Văn mẫu lớp 11: Phân tích Bài ca ngất ngưởng của Nguyễn Công Trứ Dàn ý & 12 bài văn mẫu lớp 11

Trong bài viết này chúng tôi sẽ giúp các bạn tìm hiểu thông tin và kiến thức về Phân tích bài thơ bài ca ngất ngưởng hay nhất được tổng hợp bởi chúng tôi

phân tích bài ca ngất ngưởng của nguyễn công trứ tuyển chọn dàn ý và 12 bài văn mẫu siêu hay được đánh giá cao. top 12 mẫu phân tích bài ca ngất ngưởng sẽ là nguồn tài liệu bổ ích, giún các em lớp 11 tự học, tự ôn luyện nhằm vươn lên học khái,. từ đó biết cách vận dụng các kiến ​​​​thức, kỹ năng đã học để phân tích bài thơ hay.

pHân tích bài thơ bài ca ngất ngưởng bạn ọc sẽ cảm phục những người nhi đt hi hi hết mình cho ất nước trong thời kì phong kiến, cla Thần của tac gi Để hiểu rõ về nội dung bài thơ, mời các bạn cùng đón đọc 12 bài phân tích bài ca ngất ngưởng trong bài viết dưới đây nhé.

dàn ý phân tích bài ca ngất ngưởng

dàn ý chi tiết số 1

i. mở bai

– đôi nét về tac giả nguyễn công trứ: một nhân vật lịch sửii tiếng in ậm dấu ấn không chỉ trong văn chương màn còn trong nhiều lĩnh vực khác, thơ vă vă v /p>

– bài ca ngất ngưởng là một trong số những bài hát nói tiêu biểu thể hiện tài năng, chí khí và ý thức cá nhân của nguyễn công tr

ii. thanks bai

1. cảm hứng chủ đạo

– “ngất ngưởng”: thế cao chênh vênh, không vững, nghiêng ngả.

⇒ tư thế, thái độ cách sống ngang tàng, vượt thế tục của with người.

⇒ phong cách sống nhất quán của nguyễn công trứ, tác giả có ý thức rõt rõt riqute về tài năng và bản lĩnh của mình, kể cả khi đi làm quan. >

2. 6 câu đầu

– “vũ trụi mạc phi phận sự”: that ộ tự tin khẳng ịnh mọi việc trong trời ất ều là pHận sự của tac giả ⇒ tuyên ngôn về làm trai của nhà thơ.

– “Ông hi văn…vào lồng”: coi nhập thế là việc làm trói buộc nhưng đó cũng là điều kiện để bộc lộ tài năng

– nêu những việc mình đã làm ở chốn quan trường và tài năng của mình:

+ tài năng: giỏi văn chương (khi thủ khoa), tài dùng binh (thao lược)

⇒ tài năng lỗi lạc xuất chúng: văn võ song toàn

+ khoe danh vị, xã hội hơn người:tham tán, tổng đốc, Đại tướng (bình định trấn tây), phủ doãn thừa thiên

⇒ tự hào mình là một người tài năng lỗi lạc, danh vị vẻ vang văn vẻ toàn tài.

⇒ 6 câu thơ ầu là lời từ thuật của nhà thơ lúc làm quan, khẳng ịnh tài năng và lí tưởng phóng khoáng khác ời ngạo nghễ ng củnt. cong khả nt ấ nt ườ ă n.

3. 10 câu tiếp

– cách sống theo ý chí và sở thích cá nhân:

+ cưỡi bò đeo đạc ngựa.

+ Đi chùa có got tien theo sau.

⇒ sở thích kì lạ, khác thường, thậm chí có phần bất cần và ngất ngưởng

+ bụt cũng nực cười: thể hi hành ộng của tac giả là những hành ộng khác thường, ngược ời, ối nghịch với quan điểm của các nhà nho phong kiến.

⇒ cá tính người nghệ sĩ mong muốn sống theo cách riêng

– quan niệm sống:

+ “ược mất … ngọn đông phong”: tự tin ặt mình sánh với “thái thượng”, tức sống ung tung tựi, không quan tâm ến chuyện khen chiv

+ “khi ca… khi tùng”: tạo cảm giác cuộc sống phong phú, thú vị, từ “khi” lặp đi lặp lại tạo cảm giác vui vẻ triền miên .

+ “ không …tục”: không phải là phật, không phải là tiên, không vướng tục , sống thoát tục ⇒ sống không giống ai, sống ngất ngư>

⇒ quan niệm sống kì lạ khác thường mang đậm dấu ấn riêng của tác giả

4. 3 cau cuối

+ “Chẳng trai nhạc .. nGhĩa vua tôi cho trọn ạo sơ chung”: sử dụng điển cố, vi mình sánh ngang với những người nổi tiếng có sự nghiệp hihn Hách như tuât, Hando. /p>

⇒ khẳng định bản lĩnh, khẳng định tài năng sánh ngang bậc danh tướng. tự khẳng định mình là bề tôi trung thành.

+ “trong triều ai ngất ngưởng như ông”: vừa hỏi vừa khẳng định vị trí đầu triều về cách sống “ngất ngưởng”

⇒ tuyên ngôn khẳng định cá tính, sự mong muốn vượt ngoài quan điểm đạo đức nho gia thông thường. Đối với ông, ngất ngưởng phải có thực danh và thực tài

5. Đặc sắc nghệ thuật:

– vận dụng thành công thể hát

– giọng điệu thơ hóm hỉnh, trào phúng

– sử dụng điển tích, điển cố

iii. kết bai

– khẳng định những net tiêu biểu nhất về nội dung và nghệ thuật của bài ca ngất ngưởng

– liên hệ trình bày suy nghĩ bản thân

dàn ý chi tiết số 2

1. mở bai

– giới thiệu những net khái quát về tác giả nguyễn công trứ (đặc điểm with người, cuộc đời, sự nghiệp sáng tác,…)

– giới thiệu những nét khái quát về bài thơ “bài ca ngất ngưởng” (Hoàn cảnh ra ời, cảm hứng chủ ạo, khái quát giá trị nội dung và nghệ thut .. >

– giới thiệu khái quát bài học được rút ra từ tác phẩm.

2. thanks bai

a. phân tích bài thơ “bài ca ngất ngưởng”

* cảm hứng chủ đạo của bài thơ – “ngất ngưởng”

– xuất hiện 4 lần trong toàn bộ tác phẩm

– là một từ láy giàu ý nghĩa:

+ xét về nghĩa đen: tả độ cao ở trạng thái không vững, chực đổ nhưng không đổ.

+ trong bài thơ, là lối sống, là thái độ sống của nguyễn công trứ.

* “ngất ngưởng” khi ở chốn làm quan

– câu thơ chữ hán mở ầU đã khẳng ịnh mạnh mẽ lí tưởng nam nhi mà tác giả tự nguyện hướng theo, đây chính là tưởng chung của những người đi Theo with ườNg nho nho gì là không phải việc của mình.

– bằng việc sử dụng hàng loạt từ ngữ hán việt c cùng biện pháp liệt kê, nguyễgn công trứ đã khÉo lÉo đm lại hàng loạt ccan văn võ.

song to

→ Việc Khoe tài nĂng, Danh vị ấy của nguyễn công trứ không pHải là tự cao, tự ại, khoe khoang hợm hĩnh mà nó dựa trên tài nĂng và sự nghiệp củp củp củp củ giấu sâu bên trong là một cái tôi ý thức rõ về tài năng, danh vị của bản thân mình

* “ngất ngưởng” khi đã cáo quan về hưu

– lối sống khác đời, khác người và có phần trái khoáy:

+ con bò vàng đã được nhà thơ “trang sức” cho nó bằng đạc ngựa.

+ vãn cảnh chùa còn mang theo một cô gái đẹp đến nước bụt cũng phải chào thua.

– có quan niệm sống rõ ràng, không quan tâm đến chuyện được – mất, khen – chê: với ông, giữa được và mất, khen và chê không biếo> cái cáp</

– ông đã lựa chọn cho mình một lối sống tự do, ược thỏa chí làm những việc mình muốn: coi trọng hiện tại, hiện thô và biết cátón thúcón thúcón. uống rượu và đặc biệt là ái tình.

→ thái độ sống, phong cách sống của nguyễn công trứ đã vượt ra ngoài vòng cương tỏa nhưng ông vẫn luôn là một bề tôi hếh trung.

b. những bài học rút ra cho bản thân từ bài thơ “bài ca ngất ngưởng”

– cần ý thức được vai trò, vị trí của bản thân trong cuộc sống và ý thức rõ ràng về tài năng của chính mình

– có một quan niệm sống, lí tưởng sống đúng ắn, phải biết vượt ra khỏi cuộc sống tù túng, tẻ nhạt ểt sống một giứg sộc.

– không được sống nhỏ nhen, ích kỉ, chỉ biết quan tâm đến chuyện được, mất, khen, chê của mình mà quên đi nhờn quan.

3. kết bai

khái quát những net đặc sắc về nội dung, nghệ thuật của bài thơ, bài học rút ra cho bản thân và nêu cảm nghĩ của bản.

dàn ý số 3

a) mở bài: giới thiệu tác giả, tác phẩm

– nguyễn công trứ là một nhân vật lịch sửii tiếng in ậm dấu ấn không chỉ trong văn chương mà còn trong nhiều lĩnh vực khc, thơ sự sự sự sự sự sắ sự sự sự sự sự sự sự sự sự sự sự s sự sự sự sự sự sự sự sự sự sự sự sự sự sự sự sự sự sự sự sự sự sự sự sự sự sự sự sự sự.

– bài ca ngất ngưởng là một trong số những bài hát nói tiêu biểu thể hiện tài năng, chí khí và ý thức cá nhân của nguyễn công tr.

b) than bai

* cảm hứng chủ đạo

– “ngất ngưởng”: thế cao chênh vênh, không vững, nghiêng ngả.

=> tư thế, thái độ cách sống ngang tàng, vượt thế tục của with người.

=> phong cach sống nhất quán của nguyễn công trứ, tac giảco ý thức rất riqute về tài nĂng và bản lĩnh của mình, kể khi làm quan, ra vào triều đnh vàh v> hđhi đhi đhi đhi đ đu đu đhi đhi đhi đhi đ” v.

* luận điểm 1: quan điểm sống ngất ngưởng trên with đường công danh, sự nghiệp (6 câu đầu)

> tuyên ngôn về chí làm trai của nhà thơ.

– “Ông hi văn… vào lồng”: coi nhập thế là việc làm trói buộc nhưng đó cũng là điều kiện để bộc lộ tài năng

– nêu những việc mình đã làm ở chốn quan trường và tài năng của mình:

+ tài năng: giỏi văn chương (khi thủ khoa), tài dùng binh (thao lược)

-> tài năng lỗi lạc xuất chúng: văn võ canción toàn

+ khoe danh vị, xã hội hơn người: tham tán, tổng đốc, Đại tướng (bình định trấn tây), phủ doãn thừa thiên

-> tự hào mình là một người tài năng lỗi lạc, danh vị vẻ vang văn vẻ toàn tài.

=> sáu câu thơ ầu là lời từ thuật của nhà thơ lúc làm quan, khẳng ịnh tài năng và lí tưởng phóng khoáng khác ời ngạo nghễ cờt ngượn.

* luận điểm 2: quan điểm sống ngất ngưởng trong lối sống, suy nghĩ (10 câu tiếp)

– cách sống theo ý chí và sở thích cá nhân:

+ cưỡi bò đeo đạc ngựa.

+ Đi chùa có got tien theo sau.

=> sở thích kì lạ, khác thường, thậm chí có phần bất cần và ngất ngưởng

+ bụt cũng nực cười: thể hi hành ộng của tac giả là những hành ộng khác thường, ngược ời, ối nghịch với quan điểm của các nhà nho phong kiến.

=> cá tính người nghệ sĩ mong muốn sống theo cách riêng.

– quan niệm sống:

+ “ược mất … ngọn đông phong”: tự tin ặt mình sánh với “thái thượng”, tức sống ung tung tựi, không quan tâm ến chuyện khen chiv

+ “khi ca… khi tùng”: tạo cảm giác cuộc sống phong phú, thú vị, từ “khi” lặp đi lặp lại tạo cảm giác vui vẻ triền miên.

+ “không… tục” : không phải là phật, không phải là tiên, không vướng tục, sống thoát tục -> sống không giống ai, sống ngất ngưởng.

=> quan niệm sống kì lạ khác thường mang đậm dấu ấn riêng của tác giả.

* luận điểm 3: lời khẳng định về sự ngất ngưởng vô địch (3 câu cuối)

– “Chẳng trai nhạc … nGhĩa vua tôi cho trọn ạo sơ chung”: sửng điển cố, vi mình sánh ngang với những người nổi tiếng có sự nghiệp hich

=> khẳng định bản lĩnh, khẳng định tài năng sánh ngang bậc danh tướng. tự khẳng định mình là bề tôi trung thành.

– “trong triều ai ngất ngưởng như ông”: vừa hỏi vừa khẳng định vị trí đầu triều về cách sống “ngất ngưởng”

=> tuyên ngôn khẳng định cá tính, sự mong muốn vượt ngoài quan điểm đạo đức nho gia thông thường. Đối với ông, ngất ngưởng phải có thực danh và thực tài.

* Đặc sắc nghệ thuật:

– vận dụng thành công thể hát

– giọng điệu thơ hóm hỉnh, trào phúng

– sử dụng điển tích, điển cố

c) kết bai

– khẳng định những net tiêu biểu nhất về nội dung và nghệ thuật của bài ca ngất ngưởng

– trình bày suy nghĩ của bản thân về bài thơ.

phân tích bài ca ngất ngưởng – mẫu 1

nguyễn công trứ (1778 – 1858) là nhà thơ lớn của dân tộc ta trong nửa đầu thế kỉ xix. he văn chương lỗi lạc, có tài kinh bang tế thế, lưu danh sử sách. lúc sống cuộc đời một hàn sĩ, lúc cầm quân chinh chiến, lúc làm lính thú, lúc làm đại quan. vinh nhục đã từng, thăng trầm đã trải, nhưng lúc nào ông cũng hăm hở chí nam nhi, sòng phẳng với nợ tang bồng, sống vì mƻngth khát vth

“Đã mang tiếng ở trong trời đất,phải có danh gì với núi song”.

Sự NGHIệP văn chương của nguyễn công trứ vông rạng rỡ, cho thấy một ca tíh sáng tạo rất ộc đao ược thủ hiện tuyệt ẹp qua bài phú nôm “hàn. MộT TRONG NHữNG Bài THơ HÁT NốI KIệT TACG TRONG NềN THơ CA DâN TộC. Bài hat nài nàyc có hai khổ dôi tất cảc có 19 câu thơ ầy vần điệu, nhạc điệu trầm bổng, river rắt, river ọc lên nghe rất thú vị. hắt nói là một thể thơ dân tộc, có bố cục chặt chẽ, chất thơ, chất nhạc kết hợp rất chẽ, hài hòp.

nguyễn công trứ về chí sĩ năm 1848, sau gần 30 năm làm quan với chiểu nguyễn. bài thơ “bài ca ngất ngưởng” được ông viết sau khi đã về trí sĩ tại quê nhà. bài thơ vang lên như một lời tự thuật về cuộc ời, qua đó đó ông hi văn tự hào về tài năng, ức ộ ộ và công của mình, biểu mờt cáở ở.

“ngất ngưởng” nghĩa là không vững, ở chỗ cheo leo dễ đổ, dễ rơi (từ điển tiếng việt). trong bài thơ này nên hiểu “ngất ngưởng” là một with người khác đời, một cách sống khác đời và bất chấp mọi người. và ngất ngưởng đã được nguyễn công trứ nâng lên thành bài ca, thành điệu tâm hồn với tất cả niềm tự hào và sấth say sm.

khổ đầu cất cao một tiếng nói, một lời tuyên ngôn của đấng nam nhi, đấng tài trai. rất trang trọng và hào hùng: “vũ trụ nội mạc phi phận sự” – mọi việc trong vũ trụ chằng có việc nào không là phận sự của ta. một cách nói phủ định để khẳng định tâm thế của một nhà nho chân chính. mà đâu chỉ có một lần? lúc thì ông viết: “vũ trụ giai ngô pHận sự” ấy, chynh vì “ông hi văn tài bộ đã vào lồng.” Là Vào Khuôn Phep vua chúa cai nơi chật hẹp, tù tung trai với cai tài ội trời ạp ất của oông “lồng là trời ất, vũ trụ”. , hoặc “chẳng công danh chi ứng giữa trần hoàn” ý chí đấu tranh, như ông nói:

“chí làm trai nam bắc tây đông,cho phí sức vẫy vùng trong bốn bể”.

sau khi đã xưng danh, nhà thơ tự khẳng định tâm thế mình, “tài bộ” mình, chí nam nhi của mình mang tầm vóc vũ trụ.

Ông hi văn là một người có thực tài và thực danh. học hành thi cử, ông dám thí thố với thiên hạ: “cái nợ cầm thư phải trả xong”. năm 1819, nguyễn công trứ đỗ thủ khoa trường nghệ an. he làm quan võ, giữ chức tham tán; làm quan văn, là tổng đốc Đông (hải dương và quảng yên). tiếng tăm lẫy lừng “làm nên đấng anh hùng đâu đấy tỏ” (“chí anh hùng”). Ứng trên ỉnh cao danh vọng bời có võ toàn tài, bởi có “gồm tha lược”, và chính lÚc đó ông hi vă mới trở th. Câu thơ với cach ngắt nhịp (3-3-4-3-3-2), ba lần điệp lại chữ “khi” đã tạo nên một giọng điệu hào hùng, thể hi hi khí khí khí khí khí khí khí khí khí khí khí khí khí khí khí khí khí khí khí khí khí khí. mạnh mẽ:

“khi thủ khoa! khi tham tán ! khi tổng đốc Đông,gồm thao lược ! đã nên tay ! ngất ngưởng”.

bốn câu tiếp theo (khổ giữa), ý thơ mở rộng, tác giả tự hào, khẳng định mình là một with người, một kẻ sĩ có tài kinh th bang t. thời loạn thì he xông pha trận mạc, giữ trọng trách trước ba quân: “bình tây cờ Đại tướng”. thời bình thì giúp nước giúp vua, làm “phủ doãn thừa thiên”. Đó là năm 1847, nguyễn công trứ đã lên tới đỉnh cao nhất danh vọng. Ông đã từng nói: “lúc làm Đại tướng, ta chẳng lấy thế làm vinh, lúc làm lính thú, ta cũng chẳng lấy thế làm nhục.” sau 30 năm làm quan, nguyễn công trứ về chí sĩ ở quê nhà, năm đó, ông vừa tròn 70 tuổi (1848):

“Đô môn giải tổ chi niên,Đạc ngựa bò vàng đeo ngất ngưởng”.

trở lại đời thường, cụ thượng trứ đã hành động một cách ngược đời, hình như để giễu đời với Ỻt ng st ng. vị đại quan thuở nào “ngựa ngựa xe xe” nay chỉ cưỡi bò vàng và cho bò đeo đạc ngựa. cả người và bò vàng đều ngất ngưởng. như một sự thách đố với “miệng thế”. cho đến nay dân gian vẫn cười và truyền tụng bài thơ đề vào chiếc mo cau của ông hi văn thuở nào:

“xuống ngựa, lên xe, nọ tưởng nhàn.lợm mùi giáng chức với thăng quan.Điền viên dạo chiếc xe bò cái,sẵn tấm mo che miỿgian”.

tám câu tiếp theo trong hai khổ dôi nói lên một cách sống ngất ngưởng. xưa kia là một vị đại thần, một danh tướng – “tay kiếm cung” – thế mà nay sống cuộc đời hiền lành, bình dị “nên dạbng từ”. Đi vãn cảnh chùa, đi thăm thú những danh lam thắng cảnh “kìa núi nọ phau phau mây trắng”, ông đã mang theo “một đi dì”, nhũng nàng hầi “vầu pgó > p.

“kìa núi nọ phau phau mây trắng,tay kiếm cung mà nên dạng từ bi.gót tiên theo đủng đỉnh một đôi dì.bụt cũng nực cười ông…”

Ông đã sống hết mình và chơi cũng hết mình. “bụt cũng nực cười ông ngất ngưởng” là một tứ thơ độc đáo. câu thơ tự trào gợi ít nhiều hóm hỉnh. bụt cười, hay thiên hạ cười? hay ông hi văn tự cười mình? Đã thoát vòng danh lợi rồi, thì chuyện “được, mất” là lẽ đời, như tích “thất mã tái ông” mà thôi, cũng chẳng bận tâm làm gì! chuyện “khen, chê” của thiên hạ, xin bỏ ngoài tai, như ngọn gió đông (xuân) phơi phới thổi qua. có bản lĩnh, có tự tin về tài đức của mình mới có thái độ phủ định như thế, dám sống vượt lên trên mọi thế t. có biết nguyễn công trứ là một nhà nho được đào luyện nơi cửa khổng sân trình, một vị đại quan của triều nguyễn thì mới thấy được một phần nào cá tính cốt cách đời, một nhân cách khác đời, rất phóng túng, phong tình và tài tình hiếm thấy của ông. không quan tâm đến chuyện “được, mất”, bỏ ngoài tai mọi lời thời thị phi, khen chê, ông đã sống một cách an nhiên, hồn nhiên, vô cùh thui. tuy ngất ngưởng mà trong sạch, thanh cao. Đây là hai câu thơ tuyệt hay trong “bài ca ngất ngưởng”:

“khi ca / ​​​​khi tửu / khi cắc / khi tùng / không phật / không tiên / không vướng tục”.

cach ngắt nhịp 2, nGhệ thuật hòa Thanh (bằng, trắc), lối nhấn, lối diễn tả trùng điệp (khi … không ..,) biểu,) phong thái ung dung, yêu đời, ham sống, thanh cao chẳng vướng chút bụi trần. Có ọc a và hat lên, c lắng nghe tiếng đàn đáy, nhịp phach, tiếng trống chầu, ta mới cảm ược chất thơ, chất nhạc hoà quyện trong những vần thơ ẹp như! Đúng là ngất ngưởng mà tài hoa, tài tử.

khổ xếp của bài hát nói chỉ có 3 câu. câu cuối gọi là câu keo chỉ có 6 từ. nên ghi đúng như văn bản ‘tuyển tập thơ ca trù” – nxb văn học 1987 mới đúng thi pháp:

“chẳng trái, nhạc cũng vào phường hàn, phú,nghĩa vua, tôi cho vẹn đạo sơ chung, trong triều ai ngất ngưởng như ông!”

nguyễn công trứ tự hào khẳng định mình là một danh thần thuỷ chung, trọn vẹn “nghĩa vua tôi”. Ông đã viết trong bài “nợ tang bồng”:

“chí tang bồng hẹn với giang san, Đường trung hiếu, chữ quân thân là gánh vác”.

tài năng, công danh mà nguyễn công trứ ể ểi cho ất nước và nhân dân có kém gì gì tuân, nhạc phi, hàn kì, phú bật – những anh tài ời Hán, ờ ờ ờ ờ ờ ờ ờ ờ ờ ờ ờ ờ ờ ờ hai so sánh gần xa, trong ngoài, phương bắc và phương nam, tác giả đã kết thúc bài hát nói bằng một tiếng “ông” ĩnh ạc, hào hùng: “trong triều aiạt!”. cái bản ngã phi thường của nhà thơ đã được phô bày cực độ.

tóm lại, với nguyễn công trứ, thì pHải có thực tài, thực danh, phải “vẹn ạo vua tôi” mới trở thành “tay ngất ngưởng”, “ông ngất ngưởng” ượ ượ ượ và cách sống ngất ngưởng của nguyễn công trứ thể hiện chất tài hoa, tài tử, không ô trọc, không vướng tục”, cũng không thoát li.

cái nhan đề, thi đề “bài ca ngất ngưởng” của ông hi văn rất độc đáo. cách bộc lộ bản ngã của nhà thơ cũng rất độc đáo. một thế kỉ sau, thi sĩ tản Đà cũng có nhiều bài thơ hát nói, thơ trường thiên đậm đặc chất “ngông”. một đằng ngất ngưởng mà tài danh, một đằng ngông mà chán đời và lãng mạn.

thơ hát nói của nguyễn công trứ đạt đến đỉnh cao nghệ thuật. các câu thơ chữ hán đem lại sự bề thế, uyên bác. chất thơ, chất nhạc phối hợp hài hòa, lôi cuốn, hấp dẫn.

trong nền thi ca cổ điển việt nam, nguyễn công trứ, cao bá quát, dương khuê, nguyễn khuyến, tản đà là những nhà thơ phách ể lỡtú bát s. nguyễn công trứ đã tạo nên một giọng điệu mạnh mẽ, hào hùng, chất tài tử hòa nhập với chí anh hùng, nợ tang bồng, chí nam. Đó là phong cách nghệ thuật, là cốt cách, là bản sắc thơ hát nói của nguyễn công trứ. “bài ca ngất ngưởng” đích thực là “bài ca từ đáy lòng” của ông hi văn cho ta nhiều thú vị.

phân tích bài ca ngất ngưởng – mẫu 2

mỗi with người tạo nên một tính cach, mỗi nhà văn cũng có một phong cach riêng choc mình nhưng ặc biệt là fic biết đến với một cá tính đặc biệt, mạnh mở “ngất ngư”. chính cá tính ấy làm cho người ta nhớ đến ông nhiều hơn. Đặc biệt cá tính của ông được thể hiện rất rõ trong bài thơ bài ca ngất ngưởng.

bài ca ngất ngưởng giống như một lời tự thuật của nguyễn công trứ về cuộc đời, tài năng, tính cách của ông. Đó là một tài năng lớn cũng là một tính cách lớn vượt qua khuôn khổ của thời trung đại cũng như nho giáo. Ông sinh ra trên mảnh đất nghệ an, cùng thời với ông cũng có rất nhiều người tài giỏi tuy nhiên người ta lại nhớ ông. phải chăng do tính cách khá đặc biệt của ông- một sự ngất ngưởng và lối sống chân thật ấy đã làm người ta nhớ đếnô>

tác giả mở đầu bằng năm câu thơ để thuật lại cuộc đời làm quan của mình. cuộc đời đó có vinh hoa hiển lạc nhưng cũng có lúc vất vả khốn cùng:

“vũ trụii mạc phi phận sựông hi văni bộ đã vào lồng.khi thủ khoa, khi tham tán, khi tổng ốc đng, gồm thao lược đã nên ngất ngưởng.lúc. /p>

chỉ với năm câu thơ tác giả đã giới thiệu cho chúng ta vè phần đời làm quan của ông. Trước tiên tìm hiểu khái niệm của từ “ngất ngưởng”, ngất ngưởng là từ ồng nghĩa với ngất nghểu cr tểu là một người luôn ở tư tư tư ngông vững. nguyễn công trứ dùng tính từ này để nói về mình phải chăng là cả một ẩn ý?.

trước hết là câu thơ đầu tiên thể hiện rõ quan niệm sống của nguyễn công trứ. c cùng với bản tuyên ngôn về chí làm trai “chí làm trai nam bắc đông tây- cho phỉ sức vẫy vùng trong bốn bể” thì câu thơ ầu bài này cũng là một tuyên ngôn ngôn vôngônng ông ông ông ông ông ông ông ông ông ông ông ông ° /p>

” vũ trụ nội mạc phi phận sự”

tác giả muốn gửi gắm một quan niệm sống của mình. Đó là trong vũ trụ này không có việc gì không phải là phận sự của ta. dường như ta thấy nguyễn công trứ đang đề cao tâm thế của một nhà nho nhân chính. nó nói lên sự ý thức tầm quan trọng cá nhân của ông và sự nhiệt huyết trong cuộc đời của ông.

sau đó ông tóm tắt về cuộc đời làm quan của mình:

“ông hi văn tài bộ đã vào lồng.khi thủ khoa, khi tán, khi tổng ốc đông, gồm thao lược đã nên tay ngất ngưởng.lúc bình tâờ ềềề ề , t. “

Đối với ông mà nói làm quan như “vào lồng”, câu thơ ấy có nghĩa là tác giả coi việc làm quan giống như bị nhốt trong lòng. bởi vì với tính cách ngông nghênh cùng ý chí ngút trời “vẫy vùng trong trời đất” những đạo lí tam cương ngũ thường trở thành khuòn côn. nguyễn công trứ tự xưng là ông, đó là một cách xưng hô độc đáo. dẫu biết làm quan là bó buộc mất tự do nhưng ông vẫn làm vì nhờ đó ông thể hiện được tài năng cũng như hoài bão của mình.

sau đó là một loạt chức quan được kể ra như ” thủ khoa”, “tham tán”, ” tổng đốc đông”, “bình tây đại tướng” khi lại ” phthên”. có thể nói cuộc đời làm quan của ông hiển đạt vô cùng tất thảy đều là những quan to. tuy nhiên ở ngoài đời thực thì ông có bị giáng chức xuống làm một anh lính quèn. tuy nhiên ông từng có một câu nói vô cùng nổi tiếng đó là: “làm tổng đốc tôi không lấy làm vinh, làm lính tôi cũng không coi là nhục”. vì thế cho nên dù làm ở cấp nào đi chăng nữa đối với ông đều không quan trọng miễn sao ông được thỏa sức giúp nước>

cuộc đời làm quan khép lại và mở ra buổi nghỉ quan về hưu của nguyễn công trứ. Đúng là một with người khác lạ đến buổi dứt áo quan về quê cũng thật khác bình thường:

“đôn giải tổ chi niên, ạc ngựa bò vàng đeo ngất ngưởng.kìa number đng đng đng đng đng đng đng đng đng đ đ. ngất ngưởng”

chia tay chốn quan trường nhà thơ về với quê hương thật đúng là “ngất ngưởng”. người ta về quan tiệ tùng linh đình về trong võng lọng kiệu đẹp, hay cùng lắm là with ngựa gầy nhưng nguyễn công trứ thì lại khác. về quê chẳng tiệc chia tay, chẳng người đưa tiễn, chẳng vọng lọng kiệu ngựa mà chỉ một mình với with bò vàng đủng đỉnh. bò mà đeo đạc ngựa thật sự chỉ có nguyễn công trứ mới có mà thôi!.

về quê nhà thơ tự do vui thú với cảnh quê hương và ca trù. Ông lên thăm chùa mà tự cười nhạo mình từ bi nhưng thật ra đằng sau lại có hai cô ả đào. Teo Sau. như thế là thất kinh nhưng bụt không tức giận mà phải bật cười vì tích cách của vị quan già ngông nghênh ấy.

những câu thơ còn lại đều nói về cuộc đời và vui thú của ông khi về hưu:

“ược mất dương dương người thái thượng, khen chê phơi phới ngọn đông phong.khi ca, khi tửu, khi cắc, khi tùng, không phườt, không tiêng vướng tụng tàng tàng ttông ttông ttông ttông ttông ttông ttông ttông ttông ttông ttông ttông ttông ttông ttông ttông ttông ttông ttông ttông ttông ttông ttông ttông ttông ttông ttông ttông ttông ttông ttông tt. , phú,nghĩa vua tôi cho vẹn đạo sơ chungtrong triều ai ngất ngưởng như ông!”

cuộc đời của ông từ đây nhàn hại với những thú vui tao nhã. Đối với ông khen chê không là chuyện ông đáng để tâm tới ông cứ sống theo cách của mình. cuộc đời này còn gì vui hơn hạnh phúc hơn khi được sống đúng là chính mình. mấy ai được sống là chính mình còn nguyễn công trứ thì làm được điều đó. từ đây ông đắm mình trong thú vui tuổi già đó là ca trù không vướng tục. từ “khi” được điệp đi điệp lại nhiều lần thể hiện sự lặp lại của những thú vui ấy. ca trù, rượu nóng ông say sưa trong hơi men và điệu các điệu tùng. Đúng là một cuộc sống đầy âm nhạc. Ông cứ sống như thế chẳng theo tiên theo phật cứ sống theo cách của chính ông mà thôi. Đy là đoạn thơ hay nhất trong bài nếu như hai câu trước trải dài ể thể hiện sự thanh thản khi về hưu thì hai câu sau lại ầyắp.

nguyễn công trứ tự đặt minh ngang hàng với những các nhân vật nổi tiếng ngày xưa:

“chẳng trái, nhạc cũng vào phường hàn, phú,nghĩa vua tôi cho vẹn đạo sơ chung.trong triều ai ngất ngưởng như ông!”

trái tuân thời hán và ba người thời tống: nhạc phi, hàn kì, phú bật – những danh tướng có sự nghiệp hiển hách. kết thúc bài thơ ông không quên nhắc tới công lao mà mình đã đạt được trước khi về hưu. Đó là nghĩa vua tôi cũng đã tròn đạo. Ông ca lên điệp khúc ngất ngưởng của mình, ông sống và làm việc tận tụy hết mình nhưng đồng thời cũng có những thcúng Ự vui. thú vui ấy chỉ có nguyễn công trứ mới có , ông ngất ngưởng như vậy đấy.

như vậy có thể thấy nguyễn công trứ quả là một con người độc đáo ông tự ý thức được tài năng cũng như vị arí cị trí. Ông sống mà không cần quan tâm đến người ta nói gì về mình. và quả thật bài ca ngất ngưởng đã truyền tải hết sự ngất ngưởng của nhà thơ. bài thơ không chỉ ngất ngưởng ở nội dung mà cả giọng điệu cũng góp phần làm nên bài thơ này.

phân tích bài ca ngất ngưởng – mẫu 3

nguyễn công trứ là một nhà thơ tài năng, văn võ song toàn. không chỉ vậy, ông còn có đóng gop đặc biệt cho sự phát triển của thể loại hát nói. bài thơ “bài ca ngất ngưởng” là một trong những tác phẩm như thế. Sáng tac vào năm 1848, khi nguyễn công trứ cao quan về ởn, bài thơ thể hiện quan ni ệm sống ng ng ngưởng ộc đá ồng thn thn ản ả nhh nhn ả ả ả ả ả ả ả ả ả ả ả ả ả ả ả ả ả ả ả ả ả ả ả ả ả p>

bài thơ đã nêu lên quan niệm mang tính triết lý về lối sống ngất ngưởng. “Ngất ngưởng” Theo NGhĩa đen là từ dùng ểể chỉ người hoặc vật ở tư thế vượt trội hơn so với xung quanh nhưng không vững chắc, ngả nghiêng như trực ngame, dễtm cịm cịm cịm. tuy nhiên, với nguyễn công trứ, “ngất ngưởng” là một khái niệm hoàn toàn mới mẻ. ‘Ngất ngưởng” với ông là lối sống, this ộộ sống vượt lên trên những khuôn mẫu, chuẩn mực thường thấy, hướng ến cuộc sống tự do, phonge khoáng m ầyg. Đó là lối sống khẳng định cái “tôi”, khẳng định cá tính ngông nghênh của một with người tài năng.

trước hết, lối sống “ngất ngưởng” được tác giả thể hiện khi hành đạo. câu thơ đầu tiên mở ra bằng quan niệm về bổn phận của kẻ sĩ:

“vũ trụ nội mạc phi phận sự”.

với nguyễn công trứ, ông coi công danh là lẽ sống. cách sử dụng từ hán việt kết hợp với giọng điệu trang trọng đã bộc lộ quan điểm sống tích cực, khẳng ịnh bổn phậhin, tráchứm cửn. không chỉ vậy, nhà thơ còn thể hiện cái tôi đầy ngất ngưởng:

“Ông hi văn tài bộ đã vào lồng”.

lời tự xưng “hi văn” đặt giữa câu thơ bộc lộ cái tôi cá tính đầy bản lĩnh. xưa nay trong văn học trung đại, đưa cái tôi cá nhân vào thơ đã hiếm, tự tin khẳng định tài năng cá nhân qua từ “tài bộ” lại cng hi. hình ảnh ẩn dụ “vào lồng” thể hiện sự bó buộc, giam hãm, mất tự do. không chỉ ý thức về tài năng, nhà thơ còn tự tin thể hiể hiện điều đó qua những việc làm cụ thể:

“khi thủ khoa, khi tham tán, khi tổng đốc Đônggồm thao lược đã nên tay ngất ngưởnglúc bình tây, cờ đại tướngcó khi về thap>

Điệp từ “khi” kết hợp với thủ pháp liệt kê tạo nhịp điệu dồn dập, hứng khởi. lần lượt từng học vị hay những chiến tích vang dội ược nêu ra đã góp phần vẽ nên chân dung của một with người tài năng trên Ļnhiều l. qua sáu câu thơ ầu, nhà thơ hiện lên với một quan niệm sống ầy cá tính, bản lĩnh mà nền tảng là ý thức, trách nhiệm và tài năng hứn.

bên cạnh đó, lối sống “ngất ngưởng” còn được ông thể hiện khi cáo quan về quê. với ông, cáo quan về quê là một sự kiện trọng đại:

“Đô môn giải tổ chi niên”.

khi nghỉ hưu, người đời thường cưỡi ngựa, còn ông lại cưỡi bò, vừa đeo đạc, vừa cao ngạo với đời. từ giã chốn kinh kì, ông ngao du sơn thủy, trút sạch bụi trần. nhà thơ đã tự phác họa chân dung mình một cách đầy hài hước:

“ạc ngựa bò vàng đeo ngất ngưởngkìa núi nọ phau phau mây trắngtay kiếm cung mà nên dạng từ bigót tiên theo ủng ỉnh một đ đi dìbứnt.

Đó đều là những việc làm khác người, khẳng định phong cách sống độc đáo. bản lĩnh nguyễn công trứ được thể hiện ngay trong thái độ sống của ông:

“Được mất dương dương người thái thượngkhen chê phơi phới ngọn đông phongkhi ca, khi tửu, khi cắc. khi tùngkhông phật, không tiên, không vướng tục.”

hình ảnh “người this thượng”, “ngọn đông phong” kết hợp với pHép ối “ược-mất”, “khen-chê” thể hiện thati ộ Sống bỏ qua mọi lời lời đi đi đi đi đi đ bỏ qua mọi lời lời đi đ đu, coi thái. phép liệt kê với điệp từ “khi”, “không” tạo nhịp ngắt linh hoạt. Ông không tu theo tien, nhưng cũng không vướng tục. tóm lại, nguyễn công trứ tiếp tục làm rõ bản lĩnh, cá tính qua hình ảnh một with người không đạo mạo, nghiêm nghị, nghiêm nghêmị, nghiêm ng.

cuối cùng, lối sống ngất ngưởng được thể hiện khi ông tổng kết về cuộc đời mình:

“chẳng trái, nhạc cũng vào phường hàn, phúnghĩa vua tôi cho vẹn đạo sơ chungtrong triều ai ngất ngưởng như ông”.

nguyễn công trứ hoàn toàn tự tin khi đã hoàn thành 2 nhiệm vụ quan trọng nhất của kẻ sĩ: cống hiến tài trí, vẹn đạo vua tôi. nhà thơ tự đề cao mình qua phép so sánh đầy ngạo nghễ. với cổ nhân, ông ngang hàng trái, nhạc, hàn, phu. còn với người đương thời, trong triều, ông là duy nhất. nhà thơ đã bộc lộ thái độ cao ngạo đầy ngất ngưởng. nguyễn công trứ hiện ra với tư thế đĩnh đạc, ý thức về bản thân và giá trị của những hành động do mình làm.

về nghệ thuật, bài thơ đậm net thể loại hát nói, sử dụng nhiều ngôn ngữ tự xưng, nhiều từ hán việt mang tính trang ọháng cho th. về nghệ thuật, bài thơ đề cao lối sống ngất ngưởng, phóng khoáng giữa xã hội phong kiến ​​​​đầy rẫy những bất công, lễ buh giáo. không chỉ vậy, “bài ca ngất ngưởng” còn thể hiện đậm net con người nguyễn công trứ. Ông không chỉ đa tài, giàu bản lĩnh mà còn có phong cách, có cá tính độc đáo.

bài thơ “bài ca ngất ngưởng” đã thể hiện một quan điểm sống đầy mới lạ, táo bạo. Ở đó, with người không bị ràng buộc bởi những lễ giáo phức tạp, mà ược tự do, ược sống đúng với bản thân, sống cán vìới điún t. có thể nói, đó là một quan niệm độc đáo, là sự định hình cho phong cách sống “nhà nho tài tử” đầy tính nhân văn.

phân tích bài ca ngất ngưởng – mẫu 4

nếu như thể “ngâm khúc thể hiện một with người cô ơn, đau xót đi tìm những giá trị của mình bị mất mát” thox hát nói “một trong thong. cương tỏa, thoát sáo, thoát tục lụy, danh lợi, nắm lấy phút vui hiện tại”. nhắc ến thể hate nói không thể không nhắc ến tac phẩm “bài ca ngất ngưởng” của nguyễn công trứ bài thơ đn ến cho hat nói một nội dungh hợp vớc vớc nm. bài thơ thể hiện cái tôi ngông của tác giả, một phong cách sống khác ời vượt ra ngoài lễ giáo phong kiến ​​​​trên cơ sở ý thức về tàiề tài nătrâng 9.

nguyễn công trứ là một nhà nho nghèo đã từng thi đỗ giải nguyên và được bổ làm quan xong with đường công danh ấy không đƺჱng, th ph b. sáng tác của ông hầu hết là bằng chữ nôm, thể loại ưa thích nhất của ông là hát nói bởi ông đã có đu kiện tham ca trù vốn khá phán . Đề tài và nội dung trong các bài thơ hát nói của ông rất đa dạng như: tình yêu, đồng tiền, chí làm trai, sự ăn chơi hưởng…

“bài ca ngất ngưởng” thuộc ề tài sự ăn chơi hưởng lạc, bài thơ ược sáng tác 1848 là nhm nhà thơ cáo quan về hưu, sống cuờg doi tmá. Điều đó được thể hiện rõ net qua từ “ngất ngưởng”. Theo nguyễn đình chú đó là “nhằm ể ể diễn tảt tư thế, một thati ộ, một tinh thần, một with người vươn lên trên thếc, sống giữa mọi ng mà dườnhn ư nh ờ ờ ờ ờ ờ. như chỉ biết có mình, một with người khác đời và bất chấp mọi người.”

sáu câu thơ đầu là lời tự thuật về cuộc đời thi thố tài năng ở chốn quan trường của tác giả với những sự tiu kiệu. mở đầu bài thơ là một câu thơ chữ hán thể hiện quan niệm, triết lí sống mà nhà thơ đã theo đuổi. do cảm hứng phóng túng, làm chơi, buông thả nên hát nói được cấu tạo một cách đặc biệt. nó pha trộn lời hán với lời việt. hầu hết các bài ều có một câu chữ hán là một câu dẫn ngữ nói một tư tưởng nào đó ược sẵn ặt ở ầu câu. reserve army. cho thấy sự làm chủ của with người trong vũ trụ, with người với tinh thần nhập thế, trách nhiệm gánh vác việc đời. Ý thơ này đã ược ông thể hiện nhiều lần trong những bài thơ khác nhau như: “vũ trụ chức phận nội” việc trong vũ trụ là pHận sự của ta there are “vũ trụ giai phận sự của ta. Ông luôn xác định cho mình một lối sống tích cực, sống với đời và đóng gop cho đời. Ông đã chịu ảnh hưởng chí làm trai của nho giáo và kế thừa tinh thần bậc tiền nhân như phạm ngũ lão, nguy trãi, nguyễn bỉ di”…nh khiut

tiếp theo nhà thơ tự nói về mình điều hiếm thấy trong thơ văn trung đại. bởi with người trong giai đoạn ấy cai tôi ca nhân bị lu mờ, ít thấy tac giả xuất hiện trực tiếp do người trung ại không coi mình là trung tâm mà chỉ làt bộ pHận chnhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhheient man. nhưng ở đây tác giả đã tự tin thể hiện cá tính, with người riêng của mình.

“Ông hi văn tài bộ đã vào lồngcó khi về phủ doãn thừa thiên”.

hello văn là biệt hiệu của nguyễn công trứ. “tài bộ” là tài hoa. Ông tự khẳng ịnh mình là một người “tài năng lỗi lạc xuất chúng” đã “vào lồng” tức ông coi việc làm quan triều bị giam hãm trong mồbồn gồn do. nhà thơ hẳn phải là with người phóng khoáng, có chí tung hoành, không hám danh hám lợi nên él mới tự tin bộc lộ bản thân. Ông liệt kê các học vị, các chức quan lớn mà mình đã nắm giữ. Với câu văn dài ngắn khác nhau, nhịp thơ Linh Hoạt cùng với cach sửng điệp từ “khi” và hệ thống từ Hán việt đã thể hi hi một cảm hứng tự hào, tự tự tự tự No.

phần còn lại là sự giãi bày cách sống ngất ngưởng khác thường của thi sĩ. lại một câu thơ chữ Hán xuất hiện “đôn giải tổ chi niên” đánh dấu sự kiện chuyển biến trong cuộc ời nhà thơ với ý nghĩa cả cảu: nĂm ở đ đ đ đ mong muốn:

“Đạc ngựa bò vàng đeo ngất ngưởngbụt cũng nực cười ông ngất ngưởng”.

chỉ với bốn câu thơ mà đến hai lần từ “ngất ngưởng” xuất hiện phải chăng nhà thơ quá yêu thích lối sống ấy. trong các câu thơ trên có sử dụng nghệ thuật đối ý tương phản. Ạc ngựa mà lại đo cho bò vàng, tay kiếm cung mà nên dạng từ bi nhắc ến đao kiếm là with người ta nghĩ ngay ến binh đao, chém giết làm sao cóc có thể ả ả ể ể ể ể ể ả ể ả ả ả ả ả ả ả ả tiên đủng đỉnh một đôi dì”… chính sự đối lập gay gắt trong nhân cách của nhà thơ tạo nên sự khác biệt của ông.

nguyễn công trứ là người cóng lớn với triều đình, với nhân dân từng giúp dân trị thủy, khai hoang và lập nhiều chiến công trongṇc. Ý thức được tài năng của mình ông lựa chọn cho mình một phương thức sống, một cách sống khác người. Trước tiên ông nguyện một lòng pHò vua giúp nước, cống hiến tài nĂng trí tíệ của mình “đem tất cả sở tồn làm sở dụng”

“chí làm trai nam, bắc, Đông, tâycho phỉ sức vẫy vùng trong bốn bể”

sau khi đã hoàn thành trach trêiệm trên vai người trí sĩ yêu nước thương nòi, ông choc pHép mình ược hưởng thú ti -dao, hành lạc với quan niệm “cuộc ờc chuyện ược mất, khen chê ở trên ời, ông bỏ ngoài tai tất cả ể ể toàn tâm tận hưởng thú vui của riêng mình: <

“Được mất dương dương người thái thượngkhen chê phơi phới ngọn đông phong”

hai câu thơ tiếp theo với cách ngắt nhịp 2/2/2/2, 2/2/3 linh hoạt, dồn dập liệt kê các thú vui của tác giả, tạo cho câu thơ phong ph múđền:

“khi ca, khi tửu, khi cắc, khi tùngkhông phật, không tiên, không vướng tục”

điệp từ “khi” và ba từ “không” liên tiếp lặp lại cho thấy một tâm hồn tự do, phóng khoáng không vướng bận tục, khhng vướng viờc ờ mờ mờ. nguyễn công trứ đang tiêu dao tận hưởng những ngày théng của một kẻ sĩ tài hoa, tài tử: “ngoài vòng cương tỏa chân cao thấp/ trong thú yên hẉ tẻ m>

cuối c cùng nhà thơ đúc kết lại toàn bộ cuộc ời mình bằng ba câu thơ với sự khẳng ịnh chắc nịch tài năng và phẩm chất c:

“chẳng trái, nhạc cũng vào phường hàn, phúnghĩa vua tôi cho vẹn đạo sơ chungtrong triều ai ngất ngưởng như ông”

nhà thơ đã tự xếp mình ngang hàng với các vị danh tướng lỗi lạc của đời hán, đời tống bên trung hoa. trái, nhạc, hàn, phú là trái tuân, hàn phi, hàn kì, phú bật. Ông tự định vị, tự ý thức được tài đức của mình. Ông rong chơi cho thỏa chí của mình nhưng vẫn vẹn đạo vua tôi. thật đúng như nhận xét của trần Đình sử về nguyễn công trứ “nhập thế tục mà không vướng tục, rong chơi mà vẫn nua trĩ”. kết thúc bài hát tác giả tự xưng bằng một tiếng “ông” hào hùng. cái tôi cá nhân được phô diễn cực độ, tự tin khẳng định trong triều chẳng có ai được như ông.

“Bài ca ngất ngưởng” Với Bút Phapp nGhệ Thuật ặC sắc sửng dụng các điệp từ, câu cảm that làm choc ngữ đu nói bộc lộ rõ, nó làm choc thy thủ củt n ờt n ờt n ờt n ờt n khẳng khái ngang tàn, ngạo thách thức. sử dụng tiếng thô, tiếng lóng trong sinh hoạt hàng ngày tạo ra giọng nói sống động pha tạp vừa thanh vừa tục.

bài thơ đã khắc họa chân dung của cụ nguyễn công trứ một with người tài ba, lỗi lạc vừa làm trọn phận bề tôi, vừa mthỏa bỏa bhỏa chí. bài thơ đã góp phần làm cho thể thơ hát nói được thể hiện đúng với cấu trúc, chức năng của mình.

phân tích bài ca ngất ngưởng – mẫu 5

nguyễn công trứ là người có tài, hoạn lộ gặp nhiều thăng trầm. Ông để lại cho hậu thế khoảng 150 tác phẩm trên nhiều thể loại nhưng thành công nhất ở thể loại hát nói. bài ca ngất ngưởng là một trong những tác phẩm hát nói xuất sắc nhất của ông thể hiện cá tính tài tử của bản thân.

bài thơ được sáng tác trong thời gian ông cáo quan về ở ẩn tại quê nhà. với thể loại hát nói tự do, phóng khoáng rất phù hợp để thể hiện cá tính, with người của nguyễn công trứ. văn bản thể hiện rõ lối sống ngất ngưởng của ông khi làm quan cũng như khi cáo quan về ở ẩn.

theo quan điểm của nguyễn công trứ, ngất ngưởng là sự thể hiện của tính cách cao ngạo, thoát ra ngoài khuôn khổ xã hội phong chến chuyên. Đây đồng thời cũng là phong sống có bản lĩnh cá nhân, khác đời và hơn đời.

sáu câu thơ đầu thể hiện lối sống ngất ngưởng khi ông đang làm quan. trước hết ở ý thức trách nhiệm của ông trước cuộc đời và lòng kiêu hãnh tự tin về bản thân: vũ trụ nội mạc phi sphựn. Ông khẳng định mọi việc trong trời đất này đều thuộc trách nhiệm của ông. lời nói đó cho thấy nguyễn công trứ dám khẳng định ý nghĩa, vai trò của bản thân đối với đất nước. thể hiện ở quan niệm về việc làm quan rất khác người – vừa là danh lại vừa là nợ:

Ông hi văn tài bộ đã vào lồng

là danh bởi đy chính là cơ hội ể ông chứng tỏ bản thân, chứng tỏ tài năng hơn người, khác người của mình, dùng tài năΏ cờ có đó. nhưng lại là nợ bởi làm quan sẽ bị ràng buộc bởi trach nhiệm, ông buộc phải chấp nhận cuộc sống gò bó, mất ờ tự do khi cũng là một điều khó khăn đối với nguyễn trứn công. tuy nhiên vì ý thức trach nhiệm và niềm kiêu hãnh tự tin nguy nguyễn công trứã gạt đi thú vui thích của bản thâo thei đng khoa cử ỗ ạ ạ ạ ạ ệ ệ ệ ệ ệ ệ ệ ệ ệ ệ ệ ệ ệ ệ ệ ệ ệ ệ ệ ệ ệ ệ hoài bão to lớn, cao đẹp ấy là hoài bão của biết bao người quân tử trong xã hội lúc bấy giờ.

trong những năm cống hiến cho ời, ông đã làm ược nhiều điều và ông tự hào về những điều mình đã làm ược, mình đợ cỿ>

khi thủ khoa, khi tham tán, khi tổng đốc Đônggồm thao lược đã nên tay ngất ngưởnglúc bình tây cờ Đại tướngcó khi về do thth>

trong cuộc ời làm quan, nguyễn công trứ đã trải qua nhiều chức quan khác nhau: tham tán, tổng ốc đông, bình tây ại tướng, ềc là ụhứh. Điều đó cho thấy tài năng hơn người của ông. Đồng thời đã cho thấy ý thức trách nhiệm cũng như thái độ tự tin, kiêu hãnh của nguyễn công trứ trước những thành quđģ m.

khi đang ở đỉnh cao ở vinh quang, năm 70 tuổi nguyễn công trứ xin cáo quan về quê mãi cho đến lần thứ mười hai ông mới đhấp n. về quê ông hưởng thụ cuộc sống tự do, tự tại, ngao du sơn thủy. hành động của ông khi cáo quan về quê cũng thể hiện tư thế ngất ngưởng, khác người: Đô môn giải tổ chi niên/ Đạc ngựa bò vàng. hành ộng đó như một sự thách thức ối với hệ thống quan lại ương thời, ồng thời cũng khẳng ịnh thái ộ không còn vờc luyến tihĿn. Không chỉ vậy cai ngất ngưởng của ông còn thể hi trong nhu cầu, sở thích ca nhân, điều mà rất ít khi các nhà thơ khác bộ lộc tiếp: nơi ở ; du ngoạn cảnh chùa chiền: “tay kiếm cung mà nên dạng từ bi/ gót tiên theo ủng ỉnh một đôi dì/ bụt cũng nực cười ông ngất ngưởng” cắc, khi tùng/ không phật không tiên, không vướng tục”. ngoài ra nó còn thể hiện trong thái ộ sống an nhiên, tự tại, không quan tâm ến những lời khen chê của dư luận: “đc mất dương dương tháng/ kháng.

Ông kiêu hãnh, tự hào với lối sống ngất ngưởng của mình: chẳng trái, nhạc cũng vào phường hàn, phú/ nghĩa vua tôi cho vẹn . nguyễn công trứ tự xếp minh ngang hàng với những người tài năng, nhân cách lỗi lạc. khẳng định sự khác đời và hơn đời của phong cách sống ngất ngưởng: trong triều ai ngất ngưởng như ông? câu hỏi tu từ khép lại bài thơ là thái độ tự tin và bằng lòng của nguyên công trứ về phong cách sống có bản lĩnh mà ông suốt đmâm ni ông. Đây là lối sống có trách nhiệm với đời, cần phải tận lực cống hiến và cống hiến có kết quả. tuy nhiên, bên cạnh đó, he cũng cần phải biết hưởng thụ những niềm vui mà cuộc sống dành cho mình. Đó còn là lối sống trung thực, dám là chính mình, vượt ra khỏi khuôn mẫu khắc kỉ phục lễ chật chội, giả dối.

với thể thơ hát nói tự do, phóng khoáng đã giúp nguyễn công trứ thể hiện thành công lối sống ngất ngưởng của bản thân. lối sống đó thể hiện cá tính tự do, phóng khoáng, bản lĩnh sống lành mạnh, có sự phá cách về quan ni ệm sống, vượt qua những khe khắt,.

phân tích bài ca ngất ngưởng – mẫu 6

trong văn học, ngoài cái tôi lãng mạn, hào hoa khiến người ta say đắm thì còn một cái tôi ngang tàn, ngạo nghễ cũng không kém phầtn jue hún. nếu như cái “ngông” của nguyễn tuân thể hiện ở sự phản ứng tiêu cực và đầy kiêu ngạo trước cuộc đời, ông thể hiện phong cách tài hoa của mình qua những trang viết lịch lãm, đặt mình lên trên thiên hạ thì nguyễn công trứ cũng thể hiện sự “ngất ngưởng”, phóng khoáng trong cả tài năng, trí tuệ lần cốt cách của ông. Điều đó được thể hiện rõ net qua tác phẩm bài ca ngất ngưởng. có thể nói, bài thơ chính là lời khẳng định của nhà thơ về thái độ sống của mình với cuộc đời.

bài ca ngất ngưởng được sáng tác năm 1848, nguyễn công trứ từ quan về quê nhà sau hơn 30 năm ông làm quan dưới triều nguyễn. Trong suốt hơn 30 năm, nguyễn công trứ lúc làm linh thú, lúc cầm quân chinh chiến, khi lại làm ại quan ông đã từng vinh nhục kinh qua, thăng trầm cảm cả nê một lời tự thuật về cuộc ời, qua đó ông hi vă tự hào về tài năng, ức ộ và công danh của mình, biểu lộ một cá tíanh, một phong cáchà số. Bài Hát Nói Này Có Hi Khổ đôi, Tất Cả Có 19 Câu Thơ ầy vần điệu, nhạc điệu trầm bổng, river rắt, lúc khoan thai, lúnc hào hùng, ọc lên nghe rất thu vị. hát nói là một thể thơ dân tộc, có bố cục chặt chẽ, chất thơ, chất nhạc kết hợp rất hài hoà, hấp dẫn.

mở đầu bài thơ là lời khẳng định của tác giả về quan niệm sống của một đấng làm trai:

“vũ trụ nội mạc phi phận sự.”

(mọi việc trong vũ trụ chẳng có việc nào không là phận sự của ta).

nguyễn công trứ muốn khẳng định cái ngông của chính mình, rằng mọi việc trên đời này đều là việc của ông. Đây chính là sự xác định được vị trí của bản thân of him, là tuyên ngôn của kẻ sĩ có tài. nếu như các nhà văn thường chỉ bày tỏ cái nhìn của mình đối với những khía cạnh khác nhau của cuộc đời và cảm xúc của mình với một trong những khía cạnh đó thì nguyễn công trứ ngược lại hoàn toàn, ông cho rằng đã là nam nhi trong thiên hạ thì không có một việc gì là không giải quyết được. Đấng làm trai cũng không bao giờ được trốn tránh những việc liên quan đến phận sự của mình trong thiên hạ, trong trời đất. Để chứng minh cho quan niệm này thì nguyễn công trứ đã nêu ra cái bản ngã của cuộc đời mình:

“ông hi văn tài bộ đã vào lồngkhi thủ khoa, khi tham tán, khi tổng ốc đônggồm thao lược đã nên tay ngất ngưởng.lÚc bình tây, cờ ph ạ ,>

là một người Có kinh nghiệm làm quan trên 30 năm, tac giả kể ra những chức vụ mà mình đã từng ảm nhiệm trong suốt những nĂm than phụng sự cho ất nước ấy ấy. Đó là: “thủ khoa, tham tán, tổng đốc Đông…”. He hẳn phải là một người tài giỏi, trí tam hơn người, thông minh, điều sự ều nhanh trí trí thì nguyễn công trứ mới ược giao cho nhiều trọng trach như vậy. vì lẽ đó mà không một công việc gì mà tác giả chưa từng nếm trải qua, nên ông đã khẳng ịnh với những ấng nhi còn lại trênà cuêc ỻ. những chứng cứ nhà thơ nêu ra rất xác đáng, là ví dụ không thể chối cãi cho lập luận ban đầu của ông.

những tưởng chỉ khi làm quan, có chức có quyền thì nguyễn công trứ mới bày tỏ cái tôi ngạo nghễ, phi thường ến như vậy nhnhtưng. ấy vẫn không hề mất đi mà còn tự do hơn:

“Đô môn giải tổ chi niênĐạc ngựa bò vàng đeo ngất ngưởng”

hình ảnh “đạc ngựa bò vàng đeo ngất ngưởng” cho thấy thái độ giễu cợt của tác giả đối với cuộc đời. Ông chưa từng thấy cái tôi của mình nhỏ bé, thấp hèn mà he luôn thấy nó to lớn, sánh ngang với cuộc đời of him, để có thể hiển nhichên m. Đến cả bụt cũng phải cười trước sự ngất ngưởng của nhà thơ:

“kìa núi nọ phau phau mây trắngtay kiếm cung mà nên dạng từ bigót tiên theo đủng đỉnh một đôi dìbụt cũng nực cưụi ông ng.”

từ giã cuộc ời làm quan, trở về với cuộc sống bình thường giản dị nhưng lối sống của nguyễn công trứ lại không tẻtầm tầm thún. hình ảnh miêu tả thật hom hỉnh “tay kiếm cung mà nên dạng từ bi”, cũng dễ hiểu thôi bởi nhà thơcc kia là một người ở chốn quan trường ầy xô bồ, mưts ủ. he thường bỗng cảm thấy mình thật “từ bi”. Ông đi lễ chùa mà cũng phải “gót tiên đủng đỉnh một đôi dì”. quả thật, nguyễn công trứ là một with người sống vô cùng phóng túng, sống hết mình mà chơi cũng hết mình. Ông luôn tỏ một thái độ hiên ngang, giễu cợt trước cuộc đời, khiến cho đến cả bụt cũng phải cười trước sự ngƺt ng. có thể nói, mấy ai đạt được đến cái sự bất cần, ung dung như nguyễn công trứ. nhà thơ có được cái phong thái này bởi lẽ:

“Được mất dương dương người thái thượngkhen chê phơi phới ngọn đông phong”

chốn quan trường giờ đây đã chẳng còn có ý nghĩa đối với tác giả. bởi ông không còn phải phục tùng bề trên, nghĩa lệnh cho cấp dưới nữa. mọi khen, chê, thưởng, phạt của cuộc đời làm quan giờ chỉ là hư vô. nhà thơ đã thoát khỏi cái vòng danh lợi luẩn quẩn, để được thỏa sức vẫy vùng khắp bốn phương. cuộc sống ấy thật đáng ngưỡng mộ:

“khi ca, khi tửu, khi cắc, khi tùngkhông phật, không tiên, không vướng tục.”

nhà thơ không còn pHải vướng bận bất cứ điều gì trên trần thế, ôngc có thể vui chơi, đàn hat, uống rượu một cuộc sống tự do, tựi hơn bao giờ hết. trải qua biết bao nhiêu năm cống hiến và phụng sự cho triều nguyễn, tác giả cuối cùng cũng ược tận hưởng trọn vẹn cuộc sống của riêng mìnng mìt cách “ngất. thái độ, phong thái này vốn có từ khi nhà thơ bắt đầu làm quan nhưng càng thể hiện rõ net hơn khi ông về già, về nghỉ hưu.

ba câu thơ cuối nhà thơ khẳng định rằng “không có một ai ngất ngưởng bằng mình”:

“chẳng trái, nhạc cũng vào phường hàn, phúnghĩa vua tôi cho vẹn đạo sơ chungtrong triều ai ngất ngưởng như ông!”

nguyễn công trứ khẳng ịnh với mọi người rằng ông là một vị trung thần tận tâm với triều đình bằng lối so sánh với những bậc anh hùng nhưc phi trung quốc. công lao và những đóng gop của ông là vô cùng nhiều và to lớn. giọng văn đĩnh đạc, hào hùng như là lời khẳng định đầy tự hào của tác giả về bản thân. cho nên ông đã tuyên bố: “trong triều ai ngất ngưởng như ông!” câu thơ cuối cùng nói lên nội dung của toàn bài, là sự cắt nghĩa, lí giải về quan niệm làm một đấng nam nhi ở trong trời đấnhàt. BằNG VIệC KHẳNG ịNH THÁI ộ SốNG CủA MìnH, ôNG MUốN GửI TớI NHữNG BậC NHI TRONG THIêN Hạ RằNG He Phải Biết Vị Trí của Mình ối Với Trời ất, “” T. cậ củ củ cự cị cị h. lời khẳng định tuy ngắn gọn mà xúc tích, bày tỏ sự chắc chắn trong chí hướng của một người đã từng làm quan.

toàn bộ bài thơ với nội dung mà nó truyền tải, người đọc chắc chắn sẽ hiểu được cái “ngất ngưởng” trong thơ cễtr a nô. Bằng tài nĂng, kinh nghiệm và những đong gip của mình cho non sông, ất nước, tac giả đã khiến cho mọi người ýc hơn về trchi ệt ệt ờt ờt ười ời ời ời ời ời ời ời ời ời ời ời ờ NHư VậY, CARI Tôi “NGấT NGưởNG” CủA NHà Thơ Không Phải Là MộT THÁI ộộ Tiêu cực mà là sự khẳng ịnh bản thn của mình, là bản lĩnh dám sĩng ở ở ở ở ở. /p>

chỉ qua một bài thơ ngắn mà tác giả đã gửi gắm được toàn bộ lối sống và cái nhìn của mình trước cuộc đời. thể thơ nôm độc đáo với nhịp điệu rõ ràng, nhấn mạnh được phong thái hơn người của nguyễn công trứ. Ọc bai thơ, ta thấy thêm cảm phục những người nam nhi đã cống hiến hết mình cho ất nước trong thời kì phong kiến, cũng thấy trọ <

phân tích bài ca ngất ngưởng – mẫu 7

nói đến những nhà thơ nửa đầu thế kỷ xix không thể không nhắc đến nhà thơ – ông quan thị lang triều nguyễn: nguyễn công . Đy là một nhân vật nổi tiếng trong lịch sử, một phần nhân vật hăm hở lập công, hết sức ềề cao chí làm trai và cach sống rất ộc đáo, luôn tự do, phonm v.

nguyễn công trứ ược coi là một trong những thi sĩ nổi tiếng nhất ương thời, ông có công lớn trong việc nâng thể hát nói thà hi cáthể cám t>

trong số những bài thơ của nguyễn công trứ sáng tác theo thể hát nói, nức danh hơn cả là bài thơ bài ca ngất ngưởng. Đây là một tác phẩm được sáng tác sau khi tác giả rời bỏ chốn quan trường về quê nhà sống cuộc đời ẩn dật. Đây cũng là là lúc chất ngạo nghễ, ngất ngưởng vốn có của cụ thượng trứ được bộc lộ một cách đầy đủ nhất. dẫu sao, tuy là một nhân vật có bản lĩnh, giàu cá tính, nhưng khi còn đang làm quan, nguyễn công trứ cũng không thủ sống một cách tự do, ông vản. và như lịch sử đã ghi lại, trong nhiều triều ại phong kiến ​​thì triều ại nguyễn vẫn ược coi là một triều ại Co những thiết chết sức gò bó bó, phi li, phi li, phi li, phi

bằng bài ca ngất ngưởng, nguyễn công trứã trình bày một cach thật sinh ộng, ộc đáo bản sơ yếu líd của mình và bao trùm bài th ơ ườ ườ ườ ườ ườ ườ ườ ườ ườ ườ ườ ườ ườ ườ ườ ườ ườ ườ ườ ườ ườ của tác giả. lối sống của ông đối lập với lối sống của tập đoàn, đối lập với những quan niệm chính thống lúc bấy giờ.

trước hết, ngay tieu đề của bài thơ đã khiến người đọc phải chú ý, phải suy nghĩ. cái độc đáo của nguyễn công trứ phải chăng được thể hiện ngay trong cách ông đặt tiêu đề của bài thơ: bài ca ngất ngưởng. theo cách hiểu thông dụng, ngất ngưởng chỉ thế cao mà không vững, dễ đổ vỡ. thí dụ: bình hoa để ngất ngưởng. Ngoài ra, ngất ngưởng còn CO nGhĩa là chỉ người đi thẳng, không vững, lúc tiến lên pHía trước, lúc thì ngả Sang pHải, lúc ngả blood trai … này gel pHần quan quan Trong Trong Trong Trong việc việc va thế của nhân vật trữ tình – tac giả luôn vươn lên trên thói tục, sống giữa tập đoàn, giọ nor người ời ời ời ời ờ ời ời ời ời ời ời ời ời ời ời ời ời ời ời ời ời ờ ời ời ời ời ời ời ời ời ờ. /p>

nguyễn công trứ thường nói đến chí nam nhi theo tinh thần nho giáo. trong bài chí làm trai, nhà thơ khẳng định:

chí làm trai nam, bắc, đông, tâycho phí sức vẫy vùng trong bốn bể

ở bài ca ngất ngưởng, nguyễn công trứ cũng mở ầu bằng một câu chữ hán có tính chất tuyên ngôn thể hiện cái chí làm trai nói: mọc n.

vũ trụ nội mạc phi phận sự

Đây chính là điều mà nguyễn công trứ tâm niệm. Chẳng thế mà luôn ược ông nhắc ến trong rất nhiều bài thơ trong suốt cuộc ời sáng tac của mình, vũcc pHận nội (việc vũ là pHận sựng n – gá ệ, v phận sự của ta – luận kẻ sĩ). theo quan niệm của nguyễn công trứ, đã sinh ra làm ấng tu mi, thì nhất thiết phải có danh gì với núi song, phải làm những việc lớn lao, phớc vải chà. cái hay của câu thơ mở đầu chính là triết lí sống đúng đắn và tình cảm chân thành của tác giả. Muốn xã hội tiến bộ, mỗi with người pHải tự khẳng ịnh mình, phải cố gắng cao nhất làm ược một việc gì đó roc choc ời ể có tự tự hào với mọi người. khát vọng đó, quyết tâm đó là chính đáng, là rất đáng trân trọng;

tiếp đó, nguyễn công trứ tự xưng tên mình, tự khẳng định tài năng của mình:

Ông hi văn tài bộ đã vào lồng

lâu nay, câu thơ này ít nhất đã có hai cách hiểu. cach hiểu thứ nhất cho rằng: ông hi văn, một with người tài giỏi đã vào vòng cương tỏa của triều đình (như with chim and tự do, thic bay trên bầu trời cao rộng, nay bịt v. ngưởng như mình muốn. Cách hiểu thứ hai: ông hi văn là người toàn tài, có thể sánh ngang với trời ất; lồng ở đây ược hiểu là trời ất, là vũ trrụ trong quan niệm c. Và trời cónh tròn. có lẽ cach hiểu thứ hai thuyết phục hơn, nhất quán hơn so với cach hiểu thứ nhất; ặc biệt nếu ặt trong cảm hứng bao trùm bài thơ, cach hiểu nà dung hai câu ầu thường sẽ chi pHối toàn bộ bài thơ, mà cảm hứng chủ ạo trong bài thơ này chynh là cảm hứng ngạo nghễ, ngất ng chứ khônes hello văn là biệt hiệt hi

quả cau nho nhỏ miếng trầu hôinày của xuân hương đã quệt rồi

(mời trầu)

và tác giả truyện kiều cũng đã từng xưng hiệu trong một câu thơ ai oán của Độc tiểu thanh kí:

bất tri tam bách dư niên hậuthiên hạ hà nhân khấp tố như?(không biết ba trăm năm sau nữathiên hạ ai người khóc tố như)

nhưng quả thật chưa ai xưng danh rồi sau đó lại dám khẳng định luôn mình là người có tài năng như nguyễn công trứ. có điều, câu thơ tác giả nói về mình nhưng tựa như nói về người khác, nói một cách tự nhiên, hồn nhiên.

khi thủ khoa, khi tham tán, khi tổng đốc Đông, gồm thao lược đã nên tay ngất ngưởng, lúc bình tây, cờ đại tướng, có khi thề do</

Đoạn thơ trên bộc lộ sự tự khẳng định niềm tự hào về tài năng văn võ song toàn của mình. tuy vậy, cái hay của đoạn thơ trên trước hết xuất phát từ thái độ chân thành, hồn nhiên và sự trung thực của tác giả. tiểu sử nguyễn công trứ quả đã có ghi: vào năm 1819, ông đã đỗ thủ khoa kì thi hương; 7 năm sau, nguyễn công trứ làm tham tán công vụ, đến năm 1831 ông làm tổng đốc tỉnh Đông (hải an). lúc 62 Tuổi, ông ược cử đi đán thành trấn tây… tuy là một người xuất thân quan văn, nhưng nguyễn công trứã từng chỉng huy đánh tiễu pHỉ ở Biên giới các cuộc nổi loạn của nông dân.

sau câu thơ đầu vừa phân tích trên đây là hết sức quan trọng trong tạo nên cái cần thiết để tác giả tự bộc lộ một lối sống ngất ngưởng ở những câu thơ tiếp theo bằng giọng tự trào nhưng rất có duyên thông qua việc ông tự mô tả mình và lối sống của mình:

đô môn giải tổ chi niên.ạc ngựa bò vàng đeo ngất ngưởng.kìa núi nọ phau mây trắng, tay kiếm cung mà nêtttt đnh ônhnh ônh ônh ônh đnh đnh đnh đnh đnh đnh đnh ônh đnh đnh ônh ônh ônt, m . ngưởng.

Đối với những nhà giàu sang quyền quý khi xưa, ngựa là phương tiện giao thông chủ yếu. Đi ngựa là thể hiện sự sang trọng và quyền lực. nhưng cụ thượng trứ lại khác đời: cụ không đi ngựa mà lại đi xe do with bò cái lông vàng kéo, rong chơi khắp chốn. Đã thế, trước cửa xe, cụ để bốn câu thơ trên một tấm mo cau:

xuống ngựa, lên xe, nọ tưởng phàmlợm mùi giáng chức với thăng quanĐiền viên dạo chiếc xe bò cáisẵn tấm mo che miệng thế gian

quả thật, ở with người nguyễn công trứ có sự tương phản gay gắt. sự tương phản này tạo nên nét hấp dẫn của tac giả, một tay ngất ngưởng: bò vàng lại đeo ạc ngựa, vốn tay kiếm cung mà lại từ bi, đi chù mà lại mang the ad. Điều ấy khiến cho kẻ hiền lành, thoát bụt cũng cảm thấy nực cười.

vậy, vì Sao nguyễn công trứng giữa chốn danh lợi bon chen như thế mà vẫn bình thản, thoot khỏi lẽ thường ở ời, nhất là ối với một quan ạì ố có lẽ vì một lẽ đơn giản ngay trong tiềm thức, trong ý thức sâu xa của mình, ông đã không quan tâm đến cái được, cái mất ở . ta còn nhớ trong ngót ba mươi năm chốn quan trường, có lúc nguyễn công trứ làm đại tướng, có khi chỉ là một anh lính thú ợ ợn biên. tuy thế, lúc nào ông cũng bình thản như ngọn gió xuân, mặc cho thiên hạ khen hay chê:

Được mất dương dương người tái thượng,khen chê phơi phới ngọn đông phong.

và nguyên nhân cốt liquti của thái ộ sống này, của cái ngất ngưởng này chynh là sự ý thức ầy ủ về cái tôi cá nhân, cá thìng ìth c.

câu kết của bài thơ, nguyễn công trứ nhấn mạnh thêm một lần nữa cảm hứng ngất ngưởng bằng câu: “trong triều ai ngấng ngƟng?” câu nghi vấn nhưng lại chính là câu khẳng định: trên đời này không ai độc đáo, ngạo nghễ, ngất ngưởng bằng thi ẩtrễn cguyô><

Đặt trong chế độ phong kiến, bài ca ngất ngưởng có ý nghĩa về nhiều phương diện. nó ít nhiều báo hiệu sự thức tỉnh của ý thức cá nhân, cá thể trong hoàn cảnh cái tôi không được thừa nhận. nó ghi nhận một bước tiến đáng kể trong lịch sử dân tộc theo hướng dân chủ hóa.

ngày nay, lối sống và cách sống ngất ngưởng của nguyễn công trứ có thể cần được tiếp thu một cách cân nhắc. tuy nhiên, bài thơ bài ca ngất ngưởng vẫn cònc ý nghĩa, trước hết trong việc khích lệ người ọc hãy sống mạnh mẽ, hãy sống cóch ể cuộc ời mình ngày ngày m , vô nghĩa.

phân tích bài ca ngất ngưởng – mẫu 8

ngay lúc chưa có danh phận gì, nguyễn công trứ đã từng tự hứa với mình: “đã mang tiếng ở trong trời ất – phải có danh gì với núĻi sông thi”). chưa có rồi sẽ có, chỉ cần quyết tâm và nhất là cần tài năng, mà hai cái đó, nguyễn công trứ thấy mình có đủ. Được hậu thuẫn bởi những thành công trong sự nghiệp, cùng với thời gian, niềm tự tin trong ông ngày càng được củng cố. Ông đã ngất ngưởng và thấy mình cor quyền ngất ngưởng – ngất ngưởng trong ời và cả trong thơ, ngất ngưởng từ lúc bạch diện thư sinh, lúc hoạn hải ba đàe cho choc tỏn tỏn tỏn tỏn tỏ Đối với ông, ngất ngưởng là một giá trị, một cách khẳng định giá trị. thật tự nhiên khi ông có hẳn một bài thơ nói về sự ngất ngưởng, ặt ngất ngưởng lên bình diện ý thức, ngha là kể về mềc nó, luử nó. sắc nhất của nguyễn công trứ: bài ca ngất ngưởng !

Cho ến nay, Trong ời sống, từ ngất ngưởng đã ược dùng, ược hiểu tho cac nGhĩa chynh: một là thế ngồi, thến tại ở vị trí chính vênh trên cao, lắc. Hai là cach sống, this ộ sống, một kiểu ứng xử có pHần khác biệt, thậm chí thc thức với cc chuẩn mực thông thường vốn ược người ời chấp nhận.

ở Bài thơ của nguyễn công trứ, từ “ngất ngưởng” đã ược dùng chủ yếu với nghĩa thứ hai, tức là nghĩa chỉnh một phạm trùc thuộc tinh thần. qua bốn lần xuất hiện ở những câu then chốt (câu couối của mỗi khổ) và ở vị trí then chốt của câu (từ cuối c c fourth /p>

nhân vật trữ tình trong bài thơ gần như trùng khít với tác giả. Hoàn toàn Có thể xem đây là một bài thơ tự vịnh bởi suốt cả tac pHẩm, nhà thơ nói trực tiếp về mình, từ sự nghiệp có thể gọi là hiển hach ​​ến cach sạng chẳng ấtg ấtg ấtg ấtg ấ mực. nhưng cách tự vịnh của nguyễn công trứ cũng độc đáo khác người. tac giả đã dùng nhiều từ, cụm từ khac nhau ể gọi mình: ông, ông hi văn tài bộ, ông ngất ngưởng, tay ngất ngưởng ai đó đang nói về nguyễn công trứ, bởi những ông, những tay đc dùng như các ại từc ngôi thứ ba. mình ”ấy bị“ nhỏ ”đi. phải là một kẻ rất tự tin mới làm nổi điều này. Hàng với những nhân vật lỗi lạc ngày xưa. kết cấu câu chẳng… cũng (“chẳng trai, nhạc cũng pHường hàn, pHú”) Thể hi hi một that cái tay nguyễn công trứ ấy, cũng được đấy chứ nhỉ !”.

bài ca ngất ngưởng thuộc loại bài thơ hát nói dôi khổ gồm 19 câu. Đi vào khổ đầu tiên, ta đã thấy hiện lên một with người ngang trời dọc đất:

vũ trụ nội mạc phi phận sự, ông hi văn tài bộ đã vào lồng.khi thủ khoa, khi tham tán, khi tổng ốc đng, gồm thao lược đã nênỰ ngẺ.

câu thơ chữ hán mở ầu toáát lên giọng điệu trang trọng, rắn rỏi, khẳng ịnh mạnh mẽ lí tưởng nhi mà tác giả tự nguyn theng hưc à. dĩ nhiên, đây là lí tưởng chung của những người được đào luyện trong môi trường nho học và nguyễn công trứ không có phát trithên g. nhắc lại nó, chẳng qua nhà thơ muốn tái hiện trạng thái tràn trề nhiệt huyết của mình buổi quyết định bước vào lồng. Âm vang trong câu thứ hai là một lời hứa hẹn, một thách thức, với mình và với đời, rằng: hãy chờ đó mà xem ! về hai chữ vào lồng, có người cho rằng nó thấm vị chua chát, thể hiện sự ý thức về tình trạng trói buộc, tù túng cờa chỰn quan. nhưng theo mạch thơ, “lồng” ở đây trước hết là lồng phận sự. Đã nói đến phận sự là nói đến cái luật của nó mà người ta không được phép quên. Đã chơi thì phải chấp nhận luật chơi – chấp nhận để vượt qua, và cũng để thể hiện được cái tài, cái giỏi của m. Thêm nữa, cứ cho “lồng” là sự trói buộc, thì điều nhà thơ muốn nói ở đy hàm chứa niềm kiêu hãnh: dù vào lồng, ta vẫn cứng ng ượng ượng ng ịng ịng ịng ịng ịng ịng ị xoàng xĩnh vào luồn ra cúi ! nguyễn công trứ quả có “kiêu” khi tự nhận mình là người tài ba, tài trí (tài bộ) và tinh thông võ nghệ (gồm thao lược). nhưng ông đã “kiêu” một cách hoàn toàn có căn cứ.

trong nửa đầu khổ thứ hai, ông tiếp tục điểm qua những mốc đáng nhớ trên hoạn lộ của mình:

lúc bình tây cờ đại tướng,có khi về phủ doãn thừa thiên…

thủ khoa, tham tán, tổng đốc, đại tướng, phủ doãn, cái gì ông làm được cũng thuộc loại “nhất bảng”! Điệp từ “khi” (c cùng với nó là từ “lúc”) đã tạo ược nhịp điệu dồn dập cho các câu thơ, biến cả đoạn thành cuhim quiman đờg đời thán. bên cạnh đó, nó cũng thể hiện thái ộ hào hứng của tác giả khi “tính sổ” cuộc ời, thy mình có thể “vỗ tay” khi nợ tang bồng đã ượánc to. hoàn toàn có thể hiểu được tại sao khi he rời bỏ kinh thành về quê, ông lại ngông đến thế:

Đô môn giải tổ chi niên,Đạc ngựa bò vàng đeo ngất ngưởng.

chắc hẳn khi kể lại những việc đã xảy ra trong cái ngày đáng nhớ ấy, nguyễn công trứ vẫn còn lấy làm thú vị hết sức. Ông quả là người biết thưởng thức chính những việc làm trái khoáy nhiều phần khinh bạc của mình. khinh bạc ở đây là khinh bạc với đời, với những kẻ không đủ gan dứt bỏ chốn quan trường. dù sao đối với ông, tất cả cũng chỉ là một cuộc chơi. Ông quý trọng những gì mình đã làm được, nhưng he quý trọng không có nghĩa là he chỉ biết khư khư ôm lấy chúng. cái ông có đâu chỉ chừng ấy, dù đối với bao người, “chừng ấy” cũng đã vô cùng đáng kể rồi. Với từ “ngất ngưởng” ở câu cuối khổ hai, ta hình thung thật rõ dáng ngồi ngất nghểu, khật khưỡng của tac giả trên lưng conf khiêu khích, như mue gin gi ngũ đông đúc những quan to, quan bé trong triều.

bỏ lại sau lưng một thời vùng vẫy hào hùng, về nơi cố thổ, nhà thơ để tâm trí hút vào màu mây trắng trên đỉnh non cao:

kìa núi nọ phau phau mây trắng,tay kiếm cung mà nên dạng từ bi.gót tiên theo đủng đỉnh một đôi dì,bụt cũng nực cười ông.</ng.i ông.

những tưởng khổ thơ đưa người đọc tới miền tâm sự riêng tư, trầm lắng và những cảm nhận hư vô về cuội đ. thực ra cũng có một phần, bởi màu mây trắng vốn tồn tồn tại trong văn học như một biểu tượng của cuộc sống ẩn dật thanh cao. người ta nghĩ nhiều về nó khi muốn hoặc khi đã trút sạch làu làu những ham muốn trần tục. nhưng trường hợp nguyễn công trứ thì có khác. Điều ông muốn kể vẫn là sự biểu hiện của cái tôi ngông ngạo vốn có ở “môi trường” mới, không phải trong cái lồng phận sựn. kể ra cũng có lắm chuyện thú vị. nhà thơ đã khôi hài nói về kiểu nhập vai nửa vời, không triệt để một cách cố ý của mình. chà chà, tay kiếm cung mà bây giờ cũng nên dạng từ bi cơ đấy ! anh ta đã thực sự trở thành kẻ ăn chay rồi hay sao ? không phải! hãy xem cái cách anh đi vãn cảnh chùa thì biết. Đến nước ấy thì bụt cũng phải chào thua. không kể văn học dân gian, có lẽ đây là lần đầu tiên trong văn học viết, ta biết tới một ông bụt bình dân đến vậy. nguyễn công trứ quả có ủ tài, ủ cái hóm hỉnh ể khiến bụt nếu không ồng lõa với mình thì cũng phải bỏ qua cho mình bằng một cái cưa.

ối với nguyễn công trứ, thato ược dây đo ấn trả lại nhà vua (giải tô) là một điều kiện cần thiết ểt những with người khác trong ông ược ịt tiết tiết tiết tiết tiết tiết tiết tiết tiết tiết tiết tiết tiết ti Ông rõ ràng rất biết sống cho minh:

ược mất dương dương người thái thượng, khen chê phơi phới ngọn đông phong.khi ca, khi tửu, khi cắc, khi tùng, không phật, khôngƻ tiên, khôngƻ v.

Sống, với nguyễn công trứ là biết coi trọng cai hiện thế, hiện tại, biết thưởng thức, nếm trải những thú vui ton Tron ời như Thú ngoạn , thú, ời như thú ngoạn cảnh thiên nhhn, thú vui có ời như thú ngoạn cảnh thiên nhhn, thú, ời như thú ngoạn cảnh thiên nhhn, thú, ờn ờn. và đặc biệt là ái tình. Đã là một tay tài tử, làm sao có thể thờ ơ với tất cả những cái đó ? mọi sự được mất hãy nên phóng tâm coi nhẹ, đừng “bặm môi bặm miệng” quan trọng hóa vấn đề. “Khen Chê phơi phới ngọn đông phong” trước hết là một sự phớt lờ, bỏ qua những lời đàm tiếu, nhưng sau đó là cảm giác lâng lâng nhẹmm củt ẻt ẻt ẻt ẻt ẻt ẻt ẻt ẻt ẻt ẻt ẻt ẻt ẻt ẻt ẻt ẻt ẻt ẻt ẻt thời, gò bó và khắc khổ. nguyễn công trứ tự nhận mình là “không phật, không tiên, không vướng tục”. khỏi phải nói ến cái tục là cái mà người có học, người ường hoàng không ai muốn, nhưng ược như phật, như tii thì tốt mi chứ, l? thực ra điều này có liên quan tới sự lựa chọn riêng tư, không nhất thiết phải đi đôi với thái ộộ dị ứng các giá trị tron ​​tồ khcc tẻ. nguyễn công trứ thấy mình không giống phật, tiên thì ông nói thế (phật, tiên gì mà đi chơi chùa lại dẫn cả đoàn with hát lên) và ông cũng l. phật, tiên là những mẫu hình của một thế giới khác, thế giới siêu nhiên. họ không biết thưởng thức những lạc thú của cuộc đời. còn ta, ta là người sống giữa cuộc đời, dại gì mà chối bỏ những niềm vui đời đem lại ! giống phật, giống tien mà chẳng giống mình thì phỏng có nghĩa lí gì ? tuy nhiên, ta cũng không tục, ta đã dấn mình vào cuộc chơi với một ý thức văn hoá, với bản lĩnh của người tin vào tài năng và phẩnhi,nhi m. ta khac với những kẻ ể mình bị khống chếi bản năng vật dục, không biết “chơi” với phong ộộ tài tử, tài hoa và với một thịu thẩm mĩ tinh vi, sành sỏi.

có khá nhiều từ láy ngoài từ “ngất ngưởng” xuất hiện trong hai khổ thơ 3, 4: phau phau, đủng đỉnh, dương dương, phơi phới. rõ là đoạn thơ chú trọng vào việc miêu tả cảm giác, trạng thái tinh thần của tác giả khi he đã thoá khỏi vòng tỏa, khác với ưghợn tr. từ “kìa” cũng gắn liền với sự miêu tả, như muốn bày ra trước độc giả một cảnh tượng thật thích chí. Nói Chung, cả đoạn thơ thấm một ý vị hài hước rất hấp dẫn, cho thấy nhà thơ khá bằng lòng với mình, có tự giễu cợt mình cũng là giễu Điệp từ “khi” ược dùng kèm với những tiếng trắc, tiếng bằng luân phiên trong câu “khi ca, khi tửu, khi cắc, khi tùng” ngoài nghĩa liệt kê gắn gắn li rõ net, diễn tả được cái ngả nghiêng thoải mái của nhà thơ trong những cuộc chơi bất tận.

thái độ sống, phong cách sống của nguyễn công trứ lúc đã ra ngoài vòng cương tỏa có những biểu hiện rất riêng. nhưng không thể nghĩ rằng ông đã hoàn toàn khác mình trước đó. thực chất vẫn chỉ có một nguyễn công trứ, rất nhất, chỉc fi điều, khi làm một hưu quan, ông with nhiều đu kiện hơn ể tển sự phonging tub và t ủng) c ủng) c ủng) c. that. Ông Hoàn toàn Không tự mâu thuẫn khi gộp chung with người hành ạo và with người hành lạc vào một, trong lời tổng kết cuộc ời ầy minh bạch và ượm vẻ hà h h> ở ởt ởc ởc ởi ổhi.

chẳng trái, nhạc cũng vào phường hàn, phú,nghĩa vua tôi cho vẹn đạo sơ chung,trong triều ai ngất ngưởng như ông !

sự phóng túng dù được thể hiện ở mức độ cao vẫn không dẫn nhà thơ tới thái độ hư vô chủ nghĩa. trước sau ông van là một nhà nho có tinh thần nhập thế và luôn tâm niệm “nghĩa vua tôi cho vẹn đạo sơ chung”. câu thơ vừa trích không phải đã được viết ra để rào đón, dè chừng, theo như cách hiểu của một số người. Đối với nguyễn công trứ, hành đạo thì cần hiệu quả và hành lạc thì cần “say sưa”, tất cả đều có ý nghĩa. hành đạo và hành lạc không thể bị đặt vào trong một tương quan loại trừ.

nhìn chung, bài ca ngất ngưởng đã khẳng định lí tưởng sống hài hoà giữa cái vì đời và cái vì mình. bao trùm cả bài thơ là âm điệu khẳng định. ta không thấy bợn lên ở đây một chút ân hận hay động thái tự vấn nào. nguyễn công trứ đã thể hiện được tài năng của bản thân khi thực hiện lí tưởng trung quân ái quốc, hành đạo cứu đời. Ông đã giữ được bản tính hào mại, phóng túng cả khi vào lồng phận sự và dấn thân trong chốn quan trường. Ông, khác với nhiều người, đã dứt bỏ chức vị với bao nhiêu cám dỗ một cách nhẹ nhàng, không vướng bận. Ông đã nhập vào các cuộc chơi một cách thoải mai, với tư cách của một kẻ đam mê, dám hết mình. Ông có thể nói mà không thấy ngượng, với mình và với đời: “trong triều ai ngất ngưởng như ông”.

với một with người, khó nhất là cái tự tri. nguyễn công trứ là một kẻ tự tri. sự thoả mãn của ông được bảo đảm bằng cả một cuộc đời phong phú, bằng sự tự tri. nó không gây “chói”, ngược lại, tạo được lòng kính trọng ở người đời, ở độc giả.

nói về sự hấp dẫn của ngôn từ thơ ở bài ca ngất ngưởng, có lẽ không thể bỏ qua việc nhà thơ vận dụng lối nói ốhậkhn. khi tự xưng thì dùng các đại từ như ông, tay. khi biểu lộ hồn thơ lai láng thì “kìa núi nọ phau phau mây trắng”. khi buộc phải so sánh thì “chẳng trái, nhạc cũng vào phường hàn, phú”,…

rồi bao nhiêu từ ngữ mang tính chất nôm na, thông tục đã được “điều động” một cách linh hoạt. Đó là vào lồng, tay kiếm cung, một đôi dì, nực cười, phương. quả tính chất khẩu ngữ của ngôn từ đã đem lại bài thơ một vẻ ẹp sống ộng và gần gũi, phùp đối thoại trực tiếp mà là đối thoại ngầm với những cách sống, kiểu sống khác – tầm thường và hèn kém). nhờ nó, ta tiếp nhận bài thơ như tiếp nhận một lời nói, giọng nói trực tiếp. Ộc Giả Hoàn Toàn Có thể Tưởng tượng thấy đi kèm với Các câu thơ là ang mắt giễu cợt, là nụ cười hom hỉnh hài hước, là dáng vẻ lắc nghênh ng ngang một.

thể thơ hát nói là “thể thơ của with người cá nhân và tự do”. số tiếng không cố ịnh trong câu thơ và số câu không hạn ịnh chặt chẽ trong bài thơ (nhất là với bài thơ hát nó dôi khổ) đã cho phép tác g. không chỉ thế, sự chuyển đổi vần bằng, vần trắc luân phiên trong các câu, các khổ; sự biến hoá đa dạng trong nhịp ngắt; sự cho phép pha trộn ngôn từ nửa nôm nửa hán; sự xuất hiện của nhiều từ lay, nhiều điệp từ, đã ưa lại ấn tượng người làm thơ không gặp phải bất cứt sự gò bó nào, muốn kể, muốn tản nn nn n. Điều quan trọng là anh có tận dụng được tính phóng khoáng và dân chủ đó của thể loại để diễn tả tâm tình, suy nghĩ của mìa. có thể nói, với thể thơ hát nói, nguyễn công trứ đã hoàn toàn được là mình. Thể Thơ Hát Nói đã Cho VĂn Học Việt Nam Một Nguyễn Công Trứ Như Ta đã Biết Và Ngược Lại Chynh Nguyễn Công Trứ đi ược Cho Thể Thá Hát Nó một vị vị vị vị vị vị vị vị vị vị vị vị vị vị vị vị vị vị vị vị vị vị vị vị vị vị v p>

phân tích bài ca ngất ngưởng – mẫu 9

nguyễn công trứ không chỉ là một vị quan mà còn là một nhà thơ, nhà văn lớn của văn học việt nam nói chung và văn học trung đại ng. nguyễn công trứ sáng tác rất nhiều, đặc biệt là thơ văn chữ nôm và thông qua những sáng tác ấy hiện lên rõ net phong cách đáo côc. Và Có Thể Nói, Bài Thơ “Bài ca ngất ngưởng” – tac pHẩm ược xem như bản tổng kết vềc cuộc ời của nguyễn công trứ là một Trong số những sáng tac ti êu bi ểt củt củt củt củt củt củt củt củt củt củt củt củt củt củt củt củt củt

ọC Bài Thơ “Bài ca ngất ngưởng” của nguyễn công trứ người ọc sẽ dễ dàng nhận thấy “ngất ngưởng” chynh là cảm hứng xuyên toàn bộ bộ, thơ, thơ, hiacacac. vậy từ “ngất ngưởng” trong bài thơ nên được hiểu như thế nào? như chúng ta đã biết, “ngất ngưởng” là một từ láy dùng ể chỉ ộ ộ cao – cao hơn người khác, vật khác và luôn ở trạng thái nghiêng, ch. được.

tuy nhiên, trong tác phẩm, “ngất ngưởng” không phải ược dùng với nghĩa ấy mà nó ược sử dụng ở một tầng ngha khác, điợ là là là. và với cách hiểu đó, chúng ta sẽ thấy bài thơ có nhiều điều thú vị, hấp dẫn.

trước hết, trong sáu câu thơ đầu của bài thơ, tác giả đã thể hiện rõ net sự ngất ngưởng khi ở chốn làm quan. Đầu tiên, sự ngất ngưởng ở chốn làm quan được thể hiện ở sự khẳng định vai trò, vị trí của chính minh trong trụt:

vũ trụ nội mạc phi phận sựÔng hi văn tài bộ đã vào lồng

với hai câu thơ nhưng tác giả đã cho thấy thái độ về vị trí của mình. với ông, mọi việc trong vũ trụ, trời ất ều là việc của mình, ồng thời, ông coi việc nhập thế chynh là cách ểng bộc lộ tài ctrí ba, . và để rồi, từ sự khẳng định ấy, ông đã phô diễn, đã khoe tài năng, danh vị của mình:

khi thủ khoa, khi tham tán, khi tổng đốc Đônggồm thao lược đã nên tay ngất ngưởnglúc bình tây cờ đại tướngcó khi về do thth>

trong bốn câu thơ, tac giả đã sử dụng hàng loạt từ Hán việt – thủ khoa, tham tán, tổng ốc đông, … Cùng Bút Phac liệt kê và điệp ngữ đ ấ ấ ấ ấ ấ và danh vị của mình. có thể thấy, nguyễn công trứ là người văn võ song toàn, đồng thời giữ nhiều chức vị quan trọng trong cuộc đời làm quan của mình. như vậy, trong sáu câu thơ ầu nào thơ, tác giả đã nói về tài năng, khoa danh vị của mình với một thái ộ ầy trang trọng, nhấn hàn vấ.

không chỉ ngất ngưởng ở chốn làm quan, nguyễn công trứ còn ngất ngưởng cả trong lối sống sau khi đã cáo quan về hưu, đu đc đc ượn. trước hết, lối sống ngất ngưởng của nguyễn công trứ khi cáo quan về hưu được thể hiện ở lối sống khác người, đcti

Đô môn giải tổ chi niênĐạc ngựa bò vàng đeo ngất ngưởng

hai câu thơ đã gợi lên trước mắt chung ta dáng ngồi ngất nghu của tac giả trên lưng with bò vàng ược trang sức bằng ạc ngựa – một dáng vẻ khhác ng ng ngườh, khy, khy khy. và để rồi, khi he thả hồn mình vào mây trắng, núi cao, dáng vẻ ngất ngưởng của tác giả vẫn không thay đổi:

kìa núi nọ phau phau mây trắngtay kiếm cung mà nên dạng từ bigót tiên theo đủng đỉnh một đôi gìbụt cũng nực cười ông ưp>

có lẽ trong văn học, chưa bao giờ chúng ta thấy một người nào đi vãn cảnh chùa giống như nguyễn công trứ. Đi vãn cảnh chùa – nơi chốn thanh cao, tao nhã vậy mà lại mang theo một cô gái hầu. cái dáng vẻ, cái lối sống ấy của ông khiến bụt cũng phải chào thua, cũng phải bật cười.

ồng thời, trong lối sống của mình, nguyễn công trứ không chú ý nhiều ến chuyện ược, mất, khen chê bởi vớng, chuyện ượn chà, ượn chà.

Được mất dương dương người thái thượngkhen chê phơi phới ngọn đông phong.

thêm vào đó, ở nguyễn công trứ ta còn thấy hiện lên lối sống tự do, thỏa chí, muốn gì làm này, không vướng tục.

khi tửu, khi ca, khi cắc, khi tùngkhông phật, không tiên, không vướng tục

như vậy, có thể thấy, thái độ, phong cách sống của nguyễn công trứ khi về hưu có những biểu hiện rất riêng. tuy nhiên, ở ông ta vẫn thấy nhiều điểm nhất quán với cuộc sống trước đó, ông vẫn luôn là một bề tôi trung thành. và để rồi, ông đã có một lời tự tổng kết về cuộc đời đầy minh bạch và đượm vẻ hài lòng ở trong những câu th khép.

chẳng trái, nhạc cũng vào phường hàn, phúnghĩa vua tôi cho vẹn đạo sơ chungtrong triều ai ngất ngưởng như ông!

tóm lại, bài thơ “Bài ca ngất ngưởng” và vì minh.

phân tích bài ca ngất ngưởng – mẫu 10

nguyễn công trứ tự là tồn chất, hiệu là hi văn, sinh năm 1778, người làng uy viễn, huyện nghi xuân, tỉnh hà tĩnh. cha ông là nguyễn công tấn, ậu hương cống, từng làm tri phủ tiên hưng (thái bình), sau đó do hưởng ứng trào phò lê chống lại tây sơn, nên triưỻ.

nguyễn công trứ là một người tài năng hiếm có về nhiều mặt, đã sớm xác định with đường tiến thân bằng khoa bảng công danh. thời trẻ, nguyễn công trứ học hành cần mẫn, nhưng thi cử lận đận, mãi đến năm 42 tuổi she mới đỗ giải nguyên. cuộc đời làm quan của ông lên xuống bất thường, vậy mà lúc nào ông cũng ôm ấp chí lớn và giữ đạo tôi trung nguyễn công trứ hăng hái thi hành chức trách, phận sự, kể cả việc nhiều lần đánh dẹp nông dân khởi nghĩa , nhưng không thể mất yếu tố tiến bộ của nhà nho chân chính.

khi làm quan, ông nổi tiếng thanh liêm. trong việc khai khẩn đất hoang, đắp đê lấn biển. nguyễn công trứ đã Đem lại lợi ích cho nhân dân ở nhiều nơi, đáng kể là vùng kim sơn (ninh bình) và tiền hải (thái bình). năm 1858, thực dân pháp nổ súng xâm lược nước ta, mặc dù đã 80 tuổi nguyễn công trứ vẫn dâng sớ xin cầm quân đánh gi. cũng năm đó, ông qua đời.

nguyễn công trứ là hiện tượng đặc biệt về một kẻ sĩ mà lại có cuộc sống phóng túng và cá tính tự do, độc đáo. thơ ca còn lại của nguyễn công trứ gồm khoảng 50 bài thơ, trên 60 bài ca trù, một bài phúng, đều viết bằng chữ nôm. ngoài ra còn có một số bài thơ chữ hán, một số câu đối nôm.

bài ca ngất ngưởng là tác phẩm được viết vào sau năm 1848, lúc nguyễn công trứ cáo quan về hưu. Đây là tiếng nói của hi văn sau quãng đời hoạn lộ gập ghềnh. Thời kì suy tàn của chế ộ ộ phong kiến ​​việt nam ược đánh dấu bằng sự xuất hiện của with người khát vọng tự do (như trong lồng của nguyễn hữu cầu), ng an ưh ưh ảh ảh ả ), người phụ nữ “nổi loạn” (trong thơ hồ xuân hương)…

<p dưới con mắt của người đời và sự tôn xưng của hi văn thì đó là sự ngất ngưởng. bài thơ được viết theo thể ca trù hay còn gọi là hát nói, một lối thơ tự do về nhịp điệu, câu chữ. Ở đây, để tài phù hợp với nội dung cảm xúc của bài thơ.

kết cấu bài thơ gần như kết cấu một bài thơ hát nói, chia làm nhiều đoạn gọi là khổ). Mỗi đoạn ược kết bằng câu có từ “ngất ngưởng”, soi sáng những gó ộ khac nhau của hình tượng nhân vật trữ tình, trên cơ sở cứng chủ ạng mang n.

with người ngất ngưởng của nguyễn công trứ trước hết là with người tài năng, danh vọng. câu thơ chữ hán mở đầu cô đúc quan niệm lập thân của nguyễn công trứ: “vũ trụ nội mạc phi phận sự”. Đy là quan niệm mà ông đã nói nhiều bài thơ, cho rằng with người sinh ra do “ý của trời ất” (“thiên ịa sinh ngôn hữu ý” – trời ất sin ất sinh ral nhiệm, phải gánh vác việc đời (vũ trụ giai ngô phận sự” – những việc trong vũ trụ đều thuộc trong phận sự của ta).

trong nguyễn công trứ, quan niệm ấy gắn liền với ý tưởng “you, tề, trị, bình”, với chí làm trai và chủ cuộc đời. sau quan niệm ấy là sự hiện diện một with người tài năng xuất chúng và danh vọng vẻ vang:

“Ông hi văn tài bộ đã vào lồng……có khi về phủ doãn thừa thiên”

tự thuật qua các nhân vật từ nhân xưng về tên hiệu, quan chức, tài nĂng đã khắc họa with người ca nhân tự ýc về mình, mức ộ lộ ộ àng: ông: ông: ông: ông: ông: ông: ông vào lồng. ” /p>

Ông không phải không biết chốn quan trường đầy rẫy những dây nhợ nào buộc trói được. Trong hình thức biểu hiệnc sự kết hợp hệ thống từ Hán – vaệt và từ nôm: những từ Hán việt về quan chức, danh vị thể hi hi một tài nĂng thành ạt gắn với x .. h.

còn từ nôm là những từ thông dụng ược sửng linh hoạt trong các câu thơ dài ngắn xen nhau, nhịp điệu nhịp nhàng, ến dàn trải thể ngưởng ở with người đó là gì: “gồm thao lược đã nên tay ngất ngưởng”. như vậy with người ngất ngưởng ở đây là with người cũng là cơ sở để cá nhân vượt lên khỏi mọi ràng buộc.

cái ngất ngưởng trong thơ nguyễn công trứ là sự ngất ngưởng trước cuộc đời được mất. cuộc đời nguyễn công trứ được ghi nhận bằng những chiến tích, những lần thăng quan tiến chức.

“lúc bình tây, cờ đại tướngcó khi về phủ doãn thừa thiên”.

nhưng cũng có những bước thụt lùi, cay đắng. theo sử sách ghi thì nguyễn công trứ làm đại tướng, khi bị cách tuột làm lính thú, thăng quan hẳn là do tài năng hơn người của ông. nhưng he còn những lần bị giáng chức? và còn đó những lời thẩm bình của dư luận. nguyễn công trứ thấy rõ đằng sau sự bất công mà ông phải chịu là mặt trái của xã hội phong kiến. khi cần ông tố cáo gay gắt:

“thế thái nhân tình gớm chết thaylạt nồng trông chiếc túi vơi đầy.

(vịnh nhân tình thế thái)

tuy vậy, cach biểu hiện thati ộ mà nguyễn công trức biệt lựa chọn là đem ối lập with người mình với thói tục bằng một tư tư tư Thisi ngông nghnh và tiếc cườc cườc cườc c sách vở chép rằng lúc về hưu nguyễn công trứ thường cưỡi bò vàng có đeo nhạc ngựa, còn đem một mo cau buộc chỗ đuôi bò, nói l che đ mi. và ông cho việc làm đó là sự ngất ngưởng: “Đạc ngựa bò vàng đeo ngất ngưởng”.

bên trong tiếng cười và điệu bộ ấy là triết lí tự nhiên về sự được mất: “Được mất dương dương người tái th”. nguyễn công trứ đã thông qua điển tích “tái ông thất mã” để phơi bày bản chất xã hội và đưa ra cách nhìn nhận của mình. xã hội đầy biến động thời nguyễn công trứ thiếu gì cảnh “lên voi xuống chó” và đó là mảnh đất sản sinh quan niệm vềrự s>

Có điều là ở with người bản lĩnh cứng cỏi và ni ềm tin ở bản như nguyễn công trứ thì quan niệm ấy không thủ biến thành tưng hoài nghi ng ng ng ng nh nh nh ô ô ô ô ô ô ô ô ” của lão trang. trái lại, nó đem đến lí lẽ để ông không phải bận tâm với chuyện đời “nóng lạnh” và thêm vẻ “dương dương”.

tuy nhiên, ối mặt với sự “ược mất” cũng Co nGhĩa ối mặt với sự giàu nghèo, vinh nhục vốn là những giá trịt chất tinh thần tryền thống. hiểu như thế chung ta sẽ thấy with người “dương dương”, “ngất ngưởng” thực sự là with người có tài nĂng, pHẩm chất vượt lên trên những thếc xưa nay nay ngự trong cuộc sống sống

ngất ngưởng còn biểu hiện trong phong cách, lối sống. Ở nguyễn công trứ có with người lí tưởng của chí làm trai thời phong kiến. nhưng cũng có with người cá nhân sống hết minh; Có with người hành ộng hăm hở, lạc quan và with người vui chơi bám đuổi Thimical: “tay kiếm cung … một đôi dì” nguyễn công trứ đ đm hết tài nĂng v v đm hềng ểng ểng ểng ểng ểng ể riêng của mình: những từ lay ặc tả màu sắc, ường nét {“phau phau”, “ủng ỉnh”, “phơi phới”), những điệp từ kết hợp với nhịp thơ . không phật, không tiên…”)

khả năng biểu cảm dồi dào của tiếng việt đã thể hiện đặc sắc cái phóng túng, đam mê của with người nguyễn công trứ. tuy nhiên đây không đơn thuần là một nhu cầu hưởng lạc được thi vị hóa. nguyễn công trứ đã nâng ược những gì ược mô tả thành một phong cách, thành lối sống, và dụng ý nghệ thuật của nhà th`ƿ bi là đnó

hệ tư tưởng nho giáo đòi hỏi ở mỗi con người trách nhiệm ối với cộng ồng, nhưng lại phủnn “cái tôi”, Áp ặt lênn -con ngƙcờ mờt cu. còn ạo phật, ạo Giáo Thì Hướng with người ến with ường thoot tục và giải thích việc đáp ứng những nhu cầu cup cộc sống with người là nguyên nhânn của sự. từ cuộc sống mà mình làm chủ nguyễn công trứ tìm ến “non tiên ”,” cảnh phật “vì thấy ở đó một thế giới thiên nhiên tươi ẹp gắn với nhữn tưng tưởng thực của with người.

phần kết của bài thơ nguyễn công trứ khái về with người mình với ặc điểm: một tài năn, Hoài bão lớn, sống trong xã hội ến không tài năn, làm nên sự nên sự nên sự nên sự Một nhân cach và ý thức ca nhân mạnh mẽ, tự tinc ủ điều kiện chủ quan và tiền ề xã hội ể ố ối lập với hoàn gion tổng hòa các mặt p>

từ “tay ngất ngưởng”, “bụt cũng nực cười ông ngất ngưởng” ến “trim triều ai ngất ngưởng như ông” bài thơ đ “n. ” hiện đại ngang nhiên tồn tại trong lòng xã hội phong kiến.

phân tích bài ca ngất ngưởng – mẫu 11

nguyễn công trứ, cai tên thật sự quen Thuộc và gần gũi mà từ xưa ến nay vẫn ược bao người dân việt nhắc ến như một sự biết ơn trọng về nhame ấng ất. hải (thái binh) và kim sơn (ninh binh). song không vì thế mà ta có thể quên đi một nguyễn công trứ, nghệ sĩ tài hoa, một nhân cách đã khẳng ịnh ược cái bản ngã của chynĻh mìዻ ,. và sáng tạo nghệ thuật.

theo “từ điển tiếng việt ”, ngất ngưởng ược hiểu là ở thế không vững lắc lư, nghiêng ngả nhưc ngã. , một thái độ sống.

Co NHư VậY TA MớI COR THể Hiểu ược về with người nguyễn công trứ – một with người có lối sống khác người, bất chấp mọi thế lực ởi, một lối sằng ược ẳc ẳc ẳc ẳ toàn bộ bài thơ không chỉ là sựt cắt nGhĩa lí giải về cai sự ngất ngưởng của chynh mình, mà nó còn ược xem như là một lời tựt thuật vềc ời, l như là một lời tựt thuật vềc ời, là n, tườm, tựm, tôm, tôm, tôi ài, tôm, tôi, tôm, tôi, tềm, tôi, tềm, tôi, tôi, tôi, tôi , tềi, tềi, tềi, tềi, tềi. đồng thời cho ta thấy một phong cách lối sống tài tử phóng khoáng của nguyễn công trứ.

mở đầu bài thơ là lời khẳng định về quan niệm sống của một đấng làm trai: vũ trụ nội mạc phi phận sự. (mọi việc trong vũ trụ chẳng có việc nào không là phận sự của ta). câu thơ vang lên chắc nịch, khẳng định một cách mạnh mẽ và tự hào về quan niệm làm trai của nguyễn công trứ. Đy là một quan niệm cho thấy nguyễn công trứ luôn ýn thức ược về bản thân mình, ồng thời luôn xác ịnh ược vị trí của mìờ cu trong.

Điều này có được từ một kẻ sĩ có tài. tuyên ngôn này của nguyễn công trứ đã ược khẳng ịnh như một chân lí và trởi đi trở lại như một mệnh ịth ề quen troc thuô vũ trụ giai ngô pHận sự ). hay trong bài gánh trung hiếu, nguyễn công trứ cũng đã khẳng định: vũ trụ chức phận nộ(việc trong vũ trụ là chức phận của ta)

nói như vậy ể ể ta khẳng ịnh rằng nguyễn công trứ luôn luôn xác ịnh cho mình một quan niệm sống tích cực, ồng thờn th âảt th. chính vì él luôn luôn có ý thức về vị trí của chính mình trong trời đất mà nguyễn công trứ không ngại ngùng khẳng định về chí làm trai, tác giả lần lượt chứng minh cho người đọc thấy được tài năng và bản ngã của chính mình :

Ông hi văn tài bộ đã vào lồngkhi thủ khoa, khi tham tán, khi tổng đốc Đônggồm thao lược đã nên tay ngất ngưởng.

nguyễn công trứ đã tự xưng danh, ồng thời khẳng ịnh tài bộ (tài nĂng lớn, nhiều mặt) của bản thân với những thực danh: thủ khoa, tham tham tham tham tham tham tham tham tham tham tham tham tham tham. câu thơ ược ngắt nhịp ngắn ều, chậm rãi cùng với việc sử dụng điệp từ khi tạo nên một lối nói khẳng ịnh ầy ty. tuy nhiên hiện lên trong bài thơ không chỉ là một nguyễn công trứ thiên tài, mà còn là một nguyễn công trứ có tài kinh bang tế thế:

lúc bình tây, cờ đại tướng, có khi về phủ doãn thừa thiên.

như vậy ến đy chung ta cr ầy ủ ủ cơ sở ể ể khẳng ịnh một with người có tài nĂng thực sự và luôn luôn thức ược về tài năNg củnnh bản m. Đây cũng chính là sự khẳng định bản ngã của nguyễn công trứ, là một phần trong phẩm chất mà ông tự hào gọi là tay ngất ngư. Để từ đó ta có thể hiểu ngất ngưởng theo một nghĩa tích cực, trong đó có sự khẳng định bản ngã của chính mình. một nguyễn công trứ có tài, có thực danh như vậy, ấy mà khi trở về đời thường lại là một tay ngạo nghễ giễu đời:

Đô môn giải tổ chi niênĐạc ngựa bò vàng đeo ngất ngưởng.

cho nên ông không ngại ngùng bày tỏ một cách sống thật khác người, khác đời:

kìa núi nọ phau phau mây trắngtay kiếm cung mà nên dạng từ bigót tiên theo đủng đỉnh một đôi dìbụt cũng nực cười ông Ɵp.

là một nhà nho, từng là một danh tướng, từng xông pha trận mạc ấy vậy mà lại sống cuộc sống bình dị nên dạng từ bing. tuy nhiên cái lối sống ấy của nguyễn công trứ lại chẳng bình thường một chút nào: đi vãng cảnh chùa mà: “gót tiên theo đủng đỉnh một đôi dì” phải chăng ông đang bất chấp cuộc sống, đang giễu cợt sự đời, có lẽ hiểu biết như vậy còn phiến diện. bởi sinh thời nguyễn công trứ là một người biết chơi theo quan niệm sống hết mình và chơi cũng hết mình.

Trong trần honn mấy mặt làng chơi … Biết mùi chơi chưa dễ mấy người hay ông từng tuyên bố nếu không chơi thiệt ấy ai bù … vậy cũng cóc có thểu đy là một lg lg, bo. câu thơ ược nguyễn công trứ miêu tả bằng nụi hó hỉnh, nhiều tự hào của tac giả, phải chrite là cười cho sự khen của thiên hạ, cr lẽ là ảiề đ đ. p>

Được mất dương dương người thái thượngkhen chê phơi phới ngọn đông phong

với nguyễn công trứ một khi đã thoát khỏi vòng danh lợi thì những chuyện ược mất, khen chê ở ời xin bỏ ngoài tai, nhông ngĻọn quaọn gió th. Điều này chỉ có được khi người ta có bản lĩnh tự tin về tài năng của mình. Đó cũng chính là cái ngất ngưởng của nguyễn công trứ trong đó chứa đựng hạt nhân của phong cách sống phóng túng, hiếm thấy của ông. chính vì vậy mà ông có được cuộc sống thanh cao vui vẻ:

khi ca, khi tửu, khi cắc, khi tùngkhông phật, không tiên, không vướng tục.

câu thơ ược ngắt nhịp hai, kết hợp với lối diễn ạt trùng điệp tạo châu thơ chậm rãi, qua đó lột tả ược phong thati ag dung yêu ời, Thanh cao của nho nho nho nho nho nho nho nho nho nho nho nho nho nho nho nho thái độ sống như vậy của ông có được từ with người luôn tự tin vào bản thân mình, luôn ý thức được bản thân of him. sự phô bày bản ngã được bộc lộ rõ ​​​​nét một cách cực độ ở khổ thơ cuối:

chẳng trái, nhạc cũng vào phường hàn, phúnghĩa vua tôi cho vẹn đạo sơ chungtrong triều ai ngất ngưởng như ông!

nguyễn công trứ đã tự khẳng ịnh mình là with người trung thần, làm tròn ạo vua tôi, điều này gel pHần khẳng ịnh thêm quan niệm về chí làm trai cần ản bằng lối so sánh với những bậc anh hùng như nhạc phi, hàn kì, phú bật… của đời hán, tống bên trung quốc.

tác giả đã khẳng định tài năng và công lao của mình một cách đĩnh đạc hào hùng. cũng có thể xem đó là những lời nói đầy tự hào về bản thân của chính tác giả. Để từ đó nguyễn công trứ ngạo nghễ tuyên bố: trong triều ai ngất ngưởng như ông!

như vậy đến đây hẳn chúng ta đã hiểu cái ngất ngưởng của nguyễn công trứ. Đó chẳng phải là cái gì khác mà chính là thái độ, cách sống của một nhà nho tài tử. nguyễn công trứ có được điều đó xuất phát từ tài năng, thực danh, từ sự làm tròn bổn phận. vậy cái ngất ngưởng của ông không phải tiêu cực mà sự khẳng ịnh bản thân của mình, là bản lĩnh dám sống ở ời, và mácát tột phongà phongà.

cùng với những bài thơ khác như đi thi tự vịnh, chí làm trai, nợ tang bồng, gánh trung hiếu … bài thơ bài ca ngất ngưởng đã một lần nữ Đây chính là phong cách sống, phong cách nghệ thuật của with người và của thơ nguyễn công trứ – phong thái ngất ngưởng.

phân tích bài ca ngất ngưởng – mẫu 12

nguyễn công trứ là một người thông minh, tài hoa, có cá tính nhưng cuộc đời làm quan nhiều thăng trầm. Ông đã để lại cho lớp thế hệ sau nhiều sáng tác độc đáo bằng chữ nôm và có thể nói hát nói là thể loại ông ghi dấu thànhôn. trong thể loại hát nói, “bài ca ngất ngưởng” có thể xem là một trong số những sáng tác tiêu biểu nhất của ông. </

có thể thấy, “ngất ngưởng” chính là cảm hứng chủ đạo bao trùm và xuyên suốt bài thơ. với bốn lần xuất hiện trong tác phẩm, từ láy “ngất ngưởng” mang nhiều ý nghĩa độc đáo. xét về nghĩa đen, có thể thấy đó là một từ láy dùng để diễn tả độ cao ở trạng thái không vững, chực đổ nhưng không. song, ở bài thơ, “ngất ngưởng” còn mang một ý nghĩa khác, đó chính là lối sống, là thái độ sống của nguyễn công trứ. Để rồi, toàn bộ tác phẩm “bài ca ngất ngưởng” sẽ đi sâu làm rõ phong thái ngất ngưởng ấy của nhà thơ.

Đoạn thơ mở đầu tác phẩm “bài ca ngất ngưởng” đã cho thấy sự ngất ngưởng của nguyễn công trứ khi ở chốn triều quan.

vũ trụ nội mạc phi phận sự,Ông hi văn tài bộ đã vào lồng

ngay trong câu thơ mở ầu, việc sử dụng những câu thơ chữ Hán đã gợi ra sự trọng, rắn rỏi, qua đó khẳng ịnh ược líng cao ẹp của n đ ấ có việc gì nằm ngoài vòng trách nhiệm của bản thân.

có thể thấy đây chính là là tưởng chung của những người đi theo with đường nho học và nguyễn công trứ cũng không phả là ngoại. nhắc đến lí tưởng đó chính là cách để nhà thơ tái hiện lại nhiệt huyết của mình khi he quyết định bước “vào lồng”. và để rồi, từ lí tưởng, từ sự khẳng định vai trò của mình, nguyễn công trứ đã không ngại ngần khoe tài năng, khoe danh v᧻>p.

khi thủ khoa, khi tham tán, khi tổng đốc Đông,gồm thao lược đã nên tay ngất ngưởnglúc bình tây cờ đại tướngcó khi về phth>

có thể thấy, nguyễn công trứ là người văn võ song toàn, điều đó thể hiện rõ net qua việc sử dụng các cụm từ “thợ choa”, “thao choa”. Thêm vào đó, bằng việc sửng hàng loạt từ ngữ Hán việt cùng biện phap liệt kê, nguyễn công trứã khéo léo điểm lại hàng loạt các chức quan, danh vị vị vị vị vị vị vị m đ tướng, phủ doãn, … điệp từ “khi” đã tạo nên nhịp điệu dồn dập choc câu thơ, làm cho cả đoạn thơ như một thước phim quay lại những mốc are trong sự nghiệp củt tac giả. Đặc biệt, tác giả đã nói về tài năng, danh vị của mình bằng tất cả những gì trang trọng và tự hào nhất. tuy nhiên, sự Khoe tài năng, Danh vị ấy của nguyễn công trứ không phải là tự cao, tự ại, khoe khoeg hợm hĩnh mà nó dựa trên tài nĂng và sự nghiệp củnh bảnh bảnh. xét ến c cùng, sự khoe tài, khoe danh vị ấy chỉ là cái vỏ bên ngoài ể ể giấu sâu bên trong là một cái tôi ý thức richute về tài năng, danh vịịn cún.

không chỉ “ngất ngưởng” khi làm quan, nguyễn công trứ còn thể hiện rõ phong thái ngất ngưởng của mình khi về hưu, sống ở chốn hà

Đô môn giải tổ chi niên,Đạc ngựa bò vàng đeo ngất ngưởng.

hai câu thơ dường như đã vẽ lên trước mắt người đọc dàng ngồi ngất nghểu, khật khưởng của nguyễn công trứ trên lưng con bò vàng được “trang sức” bằng đạc ngựa – một dáng ngồi đầy vẻ trêu ngươi nhưng với tác giả ông lấy làm thú vị với việc làm trái khoáy nhiều phần khinh bạc của mình. và để rồi, sự “ngất ngưởng” của ông được làm rõ hơn ở cảnh ông đi vãn cảnh chùa.

kìa núi nọ phau phau mây trắng,tay kiếm cung mà nên dạng từ bi.gót tiên theo đủng đỉnh một đôi dì,bụt cũng nực cười ông.</ng.i ông.<p không kể đến văn học dân gian, có lẽ đây chính là lần đầu tiên trong văn học viết xuất hiện hình ảnh một ông bụt bụt bìn nh dân. và một lần nữa có thể thấy, những câu thơ trên đy đã thể hiện lối sống khác ời, khác người và có phần trái khoáy của nguy.

không dừng lại ở đó, nguyễn công trứ còn là người có quan niệm sống rõ ràng, không quan tâm đến chuyện được – mấê, khen – ch

Được mất dương dương người thái thượng,khen chê phơi phới ngọn đông phong.

với tác giả, chuyện được mất, khen chê trong cuộc sống không phải là mối quan tâm hàng đầu và vì thế ông không quan tâm nhiẻn đyón. Với ông, giữa ược và mất, khen và chê không biết cai nào hhn cai nào nên mọi sự ược mất ông ều phong tâm mình coi nhẹ, khôông “bặm môi đã lựa chọn cho mình một lối sống tự do, được thỏa chí làm những việp>mÑn.

khi ca, khi tửu, khi cắc, khi tùng, không phật, không tiên, không vướng tục.

<p , thú uống rượu và đặc biệt là ái tình. và có lẽ vì thế, ông tự nhận mình là "không phật, không tiên, không vướng tục". DườNG NHư, THÁI ộ SốNG, Phong cach sống của nguyễn công trứã vượt ra ngoài vòng cương tỏa nhưng el không thể NGhĩ rằng ô` hoàn toàn khác với mình trước c c c c c c c c c c. bởi lẽ, trong nguyễn công trứ vẫn luôn nhất quán.

chẳng trái, nhạc cũng vào phường hàn, phú,nghĩa vua tôi cho vẹn đạo sơ chung,trong triều ai ngất ngưởng được như ông!

sự phong tub, “ngất ngưởng” của nguyễn công trứt mặt dù ược biểu hiện ở mức ộ cao nhưng trước sau ông vẫn là một nhà nho cr tần nhậ thế và v. sơ chung”, he vẫn luôn là một bề tôi trung thành.

như vậy, có thểy, “bài ca ngất ngưởng” đã cho thấy bản lĩnh của nguyễn công trứ nhưng ồng thời cũng gợi lên Trong mỗi người những bài học cc cc cóc cóc cóc cóc cóc cóc cóc cóc cóc cóc cóc cóc cóc cóc cóc cóc cóc cc cóc cóc cc cc cc Trước hết, mỗi người cần ý thức ược vai trò, vị trí của bản thân trong cup sống, ồng thời cần có sự ý thức ri ràng về tài nĂng của chynh mình. Thêm vào đó, pHải có một quan niệm sống, lí tưởng sống đúng ắn, phải biết vượt ra khỏi cuộc sống tù tum, tẻt ể ể Sống một cuuộc sống giàu ý ý ý. Đặc biệt, không được sống nhỏ nhen, ích kỉ, chỉ biết quan tâm đến chuyện được, mất, khen, chê của mình mà quên xời n quan.

tÓm lại, với những ặc sắc của thể loại hÁt tính và bản lĩnh. Đồng thời, qua đó đã để lại trong mỗi người nhiều suy ngẫm, nhiều bài học quý giá.

xem thêm: phân tích 6 câu đầu bài ca ngất ngưởng

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *