Văn mẫu lớp 9: Cảm nhận khổ 2 và 3 bài thơ Viếng lăng Bác (Dàn ý 9 mẫu) Viếng lăng Bác của Viễn Phương

Qua bài viết này mvatoi.com.vn xin chia sẻ với các bạn thông tin và kiến thức về Phân tích khổ 2 bài thơ viếng lăng bác hay nhất và đầy đủ nhất

khổ thơ thứ 2, 3 viếng lăng bác đã cho chúng ta thấy ược cảm xúc của nhà thơ khi hòa mình vào dòng người vào lăng viếng bác. với 9 bài cảm nhổn khhn khhn khhn khhn khh ” bài thơ viếng lăng bác sẽgiúp các em học sinh lớp 9 hiểu sâu sắc hơn.

qua đó, cũng cho chúng ta thấy được tình cảm tha thiết, chân thành mà nhà thơ muốn gửi gắm đến bác hồ kính yêu. vậy mời các em cùng tải miễn phí bài viết về tham khảo để củng cố thêm kiến ​​thức môn ngữ văn 9, ôn thi vào lớp 10 hiảu qu>

dàn ý cảm nhận khổ 2 và 3 bài viếng lăng bác

i. mở bai:

– viễn phương là một nhà thơ tiêu biểu của miền nam. tháng 4/1976 sau một năm giải phóng đất nước.

– bài thơ viếng lăng bác ược viễn phương viết với ​​tất cả tấm lòng thành kính biết ơn và tự hào pha lẫn nỗi xót đa của conƻa một.

ii. thanks bai :

1. khổ thơ thứ hai

– hai câu thơ đầu:

ngày ngày mặt trời đi qua trên lăngthấy một mặt trời trong lăng rất đỏ.

+ hai câu thơ được tạo nên với những hình ảnh thực và hình ảnh ẩn dụ sóng đôi. câu trên là một hình ảnh thực, câu dưới là hình ảnh ẩn dụ.

+ ví bác như mặt trời là để nói lên sự trường tồn vĩnh cửu của bác, giống như sự tồn tại vĩnh viễn củt trûn.

+ ví bác như mặt trời là ể nói lên sự vĩ ại của bác, người đã đem lại cuộc sống tự do cho dân tộc việt nam thoáá khỏi đm lỏi đm.

+ nhận thấy bác là một mặt trời trong lăng rất ỏ, đy chynh là sáng tạo riêng của viễn phương, nó thển ược sự tôn kính củ củ.

– Ở hai câu thơ tiếp theo:

ngày ngày dòng người đi trong thương nhớkết tràng hoa dâng bảy mươi chín mùa xuân.

+ đó là sự hình dung về dòng người đang nối tiếp dài vô tận hàng ngày ến viếng lăng Bác bằng tất cả tấm lòng thành kính và thương nhớ, hình ảnh ả hai từ ngày ngày được lặp lại trong câu thơ như tạo nên một cảm xúc về cõi trường sinh vĩnh cửu.

+ hình ảnh dòng người vào lăng viếng bác được tác giả ví như tràng hoa, dâng lên bác. cách so sánh này vừa thích hợp và mới lạ, diễn ra được sự thương nhớ, tôn kính của nhân dân đối với bác.

+ tràng hoa là hình ảnh ẩn dụ những người with từ khắp miền ất nước về đây viếng Bác giống như những bông hoa trong vườn Bác ược bac.

2. khổ thơ thứ ba

– khung cảnh và không khí thanh tĩnh như ngưng kết cả thời gian và không gian trong lăng:

bác nằm trong giấc ngủ bình yêngiữa một vầng trăng sáng dịu hiền

+ cả cuộc đời bác ăn không ngon, ngủ không yên khi đồng bào miền nam còn đang bị quân thù giày xéo. nay miền nam đã được giải phóng, đất nước thống nhất mà bác đã đi xa. nhà thơ muốn quên đi sự thực đau lòng đó và mong sao nó chỉ là một giấc ngủ thật bình yên.

+ từ cảm xúc thành kính ngưỡng mộ, ở khổ thơ thứ là những cảm xúc thương xót và ước nguyện của nhà thơ. hình ảnh bác như vầng trăng sáng dịu hiền trong giấc ngủ bình yên là một hình ảnh tượng trưng cho vẻ đẹp thanh thản, phong dung thác than bung. người vẫn đang sống cùng với nhân dân đất nước việt nam thanh bình tươi đẹp. mạch cảm xúc của nhà thơ như trầm lắng xuống để nhường chỗ cho nỗi xót xa qua hai câu thơ: vẫn biết ở trong tim.

+ hình ảnh trời xanh là hình ảnh ẩn dụ nói lên sự trường tồn bất tử của bác. trời xanh thì còn mãi mãi trên đầu, cũng giống như bác vẫn còn sống mãi mãi với non song đất nước. Đó là một thực tế.

+ thế nhưng, nhìn di hài của bác trong lăng, cảm thấy bác đang trong giấc ngủ ngon lành, bình yên mà vẫn thấy đau đớn xót xa màh troitim nghe! Dù rằng người đã Hóa Thân Vào Thiên nhiên, ất nước, nhưng sự ra đi của Bác vẫn không sao xoá đi ược nỗi đau xót vôt vôn hạn của cả dân tộc, ý bất kì ai đã từng đến viếng lăng bác.

iii. kết bai:

– ví dụ kết bài cảm nhận 2 khổ thơ giữa.

với lời thơ cô ọng, giọng thơ trang nghiêm thành kính, tha thiết và rất giàu cảm xúc, bài thơ đ ể lại ấn tượng rất sâu trong lòng ậm. Bởi Lẽ, Bài Thơ Không NHữNG CHỉC BộC Lộ TìnH Cảm Sâu sắc của tac giả ối với Bác hồ mà còn nói lên tình cảm chân thà tha Thyt của hàng tri ệu with ni v ịt v ịt v ịt v ịt v ịt v ịt v ị /p>

cảm nhận khổ 2, 3 viếng lăng bác ngắn gọn

mang Trong Lòng những cảm xúc Thiêng liêng, thành kính, nhà thơ viễn pHương ở miền nam xa xôi ra thăm lăng vào that , tac “. hiện tấm lòng thành kính và niềm xúc ộng khôn nguôi của nhà thơ khi ược thăm viếng Bác hồ. dòng người tiến vào lăng vi.

nếu như khổ thơ đầu tiên là những cảm xúc khi viễn phương lần đầu được nhìn thấy lăng bác, lần đầu được nhìn thấy những hàng tre thẳng hàng đứng cạnh lăng người thì ở khổ thơ thứ hai, mạch cảm xúc của nhà thơ càng trào dâng mạnh mẽ khi ông được hoà mình vào dòng người đứng trước lăng chuẩn bị vào viếng bác. Đó là cảm xúc của một sự tiếc thương, một nỗi xúc động vô bờ:

“ngày ngày mặt trời đi qua trên lăngthấy một mặt trời trong lăng rất đỏ.”

cả cuộc đời của chủ tịch hồ chí minh đã cống hiến cho sự nghiệp cứu nước, là ngọn đèn soi sáng cho dân tộc việt nam. có lẽ vì vậy mà khi nghĩ về bác, nhà thơ viễn phương đã ví bác như một “mặt trời” thứ hai. nếu như “mặt trời” của tạo hoá “ngày ngày” vận hành, luân chuyển tho quy luật của vũ trụ, tạo nên ngày và đm thì “mặt trời” thứ hai trong lĂnh là bựt “rất” rất “rất” rất “rất” rất “rất” rất ” rất” rất. , chiếu rọi khắp đất nước việt nam, là “mặt trời” mà dân tộc việt nam tôn kính. có thể nói hình ảnh so sánh ẩn dụ của viễn phương hết sức đặc sắc và độc đáo. không chỉ viễn phương ví bác như mặt trời, tố hữu cũng đã từng viết trong bài thơ sáng tháng năm:

“người rực rỡ một mặt trời cách mạngcòn đế quốc là loài dơi hốt hoảng”.

bác hồ – người chính là vầng “mặt trời” sáng chói đưa dân tộc ta thoát khỏi đêm trường nô lệ. người đã đem đến ánh sáng, sự sống cho dân tộc việt nam.

và giờ đây, khi nhớ người, những người con từ khắp mọi miền tổ quốc cùng trở về đây thăm người cha đáng kính của m. dòng người ấy xếp thành hàng dài, lặng lẽ tiến bước vào trong lăng với một niềm tiếc thương vô bờ. viễn phương đã cố ý ặt ở ầu câu thơ hai chữ “ngày ngày” ểu diễn tả sựp đi, lặp lại như một quy luật của dòng người vào thăm viếng Bác. dân tộc việt nam chưa bao giờ nguôi nhớ đến người. dòng người ấy ở ngoài lăng bác giống như một “tràng hoa” lớn, kết lại và dâng lên người. Đây có thể nói là hình ảnh đẹp nhất bài thơ, là một ẩn dụ vô cùng sáng tạo của viễn phương:

“ngày ngày dòng người đi trong thương nhớkết tràng hoa dâng bảy mươi chín mùa xuân…”

cả cuộc đời bác hi sinh cho dân tộc việt nam, có người nên cuộc sống của nhân dân ta mới tươi sáng hơn, tốt đẹp hơn. Và dòng người ngoài kia là những người with khắp mọi miền ất nước, là những tấm lòng thành kính, tin yêu, tụ hội lại trở thành “tràng hoa” ể dâng lên người. hình ảnh hoán dụ “bảy mươi chín mùa xuân” là hình ảnh để chỉ số tuổi của người. cả cuộc đời người cống hiện trọn vẹn cho sự nghiệp giải phóng dân tộc việt nam. qua đó, chúng ta có thể cảm nhận sâu sắc tấm lòng biết ơn, trân trọng trước sự hi sinh của người dành cho dân tộc.

bác hồ đã ra đi từ năm 1969 nhưng tới năm 1976, nhà thơ viễn phương mới có dịp tới thăm người. chính vì thế khi được vào thăm người, được tận mắt thấy người nằm yên trong giấc ngủ ngàn jue, viễn phương đkhᏻing xp:

“bác nằm trong giấc ngủ bình yêngiữa một vầng trăng sáng dịu hiền”

bác đã đi xa nhưng với nhà thơ, bác chỉ đang trong “giấc ngủ bình yên” sau những tháng năm dài vất vả lo lắng cho dân tộc việt. không gian và thời gian đều như ngưng đọng lại vào giờ phút ấy. những ngọn đèn tỏa chiếu ánh sáng ấm áp như ánh trăng “sáng dịu hiền” bao bọc chung quanh người. viễn phương đã có sự liên tưởng thou vị như thế là bởi vì cả cộc ời của Bác, vầng trìng lonôn là tri kỉ của người, từ lúc bị tù đày ở trung, ến ến khi ti ếci

“người ngắm trăng soi ngoài cửa sổtrăng nhòm khe cửa ngắm nhà thơ”

(vọng nguyệt)

there is:

“tiếng suối trong như tiếng hát xatrăng lồng cổ thụ bóng lồng hoa”

(cảnh khuya)

lặng lẽ ngắm nhìn bác trong giấc ngủ, trong lòng viễn phương chợt dâng lên một niềm xúc động mãnh liệt:

“vẫn biết trời xanh là mãi mãimà sao nghe nhói ở trong tim”

tác giả đã sử dụng hình ảnh ẩn dụ “trời xanh” nhằm khẳng ịnh sự vĩ ại và nhấn mạnh sự trường tồnh sự vĩnh c. cấu trúc song “vẫn biết… mà sao…” đã thể hiện nghịch lí, sự đối lập trong tâm trạng của tác giả. Đó là sự xúc động nghẹn ngào, là niềm tiếc thương vô hạn của người con miền nam đối với bác. nhà thơ biết rằng sinh lão bệnh tử là quy luật của tự nhiên và chẳng ai có thể thoát khỏi được quy luật ấy. bác đã hóa thành “trời xanh” trên cao để sống mãi cùng dân tộc. dẫu biết thế nhưng ông vẫn vô cùng đau xót trước sự ra đi của người. Đó là sự mất mát to lớn đối với cả dân tộc việt nam ta.

với những vần thơ hàm súc, trang nghiêm, tha thiết, giàu cảm xúc, hai khổ thơ hai và thứ ba của bài thơ “viếng lăng bác”, đã bộc lộ cảm. with phương nam tới thăm lăng bác hồ. Đó cũng là tình cảm chân thành, tha thiết mà tất cả những người with việt nam đối với vị cha già kính yêu của dân tộc.

cảm nhận khổ 2 và 3 bài viếng lăng bác – mẫu 1

nhà thơ viễn phương viết viếng lăng bác năm 1976, ngay sau khi đất nước thống nhất, nhà thơ được ra thăm lăng bác. bao trùm lên bài thơ là niềm xúc động thiêng liêng, thành kính, niềm tự hào, đau xót của nhà thơ đối với bác. dòng cảm xúc chân thành, niềm vui chất chứa cùng tấm lòng mến yêu tha thiết, nhà thơ bày tỏ niềm tự hào lớn lao ối với lãnh tụ vċọi, vĩọi. khổ thơ 2 và 3 thể hiện sâu sắc cảm xúc ấy.

“ngày ngày mặt trời đi qua trên lăngthấy một mặt trời trong lăng rất đỏ”.

ở đy, tac giả đã sử dụng biện phap ẩn dụ, ẩn dụ Bác là mặt trời, ẩn dụ sự vĩ ại của mặt trời lên bác, mặt trời chỉi có một, tạo ranh chang chang chang chang chang chang chang chang chang chang chang chang chang chang chang chang , bác cũng vậy, trong lòng người dân việt nam, bác luôn là người vĩ đại nhất.

hình ảnh “mặt trời đi qua trên lăng” là hình ảnh thực. Đó là mặt trời thiên tạo, là hành tinh quan trọng nhất của vũ trụ, nó gợi ra sự kì vĩ, sự bất tử, vĩnh hằng. mặt trời là nguồn cội của sự sống, ánh sáng. hình ảnh “mặt trời trong lăng” là một ẩn dụ đầy sáng tạo, độc đáo – đó là hình ảnh của bác hồ. giống như “mặt trời”, bác hồ cũng là nguồn ánh sáng, nguồn sức mạnh. “mặt trời” – bác hồ soi đường dẫn lối cho sự nghiệp cách mạng giải phóng dân tộc, giành độc lập tự do, thống nhất đp.

“ngày ngày dòng người đi trong thương nhớkết tràng hoa dâng bảy mươi chín mùa xuân…”

lại một lần nữa biện pháp ẩn dụ được tác giả sử dụng trong câu trên. bằng sự quan sat trong thực tế, tác giả đã tạo ra một hình ảnh ẩn dụ đẹp và sáng tạo: “tràng hoa”. Kết tràng hoa ý chỉ là những bông hoa kết lại thành vòng, dài, biểu thị cho những người ến viếng lăng Bác, tưởng nhớ người đã dành cải ểi ể ể ể ể “Tràng Hoa” ở đây Theo NGHĩA THựC Là NHữNG Bông Hoa Tươi Thắm Kết Thành Vòng Hoa ượC NHữNG NGườI with khắp nơi trên ất nước và thếi về thăn bán bá bá ìm, t ìt. tự hào của mình.

“tràng hoa” ở đây còn mang nghĩa ẩn dụ chỉ từng người một đang xếp hàng viếng lăng bác mỗi ngày là một bông hoa ngát thơm. những dòng người bất tận đang ngày ngày vào lăng viếng bác nối kết nhau thành những tràng hoa bất tận. những bông hoa – tràng hoa rực rỡ đó dưới ánh mặt trời của bác đã trở thành những bông hoa – tràng hoa đẹâp nhất dâng lên xưu mên “b”

mùa xuân ở đây biểu thị cho tuổi ời của Bác, mỗi mùa xuân sag lại là một tuổi mới, tuy Bác dừng lại ở mùa xuân thứ 79, lúc chiến tranh còn dag dở, nhưng giờ đ người người cùng nhau đến lăng để tưởng nhớ nó, 79 mùa xuân vì đất nước.

vào trong lăng, khung cảnh và không khí như ngưng kết cả thời gian, không gian. hình ảnh thơ đã diễn tả thật chính xác, tinh tế sự yên tĩnh, trang nghiêm cùng ánh sáng dịu nhẹ, trong trẻo của không gian trong lăng bác.

bác.

“bác nằm trong giấc ngủ bình yên.giữa một vầng trăng sáng dịu hiền”.

ối với nhân dân việt nam, bác không chết, bác chỉ đang ngủ, mất đi sự hiện hữu mà thôi, bình yên ở đy là ất nước đã ngừng tiếngnạnạnạnạnạnạnạn ủn ủi ời ời i i i i i i i i i i i i ủi ủi ủi ủi ủi ủi ủi ủi ủi ủi ủi ủ. trong hòa bình, ngủ trong cái khát khao của bản thân bác. Trong thơ ca của Bác, Trăng ược nhắc ến pHần lớn, Bác xem trăng là tri kỷ khi còn sống, dù là khi Bác đã không còn, nhưng trăng vẫn luôn ở đ đ đ , tác giả lại dùng biện pháp nhân hóa ở hình ảnh trăng.

giữa tình cảm và lý trí có sự mâu thuẫn. with người đã không kìm nén được khoảnh khắc yếu lòng. chính đau xót này đã làm cho tình cảm giữa lãnh tụ và nhân dân trở nên ruột già, xót xa:

“vẫn biết trời xanh là mãi mãimà sao nghe nhói ở trong tim”.

tac giả đã ẩn dụ sự hòa bình bằng hình ảnh trời xanh, ất nước nay đã hòa bình, chiến tranh kết thúc, bầu trời chim bay lượn, Thanh bình vô vông, nhưng tac gi Không ượC NHìn Thấy cảnh ấy mặc dù nó chỉ cach năm Bác ra đi không mấy là bao, Bác Một ời chỉ sống trong chiến tranh, chưa tận mặt thấy hòa bình là như Thế Thế Thế Thế Thế Thế Thế Thế Thế Thế Thế Thế Thế Thế Thế Thế Thế Thế Thế Thế Thế Thế Thế Thế Thế Thế Thế Thế Thế Thế Thế Thế Thế Thế Thế Thế Thế Thế Thế Thế Thế Thế Thế Thế Thế Thế Thế Thế Thế Thế Thế THế nhưng không biết được nó có được đón nhận hay không, tác giả đã cảm nhận được sự tiếc nuối ấy.

khổ 2 và 3 bài thơ “viếng lăng bác” gói trọn tình cảm kính yêu của nhà thơ dành cho vị cha già của dân tộc. cảm xúc tự nhiên, chan thành, bột phát thể hiện tấm lòng của nhà thơ và nhân dân toàn miền nam đêm ngày mong mỏi. người cha già ấy đã mãi mãi nằm xuống nhưng tình cảm của người, tình thần của người mãi mãi soi rọi non song, làm ấdm nòp

cảm nhận khổ 2 và 3 bài viếng lăng bác – mẫu 2

viếng lăng bác bài thơ của người con miền nam lần đầu được thăm lăng bác để lại những xúc động, tự hào. trong đó khổ thơ thứ 2,3 để lại ấn tượng sâu đậm nhất cho nhiều người đọc.

hình ảnh mặt trời rất quen thuộc, ược nhắc ến trong nhiều tac pHẩm như “từ ấy” với hình ảnh “mặt trời chân lead . tác giả viễn phương thì có cảm nhận riêng rất độc đáo:

ngày ngày mặt trời đi qua trên lăngthấy một mặt trời trong lăng rất đỏ.

mặt trời là của tự nhiên, vận hành theo quy luật của vũ trụ, ngày nào cũng đi qua lăng nhưng nhìn thy trong lăng có một mặt trờt ỏt àn. mặt trời soi sáng giúp cho vạn vật sinh sôi nảy nở, còn bác soi đường dẫn lối cho dân tộc việt nam đánh thắng kẻ ẻ ẻ đi đi ẹẹ. tác giả sử dụng hình ảnh rất đẹp, ca ngợi công lao của bác vừa thể hiện sự kính trọng, biết ơn với vị lãnh tụ đi.

hình những người con đất nước thể hiện sự tôn kính, biết ơn của bác cũng để lại nhiều xúc động, những dòng người nối tiếp nhau “ngày ngày” nhớ đến bác, lòng nhớ thương được kết thành “tràng hoa dâng bảy mươi chín mùa xuân” đó là bảy mươi chín mùa xuân bác cống hiến trọn vẹn cho nhân dân, đất nước.

bác nằm trong giấc ngủ bình yêngiữa một vầng trăng sáng dịu hiền

ối với tác giả, bác chỉ như đang nằm ngủ, giấc ngủ ngàn thu, giấc ngủ của bác ược ánh sáng của vầng traffic bao bao phủ, vẺ xung quanh . hình ảnh vần thơ đẹp mà tác giả nhắc đến đó chính là tâm hồn lãng mạn, đậm chất thi ca của bác hồ.

viễn phương nhìn Bác nằm ngủ mà Sao Lòng Bỗng xúc ộng dâng trào, vẫn biết with người ta sin ra lớn lên rồi chết đi đó là quy luật của tự nhiên không thể ở strong tim. Động từ “nhói” như thể hiện được cảm xúc đau đớn của chính tác giả. tác giả đã sử dụng các từ ngữ biểu cảm, sự đối lập để bày tỏ được sự tiếc thương, xót xa đang tuôn trào trong chínô>

con người bác – bảy mươi chín mùa xuân trọn đời cống hiến cho nhân dân,đất nước, đứng trước bác tác giả không kìm nđmđc.Ự c. bác mãi là hình tượng cao đẹp, trường tồn trong lòng những người with nước việt.

cảm nhận khổ 2 và 3 bài viếng lăng bác – mẫu 3

vào ngày mùng 2/9/1969, người cha già vĩi của dân tộc việt nam – hồ chí minh đã ra đi c cùng với thế giới ngườn hiền, nhà thơ tố hữu ữt ữt ảt ât ât ât ât ât ât ât ât ât ât ât ât ât ât ât ât ât ât ât ât â. bạn bè quốc tế viết lên những vần thơ thể hiện niềm kính yêu, tiếc thương vô hạn trước sự kiện lịch sử trạng đy. bảy năm sau ngày mất của bác, cảm xúc ấy vẫn còn vẹn nguyên trong lòng viễn phương – người con của miền nam trong một dịp ra thăng miền bác vác bẺ. Điều đó đã ược nhà thơ ghi lại trong bài thơ “viếng lăng Bác” (1976) với một ngôn ngữ thơ giàu hình ảnh, tinh tế, giàu cảm xuc thể ni ềm kính y ếi ếi ếi ếi ếi ếi ế êi êi êi êi. lãnh tụ của dân tộc.

bài thơ là nỗi lòng của người con miền nam lần đầu được ra thăm bác, bồi hồi, xúc động. tất cả được thể hiện rõ net nhất ở khổ thơ thứ 2 và 3 của bài thơ.

nếu như ở khổ thơ ầu, nhà thơ gợi nhắc tới bao pHẩm chất tốt ẹp của dân tộc ta qua hình ảnh “hàng tre” thìn ến khổ hai, nhà thơ thếc thụt ướtng ướtng ng Ở khổ hai, nhà thơ đã tạo nên hai cặp câu, mỗi cặp câu đều có sự song đôi của hình ảnh tả thực và ẩn dụ. hai câu thơ đầu, có hai hình ảnh mặt trời: “mặt trời” thứ nhất ở câu đầu là mặt trời của tự nhiên, của vũ tr; “mặt trời” thứ hai ở câu hai là để chỉ bác hồ. thực ra, việc ví bác với mặt trời không phải là mới, trước viễn phương đã có rất nhiều nhà thơ đã ví bác với mặt trời. tố hữu đã từng có ý thơ:

“người rực rỡ một mặt trời cách mạngmà Đế quốc là loại dơi hốt hoảngĐêm tàn bay chập choạng dưới chân người…”

nhưng cái mới mẻ của viễn phương là đã kết hợp ẩn dụ với nghệ thuật nhân hóa. mặt trời của tự nhiên vốn đã ẹp, vốn đã rực rỡ chói lóa, ấy vậy mà vẫn phải ngưỡng mộ trước vẻ ẹp tài nhà cái nhà nhà nhà cái nhà nhà nhà. cảm nhận về hai câu thơ này, Giáo sư trần đình sử trong bài “lời người with miền nam ra thĂm cha già dân tộc”, đã viết: “vi Bác với mặt trời là hình ảnh đ Với mặt trời trong lăng là một sáng tạo mới, xuất thần, thoot sáo, chưa hề có.

hai câu tiếp, nhà thơ miêu tả cảnh dòng người lần lượt vào lăng viếng bác:

“ngày ngày dòng người đi trong thương nhớkết tràng hoa dâng bảy mươi chín mùa xuân.”

Điệp từ “ngày ngày” diễn tả vòng thời gian tuần hoàn liên tục, ngày nào cũng thế từng dòng người cứ lần lượt váo thăng bm vic. Bài Thơ Viết Theo Thể Tám Chữ Nhưng tới câu thơ cuối khổ hai, lại dôi ra Thành chyn chữt một dòng thơ, kết hợp với dấu chấm lửng ở ct nhp thơn chầnd ởny, ch vn, chảm ttm ạm chảm ttm. khiến cho khổ thơ như vẫn tiếp tục kéo dài ra hơn. Ở đây, tác giả cũng sử dụng nghệ thuật ẩn dụ qua hình ảnh “dòng người” rất đẹp, đầy gợi cảm. Đoàn người vào Lăng viếng Bác Khiến tac giả liên tưởng giống như một tràng hoa và mỗi người là một bông hoa kết thành tràng hoa dâng lên Bác Lòng thương nhớ, kíh yêu. Đồng thời người đọc còn nhận ra các sử dựng từ ngữ của viễn phương rất độc đáo, đắc địa.

tác giả sửng từ “dòng người” chứ không phải là “đoàn người”, “hàng người”, điều đó tac dụng gợi lên sự tiếp nối trải dài dà vôn cóc có tác cụm từm từm từ tả tình yêu thương và nỗi nhớ mong của nhân dân dành cho bác, bao trùm lên cả ả không gian và gian thông “”. Ặc biệt, hình ảnh “bảy mươi chín mùa xuân” là hình ảnh hoán dụ rất ẹp, mang ý nghĩa tượng trưng: Bác hồi với bảy mươi chín tuổi xuân lớn cho quê hương, đất nước. Tóm lại, với hai câu cuối khổ hai, nhịp thơ chậm, hình ảnh ẩn dụ ẹp, Sáng tạo, từ ngữ giàu tíh tạo hình và biểu cảm, tac giả đã miêu tả nhưng kính, biết ơn sâu sắc.

hòa theo dòng người vào lăng viếng bác, khi trước di hài bác, xúc cảm nghẹn ngào của nhà thơ được đẩy lên cao hơn:

“bác nằm trong giấc ngủ bình yêngiữa một vầng trăng sáng dịu hiền”

nghệ thuật nói giảm nói tránh “giấc ngủ bình yên” có tác dụng giảm bớt sự đau thương, mất mát của cả dân tộc khi bác đã ra. Đồng thời cho thấy giấc ngủ nhẹ nhàng, bình yên, thanh thản của bác trong giấc ngủ ngàn jue. hình ảnh “vầng trăng sáng dịu hiền” là một hình ảnh đầy chất thơ, rất giàu sức gợi. Đây là hình ảnh ẩn dụ gợi ta liên tưởng đến tâm hồn cao đẹp, trong sáng và những vần thơ tràn ngập ánh trăng của ngư. qua những vần thơ về trăng của bác, chúng ta thấy tâm hồn yêu thiên nhiên, yêu cuộc sống, chất nghệ sĩ trong with người hồ chí minh. cùng cùng với mặt trời, hình ảnh vầng trăng đã hoàn thiện bức chân dung hồ chí minh trong tâm khảm mỗi người: chói lóa, rực rỡ, trong mỿ caỡ, hi.

từ niềm xúc cảm nghẹn ngào chuyển sang niềm xót xa, đau đớn, tiếc nuối:

“vẫn biết trời xanh là mãi mãimà sao nghe nhói ở trong tim.”

hình ảnh “trời xanh” là hình ảnh ẩn dụ: khẳng ịnh Bác còn sống mãi trai tim của mỗi người dân vi.t nam, sự nghiệp và tưng của ng , của tự nhiên. Dù nhận thức ược như thế nhưng lí trí trí không điều khiển ược cảm xúc, tình cảm xót thương không chấp nhận sựt mất má, ra đi mãi mãi của người. nỗi đau được nhà thơ biểu hiện rất cụ thể, trực tiếp: “mà sao nghe nhói ở trong tim!”. cấu Trúc tương phản “vẫn mà” kết hợp với dấu chấm than ở cuối khổ thơ đã diễn tả tình cảm thật chân thành, xót xa, đau ớn vôn trong đáy sâu tâm tâm hồt hồt ịt ịt ịt ịt ịt ềt ềt tang cha, đứng trước di hài của cha mà nước mắt không ngừng rơi. Đy cũng là cảm xúc chung của biết bao nhiêu người con khi bác đã về với thế giới người hiền năm xưa: “ời tuôn nước mắt” (tu trời mắt!

Bác đã Dành Cả Cuộc ời minh vì nước, vì dân, mọi cảm xúc không ể ngĂn lại ược khi người with miền nam ược muôn ời này bac vẫn ở trong tim những người with ất việt việt việt

cảm nhận khổ 2 và 3 bài viếng lăng bác – mẫu 4

bác hồ từ lâu đã trở thành bao nguồn của hứng cho các thi sĩ sáng tác thơ ca. lúc sinh thời bác luôn nghĩ đến miền nam, ngày đêm thương nhớ miền nam. với bác miền nam là niềm vui, niềm hạnh phúc, là nỗi đau không lúc nào nguôi. “miền nam trong trái tim tôi” niềm mong mỏi thiết tha của bác là miền nam mau được giải phóng.

miền nam của ngày đêm thương nhớ bác. bằng cảm xúc chân thực, bằng ngôn ngữ gợi cảm, hình ảnh quen thuộc giàu chất tạo hình viễn phương đã thể hiện tấm lòng mình qua bài thơ: viếng l đng đ— hiện tấm lòng mình qua bài thơ: viếng l đng đã thể hiện tấm lòng mình qua bài thơ: viếng l đng bác.”

bài thơ ra đời năm 1976 khi lần đầu tiên sau khi giải phóng miền nam, viễn phương đã ra thăm lăng bác. bài thơ rất ngắn gọn, cú tích nhưng có sức gợi tạo nên xúc động cho người đọc. ngôn ngữ tuôn trào theo dòng cảm xúc chân thành tha thiết. mọi cảm xúc của người con miền nam lần đầu được ra thăm bác, đứng trước bác như vỡ òa.

hòa vào dòng người thăm lăng bác, nhà thơ tiếp tục dòng suy tưởng. lời thơ bỗng dạt dào cảm xúc tự hào, thành kính nhớ thương bác.

“ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng…………..kết tràng hoa dâng bảy mươi chín mùa xuân”

ai đã từng một lần viếng thăm lăng bác mới hiểu hết hàm ý trong câu thơ của viễn phương. ngày ngày, mặt trời – chúa tể của thiên nhiên, thán phục mọt mặt trời trong lăng rất đỏ. MặT trời rất ỏ là hình ảnh tượng trưng choc hồ là mặt trời cach mạng là nguồn sáng rực rỡ không bao giờ tắt, mãi mãi chiếu tới with ường đi tớa củc.

nhiều nhà thơ đã sử dụng hình ảnh mặt trời ể thể hiện ang sáng lí tưởng của cach mạng, nhưng ối sánh với hai hình ảnh mặt trờa ấng ảt đt. Đy là một sự sáng tạo nghệ thuật có tác dụng bộc lộ nội tó

nhà thơ muốn nói với chung ta rằng: “Bác hồ là mặt trời cach mạng ẹp nhất, rực rỡ nhất, chói lọi nhất, luôn tỏa sáng tâm hồnn cond người ệt nam. Trong Thương NHớ, NHịP thơ chầm chậm bước chân của dòng người lặng lẽ đi Trong Suy NGhĩ Bao Trùm Một Không Khí Thương Nhớ Bác Khôn Nguôi, Thành Kính Dâng Dâng Tràng HOA HOA BảY MươI MươI

nhà thơ viễn phương rất tinh tế trong việc miêu tả từng đoàn người cầm trên tay là hoa kết thành tràng hoa dâng lên bác. ngày ngày…. ngày ngày… thời gian trôi không ngừng và trôi vào lòng người việt nam như một quy luật tất yếu không thể bỏ.

khi vào trong lăng viễn phương đã nghẹn ngào đau đớn khi thấy bác nằm đó:

“bác nằm trong giấc ngủ bình yên………..mà sao nghe nhói ở trong tim”

bác nằm đó như đang trong giấc ngủ êm đềm. sự bình yên của bác là sự bình yên của đất nước. bác nằm trong đó như đang nằm trong bảy mươi chín mùa xuân đã đã không hề nghỉ.

hình ảnh nhà thơ liên tưởng một cách sâu sắc: “giữa một vầng trăng sáng”. hình ảnh đó làm cho người ọc cảm giác nhẹ nhàng, huyền ảo trong sáng thanh khiết càng gợi cho người ta ến tìnhu thiên nhiên, sự thá shá thármi.

“vẫn biết trời xanh là mãi mãi, mà sao nghe nhói ở trong tim”, tuy tac giả biết bác đã ra đi bình yên, đã ngủ một giấc ngủ dài, nhưng Bác luôn sống mãi trong tum của mọi ng Vietnam.

tuy nhiên, tác giả cũng không thể phủ nhận sự thật rằng bác đã ra đi mãi, nên từ sâu trong tim ông như có một thứ gì đó bóp. cảm xúc quyến luyến của nhà thơ khi ngày mai phải xa bác để với miền nam.

cảm nhận khổ 2 và 3 bài viếng lăng bác – mẫu 5

với nhiều người with miền nam, không được gặp bác lần cuối trước khi người đi xa là niềm tiếc nuối lớn nhất trong cuọc. viễn phương chính là một người with như thế. năm 1976, sau khi cuộc kháng chiến chống mỹ kết thúc thắng lợi, ất nước thống nhất, lăng chủ tịch hồ chí minh cũng vừa mưánđn thec kh. trong giây phút nghẹn ngào ấy, ông đã viết bài thơ viếng lăng bác như một lời tri ân gửi tới người cha già dân tộc. và hẳn nhiên, nỗi đau đớn cũng được hiện hình trong từng dòng thơ của viễn phương:

“bác nằm trong lăng giấc ngủ bình yêngiữa một vầng trăng sáng dịu hiềnvẫn biết trời xanh là mãi mãimà sao nghe nhói ở trong tim!”

thời điểm viễn phương tới viếng, bác đã mất được 7 năm nhưng nỗi đau mất bác vẫn chưa thể nguôi ngoai. tác giả đã sử dụng lối nói giảm nói tránh cái chết của bác thenh “giấc ngủ bình yên” trong “vầng trăng sáng dịu hiền” như một liốcều thum equilibre. entre muốn suốt cả cuộc đời của bác là được nhìn thấy nhân dân hai miền sum vầy trong độc lập, tự do. và giờ thì mong muốn của người đã trở thành hiện thực, bác đã có thể ngủ yên trong giấc ngủ vĩnh hằng của mình. biện pháp đối lập “vẫn biết” – “mà sao” đã dựng nên một nghịch lý giữa cảm xúc và lý trí. lý trí đã nhắc nhở viễn phương rằng trời xanh là mãi mãi. hình ảnh trời xanh là hình ảnh ẩn dụ cho những quy lật vốn dĩ của cup ờc ời, luôn tồn tại khonc quan mặc kệ with người muốn there are khyg, mây vẫi lg ìnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnh Ở đây, viễn phương biết quy luật của ời người mà ai cũng phải trải qua là sinh – lão – bệnh – tử và cái chết là đu không thể tránh khỏs, a khỏs. bác cũng không thể là một ngoại lệ. nên việc bác mất đi là điều hết sức bình thường, đúng theo cái vốn có của đời sống mà thôi. lý trí đã nhận ra quy luật ấy, đã nhắc nhở viễn phương về điều ấy nhưng cảm xúnc của ông lại không thể tuân theo sều ự cể khiể của. bởi trong tim ông vẫn “nhói” lên một cái khi nghĩ tới bác đã không còn. nỗi đau qua lớn của dân tộc việt nam là mất đi một con người vĩ đại, một người cha nhân hậu như bác. he vẫn biết cái chết của bác sẽ là điều tất yếu nhưng trái tim vẫn đau đớn, đôi mắt vẫn đỏ hoe mỗi khi nhắn đến. with người là vậy, cảm xúc nơi trái tim là thứ không thể điều khiển được, dù lý trí có mạnh mẽ đến đâu. ta nào có thể ngăn trái tim minh dành tình cảm yêu thương cho một người? ta cũng chẳng thể ngăn nổi trái tim cứ nhói từng cơn khi chứng kiến ​​​​người ta thương yêu không còn bên cạnh ta nữa. nếu lý trí lấn át cả trái tim rồi thì con người cũng chỉ là cỗ máy vô hồn, chạy theo một chương trình được lập ậnh s. khổ thơ không chỉ là nỗi đau ớn tột c cùng mà còn làng thành kính, niềm xúc ộng sâu sắc của nhà thơ và mọi người ối với Bác hồ khi vào vào lăng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng

cảm nhận ý nghĩa khổ 2 và 3 bài thơ viếng lăng bác

viễn phương là một nhà thơ tiêu biểu của miền nam. tháng 4/1976 sau một năm giải phóng đất nước. khi lăng chủ tịch hồ chí minh vừa khánh thành, nhà thơ cùng đoàn đại biểu miền nam ra thăm hà nội vào lăng viếng bác. Bài Thơ Viếng Lăng Bác ược Viễn phương viết với tất cả tấm lòng thành kính biết ơn và tự hào pha lẫn nỗi xót đa của một người with từn miền nam vi ếng lần ầ cảm xúc ấy được thể hiện chân thành và cảm động qua khổ thơ 2 và 3 của bài thơ.

với lòng kính yêu vô hạn đối với bác hồ, đã từ rất lâu, viễn phương mong ước được ra bắc viếng thăm làng bác. thế nhưng, quân mĩ ngang ngược, cuộc chiến kéo dài, mãi ến khi ất nước ược giải phóng, hai miền nam – bắc hợp nhất, viễng có mới . cảm xúc vừa hân hoan, mừng rỡ, vừa ngậm ngùi, xót xa hòa quyện trong lời thơ tha thiết nghẹn ngào. ỨNG TRướC LăNG NGườI, NHà ​​Thơ NGHĩ Về TấM Lòng của Bác ối Với Dân TộC, NGHĩ Về CUộC ờI GIAN LAO, Vĩ ạI Mà Mà Bác đã Dành Trọ

“ngày ngày mặt trời đi qua trên lăngthấy một mặt trời trong lăng rất đỏ”

hình ảnh “mặt trời” ở câu thơ trên là mặt trời thực, chỉt mặt trời Trong tự nhiên, rực rỡ, chói lọi, vĩnh hằng, ngày ngày vẫn đi qua trên lĂng. hình ảnh “mặt trời” ở câu thơ dưới là phép ẩn dụ về bác, nguồn sáng vĩnh hằng soi đường chỉ lối cho dân tộic ta đic. Màu sắc “rất ỏ” làm châ câu thơ có hình ảnh ẹp, ấn tượng sâu xa, nói lên tư tưởng cach mạng và lòng yêu nướng nướng nướng nướng nướng nướng cồp cồp

ví bác như “mặt trời” là ể nói lên sự vĩ ại của bác, người đã đem lại cuộc sống tự do cho dân tộc việt nam thohoá khỏi l đm đ. nhận thấy, bác là một “mặt trời trong lăng rất đỏ” thể hiển sức liên tưởng sâu sắc của nhà thơ. Đây chính là sáng tạo riêng của viễn phương, nó thể hiện được sự tôn kính của tác giả, của nhân dân đối với bác.

tiếp đến, khi nhìn những dòng người dài tăm tắp, nghiêm trang xếp hàng vao lăng viếng thăm bác, nhà thơ bùi ngùi, ấm áp:

“ngày ngày dòng người đi trong thương nhớkết tràng hoa dâng bảy mươi chín mùa xuân…”

hình ảnh “dòng người đi trong thương nhớ” gợi lên sự bồi hồi, xúc động trong lòng tiếc niềm thương kính cẩn, trong lòng nặng n hung. Đó là sự hình dung về dòng người đang nối tiếp dài vô tận hàng ngày ến viếng lăng Bác bằng tất cả tấm lòng thành kính và thương nhớnh ảnh ữnh ữnh ữ hai từ ngày ngày được lặp lại trong câu thơ như tạo nên một cảm xúc về cõi trường sinh vĩnh cửu.

hình ảnh dòng người vào lăng viếng bác được tác giả ví như “tràng hoa”, dâng lên bác. cách so sánh này vừa thích hợp và mới lạ, diễn ra được sự thương nhớ, tôn kính của nhân dân đối với bác. “Tràng hoa” là hình ảnh ẩn dụ những người with từ khắp miền ất nước về đây viếng Bác giống nhưng bông hoa trong vườn Bác ược Bác “bảy mươi chyn mùa xuân” chỉ sự tận hiến của người dành cho sự nghiệp cách mạng ể làm nên mùa xuân tự do, ộc lập cho ấtớ cƻt n, con.

sự sự ng của bác đã kết thúc nhưng tình yêu của bác dành cho dân tộc là vĩnh hằng. Muôn Người Việt Nam, Dù Già Hen Trẻ, Lớn Hen Nhỏ ều Giữ ​​ở Trong Tim Hình ảnh Bác Hồ Vĩi ại, Dịu hiền với nụi cười rạng rỡ, đôt Sáng, lúc nào cũng mến. nhà thơ tuy không nói ghét nhưng qua những hinh ảnh giản dị, giàu sức gợi cũng đủ khiến cho người đọc mở rộng liên tưởng mì>

từ cảm xúc thành kính, ngưỡng mộ ở khổ thơ 2, tiếp sag khổ thơ thứ ba, khi bước vào trong Lăng, ứng trước linh cữu của người, viễn phương ngậi x uc: <

“bác nằm trong giấc ngủ bình yêngiữa một vầng trăng sáng dịu hiềnvẫn biết trời xanh là mãi mãimà sao nghe nhói ở trong tim”.

hình ảnh Bác như “vầng trìng sáng dịu hiền” Trong giấc ngủ bình yên là một hình ảnh tượng trưng choc vẻ ẹp Thanh thản, phong that ung và Thanh cao Co vẻ ẹ c chủa bac. người vẫn đang sống cùng với nhân dân đất nước việt nam thanh bình tươi đẹp. mạch cảm xúc của nhà thơ như trầm lắng xuống để nhường chỗ cho nỗi xót xa. niềm biết ơn thành kính đã chuyển sang niềm xúc động nghẹn ngào khi tác giả nhìn thấy bác.

khung cảnh và không khí thanh tĩnh như ngưng kết cả thời gian và không gian trong lăng. Ánh sáng dịu nhẹ trong lăng gợi lên sự liên tưởng thú vị: ánh trăng (hình ảnh ẩn dụ). hình ảnh vầng trăng “dịu hiền” gợi lên tâm hồn cao đẹp, nhân cách thanh cao của người.

những vần thơ của bác tràn đầy ánh trăng. trăng gắn két với người trong những đêm trầm miên suy nghĩ:

“tiếng suối trong như tiếng hát xa, trăng lồng cổ thụ, bóng lồng hoa.cảnh khuya như vẽ, người chưa ngủ, chưa ngủ vì lo nỗới nỗới”.nưnài

(cảnh khuya – hồ chí minh)

trang đến khi bác hội đàm việc quân:

“rằm xuân lồng lộng trăng soi,sông xuân nước lẫn màu trời thêm xuân.giữa dòng bàn bạc việc quân,khuya về bát ngát trăngân đuy thê”.

(rằm tháng giêng – hồ chí minh)

trăng đến gõ cửa khi lâu mà không thấy thi nhân vì mải lo việc nước mà quên ngắm nhìn:

“trăng vào cửa sổ đòi thơ,việc quân đang bận, xin chờ hôm sau,chuông lầu chợt tỉnh giấc thu,Ấy tin thắng trắn liên khu báo về”.

(tin thắng trận – hồ chí minh)

trăng còn vào nhà lao, hỏi thăm người tù cộng sản:

“trong tù không rượu cũng không hoa, trước cảnh ẹp đêm nay biết làm thế nào? người hướng ra trước song ngắm trăng sáng, trăng theo tới khe cửa ngắm nhà thơ”.

(ngắm trăng – hồ chí minh)

có thể nói, trăng với người là hai mà là một, là người ồng chí, ồng ội của bác, lúc nào cũng ồng hành, kề vai sát cánh trong từng vhicừm n,. giờ đây lại xuất hiện soi sáng giấc ngủ cho người. sức liên tưởng của viễn phương thật kì diệu, trong một câu thơ đã có thể nhìn rõ tâm tình của bác. nay miền nam đã được giải phóng, đất nước thống nhất mà bác đã đi xa. nhà thơ muốn quên đi sự thực đau lòng đó và mong sao nó chỉ là một giấc ngủ thật bình yên:

“vẫn biết trời xanh là mãi mãimà sao nghe nhói ở trong tim”.

hình ảnh “trời xanh” là hình ảnh ẩn dụ nói lên sự trường tồn bất tử của bác. trời xanh thì còn mãi mãi trên đầu, cũng giống như bác vẫn còn sống mãi mãi với non song đất nước. Đó là một thực tế. thế nhưng, nhìn linh cữu của bác trong lăng, cảm thấy bác đang trong giấc ngủ ngon lành, bình yên mà vẫn thấy đau đớn xót xa màh troitim nghe dù rằng người đã hóa thân vào thiên nhiên, đất nước, nhưng sự ra đi CủA Bác vẫn Không Sao Xoá đi ược nỗi đau xót vôn hạn của cả dân tộc, ý thơ này diễn tả rất điển hình cho tâm trạng và cảm xúc của bất kì ai ai đ

bác dù đã ra đi nhưng hóa thân vào thiên nhiên đất trời của dân tộc, sống mãi với sự nghiệp giải phóng dân tẙc lao vđi. tư tưởng của bác mãi mãi là nguồn sáng soi đường cho dân tộc ta bước tới tương lai. Tim của Bác Dành Cho dân tộc mãi mãi là nguồn yêu thương sưởi ấm tâm hồn dân tộc, là nguồn ộng viên, lời nhắc nhở dân tộc kiên trì, nhhn nẫ ạ ạ ạ ạ

với lời thơ cô ọng, giọng thơ trang nghiêm thành kính, tha thiết và rất giàu cảm xúc, bài thơ đ ể lại ấn tượng rất sâu trong lòng ậm. khổ 2 và 3 của bài thơ không những chỉ bộc lộ tình cảm sâu sắc của tac giả ối với Bác hồ mà còn nói lên tình cảm chân thành thha thiết của hàng tri

phân tích phép ẩn dụ trong khổ 2 và 3 bài viếng lăng bác

Trong Bài Thơ Viếng Lăng Bác, NHà ​​Thơ Viễn Phương đã Sử DụNG PHÉP ẩN Dụ ộC đAO, Có sức biểu ạt tinh tế, gây ấn tượng mạnh mẽ ối với người ườt

ngày ngày mặt trời đi qua trên lĂngthấy một mặt trời trong lăng rất ỏngày ngày dòng người đi trong thương nhớkết tràng hoa dâng bảy mươi chín mùa mùa xuân…

bác nằm trong giấc ngủ bình yêngiữa một vầng trăng sáng dịu hiềnvẫn biết trời xanh là mãi mãimà sao nghe nhói ở trong tim.

hình ảnh ẩn dụ: mặt trời ỏ, vầng trăng sáng, bầu trời xanh, tràng hoa dâng tạo sắc thái tình cảm thành kính, thiêng liêng ối vớ.

mặt trời trong lăng ấy chính là bác hồ. bác hồ với nhân cách cao cả, trí tuệ phi thường và sự nghiệp cách mạng vĩ ại cùng lối sống vông giản dị, thanh bạch là mặt trời òg lực dd.

hình ảnh “mặt trời trong lăng rất ỏ”, tác giả đã dùng từ “rất ỏ ỏ” vừa gợi màu sắc quen thuộc của mặt trời thiên nhiên khi bình minh ế ến, v ừhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh.c.chhhhhh.c. , từ do mà bác đã mang đến cho dân tộc ta. Đó là mặt trời của chân lí – cách mạng.

hình ảnh dòng người xếp hàng được ví như “tràng hoa dâng” thể hiện tình cảm thương nhớ, kính yêu và sự gắn bó của bânhân. trái tim yêu thương bác của mỗi công dân khi viếng bác đã trở thành một bông hoa ẹp, tập thể những người công dân mang trái tim ấy là một tr,

hình ảnh “vầng trăng” và “trời xanh” gợi liên tưởng đến những gì vừa lớn lao vừa vĩnh hằng mà cũng vừa gần gũi tha. Đó chính là sự hóa thân tuyệt đẹp của người vào dáng hình đất nước thanh bình, vào vũ trụ mênh mông.

hai hình ảnh song đôi: “mặt trời” và “vầng trăng” c cùng liên tưởng ến hình ảnh Bác hồng chừng như ối lập (giữa ngày và đm, giữ nhg. quyết liệt của tư tưởng vừa có cái êm dịu, hiền hòa của tình cảm và đời sống bp.

viễn phương đã dùng những hình ảnh tinh khiết và vĩ ại nhất ểể liên tưởng ến bác hồ, một with người ưu tú và kiệt hỡn xuần. người tỏa sáng cả ở sự nghiệp vĩ đại và nhân cách thượng thừa. sức lan tỏa của người là mãi mãi, là vĩnh hằng, là bất diệt như mặt trời, vầng trăng của thiên nhiên vũ trụ.

cảm nhận 2 khổ giữa viếng lăng bác

viếng lăng bác là bài thơ hay và nổi tiếng của nhà thơ viễn phương viết về bác. bài thơ bày tỏ niềm xót thương và lòng biết ơn vô bờ bến dành cho bác. nổi bật trong bài thơ là khổ thứ thứ 2, thứ 3. khổ 2 nói lên tâm trạng của tác giả khi nhìn thấy hình hài của bác:

“ngày ngày mặt trời đi qua trên lăngthấy một mặt trời trong lăng rất ỏngày ngày mặt trời đi trong thương nhớkt tràng hoa dâng bải mảy

cả khổ thơ là sự ca ngợi công ơn của bác, đó cũng là niềm cảm kích, niềm biết ơn vô bờ của tất cả mọi người dân chonam bác. hai câu thơ đầu là hình ảnh ẩn dụ đầy độc đáo. Mặt trời của tự nhiên trong câu thơ ầu là mặt trời của tự nhiên, là nguồn sống choc muôn loài và hàng ngày mọc rồi lặn như một quy luật, một sựn tuàn cộc sốc sốc sốc sốc sốc sốc sốc sốc sốc s sốc sốc sốc sốc sốc sốc s. mặt trời ấy quan trọng, quý giá và chỉ có một mà thôi. Ấy nhưng mặt trời tự nhiên lại bắt gặp một mặt trời nữa cũng đẹp, cũng sáng. Ấy là “mặt trời trong lăng”- ẩn dụ chỉ bác hồ với những hi sinh lớn lao dành cho dân tộc. Điệp từ thời gian “ngày ngày” lần nữa được sử dụng với dụng ý khẳng định tính chất thường xuyên liên tục. Đoàn người vào lăng viếng bác nối nhau thành “dòng”. và tất cả “dòng người” đều chung một nỗi niềm, cảm xúc là thương yêu bác. thông qua nghệ thuật ẩn dụ, dòng người nối tiếp nhau kết thành “tràng hoa” dâng bác hiện lên thật đẹp. viễn phương mượn ẩn dụ “bảy mươi chín mùa xuân” để nói về tuổi của bác. bác ra đi nhưng luôn sống mãi ở độ tuổi bảy mươi chín với sức xuân tràn ngập. viễn phương đã cô đọng, kết tinh tình cảm để cảm ơn người cha đem đến mùa xuân cho đất nước, with người việt nam.

Ở khổ thơ thứ ba, tác giả đã mang đến cho bạn đọc một cái nhìn trực quan nhất về giấc ngủ ngàn thu của bác:

bác nằm trong giấc ngủ bình yêngiữa một vầng trăng sáng dịu hiềnvẫn biết trời xanh là mãi mãimà sao nghe nhói ở trong tim

bác đang nằm ở đó, nhẹ nhàng thanh thản như đang chìm trong một giấc ngủ ngon. cả cuộc đời người chỉ có một niềm mong ước, đó là đất nước được hòa bình. vậy nên khi đất nước được hòa bình, độc lập người đã được nghỉ ngơi trong giấc ngủ yên bình. hình ảnh yên nghỉ của bác vô cùng bình yên và tĩnh lặng. Ở bác luôn toát lên vẻ dịu hiền như vầng trăng, bình yên như đất nước sau ngày được độc lập. hình ảnh so sánh vô cùng chính xác và gợi tả, gợi cảm. bác hồ như vầng trăng soi sáng cho đất nước việt nam này, mang lại bầu trời thanh bình cho hàng triệu with người dân tộc. bầu trời bao năm tháng vẫn xanh một màu trường tồn vĩnh cửu như một quy luật bất biến của tự nhiên, vậã mà vị cha già của dân tối raph. he vẫn biết quy luật sinh tử của tạo hóa nhưng vẫn thấy xót xa, đau đớn vô cùng. sự ra đi của bác không chỉ gây tiếc nuối cho đất nước mà còn khiến cho bao thế hệ sau này không khỏi xót thương.

đoạn thơ không những miêu tả hình ảnh yên nghỉ yên bình của Bác hồ mà còn thể hiện tình cảm, nỗi xó xa của tac giả cũng như bao hệi củt namt namt namt namt namt namt namt. nhiều năm thang qua đi nhưng hình ảnh, công lao của Bác vẫn còn sống mãi trong trai tim người việt nam ta cũng như bài thơ viếng lăng Bác ể Lại nhi nhi >

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *