Văn mẫu lớp 11: Phân tích khổ cuối bài thơ Vội vàng của Xuân Diệu 2 Dàn ý & 14 bài phân tích 10 câu cuối bài Vội vàng

Duới đây là các thông tin và kiến thức về Phân tích đoạn thơ cuối của bài thơ vội vàng hay nhất được tổng hợp bởi chúng tôi

phân tích khổ cuối bài thơ vội vàng của xuân diệu mang ến choc cac bạn 14 bài văn mẫu siêu there are ạt đi đm cao nhất của các bạn lớp 11. ​​thức cơ bản, củng cố kĩ năng viết văn, mở rộng vốn từ để biết cách viết bài văn cho rihng mê

phân tích vội vàng khổ 3 chúng ta đã phần nào hiểu rõ hơn về khát khao của tác giả. qua đó, mỗi người sẽ cảm nhận và thêm trân quý sự sống. mỗi phút giây trôi qua đừng nên bỏ phí mà hãy sống vội vàng hơn để tận hưởng hết những điều tươi đẹp. vậy sau đây là 14 bài phân tích vội vàng đoạn 3, mời các bạn cùng theo dõi tại đây.

dàn ý phân tích khổ cuối bài vội vàng

i. mở bài: giới thiệu đoạn 3 bài thơ vội vàng

ví dụ: xuân diệu có những tác phẩm rất nổi tiếng, một tác phẩm thơ có sự kết hợp nhuần nhuyễn và ộàc đáo về cề mả mch bài thơ thể hiện niềm say mê cái đẹp của thiên nhiên, niềm yêu thiên nhiên sâu sắc của tác giả trong cuộc sống. bên cạnh niềm say mê thiên nhiên và cuộc sống thì tác giả còn thể hiể hiện khát vọng sống, khát vọng tình yêu cuồng nhiẻt và hợi chúng ta cùng đi tìm hiểu đoạn 3 của bài thơ để hiểu rõ về khát vọng sống, khát vọng tình yêu cuồng nhiệt và hối hẻng s>

ii. thân bài: phân tích đoạn 3 bài thơ vội vàng

1. bức tranh thiên nhiên được hiện lên một lần nữa:

– câu cảm thán “mau đi thôi” thể hiện sự tận hưởng thiên nhiên, cuộc sống , tận hưởng thời gian và cuộc sống

– khát vọng sống mãnh liệt, khát vọng được yêu thương

2. sự cảm nhận của tác giả qua các giác quan của cơ thể:

– các hình ảnh mây, gió, nước, bướm,

tác giả cảm nhận cuộc sống và thiên nhiên qua thị giác, khứu giác, thính giác,…

  • thị giác cảm giác mơn trớn của thiên nhiên
  • khứu giác cảm nhận được mùi hương đẹp đẽ của thiên nhiên
  • thính giác cảm nhận được âm thanh của thiên nhiên
  • tình yêu cuồng nhiệt, mãnh liệt của tác giả
  • iii. kết bài: nêu cảm nhận của em về đoạn 3 bài thơ vội vàng

    ví dụ: Đoạn 3 bài thơ vội vàng thể hiện khát vọng sống, khát vọng tình yêu cuồng nhiệt và hối hả của cuộc sống. tình yêu ấy được tác giả cảm nhận qua các giác quan cơ thể hết sức tinh tế và sâu sắc.

    dàn ý phân tích khổ cuối vội vàng

    i. mở bài

    xuân diệu yêu ời, Ham sống, nhưng trong thân pHận của một thi nhân mất nước lúc bây giờ, ông luôn so sợ vì thy cutc ời ngắn ngủi, Tuổi Trẻ Trẻ Trẻ Trẻ Trẻ cuộc đời của mình. cách sống ấy của thi nhân đã được nâng lên thành quan niệm, triết lí trong bài thơ vội vàng như lời tự bạch của ông trước cuớc. và cao trào tình cảm của thi phẩm chính là lúc lòng yêu đời, ham sống của nhà thơ bùng lên dữ dội, hối hả, cuồng nhiệt ởàp>

    ta muốn ôm…………………hỡi xuân hồng, ta muốn cắn vào ngươi.!

    ii. thanks bài

    1. vì sao ở cuối bài thơ, lòng yếu đời, ham sống của tác giả lại bùng lên dữ dội, hối hả, cuồng nhiệt như vậy

    – Đó chính là cao trào tình cảm tất yếu phải đến trong mạch thơ vội vàng của tác giả:

  • tiếp đến, lại là những băn khoăn, lo lắng của nhà thơ khi ông cảm thấy cuộc đời mình ngắn ngủi, tuổi trẻ, tuổi xuân
  • trong nỗi băn khoăn, lo sợ đó, nhà thấy riqu nếu không ến nhanh với cuộc sống ể ận hưởng thì sẽ mất nó, vì thế ông

    – câu thơ bản lề để cho cao trào tình cảm trào ra cuồng nhiệt chính là: “mau đi thôi! mùa chưa ngả chiều hôm”. Đó là lời tự giục giã của nhà thơ. chính vì “mùa chưa ngả chiều hôm” nên phải “mau đi

    2. cách sống vội vàng, hối hả, cuồng nhiệt của nhà thơ được biểu hiện như thế nào?

    – nhà thơ muôn ôm ghì, riết chặt cuộc sống trong vòng tay của mình vì sợ mất nó:

    ta muốn ômcả sự sống mới bắt đầu mơn mởn;ta muốn riết mây đưa và gió lượnta muốn say cánh bướm với tình yêu…

    – nhà thơ muốn tận hưởng cuộc sống đó ở những cảm giác cuồng nhiệt, mãnh liệt nhất:

    • từ ôm đến riết, đến say, đến thâu, đến cắn…
    • từ rất nhiều sự vật, hiện tượng của cup sống: mây ưa, gó lượn, canh bướm, tình yêu, cai hôn, non nước, cây, cỏ, mùi thơm, ang sáng, Thanh sắc, xuân hồng .. .
    • và rất nhiều cảm giác: chuếnh choáng, đã đầy, no nê…
    • diện tận hưởng rất rộng mà cường độ tận hưởng lại rất cao, rõ nhất là trong câu thơ cuối “- hỡi xuân hồn vồn!”n chưa bao giờ trong văn chương lại có một tiếng nói thơ ca mới mẻ và táo bạo đến thế. Đó chính là sự bùng nổ mãnh liệt của “cái tôi – cảm xúc” trong thơ mới thời kì 1932 – 1941 mà xuân diệu là một gương mặt tiêu biểu. cả đoạn thơ, đặc biệt câu thơ cuối, đã nói lên rất rõ thần thái của xuân diệu.
    • – tất cả những điều nói trên đã được thi nhân bộc lộ bằng một tiếng nói thơ đặc sắc, mang tính nghệ thuật cao. Đúng là sự bùng nổ của “cai tôi – cảm xúc” đã kéo theo sự bùng nổ về nghệ thuật thơ, đem ến những cach tân nghệ Thuật trong thơnân diệu ở đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ

      • Cảm xúc dâng trào mạnh mè làm ch âm điệu câu thơ cuồn cuộn, dồn dập, diễn tả ược sự vội vàng, hôi hả, cuồng nhiệt ến với cuộc sống cơ.
      • dùng nhiều động từ chỉ hành động và chỉ cảm giác mạnh, ngày càng tăng tiến để bộc lộ cái cảm xúc bùng nổ củân:
      • Ôm —> riết -> say -> thâu -> can.

        chuếnh choang -> đã đầy -> no ne.

        cái gì cũng ở cường độ cao, ở trạng thái mê say, ứ tràn.

        + sử dụng nhiều điệp từ: ta (5 lần), và (3 lần) cho (3 lần) càng khiến câu thơ thêm dồn dập, cảm xúc thơ dâng tr. cuồng nhiệt của xuân diệu được bộc lộ rõ ​​​​với cái thần thái, sắc diện riêng của thi nhân, không thể lẫn được.

        iii. kết bài

        nếu vội vàng là lời tựchch của xuân diệu trước cuộc ời lúc bấy giờ, khắc họa rõ nét gương mặt riêng của with người thi thơ đó.

        phân tích 10 câu cuối bài vội vàng – mẫu 1

        bài thơ vội vàng được trích từ tập “thơ thơ” của tác giả xuân diệu. bài thơ thể hiện được phong cách sống mãnh liệt, hết mình, không bỏ lỡ mất một giây phút nào. Đặc biệt là con người vào những thời điểm còn trẻ, khỏe, tràn đầy sức sống. xuân diệu luôn mang một hồn thơ yêu đời, tận dụng hết mọi điều tốt đẹp trong cuộc sống.

        xuân diệu được ví là ông hoàng thơ tình, luôn có những dòng thơ lãng mạn. trong đó, khổ thơ thứ nhất và thứ 2 đã tôn vinh tình yêu nồng cháy, mãnh liệt, hết mình. khi phân tích 10 câu cuối bài vội vàng, chúng ta trả lời được câu hỏi như thế nào là sống vội?

        trong đoạn thơ cuối bài vội vàng, 6 câu trên tác giả thúc đẩy mọi người bằng lối thơ rất tự nhiên:

        mau đi thôi! Mùa chưa ngả chiều hôm, ta muốn ômcả sựng mới bắt ầu mơn mởn; ta muốn riết mây ưa và gó gió lượn, ta muốn Say canh bướm với tình yêu, ta mue

        cụm từ “mau đi thôi” thể hiện giọng điệu, thái độ thúc giục tất cả chúng ta. nhà thơ xuân diệu muốn nói rằng chúng ta vẫn còn thời gian để sống hết minh, yêu thương. Đặc biệt là bạn đang trong thời gian tuổi thanh xuân, sức trẻ nồng cháy. tiếp theo là “mùa chưa ngả chiều hôm”, đừng nghĩ đến việc chia xa, hãy trân trọng tình yêu đang có.

        Điệp từ “ta muốn” được nhắc đi nhắc lại 4 lần, khuyên chúng ta hãy luôn trân trọng tuổi trẻ. có những điều chỉ có tuổi trẻ mới có năng lực làm, luôn biết yêu thiên nhiên, cuộc sống. nhà thơ nhấn mạnh vào các động từ như: Ôm, riết, cắn, thâu, thể hiện sự tấn công mãnh liệt, sự khát khao vô cùng lớn. các động từ này thể hiện hành động từ cấp độ thấp đến cao. từ việc ban đầu là ôm ấp, tiếp theo là riết chặt, muốn hòa quyện vào nhau thì hãy cắn.

        4 câu thơ cuối, xuân diệu gửi gắm ý nghĩa rằng hãy hòa mình cùng thiên nhiên tươi đẹp:

        và non nước, và cây, và cỏ rạng, cho chếnh choáng mùi thơm, cho đã đầy ánh sángcho no nê thanh sắc của thời tươi;hỡi xuân hếồng v!n> mung

        thông qua việc phân tích 10 câu cuối bài vội vàng, chúng ta hiểu kỹ hơn về tình yêu của nhà thơ. tác giả sử dụng điệp từ “và” kết hợp với “non nước, cây, cỏ rạng” để miêu tả tổng thể cảnh quan thiên nhiên hoang dã. tiếp theo là điệp từ “cho” một cách no nê, chếnh choáng, đã đầy, để dâng hiến hết thanh xuân cho thiên nhiên. mùi hương thơm của thiên nhiên cây cỏ làm con người có cảm giác dễ chịu, thoải mái. Ánh sáng bao phủ khắp mọi nơi, soi đường chỉ lối cho chúng ta.

        bao quát của thiên nhiên vô cùng rộng lớn, tuy nhiên tác giả lại muốn ôm trọn trong vòng tay. Đây không phải là sự tham lam, mà là khát khao chiếm hữu trọn vẹn thiên nhiên. từ 1 cá thể hòa chung với thiên nhiên rộng lớn. từ những ham muốn riêng của bản thân, tác giả muốn được cống hiến, đóng góp với xã hội, đất trời. cuối bài thơ tác giả viết “hỡi xuân hồng, ta muốn cắn vào ngươi” rất mạnh mẽ và táo bạo.

        chúng ta có thể thấy cảm xúc của tác giả rất mãnh liệt, chi tiết đến từng hành động. chứng tỏ rằng, nhà thơ đang yêu điên cuồng, nồng cháy, hết mình với khả năng. xuân diệu đưa cách sống của ông vào thơ, luôn vội vàng như tuổi trẻ. chúng ta sống, làm việc và biết tận hưởng, luôn lạc quan, yêu đời. mặt khác, chúng ta cũng cần phải đóng góp, dâng hiến và trân quý những việc làm tốt đẹp mà cuộc sống ban tặng.

        về hình thức nghệ thuật thì cực kỳ điêu luyện, cảm xúc và lý luận xen lẫn nhau. bài thơ có sự sáng tạo, mới lạ về ngôn từ, phong cách viết với thể thơ tự do. qua bài thơ, xuân diệu muốn nhắn nhủ rằng hãy luôn sống vội vàng, xứng đáng nhất.

        phân tích 10 câu cuối bài vội vàng, chúng ta không những được học hỏi lối thơ độc đáo. qua đó, chúng ta còn thấy được tình yêu cuộc sống, thiên nhiên, con người mãnh liệt nhất. sự thôi thúc mãnh liệt của tác giả, giúp chúng ta thấy được luôn cần phải sống hết mình.

        phân tích vội vàng khổ 3 – mẫu 2

        xuân diệu chính là ông hoàng thơ tình yêu với rất nhiều bài thơ về tình yêu, with người, ất nước ặc sắc, ể lại dấu ấn sâu ậm Trong Lòng ộ có rất nhiều nhà thơ viết về mùa xuân, nhưng có lẽ không có mùa xuân nào lại gấp gáp, vội vàng như mùa xuân của xuân diệu. với những thi sĩ khác, mùa xuân là sự sống là hưởng thụ chồi non, là sống chậm, bình yên. còn với xuân diệu mùa xuân vừa là sự sống nhưng lại trôi rất nhanh, nên phải vội vàng hưởng thụ, nếu không mùa xuân qua mau. bài thơ vội vàng trích trong tập thơ thơ là bài thơ hay, lạ, độc đáo về cách nhìn nhận mùa xuân, with người, sự sống cỺa giợ tác. ẶC Biệt Trong Khổ 3 Bài Thơ Vội Vàng, Mùa Xuân ến Cũng chynh là đang đi, do đó Hãy tận hưởng, sống trọn vẹn từng giây phút như hôm naynnh là gi cốy cố khổ 3 cũng chứa đựng nhiều châm ngôn, triết lí của nhà thơ gửi gắm trong đó.

        mở đầu đoạn thơ là lời thúc giục gấp gáp “mau đi thôi” thể hiện sự vội vã.

        mau đi thôi! mùa chưa ngả chiều hôm,ta muốn ômcả sự sống mới bắt đầu mơn mởn;

        nếu ở khổ thứ nhất tác giả sử dụng ngôi số 1 là tôi, thì sang khổ thơ thứ 3 tác giả lại sử dụng “đại nghtan xn”. cách sử dụng chuyển ngôi mang một ý nghĩa sâu sắc đó chính là sự đồng điệu giữa các tâm hồn. ta rộng hơn cái tôi rất nhiều. ta là tất cả mọi người, hãy nhanh lên thôi, mỗi ngày trôi qua rất nhanh cần phải gấp gáp vội vàng ểể có thể tận hưởng những phút giây hạnh phúc c của củc.

        lúc này đây, ta – muốn ôm cả sự sống mới bắt đầu mơn mởn. mùa xuân là thế, đó là mùa của sự hồi sinh và đâm chồi nảy lộc theo đúng nghĩa đen và nghĩa bong. cây cỏ, hoa lá vào mùa xuân đua nhau khoe sắc, tỏa hương, mọi sự trong mắt tác giả đều mơn mởn sự sống, tràn đầy tưiơi m. chính điều này khiến cho tác giả muốn ôm lấy tất cả, dù cho sự sống ấy vô cùng lớn lao nhưng ông vẫn muốn giữ cho riêng mình. hay nói đúng hơn, ông đang muốn sống tận hưởng trọn vẹn từng giây phút của sự sống, của hạnh phúc của sự mơn mởn.

        sang tiếp 4 câu thơ sau, nhịp điệu thơ càng gấp gáp, dồn dập hơn thể hiện ước muốn mãnh liệt của tác giả:

        ta muốn riết mây đưa và gió lượn,ta muốn say cánh bướm với tình yêu,ta muốn thâu trong một cái hôn nhiềuvà non nước, và cây, và cỏ,

        trong đoạn thơ này tac giả sửng nhiều ộng từ mạnh như “riết, say, thu” thể hiện khao khát ménh liệt về sựng, vềc vọng sống trọn từng git. qua đây ta cũng cảm nhận được bức tranh thiên nhiên mùa xuân mới tươi đẹp, đầy sức sống làm sao. Đó là mây gió, là cánh bướm, là non nước, cỏ cây. một bức tranh với đầy đủ cảnh vật mùa xuân và xen lẫn trong đó là tình yêu và những nụ hôn ngọt ngào. bức tranh mùa xuân của xuân diệu mới trọn vẹn làm sao, vừa có hơi thở của thiên nhiên mùa xuân, vừa có hơi thở của tình yêu. mùa xuân và tình yêu là hai điều đẹp tuyệt vời mang lại cho con người ta cảm giác hạnh phúc lâng lâng.

        Đặc biệt những câu thơ cuối càng khẳng định được những khát vọng và ước nguyện của ông về mùa xuân:

        cho chếnh choáng mùi thơm, cho đã đầy ánh sángcho no nê thanh sắc của thời tươi;- hỡi xuân hồng, ta muốn cắn vào ngươi!

        vậy là những câu thơ cuối chính là kết quả của sự khát khao sống vội vàng ở trên. mục đích cuối cùng là tác giả chỉ muốn tận hưởng cuộc sống chếnh choáng đến nô nê, đến mê say. trước sự mơn mởn của mùa xuân, ông nhận ra rằng khi he sống hết mình he mới có thể thấy được cuộc đời này đop.i nếu he sống hết với đam mê he mới biết rằng ta sống xứng đáng và không uổng phí từng giây phút nào. nhất là khi ta có tami trẻ, ta đang tận hưởng những mùa xuân ẹp nhất của cuộc ời, vậy ta pHải tận hưởng, pHải sống hết mình ể sống và tậng cug nhg nhg nhg nhg nhg nhg nhg nhg nhg nhg nhg nhg nhg nhg nhg nhg nhg nhg nhg nhg nhg nhg nhg nhg nhg nhg nhg nhg nhg nhg nhg nhg sống.

        khao khát mãnh liệt ấy khiến tác giả phải thốt lên rằng: “hỡi xuân hồng ta muốn cắn vào ngươi”. từ xuân hồng nghe rất thắm và mềm mại, đầy sự sống. xuân hồng chính là mùa xuân, mùa xuân ở độ chín hồng, mang đậm khát vọng tuổi trẻ, khát khao sống mãnh liệt. mùa xuân đẹp đến nỗi mà tác giả chỉ muốn cắn vào, hay chính xác hơn là muốn đắm chìm vào sự ngọt ngào ấy. tác giả chỉ muốn đắm mình vào tận hưởng những giây phút hạnh phúc tuyệt vời của xuân hồng.

        qua phân tích khổ 3 bài thơ vội vàng chúng ta càng hiểu phần nào khát khao của tác giả. qua đây, chúng ta càng trân quý hơn cuộc sống, trân quý thời gian. thời gian trôi qua rất nhanh mỗi mùa xuân cũng qua rất nhanh, hãy sống trọn vẹn từng giây phút nhất có thể. Đoạn thơ vô c cùng ộc đáo với những ý thơ mạnh mẽ ầy khát vọng, thể hiện riqute tình của tác giả muốn gửi gắm ến m.ến

        phân tích khổ cuối bài vội vàng – mẫu 3

        xuân diệu là nhà thơ trữ tình nổi tiếng của việt nam. từ nhỏ, ông đã được nuôi dưỡng tâm hồn qua những điệu hò lý, câu hát ví dặm. những yếu tố này đã tác động khiến cho hồn thơ và ngôn từ của ông mượt mà hơn. chưa dừng lại ở đó, ông còn chịu ảnh hưởng của nền văn học cổ điển, hiện đại của phương tây. tất cả những điều này đã khiến cho thơ của xuân diệu mang nét riêng đặc trưng không trộn lẫn.

        Ông được nhiều độc giả biết đến với rất nhiều tập thơ hay. Trong đó, vội vàng chính là tac pHẩm nổi bật ược in Trong tập thơ thơ vào năm 1938. đây là tập thơ ầu thể hiện phong cach và tưng của xuân diệu một cach ràng. chỉ với hai chữ “vội vàng” nhưng đã thể hiện rõ hết những châm ngôn, triết lý mà ông muốn gửi gắm.

        mở đầu đoạn cuối là lời thúc giục “mau đi thôi” để thể hiện sự vội vã. trong khi mùa chưa ngả chiều hôm thì hãy tranh thủ tận hưởng, làm việc để có thể cảm nhận sự sống trọn vẹn.

        ta muốn ômcả sự sống mới bắt đầu mơn mởn

        Ở đoạn thơ đầu, tác giả xưng “tôi” thì đến đoạn cuối ông lại dùng “ta”. Đây không chỉ là cách sử dụng mang ý nghĩa ẩn dụ mà còn tạo nên sự độc đáo cho đoạn thơ. tác giả muốn dùng từ ta để tìm kiếm sự đồng cảm cùng với mọi người. qua cách nhìn của xuân diệu, sự sống có tính chất đó là sự mơn mởn, tràn đầy tươi mới. chính cái sự mơn mởn ấy đã khiến tác giả nảy sinh ước mong muốn ôm hết tất cả. mặc dù he biết sự sông ấy rộng lớn, bao la thế nhưng ông vẫn muốn giữ chặt lấy cho riêng mình.

        4 câu thơ tiếp theo với nhịp điệu gấp gáp, dồn dập thể hiện mong ước mãnh liệt hơn.

        ta muốn riết mây đưa và gió lượn,ta muốn say cánh bướm với tình yêu,ta muốn thâu trong một cái hôn nhiềuvà non nước, và cây, và cỏ,

        người thi sĩ muốn được hòa cùng với sự sống của thiên nhiên. những hình ảnh như mây đưa, gió lượn, cỏ cây, non nước đã góp phần mang đến bức tranh tuyệt đẹp. thông qua đó, chúng ta hoàn toàn có thể cảm nhận được bức tranh hùng vĩ mà tạo hóa ban cho. mức độ giao cảm được thể hiện rõ ràng hơn qua các từ “ôm”, “riết”, “say”. tất cả ước nguyện còn được thể hiện rõ ràng hơn qua hai từ “tôi muốn”. Điệp từ này lặp lại ở hầu hết các câu thơ như lời thúc giục gấp gáp. có chăng, xuân diệu đang muốn ôm cả sự sống vào mình. như vậy mới là sống trọn vẹn với cuộc đời.

        những câu thơ đầu của đoạn cuối đã phần nào thể hiện được châm ngôn, ước nguyện của tác giả. thế nhưng, chúng ta chẳng thể nào hiểu được vì sao ông lại có lối suy nghĩ ấy. những câu thơ tiếp theo sẽ phần nào lý giải được khao khát của xuân diệu.

        “cho chếnh choáng mùi thơm, cho đã đầy ánh sángcho no nê thanh sắc của thời tươi”

        thực tế, xuân diệu chỉ muốn tận hưởng cuộc sống đến chếnh choáng, đến no nê. trước sự mơn mởn ấy, ông nhận ra rằng chỉ khi he sống hết mình he mới biết được cuộc đời đẹp thế nào. chỉ khi ta hòa mình hết vào những gì tươi đẹp mới không cảm thấy uổng phí tuổi trẻ. mỗi lần thể hiện khát khao của ông lại mạnh mẽ hơn với mục đích gửi gắm tâm tình đến mọi người.

        khao khát mãnh liệt ấy đã khiến tác giả phải thốt lên rằng “hỡi xuân hồng, ta muốn cắn vào ngươi”. từ xuân hồng nghe rất đằm thắm và mềm mại. nó không chỉ khiến cho mùa xuân trở nên tươi mới mà còn có hồn và sức sống hơn. mùa xuân đẹp đến nỗi khiến cho chúng ta muốn cắn vào để say đắm trong sự ngọt ngào.

        phân tích khổ cuối bài vội vàng, chúng ta đã phần nào hiểu rõ hơn về khát khao của tác giả. qua đó, mỗi người sẽ cảm nhận và thêm trân quý sự sống. mỗi phút giây trôi qua đừng nên bỏ phí mà hãy sống vội vàng hơn để tận hưởng hết những điều tươi đẹp. với ngôn từ độc đáo cùng với các diễn tả đầy mới mẽ, đoạn thơ đã để lại dấu ấn riêng trong lòng ngưọi.

        phân tích khổ cuối bài vội vàng – mẫu 4

        thời gian chẳng bao giờ chiều lòng người, with người thì nhỏ bé nhưng khát khao lại lớn lao, càng yêu ời, yêu người bao nhiêu thì lại càng thảng thốt khi nhi là một nhà thơ mới cói nhìn tinh tế và trai tim dễ Say ắm nhưng cũng bộn bề lo sợ – xuân diệu hơn ai hết luôn dặt trước sự trôi chảy của thời gian và tuổi xuân. có lẽ thế mà nhà thơ luôn sống vội vàng, sống gấp gáp và cũng yêu đắm say. Bài thơ vội vàng ược xem là châm ngôn sống của xuân diệu cũng là tc pHẩm thể hiện cai tôi mãnh liệt trong cảm xú và nhiều kham phá mới mẻ ở hình ảnh thơ. trong đó khổ thơ cuối bài với tiết tấu nhanh và mạnh như một lời kết luận cho châm ngôn sống vội của ông.

        mau đi thôi! mùa chưa ngả chiều hôm, ta muốn ômcả sự sống mới bắt ầu mơn mởn; ta muốn riết mây ưa và gó lượn, ta muốn Say canh bướm với tình yêu, ta muốn thong một nhyh, bướm với tình yêu, ta muốn thong một, say, bướm với tìnhnh yêu, ta muố v. cỏ rạng,cho chếnh choáng mùi thơm, cho đã đầy ánh sángcho no nê thanh sắc của thời tươi;- hỡi xuân hồng, ta muốn cắn vào ngươi !”

        Ông hoàng thơ tình xuân diệu luôn khao khát sống và sống gấp, sống vội. nếu ở khổ thơ ầu và khổ thứ hai là tình yêu ménh liệt c cùng với sự nuối tiếc chia lìa thì đoạn thơ cuối bài là lời giải đáp châ câu hỏi: sống vội vội v ư cụm từ “mau đi thôi” như một lời thúc giục khi tac giả nhận ra rằng el vẫn còn kịp ể Yeêu thương và sống trọn vẹi tổi xuân cho ến phút cutối c c c c c c c c c c c. phải rồi! “Mùa chưa ngả chiều hôm”, xuân vẫn còn đó, người đang yêu tha thiết thì tại sao ella phải nghĩ nhiều đến chia lìa để ể ểi vo h. vì thế mà xuân diệu bừng tỉnh và giọng điệu thơ trở lại sự nồng nhiệt thiết tha.

        điệp từ “ta muốn” tạo thành một cấu trúc câu ều ặn, hối hả như thúc giục mọi người hãy yêu quý tuổi trẻ của m. đắm với thiên nhiên, tình yêu của mùa xuân. thêm vào đó là các động từ chỉ tâm thế: ôm, riết, say, thâu, cắn diễn tả được tình cảm vồ vập và niềm ᑰtham ẟn lam t. các động từ này có sự tăng tiến rõ rệt trong ước muốn. ban đầu chỉ là một cái ôm nhẹ nhàng nhưng đủ cho sự khát khao, phải siết mạnh thì mới cảm nhận được tình yêu. khi gần nhà thơ say sưa thâu tóm tất cả vào mình và cuối cùng là hành động mạnh nhất là cắn, như muốn chiếm hữu làm của ri

        những câu thơ tiếp theo, xuân diệu sử dụng điệp từ cho kết hợp với tính từ “no nê, chếnh choáng, đã ầy” ể khẳng ẋnthh song. không phải chỉ vừa đủ mà để cuộc đời hóa thân thành tâm hồn, tâm hồn thì chan chứa tình yêu.

        sự cộng hưởng của điệp từ “và” tạo nên sự rộng lớn, bao quát như chính vòng tay tham lam muốn ôm trọn tất cản Ƨa. bài thơ khép lại trong sự hóa thân từ cái tôi cá nhân nhỏ bé thành cái ta chung. nhà thơ đi từ những khát vọng riêng tư vươn lên thành khát vọng muốn ược sông ẹp và cống hiến trọn vẹn với vũ tr, “hỡi xuân hồng, ta muốn cắn cắn và va cảm xúc được cụ thể hóa bằng hành động cũng là điều hợp lí trong trái tim của nhà thơ đang yêu điên cuồng.

        khổ thơ cuối của bài khép lại bằng những sáng tạo độc đáo trong cách dùng từ, đặt câu. nhà thơ bộc lộ quan điểm sống của mình cũng là quan điểm chung của tuổi trẻ: sống là phải biết tận hưởng, yêu ờngi nh

        phân tích khổ cuối bài vội vàng – mẫu 5

        “vội vàng” là bài thơ tiêu biểu trích trong tập thơ “thơ và thơ” của nghệ sĩ tài năng xuân diệu. bài thơ là tiếng nói tâm hồn yêu đời, yêu cuộc sống, thiết tha với tuổi trẻ của xuân diệu. mười câu thơ cuối bài chính là khúc hát khép lại bài thơ với những quan niệm nhân sinh sâu sắc.

        “ta muốn ômcả sự sống mới bắt đầu mơn mởn”

        nếu như ở những vần thơ trên tác giả dùng “tôi” thì ở đây xuân diệu lại dùng “ta”. Theo như chu văn sơn lý giải: “ở trên, tac giảng” tôi “ểi thoại với ồng loại, ở dưới lại xưng” ta “ểi diện với sựng”. lên “mơn mởn”. từ lay “mơn mởn” Miêu tả sức sống căng tràn, tươi mới. Chính Cái “Mơn mởn” lớn lắm, bao la lắm nhưng nghệ sĩ ấy vẫn muốn ôm lấy, giữ chặt lấy.

        “ta muốn riết mây đưa và gió lượn,ta muốn say cánh bướm với tình yêu,ta muốn thâu trong một cái hôn nhiềuvà non nước, và cây, và cỏ r

        những gì thi sĩ muốn là ược giao cảm với thiên nhiên, với sự sống: từ mây, gió, canh bướm ến tình yêu, cỏ ncây, non mức ộ giao cảm cũm cũ “riết”, đến “say”, “thâu”, và sau cùng là “cắn”. từng lần từ “ta muốn” vang lên là từng ước nguyện được nói lên. nhân vật trữ tình như muốn ôm hết vào lòng mình “mây ưa và gió lượn”, muốn ắm says với “canh bướm tình yêu”, muốn gom hết vào lồng ngực tric ẻy “một. “Và non nước, và cây, và cỏ rạng.” Chung ta đang nồng nhiệt ối rối rít, cuống qualk, như muốn cùng lúc giang tay ôm hết cả vũ trụ, cảc ờc ờc ờc, mùa xu vào vào vào vào vào vào l. như thế với xuân diệu mới được gọi là sống trọn vẹn?

        lí giải cho những ham muốn của mình, thi nhân có viết:

        “cho chếnh choáng mùi thơm, cho đã đầy ánh sáng, cho no nê thanh sắc của thời tươi”

        Điệp từ “cho” với nhịp độ tăng tiến diễn tả xuân diệu muốn tận hưởng cuộc sống cho đến “no nê”, “chếnh choáng”, “đãy”. Trong cảm xúc dạt dào, trước cuộc sống – tuổi trẻ.

        mỗi một lần khao khát “ta muốn” thì lại đi liền với một ộng từ chỉng thái yêu ương mỗi lúc một mạnh mẽ, nồng nàn hơn và rồi ến cuối c ca.

        “- hỡi xuân hồng, ta muốn cắn vào ngươi !”

        “ xuân hồng” hai từ thôi mà nghe sao mềm mại thế, nghe đằm thắm thế. mùa xuân không chỉ còn là tên gọi mà mùa xuân trong thơ xuân diệu trở nên có hồn, có sức sống. mùa xuân ấy đẹp, ngọt ngào như đôi môi người thiếu nữ khiến “ta muốn cắn vào ngươi”. mùa xuân là cái hữu hình, làm sao thi nhân có thể cắn? Đúng thi nhân không thể cắn nhưng thi nhân có thể hòa mình vào mùa xuân, có thể say đắm trong cơn tình dịu ngọt của mùa xuân.

        khổ thơ cuối với ngôn từ ậm chất thơ mới, thoot khỏi những vi pHạm của quy luật chặt chẽt chẽT cuồng nhiệt những thanh cối.

        phân tích khổ cuối bài vội vàng – mẫu 6

        xuân diệu được mệnh danh là ông hoàng thơ tình việt nam, là “nhà thơ mới nhất trong các nhà thơ mới” (hoài thanh). Ông đem ến cho thơ ca ương thời một sức sống mới, một nguồn cảm xúc mới mẻ, thể hi hi qan niệm sống mới, quan niệm thẩm mĩ ộc đáo cùng nữ cc tthệ n. Được in trong tập “thơ thơ”, “vội vàng” là bài thơ tiêu biểu cho nhịp sống vội vàng, cuống quýt của xuân diệu. là người yêu đời, ham sống tha thiết, mãnh liệt nên trong bất cứ hoàn cảnh nào, xuân diệu không bao giờ bỏ cuộc, vẫn cứ bám ch. trong tâm thế sống “chẳng bao giờ chán nản”, xuân diệu đã có giải pháp tích cực khi ước muốn níu giữ mùa xuân không thành. sau lời hối thúc, giục giã phải sống mau, sống vội, xuân diệu say sưa cụ thể hóa lẽ sống vội vàng bằng lẽ sống thiết. với thi sĩ, vội vàng không đơn thuần chỉ là sống gấp sống vội mà còn là sống với cường độ cao nhất: “sống toàn tân, toàn”

        ta muốn ômcả sự sống mới bắt ầu mơn mởn; ta muốn riết mây ưa và gió lượn; ta muốn say cánh bướm với tình yhuta muốn thu trong một cái hôn nhiềuv n non nước, v. mùi thơm, cho đã đầy ánh sángcho no nê thanh sắc của thời tươi- hỡi xuân hồng! ta muốn cắn vào ngươi”

        mở đầu khúc thơ cuối là câu thơ ba chữ được tách riêng ra đặt chính giữa khổ thơ. Câu thơ làm nổi bật lên hình ảnh một cai tôi ham hố đang dang rộng canh tay ôm hết, ôm khắp, ôm trọn tất cả sựng mơn mởn non tơ đang bày trước mắt. Điệp ngữ “ta muốn” with lặp đi lặp lại với mật độ dày đặc ở những câu tiếp theo. khát khao tận hưởng cuộc sống non tơ đang trào dâng mãnh liệt ngày càng nồng nàn và cháy bỏng hơn trong trái tim yêu đời đến tham lam của xu. Đại từ nhân xưng “tôi” bất ngờ chuyển hóa thành “ta”. trước sự sống rộng lớn bao la của vũ trụ, thi sĩ cần xưng ta chăng? hay ở đây thi sĩ đang nói lên khát vọng của bao người, hối thúc, Lay tỉnh bao người hãy sống ménh liệt, hãy sống tận ộộ trong từng giây cho nên phải xư ta?

        di đắm thiên nhiên, cảnh trời, xuân diệu muốn tận hưởng thiên nhiên và sự sống. dĩ nhiên, với một trái tim xanh non biếc rờn, thiên nhiên và sự sống mà xuân diệu khát khao phải là thiên nhiên giữa thời tươi, phải là sự sống mới bắt đầu mơn mởn, phải là xuân hồng căng mọng, quyến rũ. Điều ấy có nghĩa là xuân diệu tham lam, ham hố tận hưởng tất cả những gì ngon nhất, đẹp nhất của sự sống. nàng xuân mà xuân diệu đắm đuối hết sức thanh tân quyến rũ, rạo rực xuân sắc, đắm đuối xuân tình. Ến với thiên nhiên, ến với mùa xuân như ến với người tình tuyệt vời của mình, thi sĩ tình tự với thihi thiutn cự ngângiên,. Hàng loạt ộng từ mạnh Theo Trình tự tăng tiến lầt xuất hiện trong các dòng thơ: “ôm”, “riết”, “say”, “th9t” cắn “là biển của tình yhu ngày ngày ệth say ệM Say ệM SAY ệM. Ôm chọn khắp, riết thật chặt, say sưa mê ắm và ỉnh điểm là cắn. thừa thãi liên từ “và”: “và non nước, và cây, và cỏ rạng. “và” trong một dòng thơ đã truyền ến người ọc một cảm xúc hăm hở cuồng nhiệt của một gã suy tình trướnh nh âmắm ắm.m

        xuân diệu tận hưởng sựng mơn mởn như tận hưởng ái tình và pHải ạt ến ộ no nê, đã ầÃ ầy, chênh choánge

        cho chếnh choáng mùi thơm, cho đã đầy ánh sángcho no nê thanh sắc của thời tươi

        xuân diệu hiện ra đúng là một gã si tình chếnh choáng men say. hàng loạt điệp từ “cho” liên tiếp lặp lại dồn đầy cảm xúc yêu đương cuồng nhiệt, mãnh liệt đến vô biên, tuyệt đích. lời yêu cháy bỏng không thể kìm nén trong lòng, thầm trong trái tim mà vang lên thành lời ối thoại dõng dạc, trực tiếp: “hỡi xuân hồng,.” Đọc câu thơ, ta tưởng nhu thi sĩ đang muốn hét lo lên để cả đất trời, vũ trụ hiểu được niềm yêu cuồng nhiệt của mìa Ôm, riết, say, thâu chưa ủ, no nê, đã ầy, chếnh choánge vẫn chưa thỏa mà pHải cắn vào xuân hồng, pHải tận hưởng bằng cả tâm hồnn, bằng cả ắp ềp ềp ềp ềp ềp ềp ềp ềp ềp ềp ềp ềp ềp ềp ềp ềp ềp ềp ềp ềp ềp ềp ềp ềp ềp ềp ềp ềp ềp ềp ềp ềp ềp ềp ềp ềp. . Ở đây, dường như có để biểu đạt niềm yêu đời cuồng nhiệt vô biên của mình, xuân diệu đã dùng đến yếu tốlí.th hi cũng chính vì thế mà câu thơ: “hỡi xuân hồng, ta muốn cắn vào ngươi!” trở thành một trong những vần thơ độc đáo, táo bạo nhất trong thơ hiện đại. C cNG VớI “THÁNG GIêng NGON NHư MộT CặP Môi GầN”, Xuân diệu đã Làm cả một cuộc cach mạng lớn Trong Thi Ca ể Trở Thành Nhà Thơ Mới Nhất Trong Các NHà Thơ Mới.

        “với những nguồn cảm hứng mới, yêu đương và tuổi xuân, dù lúc vui hay lúc buồn, xuân diệu cũng ru thanh niên bằng giọng yêu đụm thía”. và khúc thơ cuối trong “vội vàng” là một trong những khúc thơ tiêu biểu trong giọng thơ yêu đời nhát. Đọc đoạn thơ, ta như nghe thấy giọng nói, hơi thở, nhịp đập sôi nổi bồng bột trong trái tim thi sĩ. qua bài thơ “vội vàng”, ta thấy được phần nào cái nhịp sống vội vàng, niềm say mê cuộc đời mãnh liệt của xuân diệu. Đồng thời, ta còn thấy được một thông điệp vô cùng ý nghĩa, sâu sắc của xuân diệu: hãy sống vội vàng, sống hết mình trong những khoảnh khắc tuyệt đẹp nhưng lại mong manh của tuổi thanh xuân bởi thời gian trôi đi sẽ kéo theo mùa xuân và tuổi trẻ, cả những ước mơ, khát vọng.

        phân tích 9 câu cuối bài vội vàng – mẫu 7

        Đến với xuân diệu, nhà thơ có cội nguồn hòa hợp giữa vùng gió lào cát trắng cùng với sự cần cù của xứ nghệ.

        “cha đàng ngoài, mẹ đàng trongÔng đồ nghề lấy cô hàng nước mắm”.

        cả đời xuân diệu là cả đời lao động nghệ thuật không lúc nào ngừng bút. Đối với ông sự sống không bao giờ chán nản. he là with người xứ nghệ cần cù, kiên nhẫn, lao động và sáng tạo nghệ thuật. xuân diệu là nhà thơ mới nhất cả về nội dung lẫn nghệ thuật trong nền văn học hiện tại. “vội vàng” là một trong những tác phẩm thơ xuất xắc của ông. bài thơ cũng là lời giục giã sống mãnh liệt, sống hết mình. hãy quý trọng từng giây từng phút của cuộc đời mình, thể hiện khát vọng sống của tác giả. tiêu biểu là 10 câu cuối của đoạn thơ. chính là lời giục giã mọi người và cũng chính là lời giục giã cho chính minh. vì vậy mà tác giả đã nói:

        “mau đi thôi! Mùa chưa ngả chiều hôm, ta muốn ômcả sựng mới bắt ầu mơn mởn; ta muốn riết mây ưa và gó gió lượn, ta muốn Say canh bướm với tình yêu, ta mue cỏ rạng,cho chếnh choáng mùi thơm, cho đã đầy ánh sángcho no nê thanh sắc của thời tươi;- hỡi xuân hồng, ta muốn cắn vào ngươi!”

        vội vàng” được in trong tập “thơ thơ”, là một trong những bài thơ tiêu biểu nhất của xuân diệu trước cách mạng tháng tám. Ở phần trên của bài thơ, thi sĩ lĩn giải cho người ọc thấy ược tạo did có sinh ra with người ểể mãi mãi hưởng lạc thou ở chốn trần gian này đu. Đời người ngắn ngủi, tuổi xuân có hạn và thời gian trôi đi vĩnh viễn không trở lại. vì vậy thi nhân “giục giã” chung ta pHải “nhanh lên”, “vội vàng lên” ể tận hưởng bữa tiệc của trầa gian khi mà ” /p>

        “mau đi thôi! mùa chưa ngả chiều hôm”

        This nắng, buộc gió” nhưng ở đoạn thơ cuối này cái tôi ấy đã hòa thành cái ta chung để tận hưởng hết những hương sắc cờc cu. ngay liền đó là câu thơ thể hiện cái tươi non của “cả sự sống mới bắt đầu mơn mởn”. “mơn mởn” là từ láy rất gợi cảm và giàu ý nghĩa diễn tả. Nó gợi cảm sự vật, cây cối đang ở ộ ộ non mướt, tươi tốt ầy sức sống “thang giêng ngon như một cặp môi gần”, và ằng sau khao khát “, gấp gáp, giục giục giục giục giục giục giục giục giục giục giục giục giục p>

        “ta muốn riết mây đưa và gió lượn,………cho no nê thanh sắc của thời tươi;”

        một đoạn thơ ngắn màc tới bốn, năm từ “ta muốn” ược lặp đi, lặp lại như nhịp điệu hối hả, như hơi thở gấp chứng tỏ xuân diệu nồng nhiệt đối rối rít, cuống quýt, như muốn cùng lúc giang tay ôm hết cả vũ trụ, cả cuộc đốnòn mùnòn. sống như thế với xuân diệu mới thực là sống, mới đi đến tận cùng của niềm hạnh phúc được sống. Điệp ngữ “ta muốn” như ý nghĩa của nó đã nói lên được cái ham muốn khát thèm đến hăm hở, cuồng nhiệt của nhà thơ. Thi nhân như muốn ôm hết vào lòng mình “mây ưa và gó lượn”, muốn ắm says với “canh bướm tình yêu”, muốn gom hết vào lồng ngực trung Muốn Thu Hết vào hồn nhựa sống dạt dào “và non nước, và cây, và cỏ rạng” ể rồi, chàng như conng bay đi hút nhụy ời cho ến says “chếnh choáng” cho đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ thanh sắc của thời tươi” mới lảo đảo bay đi.

        “cho chếnh choáng mùi thơm, cho đã đầy ánh sáng,cho no nê thanh sắc của thời tươi;”

        điệp từ “cho” với nhịp ộ tăng tiến nhấn mạnh các cấp ộ khát vọng hưởng thụ ạt ến ộ thỹa thuên, Sung thuên, Sung thuên xuân diệu muốu m. ”, “đã đầy”. Trong niềm cảm hứng ở ộ cao nhất, xuân diệu nhận ra cộc ời, mùa xuân như một cai gì quý nhất, trọn vẹn như một trai ời ỏ hồng, chín mọng, thơm ngát, ngọt ngọt ng tận hưởng trong niềm khao khát cao độ.

        thơ xuân diệu có đặc trưng là sự vồ vập, cuồng nhiệt, mạnh bạo. mỗi một lần khao khát “ta muốn” thì lại đi liền với một ộng từ chỉ trạng thati yêu ương mỗi lúc một mạnh mẽ, nồng nàn hơn “ôm – sự sống” – “riết -” mây”, “,”, “,”, “? – cánh bướm, tình yêu ” -” thâu – cái hôn nhiều “, ể cuối cùng là một tiếng kêu của sự cuồng nhiệt, ắm says that hiờ yê niềm, ắm says that hiờ yê niềm, hồng, ta muốn cắn vào ngươi!” Đây chính là đỉnh điểm của sự khao khát cháy bỏng của nhà thơ.

        <p Má của một người thiếu nữ trẻ trung, tràn trề nhựa sống và ẹp xinh, trinh nguyên đang rạo rực and ương, had nhưtt quhín ngyên đang rạo rực and ương, there đang rạc yhu ương, there are nh ưtt who ngyên đang rạc yhu ương, there

        “ta muốn cắn vào ngươi!”

        có lẽ trong các bài thơ của xuân diệu trước cách mạng thì đây là những vần thơ xuân diệu nhất. vì mỗi câu, mỗi chữ đều mang hơi thở nồng nàn, đắm say, ham sống của “một nhà thơ mới nhất trong các nhà thơ mới”.

        bài thơ là một quan niệm sống mới mẻ và táo bạo mà trước đây chưa từng có. Đến với “vội vàng” xuân diệu kêu gọi mọi người hãy biết yêu và tận hưởng những thứ cuộc sống ban tặng. xuân diệu đã bộc lộ một cái tôi tràn ầy sự thèm khát ược sống, ược tận hưởng một các cuồng nhiệt những than cộa cuc ộ thi sĩ như muốn giang rộng cả đôi tay, cả lồng ngực của mình để đón nhận mùa xuân của tình yêu, của tuổi trẻ. nỗi khát thèm ấy là xuất phát từ một quan niệm nhân sinh tiến bộ, tích cực của xuân diệu trước cuộc ời: “mau với chứ, vội vàng lên với chứ – em, em ơi, tình. Đoạn thơ đã giúp ta hình dung được tâm hồn xuân diệu, một cái tôi yêu đời, giàu xúc cảm, một nhân sinh quan tiến bộ cuờc. với những gì thể hiện ở trên, xuân diệu rất xứng đáng với danh hiệu: “nhà thơ mới nhất trong các nhà thơ mới”.

        phân tích 9 câu cuối bài vội vàng – mẫu 8

        như người ta đã nói, xuân diệu chính là “nhà thơ mới nhất trong các nhà thơ mới”. Đặc biệt bài thơ vội vàng, với khổ thơ cuối đã cho ta thấy rõ một tâm thế “rất mới” của xuân diệu:

        mau đi thôi! Mùa chưa ngả chiều hôm, ta muốn ômcả sựng mới bắt ầu mơn mởnta muốn riết mây ưa và gó gó lượnta mue cho đã đầy ánh sángcho no nê thanh sắc của thời tươi;- hỡi xuân hồng, ta muốn cắn vào ngươi

        th

        tôi muốn tắt nắng đi……….cho hương đừng bay đi

        gần như đó là một khát khao, một ước vọng quá sức mơ hồ và phi lí. chẳng ai có thể vượt quyền tạo hóa được bằng cách đó, một sự thự tha và mãnh liệt tột cùng của cái tôi thƻ mới, cáui tô. hơn ai hết, một người đam mê tình yêu, đam mê khát khao và sống trọn vẹn với đời. vì vậy ở những khổ thơ cuối, xuân diệu không thể thực hiện được những khát khao ước vọng như vậy. nên xuân diệu đã thúc giục chúng ta, mỗi người hãy “vội vàng” nữa lên.

        mau đi thôi! mùa chưa ngả chiều hôm,……..- hỡi xuân hồng, ta muốn cắn vào ngươi

        câu đầu tiên là xuân diệu đang tự thúc giục chính mình. muốn được sống được yêu, được cống hiến và không sống hoài sống phí. Điều duy nhất ta làm ược là pHải tăng tốc nhịp sống lên, sống vội vàng, cuống quýt lên, hãy cố gắng sống vẹn từng cảm xuc, từng khản ột.

        cuộc đời đẹp thế, “mơn mởn” là thế, vậy chẳng có nghĩa gì ta lại để nó trôi qua một cách uổng phi cả. xuân diệu thay xưng hô, tôi bằng ta, là đổi cách để giao cảm, nói với đời. Đó là thái ộ của một chàng thanh niên như ella muốn ối thoại với cuộc ời này, ối diện với toàn bộ những sự sống, nhữ likhang . thật sự xuân diệu đã cho ta thấy rõ một cái tôi rạo rực say sưa, và yêu đời thắm thiết làm sao.

        xuân diệu qua đó cũng sử dụng những động từ mạnh, cùng với việc mở rộng những giác quan để tận hưởng cuộc. nếu phần đầu là ước ao được sống thì phần sau đây thực sự là một sự lí giải tại sao phải sống vội. cuộc đời còn đẹp thế, những “cánh bướm” “tình yêu” và “cây, và cỏ rạng” thiên đường trong cuộc sống là đây chứ đâu.

        xuân diệu là một nhà thơ mới nhất trong những nhà thơ mới, vì thế tâm hồn ông lôôn CO những khao khát Ham sống ến tột c quarter phải tăng tốc độ và cường độ sốn hi lên một cái tôi không những trẻ trung mà còn rất tích cực. Đó cũng là một trong những châm ngôn sống mà thế hệ trẻ cần học hỏi từ xuân diệu.

        thà một phút huy hoàng rồi chợt tắtcòn hơn le lói suốt trăm năm

        xuân diệu chính là đây, hồn thơ xuân diệu vì sao luôn được coi là trẻ trung nhất là đây. cảm ơn xuân diệu đã dạy cho ta một cách sống ý nghĩa và tích cực. cuộc đời ngắn ngủi, vì thế mỗi chúng ta hãy luôn vận động, nhiệt huyết tối đa với cuộc đời. cảm ơn những lời thơ của xuân diệu, đó sẽ mãi là bài học muôn đời dành cho muôn thế hệ.

        xuân diệu đã thực sự sống trong sự trẻ trung của mình, đây cũng là khổ thơ cuối cùng của bài thơ, khép lại cả một vmv xc. nhờ đoạn thơ này, tác giả đã làm nổi bật lên vì sao và làm thế nào để ta được hưởng trọn vẹn thanh sắc cuộngc s. bằng việc sử dụng những biện pháp nghệ thuật ắt giá, như điệp từ, điệp cấu trúc, liệt kê, crob biện pháp tưgh ủ thủng giao

        phân tích 9 câu cuối bài vội vàng – mẫu 9

        Đến với thế giới thi ca là đến với thế giới của muôn vàn cảm xúc. ta từng biết đến một thế lữ “rộng mở”, một nguyễn bính “what mùa”, một hàn mặc tử “kì dị”. và thật thiếu sót khi nhắc đến đỉnh cao thơ mới khi ta quên mất cái tên xuân diệu – “nhà thơ mới nhất trong các nhà thơ mệu”. Ông đã thổi vào nền văn học đương đại một luồng gió mới đầy độc đáo, mới lạ và mang đầy tính nhân văn. và một trong những vần thơ thể hiện rõ nhất quan niệm ấy là khổ cuối bài “vội vàng”.

        xuân diệu quê ở hà tĩnh “cha đàng ngoài, mẹ đàng trong”. cha ông là ông đồ nghệ dạy học ở bình Định, mẹ là cô gái lao động làm nước mắm quê ở gò bồi (bình Định). những câu hat ví dặm quê cha, điệu hò lý quê mẹ nuôi dưỡng hồn thơ xuân diệu cùng với đó là biển xanh cort trrắng quy nhơn với cơn gó nồm nam má rươi tại nên một Ông là một trí thức tây học, chịu ảnh hưởng của nền văn Hóa phap một cach có có hệng thống trên ghn nhà trường nên with người ông có sự kết hợp giữa cổ đi – hi – hi. tư tưởng chi phối toàn bộ sự nghiệp thơ xuân diệu là niềm khao khát giao cảm với đời nhưng ông vẫn muốn cái tôi đưẻn khẳi. thoot khỏi hệ thống ước lệ của thơ cũ, xuân diệu nhìn ời bằng cặp mắt xanh non, biếc rờn ểể phát hiện ra vẻ ẹp cuộc ời mà ít ai ể ể và “vội vàng” là một trong những tác phẩm xuất sắc nhất.

        “Vội Vàng” in Trong Tập “Thơ Thơ” (1938) Gồm Bốn Mươi Lăm Bài Sáng Tc Từ NĂm 1933 ến 1938, Là tập thơ ầu thể hi hi rich tưng và phong cach thơ ệc tách tách mạc mạc cach cach cach cach “thơ thơ” được xem là đỉnh cao của phong trào thơ mới. hai chữ “vội vàng” chứa ựng cả một tâm thế sống: hãy mở rộng tâm hồn đn nhận mọi vẻ ẹp của cUộc ời trần vừa chứa ựng triýt lýng :, ủ ầ ầ ầ ầ nuối điều gì.

        nếu ở đoạn thơ ầu, tac giả xưng tôi nhằm thể hiện bản lĩnh ca nhân và ối thoại với ồng loại thì ến khổ cuối, nhà thơ xưng ta ể cùng cái ta cộng đồng, khát khao chiếm giữ sự sống trọn vẹn, đủ đầy:

        ta muốn ômcả sự sống mới bắt đầu mơn mởn

        câu thơ “ta muốn ôm” thắt lại giữa bài khiến ta liên tưởng đến vòng tay của thi nhân ôm giữ cuống quýt cả sự sống non tơ. không giống như người bạn then huy cận lấy cảm hứng từ những không gian rộng lớn, bị ám ảnh bởi “sầu không gian” thì xuân diệu luôn ánh ản thông gian “thì xuân diệu luôn ánh ản thông gian” thì xuân diệu luôn ánh bởn gian. với thời gian, nếu chế lan viên chối bỏ mùa xuân hiện tại ể quay về qua khứ “làm canh chim thu lạc cuối ngàn” thì xuân diệu sưa, gắn bó với mùa xu, với c. nhân gian. Ông theo đuổi hạnh phúc bằng lối sống cuống quýt, vội vàng để tận hưởng mọi vẻ đẹp của đất trời.

        trước thiên nhiên bao la rộng lớn, xuân diệu như mở rộng tầm mắt của mình để thâu tóm. Sau Bao đau ớn, Tuyệt vọng về sự hữn hạn của ời người, về sự trôi chảy Tyến tínnh của thời gian ất trời, những câu this ơp nhau như ể ể ể ể

        ta muốn riết mây đưa và gió lượnta muốn say cánh bướm với tình yêuta muốn thâu trong một cái hôn nhiềuvà non nước, và cây, và cỏ rạng

        điệp ngữ “ta muốn” lặp lại nĂm lần, mỗi lần lại tha thiết, mạnh mẽn hơn tạo âm hưởng dồn dập, khẩn thiết trở thành cao trào của khát vọng sống. các động từ phat triển theo cấp độ từ thấp đến cao như ôm, riết, thâu, cắn nhằm thể hiện một cảm xúc ngày càng mãnh li. hồn thơ xuân diệu như cánh buồm giương to, căng phồng nhịp tình sống. ta cảm giác nhà thơ không chỉ giục giã mà còn hăm hở lao vào, ôm ghì sự sống để tận hưởng sắc hương và mật ngọt của . bổ ngữ cho hệ thống động từ là một loạt những hình ảnh mây đưa, gió lượn, cánh bướm, non nước, cây cỏ. phép liệt kê khiến bức tranh hiện lên có hình dáng, màu sắc. mùa xuân như đôi môi người thiếu nữ trẻ trung, tràn đầy năng lượng sống và thi sĩ muốn dành nụ hôn để thâu tóm non nước. liên từ “và” lặp lại ba lần trong một câu thơ nhằm nhấn mạnh cảm xúc dâng trào mãnh liệt trong trái tim yêu đời của thi sĩ. pHân tích khổ cuối bài thơ “vội vàng”, tat cảm nhận ược rằng mọi khung cảnh của thiên nhi ều ược nhìn qua lăng kính c c củt thi tim and thu vì vì vì vì vì vì mây ườ Duyên Dáng Giữa ất trời. Cho dù đã tận hưởng, tận hi ầy vòng tay nhưng vẫn không ngừng bởi đã tận hưởng thì pHải lên tới tột ỉnh:

        cho chếnh choáng mùi hương, cho đã đầy ánh sángcho no nê thanh sắc của thời tươi

        điệp từ “cho” lặp lại ba lần kết hợp với biện phap liệt kê nhằm diễn cả sự ham sống, muốn tận hưởng thiên nhiên một cach cao nhất, ménh liệt nhất. thời tươi đó với ông là khoảng thời gian của tình yêu và tuổi trẻ. Không Thểt NắNG, BUộC GIÓ, KHông Th Can Dự Vào quy luật tất yếu của tạo Hóaa cũng như Kéo dài Tuổi xuân của mỗi ời người, Cái duy nhất ta có th- thể thể là m. sống tận hưởng, tận hiến để không phí hoài thời gian, ôm trọn mọi khoảnh khắc của đời người. tất cả như tròn đầy trong tâm hồn thi nhân, tràn ra từng câu chữ:

        hỡi xuân hồng, ta muốn cắn vào ngươi

        nGhệ Thuật Làm Thơ Khó Nhất Là ở Câu cuối Vừa vừa pHải nâng cao cảm xúc vừa chứng tỏ sự vận ộng của tứ thơ ạt tới ộ hoàn hảo không thểm bớt. xuân diệu đã vượt qua được ranh giới đó khi bật lên tiếng thơ chân thành, đầy khao khát. ta từng biết “mùa xuân chín” trong thơ hàn mặc tử, “mùa xuân xanh” trong thơ nguyễn bính nay ta bắt gặp trái xuân hồng trong thơ xuân diệu. nó như một trái quả ngọt lành mà thi sĩ muốn cắn ngập răng để tận hưởng. với câu thơ này, một nhà phê bình đã tinh tế nhận ra rằng: “xuân diệu giống như một con ong hút nhụy đã no nê đang lao đao bay đi”. Đây quả là sự giao cảm táo bạo, mãnh liệt của một trái tim căng tràn tình yêu, sức sống.

        một sự chuyển ổi cảm giác tinh tế không chỉ gợi ược sức sống mà còn gợi ược cả cháy khao rực cháy hối hả cuốn qualk Tong tâm hồn thi nhân. NếU trong thi ca trung ại, Thiên nhiên là tiêu chí đánh giá cho mọi vẻ ẹp của ctộc ời, là thước đo thẩm mĩ của vũ trụ thì xuân diệu lại ưa ra tiêu chí mới thn s with người hồng hào, tươi trẻ giữa tuổi trẻ và tình yêu mới là chuẩn mực cho mọi vẻ đẹp trên thế gian. mùa xuân như đôi môi ửng hồng của người thiếu nữ, tràn đầy sự trinh nguyên và một chút rạo rực của tình yêu.

        “vội vàng” là một bài thơ tiêu biểu cho hồn thơ xuân diệu, toàn bộ bài thơ nói chung và khổ cuối nói riêng là một khúc ca dich ắm yêu ời của cặp mắt xanh non, biếc rờn; ở sự bày tỏ khát vọng chân thành, thiết tha. Với sự kết hợp giữa việc sửng ngôn từ tteong tteo ​​cấp bậc tăng tiến và hình ảnh thơ đa sắc màu, lời thơ nhàng, say ắm, “vội vàng” đ ” đời.

        phân tích 9 câu cuối bài vội vàng – mẫu 10

        mỗi nhà thơ đều có một cảm hứng riêng cho minh. Ở huy cận là cảm hứng về không gian với những “sầu không gian”, “nhớ không gian”, còn xuân diệu lại là cảm hứng về thời gian. thời gian chi phối tất cả nhịp điệu của đất trời và cuộc sống with người. xuân diệu là người yêu cuộc sống đến đắm say, cuồng nhiệt, nhưng éo le thay lại “không được dài thời trẻ của nhân gian” đ. cho nên, thi nhân muốn níu giữ lấy thời gian để tận hưởng. song có ai níu giữ được thời gian bao giờ. nên tâm hồn trẻ ấy sợ thời gian và đuổi thời gian một cách “cuống quýt”, “vội vàng” ể hưởng thụ cho hết mọi vẻ ẻ p hạian ch.

        bài thơ “vội vàng”, in trong tập “thơ thơ” (1938), đã thể hiện nhân sinh quan mới và tiến bộ ấy. Đây là phần kết thúc của bài thơ vội vàng nói lên khát vọng tận hưởng:

        ta muốn ômcả sự sống mới bắt ầu mơn mởn; ta muốn riết mây ưa và gió lượn, ta muốn say cánh bướm với tình y y ta muốn thu trong một cái hôn nhiềrà n nonc, v, v. cho chếnh choáng mùi thơm, cho đã đầy ánh sángcho no nê thanh sắc của thời tươi;- hỡi xuân hồng, ta muốn cắn vào ngươi!

        thời gian cứ lạnh lùng, tan nhẫn mang theo mọi vẻ đẹp của cỏ cây, hoa lá lẫn với tiếng chim trời cùng tuổi trẻ ra đi lẺng ti cho. xuân diệu như muốn dang tay ra ôm lấy tất cả:

        ta muốn ômcả sự sống mới bắt đầu mơn mởn;

        đang từ những câu thơ 8 chữ, bỗng rút ngắn lại với câu thơ 3 chữ – câu ngắn nhất trong toàn bài thơ, làm cho giọng thơ đanh lại, rắn chắc . “ta” ở đây là “cái tôi” đầy kiêu hãnh của thi nhân, đồng thời cũng là cái tôi của mỗi with người chúng ta. bởi ai mà chẳng có nỗi niềm khát khao như khao khát của thi nhân. mỗi người đọc hãy cảm nhận lấy khát vọng của mình trong cái “ta” ấy. ai mà chẳng muốn ôm giữ lấy những vẻ ẹp non tươi của cup sống đang diễn ra quanh mình: từ cai mơn mởn của một nụ hoa xuân hoặc một nụ ời và tất cảt đi, song dù có ôm chặt được tất cả, nhưng chắc gì đã giữ được cho trọn vẹn. vì vậy cần phải “riết” cho chặt hơn nữa:

        ta muốn riết mây đưa và gió lượn,

        nghĩa là “riết” cho chặt cả những thứ không thể ôm. mây đưa và gió lượn là những vẻ đẹp lớn lao của tạo vật nhưng đồng thời cũng là hình ảnh biểu trưng đó thôi. “Ôm” rồi “riết”, dù có chặt đến mấy đi nữa thì vẫn chỉ ở bên ngoài nên còn đòi hỏi phải “say” cho đến tận hồn:

        ta muốn say cánh bướm với tình yêu,

        cho dù say đến mấy đi nữa thì vẫn còn là mối quan hệ giữa khách thể và chủ thể. nên cần phải “thâu tóm” mọi vẻ đẹp kia về phía mình”:

        ta muốn thâu trong một cái hôn nhiềuvà non nước, và cây, và cỏ rạng,

        “cái hôn nhiều” ở đây, muốn nói về độ dài của thời gian. “cái hôn” không phải là mục đích mà chỉ là một phương tiện để jue hút lấy tất cả mọi hương sắc. mọi thần khí, thần hồn về phía mình cho thỏa mãn.

        những điệp ý “ta muốn” kết hợp với hành ộng ngày càng tăng: “ôm, riết, say thu” đã thể hiện ược lòng ham muốn ến chồang with người như muốn trải lòng ra với tất cả muôn cảnh, muôn lòng. khi là sự sống non tươi, khi là mây đưa gió lượn, khi là cánh bướm tình yêu, khi là non nước, cỏ cây, hoa lá rực lên trong ánh sáng. cho dù có đầy vòng tay, đầy hồn khát mà vẫn chẳng ngừng: bởi đã tận hưởng thì phải tới tột đỉnh:

        cho chếnh choáng mùi thơm, cho đã đầy ánh sángcho no nê thanh sắc của thời tươi;

        “chếnh choáng”, “đã đầy”, “no nê” là những từ biểu thị sự hưởng thụ đến mức tối đa. Ấy thế mà xem chừng vẫn còn chưa hả. cuối cùng còn đòi hỏi cao hơn nữa:

        – hỡi xuân hồng, ta muốn cắn vào ngươi!

        “xuân hồng” là mùa xuân đương độ với hoa lá măng tơ đầy hương sắc. “xuân hồng” cũng có thể là hình ảnh biểu trưng cho tuổi trẻ và cũng có thể là một dáng xuân đời. “cắn vào ngươi”, tưởng như thô thiển mà lại đầy chất thơ. Đó chỉ là cách nói về sự hưởng thụ cả tinh thần lẫn vật chất đến mức cuồng nhiệt. Đến với hoa xuân đừng đứng ở bên ngoài, xin hãy vào giữa vườn xuân cho hương sắc tràn đầy mọi giác quan của ta. Với Tuổi trẻng vậy, xin ừng chỉ nhìn ngắm gương mặt tumi trẻa chính mình ở trong gương mà hãy nó nó thành sức mạnh, thành giá trịt vật ểt ểm.

        Đây cũng không chỉ là ham muốn hưởng thụ mà còn là nỗi buồn, là sự hoảng hốt trước sự ra đi của mọi vẻ “xuân hồng”. vì vậy mà cuống quít, phải “cắn” để giữ lấy, không để cho nó rơi đi và trôi đi. phải “cắn” để giữ lấy thời gian, tuổi trẻ, đừng để cho nhanh về cái bến già nua tuổi tác.

        ặc biệt trong tình yêu lứa đôi, with người luôn luôn có khát vọng đi tìm sự hòa ồng ến vô biên, tuyệt đích giữa hai cá ợlâm, c “cắn vào ngươi” là đòi hỏi được hóa thân trong tình yêu,

        nhìn chung lại, đây là nhân sinh quan mới, có nét tích cực. trong khi những cai tôi lãng mạn khác lại xa lánh cuộc sống trần gian, đi tìm cõi bồng lai ở chốn hư vô, thì xuân diệu không đi đâu . hãy biết hướng đời mình về phía ánh sáng, đừng để cho tuổi xanh trôi đi một cách uổng phí. Bởi “Tuổi xanh … trở về” Song nếu chỉt biết tận hưởng một cach vội vàng, cuống qualk mà không biết làm gì ể ể cho sự tận hưởng ấy thì lại là tiêu cực.

        về nGhệ Thuật, Nét Nổi Bật ở Khổ Thơ Này là cach dùng một loạt ộng từ và tíh từ ngày càng mạnh, càng tăng, tạo nên một giọng đi liên hoổn. p>

        phân tích đoạn cuối bài vội vàng – mẫu 11

        mỗi nhà thơ đều lấy cho mình những dư vị để làm chất riêng cho chất thơ của mình. nếu huy cận là say mê bất tận với cảnh sắc và không gian, xuân quỳnh là những rạo rực đắm chìm trong tình yêu thì khi đến với xuân diệu ta lại thấy được sự hưng phấn, cuồng si tột độ với những khoảnh khắc lí thú chảy trôi của thời gian. nỗi niềm ấy được bộc lộ rõ ​​​​nét qua lời thơ vội vàng, và đặc biệt qua khổ thơ cuối:

        ta muốn ômcả sự sống mới bắt ầu mơn mởn; ta muốn riết mây ưa và gió lượn, ta muốn say cánh bướm với tình y y ta muốn thu trong một cái hôn nhiềrà n nonc, v, v. cho chếnh choáng mùi thơm, cho đã đầy ánh sángcho no nê thanh sắc của thời tươi;hỡi xuân hồng, ta muốn cắn vào ngươi!

        guồng chảy của thời gian cứ thế chảy trôi, cuốn đi những thanh sắc tươi đẹp của cỏ cây đất trời. vì yêu vì đắm say mà hơn ai hết xuân diệu cảm nhận xiết bao từng khoảnh khắc quý giá ấy để rồi bâng khuâng:

        ta muốn ômcả sự sống mới bắt đầu mơn mởn;

        những câu thơ 8 chữ bỗng ngắt lại nhường chỗ cho câu thơ 3 chữ. giọng thơ trở lên dục dã, rạo rực như chính nỗi lòng thiết tha của nhà thơ. danh từ xưng hô tôi đến đây đã chuyển sang ta, ta vừa là cái tôi thi nhân vừa chỉ cái ta chung của tất cả mọi người. cái tôi cá nhân đã hòa chung với cái ta chung cộng đồng nói lên khát vọng, hoài bão lớn lao. cuộc đời người mấy ai chả mong được sống mãi với tuổi trẻ căng tràn, mơn mởn như nụ xuân mới nhú; ai chả ước ao được níu giữ mãi tuổi xuân nồng nàn, đời xanh hừng hực đam mê cháy. song nào đâu cứ ôm là được cứ giữ là trọn vẹn nên ta cần phải “riết” để níu giữ gần hơn nữa:

        “ta muốn riết mây đưa và gió lượn”

        Ôm là chưa đủ để níu giữ bước chân chuyển dịch thời gian mà chúng ta phải siết chặt cái đáng giá vào lòng. mây đưa gió lượn là sự chuyển dịch tuần hoàn của thời gian, là thứ hữu hình, lớn lao thế nhưng nhà thơ lại muốn chriết. phải chăng nhà thơ muốn ôm cho kì hết những gì của thiên nhiên đất trời vào trong lòng. và rồi ôm rồi riết thôi vẫn chỉ là những biểu hiện bên ngoài nhà thơ còn muốn cả tâm hồn mình ngự trị:

        “ta muốn say cánh bướm với tình yêu,ta muốn thâu trong một cái hôn nhiềuvà non nước, và cây, và cỏ rạng,”

        bướm và tình yêu là biểu trưng cho sự ngọt ngào, nồng cháy, lãng mạn. xuân diệu khao khát biết mấy được đắm say trong ly rượu dịu nhẹ, nồng nàn của tình yêu đất trời. NHưNG DUE ếN MấY THì vẫn là sự tồn tại ộc lập giữa 2 chủ thể chỉ chỉ chỉn câu thơ tiếp theo người và cảnh mới thực sự quýn quýt, hòa điệu cùng nhau:

        “ta muốn thâu trong một cái hôn nhiềuvà non nước, và cỏ cây và cỏ rạng”

        không chỉ là cảm giác, xúc giác nhà thơ dùng cả vị giác để lột tảt cái đam mê tột độ của mình. nhà thơ dùng “Cái Hôn Nhiều” ể Thưởng thức cảnh vật ể Thu vào lòng hết hương vị của cỏ cây, hơi thở của number vị của cỏ cây, hơi thở củ

        nhưng với một tâm hồn đầy thi vị và nhạy cảm như xuân diệu thì điều đó đâu là đủ để thỏa mãn ông. Đã tận hưởng thì el phải tận hưởng cho kì hết, cho thỏa cái thú vui lãng mạn. bởi thế mà suy nghĩ cũng biến thành ý thơ:

        “cho chếnh choáng mùi thơm, cho đã đầy ánh sángcho no nê thanh sắc của thời tươi”

        tình cảm của nhà thơ đến đây đã dâng lên đến tột độ. Xuân diệu như muốn ôm, muốn riết cho hết và mUốn Say muốn thu với tạo Hóa ể ượ ược cảm nhận những dư vị ngọt ngào, ểc ang sáng và thanh sắc ờc ờ tâm hồn nhà thơ như được tắm táp hả hê, thỏa thê, trọn vẹn, sung mãn với âm thanh, mùi vị, ánh sáng, hương vị rạo rờc>

        trong niềm hưng phấn tột độ ấy, nhà thơ bất chợt buông một dấu chấm lửng:

        “hỡi xuân hồng ta muốn cắn vào ngươi”

        nhà thơ nhận ra mùa xuân, tuổi trẻ giống như một trái chín ỏ ỏ mọng, căng tràn, quyến rũ, ngọt ngào, và ầy hến ẫnh “can”. càng say mê quấn quýt với thiên nhiên xuân diệu lại càng sợ thiên nhiên biến mất và càng sợ mất lại càng mãnh liệt ược là,ữc là,uữc là,uữ c ử gi

        với cach sửng ý thth theo cấp ộ tăn tiến, sửng từ ngữ mạnh bạo, giàu sức gợi sức tảt hợp với nhịp đu hồi ởi, vập, gic giã đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ bộ và mới mẻ của xuân diệu. với ông thiên nhiên ẹp nhất vào mùa xuân cũng giống như ời người ẹp nhất là tuổi trẻ, tuổi trẻ ược tô vẽi tìu linh. With người sống là pHải biết trân trọng từng giây phút đáng giá ược sống ừng ể ể ến khi chực trào mất đi mới thấy qualk báu, thấy hối tiếc và ớn đu. NHịP Tim Và nỗi Lòng Trìn Trở Của tac giả đã ược gửi gắm vào từng câu từng chữ và từng ý trong bài thơ, trở thành quan niệm sống fic ý nghĩa và sức lan tỏa lâu lâu bền.

        phân tích đoạn cuối bài vội vàng – mẫu 12

        xuân diệu là cái tên không hề xa lạ trong văn đàn việt nam. Ông được mệnh danh là “nhà thơ mới nhất trong các nhà thơ mới”. thơ của ông mang màu sắc tươi mới, tràn trề sức sống và chứa đựng khát khao mãnh liệt được tận hưởng cuộc đời. tình yêu cái đẹp và yêu cuộc sống của ông được thể hiện vô cùng sâu sắc qua trong bài thơ “vội vàng”. Đặc biệt là khổ thơ thứ ba của tác phẩm với khát vọng tận hưởng mãnh liệt.

        hồn thơ xuân diệu cực kỳ nhạy cảm với những bước đi của thời gian. bởi thời gian một đi sẽ không trở lại nên trong suy nghĩ của với xuân diệu, khoảng thời gian ẹp ẽẽ và đáng sống nhất là tumi trẻi ớam mê và tình yêu ắm. tuổi trẻ tràn trề sức sống và rực cháy những hoài bão, sống và cống hiến hết mình. tuổi trẻ đẹp nhưng ngắn ngủi và trôi mau. có lẽ vì vậy mà xuân diệu luôn sống vội vàng, có phần gấp gáp và luôn yêu say đắm.

        nếu ở những khổ thơ trước, xuân diệu giãi bày tâm sự về tình yêu mãnh liệt và nỗi nuối tiếc chia lìa thì ế đ n hİa>

        “mau đi thôi! mùa chưa ngả chiều hôm”

        cụm từ “mau đi thôi” vang lên như một lời thúc giục. tác giả nhận ra ella vẫn còn kịp để yêu và sống trọn vẹn tuổi xuân, với những gì đẹp đẽ nhất. “mùa chưa ngả chiều hôm” tức là xuân vẫn còn đó, giọng điệu nồng nhiệt, thiết tha theo cảm xúc ấy cũng vui tươi trở lại. dấu chấm que đặt giữa câu càng nhấn mạnh thêm cảm xúc hối hả đang trào dâng trong lòng người thi sĩ.

        xuân diệu vẫn ý thức được thời gian đang chảy trôi không ngừng, tuổi trẻ chưa hết nhưng chắc chắn nó sẽ biến mất. phải khẩn trương và nhanh hơn nếu không muốn bản thân rơi phải hối hận khi thời gian qua đi. Đây là quan niệm sống vô cùng mới mẻ, thể hiện khát khao muốn sống và tận hưởng hết mình của with người. nhà thơ vội vàng muốn sống, muốn chiến thắng cả dòng chảy của thời gian.

        “ta muốn ômcả sựng đang bắt ầu mơn mởnta muốn riết mây ưa và gó lượnta muốn Say canh bướm với tình yêuta muốn thong một cai hôn nhiềuv. Non nước, v.

        cụm từ “ta muốn” được nhắc lại nhiều lần liên tiếp khiến nhịp thơ bỗng nhanh hơn, dồn dập hơn. nó thể hiện khát khao mãnh liệt của nhà thơ, muốn ôm trọn vào lòng vẻ đẹp của thiên nhiên, ôm cả vũ trụ, cả mùa xuân đ. “tôi” đến đây đã chuyển hóa thành “ta”. cái tôi cá nhân đã hòa chung với cái ta chung cộng đồng. khát khao cháy bỏng kia không phải của riêng ai mà là của tất cả mọi người. nó thôi thúc, gịuc giã những ai đang mang trong mình sức sống của tuổi trẻ.

        với một trai tim xanh non Biếc rờn, Thiên nhiên và sựng mà xuân diệu khát khao là thiên nhiên giữa thời tươi, là sựng mới bắt ầu mơn mởn mởn mởn. sự vội vàng đến đây ngày càng trở nên rõ ràng. hàng loạt động từ mạnh theo trình tự tăng tiến xuất hiện trong các dòng thơ: “ôm”, “riết”, “say”, “thâu”, “cắn”.

        nhà thơ muốn ôm sự sống bắt đầu chớm nở. siết chặt vào lòng để níu giữ bước chân chuyển dịch thời gian “mây đưa gió lượn”. Đắm say trong sự ngọt ngào, nồng cháy của tình yêu đất trời “cánh bướm với tình yêu”.

        Đặc biệt, nhà thơ muốn dùng cả vị giác để lột tảt hết khát khao tột độ của mình. “thâu trong những xái hôn nhiều” để thưởng thức trọn vẹn hương vị và hơi thở của thiên nhiên, của vạn vật. tất cả cùng truyền cho người đọc dòng cảm xúc hăm hở cuồng nhiệt của một tâm hồn say tình đắm đuối.

        xuân diệu muốn tận hưởng mọi thứ:

        “cho chếnh choáng mùi thơm, cho đã đầy ánh sángcho no nê thanh sắc của thời tươi”

        điệp từ “cho” liên tiếp kết hợp với tíh từ “no nê, chếnh chánge t°t°t. thiên nhiên, cuộc sống. sự cộng hưởng của điệp từ “và” tạo hình ảnh rộng lớn, bao quát như khao khát muốn ôm trọn tất cả của nhà>thơ.

        lời yêu cháy bỏng đã không thể kìm nén mà vang lên đầy tha thiết:

        “- hỡi xuân hồng, ta muốn cắn vào ngươi !”

        Động từ “cắn” ở câu thơ cuối đồng thời khép lại bài thơ chính là điểm nhấn ấn tượng nhất của cả bài. xúc giác, khứu giác hay vị giác cũng không đủ để tận hưởng. nhà thơ muốn dùng hành động táo bạo mạnh mẽ hơn để chiếm hữu tối đa vẻ đẹp của mùa xuân, của cuộc đời. nhà thơ muốn chạm vào nhiều hơn, muốn nuốt trọn hương sắc của đất trời không cho nó biến mất.

        có thể nói, với cách sử dụng ý thơ theo cấp độ tăng tiến. cách sử dụng từ ngữ mạnh bạo, giàu sức gợi kết hợp với nhịp thơ biến hóa vui tươi, vồ vập, giục giã. Đoạn thơ thứ 3 trong bài thơ “vội vàng” đã diễn tả chân thực quan niệm nhân sinh tiến bộ và mới mẻ của xuân diệu. không chỉ bộc lộ cái tôi khát khao mãnh liệt sống, tận hưởng. nhà thơ còn muốn gửi gắm tới mọi người thông điệp nhân sinh ý nghĩa. sống phải biết trân trọng thời gian, sống phải biết tận hưởng, yêu hết mình và cũng phải hiến dâng hết mình.

        với những giá trị đó, đoạn thơ nói riêng, bài thơ “vội vàng” nói chung đã thể hiện thái độ sống vô cùng tích cực. Ồng thời giúp người ọc cảm nhận ược tâm hồn xuân diệu, một hồn thơ yêu ời, giàu xúc cảm và có nhân sinh quan tiến bộ cu v.ộộ

        phân tích đoạn cuối bài vội vàng – mẫu 13

        thơ mới vẫn luôn được xem là sự nổi loạn bằng thơ phá vỡ đi những quan niệm truyền thống về nhân sinh và nghệ thuật. các nhà thơ mới đã khước từ mọi khuôn mẫu truyền thống, từ hình ảnh ước lệ chuyển sang hình ảnh của ời thường, từ nhịp thơ bị bữc trong th sơnểnểnểnểnển ịnểnển ịnểnển ịnểnển ịnểnển ịnểnển ịnểnển ịts ịts ịts ịts ịts ịts ịt. kiểu cách chuyển sang ngôn ngữ bình dị. nhưng cốt liqui cho những thay ổi ấy chynh là ể bộc lộ cai nhu cầu ược thành thực với bản thân mình, thành thực với nỗi lòng mình với cả hệ mình. và xuân diệu – “nhà thơ mới nhất của phong trào thơ mới” cũng không nằm ngoài điều ấy. xuân diệu đã lý giải và gửi gắm nỗi niềm ấy trong bài thơ vội vàng, đặc biệt là khổ cuối của bài thơ.

        nếu ở hai khổ ầu đó là sự phát hiện về bức tranh thiên ường nơi trần thế và sự vỡ lẽ về quy luật của ủa thì th. Đó là sự vội vàng, sự mãnh liệt của một khát khao nồng cháy

        “ta muốn ômcả sự sống mới bắt ầu mơn mởnta

        bài thơ mở đầu bằng khúc hát “tôi muốn” thì giờ đây khúc hát ấy lại chuyển thành “ta muốn”. nhịp thơ vang lên như tiếng lòng của nhà thơ đầy giục giã. nó hiện ra trong những làn sóng ngôn ngữ đan chéo vào nhau của điệp khúc “ta muốn”. câu thơ “ta muốn ôm” chỉ có ba chữ nhưng lại được đặt ở vị trí đặc biệt – giữa dòng thơ. khi phân tích khổ thơ cuối bài vội vàng, thấy dường như đó chính là hình ảnh một cai tôi ầy tham vọng ứng giữa trời ất dang rộng vòng tay ô từ cái tôi đã trở thành cái ta. Đây dường như là một lời khẳng định bản thân mạnh mẽ mãnh liệt

        “ta là một là riêng là thứ nhấtkhông có chi bè bạn nỗi cùng ta”

        (hy mã lạp sơn – xuân diệu)

        thiên nhiên vũ trụng lớn bao la, Thi nhân dường như cũng mởNg chiều kích của mình ể có cr thu thu sau bao ớn đau, tuyệt v vọng ọ ý ý ọ ọ ọ ọ xuân, câu thơ như thu vén lại những ước mơ để đúng lúc bùng lên mãnh liệt. Ước muốn ấy vẫn vẹn nguyên nhưng ở những dòng này ước muốn ấy được cụ thể hóa. khi phân tích khổ thơ cuối bài vội vàng, ta nhận thấy đó không còn những khát khao trái ngược với quy luật của tự nhii mà là nhữc “Ự ưrhii mà là nhữc” “thâu trong một cái hôn nhiều”.

        Điệp ngữ “ta muốn” được lặp lại với mật độ dày đặc, mỗi lần lặp lại là một lần trạng thái mạnh Đó là hình ảnh một with người với tầm vóc lớn lao đang ứng giữa cõi trần mởng vòng tay ểể ôm trọn những cảnh sắc quyến rũ của cuhc ời. tư lớn lao và tâm thế khát khao ấy chính là hình tượng của chủ thể trữ tình và mạch cảm xúc chủ đạo. phân tích khổ thơ cuối bài vội vàng, ta nhận ra đó là cái tôi ham sống, ham hưởng thụ và khát khao hưởng thụ trọn vẹn. các động từ mạnh được sử dụng như “ôm”, “riết”, “say”, “thâu”, “cắn”.

        tac giả muốn ôm nhưng không phải là một sựng riêng lẻ mà là cả một sự thuhóm, ôm trọn chiếm lĩnh ến tham lam khhadng muốn bỏ sot bất kỳng sắc n. niềm khát khao hướng đến cuộc sống trong trạng thái mới nhất, non tơ nhất và tràn đầy sự sống. “mây đưa”, “gió lượn” vốn chuyển động khó nắm bắt nhưng trong cái nhìn của xuân diệu, ông cũng muốn thau hết cả gió mây vào tìhìn.

        không chỉ tận hưởng thiên nhiên mà xuân diệu còn muốn tận hưởng cả tình yêu. Đời người đẹp nhất là tuổi trẻ mà tuổi trẻ đẹp nhất đáng nhớ nhất là tình yêu. chính vì lẽ đó là tình yêu luôn trở thành một nỗi niềm day dứt của xuân diệu

        “There is sat đôi đầu! hãy kề đôi ngực!hãy trộn nhau đôi mái tóc ngắn dài!những cánh tay! hãy quấn riết đôi vai!hãy dâng cả tình yêu lên sóng mắt!hãy khăng khít những cặp môi gắn chặtcho anh nghe đôi hàm ngọc của răng”

        (xa cách – xuân diệu)

        từ tình yêu tha thiết để rồi tất cả tổng kết trong “một cái hôn nhiều” của tình yêu. Đó không đơn thuần là tình yêu đôi lứa mà hiểu rộng ra đó là tình yêu của cuộc sống. mà cái hôn là biểu hiện cao nhất gắn kết nhất của tình yêu.

        trong dòng thơ “và non nước, và cây, và cỏ rạng”, từ “và” được lặp lại ba lần có vẻ như dư thừa. nhưng thực chất đây chính là một dụng ý nghệ thuật của thi nhân. nhà thơ như đang liệt kê, không muốn bỏ sót thanh sắc nào của cuộc sống. Đó là một giọng điệu tươi vui sôi nổi, mang đậm sắc thái riêng của xuân diệu, cho thấy cái nguồn sống ấy đang trào mô liâng

        phân tích khổ thơ cuối bài vội vàng để thấy những khát khao ấy xuất phát từ một trái tim nhiệt thành trước cuộc đời. tác giả muốn ôm hết mọi thứ bởi

        “cho chếnh choáng mùi hương, cho đã đầy ánh sángcho no nê thanh sắc của thời tươi”

        Điệp từ “cho” kết hợp với phép liệt kê cho thấy rõ mục đích của những khát khao mãnh liệt ấy. hương đã đầy tràn ngập khắp không gian, ánh sáng cũng phủ đầy trời đất, thanh sắc cũng đã hiện lên rực rỡ. với xuân diệu, thời gian không được phân định thành bốn mùa xuân – hạ – jue – đông mà dường như chỉ được phân định hai mùh. Đó là mùa của thời tươi và của thời không tươi.

        thời tươi đó với ông là khoảng thời gian rạo rực của tình yêu và tuổi trẻ. mất đi tình yêu, mất đi tuổi trẻ thì mọi thứ cũng trở nên vô nghĩa. ta không thể tắt nắng hay buộc gió, không thể can dự vào quy luật của tạo hóa, không thể cất giữ mãi hương sắc cuộc Ỻi, cũi gểh. phân tích khổ thơ cuối bài vội vàng ể thấy đó là những cảm xúc thẩm mỹ của một trái tim yêu ời, khát khao sống ến cột cột

        trong nhiều điều không thể ấy, điều duy nhất ta có thể là tự lựa chọn cách sống cho mình. phân tích khổ thơ cuối bài vội vàng để thấy nhà thơ đã lựa chọn cho minh cách sống vội vàng, sống tận hưởng và tận hiến. nhà thơ giục giã mọi người phải nhanh lên pHải vội vàng lên không phải ểể chạy đua với cuộc sống xô bồ mà vội vàng ể tận hưởng hương sắc. Đó là lý do mà xuân diệu không thoát lên tiên như thế lữ

        “dáng yêu kiều tha thướt khách giai nhân; ánh tưng bừng linh hoạt nắng trời xuân; vẻ sầu muộn âm thầm ngày mưa gió; cảnh vĩ ại, sóng nghiêng trời, </phá, </p.

        (cây đàn muôn điệu – thế lữ)

        there is tiếc nuối khung cảnh quá khứ như chế lan viên

        “ai đâu trở lại mùa thu trướcnhặt lấy cho tôi những lá vàng?với của hoa tươi, muôn cánh rãvề đây, đem chắn nẻo sang!” xup> .

        (xuân – chế lan viên)

        mà xuân diệu hòa nhập vào cuộc đời

        “không muốn đi, mãi mãi ở vườn trầnchân hóa rễ để hút mùa dưới đất”

        (thanh niên – xuân diệu)

        mọi thứ như đã tràn đầy trong tâm hồn thi nhân, để rồi cuối cùng thốt lên thành một lời yêu cháy bỏng:

        “¡hỡi xuân hồng, ta muốn cắn vào ngươi!”

        câu thơ mang tính khái quát về sự sống, nhà thơ bày ra trước mắt một bức tranh cuộc đời tuyệt đẹp tuyệt mỹ. trong bức tranh ấy, cảnh vật phong phú biến đổi vô cùng. khi đầy biến ảo vô hình như mây gió, khi lại cụ thể hữu hình với cây cỏ. nếu trong thơ hàn mặc tử đó là một mùa xuân chín đầy huyền ảo mơ hồ

        “khách xa gặp lúc mùa xuân chín,lòng trí bâng khuâng sực nhớ làng:- “chị ấy, năm nay còn gánh thócdọc bờ sông trắng nắng chang chang?”

        (mùa xuân chín – hàn mặc tử)

        thì xuân diệu lại tìm đến mùa “xuân hồng” rực rỡ tươi đẹp của đất trời. xuân diệu đã biến cái vô hình của mùa xuân thành cái hữu hình mang đầy tính hình thể – đôi môi. mùa xuân ấy không chỉ là mùa xuân mang tính phân định của thời gian bốn mùa mà trở thành “xuân hồng” tươi thắm, ngọt ngào đầy

        dưới ngòi bút của thi nhân, trong cặp mắt “xanh non, biếc rờn”, thiên nhiên hiện lên rõ rệt đầy sức sống. Màu Xuân NHư đôi Môi, ửng Hồng như đôi Má người Thiếu nữ đang ộ xuân thì, tràn ầy nhựa sống trinh nguyên mang một chút rạo rực hơi thở của tình yêu. mùa xuân như một người tình đầy quyến rũ của thi nhân. vì thế đã dẫn đến một khát khao tạo bạo nhưng không kém phần đáng yêu duyên dáng của một tâm hồn non trẻ – “muốn cƯn vài”.

        một sự chuyển ổi cảm giác tinh tế không chỉ gợi ược sức sống mà còn gợi ược cả cháy khao rực cháy hối hả cuốn qualk Tong tâm hồn thi nhân. with người đã trở thành chuẩn mực cho vẻ đẹp của with người. Đây là cả một sự đổi mới không chỉ về thi pháp mà cả về quan niệm nhân sinh. with người vươn lên, giải phóng mọi cảm xúc, bức khỏi mọi giới hạn. nỗi niềm ấy vì vậy được thể hiện trong thơ ca chân thật nhất, tựa như tiếng nói của tâm hồn. phân tích khổ thơ cuki bài vội vàng, người ọc nhận thy đy là một điều rất mới mẻ trong thơ của xuân diệu nói rii rilg và hong Ừi ttrà.

        phân tích khổ thơ cuối bài vội vàng, ta thấy xuân diệu đã sử dụng một hệ thống hình ảnh, từ ngữ phong phú với nhiều động từ và tính từ mạnh được kết hợp hiệu quả để nhấn mạnh sắc thái tận hưởng cuộc sing tươi vui. Hệ thống điệp từ, điệp ngữ ược sử dụng theo cấp ộ tăng tiến đã tạo nhịp điệu cuốn qualk dồn dập nhanh chong muốn thu Tom cả sựng vôn Trong t.

        mạch thơ có sự kết hợp nhuần nhị giữa mạch cảm xúc và mạch luân lý. xuân diệu không thể hiện quan điểm triết học một cách khô khan mà thể hiện nó bằng những lời thơ nhẹ nhàng say đắm. Với xuân diệu, sống vội vàng là pHải sống bằng tất cả cường ộ ộ mãnh liệt, sống hết mình ể ển hưởng cuộc sống một cach trọn vẹnh phúc nhất. bài thơ đã thể hiện một quan niệm nhân sinh mới mẻ, cao cả của xuân diệu. phân tích khổ thơ cuối bài vội vàng nói riêng hade toàn tứ thơ nói chung ểy Thy tac phẩm này là te tiêu biểu cho ý thc ca nhân vừa ậm chất th ơm ch, thếtm, thếtm, thếtm, thếtm, thếtm, thếtm, thếtm, thếtm. /p>

        toàn bộ bài thơ là một khúc ca say đắm yêu đời mà khúc cả nổi bật nhất, say đắm nhất chính là khúc cuối. khúc ca vừa rạo rực vừa đằm thắm. Đoạn cuối như một khúc vĩ thanh kết lại bài thơ. Chynh vì vậy, tứ thơ tuy đã kết thúc nhưng vẫn ể lại dư ba trong lòng người ọc vềt một trai tim yêu ời, một triết lý sống ộc đao mà vội vội ất. những tưởng vội vàng là một lối sống tiêu cực nhưng càng đi sâu vào tìm hiểu ta thấy đó là một khát khao giao cảm với đ.

        phân tích đoạn cuối bài vội vàng – mẫu 14

        xuân diệu người ược mệnh danh là một trong ba ỉnh cao của phong trào thơ mới giai đoạn 1932-1941, c cùng với hai người bạn khonc là nguyễn bínnh và hà hàn hàn mặc tửc tửc tửc tửc tửc tửc. nếu như nguyễn bính thường thiết tha với những bức tranh quê giản dịn sơ, với những vần thơ “mùa”, còn hàn mặc tửn rộn với nhnn thơ thồ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ xuân diệu lại mang đến cho độc giả những cảm nhận hoàn toàn khác biệt. Đó là một hồn thơ rất ỗi nồng nàn, ắm say và tha thiết với cuộc sống, với tình yêu vô ngần, người bộc lộ cai “tôi” của mình một cach mạnh mẽnh mẽng nhi từ tình yêu với thiên nhiên, với mùa xuân hay nỗi khát khao với tuổi trẻ người ta ều nhìn ra một cái gì đó rột ằm, strung lúc đt ộm, s. . vội vàng có thể xem là ỉnh cao, là bài thơ xuất sắc nhất trong sự nghiệp sáng tác của xuân diệu và cũng là tác phẩm đáng chú ýt trong m. Ặc biệt ở 9 câu thơ cuối chynh là kết quảa sự nhận thức vềng triết lý về mùa xuân, tổi trẻ, tình yêu và cả quy luật tuần hoàn của thời tạ tất cả đã trở thành lời giục giã, ý niệm hành động cổ vũ từng con người hãy sống và tận hưởng khi còn có thể.

        ngay sau khi phát hiện ra những quy liật lạnh lùng và tàn nhẫn của thời gian, của tạo Hóa “không choc dài thời trẻa của nhân gian”, xu âu ân ân ức ảc ảc ảc giải pháp để tận hưởng cuộc đời trong 9 câu thơ cuối bài.

        “ta muốn ômcả sựng mới bắt ầu mơn mởn; ta mue ,cho chếnh choáng mùi thơm, cho đã đầy ánh sángcho no nê thanh sắc của thời tươi;- hỡi xuân hồng, ta muốn cắn vào ngươi!”

        sự trôi chảy và vận ộng hối hả không ngừng nghỉ của cup sống là nỗi đau lớn nhất của ời của xuân diệu, bởi ối vớt một with ng kha khahá this biến của mùa xuân cũng như tuổi trẻ chính là điều mà người thi sĩ khó có thể chấp nhận. tuy nhiên một người yêu đời và ham sống như xuân diệu cũng chẳng bao giờ chịu bất lực trước trái ngang của tạo hóa, người đã cố gắng tìm cho mình một giải pháp để chiến thắng được cái dòng chảy lạnh lùng của thời gian. NếU NHư Trong Phần Mở ầu Bài Thơ Xuân diệu chọn cach liều lĩnh, táo bạo chặn ứng bước đi của thời bằng việc “tắt nắng”, “Buộc gió” ểu gi ữ tuy nhiên cái “tôi” ngông cuồng đó của tác giả đã không đủ khả thi để ngăn chặn bước đi đầy quyền năng của tạo hóa, đặc biệt là sau những nhận thức về triết lý nhân sinh cũng như quy luật của thời gian thì xuân diệu đã có những sáng tạo mới, giải pháp mới.

        trong 9 câu thơ cuối bài tác giả đã tinh tế trong việc thay ổi ại từ xưng hô tô “tôi” sang “ta”, đy cũng là một cách cách nami ạ Ẻạ ạ, ạ Ẻạ ạ, ạ Ẻạ ạ, ạ Ẻạ ạ, ạ Ẻạ ạ, ạ Ẻạ ạ, th hi ạ, thhi ạ, thhi ạ, thhi ạ ạ, thhi ạ ạ, thhi ạ ạ, thmim ạ, thmim ạ, thmim ạ, thmim ạ, thm. thể hiện sự nhận thức của tac giả vềc vệc chuyển từ cai “tôi” ca nhân ích kỷ sag hòa hợp ược với cai “ta” chung, cai mong mut mue của nhiều người ủng ộng Mong muốn của của xuân diệu đã trở thành mong mUốn của tất cả mọi người, và đó là một mang muốn có tính khả thi, mà mỗi chúsg ta ều cóc thể cần thực hiệc hi. Bên cạnh đó ể bộc lộ khao khát, mong muốn của mình xuân diệu đã sử dụng một loạt các ộng từ mạnh như “ầm”, “riết”, “say”, “thâu”, “cắn” cấn “cấn” khát khao được tận hưởng vẻ đẹp của cuộc đời bằng tất cả những giác quan mà mình có, đây là một giải pháp rất tích cực và những động từ mạnh được nêu trên chính là sự cụ thể hóa của giải pháp tích cực sí. một cai ôm trọn nhẹ nhàng, ến một cai ôm thật chặt chẽ, rồi ến sự hòa quyện, say mê trong việc “say”, “thu”, how fourth của sựng thông qua một ngụm “cắn” mạnh mạnh mạnh mạnh mạnh . CHỉ Có thể làm những nhiệm vụ thông thường ể tận hưởng một cach tràn trề, Sung sướng cai mùa xuân tuyệt ời ời ời ời ời ời ời ời ời ời ời ời ời ời ờ ang ang ang ang ang ang ang ang ang ang ang ang ang ang ang ang

        và xuân diệu không chỉ chọn rach chung ta những ộng từ mạnh mẽ, bộc lộ nềm khao khát thúc giục, mà ở sau mắi ộng từ ấy tac giả còn sắc Theêm nh ở ộ ộ ặ ng ặ ng ặ ng ặ ng ặ ng ặ ng ặ ng ặ ng ặ ng ặ ng ặ ặ ặ ộ ột. bàn tiệc đầy đủ cao lương, mỹ vị tuyệt vời của cuộc sống. người muốn ôm “cả sựng mới bắt ầu mơn mởn”, muốn “riết” chặt lấy những mây ưa và gioó lượn ầy tự do, hương sắc, lại cũng muốn sưa trong nhữnh ờth, ng tình yêu đôi lứa. và khi có tình yêu rồi thi sĩ bất chợt muốn có nhiều hơn muốn thu tó trọn vẹn vào lòng bàn tay, vào tâm khảm bằng một cái mosn. đủ. Xuân diệu ứng trước sự căng tràn sức sống của mùa xuân, người cũng kìm lòng không ặng mà “cắn” lấy một ngụm, ể hoàn toàn ược thưởng thức ccón vịt. Và khi ứng trước bàn tiệc cuộc ời với ủ ủ món mỹ vị từ mùa xuân, từ tình yêu xuân diệu cũng lại giống như một kẻ “qu. Là muôn đá nam châm”, tất cảt cảt cảt cảt cảt cảt cả thi nhân, không biết phải hướng vào đâu để tận hưởng cho hết sự tuyệt vời đang buổi sung túc ấy.

        bên cạnh đó điểm ặc sắc của đoạn thơ này còn nằm ở việc tac giả sửng dụng nhiều các liên từ “và”, “chỉ trong ba ý thơ” và non nước và c ỏng/rạng/rạng/rạng/rạng cho đã đầy ánh sáng/cho no nê thanh sắc của thời tươi”. nếu như trong thơ trung đại thì đây là một điều tối kỵ trong thi ca, tuy nhiên đối với xuân diệu thì đó lại là một scón công. việc lặp các liên từ đem ến cho ộc giả một cảm nhận về sự đa dạng, phong phúú ảt ảt ảt ảt ảt ảt ảt ảt ảt ảt ảt ảt ảt ảt ảt ảt ảt ảt ảt ảt ảt ảt ắt ầt ầ. xuân diệu phải liên tục gọi tên mà vẫn không thể kể hết. MộT loạt các tíh từ lay “chếnh choánge”, “đã ầy”, “no nê” lại diễn tả sự thỏa mé tột cùng khi tac giả căng mởt tất cả các giác quan ể Mà đôi lúc người ta cr tểng tượng ra xuân diệu như một chú nGO “Tham Lam” đang says sưa, ngây ngất, lảO ảO TRONG CHYNH VườN HOA ậM THANH, ậM SắC MANG Tên CUộC ờC ờC ờC ờC ờC ờC ờC

        cuối cùng sau tất cả những mong muốn mạnh mẽ, nồng nhiệt của mình xuân diệu đã chốt bài thơ bằng câu “hỡi xuân hồn vo ta mung!” tất cả những vẻ đẹp của mùa xuân đã được tác giả gói lại bằng một lời gọi thật nồng nàn, cháy bỏng “hỡi xuân hồng”, ở đâu mùa xuân đã không còn là một cái gì đó trừu tượng nữa mà nó trở thành một thực thể có màu sắc, có hình dạng, tựa như một người bạn mà tác giả cất tiếng gọi. sự tinh tế trong việc chuyển ổi cảm giác từ mùa xuân vônh sag “xuân hồng” hữu hình, tựa như một trai đào chyn mọng nước, thôi thuc tac gi ả ộ ắ ắ ắ ắ ắ ắ ắ ắ ắ ước.

        tóm lại 9 câu thơ cuối bài đó chính là sự thể hi gn giải phap tận hưởng những vẻ ẹp tuyệt vời của mùa xuân cuộc ời – một giải phapp rạc tíc t. AC. hơn ai hết xuân diệu hiểu rõng bản thn mình không thể chặn ứng bước đi của thời gian, của tạo Hóaa ểu cầu lấy vẻ ẹp của mùa ân mãi mãi Chính vì thế người đã cố gắng tìm ra một giải phac khac có tíh khả thi hơn đó chính là nỗ lực sống và tận hưởng gấp nhiều lần cuộc ời vốn cả, tận hưởng bữa tiệc thịnh soạn do tạo hóa ban tặng.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *