cố tổ là “trai lẽ thường”, là “bệnh nặng vì không bệnh gì cố” , v. Gậy vừa ho khạc, gia đình văn minh mong ông cụ chết ể ược ra mắt sản pHẩm mới, cô tuyết muốn gặp ược xuân trong đam của ông cụng. đình ấy là tập hợp của những with người “đại bất hiếu”.

– sự vắng mặt của xuân tóc ỏ khiến mọi người lo lắng bởi “thiếu ông ốc tờ xuân là thiếu tất cả, những ông thầy thuốc chính hiệu đã thất bại ho

– chi tiết cụ cố hồng cứ luôn mồm nói: “biết rồi, khổ lắm, nói mãi” mặc dù bản thân mình chả biết gì.

2.3. luận điểm 3: cảnh “đám ma gương mẫu” diễn ra đầy những sự giả dối

– cảnh đám cứ đi:

  • bề ngoài đám tang ược tổ chức long trọng nhưng chẳng khác nào đám rước nhố nhăng, hổ lốn: có ủ kiệu bát. câu đối….; người đưa tang rất đông nhưng chẳng ai thương xót cho người quá cố.
  • điệp khúc “đám cứ đi” thể hiựn sự quyến luyến giả dối, cốt yếu chần chừ, chậm chạp ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể khoe mẽ sự sự giàu có vành engrist của đam tang.
  • Đoàn phúng viếng của xuân tóc Đỏ và sư cụ tăng phú chen ngang đám tang một cách vô học nhưng lại đem đến sự mừng rỡ và tự gia.

    – cảnh hạ huyệt: đỉnh điểm của tiếng cười trào phúng:

    • cậu tú tân biểu diễn cảnh chụp ảnh, mọi người trong gia đình “diạli>t
    • Ông phán mọc sừng khóc to những âm thanh lạ đến lả người đi. sự giả dối, lố bịch lên ể cực điểm khi bên huyệt của người chết, ông pHán thực hiện “cuộc giao thương” với xuân khi vừa khóc vừa ưa tờ kiếm tiền đơn giản như thế.
    • 2.4. luận điểm 4: Đánh giá

      – nghệ thuật: lựa chọn chi tiết đắt giá, phát hiện những đối lập gay gắt, cường điệu, nói ngược, nói mỉa.

      – nội dung: nghệ thuật trào phúng đã tạo nên tiếng cười sâu cay, mỉa mai, khinh bỉ.

      3. kết bài:

      – vũ trọng phụng đã rất thành công khi vạch trần bộ mặt xã hội đầy những giả dối, bất nhân, bất hiếu.

      – Đó là tiếng cười vừa thông minh sắc sảo, vừa đầy khinh bỉ của tác giả dành cho một tầng lớp xã hội nhố nhăng, lố>

      ……………………………..

      tải file về để xem thêm nội dung chi tiết dàn ý

      tình huống trào phúng hạnh phúc của một tang gia – mẫu 1

      số đỏ là tiếng cười châm biếm có giá trị tố cáo và mang ý nghĩa xã hội sâu sắc. Đám ma cụ cố tổ đích thực là một màn hài kịch, diễn v Viên là bầy with cháu và lũ quan khách, đã phơi bày tất cả cái bảt chất lố Lăng và ồi bại củi xhu nhu nhu nhu nhu nhu

      năm 1939, vũ trọng phụng bước sang tuổi 24. “ông vua phóng sự ất bắc” liền cho ra ời năm tác phẩm lừng danh: “giông tố”, “v ỡ”, “sốl ỡ”, “sốl ỡ”, ỡ ỡ”, “vỡ đ”, “vỡ đ”, “vỡ đ”, “vỡ đ”, “vỡ đ”, ” ” và “cơm thầy cơm cô”. tác phẩm của ông được đánh giá là “vào loại xuất sắc nhất của vĂn xuôi việt nam từ khi có chữc quốc ngữ ”. Trong đó,“ số ỏ ”với nghệ thuật trào pHUNG ả Kích cực kì fai ộc với xã hội trường giả tưn thành thị đang chạy Theo Lối sống “âu Hóa” VĂn minh rởm, hết sức ồi bại và lố ương ương ời. Nhúc những hạng người xấu xa, đê tiện như mẹ tây, ma cà bông, giới cảnh Sá, nhà chùa, đam du học, cả sĩ, and hate … vũ trọng phụng đã từng tuyên bố: “riêng tôi, Xã hội này, tôi chỉ thấy là khốn nạn, quan tham, lại nhũng, đàn bà hưng, đàn ông dâm bôn, bôn, x h, đàn bà hưng, đàn ông dâm bôn, bôn, x h, đ h, đ h đàn ông dâm bôn, bôn, x h, đàn b à hư hỏng, đàn ông dâm bôn, bôn, x h, đàn bà hư hỏng, đàn ông dâm bôn, bôn, x h, đ hu bà hưng, đàn ông dâm bôn, x h. ‘. CHươNG XV VớI CAI VIêU Nhan ề: “HạNH Phúc Của Một Tang Gia” đã đem ến Cho Người ọC Bao Thú Vị Như ượC MụC Kích Một Màn Hài Kịch Bộ “Tấ ờ ờ ờ ượ

      nhan đề chương xv là một nghịch lí đầy ý vị, chua cay. tang gia là gia đình có tang, ở đây là đại tang tất phải đau thương buồn thảm. Ấy vậy mà lại hạnh phúc. cái gia đình tam đại đồng đường này, khi cụ tổ hơn 80 tuổi phải chết đã làm cho lũ con cháu “sung sướng lắm!”.

      vũ trọng phụng đã xây dựng thành công một tình huống điển hình để phơi bày những bộ mặt đồi bại trong cái gia đình trưởng giả này, vạch trần những cặn bã, những quái thai của cái xã hội dở ta dở tây buổi ấy.

      cha chết, ông chết “bọn with cháu vô tâm cũng Sung sướng thỏa thích.” xe đám ma…”. niềm vui tràn ngập: “tang gia ai cũng vui vẻ cả”.

      người con trai cả – cụ cố hồng – hút liền một chập 60 điếu thuốc phiện, hả hê lim dim đôi mắt. bữa nay, cha chết, cụ vui vẻ lắm, nhưng thằng bồi tiêm vẫn còn đếm được 1872 cáu gắt: “biết rồi, khổ lắm, nói mãi!”. trong cai dư vị êm ái của thuốc phiện, cụ “nhắm nghiền mắt lại ể mơ màng” Cái Gậy như thế “… rồi ngạc nhiên chỉ trỏ:” Úi kìa, with giai nhớn đã già ến thế kia kia … “.” Báo hiếu “cha như vậy! hồn sa đọa, đạo lí suy đồi đến cùng cực, từn cha con đế>

      hai đứa cháu nội của cụ tổ xuất hiện giữa đám tang với bao nét kệch cỡm lố lăng. Văn minh đi tây du học 6-7 nĂm mà chẳng có một ủp”. Ông nội chết, ứa cháu quý Hóa này nhĂm nhĂm nghĩ tới chuyện chia gia tài, thích thou ra mặt vì “cai chúc thư kia đã vào thời kì thực hành chứ không cậu tú tân thì mở cờ trong bụng, ược dịp trổ tài bấm lách tách “mấy cái máy ảnh mà mãi cậu không ược dùng ến”. lúc ưa tang, cậu lăng xă lance xy xy xy xy xy xy xy rậy cậy cậy cậy cậy cậy cậy, cậy cậy, cậy, cậy, cậy, cậy, cậy, c. hạ huyệt bắt bẻ từng người cach “chống gậy”, “gục ầu,” cong lưng “,” lau mắt “, như thế này, thế nọ ể ểu bấm Máy. And” Luộm thug mat hey!

      vũ trọng phụng đã tả đám ma cụ tổ bằng nhiều nét hoạt ké, châm biếm sâu cay cái rởm đời của bọn thượng lưu tha hóa. một đám ma to tát “một đám ma gương mẫu” nhưng chẳng qua là một đám rước xách. có kiệu bát cống lợn đi lọng pier. có lốc bốc xoảng và bu dích. có nhiều vòng hoa, 300 câu đối, vài ba trăm người đi đưa. Đúng là một đám ma tạp pí-lù “theo cái lối ta, tàu, tây”. bởi thế nên bầy with cháu thì hạnh phúc, with “người chết nằm trong quan tài cũng phải mỉm cười sung sướng nếu không gật gù cái đ”. lấy cái phi lí ể vạch trần cái lố lăng, ồi bại là một nét vẽ cực kỳ sắc sảo, ộc đáo trong nghệ thuật trào ᧻a phún vgũ c.

      “có bao đám khách” quý ​​​​phái và “sang trọng” đến đưa ma cụ cố tổ. phụ nữ chiếm một nửa, là “giai Thanh gai lịch”, là bạn của tuyết và bà phaó đoan .. họ không ến ưa tang mà là ể “cười tình với nhau, bình phẩm nhau, bai nhau. bọn mày râu, bạn của cụ cố hồng ến ưa tang ể khoe mẽ “ngực ầy những huy chương” của “nước mẹ” there tốhá à áá ả ảá ả ảá ả ảá ả ảá ả ả. dài hoặc ngắn, hoặc đen hoặc hung, hoặc lún phún han rầm rậm, loăng quăng…”. người ọc phải bấm bụng mà cười khi ọc đoạn vă tả nh ảng ững. kia là những mặt người tha hóa vô luân.

      vũ trọng phụng đã dùng thủ pháp “phục bút” khi tả sự xuất hiện của xuân tóc Đỏ. tuyết mặc bộ “ngây thơ” đi mời trầu và thuốc lá quan khách với “vẻ buồn lãng mạn rất đúng mốt một nhà có đám”. cô vô cùng sung sướng khi thấy “anh xuân” đã đến bên “liếc mắt đưa tình… để tỏ ý cảm ơn”. xuân tóc ỏ đã ến ưa đám một cach sang trọng cực kì, với Sáu chiếc xe, với sư chùa bà bàh, với sư cụ tăng phú, , may mà ông xuân đã nghĩ hộ tôi!” xuân chẳng giận lại còn đến phúng viếng rất to, làm cho đám ma cụ cố tổ trở nên “danh giá nhất tất cả”.

      xuân tóc ỏ xuất hiện, ông phan “mọc sừng” vốn đã nhờ “đôi sừng hươu” ấy mà ược bố vợ chia chia cho thêm vài nghìn ồng bạc, trong lúc khhth thật to to to to to to to to: “hứt! ¡cabaña! hứt…” để báo hiếu vẫn không quên giữ chữ “tín” với ân nhân. Cuộc mua bán there are trả nghĩa diễn ra sòng pHẳng và kín đáo qua! xuân và ông phan “mọc sừng” như một cặp bài trùng, hai diễn viên siêu hạng. Chính cảnh này là là tột ỉt ỉ “Đám ma gương mẫu”. Chính ở cảnh này, sự bịp bợm, giả dối và thô bỉ của bọn “thượng lưu”, đã lên tới ộ vô miêm sỉ quá ghê tởm. “chó đểu” là như thế đó!

      tóm lại, qua chương “hạnh phúc của một tang gia”, vũ trọng phụng thể hiện xuất sắc tài kể chuyện và nghệ thuật hoạt kêt trong miê. Cái tài của tac giả “số ỏ ỏ” là đã phong ại những bức chân dung biếm họa, những cảnh ời lố Lăng that người đã lật tung cái mặt nạ của bọn đạo đức giả!

      tiếng cười trong “số đỏ” là tiếng cười châm biếm có giá trị tố cáo và mang ý nghĩa xã hội sâu sắc. Đám ma cụ cố tổ đích thực là một màn hài kịch, diễn v Viên là bầy with cháu và lũ quan khách, đã phơi bày tất cả cái bảt chất lố Lăng và ồi bại củi xii nhu nhu nhu nhu

      phân tích nghệ thuật trào phúng – mẫu 2

      từ lâu nhiều người đã kể số đỏ của vũ trọng phụng vào hàng những tác phẩm xuất sắc của thể loạún tiỿpht thuyo thu. số đỏ như chính là hiện thân của nghệ thuật trào phúng trong văn xuôi việt nam. với số đỏ người đọc được cười từ đầu đến cuối, cười một cách hả hê, thoải mái. nhưng cũng với số ỏ người ọc pHải phẫn uất mà kêu lên: trời, cai xã hội gì, cai lũ người gì mà giả dối, bịp bợm ến thế, bất nhân bạc Ác ến.

      ọc số ỏ, người ta nGhĩ: đây đúg là ất sở trường của vũ trọng phụng, đy thật là ngón võ sở trường của vũ trọng phụng tac pHẩm này, ngó võ ửc ct ộc ộc ộc -thi -thi -thi -thi -thi -thi -thi -thi -thi -thi -thi -thi -thi -thi -thi -thi -thi -thi -thi -thic sộc sộc ộchi ộc.chi -thi.chi -thi.chi.chi.chi.dd dtyc sộc sộc sộc ộc.chi. một chương, chương xv, có nhan đề là hạnh phúc của một tang gia.

      ngón võ ấy là ngón gì? Ấy chính là nghệ thuật tạo mâu thuẫn. thật ra thì không phải vũ trọng phụng tạo ra mâu thuẫn. Mâu thuẫn vốn nó tự có trong bản chất xã hội, và nhà văn họ vũ, với cai nhìn sắc như dao của mình, với cai tài của một nhà trào thung bẩm without, nón, nón, nón, nón, nón, nón, nón, nón, nón, nón, nón, nón, nón, nón, nón, nón, nón, nón, nón, nón, nón cho cả bàn dân thiên hạ nhìn thấy, để cười, để căm ghét và khinh bỉ nó.

      cách đặt nhan đề chương sách của vũ trọng phụng đã lạnh lùng, đầy mâu thuẫn: hạnh phúc của một tang gia. tang gia mà cũng hạnh phúc à? tang gia mà cũng có thể hạnh phúc được ư? cái chết, cái chết của người thân gia đình có thể đem lại cho người ta hạnh phúc được sao? nếu chỉ ọc nhan ề, người ta có thể nghĩ là nhà văn đã bịa ra, bịa ra một cách át kết hợp của hai khái niệm hoàn toàn ối l NHưNG KHông, đó Không phải là Áct ý của nhà văn, đó là sự thật của ời sống, sự thật của một xã hội mà nhà văn muốn mổ xẻ ra ể mọi người người

      mọi sự bắt đầu từ cái chết của một ông già. Ông già ấy là cha, là ông của một gia đình đông đảo và đáng kính của một xã hội thượng lưu. cả gia đình ấy đã nhao lên, nhao lên mỗi người một cách. nhao lên vì đau khổ, vì đau đớn, vì lo lắng.. trước cái chết của người thân chăng? không phải, chúng đã nhao lên vì… hạnh phúc! cái chết kia đã làm cho nhiều người sung sướng. câu văn tưởng chừng ngược đời kia của vũ trọng phụng đã thâu tóm cả một thứ thế thái nhân tình.

      nhận định ấy không hề là một sự bịa đặt cho vui của nhà văn. Sự thật rành rành rết cụ thể này đây: ông phan mọc sừng, sau cai chết của ông bố vợ, bỗng thấy cai sực sừng của mình ộtt nhiên tĂng gei -ên thia. Cụ Cố Hồng Sung sướng mơ màng ến cai lúc mặc ồ xô gai, lụ khụ chống gậy, vừa kho khạc vừa khóc mếu ể ược người ta ngợi khen một car minh, cháu đích tôn, nhà cải cách xã hội? Ông ta sung sướng tột ỉnh, bởi vì, với cái chết của ông nội, ông ta thấy rằng cái tờ di chúc đã ược thực hiện, ớo là nghĩa that. Bà văn minh Sung sướng theo đúng cach của một pHụ nữ tân thời, bà ta nhận ra từ cai chết của ông nội chồng một dịp can hyếm có ể có cr tểc tân thn thờ ủ g. .

      tâm địa cái lũ người kia tưởng đến thế đã là tởm. nhưng chưa hết. Đến đây, vũ trọng phụng with đầy mâu thuẫn lên một tầng nữa. bởi bọn con cháu bất hiếu bất mục nhất trần đời đó còn muốn tỏ ra mình là những kẻ có hiếu có thảo cũng ất đi trắn. thế là dưới ngòi bút của nhà văn trào phúng, sự bịp bợm cao nhất, đáng phỉ nhổ nhất cũng bộc lộ ra. những kẻ mong cho ông già mau chết đã tổ chức một đám ma thật to để bày tỏ lòng hiếu thảo, nghĩa tiếc thương đối vời ngƑt! chính vì thế, ngòi bút của vũ trọng phụng đã tập trung sức mạnh, như có thần, trong phần thứ hai của chương sách, nghĩa là cmaph

      Trước hết, nhà văn tả cô tuyết, một cô Gái hưng nhưng chỉ hưng một nửa, một thứ thiếu nữ đang rất tiêu biểu trong xã hội tân thời ngày ấy. Sheết mặc bộ trag phục ngây thơ nửa kín nửa hở, với nét mặt có vẻn bup lãng mạn (vì nhớ nhân tình chứ không phải vì thương người) đ đ đ đ ư ặ ặ ặ ặ ặ ặ ella chỉ nhìn vào vẻ khơi gợi của tuyết để ella mà ella cảm động, cứ như ella thực sự ella cảm động trước nỗi buồn tang tóc vậy.

      Đám ma thật to, to đến nước có thể làm cho người chết nằm trong quan tài cũng phải mỉm cười sung sướng. người ta đã lợi dụng đám ma đến mức cao nhất để khoe giàu khoe sang và khoe lòng hiếu thảo giả vờ của mình! NếU NHư MONG MUốN CủA TấT Cả đAM WITH CHÁU CủA NGườI CHếT KIA Là, TRONG đAM MA Này, ưA RA Sự GIả DốI, BịP BợM ồNG THờI CũNG Là sự tàn nhẫn, bất nhâ ể ể ả thì quả thật chúng đã đạt được một cách trọn vẹn xuất sắc.

      nhưng chưa hết đâu, dưới mắt vũ trọng phụng, cái lũ người giả dối không chỉ bao gồm một nhóm nhỏ ấy đâu. chúng đông đảo lắm. chúng là toàn xã hội.

      bắt đầu là đại diện bộ máy cảnh sát, nghĩa là đại diện của nhà nước: thầy min Đơ và thầy min toa. tác giả đã nói đến vẻ mừng rỡ hí hửng của hai thầy khi được nhà chủ đám ma thuê làm người giữ trật tự. lí do của sự mừng rỡ duy nhất chỉ là vị họ đang không có việc gì để làm, và đang rầu như nhà buôn sắp vỡ nợ. thứ đến là các vị tai to mặt lớn, lớp tinh hoa của giới thượng lưu xã hội, mặt mũi long trọng, ngực đeo đầy độ tinh thứ Trong đám ma này, sự cảm ộng của họ không phải vì tưởng nhớ ến người đã khuất, cũng không vìếng kèn ưa ma não ruột bi ai, mà chỉ … ượcng ắn. áo mỏng của cô tuyết.

      sự xuất hiện của hai tên đại bịp trong dịp này lại khiến người ta cảm động đến cực điểm: xuân tóc Đỏs cụsang? vì với sáu chiếc xe kéo và những vòng hoa đồ sộ, hai kẻ này đã làm cho đám ma thêm long trọng, to tát. Đến bà cụ cố hồng, có lẽ người lương thiện nhất trong cái gia đinh vừa hư hỏng vừa đại bịp ấy, cũng cảm đết.hûn

      những người đi đưa đám thật đông đảo. BằNG điệp khúc đám cứ đi … ược nhắc lại ến mấy lần, tac giả như muốn nói: đám ma thật là to, thật là đng, thiên hạ tha hồ mà chiêm ng ng d ểt. nhưng cứ tìm thử xem Trong đám người đông ảo ấy có ai là người đang thực sự đi ưa đám, ngha là thực sự cóc có tiếc thương ối với ng ng ếat mà họ ư ư không có ai cả. tất cả mọi người đàn ông cũng như đàn bà, già cũng như trẻ, tuy đang giữ một vẻ nghiêm chính, nhưng đều đang nói một điều gì đó, làm một điều gì đó, nghĩ một điều gì đó không dính dáng đến người chết và đám ma cả. trai thanh gái lịch thi chim nhau, bình phẩm, chê bai nhau, ghen tuông nhau, hẹn hò nhau … nhưng tất cả ều bằng vẻ mặt buồn rầu Ļ ma nghữ

      thật là nhẫn tâm, thật là vô liêm sỉ. ta sẽ nghĩ thế. nhưng với vũ trọng phụng, có nghe được những lời mà bọn họ nói với nhau mới thấy sự vô liêm sỉ ấy còn trơ tráo đến đếy. và nhà văn đã đưa ra một số lời ấy.

      Đám cứ đi nghĩa là sự vô liêm sỉ ấy không hề khép lại, not with kéo dài.

      Đến lúc đám không cứ đi nữa mà dừng lại để hạ huyệt. vũ trọng phụng còn hiến cho người đọc hai chi tiết đặc sắc, đẩy cảnh đưa đám này lên đến đỉnh điểm. chi tiết thứ nhất là cảnh cậu tú tân bắt bẻ từng người một làm những động tác, giữ những tư thế đau buồn ĺụn. chi tiết thứ hai là ông phán mọc sừng, cái kẻ giả dối và vô liêm sỉ nhất trong gia đình này, đã khóc đến tưởng chừng ngất. tuy vậy, giữa lúc oằn người khóc lóc, chính ông ta đã dúi vào tay xuân tóc ỏ mono tiền năm ồng vì đãc công gọi ông ta là người chồng mọc sừng . thật là những kịch sĩ thượng hạng của những tấn trò đời. hai chi tiết ấy đóng lại một cách trọn vẹn và sắc sảo chương sách nói về sự giả dối của người đời.

      những điều vũ trọng phụng viết trong chương sách là chuyện thật ư? lẽ nào. những điều ấy toàn là hư cấu ư? nhưng những điều ấy đều hợp lí lắm mà, và hình như đều có thật cả. ngòi bút vũ trọng phụng đúng là sắc như dao. ẰNG SAU NHữNG LờI NÓI NHư đùa, Sự Thật của ời sống cứ hiện ra lồ lộ trên đó nổi lên hai điều lớn nhất: sự tàn nhẫn và sự dối tra.

      phân tích nghệ thuật trào phúng – mẫu 3

      vũ trọng phụng không chỉ ược biết ến là “ông vua phóng sự ất bắc” mà còn ược biết ến là một nhà tiểu thuyết ết hiện th. dù thời gian sáng tác Ít ỏi, nhưng ông đã ể ể lại cho văn học việt nam hiện ại những tác phẩm xuất sắc: giông tố, ỏ ỏ mt phá những mâu thuẫn trong đời sống, phê phán lối sống giả dối của xã hội thượng lưu đương thời thông qua nghệ thu᷺t tất cả những đặc điểm đó đã được phản ánh trong đoạn trích: hạnh phúc một tang gia trích từ tiểu thuyết số đỏ.

      trước hết ta cần hiểu nghệ thuật trào phúng là gì? nghệ thuật trào phúng là nghệ thuật tạo nên những mâu thuẫn, tạo nên những tiếng cười mang tính chất đả kích, châm biếm sâu cay những hiện tượng đáng cười trong xã hội, từ đó tạo nên tiếng cười mang dụng ý phê phán và lên án xã hội.

      trước hết nghệ thuật trào phúng được thể hiện ở mâu thuẫn trào phúng. mâu thuẫn này đã được bộ lộ ngay từ nhan đề của tác phẩm. hạnh phúc vốn là khái niệm chỉ trạng thái tâm lí vui sướng, hân hoan khi đạt được điều gì đó. còn tang gia vốn là một nỗi buồn, nỗi đau cho các thành viên trong gia đình cũng như người xung quanh. còn trong trường hợp này, tang gia lại trở thành niềm vui, sự hạnh phúc cho tất cả mọi người.

      gia đình cụ cố hồng ều cho sựng của cố cố tổ là bất thường, bởi cụ đã sống quá lâu, số tài sản mà họ mong ngóng mãi không thể nhận ượ ược. Bởi Vậy, Việc Xuân Tóc ỏ Làm Cho Cụ Cố Tổc Chết đã Làm Mén nguyện tất cả những thành viên trong gia đình, từ đy tài sản kếch xù mà họm nhòm ngon lượy lây lây lây lây lây lây lây lây lây l trong niềm vui chung được nhận gia sản, mỗi người họ lại có những niềm vui riêng, niềm vui của họ quả là muôn màu, muôn vẻ. Cụ Cố Hồng Hám Danh, Thích Khoe Mẽ, Thì đây chính là cơ hội ể ượ ược mặc bộ ồ xô gai, lụ khụ chống gậy ể ể cho người ta khen: “úi kìa, with giai nhđ à à à” à”, à “, à”, à “, à”, à “, à”, à “, à”. người ta thấy phúc phận mà người chết được hưởng. vợ chồng văn minh và typn thì lại sung sướng khi có thể biến đám tang thành sàn diễn thời trang, lăng xê những mẫu quần áo mớa hất cnh. Còn ông pchaán mọc sừng nhận ra giá trị lớn đôi sừng trên ầu, vì đôi sừng đó mà lão nhận thêm ược vài nghìn trong số gia sản tiền ền bù danh dự dự dự dự dự dự cô tuyết ngây thơ được trưng diện những bộ đồ hở hang, “ngây thơ” chứng tỏ mình còn trong trắng. riêng với cậu tú tân, cậu sẽ được đem chiếc máy ảnh vào thực hành. không chỉ vậy, những kẻ ngoài gia đình cũng tìm được hạnh phúc cho minh: min Đơ min toa đang thất nghiệp bỗng có việc làm; BạN Bè Cụ Cố Có DịP KHOE HUâN CHươNG ầY NGựC,… Ngoài ra mâu thuẫn trào pHUNG Còn pHải kể ến xuân tóc ỏ: hắn là người gây ra cai chết xuân khiến cho tất thảy mọi người phải lo lắng: “thiếu ông ốc tờ xuân là thiếu tất cả, những ông thầy thuốc ho chính hiệtu b”. như vậy một gia đình tự gán cho mình cái mác văn minh, một xã hội âu hóa nhưng ều là những kẻt hiếu, ộc ác, đy là xã hôl ố khôl ỻ.

      không chỉ vậy, ể tô ậm chất trào pHUNG trong đoạn trích, vũ trọng phụng đã lựa chọn những chi tiết ắt giá, ầngt and ư đó là cảnh đám ma đ Đám ma đó là sự kết hợp lố lăng, tây – tàu – ta lẫn lộn, người đi rước chẳng chút buồn thương, họ không hềng quan tâm. kẻ thì nói chuyện chồng con, hàng xóm, kẻ thì tận dụng cơ hội để chim chuột nhau,… “đám cứ đi” và tiếp tục câu chuyện của m. Điệp từ “đám cứ đi” ược lặp đi lặp lại nhiều lần cho thấy sự giả tạo, đi chậm lại không pHải quyến luyến, tiếc thương mà là ể cố khoe sự gi ủ, củ, h. /p>

      quay ến cận cảnh, Vũ Trọng phụng hướng ngòi bút vào cậu tu tân đang hò het, the or mọi người ứng tư thế sao cho ẹp nhất ể cậu chụp ảnh, lau nước mắt,… ; bà văn minh sốt ruột,… cụ cố hồng mếu máo, khóc ngất đi; Còn ông pchaán mọc sừng trong lúc đau ớn khóc oặt cả người vẫn tận dụng cơ hội ể tạo ra một cuộc mua bán, trao ổi chong vánh với xuân tóc ỏ, tờ Đỏ cùng với đó là niềm hi vọng sẽ có cơ hội hợp tác ở những lần khác hiệu quả hơn nữa. họ quả là những kẻ diễn viên đại tài.

      ngoài ra còn phải kể đến ngôn ngữ trào phúng, phóng đại bậc thầy. Vũ Trọng phụng rất tinh tế khi sử Dụng các từ ngữ gây cười, từ cach gọi tên sựt vật: lợn quay đi lọng, lốc bốc xoảng, bú đích, … ến cach ơt t t t min, min, min, min ậ ật ật ật ật. , ông phán mọc sừng, sư cụ tăng phú… đều diễn đạt một cách ý nhị thái độ châm biếm của ông. những hình ảnh so sánh ví von hài hước: cảnh sát không được biên phạt buồn như nhà buôn vỡ nợ; từ chối việc chạy chữa như những vị danh y biết tự trọng… diễn tả chính xác bản chất nhân vật và sự thối nát của xã. Hình ảnh ậm Tinh Chất Trào Phung: “Tuyết đi Mời Các Quan Khách Rất Nhanh Nhẹn, Trên Mặt Lại Hơi Cóc Một Vẻ Buồn Lãng Mạn Rất đt to tat; cái chết kia làm cho nhiều người sung sướng lắm … có trong xã hội đương thời.

      BằNG BUTI PHAPP TRàO PHUNG ặC SắC, GIọNG đIệU CHâM BIếM, TRào PHUNG SâU CAY Vũ TRọNG PHụNG đã Vông Thành Công Khi Vạch Trần Bột Xet Xã Hội Gi Gi Gi Giả tiếng cười bật lên vừa hom hỉnh vừa sắc sảo, qua đó thể hiện thati ộộ coi thường, khinh bỉ cai xã hội âu Hóa Lố Lăng, tầng lớp thị dân lốch bịch ương.

      phân tích nghệ thuật trào phúng – mẫu 4

      nếu như trong thời kì vĂn học trung ại ta ược biết ến nghệ thuật trào pHUNG qua những sáng sáng tac thơ ca của cụ tam nguyên yên ổ-guard thể hiện xuất sắc trong thể loại tiểu thuyết với tác phẩm “số đỏ” của vũ trọng phụng-ông thầy trào phúng. Tiêu biểu là đoạn trích “hạnh phúc của một tang gia” thể hiện thành công nghệ thuật trào pHUNG qua các khía cạnh như: tình huống, nhân vật, chi ti ết giờ.

      nghệ thuật trào phúng là gì? NGHệ Thuật Trào Phung Trong Văc Là Sáng tac sửng tiếng cười ể Châm Biếm, ả Kích Thói Hưt Tật Xấu Trong Xã Hội qua đó Thển Thisi ộ ộ của ng ười v ết l. . nó đòi hỏi nhà văn trào phúng tài năng phải phát hiện và xây dựng tình huống mâu thuẫn, chân dung và chi tiết trào phúng đặc sắc.

      “số đỏ” là cuốn tiểu thuyết làm nên thành công nghệ thuật trào phúng của vũ trọng phụng. Câu chuyện kể về nhân vật chynh là xuân tóc ỏ ỏ một kẻ bị coi là hạ lưu nhưi bằng lời nói dối ngọt ngào và thủ đoạn mưu mô đy ờy lên ượ và thủ đoạn mưu mô đy ờy lên ượ ượn ượt thp thp. qua đó nhà văn phê phán những con người nhố nhăng trong xã hội đang buổi giao thời Đông tây lũng loạn.

      “hạnh phúc của một tang gia” là lời tựa đề chương xv trong “số đỏ”. Đoạn trích tiêu biểu cho nghệ thuật trào phúng sắc sảo trong đám tang của cụ cố hồng. nghệ thuật trào phúng được thể hiện qua các phương diện sau:

      thứ nhất trào phúng ngay trong nhan đề của đoạn trích. “hạnh phúc của một tang gia”. hạnh phúc là trạng thái cảm xúc sung sướng khi thỏa mãn được mong muốn. tang gia là gia đình có người qua đời. xưa nay tang gia phải là đau khổ, buồn bã bao phủ lên là không khí bi thương, sầu não, lệ nhòa. gia đình có người mất phải khóc lóc, thương tâm vậy mà ở đây lại trái ngược hoàn toàn. tang gia mà lại hạnh phúc. cái chết đem đến cho cả dòng họ một niềm vui vỡ òa. Nhan ề đ ể Th hi hện nét trào pHUNG riqu rệt, nó đi ngược lại với lẽ tự nhiên, nó khiến cho with người ta bất ngờ, tò mò muốn tìm hiểu bởi sự mâu thuẫn khá arleg thatng thường thường thường> l.

      thứ hai: trào phúng trong chân dung các nhân vật. tang gia mà từ with cái, cháu chắt người trong người ngoài đều vui mừng. bởi đối với họ ai nấy cũng cảm thấy đây là một dịp may hiếm có, một cơ hội đặc biệt để thỏa mãn ý muốn cời m. cái chết ấy đồng nghĩa với tờ di chúc sẽ được đi vào thực thi chứ không còn là những dòng chữ trên tờ giấy. tất cả mọi người sẽ Sung sướng vì ược chia tài sản, đó là hạnh phúc của tiền bạc danh lợi chứi không phải là tình cảm thương xót chân thành của người thân yêu dành choc choc. là người lớn tổi nhất ở gia đình trong hoàn cảnh bố mất, thi hài còn đang nằm dưới nhà mà cụ cố hồng vẫn nằm gác “nhắm nghi ềt lại trỏ: “úi kìa, with giai nhớn đã già ến thế kia kìa”.

      cai chết của cụ cố tổ làm cho nhiều người Sung sướng trong đó hả hê nhất là ông pHán mọc sừng: “ tổ uất ức mà chết, niềm vui ấy chạy trong từng mạch máu thế mà ến phút giây cuối cùng khi vĩnh bi ặt ng. ngay trong tên gọi “phán mọc sừng” cũng đã thấy sự mỉa mai, châm biếm không hề nhẹ. tại sao vũ trọng phụng không gọi là phán bị cắm sừng mà lại là mọc sừng? Đó là một dụng ý nghệ thuật. bởi con người ta có thêm đôi sừng vô hình trên đầu là ý nói về việc bị người yêu hoặc vợ ngoại tình. Đây là một điều không ai mong muốn xảy ra nhưng đối với ông phán là ông mọc sừng tức thể hiện sự tự nguyện và ông lấy làm hãnh diện nên đã làm ngay với xuân một cuộc doanh thương trước đó chỉ để quảng bá về đôi sừng của mình.

      Ông văn minh-cháu nội đích tôn hớn hở mời luật sư đến vì cái chúc thư không còn là lí thuyết viển vông nữa. Hắn vò ầu bứt tóc với điệu bội rối pHùp với tang gia nhưng thực chất là đang không biết ối xử với xuân thế nào cho phải trước hai cai tội nhỏ, một c c nhà văn đã vạch trần bộ mặt giả dối bất nhân bất nghĩa bất hiếu của nhân vật.

      bà văn minh thì suốt ruột vì mãi không được mặc bộ xô gai tân thời. Ối với cô tuyết đây là dịp ể Trưng diện “bộ and phục ngây thơ-cái áo dài voan mỏng, trong coc coc-sê, trông như hở cả nách và nửa vúr để chứng minh cho thiên hạ là cô chưa đánh mất cả chữ trinh mà vẫn còn một nửa. cậu tres thì điên người lên vì hào hứng “đã sẵn sàng mấy cai máy ảnh mà mãi cậu không ược dùng ến đám người của một gia đình lố lăng. mỗi người chỉ bằng một vài nét chấm phá mà tất cả đều hiện lên thật sống động. tất cả những con người ấy trong gia đình ấy là một xã hội thu nhỏ với những thói hư tật xấu tập trung hết ở đây.

      chân dung của những người ngoài gia đình dù chẳng được hưởng lợi lộc gì từ tài sản nhưng cũng vui mừng không kém. Đó là sự vui vẻ ra mặt của hai cảnh sát min đơ và min toa đang thất nghiệp lại kiếm lời từ một cái chết. Đó là xuân tóc đỏ mưu mô quỷ kế giết được cụ cố tổ lại đến dự đám tang với một vòng hoa khiến cho mọi người phán. Đó còn là bạn bè của cụ cố hồng và sư cụ tăng phú được dịp phô diễn huân chương và khoe mẽ tài năng. quả thực đây là “một đám ma to làm cho người chết nằm trong quan tài cũng phải mỉm cười sung sướng”. qua đó vũ trọng phụng lên án xã hội không có tình người, mất đi giá trị đạo đức tốt đẹp của dân tộc.

      thứ ba: trào phúng qua các chi tiết nghệ thuật đắt giá trong đám tang. với cảnh chuẩn bị đám tang của cụ cố là ngày hội của gia đình và làng xóm. người ta tưng bừng đi đưa giấy cáo phó, náo nức gọi phường kèn, tíu tít thuê xe đám và sốt ruột khi chưa thấy phát tang. không khí đám tang như đám rước hội “kèn tây, kèn ta, kèn tàu lần lượt mà rộn lên”, thành phần ưa đhá ủ ủ ủ ủ. cach xã hội cho ến nhà thiết kế thời trag… ưa đam là quãng thời gian mặc niệm ể ư ưa người chết về nơi an nghỉ cuối cùng vậy mà trong lúc này, ở nơi Nhau, Chê Bai Nhau, Ghen Tuông Nhau, Hẹn Hò nhau .. ”Mặt Người Vẻ Buồn rầu hợp với người đi ưa nhưng Trong Thâm tâm của họ không một chút thương tiếc choc choc Cho ngườt đt đt. nhà văn như nhà quay phim tài ba lia ống kính quay chậm từng cảnh, từng người, từng gương mặt, từng trái tim trong đám tang. Đặc biệt ở cảnh hạ huyệt là lúc các nhân vật thể hiện vai diễn của mình xuất sắc nhất, diễn nhập vai là tang gia nhất. cậu tú tân bắt bẻ từng người hoặc chống gậy hoặc còng lưng hoặc lau nước mắt thế nọ thế kia để chụp ảnh làm kmỉ. bạn bè thì rầm rộ nhảy lên những đóng mã khác mà chụp để ảnh khỏi giống nhau. chỉ với chi tiết nho nhỏ này nhưng có giá trị to lớn nó làm rõ hơn mục đích đến đám tang của những người đưa đám. “cụ cố hồng ho khạc mếu máo và ngất đi”. ÔNG PHÁN KHÓC OặT NGườI Mãi Không Thôi NHưNG VẫN KHông quên Dúi vào tay xuân tờ nĂm ồng bạc gấp làm tư ể ả ả công hắn ta đt ượt ượt ược cụ tổ tổ tổ. Ông tỏ ra mình là một người giữ chữ tín. kẻ bất lương đeo mặt nạ của một người con có hiếu được tác giả dùng ngòi bút lột tả sạch sẽ. Đằng sau đó là sự thô bỉ đến vô liêm sỉ của giới thượng lưu trong xã hội tư sản thành thị thực dân nửa phong kiến. màn hài kịch được miêu tả thật sinh động, hóm hỉnh đem đến cho người đọc cảm xúc vừa cười vừa buồn. cười vì sự bịp bợm, xảo trá, ngụy trang đến thành thục. buồn vì cách ứng xử của con người lúc bấy giờ chỉ biết chạy theo vật chất và giá trị văn hóa vớ vẩn.

      bản thn sâu thẳm bên trong mỗi with người là cai khó nắm bắt, khó kham pHá nhất nhưng bằng ngòi bút trào pHUNG tài nĂng, lối khắc họa chân từng châng châng t dng t tầng lớp tư sản. có thể nói ông là cây bút trào pHUNG BậC thầy về sự thật với tuyên ngôn văn học đáng kính: “Các ôNG MUốN CUốN TI , muốn tiểu thuyết là thực sự ởi (…) sự thực mất lòng”. đoạn trict“ hạnh phúc của một tang gia ”là một trong những sựt lúc bớt vôc văc go away nghệ thuật trào phúng.

      phân tích nghệ thuật trào phúng – mẫu 5

      vũ trọng phụng là cây bút bậc thầy của nghệ thuật trào phúng. vốn sẵn cái tài tình, cái sắc lạnh của một ông vua phóng sự bắc kì, ông dường như được thỏa sức trong ế ụi th. và số đỏ là một minh chứng cho những sáng tạo không mệt mỏi của ông. Tac Phẩm Là ỉnh Cao Trong NGHệ Thuật Trào Phung Của Vũ Trọng Phụng, Mà Trong đó NếU Coi Thiên Truyện Là Một Màn ại Hài Kịch Về Xã Hội Thượng Lưu Thá Thá Thức CC CC CC CC CC CC CC CC CC CC CC CC CC CC CC cc cc ctngc ctnd th -thchng chìmchng th -thm chìd th -thm chìd th -thchm 19 độc đáo hạnh phúc của một tang gia là một màn hài kịch đặc sắc nht. Ở đó, tất thảy những giá trị của nghệ thuật trào phúng được nhà văn thể hiện một cách xuất sắc nhất.

      nghệ thuật trào phúng là nghệ thuật gây cười nhằm đả kích, châm biếm những hiện tượng xấu xa trong đời sống xã hội. nó được biểu hiện qua việc xây dựng những mâu thuẫn trào phúng, nhân vật trào phúng, cảnh tượng trào phúng, ngôn ngữ trào phúng, giọng điệu trào phúng… trong tác phẩm số đỏ nói chung và đoạn trích hạnh phúc của một tang gia nói riêng, nhà văn vũ trọng phụng đã tạo nên chất trào phúng dựa trên những yếu tố đó, thậm chí còn đạt đến đo>

      trong chương truyện hạnh phúc của một tang gia, mâu thuẫn trào phúng được thể hiện qua nhan đề và tình huống trào phúng. chắc hẳn người đọc không khỏi bất ngờ, tò mò và buồn cười vì cái tên chương truyện có một không hai này. hạnh phúc là một trạng thati cảm xúc Sung sướng, vui mừng khi ạt ược điều mình mong mut mut mueốn, còn tang gia là thời khắc đau buồn, xó thương vì Trong gia đ đnh cón cón cón cón cón cón cón cón hai thứ vốn hoàn toàn đối lập, không thể đi liền với nhau, vậy mà giờ đây nó lại còn được đặt trong mối quan hệ ữ sở. trong tang gia lại có hạnh phúc, hay hạnh phúc xuất phát từ tang gia. Điều này thật nghịch lý, trớ trêu và quá hài hước. nhưng đó lại là sự thật và không hề vô lý chút nào, khi câu văn mở đầu cho chương truyện được cất lên: ba hôm sau cỿchà gith. người chết theo quy luật sinh lão bệnh tử cũng là lẽ thường tình. vậy mà sao nhà văn lại dùng từ thật? nghĩa là cụ già ấy đã từng chết giả? NGHE THậT NựC CườI, NHưNG đUng Là NHư VậY, SAU NHIềU LầN ốM THậP Tử NHấT SINH, đAM WITH CHÁU TRONG GIA cuc cuc cuc cuc cuc chụn chụn cunc cung cunc cung cunc crib. bởi chúng đang mong ngóng từng ngày cụ từ giã cõi đời để còn được chia chác cái gia tài kếch xù. vậy nên chúng vô cùng bất ngờ và mừng rỡ vì hôm nay cụ chết thật sau ba ngày chạy chữa. cái chết ấy làm cho nhiều kẻ sung sướng lắm! nhan đề và tình huống ấy đã tạo nên cái chất trào phúng vô cùng độc đáo. người thân lại vui mừng, phấn khởi khi trong nhà có tang!

      và thế là bao nhiêu bộ mặt giả dối của đam with cháu trong gia đình thượng lưu bậc nhất ất hà thành ấy ược nhà văn khắc họa ầy mỉa mai, chem bi ụm. mở màn là cụ cố hồng – with giai nhớn của người mất. Ở địa vị này, ông ta phải là người đau buồn nhất, vì người cha from him đã không còn. Ông tỏ ra “buồn đau” thật khi mơ màng nghĩ ếnh tượng mặc ồ xô gai, miệng ho khạc, mếu Máo, ược dân tình bàn tán: ” MấT, ông không thể kiềm chế ược mà humid kẻ luôn tự nhận “trên thông thiên văn, dưới tường địa lí” ấy thực chất chả biết cái gì. ngày cha mất, ông ta hiện ra nguyên hình chân tướng của một kẻ háo danh, bất hiếu. tiếp đến là ông văn minh, with trai cụ cố hồng và là cháu trưởng của người mất. cái vẻ đăm đăm chiêu chiêu rất hợp với gia đình có tang ấy lại không phải là nỗi buồn, mà văn minh con bao nhiêu nỗi bối. Ông ta sốt ruột vì sao luật sư còn chưa đến để chuyển cái chúc thư kia từ thời kì lý thuyết sang thực hành. Ông ta băn kho vì không biết xử trí thế nào với xuân tóc ỏ kẻ có hai cai tội nhỏ là tố cao tội hoang dâm của một người em gái ông và quyến rũt ngườt người người người người vì câu nói: “thưa ngài, ngài là một người chồng mọc sừng” khiến cho ông cụ chết thật. Đam with cháu còn lại kẻ thì sốt ruột, the như bà văn minh vì chưa ược phát tang ểể trưng diện những mốt trang phục của tiệm may âu Hóa, kẻ thì pha đn ngl. chiếc máy ảnh, kẻ thì buồn lãng mạn như cô tuyết trong bộ dạng thất thần với bộ cánh ngây thơ hở hang nhưng là mong ngones vô hình trên đấu lại đáng giá vài nghìn bạc như ông phán mọc sừng… ai cũng có nỗi buồn riêng mà thành ra lại hợp mốt vớcói nhà. NHưNG Riqu Ràng Vũ Trọng Phụng đã Dùng Ngòi Bút Trào Phung ầy Mỉa Mai Của Mình ể Lột Tả Cái Bản Chất Tàn Nhẫn, Bởt Hiếu, Vô ạO ứO ứC Bên ượ ượ chân dung những kẻ trong gia đình thượng lưu ấy đã góp phần quan trọng làm cho nghệ thuật trào phúng của chương truyện thành công.

      chưa dừng lại ở đó, ngòi bút trào phúng của nhà văn như con dao sắc lạnh, nó con lia xa hơn, rộng hơn. không chỉ những đám with cháu trong tang quyến, mà cả những người đến dự cũng được miêu tả một cách đầy mỉa mai. có hai tên cảnh sát min Đơ và min toa lại sướng điên người vì được thuê giữ trật tự đám ma khi đang thất nghiệp. có ông typn nhà thiết kế tiệm may âu hóa bực bội vì sự chậm trễ trong việc phát tang khiến những bộ sưu tập trang phục của ông chữc ưra có đám bạn ông cụ cố hồng ầy những râu, những huân huy chương và cũng ầy xao xuyến, no nùng như đu nhạc xuân nữ khi àl.nhìn có sư cụ tăng phú xuất hiện như một ngôi sao ầy kiêu hãnh vì vừa lật ổ ược hội phật giá, đi c c cuar hậu. cả đám giai thanh gái lịch bạn cô tuyết đi dự đám tang như đi trẩy hội, tán tỉnh, chọc ghẹo… nhau một cách hồn nhiên. tuy miêu tả nhiều nhân vật, nhưng nhà văn vũ trọng phụng dường như không bỏ sót một nhân vật nào. ai cũng hiện lên với những nét chân dung điển hình nhất. Điều ấy vừa cho thấy cái tài của nhà văn vừa thể hiện sức phản ánh hiện thực mạnh mẽ của tác phẩm. không chỉ đám with cháu trong gia đình mà đến những kẻ ngoài xã hội cũng cùng một ruộc. tất cả bọn chúng tạo nên một xã hội dị hợm, nhố nhăng, đồi bại, vô đạo đức mà nhà văn gọi là cải cáh, Âun minoa. ngòi bút trào phúng của vũ trọng phụng vì thế mà có sức công phá mạnh mẽ.

      Song có lẽ ọC chương hạnh phúc của một tang gia, ngoài những chân dung biếm họa trên, người ọc chắc hẳn không thể quên cảnh tượng trào pHUNG mà tac giả dựng lên. mơ ước của with trai cụ cố tổ là cụ cố hồng sẽ phải làm một đám ma thật to tát, một đám ma gương mẫu, một đám ma danh giát thà nhà chính vì vậy công xuất sắc của nghệ thuật trào phúng mà nhà văn Ỻã dụng côt miêu. trước hết là cảnh đám tang. có lẽ do sự mong ngóng từ lâu nên nó đã được chuẩn bị kĩ lưỡng. từ trang phục đến đồ vật, phụ kiện cho tang lễ đều chuẩn bị hoành tráng, chu đáo và tươm tất. Chỉ cần nhìn bộ ồ đám tang cô tuyết mặc là ủ Biết nó ược Thiết Kế “Cầu Kỳ, Tinh XảO” ến Mức NHư Thế Nào, Mà cả gia đình ấy ều hứng khởi, vui mừng. Đồ vật chuẩn bị cho đám tang thì không đám nào có thể bì được. kiệu bát cống, lợn quay đi lọng, có đủ các loại kèn ta, tây, tàu, có đến ba trăm vòng hoa… Đoàn người đi đưa đám kéo ᑥ không khí của đám tang cũng đặc biệt. không tiếng khóc, không lời xót thương, không giọt nước mắt nào nhưng lại đầy rẫy sự ồn ào, hỗn loạn. Đám đi ến đu huyên náo ến đó, người dân hàng phố ổ ổ ra xem rồi trầm trồm khen ngợi, thành thử người chết nằm quan tài cũng gật gùc cai ầu và và và và và và và và mỉm cườm cườm cườm cườm cườm c. cảnh tượng ấy đúng hơn là một đám rước, một đám hội, chứ không phải đám tang!

      và rồi thời khắc đau thương, xót xa nhất cũng đã đến – lúc hạ huyệt. Đây là lúc mà người âm kẻ dương sẽ vĩnh viễn, mãi mãi chia lìa, không bao giờ gặp lại. vậy mà cảnh hạ huyệt trong chương truyện lại được ví như một màn trò hề lố bịch. cụ cố hồng mếu máo rồi ngất đi. cậu tú tân trong bộ trang phục luộm thuộm c cùng đá bạn bè nhảy hết lên mả này ến mả khác, bắt mọi người uốn én ểh. nhưng có lẽ diễn viên làm tròn vai nhất phải là ông phán mọc sừng. Ông cháu rể quý hóa ấy khóc quá, khóc nức nở, khóc oặt cả người nhưng thực ra là để trá hình cho một vụ thƻtóng thảo xu. cảnh tượng ấy khiến người đọc cười ra nước mắt. những trò hề đầy đốn mạt, mất hết nhân tính, tình người dưới ngòi bút trào phúng của vũ trọng phụng đậm chấm bimat. Đến đây, chúng ta hiểu vì sao nhà văn lặp lại hai câu “Đám cứ đi…” trong lúc đưa tang. Cũng chẳng biết đy là đám ma there are đam gì nữa, nhưng đá cứ đi, cứ đi là đi ến cai huyệt ể ể ển sống hết những kẻ từ gia đình ến xã hội kia. tiếng khóc hứt! cabin! cabin! của phán mọc sừng như thể là “hất! hat! hất” tất cả xuống nấm mồ đó. Đám ma to tát, gương mẫu, danh giá nhất, cái gì cũng có nhưng lại thiếu cái quan trọng nhất, đó là tình thương với người đã khuết. sức tố cáo mạnh mẽ được khơi gợi lên từ những cảnh tượng đậm chất trào phúng độc đáo như thế này.

      một trong những giá trị thành công của nghệ thuật trào phúng của tác phẩm thể hiện qua ngôn ngữ và giọng điệu. trong đoạn trích không ít lần người đọc bật cười vì những từ ngữ đậm chất mỉa mai, châm biếm mà vũ trọng phụng d s. NổI BậT CO NHữNG Từ NHư “Cả NHà ấY NHAO Lên”, Từ NHAO LộT Tả RấT CHâN THựC Cái Biểu Hiện về sự bất ngờ, Sung sướng của đam with cháu khi nghe cai bản chất nhơt nhơ bẩn củ hay trong một đám tang của gia đình danh giá bậc nhất hà thành này điều quan trọng nhất là sự trang nghiêm, tôn kính, quy củ. Ấy vậy mà tác giả không ít lần dùng những từ ngữ như nhốn nháo, vui vẻ, huyên náo… để mô tả không khí của đám tang. Trong Khi đó còn chưa kể ến cach dùng từ miêu tả chân dung nhân vật ạt ến mức ộ mỉa mai cao nhất, như: cụ hồng mơ màng, ông văn băn khm, bối đ đ đ đ đ đ đ khhm, bồi đ đ đ đng, tô đ đ đng, tô đ đ đn, but, buy, but, but, but. Lãng mạn … Thi thoảng nhà vĂn lại chua thêm một số câu văn ến người ọc cũng “nhột cả người”: cai chết kia đã làm choc àt àt àt àt àt àt àt àt àt àt àt àt àt àt àt àt àt àt àt àt àt àt chế chế com quan tài cũng phải mỉm cười Sung sướng nếu không gật gật gật gật gật gật gật gật gật gật gật g sướng, mà cười ến chảy nước mắt. giọng điệu mỉa mai, châm biếm “phủ sóng” khắp cả chương truyện. không thể tưởng tượng một xã hội, một gia đình bối cảnh thời ại ấy lại có những biểu hiện mục nát, ử ử ếnh mi ại

      không thể phủ nhận, vũ trọng phụng có phần hơi gay gắt trong cách nhìn nhận đánh giá về hiện thực đời sống xã hội thờ. tuy nhiên với quan điểm nghệ thuật rất dứt khoát: tiểu thuyết phải là sự thật ở đời và ngòi bút trào phúng sắc lạnh, nhà văn đã đem đến cho người đọc những vết thương đã trở thành “ung nhọt” trong xã hội cần phải “chữa trị” gấp. Co nhiều người vẫn cho rằng: tuy vũ trọng phụng không làm cach mạng nhưng cach mạng pHải cảm ơn ông vì những cai nhìn hiện thực quá sâu sắc như vậy. và nghệ thuật trào phúng chính là công cụ để giúp ông làm tốt điều này. Ông xứng đáng trở thành một trong những gương mặt nhà văn hiện thực tiêu biểu, xuất sắc của văn học giai đoạn 1930 – 1945.

      phân tích nghệ thuật trào phúng – mẫu 6

      là một nhà văn xuất sắc của nền văc hiện thực phê pchaán, vũ trọng phụng không chỉ là ông vua phong sự bắc mà còn là mộy Bút Trào Phuung ặc nht. mỗi chương trong tác phẩm là một màn hài kịch. chương xv hạnh phúc một tang gia là màn hài kịch tiêu biểu.

      hiệu quả trào phung của đoạn trích hạnh phúc một tang gia tạo lên bởi sự phát huy hiệu quả của hàng loạt các yếu tố trào pHUNG: Mâu thuẫn trào pHUNG, NHữNG CHâN DUNG. những lời văn, giọng điệu trào phúng. không có chi tiết nào không hướng tới mục đích bóc trần những sự lố lăng trong tang gia tràn trề hạnh phúc này.

      Để dàn dựng màn hài kịch nhà văn trước hết đã phát hiện ra mâu thuẫn trào phúng. mâu thuẫn trào phúng trong chương truyện này được gợi ra trước hết ở cái tên của nó: hạnh phúc một tang gia. tang gia và hạnh phúc là hai căn từ ngữ đối nhau. nói đến tang gia là nói đến một gia đình vừa có người thân mất. Theo quy luật tâm lí thông thường hẳn tang gia pHải bao trùm cai không khí khổ đau, sầu thương não nềi bởi mỗi khi một ngọn nến ời tắt đi là ề ề ề ề ề ề ề Vậy Mà Trong Tang Gia Của Một Gia đình ượC XEM Là Danh Giá NHấT Hà Thành, Trước Cái Chết Của Một người ông, người cha (cụ tổ) chẳng ứa with Cháu Nào củ sầ. trái lại, cái chết ấy như đã đem đến một nguồn hạnh phúc to lớn không nén nổi cứ tuôn ra, trào ra.

      tang gia mà hạnh phúc. Đó là chuyện là đời nhưng lại có thật. vì sao cái chết của cụ tổ lại là hạnh phúc của cái tang gia đại bất hiếu này? Ấy là vì cụ tổ có một gia tài kếch xù. bao ngày lũ with cháu hau háu trông đợi phần mình. cụ cố hồng chưa có dịp tỏ ra sựng rãi và biết điều của mình ối với bầy with trai, with gai, dâu, rể … họng muốn giết chưt cụt bằng bài thuốc that nh nh nh nh nh nh nh nh nh bây giờ mơ ước trở thành sự thực lẽ nào họ không vui. Đúng như vũ trọng phụng nhận xét: tang gia ấy ai ai cũng vui vẻ cả hoặc cái chết ấy làm cho nhiều người sung sướng lắm.

      Mâu Thuẫn Trào Phung Không Chỉ Thể Hiện ở Tâm Trạng Mong Cụ Tổ Chong Chết There are ở Không Khí Chuẩn Bị Tang Lễ Mà Còn Thể Hiện Riqu Nét ở Hình Thức TổC đC đC đC đC đC đC đC đC có thể nói âm điệu bi thương lẽ ra phải có ở một đám tang đã bị thay thế bằng âm điệu náo nức phấn khởi. nhà vĂn đã nêu lên một giả ịnh fo ý châm biếm chua chát: thật là một đám ma to tát có cr thể làm cho người chết nằm quan tài cũng mỉm cười Sung sướng, nết guch. quả là ở thời buổi nhố nhăng này người ta đã quen sống trong sự lừa dối, rất thích lừa dối và thật sự hừi bplòng>

      trong màn hài kịch này còn có một chi tiết đặc sắc tô đậm mâu thuẫn trào phúng đà nói. Đó là khi cụ tổ chết, người ta quan tâm việc mai táng cái xác chết ấy thì Ít mà lo lắng bàn bạc việc chôn cái xác sống của cô tuyi ti. Đám tang bị trì hoãn là vì thế. người ta còn bận thu xếp cho êm ả chuyện cô tiểu thư hư hỏng, còn bận bịt tiếng xấu xa có thể làm tổn hại đến danh giá tang gia.

      trong khi quan tâm tô đậm mâu thuẫn trào phúng, vũ trọng phụng còn đồng thời vẽ lên nhiều bức chân dung trào phúng đặc sắc.

      trước hết là cụ cố hồng với câu nói cửa miệng: biết rồi, khổ lắm, nói mãi. xưa nay cụ mới chỉ ược diễn trò già yếu ở nhà, giờ cụ ược ra mắt trước đám đông: cụ cố hồng đã nhắm nghiền mắt mơ màng ến lúc c c cục ồc ồ đm nghiền mết mơ màng ến lúc cục ồc ồ đ đm nghi ền mết mơ màng ến lúc cục ồc ồ ồ đ đ ắm nghi ền mết mơ m ến lúc cục ồ để cho thiên hạ phải chỉ trỏ: úi giời ơi, trai lớn đã già đến thế kia kìa.

      cô tuyết thì sung sướng ược mặc bộ y phục ngây thơ – cái Áo voan mỏng … với cái trá trầu cau và thuốc lá mời khách với vẻ buốn lãng mốn r

      thật đáng cười cho chân dung trào phúng của ông phán mọc sừng. Ông là kẻ vớ bở nhờ cái chết của cụ tổ. Có vẻ như nhờ thế mà ông bộc lộ nỗi đau xót của mình một cach ồn ào hơn ai hết: ông oặt người khi khóc mãi không thôi! … hứt! tờ bạc năm đồng. màn kịch của ông phán bị lột trần.

      đy cũng là dịp can hiếmco ể tiệm may âu Hóa và ông typn có thể lăng xê những mốt trag phục mà có cr thể ben những ai cóc có tang thương đn ớn vì kk ẻt ũt ũt ượt ượt ượt ượt ượt ượt ượt ượt

      cậu tú tân thì mừng quá và đang điên người lên vì đã sẵn sàng mấy cái máy ảnh mãi mà không được dùng đến.

      còn xuân tóc Đỏ càng vênh váo vì nhờ nó mà cụ tổ lăn đùng ra chết.

      hạnh phúc lan tràn cả ra ngoài gia đình người chết: hai viên cảnh sat min minh…

      một trong những nét đặc sắc của ngòi bút trào phúng vũ trọng phụng là sự thể hiện đám đông. tác giả lùi ống kính thật xa quay toàn cảnh đám tang với điệp khúc đám cứ đi. có khi tác giả lại quay cận cảnh để vạch trần bản chất nhố nhăng giả tạo của đám tang này. Vũ Trọng phụng đã thể hiện ngôn ngữ trào phung khi miêu tả một số kiểu rfia ria của các cụ: cụ lunn rầm rậm, có vị râu hugung, lại cor vị rân x x cảm ộ tuyết. Ến ưa ma cụ tổ pHần đông là thanh gai lịch ất hà thành ngàn năm văn hiến, ến với đám cốt ểể chim nhau, hò hẹn nhau … nói với nhau ủá ện ến ế ồn ào náo nhiệt là vậy.

      nghệ thuật trào phúng bậc thầy của vũ trọng phụng còn hiện ra ở giọng điệu trong chương truyện. nhà văn sử dụng giọng kể dửng dưng, giễu cợt, thậm chí bằng những lời ác khẩu. luôn luôn có sự khập khiễng giữa sự vật ược nói tới với giọng điệu câu văn: ông già hơn tám mươi tuổi phảt một cụ tchnh; điệp khúc đám cứ đi…, tiếng khóc cũng nhại lại đầy sự châm biếm: hứt!… hứt!… hứt!…

      tất cả những thành công đó chỉc có ược ở Cây Bút Trào Phung Bậc Thầy Của Vũ Trọng Phụng Một Xã Hội NHố NHĂNG Thành Hiện Lên Chân Chân Thực Sinh ộ ộNg. nhà văn đã bóc trần bản chất xấu xa, thói lừa bịp rởm đời chạy theo sống thị thành của hàng loạt người. ngòi bút châm biếm của ông có sức mạnh ghê gớm bắt nguồn từ chính sự phẫn uất của ông. trước xã hội thực dân phong kiến ​​​​- xã hội mà ông gọi là chó để này.

      bằng tài nĂng, nGhệ Thuật trào pHUNG BậC THầY, qua việc tả người, dựng cảnh, sửng các chi tiết nghệ thuật biếm họa chân dung, ngôn ngữ hàc … tư sản thành thị hết sức lố lăng, đồi bại, nổi bật là sự dgiả. Đám tang của cụ tổ là cuộc hành quân đi xuống mồ chôn của xã hội chó đểu này.

      phân tích nghệ thuật trào phúng – mẫu 7

      vũ trọng phụng ược tôn vinh là “ông vua phóng sự ất bắc” và mỗi tác phẩm của ông ược ví như một quả bom ném vào cái xã hội, ố ăi ội Tiêu biểu cho nghệ thuật trào lộng, châm biếm sâu cay của ông có thể kển tiểu thuyết “số ỏ” – cuốn tiểu thuy ạt mà mỗi chương truyện syn ộng, sắc sự. Đoạn trích “hạnh phúc của một tang gia” (Thuộc chương xv của tac phẩm “số ỏ ỏ”) là đoạn trích tiêu biểu cho phụng phụng thm thutt

      “NGHệ Thuật Trào Phung” Là NGHệ Thuật tạo tiếng cười mang ý nghĩa ả kích, lên al, vạch trần bản chất xấu xa của đ ƒ tiếng cười chỉi xuất hi hi phóng đại lên để gây cười. Trong đoạn Trích, NGHệ Thuật Trào Phung ượC Thể Hiện qua cach xây dựng mâu thuẫn trào pHUNG, tình huống trào pHUNG, mô tả chân dung trào thung, cảnh trào pHúnng v ọng.

      mâu thuẫn trào phúng được thể hiện trước hết ở nhan đề chứa đựng nghịch lí: “hạnh phúc của một tang gia”. “hạnh phúc” là trạng thái thỏa mãn, thoải mái về tinh thần khi được đáp ứng một nhu cầu nào đó trong cuộc sống. “tang gia” là gia đình có tang, có người thân mất đi, nghĩa là có sự mất mát về người. theo vũ trọng phụng, tang gia tuy có mất mát về người (cụ cố tổ) cancion bù lại nó đem lại rất nhiều lợi lộc về tiền bạ.c vàng danh cach lí giải này sẽ là lời Hé mở về mở bản chất của tầng lớp thượng lưu trong xã hội: chỉ quan tâm ến danh lợi mà bất chấp ạo lír lính nghĩa. Không dừng lại ở nhan ề, mâu thuẫn trào pHUNG sẽ ược triển khai trong toàn bộ chương Truyện và ược tăng dần về mức ộộ, phong ại ềm hạnh phúnc. ban đầu là niềm hạnh phúc của các thành viên trong gia đình, sau đó là hạnh phúc được tràn ra cả ngoài xã hội. cái chết cụ cố tổ ban phát niềm hạnh phúc cho tất cả các thành viên trong và ngoài gia đình.

      tình huống trào phúng được lựa chọn là một tình huống đạo đức: tác giả dùng cái chết của người thân làm phép thử độ sáng của đạo hiếu trong gia đình, dùng cái chết đồng loại làm phép thử độ sáng của tình người và tính người. Ể Triển khai tình huống, vũ trọng phụng đã tập hợp và miêu tả những tâm trạng, hành vi, cach ứng xử, that ộ ộ hoàn toàn trai với chuẩc ạc ạo ườ. Đó là tang gia cancion không ai nghĩ đến người chết và việc báo hiếu. mỗi người đều có mối quan tâm riêng nhưng đều hướng đến hai chữ danh lợi thu được từ cái chết ấy. Đó là tang gia cancion không ai đau buồn, thương tiếc. nếu có đau buồn, thương tiếc cũng chỉ là cái mặt nạ, là màn kịch được dựng lên để che đậy những nhu cầu, mưu đtinh. Ẩn sau lớp mặt nạ là niềm vui thực sự của cả người thân trong gia đình và những người ngoài gia đình. niềm vui ấy khiến đám tang có xu hướng trở thành đám hội tưng bừng, náo nhiệt.

      Trong NGHệ Thuật biếm họa, chỉii đôi ba nét, người họa sĩ tóm ược thần this của ối tượng trào pHUNG, Lột tả ược Mâu thuẫn, phơi bày ược bản chất củt trí tuệ, có sức công phá lớn. lần lượt các chân dung biếm họa hiện lên dưới ngòi bút như có thần của vũ trọng phụng.

      Đó là cụ cố hồng – against trai cả của người chết. với vị trí này, trách nhiệm của ông là lo ma chay của cha mình cho chu tất nhưng những hành động cụ thể của ông lại hoàn toàn tráiợc. Ông nằm dài, hút thuốc phiện và mơ màng theo khói thuốc. Ông nghĩ đến việc cưới chạy cho cô con gái tuyết nhưng lại đùn đẩy việc cưới xin cho vợ. cái danh mà ông mơ ước và tô vẽ là gia thế của một gia đình nề nếp, gia phong, danh gia vọng tộc. vì thế ông đã tỏ ra già cả dù chưa đến 60 để được gọi là “cụ cố”. Ông sẵn sàng mùa hè mặc áo bông, trả nhầm tiền xe để chứng minh mình lẩm cẩm; he luôn gắt gỏng để chứng tỏ mình già cả, ốm yếu. NGHĩ ếN CARI CHếT CủA Bố MìnH, ôNG SUNG SướNG ếN ộ đ đê mê n phải chỉ trỏ: Úi kìa, con giai nhớn đã già đến thế kia kìa!” và khen “một cái đám ma như thế, một cái gậy như thế”… tấm lòng của người con trơ như khúc gỗ, vô cảm trước cái chết của. vai trò và tình cảm của một đứa con trong ông đã chết bởi ông chỉ nghĩ đến cái gậy mà thôi!

      ôNG văn minh là ứa cháu đích tôn, là “nhà cải cach xã hội” danh giá thì Sung sướng tột ỉnh vì “thế là từ nay mà đi, cai chúc thư kia sẽ đi vào thức c c c c c c c c c c c c c c c c c là lí thuyết viển vông nữa”. mọi hành động của ông đều đối lập với trách nhiệm và tình cảm của một người cháu. Ông mời luật sư đến chứng kiến ​​cái chết của ông nội để đảm bảo tính pháp lí của chúc thư. Ông con nghĩ đến cách đối xử với xuân tóc Đỏ mà thực chất là tìm cách bịt miệng vì xuân tóc Đỏ biết những bí mật tày. Ông quan niệm tội bôi nhọ danh dự của người thân trong gia đình là tội nhỏ và tội làm chết người thân trong gia đình mới. Để trả cái ơn to lớn ấy, ông đã dùng hạnh phúc trăm năm của cô em gái lá ngọc cành vàng để trả ơn cho một kẻ vô học. Ở ôNG tồn tại sự mâu thuẫn giữa cai bên ngoài là vẻ mặt “đĂm đĂm chiêu chiêu” của cai bối rối lo lắng rất hợp trag nhà có với ca bên là vi ca ố ố ế ế ế ế ế ế ế ế ế ế ếi ca. ơn to” cho gia đình.

      cô tuyết, cô cháu gái giữ gìn nửa chữ trinh, mới chỉ hư hỏng được một nửa. mặt cô phảng phất vẻ buồn lãng mạn vì ella nhớ nhung nhân tình chứ không phải xót thương ông nội. Đám tang mang đến niềm hạnh phúc cho cô vì cô được mặc bộ y phục “ngây thơ” để chứng tỏ phẩm giá de ella mới chỉ đánh mất ữa bộ and phục nửa kín nửa hở làm choc ông tai a mặt lớn bạn của cụng cảm ộng thực sự, còn hơn cả “những khi nghe tiếng kèn xuân nữ ai oan, n, n, n.

      cậu tú tân thì “cứ điên người lên vì cậu đã sẵn sàng mấy cái máy ảnh mà mãi cậu không được dùng đến”. Ông nội chết là dịp để cậu trổ tài đạo diễn, chụp ảnh trong dịp đám tang. cậu tỏ ra là một tài tử chụp ảnh, những chiếc máy ảnh được chuẩn bị từ lâu nay sẽ có dịp dùng đến. cậu và bạn hữu của cậu rầm rộ nhảy lên những ngôi mộ khác nhau để chụp ảnh ở những khoảnh khác nhau. cậu đạo diễn mọi người gục đầu, cong lưng, khóc rồi đóng kịch xót thương cho đúng không khí đám tang.

      Ông phán mọc sừng là with rể của cụ cố hồng. Ông sung sướng vì “không ngờ rằng giá trị đôi sừng hươu vô hình trên đầu ông lại lớn đến như thế, nó có giá đến “vài nghìn đồng” Đông dương. Ông trù tính ngay một cuộc doanh thương với xuân tóc Đỏ để nhân Cái số vốn ấy lên. là một diễn viên ại tài, ông phan đã hoàn thành xuất sắc màn kịch vờ tỏ ra khóc thương. Trong đam tang ông vợ, ông mặc cai khĂn trắn trắng to tướng to tướng to tướng to tướng to a không thôi. ngay cả xuân tóc Đỏ – kẻ chuyên đi lừa đảo người khác cũng bị ông lừa. tưởng rằng ông khóc đến lả oặt người đi nên đã đưa tay ra đỡ, nhưng đến khi ông phán dúi vào tay tờ 5 đồng gấp tư hắn mới hiểu ra bộ mặt tham tham lam ến mức tình người khô Héo, trai tim vô cảm và thậm chí là việc bán rẻ cả danh dự bản thn. ngay trước mặt cha vợ, trước tiền để chuẩn bị chuyển nốt sang công việc toan tính khác.

      không chỉ khắc họa chân dung châm biếm cá nhân, tác giả còn khắc họa hình tượng đám đông. những tốp người đó là nhóm các vị quan chức cao cấp thì long trọng gắn lên ngực ủ các thứ huy chương: “bắc ẩu bội tinh, long bội tinh, ..: ủ Cá dài hoặc ngắn, hoặc đen hoặc hung hung, hoặc lunn phunn hoặc rầm rạm, lăn qujen .. “. . ma”.<p cảnh đưa tang là một cảnh trào phúng vì bề ngoài là đám tang nhưng thực chất lại mang tính chất đám hội, đám rước. Được tổ chức pha tạp, đám tang có cả âm thanh thuộc về nghi thức tang lễ và âm thanh không thuộc nghi thức tang lễ song cảm giác chung là nmhá. Âm thanh thuộc tang lễ đó là tiếng kèn pha tạp, lẫn lộn cả kèn ta, tàu và tây; tiếng khóc "hứt! ..hứt! .. hứt!." của phán mọc sừng – một thứ âm thanh lạ lùng sẽ khiến người khác bật cười vì ngạc nhiên.

      thực chất đây là hành vi ngụy trang che đậy cho mục đích thực sự của ông. Âm thanh không thuộc tang lễ là tiếng cãi cọ, chê trách nhau của đám người trong nhà. tiếng cãi cọ này sẽ phơi bày những mâu thuẫn ngấm ngầm dù luôn được dàn xếp trong vẻ ngoài êm đẹp. Đó Còn là tiếng trêu chọc, đùa cợt thô lỗ, tục tĩu của đám “Giai Thanh Gái Lịch” Càng Bộc Lộ Rõ Sự Tồi tệ, vômm sỉ của tầng lớp thượng lưu. hình ảnh trong đám tang có hình ảnh thuộc nghi lễ và không liên quan đến tang lễ song đều tạo ấn tượng về sự phô trưỰơcy . hình ảnh thuộc nghi lễ thông thường làng hoa, câu ối và người ưa tang nhưng nó xuất hiện với số lượng khổng lồ là 300 vòng hoa, 300 câui và mườy tr. nó cho thấy sức ảnh hưởng và mối quan hệ rộng rãi của gia đình. Đó còn là and phục tang lễ tân thời do tiệm may âu Hóa Thiết kế đã biến đam tang thành một cuộc trình diễn mốt ể ểng cao sảnn phẩm với mục đích kinh doanh. <

      hình ảnh thuộc nghi lễ là kiệu bát cống, lợn quay đi lọng; bộ and phục “ngây thơ” của cô tuyết cùng những huân chương của các bạn cụ cố. MộT HìnH ảNH ấN tượng nhất với người ọc chính là tờ 5 ồng ược gấp từ, thể hiện sự chuẩn bị chu đao ể ể hoàn thiện phn còn lại của bảp ồp ồp ồp ồ nó cho thấy bản chất bỉ ổi và cũng là lời kết đầy chua chát về một xã hội vì tiền, chạy theo đồng tiền mà quên đi tình.

      giọng điệu mỉa mai, chua chát là giọng điệu bao trùm chương truyện. có những câu văn tưởng như là giọng trần thuật khách quan bình thản “đá cứ đi” nhưng khi nhắc ến hai lần nó đã mang ý nghĩ. vô nhân đạo của đám người ấy. “Đám cứ đi” nghĩa là sự vô liêm sỉ không khép lại mà kéo dài tưởng như vô tận, nó kéo theo cái xác chết đến tận huyệt. về ngôn từ, tac giả đã sửng những kết hợp từ ộc đao trong các câu văn ể tạo nên tiếng cười hài hước như “vẻn bomn lãng mạn đ only m mốt”, “ch ữhh. như bị kim châm vào lòng vì không thấy bạn trai đâu cả”.

      tất cả những đặc điểm trên đã góp phần làm nên giá trị của nghệ thuật trào phúng vũ trọng phụng. bằng tiếng cười mang ý nghĩa đả kích phê phán, nhà văn đã vạch trần bản chất xấu xa của xã hội thượng lưu tư ản thƋng. Đó là một xã hội băng hoại đạo đức, khô héo tình người, chạy theo lối sống văn minh rởm, vô cùng đồi bại, lố lăng. Đằng sau tiếng cười không phải niềm vui mà là nỗi đau đời, là khao khát đổi thay, muốn chôn vùi xã hội ấy. qua đó thể hiện tấm lòng tốt đẹp, mong muốn con người tránh được sự suy đồi về đạo đức do xã hội bất lương tác. quan trọng hơn cả, nghệ thuật tào phúng đã thể hiển tài năng, phong cách riêng của vũ trọng phụng.

      ngòi bút trào phúng của vũ trọng phụng sắc bén đến lạnh lùng. ẰNG SAU NHữNG LờI NÓI NHư đùa, Sự Thật của xã hội thượng lưu thà thịi buổi âu Hóa dưới chế ộ ộ ộ ộ ộc dân nửa phong kiến ​​cứ hi hi hi Vũ Trọng phụng đã ứng về pHía nhân dân mà phê pHán mạnh mẽ bản chất giả dối và sự lố lăng, ồi bại của xã hội thượng lưu ở thành thị những n

      phân tích nghệ thuật trào phúng – mẫu 8

      với ặc điểm là một tiểu thuyết hoạt kê, tac pHẩm số ỏ ỏ của vũ trọng phụng đã miêu tả thật sống ộng bao nhiêu Không chỉt một cuộc ời của nhân vật chính – xuân tóc ỏ- đáng cười, mà hầu như tất cả các nhân vật, các tình huống, chi tiết Truyện ều đáng cười, đáng pHê pHê pHê pHê pHê pHê. CHươNG XV CủA tac pHẩM – VớI Tiêu ề Hạnh Phúc Của Một Tang Gia – Miêu tả đám tang . Hội tư sản thành thị âu Hóa rởm, văn minh rởm hết sức lố lăng, ồi bại đang hiện diện ở việt nam những a năm 45th c 30 – ởi tình huống Truyện, mỗi nhân vật vật vật vật cứt cứ tiếng cười mang nhiều sắc độ, liên tục không dứt. nó kéo dài trong suốt thời gian đám tang, suốt cuộc hành trình đưa tiễn….

      ọc tên chương – nguyên văn Trong tac pHẩm là: hạnh phúc của một tang gia – một cai đám ma gương mẫu… chung ta không khỏi bật cười bởi cach thông báo homa hỉa nhủa nhủa nhủa nhủa nhủa nhủa nhủ nội dung sự việc là một việc đau đớn, bất hạnh. vậy mà “tang gia” lại có ”hạnh phúc”! Việc tang là nghi lễ Thiêng liêng, cần trag trọng, vậy mà, ngôn từ dành cho cai việc ại hiếu của một gia đình như gia đình cụ cố hồng lại tỳnh, tỳnh, tỳnh, tỳnh, tỳnh, tỳnh, tỳnh, tỳnh, tỳnh, thúnh, thúnh, thúnh, thúnh, thúnh, thúnh, thúnh, thúnh, thúnh, thúnh, tỳnh. , nào tang gia, nào văn minh, gương mẫu, cứ như chuyện đùa, chuyện vui vậy! Cái sự đùa vui ấy mở màn ch vở hài kịch mà trê sân khấu hiện thật riqute trạng huống nực cười: đam tang nhưng không pHải là đám tang, nó là là mộá đá đá đ with người nhưng không phải là with người mà là… những hình nhân dị dạng, những quái vật.

      Sau thời gian bối rối Theo Lẽ Thường tình của một nhà có việc tang, khi ba người quan trọng nhất – ông cố hồng, Bà và văn minh từ trên gác xu ốnn nhric có ại tang đ lúc ưa đám thì cả bàn dân thiên hạ ở pHố phường, ai cũng thấy đám ma ược tổc chức linh đình, ủủ kiểu cach, lễ nghi theo cả lối ta, tây, tàu. Đám ma đưa đến đâu làm huyên náo đến đấy. cả thành phố nhốn nháo… ”kèn ta, kèn tây, kèn tàu lần lượt thay nhau mà rộn lên”. tiếng khóc của những người trong tang gia xen lẫn tiếng “thì thầm” về chuyện vợ con, nhà cửa, Maya, sắm tủ, hoặc những tiếng nói “thì thào” của bọng củc ôc ôc ôc ô g. “que thở” việc “vợ béo, chồng gầy”.

      vậy ấy, trên cai sân khấu hài hước, người ọc thấy ược một khung cảnh pha tạp, hỗn ộn, ồt và người hỗn ộn, âm than và màu sỗn ỗn ện ện ện ện ện ện ệC ệC ệC ệC ệC ệC ệC ệC ệC ệC ệC ệC ệC ệC ệC ệC ệC ệC ệC ệC ệC ệC ệC ệC ệC ệC ệC ệC ệC ệC ệC ệC ệC đùa vui, tiếng khóc của nhiều người cũng hỗn độn, việc vĩnh biệt một con người và việc đùa vui, tiếng khóc của nhiều ngƻėn. Đám rước mà như “ở hội chợ”. Đám tang hay đám rước? bởi vì, như tác giả kể: “Đám cứ đi” rồi lại “Đám cứ đi”. những lời văn bỡn cợt, lơ lửng, hóm hỉnh, chua chát. Và ông nhận xet: “Thật đúng là một đám ma a tát có thể làm cho người chết nằm trong quan tài cũng pHải mỉm cười Sung sướng, nếu không gật gùc cai ầu”. <.

      chương 15 – hạnh phúc của một tang gia là một trong những màn hài kịch đặc sắc nhất của tiểu thuyết “số đỏ” của vũ ph tr. Để dàn dựng một màn hài kịch cười, trước hết phải phát hiện ra một mâu thuẫn trào phúng. tiếng cười có muôn hình vạn trạng, tuy nhiên bao giờ nó cũng bật ra trước một mâu thuẫn trào phúng được phóng đại lên.

      mâu thuẫn trào phúng trong chương 15 được gợi lên ngay từ cái nhan đề của nó. tang gia mà lại hạnh phúc! nhà có người chết mà lại vui! tang gia quả có bối rối nhưng đó là cái bối rối sung sướng, bối rối không phải để tổ chức một đám rước, một hongày. người chết là cụ cố tổ. cụ mất đi để lại một gia tài lớn. nhưng ông già quái ác này lại ghi trong di chúc: chỉ chia gia tài cho with cháu khi cụ đã qua đời. thật là sốt ruột, vì cụ cứ sống mãi. with cái, dâu rể đều chờ đợi cái chết của cụ như chờ đợi một hạnh phúc vậy. và hạnh phúc đã đến.

      ặc sắc của đoạn trích là đã diễn tả ược chung quanh hạnh phúc chung của tang gia, mỗi thành viên trong gia đình lại có một hạnh gia nhân vật lại cóc một

      chẳng hạn, cụ cố hồng. vì là cụ cố nên luôn đóng vai già yếu, tuy tuổi cụ mới ngoài 50. xưa nay, cụ mới đóng trò già yếu trong nhà, nay nhờ có đám tang cục ư y. “cụ cố hồng đã nhắm nghiền mắt mà mơ màng đến lúc cụ mặc đồ xô gai. he lụ khụ chống gậy, vừa ho khạc, vừa khóc mếu, để cho thiên hạ phải chỉ trỏ: Úi chà! tröng kìa! with trai lớn đã già đến thế kia kìa!”

      vợ chồng văn minh thì chắc chắn sẽ ược chia một gia tài kha khá, chỉ còn pHải lo mời luật sư ến chứng kiến ​​cai chết của cụ tổ ể ể đ đ đn vào lí thuyết viển viển viển v. Đy cũng là dịp ể tiệm may âu hóa và ông typn có thể lăng xê những mốt trang phục táo bạo nhất có thể bán cho những ai có tang ương p>

      cô tuyết thì sung sướng vì được mặc bộ y phục ngây thơ hở cả nách và nửa vú viền đen, đội cái mũ mấn xinh xinh…. tuyết mời các quan khách rất nhanh nhẹn, trên mặt lại có vẻ buồn lãng mạn rất đúng mốt. Ông phán mọc sừng lại hả hê vì đã được cụ cố hồng hứa chia thêm cho vài nghìn đồng. chính cụ cũng không ngờ giá trị đôi sừng hươu lại to đến như thế.

      cậu tú tân mừng điên người vì đã sẵn sàng mấy cái máy ảnh mà vẫn chưa được dùng đến. xuân tóc Đỏ càng được vênh vang hơn vì nhờ nó mà cụ cố mới lăn đùng ra chết. (nó tố cáo ngay trước mặt cụ tội ngoại tình của cô hoàng hôn, cháu gái của cụ, và cắm sừng vào đầu ông phán, cháu rể cụ).

      là cố vấn của báo gõ mõ, xuân còn đem lại danh giá bất ngờ cho đám tang vì đã bổ Sung vào sự long trọng Sáu chiếc xe chở sư cụ chùa bà banh, ại diệi gtan gtan gtan gtan gtan gtan gtan gtan gtan gtan gtan gõ gõ cú với những vòng hoa đồ sộ…

      hạnh phúc còn lan ra cả ngoài gia đình người chết. cảnh sát min Đơ, min toa được thuê giữ trật tự cho đám tang. những bạn bè tai a mặt lớn của cụ cố hồng ược dịp khoe khoang sự oai vệ và danh giá của mình, những bội tinh và râu… hàng phố thì vui qua vì m ấ ộ ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể

      một trong những nét đặc sắc của chương truyện là tả đám đông ồn ào. láo nháo, nhặng xị. DườNG NHư COR ý THứC KHI VậN DụNG Kĩ Thuật điện ảnh, tac giải xa quay toàn cảnh đá tang đang nghiêm chỉnh đi theo quan tài người chết ến tang huyệt vứt. có khi el lại dí sát ống kính quay cận cảnh để thấy đây không phải là một đám ma mà là một đám rước, đám hội hết sẩc vui. Đám cứ đi nhưng không ai nghĩ đến việc đưa đám. Ến đy không phải ể khoe những bộ ngực ầy huân, huy chương và những bộ ria ria oai vệ thì cũng ể thìm với nhau về những chuy ợ con, chuy vợ with còn bọn thanh niên thì chim nhau, cười tình với nhau, bình phẩm, ghen tuông nhau, hẹn hò nhau bằng vẻ mặt buồn rầu của người đa ma. màn kịch kết thúc bằng chi tiết hài hước chó đểu. Ông phán mọc sừng dúi vào tay xuân 5 đồng thanh toán tiền thuê xuân tố cáo cái nhục mọc sừng của ông ta.

      số ỏ ỏ là một cuốn tiểu thuyết dùng hình thức giễu nhại, lật tẩy tíh chất bịp bợm của những tầng lớp gọi là thượng lưu, trí thức của hà nộa xưa. tất cả là một cuộc diễn trò lớn: mỘt cuỘc bÁo hiẾu linh ĐÌnh nhẤt cỦa mỘt gia ĐÌnh ĐẠi bẤt hiẾu.

      phân tích nghệ thuật trào phúng – mẫu 9

      “số đỏ” là cuốn tiểu thuyết đặc sắc nhất của nhà văn vũ trọng phụng. trong đó mỗi chương là một hài kịch chương xv “hạnh phúc một tang gia” được đánh giá là một trong những màn hài kịch thành công nhất. qua việc miêu tả đam tang của cụ tổ, vũ trọng phụng đã phơi bày cai bộ mặt xấu xa của trưởng giả, cai xã hội “khốn nạn”, “chó ểu” ương thời như ư ư ư ư ư ư

      tính chất trào phúng được thể hiể sâu sắc qua nhan đề đầy nghịch lí: “hạnh phúc một tang gia”. Ở đây, vũ trọng phụng đã khai thác sự mâu thuẫn giữa hình thức và nội dung. thông thường, cái chết bao giờ cũng gợi lên tâm trạng đau buồn, sầu não, xót thương. NHưNG TRONG TRườNG HợP Này LạI KHAC: CARI CHếT BấT NGờ CụA Cụ Tổ đã Mang lại lợi ích và niềm vui lớn lao cho mỗi thành viên Trong đam with cháu của người chết. nhà có người chết mà lại vui, cảnh tang gia có bối rối thật như người ta thường nói nhưng đó là sự bối rối một cách sung. bối rối không phải tổ chức một đám tang ma mà là để tổ chức một ngày hội, một đám rước thì đúng hơn.

      trong chương này, vũ trọng phụng cũng đã xây dựng được những bức chân dung trào phúng rất đặc sắc. mỗi nhân vật hiện lên là một niềm “hạnh phúc” trong cảnh tang gia bối rối.

      cái chết của cụ tổ đã khiến cho mọi thành viên trong gia đình có tang cảm thấy “sung sướng và hạnh phúc” bởi họ nón lòng chờ ờ ợi. Điểm đặc sắc của nhà văn vũ trọng phụng là ngoài việc thể hiện cái “hạnh phúc” chung của một tang gia; mỗi người trong gia đình lại có một “hạnh phúc” riêng, không ai giống ai. Chynh Thông qua sự miêu tả, cảm xúc tâm trạng mỗi người trước cai chết của cụ tổ, nhà văn đã thể hi hi hi hi ện rõ nét bản chất, tinh cach của mỗi vật. hay nói cách khác, mỗi nhân vật trong gia đình cụ cố hồng lại có một đặc điểm, một mâu thuẫn trào phúng riêng.

      nhân vật cụ cố hồng là with trai của người chết. Ông ta có một sở thích quai gở đó là thích đegon va cụ già yếu, mặc dù tuổi tac chưa pHải là cao (ông ta bắt mọi người pHải gọi mình là cụ; lúc nào cũm). NHưNG Từ TRướC ếN NAY, Cụ Cố HồNG MớI CHỉN DIễN TRRCHA GIà YếU VớI đAM WITH CHÁU TRONG NHà Này NHờ COR đAM TANG CủA Bố MV . mới nghĩ đến cảnh đám tang, ông đã thấy sướng run người. cụ cố hồng đã nhắm nghiền lại để mơ màng cái lúc cụ mặc đồ xô gai, lụ khụ chống gậy; he vừa ho khạc, vừa khóc mếu máo để cho thiên hạ phải chỉ trỏ: “uí kìa, with dai lớn đã già thế kia kìa.

      với vợ chồng văn minh, sau cái chết của cụ tổ, sẽ được chia một phần gia tài khá lớn; điều mà ông ta lo lắng lúc này là pHải mời luật sư ến, chứng kiến ​​cai chết của cụ tổ tổ: “ểể cai chúc thư kia sẽ đi vào thời kì thực hành chứ khôôôôôoret ể Tiệm May âu Hóa Và ông Typn Có Thể Lăng >

      sự lố lăng được đẩy lên cao hơn nữa khi xuất hiện hình ảnh cô tuyết, cháu nội cụ cố. người cháu gái hiếu thảo này luôn between ông nội chết để có dịp diện những bộ quần áo tân trang, hở hang đầy khiêu gợi. Trong đám đông nhốn nháo ấy cô lúc nào cũng mong sẽ có dịp gặp ược tình nhân xuân tó ỏ ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể và để diễn cho thật giống với tâm trạng ấy, cô tuyết luôn giữ vẻ mặt buồn rầu rất “lãng mạn và hợp thời”. nhưng she cô buồn không phải vì cái chết của ông nội mà vì she chưa thấy mặt xuân tóc đỏ.

      cậu tú tân, cháu nội người sắp chết, lại có một “niềm hân hoan” tuyệt vời khác. cậu đã chuẩn bị cai may ảnh từ lâu và luôn mong ngóng ông nội chết ể có dịp sẵn sàng ghi lại những khoảnh khắc đau thương “tuyệt vời nhất”, mà ông nội vẫi vẫ điên người lên. và hôm nay chính là cơ hội để cậu phô diễn hết tài năng chụp hình của mình.

      Ông phán mọc sừng, chồng cô hoàng hôn, và là cháu của người quá cố. không phải ai khác mà chính ông ta là nguyên nhân gây ra cái chết của cụ tổ. Ông phán tỏ vẻ vui mừng hả hê trước việc vợ mình ngoại tình và lợi dụng để tống tiền nhà vợ. không ngờ điều đó lại khiến cho cụ tổ bị sốc mà chết. chính ông ta cũng không ngờ rằng giá trị đôi sừng hươu vô hình trên đầu ông ta mà lại to đến như thế.

      cảnh đám tang đã được nhà văn vũ trọng phụng miêu tả bằng bút pháp trào phúng bậc thầy. cảnh đám tang được miêu tả hết sức trong thể, phô trương, hình thức. việc tổ chức đám tang rất hổ lốn theo kiểu ta – tàu – tây (có kiệu bát cổng, lợn quay đi lạng, có lốc cốc xoảng, có cái bu-dích,…

      những người đi dự đám tang luôn cố tạo ra vẻ buồn rầu, nghiêm trang cho phù hợp với phong cảnh, nhưng những câu chuyện của họ thì rất sôi nổi ời thường vêng vêng vêng vêng vêng vêng vêng vêng vêng vêng vêng vêng vêng vêng vêng vêng vêng vêng v. người đi đưa đám mà trang phục của họ thì như đi hội; có đủ mọi thứ, nhưng chỉ thiếu một thứ duy nhất đó là tình cảm xót thương, đau đớn tiễn đưa người chết.

      trong đám tang, xuân tóc ỏ ỏ càng ược dịp HUênh Hoang hơn vì nhờ cụ tổ tổ Lăùng ra chết (nó tố cao ngay trướt cụ tội ngo là cố vấn của tờ báo “gõ mõ Lại Danh Giá Bất ngờ cho đám ma vì đã bổ Sung vào sự long trọng của đá tang Sáu chiếc xe chở sư cụ cụ cụ cụ cụ vòng c. việc làm của xuân đã khiến cụ phan nạn và đe sẽ nhổ vào mặt hắn cũng phải cảm ộng và sung sướng: ông xuân đã nghĩ hộ tôi”.

      bản chất của nGhệ Thuật trào pHUNG Làm nổi bật sự mâu thuẫn, ối lập (giữa bản chất và Hyện tượng, giữa hình thức và nội dung, giữa lời noi việc). chính thông qua sự đối lập ấy làm nổi bật lên tiếng cười mỉa mai, trào phúng, chế giễu. Nói cach khác, bằng nghệ thuật trào pHUNG, nhà văn giúp người ọc lật mặt trai của xã hội, làm rõ sự thối nát, bất công của xã hội, cũng như with người.

      nềm vui và hạnh không chỉu biểu hiện trên gương mặt, dáng đi lời nói của mọi thành viên trong gia đình người chết mà còn lan tỏa ra những ng ng ng ng xung xung xung xung quan hai viên cảnh sát min Đơ, min toa đang thất nghiệp thì được thuê giữ trật tự cho đám tang. những bạn bè tai to mặt lớn của cụ cố hồng thì ược kịp khoe khoang sự oai vệ, danh giá của mình: “ngực ầy những huy chương như bắc ẩu bội tinh, long bội tinh, ca. .trên mép và cằm đều đủ râu ria…”. những người dân hàng pHố thì vui vẻ na nức vì chỉ mấy khi ược xem một đám ma to như thế: “Theo cả lối ta – tàu – tây, co kiku bắt sống, lợn quay đi lặng cho ốn cốc.c.c.c.c.c. c. C. C.C XOê c. C.C XOê c. C. C.C XOVE Vòng Hoa.

      có thể nói, cảnh đám tang diễn ra hết sức long trọng, vui vẻ; nó giống như một đám rước ngày hội vậy. những người ến chia buồn và ưa ma, ai cũng cố tạo ra vẻt mặt buồn rầu và nghiêm chỉnh choc pHù hợp với khung cảnh nhưng những câu cuya trò a nhỏhủ mớ m người ta ến đây, nếu không pHải ể khoe những bộ ngực ầy huy chương và những bộ râu ria oai vệ thì cũng ể thì thầm với nhau về chuyện vợn vợn vợn vợn vợn vợ Còn Bọn Thanh Niên ến đám Tang ể Có dịp tá tỉnh nhau, cười tình với nhau, Ghen Tuông nhau, hẹn hò nhau: “bằng những vẻ mặt buồn rầu của những ng ng đi đi đi đ

      Ở chương “hạnh phúc một tang gia” vũ trọng phụng cũng đã chọn lựa được những chi tiết trào phúng rất tiêu biểu và ĺặc s. qua những chi tiết này, nhà vĂn đã th ể hiện ược bản chất, tinh cach của nhân vật – ằng sau cai vẻ bề ngoài đau ớn, thương xót là một bột giả dối.

      lúc đam tang dừng lại ể hạ huyệt, vũ trọng phụng còn khiến cho người ọc hai chi tiết thật ặc sắc, ẩy cảnh ưa đám lên tới ỉnh điểm. chi tiết một là cảnh cậu tú tân bắt bẻ từng người một phải làm những động tác, tư thế đau buồn để cậu ta chụn.p

      trong khi đó thì “bạn hữu của cậu rầm rộ nhảy lên những ngôi mã kHác mà chụp ểể cho ảnh khỏi giống nhau. chi tiết hai là ông mọc sừng, chi ng he này đã đau đớn, khóc lóc tưởng chừng như ngất đi khiến ai cũng để ý đến ông cháu rể quý hóa”. vậy mà giữa lúc đoàn người khóc lóc, ông ta vẫn không quên kín đáo món tiền 5 ồng vì đã có công gọi ông ta là “người mọc sể ể.ố

      nghệ thuật trào phúng trong chương “hạnh phúc một tang gia” còn được thể hiện ở ngôn ngữ và giọng điệu của nhà văn. một thứ ngôn ngữ giọng điệu có vẻ nhẹ nhàng nhưng lại có sức công phá lớn. Điệp ngữ “đám cứ đi” giúp cho người đọc hình dung ra được đám tang rất đông, rất dài, rất trọng thể. Điệp ngữ ấy cũng góp phần làm nổi bật sự phô trương giả dối, và cả sự dửng dưng về tình của những đtiờ ></

      nếu “số ỏ” là cuốn tiểu thuyết thành công của vũ trọng phụng thì chương “hạnh phúc một tang gia” là một trong những ảặc chương ģn c chương ở Chương này, nhà v. phúng, những chân dung trào phúng, những hành vi trào phúnng, thậm chí cảng cc cumen, giọu đu đu đu đu đu đu đu đu. Điệp ngữ “đám cứ đi” được nhà văn nhắc đi nhắc lại nhiều lần; vừa làm nổi bật tính chất giả dối phô trương của đám tang vừa nhấn mạnh sự thản nhiên vô tình của những ngưtiờ ></

      phân tích nghệ thuật trào phúng – mẫu 10

      vũ trọng phụng là nhà văn hiện thực trào phúng bậc thầy của văn học việt nam hiện đại. Ông được mệnh danh là ông vua phóng sự đất bắc với lối miêu tả chân thật tới tàn ác, trào phúng tới chua xót. hạnh phúc của một tang gia là một trong những tác phẩm tiêu biểu của ông.

      nghệ thuật trào phúng là nghệ thuật gây cười nhằm đả kích, mỉa mai, châm biếm những hiện tượng xấu xa trong đời sống. nó được biểu hiện qua tình huống, chân dung các nhân vật biếm họa, nghệ thuật phóng đại, ngôn ngữ, giọng điệu đầy tín mah >

      hạnh phúc của một tang gia tạo nên sự mâu thuẫn bởi nhắc đến tang gia là nhắc đến gia đình có người mất. lẽ ra, không khí bao trùm pHải là sự ảm ạm, nỗi buồn thương trước sự ra đi của người đã khuất, nhưng ở đy, tac giải sử dụng từnh phúc. HạNH phúc mang một ý nGhĩa vui vẻ, sung sướng, là thỏa nguyện ược nỗi mong muốn bấy lâu nay chính vì thế mà nó ngụ ĉầy ma, ấtcháy mà chính nhan ề đ trước sự ra đi của một ai đó.

      tình huống truyện đặc sắc ở chỗ đoạn trích gắn liền với cái chết thật của cụ cố tổ. Khi cụ còn sống, cụ đã lập di chúc ể chia tài sản cho các with cháu sau khi qua ời, chính điều đó đã tạo nên sức hấp dẫn của with cháu với mong mut mue cụ thật. khi cụ cố tổ ốm, thay vì tìm ra một thầy thuốc giỏi ể điều trị thì he lại tìm một bác sĩ không đúng chuyên ủ ngàr. tình huống còn ặc sắc ở chỗ khi tác giả nói “ba hôm sau, ông cụ già chết thật”, chết thật chứ không phải chết giả ỿukh ữna cho mhi ữna cho ữna

      niềm vui ấy được thể hiện qua những nhân vật biếm họa của câu chuyện.

      cụ cố hồng – with trai trưởng của người quá cố. “cụ mơ màng ến lúc mặc ồ xô gai chống gậy ho khạc, mếu máo ể cụ ược phô trương với thiên hạ về gia đình ại phúc con Ự cháu ở”. Đấy là niềm hạnh phúc riêng của cụ cố hồng, con trai trưởng mong muốn được mặc đồ xô gai khi đáng lẽ ông phải là người không muốn nhất, ông phải là người đau buồn nhất nhưng lại trong trạng thái mơ màng đến kỳ lạ. bản thân cụ hiểu “trên thông thiên văn dưới tường địa lý” nhưng thực chất lại là một con người không biết một cái gì. cục dịp thỏa mé lợi ích ca nhân, ược mặc sức mà Hút thuốc phiện, quát that mọi người và người ta ếm ến 1872 câu “biết rồi, khổ lắm, nói mãi”. rồi nỗi lo lắng làm sao ể tổ tổc chức cho ứa with gai đám cưới nhanh chong cho ỡn kém của nhà, ểy che ậy cai xấu xa, hưng của gia đình Danh Giá.

      Ông văn minh – cháu đích tôn của cụ cố tổ. Ông cor nềm hạnh phúc kỳ quai với lý lẽ ap dụng “đúng lúc” và “kịp thời”, Cái Chúc thư đi vào thời kỳ thực hành chứ không còn là lý thuyết vông nữa. cái chết của ông nội là dịp may hiếm có để văn minh phô trương tiệm may Âu hóa của mình. rồi ông có nỗi niềm lo lắng là làm sao báo đáp công ơn của xuân tóc ỏ đã có công làm cho ông nội mình chết nhanh nên vă vò tt tt đt.

      cô tuyết – một cô gái lẳng lơ nhưng luôn cố gắng tỏ vẻ mình là người trinh tiết. cái chết của cụ cố là dịp để cô chứng minh với thiên hạ rằng ella mình chưa đánh mất chữ trinh. ella cô diện những bộ trang phục ngây thơ đến lố bịch nhất, lả lơi với những vị quan khách tới dự đám tang của cụ cố t. Cô cố gắng ưa mắt nhìn trong đám người tới viếng mà không thấy bạn trai đu cả, nên cô giận, côn mang vẻ mặt “buồn lãng mạn” khi ến ai cũngngnnnnn /p>

      cậu tú tân và ông phán mọc sừng tiêu biểu cho chân dung biếm họa lúc hạ huyệt. You tân vui mừng, hả hê với chiếc Máy ảnh nên bắt bẻ mọi ng ứng trước cảnh hạt ạ ạ ạ ại cm. buồn giả dối nhất từ ​​trước tới nay. còn ông phán mọc sừng thì khóc đến oặt cả người đi mãi không thôi. tiếng khóc tưởng chua xot vag lên những thanh âm của sự giả dối: “hứt … hứt … hứt …”, một sự lốch bịch quá rõ với mục đíc, trao ổi Thanh toán một cach cach sòng pHẳng. /p>

      nGhệ Thuật Phone ại đã ược nhà văn sửng triệt ể ể Miêu tả sự ối lập giữa của with người giữ hình thức với bản chất bên trong. Giọng điệu mỉa mai, hài hước, ngôn ngữ lai căng, am thị chơi chữ … tất cả ể ể ể ể ểo nên một tiếng cười chua xót, lời nguyền rủa chua cay, ộc ịc ịc ị

      bằng tài năng của mình, vũ trọng phụng đã khắc họa nên một bộc tranh phản diện về xã hội phong kiến ​​​​lúc bấy giờ. một gia đình với những đại diện tiêu biểu nhất, với mặt trái xấu xa nhất, giả tạo nhất đã được khắc họa tác phẩm để lại tiếng vang lớn trong lòng người đọc bởi các tình tiết khiến người ta phải nghĩ suy.

      xem thêm: phân tích tác phẩm hạnh phúc của một tang gia của vũ trọng phụng

      phân tích nghệ thuật trào phúng – mẫu 11

      vũ trọng phụng một trong những cây bút trào phúng bậc thầy của văn học việt nam. trong các sáng tác của ông nổi bật nổi bật nhất là số đỏ – tác phẩm có thể đem lại vinh dự cho bất cứ nền văn học nào. Đoạn trích “hạnh phúc một tang gia” tuy chỉ là trích đoạn ngắn ngủi nhưng cũng đã làm nổi bật tài năng trào phúng bậc ᧻vy cng.</avy cng.

      Trào Phung Là Khái niệm ể nói việc sửng những lời lẽ bong bẩy, Hào Nhoáng ểể chế nhạo những sự vật, hiện tượng, with người đáng cười Trong cug. tiếng cười được tạo ra khi ta phát hiện ra cái đáng cười, phát hiện mâu thuẫn trào phúng. Trào Phung Không Chỉ Mới Xuất Hiện Trong Văc Họn ại Mà Trước đó đã Co NHữNG NHà Thơ Với Các Sáng tac ậm Tinh Trào Xưn Túng Vũ Trọng Phụng đã Kế THừ THừ Trong đoạn Trích Này, NGHệ Thuật Trào Phung ượC Thể Hiện ở Những Mâu Thuẫn, Sự Kệch cỡm của những ứa con, ứa chán trước cai chết của người thân trong gia đ. cùng với giọng điệu lạnh lùng đã cho thấy ngòi bút châm biếm sắc sảo, vạch trần bộ mặt “chó đểu” của xã hội đờơng th>

      tính trào phúng được thể hiện trước hết ở nhan đề của đoạn trích “hạnh phúc một tang gia”. nhắc tới đám tang là nhắc ến kẻ ở người đi, là sự biệt li mãi mãi, thường đem ến sự xót thương, đau đtÿtn c nhưng ở đám tang nguyện. NGAY Từ NHAN ề CủA TAC PHẩM đã Thể Hiện Mâu Thuẫn, NGHịCH Lý, đây ồNG thời cũng là mâu thuẫn ược triển khai trong toàn bài, ể Làm nổt chẩ n ủ ả ả ả ả ả ả ả ả ả ả ả ả ả ả xã hội.

      ể Làm Tinh Chất Trào Phuung ượC Bộc Lộ Riqu Nét Hơn, Ngòi Bút Của Vũ Trọng Phụng Soi Chiếu Vào Từng Chân Dung, ểy Thấy ượC Bản chất xấu xa của mỗi người. Hòa với niềm vui chung, khi cụ cố tổ chết đi, bản di chúc vốn lâu nay chỉ ược nằm trên giấy thì ến đy đi đi vào thực hành, mỗi ngườ ược cha nucha. ai ai cũng như mở cờ trong bụng. nhưng bên cạnh niềm vui chung đó, mỗi người lại có những niềm vui riêng cho bản thân. Cụ cố hồng hạnh phúc, Sung sướng khi tưởng tượng ến cảnh mình ược mặc bộ ồ ồ xô gai, lụ khụ chống gậy, và ể người ta khen: “úi kìa, with giai nhớn ế

      tuy mới ngoài năm mươi tuổi nhưng lúc nào ông hồng cũng muốn được người ta gọi là cụ. ÔNG Bà văn th -thì Sung sướng, đây chính là cơmmmco ể vợ chồng ông bà tung bộ sưu tập mới, Lăng xê những mẫu quần áo âu Hóa Mới nhất ến với mọi mọi mọi mọi mọi m riêng ông văn minh ược vũ trọng phụng lia máy ến cận cảnh, ghi lại khoảnh khắc vò ầu bứt tóc, vông đ ỏm chiêu vì không biết xu lí xu xử xu còn người đàn ông chuyên đào mỏ, mang cái sừng to trên đầu lại sung sướng, thỏa mãn khi biết cái sừng trên đầu lại đem đến cho mình những món hời lớn đến như vậy, chính ông ta cũng không ngờ giá trị đôi sừng hươu vô hình trên đầu ông ta mà lại to đến như thế. cô tuyết với bột mặt buồn rầu, rất đúg mốt của nhàc đám, mặc bộn quần áo ngây thơ, hững hờ, nửa kín nửa hở khiến cc bạn của cụ cống khôi mắt.

      bộ mặt buồn rầu đó không phải dành cho người đã chết mà là đang trông ngóng người tình – xuân tóc Đỏ mãi vẫn chưa hiệt. Ối với cậu tú tân, niềm vui của cậu là ược mang chiếc máy ảnh đã có từ lâu đem vào sử dụng, cậu đã ao ước ếr ến ngàry không chỉ người trong nhà vui mà những kẻ bên ngoài cũng hết sức sung sướng. min Đơ min toa đang thất nghiệp, bỗng nhận được lời thuê trống đám tang thì vui sướng khôn xiết; đây cũng là cơ hội để bạn bè cụ cố hồng khoe khoang những huân chương dính đầy trên ngực.

      không dừng lại ở đó, tính chất trào phúng còn ược thể hiện ậm nét trong cảnh đám rước tang đông vui, ồn ào nhƙmột ột Đám tang họ cố làm cho thật to, thật hoành tráng để xứng đáng với chữ “hiếu” mà họ muốn bày tỏ với người đã khuất. Đám tang đi đến đâu làm huyên náo đến đó, ai cũng phải trầm trồ về một đám tang tầm cỡ. kèn tây, kèn ta, kèn tàu, rồi cả lốc bốc xoảng hòa vào nhau tạo nên sự pha tạp, hỗn độn. Giữa lúc đám đang đi thì xuất hiện thêm chiếc xe “trên có sư chùa bà Banh, xe nào cũng che hai lọng” đi c c c, với đó là “hai vòng hoa ồ sộ, một khi lia góc máy ến cận cảnh người ta còn hết sức hoảng hốt về những câu chuyện trong đá tang ấy, với gương mặt bồn bã chuẩn mọ cọ ọ, họ cọ đám cứ đi” kéo dài theo đó là sự suy đồi, bại hoại về nhân cách và đạo đức. cả đám tang đó là hội tụ của những nhân cách bị tha hóa, của thói đạo đức giả đang lên ngôi trong xã hội lúc bấy giờ.

      cảnh hạ huyệt cũng là là một trong những cảnh trào phúng đặc sắc không kém. cậu tú tân ra bắt bẻ từng người, đứng kiểu này, đứng dáng nọ sao cho đau khổ nhất để cậu chụp được nhợn hợn. nhưng có lẽ ỉnh cao của ngòi bút trào phúng chynh là khi vũ trọng phụng tinh mắt nhận ra cuộc mua bán, trao ổi quá ỗi nhanh nhóng củng củng pháns mọc tờ tiền gấp làm tư, Trong lúc khóc oặt cả người đi, ông phan mọc sừng đã nhanh nhẹn ặt vào tay xuân, như mỏt lẽ tự nhiên xuân cất ngay đi ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể quả là sự phối hợp hết sức hài hòa, nhịp nhàng của những diễn viên lão làng.

      Để hoàn thiện bức tranh trào phúng ta cũng không thể không nhắc đến ngôn ngữ trào phúng bậc thầy được tác giả sử dụng trong tác. ngôn từ được sử dụng tinh tế, có chọn lọc, đúng bản chất sự vật. Ầu tiên là về tên nhân vật: tuyết ngây thơ, phan mọc sừng, ông bà văn minh, xuân tóc ỏ,… sửng linh hoạt cac hình ảnh so sásh hài hước: cảnh sat không ược ; từ chối việc chạy chữa như những vị danh y biết tự trọng… đã vạch trần bộ mặt đểu giả, bất nhân của xã hời gibây. giọng văn đậm chất châm biếm: thật là một đám ma to tát; Cái Chết Kia Làm Cho Nhiều người Sung sướng lắm… sựt hợp linh hoạt các thủ phapp nGhệ thuật c quart, khi màng âu âu Hóa with người càng bị mài mòn về nhân tísh, càng trở nên gi nên gi /p>

      bằng bút pháp trào phúng đặc sắc, đầy sâu cay, vũ trọng phụng đã thành công khi vạch trần bộ mặt bất nhân của xã hời. tiếng cười hài hước, homo hỉnh lại vông sắc sảo cho thấy sự khinh bỉ ến tột cùng của ông với xã hội âu Hóa lố lăng, kệch cỡa tầng the â âi.

      phân tích nghệ thuật trào phúng – mẫu 12

      từ lâu nhiều người đã kể số đỏ của vũ trọng phụng vào hàng những tác phẩm xuất sắc nhất của thể loại g trongo vôi. với số đỏ, người đọc được cười từ đầu đến cuối, cười một cách hả hê. nhưng cũng với số đỏ người đọc phải phẫn uất mà kêu lên: trời! cái xã hội gì mà giả dối, bịp bợm đến thế, bất nhân, bạc ác đến thế!

      Đọc số đỏ, người ta nghĩ, đây đúng là đất cho ngón võ sở trường của vũ trọng phụng. trong tác phẩm này, ngón võ ấy đã được sử dụng hết sức lợi hại trong một chương, chương xv, có nhan đề là “hạnh phúgia cột”. ngón võ ấy là ngón gì, ấy chính là nghệ thuật tạo mâu thuẫn. thật ra không phải vũ trọng phụng tạo ra mâu thuẫn. Mâu thuẫn vốn tự có trong bản chất xã hội, và nhà vă họ vũi cai nhìn sắc như dao của mình, với cai tài của một “ông v vhong sự” bẩm secha. nón, nó cho cả toàn dân thiên hạ thấy để cười, để căm ghét và khinh bỉ nó.

      cách đặt nhan đề chương sách của vũ trọng phụng đã lạ lùng, đầy mâu thuẫn: hạnh phúc của một tang gia. tang gia mà cũng hạnh phúc à? tang gia mà cũng có thể hạnh phúc được ư? cái chết của người thân gia đình có thể đem lại cho người ta hạnh phúc được sao? nếu chỉ đọc nhan đề, người ta có thể nghĩ là nhà văn đã bịa ra một cách ác ý bằng sự kết hợp của hai khái niện làn toy. NHưNG KHông, đó Không phải là Áct ý của nhà văn, đó là sự thật của ời sống, sự thật của xã hội mà nhà văn muốn mổ xẻ ra ể mọi người nhìn thấy nó tậ and

      mọi sự bắt đầu từ cái chết của một ông già. Ông già ấy là cha, là ông của “một gia đình đông đảo và đáng kính” của một xã hội “thượng lưu”. cả cái gia đình ấy đã “nhao lên mỗi người một cách”. nhưng nhao lên vì đau khổ, vì đau đớn, vì lo lắng… trước cái chết của người thân chăng? không phải, chúng đã nhao lên vì…. hạnh phúc! “Cái Chết Kia đã Làm Cho Nhiều người sướng lắm ”: Câu văn tưởng chừng như ngược ời kia của vũ trọng phụng đãu tất cả mọi thế that nhâi nhâc ân.

      nhận định ấy không hề là một sự bịa đặt cho vui của nhà văn. sự thật rất rành rành cụ thể. Ông phán mọc sừng sau cái chết của ông nội vợ, bỗng thấy cái “sự mọc sừng” của mình tăng giá lên vài nghìn đồng. Cụ Cố Hồng Sung sướng “Mơ Màng ến Cái lúc mặc ồ xô gai, lụ khụ chống gậy vừa ho khạc, vừa khóc mếu” ểc người ta ngợi khen “một cai đái đám ma như, một.” còn ông văn minh, cháu đích tôn, nhà cải cách xã hội? Ông ta Sung sướng tột ỉnh bởi vì với cai chết của ông nội, ông ta thấy rằng tờ di chúc đã ược thực hiện, nghĩa là cai ao ước choc ông nội mình chết đt đt ượt ượt. Bà văn minh Sung sướng theo đúng cach của một phụ nữ tân thời, bà ta nhận ra từ cai chết của ông nội chồng một dịp can host , “‘ ”,” , “những sáng tạo mốt mới” của tiệm may Âu hoá!

      tâm địa của lũ người kia tưởng đến thế là tởm và lố bịch. nhưng chưa hết, đến đây, vũ trọng phụng còn đẩy lên một tầng nữa. bởi bọn con cháu bất hiếu nhất trần đời đó còn muốn tỏ ra mình là kẻ có hiếu, có thảo cũng nhất trần đời nữa kia. thế là dưới ngòi bút của nhà văn trào phúng, sự bịp bợm cao nhất, đáng phỉ nhổ nhất cũng bộc lộ ra. những kẻ mong cho ông già mau chết đã tổ chức một đám ma thật to để bày tỏ lòng hiếu thảo, tiếc thương đối với người đt! chính vì thế ngòi bút của vũ trọng phụng tập trung sức mạnh như có thần trong phần thứ hai của chương sách – phần tả cảnh đ>

      TRướC HếT NHà văn tả cô tuyết, một cô Gái hưng nhưng chỉ “hưng một nửa”, một thiếu nữ đang rất tiêu biểu cho xã hội “tân thời ngày ấy”. tuyết mặc bộ trang phục nửa kín nửa hở, với nét mặt đó, “vẻ buồn lãng mạn” vì nhớ nhân tình chứ không phải vì thương người chết, đã gây một hi hiảu quảng. Các vị tai a mặt lớn đi ưa đam chỉ nhìn vào vẻ khêu gợi của tuyết ểể mà cảm ộng, cứ như thực sự cảm ộng trước nỗi buồn tang tonc vậy.

      Đám ma to thật, to đến mức “có thể làm cho người chết nằm trong quan tài cũng phải mỉm cười sung sướng”. người ta đã lợi dụng đám ma đến mức cao nhất để khoe giàu, khoe sang và để khoe lòng hiếu thảo giả vờ của mình.

      nếu như mong mut mốn của tất cả đá with của người chết kia là trong đám ma này ưa sự giả dối, bịp bợm ồng thời là sự tàn nhẫn bất nh ân đã ạt ượt ượt p>

      nhưng chưa hết. dưới mắt vũ trọng phụng, cái lũ người giả dối không chỉ bao gồm một nhóm nhỏ ấy. chúng đông đảo lắm. chúng là toàn xã hội văn minh Âu hóa. bắt đầu là hai nhà đại diện cảnh sát, nghĩa là đại diện của nhà nước, thầy min Đơ và thầy min toa. tác giả đã nói lên vẻ mừng rỡ hí hửng của hai thầy khi được chủ nhà đám ma thuê làm người giữ trật tự. lí do của sự mừng rỡ, duy nhất chỉ là vì họ đang không có việc gì để làm và đang “buồn như nhà buôn sắp vỡ nợ”. thứ đến là các vị tai to mặt lớn, lớp’ “hoa” của giới thượng lưu xã hội, mặt mũi sang trọng; người đeo đầy đủ các thứ “hội rinh”. trong đám ma này, sự cảm ộng của họ không phải là đã nhớ ến người đã khuất, cũng không phải vì tiếng kèn ưa ma não ruộ … m. làn áo mỏng của cô tuyết.sự xuất hiện của hai tên ại bịp là xuân tó ỏ và sư ông tăng pHú dịp này lại khiến người ta cảm ộng ến cực ực ực. did i see sao? vì với sáu chiếc xe kéo và những vòng hoa đồ sộ hai kẻ này đã làm cho đám ma thêm long trọng, to tát. Ến bà cụ cố hồng, có lẽ là người lương thiện nhất trong cái gia đình vừa hư hỏng vừa ại bịp ấy, cũng cảm ộến hến hến

      những người đi đưa đám thật đông đảo. BằNG điệp khúc “đám cứ đi …” ược nhắc lại ến mấy lần, tac giả như muốn nói, đám ma thật là to, thật là đông, Thiên hạ mà chiêm ng ưỡ sựy r. nhưng cứ thử tìm xem Trong đám người đông ảo ấy có ai là người đang thực sự “đi ưa đám”, ngha là crut tiếc thương ối với ngườt mà họ ọang ọang? không có ai cả, tất cả mọi người, đàn ông cũng như đàn bà, già cũng như trẻ, tuy đang giữ một vẻ nghiêm chỉnh, nhưng đều đang nói một điều gì đó, nghĩ một điều gì đó không dính dáng đến người chết và đám ma cả. trai thanh gái lịch thì chim nhau, bình phẩm, chê bai nhau, ghen tuông nhau, hẹn hò nhau … nhưng tất cả ều “mang vẻ mặt buồn rầu ối ma của ngư <. <

      thật là nhẫn tâm, thật là vô liêm sỉ. ta sẽ nghĩ như thế. NHưNG, VớI Vũ TRọNG PHụNG CO NGHE ượC NHữNG LờI MÀ Họ NÓI VớI NHAU MớI THấY Sự Vô Liêm Sỉ Còn TRơ TRO TRO ếN MứC Nào Mà Nhà Vă mà nhà văn đl

      “Đám cứ đi…” có nghĩa là sự vô liêm sỉ ấy không hề khép lại, nó còn kéo dài.

      ến lúc đám tang không “cứ đi” nữa mà dừng lại ể hạ huyệt, vũ trọng pHụng còn hiến cho người ọc hai chi tiết ặc sắc, ẩy cảnh ưa đá đMa đM Chi tiết thứ nhất là cảnh cân tân bắt bẻ từng người một làm những ộng tac, giữ những tư thế đau buồn ụnta cho cậu … chi tiết thứ trong cái gia đình này đã khóc đến tưởng chừng đt ngất. tuy vậy, giữa lúc oằn người khóc lóc, chính ông ta đã giúi vào tay xuân tóc ỏ mono tiền năm ồng vì đãc công gọi ông ta là “người chồng mọc sừng” ). thật là những kịch sĩ thượng hạng của những tấn trò đời. hai chi tiết ấy đóng lại một cách trọn vẹn và sắc sảo chương nói về sự giả dối của con người.

      những điều vũ trọng phụng viết trong trang sách là thật ư? nhưng những điều ấy vô lí lắm mà và hình như đều có thật cả. ngòi bút vũ trọng phụng đúng là sắc như dao. ẰNG SAU NHữNG LờI NÓI NHư đùA, NHữNG CảNH TRào PHUNG CườI RA NướC MắT, Sự THậT CủA ờI SốNG Cứ HIệN RA Lồ Lộ Mà TVILN NÓ NổI Lên Hai đ

      phân tích nghệ thuật trào phúng – mẫu 13

      nhắc đến vũ trọng phụng, người ta không chỉ nhớ đến một “ông vua phóng sự đất bắc” mà còn nhớ đến một cây bút. Ông còn có tài sở trường xây dựng kiểu nhân vật đám đông. sự kết hợp tài tình giữa chất trào pHUNG và sởng xây dựng nhân vật kiểu đám đông này đã đã đem ến cho ta một tac pHẩm ược coi là kiệt tac củ kịch và chương xv với tên gọi hạnh phúc của một tang gia là một màn tiêu biểu.

      chất trào pHUNG trong đoạn trích hạnh phúc của một tang gia tạo bởi sự phat huy hiệu quả của hàng loạt các yếu tố tố trào phung: mâu thuẫn trào pHUNG, những che nh những lờ không có chi tiết nào không hướng tới mục đích bóc trần sự lố lăng trong tang gia tràn trề hạnh phúc này.

      Để dàn dựng màn hài kịch, nhà văn trước hết đã phát hiện ra mâu thuẫn trào phúng. mâu thuẫn trào phúng trong chương truyện này được gợi ra trước hết là cái tên của nó: hạnh phúc của một tang gia. tang gia và hạnh phúc là cặp từ ngữ đối nhau. nói đến tang gia là nói đến một gia đình vừa có người thân mất. Theo quy luật tâm lí thông thường hẳn tang gia pHải bao trùm cai không khí khi đau, sầu thương não nềi bởi mỗi khi một ngọn nến ời tắt đi là ể ể ể ể ể Vậy Mà Trong Tang Gia Của Một Gia đình ượC XEM Là Danh Giá NHấT Hà Thành, Trước Cái Chết Của Một Người ông, Người cha (cụ tổ) Chẳng ứa with nào của cụ sầu n, Thc. trái lại, cái chết ấy như đã đem đến một nguồn hạnh phúc to lớn không nén nổi cứ tuôn ra, trào ra.

      tang gia và hạnh phúc. Đó là chuyện lạ đời nhưng lại có thật. vì sao cái chết của cụ tổ lại là hạnh phúc của cái tang gia đại bất hiếu này? Ấy là vì cụ tổ có một gia tài kếch xù. bao ngày lũ with cháu hau háu trông ợi phần mình, cụ cố hồng chưa có dịp tỏ ra sự rộng rãi và biết điều của mình ốiới with gới thuốc thánh nhưng cụ vẫn chưa chịu chết. bây giờ mơ ước trở thành sự thực lẽ nào họ không vui. Đúng như vũ trọng phụng nhận xét: tang gia ấy ai ai cũng vui vẻ cả hoặc cái chết làm cho nhiều người sung sướng lắm.

      Mâu Thuẫn Trào Phung Không Chỉ Thể Hiện ở Tâm Trạng Mong Cụ Tổ Chong Chết There are ở Không Khí Chuẩn Bị Tang Lễ Mà Còn Thể Hiện Rõ Nét ở Hình Thức Tổc: đM có thể nói âm điệu bi thương lẽ ra phải có ở một đám tang đã bị thay thế bằng âm điệu náo nức phấn khởi. nhà vĂn đã nêu lên một giả ịnh fo ý châm biếm chua chát: thật là một đám ma to tát có cr thể làm cho người chết nằm quan tài cũng mỉm cười Sung sướng, nết guch. quả là ở thời buổi nhố nhăng này người ta đã quen sống trong sự lừa dối, rất thích lừa dối và thật sự hừi bplòng>

      trong màn hài kịch này còn có một chi tiết đặc sắc của tô đậm mâu thuẫn: trào phúng đã nói. Đó là khi cụ tổ chết, người ta quan tâm việc mai táng cái xác chết ấy thì Ít mà lo lắng bàn bạc việc chôn cái xác sống của cô tuyi ti. Đám tang bị trì hoãn là vì thế. người ta còn bận thu xếp cho êm ả chuyện cô tiểu thư bị hư hỏng, còn bận bịu tiếng xấu xa có thể làm tổn hại đến dan giáh.</t

      trong khi quan tâm tô đậm mâu thuẫn trào phúng, vũ trọng phụng còn đồng thời vẽ lên nhiều bức chân dung trào phúng đặc sắc.

      trước hết là cụ cố hồng với câu nói cửa miệng: biết rồi, khổ lắm, nói mãi. xưa nay cụ chỉ mới chỉ ược diễn trò già yếu ở nhà, giờ cụ ược ra mắt trước đám đông: cụ cố hồng đã nhắm nghi ền mắt lại mơ màng ến lúc c c cục ồ ồ ồ ồ ồ ồ ồ ồ ồ ồ ồ khóc mếu để cho thiên hạ phải chỉ trỏ: úi giời ơi, con trai lớn đã già đến thế kia kìa.

      tuyết thì sung sướng ược mặc bộ y phục ngây thơ – cái Áo dài voan với cái tráp trầu cau và thuốc lá mời kháchn mặt lặi hơi vcó mộ

      còn ông phán mọc sừng chân dung ông hiện lên cũng không kém phần nực cười. Ông là kẻ vớ bở nhờ cái chết của cụ tổ. Có vẻ như nhờ thế mà ông bộc lộ nềm đau xot bạc năm đồng. màn kịch của ông phán đã bị lột trần.

      đy cũng là dịp can host ệng ô ô ô ông ô ô. chút ít hạnh phúc ở đời.

      c?

      còn xuân tóc Đỏ càng vênh váo vì nhờ hắn mà cụ tổ lăn đùng ra chết.

      hạnh phúc lan tràn cả ra ngoài gia đình, người chết làm bao người khác ược thơm lây: hai viên cảnh sat min ơ và min toa khoang sự oai vệ của mình…

      một trong những nét đặc sắc của ngòi bút trào phúng vũ trọng phụng là sự thể thể hiện nhân vật đám đông. tac giả lùi ống kính thật xa quay toàn cảnh đám tang với điệp khúc đám cứ đi … co khi tac giả lại quay cản củnh ể vạch trần bản chất nhĂ nhĂ n -ng giả t. Vũ Trọng phụng đã thể hiện ngôn ngữ trào pHUNG KHi Miêu tả một số kiểu ria ria của các cụ: cụ ria lunn pHún rầm, có vị râu hung sự cảm ộng vì làn da trắ Ến ưa ma cụ tổ pHần đông là thanh gai lịch ất hành ngàn nĂm văn hiến, ến với đá tang cốt ể ể chim nhau, hò hẹn nhau …, nào là “with bé nhà ai ai khá thằng bạc tình bỏ mẹ … gớm cái ngực ầm quá đi mất” … bởi vậy đám ma đng là thế, ồn ào náo nhiệt là thế.

      nghệ thuật trào phúng của vũ trọng phụng còn hiện ra ở giọng điệu trong chương truyện. nhà văn sử dụng giọng kể dửng dưng, giễu cợt, thậm chí bằng những lời ác khẩu. luôn luôn có sự khập khiễng giữa sự vật được nói tới giọng điệu câu văn: Ông già hơn tám mươi tuổi phải chết một cách. bầy with cháu chí hiếu chỉ nóng ruột chôn cho chóng cái xác chết cụ tổ. Điệp khúc : cứ đi tiếng khóc cũng nhại lại đầy sự châm biếm: hứt!… hứt!… hứt!.

      tất cả những thành công đó chỉ có được ở một cây bút trào phúng bậc thầy. qua những trang văn của vũ trọng phụng cả một xã hội nhố nhăng thị thành hiện lên chân thực sinh động. nhà văn đã bóc trần bản chất xấu xa, thói lừa bịp rởm đời chạy theo lối sống đua đòi tây hoá của hàng loạt người. ngòi Bút châm biếm của vũ trọng pHụng có sức mạnh gớm bắt nguồn từ chynh sự phẫn uất của ông trước xã hội thực dân phong kiến- xã

      qua việc miêu tả người, dựng cảnh, sửng các chi tiết nGhệ thuật biếm họa, chân dung, ngôn ngữ hài hước, nét ặc biệt của cây bút trào pHúnng bậc thầy. như một làn roi quất mạnh vào xã hội thượng lưu tiểu tư sản thành thị hết sức lố Lăng, ồi bại, nổi bật là đam tang của cổ cổ là cuộc hành quân đ Đồng thời lại tôn vinh một cây bút trào phúng bậc thầy của văn học việt nam trước năm 1945 – vũ trọng phụng.

Related Articles

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Check Also
Close
Back to top button