Văn mẫu lớp 11: Phân tích bài thơ Từ ấy của Tố Hữu (Dàn ý 17 Mẫu) 17 bài phân tích Từ ấy hay nhất

Qua bài viết này mvatoi.com.vn xin chia sẻ với các bạn thông tin và kiến thức về Phân tích bài từ ấy hot nhất hiện nay được bình chọn bởi người dùng

Phân tích nguyên văn bao gồm dàn ý, sơ đồ tư duy và 17 bài luận thực hành hay nhất. Thông qua việc phân tích word, các em học sinh lớp 11 có thể hình dung ra các phương pháp, các bước và phương pháp giải quyết vấn đề đặt ra trong bài toán. Từ đó, hãy nhanh chóng viết cho mình một bài văn hay, đầy đủ ý để đạt điểm cao trong các bài kiểm tra, bài thi cuối học kì 2 sắp tới của mình.

Lời này là một trong những bài thơ tiêu biểu và xuất sắc nhất trong sự nghiệp của thánh nhân. Đó cũng là một trong những tác phẩm thơ ca cách mạng vẫn giữ nguyên giá trị dù đã hơn 80 năm tuổi. Từ này không chỉ thể hiện niềm vui, hạnh phúc của người lính trẻ khi lần đầu được vào đảng mà còn nhấn mạnh ảnh hưởng của đảng và lý tưởng cách mạng đối với tư tưởng, tình cảm, tình cảm con người. Vì vậy, đây là 17 bài phân tích từ hay nhất, hãy tiếp tục đọc.

Lập dàn ý để phân tích các yếu tố của từ đó

Tôi. Mở

– Tác giả thành huu (1906 – 2002)

  • Nguyễn kim thanh tên thật là nguyễn kim thanh, sinh ra trong một gia đình giàu truyền thống yêu nước ở Huế, vùng đất thơ ca, trữ tình gắn liền với nhiều nét văn hóa dân gian của cả nước. ..
  • Từ thời trẻ, đồng chí đã nhanh chóng nắm bắt lý tưởng cách mạng của Đảng, luôn hăng hái hoạt động trong các nhà tù thuộc địa, đồng thời luôn kiên quyết đấu tranh.
  • Sau Cách mạng Tháng Tám năm 1945, ông giữ nhiều chức vụ trong cơ quan lãnh đạo của Đảng, của mặt trận văn hoá văn nghệ.
  • Đạt Giải thưởng Hồ Chí Minh về Văn học Nghệ thuật năm 1996.
  • – Từ đó để thấy được sự ra đời của bài thơ này: từ đó là bài thơ có ý nghĩa mở đường cách mạng, đường thơ của thành huý là một mốc son (1937), được công nhận vào Đảng năm 1938 – với sự giác ngộ trong tâm trí và gặp ánh sáng của lý tưởng cộng sản. Đây cũng là tuyên ngôn nghệ thuật của chủ nhân.

    —nội dung chính của từ: khát vọng cao cả của người thanh niên hăng hái cách mạng. Đó là sự hiểu biết mới về ý nghĩa cuộc sống, là niềm đam mê mãnh liệt và niềm vui tràn trề, là sự đổi thay sâu sắc của con người trong cuộc gặp gỡ và giác ngộ lý tưởng cộng sản.

    Hai. Nội dung bài đăng

    Hãy phân tích tác phẩm của từ ngữ đó theo cấu trúc của 3 khổ thơ trong cả bài, mỗi khổ thơ đều có một ý nghĩa biểu đạt nhất định, các em cần tìm ra những từ ngữ quan trọng, biện pháp nghệ thuật được sử dụng … nêu rõ từng câu. tác giả muốn.

    1. Phần 1: Bày tỏ niềm vui và niềm đam mê trong việc đáp ứng các ý tưởng về bữa tiệc

    – Hai dòng đầu của bài thơ được viết đầy tự sự: “Lời ấy trong tim tôi…” Lời ấy, khi nhà thơ mới 18 tuổi, tuổi trẻ đủ để cho “chân lý” cách mạng tỏa nắng. Đời sống. Hình ảnh ẩn dụ “Nắng hè” là nguồn nhiệt cách mạng soi sáng tâm hồn nhà thơ, còn “Mặt trời chân lí” là sự kết nối sáng tạo giữa hình tượng và ngữ nghĩa. Một câu thơ ca ngợi ánh sáng diệu kỳ của cách mạng. Đó là ánh sáng của tư tưởng cộng sản – ánh sáng của công bằng xã hội, ánh sáng của chân lý xã hội.

    – Hai dòng thơ sau là một bức tranh vô cùng sinh động: bay đi bất chợt, đầy cảm hứng lãng mạn. Những âm vang và niềm vui của tâm hồn được ví như những hình ảnh và âm thanh do thiên nhiên tạo ra: “khu vườn,” “hương thơm”, “chim và hoa”.

    – Người bạn chấp nhận ánh sáng của cách mạng là chấp nhận con đường đời tươi sáng, rộng lớn, cho hồn thơ: một lẽ sống có ý nghĩa thiêng liêng cao cả, một hồn thơ chan chứa tình yêu thương. Cách mạng, tình đồng bào.

    2. Phần 2: Bày tỏ ý kiến ​​về lý do bạn sống

    ——Hai dòng đầu của bài thơ: Nhà thơ khẳng định quan niệm sống mới về lẽ sống là sự gắn bó hài hoà giữa cái “tôi” riêng và cái “tôi” chung của mọi người.

    – Động từ “buộc” là một cách diễn đạt cường điệu thể hiện ý chí mạnh mẽ và quyết tâm cứng rắn của yếu tố vượt qua “ranh giới” của “tôi” để trở nên một với mọi người. Trái tim tôi hướng về mọi người “.

    – Từ đó tâm hồn nhà thơ mở rộng ra “trăm nơi” (phép ẩn dụ) và “chở che”, sẻ chia một niềm đồng cảm sâu sắc, chân thành và tự nguyện với một con người cụ thể.

    p>

    – Hai dòng sau nói lên tình yêu thương một người với một tình yêu giai cấp rõ ràng. Nhà thơ đặc biệt quan tâm đến quần chúng lao động vất vả “làm hồn tôi với bao tâm hồn đau khổ”, và từ đó như một phép biện chứng đem lại sự cần thiết của sức mạnh tổng hợp, “gần nhau mà nâng cao sự sống”. Chúng ta cũng thấy điều này trong bài thơ của Nguyễn Curtin, một nhà thơ lớn lên trong thời chống Mỹ: “Khi ta nắm tay mọi người, đất nước muôn năm”.

    Tóm lại, yếu tố khẳng định mối liên hệ sâu sắc giữa văn học và đời sống, chủ yếu là đời sống của quần chúng nhân dân.

    3. Phần 3: Những thay đổi sâu sắc trong tâm hồn nhà thơ

    – Trước cách mạng, toan là một thanh niên tiểu tư sản. Khi ánh sáng cách mạng của “mặt trời chân lý soi vào lòng người” giúp nhà thơ chiến thắng sự ích kỉ, tầm thường trong đời sống tinh thần hạn hẹp của mình và đạt được một tình yêu “vòng tròn lớn”.

    – Nhà thơ tự xưng là “người con của vạn gia” theo nghĩa đồng bào thiêng liêng nhất; người em của “người con của vạn người”, đầy thương cảm với những mảnh đời đau khổ, bất hạnh, những mệt nhọc, đáng thương. cuộc sống; “cậu bé ngàn năm có một” “Nhột” anh trai. Từ những tình cảm ấy đã giúp nhà thơ hăng hái hoạt động cách mạng với lòng nhiệt thành cao cả, góp phần giải phóng đất nước trong cuộc đời mình, giải phóng kiếp sống lầm than trong xã hội đen tối dưới bóng giặc ngoại xâm.

    Ba. kết thúc

    • Lời thơ thân thiện, chan chứa tình giai cấp và lòng biết ơn sâu sắc đối với cách mạng, lôi cuốn người đọc vào ánh sáng ban ngày.
    • Tiếng nói trong bài thơ là tiếng nói của nhà thơ vô sản thực sự, của những người thanh niên đi theo lí tưởng của đảng và của cách mạng.
    • Giọng thơ chân thành và hình ảnh thơ sinh động, giàu ngôn ngữ dân tộc.
    • .

      Vui lòng tải xuống tệp để xem thêm các nét ngoài

      Sơ đồ tư duy về từ đó

      Phân tích chữ học sinh giỏi – mẫu 1

      Tou Hu (1920-2002) là đại thi hào dân tộc, ngọn cờ đầu của nền thơ ca cách mạng Việt Nam. Cuộc đời của một nhà thơ và một chiến sĩ quân đội luôn song hành với nhau. Trong hành trình vừa là chiến sĩ, vừa là nhà thơ của mình, ông đã vượt qua nhiều mốc son quan trọng, trong đó nổi bật nhất là sự giác ngộ lý tưởng của Đảng vào năm 1937.

      Đến đây, toan có một bài thơ ghi lại ấn tượng đầu tiên đó là bài thơ “lời ấy”. Bài thơ “Na Zi” được in trong tập thơ cùng tên, là một trong những tập thơ đặc sắc của Du Hý. Bài thơ này là tiếng reo vui của một thanh niên ngay thẳng khi được giác ngộ lý tưởng của Đảng, có ý thức mới trên con đường cách mạng. Những tiếng reo hò trong những ngày đầu của cuộc cách mạng rất sinh động.

      “Từ trong tim tôi tràn đầy nhiệt mùa hè …Nhà thơ Duch sinh năm 1920, tuổi trẻ sống trong đêm nô lệ, may mắn là ông giác ngộ cách mạng năm 1937 và vào đảng năm 1939. Đó là thời kỳ chuyển từ sinh viên trẻ thành chiến sĩ Cộng sản. Tác giả ghi lại tâm trạng của giai đoạn này, đó là giây phút nhà thơ hân hoan khi bắt gặp lý tưởng của đảng.

      “Từ lời nói trong lòng, mặt trời chiếu rọi, chân lý chiếu vào tâm hồn tôi, đó là khu vườn trăm hoa đua nở, rất thơm, chim hót và hoa thơm.”

      “Kể từ đó” là khi người thanh niên đó đi theo con đường cách mạng và được Đảng giác ngộ lý tưởng. Lúc bấy giờ trong lòng nhà thơ có một nhiệt huyết cách mạng, lòng như nắng hè thiêu đốt.

      Cảm giác đó là vì lý tưởng của đảng, ánh sáng của cách mạng chiếu “xuyên qua trái tim” như “mặt trời chân lý”. Trái tim là nơi gặp gỡ của tâm hồn, tư tưởng và tình cảm, ánh sáng chân lý xuyên thấu trái tim là ngọn hải đăng trong tình cảm và ý thức của người thanh niên cách mạng.

      Nhà thơ cảm thấy tâm hồn mình như được hồi sinh sau khi được ánh sáng của Đảng và lý tưởng cách mạng soi sáng như mặt trời chân lý.

      “Tâm hồn tôi là một khu vườn đầy hoa, rất thơm, có tiếng chim và hoa”.

      Như chúng ta đã biết trong bài thơ “Cành xuân” năm 1980, trước khi nhận ra lý tưởng của đảng, ông đã kể về cuộc đời mình theo cách này:

      “Tôi héo tàn như lau sậy ven đường, tôi xin làm con chim đậu trái ngọt, tôi chết như con chim không bao giờ cất tiếng hót che chở cho đời”.

      Những linh hồn khô héo như thế này đột nhiên được sống lại. Nhà thơ cảm thấy trong tâm hồn mình xanh tươi như những “khu vườn”, hương thơm ngào ngạt và “tiếng chim hót véo von”. Nó cũng có nghĩa là linh hồn được sống lại, rạng rỡ và tràn ngập âm thanh đầy màu sắc.

      Thật khó để tìm thấy một hình ảnh nào sống động hơn sự hồi sinh của tâm hồn. Bốn bài thơ mở đầu bằng những vần thơ mới lạ, độc đáo, nhà thơ vừa bày tỏ niềm vui sướng khi lí tưởng của Đảng tỏa sáng trong tâm hồn mình, khi tâm hồn mình được tái sinh trong sự sáng chói của chân lí Đảng.

      Sau khi chấp nhận lý tưởng của đảng và phục hồi tâm hồn, quan niệm của thanh niên cộng sản đã thay đổi, đó là kiên trì yêu người lao động và thắt chặt hàng ngũ chiến đấu. Chiến đấu, tác giả viết:

      “Tôi kết nối trái tim mình với mọi người. Hãy để tình yêu thương bao phủ trăm nơi. Hãy tiếp thêm sức mạnh cho cuộc sống của tôi bằng cách đưa tâm hồn tôi đến gần hơn với những tâm hồn nhiều đau khổ.”

      Nếu các nhà thơ lãng mạn thời đó không có cái nhìn đúng đắn về cuộc sống, họ sẽ phải sống một cuộc đời tẻ nhạt hoặc cô lập. Như Xuandie đã viết:

      “Ta là duy nhất, thứ nhất không ai có thể làm bằng hữu của ta”.

      Hoặc giống như tôi, hãy nói:

      “Xung quanh ta là người, nhưng ta không biết rằng thơ như nước chảy”.

      Sau đó, có một cách hiểu đúng mới:

      “Tôi dành trọn trái tim mình cho mọi người và yêu thương chở che trăm nơi”.

      cưỡng bức là một sự cường điệu, nhưng nhằm nhấn mạnh tinh thần đoàn kết của mọi người. Thiết lập sự đoàn kết với bạn bè thôi chưa đủ mà còn phải trả giá bằng tình yêu thương và sự chia sẻ yêu thương với hàng nghìn hộ gia đình. Các từ “lực lượng”, “che đậy” và tình cảm của người Baidi thể hiện sự hiểu biết khá toàn diện về một quan niệm sống mới, đó là một cách nhìn mới về cuộc sống.

      Sau khi gượng ép, che đậy tình cảm, nhà thơ cũng đã thể hiện một nhận thức mới cụ thể hơn, đó là trói buộc, che đậy tình cảm và bao tâm hồn khốn khó bằng những người lao động khổ sai, để không bị khuất phục. Để “sống khỏe cản đường” cho một tập thể chiến đấu mạnh mẽ. Như vậy, các khái niệm về sự gắn bó yếu tố và sự chia sẻ tình cảm có một địa chỉ cụ thể và một mục đích cụ thể.

      Ở khổ thơ thứ hai, nhà thơ phản ánh kết quả của lí tưởng Đảng thể hiện trong tâm hồn nhà thơ trong khổ thơ đầu. Đó là hình thành một cách nhìn mới về cuộc sống, đó là tư tưởng sống vì cách mạng và vì mọi người. Sau khi miêu tả quá trình chấp nhận ánh sáng của đảng và thay đổi cách nhìn về cuộc đời, nhà thơ đã đề xuất trách nhiệm sống đối với cách mạng. Nhà thơ thể hiện rất rõ trách nhiệm này:

      “Tôi là con của vạn gia, là em của vạn kiếp, là em của vạn gia không có cơm ăn áo mặc.”

      Anh ấy là con trai với vạn hộ, là anh trai với cha anh ở kiếp trước, anh trai với những đứa con chăm chỉ của mình. Con cái nhà ai cũng nên trung thành với gia đình, anh chị em còn lận đận đường đời hãy noi gương cha mẹ, là môn đệ thì nên cưu mang, che chở, cứu vớt.

      Nhà thơ trình bày những trách nhiệm của mình, nhưng không chung chung mà rất cụ thể và rất trung thành với vai trò của thanh niên lúc bấy giờ. Đặc biệt ở đoạn này tác giả đề cập đến hình ảnh lao động cần cù của những người em, đó cũng là trách nhiệm của tâm hồn cần cù mà tác giả đã đề cập ở phần trước.

      Bài thơ “That Ci” ghi lại một điểm chính trong cuộc đời hoạt động cách mạng của Motoko. Đọc bài thơ này, người đọc có thể cảm nhận được một người bạn đã hăng hái đón nhận ánh sáng lý tưởng của Đảng trong những ngày đầu cách mạng, cái nhìn về cuộc sống và thế giới của anh ta đã có sự chuyển biến khá toàn diện. mùa xuân.

      Trong khi viết về một thời khắc lịch sử, một thời khắc lịch sử trong hoạt động cách mạng của mình, ông không diễn đạt bằng khẩu hiệu khô khan mà bằng hình ảnh rất gợi cảm. Vì vậy, một bài thơ cách mạng vẫn xanh mãi trong tâm trí người đọc.

      Phân tích từ – Ví dụ 2

      Tô huu tên thật là Nguyễn Kim Thanh, sinh ra và lớn lên ở Thừa Thiên Huế, là một trong những nhà thơ tiêu biểu của phong trào thơ ca cách mạng Việt Nam. Còn gọi là thơ đúc kết là những bài thơ có tính trữ tình mạnh mẽ, thể hiện khát vọng cách mạng và ý chí đất nước. Tâm sự của anh trong từng câu thơ đều mang tư cách của thời đại ấy, là cái tôi của một cộng đồng. Có thể nói Tuhu là ngọn cờ đầu của thơ ca Kháng chiến chống Nhật. Bài thơ này được trích trong tập thơ cùng tên Wucai Shiyuan của ông.

      Từ những lời trong tim tôi, mặt trời tỏa sáng, mặt trời chiếu vào tâm hồn tôi, tâm hồn tôi là vườn hoa, hương thơm phồn hoa, chim hót và hoa nở

      Bài thơ mở đầu bằng đoạn thơ tự sự, trong đó nhà thơ nhớ lại một sự kiện trọng đại trong cuộc đời mình. Trạng ngữ “từ ấy” ở đầu câu nhấn mạnh thời khắc trọng đại khi tác giả được đứng vào hàng ngũ của Đảng và được Đảng cộng sản giác ngộ lý tưởng. Hình ảnh “Nắng hè” kết hợp với động từ mạnh mẽ “ngọn lửa” và nghệ thuật ẩn dụ khẳng định lí tưởng cách mạng đã tác động mạnh mẽ vào tâm trí nhà thơ. Nguồn sáng ấy không phải là ánh nắng vàng ấm áp của mùa thu, cũng không phải là ánh nắng dịu dàng của mùa xuân mà là của mùa hạ nặng nề, chói chang, đánh thức ý thức và cảm xúc của chàng trai mười tám tuổi căng tràn sức sống. Đó là nguồn sáng do “Mặt trời chân lý” độc nhất, đặc biệt và duy nhất. Nếu như mặt trời của tạo hóa soi sáng cho vạn vật sinh trưởng, thì mặt trời chân lý mang lại những tư tưởng và con đường đúng đắn cho cách mạng, đồng thời gửi đi một tín hiệu tươi sáng cho sự nghiệp giải phóng dân tộc ở phương Tây.

      “Tâm hồn tôi là một khu vườn đầy hoa”

      Mặt trời chân lý soi sáng trái tim người lính, cho tâm hồn rạo rực, như mê mẩn. Hình ảnh tương phản rất gần gũi với tâm hồn tôi – biển hoa trong biển hoa, làm nổi bật sức sống mãnh liệt và niềm vui sướng tột cùng của nhà thơ lúc bấy giờ. Năm hương thế giới hòa quyện, tiếng nói hòa nhập, thảm hoa bừng bừng sức sống, tâm hồn nhà thơ lúc này tràn ngập niềm tự hào, tin tưởng, hy vọng, hân hoan, vui sướng vì được khơi nguồn từ lý tưởng của Đảng. Đối với một người yêu nước sẵn sàng hy sinh quên mình vì cách mạng và nhân dân thì đây là một may mắn lớn.

      Tôi gắn kết trái tim mình với mọi người và tình yêu ở khắp mọi nơi

      Trong văn học những năm 1932-1945, thơ chủ yếu nhấn mạnh đến cái tôi cá nhân, người đã chọn cái tôi thoát ly để thoát khỏi hiện thực buồn tẻ bất công. Đó là cái tôi độc lập, cái tôi gắn kết với cộng đồng, với cuộc sống của mình, với con người. Câu thơ tích cực “Ta gắn lòng mình với mọi người” thể hiện tấm lòng ưu ái của tác giả đối với nhân dân, lòng tự nguyện gắn bó với nhân dân của tác giả. Động từ “phủ” kết hợp với danh từ “khắp nơi” thể hiện toát lên niềm thương cảm của nhà thơ đối với nỗi khổ đau của đồng bào trên khắp mọi miền đất nước.

      “Mang tâm hồn tôi đến gần hơn với những tâm hồn nhiều đau khổ để tiếp thêm sức sống”

      Lời bài hát chân thành, mạnh mẽ khẳng định khối đại đoàn kết toàn dân tộc được tạo nên từ lòng nhân ái, ý thức vì mọi người. Những tâm hồn cùng khổ được kết nối, những người cùng chí hướng phải đoàn kết tạo nên sức mạnh tập thể để cùng tiến lên trên con đường lý tưởng cách mạng sáng ngời.

      “Em là con của vạn gia, là em của vạn kiếp, em của vạn gia không có cơm ăn áo mặc”

      Bốn dòng cuối của bài thơ đã khẳng định lại tình cảm sâu nặng của người lính với đồng bào. Từ “là” được kết hợp với phương thức điệp ngữ cấu trúc, các từ ghép “con”, “anh”, “em” nhấn mạnh sự thân thiết như ruột thịt. Đó là tình cảm ấm áp, sự sẻ chia, quan tâm, chăm sóc, xóa đói giảm nghèo, vất vả của đại gia đình. Đó là sự đồng cảm vượt qua sự ích kỷ, hẹp hòi của cái tôi cá nhân và sống vì người khác. Ở những dòng cuối của bài thơ, nhà thơ đã viết về “kiếp sau” bất hạnh, mưu sinh từ những cơn mưa lớn, và viết về cuộc sống của những đứa trẻ phải chịu cái đói, cái rét trong cuộc đời. thật là cảm động. Qua những hình ảnh đó, tác giả muốn khẳng định lý tưởng cao đẹp nhất của Đảng cộng sản là đấu tranh vì nhân dân, vì hạnh phúc của cuộc sống con người, nhất là đối với những người nghèo khổ. ,làm hại.

      Với thể thơ bảy chữ và giọng văn hào sảng, tha thiết, rạo rực, tác giả thể hiện sự giác ngộ, say sưa, niềm tin vào lí tưởng của một thanh niên yêu nước. mạng. “Từ ấy” trở thành bài thơ day dứt, là lời nhắc nhở về ý thức, trách nhiệm của mỗi chúng ta đối với cuộc đời, đất nước và con người.

      Phân tích ngắn gọn từ này – ví dụ 3

      “Dou Hu” là ngọn cờ đầu của phong trào thơ ca cách mạng Việt Nam, một tác phẩm tự sự và giàu cảm xúc. “Lời ấy” là một bài thơ trong tập thơ cùng tên viết năm 1938, đánh dấu bước trưởng thành của người thanh niên cách mạng. Bài thơ này là sự cổ vũ của tác giả được đứng trong hàng ngũ của Đảng cộng sản Việt Nam.

      “Từ ấy” là từ chỉ thời gian đánh dấu một bước ngoặt quan trọng trong cuộc đời cách mạng của người thanh niên, đánh dấu sự trưởng thành, trưởng thành về tinh thần, về lý tưởng cách mạng của anh. Khoảnh khắc ấy, tác giả nghẹn ngào tưởng chừng như không thể nói nên lời, trừ chữ “ấy”.

      Từ này là cảm xúc chủ đạo của cả bài thơ, một thanh niên vui tươi, hoạt bát, yêu đời được đứng trong hàng ngũ cao quý của Đảng. Sau khi xác định được “chữ ấy”, cuộc đời và hoạt động cách mạng của người thanh niên đó sẽ thay đổi rất nhiều.

      Tác giả mở đầu bằng một bài thơ thịnh vượng tràn đầy tình yêu:

      Từ những lời nói trong trái tim tôi, mặt trời của sự thật chiếu vào trái tim tôi

      Tác giả ngây ngất, chỉ ngập ngừng trước “chữ ấy”, để rồi sau “chữ ấy” là bước ngoặt và sự giác ngộ của lí tưởng cao cả. Hàng loạt hình ảnh ẩn dụ như “nắng hè”, “mặt trời chân lý” đều mang ý nghĩa biểu tượng của ánh sáng, vẻ đẹp và sự rạng rỡ.

      Từ “Dian” trong khổ thơ đầu tiên dường như chiếu sáng toàn bộ bài thơ, và từ “Dian” có nghĩa là thức tỉnh, một sự thức tỉnh được xử lý. Mặt trời mùa hè là một mặt trời tươi sáng, đẹp đẽ, tràn đầy niềm vui và năng lượng. Tác giả như bước ra khỏi nơi tăm tối, bế tắc, không lối thoát của cuộc đời, đến với ánh sáng của cách mạng và niềm tin. Khoảnh khắc được đứng vào hàng ngũ của đảng, với tư cách là “chân lý”, đáng trân quý suốt đời. Những thay đổi rõ ràng nhất đã xảy ra trong tâm hồn của những người chiến sĩ cách mạng

      Tâm hồn tôi là một khu vườn đầy hoa, rất thơm và hương của chim và hoa

      Sự thức tỉnh và giác ngộ cách mạng đã làm cho tâm hồn người lính trẻ như một khu vườn đầy hoa, chim hót líu lo, hoa thơm cỏ lạ. Sự so sánh thật là gọn gàng và ý nghĩa. Một tâm hồn thực sự sống động, tràn đầy sức sống, tác giả sống một cuộc đời đầy tự tin và kiêu hãnh. Khổ thơ đầu tiên này dường như đã vẽ nên những gam màu tươi sáng và đẹp đẽ nhất trong cả bài thơ.

      Sự giác ngộ về lý tưởng cách mạng đã hình thành nên tư tưởng lớn trong tâm hồn tôi:

      Tôi đặt trái tim mình vào từng ngôi nhà, để tình yêu thương chở che trăm nơi, đưa tâm hồn tôi và bao tâm hồn đau khổ đến gần nhau trong ngàn kiếp

      Một khổ thơ bộc lộ rõ ​​ràng cái tôi cá nhân và bộc lộ cái tôi rộng lớn nhất. Từ “lực lượng” trong đoạn đầu gợi lên trong lòng mọi người nỗi nhớ về người chiến sĩ cách mạng. Chữ “buộc” là sợi dây, là con đường, là lẽ sống để những người lính lựa chọn và theo đuổi đến cùng. Với trái tim vững vàng và tình yêu thương cao cả, người lính muốn mang lại hòa bình và thịnh vượng lớn nhất cho nhân dân, đồng thời để anh chịu đựng những đau thương, gian khổ cùng nhân dân.

      Từ chân lý mong muốn được bao bọc, che chở, gắn bó trong mọi gia đình, ở phần cuối là lời khẳng định vị thế của chị:

      Ta là con của vạn gia, là em của vạn gia, em của vạn gia không có quần áo, không có quần áo, không có quần áo không có quần áo

      Khổ thơ tuy mang ý nghĩa liệt kê nhưng vẫn thể hiện được tình cảm gia đình, sự tin cậy, gắn bó của người chiến sĩ với toàn dân. Từ “vâng” được lặp đi lặp lại, nhấn mạnh mối quan hệ rõ ràng giữa mình và mọi người, ở bên, sẻ chia, cùng nhau gánh chịu nỗi đau, quyết không lùi bước trước sóng gió. Tinh thần của tác giả thật đáng khâm phục và đáng khâm phục. Tác giả tự nhận mình là một người “chăm chỉ” không tên tuổi, nhưng có tinh thần đoàn kết và kiên trì

      Quả thật, “từ ấy” là một bài thơ ý nghĩa, đánh dấu một quá trình trưởng thành, một quá trình cách mạng gian khổ của một con người. Tiếng reo vui của tác giả như hòa vào niềm vui chung của nhân dân.

      Phân tích từ – ví dụ 4

      Tô huu tên thật là Nguyễn Kim Thanh, sinh năm 1920 tại làng Phú Lai, thị trấn Quảng Thọ, huyện Quảng Điền, tỉnh Huế, tỉnh Huế. Ông tích cực tham gia cách mạng ngay từ khi còn nhỏ, tham gia Đoàn Thanh niên Cộng sản năm 16 tuổi và Đảng Cộng sản năm 18 tuổi.

      Đây là thời khắc quan trọng quyết định sự nghiệp cách mạng và sự nghiệp thơ ca của Tzuyu. Dòng này là một trong những bài thơ hay nhất tác giả viết trong những ngày đầu của cách mạng. Bài thơ này là tiếng reo vui của một người chiến sĩ yêu lí tưởng, yêu nước, yêu đời, nguyện cống hiến tuổi thanh xuân cho Tổ quốc, cho nhân dân.

      Bài thơ có thể được xem như một tuyên ngôn cho nhóm từ này nói riêng mà còn cho toàn bộ sự nghiệp thơ ca của tác giả. Đây là điểm nhìn, là cái nhìn sâu sắc của nhà thơ về mối quan hệ mật thiết giữa cá nhân với quần chúng lao động khổ sai và bản chất con người lao động dưới ánh sáng kiên cường của Đảng cộng sản.

      Đoạn đầu thể hiện niềm vui sướng, xúc động thiêng liêng của người thanh niên yêu nước khi thực hiện được lý tưởng cách mạng:

      Từ những lời nói trong trái tim tôi, mặt trời của sự thật chiếu vào trái tim tôi

      Mục đích của lý tưởng này là đánh đuổi thực dân Pháp, loại bỏ những tên vua và quan phản bội, đấu tranh giành độc lập tự do cho đất nước. Từ đó về sau, dưới nắng hè quê tôi có lẽ là lúc nhà thơ giác ngộ cách mạng, tự nguyện đứng vào hàng ngũ của giai cấp công nhân và phấn đấu tự giải phóng. Đây cũng là thời điểm bắt đầu cuộc đời hoạt động cách mạng của nhà thơ, và cũng là lúc trước ngưỡng cửa cuộc đời, là thời khắc ánh dương bừng sáng trong tâm hồn người thanh niên.

      Lí tưởng này giống như mặt trời chân lý, xua tan mọi u ám, lạnh lẽo và buồn đau trong lòng những người mất quê hương. Cũng như nhiều người Việt Nam lúc bấy giờ, ông cảm thấy vô cùng tủi hổ khi bị bắt làm nô lệ cho những người mất quê hương. Vì vậy, tâm trạng của nhà thơ khi bắt gặp lí tưởng cách mạng cũng là tâm trạng chung của hầu hết thanh niên lúc bấy giờ.

      Nhà thơ so sánh lí tưởng cộng sản với mặt trời chân lý, nghĩa là nhà thơ khẳng định đó là nguồn sáng lớn đánh thức trí tuệ và trái tim của mình. Lí tưởng này không chỉ ảnh hưởng đến tâm trí, mà còn ảnh hưởng đến tình cảm của nhà thơ (thông qua ánh hào quang của trái tim). Nó chứng tỏ nội dung lý tưởng cách mạng chứa đựng tinh thần nhân đạo sâu sắc.

      Nhà thơ chấp nhận lí tưởng bằng suy nghĩ chín chắn và nhận thức đúng đắn, đồng thời cũng chấp nhận lí tưởng bằng nhiệt huyết tuổi trẻ. Ánh sáng lý tưởng mang lại niềm vui cho các nhà thơ và gợi lên những giấc mơ đẹp về một thế giới đầy hương vị và âm thanh:

      Tâm hồn tôi là một khu vườn hoa và chim …

      Bài thơ này bay bổng, đậm chất lãng mạn. Nhà thơ đã miêu tả niềm vui sướng tột cùng của một thanh niên yêu nước khi gặp được lí tưởng và tìm được ý nghĩa đích thực của cuộc đời qua nghệ thuật so sánh. Đó là ánh sáng rực rỡ của mùa hè, khu vườn xanh tươi đầy hoa, hương hoa tràn ngập, chim hót và hương hoa thơm ngát.

      Lý tưởng cộng sản – mặt trời chân lý – không chỉ sưởi ấm và soi sáng trái tim, mà còn thổi sức sống vào tâm hồn những người trẻ tuổi. Các yếu tố hạnh phúc khi nhận được một chút suy nghĩ, cũng như cỏ và hoa nhận được ánh sáng mặt trời. Chính lý tưởng cộng sản đã hun đúc trong tâm hồn người thanh niên ấy nghị lực và lòng yêu cuộc sống, làm cho cuộc sống có ý nghĩa hơn.

      Thủ trưởng cũng là nhà thơ nên vẻ đẹp mới, sức sống mới của tâm hồn cũng là vẻ đẹp mới, sức sống mới của hồn thơ. Cách mạng không đối lập với nghệ thuật, ngược lại, cách mạng khơi dậy sức sống mới, khơi nguồn cảm hứng sáng tạo mới cho tâm hồn các nhà thơ đương thời.

      Những từ ngữ mà tác giả sử dụng trong bài thơ có sức bộc lộ cảm xúc mạnh mẽ: rực lửa (nắng hè), rực rỡ (xuyên thấu), đậm (thơm), thịnh (tiếng chim hót). Hình ảnh: Nắng hè, nắng chân lý tỏa sáng lòng người, hương hoa dâng tràn, hương chim muông, hương hoa chim muông … Nó vừa mang vẻ đẹp lộng lẫy vừa mang ý nghĩa nhân văn sâu sắc.

      Câu thứ ba là kết quả của sự giác ngộ chân lý, một ký ức được nói lên như một lý do, một quyết tâm, một cam kết thiêng liêng để sống. Đây là thái độ tự nguyện cống hiến cho cách mạng và tự nguyện phụ thuộc vào quần chúng lao động:

      Tôi kết nối trái tim mình với mọi người, để tình yêu thương chở che trăm nơi, đưa tâm hồn tôi đến gần hơn với những tâm hồn nhiều đau khổ để tiếp thêm sức mạnh cho cuộc sống.

      Nếu những ẩn dụ tu từ ở khổ thơ trước (nắng hè, mặt trời chân lý, khu vườn), ca từ bay bổng lãng mạn thì tác giả của đoạn thơ này lại sử dụng ngôn ngữ giản dị. Du dương, mềm mại, sâu lắng. Đó là sự thể hiện trực tiếp khát vọng chân thành của nhà thơ, là quan niệm về “cái tôi trữ tình cách mạng”.

      Tôi tự ràng buộc mình với mọi người, và đây là hành động hoàn toàn tự nguyện của nhà thơ đối với giai cấp công nhân. Nhà thơ mong rằng tình cảm của mình sẽ được chở che trăm nơi, trở thành sợi dây gắn bó với trái tim những người nghèo khổ, tạo nên khối sống vững chắc, trở thành lực lượng hùng hậu tiêu diệt chế độ. Thực dân phong kiến, xây dựng thể chế mới tốt hơn.

      Trong quan niệm về sự raison d’être của giai cấp tư sản và tiểu tư sản, có sự nhấn mạnh đến “cái tôi cá nhân”. Khi được giác ngộ lý tưởng, ông đã khẳng định quan niệm sống mới về tính hợp lý rằng “cái tôi cá nhân” và “cái tôi tập thể” gắn bó hài hòa với nhau. Động từ cưỡng bức thể hiện ý chí mạnh mẽ và quyết tâm cao của chủ thể muốn vượt qua những hạn chế về “cái tôi cá nhân” của mình để sống chan hòa với mọi người. Dòng chữ trên trang bìa thể hiện tâm hồn nhà thơ trải rộng với cuộc sống và đồng cảm với hoàn cảnh của mọi người.

      Hai câu thơ sau cho thấy tình cảm bạn bè của con người không phải là tình cảm thông thường mà là tình bạn giai cấp. Trong quan hệ với mọi người, nhà thơ đặc biệt quan tâm đến quần chúng lao động. Chướng ngại vật trong cuộc sống là hình ảnh ẩn dụ để chỉ một nhóm đông người cùng cảnh ngộ trong cuộc sống, đoàn kết chặt chẽ và cùng phấn đấu vì một mục tiêu chung.

      Có thể hiểu nôm na là: khi “tôi” và “tôi” chung sống hòa thuận, khi các cá nhân tham gia vào tập thể có cùng lý tưởng thì sức mạnh càng được nhân lên. Đạo sư đặt mình vào trung tâm của cuộc sống, trong môi trường rộng lớn của những khối người vất vả. Ở đó, nhà thơ khám phá ra những niềm vui và sức mạnh mới, không chỉ bằng ý thức, mà còn bằng cảm giác, bằng sự giao tiếp của trái tim. Qua tập thơ, Yếu tố cũng khẳng định mối liên hệ sâu sắc giữa văn học và cuộc sống, mà trước hết là cuộc sống của quần chúng nhân dân.

      Phần thứ ba cho thấy sự thay đổi sâu sắc trong cảm giác của các yếu tố. Nhà thơ hy vọng rằng niềm đam mê của mình sẽ là sợi dây gắn kết mạnh mẽ trái tim của những người nghèo khổ, tạo nên một sức mạnh mạnh mẽ để tiêu diệt một chế độ tàn bạo đầy áp bức và bất công:

      Tôi là con trai của vạn gia tộc, em trai của vạn gia tộc, em trai của vạn gia tộc không có cơm ăn áo mặc.

      Trước khi ước mơ thành hiện thực, Toàn là một thanh niên tiểu tư sản. Lí tưởng cộng sản không chỉ tạo cho nhà thơ một lí do tồn tại mới mà còn khắc phục lòng ích kỉ, hẹp hòi của giai cấp tư sản nhỏ nhen và thiết lập tình bạn giai cấp với quần chúng nghèo khổ. Không những thế nhà thơ còn tìm được tình cảm của quần chúng cách mạng. Người lính tỉnh táo nghĩ mình là con nhà Vạn, con nhà Vạn, con nhà Vạn.

      Một ý chí tự nguyện, tuyệt đối, không bị xáo trộn, không do dự. Điệp khúc: Tôi được lặp lại ba lần, như lời thề của người chiến sĩ đứng vào hàng ngũ của cách mạng. Thông điệp, cùng với các từ con, bạn, tôi và khoảng mười nghìn (đại diện cho một con số rất lớn), nhấn mạnh và khẳng định một tình cảm gia đình ấm áp và gần gũi.

      Khi nói đến cuộc sống phôi thai (đau khổ, bất hạnh, vất vả, cuộc đời mưa phùn, nắng nôi triền miên), đứa trẻ cởi trần cần cù (đứa trẻ không nơi nương tựa phải lang thang nay đây mai đó), nhà thơ đã đồng cảm và sự cảm thông chân thành và xúc động.

      Qua đó, ta thấy được thái độ căm phẫn của nhà thơ trước sự bất công, ngang trái của cuộc đời xưa. Chính vì những mảnh đời mơ hồ và những đứa trẻ cần cù lao động mà người thanh niên này đã một lòng hướng về hoạt động cách mạng, đồng thời họ cũng là đối tượng chính trong sáng tác của nhà thơ. (Cô gái giang hồ trong ca khúc sông Hương, cô gái ở nhà Đi, ông già nghèo khổ, em bé bán bánh mì đêm …)

      Bài thơ từ này thể hiện phong cách lãng mạn cách mạng trong giai đoạn đầu sáng tác của Touhu. “Cái tôi trữ tình” lắng đọng trong từng ý thơ, từng hình tượng, có khi bay bổng, có khi vững vàng, có khi bộc lộ trực tiếp, chân thành những mong muốn, tâm tư khi đi tìm lý tưởng.

      Lời ấy là khúc tình ca, khúc ca tin tưởng, là tiếng nói tha thiết của một thanh niên đang chập chững thực hiện lý tưởng, sẵn sàng dấn thân vào con đường cách mạng đầy chông gai, gian khổ và hy sinh. Quốc tịch. Vượt thời gian, sau hơn nửa thế kỷ ra đời, từ đó vẫn mang đậm chất trữ tình cách mạng. Bài thơ đã khơi dậy niềm thương cảm, ngưỡng mộ cho bao thế hệ yêu thơ.

      Phân tích từ đó – mẫu 5

      Tập thơ cùng tên “Từ ấy” được viết năm 1938 đã đánh dấu sự trưởng thành về lý tưởng của người thanh niên cách mạng. Bài thơ này là tiếng reo vui của một thanh niên bắt gặp lý tưởng, đảng, ánh sáng của cách mạng trên con đường theo đuổi lý lẽ tồn tại.

      “Từ ấy” là từ chỉ thời gian, là cột mốc đánh dấu bước ngoặt lớn trong cuộc đời và tâm hồn của nhà thơ. Khoảnh khắc ấy khiến nhà thơ ngây ngất, không thể định nghĩa chính xác, chỉ có “chữ ấy”.

      “Câu nói đó bùng cháy trong trái tim tôi, và mặt trời chân lý tỏa sáng trong trái tim tôi”

      Nhà thơ đã khéo léo sử dụng hàng loạt hình ảnh ẩn dụ như “nắng hè”, “nắng chân lý”, “hiểu ngầm”. Cậu thiếu niên vẫn đang loay hoay trong bóng tối của mùa đông tối đen như mực, không tìm ra được con đường hay lý tưởng thì đúng lúc mặt trời bất ngờ mọc, xua tan bóng tối và soi đường cho cậu.

      “Summer Sunshine” – Nắng hè chói chang, gay gắt, rực rỡ, đủ để tỏa sáng sau một ngày đen tối. Đó là từ trong tôi, từ ánh sáng trong trái tim người lính trẻ. Sự xuất hiện của lí tưởng và cách mạng của Đảng đã soi sáng trái tim nhà thơ, như soi sáng những góc tối nhất của con người, đồng thời đánh thức con người của người chiến sĩ trẻ trong đêm dài đen tối.

      “Tâm hồn tôi là một khu vườn đầy hoa, rất thơm, có chim hót và hoa thơm”

      tháp so sánh “tâm hồn tôi” với một “khu vườn”. Qua sự tương phản độc đáo này, nhà thơ hiện lên một cách vô hình trước mắt người đọc một cách sinh động. Tâm hồn người lính trẻ như một khu vườn, được tắm trong ánh nắng ấm áp, vô cùng tươi tốt, nở đầy hoa ngọt, rất “thơm”, hấp dẫn bao người. Chim về đây hót ríu rít.

      Đây được cho là đoạn văn hay nhất, sinh động nhất trong cả bài thơ, cho người đọc cảm nhận được sự háo hức, say mê, hào hứng và nhiệt tình của nhà thơ khi tìm đến. có được lý tưởng của bạn. Từ giác ngộ lý tưởng, người lính trẻ tiếp tục chọn lý do mới cho cuộc đời mình:

      “Tôi gắn chặt trái tim mình với mọi người để củng cố cuộc sống của tôi bằng cách làm cho tình yêu thương ở khắp mọi nơi và đưa tâm hồn tôi đến gần hơn với rất nhiều tâm hồn đau khổ”

      Nhà thơ tự nguyện “trói” mình với mọi người, tự nguyện “trói” mình với nhân dân lao động, mọi đồng bào Việt Nam. Anh tự định vị mình là người đứng trong hàng ngũ của nhân dân lao động, cùng ăn, cùng ngủ, cùng nhau chia sẻ những thăng trầm và trở thành một đại gia đình.

      Cảm xúc lan tỏa, họ yêu nhau và chăm sóc nhau. Những người đau khổ dễ cảm thông và chia sẻ hơn. Từ “sống” là một từ hết sức trừu tượng nhưng lại gói ghém khát vọng xây dựng một tập thể quần chúng đoàn kết, chặt chẽ, chặt chẽ để tạo nên sức mạnh vô song. Bốn câu tiếp theo là lời khẳng định của nhà thơ về vai trò và địa vị của mình:

      “Em là con của vạn gia, là em của vạn kiếp, em của vạn gia không có cơm ăn áo mặc”

      Những người bạn hòa đồng với nhân dân, tình nguyện là con của bao anh, chị, em vất vả, những con người sống cuộc đời “bịa đặt” và sống một cuộc đời không biết mình đang có như ngày hôm nay. Đời mai nghèo bơ phờ, đứa con tội nghiệp đang chết đói.

      Nhà thơ nhiều lần dùng từ “vâng” như một lời khẳng định dứt khoát về mối quan hệ của anh với nhân dân lao động, cũng như vai trò của anh đối với nhân dân, đối với cộng đồng và xã hội. “Bơ vơ” – một tính từ rất mới, như ngôn ngữ thường ngày của những người lao động nói với nhau.

      Cuộc sống bơ vơ, tác giả tự nói với mình, kể cả những người xung quanh, những người anh em của mình, đồng thời thể hiện niềm tiếc thương của nhà thơ khi đứng trước những bất công, mâu thuẫn của cuộc đời.

      “Lời ấy” không chỉ là lời cổ vũ của nhà thơ mà còn là lời cổ vũ của cả một thế hệ thanh niên đã tìm ra lý tưởng của Đảng, nguyện chiến đấu vì lý tưởng, vì nhân dân, vì Tổ quốc. Đất nước, họ là những chiến binh trẻ tuổi đầy nhiệt huyết, lí tưởng, yêu con người, đất nước.

      Có thể nói thơ Tohu là thơ của nhân dân, lí tưởng cao cả được thể hiện bằng những ngôn từ lãng mạn nhưng lại vô cùng giản dị, gần gũi, đại diện cho một lớp nhà thơ mới. .

      Phân tích đoạn thơ từ đó – bài văn mẫu 6

      to huu, tên thật là nguyen kim thanh, sinh năm 1920 tại Huế Quang Dian, Huế. Năm 16 tuổi, đồng chí đã tham gia hoạt động cách mạng, hai năm hoạt động sôi nổi, tích cực, đồng chí được đứng vào hàng ngũ của Đảng Cộng sản. Việc nhà thơ được đứng vào hàng ngũ vinh dự của Đảng là một bước ngoặt lớn dẫn đến nhiều thay đổi trong sự nghiệp thơ ca và lý tưởng của ông. Bài thơ đó là bài thơ hay nhất trong Tuyển tập thơ bốc lửa. Bài thơ này là cảm xúc chân thật, là niềm vui sướng của tuổi trẻ giác ngộ lí tưởng cách mạng.

      Khổ thơ đầu là niềm vui sướng, thánh thiện của nhà thơ khi được vào đảng và nhận ra chân lý cách mạng:

      “Mặt trời chiếu sáng tôi, mặt trời chân lý chiếu vào trái tim tôi”

      Lý tưởng cao cả đánh đuổi thực dân Pháp ra khỏi nước ta là phải giải phóng chúng khỏi gông cùm thống trị đối với nhân dân ta. Khi đạt được mục tiêu này, tác giả cảm thấy cuộc đời mình có những hoài bão và ước mơ cao cả, như thể đang hát:

      “Lời nói đó cháy bỏng trong tim tôi”

      Đọc xong bài thơ này, ta cứ hình dung trước đây nhà thơ không thấy được những lí tưởng cao đẹp đó mà chỉ khi tác giả trở thành đảng viên thì mới có được chân lý lớn của cuộc đời. Tuyệt. Động từ “flare” là động từ thể hiện sức mạnh khi đi lên của một vật thể. Thứ đó được đánh dấu là mặt trời mùa hè. Mặt trời mùa hạ là cái nắng chói chang và chói chang nhất trong bốn mùa. Vì vậy, khi tác giả mô tả câu này, đó là điều nổi bật. Đã rất lâu rồi, tác giả chưa từng nhận ra điều kỳ diệu như vậy sau khi tham gia bữa tiệc.

      “Mặt trời chân lý tỏa sáng trong tim” là hình ảnh ấn tượng về cuộc cách mạng cộng sản Việt Nam. Nhà thơ đã so sánh mặt trời với bữa tiệc, chỉ có ánh sáng mặt trời mới có thể soi sáng vạn vật và có sự sống, Đảng là như vậy, Đảng sinh ra vì lợi ích và phục vụ nhân dân. Chân lý của đảng soi sáng tâm hồn những sĩ phu yêu nước. Vì vậy, có những loài chim và hương thơm, và những tâm hồn nhân hậu trở nên tươi đẹp hơn và hạnh phúc hơn:

      “Tâm hồn tôi là một khu vườn đầy hoa, nơi chim hót và hoa thơm”

      Đây là tiếng reo vui của một người lính yêu đời hơn bao giờ hết, tâm hồn như một khu vườn thanh xuân tươi đẹp, đầy hương sắc và hương sắc.

      Khổ thơ thứ hai thể hiện những chân lý cao quý mà bạn muốn gánh vác và chia sẻ với những người cùng khổ:

      “Ta buộc chặt trái tim mình vào mỗi người và để tình yêu che phủ trăm nơi và đưa tâm hồn ta và bao tâm hồn đau khổ đến gần nhau hơn trong ngàn kiếp”

      Đó như một ước nguyện mà nhà thơ luôn sẵn sàng đồng cam cộng khổ với mọi tầng lớp từ nhân dân đến giai cấp công nhân dù không cùng giai cấp. Tấm lòng của anh đã “lan tỏa” khắp nơi, kết nối với mọi người. Tâm hồn tác giả không còn mang tính cá nhân mà giờ đây đã gắn bó với tâm hồn mọi người, bởi ai cũng có chung ý chí và lý tưởng để giết giặc, bảo vệ Tổ quốc.

      Phần thứ ba cũng là sự thể hiện tinh thần trách nhiệm của những người chiến sĩ đứng trong hàng ngũ của cách mạng cộng sản:

      “Em là con của vạn gia, là em của vạn kiếp, em của vạn gia không có cơm ăn áo mặc”

      Touhu không chỉ là anh của những đứa trẻ, mà còn là em của kiếp tù đày, là đứa con của hàng nghìn người dân Việt Nam. Sự lặp lại là điểm nhấn chính cho sự bền vững của mối quan hệ. Dù không có cơm ăn, áo mặc, nhà cửa nhưng tác giả vẫn sẵn sàng cam chịu, vì lý tưởng cao cả của cách mạng là cứu nước, đánh đuổi thực dân, cho nhân dân được sống ấm no hạnh phúc. Bài thơ cũng thể hiện sự đồng lòng của cả dân tộc trong việc bảo vệ, hy sinh để đạt được mục tiêu cao cả này.

      Những bài thơ được tác giả sáng tác trong lúc giác ngộ lý tưởng cách mạng cũng là lời tuyên bố, niềm vui của ông khi được đứng vào hàng ngũ cách mạng. Giờ đây, ông có một hoài bão riêng, có thể thành hiện thực, đó là đoàn kết toàn dân chống thực dân, bảo vệ nền độc lập của dân tộc Việt Nam.

      Phân tích bài thơ từ đó – văn mẫu 7

      Đọc những vần thơ của Cụ Hồ, ta cảm nhận được một hồn thơ dạt dào cảm xúc, một tấm lòng nhân hậu, một lòng trung với Đảng, với Tổ quốc, với nhân loại, tình đồng bào, đồng chí. .

      <3

      Bao gồm toàn bộ sáng tác thơ “đểu”, vì lý tưởng cách mạng, đấu tranh vì độc lập dân tộc, tự do và hạnh phúc của nhân dân, vì lương tâm, công lý, công lý và quyền của thế giới .. và là một trong những điển hình sang huu những vần thơ Giá trị được sắp đặt khéo léo, thầm kín, tinh tế, sâu sắc, đậm đà thể hiện qua các tập thơ nổi tiếng: Từ ấy, Chiến tranh Việt Nam, ra trận, gió mạnh …

      Bài thơ “Lời ấy” được viết vào tháng 7 năm 1938, tên bài thơ đã trở thành tên cho tập thơ đầu tiên của ông. Có thể nói “Lời ấy” là bài hát của một thanh niên Việt Nam yêu nước được giác ngộ lý tưởng mácxít nhân ngày hội cách mạng vĩ đại:

      Từ những lời nói trong tim tôi, mặt trời đang tỏa sáng, mặt trời chân lý đang chiếu vào tâm hồn tôi, đó là một vườn hoa, rất thơm, và hương của chim và hoa

      “Từ ấy” là thời khắc lịch sử mà nhà thơ tiếp thu được sự giác ngộ của chủ nghĩa Mác – Lê-nin đã ảnh hưởng trực tiếp đến cuộc đời mình, là kỷ niệm sâu sắc của một thanh niên yêu nước, nung nấu lý tưởng cách mạng. Những ngày đầu, những người trẻ tuổi như Tơ dù có nhiệt huyết đến mấy cũng không tìm được lối thoát cho cuộc sống nô lệ, ngột ngạt và chết dần chết mòn dưới ách thống trị của thực dân phong kiến. Chính trong hoàn cảnh ấy, lý tưởng cộng sản như mặt trời mùa hạ, như mặt trời xua tan mây mù buồn phiền, quét sạch khói mù, hướng đến cho thanh niên cuộc sống cao đẹp, tương lai tươi sáng cho thanh niên. Quốc tịch.

      Cậu học sinh, sinh viên trẻ tuổi này không chỉ chấp nhận lý tưởng bằng cái đầu mà bằng cả trái tim, không chỉ bằng nhận thức lý trí mà còn bằng cả tình cảm:

      “Lời nói trong trái tim tôi đốt cháy mặt trời, và sự thật tỏa sáng trong trái tim tôi”

      Từ đó làm cho tâm hồn con người “bừng sáng nắng hè”, ánh sáng chói chang và rực rỡ của nắng vàng, ấm no hạnh phúc. Sau này chúng ta có thể thấy được tất cả khi xem lại bài thơ Niềm vui sướng khi ở trong ánh sáng chói lọi của chân lý.

      “Cuộc đời tăm tối, chúng ta phải tìm ra ánh sáng, chúng ta chỉ có một con đường duy nhất là cách mạng”

      Đây chính là bản chất của lý tưởng cộng sản, khiến cậu thanh niên 18 tuổi này ngây ngất trước kỳ tích:

      “Mặt trời chân lý chiếu vào trái tim”

      Mặt trời chân lý là hình ảnh ẩn dụ của mặt trời tượng trưng cho lý tưởng của đảng, lý tưởng cách mạng, mặt trời của chủ nghĩa xã hội. Với trái tim nồng hậu, anh tự hào đón nhận ánh sáng của mặt trời, sẵn sàng hành động vì lý tưởng cách mạng cao cả. Bởi lý tưởng đã được “soi sáng” trong tim – nơi hội tụ tình cảm, là nơi giao hòa. Chỉ khi có lý tưởng cách mạng, khi mặt trời chân lý chiếu vào thì lý luận tâm lý và ý thức trí tuệ mới thực sự phát huy tác dụng.

      Lý tưởng cách mạng làm thay đổi một con người, một cuộc đời. So sánh để khẳng định sự chuyển biến kì diệu do lí tưởng cách mạng mang lại:

      “Tâm hồn tôi là vườn hoa ngát hương, có tiếng chim và hoa”

      Giọng văn rất tỉnh táo, say và ngọt ngào, chủ yếu là sự say sưa và ngọt ngào của lý tưởng, hạnh phúc do lý tưởng mang lại: “tâm hồn” con người trở thành một “khu vườn”. Một khu vườn mùa xuân tuyệt đẹp đầy hương thơm, chim và hoa. Ở đây, hiện thực và lãng mạn kết hợp với nhau tạo nên sức gợi cảm và sức sống cho bài thơ.

      Phân tích bài thơ từ đó – văn mẫu 8

      Ông là nhà thơ lớn của thời đại chúng ta. Với anh, con đường cách mạng cũng là con đường thơ ca. Năm 1938, nhà thơ 18 tuổi may mắn được trở thành đảng viên Đảng Cộng sản. Bài thơ “từ ấy” như một tiếng reo vui thể hiện niềm tự hào, vui sướng của một thanh niên yêu nước được gặp ánh sáng của chủ nghĩa Mác – Lê-nin.

      Được viết bằng ngôn ngữ thất ngôn, bài thơ này ca ngợi lý tưởng cách mạng, có thể gọi đó là tình cảm giai cấp của những người lính trẻ.

      Phần mở đầu như một khúc hát thiết tha, thiết tha, tràn đầy ánh sáng của bài thơ:

      “Từ trong lòng ta nói, mặt trời chiếu xuống, mặt trời chiếu vào hồn ta, là vườn trăm hoa đua nở, rất thơm, chim hót và hoa thơm”.

      “Từ ấy”, từ ấy (9-1938), nhà thơ đã hân hoan đón chào “mặt trời chân lý tỏa sáng trong tim”. Trong những năm tháng nô lệ, lầm than, tủi nhục, “Nắng hè” và “Mặt trời chân lý” của những người lính trẻ là những ẩn dụ hết sức sáng tạo về ánh sáng của chủ nghĩa Mác – Lê-nin, lý tưởng cách mạng và chủ nghĩa cộng sản để soi sáng nhận thức và mở mang trí tuệ. Tâm hồn, hãy để cuộc sống muôn màu, chân lý ý nghĩa tỏa sáng trên bầu trời … “Sáng ngời chủ nghĩa Mác – Lê-nin soi vào tâm hồn, dưới ngời sáng lí tưởng, tâm hồn” thật cao đẹp và tràn đầy sức sống, giống như một khu vườn mùa xuân đầy màu sắc. “Blossoms”, “Scent”, “Busy” và Birds “hát. Bên cạnh việc sáng tạo nghệ thuật ẩn dụ, so sánh và hình ảnh, Elements đã lựa chọn một số từ ngữ có giá trị miêu tả và biểu cảm độc đáo (trong sáng, tươi sáng, đậm đà, thoát tục) để ca ngợi lí tưởng và tình yêu lí tưởng. Hướng về chủ nghĩa Mác – Lê-nin, các nhà thơ xứ Huế đã có nhiều bài thơ đặc sắc, đậm đà bản sắc:

      “Khi ta mê đắm hương thơm của sự thật, thì cuộc đời cay đắng mà không ngọt ngào, cuộc đời buồn mà không có tiếng cười, cuộc đời tăm tối, ta phải tìm ánh sáng”

      (“Like a Ship” – 1938)

      Có thể nói, Touhu là nhà thơ xuất sắc nhất, ông đã dùng những từ ngữ đẹp đẽ lãng mạn để miêu tả lý tưởng cách mạng. Ánh sáng của chủ nghĩa Mác – Lê-nin rất kỳ diệu. “Đảng đã cho tôi đôi mắt trong sáng và một trái tim” (Aragon-France), lòng yêu nước, nhưng lại gặp chủ nghĩa cộng sản. Chủ nghĩa cộng sản đã truyền cảm hứng cho tình yêu giai cấp. Phần thứ hai đề cập đến sự gắn bó với con người. “,” trăm nơi “và nhiều tâm hồn đau khổ” cùng tầng lớp “và những người dân lao động nghèo khổ đang bị đế quốc và phong kiến ​​bóc lột, áp bức dã man.” – Sự gắn bó thiết tha của Liên minh Công nhân và Nông dân:

      “Tôi nối trái tim mình với mọi người. Để tình yêu của tôi phủ kín trăm nơi. Tiếp sức cho cuộc sống của tôi bằng cách đưa tâm hồn tôi gần nhau với những tâm hồn nhiều đau khổ.”

      Người chiến sĩ trẻ này, một người thanh niên cộng sản trên con đường cách mạng đã chiến đấu, hy sinh vì thực hiện lý tưởng cao cả, biết yêu giai cấp: “gần gũi, gắn bó với đời”.

      Cái tôi hòa nhập vào cái tôi vĩ đại hơn bao giờ hết. Thân thiết và yêu thương, tự nguyện, nhiều và lớn: “vạn người con”, “vạn người con”, “vạn người con”… Các từ: “vâng”, vài “ngàn” được lặp lại ba lần khiến lời chúc chân thành, thấm thía. :

      “Tôi là con của vạn gia, là em của vạn kiếp, là em của vạn gia không có cơm ăn áo mặc.”

      Nhà thơ đã có một cách nói rất truyền cảm về tình yêu giai cấp, tình đồng bào. Lòng nhân hậu của những người cộng sản tỏa sáng dưới “ánh nắng chân lý”, dưới ánh sáng của niềm tin, và dưới ánh sáng của cách mạng.

      Touhu đã sáng tác những vần thơ giàu hình ảnh và âm nhạc, ca ngợi lý tưởng cách mạng và tình yêu thương giai cấp, con người. Cảm xúc thăng hoa này được thể hiện bằng sự chân thành và nhiệt tình. “Lời ấy” là tiếng nói của hồn thơ trẻ trung, đẹp đẽ, đã trở thành tiếng hát của hàng trăm triệu đồng bào đối với đảng, với cách mạng. Đọc “từ ấy”, chúng ta càng cảm nhận được sâu sắc hơn tâm sự của người bạn này: “Khi thấy sáng bừng, lòng vui vô cùng

      Phân tích – Mẫu 9

      “Từ ấy” một bài thơ – Tố Hu được viết năm 1938. Bài thơ này là tiếng nói của một người cách mạng gặp ánh sáng của đảng và người bác của mình trên con đường tìm lý do sống còn. Bài thơ còn thể hiện niềm vui, niềm hạnh phúc ngập tràn và những chuyển biến sâu sắc trong tình cảm của chính tác giả.

      Bài thơ được viết trong giai đoạn này (1937-1946), khi ông lần đầu tiên tham gia Quân đội Cách mạng với tư cách là một người lính. “Lời ấy” là bài thơ có từ thời kỳ này và là bài thơ đánh dấu sự trưởng thành của tâm hồn tác giả.

      Từ những lời nói trong trái tim tôi, mặt trời của sự thật chiếu vào trái tim tôi

      “Từ ấy” là một cột mốc, một cột mốc đánh dấu sự thay đổi rất lớn của lẽ sống tốt đẹp khi bắt gặp lý tưởng sống cho bản thân. Dưới sự dìu dắt của chi bộ và cô chú, đây cũng là tiếng reo vui tột độ, một niềm hạnh phúc ngập tràn khi được trở thành người cách mạng. Nhà thơ đã miêu tả đó là “ánh nắng mùa hạ”, cũng giống như thứ ánh sáng rực rỡ và lộng lẫy của mùa hè, chiếu vào tâm hồn tuổi trẻ của nhà thơ. Ánh sáng đó là một ẩn dụ cho hình ảnh của “mặt trời”. Nếu mặt trời thực sự mang lại ánh sáng ấm áp cho vạn vật và là nguồn sống cho vạn vật, thì sự xuất hiện của “mặt trời chân lý” – mặt trời của bữa tiệc, xua tan sương mù đen tối và mang lại lý do cho cuộc sống. Không chỉ cho bản thân tác giả mà cho cả dân tộc Việt Nam vốn bị bần cùng hóa trong hệ tư tưởng tiểu tư sản. Các nhà hoạt động đã sử dụng những động từ mạnh như “lửa, chói” để thể hiện mạnh mẽ tác động to lớn đến ánh sáng của đảng, làm cho những người cách mạng như bừng tỉnh trong bóng tối.

      Tâm hồn tôi là một khu vườn đầy hoa, rất thơm và hương của chim và hoa

      Sự thay đổi sâu sắc này, giống như một ma lực, bắt nguồn từ chính tác giả dưới sự chỉ đạo của đảng. Làm cho tâm hồn của những người lính trẻ trở nên sung túc và tràn đầy sức sống. Nhà thơ so sánh nó với “Vườn trăm hoa”. Dường như sau những ngày đen tối, không còn ánh mặt trời, không thấy tương lai, cùng với dòng máu tuổi trẻ muốn đổi thay, cống hiến thời gian cho đất nước chống giặc ngoại xâm. Đảng chân lý ”làm trẻ hóa tâm hồn nhà thơ, cô đọng ý chí đấu tranh, khơi dậy sức sống mới và cảm hứng sáng tạo của tác giả.

      Ở phần thứ hai, từ khi gặp được ý nghĩa đích thực của cuộc đời, nhà thơ đã có sự thay đổi đặc biệt về ý thức và con đường cách mạng

      Tôi buộc chặt trái tim mình với mọi người và để tình yêu thương bao phủ trăm nơi và đưa tâm hồn tôi đến gần hơn với những tâm hồn nhiều đau khổ để tiếp thêm sức sống

      Trước khi trở thành một nhà cách mạng và giác ngộ lý tưởng mới, ông là một thanh niên tiểu tư sản. Với tư duy nông dân hạn hẹp, giờ đây nhà thơ đã có một cách nhìn mới về tư duy. Nhà thơ đã vượt qua sự hạn hẹp của những quan niệm cũ, vượt qua những trở ngại của định nghĩa giai cấp, và thấu hiểu quần chúng lao động khổ sai. Đây không phải là sự bắt buộc nhà thơ phải tự nguyện “ép buộc”, tự nguyện gắn mình với “mọi người”, tự gắn mình vào sự cưỡng bức của các tầng lớp nghèo khổ trong xã hội. Hãy để trái tim chúng ta chung nhịp đập, sẻ chia trước nỗi đau, nỗi khổ của đồng loại, những mất mát, cay đắng, ngọt bùi của đồng bào. Nhà thơ mong muốn xây dựng những con người bị nô dịch thành một “khối sống” thống nhất, như anh em ruột thịt, để tạo nên một lực lượng tập thể toàn năng

      Bốn câu cuối thể hiện rõ nỗi lòng, niềm thương cảm, sự khẳng khái của nhà thơ trên con đường cách mạng

      Ta là con của vạn gia, là em của vạn gia, em của vạn gia không có quần áo, không có quần áo, không có quần áo không có quần áo

      Nhà thơ đã sử dụng câu chuyện ngụ ngôn này và thêm vào các từ “son, anh, em” như một lời khẳng định về mối quan hệ giữa mình và nhân dân lao động. Các nhà thơ như một gia đình thuộc mọi tầng lớp trong xã hội. Hòa mình ngay với nhân dân. Nhà thơ nguyện làm “người con của vạn gia, người anh của vạn kiếp, người anh của vạn người”, nguyện trọn đời mang lại hạnh phúc cho những kẻ bất hạnh, kẻ lười biếng thế gian sống trong tuyệt vọng, tội nghiệp. bọn trẻ. Qua đó, ta cũng cảm nhận được lòng căm thù giặc sâu sắc của tác giả trước hình ảnh bất công xã hội, chính những mảnh đời nghèo khổ ấy, nhà thơ đi theo cách mạng, theo tiếng gọi của Tổ quốc, đấu tranh với đam mê và sáng tác nhạc bằng cả đam mê

      Bài thơ này là tiếng nói của trái tim, không chỉ của tác giả, mà còn thể hiện niềm vui sướng của tuổi trẻ dân tộc khi tìm thấy lý tưởng của đảng. Đó là một ý thức mới, một lối suy nghĩ mới cho phép những người trẻ tuổi cống hiến hết mình cho cuộc sống và đất nước của họ.

      Phân tích từ – ví dụ 10

      Nhà thơ đểu được coi là một nhà thơ đi đầu trong nền thơ ca cách mạng Việt Nam. Những bài thơ của ông mang đậm chất trữ tình chính trị, dường như những bài thơ của đời ông đều dành để ngợi ca đất nước, con người và lý tưởng cách mạng, thể hiện một cái tôi thiết tha với lý tưởng. cho đất nước. Khi nhắc đến ông, chúng ta không thể không nhắc đến những tập thơ nổi tiếng, như: “Từ ấy”, “Chiến tranh Việt Nam”, “Gió mồ hôi”, “Chiến tranh”, “Máu và hoa” … Trong số đó, tập thơ đầu tay “Lời ấy” là tập thơ có sức hấp dẫn độc đáo, tiêu biểu cho phong cách thơ lục bát, thể hiện niềm vui sướng và tình yêu đầu đời của người thanh niên khi đi theo cách mạng. Tác phẩm là dấu mốc quan trọng bắt đầu hành trình sống và làm thơ của huu.

      Tập thơ “Lời ấy” là một khúc ca trong trẻo, hào hứng, say mê của một người thanh niên cộng sản khi lần đầu bắt gặp lý tưởng cách mạng. Tập thơ này gồm 71 bài thơ chia làm ba phần: Máu, Xiềng xích và Giải phóng. Trong đó, bài thơ “từ ấy” được trích từ phần đầu, phần đẫm máu và được đánh giá là bài thơ hay và ấn tượng nhất trong tuyển tập.

      Bài thơ này được viết vào năm 1938, khi nhà hiền triết gia nhập Đảng Cộng sản Đông Dương. Đó là một cột mốc đánh dấu một cuộc đổi đời đầy chất thơ. Như chính nhà thơ đã viết, “từ đó là tâm hồn trong sáng của tuổi mười tám, đôi mươi noi theo lí tưởng cao đẹp là dám sống, dám đấu tranh”. Cả bài thơ là niềm vui sướng, say mê mãnh liệt của nhà thơ khi lần đầu tiên gặp được lí tưởng sống, và tác dụng kì diệu của lí tưởng cách mạng đối với quá trình nhận thức và đời sống thơ ca. Bài thơ cũng thể hiện sự vận động của tình cảm và ý thức từ thanh niên trí thức tiểu tư sản đến trí thức yêu nước cách mạng.

      Khổ đầu của cả bài thơ thể hiện niềm vui sướng, say mê của tác giả khi bắt gặp lí tưởng của Đảng cộng sản. Ở khổ thơ đầu, lối viết tự sự và trữ tình được kết hợp hài hòa. Hai dòng đầu của bài thơ được tác giả viết theo lối tự sự. Bài thơ kể lại những kỉ niệm khó quên trong cuộc đời của một chiến sĩ cách mạng trẻ tuổi:

      “Lời nói đốt cháy trái tim tôi, và mặt trời chân lý chiếu sáng trong trái tim tôi.”

      “Từ ấy” dùng để chỉ một thời kỳ đặc biệt trong cuộc đời cách mạng và trong đời thơ ca nguyên thủy. Đó là thời điểm ông bầu 18 tuổi đang hoạt động rất tích cực ở giải VĐQG Huế. Được giác ngộ lý tưởng cộng sản, ông vô cùng sung sướng, hăng hái hoạt động cách mạng, một năm sau vào đảng. Đó là, trong hàng ngũ danh dự của những người tiên phong.

      “Nắng hè” là một biểu tượng giàu cảm xúc của bài thơ. “Nắng hè” là sự vỡ òa, hạnh phúc vỡ òa, là chân lý sáng ngời của cuộc đời. Hình ảnh “mặt trời soi bóng” là hình ảnh ẩn dụ tượng trưng cho lí tưởng cách mạng. Những từ được dùng chính xác, có sức gợi ở đây là các từ “sáng” và “chói”. Thuật ngữ “flash” đề cập đến ánh sáng đột ngột và thuật ngữ “chói” đề cập đến ánh sáng xuyên qua cường độ cao. Vì vậy, những hình ảnh “nắng hè”, “soi lòng” thể hiện niềm vui bất chợt của nhà thơ. Những người cộng sản khẳng định lý tưởng cộng sản là nguồn sáng mới soi sáng trí tuệ. Tác giả ví chân lý cách mạng là mặt trời của chân lý, bởi đảng là nguồn sáng diệu kỳ, từ tâm, trí, cách, nghĩa. Nó báo trước những điều tốt đẹp trong cuộc sống. Nhan đề như vậy thể hiện tấm lòng thành kính của nhà thơ đối với cách mạng. Từ “thấu tim” là sự nhấn mạnh của tác giả về ánh sáng lí tưởng như một nguồn sáng mạnh mẽ, xua tan lớp sương mù của ý thức tiểu tư sản, đồng thời mở ra tầm nhìn mới về nhận thức, ý thức, tư tưởng trong tâm tưởng nhà thơ.

      Hai đoạn văn sau đây là cách viết lãng mạn và trữ tình của tác giả, với những hình ảnh tương phản sinh động và giàu sức tưởng tượng, thể hiện niềm vui sướng vô bờ bến khi lần đầu bắt gặp lí tưởng cộng sản:

      “Tâm hồn tôi là một khu vườn đầy hoa, rất thơm, có chim hót và hoa thơm”

      “The Garden” và “Busy Birdsong” là những hình ảnh biểu tượng đại diện cho một thế giới tươi sáng, thịnh vượng và sôi động. Nhà thơ so sánh tâm hồn tôi như một vườn hoa, dùng những hình ảnh cụ thể để biểu thị một khái niệm trừu tượng. Từ đó, người đọc cảm nhận được vẻ đẹp tâm hồn của nhà thơ đối với cách mạng. Đối với Yếu tố, lý tưởng cách mạng không chỉ khơi dậy sức sống mới, mà còn khơi nguồn cảm hứng sáng tạo mới cho hồn thơ. Ông là một nhà thơ say mê ca ngợi nhân dân, đất nước và sự nghiệp cách mạng. Như vậy, đoạn đầu bài thơ thể hiện niềm vui sướng, say mê và hạnh phúc ngập tràn mà nhà thơ có được từ khi có được lí tưởng cách mạng và được vào Đảng. Những câu thơ trên giàu cảm xúc, thể hiện tình cảm, tâm hồn bằng những hình ảnh cụ thể, sinh động, tạo ấn tượng độc đáo, mới lạ so với thơ ca cách mạng đương thời và trước đây. Rốt cuộc, sức hấp dẫn lớn nhất của thơ nguyên tố là một con người chân thành, trong sáng và nhiệt tình đã tìm ra cách thể hiện rất phù hợp.

      Vào thời kỳ khai sáng, lý tưởng tồn tại đã khẳng định một quan niệm mới về tính hợp lý của cuộc sống. Đó là sự gắn bó hài hòa giữa cái tôi cá nhân của mỗi người và cái tôi chung:

      “Tôi buộc trái tim tôi với mọi người và để tình yêu thương ở khắp mọi nơi” đưa tôi đến gần hơn với tâm hồn của nhiều tâm hồn đau khổ và giúp cuộc sống của tôi mạnh mẽ hơn

      Động từ “buộc” thể hiện sự tự nguyện và quyết tâm cao của chủ thể nhằm vượt qua những hạn chế của cái tôi cá nhân và sống chan hòa với mọi người. “Cưỡng chế” cũng có nghĩa là một người phải có trách nhiệm duy trì kết nối với cộng đồng. Tất cả mọi người ở đây đều là công nhân, một người và những người vô sản như nhau. Từ “phủ” gợi cho ta tâm hồn nhà thơ mở rộng với cuộc đời: khả năng tạo ra sự đồng cảm sâu sắc đối với hoàn cảnh cụ thể của mỗi người. “Gần nhau hơn, cuộc sống tiếp diễn” là điều mà tác giả nói đến như một tinh thần đoàn kết. “Cuộc đời” là hình ảnh ẩn dụ chỉ một tập thể đông đảo người cùng cảnh ngộ, cùng lý tưởng, đoàn kết, thống nhất, cùng phấn đấu vì một mục tiêu chung: phấn đấu giành lại quyền sống, quyền độc lập dân tộc. Cho đến nay, cả bài thơ đều có từ ngữ chính xác, giàu ý nghĩa, thể hiện sâu sắc tư tưởng, tình cảm của nhà thơ. Đó là yếu tố tình người gắn liền với tình bạn bè giai cấp. Có thể thấy tác giả tin tưởng vào sức mạnh của sự đoàn kết, và câu thơ trên cũng là một lời khẳng định: khi cái tôi hòa với cái tôi, khi cá nhân hòa vào tập thể có cùng lý tưởng thì sức mạnh ấy càng được nhân lên. Những câu thơ cũng thể hiện một cách hiểu mới về sự hài hòa giữa cái tôi với cuộc sống cá nhân và tập thể. Trong cuộc sống đó người ta tìm thấy niềm vui và sức mạnh. Sự thay đổi quan niệm này có nguồn gốc sâu xa từ sự tự giác ngộ lý tưởng của các nhà thơ thời nguyên thủy.

      Ở câu 3, nhà thơ kết thúc bằng sự thay đổi của cơ thể nhà thơ. Từ thay đổi nhận thức đến thay đổi cảm xúc.

      “Em là con của vạn gia, là em của vạn kiếp, em của vạn gia không có cơm ăn áo mặc”

      Ở phần này, nhà thơ tiếp tục nhận thấy những thay đổi trong ý tưởng và hành động thể hiện trong mối quan hệ với quần chúng lao động thuộc các tầng lớp khác nhau. Ở đây, tác giả khẳng định tình yêu của mình đối với “Vạn gia” (Ta là con trai của Vạn gia: “Vạn gia” là một tập thể rộng lớn, rộng rãi, nhưng lớn hơn dân số toàn dân. Người lao động, “Vạn gia” “Nhi tử” là những người sống trong nghèo khó, sa sút, vất vả, tuyệt vọng và “nghìn thu” là những đứa trẻ lang thang) Tình cảm của tác giả được thể hiện qua những gì mà ông tự gọi là: con trai, con gái, cho ta thấy tình bạn giai cấp, tình ruột thịt. . “Đã từng” là một điểm sáng giúp tác giả thể hiện tình cảm gắn bó sâu nặng của mình với quần chúng lao động.Tác giả tự nhận mình là thành viên của một đại gia đình lao động Khi chúng ta hiểu về yếu tố nhà thơ là một trí thức tiểu tư sản có lối sống đề cao tính cá nhân, ích kỉ, hẹp hòi và tình cảm này càng thăng hoa hơn.Những nhà thơ, vượt qua các giai cấp và cảm hoá giai cấp vô sản bằng tình cảm chân thành, minh chứng cho cuộc cách mạng của trí thức tiểu tư sản Sức mạnh tình cảm của lí tưởng. Lí tưởng cộng sản không chỉ đụng đến yếu tố thiện lương mà đã làm thay đổi cả một thế hệ trí thức tiểu tư sản như Xuân Diệu, Xuân Điềm, vốn là nhà thơ lãng mạn, sau trở thành nhà thơ cách mạng, sáng tác nhạc phục vụ sự nghiệp cách mạng. Điều này cho thấy có sự thay đổi trong quan niệm sáng tác của họ. Các nhà thơ lãng mạn đã nghĩ:

      “Thi nhân như gió, trăng và mây”

      (Phép thuật mùa xuân)

      Nhưng thiết tưởng các nhà thơ, nhà thơ, nhà văn cách mạng phải là những chiến binh trên mặt trận tư tưởng và văn hóa. Như Pink Wave đã từng viết:

      “Dùng tay cầm bút làm đòn bẩy, vặn sức mạnh từng nút thắt, bom đạn hủy diệt sức mạnh”

      Hồ Chí Minh viết:

      “Bây giờ trong thơ ca, ngay cả nhà thơ cũng phải biết xung phong”

      Sử dụng linh hoạt các phong cách tự sự, trữ tình và lãng mạn, sử dụng linh hoạt và hiệu quả các phép so sánh, ẩn dụ, điệp ngữ và các phương tiện tu từ khác, sau đó sử dụng từ ngữ giàu cảm xúc, giàu hình ảnh. Bài thơ này đã thể hiện một cách sâu sắc và tinh tế những chuyển biến trong quan niệm, tư tưởng và tình cảm của một thanh niên ưu tú khi được giác ngộ lý tưởng cách mạng và được Đảng lãnh đạo.

      Bài thơ cũng trình bày một cách hiểu mới về lẽ sống, lý do tại sao cái tôi riêng của mỗi người lại sống hòa hợp với cái tôi chung. Ngoài sự chuyển mình sâu sắc của nhà thơ, bài thơ còn có ý nghĩa mở ra một con đường cách mạng, đó là con đường thơ của Tohu. Đó là bản tuyên ngôn cho cuộc đời của người chiến sĩ cách mạng và là bản tuyên ngôn của một nhà thơ chiến sĩ. Bài thơ này cũng tiêu biểu cho một phong cách nghệ thuật thơ ca, sự kết hợp hài hòa giữa trữ tình và chính luận, sử dụng nhuần nhuyễn những thủ pháp nghệ thuật quen thuộc của thơ ca truyền thống, nhưng với hình ảnh phong phú, nhịp điệu phong phú, nhịp thơ giản dị dễ đi vào lòng người đọc. .

      Phân tích từ – ví dụ 11

      Lí tưởng cách mạng là ngọn đèn soi đường cho dân tộc ta, đêm ngày soi đường cho dân tộc ta. Và đối với một thanh niên ngay thẳng, lý tưởng này đã mang lại cho anh một nguồn sống mới dồi dào và mạnh mẽ, thắp sáng trái tim vẫn còn bơ vơ của anh. Sự ra đời của “Từ ấy” là kết quả tất yếu, đánh dấu bước sang trang của tuổi trẻ cách mạng trưởng thành, đồng thời cũng là lần đầu tiên nhận được sự reo hò, cổ vũ, phấn khởi. Đứng trong hàng ngũ của đảng.

      “Lời ấy” được viết vào năm 1938 và được in trong tập thơ đầu tiên của ông. Toàn bộ tập thơ là những lời cổ vũ chân thành, tha thiết và đầy nhiệt huyết của người thanh niên cộng sản. Tập thơ gồm ba phần: máu, gông cùm và giải phóng. Nửa đầu bài “Máu và lửa” trích đoạn thơ “từ ấy” Cả bài thơ là dòng cảm xúc của người bạn này khi lần đầu tiên cảm nhận được lí tưởng cao cả, niềm tự hào khi được đứng trong hàng ngũ cách mạng, nhất điều quan trọng là cột mốc cuộc đời.

      Về tiêu đề “từ đó”, đó chỉ là cách nói tắt của từ thời gian đã đánh dấu một bước ngoặt quan trọng trong cuộc đời và đánh dấu sự trưởng thành về ý thức và tình cảm của anh. Nó cũng diễn tả niềm vui, cảm xúc, sự rung động và thay đổi khó quên nhất trong tâm hồn anh, đến nỗi ngay lúc đó anh chỉ biết nghẹn ngào thốt lên từ “từ đó”. Chính lúc đó, cậu bé mười tám tuổi, tâm hồn thơ mộng Touhu đã trải qua một sự thay đổi mới mẻ và tươi đẹp.

      Tiếng gọi đầu đến từ một cậu bé tiểu tư sản sống ở Huế, con của một nhà Nho nghèo. Có lẽ vì vậy mà mãi đến năm mười hai tuổi ra trường ở Huế, ông mới được tiếp xúc với chủ nghĩa Mác – Lê-nin, hệ tư tưởng của Đảng Cộng sản, mới có điều kiện hiểu và tiếp xúc với lý tưởng cách mạng. Mãi đến năm mười tám tuổi, chính thức đứng vào hàng ngũ quý tộc của Đảng, ông mới hiểu lý tưởng cách mạng đã thay đổi cuộc đời mình như thế nào, từ đó vui mừng, phấn khởi. Câu cảm thán:

      “Lời nói trong lòng ta, mặt trời chiếu rọi, chân lý chiếu vào hồn ta. Vườn trăm hoa đua nở. Thật thơm, chim hoa cũng thơm”.

      Niềm vui sướng ngập tràn khiến người bạn phải không nói nên lời, vừa vui mừng, vừa hăng hái khi lần đầu bắt gặp lý tưởng cách mạng, ngập ngừng thốt lên “lời ấy dưới nắng hè của tôi”. “Từ đó” là khi nào? Phải chăng nhà thơ mới mười tám tuổi, cái tuổi bấp bênh, chưa biết đời, chưa biết đi về đâu, như anh đã viết trong “Thức tỉnh tuổi trẻ”:

      “Đứng giữa hai dòng điện, chọn một hoặc để nó trôi”.

      “Cơn giận” mơ hồ của người thanh niên được ánh sáng của lí tưởng cộng sản soi rọi, để rồi “từ đó” trong lòng anh bừng lên một thứ ánh sáng tươi mới khác, tỏa sáng “nắng hè”. Hình ảnh “Nắng hè” là hình ảnh ẩn dụ cho một nguồn năng lượng mới, một ngọn đèn sáng mà lí tưởng luôn cháy trong tâm hồn muôn loài. Nắng hè chiếu vào tâm hồn cô đơn của anh, sưởi ấm và hướng dẫn nó đi đúng đường.

      Hơn nữa, toan còn so sánh lý tưởng cách mạng với “mặt trời của chân lý”. Đây là một liên kết rất sáng tạo cả về mặt trực quan và ngữ nghĩa. Lý tưởng cộng sản là nguồn ánh sáng cao đẹp nhất, như mặt trời soi sáng thế gian, như chân lý vĩnh hằng. Ở đây, người ta dường như nhìn thấy một chủ nhân đầy nước mắt, biết ơn về nguồn gốc lý tưởng của sự huy hoàng đó. Ra khỏi bóng tối, các nguyên tố bước ra mặt trời rực rỡ và tận hưởng nó với tất cả tình yêu, hạnh phúc và lòng biết ơn.

      Ông cũng liên tục sử dụng những động từ mạnh như “sáng, chói” để mô tả cảm giác được chiếu sáng bởi ánh sáng của cuộc cách mạng. Những động từ này thể hiện sự đột ngột, bất ngờ, như thể chính tác giả bất ngờ được soi sáng, đồng thời nhấn mạnh sự thay đổi hoàn toàn, dữ dội, mạnh mẽ của tâm hồn nhân vật. thơ.

      Hai câu đầu giống như một lời tự sự du dương và chân thành, đặc biệt là bài thơ “Ánh nắng chân lý tỏa sáng trái tim”. Người ta cũng nhận thấy rằng khi anh thanh niên được hướng dẫn bởi lí tưởng cách mạng đã tác động mạnh mẽ đến tâm hồn, tình cảm và tâm hồn của nhà thơ, một cách đột ngột. Nhà thơ nhấn mạnh nhận thức lý tưởng này của ông, cũng như tác động tinh thần và tình cảm đã sưởi ấm và tỏa sáng trong trái tim nhà thơ.

      Tiếp theo, nguyên tố cảm thấy sự thay đổi rõ ràng nhất trong tâm hồn mình:

      “Tâm hồn tôi là một khu vườn, rất thơm, có chim hót và hoa thơm”

      Nếu trước đây, tâm hồn người chiến sĩ cách mạng chỉ lo lắng, mông lung, bay bổng, không rõ ràng thì nay, sau khi được ánh sáng của Đảng soi rọi, tâm hồn ấy bỗng bừng nở và tái hiện một cách kỳ diệu. Một khu vườn cho tâm hồn, được bao phủ bởi trái cây, quả mọng ngon, hương thơm và thậm chí cả chim. Sự so sánh này thực sự rất thông minh và sáng tạo! Một tâm hồn giác ngộ cách mạng giờ đang sống động, đổi mới, sống động, thấm đẫm sức sống hơn bao giờ hết. Trong khu vườn tâm tưởng ấy, muôn âm thanh, sắc màu đẹp đẽ, đầy đặn, phồn hoa đến mức khiến nhà thơ phải ngây ngất, ám ảnh. Cách vắt dòng thơ khiến cho hai dòng càng thêm thú vị và sáng tạo!

      Qua khổ thơ đầu, ta thấy người đồng chí này hết lòng, hết sức, hết sức vì lý tưởng cách mạng. Niềm vui và niềm say mê của anh ấy khi bắt gặp những lý tưởng đầy cảm hứng lan tỏa đến độc giả của chúng tôi.

      Ánh sáng rực rỡ ấy không chỉ làm thay đổi tâm hồn nhà thơ mà còn đánh thức ý thức, làm chuyển biến mạnh mẽ tâm hồn người chiến sĩ cộng sản trẻ tuổi. tuổi tác.

      “Hãy vững sức sống bằng trái tim buộc chặt từng ngôi nhà và để tình yêu thương chở che trăm nơi đưa tâm hồn tôi và những tâm hồn đau khổ đến gần nhau hơn”

      Trước đây, trước khi được công nhận và giác ngộ lý tưởng cộng sản, toan là một tiểu tư sản nhỏ nhen, sống trên cơ của những người lao động nghèo khổ, không thể hiểu hết nỗi khổ và cảm xúc của giai cấp vô sản. Tuy nhiên, sau khi được soi sáng bởi lý tưởng cao cả đó, anh nhận ra rằng mình phải kiên trì hòa nhập với xã hội và với cái chung của mọi người. Thế là anh tự nguyện “trói” mình vào “mọi nhà” để được cảm nhận, đồng điệu với những “tâm hồn đau khổ” khác. Động từ “cưỡng bức” ở đây không có nghĩa là ép buộc mà đúng hơn, nó là hành động tự nguyện, là sự quyết tâm và ý thức gắn bó của chủ thể với mọi người – công nhân, giai cấp vô sản.

      Anh mở lòng với tất cả những người xung quanh, “chở che”, để tâm hồn anh trải rộng với cuộc sống, thấu hiểu và cảm thông với những hoàn cảnh khác nhau của mỗi người. Có thể nói, tâm hồn của tố đã thay đổi rất nhiều vì một nhà thơ, một tiểu tư sản như anh, rất hiểu người nghèo.

      Giờ đây, người bạn này không còn “buồn” nữa mà suy nghĩ, vì hiểu được tinh thần đoàn kết, yêu thương nhân dân lao động, đoàn kết của nhà thơ. Cuộc sống của con người sẽ tạo ra một cội nguồn của sự vĩ đại. sức mạnh. Hình tượng thơ được nhà thơ “Sống” sử dụng là nói đến một tập thể đông người cùng cảnh ngộ, chung sức, chung lòng, giúp đỡ nhau, đoàn kết chặt chẽ vì một mục tiêu chung: giành chính quyền. quyền sống, quyền độc lập, tự do.

      Nhà thơ đã có một bước tiến dài trong nhận thức về thế giới xung quanh cũng như tâm hồn và trí tuệ của mình. Anh không còn thờ ơ với cuộc sống mà đối diện với những người lao động vô sản bằng trái tim tỉnh táo, chan chứa tình yêu thương và tình bạn giai cấp. Để miêu tả điều này, ông sử dụng một loạt phép ẩn dụ để thể hiện cảm xúc của mình đồng thời khẳng định niềm tin vào sự thống nhất của dân tộc, khi cái tôi chung sống hòa hợp với cái tôi chung của cả nhân loại.

      Nhận thức luôn song hành với cảm xúc và lý trí luôn song hành với tâm hồn. Vì vậy, nếu ở khổ thơ trên, nhà thơ nhận thấy sự thay đổi trong nhận thức của mình thì ở đây nhà thơ nhận thấy một sự thay đổi rất mạnh trong nhận thức của mình.

      “Tôi là con của vạn gia, là em của vạn kiếp, là em của vạn gia không có cơm ăn áo mặc.”

      Người lính trẻ có một trái tim kiên định và muốn mang lại cho các lớp học khác một bữa ăn, sự bình yên, ấm áp và bớt đau khổ. Vì vậy, trong khổ thơ cuối cùng, anh khẳng định vị trí, trách nhiệm của mình và mong muốn được bảo vệ, bao bọc và nâng đỡ mọi người.

      Anh tự nhận mình là “con trai”, “là anh”, “là anh trai” của “vạn gia, vạn kiếp, vạn tuế”. Ông coi những người của giai cấp vô sản như máu mủ của mình và gánh trên vai những trách nhiệm nặng nề, và ông muốn gắn bó với họ, kề vai, chia sẻ chứ không phải đoàn kết. Ông chủ đã ban ân huệ cho họ.

      Động từ “was” thể hiện tình cảm sâu sắc của anh ấy đối với mọi người, điều này dường như đã có từ rất lâu. Hoàn cảnh, Toàn vốn là con nhà nòi, tầng lớp kiên định với lối sống ích kỷ cá nhân, nhưng ở đây, anh đã chia sẻ mọi tình cảm của mình mà không hề tính toán, so đo. .Có lẽ chính lý tưởng cách mạng này đã soi đường, làm thay đổi nhận thức, tình cảm của các phần tử.

      Nhà thơ vượt qua khoảng cách giữa hai tầng lớp xã hội và hòa nhập vào quần chúng lao động bằng tình cảm chân thành. Chỉ có như vậy, chúng ta mới biết lý tưởng cách mạng có sức mạnh lớn lao như thế nào, nó đã biến hóa, biến những trí thức tiểu tư sản có lối sống riêng thành những con người cách mạng, những nhà thơ cách mạng, không còn vướng vào ích kỷ của chủ nghĩa cá nhân. Chúng ta thấy điều này không chỉ ở Du Hu, mà còn ở các nhà thơ, nhà văn khác như Từ Tấn, Xuân Diệu …

      Nhà thơ sử dụng thể thất ngôn quen thuộc, diễn đạt súc tích, có nhịp điệu, viết nên tác phẩm với tình cảm chân thành nhất, tôn vinh sức mạnh của lí tưởng cách mạng. Phép ví von và so sánh rất thú vị, diễn tả niềm vui sướng, hân hoan và niềm vui vô bờ bến của một thanh niên trong cuộc đi tìm ánh sáng của cách mạng. Đấu tranh cho quyền sống, quyền độc lập, tự do của dân tộc. Lời thơ chân chất, giản dị, hình ảnh thơ tương phản, bộc lộ tư tưởng cách mạng vô cùng sâu sắc. Yếu tố đúng nên là ngọn cờ đầu của thơ ca cách mạng.

      “Từ ấy” đánh dấu một bước ngoặt to lớn trong quá trình trưởng thành của nhà thơ trong tiến trình cách mạng. Đây là tiếng reo vui, hạnh phúc của một thanh niên tìm đường từ đó quyết tâm cống hiến cho Tổ quốc, là tấm gương để lớp trẻ chúng ta học hỏi.

      Phân tích từ – ví dụ 12

      Bài thơ này là một mốc son khi nhà thơ Du Hu nhập đảng vào năm 1938 (1937). Qua tác phẩm của mình, anh thể hiện sự giác ngộ khi bắt gặp ánh sáng của lí tưởng cộng sản. Hay đến tuyên ngôn nghệ thuật của cô bé – một tâm hồn trong sáng của tuổi mười tám, đôi mươi, theo lí tưởng cao cả, dám sống, dám đấu tranh.

      Xuyên suốt bài thơ là niềm say mê mãnh liệt và niềm vui tràn trề, kèm theo đó là sự hiểu biết mới về ý nghĩa cuộc sống, là sự đổi thay sâu sắc của lòng người trong cuộc gặp gỡ và giác ngộ lý tưởng cộng sản.

      Mở đầu bài thơ thể hiện niềm vui sướng, say mê khi bắt gặp lí tưởng của đảng. Hai câu đầu là đoạn văn tự sự: Lời trong lòng … rất thơm, nồng đượm hương hoa của chim muông. Từ khoảnh khắc đó. Năm 18 tuổi nhà thơ đã được mặt trời chân lý của cách mạng soi sáng.

      Hình ảnh ẩn dụ về mặt trời mùa hạ đã thắp sáng tâm hồn nhà thơ nguồn nhiệt cách mạng, chân lý là sợi dây liên kết sáng tạo giữa hình ảnh và ngữ nghĩa. Một câu thơ ca ngợi ánh sáng diệu kỳ của cách mạng. Đó là ánh sáng của tư tưởng cộng sản – ánh sáng của công bằng xã hội, ánh sáng của chân lý xã hội.

      Hai câu cuối của khổ thơ đầu bay bổng bất chợt, đầy cảm hứng lãng mạn. Âm vang và niềm vui tràn ngập trong tâm hồn, so với những hình ảnh và âm thanh do thiên nhiên tạo ra: hoa trong vườn, mùi hương, tiếng chim. Những người bạn chấp nhận ánh sáng của cách mạng là chấp nhận con đường đời tươi sáng, rộng mở, cho hồn thơ: một lẽ sống có ý nghĩa thiêng liêng cao cả, một hồn thơ tràn đầy tình yêu cách mạng, nghĩa tình. đồng bào.

      Tiếp nối mạch cảm xúc của cả bài thơ, khổ thơ thứ hai thể hiện nhận thức về lẽ hợp lý của cuộc đời. Hai dòng đầu của bài thơ mở đầu cho khổ thơ thứ hai: nhà thơ khẳng định quan niệm mới về lí lẽ sống còn là sự gắn bó hài hoà giữa cái tôi cá nhân của mỗi cá nhân với cái tôi chung.

      Động từ buộc là động từ mạnh thể hiện ý chí mạnh mẽ và quyết tâm sắt đá vượt qua những yếu tố ranh giới bản thân để ở bên mọi người “Tôi kết nối trái tim tôi với mọi người”. Từ đó, tâm hồn nhà thơ đã phiêu du trăm phương (hoán dụ) và chia sẻ một sự đồng cảm sâu sắc, chân thành và tự nguyện với một con người cụ thể.

      Hai dòng sau nói lên tình người trong tình yêu giai cấp trong sáng. Nhà thơ đặc biệt chú ý đến quần chúng lao động khổ sai: “Để hồn ta nhiều tâm hồn đau khổ”, từ đó mang lại sức mạnh tổng hợp cần thiết như một phép biện chứng: “càng gần nhau thì sự sống càng bền chặt”. Chúng ta cũng thấy điều đó trong thơ của Nguyễn Curtin, một nhà thơ lớn lên trong thời kỳ kháng chiến chống Mỹ cứu nước: Khi ta nắm tay mọi người – Đất nước no ấm.

      Các phái hữu khẳng định mối liên hệ sâu sắc giữa văn học và cuộc sống, và cuộc sống chủ yếu là cuộc sống của quần chúng nhân dân. Khổ thơ cuối cùng của bài thơ khép lại là: sự thay đổi sâu sắc của tâm hồn nhà thơ. Trước khi chạm trán với cách mạng, Toàn là một thanh niên tiểu tư sản.

      Khi ánh sáng cách mạng của mặt trời chân lý chiếu vào trái tim đã giúp nhà thơ chiến thắng sự ích kỉ, tầm thường của đời sống tinh thần hạn hẹp và đạt được tình yêu tuyệt vời trọn vẹn. Nhà thơ tự xưng là người con của vạn gia với nghĩa thiêng liêng nhất của đồng bào, là người anh của vạn kiếp, đồng cảm sâu sắc với những mảnh đời đau khổ, bất hạnh, những mảnh đời mệt nhọc, đáng thương. Anh trai của Wan. Trẻ em, cù bơ.

      Từ những tình cảm ấy, nhà thơ đã cống hiến hết mình cho hoạt động cách mạng với nhiệt huyết cao cả, cống hiến sức mình cho sự nghiệp giải phóng đất nước, giải phóng những kiếp người lầm than trong xã hội đen tối dưới bóng hận thù. .

      p>

      Tóm lại, hồn thơ chan chứa tình giai cấp và lòng biết ơn sâu sắc đối với cách mạng. Bài thơ rõ ràng là thơ trữ tình – chính trị, dẫn dắt người đọc đến một chân trời tươi sáng hơn. Tiếng nói trong thơ là tiếng nói của nhà thơ vô sản hiện thực. Lời thơ chân thành, sôi nổi, nồng nàn. Hình ảnh thơ trong sáng, ngôn ngữ giàu tính dân tộc.

      Phân tích bài thơ từ đó trong tou – mô hình 13

      Có ngọn cờ đầu của nền thơ ca cách mạng Việt Nam. Thơ ông đậm chất trữ tình và chính luận. Thơ ông dường như chỉ ca ngợi Đảng, Bác Hồ và dân tộc Việt Nam. Đọc thơ, ông được chứng kiến ​​từng sự kiện lịch sử mở ra, trong đó dấu mốc quan trọng đánh dấu sự nghiệp cách mạng của nhà thơ là việc chính thức trở thành đảng viên của Đảng. Bài thơ “Lời ấy” chân thành ghi lại niềm vui, niềm hạnh phúc và ước nguyện của người thanh niên yêu nước được giác ngộ lý tưởng cách mạng này.

      Những bài thơ mở đầu con đường cách mạng và con đường thơ phải làm được trích từ tập thơ “Từ ấy” _ tập thơ đầu tay của tác giả là tiếng hát thiết tha, trong sáng của một người thanh niên cộng sản. Tập thơ gồm ba phần: máu, gông cùm và giải phóng, phần máu lửa là “từ ấy”.

      Trước khi gặp ánh sáng của chủ nghĩa cộng sản, cũng như nhiều trí thức trẻ Việt Nam mơ hồ và kém bản lĩnh, đã không thể định hướng được cho mình. Như ông đã nói trong bài thơ “Nhớ đồng”:

      “Trước đây, tôi nhớ mình muốn tìm một lý do để yêu đời biết bao, cứ lang thang tìm cách trốn tránh, than ôi, không bước đi được”

      Nhưng kể từ khi anh được Lý tưởng khai sáng kết nạp vào đảng vào tháng 7 năm 1938, “từ đó” đã nhấn mạnh một dấu mốc trong cuộc đời, “một dấu mốc đáng nhớ trong trái tim của một thanh niên 18 tuổi theo đuổi những lý tưởng cao cả và dám chịu trách nhiệm “dám làm, dám đánh” Điều mở ra tác phẩm là tâm trạng ngất ngây của tác giả khi ánh sáng đảng soi đường:

      “Lời nói trong trái tim tôi đốt cháy mặt trời, và sự thật tỏa sáng trong trái tim tôi”

      “Nắng hè”, “mặt trời” là những hiện tượng thiên nhiên được nhà thơ nhắc đến với sự tôn kính thiêng liêng. Mặt trời mùa hạ và mặt trời là hai nguồn sáng ấm áp, rực rỡ, vĩnh cửu, soi sáng nguồn gốc của mọi sự sống trên Trái đất. Hình ảnh được sử dụng theo nghĩa bóng để thể hiện ánh sáng cách mạng của đảng. Tác giả sử dụng các động từ “nhấp nháy” để chỉ ánh sáng đột ngột, và “sáng” để chỉ ánh sáng xuyên thấu mạnh gây ấn tượng cho người tiếp nhận. Cũng như vậy, lý tưởng cộng sản như ngọn hải đăng bật lên trong những tháng ngày vô nghĩa của nhà thơ, xua tan đêm đen trong tâm tưởng. Yếu tố cảm nhận nó không chỉ bằng lý trí mà bằng cả trái tim của người lính. Bây giờ hãy cùng tác giả cảm nhận:

      “Tâm hồn tôi là một khu vườn đầy hoa, rất thơm, có chim hót và hoa thơm”

      Ở đây tác giả sử dụng một phép so sánh ngầm không dừng từ “thích” thay vì từ “là”. Yếu tố này thể hiện niềm vui lớn nhất của ông, niềm đam mê mãnh liệt trong tâm hồn, niềm hạnh phúc khi chấp nhận lý tưởng của đảng. Như một phép màu đã làm xanh lại khu vườn tâm linh của tác giả. Tôi chợt thắc mắc không biết trước đây khu vườn héo úa tàn tạ sao nhà thơ lại vui như vậy? Bây giờ nơi đó tràn đầy sức sống, sắc màu, hoa lá và tiếng chim hót líu lo vui vẻ. Niềm vui hòa quyện như tiếng chim hót khiến nhà thơ cảm thấy “ấm áp như tiếng chim / Đồng bào say nắng hát vui”. Tác giả từng viết: “Khi cảm nhận được ánh sáng của chủ nghĩa Mác rọi vào tâm hồn non nớt của mình, lòng tôi tràn ngập niềm vui”. Tác giả đề cao tiếng nói, cách hát và tình cảm chung của tầng lớp trí thức trẻ thời bấy giờ. Đây là một bài hát lý tưởng cách mạng. Vì vậy khổ thơ đầu là Niềm vui, Hạnh phúc và Lòng biết ơn, Đảng đã soi sáng tâm hồn anh và mở ra nhận thức mới cho anh và nhiều bạn trẻ khác.

      Nhà thơ chân thành bày tỏ những suy nghĩ mới, nhận thức mới về sự nghiệp cách mạng sau giây phút bay bổng lý tưởng cộng sản:

      “Tôi buộc chặt trái tim mình với mọi người và củng cố cuộc sống của mình bằng cách để tình yêu thương chở che trăm nơi để đưa tâm hồn tôi đến gần hơn với những tâm hồn nhiều đau khổ”

      Nó khác với nhận thức của các nhân vật cấp thấp trong tác phẩm “Thuốc” của Kong T. Người chiến sĩ cách mạng ly hương với nhân dân mà chịu thảm cảnh chết chóc. Cũng giống như Đảng Cộng sản, những người cực hữu luôn đặt nhân dân lên trên hết và dựa dẫm vào quần chúng. Bác Người đã từng khuyên cán bộ đảng viên, cán bộ đảng viên phải “ra khỏi quần chúng, về với quần chúng”, đó chính là yếu tố khiến “mình phải ra ngoài với mọi người”. Cái “tôi” cá nhân và cái “tôi” xã hội để tâm hồn nhà thơ lan tỏa vào đời, nhân dân cả nước cũng ý thức trách nhiệm, gánh vác công việc cuộc đời. Yếu tố này luôn gắn bó mật thiết với “tâm hồn đau khổ” của dân tộc, đồng cảm, chia sẻ những đau khổ, bất hạnh. Tâm hồn tội nghiệp ấy là “trẻ mồ côi”, là “người hầu già”, “chị bảo mẫu”… và còn biết bao nhiêu điều khốn khó trên đất nước Việt Nam. Càng thương, nhà thơ càng căm thù những kẻ thủ ác, đẩy nhân dân vào cảnh lầm than, đói khổ và càng thôi thúc nhà thơ kiên trì đấu tranh cho sự nghiệp cách mạng giải phóng dân tộc. Một người bạn đã từng nói: “Ai cũng ở với ta. Ta với mọi người. Chỉ có một. Vậy nên” gần hơn, củng cố những khối đời “cũng nhiều vô kể. Chắn đời là ẩn dụ cho những người cùng cảnh ngộ, những cùng lý tưởng cách mạng, cũng là thể hiện sự đoàn kết một lòng của đồng bào Việt Nam, mỗi cán bộ, chiến sĩ, mỗi người dân chung sức chiến đấu, để sức mạnh của cả dân tộc, tinh thần yêu nước của nhân dân ta đã nhấn chìm những người lính lam lũ. và đã cướp phá đất nước này. Bài thơ này cho thấy sự thay đổi quan niệm của tác giả dưới sự sáng suốt của đảng, cũng như niềm tin và hạnh phúc của ông vào cuộc sống dân tộc và con đường cách mạng của đất nước. Người bạn này đã từng ca ngợi Bác và lý tưởng của đảng:

      “Từ màn đêm vô tận, bạn đã tỏa sáng trong trái tim tôi. Ôi bữa tiệc thân yêu đang sống lại. Thật là may mắn”

      Từ những nhận thức sâu sắc mới mẻ này trong tâm trí của những người trẻ tuổi, một sự thay đổi cảm xúc đã nảy sinh từ số phận của những trí thức tiểu tư sản sang số phận của những trí thức cộng sản. Giờ đây, tác giả đặt mình vào đại gia đình Việt Nam với tình cảm chân thành:

      “Em là con của vạn gia, là em của vạn kiếp, em của vạn gia không có cơm ăn áo mặc”

      Nhà thơ tự nhận mình là thành viên của “hàng nghìn gia đình”. Sử dụng các truyện ngụ ngôn “là”, “của” với các tên gọi “con trai”, “em”, “anh” và hàng loạt các số nhiều: “tenkhouse”, “tenk life”, “tokenheaders” “nhà thơ thể hiện tình yêu của mình đối với người thân, tình anh em gắn bó, nghĩa là tình bạn giai cấp, tình đồng loại. Anh từng viết:

      “Không có gì tuyệt vời hơn trên thế giới này ngoài những người đang yêu nhau”

      Hoặc có lẽ nhà thơ đã từng mô tả niềm vui chân thành của mình khi được theo đạo Hồi trong bài thơ “Bài ca trên thuyền”:

      “Gặp lại người ta như nai con về lạch đón năm thứ hai, chim én giao mùa, như con đói gặp sữa, nôi bất chợt gặp tay”

      Điều đó cho thấy nhà thơ cách mạng có tình cảm sâu nặng với dân tộc Việt Nam. Đây chính là điều khiến thơ anh trở nên gần gũi và đáng quý.

      Cả đời “bạn bè muốn cả cách mạng và thơ. Làm thơ cần cách mạng, và cách mạng đòi hỏi phải làm giàu cảm hứng thơ”. Lý tưởng cách mạng cũng có ảnh hưởng như nhiều nhà thơ lãng mạn khác, với sức cảm hóa mãnh liệt đối với quyền lực. Như chúng ta đã biết, ông xuất thân từ tầng lớp trí thức tiểu tư sản, có lòng tự trọng cá nhân cao và sống ích kỷ, nhưng ông đã vượt qua rào cản giai cấp và hòa nhập vào cái tôi chung của xã hội. Mỗi tác phẩm của ông là một sự kiện cách mạng, như Chủ tịch Hồ Chí Minh đã từng nói:

      “Bây giờ trong thơ ca, ngay cả nhà thơ cũng phải biết xung phong”

      Mỗi nhà thơ cách mạng cũng phải là một chiến sĩ trên mặt trận tư tưởng và văn hóa, ngay từ khi bước chân vào mặt trận tư tưởng – văn hóa, anh đã tạo dựng được một vị thế vững chắc xứng đáng là “viên ngọc trong nền văn học Việt Nam”.

      “Nhìn cách mạng bằng con mắt lãng mạn của nhà thơ. Thơ ông thường chỉ có một giọng là cổ vũ cách mạng.” “Lời ấy” là một phong cách thơ tiêu biểu, một bản tuyên ngôn của lí tưởng cách mạng, là lời ca giòn giã. tiếng hát của lứa tuổi mười tám, đôi mươi. chiến sĩ cộng sản.

      Phân tích thơ từ thành tố đó – Văn mẫu 14

      Nhà thơ thành huý tên thật là Nguyễn kim thanh, được mệnh danh là nhà thơ tiên phong của nền thơ ca cách mạng Việt Nam. Nhà thơ Du Hủ còn là một đồng chí nhiệt thành, yêu nước, tham gia cách mạng. Thơ ông trữ tình, đằm thắm và cũng đan xen yếu tố chính luận.

      Nhà thơ đã cống hiến cả cuộc đời cho nền thơ ca dân tộc, thể hiện tình cảm yêu nước, ca ngợi nhân dân, hun đúc tinh thần cách mạng. Nói đến các nhà thơ, không thể không nhắc đến những bài thơ nổi tiếng như “Tuyển tập thơ máu và hoa”, “Ra trận”… Bài thơ này thể hiện tâm trạng phấn khởi, hào hứng của một thanh niên giác ngộ lý tưởng cách mạng. .

      Bài thơ đó được trích trong Những bài thơ đẫm máu, đây cũng được coi là bài thơ hay nhất và độc đáo nhất trong tuyển tập của nhà thơ. Cái khổ đầu tiên là niềm vui sướng hân hoan khi thanh niên Jin Qing được đứng vào hàng ngũ của đảng:

      “Lời nói trong trái tim tôi đốt cháy mặt trời, và sự thật tỏa sáng trong trái tim tôi”

      Tác giả sử dụng động từ ‘flash’, là một động từ mạnh và đột ngột. Tự nhiên “tỏa sáng” trong nắng hè. Cái nắng mùa hè là cái nắng như thiêu đốt chói chang nên tác giả dùng động từ “thổi” ở đây để diễn tả sự giác ngộ sáng tạo cách mạng của đảng viên nơi đây. Khi nhà thơ Dou Hu sinh hoạt trong Đoàn Thanh niên Cộng sản Thành phố Hồ Chí Minh được một năm, anh được đưa vào đội ngũ tiên phong của Đảng.

      Hình ảnh Mặt trời Chân lý là một ẩn dụ mang tính cách mạng cho đảng. Động từ ‘chói lọi’ là một động từ có nghĩa là sự rực rỡ mãnh liệt, giống như sự chiếu sáng của mọi thứ. Vì vậy bài thơ này là lời tự cáo của một thanh niên cảm thấy chân lý lý tưởng của Đảng là đúng đắn và vẻ vang.

      Ánh sáng trong trái tim là ánh sáng trong trái tim của những chiến sĩ yêu nước. Khi một người lính được soi sáng bởi tư tưởng sáng suốt này, anh ta trở nên yêu nước và trung thành với nhân dân. Vì đứng trong hàng ngũ cách mạng nên tác giả cảm thấy vô cùng tâm đắc khi viết những vần thơ xúc động. Hai câu thơ tiếp theo thể hiện tâm hồn cao đẹp và trong sáng của nhà thơ, được đối chiếu như sau:

      “Tâm hồn tôi là một khu vườn đầy hoa, nơi chim hót và hoa thơm”

      Tâm hồn chàng trai mười tám đôi mươi đẹp đẽ so với khu vườn. Một khu vườn đầy hoa, lá, nụ, thơm ngát như sức sống của tuổi trẻ, đầy nhiệt huyết. Hình ảnh cũng được so sánh với những hình ảnh đẹp khác có nhiều tiếng chim hơn và rất thơm. Không có gì đẹp hơn hương thơm của chim và hoa trong một khu vườn!

      Kết hợp hai phần đầu và hai phần này, chúng ta có thể nói lên một ý tưởng của tác giả, đó là nhờ Quảng Minh, lý tưởng cách mạng của đảng, tác giả chợt nhận ra một điều kỳ diệu. Giống như một ngọn đèn thuộc sở hữu của tác giả không được nhìn thấy. Nhờ có ánh sáng đó mà tâm hồn người lính được sảng khoái và có sức sống hơn.

      Đúng là khi còn trẻ, ai cũng có nhiều ước mơ và hoài bão để thực hiện. Bởi lẽ, với lý tưởng cách mạng soi đường, bao khó khăn gian khổ sẽ sớm vượt qua. Khổ thơ thứ hai của bài thơ đó là sự giác ngộ lí tưởng có thể hình thành nên những ý tưởng tuyệt vời:

      “Trái tim tôi gắn bó với mọi người, để tình yêu bao phủ trăm nơi, hồn tôi và bao tâm hồn đau khổ cũng gần trọn ngàn kiếp”

      Phần này gợi lên nhiều suy ngẫm về cái tôi cá nhân tuyệt vời và mong muốn kết nối với mọi người. Động từ “buộc” là động từ thể hiện sự gắn bó khăng khít giữa lòng tác giả với con người. Khác với động từ “lực” trong bài thơ Vội vàng của nhà thơ Xuân Chết, động từ “lực” là sự đứt quãng, cầu mong mọi chuyện dừng lại:

      “Ta muốn buộc gió, cho hương thơm đừng bay”

      Tác giả rất thông minh và thường sử dụng động từ cưỡng bức để tạo cho người đọc cảm giác dễ gần và thân thiện. Tác giả dường như cảm thấy khi được đứng trong hàng ngũ cách mạng của đảng, cảm thấy có trách nhiệm hơn là thương dân tộc Việt Nam đã phải chịu bao nắng mưa cơ cực. Tác giả nguyện gắn bó, đoàn kết với đồng bào: “thắm thiết ngàn đời”.

      Xuất phát từ lý tưởng sẵn sàng vượt qua giai đoạn khó khăn cùng đồng bào của mình, phần cuối cùng cũng là sự thể hiện quan điểm của tôi:

      “Em là con của vạn gia, là em của vạn kiếp, em của vạn gia không có cơm ăn áo mặc”

      Bài thơ cũng thể hiện tâm thế sẵn sàng rơi vào tình thế hiểm nghèo của tác giả để làm tròn bổn phận của mình. Điệp từ “có” nhằm nhấn mạnh mối quan hệ giữa tác giả và con người. Tác giả không chỉ là một người em trai sống trong bất trắc, gian khổ mà còn sẵn sàng che chở, bảo vệ cho người em của mình.

      Những người em là người khai sáng tinh thần cách mạng và là người tiếp bước các nhà thơ nguyên thủy. Dù không nhà hay không có gì, tác giả vẫn tin chắc rằng anh sẽ quật cường tinh thần yêu nước vì mục tiêu đoàn kết dân tộc. Khối đại đoàn kết này bao gồm nhân dân, chiến sĩ cách mạng và giai cấp công nhân dưới sự lãnh đạo của cách mạng. Ba giai cấp nhưng luôn hướng tới mục tiêu chung là giữ vững độc lập, tự do của nhân dân.

      Bài thơ này là tiếng reo vui của một thanh niên được giác ngộ lý tưởng cách mạng, gánh trên vai sứ mệnh to lớn là bảo vệ độc lập, tự do của nhân dân, không quản ngại gian khổ, khó khăn. Bài thơ này là lời dạy của tiền nhân đối với thế hệ mai sau phải luôn phấn đấu vì sự nghiệp của đảng và bảo vệ tổ quốc Việt Nam.

      Phần tử phân tích của từ đó – Mô hình 15

      Tou Hu là nhà thơ lý tưởng cộng sản hàng đầu của nền thơ ca cách mạng Việt Nam. Tập thơ Từ ấy (1937-1946) có thể nói là tập thơ đầu tiên đánh dấu mối tình đầu của con hổ và thơ ca cách mạng. Tập thơ tương ứng với cuộc đấu tranh của nhà thơ và được chia thành ba phần: máu – gông cùm – giải phóng. Tập thơ “Na Zi” nằm ở phần đầu của tập thơ và là một trong những bài thơ hay nhất trong tập “Tơ”. Bài thơ này là một cái tôi trữ tình tràn đầy niềm hân hoan vui sướng khi ánh sáng lí tưởng lần đầu tiên được thắp sáng. Nỗi niềm ấy được nhà thơ ghi lại trong những vần thơ trữ tình đầy tươi vui, nhẹ nhàng.

      “Lời ấy trong nắng hè của tôi … không áo, không cơm, không bơ ngứa”

      Cho đến buổi bình minh của cuộc cách mạng, người bạn này cũng như nhiều thanh niên khác cùng thế hệ với mình vẫn chưa thể tìm ra lối thoát cho mình. Đó là cái ngày mà một người bạn từng viết “Ngày xưa tôi thấy tôi ở đâu / Muốn tìm lý do để yêu đời / Lang thang mãi / Muốn bước đi hỡi ôi, bước đi đừng rời xa”. Nhưng ánh sáng của bữa tiệc như một thứ ánh sáng huyền diệu soi sáng tâm hồn thi sĩ:

      Từ đêm tuyệt vọng, tuyệt vọng, ai đã đến. Nắng chói chang trong tim em. Ôi bữa tiệc thân yêu lại sống dậy. Hạnh phúc biết bao!

      Toàn vinh dự được gia nhập đảng vào tháng 7 năm 1938. Khoảnh khắc ấy đã làm thăng hoa cuộc đời nhà thơ.

      Bài thơ mở đầu bằng lời tự sự về niềm vui sướng, hạnh phúc tột cùng và sự say mê khi bắt gặp lý tưởng đảng của một người trẻ tuổi đầy nhiệt huyết. Bữa tiệc như vầng thái dương rực rỡ, soi rọi cuộc đời nhà thơ.

      Từ những lời nói trong trái tim tôi, mặt trời của sự thật tỏa sáng trong trái tim tôi

      Tháng 7 năm 1938, sau khi hoạt động trong Phong trào Thanh niên Huế, Từ Hũ có vinh dự được tham gia đảng. Đó là niềm vinh dự và niềm vui lớn. Tác giả khẳng định lí tưởng cộng sản là nguồn sáng mới đánh thức và soi sáng tâm hồn nhà thơ. Từ “nhân vật ấy” không chỉ nhấn mạnh ngày tháng 7-1938 nhà thơ nhập tiệc mà còn nhấn mạnh một mốc son đáng nhớ trong tâm trí những đứa trẻ 18 tuổi. Nhà thơ dùng hình ảnh “nắng hè” để gợi tả ánh sáng bữa tiệc bằng một hình ảnh thơ thật tươi sáng và ấm áp. Từ “thổi” dùng để chỉ sự xuất hiện đột ngột của ánh sáng: bừng sáng, soi sáng, bừng tỉnh. Còn “nắng hè” là ánh nắng chói chang, ấm áp, gay gắt. Ánh sáng ấy đã đánh thức một tâm hồn lạc lối và dẫn nhà thơ vượt qua bóng tối đến với ánh sáng của một ngày mới:

      Tôi lớn lên, tôi cố gắng tuyệt vọng để cứu lấy mạng sống của mình, anh trai tôi dạy tôi cách đi bộ, mẹ tôi đã mất, và có sự hướng dẫn của đảng khi tôi mang thai.

      Hình ảnh “Mặt trời chân lý tỏa sáng trong tim” là một hình ảnh độc đáo, bất ngờ, táo bạo, giàu tính thẩm mỹ nhưng rất chính xác và gợi cảm. Mặt trời là nguồn sáng chói lọi duy nhất có thể cung cấp sự sống cho muôn loài. Hình ảnh “Mặt trời của sự thật” gắn với “xẩm” thể hiện một niềm vui rất đỗi thiêng liêng, một cái gì đó gần như “bàng hoàng” (từ dùng để chỉ nỗi nhớ) và thấm thía. Lí tưởng của Đảng là tình cảm, nhận thức của nhà thơ. Đạo hiếu làm thầy. Cảm xúc này được đón nhận không chỉ bởi tâm hồn, mà bằng cả trái tim; sự hòa hợp của lý trí và cảm xúc.

      Sức mạnh của lý tưởng cũng thay đổi một con người và một cuộc đời:

      “Tâm hồn tôi là một khu vườn đầy hoa, nơi chim hót và hoa thơm”

      Có lối viết trữ tình, lãng mạn và hình ảnh so sánh chắc chắn (yếu tố dùng từ “là” thay cho từ “như”). Tác giả bộc lộ niềm hạnh phúc vô bờ và sức sống kì diệu trong buổi đầu thực hiện lí tưởng của đảng. Những tính từ chỉ độ như “đậm”, “rộn rã” nói lên niềm vui vô hạn của nhà thơ. Vốn dĩ tâm hồn nhà thơ là vườn mùa đông cành khô héo tàn, nay lại phục vụ cho lí tưởng cách mạng, bỗng chốc tâm hồn trở thành vườn hè xanh tươi, nắng vàng, hăng say nồng nàn, mùi chim bay. và hoa là “rất nồng, và mùi của chim và hoa rất mạnh.” Vẻ đẹp của vườn tâm hồn, đối với nhà thơ cộng sản, cũng là vẻ đẹp của sức sống mới của hồn thơ mới:

      Không có gì tốt hơn trên thế giới này hơn những người yêu nhau. Đảng đã cho chúng ta một trái tim giàu có, hãy đi thẳng, hãy nhìn lên và hãy bay lên!

      (Bài ca mùa xuân 61)

      Hai phần còn lại là sự thể hiện sự hiểu biết mới của bản thân trữ tình về cuộc sống và lý do mới. Nhà thơ nguyện cống hiến hết mình cho cuộc sống của nhân dân, “đổ mồ hôi sôi máu” cùng nhân dân. Đó là lý do tuyệt vời để nhận thức, giác ngộ và sống. Nhà thơ kết nối “người tù nghèo khổ” và “cuộc đời quên mình”, cuối cùng làm nên “sức sống mãnh liệt” – khối đại đoàn kết toàn dân tộc.

      Khổ thơ thứ hai của bài thơ là sự hiểu biết mới của bản thân trữ tình và lý do sống mới:

      Tôi trải lòng với mọi người và để tình yêu thương chở che trăm nơi và đưa tâm hồn tôi đến gần hơn với bao tâm hồn đau khổ để tiếp thêm sức sống.

      Sự giác ngộ về lý tưởng, sự giác ngộ về nhận thức, những nguyên tắc sống của người cộng sản và hơn hết là sự giác ngộ về địa vị. Nhà thơ chủ động, ý thức dung hòa cái “tôi” với cái “tôi” chung của mọi người, ý thức đứng vào hàng ngũ những người lao động. Từ “lực lượng” thể hiện nền tảng sâu xa của tinh thần tình nguyện và ý chí quyết tâm cao của những người tình nguyện sống chan hòa, gắn bó với “mọi người”, “trăm nơi” và đồng bào cả nước. Điệp ngữ “hãy để tình thương chở che” thể hiện tấm lòng của nhà thơ như muốn mở rộng ra với bao la của cuộc đời, tạo nên khả năng đồng cảm sâu sắc với mọi nỗi nhọc nhằn của cuộc đời vất vả. Điều này khác với các nhà thơ mới thời bấy giờ, vừa đề cao giác ngộ cách mạng, vừa theo đuổi con đường lý tưởng, các nhà thơ mới lại chôn chặt nỗi đau trong những vần thơ với cái tôi nhỏ bé, cô đơn. Nhận thức mới của Đông An cũng rất khác so với tính cách của Hạ Nguyên (Y-Lorton), Hạ Nguyên xa dân để rồi ôm nỗi đau bi thảm của cách mạng, nhưng những người tử tế lại biết đứng về phía nhân dân. Sự lao động và sự giác ngộ trong những hàng ngũ này.

      Hai câu văn sau: “Để hồn ta nhiều đau… một đời bền chặt” khẳng định tình đồng chí, tình cảm giai cấp. Từ đây, tâm hồn nhà thơ sẽ hướng về “bao tâm hồn đau khổ” để cảm thông chia sẻ, hòa nhập cá nhân vào tập thể, tạo thành một lực lượng quần chúng hùng hậu. Sau này, sau gần 40 năm cuộc đời thơ ca và cách mạng, Người cũng đã viết: “Tất cả với tôi. Tôi và mọi người. Chỉ có một. Nên cũng vô cùng!”. Những tâm hồn cao thượng ấy thật đáng quý biết bao.

      Đoạn cuối kết thúc với sự chuyển biến sâu sắc trong tình cảm của nhà thơ. Đó là cái tôi chung của cái tôi được hóa thân thành một “cuộc đời bị lãng quên”:

      Tôi đã từng là con của vạn gia, là em của vạn kiếp, là em của vạn gia không có áo, không có bánh, không có bánh …

      Yếu tố phù hợp khẳng định sự thay đổi cảm xúc của anh ấy. Tác giả tự cho mình là thành viên thân thiết trong đại gia đình của quần chúng nhân dân bị áp bức, đau khổ của xã hội cũ. Các ám chỉ “là” và các từ “con”, “em”, “i” xác nhận điều này. Từ ước lượng “hàng nghìn” có nghĩa là một con số rất lớn.

      Chính vì những người “anh em” phải sống kiếp “vô hại”, những “người em”… “vô cảm”, mà người thanh niên cộng sản này một lòng hướng về hoạt động cách mạng, và họ cũng là những con người chân chính. Nó là bộ phận chính trong đối tượng sáng tác của nhà thơ. Từ đó, người bạn nói chuyện với “Mồ Côi”, “Hàng rong”, “Vú em”, “Gái giang hồ”, “Ông già”, “Tôi”… “Tù tội nghiệp”. “Lời ấy ” là một bài thơ có nội dung sâu sắc, nghệ thuật đặc sắc, nét vẽ tinh tế, hình ảnh thơ đậm đà, sống động, chứa chan tình cảm lãng mạn, ngây ngất, say đắm lòng người. Hùng vĩ và đầy chất thơ. Nhạc thơ thay đổi sống động, trầm ấm, ấm áp và xúc động. Sử dụng nhuần nhuyễn các biện pháp tu từ như: điệp ngữ, so sánh, ẩn dụ … tất cả đã tạo nên một bài thơ hay, làm say lòng người đọc.

      Bài thơ “Lời ấy” là một bài thơ tự sự giàu cảm xúc. Đó là nhận thức đầu tiên của tôi về một lý tưởng, và tôi nguyện cống hiến tất cả tinh thần và tuổi trẻ của mình cho lý tưởng cao cả này. Bài thơ còn là một tuyên ngôn nghệ thuật và một phong cách thơ táo bạo. Nó xứng đáng là một bài ca lạc quan, yêu đời, đầy lý tưởng vẫn còn lay động trái tim hàng triệu độc giả.

      Phân tích từ đó – mẫu 16

      tou huu là một nhà thơ Việt Nam nổi tiếng với phong cách thơ đầy chất trữ tình chính trị. Ông đã để lại cho đời những tác phẩm hết sức đặc sắc, một trong số đó là bài Từ ấy – bài thơ có ý nghĩa to lớn trong cuộc đời và sự nghiệp của tác giả. “Từ ấy” bao hàm niềm hạnh phúc, vui sướng và đánh dấu một cột mốc lớn trong cuộc đời một con người.

      Ở đầu bài thơ, “từ đó” – lặp lại tiêu đề của tác phẩm:

      “Lời nói trong trái tim tôi đốt cháy mặt trời, và sự thật tỏa sáng trong trái tim tôi.”

      “Từ ấy” – một trạng ngữ chỉ thời gian được dùng làm tiêu đề và được lặp lại trong khổ thơ đầu của bài thơ, khẳng định rằng đây là thời khắc rất quan trọng trong cuộc đời tác giả. Vào thời điểm đó, một cột mốc đánh dấu sự chuyển hướng trong suy nghĩ của tác giả.

      Đó là sự giác ngộ của tác giả đối với lý tưởng cách mạng, chủ nghĩa cộng sản và gia nhập Đảng Cộng sản Đông Dương – bước ngoặt đầu tiên và quan trọng nhất trong cuộc đời của ông. Để rồi cả tâm hồn tác giả “bừng cháy trong nắng hè” – một thứ ánh sáng vô cùng mạnh mẽ và cuốn hút giới trẻ. “Mặt trời của sự thật” – một ẩn dụ sâu sắc. Chính chân lý của chủ nghĩa Mác – Lê-nin đã soi sáng trái tim và con người của tác giả và mở ra một con đường mới trong cuộc đời.

      “Tâm hồn tôi là vườn hoa ngát hương thơm.”

      Nắm bắt được sự thật, tác giả dường như đã tìm ra chính mình. Tất cả cảm xúc của tác giả là niềm vui và hạnh phúc. Tác giả sử dụng biện pháp so sánh để so sánh tâm hồn tác giả như miệt vườn. Hình ảnh của khu vườn – một tâm hồn rất tươi và đẹp, với hương hoa lộng lẫy và tiếng chim hót rộn ràng, rạo rực trong lòng người.

      Đây là tâm hồn rộng lớn, không tinh vi của một thanh niên 18 tuổi đầy nhiệt huyết. Phần thứ hai khắc họa đậm nét sự hiểu biết của tác giả về lối sống mới:

      “Tôi thắt chặt trái tim mình với mọi người, để tình yêu thương bao phủ muôn nơi, đưa tâm hồn tôi và những tâm hồn đau khổ đến gần nhau hơn, đồng thời gia tăng khối lượng cuộc sống.”

      cơ hội sử dụng động từ mạnh “to force” và anh ấy muốn nhấn mạnh rằng anh ấy và mọi người xung quanh phải là một. Trên mảnh đất Việt Nam hình chữ S xinh đẹp, có nhiều người, nhiều dân tộc, sinh sống trên nhiều vùng miền, tác giả đã tự “trói” mình với “mọi người” và để tình cảm của mình “phủ sóng” hơn trăm nơi.

      Tác giả tâm nguyện được gắn bó với những con người khó khăn, ông muốn chia sẻ, sống cùng nhau và hiểu hơn về những mảnh đời họ phải trải qua, ông đồng cảm với những số phận bất hạnh, để mọi người hiểu hơn và giúp đỡ lẫn nhau. Vạch ra một nét mới trong tâm hồn tác giả là sự gắn bó của cái tôi với cái tôi chung cho mọi người.

      Nhất là khi mọi người đều có tinh thần đoàn kết, tinh thần tương thân tương ái, đùm bọc lẫn nhau thì điều đó sẽ góp phần tạo nên một cuộc sống “giàu mạnh”. “Life Block” – hình ảnh ẩn dụ cho cộng đồng những người cùng cảnh ngộ, “Life Block” chỉ sự “bền chặt”, khi mọi người “sát cánh” cùng nhau vượt qua khó khăn – một triết lý sống đã in sâu vào tâm hồn giới trẻ. mọi người.

      Lí tưởng của đảng như mặt trời tỏa sáng, xua tan bóng đen trong suy nghĩ của tác giả, ngay từ lúc đó, “chữ ấy” trong cảm nhận của “ta” đã thay đổi rõ ràng. Nó rõ ràng.

      “Ta là con của vạn gia, là em của vạn kiếp, là em của vạn gia không có cơm ăn áo mặc.”

      Tấm lòng của tác giả được “mặt trời chân lý” soi sáng, tác giả từng bước xác lập vai trò của mình trong cuộc sống. Từ “vâng” được lặp lại ba lần và xuất hiện hai lần ở đầu câu, như muốn nhấn mạnh thêm vị trí của Người trong dân tộc Việt Nam. Tác giả là “Son of Wanjia”, em trai của “Son of Wanjia”, và em trai của “Son of Wanjia”. Giới trẻ bây giờ sống không phải cho mình mà sống cho tất cả mọi người.

      Cảm giác của phần tử

      rất sâu sắc vì sự thay đổi trong cách xưng hô từ tôi thành “con trai, họ, anh trai”. Mọi người giờ đây, nhất là những mảnh đời bất hạnh, khó khăn đều được tác giả kính trọng, yêu thương như anh em ruột thịt trong gia đình. Nếu trước đây anh ta có cái tôi ích kỷ hẹp hòi khi còn ở giai cấp tư sản, thì từ lúc đó anh ta đã tách khỏi cái tôi đó, sống chan hòa với cái tôi chung, với mọi người. khác. Liên kết giai cấp xã hội.

      “That Word” là một bài thơ rất hay và cảm động. Các phương thức nghệ thuật như so sánh, ẩn dụ, ám chỉ được sử dụng rất thành công kết hợp với hình ảnh tươi mới (vườn hoa, hương thơm, tiếng chim hót). Giọng thơ ngọt ngào, tình cảm nhưng đầy chất trữ tình chính trị.

      Ánh sáng của chủ nghĩa cộng sản đã mang lại hạnh phúc và niềm vui cho tác giả. Kể từ đó, chàng trai trẻ đó đã hoàn thành sứ mệnh cuộc đời của mình. Phân tích từ này, chúng ta có thể cảm nhận được rằng, ý chí và nhiệt huyết này sẽ mãi mãi còn trong lòng những người con của Đảng Cộng sản Việt Nam.

      Phân tích từ cho phần tử – mô hình 17

      tou huu là một trong những biểu ngữ đầu tiên tiên phong cho thơ trữ tình chính trị Việt Nam và đưa nó lên đỉnh cao nghệ thuật, với những tác phẩm ấn tượng kéo dài hàng chục năm như Bài thơ A, Việt Bắc, Gió, Máu và hoa, v.v. Sở dĩ ông cho rằng Đỗ Hổ là người đã đưa thơ ca cách mạng Việt Nam lên đỉnh cao là vì các tác phẩm của ông luôn gắn liền với sân khấu, và những gian khổ, gian khổ buổi đầu dựng nước cũng giống như những chương lịch sử được ghi lại trong các bài thơ. . Chất thơ hào hùng, chân thực, giàu cảm xúc, mang lại giá trị to lớn không chỉ về nghệ thuật mà còn về nội dung, đồng thời phát huy mạnh mẽ tinh thần chiến đấu của người chiến sĩ nhân dân và trở thành vũ khí vừa sắc bén vừa mang tính nhân văn. . Cuộc đời cách mạng của thơ Đường An là một chặng đường vinh quang và gian khổ, Người luôn viết và đấu tranh bằng trái tim chân thành nhất “Cuộc đời trọn vẹn của Cách mạng – Nghệ thuật – Tình yêu”. Tác phẩm “Lời ấy” của ông là một trong những tác phẩm đầu tay xuất sắc nhất, không chỉ là tác phẩm ghi dấu sự giác ngộ lý tưởng cách mạng, niềm hân hoan trong tâm hồn người lính trẻ mà còn là tác phẩm đánh dấu sự thay đổi lớn về tư tưởng, tình cảm. cột mốc. yếu tố.

      Ông tham gia Đoàn Thanh niên Cộng sản từ khi còn nhỏ và trở thành lãnh đạo của Đoàn Thanh niên Dân chủ Huế khi mới 16 tuổi. Tuy nhiên, ở thời kỳ này, với tư cách là một trí thức tiểu tư sản, con đường chiến đấu của người bạn bên phải vẫn còn mơ hồ, anh cảm thấy phân vân và bối rối giữa những sự lựa chọn khác nhau “vấp ngã giữa hai dòng nước, hãy chọn một con suối tốt và hãy cho nước dòng chảy ”. Từ đó ra đời là thời khắc anh may mắn được vào đảng ở tuổi 18. Nó đánh dấu bước ngoặt quan trọng nhất trong cuộc đời tác giả, nó không chỉ mở ra con đường tươi sáng mà còn soi sáng lý tưởng cách mạng. và mở ra cánh hữu khỏi mơ hồ, hoang mang và bế tắc.Tác giả có sự nghiệp cách mạng 70 năm chiến đấu vì nhân dân. Trước sự kiện đáng nhớ này, ông viết câu này để bày tỏ rằng ông đã đứng trong hàng ngũ của đảng và chiến đấu cho lý tưởng giải phóng dân tộc, đồng thời cũng bộc lộ niềm vui và hạnh phúc lớn nhất trong cuộc đổi đời của mình. nhận thức và cảm giác.

      “Từ lời nói trong lòng, mặt trời tỏa sáng, chân lý chiếu vào tâm hồn tôi là vườn trăm hoa đua nở, rất thơm, chim hót và hoa thơm”

      Timeline “từ ấy” là một từ ngữ hay và sâu sắc, tuy không xác định ngày tháng cụ thể nhưng lại mang dấu ấn về dấu mốc đáng nhớ nhất trong cuộc đời của tác giả. Ngày ấy, anh chính thức đứng vào hàng ngũ của đảng, được giác ngộ lý tưởng cách mạng, tìm ra con đường tươi sáng mới cho mình, thoát khỏi cảnh hoang mang, hoang mang của quê hương đất nước. “Câu nói ấy” là dấu mốc để cuộc đời bạn tốt chính thức mở ra một chương mới, thể hiện niềm phấn khởi yêu đời, yêu đời, tràn trề sức sống, niềm tin và hy vọng mãnh liệt.

      Những cảm xúc này được thể hiện rõ ràng trong suốt bài thơ “That Word in My Summer Sunshine”. So với các thành viên trong đảng của anh, “Mặt trời mùa hè” là mặt trời sáng nhất, rực rỡ nhất và mạnh mẽ nhất trong năm. Trở thành người chiến sĩ cách mạng là cuộc đời bỗng bừng sáng, một thứ ánh sáng mạnh mẽ “bùng cháy” lan tỏa khắp cơ thể anh, xua tan đi mọi u tối, bế tắc mà anh từng trải qua. Đây là một bức tranh đẹp, thể hiện sức mạnh và sự đúng đắn của lý tưởng cách mạng, tác động to lớn của nó đối với cuộc sống của những người lính trẻ, đồng thời bộc lộ những nhận thức mới về lý tưởng cách mạng, về Đảng, về đời sống của những người lính, và nhiệm vụ của những người lính.

      Câu tiếp theo, “Mặt trời chân lý chiếu vào lòng người”, “mặt trời chân lý” là một ẩn dụ sáng tạo sâu sắc để nâng địa vị của đảng lên ngang tầm vũ trụ bao la. Đồng thời, nó đã trở thành chân lý bất biến trong lòng cả thời đại và cả thời đại của nhân dân ta về sự nghiệp đấu tranh giải phóng dân tộc. Động từ “chói lọi” thể hiện sức xuyên thấu mạnh mẽ của lý tưởng cách mạng, vượt qua mọi trở ngại vật chất về tinh thần và tâm hồn, mạnh mẽ soi sáng, xua tan mọi bóng tối trên đời. Mọi ngóc ngách. Mang đến một sự hồi sinh kỳ diệu, bắt đầu một cuộc sống mới, bắt đầu một hành trình mới, dẫu có vất vả nhưng đó là hy vọng và tươi sáng hơn tất cả mọi thứ.

      Trước biến cố lớn, năm 18 tuổi, tôi nhận ra niềm vui về sự thật mới của cuộc sống. Tôi không thể kìm chế niềm vui của mình và tôi vô cùng hạnh phúc. Niềm vui ấy được thể hiện rất rõ trong hai bài thơ: “Hồn ta vườn tược / Trời thơm chim hót, hoa thơm cỏ lạ” Tác giả sử dụng phép so sánh đặc biệt, so sánh cái vô hình với cái hữu hình, đồng thời so sánh “của ta. hồn ”với“ Vườn bách thảo ”để so sánh. Hoa ”, một sự tương phản đặc biệt, thể hiện sự tươi trẻ, sức sống của tâm hồn chấp nhận lý tưởng cách mạng, là ánh sáng soi đường. không chỉ vậy, câu thơ dưới đây còn làm nổi bật sự tươi vui, rực rỡ, tràn đầy phong cách thơ lãng mạn của Pháp, khi yếu tố nhấn mạnh “rất thơm, chim và hoa”. Niềm vui ấy không chỉ được thể hiện trong bóng râm của cây cối xanh tươi mà còn kèm theo hương thơm ngào ngạt, Tiếng chim hót ríu rít, tràn đầy sức sống, là hình ảnh ẩn dụ cho tinh thần phấn chấn, hăng hái của người lính trẻ vừa được tiếp thêm nguồn năng lượng tích cực nhất, vừa sẵn sàng cống hiến vì sự nghiệp giải phóng nhân dân. . Đua xe, giải phóng đất nước.

      Lý tưởng cách mạng của Đảng giải phóng tâm hồn người chiến sĩ, đồng thời mở ra nhận thức mới của tác giả về tình hình đất nước, về sứ mệnh, trách nhiệm của một người đảng viên và cách ứng xử.

      “Tôi buộc chặt trái tim mình với mọi người và củng cố cuộc sống của mình bằng cách để tình yêu thương chở che trăm nơi để đưa tâm hồn tôi đến gần hơn với những tâm hồn nhiều đau khổ”

      Bây giờ anh ấy đã tham gia vào đảng, anh ấy có một sự hiểu biết hoàn toàn mới kể từ khi anh ấy sống với cái tôi, cảm xúc cá nhân và lý tưởng của mình. Thuộc về cái tôi chung, sống vì dân, vì nước, vì nước, gắn tình cảm của cá nhân với tình cảm lớn lao của cả dân tộc. Đồng thời, Người cũng nhận thức rõ phương hướng đúng đắn của sự nghiệp giải phóng dân tộc là xây dựng khối đại đoàn kết toàn dân tộc, cùng nhau trở thành pháo đài, bức tường thành chống lại kẻ thù. Nhưng tất cả đều xuất phát từ sự cảm thông, thấu hiểu và bao dung với cuộc đời của mỗi người, mà như một người bạn đã viết “Tôi trói tâm hồn tôi bao tâm hồn khốn khổ”, mang theo nỗi niềm “đi khắp nơi”, để công khai, vận động và truyền bá lý tưởng cách mạng của con người, người hiểu hết những nỗi khổ trong cuộc đời. Từ đó trở thành cầu nối chắc chắn, gắn kết mọi người với nhau trong cuộc chiến “gần nhau hơn, bền chặt hơn”. Chính vì vậy, người chiến sĩ cách mạng chân chất, giản dị, phẩm chất tốt, bước đầu đã nhận thức được tầm quan trọng của mình trong sự nghiệp giải phóng dân tộc và con đường đúng đắn của lý tưởng cách mạng, sẵn sàng tham gia hành trình. .

      “Tôi đã từng là con của vạn gia, là em của vạn kiếp, là em của vạn gia không có cơm ăn áo mặc”

      Ngoài những thay đổi về nhận thức, trong các yếu tố phù hợp, chúng tôi cũng nhận thấy những thay đổi đáng kể trong cảm xúc. Nếu ở câu thơ thứ hai đó là nhiệm vụ và bổn phận phải từ bỏ cái tôi cá nhân và hòa nhập với cái tôi chung của nhà nước, thì câu thơ thứ ba nói rõ hơn những phẩm chất tốt đẹp được thể hiện, và điều này là ở khía cạnh tình cảm. Khi trở thành người chiến sĩ cách mạng, anh không đơn giản chỉ là người con, người anh, người em trong gia đình mà chính anh đã đặt mình vào vị trí của người con, người anh, người chị. Mọi người. Anh kiêu hãnh đứng giữa cuộc đời, với vòng tay yêu thương rộng mở, luôn mong muốn sẻ chia yêu thương, ấm áp với 10.000 gia đình, 10.000 mái đầu trẻ em, 10.000 mảnh đời. Thăng trầm, chia sẻ đau thương, sát cánh chiến đấu, sát cánh chiến đấu, sát cánh cùng nhau, vòng tay lớn liên kết, đoàn kết, yêu thương nhau, đại gia đình. Từ “ngàn” là một từ hay, có ý nghĩa phổ quát, thể hiện cho nhân dân thấy tấm lòng của người chiến sĩ là người có chí khí rộng lớn, người đã hoàn hồn sau khi thực hiện được lý tưởng cách mạng. Giác ngộ, trở nên cởi mở, bao dung, tràn đầy yêu thương và sức sống cho giống nòi, sẵn sàng hy sinh vì độc lập, tự do của Tổ quốc.

      Những thay đổi to lớn trong ý thức và tình cảm của những người cực hữu thể hiện sự giác ngộ hoàn toàn về lý tưởng đấu tranh của Đảng, và đó là một trong những hạt giống tốt đáng được ươm mầm. Một ngày nào đó nó sẽ trở thành cây to, cây đại thụ. Góp phần vào sự nghiệp đấu tranh giải phóng dân tộc, giải phóng dân tộc. Đồng thời, nó còn thể hiện đạo đức, đạo lý của những người đồng chí đồng đội, cũng như tinh thần yêu nước, sức trẻ, lòng nhiệt huyết chiến đấu sục sôi trong tâm hồn của những người chiến sĩ khi họ được đứng trong hàng ngũ của Đảng. , các nhân viên dường như sống một cuộc đời khác, vinh quang và đầy gian khổ.

      Câu đối đó là một trong những bài thơ tiêu biểu và xuất sắc nhất trong sự nghiệp của Du Hủ, đồng thời cũng là một trong những bài thơ cách mạng vẫn giữ nguyên giá trị sau những thăng trầm của cuộc đời. Hơn 80 năm công trình này không chỉ thể hiện niềm vui, niềm hạnh phúc của người lính trẻ khi mới vào đảng mà còn nêu bật ảnh hưởng của đảng và lý tưởng cách mạng đối với tư tưởng, tình cảm, tình cảm con người, hun đúc ý chí chiến đấu. . , soi sáng những góc tối trong tâm hồn, làm cho con người bao dung, biết yêu thương, hy sinh vì giống nòi, nhận thấy trách nhiệm, sứ mệnh của mình gắn liền với từng giai đoạn lịch sử của đất nước.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *