Phân tích 2 khổ thơ đầu trong bài thơ Đây thôn Vĩ Dạ

Phân tích 2 khổ thơ bài đây thôn vĩ dạ

Dưới đây là danh sách Phân tích 2 khổ thơ bài đây thôn vĩ dạ hay nhất được tổng hợp bởi chúng tôi

Đề bài: phân tích 2 khổ thơ đầu trong bài thơ Đây thôn vĩ dạ

phan tich 2 kho tho dau trong bai tho day thon vi da

phân tích 2 khổ thơ đầu trong bài thơ Đây thôn vĩ dạ

mẹo phương pháp phân tích bài thơ, đoạn thơ đạt điểm cao

i. dàn ý phân tích 2 khổ thơ đầu trong bài thơ Đây thôn vĩ dạ (chuẩn)

1. mở bai:

giới thiệu tác giả, tác phẩm, hai khổ thơ đầu.

2. thanks bai :

a. khổ thơ đầu – cảnh thôn vĩ đẹp, thơ mộng

* câu hỏi tu từ với giọng điệu tha thiết: “sao anh không về chơi thôn vĩ?”

có thể hiểu theo hai cách:

+ là lời mời gọi, lời trach móc nhẹ nhàng của người with gai xứ huế+ là câu hỏi tự vấn của nhà thơ. : “không về” chứ không phải là “chưa về” bởi nhà thơ đang bị giày vò bởi căn bệnh phong.

* bức tranh phong cảnh thôn vĩ:

– Được nhìn từ xa đến gần, từ cao xuống thấp.- “nhìn nắng hàng cau nắng mới lên”:

+ từ “nắng” ược lặp lại gợi lên không gian ngập tràn ánh nắng sớm.+ “nắng hàng cau”: hình ảnh ặc trưng của xứ huế, caun vhưng. đầu tiên trong ngày.+ “nắng mới lên”: nắng ban mai mới mẻ, êm dịu, trong trẻo.

– “vườn ai mướt qua xanh như ngọc”:

+ “vườn ai”: ại từ phiếm chỉ mở ra cảm xúc ngạc nhiên, ắm say của nhà thơc trước vẻ ẹp của khu vườn thôn vĩ.+ từ “mướt”: gợi lên khu vườn tươi tươ xanh non, mỡ màng.+ hình ảnh so sánh: “vườn ai mướt quá xanh như ngọc”: gợi ấn tượng mạnh mẽ về xanh non, biếc rờn của cây cố>

* hình ảnh with người xứ huế:

+ khuôn mặt người sau vòm la chỉ sự hòa hợp với thiên nhiên, khu vườn có sinh khí, gợi ra sự e ấp, thẹn thùng ặc trưng của người with gai huế. từ câu ca dao, mang đậm net dân dã và vẻ đẹp tâm hồn người huế.

b. khổ thơ 2 – cảnh song nước đêm trăng huyền ảo:

* bức tranh phong cảnh:

– “gió theo lối gió, mây đường mây”:

+ phong cảnh có sự vận ộng, biến chuyển từ cảnh vườn sang song nước.+ gió, mây vận ộng theo khuynh hướng chia cắt, chia lìây, “gió theo lìa”. hóa “dòng nước buồn thiu”: nỗi buồn thấm thía vào cảnh vật.+ “lay”: chuyển động nhẹ, gợi ra sự đìu hiu, vắng vẻ của cảnh vnh

* tâm trạng thi nhân:

thể hiện qua câu hỏi tu từ “thuyền ai đậu bến song trăng đó/ có chở trăng về kịp tối nay”

+ trăng: người bạn tri âm, tri kỉ của nhà thơ, nhất là trong đêm khuya, khi căn bệnh phong giày vò thể xác lẫn tinh thần.+ “kịp”: sự gấp gáp vềt Mặt Thời Gian. p>

→ nỗi lo lắng, phấp phỏng của nhà thơ về sự hiện diện của trăng.→ nỗi cô đơn, lạc lõng của thi nhân, chỺ ​​​​có trmà b>ng.

c. Đánh giá

– hai khổ thơ khắc họa hình ảnh thiên nhiên xứ huế với vẻ ẹp trong trẻo và vẻ ẹp hư ảo, lá. sử dụng ngôn ngữ, hình ảnh thơ, các biện pháp tu từ đặc sắc, sáng tạo.

3. kết bai:

khẳng định giá trị hai khổ thơ, bài thơ.

>> xem chi tiết dàn ý phân tích 2 khổ thơ đầu trong bài thơ Đây thôn vĩ dạ tại đây.

ii. bài văn mẫu phân tích 2 khổ thơ đầu trong bài thơ Đây thôn vĩ dạ

1. phân tích 2 khổ thơ đầu trong bài thơ Đây thôn vĩ dạ, mẫu 1 (chuẩn)

hàn mặc tử là một trong những nhà thơ tiêu biểu nhất của phong trào thơ mới. Ông là một with người tài hoa nhưng mệnh bạc khi ông mắc phải căn bệnh phong quái ác từ khi còn rất trẻ. có lẽ vì vậy mà trong thơ của ông luôn có hai thế giới song hành, một là sự tươi sáng, thanh khiết, một thế giới đầy ma quai, cuồng loạn. Đây thôn vĩ dạ được ra đời năm 1938 khi ông đang bị căn bệnh phong quai ác dày vò. Bài thơ ược bắt nguồn cảm xúc từ tấm bưu thiếp cor bức tranh phong cảnh xứ huế và lời hỏi thăm của hoàng cúc, người with gai mà hàn mặc tửng tương tư. Đặc biệt, qua hai khổ thơ đầu, tình yêu thiên nhiên, with người vĩ dạ cùng những tâm sự thầm kín của nhà thơ được bộc.

hai khổ ầu của bài thơ bức tranh phong cảnh của vĩ dạ xứ huế cùng nỗi lòng cô ơn, lạc lõng, trống rộng của tác giế cách ải khi ải.

“sao anh không về chơi thôn vĩnhìn nắng hàng cau, nắng mới lênvườn ai mướt quá, xanh như ngọclá trúc che ngang mặt chữ điềngió theo lối gió, mây đường mâydòng nước buồn thiu, hoa bắp laythuyền ai đậu bến sông trăng đócó chở trăng về kịp tối no?”

mở ầu bài thơ là một câu hỏi mang âm điệu diết, dường như là lời người thôn vĩ đang mời gọi, đang hờn trách thi nhâthă lỡng sao không.

“sao anh không về chơi thôn vĩ”

thế nhưng thực ra đây chỉ là câu hỏi tự vấn của nhà thơ bởi trong tâm ông luôn mong ngóng được thêm một lần “về chơi thô”. hai chữ “về chơi” đã khiến vĩ dạ trở thành một nơi chốn thân thương với nhà thơ, là nơi mà ông gắn bó bằng cả tâm hồn mì

về vĩ dạ, nhà thơ muốn ược ngắm nhìn những “hàng cao” cao vút, những vườn tược ngập tràn cỏ cây, ể ngắm gương mặt ai thùn thùng qua hàng Lang.

“nhìn nắng hàng cau, nắng mới lênvườn ai mướt qua, xanh như ngọclá trúc che ngang mặt chữ điền”

khung cảnh vĩ dạ ược mở ra từ xa tới gần, từ cao tới thấp, mỗi góc ộ một vẻ ẹp nhưng ều thơ mộng và tràn trề sề sối. trong hành trình “thăm” vĩ dạ bằng tâm tưởng, cái nhìn đầu tiên của nhà thơ dừng lại trên hình ảnh của “nắng hàng caul, nᛯn”. hai từ “nắng” trong cùng một câu thơ khiến ta cảm nhận được cả một không gian tràn ngập sắc nắng sớm, mới mẻ và tinh khngôi vù c. “nắng hàng cau” là thứ nắng đặc trưng của vĩ dạ và hàn mặc tử đã đặc biệt tinh tế phát hiện ra bởi vĩ dạ là nơng rhi cau.u. những hàng cau cao vút, thẳng tắp vươn lên bầu trời đón những giọt nắng mai ầu tiên buông xuống và đó cũng là lúc cả thành phố cựthựa mình.

trong ánh nắng ban mai tinh khôi đó, khu vườn của “ai” hiện lên đầy sức sống, tràn trề nhựa mật.

“vườn ai mướt qua, xanh như ngọc”

Đại từ “ai” phiếm chỉ, không biết rõ là của người nào bởi khu vườn đó là khu vườn trong tâm tưởng của nhà thơ. khu vườn đầy những cỏ cây xanh “mướt”. chỉ một từ “mướt” thôi mà khiến cho người đọc cảm thấy cỏ cả một khu vườn tươi tốt, mơn mởn hiện ra trƺớc mớt. thêm vào đó, hình ảnh so sánh “xanh như ngọc” cũng gợi cho ta hình ảnh về một khu vườn còn đẫm sương đêm đang ỏi tr đƺợt so. mỗi nhành cây, phiến lá đều hiện lên lung linh, lóng lánh tựa như một khối ngọc bích khổng lồ. lời thơ không chỉ là lời tả cảnh mà còn là sự trầm trồ của thi nhân khi ngợi ca cảnh vườn vĩ dạ với một tình thiêu tha.

không chỉ say sưa ngắm nhìn vườn cây, ngắm nhìn ánh ban mai, hàn mặc tử còn đắm mình trong ánh mắt của người vĩ dạ:

“lá trúc che ngang mặt chữ điền”

hẳn phải là một net vẽ cách điệu của nhà thơ, bởi khuôn mặt người hiện lên sau lá trúc, vừa thực vừa hư ảngo vô cù. Ường net trong bức tranh thơ không chỉ có mình thiên nhiên mà còn có cả con người khiến cảnh vườn vĩ dạ chợt trở nên ấm áp, sinhờ ƺth l.

khuôn mặt người sau vòm lá thấp thoáng, ẩn hiện gợi ra dáng vẻ e ấp, thùn thùng với tính cách kín đáo vốn là một nért rất riêng cờing của congá. câu thơ của hàn mặc tử chắc hẳn được gợi ra từ một câu ca dao rất quen thuộc của người dân huế:

“mặt em vuông tựa chữ điềnda em thì trắng, áo đen mặc ngoàilòng em có đất có trờicó câu nhân nghĩa, có lời thuỷ chung”

thế nên, câu thơ của hàn mặc tử không chỉ mang ậm phong vị dân gian của xứ huế mà còn gợi ra ược cả vẻ ẹp tâm hồn của with người nơi đy vừa chất phác lại t. p>

khổ thơ đầu đã dựng lại bức tranh phong cảnh của vĩ dạ vừa đẹp đẽ, ấm áp lại tràn trề sức sống. Ồng thời cũng thể hiện tấm lòng gắn bó tha thiết với quê hương vĩ dạ của thi nhân và khát khao muốn ược giao cảm với cuộc bờti dhûn.

bước sang khổ thơ thứ hai, phong cảnh, không gian của vĩ dạ không còn tĩnh tại mà có cả sự vận động, chuyển biến. vẫn là những cảnh đẹp mang net đặc trưng của xứ huế nhưng giờ đây là cảnh song nước mây trời:

“gió theo lối gió, mây đường mâydòng nước buồn thiu, hoa bắp laythuyền ai đậu bến sông trăng đócó chở trăng về kịp tối nay?”

bức tranh thơ được mở rộng với trời mây gió và dòng hương giang lững lờ vừa đẹp hùng vĩ lại phóng khoáng mênh mông. dòng song, hoa bắp, gió, mây, tất cả đều mang đậm linh hồn của xứ huế, gợi ra net yên bình, êm ả rất riêng của nơi đây.

nhà thơ đã đặc tả dòng song hương dưới trăng khuya. Đó là một dòng song lấp lánh những ánh vàng lộng lẫy, và còn thuyền cũng chở đầy ánh trăng đang đậu tại bến song trăng. ANH TRăNG đã Khiến Dòng Sông Hương Càng Thơ Mộng Hơn Bội Phần, Vừa Hư ảO, Vừa Tĩnh Lặng Trong Mà đêm ể Ai Một Lần Bắt Gặp Thì khó Có thr

Đằng sau bức tranh ngoại cảnh là tâm trạng mà thi nhân muốn gửi gắm. “mây, gió” vốn là hai thứ luôn song hành nhưng ở đây hàn mặc tử đã nhân hoá chúng và miêu tả chúng đang trong cuộc chia ly. mây một đường còn gió thì một nẻo, chúng đang xa cách, đang chia lìa. Đó phải chăng cũng là tâm trạng của nhà thơ lúc này khi ông đang ở trong một mối tình ơn phương xa cách và phải chia lìa với cuộc ời vì tbả. nỗi buồn của nhà thơ đã lan toả, đã hoà lẫn vào thiên nhiên.

nỗi buồn ấy cũng hoà lẫn vào dòng nước. nhìn dòng song lững lờ trôi mà hàn mặc tử cảm thấy dòng song cũng đang “buồn thiu”. dòng song hương chở bao tâm tình của nhà thơ, nó cũng mang nặng một nỗi buồn thương da diết. Đó là tâm trạng của một cái tôi cô ơn giữa ất trời, giữa cuộc ời, khi mà nhìn quanh bốn phía chỉ thấy hoa bắp lay ộng, dòng sohắg vắg quắ.

nỗi buồn cô đơn của nhà thơ còn thấm thía hơn hết khi ông đặt mình giữa trời, trăng, nước. dòng nước mênh mang, ánh trăng lạnh lẽo, đêm khuya tĩnh mịch, khung cảnh ấy như một cõi cô ơn pha thêm sự quai dị bởi chíh ông cũđng >

thế nhưng, trên tất cả là nỗi khao khát được giao cảm với cuộc đời, là khát vọng tình người sẽ hoá giải đỗi đ. có lẽ vì vậy mà trên dòng song cô đơn ấy thấp thoáng chiếc bóng của “thuyền ai”:

“thuyền ai đậu bến song trăng đócó chở trăng về kịp tối no?”

khát khao hi vọng, khát khao chờ mong thếng hàn mặc tử đã nhận ra hiện thực pHàng: chẳng có ai, chẳng with người nào thể làm ấm am đn ơn ận ận ận ận ận ận ậ v. , nhà thơ mới mong có người “chở trăng về kịp tối nay”.

trăng muôn đời là nguồn cảm hứng vô tận, là cái đẹp vĩnh hằng là ai cũng hướng tới. với thi nhân, trăng còn là người bạn, người tri kỉ, tri âm và với hàn mặc tử, trăng còn hơn thế. Ông khát khao hướng tới trăng, hướng tới sự tươi ẹp mà ánh trăng mang lại, thế he mới hiểu, dù đau ớn vì bệnh tất, h. ỌC thơ hàn mặc tử, người ta cảm thấy bội pHục một tài nĂng và cả một nGhị lực sống phi thường của một with người biết lên hoàn cảnh ể ểng hiến cho cuộc ộc ộc ộc ộc ộc ộc ộ

bốn câu thơ là bức tranh sông nước, mây trời nhưng thấm ượm tâm trạng buồn thương của tac giả, nỗi cô ơn, khát khao ược giao cải cup ờc ờc ời.

hai khổ thơ ầu của bài thơ đ ôy thôn vĩ dạ là kế thơ ca Truyền thống với thơ thất ngôn ồng thời cũng thể hi nỗ lực ccochn thơ của hàn mặc tửc tửc. những hình ảnh thơ rất mộc mạc, giản dị, ời thường, ngôn từ như lời Ăn tiếng nói thường ngày, tất cả ều tạo nên một nmt thơ rất hiện ại.

qua hai khổ thơ, người ọc không chỉ cảm nhận ược bức tranh phong cảnh của thôn vĩ dạ vừa ẹp ẽẽ lại rất bình and, mang nét ặc trưng của xứ hu ượ ượ ượ ượ ượ ượ ượ ượ ượ ượ ượ ượ ượ ượ ượ ượ ượ ượ ượ ượ của hàn mặc tử khi phải xa cách cuộc đời vì bệnh tật và trong một mối tình vô vọng.

-hẾt bÀi 1-

Đây thôn vĩ dạ là tác phẩm thường xuyên xuất hiện trong những bài kiểm tra, bài thi quan trọng. Các Em Có CCùng Tham Khảo Bài Văn Mẫu phân tích đy thôn vĩ dạ ể ể Biết cach triển khai ý, viết bài linh hoạt, từ đó giúnp bài văt ạt ược ược ểc ể

2. phân tích 2 khổ thơ đầu trong bài thơ Đây thôn vĩ dạ, mẫu 2 (chuẩn)

Đây thôn vĩ dạ là tác phẩm tiêu biểu trong sự nghiệp sáng tác của hàn mặc tử. bài thơ được lấy cảm hứng từ một tấm thiệp in hình phong cảnh của hoàng cúc – người mà hàn mặc tử thầm thương trộm nhớ- tác phẩm được viết vào những năm tháng cuối đời khi nhà thơ đang điều trị căn bệnh hiểm nghèo tại trại phong tuy hòa.

hai khổ đầu bài thơ là bức tranh về cảnh và con người xứ huế vừa trong trẻo, thanh bình lại vừa đượm nỗi buồn tâm trạng.

“sao anh không về chơi thôn vĩ?”nhìn nắng hàng cau nắng mới lênvườn ai mướt quá xanh như ngọclá trúc che ngang mặt chữ điền”

bài thơ được mở đầu bằng câu hỏi tu từ “sao anh không về chơi thôn vĩ”. câu hỏi vừa như nhắc nhở, lại vừa như mời mọc, cũng có thể là lời trách móc nhẹ nhàng. DườNG NHư, Tac Giả đang tự pHân thân ể hỏi chính lòng mình về một việc đáng ra pHải thực hiện bấy lâu nhưng chưa thểc hiện: về thĂm lại thôn vĩ dạ. những sắc this đan xen gói gọn trong một câu hỏi từ nhẹ nhàng ấy lại cho thấy ược nỗi khát khao ménh liệt ược trở vĩ dạ của thi nhân, câu hhà th ố ố ả ả ả ả ố ố ố NH NH NH ô NH NH NH NH NH NH NH NH NH NH NH NH NH NH NH NH NH NH NH NH NH NH NH NH NH NH NH NH NH NH NH NH NH NH NH NH NH NH NH NH NH NH NH NH NH NH NH NH NH NH NH NH NH NH NH NH NH nh nh nh nh nh nh ô nh ô nh nh nh nh ô nh nh nh nh nh nh nh nh ô nh nh nh nh nh ô nh nh ny .

sau câu hỏi thiết tha ấy là những ấn tượng về một thôn vĩ êm đềm, thanh bình dần hiện về trong ký ức nhà thơ:

“nhìn nắng hàng cau nắng mới lênvườn ai mướt quá xanh như ngọclá trúc che ngang mặt chữ điền”

trong khu vườn xinh đẹp ấy, “nắng hàng cau” tinh khôi, trong trẻo đã thu hút, hấp dẫn sự chú ý của nhà thơ. những cây cau vươn mình đón những tia nắng đầu tiên mà thiên nhiên ban tặng, khoe vẻ thanh khiết của mình dưới sắc nắng lung linh. vẻ ẹp của khu vườn ẹp ến nao lòng, nhà thơ chợt thốt lên trong vẻ ngạc nhiên nhưng cũng ầy vui mừng, phấn khởi: “vườn ai mướt quád quád. Gợi vẻ ẹp mượt mà, láng bong, tươi tắn, ầy sứcờâng cựƒc sống troy hàng ca cha ”chiếu raai Át.

giữa cảnh vật tươi đẹp là hình ảnh người con gái huế xuất hiện với net đẹp duyên dáng mà đầy kín đáo:

“lá trúc che ngang mặt chữ điền”

gương mặt chữ điền phúc hậu thấp thoáng sau những chiếc lá trúc mảnh mai gợi vẻ đẹp dịu dàng, phúc hậu. sự xuất hiện của with người thật kín đáo, tinh tế mà nhẹ nhàng như chính bản tính của with người huế vậy. phải yêu thiên nhiên, yêu cuộc sống ến nhường nào thì tác giả mới lưu giữ trong tâm trí mình những hình ảnh ầy ẹp ẽ và sốn ƺn ƺn.

ằng sau bức tranh hài hòa giữa cảnh và người ấy cr lẽ là một nỗi khắc khoải ến khôn nguôi của một cai “tôi” chất chứt chứa những tâm sự:

“gió theo lối gió, mây đường mâydòng nước buồn thiu hoa bắp lay”

NGHệ Thuật nhân Hóa ược tac giả vận dụng ầy khéo léo ể diễn tả tả sự vận ộng và trạng trai của cảnh vật “gióloo lối gó tựa như chia li ngang trai. Hình ảnh Gió, Mây Trong tự nhiên vốn đi đôi với nhau, mây Theo Chiều Gió, Gió Có câu thơ xuất hiện với cảnh chia pHôi, gió- mây ngược lối, hai ường hai ngả. Với tạo Hóa, điều đó thật phi lý, nhưng với một cai tôi ầy mặc cảm điệu hợp ý.

nước song hương như hiểu tâm tình người thi nhân cũng mang nỗi buồn trĩu nặng tâm can “buồn thiu”. Dòng nước lặng lẽ trôi, hoa bắp lay nhẹ b ờ, nước chảy hoa trôi- cảnh vật như không, ộng mà như tĩnh, tất cảng dường như ều vương nỗi sầu trong đón. có lẽ bởi lúc này đây tác giả đã cảm nhận cảnh vật không phải bằng with mắt thông thường nữa mà bằng chính dòng tâm trẬnhûng mắ. Đó là nỗi lòng của một người mang nặng mặc cảm về sự ra đi, tạm biệt trần thế khi tâm hồn de ella vẫn còn tha thiết sống.

“thuyền ai đậu bến song trăng đócó chở trăng về kịp tối no?”

không gian đêm trăng trên song nước mở ra đầy huyền ảo, như thực, như mộng. trăng hòa mình vào dòng nước xanh tạo nên vẻ lung linh, thơ mộng. song trăng đang đưa đò cập bến, bến trăng đang đợi đò dừng chân, liệu đò có chở trăng về kịp với bến đêm no? câu hỏi tha thiết, vừa chứa đựng nỗi khắc khoải, đợi chờ lại chất chứa bao lo âu, phấp phỏng. một từ “kịp” bình dị ấy thôi mà mở ra cho ta biết bao nghĩ suy về chàng thi sĩ trẻ tuổi. HơN ai hàt hàn mặc tử hiểu riqute thực tại ngắn ngủi, cai chết đang cận kề nên el el pHải tranh thủ từng phút, từng giây, chạy đua với thời gian, với cuhc sống. nếu thuyền còn “kịp” chở trìng về bến thì “ta” còn ược tâm sự giãi bày, còn chừng như không “kịp” thì thi sĩ tội nghiệp ấy rơi vào cảnh cô ơn ơn câu thơ cuối bài nghe sao thật xót xa, thương cảm, có lẽ với hàn mặc tử được sống không thôi cũng là hạnh phúc lắm rồi.

liệt của tác giả, từ đó biết quý cuộc sống, trân quite.

3. phân tích 2 khổ thơ đầu trong bài thơ Đây thôn vĩ dạ, mẫu 3 (chuẩn)

khi nhận ịnh về các nhà thơ nổi bật của pHong trào thơ mới nhà pHê bình văn học ỗ lai thúy đã viết rằng những yếu tống trưng … thì hàn mặc tử lài hòa của lãng mạn, tưởng tượng, thậm chí siêu thực nữa. ” thế nhưng khi nhìn vào thơ ông, người ta vẫn throng đó chan chứa những xúc cảm về tình yêu và sự sống ménh liệt, mãnh liệt ến ộ quằn quại và đ Là vẻ lãng mạn pha lẫn lối thơ ường luật cũ, c cng với nét phách ầy sáng tạ ơ đ ộ ộ ộ ộ ộ ộ ộ ộ ộ ộ ộ ộ ộ ộ ộ ộ ộ ộ ộ ộ ộ ộ ộ ộ ộ ộ ộ ộ ộ ộ ộ ộ ộ ộ ộ ộ ộ ộ ộ ộ ộ ộ ộ ộ ộ ộ ộ ộ ộ ộ ộ tượng. Đọc thơ hàn mặc tử người ta thấy những vẻ đẹp thực lãng mạn, trong trẻo, tinh khiết đến vô ngần, nhưng cũng đồng thời là những hình ảnh kỳ dị, điên cuồng, siêu thực nhất khiến người đọc không khỏi trăn trở suy nghĩ về một hồn thơ lạ lùng nhất của nền thơ mới. Vĩ dạ là một trong số những bài thơ xuất sắc nhất của hàn mặc tử, là tac phẩm nổi bật hàng ầu của trong trào thơ mới, thển ện ược g g g g g g g g g g g g g g khổ thơ ầu, người ta thấy một hàn mặc tử với tâm hồn yêu ời, yêu cuộc sống sâu sắc thông qua bức tranh quê thanh khiết, ậm chế.

“sao anh không về chơi thôn vĩ?nhìn nắng hàng cau nắng mới lên.vườn ai mướt quá xanh như ngọclá trúc che ngang mặt chữ điền.”

hàn mặc tử mở ầu tac pHẩm bằng một lời hỏi ngỏ rất ỗi dịu dàng, rất ậm chất huế, mang ến những xúc cảm êm ềm của bức tranh qu q. ”. chủ thể “anh” trong câu thơ khiến người ọc không khỏi qua quanh nhi ều mối băn kho, liệu rằng câu hỏi ấy có pHải là lời hờn dỗi, trach and ầy duy e duy e duy e d. rụt rè chẳng chịu bày tỏ lòng thương nhớ, để cô phải đợi chờ. rồi ấy cũng có thể là lời mời mọc dễ thương của một người with xứ huế, muốn người bạn pHương xa fo đôi lần ghé thăm quê hương xứ sở ầy thơ mộng này. nhưng rồi nếu nhìn ở một khía cạnh khác có lẽ rằng câu hỏi “sao anh khôô về chơi thôn vĩ? năm xa cach. hai từ “không về” gắn vào giai đoạn cuộc ời ầy đau thương của hàn mặc tử, lại càng thêm xó xa, đó ẩn ý về những dự cảm khônh lành c c c c c c c c c c c c c thi thi thi thi thi thi thi thi thi thi thi thi thi thi thi thi thi thi , tuyệt vọng vì không thể nào còn về lại được huế. người chỉ còn có thể nhớ về thôn vĩ, nhớ về người anh yêu thương trong những hồi ức tốt đẹp nhất.

<p neither nor nor nor nor nor nor nor nor nor nor nor . Ở nơi ấy có tình yêu, corc cuộc sống, co -người with gai mà thi sĩ vẫn thường ao ước, chỉ tiếc rằng tất cả ều trở thành hư không trước trai nang nang củnh tật. Trong Niềm Mong nhớ về huế, hàn mặc tử đã dùng những câu thơt ttht tình, thật ẹp ể gợi ra bức tranh thiên nhiên thôn vĩ thơ mộng, trong trẻo, tràn ngập sức sốc sốc sốc sốc sốc sốc sốc sốc sốc sốc sốc sốc sốc sốc sốc sốc sốc sốc sốc sốc sốc sốc sốc sốc sốc sốc s bức tranh mở đầu bằng hình ảnh “nắng” lặp lại hai lần trong câu thơ:

“nhìn nắng hàng cau nắng mới lên”

Đó là một buổi bình minh rực rỡ, ánh sáng tràn ngập khắp nơi nơi, lấp ló, xen kẽ qua từng tán cau xanh mướt. Hàn mặc tử đã vẽ lên từng nét thực mượt mà, ầy sức gợi trong bức tranh quê buổi sớm, trên nền nhàn nhạt ấm ap của nắng mới, hiện trên đó là hàng c cg t. hình ảnh “nắng hàng ca” là hình ảnh màn mặc tử dành riêng choc huế, bởi lẽng cac là biểu tượng ặc trưng của mảnh ất cố đô, luôn vươn vươn cao mạnh mạnh mẽnh mẽ áp đầu tiên trong ngày một cách thật trọn vẹn. cảnh từng tán lá cau xanh mướt tắm nắng vàng lấp lánh những sương mai ẩn hiện, làm cho lòng người thêm khoan khoái, vui tươi, mở ra một bức hth tra. “nắng mới lên” là những từ ngữ giản dị mà hàn mặc tử viết về cảnh bình minh, đó là cái nắng ban mai mới mẻ, ịu, không cáiđnắng nó. đầu tiên sau một đêm dài, trong trẻo, ấm áp tràn đầy sức sống, là biểu tượng của sự khởi đầu tươi mới. NGHĩ XA HơN HìnH ảNH “NắNG MớI Lên” CO Lẽ CHYNH Là ẩN Dụ CHO TâM HồN NGườI NGHệ Sĩ KHI CầM TRên TAY TấM BưU THIếP CủA CốA NHâN, MộT XÚC CảM Dàng.

trong không gian tràn ngập nắng mới, là sự hiện diện của “vườn ai” một khu vườn mang dáng vẻ trù phú, non tươi, mà màng từng gol . bên cạnh đó liệu pháp so sánh “xanh như ngọc” cũng mang ến vẻ ẹp thực thơ mộng cho bức tranh thiên nhiên thôn vĩ dạ, khiến người ọc dễng tưởng tưởng tượng ượng ộng ếng ếng ếng ếng ếng ếng ếng ếng ếng ếng ếng ếng ếNG ếNG ếNG ếNG ếNG ếNG ếNG ếNG ếNG ếNG Ặc biệt với từ pHiếm chỉ “ai” trong “vườn ai” đã gợi ra nhân vật trữ tình ẩn hiện, làm tăng thêm sức sống, sự hòa hợp của with người với thiên nhiên tươi ẹp. Đồng thời dẫn mở câu thơ “lá trúc che ngang mặt chữ điền”, gợi ra vẻ đẹp with người xứ huế chân thành, phúc hậu, ấm áp. bút pháp “thi trung hữu họa”, lấy cái gầy guộc, giản ơn của lá trúc ể làm ậm lên những net ẹp duyên dáng, hiền từ của khuôn mẝing. Hàn mặc tử nhớ người huế Bằng những vẻ ẹp hiền hòa, đan xen trong đó là những nỗi nhớ xa xôi về một người with gai huế mang trong mình những phẩm chất nổi bật bật bật, thủ

sau những niềm run cảm, lạc quan yêu ời từ bức trap thiên nhiên rực rỡ, nhiều sức sống, hàn mặc tử tửp tục ưa ộc giả về ế trăng, và dòng song hương êm đềm, lặng lẽ. từ thực cảnh tràn ngập ánh sáng của buổi bình minh, đến cảnh đêm đen người ta đã tinh tế nhận ra được sự chuyển đổi cảm xúc của tác giả từ những niềm vui ngập tràn trong thân thể, đến nỗi băn khoăn, bất định, nhiều lo lắng, hoang mang trong cảnh thiên nhiên lạnh lẽo, vắng vẻ.

“gió theo lối gió, mây đường mây, dòng nước buồn thiu, hoa bắp lay… thuyền ai đậu bến song trăng đó, có chở trăng về kịp tối nay?”

hàn mặc tử viết về cảnh mây, cảnh gió, vốn là những thứ luôn song hành với nhau, mây có dịch chuyển là bởi vì có gió ưa, dường lunh cón. nhưng khi ọc câu thơ “gó đi lối gó, mây ường mây” cũng là cảnh gió, mây ấy th nhưng chung lại dường như tách biệt, ngược hướng, gợ ấ ố ố ố ố ố ố ố ố ố ố ố ố ố ố ố ố ố ố ố ố ố ố ố ố ố ố ố ố ố ố ố ố ố ố ố ố ố ố ố ố ố ố ố ố ố ố ố. là sự chia cắt của tác giả với nhân thế, là những dự cảm đầy đau thương trước căn bệnh hiểm ác. Ặc biệt lối thơ tả cảnh đóng khung khi tác giả lặp lại điệp từ “mây”, “gió” hai lần, cùng lối ngắt nhịp 4/3 làm gãy đi, mangế thƱs. With Sông Hương vốn đã Yên bình lặng lẽ suốt mấy ngàn năm lịch sử, chứng kiến ​​nhiều những biến cố đau thương của dân tộc, đã không còn there are bất ng tử dòng song lại dường như mang những xúc cảm bâng khuâng của thi nhân qua mấy chữ “dòng nước buồn thiu”. ỌC thơ hàn mặc tử, ta tưởng chừng như tac giả đang ứng trước bờ sông hương, ang mắt dõi trông xa xa, lòng buồn man myc một nỗi buồn vôn đang lan cảnh chẳng đeo sầu/người buồn cảnh có vui đâu bao giờ” của nguyễn du. Bên cạnh đó hình ảnh “hoa bắp lay” lại càng khiến người ọc thím thía những nỗi lòng của thi nhân, hoa bắp vô sắc, vô h ương, nhòt nhòth ất ột ât ât ât ât ât ât ât ât ât ât ât ât ột ột ột ột ột buồn tẻ, lặng lẽ đang tồn tại như một cai bong cô liêu, ơn ộc giữa cuộc ời, chỉ có thể mặc choc dòng ời ẩy ưa, nghĩ mà thật xót xot xa cho cuộc ờc ờc ờc ờc ờ Thêm vào đó cả câu thơ “dòng nước buồn thiu hoa bắp lay” đã mở ra một không gian rộng lớn vô tận, nhưng thiếu đi cai ấm ap, chỉ có sự lạnh lẽ ì ì ì ì ì ì rực rỡ nhiều mộng tưởng mà tác giả gợi nhắc trong khổ thơ đầu.

nhấn mạnh sự chuyển đổi cảm xúc của tác giả giữa hai khổ thơ từ vui tươi, yêu đời sang buồn thương, tuyệt vọng. Vì quá đau ớn, Xót Xa Cho Cuộc ời nhiều bất hạnh của mình, hàn mặc tửi lại tìm vềi với Trìng, người bạn tri kỷ tâm giao của thi sĩ, vẫn luôn gắn bó với ng dị, liêu trai khó tả. hình ảnh trăng trong Đây thôn vĩ dạ xuất hiện thực đẹp và hiền hòa ở câu “thuyền ai chở bến sông trăng đó”, ánh trăng vàng nhàn nhạt phủ lên con thuyền nan đang xuôi theo dòng nước, và mặt sông dập dềnh lấp lánh những ánh trăng rực rỡ. một khung cảnh thực nhiều mộng ảo và tình tứ biết bao dường như đã phần nào xua đi được những nỗi buồn thưtâng hƺtáng trong. thế nhưng hàn mặc tử vẫn chẳng thể quên đi hết những nỗi hoang mang, lắng choc cuộc ời mình trong câu thơ “Có chở trìng về kịp tối nay? là cảm xúc lo lắng về kịp tối nay?, ấy là cảm xúc lo lắng về kịp tối nay? cuộc đời ngắn ngủi sắp hết của mình. Ông sợ rằng bản thân không còn kịp được nhìn thấy ánh trăng đẹp đẽ, không còn thấy được “bạch nguyệt quang” của cuộc đời – người con gái xứ huế, người mang lại cho ông những niềm vui sống, hy vọng về một tình yêu đẹp giữa lúc song gió cuộc đời đang bủa vây thân xác héo gầy, dù rằng đó chỉ là một tấm bưu thiếp mà nàng gửi đi.

Cuộc ời Hàn Mặc tử ngắn ngủi và đau thương, hồn thơ ông chất chứa nhiều nỗi khát vọng về tình yêu, vềc sống, nhưng ẩn chứón đón đ Chính điều đó đã làm nên một chất thơ vừa thơ mộng, trong trẻo ến vô ngần, lại cũng cực kỳc tạp khi thường xuy thấy sự ất hi ện cung and d lin, , hiê, hi àn, hiê, hi àn, hiê, hi àn, hiên, hiên, hiên, hiên, hiên, hiên, hiên, hiên, hiê, hi àn. có sự đó cũng bởi hồn thơ của hàn mặc tử vốn là “một nguồn sáng tỏa ra từ một linh hồn vô cùng khổ não. ta bắt gặp dấu tích còn ho hóp của một tình duyên vừa chết yểu … chỉ trong thơ hàn mặc tử mới thấy một nỗi đau thưhơng một ỗi đau thưhơng m lời thơ Đây thôn vĩ dạ chính là một trong những tác phẩm tiêu biểu nhất cho phong cách sáng tác của hàn mặc tử vừa đẹp vừa ẩn chứa những nỗi lòng đau thương tuyệt vọng, hồn thơ từ ấm chuyển sang lạnh lẽo, cô đơn chỉ trong vài dòng thơ ngắn ngủi, khiến người đời không khỏi băn khoăn, thấm thía xót thương cho một đời nghệ sĩ ngắn ngủi, nhiấn hu bấ.

4. phân tích 2 khổ thơ đầu trong bài thơ Đây thôn vĩ dạ, mẫu 4 (chuẩn)

hàn mặc tử là một trong những nhà thơ tiêu biểu nhất trong phong trào thơ mới ở việt nam. thơ hàn mặc tử mang một “diện mạo” độc đáo, cá tính và cũng đầy bí ẩn. bên cạnh những vần thơ chất chứa nhiều tâm sự cùng hình tượng Máu- trăng am ảnh, “đy thôn vĩ dạ” là một Trong rất ít bài thơ có hình ảnh, c ĩm tườm tủm tủm tủm tủm tủm tủm tủm tủm tủm tủm tủm tủm tủm tủm , trủm, trủm, trủm, trủm. dành cho thôn vĩ và người with gai xứ huế. trong hai khổ thơ ầu tiên, nhà thơ đã tái hiện sống ộng bức tranh thiên nhiên xứ huế và những cảm x

“sao anh không về chơi thôn vĩ”

câu thơ mở đầu tựa một câu hỏi nhưng ẩn chứa trong đó lại là lời trách móc rất nhẹ nhàng, tình cảm. trong câu hỏi ấy còn có sự mời gọi đầy tha thiết của cô gái thôn vĩ dành cho tác giả. Đó cũng có thể là lởi tác giả đang tự trách mình, là khao khát thầm kín của nhà thơ: trở về thăm lại làng quê và with người thôn vĩi thôn. câu thơ không dùng từ “về thăm” mà lại là “về chơi” mang ý nghĩa sắc thái gần gũi, tự nhiên và thân mật. hai câu thơ tiếp theo chính là bức tranh về thiên nhiên trên những mảnh vườn nhỏ nơi thôn vĩ trong hồi tưởng của nhà thơ:

“nhìn nắng hàng cau nắng mới lênvườn ai mướt quá xanh như ngọc”

có thể thấy, nhà thơ không tả cảnh mà chỉ gợi cảnh, gợi lên những hình ảnh ấn tượng và đẹp đẽ nhất. những hàng cau thẳng tắp, cao vút dưới ánh nắng bình minh như mở ra khung cảnh khoáng đạt, bình yên của thôn vĩ. những ánh nắng mới lên đã tô ẹp cho hàng cau, ánh nắng sớm trải ều trên hàng cau tạo nên vẻ ẹp hài hòa, thống nhất, đó lài sự h.

câu thơ “vườn ai mướt quá xanh như ngọc” khiến người đọc cảm giác như nhà thơ đang đi giữa khu vườn ở thôn vĩ. Tinh từ “mướt”, “xanh” c cach so sánh ộc đao “mướt như ngọc” đã gợi ấn tượng về một khu vườn xanh mướt, sạch sẽ, láng bong như màu xanh của ngọc. Đó là khu vườn thôn quê dân dã đẹp đẽ dưới cái nắng ban mai.

sự xuất hiện bất ngờ của with người trong câu thơ “truc che ngang mặt chữ điền” đã làm cho bức tranh cảnh vật thêm Sinh ộng, cr lẽ đy chính là chủa của khu vườn. sự xuất hiện có phần kín đáo, e thẹn đậm chất with người huế, khuôn mặt chữ điền phúc hậu thấp thoáng sau lá trúc che ngang. Có thể nói chỉi với bốn câu thơ Trong khổ thơ ầu hàn mặc tử đã phác hoạ rõ nét về thiên nhiên cũng như with người thôn vĩ: cảnh vườn tươi ẹp, with người ngay thẳng, phúc, phúc, phúc.

bước ra khỏi khu vườn nhỏ ở thôn vĩ, tac giả ưa người ọc ến với thế giới tình cảm mềm mại, thiết tha nhưng cũng ầy những trì âở. nỗi buồn xa cách, mặc cảm chia li thể hiện rõ net qua cây thơ “gió theo lối gió, mây đường mây”. câu thơ gợi ra nhịp điệu khoan thai, nhẹ nhàng của dòng sông và trạng thái khác đường lạc lối của mây và gió. mây và gíó vốn là cặp hình tượng chỉ sự gắn bó, quan hệ mật thiết không thể tách rời, tuy nhiên trong c của hàn mặc tử ta có thấy ni gí v vn v hớ. có vẻ chẳng liên quan gì đến nhau. Trê thực tế, pHải có gó thổi mây mới bay và pHải cóco sông mới có sóng, thế nhưng ở đây mây gió lại tách ra khỏi nhau ại diện cho sự ngược lối Trong tình cảm củm củm củm gió mây không hoà hợp nên dòng nước chẳng gợn song, chỉ đành buồn thiu nhìn hoa bắp khẽ lay. BứC Tranh về dòng sông tuy ẹp nhưng lại ảm ạm, lạnh lẽo, trống vắng, chất chứa nỗi buồn, sự cô ơn, lạc lõng của nhà thơc cuộc ời và sống.

“thuyền ai đậu bến song trăng đócó chở trăng về kịp tối no?”

tuy nhà thơ mang tâm trạng buồn và cô đơn nhưng vẫn không mất đi niềm hy vọng vào tình yêu và sự đáp lại. tình yêu của tác giả không chỉ dành riêng cho cô gái thôn vĩ mà là cả thiên nhiên, with người nơi đây. cảnh song nước trở nên huyền ảo, thơ mộng lấp lánh, song không còn là song nước mà là song trăng nơi ngập tràn ánh trăng sáng. con thuyền không chỉ chở ánh trăng mà còn mang theo hi vọng dù nhỏ nhoi của người thi sĩ. “có chở trăng về kịp tối no?” Câu hỏi thể hiện sự trăn trở, lo âu, giữa màn sương dày ặc của nỗi tuyệt vọng, xót xa, trong tâm hồn nhà thơ vẫn nhen nhóm niềm hi vọng dẫu nhỏ nhoi. nhất ịnh phải chở về “kịp tối nay” chứ không phải tối nào khac có lẽ bởi vì nhà thơ đã quá cô ơn, trống vắng hoặc là đã chời ợi quá lâu rồ con nhà thơ. với nghệ thuật sử dụng các biện pháp tu từ và dùng từ ngữ ầy gợi tả, nhà thơ đã mang ến một bức tranh thiên nhii -tuyệt ệt ẹp ẹp n. NHịP THơ CũNG NHư Các điệp Từ ượC Sử DụNG TạO Nên NHữNG THÁI CựC ốI LậP TRONG TừNG Câu Thơ, HìnH ảNH TRONG THơ ượC NHâN HOÁ ộC đC đ

qua hai khổ thơ ầu của bài thơ “đây thôn vĩ dạ”, nhà thơ hàn mặc tử đã mang ến cho người ọc ược mở mang tầm mắt và hiểu biết về thiên nhiên, with người x bên cạnh đó chúng ta cũng phần nào hiểu được những tâm tư, nỗi buồn sâu lắng trong lòng tác giả. một thôn nhỏ ven dòng song hương nhờ có hàn mặc tử mà đã trở thành hình ảnh đẹp đẽ, trong trẻo và đậm chất huế.

5. phân tích 2 khổ thơ đầu trong bài thơ Đây thôn vĩ dạ, mẫu 5 (chuẩn)

nhắc đến phong trào thơ mới không thể không nhắc tới hàn mặc tử- nhà thơ Điên của nền văn học việt. bài thơ “Đây thôn vĩ dạ” là một tuyệt phẩm tiêu biểu của ông. hai khổ thơ đầu bài thơ như một khúc ngân trữ tình đẹp đẽ và giàu sức gợi:

” sao anh không về chơi thôn vĩnhìn nắng hàng cau nắng mới lên…thuyền ai đậu bến song trăng đócó chở trăng về kịp tối no?”

vĩ dạ- chốn thiên đường nơi trần gian của huế mộng mơ. câu hỏi tu từ thiết tha, vừa như lời trách móc lại vừa như lời mời gọi: “sao anh không về chơi thôn vĩ” nghe sao mà chân thành vàn. giọng thơ trầm lắng nhẹ nhàng khôn tả qua việc gieo kết hợp các vần bằng trong câu đầy tinh tế. câu thơ như một lời đề gợi mở ra những vẻ đẹp về thiên nhiên và with người nơi đây:

” nhìn nắng hàng cau nắng mới lênvườn ai mướt quá xanh như ngọclá trúc che ngang mặt chữ điền”

hàng cau thẳng tắp vươn mình đón nắng, gió thoảng thoảng hơi mây, ” nắng mới lên” mang net gì đó tinh khôi, trong sáng, kiều diễm. vẻ đẹp của ánh nắng vàng tươi mới, không gây gắt như trưa hè, không đượm buồn như chiều hoàng hôn mà đó là ánh nắng trong ᧻i I see vô mai. hàng cau xanh trong nắng vàng nhè nhẹ hiện lên đẹp đẽ biết bao. trong bầu không gian ấy còn có vườn “mướt quá, xanh như ngọc”. bằng những tíh từ gợi cảm, chỉ màu sắc ộc đao tac giả đã tái hiện khung cảnh vườn ầy non tơ, mang sức sống mới, tươi tốt và ầy hy v v v v v v một v một vài gi mơn mởn trong sắc xanh của lá cành tràn nhựa sống, ngời sáng, trong ngần. “lá trúc che ngang mặt chữ điền” – gương mặt người thiếu nữ thoáng ẩn hiện trong bầu không gian tuyệt diệu. gương mặt chữ điền ấy thật thành tú sau lá trúc xanh mềm mại. tất cả tạo nên vẻ ẹp ấn tượng, ộc đao, vẻ ẹp kín đao, dịu dàng, Thanh Tao, nhã nhặn của người with gai xứ huến lên thật duye dáng, ý nhị. cảnh và người như hòa chung, mang net hồn của một thì nhân đang bâng khuâng, rạo rực trước vẻ đẹp của thiên nhiên

nếu trong khổ đầu là cảnh lúc bình minh thì sáng khổ hai đó là bức tranh thôn vĩ trong cảnh chiều về, đêm xuống.

” gió theo lối gió, mây đường mâydòng nước luồn quanh hoa bắp laythuyền ai đậu bến song trăng đócó chở trăng về kịp tối nay”

dường như thiên nhiên đang nhuốm màu buồn của sự chia ly, mây và gió thường h. cảm giác sao cô đơn và buồn đến vậy. dòng nước cũng ược nhân hoá mang bầu tâm sự “buồn thiu” lững lờ trôi, hoa bắp nhẹ “lay” trong gió cũng có gì đó yếu ớt, phảng ni phẇm buất buẻt n. CảNH Mang NỗI Lòng của hồn người, dường như đu đy ta nghe ược tiếng lòng của người thi sĩ đang ơn côi trước nỗi nhớ mong, buồn đau trước c c c c c c c chia xa ngậm ngậm ngậm ngậm Ể vơi đi nỗi lòng, người thi sĩ ngắm nhìn dòng song hương huyền diệu, sông nước soi ánh trăng mờ, chiếc thuyền thong thả nưbằm im b. bến trăng, song trăng, thuyền trăng, non nước mây trời đang tràn ngập ánh trăng chứa đựng nỗi niềm gì khôn thấu. trăng có đẹp đấy thôi nhưng trăng cũng đượm buồn, bong tối tĩnh mịch, yên ả giữa trời đêm. “Có chở trìng vềp kịp tối nay” -câu thơ như một lời tâm sự, một câu hỏi mà cũng là nỗi mong chờ, hy vọng chở angr trìng về kịp như người thi sĩ đang ng cô đơn vậy, bởi trăng vốn như người bạn tâm tình tri kỉ của thi nhân.

bằng những hình ảnh thơ ộc đáo, tuy quen thuộc, bình dị nhưng qua tài năng trong ngòi bút của mình, hàn mặc tử đã biến cái quennh nhữn m. cảnh mang tâm tình, dư vị hoài niệm của thi nhân bằng cái nhìn ầy tinh tế và sâu sắc, chỉ qua hai khổ thôi mà she thấy ược một tâm y hồn, y. p>

-hẾt-

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *