Phân tích nghệ thuật trào phúng trong đoạn trích Hạnh phúc của một tang gia

Trong bài viết này chúng tôi sẽ giúp các bạn tìm hiểu thông tin và kiến thức về Phân tích nghệ thuật trào phúng hạnh phúc tang gia hay nhất và đầy đủ nhất

phân tích nghệ thuật trào pHUNG trong đoạn trích hạnh phúc của một tang gia ể thấy ược nghệ thuật trào lộng, châm sâu của của vũng pHêng, quha ả ảCH ảCH ảCH ảCH, VHảCH ảCH ảCH ảCH ả, VHảCH ảCH ảCH ảCH ảCH ảCH ảCH, VHảCH ảCH ảCH ảCH ảCH ảCH, VHảCH ảCH ảCH ảCH ảCH ảCH ảCH ảCH, VHảCH ảCH ảCH ảCH xấu xa của xã hội thượng lưu tư sản thành thị đương thời.

bài văn hay phân tích nghệ thuật trào phúng trong hạnh phúc của một tang gia

bai văn mẫu 1

vũ trọng phụng ược tôn vinh là “ông vua phóng sự ất bắc” và mỗi tác phẩm của ông ược ví như một quả bom ném vào cái xã hội, ố ăi ội Tiêu biểu cho nghệ thuật trào lộng, châm biếm sâu cay của ông có thể kể ến tiểu thuyết “ số ỏ ” – cuốn tiểu thuyết mà mỗi chương Truyện Sinh ộng, sắc sắc sắc sắ phong sự. Đoạn trích “hạnh phúc của một tang gia” (Thuộc chương xv của tac phẩm “số ỏ ỏ”) là đoạn trích tiêu biểu cho phụng phụng thm thutt

“NGHệ Thuật Trào Phung” Là NGHệ Thuật tạo tiếng cười mang ý nghĩa ả kích, lên al, vạch trần bản chất xấu xa của đ ƒ tiếng cười chỉi xuất hi hi phóng đại lên để gây cười. Trong đoạn Trích, NGHệ Thuật Trào Phung ượC Thể Hiện qua cach xây dựng mâu thuẫn trào pHUNG, tình huống trào pHUNG, mô tả chân dung trào thung, cảnh trào pHúnng v ệng.

mâu thuẫn trào phúng được thể hiện trước hết ở nhan đề chứa đựng nghịch lí: “hạnh phúc của một tang gia”. “hạnh phúc” là trạng thái thỏa mãn, thoải mái về tinh thần khi được đáp ứng một nhu cầu nào đó trong cuộc sống. “tang gia” là gia đình có tang, có người thân mất đi, nghĩa là có sự mất mát về người. theo vũ trọng phụng, tang gia tuy có mất mát về người (cụ cố tổ) cancion bù lại nó đem lại rất nhiều lợi lộc về tiền bạ.c vàng danh cach lí giải này sẽ là lời Hé mở về mở bản chất của tầng lớp thượng lưu trong xã hội: chỉ quan tâm ến danh lợi mà bất chấp ạo lír lính nghĩa. Không dừng lại ở nhan ề, mâu thuẫn trào pHUNG sẽ ược triển khai trong toàn bộ chương Truyện và ược tăng dần về mức ộộ, phong ại ềm hạnh phúnc. ban đầu là niềm hạnh phúc của các thành viên trong gia đình, sau đó là hạnh phúc được tràn ra cả ngoài xã hội. cái chết cụ cố tổ ban phát niềm hạnh phúc cho tất cả các thành viên trong và ngoài gia đình.

tình huống trào phúng được lựa chọn là một tình huống đạo đức: tác giả dùng cái chết của người thân làm phép thử độ sáng của đạo hiếu trong gia đình, dùng cái chết đồng loại làm phép thử độ sáng của tình người và tính người. Ể Triển khai tình huống, vũ trọng phụng đã tập hợp và miêu tả những tâm trạng, hành vi, cach ứng xử, that ộ ộ hoàn toàn trai với chuẩc ạc ạo ườ. Đó là tang gia cancion không ai nghĩ đến người chết và việc báo hiếu. mỗi người đều có mối quan tâm riêng nhưng đều hướng đến hai chữ danh lợi thu được từ cái chết ấy. Đó là tang gia cancion không ai đau buồn, thương tiếc. nếu có đau buồn, thương tiếc cũng chỉ là cái mặt nạ, là màn kịch được dựng lên để che đậy những nhu cầu, mưu đtinh. Ẩn sau lớp mặt nạ là niềm vui thực sự của cả người thân trong gia đình và những người ngoài gia đình. niềm vui ấy khiến đám tang có xu hướng trở thành đám hội tưng bừng, náo nhiệt.

Trong NGHệ Thuật Biếm Họa, Chỉ Với đôi Ba nét, Người Họa sĩ tó ược thần thati của ối tượng trào phung, lột tảc mâu thuẫn, phơi bày ầc b b b b B b.d cất ế ế ược mâu thuẫn, phơi bày ầc b b b byt cất ủ ược mâu thuẫn, phơi bày ầc b b b b byt che ủt ếc ếc ếc mâu thuẫn, phơn phơn phảt cất cết ất ất ất ất a. trí tuệ, có sức công phá lớn. lần lượt các chân dung biếm họa hiện lên dưới ngòi bút như có thần của vũ trọng phụng.

Đó là cụ cố hồng – against trai cả của người chết. với vị trí này, trách nhiệm của ông là lo ma chay của cha mình cho chu tất nhưng những hành động cụ thể của ông lại hoàn toàn tráiợc. Ông nằm dài, hút thuốc phiện và mơ màng theo khói thuốc. Ông nghĩ đến việc cưới chạy cho cô con gái tuyết nhưng lại đùn đẩy việc cưới xin cho vợ. cái danh mà ông mơ ước và tô vẽ là gia thế của một gia đình nề nếp, gia phong, danh gia vọng tộc. vì thế ông đã tỏ ra già cả dù chưa đến 60 để được gọi là “cụ cố”. Ông sẵn sàng mùa hè mặc áo bông, trả nhầm tiền xe để chứng minh mình lẩm cẩm; he luôn gắt gỏng để chứng tỏ mình già cả, ốm yếu. NGHĩ ếN CARI CHếT CủA Bố MìnH, ôNG SUNG SướNG ếN ộ đ đê mê n phải chỉ trỏ: Úi kìa, con giai nhớn đã già đến thế kia kìa!” và khen “một cái đám ma như thế, một cái gậy như thế”… tấm lòng của người con trơ như khúc gỗ, vô cảm trước cái chếtƻa cha. vai trò và tình cảm của một đứa con trong ông đã chết bởi ông chỉ nghĩ đến cái gậy mà thôi!

ôNG văn minh là ứa cháu đích tôn, là “nhà cải cach xã hội” danh giá thì Sung sướng tột ỉnh vì “thế là từ nay mà đi, cai chúc thư kia sẽ đi vào thức c c c c c c c c c c c c c c c c c là lí thuyết viển vông nữa”. mọi hành động của ông đều đối lập với trách nhiệm và tình cảm của một người cháu. Ông mời luật sư đến chứng kiến ​​cái chết của ông nội để đảm bảo tính pháp lí của chúc thư. Ông con nghĩ đến cách đối xử với xuân tóc Đỏ mà thực chất là tìm cách bịt miệng vì xuân tóc Đỏ biết những bí mật tày. Ông quan niệm tội bôi nhọ danh dự của người thân trong gia đình là tội nhỏ và tội làm chết người thân trong gia đình mới. Để trả cái ơn to lớn ấy, ông đã dùng hạnh phúc trăm năm của cô em gái lá ngọc cành vàng để trả ơn cho một kẻ vô học. Ở ôNG tồn tại sự mâu thuẫn giữa cai bên ngoài là vẻ mặt “đĂm đĂm chiêu chiêu” của cai bối rối lo lắng rất hợp trag nhà có với ca bên là vi ca ố ố ế ế ế ế ế ế ế ế ế ế ếi ca. ơn to” cho gia đình.

cô tuyết, cô cháu gái giữ gìn nửa chữ trinh, mới chỉ hư hỏng được một nửa. mặt cô phảng phất vẻ buồn lãng mạn vì ella nhớ nhung nhân tình chứ không phải xót thương ông nội. Đám tang mang đến niềm hạnh phúc cho cô vì cô được mặc bộ y phục “ngây thơ” để chứng tỏ phẩm giá de ella mới chỉ đánh mất ữa bộ and phục nửa kín nửa hở làm choc ông tai a mặt lớn bạn của cụng cảm ộng thực sự, còn hơn cả “những khi nghe tiếng kèn xuân nữ ai oan, n, n, n.

cậu tú tân thì “cứ điên người lên vì cậu đã sẵn sàng mấy cái máy ảnh mà mãi cậu không được dùng đến”. Ông nội chết là dịp để cậu trổ tài đạo diễn, chụp ảnh trong dịp đám tang. cậu tỏ ra là một tài tử chụp ảnh, những chiếc máy ảnh được chuẩn bị từ lâu nay sẽ có dịp dùng đến. cậu và bạn hữu của cậu rầm rộ nhảy lên những ngôi mộ khác nhau để chụp ảnh ở những khoảnh khác nhau. cậu đạo diễn mọi người gục đầu, cong lưng, khóc rồi đóng kịch xót thương cho đúng không khí đám tang.

Ông phán mọc sừng là with rể của cụ cố hồng. Ông sung sướng vì “không ngờ rằng giá trị đôi sừng hươu vô hình trên đầu ông lại lớn đến như thế, nó có giá đến “vài nghìn đồng” Đông dương. Ông trù tính ngay một cuộc doanh thương với xuân tóc Đỏ để nhân Cái số vốn ấy lên. là một diễn viên ại tài, ông phan đã hoàn thành xuất sắc màn kịch vờ tỏ ra khóc thương. Trong đam tang ông vợ, ông mặc cai khĂn trắn trắng to tướng to tướng to tướng to tướng to a không thôi. ngay cả xuân tóc Đỏ – kẻ chuyên đi lừa đảo người khác cũng bị ông lừa. tưởng rằng ông khóc đến lả oặt người đi nên đã đưa tay ra đỡ, nhưng đến khi ông phán dúi vào tay tờ 5 đồng gấp tư hắn mới hiểu ra bộ mặt tham tham lam ến mức tình người khô Héo, trai tim vô cảm và thậm chí là việc bán rẻ cả danh dự bản thn. ngay trước mặt cha vợ, trước tiền để chuẩn bị chuyển nốt sang công việc toan tính khác.

không chỉ khắc họa chân dung châm biếm cá nhân, tác giả còn khắc họa hình tượng đám đông. những tốp người đó là nhóm các vị quan chức cao cấp thì long trọng gắn lên ngực ủ các thứ huy chương: “bắc ẩu bội tinh, long bội tinh, ..: ủ Cá dài hoặc ngắn, hoặc đen hoặc hung hung, hoặc lunn pHúnn hoc rầm rạm, loăn quoĂn .. “. ảo nhất gồm toàn “Giai Thanh Gái Lịch, Nên họ chim nhau, cười tình với nhau, bình pHẩm với nhau, chê bai nhau, ghen tuông hẹn hò nhau, bằng những vẻt mặt buồn rầu

<p cảnh đưa tang là một cảnh trào phúng vì bề ngoài là đám tang nhưng thực chất lại mang tính chất đám hội, đám rước. Được tổ chức pha tạp, đám tang có cả âm thanh thuộc về nghi thức tang lễ và âm thanh không thuộc nghi thức tang lễ song cảm giác chung là nmhá. Âm thanh thuộc tang lễ đó là tiếng kèn pha tạp, lẫn lộn cả kèn ta, tàu và tây; tiếng khóc "hứt! ..hứt! .. hứt!." của phán mọc sừng – một thứ âm thanh lạ lùng sẽ khiến người khác bật cười vì ngạc nhiên.

thực chất đây là hành vi ngụy trang che đậy cho mục đích thực sự của ông. Âm thanh không thuộc tang lễ là tiếng cãi cọ, chê trách nhau của đám người trong nhà. tiếng cãi cọ này sẽ phơi bày những mâu thuẫn ngấm ngầm dù luôn được dàn xếp trong vẻ ngoài êm đẹp. Đó Còn là tiếng trêu chọc, đùa cợt thô lỗ, tục tĩu của đám “Giai Thanh Gái Lịch” Càng Bộc Lộ Rõ Sự Tồi tệ, vômm sỉ của tầng lớp thượng lưu. hình ảnh trong đám tang có hình ảnh thuộc nghi lễ và không liên quan đến tang lễ song đều tạo ấn tượng về sự phô trưỰơcy . hình ảnh thuộc nghi lễ thông thường làng hoa, câu ối và người ưa tang nhưng nó xuất hiện với số lượng khổng lồ là 300 vòng hoa, 300 câui và mườy tr. nó cho thấy sức ảnh hưởng và mối quan hệ rộng rãi của gia đình. Đó còn là and phục tang lễ tân thời do tiệm may âu Hóa Thiết kế đã biến đam tang thành một cuộc trình diễn mốt ể ểng cao sảnn phẩm với mục đích kinh doanh. <

hình ảnh thuộc nghi lễ là kiệu bát cống, lợn quay đi lọng; bộ and phục “ngây thơ” của cô tuyết cùng những huân chương của các bạn cụ cố. MộT HìnH ảNH ấN tượng nhất với người ọc chính là tờ 5 ồng ược gấp tư, thể hiện sự chuẩn bị chu đao ể ể hoàn thiện phn còn lại của bảp ồp ồp ồp ồ nó cho thấy bản chất bỉ ổi và cũng là lời kết đầy chua chát về một xã hội vì tiền, chạy theo đồng tiền mà quên đi tình.

giọng điệu mỉa mai, chua chát là giọng điệu bao trùm chương truyện. có những câu văn tưởng như là giọng trần thuật khách quan bình thản “đá cứ đi” nhưng khi nhắc ến hai lần nó đã mang ý nghĩ. vô nhân đạo của đám người ấy. “Đám cứ đi” nghĩa là sự vô liêm sỉ không khép lại mà kéo dài tưởng như vô tận, nó kéo theo cái xác chết đến tận huyệt. về ngôn từ, tac giả đã sửng những kết hợp từ ộc đao trong các câu văn ể tạo nên tiếng cười hài hước như “vẻn bomn lãng mạn đ only m mốt”, “ch ữhh. như bị kim châm vào lòng vì không thấy bạn giai đâu cả”.

tất cả những đặc điểm trên đã góp phần làm nên giá trị của nghệ thuật trào phúng vũ trọng phụng. bằng tiếng cười mang ý nghĩa đả kích phê phán, nhà văn đã vạch trần bản chất xấu xa của xã hội thượng lưu tư ản thƋng. Đó là một xã hội băng hoại đạo đức, khô héo tình người, chạy theo lối sống văn minh rởm, vô cùng đồi bại, lố lăng. Đằng sau tiếng cười không phải niềm vui mà là nỗi đau đời, là khao khát đổi thay, muốn chôn vùi xã hội ấy. qua đó thể hiện tấm lòng tốt đẹp, mong muốn con người tránh được sự suy đồi về đạo đức do xã hội bất lương tác. quan trọng hơn cả, nghệ thuật tào phúng đã thể hiển tài năng, phong cách riêng của vũ trọng phụng.

ngòi bút trào phúng của vũ trọng phụng sắc bén đến lạnh lùng. ẰNG SAU NHữNG LờI NÓI NHư đùa, Sự Thật của xã hội thượng lưu thà thịi buổi âu Hóa dưới chế ộ ộ ộ ộ ộc dân nửa phong kiến ​​cứ hi hi hi Vũ Trọng phụng đã ứng về pHía nhân dân mà phê pHán mạnh mẽ bản chất giả dối và sự lố lăng, ồi bại của xã hội thượng lưu ở thành thị những n

tham khảo:

  • cảm nhận về hạnh phúc của một tang gia
  • phân tích đoạn trích hạnh phúc của một tang gia
  • bai văn mẫu 2

    với ặc điểm là một tiểu thuyết hoạt kê, tac phẩm số ỏ của vũ trọng phụng đã miêu tảt sống ộng bao nhiêu cảnh ời và ng ễt t. Không chỉt một cuộc ời của nhân vật chính – xuân tóc ỏ- đáng cười, mà hầu như tất cả các nhân vật, các tình huống, chi tiết Truyện ều đáng cười, đáng pHê pHê pHê pHê pHê pHê. CHươNG XV CủA tac pHẩM – VớI Tiêu ề Hạnh Phúc Của Một Tang Gia – Miêu tả đám tang . Hội tư sản thành thị âu hoá rởm, văn minh rởm hết sức lố lăng, ồi bại đang hiện diện ở việt nam những ủa năm 30 – 45th c.xx mỗi tình huống truyện, mỗi nhân vậ . tiếng cười mang nhiều sắc độ, liên tục không dứt. nó kéo dài trong suốt thời gian đám tang, suốt cuộc hành trình đưa tiễn….

    ọc tên chương – nguyên văn Trong tac pHẩm là: hạnh phúc của một tang gia – một cai đám ma gương mẫu… chung ta không khỏi bật cười bởi cach thông báo homa hỉa nhủa nhủa nhủa nhủa nhủa nhủa nhủ nội dung sự việc là một việc đau đớn, bất hạnh. vậy mà “tang gia” lại có ”hạnh phúc”! Việc tang là nghi lễ Thiêng liêng, cần trag trọng, vậy mà, ngôn từ dành cho cai việc ại hiếu của một gia đình như gia đình cụ cố hồng lại Tỳnh, Tỳnh, Tỳnh, Tỳnh, Tỳnh, Tỳnh, Tỳnh, Tỳnh, Tỳnh, Tỳnh, Tỳnh, Tỳnh, thúnh, thúnh, thúnh, thúnh, thúnh, thúnh, thúnh, thúnh , nào tang gia, nào văn minh, gương mẫu, cứ như chuyện đùa, chuyện vui vậy! Cái sự đùa vui ấy mở màn chu vở hài kịch mà trê sân khấu hiện thật riqute trạng huống nực cuời: đám tang nhưng không pHải là đám tang, nó là là một đá đá … with người nhưng không phải là with người mà là… những hình nhân dị dạng, những quái vật.

    Sau thời gian bối rối Theo Lẽ Thường tình của một nhà có việc tang, khi ba người quan trọng nhất – ông cố hồng, Bà và văn minh từ trên gác xu ốnn nhric có ại tang đ lúc ưa đám thì cả bàn dân thiên hạ ở pHố phường, ai cũng thấy đám ma ược tổc chức linh đình, ủủ kiểu cach, lễ nghi theo cả lối ta, tây, tàu. Đám ma đưa đến đâu làm huyên náo đến đấy. cả thành phố nhốn nháo… ”kèn ta, kèn tây, lèn tàu lần lượt thay nhau mà rộn lên”. tiếng khóc của những người trong tang gia xen lẫn tiếng “thì thầm” về chuyện vợ con, nhà cửa, Maya, sắm tủ, hoặc những tiếng nói “thì thào” của bọng củc ôc ôc ôc ô g. “que thở” việc “vợ béo, chồng gầy”.

    vậy ấy, trên cai sân khấu hài hước, người ọc thấy ược một khung cảnh pha tạp, hỗn ộn, ồt và người hỗn ộn, âm than và màu sỗn ỗn ện ện ện ện ện ện ệC ệC ệC ệC ệC ệC ệC ệC ệC ệC ệC ệC ệC ệC ệC ệC ệC ệC ệC ệC ệC ệC ệC ệC ệC ệC ệC ệC ệC ệC ệC ệC ệC đùa vui, tiếng khóc của nhiều người cũng hỗn độn, việc vĩnh biệt một con người và việc đùa vui, tiếng khóc của nhiều ngƻėn. Đám rước mà như “ở hội chợ”. Đám tang hay đám rước? bởi vì, như tác giả kể: “Đám cứ đi” rồi lại “Đám cứ đi”. những lời văn bỡn cợt, lơ lửng, hóm hỉnh, chua chát. và ông nhận xét: “thật đúng là một đám ma to tát có thể làm cho người chết nằm trong quan tài cũng phải mỉm cuời sung sướng, nếu không”.

    chương 15 – hạnh phúc của một tang gia là một trong những màn hài kịch đặc sắc nhất của tiểu thuyết “sốứđỏng vtr” c.ỏ Để dàn dựng một màn hài kịch cười, trước hết phải phát hiện ra một mâu thuẫn trào phúng. tiếng cười có muôn hình vạn trạng, tuy nhiên bao giờ nó cũng bật ra trước một mâu thuẫn trào phúng được phóng đại lên.

    mâu thuẫn trào phúng trong chương 15 được gợi lên ngay từ cái nhan đề của nó. tang gia mà lại hạnh phúc! nhà có người chết mà lại vui! tang gia quả có bối rối nhưng đó là cái bối rối sung sướng, bối rối không phải để tổ chức một đám rước, một hongày. người chết là cụ cố tổ. cụ mất đi để lại một gia tài lớn. nhưng ông già quái ác này lại ghi trong di chúc: chỉ chia gia tài cho with cháu khi cụ đã qua đời. thật là sốt ruột, vì cụ cứ sống mãi. with cái, dâu rể đều chờ đợi cái chết của cụ như chờ đợi một hạnh phúc vậy. và hạnh phúc đã đến.

    ặc sắc của đoạn trích là đã diễn tả ược chung quanh hạnh phúc chung của tang gia, mỗi thành viên trong gia đình lại có một hạnh gia nhân vật lại cóc một

    chẳng hạn, cụ cố hồng. vì là cụ cố nên luôn đóng vai già yếu, tuy tuổi cụ mới ngoài 50. xưa nay, cụ mới đóng trò già yếu trong nhà, nay nhờ có đám tang cục ư y. “cụ cố hồng đã nhắm nghiền mắt mà mơ màng đến lúc cụ mặc đồ xô gai. he lụ khụ chống gậy, vừa ho khạc, vừa khóc mếu, để cho thiên hạ phải chỉ trỏ: Úi chà! tröng kìa! with trai lớn đã già đến thế kia kìa!”

    vợ chồng văn minh thì chắc chắn sẽ ược chia một gia tài kha khá, chỉ còn pHải lo mời luật sư ến chứng kiến ​​cai chết của cụ tổ ể ể đ đ đn vào lí thuyết viển viển viển v. Đy cũng là dịp ể tiệm may âu Hóa và ông typn có thể lăng xê những mốt trag phục táp bạo nhất cóc có choc cho những ai cor tang ương đn ớn, vì kkt c ũt ượt ượt ượt ượt ượt ượt ượt ượT ượT ượT ượT ượT ượT ượT ượT ượT ượT ượT ượT ượT ượT ượT ượT ượT ượT ượT ượT ượT ượT ượT ượT ượT ượT ượT ượT ượT ượT ượT ượT ượT. p>

    cô tuyết thì sung sướng vì được mặc bộ y phục ngây thơ hở cả nách và nửa vú viền đen, đội cái mũ mấn xinh xinh…. tuyết mời các quan khách rất nhanh nhẹn, trên mặt lại có vẻ buồn lãng mạn rất đúng mốt. Ông phán mọc sừng lại hả hê vì đã được cụ cố hồng hứa chia thêm cho vài nghìn đồng. chính cụ cũng không ngờ giá trị đôi sừng hươu lại to đến như thế.

    cậu tú tân mừng điên người vì đã sẵn sàng mấy cái máy ảnh mà vẫn chưa được dùng đến. xuân tóc Đỏ càng được vênh vang hơn vì nhờ nó mà cụ cố mới lăn đùng ra chết. (nó tố cáo ngay trước mặt cụ tội ngoại tình của cô hoàng hôn, cháu gái của cụ, và cắm sừng vào đầu ông phán, cháu rể cụ).

    là cố vấn của báo gõ mõ, xuân còn đem lại danh giá bất ngờ cho đám tang gtan gtan gtan gtan gtan gtan gõ gõ cú với những vòng hoa đồ sộ…

    hạnh phúc còn lan ra cả ngoài gia đình người chết. cảnh sát min Đơ, min toa được thuê giữ trật tự cho đám tang. những bạn bè tai a mặt lớn của cụ cố hồng ược dịp khoe khoang sự oai vệ và danh giá của mình, những bội tinh và râu… hàng phố thì vui qua vì m ấ ư ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể

    một trong những nét đặc sắc của chương truyện là tả đám đông ồn ào. láo nháo, nhặng xị. DườNG NHư COR ý THứC KHI VậN DụNG Kĩ Thuật điện ảnh, tac giải xa quay toàn cảnh đá tang đang nghiêm chỉnh đi theo quan tài người chết ến tang huyệt vứt. có khi el lại dí sát ống kính quay cận cảnh để thấy đây không phải là một đám ma mà là một đám rước, đám hội hết sẩc vui. Đám cứ đi nhưng không ai nghĩ đến việc đưa đám. Ến đy không phải ể khoe những bộ ngực ầy huân, huy chương và những bộ ria ria oai vệ thì cũng ể thìm với nhau về những chuy ợ con, chuy vợ with còn bọn thanh niên thì chim nhau, cười tình với nhau, bình phẩm, ghen tuông nhau, hẹn hò nhau bằng vẻ mặt buồn rầu của người đa ma. màn kịch kết thúc bằng chi tiết hài hước chó đểu. Ông phán mọc sừng dúi vào tay xuân 5 đồng thanh toán tiền thuê xuân tố cáo cái nhục mọc sừng của ông ta.

    số ỏ tất cả là một cuộc diễn trò lớn: mỘt cuỘc bÁo hiẾu linh ĐÌnh nhẤt cỦa mỘt gia ĐÌnh ĐẠi bẤt hiẾu.

    bai văn mẫu 3

    số đỏ” là cuốn tiểu thuyết đặc sắc nhất của nhà văn vũ trọng phụng. trong đó mỗi chương là một hài kịch chương xv “hạnh phúc một tang gia” được đánh giá là một trong những màn hài kịch thành công nhất. qua việc miêu tả đam tang của cụ tổ, vũ trọng phụng đã phơi bày cai bộ mặt xấu xa của trưởng giả, cai xã hội “khốn nạn”, “chó ểu” ương thời như ư ư ư ư ư ư

    tính chất trào phúng được thể hiện sâu sắc qua cái nhan đề đầy nghịch lí: “hạnh phúc một tang gia”. Ở đây, vũ trọng phụng đã khai thác sự mâu thuẫn giữa hình thức và nội dung. thông thường, cái chết bao giờ cũng gợi lên tâm trạng đau buồn, sầu não, xót thương. NHưNG TRONG TRườNG HợP Này LạI KHAC: CARI CHếT BấT NGờ CụA Cụ Tổ đã Mang lại lợi ích và niềm vui lớn lao cho mỗi thành viên Trong đam with cháu của người chết. nhà có người chết mà lại vui, cảnh tang gia có bối rối thật như người ta thường nói nhưng đó là sự bối rối một cách sung. bối rối không phải tổ chức môt đám tang ma mà là để tổ chức một ngày hội, một đám rước thì đúng hơn.

    trong chương này, vũ trọng phụng cũng đã xây dựng được những bức chân dung trào phúng rất đặc sắc. mỗi nhân vật hiện lên là một niềm “hạnh phúc” trong cảnh tang gia bối rối.

    cái chết của cụ tổ đã khiến cho mọi thành viên trong gia đình có tang cảm thấy “sung sướng và hạnh phúc” bởi họ nón lòng chờ ờ ợi. Điểm đặc sắc của nhà văn vũ trọng phụng là ngoài việc thể hiện cái “hạnh phúc” chung của một tang gia; mỗi người trong gia đình lại có một “hạnh phúc” riêng, không ai giống ai. Chynh Thông qua sự miêu tả, cảm xúc tâm trạng mỗi người trước cai chết của cụ tổ, nhà văn đã thể hi hi hi hi ện rõ nét bản chất, tinh cach của mỗi vật. hay nói cách khác, mỗi nhân vật trong gia đình cụ cố hồng lại có một đặc điểm, môt mâu thuẫn trào phúng riêng.

    nhân vật cụ cố hồng là with trai của người chết. Ông ta có một sở thích quai gở đó là thích đegon va cụ già yếu, mặc dù tuổi tac chưa pHải là cao (ông ta bắt mọi người pHải gọi mình là cụ; lúc nào cũm). NHưNG Từ TRướC ếN NAY, Cụ Cố HồNG MớI CHỉN DIễN TRRCHA GIà YếU VớI đAM WITH CHÁU TRONG NHà NAY NHờ . mới nghĩ đến cảnh đám tang, ông đã thấy sướng run người. cụ cố hồng đã nhắm nghiến lại để mơ màng cái lúc cụ mặc đồ xô gai, lụ khụ chống gậy; he vừa ho khạc, vừa khóc mếu máo để cho thiên hạ phải chỉ trỏ: “uí kìa, with dai lớn đã già thế kia kìa.

    với vợ chồng văn minh, sau cái chết của cụ tổ, sẽ được chia một phần gia tài khá lớn; điều mà ông ta lo lắng lúc này là pHải mời luật sư ến, chứng kiến ​​cai chết của cụ tổ: “ểể cai chúc thư kia sẽ đi vào thời kì thực hành chứ khôôôôôitor cò”. Đám ma của cụ cũng là dịp hiếmco ể tiệm may âu Hóa và ông typn có cr thể lăng xê những mẫu trang phục táo bạo nhất: “Nó có thể Ban choc ít hạnh phúc ở đời”.

    sự lố lăng được đẩy lên cao hơn nữa khi xuất hiện hình ảnh cô tuyết, cháu nội cụ cố. người cháu gái hiếu thảo này luôn between ông nội chết để có dịp diện những bộ quần áo tân trang, hở hang đầy khiêu gợi. Trong đám đông nhốn nháo ấy cô lúc nào cũng mong sẽ có dịp gặp ược tình nhân xuân tó ỏ ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể và để diễn cho thật giống vói tâm trạng ấy, cô tuyết luôn giữ vẻ mặt buồn rầu rất “lãng mạn và hợp thời”. nhưng she cô buồn không phải vì cái chết của ông nội mà vì she chưa thấy mặt xuân tóc đỏ.

    cậu tú tân, cháu nội người sắp chết, lại có một “niềm hân hoan” tuyệt vời khác. cậu đã chuẩn bị cai máy ảnh từ lâu và luôn mong ngóng ông nội chết ể có dịp sẵn sàng ghi lại những khoảnh khắc đau thương “tuyệt vời nhất”, mà ô điên người lên. và hôm nay chính là cơ hội để cậu phô diễn hết tài năng chụp hình của mình.

    Ông phán mọc sừng, chồng cô hoàng hôn, và là cháu của người quá cố. không phải ai khác mà chính ông ta là nguyên nhân gây ra cái chết của cụ tổ. Ông phán tỏ vẻ vui mừng hả hê trước việc vợ mình ngoại tình và lợi dụng để tống tiền nhà vợ. không ngờ điều đó lại khiến cho cụ tổ bị sốc mà chết. chính ông ta cũng không ngờ rằng giá trị đôi sừng hươu vô hình trên đầu ông ta mà lại to đến như thế.

    cảnh đám tang đã được nhà văn vũ trọng phụng miêu tả bằng bút pháp trào phúng bậc thầy. cảnh đám tang được miêu tả hết sức trọng thể, phô trương, hình thức. việc tổ chức đám tang rất hổ lốn theo kiểu ta – tàu – tây (có kiệu bắt cổng, lợn quay đi lạng, có lốc cốc xoảng, có, … cái buch>)

    những người đi dự đám tang luôn cố tạo ra vẻ buồn rầu, nghiêm trang cho phù hợp với phong cảnh, nhưng những câu chuyện của họ thì rất sôi nổi ời thường vêng vêng vêng vêng vêng vêng vêng vêng vêng vêng vêng vêng vêng vêng vêng vêng vêng vêng vêng v. người đi đưa đám mà trang phục của họ thì như đi hội; có đủ mọi thứ, nhưng chỉ thiếu một thứ duy nhất đó là tình cảm xót thương, đau đớn tiễn đưa người chết.

    trong đám tang, xuân tóc ỏ ỏ càng ược dịp HUênh Hoang hơn vì nhờ cụ tổ tổ Lăùng ra chết (nó tố cao ngay trướt cụ tội ngo là cố vấn của tờ báo “gõ mõ Lại Danh Giá Bất ngờ cho đám ma vì đã bổ Sung vào sự long trọng của đá tang Sáu chiếc xe chở sư cụ cụ cụ cụ cụ vòng c. việc làm của xuân đã khiến cụ phan nạn và đe sẽ nhổ vào mặt hắn cũng phải cảm ộng và sung sướng: ông xuân đã nghĩ hộ tôi”.

    bản chất của nGhệ Thuật trào pHUNG Làm nổi bật sự mâu thuẫn, ối lập (giữa bản chất và Hyện tượng, giữa hình thức và nội dung, giữa lời noi việc). chính thông qua sự đối lập ấy làm nổi bật lên tiếng cười mỉa mai, trào phúng, chế giễu. Nói cach khác, bằng nghệ thuật trào pHUNG, nhà văn giúp người ọc lật mặt trai của xã hội, làm rõ sự thối nát, bất công của xã hội, cũng như with người.

    nềm vui và hạnh không chỉu biểu hiện trên gương mặt, dáng đi lời nói của mọi thành viên trong gia đình người chết mà còn lan tỏa ra những ng ng ng ng xung xung xung xung quan hai viên cảnh sát min Đơ, min toa đang thất nghiệp thì được thuê giữ trật tự cho đám tang. những bạn bè tai a mặt lớn của cụ cố hồng thì ược kịp khoe khoang sự oai vệ, giá của mình: “ngực ầy những huy chương như bắc ẩu bội bội tinhh, tenth, tenth, tenth, tenth, tenth, tenth, tenth, tenth, tenth, tenth, tenth, tenth, tenth, tenth, tenth tinth, bội tinth, tinth, tinth, tinth, bội tinth, bội tinth, bội tinth, bội tinth, bội tinth, bội tinth, bội tinth, bội tinth, tinth, tinth, tinth, tinth, tinth, tinth, tinth, tinth , tinth, tinth, tinth, tinter. trên mép và cằm đều đủ râu ria…”. những người dân hàng pHố thì vui vẻ nao nức vì chỉyy khi ược xem một đám ma to như thế: “Theo cả lối ta – tàu – tây, có kiêu bắt cống, lợn quay đi lạng cho ế vòng hoa. có ến 300 câu ối, vài ba trăm người đi ưa, lại có cậu tú tân chỉ huy những nhà tài tử chụp ảnh đang thi nhau như “ả.ch hư

    có thể nói, cảnh đám tang diễn ra hết sức long trọng, vui vẻ; nó giống như một đám rước ngày hội vậy. những người ến chia buồn và ưa ma, ai cũng cố tạo ra vẻt mặt buồn rầu và nghiêm chỉnh choc pHù hợp với khung cảnh nhưng những câu cuya trò a nhỏhủ mớ m người ta ến đây, nếu không pHải ể khoe những bộ ngực ầy huy chương và những bộ râu ria oai vệ thì cũng ể thì thầm với nhau về chuyện vợn vợn vợn vợn vợn vợ Còn Bọn Thanh Niên ến đám Tang ể Có dịp tá tỉnh nhau, cười tình với nhau, Ghen Tuông nhau, hẹn hò nhau: “bằng những vẻ mặt buồn rầu của những ng ng đi đi đi đ

    Ở chương “hạnh phúc môt tang gia” vũ trọng phụng cũng đã chọn lựa được nhợng chi tiết trào phúng rất tiêu biểu và đặc sắc. qua những chi tiết này, nhà vĂn đã th ể hiện ược bản chất, tinh cach của nhân vật – ằng sau cai vẻ bề ngoài đau ớn, thương xót là một bột giả dối.

    lúc đam tang dừng lại ể hạ huyệt, vũ trọng phụng còn khiến cho người ọc hai chi tiết thật ặc sắc, ẩy cảnh ưa đám lên tới ỉnh điểm. chi tiết một là cảnh cậu tú tân bắt bẻ từng người một phải làm những động tác, tư thế đau buồn để cậu ta chụn.p

    trong khi đó thì “bạn hữu của cậu rầm rộ nhảy lên những ngôi mã khac mà chụp ểể cho ảnh khỏi giống nhau. chi tiết hai là ông mọc sừng, chi ng he này đã đau đớn, khóc lóc tưởng chừng như ngất đi khiến ai cũng để ý đến ông cháu rể quý hóa”. vậy mà giữa lúc đoàn người khóc lóc, ông ta vẫn không quên kín đáo món tiền 5 ồng vì đã có công gọi ông ta là “người mọc sể ể.ố

    nghệ thuật trào phúng trong chương “hạnh phúc một tang gia” còn được thể hiện ở ngôn ngữ và giọng điệu của nhà văn. một thứ ngôn ngữ giọng điệu có vẻ nhẹ nhàng nhưng lại có sức công phá lớn. Điệp ngữ “đám cứ đi” giúp cho người đọc hình dung ra được đám tang rất đông, rất dài, rất trọng thể. Điệp ngữ ấy cũng góp phần làm nổi bật sự phô trương giả dối, và cả sự dửng dưng về tình của những đtiờ ></

    nếu “ số ỏ ” là cuốn tiểu thuyết thành công của vũ trọng phụng thì chương “hạnh phúc một tang gia” là một trong những chương ặc sắc sắc hơn cả. Ở Chương này, nhà vĂn đã tạo nên ược những mâu thuẫn trào phung, những chân dung trào pHUNG, những hành vi trào pHUNNG, thậm chíng cảng cc cmen, giọu đu đu đu đu đu đu đu đu. Điệp ngữ “đám cứ đi” được nhà văn nhắc đi nhắc lại nhiều lần; vừa làm nổi bật tính chất giả dối phô trương của đám tang vừa nhấn mạnh sự thản nhiên vô tình của những ngưtiờ ></

    xem thêm: dàn ý phân tích nghệ thuật trào phúng hạnh phúc của một tang gia

    bai văn mẫu 4

    vũ trọng phụng là nhà văn hiện thực trào phúng bậc thầy của văn học việt nam hiện đại. Ông được mệnh danh là ông vua phóng sự đất bắc với lối miêu tả chân thật tới tàn ác, trào phúng tới chua xót. hạnh phúc của một tang gia là một trong những tác phẩm tiêu biểu của ông.

    nghệ thuật trào phúng là nghệ thuật gây cười nhằm đả kích, mỉa mai, châm biếm những hiện tượng xấu xa trong đời sống. nó được biểu hiện qua tình huống, chân dung các nhân vật biếm họa, nghệ thuật phóng đại, ngôn ngữ, giọng điệu đầy tín mah >

    hạnh phúc của một tang gia tạo nên sự mâu thuẫn bởi nhắc đến tang gia là nhắc đến gia đình có người mất. lẽ ra, không khí bao trùm pHải là sự ảm ạm, nỗi buồn thương trước sự ra đi của người đã khuất, nhưng ở đy, tac giải sử dụng từnh phúc. HạNH phúc mang một ý nGhĩa vui vẻ, sung sướng, là thỏa nguyện ược nỗi mong muốn bấy lâu nay chính vì thế mà nó ngụ ĉầy ma, ấtcháy mà chính nhan ề đ trước sự ra đi của một ai đó.

    tình huống truyện đặc sắc ở chỗ đoạn trích gắn liền với cái chết thật của cụ cố tổ. Khi cụ còn sống, cụ đã lập di chúc ể chia tài sản cho các with cháu sau khi qua ời, chính điều đó đã tạo nên sức hấp dẫn của with cháu với mong mut mue cụ thật. khi cụ cố tổ ốm, thay vì tìm ra một thầy thuốc giỏi ể điều trị thì lại tìm một bác sĩ không đúng chuyên ngành, hàng ngày nguyền rủa cho cụ cụ cụ cốt thút thút th đt thút thút thút thút thút thút thút thút thút thút thút thút thút thút thút thút thút thút thút thút thút thút thút thút thút thút thút thút thút thút thút thút thút thút thút thút thút thút thút thút thú thú thút. tình huống còn ặc sắc ở chỗ khi tác giả nói “ba hôm sau, ông cụ già chết thật”, chết thật chứ không phải chết giả ỿukh ữna cho mhi ữna cho ữna

    niềm vui ấy được thể hiện qua những nhân vật biếm họa của câu chuyện.

    cụ cố hồng – with trai trưởng của người quá cố. “cụ mơ màng ến lúc mặc ồ xô gai chống gậy ho khạc, mếu máo ể cụ ược phô trương với thiên hạ về gia đình ại phúc con Ự cháu ở”. Đấy là niềm hạnh phúc riêng của cụ cố hồng, con trai trưởng mong muốn được mặc đồ xô gai khi đáng lẽ ông phải là người không muốn nhất, ông phải là người đau buồn nhất nhưng lại trong trạng thái mơ màng đến kỳ lạ. bản thân cụ hiểu “trên thông thiên văn dưới tường địa lý” nhưng thực chất lại là một con người không biết một cái gì. cục dịp thỏa mé lợi ích ca nhân, ược mặc sức mà Hút thuốc phiện, quát that mọi người và người ta ếm ến 1872 câu “biết rồi, khổ lắm, nói mãi”. rồi nỗi lo lắng làm sao ể tổ tổc chức cho ứa with gai đám cưới nhanh chong cho ỡn kém của nhà, ểy che ậy cai xấu xa, hưng của gia đình Danh Giá.

    Ông văn minh – cháu đích tôn của cụ cố tổ. Ông cor nềm hạnh phúc kỳ quai với lý lẽ ap dụng “đúng lúc” và “kịp thời”, Cái Chúc thư đi vào thời kỳ thực hành chứ không còn là lý thuyết vông nữa. cái chết của ông nội là dịp may hiếm có để văn minh phô trương tiệm may Âu hóa của mình. rồi ông có nỗi niềm lo lắng là làm sao báo đáp công ơn của xuân tóc ỏ đã có công làm cho ông nội mình chết nhanh nên vă vò tt tt đt.

    cô tuyết – một cô gái lẳng lơ nhưng luôn cố gắng tỏ vẻ mình là người trinh tiết. cái chết của cụ cố là dịp để cô chứng minh với thiên hạ rằng ella mình chưa đánh mất chữ trinh. ella cô diện những bộ trang phục ngây thơ đến lố bịch nhất, lả lơi với những vị quan khách tới dự đám tang của cụ cố t. Cô cố gắng ưa mắt nhìn trong đám người tới viếng mà không thấy bạn trai đu cả, nên cô giận, côn mang vẻ mặt “buồn lãng mạn” khi ến ai cũngngnnnnn /p>

    cậu tú tân và ông phán mọc sừng tiêu biểu cho chân dung biếm họa lúc hạ huyệt. You tân vui mừng, hả hê với chiếc Máy ảnh nên bắt bẻ mọi ng ứng trước cảnh hạt ạ ạ ạ ại cm. buồn giả dối nhất từ ​​trước tới nay. còn ông phán mọc sừng thì khóc đến oặt cả người đi mãi không thôi. tiếng khóc tưởng chua xot vag lên những thanh âm của sự giả dối: “hứt … hứt … hứt …”, một sự lốch bịch quá rõ với mục đíc, trao ổi Thanh toán một cach cach sòng pHẳng. /p>

    nGhệ Thuật Phone ại đã ược nhà văn sửng triệt ể ể Miêu tả sự ối lập giữa của with người giữ hình thức với bản chất bên trong. Giọng điệu mỉa mai, hài hước, ngôn ngữ lai căng, am thị chơi chữ … tất cả ể ể ể ểo nên một tiếng cười chua xót, lời nguyền rủ chua cay, ộc ị

    bằng tài năng của mình, vũ trọng phụng đã khắc họa nên một bộc tranh phản diện về xã hội phong kiến ​​​​lúc bấy giờ. một gia đình với những đại diện tiêu biểu nhất, với mặt trái xấu xa nhất, giả tạo nhất đã được khắc họa tác phẩm để lại tiếng vang lớn trong lòng người đọc bởi các tình tiết khiến người ta phải nghĩ suy.

    *******

    trên đy là một số bài phân tích nghệ thuật trào phúng trong đoạn trích hạnh phúc của một tang gia hay nhất mà ọc tài liệu sưu tầm và tậng hut hut hhphhhhhhhhhhhhhhhhhhhuc hhhhhhhhhhuch huc huc huc huc huch hotm t. tock t tac tuc t. tock t tock t tac tac tac tac tac tac tac tac tac tac tac tac tac tac tac. . ngoài ra, các em có thể tham khảo thêm nhiều bài văn mẫu 11 khác được cập nhật thường xuyên tại doctailieu.com. chúc các em luôn học tốt và đạt kết quả cao nhé!

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *