Em hãy phân tích bài thơ Viếng lăng Bác của nhà thơ Viễn Phương

Duới đây là các thông tin và kiến thức về Phan tích bài thơ viếng lăng bác hot nhất hiện nay được bình chọn bởi người dùng

em hãy phân tích bài thơ “viếng lăng bác” của nhà thơ viễn phương – bài làm 1

bài thơ “viếng lăng bác” của viễn phương là một tác phẩm như thế. ƯợC Sáng Tac Vào NăM 1976, Bài Thơ Mang ậm Chất Trữ Tình Này đã Ghi Lại Tình Cảm Sâu Lăng, Thành Kính Cảu NHà Thơ Khi Hoà Vào Dòng Người Viếng LĂNG Bác. bài thơ cũng là tiếng nói, là nỗi niềm tâm sự của nhận dân nam bộ và nhân dân cả nước dành cho bác.

mở đầu bài thơ là cảm xúc của tác giả khi vừa bước chân vào lăng. nhà thơ xưng “with” và gọi “bác”; lời thơ giản dị, mộc mạc mà chát chức bao tình cảm gần gũi, thân thương, kính trọng chủ tịch hồ chí minh của ông. Điều đó càng cho thấy bác là một with nguời rất hoà đồng và gần gũi. chính vậy nhà thơ tố hữ có viết “người là cha, là bác, là anh”. chi tiết thơ “with ở miền nam” with mang một sắc thái đầy xúc độgn. khúc ruột miền nam là miền ất xa xôi mà bác không nguôi ngóng chờ, cho ến những ngày trước luc lâm chung thì trái tim ngươờ vẫn luôn nam huỬen vẫn luôn nam huỬen vẫn nơi đó có biết bao đồng bào ta đang ngày đêm chiến đấu và anh dũng hy sinh vì một nàgy mai nước nhà thống nhất. nhưng…bác đã không chờ được đến ngày đó. người đã ra đi mãi mãi vào cõi vĩnh hằng để lại muôn vàn niềm thương tiếc cho nhân dân ta. câu thơ ầu gọn như một lời thông báo nhưng lại chứa chan bao tình cảm xúc ộgn, bồi hồi của tác giả ối với vị cha giu cính

và trong cái mênh mang sương mù của mọt ngày mùa thu hà nội, qua con mắt thi nhân của viễn phương, ta chợt tìm thấy một “hàng tre” việt nam. Đến với bác, đến với hàng tre, ta như đến với quê hương làng mạc, đến với mái nhà tranh âm vang lời ru của bà, của mẹ of her; đén với bác là đến với dân tộc mình, thế mới đẹp làm sao! hình ảnh nhân hoá hàng tre “bão táp mưa sa đứng thẳng hàng” còn là biểu tượng bất diệt của con người vn kiên cường, bất khuất biền. màu xanh của tre chính là màu xanh của sức sốg vn, màu xanh của hy vnọg, hạnh phúc và hoà bình. Đây quả là một tứ thơ độc đáo, giàu ý nghĩa tượng trưng:

“with ở miền nam ra thăm lăng bác

Đã thấy trong sương hàng tre bát ngát

Ôi hàng tre xanh xanh việt nam

bão táp mưa sa đứng thẳng hàng”

và nhà thơ phải kính yêu bác lắm mới viết được những hình ảnh ẩn dụ tài tình này:

“ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng

thấy một mặt trời trong lăng rất đỏ”

cũng là “mặt trời” nhưng “mặt trời” ở câu thơ thứ nhất là mặt trời của thiên nhiên vũ trụ, ngày ngày tỏ sáng, đem sựng choc choc muôn loài, vạn vật, ngạ, cho muôn loài, vạn vật, ng. you are with “mặt trời” của nhận dân vn. “mặt trời” trong lăng thì vẫn luôn chiếu ánh sáng vĩnh hằng, đỏ mãi. bác chynh là vầng mặt trời hồng toả tia sálg soi rọi with ừơng giú dân tộc ta thoá khỏi kiếp ời nô lệ, là sức mạnh giÚdâchânhân with . dù rằng đã ra đi mãi mãi nhưng bác vẫn luôn bất tử, tư tưởng hcm vẫn luôn trường tồn, soi đường dẫn lối cho dân tộc ta.

hoà nhịp với gần trăm triệu bàn chân vn, hàng triệu bàn chân lao độgn trên thế giới, viễn phương bùi ngùi xúc động bướl

“ngày ngày dòng người đi trong thương nhớ

kết tràng hoa dâng bảy mươi chín mùa xuân”

hình ảnh dòng người vào lăng viếng bác được tác giả ví như nhưng trànghoa dâng lên người. “bảy mươi chín” tràng hoa, ấy là bày mươi chín màu xuân, bày mươi chín năm cống hiến, hy sinh hết mình của bác đối với dân tộân. và quả thật, bác chính là mùa xuân, và mùa xuân ấy đã làm cho cuộc đời người dân vn nở hoa. Điệp ngữ “ngày ngày” ứng mỗi ý thơ giữ vị trí “nhãn tự”, vừa thể hiện một qui luật trình tự của dòng người vào lăng viếng Bác, lại vừa tểnd. >

“bác nằm trong giấc ngủ bình yên

giữa một vầng trăng sáng dịu hiền

vãn biết trời xanh là mãi mãi

mà sao nghe nhói ở trong tim”

Bác đang nằm đây, Ngay Trước Mắt NHà Thơ, Hiền Hậu, NHân Từ NHư MộT VầNG TRăNG “DịU HIềN”, Mát Mẻ Mà Vãn Trong Sáng Rạng ngời.ta rời khỏi thế gian này mà người đang ngủ đấy thôi. lí trí thì nói bác đang ngủ, nghĩa là bác vẫn còn sống mãi với đất nước, với dân tộc ta như trời xanh còn mãi trên đầu. mỗi ngày ngẩng đầu nhìn ta lại thấy trời xanh, lại thấy bác. bác không bao giờ mất, bác sống mãi cùng dân tộc ta, trong mỗi cuộc đời, trong mỗi sự việc mà chúng ta làm vì độc lập tự do. vì chgh ta biết thế, ta nghĩ thế nhưng sao tim ta vẫn “đau nhói”, mắt ta vẫn trào dâng khi nhận ra rằng: bác đã không còn nữa! khổ thứ hai và ba là một chuỗi các hình ảnh vũ trụ: mặt trời, vầng trăng, trời xanh lồng vào nhau như để ca ngời tủc vóm; đồng thời thể hiện lòng tôn kíh vô hạn của tác giả, của nhân dân đối với vị cha già kính yêu của dân tộc.

bài thơ bắt đầu bằng sự kiện “with ở miền nam ra thăm lăng bác” và cũng kết thúc bằng chi tiết “mai về miền nam”. Đây là giờ phút sắp chia tay với bác, tâm trạgn nhà thơ tràn đầy niềm cảm thương xen lẫn bùi ngùi, lưu luyến. Điều đó được thể hiện qua hình ảnh cuờng điệu: “thương trào nước mắt”:

“mai về miền nam thương trào nước mắt

muốn làm with chim hót quanh lăng bác

múon làm đóa hoa toả hương đâu đây

muốn làm cây tre trung hiếu chốn này”

tình thương xót nén giữa tam hồn đã làm nảy sinh bao ước muốn: “muốn là chin” ể dâng lên tiếng heó vui, “muốn là đoá hoa” dâng hương thơm ngh, “muốu” muốu “muốu. canh gác chi giấc ngủ yên lành của bác. nhịp điệu khổ thơ lúc này dồn dập với điệp ngữ “muốn làm” nhắc lại ến ba lần và các hình ảnh lín tiếp xuất hiện nhưt t dòng khha khao

bằng tất cả tình cảm chan thành, viễn phương đã làm “viếng lăng Bác” Trở Thành một bản tình ca bất tận ểi ấn tượgn sâu sắc choc bao người việt nam. Bài Thơ There are Không chỉ vì Các nGhệ Thuật, Kĩ Sảo ộC đao Mà quan trọgn hơn, đó là sự kết hợp nhuẫn nhị giữa cai “tâm” Mỗi thế hệ ọclại “Viếng Lăng Bác” ều đón nhận vào tâm hồn mình một ang sáng tư tưởng, tình cảm của nhà thơ và ồng thời cũng thấm nhuần vẻn vẻn vẻ trái tim bác hồ.

em hãy phân tích bài thơ “viếng lăng bác” của nhà thơ viễn phương – bài làm 2

sau ngày bác hồ “đi xa “, bài thơ viếng lăng bác của viễn phương là một trong những bài thơ viết về bác đặc sắc nhất. Bài thơ diễn tả nềm kính yêu, sự xot thương và lòng biết ơn vôn hạn của nhà thơ ối với lãnh tụ bằng một ngôn ngữ tinh tế, giàu cảm xúc sâu lắng. nó đã được phổ nhạc, lưu truyền sâu rộng trong nhân dân. câu thơ mở đầu cho thấy xuất xứ của bài thơ:

with ở miền nam ra thăm lăng bác

từ chiến trường miền nam, nhà thơ viễn phương mang theo bao tình cảm thắm thiắt của đồng bào và chiến ra viếng lăng bác hồ kh yêu. Đây là cuộc hành hương của người chiến sĩ. từ xa, nhà thơ đã nhìn thấy hàng tre ẩn hiện trong sương khói trên quảng trường ba Đình lịch sử. màn sương trong câu thơ gợi lên một không khí thiêng liêng, huyền thoại. cây tre, hàng tre “đứng thẳng hàng” trong làn sương mỏng, ẩn hiện thấp thoáng, mang màu sắc xanh xanh. “hàng tre xanh xanh” vô cùng thuộc ược nhân hóa, trải qua “bão tÁp mưa sa“ vẫn “ứng thẳng hàng” nhưt nn n n n ad p>

with ở miền nam ra thăm lăng bác,

Đã thấy trong sương hàng tre bát ngát,

me! hang tre xanh xanh việt nam,

bão táp mưa sa đứng thẳng hàng.

“me!” là từ cảm, biểu thị niềm xúc động tự hào. hình ảnh hàng tre xanh mang tính chất tượng trưng, ​​​​giàu ý nghĩa liên tưởng sâu sắc. tre mang phẩm chất cao quý của con người việt nam: “mộc mạc, thanh cao, ngay thẳng, bất khuất…” (thép mới). có nhà thơ đã viết:

… bão bùng thân bọc lấy thân,

tay ôm, tay níu, tre gần nhau thêm

thương nhau tre chẳng ở riêng

lũy thành từ đó mà nên hỡi người…

(tre việt nam – nguyễn duy)

miêu tả cảnh quan (phía ngoài) lăng bác, nhà thơ tạo nên những suy nghĩ sâu sắc về phẩm chất tốt đẹp của nhân dân ta. khổ thơ tiếp theo nói về bác. bác là người con ưu tú của dân tộc, là “tinh hoa và khí phách của nhân dân việt nam (phạm văn Đồng).

hai câu thơ sóng nhau, hô ứng nhau với hai hình ảnh mặt trời. MộT MặT TRờI Thiên nhiên, rực rỡ, vĩnh hằng “ngày ngày… đi qua trên lăng”, và “một mặt trời trong lăng rất ỏ”- hình báảnh màu sắc “rất ỏt ỏt ỏt ỏt ỏ tượng sâu xa hơn, nói lên tư tưởng cách mạng và lòng y nước nồng nàn của bác:

ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng

thấy một mặt trời trong lăng rất đỏ.

hòa nhập vào “dòng người” đến lăng viếng bác, nhà thơ xúc động bồi hồi…thành kính và nghiêm trang. dòng người đông đúc, chẳng khác nào một “tràng hoa” muôn sắc ngàn hương từi mọi miền ất nước ến ba đình lịch bng băl vi hình ảnh ẩn dụ “tràng hoa” đối với bác hồ vĩ đại:

ngày ngày dòng người đi trong thương nhớ

kết tràng hoa dâng bảy mươi chín mùa xuân.

chữ “dâng” chứa đựng bao tình cảm, bao tình nghĩa. nhà thơ không nói “bảy chín tuổi” mà nói: bảy mươi chín mùa xuân, một cách nói rất thơ: cuộc đời bác đẹp như những mùa xuân. qua đó, ta thấy nghệ thuật lựa chọn ngôn từ của viễn phương rất tinh tế, biểu cảm và hình tượng.

khổ thơ thứ ba nói về sự vĩnh hằng bất diệt của bác. bác như đang nằm ngủ một giấc ngủ “bình yên”, trong một khung cảnh thơ mộng. bác vốn yêu trăng. thời kháng chiến, giữa núi rừng chiến khu việt bắc, bác đã từng có những khoảnh khắc sống rất thần tiên:

việc quân, việc nước bàn xong,

gối khuya ngon giấc bên song trăng nhòm.

giờ đây, nhà thơ cảm thấy “bác yên ngủ” một cách thanh thản “giữa một vầng trăng dịu hiền ”. nhìn “bác ngủ”, nhà thơ đau đớn, xúc động. câu thơ “mà sao nghe nhói ở trong tim “diễn tả sự đau đớn, tiếc thương đến cực độ. viễn phương có một lối viết hàm súc, đầy thi vị; câu chữ để lại nhiều ám ảnh trong lòng người đọc.

khổ thơ cuối nói lên cảm xúc của nhà thơ khi ra về. biết bao lưu luyến, buồn thương. nhà thơ muốn hóa thân làm “with chim hót”, làm “đóa hoa tỏa hương”, làm “cây tre trung hiếu” để được đền ơn đáp nghĩa người. Ý thơ sâu lắng, hình ảnh thơ đẹp và độc đáo, cách biểu hiện cảm xúc “rất nam bộ”. Đây là những câu thơ trội nhất trong bài viếng lăng bác.

mai về miền nam thương trào nước mắt muốn làm con chim hót quanh lăng bác muốn làm đóa hoa tỏa hương đâu đây muốn làm cây tre trung nch hiếu. Điệp ngữ “muốn làm… “được láy lại ba lần gợi tả cảm xúc thiết tha, nồng hậu của nhà thơ miền nam đối với lãnh

viếng lăng bác, bài thơ ngắn mà ý thơ, hình tượng thơ, cảm xúc thơ sâu lắng, hàm súc và đẹp. Viễn phương đã chọn thể thơ mỗi câu tám từ, mỗi khổ bốn câu, toàn bài bốn khổ – một sự cân ối hài hòa ểu hiện một giọng điệu thơ nghiêm trag, kí cẩn.

bài thơ là tấm lòng yêu thương, kính trọng và biết ơn bác. tâm tình của nhà thơ, của mỗi người việt nam và của cả dân tộc. Đó là giá trị lớn lao của bài thơ viếng lăng bác.

em hãy phân tích bài thơ “viếng lăng bác” của nhà thơ viễn phương – bài làm 3

viễn phương tên thật là phan thanh viễn, quê ở an giang, mảnh đất cực nam của tổ quốc. Ông là nhà thơ có mặt sớm nhất trong lực lượng văn nghệ giải phóng ở miền nam thời kì chống mĩ. viễn phương đã có mấy tập thơ được xuất bản, trong đó có nhiều bài hay. bài thơ viếng lăng bác sáng tác năm 1976, trong không khí xúc động của nhân dân cả nước khi lăng chủ tịch hồ chí minh vừa được hoàn thành sau ngày giải phóng miền nam, thông nhất đất nước, đồng bào miền nam có thế thực hiện between ước được ra hà nội viếng lăng bác hồ. Đây là một trong những bài thơ hay nhất viết về đề tài lãnh tụ. bài thơ đã được phổ nhạc và được đông đảo quần chúng nồng nhiệt đón nhận.

từ mảnh ất thành ồng tổc quốc vừa trải qua mấy chục nĂm trời chiến ấu gian khổ chống xâm lăng, viễn phương ra thăm miền bắc và theo dòng ng ng ười ếi ế cảm xúc mãnh liệt đã biến thành nguồn thi hứng dạt dào. Bao Trùm toàn Bài Thơ Là tình cảm Thiết Tha, niềm khâm phục, ngưỡng vọng, biết ơn và ước nguyện của tonc giả nói rii -riêng và nhân dân miiền nam nói chung ối ối ối ối ối ối ối ối

giọng điệu chung của bài thơ trang trọng và tha thiết. nhiều hình ảnh ẩn dụ, tượng trưng chứa đựng ý nghĩa sâu xa. ngôn ngữ bình dị mà gợi cảm, biểu lộ lòng thành kính và niềm xúc động chân thành của nhà thơ nói riêng và của mọi người kungói chungi>

cảm xúc trữ tình chi phối hình tượng thơ và ngôn ngữ thơ. khung cảnh lăng bác được miêu tả từ xa tới gần, từ khái quát tới cụ thể.

bài thơ khá gọn, chỉ có 4 khổ, 16 dòng, kết hợp giữa miêu tả với biểu hiện tâm trạng của nhà thơ trong cuộc viếng thăng bám c. ngoại cảnh được miêu tả bằng vài nét chấm phá, nổi bật là hình ảnh hàng tre và hình ảnh dòng người vào lăng viếng bác.

bao trùm bài thơ là niềm xúc động thiêng liêng, thành kính, lòng biết ơn và tự hào pha lẫn nỗi xót xa, nuối tiếc. cảm hứng ấy đã chi phối giọng điệu của bài thơ. Đó là giọng điệu thành kính, trang nghiêm, phù hợp với không khí thanh tĩnh, thiêng liêng nơi bác hồ đời đời yên nghỉ.

mở đầu bài thơ là cảm nhận của tác giả về khung cảnh bên ngoài lăng. Có lẽ gây ấn tượng mạnh nhất chynh là hình ảnh hàng tre xanh tốt quanh lăng, gợi nhớ ến hình ảnh thân thương, quen thuộc của quê hương, t nước. tiếp đó là hình ảnh dòng người nối nhau bất tận, ngày ngày vào lăng viếng bác. những suy ngẫm về Bác ược gợi lên từ những hình ảnh giàu ý nghĩa biểu tượng như: mặt trời, vầng trăng, trời xanh cuối cùng là ước nguyện thiết tha của nhà th ở cảm xúc chân thành và mãnh liệt đã tạo nên bố cục tự nhiên và hợp lí của bài thơ.

trong khổ thơ đầu, tiết tấu chậm rãi và hình ảnh giàu ý nghĩa tượng trưng gợi không khí thiêng liêng, thành kính nhưng vẫn, gm, gm

with ở miền nam ra thăm lăng bác

Đã thấy trong sương hàng tre bát ngát

me! hang tre xanh xanh việt nam

bão táp mưa sa đứng thẳng hàng.

từ miền nam, nhà thơ ra thăm miền bắc với niềm sung sướng vô biên của người with xa quê đã lâu ngày. Câu thơ mở ầu ngắn gọn như một thông báo, nhưng lại phản ang rất thật tâm trạng xúc ộng của nhà thơ – chiến sĩ sau bao nĂm mong mỏi, bây giờ mớc ỏc ỏc. Ấn tương đầu tiên của tác giả là về hàng tre dẫn vào lăng bác. tự đáy lòng, cảm xúc rưng rưng bật thốt thành lời:

me! hang tre xanh xanh việt nam,

bão táp mưa sa đứng thẳng hàng.

quanh lăng bác có nhiều loài cây và hoa quý của mọi miền đất nước. song không phải tình cờ mà nhà thơ lại chọn hình ảnh hàng tre. Câ and TR ượC COI Là Biểu tượng của ất nước việt nam, tượng trưng cho phẩm chất cao quý của dân tộc việt nam: cần cù, bền bỉ, bất khuất, thủy chung.

hình ảnh những hàng tre xanh xanh hiện lên trong sương sớm gợi nhớ tới hình ảnh quen thuộc của làng xóm, quê hương. nét ẹp bình dị của hàng tre làm dịu đi vẻ tôn nghiêm vốn có của lăng bác, ồng thời làm tăng thêm cảm gic gần gũi, ầng thng viếng lăng bác là trở về với quê hương, nguồn cội, trở về với những giá trị tinh thần cao quý vốn có tự ngàn xưa. song hình ảnh hàng tre bát ngát chỉ là khúc dạo đầu để mở ra một loạt suy tưởng khác sâu lắng hơn, cảm động hơn.

tiếp nối dòng suy tưởng ấy, nhà thơ đã sửng một ẩn dụ nGhệ thuật tuyệt ẹp ểể nói lên cảm nhận của mình khi ứng trước lăng:

ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng,

thấy một mặt trời trong lăng rất đỏ.

câu trên là hình ảnh thực, câu dưới là hình ảnh ẩn dụ vừa nói lên sự vĩ ại của Bác hồ (như mặt trời) vừa thển ược that ộộ tônnh củ nh.

mặt trời chiếu sáng nơi nơi. Ánh nắng mặt trời là nguồn sống cho mọi sinh vật trên trái đất này. Giống như mặt trời, bác hồ cũng là nguồn ánh sáng, nguồn sức mạnh. mặt trời – bác hồ soi đường dẫn lối cho sự nghiệp cách mạng giải phóng dân tộc, giành độc lập tự do, thống nhất đ. bác đã cùng nhân dân vượt qua trăm ngàn gian khổ, hi sinh để đi tới chiến thắng quang vinh, trọn vẹn. mặt trời – bác hồ tỏa hơi ấm tình thương bao la trong lòng mỗi with người. nhà thơ tố hữu đã so Sánh Bác như: quả tim lớn lọc trăm dòng Máu nhỏ: Cái NGhĩa, Cái nhân lớn lao của Bác đã tac ộng mạnh mẽ, sâu xa tới số pHận with người. theo with đường cách mạng của bác, dân tộc việt nam đã thoát khỏi ách nô lệ của thực dân, phong kiến. công ơn của bác có thể sánh ngang non cao, biển rộng. bởi thế, ai cũng mong được gặp bác, được chiêm ngưỡng và bày tỏ tình cảm của mình đối với bác:

ngày ngày dòng người đi trong thương nhớ,

kết tràng hoa dâng bảy mươi chín mùa xuân…

dòng người đi trong thương nhớ là hình ảnh rất thực. còn câu: kết tràng hoa dâng bảy mươi chyn múa xuân lại là một ẩn dụ ầy sáng tạo của nhà thơ, thể hiện tấm lòng thành kính vô vôn của nhân ố ố ố ố ố ố ố ố ố dòng người xếp hàng vào lăng viếng bác được nhà thơ ví như những tràng hoa dâng nỗi thương nhớ kính yêu lên vị cha già của dân t. cái tinh tế của viễn phương là học theo cách nói lạc quan, hóm hỉnh của bác. nói đến tuổi tác, bác không dùng từ tuổi mà dùng từ xuân: nay tôi đã ngoài bảy mươi xuân… (di chúc). nhà thơ đã dùng cách nói ấy để gián tiếp khẳng định sự bất tử của bác trong lòng dân tộc và nhân loại.

Ở khổ thơ thứ ba, tác giả thể hiện cảm xúc và suy nghĩ của mình khi vào trong lăng. không gian và thời gian dường như ngưng tụ lại ở đây. nhà thơ tả bác bằng hai câu thơ giản dị mà vô cùng xúc động:

bác nằm trong giấc ngủ bình yên

giữa một vầng trăng sáng dịu hiền

câu thơ diễn tả chính xác và tinh tế sự yên tĩnh, trang nghiêm cùng ánh sáng dịu nhẹ trong lăng bác. Đồng thời, hình ảnh vầng trăng sáng dịu hiền lại gợi cho chúng ta nghĩ đến tâm hồn thanh khiết và những vần thơ tràn đ>tr

bao tình cảm dâng trào trong tim khi nhà thơ được chiêm ngưỡng bác. mái tóc, chòm râu bạc phơ, vầng trán cao thanh thản, vẻ mặt hiền từ… dù chỉ ược dừng bên bác vài phút, song thời gian ngắn ngủi ủi vgi cù. ngòi bút viễn phương đã động chạm đến chốn sâu thẳm trong tâm hồn những người con miền nam xa xôi được về lăng viếng bác.

tâm trạng xúc động của tác giả còn được biểu hiện cao hơn nữa trong một ẩn dụ nghệ thuật có ý nghĩa sâu xa:

vẫn biết trời xanh là mãi mãi

mà sao nghe nhói ở trong tim!

bác vẫn còn mãi với non sông đất nước, như trời xanh vĩnh hằng. nhà thơ tố hữu viết: bác sống như trời đất của ta, bởi bác đã hóa thân thành thiên nhiên, đất nước và dân tộc. dù tin như thế nhưng mấy chục triệu dân đất việt vẫn đau xót và nuôi tiếc khôn nguôi trước sự ra đi của bác.

quy luật tạo hóa là có sinh, có tử. tuy vậy, bác mất đi là một tổn thất lớn Lao không gì bù đắp nổi. cả đất trời, with người đều nhỏ lệ khóc thương vị lãnh tụ kính yêu!

suốt mấy hôm rày đau tiễn đưa,

Đời tuôn nước mắt trời tuôn mưa…

(tố hữu)

dẫu biết là lẽ thường tình nhưng không ai tin đó là sự thật. Điều đó xuất phát từ tình cảm tiếc thương khôn cùng của nhân dân và của tác giả dành cho vị lãnh tụ cách mạng vĩ đại h minh bác ra đi mà chưa thỏa ước nguyện được trở lại thăm thành đồng tổ quốc, được gặp gỡ đồng bào miền th ruột. nhân dân miền nam day dứt khôn nguôi bởi không được:

rước bác vào thăm, thấy bác cười.

(tố hữu)

nhà thơ hải như đã nói lên cảm xúc và suy nghĩ chung của nhân dân việt nam trước anh linh bác:

suốt một đời bác có ngủ yên đâu,

nay bác ngủ, chúng with canh giấc ngủ.

thời gian không cho phép nhà thơ viễn phương lưu lại bên bác kính yêu. ngày mai, nhà thơ sẽ trở về miền nam với gia đình, đồng bào, đồng chí. Điều đó càng làm cho niềm xúc động thêm mạnh, thêm sâu:

mai về miền nam thương trào nước mắt

muốn làm with chim hót quanh lăng bác

muốn làm đóa hoa tỏa hương đâu đây

muốn làm cây tre trung hiếu chốn này.

Đoạn thơ cuối đặc tả tâm trạng lưu luyến không rời của nhà thơ. Âm hưởng thơ như tiếng khóc thổn thức cố kìm nén lại và nỗi ngậm ngùi ẩn giấu trong những hình ảnh chứa ựng khát khao ược gần gũi mãi mãi mãi mãi bá ồ kí. nhà thơ ao ước được hóa thân thành with chim hót quanh lăng bác; thành đoá hoa toả hương đâu đầy để làm vui, làm đẹp cho bác trong giấc ngủ thiên thu. Đặc biệt là ước nguyện muốn làm cây tre trung hiếu chốn này để hòa nhập vào hàng tre bát ngát quanh lăng bác. hình ảnh cây trec tíh chất tượng trưng một lần nữa ược nhắc lại khiến bài thơ có kết cấu Theo kiểu k hép kín (ầng t c) là cây tre hiếu tô ậm thên tượng tốt ẹp trong lòng nhà thơ ượ ượ ượm ượm ượ ượ ượ ượ ượ ƺợm ư. Đây là lời hứa thủy chung của riêng nhà thơ ối với bác và cùng là ý nguyện của ồng bào miền nam, của mỗi chung ta nói chung, quyết tâm đi là người chỉ lối đưa đường.

bài thơ thành công bởi viễn phương đã chọn được một hình thức và giọng điệu phù hợp với nội dung trữ tình. Đó Là Giọng điệu vừa trag nghiêm, sâu lắng, vừa tha thiết, đau xót, tự hào, thể hiện rất đúg tâm trạng của nhà thơ và mọi người khi vào lăng viếng.

thể thơ tám chữ xen kẽ những dòng thơ bảy hoặc chín chừ. cách gieo vần khá linh hoạt, có khi là vần liền, có khi là vần cách. nhịp thơ chậm rãi, diễn tả sự trang nghiêm và cảm xúc thành kính. riêng ở khổ thơ cuối, nhịp thơ nhanh hơn. Điệp ngữ muốn làm được lặp lại ba lần, thể hiện mong ước thiết tha và nỗi lưu luyến không rời của tác giả.

hình ảnh thơ có nhiều sáng tạo. nhà thơ kết hợp giữa hình ảnh thực với hình ảnh ẩn dụ, tượng trưng. Ặc sắc nhất là những hình ảnh ẩn dụ có tínnh chất biểu tượng: mặt trrong tong lăng, tràng hoa, trời xanh, vầng trìng vừa quen thuộc, gần gũi, vừg n, como com, como of biểu cảm >

Viếng Lăng Bác Là Mốt Bài Thơ Hen Bởi Nó ược tạo ra từ những cảm xúc, Peldoido ộng chân thành của trai tim nhà thơ, ồng thời cũng là tiếng lòng củt t. cuộc đời và sự nghiệp cách mạng của bác hồ như một thiên thần thoại của thế kỉ hai mươi. chủ tịch hồ chí minh là with người việt nam đẹp nhất! nhà thơ pita rôđrighết của đất nước cuba anh em đã tự hào khẳng định: hồ chí minh – tên người là cả một niềm thơ.

em hãy phân tích bài thơ “viếng lăng bác” của nhà thơ viễn phương – bài làm 4

sinh thời, bác hồ luôn luôn nghĩ đến miền nam, ngày đêm thương nhớ miền nam. với bác, miền nam là niềm vui, là hạnh phúc, là nỗi đau không lúc nào nguôi: “miền nam trong trái tim tôi”. niềm mong mỏi thiết tha của bác là miền nam mau được giải phóng. miền nam cũng ngày đêm thương nhớ bác, mong ngày giải phóng để được gặp bác kính yêu. nhưng tiếc thay, khi bắc nam sum họp một nhà thì bác không còn nữa. Lòng thương nhớ, nỗi niềm đau ớn của ồng bào và chiến sĩ miền nam dồn nén bao nhiêu nhã ược nhà thơ viễn pHương thển trong bài viếng lăng lăng lĂng lăng lăng Lăng Lăng Lăng Lăng Lăng Lăng Lăng LĂng Lă. bài thơ không những chỉ thể hiện dòng cảm xúc trào dâng của nhà thơ mà còn thể hình tượng lãnh tụ hồ minh bằng những hình, vừc. bằng cảm xúc chân thực và ngôn ngữ thơ gợi cảm, viễn phương đã nói hộ chúng ta một chân lý: bác hồ vĩ đại sống mãi trong ânhânh.

bài thơ ra đời năm 1976, khi lần đầu tiên sau giải phóng miền nam, viễn phương ra thăm lăng bác. bài thơ rất ngắn gọn, súc tích nhưng có sức gợi tạo nên sự xúc động cho người đọc. ngôn ngữ thơ tuôn trào theo theo dòng cảm xúc chân thành, tha thiết.

mở đầu bài thơ, viễn phương đã bày tỏ ngay tình cảm sâu nặng, ruột thịt của mình bằng câu thơ giản dị: with ở miềthm/bá

tình cảm giữa miền nam và bác hồ luôn lon là tình cảm ruột thịt “Bác nhớ miền nam nỗi nhớ nhà” (tốu) và tình cảm của mii nam ối với ca ớhng nhớh ớhng nhng nhớhng nam mong bác nỗi mong cha” (tố hữu). tự đáy lòng của người with đến thăm cha, viễn phương nói với bác: with ở miền nam…. câu thơ giản dị nhưng bao hàm một ý nghĩa lớn. Trong Tim Bác Và Trong Tim Miền Bắc, Miền Nam Luôn Luôn Là nỗi đau chia cắt, nỗi nhớ thương, là niềm tự hào, là biểu tồng anh hùng, bất khuất, dũng cảm, kiên c, là ồng, t thng, fight ồng, l. đây, nhà thơ mang theo cả niềm tự hào đó của đồng bào miền nam để đến với bác.

hình ảnh đầu tiên trong lăng làm nhà thơ xúc động là hình ảnh hàng tre:

Đã thấy trong sương hàng tre bát ngát

me! hang tre xanh xanh việt nam

bão táp mưa sa đứng thẳng hàng

hàng tre bát ngát cuốn hút cảm xúc của nhà thơ. qua hình ảnh hàng tre quen thuộc tác giả gửi gắm một ý nghĩa tượng trưng nhằm ca ngợi bác, ca ngợi dân tộc. chắc rằng, cũng như mọi người việt nam, trong tâm khảm nhà thơ, cây tre là hình ảnh giản dị, thuộc, ời ời gắn bó vỪl hð qu. hàng tre xanh xanh trong vườn bác gợi cho người đọc nhiều liên tưởng. hàng tre gợi hình ảnh mọi miền quê hương đất nước, nhất là hình ảnh miền nam yêu thương. Tre kiên cường trong bão táp mưa sa như dân tộc ta vững vàng qua pHong bão tố, như Bác hồ suốt ời sống giản dị nhưng kiên cường tranh ấu vì ộc lập tủc tủc tut.

hoà vào dòng người thăm lăng, nhà thơ tiếp tục dòng suy tưởng. lời thơ bỗng dạt dào một cảm xúc tự hào, thành kính, thương nhớ bác:

ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng

thấy một mặt trời trong lăng rất đỏ

ngày ngày dòng người đi trong thương nhớ

kết tràng hoa dâng bảy mươi chín mùa xuân

ai đã từng một lần đi viếng lăng bác mới hiểu hết hàm ý trong câu thơ của viễn phương. ngày ngày, mặt trời – chúa tể của thiên nhiên – thán phục một mặt trời trong lăng rất đỏ. MặT TRờI RấT ỏ, HìnH ảNH TượNG TRưNG CHO BAC Hồ – Là MặT TRờI CACH MạNG, Là nGUồN ANH Sáng RựC Rỡ KHông Bao Giờ Tắt, Mãi Mãi Chiếu rọi with ường c nam. nhiều nhà thơ đã sử dụng hình ảnh mặt trời ể thể hiện ang sáng của lý tưởng cach mạng, nhưng ối Sánh hai hình ảnh mặt trời của viễn phương quả là rất ột ộ Đây là một sáng tạo nghệ thuật có tác dụng bộc lộ nội dung rất hiệu quả. không nhiều lời, chỉ một hình ảnh mặt trời rất đỏ, nhà thơ đã khái quát được hình ảnh bác hồ vĩ đại. nhà thơ đã nói hộ chung rằng: Bác hồ là mặt trời cach mạng ẹp nhất, rực rỡ nhất, chói lọi nhất luôn luôn toả sáng tâm hồn người việt nam.

cùng với mặt trời ngày ngày đi qua trên lăng là dòng người đi trong thương nhớ. NHịP thơ chầm chậm như bước chân của dòng người lặng lẽ đi trong suy tưởng, bao trùm một một không khí thương nhớ Bác không nguôi, Thành kính kết tràng hoang hoa tình yêu dâng dâng “người ta là hoa của đất”, nhà thơ thật sâu sắc và tinh tế khi tôn quí nhân dân. mỗi người dân là một bông hoa và dòng người đi trong thương nhớ chính là tràng hoa dâng lên bác.

ngày ngày… ngày ngày…, thời gian không ngừng trôi và lòng người việt nam không bao giờ nguôi tình cảm nhớ thương, yêu quí, kính trọi báp>

Đặc biệt xúc động là khi vào trong lăng, thấy bác nằm nghỉ, nhà thơ sững sờ, nghẹn ngào, đau đớn:

bác nằm trong giấc ngủ bình yên

giữa một vầng trăng sáng dịu hiền,

vẫn biết trời xanh là mãi mãi,

mà sao nghe nhói ở trong tim

bác nằm đó như đang trong giấc ngủ bình yên sau bảy mươi chín mùa xuân không hề nghỉ. từ ánh điện mờ ở trong lăng, nhà thơ liên tưởng đến một hình ảnh rất đẹp: vầng trăng sáng dịu hiền. hình ảnh đó đã đưa người đọc vào một thế giới huyền diệu, trong sáng và thanh khiết; càng gợi ta nghĩ đến tình yêu thiên nhiên, yêu trăng nồng nàn của bác. vầng trăng kia đã bao lần sáng lên trong thơ người. cả khi trong ngục: “người ngắm trăng soi qua cửa sổ, trăng nhòm khe cửa ngắm nhà thơ”. cả những khi bận rộn việc nước việc quân, Bác vẫn thấy “trung thu trăng sáng như gương”, “rằm xuân lồng lộng trăng”, “trăng ng n đy”, “trman. Bác nằm đó, Trong Giấc ngủ bình yên, giữa vầng trăng sáng dịu hiền. vẫn biết rằng Bác như trời xanh, mãi mãi sống trong sự nghiệp của chung ta. sao nghe nhói ở trong tim, chỉ một chữ nhói cũng ủ nói lên nỗi quặn đau, thương nhớ không gì bù ắp ược vì mất bác, ắ ếi vì n

và nỗi đau không còn kìm ném được nữa, nó trào lên dữ dội khi nhà thơ chia tay với bác:

mai về miền nam, thương trào nước mắt

muốn làm with chim hót quanh lăng

muốn làm bông hoa toả hương đâu đây

muốn làm cây tre trung hiếu chốn này.

thương Bác, thương ến trào nước mắt, một tình cảm yêu quý ménh liệt, trọn vẹn như tình cảm của người with ối với người cha r ruột thịt. nhà thơ chia tay bác trong tiếng khóc nấc nở nghẹn ngào. Làm Sao Ngăn ượC Dòng NướC MắT THươNG NHớ BAC-MộT WITH NGườI VừA Vĩ ạI, THANH CAO, VừA GầN GũI THâN THIếT VớI CHUNG TA, MộT WITH NGườI SU ? nhà thơ lưu lưyến không muốn rời xa bác, chỉ ước muốn biến thành con chim, bông hoa, cây tre, góp tiếng hót, làn hương quanh nơi bonc ỿn him ni. Đoạn thơ dạt dào tình cảm, nhịp điệu thiết tha, c cùng với hình ảnh cây tre trung hiếu một lần nữa Truyền ến người ọc sự xúc ộng nghn ngào.

bài thơ ngắn, nhưng tác giả đã thành công khi sử dụng hàng loạt hình ảnh ẩn dụ mang tính tượng trưng sâu sắc. Các Hình ảnh Hàng tre xanh xanh, giữa bão táp mưa sa, ến các hình ảnh mặt trời rất ỏ ỏ ỏ, tràng hoa, bảy mùn mùa xuân, vầng traffic vẹn hình tượng Bác hồ gầ biết bao. ngoài ra, nó còn gợi đến hình ảnh quê hương, đất nước, nhân dân. nhà thơ đã có nhiều dụng ý khi sử dụng các hình ảnh rất đẹp, rất lớn lao của vũ trụ: mặt trời, vầng trăng x antrờ. những hình ảnh đó tượng trưng cho cái vĩ đại, lớn lao của bác hồ. bác như vầng mặt trời rực rỡ, như vầng trăng sáng dịu hiền, như bầu trời xanh. Ở bác toả ra ánh sáng của trí tuệ thiên tài và lấp lánh ánh sáng của một tâm hồn cao đẹp. còn hình ảnh hàng tre xanh xanh lại tượng trưng cho cái bình dị, gần gũi của người. và hơn thế nữa, tất cả các hình ảnh ấy đều gợi cho ta thấy sự bất tử của bác hồ. người sống mãi trong lòng nhân dân ta, trong sự nghiệp của chúng ta. he mãi mãi là vị cha già thân thiết, yêu quý của chúng ta.

Viếng Lăng Bác Không NHữNG Là tiếng Khóc đau ớn, nghẹn ngào trước sự ra đi của Bác, Làng Lòng thương nhớ không nguôi, lòng kính phục vô hạn củ Bài thơ còn diễn tả thành công hình tượng Bác hồ vĩ ại bằng những hình ảnh ẹp, nhịp điệu tha Thiết, cảm xungc nồ âm hưởng của bài thơ ng bài thơ được phổ nhạc càng trở nên truyền cảm sâu xa, làm xúc động hàng triệu trái tim việt nam từ 1976 đến nay.

em hãy phân tích bài thơ “viếng lăng bác” của nhà thơ viễn phương – bài làm 5

“vì sao trái đất nặng ân tình

nhắc mãi tên người hồ chí minh”

bác hồ là vị lãnh tụ vĩ đại, vị cha già đáng kính của cả dân tộc việt nam. vì thế, sự ra đi của bác là một sự mất mát to lớn của toàn thể dân tộc. Đã có rất nhiều vần thơ thể hiện lòng nhớ thương của những người con việt nam đối với bác. tuy là một bài thơ ra ời khá muộn, nhưng “viếng lăng bác” của viễn phương vẫn ểi trong lòng người ọc những cảm xúnc sâu ờhing, with c.bđlắ toàn bài thơ là một lời tâm sự thiết tha, là nỗi lòng thành kính và tha thiết của một người con miền nam đối với bác hồ.

bài thơ được mở đầu như một lời thông báo nhưng dạt dào tình cảm:

“with ở miền nam ra thăm lăng bác”

từ miền nam xa xôi, viễn phương cùng các chiến sĩ ra thủ đô hà nội để thăm lăng bác.Đây là một cuộc hành hương xa xôi cách trở. khi đến lăng bác, nhà thơ bồi hồi xúc động. câu thơ thể hiển tình cảm thiết tha của một người with miền nam qua cách xưng hô gần gũi, mang đậm chất nam bộ:”with-bác”.

Đứng từ xa ngắm nhìn lăng bác, hình ảnh hàng tre bát ngát hiện lên trong màn sương huyền ảo của bầu trời hà nội:

“Đã thấy trong sương hàng tre bát ngát

me! hang tre xanh xanh việt nam

bão táp mưa sa đứng thẳng hàng”

từ lâu, lũy tre xanh đã trở thành một nét đẹp của làng quê việt nam. tre là người bạn thân thiết, luôn giúp đỡ con người trong mọi công việc: “tre giữ làng, giữ nước, giữ mái nhà tranh, giữ đồng lúa ch”. nhưng ở đây, hình ảnh hàng tre không chỉ dừng lại ở tầng nghĩa đó, hàng tre ở đây được so sánh ngầm với con ngư ời vàtố nư tre luôn đoàn kết, gắn bó tạo nên một lũy thành kiên cường thách thức gió mưa, giông bão.

“bão bùng thân bọc lấy thân

tay ôm tay níu tre gần nhau thêm

thương nhau tre chẳng ở riêng

lũy thành từ đó mà nên hỡi người”

tre là hình ảnh tượng trưng cho tình đoàn kết, cho khí thái hiên ngang, bất khuất và dũng cảm chiến đấu với kẻ thu của ngệti vi. tre luôn đứng thẳng như con người việt nam thà chết chứ không chịu sống quỳ. biểu tượng đẹp đẽ ấy được nhà thơ chọn lọc miêu tả quanh lăng bác, như cả dân tộc việt nam vẫn đang sát bên. hàng tre việt nam ấy, phải chăng là hình ảnh của những người con việt nam đang quây quần bên vị cha già đáng kính đang đi vào giấc ngủ an? hình ảnh tượng trưng có ý nghĩa biết bao!

tiến gần hơn đến lăng bác, nhà thơ bắt gặp hình ảnh mặt trời đỏ rực trên lăng:

“ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng

thấy một mặt trời trong lăng rất đỏ”

mặt trời rực sáng đem đến sự sống, đem đến ánh sáng tươi đẹp cho trái đất. NếU MặT TRờI TRONG CâU THơ THứ NHấT Là MộT HìNH ảNH THựC, Là MộT VậT THôNG THểU CủA Vũ TRụ TRụ, THì MặT TRONG CâU THơ Bác NHư MộT Vầng this dương sáng ngời, chiếu rọi ang sáng cach mạng vào tâm hồn ểể vực dậy sựng tươi ẹp choc những with người ắm chìm trong bong bong bong n. bác là người đã dẫn dắt con đường cách mạng cho toàn thể dân tộc, đã cống hiến cả cuộc đời mình cho sự nghiệp giải phóng. vì thế, bác là một mặt trời vẫn luôn ngời sáng, sưởi ấm cho linh hồn của những người con việt nam:

“bác sống như trời đất của ta

yêu từng ngọn lúa, mỗi nhành hoa

tự do cho mỗi đời nô lệ

sữa để em thơ, lụa tặng già”

(tố hữu)

“ngày ngày dòng người đi trong thương nhớ

kết tràng hoa dâng bảy mươi chín mùa xuân”

ta nhận thấy cụm từ “ngày ngày” được điệp lại một lần nữa. “ngày ngày” là sự lặp đi lặp lại, không thay đổi. Điệp lại cụm từ này, có lẽ nhà thơ muốn nhấn mạnh một chân lý. nếu mỗi ngày mặt trời đi qua trên lăng, tỏa ánh sáng sưởi ấm vạn vật là một điệp khúc không thay đổi của thời gian, thì công ơn của bác ngự trị trong lòng người dân việt nam cũng không phai nhòa theo năm tháng, và hình ảnh dòng người ngày ngày vào viếng lăng bác cũng đã trở thành một điệp khúc của lòng kính yêu bác. “tràng hoa” cũng là một hình ảnh ẩn dụ sáng tạo của nhà thơ. mỗi người con việt nam là một đóa hoa tươi thắm, hàng triệu con người việt nam sẽ trở thành một tràng hoa rực rỡ sắc màu dâng l. hình ảnh hoán dụ “bảy mươi chín mùa xuân” tượng trưng cho bảy mươi chín năm bác đã cống hiến cuộc đời cho đất nướớc, cho cán m. mỗi tuổi đời của bác là một muà xuân tươi đẹp dâng hiến cho tổ quốc. và giờ đây, bác chính là mùa xuân còn dòng người là những đóa hoa tươi thắm. hoa nở giữa mùa xuân, một hình ảnh đẹp đẽ, ý nghĩa biết bao!

theo dòng người, viễn phương vào lăng viếng bác.

“bác nằm trong giấc ngủ bình yên

giữa một vầng trăng sáng dịu hiền

vẫn biết trời xang là mãi mãi

mà sao nghe nhói ở trong tim”

nhà thơ sử DụNG BIệN PHAPP NÓI GIảM NÓI TRANH KHôNG CHỉ ể ể GIảM NHẹI NỗI đAU TRONG Lòng NHữNG NGườI WITH VIệT NAM, Mà Còn ểể CA dịu hiền, như ánh sáng của vầng trăng, người bạn tri kỷ của bác. bác vốn yêu thiên nhiên, yêu vầng trăng sáng và đã sáng tác rất nhiều vần thơ ca ngợi vẻ đẹp của ánh trăng như:

“tiếng suối trong như tiếng hát xa

trăng lồng cổ thụ, bong lồng hoa”

(cảnh khuya)

hay

” nhân hướng song tiền khán minh nguyệt

nguyệt tòng song khích khán thi gia”

(khán nguyệt)

suốt cuộc đời, bác gắn bó với vầng trăng sáng. Trong NHữNG NăM THÁNG KHÁNG CHIếN GIAN KHổ THERE ARE TRONG NHà lao của tưởng giới thạch, vầng trăng vẫn là người bạn, người tri kỷ luôn ở bên Bác, chứng kiến ​​những thìng thìng trầm, những gian của bác. Đến hôm nay, vầng trăng ấy vẫn tiếp tục ở cạnh bác, toả ánh sáng vỗ về cho giấc ngủ an lành của bác.

trong khoảnh khắc thiêng liêng bên cạnh bác, một cảm giác đau xót bất chợt trỗi dậy trong lòng nhà thơ:

“vẫn biết trời xanh là mãi mãi

mà sao nghe nhói ở trong tim”

“trời xanh” là hình ảnh ẩn dụ ngợi ca lối sống đẹp của bác. hai dòng thơ cho thấy rõ sự đối lập trong suy nghĩ và tình cảm. nhà thơ và mọi người vẫn biết rằng Bác vẫn sống mãi trong sự nghiệp giải phong dân tộc, nhưng sự ra đi của Bác vẫn là một mất mát to lớnn cho mọi và ất nướt nướt nam. nỗi đau quá lớn, vì vậy mà mọi lập luận đều trở nên vô nghĩa. viễn phương đang ở trong một tâm trạng xót xa, thương tiếc đến nghẹn ngào. ella là một người con của nam bộ, đây là lần đầu tiên viễn phương được gặp bác. trong suốt những năm đất nước bị chia cắt, nhân dân miền nam quyết tâm chiến đấu, ai cũng mong có lúc:

“miền nam chiến thắng mơ ngày hội

Đón bác vào thăm thấy bác cười”

nhưng, niềm mong ước ấy không bao giờ thành hiện thực. bác đã ra đi khi chưa thực hiện ược niềm mong ước cuối c cùng là vào nam gặp mặt ồng bào, những người con vẫn ngày đêm ᷰpá m <

“bác nhớ miền nam nỗi nhớ nhà

miền nam mong bác nỗi mong cha”

vì vậy, sự ra đi của bác là một mất mát to lớn không gì bù đắp được đối với một ngưười con nam bộ như viễng phư>

mạch cảm xúc dâng trào mãnh liệt trong giờ phút chia ly.

“mai về miền nam thương trào nước mắt”

câu thể thể hiện khoảng cách thời gian ngắn ngủi, khơi gợi trong lòng nhà thơ những cảm xúc lưu luyến. cụm từ “thương trào nước mắt” nghe dào dạt mà thấm sâu, là sự kính yêu cuộc ời cao cả của Bác, là nỗi xót đau khi ối mặt với giờ phús chia ly cận kề. thương ở đây bao trùm cả thương yêu, thương kính và thương xót. Thương ến trào nước mắt là niềm cảm xúc không thể Dừng lại, không thể kềm chế mà tuôn trào nước mắt, những giọt nước mắt trước lúc chia xa. cảm xúc đó cũng chính là cảm xúc của con người việt nam, của triệu triệu trái tim luôn hướng về bác. cảm xúc ấy cũng là nguyên nhân để nhà thơ nói lên ước nguyên sâu thẳm trong tâm hồn:

“muốn làm with chim hót quanh lăng bác

muốn làm đóa hoa tỏa hương đâu đây

muốn làm cây tre trung hiếu chốn này”

Điệp ngữ “muốn làm” được điệp lại nhiều lần như để khẳng định ước nguyện chân thành của nhà thơ. nhà thơ muốn hóa thân thành những hình ảnh đẹp nhất của thiên nhiên đất nước để dâng lên cho bác. nhà thơ muốn làm con chim cất lên tiếng hót mê say, muốn làm đóa hoa tỏa hương cho đời. và thật cao đẹp biết bao khi nhà thơ muốn hóa thân làm cây tre trung hiếu, trong muôn ngàn cây tre quanh lăng bác, để được ở mãi bên bác. hình ảnh cây tre ở khổ thơ thứ nhất ược lặp lại trong khổ thơ cuối tạo nên kết cấu ầu cuối tương ứng, giúp hoàn thiện biểu tượng cây tre vi vi vi vim. nếu ở khổ thơ thứ nhất, tre là hình ảnh tượng trưng cho phẩm chất kiên cường, bất khuất; thì ở khổ thơ cuối, hình ảnh cây tre được lặp lại nhưng là để tượng trưng cho phẩm chất trung hiếu. cây tre đã trở thành biểu tượng toàn vẹn cho phẩm chất của con người và dân tộc việt nam.

bài thơ “viếng lăng bác” đã để lại trong lòng bạn đọc những cảm xúc sâu lắng và tha thiết. với những hình ảnh ẩn dụ độc đáo và những biện pháp tu từ đặc sắc, viễn phương đã thể hiện một hồn rêê n. qua bài thơ, viễn phương đã thay nhân dân miền nam nói riêng và nhân dân cả nước nói chung dâng lên lên bác niềm cảm xúc chôn thành, l. bài thơ sẽ tiếp tục sống trong lòng người ọc, gợi nhắc cho những thế hệ tục thành quilla minh, người đã sống trọn một :đ>

“chỉ biết quên mình cho hết thảy

như dòng sông chảy nặng phù sa”

em hãy phân tích bài thơ “viếng lăng bác” của nhà thơ viễn phương – bài làm 6

chủ tịch hồ chí minh – vị cha già kính yêu của dân tộc việt nam – đã cống hiến trọn đời mình vì sự nghiệp giải phóng đất người ra đi năm 1969, để lại biết bao nỗi thương nhớ và xót xa cho tổ quốc. có nhiều nhà thơ đã viết bài thơ tưởng nhớ về bác, và “viếng lăng bác” của viễn phương là một trong những bài thơ xuất sất n. chúng ta hãy cùng đến với bài thơ để cảm nhận được cảm xúc ấy.

năm 1976, sau ngày đất nước ta được hoàn toàn giải phóng, lăng bác được khánh thành. nhà thơ viễn phương từ miền nam đã ra thăm lăng bác. cảm xúc dâng trào, nhà thơ đã làm một bài thơ như một lời bộc bạch chân tình của hàng triệu người con miền nam với bác. Đây là một bài thơ đặc sắc, giàu ý nghĩa, làm cho người đọc xúc động.

hai khổ thơ ầu là những dòng cảm xúc ban ầu của nhà thơ khi ược lần ầu ến thăm Lăng Bác: một chút tự hào, xen lẫn vui sướng, lẫn xúc dan tộc. Bằng những hình ảnh ẩn dụ giàu sức gợi, nhôn ngữ bình dị mà hàm súc, tinh tế, đoạn thơ đã ểể ểể ểể ểể ểể ểể ểể ểể ểể ểể ểể

hai khổ cuối bài thơ như những nốt nhạc du dương, trầm bổng, réo rắt như tấm lòng tha thiết yêu mến của nhà thơ bới v. Bằng những ngôn từ ẩn dụ ặc sắc, từ ngữ bình dị mà giàu sức gợi, câu thơ đã khơi gợi trong lòng người ọc những run ộng sâu sắc và đáng đáng qu.

“with ở miền nam ra thăm lăng bác”

câu thơ đầu tiên thật ngắn gọn nhưng nó lại là một lời tâm sự chân tình của nhà thơ cũng như hàng triệu người nam mi. một tiếng “with” thật ấm áp, gần gũi, thể hiện lòng kính yêu to lớn đối với bác. bác thật gần gũi với người dân, như là một vị cha già của dân tộc. “with ở miền nam” – mấy tiếng ấy bao hàm một nỗi đau và một niềm tự hào. Miền Nam Gian Khổ và anh hùng, miền nam đi trước về sau, miền nam thành ồng tổc quốc, miền nam vừa chiến thắng kẻ thù hung bạo trở về trong ại gia đình vi ệt nam ơt nhà thơ mong nhìn thấy bác một lần sau khi đất nước đã giải phóng nhưng thật đau xót, bác đã không còn. vì vậy, từ “viếng” đã được nhà thơ thay bằng từ “thăm” để giảm nhẹ nỗi đau cũng như bày tỏ niềm tin rằng bác si.

“Đã thấy trong sương hàng tre bát ngát

Ôi hàng tre xanh xanh việt nam

bão táp mưa sa đứng thẳng hàng”

Đập vào mắt nhà thơ là hình ảnh hàng tre xanh ngắt trước lăng bác. Cây Tre – Biểu tượng cho sự bất khuất, kiên cường nhưng giản dị, thanh cao của người dân việt nam – đã ểể ểể ểể ểể ểể ểể ểể ểể ểể ểể ểể hàng tre bát ngát – hàng tre xanh xanh – hàng tre việt nam: hàng tre bao đời như một dấu hịêu đặc biệt của dân tộc. hàng tre trùm bóng mát rượi lên bao thế hệ cuộc đời, hàng tre mang bao phẩm chất của con người tổ quốc ta: dẻo dai, đoàn kᥝt, khnuki Ở Bác Có tất cả những gì mà những with người việt nam từng có, cũng cai dấu hiệu xanh tươi sự sống ấy, cũng cai kikn cường “ứng thẳng hàng” trong “bưa mèp mèp m. liệt, cho dù những thử thách của thiên nhiên, của lịch sử có khắc nghiệt cách mấy thì vẫn kiên cường chống chọi, và vẫn cố gắng đứng thẳng chứ nhất quyết không chịu bị bẻ cong. hàng tre đứng đó, bên lăng bác như ru giấc ngủ ngàn thu của bác, gắn bó mãi mãi với bác như dân tộc việt nam vẫn kính trọng bác mãi mãi.

Đến gần lăng bác, xếp hàng vào viếng thì tác giả có thêm nhiều cảm xúc mới.

“ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng

thấy một mặt trời trong lăng rất đỏ”

hai câu thơ sinh động với nhiều hình ảnh gợi cảm được tạo nên từ những hình ảnh thực và hình ảnh ẩn ᩺n d. một mặt trời thực đi qua trên lăng, là mặt trời của tự nhiên, của muôn loài, soi sáng cho muôn loài, đem lại sức sống cho thới. từ mặt trời thật ấy, một mặt trời ẩn dụ khác hiện ra trong lăng, rất đỏ. bác nằm trong lăng với ánh sáng đỏ xung quanh như một mặt trời. bác tồn tại vĩnh cửu trong lòng mỗi người dân việt nam như sự tồn tại của một mặt trời thật. bác soi sáng đường cho dân tộc ta đi, cống hiến cả cuộc đời cho sự nghiệp giành độc lập của tổ quốc.

bác giúp nhân dân ta thoát khỏi kiếp sống nô lệ, trở thành một con người tự do để bây giờ được hạnh phúc. công lao của bác đối với dân tộc ta cũng như mặt trời, to lớn không kể xiết. bác là một mặt trời. cái ẩn dụ mặt trời ở đây không biết đã đủ nói về bác chưa?. không, nếu nói bác là mặt trời thì phải nhấn mạnh thêm cho rõ cái đặc tính của vầng mặt trời ấy: rất đỏ. cái mặt trời đang tỏa sáng trên cao kia, cái mặt trời của thiên nhiên, tượng trưng của nguồn nóng, nguồn sáng, nguồn sự sống ấy, không phải bao giờ cũng nguyên vẹn thế đâu, không phải lúc nào cũng ấm nóng thế đâu ! vầng mặt trời ấy có thể bị bóng đêm lấn át. nhưng vầng mặt trời bác hồ của ta thì mãi mãi đỏ thắm, mãi mãi là nguồn sưởi ấm, nguồn sáng soi đường cho con người nam. hôm nay cor Hi mặt trời chiếu rọi trên ường ời: một mặt trời tỏa sáng trước mặt, một mặt trời tỏa sáng tâm hồn … như mặt trời kia, Bác Thuộc vềnh cửu. bác sẽ sống mãi trong lòng mỗi with người việt nam.

“ngày ngày dòng người đi trong thương nhớ

kết tràng hoa dâng bảy mươi chín mùa xuân…”

cùng với mặt trời đi qua trên lăng, ngày ngày dòng người vẫn đi qua lăng trong thương nhớ. Điệp ngữ “ngày ngày” ý nói rằng nhân dân ta mãi luôn ghi nhớ công lao to lớn của bác, mãi mãi là như vậy. nhịp thơ của đoạn chậm, diễn tả đúg tâm trạng khi ứng xếp hàng trước lăng chờn ến lượt vào, ngậm ngùi tưởng nhớ ến Bác đã Khuất.

tuy vậy, nhịp thơ chầm chậm như bước chân người đi trong cuộc tưởng niệm mà sao câu thơ vẫn không buồn? phải rồi. chúng ta không làm cái việc tưởng niệm bình thường với bác như một người đã khuất. dòng người đang đi đây là đang đi trong cuộc hành trình ngợi ca vinh quang của bác. và tràng hoa vinh quang này không phải được kết bằng những bông hoa bình thường như mọi tràng hoa vinh hiển khác trên đời đâu. Tràng Hoa đy là một hình ảnh ẩn dụ của tac giả, đó chynh là những đoá hoa thật sự của ời, là đàn with mà bác đã công tạo nên bảy mải mươn chynn ânn. những bông hoa trong vườn bác nay đã lớn lên, nở rộ ngát hương kính dâng lên bác.

vào bên trong lăng bác, thấy bác đang nằm đó, nhà thơ lại một lần nữa cố giấu tiếng nấc nghẹn ngào:

“bác nằm trong giấc ngủ bình yên

giữa một vầng trăng sáng dịu hiền”

khung cảnh bên trong lăng thật êm dịu, thanh bình. lúc này, trước mặt mọi người chỉ có hình ảnh bác. bác nằm đó trong giấc ngủ vĩnh hằng. bác mất thật rồi sao? không đâu. bác chỉ nằm đó ngủ thôi, bác chỉ ngủ thôi mà! suốt bảy mươi chín năm cống hiến cho đất nước, bây giờ đất nước đã bình yên, bác phải được nghỉ ngơi chứ. bao quanh giấc ngủ của bác là một “vầng trăng sáng dịu hiền”. Đó là hình ảnh ẩn dụ cho những năm tháng làm việc của bác, lúc nào cũng có vầng trăng bên cạnh bầu bạn. từ giữa chốn tù đày, đến “cảnh khuya” núi rừng việt bắc, rồi “nguyên tiêu”…

tuy vậy, bác chưa bao giờ thảnh thơi để ngắm trăng đúng nghĩa. khi thì “trong tù không rựơu cũng không hoa”, khi thì “việc quân đang bận”. chỉ có bây giờ, trong giấc ngủ yên, vầng trăng ấy mới thật sự là vầng trăng yên bình, để bác nghỉ ngơi và ngắm. trăng dịu hiền, soi sáng hình ảnh bác. nhìn bác ngủ ở đấy thật bình yên, nhưng có một sự thật dù đau lòng cách mấy ta vẫn phải chấp nhận: bác đã ựi mãt

“vẫn biết trời xanh là mãi mãi

mà sao nghe nhói ở trong tim!”

trời xanh bao la kia kéo dài đến vô tận, không bao giờ chấm dứt. dù lí trí vẫn luôn trấn an lòng mình rằng bác vẫn sống ấy, ella vẫn con dõi theo tổ quốc mãi mãi như màu xanh thanh bình thn nền trổqu t. một từ “nhói” của nhà thơ nói hộ ta nỗi đau đớn, nỗi đau vượt lên mọi lí lẽ, mọi lập luận lí trí. bác như trời xanh, bác là mãi mãi, bác vẫn sống trong tâm tưởng mỗi chúng ta, bác mãi hiện diện trên mỗi phần ất, mỗi thành qu.

nhưng mà bác mất thật rồi, ta không còn có bác trong cuộc đời thường này. mất bác, cái thiếu vắng ấy liệu có thể nào bù đắp được? tổ quốc ta đã thật sự không còn bác dõi theo từng bước chân, không còn được bác nâng đỡ mỗi khi vấp ngã. bác ra đi, nỗi đau ấy liệu có từ ngữ nào diễn tả hết? cả đàn con việt nam luôn tiếc thương bác, luôn nhớ về bác như một cái gì đó thật vĩ đại, không thể xoá nhoà. Dù Bác ra đi thật sự rồi nhưng những điều Bác đã làm vẫn sẽ ọng lại trong tâm hồn, hình ảnh Bác vẫn tồn tại trường kì trong trai tim mỗi ng ng

cuối cùng dẫu thương tiếc bác đến mấy, cũng đến lúc phải rời lăng bác để ra về. khổ thơ cuối như một lời từ biệt đầy xúc động:

“mai về miền nam thương trào nước mắt”

ngày mai phải rời xa bác rồi. một tiếng “thương của miền nam” lại vang lên, gợi về miền đất xa xôi của tổ quốc, một nơi từng có vị trí sâu sắc timng trá. một tiếng “thương” ấy là yêu, là biết ơn, là kính trọng cuộc đời cao thượng, vĩ đại của người. Đó là tiếng thương của nỗi đau xót khi mất bác. thương bác lắm, nước mắt trào ra, thật đúng là tình thương của người việt nam, vô bờ bến và rất thật.

“muốn làm with chim hót quanh lăng bác

muốn làm đóa hoa tỏa hương đâu đây

muốn làm cây tre trung hiếu chốn này”

cùng với nỗi niềm yêu thương vô hạn, tác giả nói lên muôn vàn lời tự nguyện. Điệp ngữ “muốn làm” khẳng định mạnh mẽ những ước nguyện ấy. ƯớC chi tac có thể Biến hình thành những gì thân yêu quanh nơi Bác ngủ ể mãi mãi ược chiêm ngưỡng Bác, cuộc ời và tâm hồn của Bác, ể Bày tỏ lòng ta với MộT with chim nhỏ gop tiếng heó làm vui những bình của Bác, một đóa hoa gop mùi hương làm thơm không gian quanh Bác một cây tre tre hàng tre xanh xanh vnh vap làm Bác vui vu Đây cũng chính là nguyện ước chân thành, sâu sắc của hàng triệu con tim người việt sau một lần ra thăm lăng bác. bác ơi! bác hãy ngủ lại bình yên nhé, chúng cháu về miền nam tiếp tục xây dựng tổ quốc từ nền mong bác đã tạo ra đây! câu thơ trầm xuống để kết thùc, ngừng lặng hòan toàn.

về nghệ thuật, bài thơ viếng lăng bác có nhiều điểm nghệ thuật rất đặc sắc, giúp biểu hiện thành công thêm vềị d.n. bài thơ viết theo thể tám chữ, trong có có xen một vài câu bảy và chín chữ. nhiều hình ảnh trong bài thơ lấy từ ngoài đời thực đã được ẩn dụ, trở thành một cách thể hiện cảm xúc thành kảác nhịp thơ của bài linh hoạt, lúc nhanh là biểu hiện cho ước nguyện đền đáp công ơn bác, lúc chậm là lúc thể hiện lòng thành kính vc. giọng điêu của bài trang trọng, tha thiết, ngôn ngữ thơ bình dị mà cô đúc.

bằng những từ ngữ, lời lẽ chân thành, giàu cảm xúc, nhà thơ viễn phương đã bày tỏ ược niềm xúc ộng cùng lòng bi ơn sâu sắc ến Bác một. bài thơ như một tiếng nói chung của toàn thể nhân dân việt nam, biểu lộ niềm đau xót khi thấy bác kính yêu ra đi. qua bài thơ, tôi cảm thấy rằng ất nước ta có hoà bình như ngày hantas của bác không bị bỏ phí.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *