Phân tích bài thơ Vội Vàng khổ 2

Phân tích khổ thơ thứ 2 bài vội vàng

Mời các bạn xem danh sách tổng hợp Phân tích khổ thơ thứ 2 bài vội vàng hay nhất và đầy đủ nhất

phân tích bài thơ vội vàng khổ 2 (từ câu 14 đến câu 29) – bài mẫu 1

xuân diệu nhà thơ mới nhất trong các nhà thơ mới, cai mới của xuân diệu có lẽ không chỉ ến từ cảm xúc, mà còn ến từ những quan niệm sống, quan niệm thẩm thẩm thẩm Mĩm mĩm mĩm. nếu ở khổ thơ ầu tiên là những quan ni ệm cach tân về cộc sống thì ến khổ thơ thứ hai này là cach nhìn thời gian ầy mới mẻ, hiện ại cai tôi tôi thơ m ơi.

“xuân đương tới nghĩa là xuân đương qua

xuân còn non nghĩa là xuân sẽ già

mà xuân hết nghĩa là tôi cũng mất

lòng tôi rộng nhưng lượng trời cứ chật

không cho dài thời trẻ của nhân gian.

nói làm chi rằng xuân vẫn tuần hoàn

nếu tuổi trẻ chẳng hai lần thắm lại

còn trời đất nhưng chẳng còn tôi mãi

nên bâng khuân tôi tiếc cả đất trời”.

chậm lại một chút, ta sẽ nhận ra net mới trong ý thơ của xuân diệu. nếu như người xưa quan niệm, thời gian tuần hoàn, cứp lại trong vòng chảy vô tận của tạo Hóa, vậy nên họ luôn thấy an nhiên, tựi tựi “nhất nh thant throl Throl Throl Throats Gian Mớ Ông quan niệm thời gian tuyến tính, một đi không trở lại, vậy nên nhìn thấy xuân đương tới trên vạn vật muôn nơi, đang xem sắc xuân phủ lên vạn vật một màu xanh non tràn trề sức sống thì cũng thấy ngay trong nhịp bước của thời gian, trong cả nhịp bước ngỡ ngàng của nàng xuân, rằng nàng vừa hiện hữu mà cũng sẽ nhanh chong biến mất khỏi ờit tr. Trẻ của ất trời, còn mùa xuân của ời người là tổi trẻ. vậy nên mùa xuân hết, nghĩa là khi tuổi trẻi qua đi trên màu sương mai tóc with người, cũng là là lúc cai tôi tôi Thi nhân ng N. Lòng Thi nhân Tha Thiết với xuân hứng, xuân tình, xuân nảy nở Trong tâm hồn with người, và bất diệt trên từng nụi cười ang mắt, nhưng tiếc thay Lando Trên cứt. sự luân hồi vẫn tuần hoàn chảy trôi, nhưng tôi của mỗi phút mỗi giây đã ổi khác rồi, chẳng còn tôi mãi, nên “b khu âng tôi tiếc cếc. Đó là nỗi tiếng nuối của một nhà thơ tha thiết với tuổi trẻ và mùa xuân, tha thiết với tình yêu và sự sống. nhưng nổi bật nhất, trong những câu thơ trên vẫn là quan niệm thời gian cực kì mới mẻ, hiện đại của cái tôi thơ mới.

“mùi tháng năm đều rớm vị chia phôi

khắp núi song vẫn than thầm tiễn biệt

with gió xinh thì thào trong lá biếc

phải chăng hờn vì nỗi phải bay đi?

chim rộn ràng bỗng đứt tiếng reo thi

phải chăng sợ độ phai tàn sắp sửa”

Mùa xuân của ất trời có thể còn mãi, Tuần Hoàn Trong nhịp chảy trôi của vĩnh hằng nhưng mùa xuân của ời người, tổi trẻy chẳng hai lầ Thía vào từng chảy vật, ể ể cảnh vật cũng chởng một điệu buồn, there are bởi chính những cảnh vật kia cũng thấy cai chảy trôi củi thời gian mà nén một tiết. Ở khổ thơ này, xuân diệu thực sự sử dụng rất ắt thủ pháp nghệ thuật ẩn dụ chuyển ổi cảm giác mà nhà phưc tiẻp tƫt. Mùi that năm là hương vị vô hình, nhưng trong câu thơ lại có thể cảm nhận ược dư vị của nó, ấy thế nhưng cai dư vị ấy là lại là dư vị ư ược ca ư . nỗi buồn bỏ vào mênh mang những lặng câm của không gian, nên nghe thấy cả syg noui that thầm tiễn biệt, with gió xinh vui vui trên những cành cây ngày này, vềi với ấi ất mẹ. tất cả đều cho thấy nỗi sợ về sự chảy trôi không ngừng nghỉ của thời gian. nó đánh tung vào trong cả lòng người và trong tâm hồn muôn vật những khoảng trống bất tận của nỗi buồn và dư vị tiếc nuối.

khổ thơ hai trong vội vàng đã thể hi một quan niệm vông mới mẻ của xuân diệu về thời gian, nó ồng thời cũng là bản lề ể ể mở ra ững lờc gi gi gi. kế tiếp.

phân tích bài thơ vội vàng khổ 2 (từ câu 14 đến câu 29) – bài mẫu 2

Phân tích bài thơ Vội Vàng khổ 2 | Văn mẫu 11 hay nhất

nền văn học việt nam với điểm nhấn của trào lưu thơ mới luôn để lại dấu ấn với nhiều tuyệt tác đặc biệt. trong số những đóng góp của các nhà thì thì xuân ệu ược xem là một cây ại thụ lão làng với bao tập thơ về tình yyu khiến ộc giảm say m. vội vàng là tác phẩm điển hình viết về net đẹp nhân sinh, quan niệm sống tích cực từ thi nhân. ta sẽ thấy rõ net hơn về điều này ngay khi đến với khổ thứ hai của bài thơ.

nếu như ở khổ thơ thứ nhất nhà thơ vì yêu cái ẹp của thiên nhiên mà muốn đoạt quyền tạo hóa “tắt nắng”, “buắt cộc cìch qu ni gió” – th sắc được trình bày ở khổ thơ thứ hai. mở đầu cho khổ thứ hai của bài là hai câu thơ đọc vào như khiến ta vỡ lẽ khi thời gian cứ ngày một trôi qua nhanh chóng bởi cách ng/ắt n

“xuân đương tới nghĩa là xuân đương qua

xuân còn non nghĩa là xuân sẽ già”

người ta như chìm đắm vào trong từng vần thơ bởi cách tả vô cùng tinh tế, táo bạo khi đọc thơ của xuân diệu. sự trôi nhanh vội vã của thời gian để rồi tiếc nuối, lo sợ được nhà thơ phát hiện. “Đương tới” – “đương qua”, “còn non – sẽ già” là lúc nhà thơ gọi tên các trạng thái đối lập của thời gian. Trở vềi những vần thơ trung ại thì sẽyy thời gian qua cach kể của các thi nhân xưa nhận ra sự nhỏ bé, chong qua của thời gian nhưng người ọc si n na nhậ đ đ đ đ đ đ đ not that. tuy nhiên trong thơ mới cai nhìn có sự thay ổi hơn, trước sự ngắn ngủi của ời người, không còn là vôn mà tuyến tíh with người tỏ ra hoa :

“xuân khứ bách hoa lạc

xuân đào bách hoa khai”

trước không gian mênh mông, with người dường như thu minh lại khi thời gian chảy trôi nhanh, thấy bản thân trở nên bé nhỏ. mùa xuân hôm nay đẹp lung linh nhưng rồi mai đây nó cũng đến lúc phai tàn, già cỗi đi cùng thời gian là điều không ai níu giữ lại đưp>

“thời gian qua kẽ tay

làm khô những chiếc lá

kỷ niệm trong tôi

rơi như tiếng sỏi trong lòng giếng cạn”

khi xuân đi qua thì tuổi xuân của with người cũng trôi theo trong tiếc nuối. Ở đây nhà thơ cảm thấy chẳng còn gì, chẳng thể níu kéo mọi thứ khi thời gian rồi cũng mai một tất cả, kể cả tuổi thanh xuân:

“mà xuân hết nghĩa là tôi cũng mất

chẳng bao giờ, ôi! chẳng bao giờ nữa…”

nhà thơ muốn nhấn mạnh về tầm quan trọng của mùa xuân, tổi trẻi sẽ chảy trôi cùng thời gian thấy ược qua danh từ “xuân” gợi nhắc đi lại nhiều đn đ. khi tuổi trẻ đi qua thì “tôi” rồi cũng trở nên vô nghĩa, trống rỗng, bởi lúc này tình yêu đã không còn. “lòng tôi” và “lượng trời” là sự tương phản của hai thế cực bật lên sự hữu hạn, vô hạn giữa đời người và đất. từ đó ể ấy rằng vòng xoáy của thời gian tiếp nối trong sự vận ộng không ngừng của thời gian thì vạn vật, with người rồiẻi sẕ ph. sinh lão bệnh tử là lẽ thường tình, là vòng tròn tuần hoàn lặp lại không ngừng. niềm tiếc nuối của tác giả trước sự chảy trôi của thời gian tuyến tính một đi không trở lại được thấy rõ hơn trong thlờ. bước đi của mùa xuân cũng là bước đi của thời gian, của đời người. nhìn mọi thứ đều nhuốm màu của lo âu, hốt hoảng nên thi sĩ muốn níu giữ tuổi trẻ. do đó mà ta nhận thấy có sự thay ổi, có sự đa dạng trong cach diễn ạt từ câu ịnh nGhĩa, khẳng ịnh về mùa xuân và Tuổi trẻ, tinh tết chút sẽ ượ ậ ậ ậ ậ ậ ậ ậ ậ ậ hiện hữu rồi tàn phải của tuổi xuân, tiếng than đầy nuối tiếc từ đó lại cất lên da diết. tuy nhiên ở đây có một điều rất there are khi tinh tế nhận thấy trong lời thơ của xuân diệu đó là tuổi xuân, taổi trôi qua ông không nuối tiếc bằng việc việc không không thể ượ >

vài dòng thơ ngắn ngủi nhưng đầy triết lí đã cho thấy một tâm hồn thơ lãng mạn, cá tính của xuân diệu. vội vàng là tác phẩm tuyệt đỉnh đi theo cùng năm tháng.

Đăng bởi: thpt trịnh hoài Đức

chuyên mục: lớp 11, ngữ văn 11

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *