Văn mẫu lớp 9: Phân tích hai khổ cuối bài thơ Viếng lăng Bác Dàn ý & 8 bài văn mẫu lớp 9 hay nhất

Mời các bạn xem danh sách tổng hợp Phân tích bài thơ viếng lăng bác 2 khổ cuối hot nhất được tổng hợp bởi M & Tôi

hai khổ thơ cuối viếng lăng bác nói lên cảm xúc thành kính, lòng biết ơn cùng nỗi xót xa của nhà thơ viễn phương.

qua 8 bài phân tích khổ 3, 4 viếng lăng bác, with giúp các em tích lũy vốn từ, có thêm nhiều ý tưởng mới để viết bài phân thật hay. nhờ đó, sẽ củng cố thêm kiến ​​thức môn ngữ văn 9 để ôn thi vào lớp 10 hiệu quả.

dàn ý phân tích hai khổ cuối bài thơ viếng lăng bác

i. mở bài:

– giới thiệu vài nét về tác giả, tác phẩm

+ viễn phương là một trong những cây bút có mặt sớm nhất của lực lượng văn nghệ giải phóng miền nam thời kì chống mĩ c

+ Bài Thơ Viếng Lăng Bac Thể Hiện Lòng Thành Kính Và niềm xúc ộng sâu sắc của của nhà thơ và của mọi người ối với Bác hồ khi vào vào l àng Bác, ặ ặ ơ.

– dẫn dắt, giới thiệu hai khổ cuối: hai khổ thơ cuối thể hiện sâu sắc lòng thành kínnh và ni ềm xúc ộng của nhà thơ ờ và vọi

ii. thanks bài:

* cảm xúc của nhà thơ khi ở trong lăng:

– khổ thơ thứ ba diễn tả thật xúc động cảm xúc và suy nghĩ của tác giả khi vào lăng viếng bác. khung cảnh và không khí thanh tĩnh như ngưng kết cả thời gian và không gian ở bên trong lăng bác đã được nhà thơ gợi tả rất đạt:

“… bác nằm trong giấc ngủ bình yêngiữa một vầng trăng sáng diệu hiềnvẫn biết trời xanh là mãi mãimà sao nghe nhói ở trong tim”

+ cụm từ “giấc ngủ bình yên” diễn tả chính xác và tinh tế sự yên tĩnh, trang nghiêm và ánh sáng dịu nhẹ, trong trẻo củ giang.

+ bác còn mãi với non sông đất nước như trời xanh còn mãi mãi, người đã hóa thành thiên nhiên, đất nước, dân tộc. tác giả đã rất đúng khi khẳng định bác sống mãi trong lòng dân tộc vĩnh hằng như trời xanh không bao giờ mất đi.

* tâm trạng lưu luyến của nhà thơ trước lúc khi trở về miền nam:

– khổ thơ thứ tư (khổ cuối) diễn tả tâm trạng lưu luyến của nhà thơ. MUốN ở Mãi bên lăng Bác, nhưng tac giả cũng biết rằng ến lúc he pHải trở vền miền nam, he chỉ có cach gửi lòng mình bằng cach hóa thân, hòa nhập vào những cảnh vật ởt ở .

“mai về miền nam thương trào nước mắtmuốn làm con chim hót quanh lăng bácmuốn làm đóa hoa tỏa hương đâu đâymuốn làm cây tre trung hiếu

– từ “muốn làm” được lặp đi lặp lại nhiều lần trong đoạn thơ thể hiện được ước muốn, sự tự nguy.ncguy hinh

ảnh cây tre lại xuất hiện khép bài thơ lại một cách khéo léo.

– tác giả muốn làm con chim, làm đóa hoa, làm cây tre trung hiếu, muốn được gắn bó bên bác:

“ta bên người, người tỏa sáng trong tata bỗng lớn ở bên người một chút”

iii. kết bài:

– qua hai khổ thơ cuối, nhà thơ đã thể hiện ược niềm xúc ộng tràn ầy và lớn lao trong lòng khi viếng lăng b, thển ược nhữnh t.

– bài thơ có giọng điệu phù hợp với nội dung bài tình cảm, cảm xúc. Đó là giọng vừa trang nghiêm, sâu lắng, vừa tha thiết đau xót tự hào.

phân tích hai khổ cuối bài thơ viếng lăng bác – mẫu 1

Bác Hồ – Vị lãnh tụ vĩi ại, người cha già của dân tộc, không biết có bao nhiêu bài thơ, bài vĂn đ— về Bác, nhưng một trong những thẩm người ọc đ giả viễn phương. trong một lần ra thăm lăng bác, viễn phương vô cùng xúc động và đã viết lên bài thơ để tỏ lòng thành kính đối với bác. Đặc biệt hai khổ thơ cuối thể hiện sâu sắc lòng thành kính và xúc động của nhà thơ đối với bác hồ khi vào lăng viếng bác.

“bác nằm trong giấc ngủ bình yêngiữa một vầng trăng sáng diệu hiềnvẫn biết trời xanh là mãi mãimà sao nghe nhói ở trong tim”

khi bác mất, nhà thơ tố hữu đã từng viết bài thơ bác ơi đầy xúc động:

suốt mấy hôm rày đau tiễn đưaĐời tuôn nước mắt, trời tuôn mưa…chiều nay con chạy về thǎm bácƯớt lạnh vướn cau, mấy g!

phân tích 2 khổ cuối bài viếng lăng Bác – Khi Bác Mất, Không chỉ dân tộc khóc, những người with ất việt khóc mà cả ” diễn tả đúg với tâm trạng của dân tộc. và giờ đy, khi bác nằm trong lăng, viễn pHương vào thăm Bac vẫn một cảm giác ấy, đau thương vông, dù Bác nằm đm đm.

bác nằm trong giấc ngủ bình yêngiữa một vầng trăng sáng diệu hiền

trái tim của một con người chỉ luôn đau đáu vì dân tộc, hết một đời vì dân vì nước, không nghĩ gì đến lợi nhân cá. và giờ đây, bác đang nằm trong lăng với giấc ngủ ngàn thu, bình yên nhẹ nhàng, như trút bỏ mọi gánh nặng cuộc đời. cuộc kháng chiến chống mỹ đã thành công vang dội, miền nam miền bắc lại sum họp anh em một nhà như mong mỏi và ước nguyện của bác. có lẽ, vì vậy mà giấc ngủ của bác thật bình yên, nhẹ nhàng. Tac Giả Sử DụNG “Vầng Trìng Sáng Dịu Hiền” Cho Thấy Hình ảnh Bác ngủ nhẹ nhàng, ẹp tự như vầng trăng sáng dịu dàng, một ange sáng nhè nhẹ, ấm ap như ti

tố hữu từng viết:

bác ơi, tim bác mênh mông thếÔm cả non sông, mọi kiếp người.

có lẽ vì vậy mà giờ đây khi đất nước đã giải phóng, viễn phương đã thấy được sự bình yên trong giấc ngủ của bác. khi còn sống, bác dành mọi thời gian, tình yêu, tâm trí cho đất nước. và giờ đây khi hòa bình lập lại, giấc ngủ của bác đã bình yên, mỉm cười thanh thản.

tuy vậy, cảm xúc của viễn phương vẫn rất xúc động, thấy bác trong lăng mà trái tim vẫn nhói đau:

“vẫn biết trời xanh là mãi mãimà sao nghe nhói ở trong tim”

dù bác đã ra đi nhưng hình ảnh của bác vẫn còn mãi với non sông đất nước như trời xanh còn mãi mãi. Trong lời thơ của viễn pHương, Bác đã Hóa Thành Non Sông, Thành ất NướC, Thiên nhiên và dân tộc, Bác vẫn sống mãi lòng dân tộc vĩnh hằng như trờ trờ trờ trờ trờ trờ trờ trờ trờ trờ nhưng dẫu biết là thế mà trái tim của viễn phương vẫn thấy đau nhói, vẫn thương yêu bác vô cùng.

mai về miền nam thương trào nước mắtmuốn làm con chim hót quanh lăng bácmuốn làm đóa hoa tỏa hương đâu đâymuốn làm cây tre trung hiếu>

phân tích 2 khổ cuối bài viếng lăng bác – khổ thơ cuối diễn tả tâm trạng lưu luyến của nhà thơ. nhà thơ chỉ muốn được mãi ở bên bác mà thôi nhưng tác giả biết rằng, đã đến lúc el phải trở về miền nam. vì vậy, he chỉ có cách gửi lòng mình vào thiên nhiên được ở bên bác mãi mãi.

trong niềm xúc động nhớ thương, tác giả viết: “mai về miền nam thương trào nước mắt” cho thấy sự lưu luyến khó dứt. Cho thấy tấm lòng tac giả thương Bac Thế Nào, Một người cả cup MộT NHT NHT NH ườNG LIệU HAI MIềN NAM BắC COR ượC Sum HọP MộT NHT NHT NH ể RồI, CHỉ MONG RằNG MìnH NHư Còn Chim Hàng Ngày nhû m cây báy. mỗi câu thơ tác giả viết ra là cả tâm tình yêu thương dành cho bác. Đặc biệt động từ “muốn làm” lặp đi lặp lại nhiều lần thể hiện ước muốn và sự tự nguyện của tác gi.

suốt một đời bác hi sinh cho dân tộc, không tư lợi cá nhân. bác ơi, nếu không có bác dân tộc việt nam có lẽ đã không được như ngày hôm nay. miền nam và miền bắc có lẽ không thể sum vầy. tấm lòng của viễn phương dành cho bác trong bài thơ cũng chynh là tấm lòng của cả dân tộc việt nam dành cho bác, mãi mãi nhớ thưkh bahc.

phân tích 2 khổ cuối bài thơ viếng lăng bác – mẫu 2

viễn phương là một trong những cây bút có mặt sớm nhất của lực lượng văn nghệ giải phóng miền nam thời kỳ chống mỰ cỰ thơ viễn phương bình dị, đằm thắm mang đậm tính cách nam bộ. tuy ến sau trong ề ề tài thơ về bác do điều kiện, hoàn cảnh: là người con miền nam, cầm súng ở ngoài tiền tuyến … nhà ể đ ễng . sâu sắc bởi tình ý đẹp, bởi lời hay. Ặc biệt ở hai thơ cuối thể hiện sâu sắc và cảm ộng tinh thần kính yêu lãnh tụ và ý nguyện muốn ược dâng hiến ời mình bồi ắp thêm cho vchẹp của ẻt nước nước nước nước nước nước nước nước nước nước

“bác nằm trong giấc ngủ bình yêngiữa một vầng trăng sáng dịu hiềnvẫn biết trời xanh là mãi mãimà sao nghe nhói ở trong tim!

mai về miền nam thương trào nước mắtmuốn làm con chim hót quanh lăng bácmuốn làm đóa hoa tỏa hương đâu đâymuốn làm cây tre trung hiếu”.

đã từ rất lâu, cũng như các chiến sĩ và ồng bào miền nam xa xôi, viễn phương luôn khao khát ược viếng thăm lăng bác, Ựà ợc v cha tri nhưng cuộc chiến kéo dài, kẻ thù còn ngoan cố nên đến sau ngày đất nước giải phóng, ông mới có dịp thực hiện ưn nguy.

tác giả ến với lăNG Trong tâm trạng bùi ngùi, vừa cảm thương, tiếc nuối vì người đã ra đi mãi vừa củm thấy tự hào, tha nguy vì ì ì ượ trở về với nguồn sức mạnh thiêng liêng. bước vào trong lăng, khung cảnh và không khí như ngưng kết cả thời gian, không gian. hình ảnh thơ đã diễn tả thật chính xác, tinh tế sự yên tĩnh, trang nghiêm cùng ánh sáng dịu nhẹ, trong trẻo của không gian trong lăng:

“bác nằm trong giấc ngủ bình yêngiữa một vầng trăng sáng dịu hiềnvẫn biết trời xanh là mãi mãimà sao nghe nhói ở trong tim!”.

khổ thơ được bắt đầu với việc tả thực hình ảnh của bác. Đứng trước bác, nhà thơ cảm nhận như người đang ngủ giấc ngủ bình yên, thanh thản giữa vầng trăng sáng dịu hiền. tất cả gợi nên một khung cảnh thiêng liêng, vô cùng thành kính. sự tĩnh mịch đến phi thường, không âm thanh, chỉ có ánh sáng, đủ sức đưa con người đi vào tâm tưởng.

cái ranh giới mỏng manh giữa sự hiện hữu và hư vô càng khiến cho không gian trở nên huyền ảo. vầng trăng tỏa sáng lung linh quanh linh cữu của người, cùng đồng hành với người trong thế giới siêu nhiên. hình ảnh “vầng trăng sáng dịu hiền” gợi cho chúng ta nghĩ đến tâm hồn, cách sống cao đẹp, thanh cao, sáng trong của bác.

trăng đối với bác thân thiết như người bạn, người đồng chí trên mọi nẻo đường. Trong Thơ Bác, Ngoài tình yêu nước sâu nặng, tình thương người tha thiết, người chiến sĩ yêu nước hồ chí minh đã hướng tâm hồn mình vào thiên nhiên thi ậnh. hình ảnh vầng trăng, biểu tượng của thiên nhiên rộng lớn và tươi đẹp luôn ăm ắp trong thơ người lúc nhàn hạ, thảnh

“tiếng suối trong như tiếng hát xatrăng lồng cổ thụ bóng lồng hoa”.

(cảnh khuya – hồ chí minh)

there is những lúc trên chiến trường, việc quân khẩn cấp, trăng cũng tìm đến với người mời gọi, rủ rê:

“trăng vào cửa sổ đòi thơviệc quân đang bận xin chờ hôm sau”.

(tin thắng trận – hồ chí minh)

ngay những lúc ngồi trong tù, trăng trở thành người bạn tâm tình, thấu hiểu và sẻ chia nỗi lòng của bác:

“người ngắm trăng soi ngoài cửa sổtrăng nhòm khe cửa ngắm nhà thơ”

(nhật kí trong tù – hồ chí minh)

rõ ràng dù trong bất kì hoàn cảnh nào, tình cảm của bác đối với vầng trăng vẫn luôn tha thiết. và cũng chính ánh trăng đẹp cũng tăng thêm niềm tin, niềm lạc quan của bác đối với nhiệm vụ cách mạng trong sự nghiệp giải phóng t god. Cho nên nghĩ về Bác, viễn phương hình dung những chiếc bong đang tỏa sáng Bác như vầng trìng dịu hiền pHủ chiếu, ấp ủ Bác chắc hẳn xuất phát từn thực ấc ấc

với niềm cảm xúc chất ngất, viễn phương lại liên tưởng bác là: “trời xanh”. trong toàn bài thơ “viếng lăng bác”, đây lần thứ hai viễn phương đã vận dụng hình ảnh ẩn dụ ấy mới tài tình, mới chính xác. bởi vì, trong thế giới tự nhiên bao la vô tận, “trời xanh” có khả năng bao trùm vạn vật như muốn che chở, bảo vệ cho muôn vậi, muôn lo. “trời xanh” còn có công đem lại cho muôn loài ánh sáng và sức sống. bác hồ của chúng ta cũng vĩ đại như thế.

cả cuộc đời người, từ lúc còn là thanh niên trẻ cho đến khi da mồi tóc bạc, bác hi sinh cả vì nền độc lập dân tộc vithânê Biết bao nĂm bôn ba hải ngoại, biết bao lần gối tuyết nằm sương, bao phen bị giam cầm xiềng xích, Bác vẫn quyết ịnh chịu ựng, vượt qua ể angr khổ ải cho non sông việt nam thống nhất mọi nhà. cho nên việc nhà thơ ví bác như “trời xanh” là thật đúng và mãi mãi đúng với dân tộc ta.

tuy nhiên, khi ọc kĩ lại câu thơ: “vẫn biết trời xanh là mãi mãi”, ta nghe như có cai gì đó vừa chùng xuống, có gì làm nghèn tang òl cảm xúc ấ câu thơ:

“mà sao nghe nhói ở trong tim”

như vậy mặc dù dòng cảm xúc, sự liên tưởng của viễn phương đang thật dạt dào, phong phú, đang say sưa ngất với niềm sung sướng, tự hào ni ềm tônnnh dh dh dh dh dt dt dt dt dt d. “miền nam mong bác nỗi mong cha”. thì giờ đy nhà thơ không thể tránh khỏi một sự thật đau lòng, một sự thật mà nhân dân cả nước việt nam phải chịng trong2:1</9 ngàp9/tro

“suốt mấy hôm rày đau tiễn đưaĐời tuôn nước mắt, trời tuôn mưa”

(bác ơi! – tố hữu)

cảm giác ấy bất chợt ập đến khiến nhà thơ nghe “nhói ở trong tim”. Động từ “nhói” mang đậm phong cách nam bộ. ẶT TRONG GIọNG THơ ầY XOT XA, THươNG NHớ NGHE GầN GũI, CHâN THậT đã Miêu tảt thật rõ nét cảm xúc đau ớn tột c cùa tac giả khi ứng trước hiện đn. và ý thơ ấy của viễn phương đã giúp ta hình dung hình ảnh nhà thơ đang đứng thật trang nghiêm, cúi đầu kính cẩn tưởng niệm bác đã dành cho dân tộc thân yêu này bằng tấm lòng yêu thương, kính phục, tri ân thiết tha , sâu thẳm.

thương yêu bác thật nhiều mà gần gũi chẳng được bao nhiêu nên phút giây chia tay thật bùi ngùi lưu luyến. nghĩ đến ngày mai về miền nam xa bác, xa hà nội, tình cảm của nhà thơ không kìm nén, ẩn giấu trong lòng mà được bộc lộ thể ngo>

“mai về miền nam thương trào nước mắtmuốn làm con chim hót quanh lăng bácmuốn làm đóa hoa tỏa hương đâu đâymuốn làm cây tre trung hiếu”.

vẫn với cach diễn ạt ật ậm chất nam bộ “thương trào nước mắt” cùng điệp ngữ “muốn làm” vận dụng như một đp khúnc, lại ược dồt lên ếp, ỉ trọn mọi tâm tư tình cảm yêu thương, kính phục dành cho bác. Đó là không chỉ là tâm trạng của tác giả mà còn là của muôn triệu trái tim khác. Được gần bác dù chỉ trong giây phút nhưng không bao giờ ta muốn xa bác bởi người ấm áp quá, rộng lớn quá.

chynh vì yêu thương, kính phục, thấy xót xa, bịn rịn không nỡ rời đi, nhà thơ đã ước nguyện làm “with chim” and thương “hemp quanh lăng”, muốn ố cây tre” trung hiếu trọn đời yêu thương tôn kính vị cha già của nhân dân.

ặC BIệT Là ướC NGUYệN “MUốN Làm Cây Tre Trung hiếu chốn này” ể nhập vào hàng tre bát ngát, Canh giữ giấc ngủ thiên thu của i ng.ư hình ảnh lại khiến bài thơ có kết cấu đầu cuối tương ứng.

nếu ở khổ thơ ầu là một hàng tre như những tầng lớp nhân dân đang qu. là “cây tre” biểu trưng cho nhà thơ, cho nhân cách nhà thơ, cho ý chí kiên trung, bất khuất của dân tộc.

hình ảnh hàng tre quanh lăng bác ược lặp ở câu thơ cuối như mang thêm nghĩa mới, tạo ấn tượng sâu sắc, làm dòn tr cẰ xảm “Câ Tre Trung hiếu” là hình ảnh ẩn dụ thể hiện lòng kính yêu, sự trung thành vôn hạn với Bác, nguyện mãi mãi đi tteo ​​with ường cach mạng mà người ư ườ ườ ườ ườ ườ Đó là lời hứa thủy chung của riêng nhà thơ và cũng là ý nguyện của đồng miền nam, của mỗi chúng ta đối với bác.

ngày nay, yêu kính, nhớ ơn bác, toàn dân, toàn Đảng ra sức bồi đắp, xây dựng, phát triển đất nước. Riêng học sinh chung em luôn tâm niệm lời nhắn nhủ của Bác “non sông việt nam có tươi ẹp ược there are không, dân tộc việt nam cor bước ến đài vinh quang sánh vai vớI vớI Học tập của các cháu ”mà cố gắng chăm ngoan ra sức học tập, rèn luyện tốt nhân cach ạo ức, mai sau gop công sức nhỏ bé của mình vào việc xây dựng, bảo vệo vệ công lao vĩ đại của bác.

bằng những cảm xúc trào dâng, cach diễn ạt thật chân thật, tha thiết, với cai nhìn hình ảnh ẩn dụ ẹp ẽ, bài thơ “viếng lăNG Bác” thương, kính trọng của nhà thơ, cũng là của đồng bào cả nước đối với bác.

giọng điệu thơ phù hợp với nội dung tình cảm, cảm xúc vừa trang nghiêm, sâu lắng, vừa tha thiết, đau xót, tự hào. hình ảnh thơ có nhiều sáng tạo, kết hợp hình ảnh thực với hình ảnh ẩn dụ, biểu tượng. những hình ảnh ẩn dụ – Biểu tượng vừa quen thuộc, vừa gần gũi với hình ảnh thực, vừa sâu sắc, có ý nghĩa khái quát và giá trị biểu cảm.

phân tích 2 khổ thơ cuối bài viếng lăng bác – mẫu 3

“viếng lăng bác” của viễn phương là một bài văn xuất sắc ược sáng tác vào năm 1976, bài thơ mang ật trữ tình ghi lạt sin. viếng lăng bac. qua đó bài thơ được xem là tiếng nói nỗi niềm tâm sự của nhân dân dành cho bác. Đặc biệt, những tình cảm ấy lại chan chứa và dạt vào ở hai khổ thơ cuối.

hai khổ cuối bài thơ như những nốt nhạc du dương, trầm bổng, réo rắt như tấm lòng tha thiết yêu mến của nhà thƻchi hch. bằng những ngôn từ ẩn dụ ặc sắc, từ ngữ bình dị mà giàu sức gợi, câu thơ đã khơi gợi trong lòng người ộ àng v. v. ngh

“bác nằm trong giấc ngủ bình yêngiữa một vầng trăng sáng dịu hiền”

khung cảnh bên trong lăng thật êm dịu, thanh bình. lúc này, trước mặt mọi người chỉ có hình ảnh bác. bác nằm đó trong giấc ngủ vĩnh hằng. bác mất thật rồi sao? không đâu. bác chỉ nằm đó ngủ thôi, bác chỉ ngủ thôi mà! suốt bảy mươi chín năm cống hiến cho đất nước, bây giờ đất nước đã bình yên, bác phải được nghỉ ngơi chứ. bao quanh giấc ngủ của bác là một “vầng trăng sáng dịu hiền”. Đó là hình ảnh ẩn dụ cho những năm tháng làm việc của bác, lúc nào cũng có vầng trăng bên cạnh bầu bạn. từ giữa chốn tù đày, ến “cảnh khuya” no rừng việt bắc, rồi đang bận”. chỉ có bây giờ, trong giấc ngủ yên, vầng trăng ấy mới thật sự là vầng trăng yên bình, để bác nghỉ ngơi và ngắm. trăng dịu hiền, soi sáng hình ảnh bác. nhìn bác ngủ ở đấy thật bình yên, nhưng có một sự thật dù đau lòng cách mấy ta vẫn phải chấp nhận: bác đã ựi mãt

“vẫn biết trời xanh là mãi mãimà sao nghe nhói ở trong tim!”

trời xanh bao la kia kéo dài đến vô tận, không bao giờ chấm dứt. dù lý trí vẫn luôn trấn an lòng mình rằng bác vẫn sống ấy, he vẫn with dõi theo tổ quốc mãi mãi như màu xanh thanh bình trời trổiqu.t một từ “nhói” của nhà thơ nói hộ ta nỗi đau đớn, nỗi đau vượt lên mọi lý lẽ, mọi lập luận lí trí. Bác NHư Trời Xanh, Bác Là Mãi Mãi, Bác vẫn sống trong tâm tưởng mỗi chung ta, Bác Mãi hiện diện trên mỗi pHần ất, mỗi thành quả, mỗi tử tạo nên ất nướt nướt nướt nướt nướt nướt. nhưng mà bác mất thật rồi, ta không còn có bác trong cuộc đời thường này. mất bác, cái thiếu vắng ấy liệu có thể nào bù đắp được? tổ quốc ta đã thật sự không còn bác dõi theo từng bước chân, không còn được bác nâng đỡ mỗi khi vấp ngã. bác ra đi, nỗi đau ấy liệu có từ ngữ nào diễn tả hết? cả đàn con việt nam luôn tiếc thương bác, luôn nhớ về bác như một cái gì đó thật vĩ đại, không thể xoá nhoà. Dù Bác ra đi thật sự rồi nhưng những điều Bác đã làm vẫn sẽ ọng lại Trong tâm hồn, hình ảnh Bác vẫn tồn tại trrường kỳ trong trag trai tim mỗi ng ng

cuối cùng dẫu thương tiếc bác đến mấy, cũng đến lúc phải rời lăng bác để ra về. khổ thơ cuối như một lời từ biệt đầy xúc động:

“mai về miền nam thương trào nước mắt”

ngày mai phải rời xa bác rồi. một tiếng “thương của miền nam” lại vang lên, gợi về miền đất xa xôi của tổ quốc, một nơi từng có vị trí sâu sắc timng trá. một tiếng “thương” ấy là yêu, là biết ơn, là kính trọng cuộc đời cao thượng, vĩ đại của người. Đó là tiếng thương của nỗi đau xót khi mất bác. thương bác lắm, nước mắt trào ra, thật đúng là tình thương của người việt nam, vô bờ bến và rất thật.

“muốn làm with chim hót quanh lăng bácmuốn làm đóa hoa tỏa hương đâu đâymuốn làm cây tre trung hiếu chốn này”

cùng với nỗi niềm yêu thương vô hạn, tác giả nói lên muôn vàn lời tự nguyện. Điệp ngữ “muốn làm” khẳng định mạnh mẽ những ước nguyện ấy. ƯớC chi ta cr thể Biến Hình Thành những gì thân yêu quanh nơi Bác ngủ ể mãi mãi ược chiêm ngưỡng Bác, cuộc ời và tâm hồn của Bác, ể Bày tỏ lòng ta với một con chim nhỏ góp tiếng hót làm vui những bình của bác, một đóa hoa gÓp mùi hương làm thơm không gian quanh bác một cây tre trong hàng tre xanh xanh t ệt vi t ệt. đều làm bác vui và ngủ an giấc hơn. Đây cũng chính là nguyện ước chân thành, sâu sắc của hàng triệu con tim người việt sau một lần ra thăm lăng bác. bác ơi! bác hãy ngủ lại bình yên nhé, chúng cháu về miền nam tiếp tục xây dựng tổ quốc từ nền mong bác đã tạo ra đây! câu thơ trầm xuống để kết thúc, ngừng lặng hoàn toàn…

về nghệ thuật, bài thơ viếng lăng bác có nhiều điểm nghệ thuật rất đặc sắc, giúp biểu hiện thành công thêm vềị d.n. bài thơ viết theo thể tám chữ, trong đó có xen một vài câu bảy và chín chữ. nhiều hình ảnh trong bài thơ lấy từ ngoài đời thực đã được ẩn dụ, trở thành một cách thể hiện cảm xúc thành kảác. nhịp thơ của bài linh hoạt, lúc nhanh là biểu hiện cho ước nguyện đền đáp công ơn bác, lúc chậm là lúc thể hiện lòng thành kính vc. giọng điệu của bài trang trọng, tha thiết, ngôn ngữ thơ bình dị mà cô đúc.

bằng những từ ngữ, lời lẽ chân thành, giàu cảm xúc, nhà thơ viễn phương đã bày tỏ ược niềm xúc ộng cùng lòng bi ơn sâu sắc ến Bác một. bài thơ như một tiếng nói chung của toàn thể nhân dân việt nam, biểu lộ niềm đau xót khi thấy bác kính yêu ra đi. qua bài thơ, tôi cảm thấy rằng ất nước ta có hoà bình như ngày hôm nay một phần là nhờ công lao của bác, như vậy chúsg ta cảy ếy ph.

phân tích hai khổ cuối bài thơ viếng lăng bác – mẫu 4

ngày 9/2/1969, bác hồ kính yêu đã vĩnh viễn ra đi, để lại muôn nỗi tiếc thương cho bao người dân việt nam. nhiều bài thơ khóc bác được các nhà thơ viết nên với tất cả lòng thành kính, yêu thương. bài viếng lăng bác của viễn phương dù ra đời rất muộn, tháng 4 – 1976, nhưng vẫn tạo ấn tượng mạnh trong lòng người đọc bởi tình cảm sâu lắng nhưng mãnh liệt của một đứa con miền nam lần đầu tiên được thấy bác trong lăng . nhận xét về bài thơ, fo ý kiến ​​cho rằng: “bài thơ có giọng điệu trag trọng, tha thiết, nhiều hình ảnh ẩn dụp và gợi cảm, ngôn ngôn ngôn ng cô ị ị m ị. qua việc tìm hiểu và phân tích hai khổ cuối của bài thơ, chúng ta sẽ làm sáng tỏ vấn đề này.

ở khổ thơ thứ ba là những cảm xúc của tac giả khi đi vào trong lăng và ứng trước di hài của Bác, bao tình cảm nhớ thương chứa bao lâu ba đ ờ ờ ỡ ỡ ỡ ỡ ỡ ỡ ỡ ỡ ỡ chính vì thế cho nên khi gặp hình bóng của người thì el trào dâng thổn thức. hình ảnh bác nằm yên trong lăng được diễn tả một cách xúc động qua những dòng thơ ở khổ thứ ba này:

“bác nằm trong giấc ngủ bình yêngiữa một vầng trăng sáng dịu hiềnvẫn biết trời xanh là mãi mãimà sao nghe nhói ở trong tim”

Bác Hồ đang nằm ấy rất dịu hiền, nhân từ làm chung ta cảm thấy rằng giống như Bác chỉ là đang ngủ một giấc ngủ ye, vẫa chưa đi xa và chưa rời khỏi khỏi khỏi khỏi khỏi khỏi khỏi khỏi và khi ngẩng mặt lên chúng ta thấy trời xanh, chúng ta thấy bác, bác vẫn sống mãi cùng với dân tộc, cùng với cuộc đời. cho dù biết vậy nhưng sao chúng ta vẫn nghe nhói ở trong tim, mắt ta vẫn đẫm lệ khi nhận ra rằng bác đã không còn nữa. khổ thơ thứ hai và thứ ba ược liệt ra một hình ảnh về thiên nhiên hạn của tac giả, của toàn thể nhân dân ối với vị cha già kính yêu của dân tộc.This yêu, một tâm trạng lưu luyến, bùi ngùi và xúc động:

“mai về miền nam thương trào nước mắtmuốn làm con chim hót quanh lăng bácmuốn làm đóa hoa tỏa hương đâu đâymuốn làm cây tre trung hiếu”>

tình yêu thương của tác giả đã làm nảy sinh biết bao ước muốn, đó là làm con chim cất tiếng hót, đó làm đó hoa tỏa đló.ương . Điệp từ “muốn làm” ược nhắc lại ba lần trong câu thơ với những hình ảnh ược xuất hiện cho thấy niềm khao khát ménh liệt và cháy bỏng củhà thơ thơn.

bằng những tình cảm hết sức chân thành nhà thơ viễn phương đã viết bài “viếng lăng Bác” NHư Một Bản Tình Ca sâu lắng ể Lại nhiều xúc cảm và ọ bài thơ không chỉ có giá trị hôm nay mà còn để lại mãi muôn đời sau.

phân tích hai khổ cuối bài thơ viếng lăng bác – mẫu 5

trong bài thơ viếng lăng bác, nhà thơ viễn phương đã có những câu thơ vô cùng xúc động và đong đầy tình cảm khi vào trong lăng. thật vậy, đó là hai khổ thơ 3 trong bài:

“bác nằm trong giấc ngủ bình yêngiữa một vầng trăng sáng dịu hiềnvẫn biết trời xanh là mãi mãimà sao nghe nhói ở trong tim!

câu thơ “Bác nằm trong giấc ngủ bình yên” gợi ra một khung cảnh bình yên mà vị lãnh tụ vĩ ại kính yêu của dân tộc đã đi sâu vào giấc ngủ vĩng hằt hằt. cách nói giảm nói tránh của tác giả giúp cho người đọc cảm nhận được sự bình yên và bất tử cùng trời đất hai của báchì Bác đã mãi mãi đi vào giấc ngủ bình yên, đi vào trời ất và tưng của người vẫn luôn làm ngọn đèn soi ường chỉi lối ch choi chương h -hng của tộc việt nam. hình ảnh “giữa một vầng trăng sáng dịu hiền” có hai cách hiểu. MộT là hình ảnh tả thực choc . từ “dịu hiền” là một tính từ gợi khung cảnh bình yên trong lăng và tình cảm chân thành của nhà thơ khi chứng kiến ​​khung cảnh trong. hình ảnh “trời xanh là mãi mãi” ở câu thơ thứ 3 gợi ra sự bất tử mãi mãi của bác cùng với thiên nhiên, vũ trụ. Khi Miêu Tả Bác, NHà ​​Thơ Sử DụNG NHữNG HìnH ảNH Thiên nhiên bất tử như “vầng trìng, trời xanh” ể nói vềi người c c c farto với tất cả sự kính y y and thương nh. tiếp theo, câu thơ “mà sao nghe nhói ở trong tim!” như một lời cảm thán tiếc nuối, đau lòng của nhà thơ đối với sự ra đi của bác. Dù nhà thơ đã tự nhủ rằng Bác vẫn luôn tồn tại cùng trời ất, cùng dân tộc nhưng sự ra đi của Bác vẫn là sự mất mát vông lớn ối với người dân dân, giốn gia đình dân tộc việt nam vậy.

tóm lại, khổ thơ thứ ba đã thể hiện được những cảm xúc kính yêu của nhà thơ đối với vị cha già kính yêu của dân. còn khổ thơ cuối đã thể hiện sự lưu luyến ko muốn rời xa đối với bác:

“mai về miền nam thương trào nước mắt….muốn làm cây tre trung hiếu chốn này”.

cụm từ “thương trào nước mắt” thể hiện một nỗi buồn thương mãi mãi khôn nguôi trong lòng tac giả ối với sự ra đi của Bác và việc sắp phải xa Bác. khi he sắp phải trở về miền nam, tâm trạng của nhà thơ như tâm trạng của 1 người con sắp phải xa cha, đau buồn vô cùng. tiếp theo, tác giả dùng điệp ngữ “muốn làm” để thể hiện khát vọng muốn được hóa thân vào những thứ bé nhỏ để m á b. những hình ảnh binh dị như “with chim hót, đóa hoa tỏa hương” thể hiện được sự khát khao cống hiến, muốn được dâng bácn. chao ôi, đây là một ước mơ vô cùng bình dị mà lớn lao của tác giả. nhưng quan trọng hơn, tác giả muốn được làm “cây tre trung hiếu”. cây tre trung hiếu dường như là hình ảnh của người dân việt nam với những phẩm chất bình dị, kiên cường, trung hiếu.

<p những cảm xúc của tác giả là những cảm xúc vô c cánico chân thực, bình dị mà cao ẹp, đó là tâm trạng của 1 người con trưà dị cị cị kịgi

phân tích 2 khổ cuối viếng lăng bac

bác hồ từ lâu đã trở thành bao nguồn cảm hứng cho các thi sĩ sáng tác thơ ca. MỗI MộT TAC GIả ềU CO NHữNG Xúc Cảm Riêng Khi Viết Về Bác, Là Xót Xa, Là Nuối Tiếc, Là tự Hào, Cũng Là Ngưỡng Mộ Cho Một ời người vì dân, vì nước. bằng cảm xúc chân thực, bằng ngôn ngữ gợi cảm kết hợp cùng hình ảnh quen thuộc giàu chất tạo hình thì nhà thơ viễn phương đã đóng góp vào kho tàng văn học việt nam một bài thơ được viết với tất cả tấm lòng thành kính biết ơn của một người con từ miền nam ra viếng bác lần đầu – bài thơ “viếng lăng bác”. nhà thơ viễn phương tên khai sinh là phan thanh viễn, sinh năm một ngàn chín trăm hai mươi tám và mất năm hai ngàn lẻ năm, quê ở an giang. Ông là một trong những cây bút có mặt sớm nhất của lực lượng văn nghệ giải phóng ở miền nam thời kì chống mĩ cứu n.ưp>

Bài Thơ “Viếng Lăng Bác” ượC Viết Vào Tháng Tư NĂm Một Ngàn Chín Trìm Bảy Mươi Sáu, Khi Cuộc KHÁNG CHIếN CHốNG MĩU CứU NướC KếT THUC THắNG LợI viễn phương ra bắc thăm lăng bác và đã viết bài thơ này. Bài Thơ Thuộc Thể loại thơ tự do và gồm cor bốn khổ, “viếng lăng Bác” dường như đã nói lên ược tấm lòng thành kín và bi ơ ớ hôhn của nhà c cơnh nh, người Đặc biệt, những tình cảm ấy lại chan chứa và dạt dào nhất ở hai khổ thơ ba và bốn.

bác nằm trong giấc ngủ bình yêngiữa một vầng trăng sáng dịu hiềnvẫn biết trời xanh là mãi mãimà sao nghe nhói ở trong tim!mai về miền nam thương trào nước mắtmuốn làm con chim hót quanh lăng bácmuốn làm đóa hoa tỏa hương đâu đâymuốn làm cây tre trung hiếu chốn này.

nếu như khổ một và hai trong bài thơ thể hiện được cảm xúc hào hứng cùng giọng điệu trang trọng của nhà thơ viễn phương khi đứng trước lăng bác thì khổ ba, bốn của bài thơ đã thành công nói lên cảm xúc thành kính và lòng biết ơn cùng nỗi xót xa của viễn phương khi bước vào trong lăng bác. hai khổ cuối bài thơ như những nốt nhạc du dương, trầm bổng, réo rắt như tấm lòng tha thiết yêu mến của nhà thơ với bác. Bằng những ngôn từ ẩn dụ ặc sắc, từ ngữ bình dị mà giàu sức gợi cảm, câu thơ đã khơi gợi trong lòng người ọc những run ộng sâu sắc và đ đ đ đ đ đ

khi bước vào trong lăng, nhà thơ cảm nhận được khung cảnh bên trong lăng thật êm dịu,thanh bình, không khí thanh tĩnh như ngưng kết cả thời gian và không gian trong lăng, cũng như hình ảnh bác vẫn đang nằm đây, “bác nằm trong một giấc ngủ bình yên”, một giấc ngủ dài đằng đẵng, không vướng chút một lo âu phiền muộn nào. Bác đã Dành Cả Một ời Mình ể Toan Cho Quê Hương, Suốt Bảy Mươi Chín NĂm Cống Hiến Cho ất NướC, Bây Giờ ất NướC đã Bình Yên Mà Bác Thì Rá đi Mãi M °. bên cạnh giấc ngủ của bác là “một vầng trăng sáng dịu hiền”, luôn soi sáng cho bác ngủ. Đây là hình ảnh ẩn dụ cho những năm tháng bác bầu bạn cùng trăng. lúc Sinh thời chẳng car lúc nào Là Bác Không cùng bầu bạn vali angr trìng dịu nhẹ kia, từ giữa chốn tù đày, ến “cảnh khuya” no rừng vii lên tình yêu thiên nhiên nhiên của rồi bỗng nhiên mạch cảm xúc của nhà thơ như trầm lắng xuống để nhường chỗ cho nỗi xót xa qua hai câu thơ:

“vẫn biết trời xanh là mãi mãimà sao nghe nhói ở trong tim!”

hình ảnh trời xanh là hình ảnh ẩn dụ nói lên sự trường tồn bất tử của Bác, dù bác đã ra đi, nhưng sẽ luôn ở mãi trong lòngng ng nvi vii name, sướ. cũng giống như bầu trời xanh sẽ còn “mãi mãi” trên đầu chúng ta. bác vẫn sống trong tâm tưởng của mỗi người, bác mãi hiện diện trên mỗi phần ất, mỗi thành quả, mỗi phần tử tạo nût. Đó là một thực tế không thể phủ nhận. dẫu biết là thế “mà sao nghe nhói ở trong tim”, câu thơ trên đã bộc lộ được cảm xúc thương nhớ và xót xa về sự ra đi của bác. Lòng nhà thơ bỗng dâng trào những cảm xúc thành kính cùng biết ơn và một từ “nhói” của nhà thơ nói hộ ta nỗi đau ớn, nỗi đu vượt lên mọi lẽ, m.

và trong cuộc sống này, lần gặp gỡ nào rồi cũng sẽ đến lúc chia ly. trong khổ thơ bốn, nhà thơ viễn phương cảm thấy vô cùng bồi hồi, luyến tiếc khi phải rời xa bác để quay trở về miền nam. khổ thơ cuối như một lời từ biệt đầy xúc động.

mai về miền nam thương trào nước mắtmuốn làm con chim hót quanh lăng bácmuốn làm đóa hoa tỏa hương đâu đâymuốn làm cây tre trung hiếu>

ngày mai phải rời xa Bác, một tiếng “thương” nghe sao mà tha thiết qua, một tiếng “thương” ấy là yêu, là biết ơn, là kính trọng cutc ời cao thượng, vĩn, là kíng cao thượng, vĩn, là kính trọng cutc ời cao thượng, vĩn, v. Đó là tiếng thương của nỗi đau xót khi mất bác. thương bác lắm, nước mắt trào ra mà chẳng kìm lại được. dường như viễn phương không thể kìm được cảm xúc của bản thân, muốn được mãi bên cạnh bác. nhà thơ “muốn là with chim heot” ể ể gop tiếng heó làm vui những bình minh của Bác, “MUốN Làm đóa Hoa Tỏa Hương” ể ể Gop Chút Hương sắc dịu nhẹi tươi ẹ trung hiếu” để góp một chút bong mát che nắng cho quê hương của bác. tất cả đều là muốn làm bác vui và ngủ an giấc hơn. Đây cũng chính là nguyện ước chân thành, sâu sắc của hàng triệu con tim người việt sau một lần ra thăm lăng bác.

nhà thơ viễn phương đã thành công sử dụng phép điệp ngữ vào khổ thơ bốn. Điệp ngữ “muốn làm” dường như nhấn mạnh hơn nữa khát khao, ước vọng của nhà thơ ược ở cạnh Bác hồng như thể hi hi rn rõ tâm Trạng lưu li hiến cho quê hương đất nước của bác. VớI PHÉP điệp ngữ vông hoàn hảo trong khổ thơ cuối, nhà thơ đã bày tỏ rõ nét nỗi lòng của bản thân khi đã ến lúc phải quay về mi ở bên cạnh bac.

về nghệ thuật, bài thơ “viếng lăng bác” có nhiều điểm nghệ thuật rất đặc sắc, giúp biểu hiện thành công thêm ịd từng câu thơ trong bài ều có giọng điệu trang trọng và tha thiết, gợi lên cho người ọc nhiều hình ảnh ẩn dụ ẹp và gợi cảmng,. c c c c c ơn sâu Đó là tình cảm thành kính thiêng liêng của người con nam bộ đối với vị cha già dân tộc.

bằng những từ ngữ, lời lẽ chân thành, giàu cảm xúc, nhà thơ viễn phương đã bày tỏ ược niềm xúc ộng cùng lòng bi ơn sâu sắc ến Bác một. cũng như nói lên được nỗi lòng của bao người con việt nam khi bác ra đi, qua đó thấy được vị trí của bác hồ trong lòng dân quath. từ bài thơ này, em cảm thấy mỗi một thành quả, mỗi một công lao và hòa bình của cả ất nước ều có một phần công lao cốa Bác, dù nhỏ nhỏ have lớn ề gắng học tập thật chăm chỉ ể ể c cùng mọi người xây dựng và bảo vệ tổ quốc ngày càng trở nên tốt ẹp hẹc�n m�n trên.

cảm nhận 2 khổ cuối bài thơ viếng lăng bác

NăM 1976, SAU KHI CUộC KHANG CHIếN CHốNG MỹT KếT THÚC, ấT NướC THốNG NHấT, LăNG CHủCH TịCH Hồ CHÍ MINCH CũNG VừA KHÁNH THRNH, TC GIả VIễ bằng giọng điệu trang trọng và tha thiết, nhiều hình ảnh ẩn dụ đẹp và gợi cảm, ngôn ngữ bình dị mà cô đúc, bài thơ thể hiện lòng thành kính và niềm xúc động sâu sắc của nhà thơ và mọi người đối với bác hồ khi vào lăng viếng bác. hai khổ thơ cuối thể hiện sâu sắc tình cảm ấy của nhà thơ.

không quá cầu kỳ, viễn phương biểu đạt cảm xúc của mình một cách tự nhiên và chân thành. bài thơ đi theo trình tự của một cuộc vào lăng viếng bác, từ khi đứng trước lăng đến khi bước vào lăng và trở ra về. m? tiếp đó là cảm xúc trước hình ảnh dòng người như bất tận ngày ngày vào lăng viếng bác. xúc cảm và suy ngẫm về bác được gợi lên từ những hình ảnh giàu ý nghĩa biểu tượng: “mặt trời”, “vầng trăng”, “trờh”:

hanh

với dòng cảm xúc dạt dào, nhà thơ viễn phương đã viết nên hai đoạn thơ đong ầy tình cảm tiếc nhớ khôn nguôi và nhòg thc. hòa theo dòng người vào lăng viếng bác, tác giả đã nhận ra bong dáng quen thuộc của người. bác đang nằm đó, nghỉ ngơi sau một cuộc đời đầy gian lao, vất vả vì sự nghiệp giải phóng dân tộc, giải phóng đất c. giờ đây, người đang có những giây phút thật yên bình. với phép ẩn dụ ầy tính biểu cảm, viễn phương đã vẽ nên hình ảnh vô cùng ẹp ẽẽ của vị lág.

với bác, trăng là bạn, là người thân, là đồng chí thủy chung, nghĩa tình. Vầng Trìng ấy đã Theo Chân Bác Vào NHà ngục quảng đông, c Cùng Bác Thưởng dạO Bước đêm nguyên tiêu, hay nhẹng soi bong choc giấc ngủ củi ủi ủi ầi ầi ầi ầi ầi ầi ầi ầi ầi ầi ầ CHỉ Có THể BằNG TRÍ TưởNG TượNG, Sự Thấu hiểu và yêu những vẻ ẹp trong nhân cach của hồ chí minh thì nhà thơ mới sáng tạo nêc những ảnh thơ ẹ ẹp như vậy.

vũ trụ thì vĩnh hằng còn đời người ngắn ngủi. trăng vẫn sáng ở trên trời nhưng người đã ra đi. vẫn nghĩa tình và thủy chung, trăng luôn kề cận bên bác, không lúc nào rời xa. Bác đi vào bầu ang sáng mênh mang của vũ trụ, vềi nguyên thể tự nhiên nhưng hình ảnh của người mãi mãi khắc ghi trong lòng mọi người, tình cảm cảm củm củm tưởng của người mãi mãi là nguồn ánh sáng soi đường dân tộc đi tới. dẫu tin tưởng, nhưng trong dòng suy nghĩ ấy, nhà thơ vẫn không thể giấu được một nôi đau xót khôn cùng:

“vẫn biết trời xanh là mãi mãimà sao nghe nhói ở trong tim”

bác đã đi xa, để lại nỗi tiếc thương, đau xót vô ngần cho dân tộc. nghĩ đến việc ấy, việc không còn gặp lại vị cha già kính yêu, mấy ai không đau “nhói ở trong tim”. chỉ một từ “nhói” thôi, nhà thơ đã cô đúc lại bao nỗi đau của nhân dân việt nam.

cảm xúc này là đỉnh điểm của nỗi nhớ thương, của niềm đau xót. nó chính là nguyên nhân dẫn đến những khát vọng ở khổ cuối bài thơ:

mai về miền nam thương trào nước mắtmuốn làm con chim hót quanh lăng bácmuốn làm đoá hoa toả hương đâu đâymuốn làm cây tre trung hiếu…</nà

nhịp thơ cũng là nhịp cảm xúc, tâm trạng của tác giả khi sắp phải xa bác, không còn gặp lại người. nghĩ về điều ấy, bất giác nhà thơ thấy “thương trào nước mắt”. chỉ qua một từ “trào” thật mạnh mẽ, sục sôi, nhà thơ đã ghi lại tấm lòng mình, để rồi viết nên nguyện ướa conc. Đó là không chỉ là tâm trạng của tác giả mà còn là của muôn triệu trái tim khác. Được gần bác dù chỉ trong giây phút nhưng không bao giờ ta muốn xa bác bởi người ấm áp quá, rộng lớn quá.

bằng thủ pháp trùng điệp, qua điệp ngữ “muốn làm”, viễn phương đã gửi trọn bao nguyện ước thiết tha, chân thành của mìa. rất khiêm nhường ông chỉ xin được hóa thân thành “con chim” cất tiếng hót vui say mỗi sớm mỗi chiều quanh lăng, muốn làm đóa hoa góp hương thơm ngát quanh lăng, muốn làm cây tre trung hiếu đêm ngày đứng canh cho giấc ngủ của người. hình ảnh hàng tre lại đến, thật tự nhiên, nhuần nhị để khép bài thơ lại. “Câ Tre Trung hiếu” là hình ảnh ẩn dụ thể hiện lòng kính yêu, sự trung thành vôn hạn với Bác, nguyện mãi mãi đi tteo ​​with ường cach mạng mà người ư ườ ườ ườ ườ ườ Đó là lời hứa thủy chung của riêng nhà thơ và cũng là ý nguyện của đồng miền nam, của cả dân tộc việt nam đối với bác.</

biết bao mong muốn với bác, cũng chỉ xin làm những điều nhỏ ấy thôi. như trong bài bác ơi! phan thị thanh nhàn đã viết:

“giếng đầy còn có khi vơilòng con nhớ bác khôn nguôi bao giờ”.

hai khổ thơ cuối kHép lại bài thơ nhưng vẫn tiếp tục mở ra một cõi suy ngẫm về cai ẹp ẽẽ, cai tinh túy, cai bất diệt của một with người, chủch tịch hồ cheh. CHắC CHắN RằNG KHI ọC “VIếNG LăNG BAC“, NHấT Là HAI đOạN THơ CUốI, TA KHôNG CHỉM CảM NHậN ượC BằNG NGôn NGữ Vă VăNG Mà Còn BằNG CảM GIÁC CủA CủA CủA Đọc bài thơ để thêm tiếng lòng sâu sắc, yêu kính với con người vĩ đại, người cha già kính yêu của cả dân tộc.

cảm nhận khổ 3 và 4 bài thơ viếng lăng bác

“VIếNG LăNG BAC” ượC VIếT Vào THÁNG 4 NăM 1976, KHI CUộC KHANG CHIếN CHốNG MĩT KếT THUC THắNG LợI, ấT NướC NướNG TH °Ã VIếT bài thơ là niềm xúc ộng thiêng liêng, thành kínnh, niềm tự hào, đau xó của nh ơ ượ ượ ượ ượ th. bac. tình cảm ấy được thể hiện chân thành và cảm động ở khổ thơ 3 và 4 của bài thơ.

bài thơ biểu đạt trọn vẹn dòng chảy cảm xúc chân thành và cảm động của nhà thơ viễn phương khi đến viếng lăng bác. từ xa, tác giả trông thấy “hàng tre bát ngát”, ến lúc lại gần, nhìn thấy từng dòng người vào lăng viếng bác, nhà thơ vừa tự hàng khi bước vào bên trong lăng, khung cảnh và không khí thành kính, thiêng liêng như ngưng kết cả thời gian, không gian, đưa tác giả trở vā hoài niệm xa xm. Đứng trước linh cửu thiêng liêng của người, nhà thơ cảm thấy không khỏi ngậm ngùi:

“bác nằm trong giấc ngủ bình yêngiữa một vầng trăng sáng dịu hiềnvẫn biết trời xanh là mãi mãimà sao nghe nhói ở trong tim.”

hình ảnh thơ đã diễn tả sự yên tĩnh, trang nghiêm cùng ánh sáng dịu nhẹ, trong trẻo của không gian trong lăng bác. nhà thơ cảm nhận người đang trong giấc ngủ. “giấc ngủ bình yên” là cách nói giảm nói tránh nhằm giảm đi nỗi đau, vừa thể hiể hiển thái độ nâng niu, trân trọng ủp>ng

hình ảnh “vầng trăng sáng dịu hiền” gợi chung ta nghĩ ến tâm hồn, cach sống cao ẹp, Thanh Cao, Sáng Trong của Bác và những vần thơ tràn ngập người bạn “trăng” đã từng vào thơ bác trong nhà lao, trên chiến trận, giờ đây cũng đến để giữ giấc ngủ ngàn thu cho người. CHỉ Có THể BằNG TRÍ TưởNG TượNG, Sự Thấu hiểu và yêu những vẻ ẹp trong nhân cach của hồ chí minh thì nhà thơ mới sáng tạo nêc những ảnh thơ ẹ ẹp như vậy.

càng kính yêu bác, nhà thơ càng đau xót trước sự ra đi của người. tâm trạng xúc động, hụt hẫng của nhà thơ được biểu hiện qua hình ảnh ẩn dụ “trời xanh”. theo nghĩa thực, “trời xanh” là hình ảnh của sự vĩ đại, bất tận và vĩnh hằng. mặt khác, “trời xanh” còn là sự khẳng định và tin tưởng bác vẫn còn mãi với non sông đất nước, như “trời xanh” vĩnh hằng.

dù tin như thế nhưng mấy chục triệu người dân việt nam vẫn đau xót và nuối tiếc khôn nguôi trước sự ra đi của ủn sa nghe. “Nhói” bộc lộ trực tiếp nỗi đau thương, quặn thắt trong lòng from her. tác giả tự cảm thấy đớn đau, mất mát ở tận trong đáy sâu tâm hồn mình, nỗi đau uất nghẹn tột cùng không nói thành l. Đó không chỉ là nỗi đau riêng tác giả mà của cả muôn triệu trái tim con người việt nam.

cuộc viếng thăm ngắn ngủi không thỏa lòng nhớ mong, thế nên, nhà thơ mãi luyến lưu, bịn rịn, thảt thốt “thương tr. /p>

bốn tiếng “mai về miền nam” vang lên nghẹn ngào, tha thiết như một lời giã biệt. “thương trào nước mắt” thể hiện tình yêu thương bao la dành cho lãnh tụ kính yêu. Đó là không chỉ là tâm trạng của tác giả mà còn là của muôn triệu trái tim khác trên khắp mọi miền đất nước. Được gần bác dù chỉ trong giây phút nhưng không bao giờ ta muốn xa bác bởi người ấm áp quá, rộng lớn quá.

<p nhà thơ.

hình ảnh cây tre được lặp lại tạo kết cấu đầu cuối tương ứng. “Cây tre trung hiếu” there are cũng chính là tấm lòng chung thủy, sắt are của nhà thơ ối với dân tộc, là lời hứa với bác, nguyện đem sức lực và tính mệnh ể gìn gìn gìn giữ nền h. thời bác đã dặn dò. chủ thể “with” ở đầu bài thơ đến đây không xuất hiện thể hiện nữa. Điều đó khẳng định ước nguyện này không phải của riêng tác giả mà là của tất cả mọi người, của dân tộ></c ta vc.

trước sự ra đi của bác, nhà thơ tố hữu cũng đã nghẹn ngào viết nên những dòng thơ thấm đẫm nước mắt:

“bác đã đi rồi sao, bác ơi!mùa thu đang đẹp, nắng xanh trờimiền nam đang thắng, mơ ngày hộirước bác vào thăm, thấờ!” bác

(bac ơi!)

lý tưởng của người như mặt trời tỏa sáng trên bầu trời cao, tấm lòng của người dành choc nhân dân như vầng hiền dàu linh ling ling đi tốa d. cho dân tộc, cả cuộc đời chưa từng mong cầu cho bản thân. sự ra đi của bác bởi thế, là sự mất mát lớn Lao, không gì bù đắp nổi của cả dân tộc. Lời thơ của tố hữu vag vọng như là tiếng khóc tiễn biệt, mang ý nghĩa như một bài điếu văt rất cảm ộng, vừa ngợi lòng yêc thương ân bae la củn -lòa lòa ơn to lớn của lãnh tụ.

với giọng điệu thơ phù hợp với nội tình cảm, cảm xúc: vừa trang nghiêm, sâu lắng, vừa tha thiết, đau xót, tự hào, ừ 8 chd ữ Hoạt, nhịp thơ chậm rãi, diễn tả sự trag nghiêm, thành kynh và nhng cảm xúc sâu lắng, hình ảnh thơ sáng tạo, kếp hình ảnh thực vình ả ả ả ả ả ả ả ả ả ả ả ả ả ả “viếng lăng bác” đã thể hiện sâu sắc tình cảm thiết tha của nhà thơ đối với bác trong lần viếng thăm hiếm hoi.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *