Văn mẫu lớp 11: Phân tích 13 câu đầu bài Vội vàng của Xuân Diệu (Dàn ý 17 Mẫu) Phân tích Vội vàng đoạn 1

Trong bài viết này chúng tôi sẽ giúp các bạn tìm hiểu thông tin và kiến thức về Phân tích đoạn đầu bài thơ vội vàng hot nhất hiện nay được bình chọn bởi người dùng

phân tích 13 câu ầu bài vội vàng của xuân diệu mang ến choc các bạn 17 bài văn mẫu siêu hare ạt đi đm cao nhất của các bạn lớp 11. qua đ cá cá cá cá cá cá cá cá cá cá cá cá cá cá cá cá cá cá cá cá cá cá cá cá cá cá cá cá cá cá cá cá cá cá cá cá cá cá cá cá cá cá cá cá cá cá cá cá cá cá cá cá cá cá cá cá cá cá cá cá cá cá cá. ý tham khảo, nắm vững kiến ​​​​thức cơ bản, củng cố kĩ năng viết văn, mở rộng vốn từ để biết cách viết bài văn cho rihng mê

phân tích vội vàng đoạn 1 giúp chúng ta thấy được trái tim nhà thơ yêu cuộc sống mạnh liệt đến nhường nào. qua mỗi hình ảnh, mỗi câu thơ độc đáo cùng dòng cảm xúc dạt dào tuôn chảy, người đọc cũng như đang được mời gọi hãy sống và tận hưởng, hãy cố gắng làm tất cả những gì mình muốn làm và có thể làm để không phí hoài tuổi xuân. vậy dưới đây là 17 bài phân tích 13 câu đầu vội vàng hay nhất, mời các bạn cùng theo dõi.

dàn ý phân tích 13 câu thơ đầu vội vàng

a) mở bài:

– giới thiệu tác giả, tác phẩm:

  • “vội vàng” là một trong những bài thơ xuất sắc nhất thể hiện tình yêu cuộc sống tha thiết, quan niệm nhân sinh mới mẻ di.
  • – Khái quát nội dung 13 câu ầu vội vàng: ước muốn táo bạo c cùng tâm trạng hân hoan chào đón nhưng rồi lại vội vàng và cuống trước sự trôi chảy củy củy củ

    b) thân bài:

    * luận điểm 1: khao khát lưu giữ vẻ đẹp của thiên nhiên

    – Trong thơ ca trung ại ítc di đ đ n di.

    “tôi muốn tắt nắng đicho màu đừng nhạt mấttôi muốn buộc gió lạicho hương đừng bay đi”.

  • “nắng” mùa xuân là ánh sáng rực rỡ, ấm áp và tươi vui, “hương” mùa xuân là nơi tinh hoa của đất trời, của vạn vất,t kất
  • Hành ộng “tắt nắng”, “Buộc gó” là những mong mut dường như không tài nào thực hiện ược bởi lẽ nó đi ngược lại với những quy luật vốn con tự nhivil.

    – xuân diệu muốn ngăn cản bước đi của thời gian để lưu giữ những khoảnh khắc đẹp nhất.

  • in nhng gng gng ểng ển ển nhanh nhanh chng kh. vẻ đẹp tạo hóa vụt mất khỏi tầm tay.

    In i tạo vật.

  • Cũng bởi thế, khao khát này cũng thể hi sự ham sống bồng bột ến ménh liệt và quan niệm về thời gian của ông: khao khát giữ nắng, giữ gió ể tận >

    => Đó là ước muốn bất tử Hóaa cai ẹp, giữ cho cai ẹp tỏa sắc lên hương vì đóa hương sắc cuộc ời tươi thắm, ngọt ngào mà mong manh, ngắi biết bao. có thể nói đằng sau ước muốn phi lí ấy là một tâm hồn yêu người với thái độ trân trọng, nâng niu và gìn giữ.

    * luận điểm 2: bức tranh mùa xuân tuyệt đẹp

    – từ thể thơ 4 chữ, nhà thơ chuyển sag những câu thơ 8 chữ, nhịp thơ như trải tỏ ra, chậm rãi, nhẹ nhàng như nhịp tâm hồn thi sĩ đang hưởng nhng nhng nhng nhng nhữh ấh ấh ấh /p>

    – điệp ngữ “này đây” ược lặp đi lặp lại 5 lần như một lời mời gọi, kết hợp với thủ phap liệt kê, vừa diễn tả sự giàu có, phu bất tận cểt nhi cện cện c ừn c ừ cản cản cản cản cản cản cản cản cản cản cản cản cản cản cản cản cản cản cản cản cản cản cản cản cản cản cản cản cản cản cản cản cản cản cản cản cản cản cản cản c c. hân hoan, vui sướng của tác giả.

    – “này đy” là sự hi hữu của hương sắc cuộc ời, của thiên nhiên trần thế, không phải xa xôi mà gũn gũi ngay trước mắt, không phải ở tệnh ệ .

    – điệp từ “của” lặp lại mang tínnh chất kết nối làm cho bức tranh thiên nhiên tươi ẹp nơi thiên ường trần thế lầt hiện ra, lại thêm phần phú, giàu c.

    – nhà thơ sửng một loạt biện phap tu từ nhân hoá, dùng những danh từc vềc về with người (“Tuần that mật”, “khúc tình if”) ể Miiêu tả tảhiên nhi, v ợtp. “,” Yến anh “ược gọi tên như đôi như lứa khiến chu vườn xuân bỗng ầy mộng mơ, lãng mạn, vườn xuân cũng là vườn y y <vườn tình, vườn ân hạnh

    – tính từ “xanh rì”, “phơ phất” giàu sức gợi tả vẽ nên cảnh thiên nhiên mùa xuân non tơ, tràn đầy sức sống

    => bức traph xuân không chỉc cảnh vật ẹp tươi mà còn tràn ầy angeg và niềm vui, hình ảnh “ang sáng chớp hàng mi” và “thản vui” vôm cùng với xuân diệu mỗi ngày ượ ược tận hưởng sắc hương của vạn vật là một ngày hân hoan vui sướng

    – Thiên nhiên tạo vật Say sưa, rộn ràng, mê mải trao gửi sắc hương, xui khiến lòng người ngất ngây tận hưởng, ể Thi nhân tạo he

    “tháng giêng non như một cặp môi gần”

    • Đây là câu thơ mới mẻ nhất, hiện đại nhất, đã khái quát được sự hấp dẫn của mùa xuân bằng sự so đại nht. nhà thơ cảm thụ thiên nhiên bằng tình lứa đôi, bằng thể xác và tâm hồn.
    • – sự hấp dẫn của thiên nhiên hiện ra trong vẻ đẹp của người tình với “cặp môi gần” căng tràn tươi trẻ, mê đắpů

    • PHÉP Thus Sánh NHư đã ưa cặp môi của người thiếu nữ trở thành trung tâm của vũ trụ, with người trở thành chuẩn mực choc cai ẹp, là thước đo vẻ ẹ ẹ ẹ ẹ ẹ ẹ ẹ
    • “tháng giêng” là một khái niệm thời gian vốn vô hình, nhưng trong phép so sánh vừa táo bạo vừa mang sắc thái bi cảm ấy đ� trẻn trẻu hð.
    • => nhà thơ đ ể hiện quan niệm của mình một cach thật sâu sắc: nếu trong thơ ca trung ại, các thi nhân lấy thiên nhiên ể làm chuẩn mớc cho cai ẹp của with ng ì ì n cho mọi cái đẹp tồn tại trên cuộc đời này, và thiên đường không phải là những chốn thiên thai xa xôi, huyễn hoặc nào đó, mà chính là nơi đây, chính mặt đất trần thế mới là thiên đường của tình yêu, của cái đẹp và của tuổi trẻ.

      * luận điểm 3: tâm trạng của thi sĩ

      – ngay lúc chàng thi sĩ trẻang ngất ngây mê ắm vô cùng trong niềm tận hưởng mật ngọt tình yêu nơi thiên ường trần thế, đang thỏa thuê với với bữi bữa ti cũng chính là lúc thi nhân ngừng lặng với cảm giác “vội vàng một nửa”.

      – câu thơ bị ngắt làm hai, niềm vui không trọn vẹn. bởi xuân diệu nhận ra rằng điều sung sướng ấy ngắn ngủi biết bao. dự cảm mơ hồ về sự mong manh, ngắn ngủi của kiếp người đã khiến cho thi nhân sống vội vàng tận hưởng.

      => hai câu thơ ược xem như hai cai bản lề khep mở tâm trạng vừa vồp ắm say vẻ ẹp của cup cup sống tình yêu vừa là linh cảm bất an, băn kho â sầu củh ơ ơ ơ ơ ơ ơ ơ ơ ơ ơ ơ ơ ơ không trở lại, quả thật xuân diệu là nhà thơ của những cảm quan tinh tế về thời gian.

      c) kết bài

      • khái quát lại nội dung 13 câu thơ đầu vội vàng.
      • nêu cảm nhận của em.
      • ……………..

        archive tải tài liệu để xem thêm dàn ý phân tích đoạn 1

        phân tích vội vàng đoạn 1 – mẫu 1

        mỗi nhà thơ ến với văn đàn ều mang một dấu ấn riêng, mang một cặp mắt mới ểể lưu dấu trong lòng bạn ọc, nếu đí mắt thơ của huy cậng nétkn ệy ệy, th. là cặp mắt xanh non biếc rờn để bao luyến cảnh sắc nhân gian, để đem trái tim và bầu máu nóng của mình mang đến sức cho sến. khổ thơ đầu bài thơ vội vàng đã mang đậm nét hồn ấy.

        “tôi muốn tắt nắng đicho màu đừng nhạt mấttôi muốn buộc gió lạicho hương đừng bay đi.”

        tưởng như hồn thơ dạt dào và tươi trẻ của xuân diệu đã biến câu thơ thành những dòng nhựa sống chảy tràn từng câu chữ, nhưng không chỉ vậy, xuân diệu còn muốn đoạt quyền của tạo hóa để biến trần gian thành một bữa tiệc thắm sắc đượm hương. Ước muốn mãnh liệt này xuất phát từ cái tôi yêu trần thế nồng nàn tha thiết, muốn mang cả bầu thơ túi rượu ể ượn cua c nâng Với xuân diệu, nếu nhân gian chỉ là một bức tranh với những gam màu nhạt nhòa, và những hương sắc nhạt fhai thì đng còn là thếi mà thi nh nh ằng a ướng n. mình để hiến dâng cho nó nữa.

        nếu như ở những dòng thơ mở ầu, là lời tỏ bày ménh liệt ham muốn ược tắt nắng buộc gioó ểể lưu giữ Thanh trần gian thì ến những dòng thơ ti ế tthn ứnt. nhiên như một mâm tiệc mùa xuân khổng lồ, mà còn đưa đến cho người đọc cách cảm nhận mới mẻ về cuộc sống:

        “của ong bướm này đây tuần tháng mậtnày đây hoa của đồng nội xanh rìnày đây lá của cành tơ phơ phấtcủa ong bướm này đây khúc tình si.và này đây ánh sáng chớp hàng mimỗi sáng sớm thần vui hằng gõ cửatháng giêng ngon như một cặp môi hồngtôi sung sướng. nhưng vội vàng một nửatôi không chờ nắng hạ đã hoài xuân”.

        <p lời ca điệu hồn ều như uống phải ánh mắt si tình của thi nhân nên cũng lên hương ầy mặn nồng, biến vườn trẝ xần thàn Nào Là “Tuần that mật, hoa ồng nội xanh rì, cành tơ phơ pHất, khúnc tình yes…” tất cả đan bện, hòa quyện gắn kt ể bức tranh của xuân di di sệy sắy, lance. bức tranh xuân vừa mang màu tươi mới, trẻ trung, lại vừa có những thanh âm đầy trong trẻo, ngọt ngào. Đặc biệt là so sánh táo bạo về tháng giêng như một cặp môi gần là một cách tân táo bạo và đầy mới mẻ của thi nhân. Lấy Cái Hữu Hình ể ể Sonh Với Cái Vô Hình, Lấy Cái Gợi Về Cảm Giác ể Gợi Về Thời Gian, Nhất Là lấy ân, tình tự ể ể gọi về mùa xu xu. hóa ra trong mắt chàng thi sĩ bao luyến nhân gian bằng tình yêu ấy, tất cả cảnh vật nơi nơi ều là tình yêu, ều lçêu Ừu ki. Có một điều làm nên nét riêng này ở xuân diệu đó là, trước xuân diệu các nhà thơ thường chỉy thấy cuộc ời này mang ầy tanh chất buồn thảm thê lương. bà huyện thanh quan ví nó như “cuộc hí trường” biết mấy đau thương, còn nguyễn du gọi nó là những “cuộc bể dâu”. Gần xuân diệu hơn, thế lữ chán ghés thực tại tầm thường mà tìm vềi với chốn thiên thai hạ giới, ểể Say Sưa Trong lời ca điệu nhạc, trong chốn bồng lai. nhưng xuân diệu ở ngay trong đoạn thơ này, với những dòng cảm xúnc nong hổi bao luyến nhân gian, rồi phác họa chung lên tràng viết, đ` chu thy cu ộy ẫy ẫy ẫy ẫy ươy ươy ươy ươy ươy ươy cu. một bữa tiệc trần gian để con người say sưa trong men say của tình tự. cho nên hoài thanh với đánh giá rằng: “xuân diệu đã đốt cảnh bồng lai và xua ai nấy về hạ giới”.

        xuân diệu tưởng như chỉ là một chàng thi sĩyy cảm tinh tế, đem Theo hồn thơ của mình ể Mang nhận ra rằng cuộc đời này đáng sống, hãy biết cách trân trọng cuộc sống trần thế.

        phân tích vội vàng khổ 1 – mẫu 2

        vào những năm 1932 – 1945 ở thế kỉ trước, trên thi đàn văn học việt nam ta dễ dàng bắt gặp những “nhà thơ mới”. họ đi tìm cho mình những lối đi mới, tìm cho mình những cấu tứ mới và phong cách nghệ thuật mới. trong đó, tiêu biểu nhất trong phong trào này phải kể đến nhà thơ xuân diệu. Ông là nhà thơ “mới nhất trong những nhà thơ mới”. xuân diệu được mệnh danh là “ông vua của thơ tình”, là “hoàng tử của tình yêu”. nhà thơ này có cái “tôi” rất riêng biệt, vô cùng cá tính và đầy bản lĩnh. bài thơ “vội vàng” tuy không phải là một bài thơ tình, nhưng nó lại là một tác phẩm nổi trội của phong cách thơ xuân diệu. bài thơ cho ta thấy được những triết lý, quan niệm sống mới mẻ và vẫn đúng cho tới tận ngày nay. 13 câu thơ đầu tác phẩm chính là một bức họa ngập tràn màu sắc dưới ngòi bút tinh tế của tác giả.

        mở đầu bài thơ, xuân diệu viết:

        “tôi muốn tắt nắng đicho màu đừng nhạt mấttôi muốn buộc gió lạicho hương đừng bay đi”

        bốn câu thơ ngũ ngôn kết hợp với phép điệp ngữ, điệp cấu trúc “tôi muốn” đã bày tỏ thật rõ ràng khao khát và mong muốn tác. nói nhà thơ xuân diệu có cái “tôi” cá nhân đầy bản lĩnh quả là không sai. Ông muốn “tắt nắng” để màu sắc cuộc đời không phai đi. Ông muốn “buộc gió” để mùi hương cuộc sống chẳng bay mất. những mong muốn, ước vọng đôi khi thật ngông cuồng và khó tả. tác giả đang muốn thay đổi, níu kéo những quy luật, dòng chảy của thiên nhiên, của tạo hóa. người thanh niên mới vừa đôi mươi ấy, muốn ngưng đọng thời gian, ngưng đọng năm tháng để lưu giữ lại vẻ đạng cho ưp.

        người xưa có câu: “thi trung hữu họa”, vậy nên có thể nói, những câu thơ dài tiếp theo chynh là bức tranh đã ược nhà n thơ vẽnhᙱ. >

        “của ong bướm này đây tuần tháng mậtnày đây hoa của đồng nội xanh rìnày đây lá của cành tơ phơ phấtcủa yến anh nây sin”

        Điệp từ “này đây” được lặp đi lặp lại nhiều lần, tác giả muốn khẳng định cảnh này, vật này chính là một thiên đường trần gian, một thiên đường không phải ở đâu xa mà tồn tại ngay trên mặt đất . Đồng thời, “này đây” cũng giống như một lời mời gọi quyến rũ, thúc giục mọi người mau mau tới đây thưởng thẩn h.Ɵ Bức trap thiên nhiên mà xuân diệu vẽ ra, có màu sắc (xanh rì), có hương vị dùng ể nói tới những loài chim mùa xuân – chim yến, chim oanh – mà còn dùng ể nói về những nam thanh nữ tu, sóng bước bên n nhau đhau đhau. dường như, thiên đường mật ngọt mà xuân diệu đã vẽ nên, chính là một “mảnh vườn tình ái” đầy mơ mộng, ngọt ngào. bởi trong những dòng thơ, vạn vật đều đang say sưa, ngập tràn hạnh phúc, vạn vật đều đã có đôi, có cặp.

        câu thơ tiếp theo mới thật là đẹp đẽ và mới mẻ làm sao:

        “và này đây ánh sáng chớp hàng mi”

        từ xưa tới no, thiên nhiên luôn luôn là chuẩn mực của mọi cái đẹp và rất phổ biến trong thi ca. Ví dụ như trong câu thơ: “pHù dung như diện, liễu như mi”, ý nói tới người with gai có gương mặt ẹp như hoa pHù thung, đôi mắt, đôi mi, Lông Mày ẹp như la liễu. nhưng với xuân diệu, quan điểm của ông hoàn toàn ngược lại. tác giả lấy con người làm biểu tượng, hình mẫu, làm chuẩn mực cho cái đẹp, cho thiên nhiên vạn vật. chưa bao giờ ta lại thấy hình ảnh vầng thái dương dịu dàng và e ấp đến thế. xuân diệu ví ánh sáng mặt trời với đôi hàng mi cong mềm mại, nhẹ nhàng. that’s it!

        và rồi, mỗi ngày của tuổi trẻ, đều là một ngày vui, một ngày hạnh phúc ngập tràn:

        “mỗi buổi sớm thần vui hằng gõ cửatháng giêng ngon như một cặp môi gần”

        có ai lại đi ví thiên nhiên, ví thời gian với con người… nhưng xuân diệu đã làm thế. Đúng là, chỉ có một nhà thơ mới, một nhà thơ chịu ảnh hưởng nhiều từ pHong cach pHương tây mới có có có suy nghĩ mới Mothĺ v độ tuổi xuân thì. Chỉ một từ “ngon” đã bộc lộ hết thảy tâm trạng của xuân diệu với thiên nhiên: ông if mê, ông ắm đuối và khao khát ược tận hưởng, ược n ượNg n.

        hai câu thơ cuối của đoạn thơ vẫn là những dòng tâm trạng của tc giả, nhưng lúc này ông đã chợt nhận ra, chợt nhớ tới quy luật của thời gian, t> t> pt/t/cough

        “tôi sung sướng. nhưng vội vàng một nửatôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân”

        dấu “.” ở giữa câu thơ, chia dòng chữ ra làm đôi: trong một câu thơ, có tới hai luồng cảm xúc. xuân diệu đang sung sướng, hạnh phúc tột độ khi được đắm mình trong thiên nhiên tươi đẹp, tràn đầy sức sống. nhưng rồi ngay lập tức ông đã biết vội vàng, tiếc nuối mùa xuân, tiếc nuối tuổi trẻ. rõ ràng, thời gian vẫn còn chưa đuổi tới, mà tác giả đã lo sợ sự chảy trôi. vậy mới nói, nhà thơ xuân diệu luôn luôn bị ám ảnh bởi bước đi và quy luật của thời gian.

        tóm lại, 13 câu thơ đầu trong bài thơ “vội vàng” của tác giả xuân diệu là những câu thơ tả cảnh đầy lãng mạn và mộng mơ. Đồng thời, qua những câu thơ ấy, ta rút ra được một quan niệm sống mới mẻ: hãy sống vội vàng nhân lúc còn trẻ, còn “xuân”; bởi cuộc sống vô cùng nhiều những thứ tươi đẹp để cho ta nhìn ngắm, hưởng thụ. tuy nhiên, sống vội vàng không có nghĩa là sống cẩu thả, buông lơi; mà hãy sống sao cho xứng đáng với những gì mà cuộc ời ban tặng, hãy có trách nhiệm, biết yêu và tận hưởng từ những đuềuỡ ƣnht ỏ!

        phân tích vội vàng khổ 1 – mẫu 3

        nhà thơ thế lữ đã từng có nhận xét khá tinh tế về xuân diệu: “xuân diệu là một người của đời, một ngưài ở giữa. lầu thơ của ông xây dựng trên đất của một tấm lòng trần gian”. Có thể nói, Xuân diệu đã đem ến cho thơ ca việt nam một “bộ and phục tối tân”, táo bạo, một “cảm hứng dạt dào chưa từng có ở chốn nước non lặng lẽ này”. cứ mỗi ộ xuân về, trai tim non một trong những lời ru yêu đời thấm thía ấy được gửi gắm qua tác phẩm “vội vàng” – một bài thơ tiêu biểu cho phong cách thơ đá xu c đ. cả bài thơ là niềm yêu đời mãnh liệt, lòng ham sống đến bồng bột, cuồng nhiệt. Ến với 13 câu ầu trong “vội vàng”, chún ta sẽyy riqu ược ước muốn táo bạo, kì lạ của thi sĩ và bức tranh xuân – vẻ ẹp thiên ường trên mặt ất.

        Rút ra từp tập “thơ thơ”, vội vàng là thi pHẩm kết tinh vẻ ẹp hồn thơ xuân diệu trước cach mạng that 8.

        tôi muốn tắt nắng đi màu đừng nhạt mấttôi muốn buộc gió lạicho hương đừng bay đi

        câu thơ ngắn, nhịp thơ nhanh liên tiếp các điệp từ, điệp ngữ, điệp cấu trúc, khổ thơ như khúc ca sôi nổi, say m. Muốn tắt nắng, muốn buộc gó ể màu ừng nhạt, hương ừng phai, nghĩa là xuân diệu muốn níu giữ mãi hương thơm sắc thắm, muốn bất tử Hóa vẻ ẹp mùa n. nghĩa là xuân diệu muốn mãi mãi một mùa xuân tuyệt vời. ham muốn, khát vọng của thi sĩ thật vô cùng lãng mạn. phải là một hồn thơ yêu đời ham sống mãnh liệt đến vô bờ mới có những ham muốn bồng bột, táo bạo ấy.

        là một nhà thơ của niềm khát khao giao cảm với ời, say mê cuộc ời bằng một niềm yêu ời ménh liệt, bằng cặp mắt xanh non biếc rờn, ngơ ngơ ngác và ầ and ầ Vẻ ẹP đáng yêu, đáng say ắm của thiên nhiên và cuộc sống with người nơi trần thế mà ẹp nhất, vui nhất, lộng lẫy nhất chynh là mùa xuân tuổt:

        của ong bướm này đây tuần tháng mậtnày đây hoa của đồng nội xanh rìnày đây lá của cành tơ phơ phấtcủa yến anh này đây khúc tình sivà này đây ánh sáng chớp hàng mimỗi buổi sớm thần vui hằng gõ cưatháng giêng ngon như một cặp môi gần!

        từ những câu thơ ngũ ngôn ngắn gọn, khúc thơ bất ngờ chuyển sag những câu thơ tám chữn miền mạch với hàng loạt biện phapt nghệ thuật ặc: đc: đc: đc: đc: đc: Âm điệu thơ sôi nổi, háo hức cuồn cuộn như dòng thác dâng trào. Phep liệt kê và điệp ngữ “này đây” lặp lại liên tiếp trong năm câu thơ vừa gợi cai từng bừng rạo rực của thiên nhii vừa diễn tả nor hân hui sướng ột. Điệu thơ như tiếng rao vu, ngỡ ngàng sung sướng. có cái gì như vội vàng quấn quýt, có cái gì như đắm đuối mê say. nhà thơ như muốn nói trong cử chỉi vội vàng, trong nhịp điệu dồn dập rằng: mọi vẻ ẹp tuyệt vời kì diệu của mùa xuân và sựng là của chung ta đang vò vò vò vò nô nô nô nô nô nô tận hưởng.

        với nhiều người, mùa xuân là mùa tuyệt diệu nhất trong năm. bởi thế có cả một dòng xuân bất tận và quyến rũ trong thơ ca. Có thể kể ra đây “cảnh ngày xuân” Trong truyện kiều (nguyễn du), mùa xuân chín (hàn mặc tử), mưa xuân (nguyễn bính), mùa xuân nho nhỏ hương và rạo rực xuân tình như mảnh vườn xuân trong “vội vàng” của xuân diệu. và cũng hiếm có thi sĩ nào say mê, đắm đuối vẻ đẹp mùa xuân như xuân diệu. Mùa xuân hiện ra với những thảm cỏ biếc rời mơn mởn, la non cành tơ phơt, hoa nõn nà khoe sắc dâng hương, trao mật ngọt NGO bướm ắm says, Ái ANHU Nhau và mỗi sớm ban mai của mùa xuân mới thật lộng lẫy quyến rũ:

        và này đây ánh sáng chớp hàng mimỗi buổi sớm thần vui hằng gõ cửa

        trong trí óc non nớt ngây thơ của trẻ con, bình minh là lúc ông mặt trời thức dậy vén màn mây bước ra nhoẻn miệng cười tươi tươi. With Trong Hình Dung của xuân diệu – nhà thơ lãng mạn mới nhất trong các nhà thơ mới, bình minh là lúc nữ thần mặt trời chong tỉnh dậy sau giấc mộng êm ềm chớp chớp chớp chớp chớp chớp chớp chớp chớp chớp chớp chớp chớp muôn ngàn tia sáng lung linh huyền ảo từ đôi mắt ấy buông tỏa xuống trần gian tưới nhựa sống dào dạt cho muôn loài, trao niềm vui, gõ m vui. thế mới hiểu những khao khát của xuân diệu là đúng:

        “không muốn đi mãi mãi ở vườn trầnchân hóa rễ để hút mùa dưới đất”

        hoặc có khi ông khao khát đến cháy bỏng:

        “tôi kẻ đưa răng bấu mặt trờikẻ đựng trái tim trìu máu đấthai tay chín mong bám vào đời”

        với xuân diệu, mỗi ngày sống là một ngày vui, mỗi mùa xuân là một mùa vui bất tận. không phải đây là lần đầu tiên và duy nhất, vẻ đẹp của ánh sáng hiện ra lộng lẫy và kiêu sa như vậy. trong “trường ca” và “rạo rực”, xuân diệu cũng lấy vẻ đẹp của người thiếu nữ để ví von, so sánh như thế:

        mi của ánh sáng thật dài, tia của ánh sáng thật đẹp

        (trường ca)

        mặt trời vừa mới cưới trời xanhduyên đẹp hôm nay đã tốt lànhson sẻ trời như mười sáu tuổimá hồng phơn phớt lanhp>

        (rạo rực)

        cach cảm nhận vẻ ẹP của lạ như thế này. Thấy thang giêng ẹp, ngày xuân vui chứa chưa bao giờ thấy ai cảm nhận là nogon như xuân diệu. GIÁC, Xúc Giác và bằng cả tâm hồn y y y ời, Kh. độc và lạ gợi nhiều thú vị liên tưởng cho người đọc.tháng giêng ngọt ngào mê đắm như nụ hôn tình ái.

        như một thước phim sống ộng, khúc thơ làm hiện ra trước mắt người ọc một bức tranh xuân vông ộc đáo và lộng lẫy: rộn rã sắc thắm và ngọt ngào men say ái tình. Mùa Xuân Có Khac Nào Một Thiên ường trên mặt ất, rạo rực sức sống, một mảnh vườn tình ái mà vạn vật đang đua nhau khoe sắc dâng hương, ắm đu đu như vậy, ọc những câu thơ mở ầu của “vội vàng”, ta thấy ược phần nào cái yêu ời ến cuồng nhiệt, cái khát sộống ến, b.ống ến quả không sai khi nói ông là nhà thơ lãng mạn mới nhất trong các nhà thơ mới.

        phân tích vội vàng khổ 1 – mẫu 4

        xuân diệu là nhà thơ mới nhất trong các nhà thơ mới với hồn thơ tiêu biểu cho tiếng nói thiết tha, tình yêu cuộc sống, with người và rạo rực khao giao cảm v. thơ xuân diệu tinh tế, gợi cảm, độc đáo trong chất liệu cũng như trong bút pháp thi ca. “Vội Vàng” Không chỉ là thi phẩm ặc sắc nhất trong tập thơ thơ – bài thơ ầu tay xuân diệu dành tặng choc cho thế gian mà còn lài bài thơ bài thơ vừa như một nguồn cảm xúc trào dâng vừa là tuyên ngôn sống của một nhà thơ khao khát yêu đời. 13 câu ầu là đoạn thơ hay nhất thể hiện tình yêu thiết tha, niềm ắm say mãnh liệt của thi nhân với cuộc sống tươi ến trnơ

        với “vội vàng” nhà thơ đã xây lầu thơ giữa vẻ đẹp cuộc đời. bài thơ hấp dẫn người đọc không chỉ bởi sự kết hợp hài hòa, nhuần nhuyễn giữa mạch cảm xúc dồi dào và mạch luận lý sâu sắc trong một giọng điệu sôi nổi, đắm say mà còn mang đến sự trải nghiệm mới mẻ về sự cách tân nghệ thuật độc đáo của một hồn thơ mới xuân diệu.

        mở đầu bài thơ tác giả bày tỏ thái độ oai nghiêm như muốn đoạt quyền tạo hóa.

        Điệp ngữ “tôi muốn” và thể thơ ngũ ngôn với tiết tấu nhanh, mạnh, dứt khoát đã góp phần thể hiện khát khao thiết ệã c li. Đó là ước muốn tắt nắng buộc gió để “màu đừng nhạt mất” để “hương đừng bay đi”. NếU thời gian đi bằng nắng, bằng gioó làm nhạt màu, làm phai hương thì nhà thơn níu giữ thời gian ngưng bước, ể màu sắc và hương thơm còn mãi v v v vớcộc. Đó là ước muốn bất tử Hóaa cai ẹp, giữ cho cai ẹp tỏa sắc lên hương vì đóa hương sắc cuộc ời tươi thắm, ngọt ngào mà mong manh, ngắi biết bao. có thể nói đằng sau ước muốn phi lí ấy là một tâm hồn yêu người với thái độ trân trọng, nâng niu và gìn giữ.

        là một nhà thơ khát khao giao cảm với ời, sự mong mut chiếm lĩnh vẻ ẹp thiên nhiên của nhà thơ pHải chĂng xuất phát từ bức trash thiên nhiên tươ ế ườ ườ ườ ườ ườ ườ ườ ườ ườ ườ ườ ườ ườ ườ ườ ườ ườ p>

        CủA NGO BướM Này đây TUầN THÁNG MậTNàY đY HOA CủA ồNG NộI XANH Rìnày đY Lá CủA Cành Tơ PHơTCủA YếN ANH NàY đY KHHUC TìNH SIVà Này đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ.

        như ngàn lời mời gọi, điệp ngữ “này đây” ược lặp đi lặp lại 5 lần từ ầu ến cuối đoạn thơ trên, vừa diễn tả sự giàu có, phong phú bất tật tậ hoan, vui sướng của tác giả. “Này đây” là sự hiện hữu của hương sắc cuộc ời, của thiên nhiên trần thế, không phải xa xôi mà gần gũi ngay trước mắt, không phải ở kiếp khác, khôn .

        Điệp từ “của” lặp lại khiến câu thơ có vẻ hơi tây và mới lạ. sau từ “của” mang tính chất kết nối ấy bức trap thiên nhiên tươi ẹp nơi thiên ường trần thế lầt hiện ra, vườn xuân cũng là vườn yêu, vườn tình, vườn h. Thiên nhiên tạo vật Say sưa, rộn ràng, mê mải gửi sắc hương, xui khiến lòng người ngất ngây tận hưởng, ể thi nhân tạo Hóa thnh tình nh nh nh n.

        chynh cái nhìn trẻ, cặp mắt xanh non biếc rờn luôn lấy con người làm chuẩn mực của cái ẹp đã tạo nên vẻ ẹp riên trongh xu. tuần tháng mật của yêu thương vội chốc trở thành mùa vui của bướm ong dập dìu, cành xuân đã hóa thành cành tơ phơ phất đầy nhựa sống, tiếng hót say sưa của chim yến, chim oanh trở thành điệu tình si say đắm lòng người và bình minh xuân diễm lệ mang gương mặt của người đẹp kiều diễm với rèm mi ánh sáng.

        bằng tâm hồn phong phú và trí tưởng tượng dồi dào của mình với câu thơ:

        “mỗi buổi sớm, thần vui hằng gõ cửa”

        thi nhân đã tạo ra sự bất ngờ đầy thú vị bởi sự liên tưởng bất ngờ hết sức độc đáo. hình ảnh “thần vui hằng gõ cửa” gợi liên tưởng gần gũi với hình tượng mặt trời Trong thần thoại hy lạp xưa, cũng có thể là vịn mang mang nii ban Ban thặ gian vtr vtr ng đẹp. với xuân diệu mỗi ngày được sống, được chiêm ngưỡng ánh dương, được tận hưởng sắc hương của vạn vạn hà màt và trong niềm hân hoan vui sướng đó ngòi bút của xuân diệu thật sự rất xuất thần, ông đã sáng tạo nên 1 câu thơ tuyệt bút:

        “tháng giêng ngon như một cặp môi gần”

        Đây là câu thơ mới mẻ nhất, hiện đại nhất, đã khái quát được sự hấp dẫn của mùa xuân bằng sự so đại nht. có thể nói, trước xuân diệu, chưa có ai “tỏ tình” với thiên nhiên như vậy. nhà th cảm thụ thiên nhiên bằng tình lứa đôi, bằng thể xác và tâm hồn. sự hấp dẫn của thiên nhiên hiện ra trong vẻ đẹp của người tình với “cặp môi gần” căng tràn tươi trẻ, mê đắm. từ ngon ược thốt lên ầy khát khao, nhục cảm bởi nhà thơ đã huy ộng mọi giác quan: từ từ giác, thính giác, vỺ t giác ến x PHÉP Thus Sánh NHư đã ưa cặp môi của người thiếu nữ trở thành trung tâm của vũ trụ, with người trở thành chuẩn mực cho cai ẹp, là thước đo vẻ ẹp của tạo tạo. “tháng giêng” là một khái niệm thời gian vốn vô hình, nhưng trong phép so sánh vừa táo bạo vừa mang sắc thái bi cảm ấy đã trở nn trung ᧻ph.

        ngay ngay lúc chàng thi sĩ trẻ đang ngất ngây mê ắm vông Trong niềm tận hưởng mật ngọt tình yêu nơi thiên ường trần thế, đang thỏa thieve với với với với vớ cũng chính là lúc thi nhân ngừng lặng với cảm giác “vội vàng một nửa”.

        “tôi sung sướng. nhưng vội vàng một nửa”

        câu thơ bị ngắt làm hai, niềm vui không trọn vẹn. bởi xuân diệu nhận ra rằng điều sung sướng ấy ngắn ngủi biết bao. dự cảm mơ hồ về sự mong manh, ngắn ngủi của kiếp người đã khiến cho thi nhân sống vội vàng tận hưởng.

        “tôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân.”

        hai câu thơ ược xem như hai cai bản lề kHép mở tâm trạng vừa vồp ắm say vẻ ẹp của cuộc sống tình yêu vừa là Linh cảm bất an, băn khouting âu sờu sờu sờu sờu tha tha tha tha tha tha tha tha tha tha tha tha tha tha thi thi thi thi thi thi thi thi thi thi thi thi thi thi thi the trẻ một đi không trở lại, quả thật xuân diệu ệu ᧻ nhà th cảm quan tinh tế về thời gian.

        trong các bài thơ của xuân diệu trước cách mạng thì đây là những vần thơ xuân diệu nhất. BằNG MộT HìNH THứC NGHệ Thuật điêu luyện, sự kết hợp nhuần nhị giữa cảm xúc mong manh và mạch luận lý, giọng điệu say mê, sôi nổi cùng với những sáng sáng tạo ộ qua 13 câu ầu, xuân diệu đã đem ến một thông điệp mang ý nghĩa nhân vĂn tích cực: trong thế gian này ẹp nhất, quyến rũt ất chynh là with người ữ thiên đường chính là cuộc sống tươi đẹp nơi trần thế. vì vậy hãy sống thiết tha yêu, hãy đắm say tận hưởng và tận hiến để mỗi ngày qua đi ta được sống trọn vẹn hàn trong tìcu.

        phân tích 13 câu đầu bài vội vàng – mẫu 5

        phân tích 13 câu thơ ầu bài vội vàng của xuân diệu cho con người ta thấy ược: thời gian là một cái không bao giờ trở lại, ộ m n i v. và đi một cách vội vã, mà con người không thể tự xoay chuyển nó được đó chính là nỗi lòng của xuân diệu muốn nói đến ở. xuân diệu muốn khuyên con người chúng ta không nên để thời gian trôi qua một cách vô ích mà phải biết quý trọng, tôn trọng thời gian.

        mở ầu bài thơ, là một nỗi lòng của chynh tac giả các ộng từt, buộc có thể có thể nói nếu là một ồ vật thì có cr thể with người làm ược, nhưng c. lại đó là hương thơm, là sức sống cái nắng mới của thiên nhiên của đất trời.

        tôi muốn tắt nắng đicho màu đừng nhạt mất;tôi muốn buộc gió lạicho hương đừng bay đi.

        qua bốn câu thơ này, tác giả muốn nhấn mạnh rằng cái mà của thiên nhiên đất trời không bao giờ chúng ta giữ nó lại ợc.ư và nó sẽ mãi đi, liên hoàn như một vòng tuần hoàn. Ở các câu thơ còn lại đó là một bức tranh thiên nhiên và số phận của mỗi with người. ở đây tac giả muốn nói khi sống chung ta pHải biết chiêm ngưỡng vẽ ẹp, cuộc sống của thiên nhiên, ừng ể đó mà kheyg cor chiêm ng nhiên các từ ngữ giàu sức sức pHong pHong phu và số. của các loài động vật nhỏ bé nhưng đủ để con người ta nhìn nhận và đánh giá về cuộc sống muôn màu của thiên nhiên.

        của ong bướm này đy tuần tháng mật; này đy hoa của ồng nội xanh rì; này đây lá của cành tơ phất; của yến anh này đy khúc tình si.v. sớm, thần vui hằng gõ cửa;tháng giêng ngon như một cặp môi gần;tôi sung sướng. nhưng vội vàng một nửa:tôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân.

        bến cạnh khung cảnh của thiên nhiên đó, là sự ra đi của con người cũng không biết là lúc nào. khi vui thì thần cửa đến gõ cửa lúc nào không hay có thể nói sự sống chết của con người phụ thuộc vào số phận vận mờa ng c. như vậy mình không biết cuộc đời của mình ra sao thì hãy cồ gắng chiêm ngưỡng những vẻ đẹp của thiên nhiên. Đừng bao giờ để nó trôi đi một cách vội vã và vô ích.

        qua đoạn thơ này, tác giả muốn nói rằng, with người khi còn trẻ phải biết hưởng thụ, đừng để thời gian bỏ phí đi. bên cạnh đó còn nhấn mạnh khi lớn tuổi rồi thì sự sống chết của chúng ta không biết ra đi vào lúc nào. vì vậy cần phải tôn trọng giá trị của cuộc sống, tôn trọng thời gian.

        phân tích 13 câu đầu bài vội vàng – mẫu 6

        xuân diệu là ông hoàng của tình yêu, dù đó là tình yêu gì đi chăng nữa thì nó vẫn ngọt ngào đầy xúc cảm. Ông còn được đánh giá là nhà thơ mới nhất trong những nhà thơ mới. những sáng tac, những bài thơ của ông đem ến cho người ọc một sự yêu ời, niềm vui vềc cuộc sống và một niềm khao khát cuộc sống ến ménh liệt cmor nhìn mới mẻ. Trong số đó, tiêu biểu cor bài thơ vội vàng là một trong những bài thơ there are thể hiện tưng đáng quý đó của tac giả, và 13 câu ầ những tư tưởng triết lí cũng thế mà được gửi gắm chân thành tự nhiên.

        Để mang niềm yêu cuộc sống đến trào dâng, nhà thơ luôn có cảm xúc vội vàng trước cuộc sống ngắn ngủi. mọi thứ trên ời mang vị ngọt tới nhưng chỉ một lần rồi thôi, ta đu có ủ thời gian cho những quả ngọt đó ƺn mợmến không vội vàng, không chạy tới để ôm trọn những gì đang có thì làm sao mà cảm nhận hết vẻ đẹp của đời. khổ thơ năm chữ duy nhất trong bài thơ khiến giọng điệu gấp gáp giống như một hơi thở hối hả của một con người đúc trmàn. Ại từ mà tác giả xuân diệu đã ặt ở ầu tiên là tôi, chứ không phải “ta” There is a và và cùng với đó là ộng từ “ốnôn” nhà thơ đang thể hi hi hi hi hi hi hi hi hi hi hi hi giấu giếm, cái tôi ầy thách thức, đi ngược lại với th ơi trung ại, rất ít dáthc. Đây cũng chính là một điểm mới của nhà thơ trong nền văn thơ hiện lúc bấy giờ. qua đó thể hiện khát khao mãnh liệt về cuộc sống

        tôi muốn tắt nắng đicho màu đừng nhạt mấttôi muốn buộc gió lạicho hương đừng bay đi.”

        yêu cuộc sống này cho nên mọi thứ tác giả muốn làm đó có thể là tắt nắng đi, buộc gió lại. NHữNG Từ “TắT” BUộC ”ượC Sử DụNG CHO NHữNG đIềU HữU HìnH CầM NắM ượC VậY MÀ TAC GIảI LạI DUEG CHO NHữNG SựT KHôNG BAO GIờ CHÚSG TA COR tac thểy màu vàng của nắng, cảm nhận ược hơi ấm từ nó, gió có thể thổi qua, tap vào mặt, mơn man da thịt, có thấy gió đung ưa bên nhng cành lihi lihnh li ẳg ẳg ẳg ẳg ượg ượg ượg ượg ượg ượg ượg ượ nắng nắm được gió. một điều tưởng chừng như vô lí đó nhưng lại trở thành khát khao của tác giả. c. Cuồng yes, Tham Lam, muốn giữi cho mình và cho ời vẻ ẹp, sựng ở trong tạo vật cả trong nhịp của câu thơ, thể hi ở chỗ câu thơ đang nĂm chững chuyển xuống xuống 8.

        Đây là một chuyển đổi rất đẹp của bài thơ, làm trải ra trước mắt ta bức tranh xuân tuyệt diệu. bốn dòng thơ ấy đầy ắp những tiếng “này đây, vừa trùng điệp vừa biến hoá. những câu thơ gợi ra một con người đang mê man, đắm đuối, cuống quýt trước mùa xuân đang trải ra cuộc đời. Đó không chỉ là một bức tranh xuân, còn là cách để tác giả nói đến cái mê đắm về một mùa xuân của tuổi trẻ, của tình y

        vì vậy, “NGO bướm, yến anh” ược nhắc tới đy, bởi nó gợi ra vẻ lải, tình tứ, và “bướm lả NGO lơi“ gợi ý niệm về mùa xuân và tình y êu. khúc nhạc của tình yêu, của những đôi tình nhân và hơn thế, “của tình si”, gợi nên sự mê đắm. bên cạnh đó, chữ “của” trở đi trở lại được tác giả sử dụng cùng với “này đây” như một cặp không thể tách rời. Đây là cách xuân diệu biểu hiện cảm xúc trước thiên nhiên luôn có sự kết đôi, mọi vật quấn quýt lấy nhau, là của thông không. tất cả đều mang vẻ đẹp của sự trẻ trung và sức sống tròn trịa có đôi có cặp. NHữNG Mĩ Từ ượC Sử DụNG MANG TINH GợI HìnH CAO “HOA Nở” TRRên NềN “XANH Rì” CủA ồNG NộI BAO LA, “Lá” của “Cành tơ” ầy sức trẻc và nhựa sống. mọi thứ đều có cảm giác non tơ, mơn mởn ấy lại được tôn lên trong sự hiệp vần “ tơ phơ phất ” ở sau. cuộc sống hiện ra trong hình ảnh của một vườn địa đàng, trong xúc cảm của một niềm vui trần thế.

        câu thơ thứ chín xuất hiện bằng ba chữ “và này đây”, như thể một người vẫn còn chưa thoả, chưa muốn dừng lại. Đây không còn là những hình sắc cụ thể như “hoa, NGO bướm” mà trừu tượng hơn là ang sáng, niềm vui, thời gian – những hửn khu thw mà xuân diệu gieo vào lòng người còn là những thứ mà con người cần quỽi cần. vẻ đẹp của thiên nhiên chỉ được coi là đẹp khi mang dáng dấp của v đẹp with người. Đó chính là vẻ đẹp của “hàng mi” của một đôi mắt đẹp. nhưng có lẽ nét độc đáo của 13 câu thơ chính là 2 câu thơ mang tính so sánh cao

        tháng giêng ngon như một cặp môi gần.

        hình ảnh so sánh thút thou vị và ầy bất ngờ, thời gian ẹp nhất của mùa xuân lại ược coi như một cặp môi gần, vừa mang ến sự đam mê, sự lôi còn. p>

        dưới con mắt của kẻ si tình, mùa xuân hiện ra thật đẹp, thật gợi cảm. nó còn được tác giả đi liền với từ “ngon” mặc dù không ăn được, không chạm được nhưng lại “ngon”. Mùa xuân như sinh rach with người tận hưởng, cho hạnh phúc ến với with người, thời gian trừu tượng mới trở nên gần gũi, do vậy mùa xuân hi ện lên trong cảm xúc của một tân tân t vẻ đẹp của mùa xuân như đã bị hoàn toàn chiếm hữu.

        hình ảnh so sánh ấy như một người đang đợi chờ, sẵn sàng dâng hiến cho tình yêu. chính vì thế tác giả mới thốt lên nhưng lại chùng xuống và có vẻ tiếc nuối:

        “tôi sang sướngnhưng vội vàng một nửa”

        và rồi ở những câu tiếp theo, tác giả nêu ra tại sao lại sung sướng nhưng lại vội vàng:

        xuân đương đến nghĩa là xuân đương quaxuân còn non nghĩa là xuân sẽ già.

        cái mới của bài thơ và cả quan niệm của xuân diệu trong bài thơ được thấy rõ và phát hiện. Tưởng chừng nó giống như một quy luật bình thường ai cũng biết nhưng ặt trong trường hợp này, nó lại là cả một qua trình chiêm nghiệm và nhận thức. tác giả đã để hai vế tưởng như trái ngược nhau lại trở thành ngang hàng: “đang tới” đối với “đang qua”, “non” nghịch với “già”. Đây là cách nói đầy ấn tượng tạo nên sự trôi mau gấp rút vô cùng của thời gian. Điều này càng có ý nghĩa với một người mà sự sống đồng nghĩa với tuổi xuân, được thể hiện với đẳng thức thứ ba, vừa có cảm giác sợ hãi, lại tiếc nuối nhưng cũng có cảm giác như hối thúc phải sống sao cho không phí hoài tuổi trẻ, bởi xuân hết thì tôi cũng không còn nữa..

        và xuân hết nghĩa là tôi cũng mất.

        bằng những nét vẽ vô c cùng sống ộng, ộc đáo, xuân diệu đã tái hiện lại khung cảnh hết sức lãng mạn, một ụt thiên ưd dưới con mắt tinh tế, nhạy cảm của nhà thơ cuộc sống thật tươi đẹp và đáng sống biết bao, nhưng cuộc sống ấy cũng thật ngắn ngủi nên phải sống vội vàng để tận hưởng hết niềm vui và hạnh phúc của cuộc sống. qua đây tac giả cũng thể hiện và gửi gắm tưng lạc quan yêu ời mà tác giả đã tạo racho thế hệ trẻ, cần phải sống, đam mê hết mình ể ể cống hiến chu tu tu.

        phân tích 13 câu đầu bài vội vàng – mẫu 7

        Đến với xuân diệu – nhà thơ có cội nguồn hòa hợp giữa vùng gió lào cát trắng cùng với sự cần cù của xứ nghệ.

        cha đằng ngoài, mẹ đằng trongÔng đồ nghề lấy cô hàng nước mắm.

        cả đời xuân diệu là cả đời lao động nghệ thuật không lúc nào ngừng bút. Đối với ông sự sống không bao giờ chán nản. he là with người xứ nghệ cần cù, kiên nhẫn, lao động và sáng tạo nghệ thuật. xuân diệu là nhà thơ mới nhất cả về nội dung lẫn nghệ thuật trong nền văn học hiện tại. “vội vàng” là một trong những tác phẩm thơ xuất xắc của ông. bài thơ cũng là lời giục giã sống mãnh liệt, sống hết mình. hãy quý trọng từng giây từng phút của cuộc đời mình, thể hiện khát vọng sống của tác giả. Đến với 13 câu thơ đầu chúng ta sẽ thấy rõ được sự táo bạo và đầy lãng mạn của nhà thơ. bởi vậy, ông được mệnh danh là “ông hoàng thơ tình.”

        tôi muốn tắt nắng đi……………………………………..tôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân

        “vội vàng” ược in Trong tập “thơ thơ”, là một trong những bài thơ tiêu biểu nhất của xuân diệu trrước cach mạng that ừc i ừc i ừc i ừc i ừc i ừc i ừn cến ừc i ừc i ừn cếc i ừn cếc i ừc i ừn cến cếc i ừc i ừn cến cếc i ừn cến cếc i ừc tác giả.ngay từ đầu ta bắt gặp một thái độ sống:

        tôi muốn tắt nắng đi……………………………………cho hương đừng bay xa

        mở đầu bài thơ là một khổ ngũ ngôn thể hiện một ước muốn kì lạ của thi sĩ. Ấy là ước muốn quay ngược quy luật tự nhiên, một ước muốn không thể, vô cùng táo bạo. tôi muốn “tắt nắng”, “buộc gió” là những điều vô cùng kì dị, mà vô cùng độc đáo mà chỉ có mình xuân diệu mới nghĩ ra. Xuân diệu muốn tắt nắng, muốn buộc gó ể giữ lại những cai ẹp, cai tươi thắm của sự vật, của màu, của hương của hương, của hương. tác giả chỉ muốn giữ lại thời gian cho riêng mình, để nhà thơ có thể ngắm nhìn và tận hưởng những điều đấy. nhà thơ đã đẩy cái tôi chủ quan của mình để làm thay đổi được quy luật của tự nhiên. muốn níu giữ thời gian để ngưng động cái không gian, ý tưởng đó táo bạo nhưng vô cùng lãng mạn. Điệp ngữ “tôi muốn” làm nổi bật cái khát vọng mãnh liệt của cuộc sống bởi thiên nhiên mùa xuân đầy tươi đẹp và> sy

        cả không gian như ược tô điểm một màu xanh non tươi mơn mởn, màu xanh của ồng nội, màu xanh của la non, màu xanh của cành a phấi phại, kết hunthp h h hài -n n n n n n , có hồn và trở nên tươi mới hơn nhờ vào tiếng hót của loài chim yến anh.

        của yến anh này đây khúc tình sivà này đây ánh sáng chớp hàng mi.

        tiếng chim cất lên tưng bừng rộn rã tạo nên một khúc nhạc tình si trong không gian tràn ngập ánh sáng. mùa xuân tưng bừng, mùa xuân rộn rã đã dần đến cho nhà thơ một niềm vui, niềm ham muốn nắm bắt và muốn hưởng thụ mỗi sáng.

        mỗi buổi sớm thần vui hằng gõ cửaháng giêng ngon như một cặp môi gần

        cảm nhận của nhà thơ cũng thật độc đáo khi đến với with người. xưa nay người ta chỉ nói mùa xuân đẹp, mùa xuân tươi và tràn đầy sức sống nhưng chưa ai nói “mùa xuân ngon”. nhà thơ xuân diệu, với ông mùa xuân không chỉ cảm nhận bằng thị giác mà tác giả còn sử dụng biện pháp so sánh để so sánh thậntht c”. Điều đó thể hiện sự nồng nàn trần thế của with người. những cặp môi gần ấy, nó đánh dấu vào thời gian, xuân đã trở thành một quả nhân mà người nghị sĩ là tình nhân. chính ý nghĩ đó đã trẻ hóa thế giới già nua, cũ kĩ, làm cho nó trở nên thật mới mẻ. Bức Tranh Thi sĩ vẽ ra như một thiên ường ầy mật ngọt, nó không tồn tại, khôp xa rời, không mờ ảo mà nó hi hi hi hi với hơi thì “ra mà tận hưởng.

        với xuân diệu cái gì cũng mới lạ và bằng cặp mắt xanh non của ông của cái tôi cá nhân, xuân diệu đã phát hiện giới này ẹẹp vnh cuộc đời đẹp nhất là vào lúc tuổi xuân. và con người chỉ tận hưởng được điều ấy lúc còn trẻ. song tuổi trẻ sẽ tàn phai theo thời gian vì thế mà ông phải sống vội vàng và gấp gáp.

        tôi sang sướng nhưng vội vàng một nửatôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân.

        ến đy ta đã hiểu ược vì sao mà thi sĩ muốn can dự vào những quy luật muôn ời của tạo Hóa ểể Không phải là một ước muốn ngông cuồng nông nổi. mà là khát vọng cháy bỏng của thi nhân, ước muốn bất tử hóa của cái đẹp, giữ cho cái đẹp tỏa sắc lên hương vị của cup>

        bài thơ là một quan niệm sống mới mẻ và táo bạo mà trước đây chưa từng có. Đến với “vội vàng” xuân diệu kêu gọi mọi người hãy biết yêu và tận hưởng những thứ cuộc sống ban tặng. hãy tranh thủ lúc còn trẻ để được hưởng đầy đủ nhất. Ông không quên đi nghĩa vụ kêu gọi mọi người phải cống hiến cho cuộc đời from him. và trong cuộc đời của ông vội vàng cống hiến chứ không phải vội vàng tận hưởng. Ối với mỗi người chúng ta trong cuộc sống hiện nay không phải ai cũng biết sống có mơ, có hoài bão, đôi khi chỉ là sống ể tốing, ẑing lo tạing Đã sống là phải biết sống có mục đích, có ước mơ, hoài bão. khi đó ta mới nhận ra cuộc sống này ý nghĩa hơn, tốt đẹp hơn.

        phân tích 13 câu đầu bài vội vàng – mẫu 8

        Trong suốt giai đoạn mà pHong trào thơ mới nở rột cach mạnh mẽi với sự ra ời của các cây bút có sức sáng tạo, sức trẻng dường như làm lấn ér c coc NNG NNG NNG NNG NNG NNG NNG NNG NNG NNG NNG NNG NNG NNG NNG NNG NNG NNG NNG NNG NNG NNG NNG NNG NNG NNG NNG NNG NNG NNG NNG NNG NNG NNG NNG NNG tt th ngàn nam. Trong đó người ta không thể không nhắc ến những cai tên téêu biểu như huy cận, thế lữ, chế lan viên, hàn mặc tử, nguyễn bính, lưu trọng lư, viênh, hàn mỗc, nguyễn bíng, lư tạo cho mình một chỗ đứng vững chắc trên thi đàn việt nam lúc bấy giờ. Và xuân diệu đã ến, đã đem ến choc làng thơ mới một làn gó lạ, nhận luôn cai danh hiệu “nhà thơ mới nhất trong cac nhà thơ mới” mà hoài Thanh đã viết khó mà nói hết được cái ngạc nhiên của làng thơ việt nam hồi xuân diệu đến. người đã tới giữa chung ta với một and phục tối tân và chung ta đã rụt rè không muốn làm thân với with người có hình thẩc pH, xaưư thơ xuân diệu sở dĩ mới lài là ở ề, giữa một loạt các nhà thơ mới như vậy, nhưng chỉ có một mình xuân con cón xuân về tình yêu về cuộc đời như vậy. có thể nói rằng “thơ xuân diệu còn là một nguồn sống rào rạt chưa từng thấy ở chốn nước non lặng lẽ này. xuân diệu đắm say tình yêu, đắm say cảnh trời, sống vội vàng, sống cuống quýt, muốn tận hưởng cuộc đời ngắn ngủìn mi củìn khi vui cũng như khi buồn người đều nồng nàn, tha thiết”. Ở vội vàng người ta thấy riqu ược cái chất thơ ấy của xuân diệu, ặc biệt là 13 câu thơ ầu, chynh là cái cáich nhà thơ cảm nhận và tận hưởng bức tranh thiênhn, bùtnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhn, bùtnhm, bùtnhm, bùtnhm, bùtnhm, bùt . tranh tình yêu một cách nồng nàn và tha thiết vô cùng.

        thơ xuân diệu không phải ai cũng cảm nhận ược cai there are của nó, bởi đôi lúc người ta thấy nó sao dồp, sao vội vàng và đi khi qua, bởi nó mới lạ, mang âm thấy đậm vị quê hương. nó giống như một món ăn vị lạ, khó để nói thành lời, mà cái người ta không diễn giải được thì người ta sẽ gạt đi. ngược lại với những ai đã yêu thơ xuân diệu thì lại mê lắm, và đa số ấy là những người trẻ tumi, họcó một nỗi niềm muốn sống “nhanh” mu tuổn hưởng hưởhng. và “với một nhà thơ with gì quý bằng sự hoan nghênh của tuổi trẻ”.

        ngay từ những dòng thơ đầu xuân diệu đã không ngần ngại mà bộc lộ cái niềm khao khát mãnh liệt của mình giữa cuộc đời.

        “tôi muốn tắt nắng đicho màu đừng nhạt mất;tôi muốn buộc gió lạicho hương đừng bay đi”.

        Đó là những khao khát có phần ngông cuồng và táo bạo, đúng với cái cá tính của xuân diệu. nhà thơ muốn “tắt nắng”, muốn “buộc gó”, muốn đi ngược lại với quy luật của ất trời, bởi trên tất cả xuân diệu ý thức ược rằng, chẳng có có gì thanh mát, tuyệt vời như hương hoa cỏ thoảng đưa trong gió biếc. thế nên ông nuối tiếc lắm, nếu như nắng tàn phai, nếu như gió cuốn hết hương hoa ngọt ngào, thì còn đâu cai mùa xuân tươi ẹp, xinh xẻo – thứ đời bằng tất cả đắm say, tha thiết nữa. Chynh vì thế, nhà thơ đã bộc lộ cai khát khao cháy bỏng ược đi ngược lại với quy luật khắt khe của tạo Hóa, vượt lên trên tầm vó của ất tời vũi ẹi ẹi ẹi ẹi ẹ . Ấy là màu nắng nhàn nhạt, êm dịu ượm sắc xuân, ấy là hương thơm diệu kỳ của muôn đóa hoa rực rỡ, ại diện choc một trời xuân đang nở rộ. Mà Chính ra là xuân diệu đang cố “tắt nắng đi”, đang muốn “buộc gió lại” ể ể hòng ôm ấp lấy chung mà thưởng thức một mình, chứ đ đ ế ế ế ế ế ế ế ế ế ế ế ế ế ế ế ế ế ế ế xuân diệu chính là nhà thơ corc cair “ích kỷ” kỳ lùng như thế, đi tranh giành, khao khát thứ mà hậu thế chẳng mấy người ể mắt một một cach cuống quýt và v à v à v à v à v à v á v qu . có thể nói rằng, ở trong bốn câu thơ ầu người ta thấy nổi lên hai cai “tôi” rất thou vị, một cai tôi ngông cuồng, mạnh mẽ dám tách cả tạhất ểt ểt ểt ểt ểt ểt ểt ểt ểt ểt ểt ểt ểt ểt ểt ểt ểt ểt ểt ểt ểt ểt ểt ểt ểt ểt ểt ểt ểt ể Và một cai tôi cũng rất ỗi ngây thơ, hồn nhiên như một trung trung trung trung trng trung trng tràc sốc. tổng hòa hai cai tông chừng như biệt lập ấy lại mang ến cho nhà thơ một chân dung riêng, một màu sắc riêng thế giới thi ca vốn lắm kẻ nhân tài này.

        sau 4 câu thơ mở ầu, bộc lộ khát vọng ménh liệt, nồng nàn của nhà thơ về mùa xuân thì 9 câu thơ tiếp theo chynh là bức trash thiên nhiên mùn đte đte ệ p>

        “của ong bướm này đây tuần tháng mậtnày đây hoa của đồng nội xanh rìnày đây lá của cành tơ phơ phấtcủa yến anh này đây khúc tình sivà này đây ánh sáng chớp hàng mimỗi buổi sớm thần vui hằng gõ cửatháng giêng ngon như một cặp môi gần”

        bức tranh thiên nhiên mùa xuân của một con người yêu mùa xuân như xuân diệu quả thực có những cái tinh tế, những cái ẛờp khác nhà thơ cảm nhận mùa xuân thông qua nhiều giác quan, để đưa ra những nét vẽ chân thực và sống động và cũng có một sự nhất logic Đồng thời thông qua âm điệu của bài thơ, cùng với điệp khúc “này đây…” người ta dễ dàng liên tưởng ến ến một khúc ca mùa xuân với những âm điệu rộn ràng, mà tac giả là người có tâm hồn khoáng ạt, ắm say với từng lời ca. mở ầu người ta thấy bức trap thiên nhiên hiện lên với hình ảnh bướm dập dờn tung canh khoe điệu vũ, neg thì mết kiếm tìm mật ngọt, thứn là kt và nếu đ nhiên hình ảnh hoa cỏ rực rỡ, và “ồng nội xanh rì” mở ra không gian thiên nhiên rộng làn là khô nà ể n.

        đãc hoa, thì đu thể thiếu la ể tô điểm thêm cho bức tranh ược hoàn chỉnh, hình ảnh “la la của cành tơ pHất”, người ta thấy một cai gì đó miạm mạm mạm mạm mạm mạm, gươm, gươm, gươm, gươm, gươm, gươm, gươm , ttr. ra một mùa xuân vừa mới chớm, rất tình tứ và gợi cảm. về phần hình là vậy, về phần âm thanh, xuân diệu đã rất tinh tế khi chọn “khúc tình si” của yến anh – vốn là loài chimà tượn c mi. thế nhưng tất cả sẽ thật ảm đạm, nếu thiếu đi cái ánh sáng, cái màu nắng nhàn nhạt của đất trời lúc vào xuân. Xuân diệu viết “và này đây ang sáng chớp hàng mi”, ang sáng chớp hàng mi là gì Sao nghe lạ, nhưng ứi cương vị của nhà thơ, đón là tá, ể người ta không nỡ trời ể ể tận hưởng cảm giác nắng bao trùm thân thấy ược nắng xuyên qua rèm miy buông. Không quá gắt, không quá chói như nắng hạ, cũng không ảm ạm, ưu sầu như đông, đó là thứ angứ angứ angứ angứ angứ angứ angứ anga sáng vừa ủ mỹ lệ, vừa ủ ấM giả. Xuân diệu vẽ vài nét vậy thôi, thế nhưng người ta đã lên tưởng ến một khu vườn ậm sắc, ậm hương với những gam màu tươi trẻ, với những âm thass khao khát. có thể nói rằng xuân đẹp như thế, thì có tiếc gì mà người ta không khao khát, không ước vọng chứ.

        và dĩ nhiên rằng trong thơ của xuân diệu thì chẳng thể nào thiếu vắng đi dáng hình của tình yêu được, bởi thiếu tình yêu thì dường như bức tranh thiên nhiên mùa xuân vốn đại diện cho tuổi trẻ cũng trở nên nhạt nhòa , thiếu sức sống. Cái tài của xuân diệu ấy là lồng ghép ba từ “Tuổi trẻ” “mùa xuân” và “tình yêu” vào trong một ý thơ, người ta không cần ọc nhiều ềng đ đ đ ủ ủ ủ ủ ủ ủ ủ ủ ủ ủ ủ ủ ủ ủ ủ ủ xuân diệu luôn để cho bức tranh của mình được tương xứng, sự vật nào cũng có đôi có cặp và phát ra những dấu hiỻ yệh tu của tu. Ví như NGO Thì dĩ nhiên là đi đôi với bướm, và nhà thơ gợi ra yếu tố tình yêu trong cụm “Tuần that mật” tức là chỉn khonh khắc ngàt ngào hạnhp nh -nh. Hoặc Là Hoa Thì cũng thành một cặp với “ồng nội xanh rì”, rất tương xứng, gam màu rực rỡ của hoa la kết hợp với màu xanh bát ngát của ồng nội cỏi cỏi êm đềm, vừa có những xúc cảm cháy bỏng, nồng nàn. “Lá của cành tơ pHơ phất” ta lại nghĩ ến những with người trẻiii, đang theo đuổi tình yêu, kẻ quyến rũ, lảt người trầm mê ắm đuối, cũng rất con vịt.

        ến “yến anh” thì đã quá rõ ràng, bởi chúng vốn đã là một cặp tình nhân chung thủy, biết bao ời nay nay ngườn thm ca ngợi, khía cợi của “khúc tình si”, ngọt ngào, sâu sắc và đầy đắm say. cuối cùng đến câu “và này đây ánh sáng chớp hàng mi”, câu thơ mang đến cho chúng ta nhiều liên tưởng thú vị? ta cứ tạm phân ra hai trường hợp, nếu người có rèm mi ấy là một cô gai xuân sắc, đang ộ ộôi mươi, thì she chắc hẳn là người mà xuân diệu hằng ể ý, hằng kha.t. hoặc nếu như là nhà thơ, thì có lẽ rằng tình yêu của ông chính là mùa xuân, chính là cuộc đời tươi trẻ đang hằng hiệtn m. và có lẽ đúng thế thật tình yêu trong thơ của xuân thấm thía. thế nên khi thấy xuân diệu tiếc nuối, khao khát thì thường thấy những thứ ấy trở đi trở lại trong thơ ông. nhận định này có thể dễ dàng chứng minh qua hai câu thơ cuối đoạn “mỗi buổi sớm thần vui hằng gõ cửa/ tháng giêng”.

        tôi biếtc crất nhiều người, mỗi buổi sớm thức dậy ối với họ là sự mệt mỏi đang đó chờ, công việc vàp lực cuộc sống chồt, ng đtm ắtm. nhưng xuân diệu thì khác, ông có một trai tim nhiệt huyết, nồng nàn, một niềm tin yêu vào cuộc sống, thế nêi với ông mỗt buổi sáng đ đng, thế n, vớm l. hưởng nó cho thỏa sức. bên cạnh đó niềm khao khát mãnh liệt của nhà thơ với mùa xuân cũng tương tự như cái cách mà người trẻ theo đuổi tình yêu vậy, rất nồng nàn, rất đắm say thế nên tháng giêng tháng của mùa xuân nó cũng hấp dẫn, căng tràn sức sống như đôi môi ngọt ngào căng mọng của thiếu nữ độ hai mươi vậy.

        như vậy có thể thấy trong 13 câu thơ ầu xuân diệu vừa bộc lộ cái tôi cá nhân ặc biệt của mình ồng thời cũng bày òng tỏi. cảnh mùa xuân đầy đủ hương, sắc, vị. Thông qua đó tac giả còn chu chung ta nhận ra một chân lý rằng cai ẹp của tạo Hóaa luôn ngự trị ở xung quanh chung ta, chứ không phải là một chốn ti ên, cõt n. tình yêu, sự tinh tế để cảm nhận và tận hưởng chúng hay không mà thôi.

        phân tích 13 câu đầu vội vàng – mẫu 9

        xuân diệu là nhà thơ của mùa xuân, tình yêu và tuổi trẻ. Đây cũng là ba chủ đề chính trong sự nghiệp thơ ca của ông trước cách mạng tháng tám. với mười ba câu thơ đầu tiên trong bài thơ “vội vàng”, thể hiện một cái tôi yêu đời, yêu cuộc sống đến mãnh liệt.

        có thể nói trong thơ ca trung ại ítco nhà thơ nào dám khẳng ịnh cai tôi ca nhân của mình một cach táo bạo, và ến với pHong trào thơ mới, cai tôi xu xu đao:

        “tôi muốn tắt nắng đicho màu đừng nhạt mấttôi muốn buộc gió lạicho hương đừng bay đi”.

        mùa xuân là mùa tươi đẹp nhất trong năm cũng như tuổi trẻ là khoảng thời gian đẹp nhất trong cuộc đời mỗi con người. bốn dòng thơ ngũ ngôn như lời đề từ của bài thơ, khẳng định ước muốn đoạt quyền tạo hóa của thi nhân. xuân diệu muốn ngăn cản bước đi của thời gian để lưu giữ những khoảnh khắc đẹp nhất, đáng nhớ nhất. thi sĩ khao khát giữ lại ánh nắng để “màu đừng nhạt mất”, giữ lại gió để cuộc sống luôn tràn ngập sắc hương. khao khát “tắt nắng”, “buộc gió” thể hiện ý thức làm chủ thiên nhiên của with người. Điều này vừa hợp lí bởi nhà thơ “yêu tha thiết cái chốn nước non lặng lẽ này” (hoài thanh) nhưng cũng vừa vô lí và không ởc hiệ , làm sao nắm bắt, điều khiển được những thứ vốn là mỏng manh, ngắn ngủi, không tồn tại được mãi mãi. chúng ta chỉ có thể thực hiện được những ước muốn đó khi có phép nhiệm màu. Đồng thời khao khát này cũng thể hiện sự ham sống bồng bột đến mãnh liệt và quan niệm về thời gian của ông. thời gian tuyến tính một chiều, khi đã trôi qua rồi thì không trởi nhe nhà thơ co khao khát giữ nắng, giữ gió ển hưởng hết vẻ ẹp của ất trời.

        ý thơ như trào dâng theo cảm xúc ở thể ngũ ngôn đã lột tả ược ước muốn chân thành mà táo tạo của “nhà thơ mới nhất trong cac nhà thơ mới” (Hoài Thanh). Ặc biệt, sự xuất hiện của chủ thể trữ tình, của cai tôi ca nhân đã thoot ra khỏi những hệ thống các quy ước, ràng buộc của vĂn học trung ại. nhân vật trữ tình xưng “tôi” một cách đầy tự tin và quyết đoán. cái tôi cá nhân ấy không ẩn sau cái “ta” chung của cộng đồng, dân tộc mà nó đứng riêng lẻ đầy khí chất bởi với xuôân diỺtu, cá>

        “ta là một, là riêng, là thứ nhấtkhông có chi bạn bè nổi cùng ta”.

        (hy mã lạp sơn)

        lặp lại về cấu trúc và hình thức ở các câu thơ 1 – 3, câu thơ 2 – 4 cùng tiết tấu câu thơ nhanh, dồn dập đã thêm một lần nữa tô ậm ướ .

        nếu các nhà thơ trung ại gửi lòng mình vào chốn bồng lai iên cảnh thì xuân diệu lại phát hiện ra một thiên ường trên mặt ất with ngay trong tầm tam tam tay với với với với với vớ

        “của ong bướm này đây tuần tháng mật…………….tháng giêng ngon như một cặp môi gần”.

        những dòng thơ tiếp theo là sự lí giải nguyên nhân vì sao nhà thơ lại muốn “tắt nắng”, “buộc gió”. with mắt “xanh non”, “biếc rờn” của thi sĩ về mùa xuân đã nhận ra vẻ đẹp của cuộc đời de ella, thiên nhiên với những thực phong. mùa xuân của ong bướm, cỏ cây, hoa lá, mùa xuân của tạo vật tràn trề nhựa sống. mùa xuân được phát hiện bằng vẻ đẹp của tháng giêng với những gì tinh túy nhất. có thể nói đó là bức tranh tuyệt đẹp, là khu vườn tình ái đầy hương sắc của mùa xuân trên mặt đất. chỉ có xuân diệu mới có thể nhìn thấy ược “tuần tháng mật” của ong bướm, thấy ược sắc màu xanh non của cành tơ vớiláng chihố”. tất cả vẻ đẹp căng tràn, tươi nguyên ấy như được trưng bày ra trước mắt nhà thơ và bạn đọc qua điệp từ “này”. chỉ có người thi sĩ ấy mới thấy được những bông hoa của đồng nội và nghe được khúc tình si của chim yến, chim anh. và cũng chỉ có ông mới cảm nhận được: “tháng giêng ngon như một cặp môi gần”.

        mùa xuân đẹp và quyến rũ như đôi môi người thiếu nữ và tháng giêng là tháng đẹp nhất của mùa xuân. tác giả sử dụng từ “ngon” để thể hiện một khát khao, một cảm nhận riêng đến lạ lùng mà ta chỉ có thể bắt gặu di. Ông như người họa sĩ tài năng đang ứng trước bức tranh thiên nhiên tươi ẹp ể chỉ chỉ cho chung ta thấy vẻ tưƶn i non, n mùa xuân ẹp và tình tứ, vạt vật ềt thân thiết. lứa đôi gắn bó với nhau trong sự ngọt ngào, say đắm, hương gắn kết với hoa để khoe sắc trên đồng nội “xanh rì”. những cánh yến anh trên bầu trời đang chao liệng để gửi gắm lời yêu thương cho nhau mỗi độ xuân về.

        tác giả đã lấy con người làm chuẩn mực cho cái đẹp để nét vẽ của mình in sâu trong tâm trí người thưởng thức. thiên đường, bữa tiệc của thiên nhiên có ngay trong cuộc sống này, có ngay trong tầm tay với của con người. Đoạn thơ như một bản đàn du dương mà xuân diệu sử dụng ể “ốt cảnh bồng lai và ưa ai ấy về hạ giới” (Hoài Thanh), vềi nơi ngự trịa mùa ẻnh. biện pháp liệt kê khiến những vẻ đẹp của mùa xuân được phơi bày một cách sinh động và chân thực.

        có thể nói, chỉ với xuân diệu, vẻ đẹp của mùa xuân mới hiện lên nguyên vẹn và tươi non đến thế. sự sống như bày ra một bữa yến tiệc mà mỗi chúng ta là một vị khách được mời đến tham dự. nhà thơ đã “di đắm với tình yêu, hăng hái với mùa xuân, thả mình bơi trong ánh nắng, line động với bướm chim” (thế lữ). Ông đã thức tỉnh tất cả các giác quan để nếm vị ngọt, mùi thơm nồng nàn của mùa xuân và sự sống “mơn mởn”. Đôi mắt tinh tế của xuân diệu đã nhìn thấy sức sống tươi mới, một sức trẻ khỏe khoắn, một mùa xuân phơi pHới làm mê ắm lòng người. nhà thơ có ước muốn níu giữ tất cả vị “ngon” của tình yêu và mùa xuân khi nó đang trong thời kì hương sắc nhất.

        xuân diệu đang chìm đắm trong thế giới diệu kì của nhân gian, vũ trụ thì chợt bừng tỉnh:

        “tôi sung sướng. nhưng vội vàng một nửatôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân”.

        tác giả đặt mình trong hai trạng thái nửa “sung sướng” mãn nguyện nửa “vội vàng”, xót xa. dấu chấm ngăn cách giữa dòng thơ tạo nên hai câu đặc biệt. thi sĩ nhận ra vẻ đẹp vô giá của cuộc đời de ella nhưng ngay lập tức ella cũng biết rằng thời gian là không chờ đợi. dấu chấm làm mạch cảm xúc bị ứt đoạn, xuân diệu đang ngây ngất trong thiên ường mùa xuân thì she chợt nhận ra cup ờc ời with người rất ngắn ngủi và mỏng manh. Đang ở trong khu vườn trần thế ầy tình tứ mà xuân diệu đã lo sợ cuống cuồng những vẻ ẹp sẽ tan biến, mất đi trong hƺ ọ ỡ vô mà không. nhà thơ muốn chạy đua với thời gian, muốn hòa tan mình vào thiên nhiên để trường tồn cùng thời gian.

        mùa xuân đã trở thành người bạn tri âm của xuân diệu, luôn được xuân diệu chào đón bằng tình yêu nồng nhiệt trong bấn cợn>

        “xuân ở giữa mùa đông khi nắng hégiữa mùa hè khi trời biếc sau mưagiữa mùa thu khi gió sáng bay vừalùa thanh sắc ngẫu nhiên trong á”.

        (xuân không mùa)

        Đây là mùa để ấp ủ, gieo mầm gặp gỡ, giao hòa của vạn vật và là nơi nảy nở tình yêu của mỗi cá thể. Ông quan niệm rằng: “tình không tuổi và xuân không ngày tháng” (xuân không mùa) nhưng cuộc vui nào cũng ến hồi kết thúc, hoa nở rồi ta the ta ta cũng he dường như biết trước được quy luật khắc nghiệt ấy nên xuân diệu “không chờ nắng hạ mới hoài xuân”. nhà thơ đã nhận ra được bước đi vô tình mà tàn nhẫn của thời gian nên ông không chờ một điều gì đó qua đi mới cảm thấy hối tiếc, ông không đợi mùa xuân đi hết chặng đường của mình rồi mới nhớ thương, tiếc nuối .

        ca ngợi vẻ ẹp của mùa xuân qua mười ba câu ầu bài thơ “vội vàng”, xuân diệu đã khẳng ịnh rằng không nơi nào ẹp hơn khu vườn thến thế ở ở ấ ấ những vần thơ của ông là “nguồn sống rào rạt chưa từng thấy ở chốn nước non lặng lẽ này” (hoài thanh). Ược sống là niềm hạnh phúc, khát khao lớn nhất của mỗi chúng ta, vì vậy, chúng ta cần biết trân trọng sự sống và có ố thái.

        phân tích 13 câu đầu vội vàng – mẫu 10

        xuân diệu ược coi là nhà thơ mới nhất trong các nhà thơ mới thời bấy giờ, với hồn thơ ại diện cho tiếng nói thiết tha, tình yêu cuh -c sống, khhhhh khao cảm v. thơ xuân diệu có sự tinh tế, gợi cảm, độc đáo từ chất liệu đến bút pháp thi ca. “vội vàng” là một trong những bài thơ hay nhất mà nhà thơ dành tặng cho thế gian này. bài thơ là một nguồn cảm xúc trào dâng, là tuyên ngôn sống của một con người khao khát yêu đời. C CUEG Phân Tích 13 Câu ầu Trong Bài Thơ Vội Vàng ể Thấy Riqu Hơn Tình Yêu Thi Tht Tha, Niềm ắM says mãnh liệt của tac giả với cuộc sống tươi ẹp nơi trầ

        mở đầu bài thơ người đọc đã cảm nhận ngay được luồng khí vui tươi, sôi nổi. Ở đây, tác giả như muốn đoạt quyền tạo hóa.

        SửNG điệp ngữ “tôi muốn” c cùng với thơ thơ ngũ ngôn fo tất tấu nhanh, mạnh, dứt khot đã gél pHần thể hi hi ước muốn ménh liệt của thi sĩ. Đó là ước muốn tắt nắng để “màu đừng nhạt mất”, buộc gió để “hương đừng bay đi”. nhà thơ muốn níu giữ thời gian để màu sắc và hương thơm còn mãi với cuộc đời, để giữ mãi thời xuân của tạo vật. Đó là ước muốn bất tử hóa cái đẹp, giữ cho cái đẹp mãi tỏa sắc lên hương. có thể nói đây là ước muốn phi lý của một tâm hồn yêu đời với thái độ trân trọng, nâng niu và giữ gìn.

        những câu thơ tiếp theo, xuân diệu miêu tả bức tranh thiên nhiên tươi đẹp nơi thiên đường trần thế đang mơn mởn non tơ. Đồng thời thể hiện khát khao giao cảm với đời, sự mong muốn chiếm lĩnh vẻ đẹp thiên nhiên của nhà thơ.

        CủA NGO BướM Này đây TUầN THÁNG MậTNàY đY HOA CủA ồNG NộI XANH Rìnày đY Lá CủA Cành Tơ PHơTCủA YếN ANH NàY đY KHHUC TìNH SIVà Này đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ.

        như lời mời gọi, điệp ngữ “này đây” ược lặp đi lặp lại 5 lần ở đoạn thơ trên, vừa nói lên sự giàu có, phong phú của thiên nhiên vừa thể giả. “Này đây” là sự hiện hữu của hương sắc cuộc ời trần thế ngay trong lúc này, gần gũi ngay trước mắt chứ không phếi xôi, không ở tương lai hanan han have khứng pHếi xii xii xii xi han han han kh ởng phếi xôi, không ở tương lai han han han han han kh ởng phếi xôi, không ở tương lai hen han han ha p>

        Điệp từ “của” mang tính chất kết nối khiến câu thơ trở lên mới lạ hơn. SAU Từ “CủA” BứC TRANTH THIêN NHIêN TươI ẹP NơI THIêN ườNG TRầN ượC THể HIệN THậT RIVTE NÉT, KHU VườN XUâN CũNG Là KHU VườN TìNH YêU NGậP TRàn ái ânh thiên nhiên tạo vật say sưa, rộn ràng trao gửi sắc hương, khiến lòng người ngất ngây.

        nhà thơ luôn lấy con người làm chuẩn mực của cái đẹp, tạo nên vẻ đẹp riêng trong bức tranh xuân của thi sĩ. tuần tháng mật của yêu thương cũng trở thành mùa vui của bướm ong dập dìu, cành tơ phơ phất đầy nhựa sống, tiếng hót say sưa của chim yến, chim oanh trở thành khúc tình si, say đắm lòng người và ánh sáng xuân lướt qua hàng mi diễm lệ của người đẹp kiều diễm.

        mỗi buổi sớm, thần vui hằng gõ cửa

        với tâm hồn bay bổng và trí tưởng tượng phong phú, nhà thơ đã tạo ra sự bất ngờ đầy thú vị bởi liên tưởng hết đc. hình ảnh “thần vui hằng gõ cửa” gợi lên hình tượng mặt trời hoặc cũng có cr thể làt vị thần mang ni ềm vui ban tặng cho thế gian vào mỗi sớm ban Mai, đálh, cuộc sốc số với xuân diệu mỗi ngày ược sống, ược ngắm nhìn ánh dương, ược tận hưởng sắc hương của vạn vật là mộộ᭡ nghú.

        tiếp nối niềm hân hoan vui sướng đó, thi sĩ đã viết tiếp câu thơ đầy sự tinh tế:

        tháng giêng ngon như một cặp môi gần

        Đây là câu thơ mới mẻ, hiện đại, thể hiện được sự hấp dẫn của mùa xuân bằng so sánh vô cùng độc đáo. có thể nói xuân diệu là người đầu tiên “tỏ tình” với thiên nhiên. sự hấp dẫn của thiên nhiên hiện ra trong vẻ đẹp của người tình với “cặp môi” căng tràn tươi trẻ và quyến rũ. từ “ngon” ược thốt lên ầy khát khao, nhà thơ đã huy ộng mọi giác quan: từ thị giác, thính giác, vị giác, xúc giác ể Ỻ Ỻ Ỻn hư “tháng giêng” là một khái niệm thời gian vô hình, được tác giả so sánh với cặp môi gần đầy táo bạo đã trở nên trẻ trung hữu hữu. PHÉP Thus Sánh NHư đã ưa cặp môi của người thiếu nữ trở thành trung tâm của vũ trụ, lấy with người làm chuẩn mực cho cai ẹp, thước đo vẻ ẹ ẹp của tạo tạo.

        tôi sang sướng. nhưng vội vàng một nửatôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân.

        câu thơ bị ngắt làm hai, thể hiện niềm vui không trọn vẹn. xuân diệu nhận ra rằng điều sung sướng ấy thật ngắn ngủi biết bao. Ella đang thỏa thuê trong bữa tiệc lớn của trần gian và reo lên “tôi sung sướng” sau đó ngừng lặng với cảm giác “vội vàng một nửa”. dự cảm mơ hồ về sự mong manh, ngắn ngủi của kiếp người đã khiến cho thi nhân phải sống vội vàng tận hưởng.

        hai câu thơ như canh cửa kHép mở tâm trạng vừa vồp ắm say trong vẻ ẹp của cup cup sống, tình yêu vừa có linh cảm ảm bấth an, tình yêu vừa cóc mau, tuổi trẻ đã đi thì sẽ không trở lại. qua đây, phải nói rằng xuân diệu là nhà thơ của những cảm quan tinh tế về thời gian, không gian.

        qua pHân tích 13 câu ầu bài thơ vội vàng, chung ta nhận ra rằng xuân diệu đã đem ến một thông điệp cuộc sống mang ý nghĩa nhn văn: Trong thông nà nH nh nh nh nh nh nh nh nh nh nh conn ết conn ết conn ết conn ết conn ế, mang. giữa tuổi trẻ và tình yêu. thiên đường không đâu xa mà chính là cuộc sống giữa thiên nhiên tươi đẹp nơi trần thế. vì vậy hãy sống thật mãnh liệt, hãy ắm say tận hưởng và tận hiến hết mình ể mỗi ngày ta ược sống trọn trong tình yuc.

        ể hiểu sâu sắc tình yêu của xuân diệu với thiên nhiên qua đoạn 1 bài vội vàng thì các em có cr thể thêm bài vĂn mẫu cảm nhận 13 câu thơ ầu vội vội vội vội vội vội vội vội vội vộ

        phân tích 13 câu đầu vội vàng – mẫu 11

        xuân diệu là nhà thơ của tình yêu và tuổi trẻ. Ông được mệnh danh là “ông hoàng của thi ca tình yêu”. trước cách mạng, với hai tập “thơ thơ” và “gửi hương cho gió”, xuân diệu đã chính thức trở thành “nhà thơ mới nhất trong các nhà mớ th”. bài thơ “vội vàng” nằm trong tập “thơ thơ” là bài thơ rất tiêu biểu cho phong cách thơ tình yêu của xuân diệu viết về mùa xuân, tuổi trun. tác phẩm ể lại dấu ấn về nội dung và nghệ thuật ặc sắc mà tiêu biểu là đoạn thơ sau đy: “tôi muốn tắt đi nắng

        bài thơ “vội vàng” nằm trong tập “thơ thơ”, xuất bản năm 1938 là bài thơ tiêu biểu của tập thơ nói riêng, của hồn thƇ xuân chung thƇ cả bài thơ thể hiện một nhân sinh quan mang ý nghĩa nhân bản sâu sắc. thiên đường là ở ngay trên mặt đất. vì vậy hãy yêu mến, hãy gắn bó và sống hết mình với cuộc sống thực tại đầy tươi vui này. nó bộc lộ niềm ham sống, khát sống, tận hưởng đến vô biên và tuyệt đích của thi nhân:

        “ta ôm bó cánh tay ta làm rắnlàm dây đa quấn quít cả mình xuânkhông muốn đi mãi mãi ở vườn trầnchân hóa rễ để hút mùa d”

“tôi muốn tắt nắng đicho màu đừng nhạt mấttôi muốn buộc gió lạicho hương đừng bay đi”

bốn câu đầu có lẽ là độc đáo nhất trong bài thơ vì chỉ riêng nó là thể ngũ ngôn. nó là thể thơ phù hợp cho việc thể hiện những cảm xúc vồ vập của xuân diệu bởi câu thơ ngắn lại giàu nhịp điệu. Điệp ngữ “tôi muốn” ược nhắc lại hai lần cùng với đó là hai ộng từ mạnh “tắt, buộc” đã làm nổi bậhàt khao th đó là khao khát nhạt mất” để giữ lại sắc hương “cho hương đừing bay ”. Đó là khát vọng chiếm đoạt quyền năng của tạo hóa để buộc hương hoa tươi thắm mãi bên đời. ngông cuồng hơn cả là nhà thơ muốn vũ trụ ngừng quay, thời gian dừng lại để thi nhân tận hưởng được những phút giây tu ᕻ cin. bởi nhà thơ sợ” tuổi trẻ chẳng hai lần thắm lại”, sợ ”đời trôi chảy, lòng ta không vĩnh viễn”. suy cho cùng khát vọng ấy của xuân diệu thật ngông cuồng nhưng cũng rất hợp lí.

bảy câu thơ tiếp Theo, với tâm hồn khát sống, khát yêu, tận hiến, tận hưởng và khát khao giao cảm mãnh liệt, xuân diệu đã khá vật thiên nhiên quen tuộc quanh ta:

“của ong bướm này đây tuần tháng mậtnày đây hoa của đồng nội xanh rìnày đây lá của cành tơ phơ phấtcủa yến anh này đây khúc tình sivà này đây ánh sáng chớp hàng mimỗi buổi sớm, thần vui hằng gõ cửatháng giêng ngon như một cặp môi gần”

bảy câu thơ trên là một bức tranh thiên nhiên mùa xuân được vẽ nên bằng một hồn thơ có “cặp mắt xanh non biếc rờn”. cảnh vật đang vào độ thanh tân, diễm lệ. Bức Tranh Hội tụ ầy ủ Hương Thơm, ANH Sáng Và Màu sắc, âm Thanh (đây Chính Là Phep Tương Giao Giữa Các Giac Quan Mà Xuân diệu Học ượC ở Thơ ” ong bướm- tuần tháng mật” ;“hoa- đồng nội xanh rì” ;” lá-cành tơ” ;” yến anh- khúc tình si”;…

Điệp ngữ ”này đây” được nhắc lại nhiều lần. từ ”này đây” lại là từ chỉ trỏ. xuân diệu như đang đứng trước bức tranh và liệt kê cho ta thấy vẻ đẹp tươi non, nõn nà của mùa xuân. thi sĩ như muốn nói với chúng ta rằng: ”sao người ta cứ phải đi tìm chốn bồng lai tiên cảnh ở mãi chốn mông lung hão huyền nào? nó ở ngay giữa cuộc sống quanh ta”. thiên nhiên như một bữa tiệc trần gian ầy những thực ơn quyến rũ: ởóco cảnh NGO ưa và bướm lượn, tình tứt ngào như “tần that mật”. màu hoa trở nên thắm sắc ngát hương hơn “giữa đồng nội xanh rì”. cây cối nảy lộc đâm chồi tạo nên những “cành tơ” với những chiếc lá tươi non phất phơ tình tứ. Điểm vào phong cảnh ấy là tiếng hót đắm say của loài chim yến anh đã tạo nên “khúc tình si” say đắm lòng người.

cặp mắt “xanh non biếc rờn” của xuân diệu còn mang ến cho người ọc một nguồn năng lượng mới từ mùa xuân: ”và này đy ang sáng chớp hàng mi/ mỗm, tầm. Ánh sáng buổi sớm mai như phát ra từ cặp mắt đẹp vô cùng của nàng công chúa có tên là bình minh. nàng vừa tỉnh giấc nồng suốt một đêm qua, mắt chớp chớp hàng mi rồi bừng nở ra muôn vàn hào quang. CHYNH ANH Sáng ấY đã Tưới Lên Cảnh Vật Càng Làm Cho Bức Tranh Thiên Nhiên Giống NHư MộT NGUồN NHựA Sống chảy dào dạt xung quanh cuuộc sống của with người. thế mới hiểu những khao khát của xuân diệu là đúng:

xuân diệu đã kết lại bức tranh mùa xuân bằng một câu thơ đầy gợi cảm “tháng giêng ngon như một cặp môi gần”. Đây là một cách so sánh đầy gợi cảm, có một chút nhục cảm. tháng giêng thanh tân, diễm lệ, đầy ánh sáng, màu sắc, âm thanh và hương thơm trở thành “cặp môi gần” rất “ngon, ngọt” của ngườhi. mùa xuân là mùa đẹp nhất trong năm. tuổi trẻ là tuổi đẹp nhất của đời người. và chắc chắn phần ngon nhất của người thiếu nữ là bờ môi chín mọng kia.

Ở đây, trong sự so sánh giữa thiên nhiên và con người, xuân diệu đã mang đến cho người đọc một quan niệm nghệ thuật vềt m i m. thơ ca cổ điển thường lấy thiên nhiên làm chuẩn mực cho cái đẹp. mọi cái đẹp trong vũ trụ phải đem so sánh với cái đẹp của thiên nhiên. bởi vậy khi miêu tả nét đẹp của thúy vân, nguyễn du đã lồng vào biết bao nhiêu cái đẹp của thiên nhiên:

“vân xem trang trọng khác vời/khuôn trăng đầy đặn nét ngài nở nang/hoa cười ngọc thốt đoan trang/ mây thua nước tóc tuyết nghưuờ”. còn xuân diệu đưa ra một tiêu chuẩn khác: con người mới là chuẩn mực của cái đẹp trong vũ trụ này. bởi with người là tác phẩm kì diệu nhất của tạo hóa. nên mọi vẻ đẹp trong vũ trụ phải đem so sánh với vẻ đẹp của with người. quan niệm nghệ thuật này là một đóng góp mới mẻ của

hai câu thơ cuối là tâm trạng của nhân vật trữ tình:

“tôi sang sướng. nhưng vội vàng một nửatôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân”

trong một câu thơ mà thi sĩ có hai tâm trạng “tôi sung sướng” – “nhưng vội vàng một nửa”. dấu chấm ở giữa câu đã phân tách nhà thơ thành hai nửa: nửa sung sướng và nửa vội vàng. tâm trạng “sung sướng” là tâm trạng: ” hạnh phúc, lạc quan, yêu đời, tươi vui đón nhận cuộc sống bằng tình cếm trìt.mảt. còn “vội vàng” là tâm trạng tiếc nuối bởi nhà thơ sợ tuổi trẻ qua đi, tuổi già mau tới. vì thế dù ella đang sống trong mùa xuân nhưng thi nhân đã cảm thấy tiếc nuối mùa xuân ngay khi ella đang ở trong mùa xuân “tôi không chờ nắnàng”.

Đoạn thơ để lại dấu ấn nghệ thuật sâu sắc. thể thơ tự do, sử dụng nhiều điệp ngữ, điệp từ, so sánh ẩn dụ… ngôn ngữ thơ chọn lọc. tất cả đã tạo nên một đoạn thơ hay mang đậm phong cách thơ xuân diệu.

tóm lại, đoạn thơ ta vừa phân tích ở trên là đoạn thơ hay nhất trong bài thơ “vội vàng”. bằng ngôn ngữ rất đỗi tây phương, nhưng tình cảm của nhân vật trữ tình lại rất gần gũi, thân quen. xuân diệu đã mang đến cho người đọc một giọng thơ lạ, một cách cảm nhận về mùa xuân rất đỗi nồng nàn. qua đó thấy được lòng yêu đời và khát vọng sống mãnh liệt của thi nhân. Đúng như nhà phê bình thế lữ đã nhận xét “như một tấm lòng sẵn sàng ân ái, xuân diệu dang tay chào đón nhựa ốu cống rào ràc”. <.

phân tích đoạn 1 vội vàng – mẫu 12

xuân diệu là một nGhệ sĩ đa tài – viết văn, làm thơ, pHê bình, nghiên cứu vĂ học, … nhưng ểể lại nhiều thành tựu nổi bật hơn cả vẫn thơ ca. Xuân diệu là một trong số những nhà thơ xuất sắc của phong trào thơ mới những vần thơ rạo rực niềm yêu ời, thiết tha với cuộc sống, luôn ển m and ờt kh ệt kh ệt sắc ấy trong thơ xuân diệu được thể hiện rõ nét qua mười ba câu đầu của bài thơ “vội vàng”.

mở ầu đoạn thơ với bốn câu thơ ược viết bằng thể thơ năm chữ tc giả xuân diệu đã bộc lộ khát khao cháy bỏng muốn lưu giữ những vẻ ẹp củc.

với nghệ thuật điệp ngữ “tôi muốn” ược lặp lại hai lần cùng với thể thơ nĂm chữ, nhịp thơ nhanh, dứt khoá, bốn câu thơ đã thể Ước muốn của thi sĩ đấy chính là “tắt nắng”, là “buộc gió” để giữ lại màu, lại hương cho cuộc đời from her. Ước muốn “tắt nắng”, “buộc gó” ấy của nhà thơ tưởng chừng như vô lí lí bởi nắng, gó là những cai thuộc về tự nhii làm sao with người có thể níu giữ nd nd nnd nnd nnd nnd nnd nnd nd toàn có thể, bởi với ông, nắng và gió chính là biểu tượng cho những vẻ đẹp của thiên nhiên, của cuộc sống. Ước muốn ấy của nhà thơ xét ến cùng là ước muốn ược lưu giữ hương sắc, lưu giữ mãi những vẻ ẹp của thiên nhi -của cuuộc sống, ểể chús kh.

nếu bốn câu thơ ầu, tác giả bày tỏ khát khao ménh liệt, cháy bỏng của mình thì trong bảy cu thơ tiếp tteo ​​của đoạn th, tc giả vẽ lêc mắt bạt ất ất ất ấ >

CủA NGO BướM Này đây TUầN THÁNG MậTNàY đY HOA CủA ồNG NộI XANH Rìnày đY Lá CủA Cành Tơ PHơTCủA YếN ANH NàY đY KHHUC TìNH SIVà Này đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ.

điệp ngữ “này đây” ược lặp lại nĂm lần như một lời mời gọi, dường như tất cả mọi thứ cứ đang bày, đang pHô diễn, đang mời mọc. và ể rồi, ằng sau điệp từ ấy, từng hình ảnh, từng gam màu của bức tranh thiên nhiên, của “bữa tiệc trần gian” của thi. Bức Tranh ấy ược tạo nên bởi những hình ảnh vui tươi, tràn ầy sức sống tươi mới, tình tứi với biết bao niềm hân hoan, hạnh phúc, đó là “bướm” ồt “. , là “yến anh” với khúc nhạc tình yes. tất cả những hình ảnh ấy quyện hòa vào nhau tạo nên một bức tranh thiên nhiên tràn ầy sức sống, tất cả như như như như là một bức tranh mùa xuân với sự kết hợp hài hòa giữa hình ảnh, màu sắc và âm thanh, dường như mỗi hình ảnh, mỗi sự và âm than bức tranh mùa xuân như và hạnh phúc. ặc biệt, trong đoạn thơ, tac giả không chỉ nhìn thiên nhiên bằng mắt và lắng nghe âm thanh bằng tai, bức trash thihn nhiên ấy còn ược tac gi -c gi -cảm>

tháng giêng ngon như một cặp môi gần

xuân diệu đã nhân hóa thiên nhiên và xem thiên nhiên như một người tình để ông ái ân, tình tứ. hình ảnh so sánh táo bạo, ộc đáo này đã thêm một lần nữa cho chúng ta thấy tình yêu, sự gắn bó của nhà thơ với ội thiutn, vu ội thiutn, vu ội thiutn NHư VậY, CHỉII BảY CâU THơ NHưNG XUâN DIệU đã Vẽ Nên MộT BứC TRANTH THIên NHIêN THậT ẹP NGAY GIữA CHốN GIAN Và VớI XUâN DIệU, THIêN ườNG KHôTE ở ở ở ở ở ở ở ở ở và đây cũng chính là quan niệm nhân sinh mới mẻ của xuân diệu. Ồng thời, qua đây cũng giús lí giải vì sao trong bốn câu thơ mở ầu bài thơ xuân diệu lại có những ước muốn, khát khao cháy Ỻnh và mã.th

tôi sang sướng nhưng vội vàng một nửatôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân.

câu thơ như bị ngắt thành hai vế ứt quãng, cai tôi nhà thơ Sung sướng trước vẻ ẹp của thiên nhiên, của cuc sống nhưng ni ềm Sung sướng ất Thiê cla vội vội vội v à Vội vàng, Lắng bởi có lẽ hơn ai hết, xuân diệu cảm nhận thấy sự chảy trôi của thời gian, sự mỏng manh, ngắn ngủi của kiếp người nêng phảng vộn vộn vộn vộn v ẻn v ẻ p>

tÓm lại, mười ba câu ầu bài thơ “vội vàng” đã ưa ến cho chúng ta quan niệm nhân sinh mới mẻ của xuân diệu. đất, ngay giữna ch.ấ>

phân tích đoạn 1 vội vàng – mẫu 13

thời đại thơ mới là một nhánh rẽ đầy ngoạn mục, táo bạo của thơ ca việt nam. thời điểm thơ văn khoát lên cho mình một chiếc áo ược cach tân mới mẻ, là mảnh ất màu mỡ vun trồng những hồn the tài ba như: tản đn đn đ ả ịn ịn ịn ịn ịn ịn ịn ịn ịn ịn Đà là người “đã dạo những bản đàn mở ầu cho một cuộc dạo chơi tân kì ương sắp sửa” thì có lẽ xuân diệu là người đã ưa những khúc nhạc ấ : thơ thơ được xem là đỉnh cao trong phong trào thơ mới. Bài thơ vội vàng ược trích từ tập thơ ấy, tiêu biểu cho một phong cach thơ ược cach tân rất mới mẻ về nộa dung và hìchu bao tinh hoa.”

giữa lúc ta lên tiên c cùng tản đà, ắm chìm trong mộng tưởng c cùng hàn mặc tử, .. thì xuân diệu là người đã “ốt cảnh bồng lai và xua ai nấy về về lòng yêu đời yêu cuộc sống tha thiết đã khiến tâm hồn của thi sĩ bám chặt lấy cuộc sống trần thế, không thoát ly hoàn toàn cáơ. với đời, ông có một khát khao cháy bỏng:

“tôi muốn tắt nắng đicho màu đừng nhạt mấttôi muốn buộc gió lạicho hương đừng bay đi”

nhà thơ sử dụng những câu thơ ngắn với âm điệu nhanh, ngôn ngữ thơ dứt khoát để thể hiện ứơc muốn mãnh liờt muthu giờ. bởi lẽ thời gian là nỗi ám ảnh nhất trong cuộc đời:

“Ôi đau đớn! Oi đau đớn! thời gian ăn cuộc đời”

(bauxtelaire)

là một hồn thơ rạo rực, tha thiết với ời, ông muốn tận hưởng những khoảnh khắc tươi ẹp nhất của trần thế nhưng ngặt một nỗi:

“thời gian thấm thoắt thoi đưanó đi đi mãi có chờ đợi ai”

(tục ngữ)

vì thế thi nhân rất trân trọng những giây phút tươi đẹp của cuộc đời. người dùng tất cả giác quan tạo hoá ban tặng để cảm nhận thời gian. thời gian vốn vô hình, vô vị, vô tình đi vào thơ xuân diệu bỗng rất hữu hình, nên thơ qua hình ảnh “nắng”, “gio”. từ “tôi muốn” ược điệp lại kết hợp với những ộng từ mạnh như “tắt” (nắng), “Buộc” (gió) Thể hi hi một tư thế chủ ộng muốn đong băng thời gian vì một vì một lẽt lẽt lẽt lẽ

“của ong bướm này đây tuần tháng mật…mỗi buổi sớm thần vui hằng gõ cửa”

những câu thơ với âm điệu nhẹ nhàng, hình ảnh tươi sáng đã vẽ nên một khung cảnh thiên nhiên đậm sắc, hương, thanh. vạn vật đang ở độ đương thì tươi ngon nhất, đẹp đẽ nhất. chim chóc, hoa lá, ong bướm như vực dậy để tận hưởng cảnh xuân tươi tắn, mựơt mà. cảnh vật không tĩnh lặng mà náo động linh hoạt với những hình ảnh liên tưởng độc đáo của thi sĩ. “tuần tháng mật” của đôi vợ chồng đắm say trở thành mùa của ong bướm dập dìu rất lãng mạn. tiếng hót của chim yến chim oanh trở thành “khúc tình si” hút hồn biết bao con người yêu cảnh thiên nhiên tươi đẹp. và ánh nắng được nhân hoá như một nàng tiên e thẹn với những ánh mi dài cuốn hút vạn vật. tất cả như chan hoà làm nên một mảnh vườn đẹp nên thơ mà rất trần đời. từ đó cái đẹp của mùa xuân thiên nhiên còn ẩn dụ như cái đẹp của con người ở độ sắc xuân, đương thì. qua đó, ta thấy ược thi sĩ có sự cảm nhận mùa xuân rất tinh tế và có tài khéo léo vẽ lại những hình ảnh ấy với một thứ sức sống căng tràn, nảy nở. nói bong bẩy như vũ bằng thì thứ thứ nhựa sống mỡ màng ấy như “Máu căng lên trong lộc của loài nai, như những mầm non giêng”, tươi mới nhất “mỗi buổi sớm”, ể miêu tả khiến bức tranh thivhn nhiên mùa xuân càng tinh ôp. không chỉ vậy, nhà thơ còn tạo nên một thiên đường của xúc cảm. nghệ thuật chuyển đổi cảm giác được dùng rất linh hoạt từ xúc giác “tuần tháng mật”, thính giác “khúc tình si”, thỻ giác “ánh sáng mi”.

tâm hồn của thi nhân rạo rực, tha thiết, bâng khuâng trước cảnh trần thế xinh ẹp vô cùng đã khơi nên nên những hình ảnh sáng tạo ộ vào lúc ấy, hồn thơ, hồn người, hồn của thiên nhiên đất trời như giao hoà để xuân diệu viết nên một câu tuyệt bút:

“tháng giêng ngon như một cặp môi gần”

”tháng giêng” vốn vô hình bỗng trở nên hũư hình căng đầy một tình yêu trần thế. một tình cảm rạo rực, cháy bỏng trong tâm hồn thi nhân đã được dồn nén kết tụ trong một từ “ngon” duy nhất rấa t. Câu thơ với điểm nhấn là từ “ngon” ược dùng rất ắt thể hiện một quan điểm mĩc học rất mới mẻ về sự cảm nhận thiên nhiên pHảt sắc this của “nhục th. tuy vậy, ý thơ không gây thô tục mà có phần mới lạ. nhà thơ cảm nhận rất tinh tế ý vị của thời gian nên có sự chuyển đổi xúc giác sang vị giác. quả thật, xuân diệu bên cạnh có đôi mắt nhìn đời rất tinh tế còn có một tâm hồn rất thiết tha, nhạy cảm với cuộngc.

những câu thơ: “Của NGO bướm này đây tần that mật”, “của yến anh này đây khúc tình yes” và “thang giêng ngon như một cặp môi gần” mang một quan quan đi ca truyền thống trước đó. thơ trung đại con người được các nhà văn, nhà thơ tạo tác trên những chuẩn mực của thiên nhiên. but pháp ước lệ tượng trưng luôn gắn liền với việc miêu tả with người:

– râu hùm, hàm én, mày ngài

– làn thu thuỷ, nét xuân sơn

(nguyễn du)

thế mới thấy thơ xuân diệu đã hoàn toàn lột xác và hướng về một nguồn quan điểm mới rất gần với shakespeare:

with người là kiểu mẫu của muôn loài

nhà thơ đã lấy with người làm khuôn mẫu ểểo ra những hình thati thiên nhiên mang một sức hấp dẫn kì lạ, một sự tươi mới chưa từng có. người cảm nhận thiên nhiên bằng một lăng kính trái hình với thi ca thời xưa. qua đó, ta thấy thêm tin yêu một hồn thơ mới đã đem đến cho ta một hình ảnh đầy thi vị, một ánh màu mới mẻ trong thơ ca.

“thơ xuân diệu là một niềm khát khao giao cảm với đời”

(nguyễn Đăng mạnh)

hình ảnh của cuộc sống đi vào thơ xuân diệu như một thứ ánh sáng được khúc xạ qua lăng kính tình yêu rất tinh à khôni và gicu. càng yêu đời, nhà thơ càng luyến tiếc trước dòng chảy của thời gian. thời điểm vạn vật đang căng tràn nhựa sống cũng chính là lúc đứng trên ranh giới của sự lụi tàn, héo úa. vì thế từ những câu thơ gãy gọn ở khổ ầu, nhà thơ đi vào khổ hai với những câu thơ dài, âm điệu chậm như bước chân người thư that thi sĩ từ tốn chỉ cho người đọc những gì tinh hoa, tươi đẹp nhất của trần gian với một thái độ mến yêu, trân “</ tryọng

ọC thơ xuân diệu, ta thấy từng dòng chữt mới, những tưng tiến bộ thot ly hongn toàn những khuôn Sáo cổ điển, Tuy says mà tỉnh, m ộng nhưc. cảnh sắc xuân như xô đẩy câu thơ, khuôn khổ thơ bị xê dịch như “một đống hỗn độn đẹp xô bồ vừa say dậy” (bích khê). Đó là điều khiến thơ của thi sĩ từng bước chứng tỏ sức sống mãnh liệt qua thời gian mặc dù người khen rất nhiều ng Í.khô cều ngí.

tóm lại, đoạn thơ thể hiện một khát vọng sống thiết tha mãnh liệt rất trần đời. một hương vị lạ góp phần làm đa dạng sự mới mẻ trong phong trào thơ mới. dù rằng thơ xuân diệu mang một phong cách rất tây nhưng nhìn chung lầu thơ của ông được xây dựng trên mảnh đất thơ ca truyềng . sự tiếp jue những tư tưởng mới, biết hoà nhập nhưng không hoà tan là nét chung rất đáng ngợi ca khâm phục của xuân diệu nói rithcêng. vì thế xuân diệu xứng đáng là “nhà thơ mới nhất trong các nhà thơ mới”

phân tích 13 câu đầu vội vàng – mẫu 14

vội vàng bài thơ xuất sắc của nhà thơ xuân đã đã thể hiện những suy nghĩ của tac giả, nỗi niềm băn kho, tiếc nuối khi cuộc sống cứ đang dần trôn trôi đ

“tôi muốn tắt nắng đicho màu đừng nhạt mấttôi muốn buộc gió lạicho hương đừng bay đi”

4 câu thơ đầu đã thể hiện những điều ngông của tác giả đi ngược lại quy luật của thiên nhiên đó là “tắt nẙ giot”. những câu thơ ngắn sử dụng phép điệp cấu trúc câu ở những cặp câu 1-3, 2-4 khiến cho ý thơ trở nên đặc biệt. Điệp ngữ ược dùng “tôi muốn” thể hi sự ước muốn của tac giả như he made giữi lại màu tươi của nắng, không muốn nó bị phai nhạt, muốn buộc gii giữi mùi mùi Ông như muốn níu giữ những gì tươi đẹp của cuộc sống để không bị phai nhòa theo thời gian.

</

thiên nhiên tươi ẹp mùa xuân hiện ra thật diệu kì điệp từ “này đây” lặp lại nhiều lần đã phô bày vẻ ẹp muôn màu muôn sắc của mùa xu xu xu xu xu. những hình ảnh thơ sinh ộng, mới lạ xuất hiện dưới ngòi bút thi nhân: “ồng nội xanh rì”, “cành tơ phơt”, “ong bưỺm”, “ỿ anh” … “lán”, “hoa”, “lán”, “y hiện trước mắt người đọc như cả bầu trời xuân sắc. mùa xuân chynh là mùa ong bướm tìm kiếm mật ngọt, mùa của hoa nở trên ồng nội, lá non tơ phơt, chim chó hót líu lo tạo nên đt đ. . cuộc sống đã được tác giả tái hiện như thiên đường trên mặt đất.

không chỉ có hình ảnh thiên nhiên màn cònc tình yêu lứa đôi, cụm từ “Tuần that Mật” như nói ến thời gian mặn nồng của đôi trai gái yêu nhau, “yế quấn quýt bên nhau đó là tình cảm đôi lứa, tình cảm vợ chồng. tất cả đều đang ở thời điểm đẹp nhất, tràn đầy sức sống. nhưng tuổi trẻ của con người se sẽ bị tàn phai theo thời gian vì thế mà ông phải sống vội vàng để tận hưởng từng hơi thố>

tôi sang sướng nhưng vội vàng một nửatôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân.

nhà thơ Biết rằng cuộc sống with người có hạn còn mùa xuân thì tần hoàn mãi mãi nên ta pHải tận hưởng cuộc sống một cach gấp gáp bởi tổi trẻi đi ra đi r. xuân diệu không chờ đến hạ mới nhớ xuân mà muốn ôm mùa xuân vào mình khi nó con tươi non, nhịp thơ lúc này ngắt quãng như đh nichín. Ông khuyến khích mọi người hãy mở rộng lòng để yêu cuộc sống, ôm ấp mùa xuân và thiên nhiên tươi đẹp.

mới chỉ 13 câu thơ đầu đã cho người đọc thấy tác giả xuân diệu khát khao sống thật mãnh liệt. tác giả mời gọi con người nên biết sống, tận hưởng để không phải uổng phí tuổi trẻ chỉ có một lần trong đời.

phân tích 13 câu đầu vội vàng – mẫu 15

xuân đến, xuân đi, xuân lại về. Hoa tàn rồi hoa lại nở… nhưng quy luật tuần hoàn ấy chỉ đúng với với cỏ cây, với ất trời chứi không thể làm ời người trẻi lại khi đã già nua. bởi thế, xuân diệu – “một nhà thơ mới nhất trong các nhà thơ mới nhất của các nhà thơ mới” với thần yêu cuộc sống thiết tha, ménh liệt đã phải vàng

tôi muốn tắt nắng đicho màu ừng nhạt mất; tôi muốn buộc gió lạicho hương ừng đi.của ong bướm này đy tuần táng mật; của yến anh này đây khúc tình si.và này đây ánh sáng chớp hàng mi;mỗi sáng sớm, thần vui hằng gõ cửa;tháng giêng ngon như mộp môt; cặp môt; nhưng vội vàng một nửa:tôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân.”

(trích vội vàng – xuân diệu)

13 câu thơ trên được trích từ bài thơ vội vàng của xuân diệu thể hiện niềm khắc khoải, băn khoăn khi cuộc sống cứ dần màl. Đúng như cái tên, nhà thơ “vội vàng” sống, “vội vàng” hưởng thụ, và cũng “vội vàng” tiếc nuối khi không thể níu giữ được th>

từng câu từng chữ tưởng chừng như nằm bất động trên trang giấy nhưng lại ẩn chứa biết bao nhiêu cảm xúc của hồun. Ông táo bạo, chẳng ngại ngần khi thể hiện những ước muốn trai ngược của mình: “tắt nắng”, “buộc gió” “Cho màu ừng nhạt mất”, “” Cho hương ừng đ đNG đNG đ đNG đNG đNG đNG đNG đ đNG đNG đNG đ đNG đNG đNG đNG đNG “. nói trực tiếp “tôi muốn”, nhà thơ đã thể hi ện cai tôi nhỏ bé của mình giữa cả thế giới thiên nhiên bao la. quy luật vĩnh hằng của tự nhiên. biết điều đó là không thể làm được, nên xuân diệu lại vội vàng thưởng thức những nhựa sống đang tràn trề trước mắt: ong bướm, hoa cỏ, yến anh…Ông không muốn bỏ xót bất kỳ MộT thứ gì vì tuổi xuân sẽ nhanh chong qua đi mặc choc lòng người tiếc nuối. với điệp từ “này đây”, dường như xuân diệu loun hòa mình một cach trọn vẹn vẹn v ấ ểểng

Đặc biệt, khi dòng cảm xúc mãnh liệt lên đến cao trào, ta bắt gặp một hình ảnh rất độc đáo, mới lạ:

tháng giêng ngon như một cặp môi gần

“tháng giêng” là thời gian, là cái vô hình nhưng dưới ngòi bút tài ba của xuân diệu, cái vô hình ấy lại được so sánh với ỷi ”. tac giả đã cố tình nhấn mạnh “cặp môi gần” với tíh từ “ngon” khiến người ọc liên tưởng ến sự thiết tha, mặn nồng, trrung của tình and đô bot. qua đó thể hiện tình yêu cuộc sống, yêu thiên nhiên cũng đang cháy bỏng trong trái tim nhà thơ. càng yêu bao nhiêu, nhà thơ lại càng lo sợ, cuống quýt bấy nhiêu:

tôi sang sướng. nhưng vội vàng một nửa:

tôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân

lại một lần nữa, ông muốn chạy trước thời gian, muốn sống không bỏ xót một phút giây nào. nhịp thơ bỗng dưng bị ngắt quãng nửa chừng như niềm khắc khoải đang nấc lên từng tiếng trong lòng ông. Ông sẽ “không chờ nắng hạ mới hoài xuân”.

bài thơ chưa khép lại nhưng chỉ qua 13 câu đầu thôi cũng đủ để thấy trái tim nhà thơ yêu cuộc sống mạnh liệt đếon nh.Ɲ qua mỗi hình ảnh, mỗi câu thơ độc đáo cùng dòng cảm xúc dạt dào tuôn chảy, người đọc cũng như đang được mời gọi hãy sống và tận hưởng, hãy cố gắng làm tất cả những gì mình muốn làm và có thể làm để không phí hoài tuổi xuân.

phân tích 13 câu đầu vội vàng – mẫu 16

thơ mới (1930-1943) được coi là một cuộc cách mạng trong thi ca việt nam. Ở thời kì này tac cr thể thấy ược rạo rực, băn khoăn” (thi nhân việt nam). xuân diệu là “nhà thơ mới nhất trong các nhà thơ mới”, là người ưa thơ mới lên vị trí ỉnh cao với tập thơ ầu tay và tiểt nhà “. Bài Thơ “Vội Vàng” ược Trích TừP Thơ Này, đã Thể Hiện Nét ộC đao Trong Phong Cauch Thơ ượC Cách Tân Cả Về NộI DUNG LẫN HìnH THứC CủA XUâN DIệU. Điều đó được khắc họa đặc biệt ở 13 câu thơ đầu, nét bút của xuân diệu đã vẽ lên bức tranh thiên nhiên mùa xuân đặc sắc sinh động và nổi bật ở đó là cả một khao khát sống hết mình, quan niệm nhân sinh và thẩm mĩ mới mẻ của tác giả.

“tôi muốn tắt nắng đicho màu ừng nhạt mất; tôi muốn buộc gió lạicho hương ừng bay đi.của NGO bướm này đây tuần that mật; …… tôi không chờng chờng p>

“vội vàng” được en trong tập “thơ thơ” sang tác năm 1938, là tập thơ tiêu biểu nhất của xuân diệu trước cách mạng tháng tám. nhan ề “vội vàng” ở đây không ược hiểu là cách sống vội, qua loa mópic thơ luôn khát khao giao cảm với cuộc đời. Ở xuân diệu, chúng ta thường bắt gặp một cá tính thơ khoáng đạt, khác biệt và đầy sáng tạo có thể nói “có một không hai” trong thơ ca vi. xuân diệu đã mở màn cho “vội vàng” bằng bốn câu thơ ngũ ngôn mà nhìn qua tưởng chừng “lệch nhịp” với toàn bài:

“tôi muốn tắt nắng đicho màu đừng nhạt mấttôi muốn buộc gió lạicho hương đừng bay đi.

mùa xuân là mùa tươi đẹp nhất trong năm, cũng như tuổi trẻ là khoảng thời gian đẹp nhất trong cuộc đời mỗi con người. bốn dòng thơ ngũ ngôn như lời đề từ của bài thơ, khẳng định ước muốn đoạt quyền tạo hóa của thi nhân. xuân diệu muốn ngăn cản bước đi của thời gian để lưu giữ những khoảnh khắc đẹp nhất, đáng nhớ nhất. thi sĩ khao khát giữ lại ánh nắng để “màu đừng nhạt mất”, giữ lại gió để cuộc sống luôn tràn ngập sắc hương. khao khát “tắt nắng”, “buộc gió” thể hiện ý thức làm chủ thiên nhiên của with người. Điều này vừa hợp lí bởi nhà thơ “yêu tha thiết cái chốn nước non lặng lẽ này” (hoài thanh); nhưng cũng vừa vô lí và không thể thực hiện được bởi con người làm sao có thể cưỡng lại được quy luật của tạo hóa, làm sao nắm bắt, điều khiển được những thứ vốn là mỏng manh, ngắn ngủi, không tồn tại được mãi mai do Điệp ngữ “tôi muốn” ược nhắc lại hai lần đã khẳng ịnh ý nguyện của cai “tôi” tha thiết muốn giữ lấy vẻ ẹp chong tànhai của thiên nhiên; đồng thời làm nổi bật tâm hồn của một nhà thơ yêu đời, di mê thiên nhiên. cách ngắt nhịp vội vã, dứt khoát càng tô đậm hơn mức độ mãnh liệt, nồng nàn của ước vọng trong tâm hồn ông. tuy nhiên, ẩn sâu trong khát vọng ngông cuồng, táo bạo ấy lại là một tình yêu cuộc sống đến tha thiết, khắc khoải. thời gian tuyến tính một chiều, khi đã trôi qua rồi thì không trở lại nên thi sĩ muốn lưu lại những vẻ đẹp tự nhiên, thanh khiết của cuộc đời để mãi lưu giữ khoảnh khắc của thời tươi trẻ, để tận hưởng hết vẻ đẹp của đất trời. Ông muốn lưu giữ nó bên mình để được thưởng thức một cách trọn vẹn, mãi mãi.

sau tâm trạng ấy là tiếng reo vui của nhà thơ. trong cái nhìn của xuân diệu, sự sống quen thuộc quanh ta bỗng trở nên vô cùng hấp dẫn:

“của ong bướm này đây tuần tháng mậtnày đây hoa của đồng nội xanh rìnày đây lá của cành tơ phơ phấtcủa yến anh này đây khúc tình sivà này đây ánh sáng chớp hàng mimỗi sáng sớm thần vui hằng gõ cửa”

vì sao xuân diệu lại gấp gáp vội vàng để giữ gìn hương sắc cuộc đời? vì sao phải tắt nắng, phải buộc gió mà không chờ đợi hướng sắc ấy vào một giây phút khác? những dòng thơ tiếp theo là sự lí giải nguyên nhân vì sao nhà thơ lại muốn chống lại quy luật của tự nhiên. with mắt “xanh non”, “biếc rờn” của thi sĩ về mùa xuân đã nhận ra vẻ đẹp của cuộc đời, thiên nhiên với những thực đơn. mùa xuân của ong bướm, cỏ cây, hoa lá, mùa xuân của tạo vật tràn trề nhựa sống. cũng vẫn là thiên nhiên non nước ấy thôi, nhưng xuân diệu phát hiện ra bao vẻ đẹp bất ngờ, đáng yêu đáng say đắm. xuân diệu đã vui say, rộn ràng tận hưởng những vẻ đẹp diệu kì mà trời đất đã ban cho mỗi cuộc đời, mỗi con người. hai chữ “này đây” ược nhắc ến nhiều lần không gợi sự thừa thog “thiên đàng trần thế”. Hình ảNH NGO BướM, HOA Cỏ, ồNG NộI, Cành Tơ, Yến ANH, ANH Sáng Là NHữNG HìnH ảNH ẹP ẽ, TươI NON CủA CUộC SốNG THườNG NHậT, NHưNG qua lĂ hình ảnh vốn quen thuộc ấy bỗng tươi sáng, hấp dẫn như cảnh sắc nơi thiên đường.

có thể nói đó là bức tranh tuyệt đẹp, là khu vườn tình ái đầy hương sắc của mùa xuân trên mặt đất. chỉ có xuân diệu mới có thể nhìn thấy ược “tuần tháng mật” của ong bướm, thấy ược sắc màu xanh non của cành tơ vớing nhỡ “ủa phláng chih”. tất cả vẻ đẹp căng tràn, tươi nguyên ấy như được trưng bày ra trước mắt nhà thơ và bạn đọc qua điệp từ “này”. chỉ có người thi sĩ ấy mới thấy được những bông hoa của đồng nội và nghe được khúc tình si của chim yến, chim oanh. và cũng chỉ có xuân diệu mới cảm nhận được “tháng giêng ngon như một cặp môi gần”. mùa xuân đẹp và quyến rũ như đôi môi người thiếu nữ và tháng giêng là tháng đẹp nhất của mùa xuân. tác giả sử dụng từ “ngon” để thể hiện một khát khao, một cảm nhận riêng đến lạ lùng mà ta chỉ có thể bắt gặu di. Ông như người họa sĩ tài năng đang ứng trước bức tranh thiên nhiên tươi ẹp ể chỉ chỉ cho chung ta thấy vẻ tưƶn i non, n mùa xuân ẹp và tình tứ, vạt vật ềt thân thiết. lứa đôi gắn bó với nhau trong sự ngọt ngào, say đắm, hương gắn kết với hoa để khoe sắc trên đồng nội “xanh rì”.

những cánh yến anh trên bầu trời đang chao liệng để gửi gắm lời yêu thương cho nhau mỗi độ xuân về. tác giả đã lấy con người làm chuẩn mực cho cái đẹp để nét vẽ của mình in sâu trong tâm trí người thưởng thức. thiên đường, bữa tiệc của thiên nhiên có ngay trong cuộc sống này, có ngay trong tầm tay với của con người. Đoạn thơ như một bản đàn du dương mà xuân diệu sử dụng ể “ốt cảnh bồng lai và ưa ai ấy về hạ giới” (Hoài Thanh), vềi nơi ngự trịa mùa ẻnh. biện pháp liệt kê khiến những vẻ đẹp của mùa xuân được phơi bày một cách sinh động và chân thực.

có thể nói, chỉ với xuân diệu, vẻ đẹp của mùa xuân mới hiện lên nguyên vẹn và tươi non đến thế. sự sống như bày ra một bữa yến tiệc mà mỗi chúng ta là một vị khách được mời đến tham dự. nhà thơ đã “di đắm với tình yêu, hăng hái với mùa xuân, thả mình bơi trong ánh nắng, line động với bướm chim” (thế lữ). Ông đã thức tỉnh tất cả các giác quan để nếm vị ngọt, mùi thơm nồng nàn của mùa xuân và sự sống “mơn mởn”. Đôi mắt tinh tế của xuân diệu đã nhìn thấy sức sống tươi mới, một sức trẻ khỏe khoắn, một mùa xuân phơi pHới làm mê ắm lòng người. nhà thơ có ước muốn níu giữ tất cả vị “ngon” của tình yêu và mùa xuân khi nó đang trong thời kì hương sắc nhất. nhưng ngay lúc thi sĩ đang ngất ngây mê đắm vô cùng trong niềm tận hưởng mật ngọt tình yêu nơi thiên đường trần thế, đang thỏa thuê với bữa tiệc lớn của trần gian và reo lên “tôi sung sướng” thì cũng chính là lúc thi nhân ngừng lặng với cảm giác “vội vàng một nửa”:

“tôi sang sướng. nhưng vội vàng một nửa”

câu thơ được thi nhân ngắt làm hai, thể hiện niềm vui một cách không trọn vẹn. nhà thơ đã nhận ra rằng điều sung sướng ấy thật ngắn ngủi biết bao. chính dự cảm mơ hồ về sự mong manh và ngắn ngủi của kiếp người đã khiến cho thi nhân phải sống tận hưởng một cách vội vàng. Từ Trạng thati vui tươi pHấn chấn ầy yêu ời “tôi Sung sướng” bỗng xuất hiện dấu chấm, như một điềm báo trước một sự hụt hẫng lo lắng sau. dấu chấm giữa dòng khiến câu thơ như bị chẻ đôi, một bên là niềm vui sướng hân hoan một bên là vực thẳm của sự hoài nghi,. ta có thể thấy niềm vui như chùng xuống, khựng lại và không trọn vẹn. bởi, xuân diệu phát hiện rằng điều sung sướng mà ông đang tận hưởng ấy ngắn ngủi biết bao, mong manh biết bao. thời gian chảy trôi tuyến tính một đi không trở lại. trước sự chảy trôi của thời gian, có được bao nhiêu lâu để đắm chìm hân hoan cho giây phút hiện tại. chynh vì dự cảm mơ hồ về sự mong manh, ngắn ngủi của kiếp người đó đã khiến cho thi nhân sống vội vàng tận hưỺhng:

bất lực trước dòng chảy thời gian, trước quy lật của thiên nhiên nhưng xuân diệu không bi quan về cuộc sống mà ông Đó chính là đừng tiếc nuối cho tương lai mà hãy tận hưởng sống hết mình cho giây phút hiện tại. Bởi tương lai chắc chắn sẽ ến, thời gian chắc chắn sẽ ến, mùa xuân sẽ qua cũng như mùa hạ sẽ ến, with người vốn không thể thay ổi ược những đi đi hai câu thơ ược xem như hai cai bản lề khep mở tâm trạng vừa vồp ắm say vẻ ẹp của cup cup sống tình yêu vừa là linh cảm bất an, băn kho â sầu củh ơ ơ ơ ơ ơ ơ ơ ơ ơ ơ ơ ơ ơ không trở lại, quả thật xuân diệu là nhà thơ của những cảm quan tinh tế về thời gian.

Bài Thơ “Vội Vàng” đã Thể Hiện Lòng Ham Sống bồng bột và ménh liệt của cai “tôi” xuân diệu rất hiện ại c c farto với một quan ni ệm mới mẻ về về về về về về về về về về xuân diệu đã thể hiện trong bài thơ cai “tôi” của thời ại thơ mới về một ý thức ráo riết về giá ờ ời sống ca nhân, một quan ni ệm tá cuộc sống, niềm vui trần thế và một khát khao sống mãnh liệt và một tâm thế cuồct, nhich cồng. trong các bài thơ của xuân diệu trước cách mạng thì đây là những vần thơ xuân diệu nhất. “Sống mạnh mẽ, tích cực dám khẳng ịnh bản thân là lẽ sống cao ẹp, thể hiện ý thức trach nhi ệm và sự trọng từng phut giây của with người với sự cach lệch lạc, họ sống nông nổi, sống nhanh, sống vội, bất chấp, khẳng ịnh mình một cực. vì vậy, cần xác ịnh quan điểm sống lành mạnh biết cống hi , trọng từng giây quy giác của cuộc.

qua 13 câu ầu bài “vội vàng”, chúng ta nhận ra rằng xuân diệu đã đem ến một thông điệp cuộc sống mang ý nghĩa nhân văn. thiên đường không đâu xa mà chính là cuộc sống giữa thiên nhiên tươi đẹp nơi trần thế. Vậy hãy sống thật ménh liệt, hãy ắm say tận hưởng và tận hến hết mình ể mỗi ngày ta ược sống trọn vận hên vẹn trong bài thơ là một quan niệm sống mẻi mẻi m Đến với ” vội vàng “xuân diệu kêu gọi mọi người hãy biết yêu và tận hưởng những thứ cuộc sống ban tặng. hãy tranh thủ lúc còn trẻ để được hưởng đầy đủ nhất. Ông không quên đi nghĩa vụ kêu gọi mọi người phải cống hiến cho cuộc đời. và trong cuộc đời của ông vội vàng cống hiến chứ không phải vội vàng tận hưởng. tập “thơ thơ” nói chung there are vội vàng nói riêng người ta sẽ luôn nhớ đến thi sĩ xuân diệu là ” ông hoàng thơ tình”, ông đã để lại cho đời những áng van hay!

phân tích vội vàng 13 câu đầu – mẫu 17

vốn là một thi sĩ rất nhạy cảm với sự chảy trôi của thời gian, trai ngược với cổ nhân luôn quan ni ệm thời gian là tuần hoàn cũng như vòng l’n hồi cệi n. gian là tuyến tính, một đi không trở lại.

vũ trụ thì vông mà ời người thì hữu hạn, mà một ời người ẹp nhất chính là tuổi trẻ-lứa Tuổi mang nhiệt huyết sống sục sôi và nhiều hoài bão to lớn, ở sức sống nhất ấy, nhà thơ cũng có những khát khao không tưởng:

“tôi muốn tắt nắng đicho màu đừng nhạt mấttôi muốn buộc gió lạicho hương đừng bay đi”

Ước muốn cháy bỏng muốn điều khiển tự nhiên thật viển vông nhưng lại cũng thật cao đẹp. Chàng Trai 20 Tuổi ấy Sợ Rằng nắng lên sẽ làm Phai đi những gam màu rực rỡ của thanh xuân, sợ gó lên sẽ thổi làm bay mất hương sắc nồng nàn của cộc sống.

một nỗi sợ đẹp đẽ, khát khao níu kéo thời gian ở lại. BốN Câu Thơ ầu Là Thể Thơ NGũ NGôn Quen Thuộc, Ngắn Gọn, Hàm Súc Mang ến Cảm Giác Rất Mạnh Mẽ Về Khát Khao Rực Cháy Của Tac Giả, đoạn Thơ Tiếp ca ngợi vẻ đẹp của thiên nhiên:

“ của ong bướm này đây tuần tháng mậtnày đây hoa của đồng nội xanh rìnày đây lá của cành tơ phơ phấtcủa yến anh này đây khúc tình sivà này đây ánh sáng chớp hàng mimỗi buổi sớm thần vui hằng gõ cửa “

khác với những nhà thơ cùng thời chán ghét thực tại, mơ về chốn bồng lai Éên cảnh, xuân diệu đã dùng vền thơ của mình “ốt cảnh bồng lai, xua a nấy. mà chính ngay trên mặt đất này, gần gũi, thân thuộc.

có thể nói xuân diệu ngắm nhìn bức tranh xuân bằng lăng kính tình yêu và cặp mắt của tổi trẻ, ông thổi vào bức tranh ấy một tình yêu cuộc sốt. thời gian ược cảm nhận ầy ủy ủ mùi vị ngọt ngào ể trở thành tuần tháng mật, hoa của ồng nội xanh rì- màu xanh s.lih cứca s.

lá là lá của cành tơ phơ phất, “cành tơ” chứ không phải cành nào khác, tiếng hót chim yến, chim oanh cũng dịu ngọt như khúc tình si chng. xuân diệu lại một lần nữa đi ngược với thi nhân xưa khi đặt ra quan niệm lấy con người làm chuẩn mực cái đẹp cho tựn. bức tranh thiên nhiên mang nét đẹp của một người con gái đẹp, một cái chớp mắt của mĩ nhân có thể làm nghiêng thành đổ l>

that giêng ngon như một cặp môi gần mọng ỏ ầy sức Hút, Làm with người ta khao khát ược tận hưởng trọn vẹn, đy, with người ng ố ô ô ượ ượ ượhy c. , tận hưởng và cống hiến hết mình, không chậm trễ lãng phí một giây một phút.

“tôi sung sướng nhưng vội vàng một nửatôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân”

nềm vui sướng của lứa tổi 20 trước cuộc ời, dưới mắt ông, mọi thứ ều ược ặt ở vị trí xuất pHát, vị trís ban ầy tươi mới ẹp ẽ ẽ ẽ ẽ ẽ ẽ ẽ ẽ ẽ ẽ ẽ ẽ ẽ ẽ Ông luôn quan niệm phải sống vội vàng, hết mình, tận hưởng no say, đừng để khi nắng hạ rọi xuống mới bắt đầu hoài xệm va

đoạn thơ ầu với sự kết hợp hài hòa giữa hai thể thơ cũ và mới nói lên vẻ ẹp của thiên nhiên-thiên ườkhang c.tn m tuổi that. qua tìm hiểu về bài thơ, em cảm nhận ược vẻ ẹp bất tận của cup sống và khao khát ược cống hiến thật nhiều, cháy hết mình với nhiệt huyy c ẻ.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *