văn mẫu lớp 9: cảm nhận 4 khổ thơ cuối bài thơ angr trìng của nguyễn duy gồm dàn ý chi tiết kèm theo 6 bài văn mẫu ược chung tôi tổng hợp từp học sinh trên cả nước.
qua đó, giúp các em tham khảo, tích lũy vốn từ để viết văn ngày càng hay hơn. Ánh trăng là một tác phẩm trọng tâm của chương trình ngữ văn lớp 9. vậy mời các em cùng theo dõi bài viết dưới đây của download.
dàn ý cảm nhận 4 khổ thơ cuối bài thơ Ánh trăng
i. mở bai
- giới thiệu về tác giả nguyễn duy, bài thơ Ánh trăng.
- khái quát về nội dung chính của bốn khổ thơ cuối.
- Đôi net về hoàn cảnh sáng tác.
- trên thực tế nhà thơ đã hoàn toàn thay đổi: “vầng trăng đi qua ngõ/như người dưng qua đường”.
- tác giả đã lý giải lí do anh ta đã thay đổi: “từ hồi về thành phố/quen ánh điện, cửa gương”
- Tac giả sửng 3 ộng từ: “vội, bật, tung” ặt liền nhau nhằm diễn tả sự khó chịu và hành ộng khẩn trương hối hả của tc giả ểm ngurồnm ồnh.
- từ “đột ngột” diễn tả vầng trăng tròn bỗng nhiên hiện ra tình cờ mà tự nhiên vằng vặc giữa trời chiếu vào căn phòng om t.
- cử chỉ: ngửa mặt lên nhìn trời
- thái độ: có cái gì dưng dưng
- vầng trăng gợi nhớ cho anh qua khứ. Đó là những kỉ niệm của những năm tháng gian lao. hình ảnh của thiên nhiên, đất nước bình dị, hiền hậu: “như là đồng là bể/như là song là rừng”.
- “trăng cứ tròn vành vạnh” tượng trưng cho qua khứ đẹp đẽ, nguyên vẹn và tràn đầy thủy chung, nhân hậu.
- “ánh trăng im phăng phắc”: Đó là thái độ nhắc nhở nhà thơ, là sự trách móc trong im lặng.
- “đủ cho ta giật mình”: nhà thơ giật mình. nhà thơ thấy giật mình vì chợt nhận ra sự vô tình bạc bẽo, sựi v àng trong cach sống, cai giật mình của sự Ăn nĂn tự trach mình, tự tựy mynh phải ổi.
- with người không được quên quá khứ, phản bội lại quá khứ và thiên nhiên. hãy trân trọng những qua khứ tốt đẹp.
- giọng điệu tâm tình bằng thể thơ năm chữ.
- nhịp thơ khi thì tự nhiên nhẹ nhàng theo lối kể, khi thì ngân nga thiết tha cảm xúc lúc lại trầm lắng biểu hiện suy tư.
- khẳng định lại ý nghĩa của khổ thơ.
ii. thanks bai
1. khái quát chung
2. phân tích bốn khổ thơ cuối
a. hình ảnh vầng trăng trong hiện tại
=> vì vậy vầng trăng dầu đi qua ngõ mà nhà thơ vẫn dửng dưng vì không cần đến nó nữa.
b. khi gặp lại vầng trăng
c. cảm xúc suy nghĩ của tác giả
=> tư thế tập trung chú ý, mặt ối mặt nhìn trực tiếp với thái ộ ửng dưng cảm xúc thiết tha thành kính, tâm trạng xúc ộng, cẙcòm ộptá .
3. nghệ thuật
iii. kết bai
cảm nhận 4 khổ thơ cuối bài thơ Ánh trăng – mẫu 1
hình ảnh vầng trăng từ xưa đến nay luôn gần gũi, gắn bó với with người việt nam. trăng rằm tháng tám, trăng tròn vành vạnh mỗi ngày rằm… ánh trăng chiếu sáng từ nhà ra ngõ… như một nguồn cảm hứng đặc biệt. nguyễn duy cũng tìm thấy nguồn cảm hứng thi ca qua hình ảnh vầng trăng với một thi phẩm đặc sắc “Ánh trăng”. bài thơ là thông điệp, triết lí mà tác giả muốn gửi gắm. Điều này được thể hiện rõ nhất qua bốn khổ thơ cuối bài.
nếu ở khổ thơ thứ thứ nhất, vầng trăng nghĩa tình trọn vẹn với qua khứ thly chung, gắn bó cùng with người thì ến khổ ổh tin
“từ ngày lên thành phốquen ánh điện cửa gươngvầng trăng ăi qua ngõnhư người dưng qua đường”
khi đất nước hòa bình, khi hoàn cảnh sống của with người thay đổi, đó là là c suy nghĩ của with người cũng thay đổi. Khi ượC sống hòa mình với ang điện, cửa gương, với những tiện nghi ủ ầy, xa rời với thiên nhiên, vầng trìng lúc này như người dưng ếng ếng ếng. vầng trăng xưa kia đã trở thành dĩ vãng, đã trở thành những hoài niệm trôi vào quên lãng của with người. vầng trăng vẫn thế, vẫn vẹn nguyên nghĩa tình, không thay đổi nhưng with người giờ đây đã đổi thay. with người đã dửng dưng, lạnh nhạt đến vô tình với qua khứ nghĩa tình.
mạch cảm xúc của nhân vật thay đổi khi xuất hiện một tình huống bất ngờ:
“thình lình đèn điện tắtphòng buyn – đinh tối omvội bật tung cửa sổĐột ngột vầng trăng tròn”
một hoàn cảnh bất ngờ, with người khẩn trương, vội vàng bật tung cửa sổ. người và trăng gặp gỡ nhau. và mạch cảm xúc tiếp tục được thể hiện ở những câu thơ tiếp theo:
“ngẩng mặt lên nhìn mặtcó cái gì rưng rưngnhư là đồng là bểnhư là song là rừng”
mặt đối mặt, ở đây ta hiểu mặt chính là mặt trăng và mặt người. cả hai cùng đối diện với nhau. with người lúc này có cảm xúc rưng rưng, như tất cả quá khứ ùa về. Đó là sự thức tỉnh sau những quên lãng của qua khứ nghĩa tình. Ối diện với vầng trăng, with người nhận ra sự thờ ơ, vô cảm của mình bấy lâu nay, tất cả quá khứ chợt ùa về trong xúc cảm ƻth r. vầng trăng vẫn ở đây, vẫn vẹn nguyên:
“trăng cứ tròn vành vạnhkể chi người vô tìnhÁnh trăng im phăng phắcĐủ cho ta giật mình”
vầng trăng vẫn như vậy nhưng “im phăng phắc” ủ khiến cho những sai lầm, những sự vôm của with người pHải thức tỉnh, ủ ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể giật. Đó là sự thức tỉnh đúng lúc, thức tỉnh về nhân cách, về lối sống.
bốn đoạn thơ cuối nói riêng there are cả bài thơ nói chung chynh là những xúc cảm rất ỗi chân thực vềc về những thông điệp mà nguyễn duy muốn gửm ếm ếm ếm mượn hình ảnh vầng trart ểng ể nói lên cach sống, lối sống, suy nghĩ của một bộ pHận with người trong xã hội hiện ại ại, thờ ơ ơ ơ ơ cảm với xungh, vài khi kh.
cảm nhận 4 khổ thơ cuối bài thơ Ánh trăng – mẫu 2
cũng như bao nhà thơ trẻ khác trưởng thành trong cuộc kháng chiến chống mỹ. nguyễn duy đã từng trải qua nhiều gian khổ, từng chứng kiến biết bao sự hi sin sinh, mất má lớn lao của dân tộc, c c cc fourth gắn bó với thiên nhiên number rừng nghĩa tộc. nhưng khi đã ra khỏi thời bom ạn ác liệt, ược sống trong hòa bình với nhiều tiện nghi hiện ại, không phải ai cũng nhớ những ghianại nan, nan. bài thơ “Ánh trăng” đã ghi lại một thoáng, một lần giật mình trước cái điều vô tình dễ gặp ấy, đặc biệt là bổcuth>
bài thơ ra đời năm 1978 tại thành phố hồ chí minh. Đó là thời điểm ba năm sau ngày kết thúc chiến tranh, giải phóng miền nam, thống nhất đất nước. qua khứ một thời đã xa, hình ảnh vầng trăng trong hiện tại được nhà thơ miêu tả:
“từ hồi về thành phốquen ánh điện, cửa gươngvầng trăng ăi qua ngõnhư người dưng qua đường”
Đất nước hòa binh. hoàn cảnh sống thay đổi, xa rời cuộc sống giản dị của qua khứ, with người được sống sung túc trong “ánh điện cửa gương”. Đó là một cuộc sống đầy đủ, tiện nghi, khép kín trong những căn phòng hiện đại, xa rời thiên nhiên. từ đó nhà thơ diễn tả sự đổi thay trong tình cảm của con người lãng quên vầng trăng từng một thời là tri kỷ. “vầng trăng tình nghĩa” trở thành “người dưng qua đường”. vầng trăng vẫn “đi qua ngõ”, vẫn tròn ầy, vẫn thy chung tình nghĩa, nhưng with người đã quên trăng, hờ hững, lạnh nhạt, dửn dƻn vạn. vầng trăng giờ đây bỗng trở thành người xa lạ, chẳng còn ai nhớ, chẳng còn ai hay biết.
tình huống bất ngờ xảy đến: “mất điện, phòng tối om”. Đy là một tình huống rất quen thuộc, rất thực nhưng cũng tình huống ấy đã tạo nên bước ngoặt ểể tac giả bộc lộ cảm xúc, thển chủ ề ề ề tac phẩm. tac giả sửng ba ộng từ: “vội, bật, tung” ặt liền nhau nhằm diễn tả sự khó chịu và hành ộng khẩn trương hối hả của tc giả ể ểm nguồnh sánh. và nguồn sáng ấy chính là vầng trăng thuở nào. sự xuất hiện bất ngờ của vầng trăng khiến nhà thơ ngỡ ngàng, bối rối, gợi cho nhà thơ bao kỉ niệm nghĩa tình.
từ đó, trong lòng nhà thơ bộn bề những suy nghĩ, cảm xúc trước vầng trăng:
“ngửa mặt lên nhìn mặtcó cái gì rưng rưngnhư là đồng là bểnhư là song là rừng
trăng cứ tròn vành vạnhkể chi người vô tìnhánh trăng im phăng phắcđủ cho ta giật mình”
nhà thơ lặng lẽ đối diện với trăng trong tư thế lặng im có phần thành kính: “ngửa mặt lên nhìn mặt”. tư thế tập trung chú ý, mặt ối mặt nhìn trực tiếp với thái ộ dửng dưng cảm xúc thiết tha thành kính, tâm trạng xúc ộng ộng tágảm tár. vầng trăng gợi nhớ cho anh qua khứ. Đó là những kỉ niệm của những năm tháng gian lao. hình ảnh của thiên nhiên, đất nước bình dị, hiền hậu: “như là đồng là bể/ như là song là rừng”.
hình ảnh trăng cứ tròn vành vạnh tượng trưng cho qua khứ đẹp đẽ, nguyên vẹn và tràn đầy thủy chung, nhân hậu. từ “cứ” cho thấy sự bền bỉ, son sắt, dẫu năm tháng có qua đi thì trăng vẫn cứ như thuở ban đầu. hình ảnh “ánh trăng im phăng phắc” mang ý nghĩa nghiêm khắc nhắc nhở, là sự trách móc trong lặng im. chính cái im phăng phắc của vầng trăng đã đánh thức with người, làm xáo động tâm hồn người lính năm xưa. with người “giật mình” trước ánh trăng là sự bừng tỉnh của nhân cách, là sự trở về với lương tâm trong sạch, đẹp. nhà thơ thấy giật mình vì chợt nhận ra sự vô tình bạc bẽo, sựi v àng trong cach sống, cai giật mình của sự Ăn nĂn tự trach mình, tự tựy mynh phải ổi. Đó là lời ân hận, ăn năn day dứt, làm đẹp with người. vì thế, khổ thơ cuối là bài học triết lý sâu sắc ối với mỗi người: with người không ược quên quá khứ, phản bội lại vá thên. hãy trân trọng những qua khứ tốt đẹp.
bài thơ như một câu chuyện riêng có sự kết hợp hài hòa, tự nhiên giữa tự sự và trữ tình c cùng với giọng điệu tâm tình ƺnth bằ. nhịp thơ khi thì tự nhiên nhẹ nhàng theo lối kể, khi thì ngân nga thiết tha cảm xúc lúc lại trầm lắng biểu hiện suy tư. tất cả đã làm nổi bật chủ ề của tac pHẩm: đó là lợi nhắc, củng cố ở người ọc this ộ sống “uống nước nhớ nguồn”, ân nghĩa thủy chung
cảm nhận 4 khổ thơ cuối bài thơ Ánh trăng – mẫu 3
trăng vốn là ề tài quen thuộc trong thơ ca tryền thống ể giãi bày tâm sự, vẻ ẹp thánh thiện, sự chiêm nghiệm … và trong mỗi thể loạtri thiệt. Đặc biệt là trong bài thơ “Ánh trăng” của nguyễn duy. Đến với bốn khổ thơ cuối, người đọc sẽ cảm nhận được thông điệp mà nhà thơ muốn gửi gắm.
quỹ ạo của cuộc sống và dòng ời trong ục khiến with người cứt tất bật, hối hả, chìm trong nhịp sống gấP có lúc, lúc rủi, lúc thành công, khi thất bại, lúc vui buồn v. mình hơn: “thình lình đèn điện tắt/phòng buyn đinh tối om”. Một sự kiện bình thường, ngẫu nhiên trong cup sống hiện ại ược nguyễn duy ưa vào trong thơ và sửng tài tình thành điểm thắt nou, ẩy bài ơn ến. bởi nếu như không có cảnh hôm ấy chắc mấy ai đã nhìn lại mình mà suy xét bản thân để nhận ra sự thay đổi vô aunt mh cởi. bốn khổ cuối bài thơ đã làm nổi bật lên điều đó:
“thình lình đèn điện tắtphòng buyn đinh tối omvội bật tung cửa sổđột ngột vầng trăng tròn”
cả khổ thơ là một chuỗi những hành ộng liên tục, kế tiếp nhau, nhanh, dồn dập gấp gáp ểể rồi ngàng, ngạc nhiên khônes
ta bỗng dưng tự hỏi tại sao lại là trăng tròn mà không là trăng khuyết? một câu hỏi thật khó trả lời bởi tròn khuyết vốn là quy luật của tự nhiên. Còn Trìng ở đây đã ược nhân cach Hóa với những suy nghĩ, tâm tư rất with người, rất ời thường vậy mà: “Trìng vẫn tròn vành vạnh/kể chi người vô tình”. cái khuyết trong tâm hồn with người bỗng trở nên ngại ngùng xấu hổ trước trăng, trước sự vẹn tròn; chung thủy trước sau như một của trăng. phải chi trăng khuyết đi cho lòng người đã ân hận, đỡ hổ thẹn với trăng:
“ngửa mặt lên nhìn mặtcó cái gì rưng rưngnhư là đồng là bểnhư là song là rừng”
một khoảnh khắc im lặng trong hiện thực nhưng trong nội tâm con người nổi xúc động trào dâng đến đỉnh điểm. mọi ký ức của một thời xa xăm, một thời gian khó, gắn bó thuở nào bỗng dội về trước mặt:
Ánh trăng, đó là những kỷ niệm tuổi thơ êm đềm hạnh phúc. hay là đồng là bể, là quê hương làng xóm và những người thân yêu ruột thịt. cũng còn là song là rừng, là những người đồng chí anh em. Đó còn là những vui buồn – hạnh phúc, những đắng cay ngọt bùi một thuở. thế mà lòng người đã sớm quên mau để bây giờ chợt giật mình, chợt sực tỉnh, xót xa ân hận, để phải rưng rưng nói khthông.
lại một lần nữa hình ảnh trăng được nhân hóa. Đó không phải là mặt trăng bình thường nữa. Đó là khuôn mặt của một người bạn đã từng tri kỷ với những người đang sống, đang hiển hiện trước trăng.
nhà thơ nguyễn duy đã tìm được một điểm nhìn vừa thông minh vừa sắc sảo; tinh tế mà cụ thể, chi tiết. tại sao không phải là trăng chênh chếch; trăng xa xa hay trăng lấp ló mà lại là trăng trên đỉnh đầu để phải ngửa mặt lên nhìn mặt?
phải chăng đó cũng là dụng ý của tác giả? bởi trăng bao dung, độ lượng là thế. từ điểm nhìn của nhà thơ, ánh trăng cứ lan tỏa ra mênh mông; soi rọi chiếu sáng. một không gian mênh mông rộng lớn phủ đầy ánh trăng, ngập chìm trong ánh trăng – thánh sáng ngọc ngà tinh khiết. Thời Gian Và Không Gian (Trìng rọi ỉnh ầu) Trong khổ thơ đã khiến ta nhận thấy nó không pHải là sớm nhưng cũng chưa ến nỗi muộn ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể phải chăng nhà thơ đã đồng nhất thời gian trong hiện thực và thời gian trong tâm tưởng with người? hình ảnh trăng ở đây đã lên đến đỉnh điểm thành công của tác giả. nó chứa đựng một ý nghĩa thật lớn lao sâu sắc, một giá trị nhân văn to lớn. trăng không còn là trăng của thiên nhiên; không phải là trăng ví như một con người mà nó mang ý nghĩa tượng trưng cho cả một lớp người, một thế hệ. một thế hệ với bao cống hiến hy sinh trong những thời khắc gian khó, ác liệt; NHữNG NăM THÁNG CAM GO THÁCH KHI ấT NướC LâM NGUY ể ếN KHI TRở VềC SốNG ờI THườNG – ấT NướC THANH BìnH, Họ LạI BìNH DịN ếN ạN ạM B, KH ọNG. trong số họ có những người không may mắn được trở về; có những người còn gửi lại nơi chiến trường một phần cơ thể và những di chứng chiến tranh cho thế hệ with cái; Co những người ược tổc qu qê hương biết ến song vẫn cònco những người tài sản chỉ là chiếc ba lô sờn vì vì trận mạc và cuộc sống của họ chỉn diễn ra âm thầm vẫn sống và giữ trọn nghĩa tình với quê hương, đất nước, với những người đồng chí đồng đội của mình. một tấm lòng cao cả, bao dung, độ lượng, một niềm lạc quan tin tưởng vào cuộc sống. tình cảm của họ vẫn tròn vành vạnh, trước sau như một đâu kể cho những người vô tình, những người lãng quên. trăng lại trở về với chính nó; giản dị tự nhiên, mộc mạc:
“trăng cứ tròn vành vạnhkể chi người vô tìnhánh trăng im phăng phắcđủ cho ta giật mình”
nGhệ Thuật lay khiến hình ảnh th ơ ược khắc sâu, in ậm trong tâm tưởng with người, khiến with người pHải tự vấn lại lương tâm, tự suy xé lại bản thân. hai câu cuối bài là lời kết nhẹ nhàng nhưng khá sâu sắc, tạo nên sức lắng cho bài thơ. Cái Giật Mình Của tac giả There are cũng chính là điều nguyễn duy mUốn gửi gắm, nhắn nhủ mỗi chung ta: cuộc sống hôm nay dẫu ồn ào no dẫu cho mỗi with người chỉc có một chút chút khoảnh khắ mình nhưng điều đó sẽ làm cho cuộc sống có ý ý và giá giá giá trịt bao.
lời thơ không triết lý, chỉn chu nhưng đã để lại trong lòng người đọc dòng suy nghĩ về nhân tình thế thái; qua khứ và hiện tại luôn song hành nhắc nhở hoàn thiện mỗi with người; chính nghệ thuật dùng sự hồi tưởng, tự đấu tranh, suy nghĩ trong nội tâm with người đã làm nên thành công, khiến bài thơới vòn mãi>
cảm nhận 4 khổ thơ cuối bài thơ Ánh trăng – mẫu 4
bài thơ “Ánh trăng” được nguyễn duy sáng tác như một lời tự nhắc nhở nhớ về những năm tháng gian lao đã qua của ngưhlín. Đặc biệt, bốn khổ cuối của bài thơ đã làm rõ cảm xúc của nhân vật trữ tình khi gặp lại cái vầng trăng tình nghĩa:
“từ hồi về thành phốquen ánh điện, cửa gươngvầng trăng ăi qua ngõnhư người dưng qua đường”
chiến tranh qua đi, người lính từ biệt nơi chiến trường đau thương để về với thành phố. cuộc sống hiện ại của thành phố với “ang điện”, “cửa gương” – đó là ang sáng của văn minh hi hi hi ạn ại đã khiến with người dần quên đi cuộc sống ở chiến trường. và sự thay đổi hoàn cảnh sống đã dẫn đến sự thay đổi về tình cảm. những ánh sáng của văn minh, làm khuất đi ánh sáng quen thuộc của ánh trăng. Để rồi ngay cả khi vầng trăng vô tình đi qua ngõ, lại giống như người dưng qua đường. nhà thơ đã sử dụng biện pháp tu từ so sánh: “vầng trăng” – “người dưng”. hai chữ “người dưng” dùng để chỉ những người không quen biết, hoàn toàn xa lạ. vậy mà ở đây, thật buồn làm sao khi “ánh trăng” đã từng là người bạn tri kỷ gắn bó suốt những năm tháng chiến tranh lại trở nên. Để rồi chỉ khi rơi vào tình huống thật bất ngờ, nhân vật trữ tình mới chợt nhận ra:
“thình lình đèn điện tắtphòng buyn-đinh tối omvội bật tung cửa sổđột ngột vầng trăng tròn”
tình huống bất ngờ xảy ra ở đây là mất điện, khiến cho “phòng buyn-đinh” trở nên tối om. nhân vật trữ tình vội vàng “bật tung cửa sổ” – một hành động mạnh mẽ, quyết liệt để tìm kiếm ánh sáng. và rồi ánh trăng hiện ra ngay trước mắt of her. không phải đến hôm nay ánh trăng mới xuất hiện, trăng vẫn ở đó, chỉ có with người là không để ý. cách dùng từ “đột ngột” gợi ra một cảm giác bất ngờ, không báo trước khiến with người thấy bàng hoàng và xúc động. thì ra biết bao lâu nay, ánh trăng vẫn ở đó, tròn đầy và sáng rõ. nếu trước đó chỉ là sự tình cờ “đi qua ngõ” thì ở đây, nhân vật trữ tình đã đối mặt trực tiếp với anh trăng:
“ngửa mặt lên nhìn mặtcó cái gì rưng rưngnhư là đồng là bểnhư là song là rừng”
Đối mặt với ánh trăng, bỗng nhiên mọi kỉ niệm xưa cũ lại quay về. “có cái gì rưng rưng”-sự xúc ộng nghẹn ngào khi nhớ về kỉ niệm tuổi thơ de ella hòa mình với thiên nhiên, nhờ về những ngày tháng chiụ gance ến. Để rồi, nhân vật tự trách móc bản thân:
“trăng cứ tròn vành vạnhkể chi người vô tìnhánh trăng im phăng phắcđủ cho ta giật mình”
Ánh trăng thì vẫn tròn đầy như vậy, mang trong nó một tình cảm thủy chung chân thành. còn with người thì lại vô tình thay đổi. nhưng trước sự thay đổi ấy, ánh trăng lại không một lời trách móc – “im phăng phắc”, mà bao dung và tha thứ. Điều đó khiến cho with người phải cảm thấy “giật mình” – thức tỉnh trước ánh trăng. with người nhận ra sự vô tâm, có phần bội bạc của bản thn và rồi tự nhắc nhở mình không ược quên đi thứ tình nghĩa tốt y.
như vậy, bốn khổ thơ cuối là bước chuyển biến lớn trong mạch cảm xúc của bài thơ. nguyễn duy đã tạo ra một tình huống độc đáo để từ đó gửi gắm những bài học sâu sắc.
cảm nhận 4 khổ thơ cuối bài thơ Ánh trăng – mẫu 5
nguyễn duy là thơ tiêu biểu trong lớp nhà thơ trẻ thời chống mĩ cứu nước và tiếp tục bền bỉ sáng tác. Trong số các tác phẩm của ông, chắc hẳn ai cũng ều biết ến bài thơ “angr trìng” ược sáng tac năm 1978. ến với bốn khổ thơ cuối, người ọc sẽ cảm nh với vầng trăng của hiện tại:
“từ hồi về thành phốquen ánh điện, cửa gươngvầng trăng ăi qua ngõnhư người dưng qua đường
thình lình đèn điện tắtphòng buyn-đinh tối omvội bật tung cửa sổđột ngột vầng trăng tròn
ngửa mặt lên nhìn mặtcó cái gì rưng rưngnhư là đồng là bểnhư là song là rừng
trăng cứ tròn vành vạnhkể chi người vô tìnhánh trăng im phăng phắcđủ cho ta giật mình”
Ánh trăng trong hiện tại gắn với thời điểm khi cuộc kháng chiến chống mỹ đã kết thúc. người lính từ biệt nơi núi rừng khắc nghiệt để về với thành phố của hòa bình, của hiện đại. dần quen với những thứ ánh sáng của văn minh là “ánh điện”, “cửa gương”, họ dần quên đi cái vầng trăng từng bầu bạn suốt n tran chihữm tran chihững. Ánh trăng lúc này đã trở thành một “người dưng” – xa lạ, không còn thân quen.
chỉ đến khi tình huống thật bất ngờ xảy ra, thành phố mất điện, chìm vào bóng tối. nhân vật trữ tình liền vội vàng “bật tung cửa sổ”, một hành động đầy mạnh mẽ, quyết liệt để tìm kiếm ánh sáng. thì ella bỗng nhiên nhìn thấy hiện ra trước mắt là “đột ngột vầng trăng tròn”. không phải hôm nay, ánh trăng mới xuất hiện, nhưng phải ến hôm nay – khi xảy ra một tình huống thật bất ngờ, nhân vật trữ tình ranh mớtren -. từ láy “đột ngột” diễn tả một sự việc xảy ra không báo trước. Ở đây, nhân vật trữ tình cảm thấy thật ngỡ ngàng trước sự xuất hiện của vầng trăng – một người bạn đã từn quen kh>
trong tình huống bất ngấy, người lính khi xưa giờ mới có dịp đối mặt trực tiếp với vầng trăng năm xưa. Để rồi bao nhiêu kỉ niệm trong qua khứ lại ùa về khiến anh cảm thấy “có gì đó rưng rưng” – thể hiện sự xúc động, ngghoẹ. Đó là những năm tháng tuổi thơ hòa mình với thiên nhiên có vầng trăng bầu bạn, những năm tháng sống ở nơi rừng nÚi, chiếct tricón álnhu ến
vầng trăng ấy cứ tròn vằng vặc như vậy, giống như tình nghĩa thủy chung của người bạn tri kỷ dành cho người lính. không một chút trách móc con người kia đã quá vô tình, quên đi tình nghĩa bao nhiêu năm gắn bó trải qua gian khổ. Ánh trăng vẫn im lặng dõi theo từng bước đi của with người với cái nhìn bao dung, rộng mở. chính sự cao thượng ấy đã khiến cho “ta giật mình”. sự giật mình ấy là sự thức tỉnh để rồi chợt nhận ra rằng bản thân de ella đã qua vô tâm, quên đi những người bạn tri kạn></
bằng giọng điệu tự nhiên, cùng với việc xây dựng hình ảnh thơ giàu tính biểu cảm, nguyễn duy đã gửi gắm một lời tự nhắc nhở về những năm tháng gian lao đã qua của cuộc đời người lính gắn bó với thiên nhiên , đất nước bình dị và hiền hậu.
cảm nhận 4 khổ thơ cuối bài thơ Ánh trăng – mẫu 6
nguyễn duy thuộc thế hệ nhà văn trưởng thành trong kháng chiến chống mỹ. bước ra từ cuộc chiến, hồn thơ nguyễn duy lại đau đáu, trăn trở với những miền kí ức xa xưa và ân nghĩa trong kháng chiến thuởn. bài thơ “Ánh trăng” thể hiện một phần tâm sự như thế của nhà thơ. Đoạn thơ sau đây thể hiện rất rõ điều đó:
“từ hồi về thành phố…đủ cho ta giật mình”
bài thơ ra đời khi đất nước đã đi qua những cuộc chiến tranh gian khó. nhà thơ rời những chiến trường để về với hoà bình, về với ấm êm. cứ ngỡ rằng cuộc đời từ nay chỉ có phố phường, đèn điện; những năm tháng cũ đã qua rồi, tất cả một đi không trở lại…
những năm than tuổi thơ bươn trải nhọc nhằn gắn bó với ồng, với sông rồi với bể cho ến những nĂm that chiến tranh gian khổ sống vớng rừng. giữa with người với thiên nhiên, với trăng là mối quan hệ chung sống, quan hệ thâm tình khăng khít. trăng là người bạn ồng hành trên mỗi bước ường gian lao nên trăng hiện diện như là hình ảnh của quás khứ, là hiện của ký hòghình ìn chan. người ta cứ đinh ninh về sự bền chặt của mối giao tình ấy, nhưng:
“từ hồi về thành phốquen ánh điện, cửa gươngvầng trăng ăi qua ngõnhư người dưng qua đường”
cuộc sống hiện đại với ánh sáng chói lóa của ánh điện, cửa gương đã làm lu mờ ánh sáng của vầng trăng. tác giả đã tạo ra sự đối lập giữa hình ảnh vầng trăng tri kỉ, tình nghĩa trong qua khứ và vầng trăng “như người dưng qua đngưn”. sự đối lập này diễn tả những đổi thay trong tình cảm của with người. thuở trước, ta hồn nhiên sống “với ồng, với song, với bể”, với gian lao “ở rừng”, khi ấy trăng chan hòa tình nghĩa, thiên nhiên và with ng gưp. bây giờ, thói quen cuộc sống phương tiện đủ đầy khiến ta không còn thấy trăng là tri kỷ, nghĩa tình nữa. nhà thơ nói về trăng là để nói thế thái, nhân tình.
tuy nhiên, cuộc sống hiện đại luôn có những bất trắc. Và chynh trong những bất trắc ấy, ang sáng của quá khứ, ủ ủ ủ ủ.
“thình lình đèn điện tắtphòng buyn-đinh tối omvội bật tung cửa sổđột ngột vầng trăng tròn…”
đy là khổ thơ quan trrọng trong cấu tứ của toàn bài, là sự chuyển biến fo ý nGhĩa bước ngoặt của mạch cảm xúc, bộc lộ rõ chủ ề ề ề ềNg của bài thơ.
không chỉ là sự thay thế đúng lúc của ánh trăng cho ánh điện, ở đây còn là sự thức tỉnh, bừng ngộ ý ýa của nhứg ngày. , là sức sống vượt ra ngoài không gian, thời gian của tri kỷ, nghĩa tình. các từ “bật tung”, “đột ngột” diễn tả trạng thái cảm xúc mạnh mẽ, bất ngờ. có cái gì như thảng thốt, lo âu trong hình ảnh “vội bật tung cửa sổ”. vầng trăng tròn đâu phải khi “đèn điện tắt” mới có? cũng như những tháng năm qua khứ, vẻ đẹp của đồng, song, bể, rừng không hề mất đi. chỉ có điều with người có nhận ra there is không mà thôi. và là trong cái khoảnh khắc “thình lình” đối diện với trăng ấy, ân tình xưa “rưng rưng” sống dậy, thổn thức lòng i:
“ngửa mặt lên nhìn mặtcó cái gì rưng rưngnhư là đồng là bểnhư là song là rừng”
của chinh mình. quả có vậy, đối diện với trăng là đối diện với chính mình, với with người hiện tại và cả với with người trong qua khứ. vầng trăng mang ý nghĩa biểu tượng. mặt trăng đối diện với mặt người, mặt trăng cũng là mặt người, là qua khứ đang sáng trong thực tại, trăng là tri kỉ, ân xưa…</h xưa…</h xưa…</h xưa h xưa…
“trăng cứ tròn vành vạnhkể chi người vô tìnhánh trăng im phăng phắcđủ cho ta giật mình”
vầng trăng đột ngột hiện ra với một vẻ đẹp ám ảnh lòng người. “trăng cứ tròn vành vạnh”, thời điểm trăng tròn chính là vào ngày rằm hàng tháng. câu thơ gợi đến vẻ đầy đặn, tròn trịa của vầng trăng và cũng là vẻ sáng tươi hiền dịu của thứ ánh áng trong ất vnh. Đêm trăng tròn, trăng để khắp không gian tràn đi ánh sáng vàng dịu, sóng sánh như mật ngọt. trăng như rải bạc trên mặt nước. trăng như tưới sạch, làm đẹp, làm bóng lên những lùm cây. trăng làm mặt người hớn hở vui cười. và nói như nhà văn nam cao: “trăng làm mọi thứ đẹp lên”. NHưNG Vẻ “Tròn vành vạnh” của vầng trăng còn gợi ến một suy tưởng kHác: vầng trăng còn tròn ầy “vành vạnh” ngha là tr ăng vớn trọn vẹn nh ữn nhn nhn ườn nhn ườn nhn ườn và điều đáng quý, đáng nghĩ là trăng vẫn tròn ngay cả khi người đã “vô tình”: “trăng cứ tròn vành vạnh/kể chi người vô tình”.
câu thơ gieo vào lòng người đọc một thoáng giật mình để rồi thấy ăn năn, dứt day. vầng trăng kia cũng giống như bao with người, bao kí ức đẹp đẽ đã đi qua đời ta. những with người của qua khứ, những kí ức xa xưa… tất thảy vẫn còn nguyên tấm lòng thuỷ chung trọn vẹn. còn riêng ta, mới một chút phù hoa, danh lợi mà đã quên đi những ân tình, những thề nguyền thiêng liêng xưa cũ. và rồi, ta càng thấy day dứt, băn khoăn hơn bởi khoảng lặng mênh mang của vầng trăng tròn cao thượng: “Ánh trăng im phăng phắc/đẬht cho ta gië>
“Ánh trăng im phăng phắc” để ngân mãi những dòng ánh sáng tỏa đi khắp nhân gian. Điều đó cũng có nghĩa trăng mãi hao dung, hiền từ và độ lượng. cái đáng sợ là cái im lặng của kí ức. ta đã quên đi quá khứ, ta đã có lỗi với người xưa ể ể sống một cuộc ời ồn ào, na no nhiệt nhưng tất cả vẫn im lặng dõi the ta với cai nhìn bao dung, rộng mở. và chính bởi sự cao thượng ấy đã khiến ta “giật mình”. “giật mình” để nhận ra sự cao đẹp của người xưa. “giật mình” để nhận ra phần hờ hững, lãng quên đáng chê trách của mình. “giật mình” còn để biết nhìn lại mình cho đúng. tiền tài danh lợi, đó chưa phải là điều quý giá nhất ở đời. phải biết sống có tình, có nghĩa, thuỷ chung trọn vẹn trước sau mới khiến lòng người sạch trong và thanh thản.
không dùng nhiều thủ phapp nGhệ Thuật cầu kỳ, tinh xảo, đoạn thơ của nguyễn duy đi vào lòng người bởi sự giản dị của quy luật tình cảm rất with người. Đọc khổ thơ, người đọc thấy thấm thía triết lý sâu xa mà nhà thơ đã gửi gắm. phải biết sống đủ đầy, trọn vẹn với những ân tình xưa cũ để chúng ta được sống đủ đầy, thanh thản trong cuộc.
bài thơ giống như một câu chuyện riêng, một câu chuyện ân tình giữa người với trăng. sự kết hợp giữa yếu tố tự sự và trữ tình tạo nên giọng điệu tâm tình cho cả bài thơ. nhịp thơ nhịp nhàng theo lời kể tự nhiên của nhân vật trữ tình, nhưng cũng có khi ngân nga, tha thiết hay có khi trầm lắng, suy t