thơ xuân diệu là “vườn mơn trớn”, ca ngợi tình yêu bằng muôn sắc điệu, âm thanh và hương vị trong thơ. Xuân diệu là nhà thơ tiêu biểu nhất, là ại biểu ầy ủ nhất chop pHong trào thơ mới, bởi cai ca tính rất riêng khó có thể Trùng lặp với ai, thức. “Với những vần thơ ít lời mà nhiều ý, súc tích nhưng ọng lại bao nhiêu tinh hoa, xuân diệu là một tay thợ biết làm cho ta ngạc nhiên vì bài thơ “vội vàng” là một trong những bài thơ của thi sĩ đã bộc lộ cái tôi trữ tình ộc đáo, ầy sức sáng tạo của thi sĩ ân.
bài thơ “vội vàng” được thi sĩ xuân diệu lấy cảm hứng từ vẻ đẹp của mùa xuân, của tình yêu và của lòng người. xuân diệu đã rất tinh tế khi nhận ra vẻ ẹp của thiên nhiên trong mùa xuân, nó khiến cho lòng người lâng lâng và không thể cưỡng lại nứi húst.
tôi muốn tắt nắng đi
cho màu đừng nhạt mất
tôi muốn buộc gió lại
cho hương đừng bay đi
của ong bướm này đây tuần tháng mật
này đây hoa của đồng nội xanh rì
này đây lá của cành tơ phơ phất
của ong bướm này đây khúc tình si.
mở đầu bài thơ, xuân diệu đã thể hiện một ước muốn kì lạ đến ngông cuồng: “tôi muốn tắt nắng/ tôi muốn buộc gio”. Đó là những ước muốn kì lạ bởi tắt nắng, buộc gió là công việc của tạo hóa tự nhiên. thi sĩ muốn tước đoạt quyền của tạo hóa. là bởi tắt nắng “cho màu đừng nhạt”, buộc gió “cho hương đừng bay đi”. Hóa Ra Trong niềm ước hết sức ngộ nGhĩnh, ngông cuồng ấy nhà thơ muốn bất tử Hóaa cai ẹp, giữ cho cai ẹp mãi mãi lên hương tỏa sắc giữa cuộc ời này.
thật vậy mọi thứ trên ời mang vị ngọt tới nhưng chỉt một lần rồi thôi, ta đu có ủ thời gian cho những quả ngọt đó ược nếm một lần nữa. với xuân diệu không vội vàng, không chạy tới để ôm trọn nhọn gì đang có thì làm sao mà cảm nhận hết vẻ đẹp của đời. khổ thơ năm chữ duy nhất trong bài thơ khiến giọng điệu gấp gáp giống như một hơi thở hối hả của một with người đúang tràn x. Ại từ mà tac giả xuân diệu đã ặt ở ầu tiên là tôi, chứ không phải “ta” there are pussy giấu giếm, cái tôi ầy thách thức, đi ngược lại với th ơi trung ại, rất ít dáthc. Đây cũng chính là một điểm mới của nhà thơ trong nền văn thơ hiện lúc bấy giờ, qua đó thể hiện khát khao mãnh liệt về cuộc sống. Ông muốn ôm hết xuân sắc của đời để sống, để yêu mãnh liệt hơn nữa.
hình ảnh của cuộc sống đi vào thơ xuân diệu như một thứ ánh ánh sáng được khúc xạ qua lăng kính tình yêu rất tinh khôi và gicu sấg ấs. càng yêu đời, nhà thơ càng luyến tiếc trước dòng chảy của thời gian. thời điểm vạn vật đang căng tràn nhựa sống cũng chính là là làc đứng trên ranh giới của sự lụi tàn, héo úa. vì thế từ những câu thơ gãy gọn ở khổ ầu, nhà thơ đi vào khổ hai với những câu thơ dài, âm điệu chậm như bước chân người thư that thi sĩ từ tốn chỉ cho người đọc những gì tinh hoa, tươi đẹp nhất của trần gian với một thái độ mến yêu, trân ”tryọy”. mạch cảm xúc được chuyển tiếp sang một bức tranh tình yêu tràn đầy màu sắc:
của ong bướm này đây tuần tháng mật
này đây hoa của đồng nội xanh rì
này đây lá của cành tơ phơ phất
của yến anh này đây khúc tình si
vì vậy, “ong bướm, yến anh” ược nhắc tới đy, bởi nó gợi ra vẻ lả lơi, tình tứ và “bướm lả onc lơi“ gợi ý niệm vệ m yâ yâ yâ y. khúc nhạc của tình yêu, của những đôi tình nhân và hơn thế “của tình si”, gợi nên sự mê đắm. bên cạnh đó, chữ “của” trở đi trở lại được tác giả sử dụng cùng với “này đây” như một cặp không thể tách rời. Đây là cách xuân diệu biểu hiện cảm xúc trước thiên nhiên luôn có sự kết đôi, mọi vật quấn quýt lấy nhau, là của nhau không th. tất cả ều mang vẻ ẹp của sự trẻ trung và sức sống tròn trịa cr đôic cặp.những mĩ từ ược sử dụng mang tinh g g g of hình cao “hoa” nởn nền “xanh” của “n. sức trẻ và nhựa sống. sắc màu, trong xúc cảm của một niềm vui trế.
điệp từ “này đây” ứng ầu câu và ược nhắc đi nhắc lại bốn lần vừa mang tính chất liệt kê, vừa mang tinh chất khẳng ịnh, nhấn mạnh vừa vừa như . sau mỗi từ “này đây” là một loạt những hình ảnh tươi đẹp hiện ra “hoa của đồng nội xanh rì”, “lá của cành tƺ phơ pht”. Đó đều là những hình ảnh đặc trưng của mùa xuân, của những gì thanh khiết và tươi đẹp nhất. tất cả những hình ảnh ấy khiến cho thi sĩ động lòng và muốn sở hữu. Đây có thể nói là khát khao, là ước mue bức tranh mùa xuân của thi sĩ. CHUNG TA COR THể NHậN THấY NHÀ THơ MIêU Tả BướM NGO đANG SốNG TRONG TUầN THÁNG MậT, Cành Xuân Thã Thành Cành Tơ ầy sức sống, tiếng hat của yến anh cũng thành đi tất cả vạn vật đều đang trong trạng thái hạnh phúc. và táo bạo nhất là cách so sánh “tháng giêng ngon như một cặp môi gần” thật gần gũi và gợi cảm. dưới with mắt “xanh non” của thi sĩ, mùa xuân tựa như một cô gái kiều diễm, hồng hào, tình tứ đầy hấp dẫn.
với ngôn từ trau chuốt, mượt mà, xuân diệu dường như đang thổi hồn vào từng câu, từng chữ của đoạn thơ khiến nó trhở nên. Bức tranh thiên nhiên tươi vui, đầy màu sắc đang tràn ra qua từng câu thơ. Điệp từ “này đây” bộc lộ niềm vui tươi phơi phới, hân hoan của tác giả khi được đắm say trong khung cảnh tuyệt vờài nhưn thy.</
xuân diệu đã vẽ lên trước mắt người đọc cả thế giới sống động, thể hiện “nguồn sống dạt dào”. xuân diệu là một hồn thơ yêu đời và tài hoa. thi sĩ đã vẽ lên trong tâm tưởng người đọc một bức tranh thiên nhiên nơi trần thế tuyệt đẹp.