“Đừng trốn chạy; anh chẳng van xin”–afanasy afanasjevich fet (vũ thị minh nguyệt dịch)
Đừng trốn chạy; anh chang van xin,
không lệ rơi, không âm thầm đau đớn,
trong nỗi buồn của riêng mình anh chỉ muốn
nhắc lại với em rằng: ” anh yêu em”.
muốn phi thật nhanh, bay đến bên em
như song lướt trên mặt hồ bằng lặng
hôn lên đá hoa cương giá lạnh,
hôn và rồi chết ở bên em!
ngài và anh, cô và em – puskin (thúy toàn dịch)
nàng buột miệng đổi tiếng ngài trống rỗng
que tiếng anh que thiết đậm đà,
và gợi lên trong lòng đang say đắm
bao ước mơ tràn hạnh phúc reo ca.
trước mắt nàng, tôi trầm ngâm đứng lặng,
không thể nào rời ánh mắt khỏi nàng,
và tôi nói : thưa cô, cô đẹp lắm !
mà thâm tâm : anh qua đỗi yêu em !
gỬi k-puskin (thúy toàn dịch)
anh nhớ mãi phút giây huyền diệu:
trước mắt anh em bỗng hiện lên,
như hư ảnh mong manh vụt biến,
như thiên thần sắc đẹp trắng trong.
giữa day dứt sầu đau tuyệt vọng,
giữa ồn ào xáo động buồn lo,
tiếng em nói bên tai anh văng vẳng,
bong dáng em anh gặp lại trong mơ.
tháng ngày qua. những cơn gió bụi
Đã xua tan mộng đẹp tuổi thơ,
lãng quên rồi giọng nói em hiền dịu,
nhoà tan rồi bóng dáng nguy nga.
giữa cô quạnh âm u tù hãm
dòng đời trôi quằn quại hắt hiu,
chẳng thiên thần, chẳng nguồn cảm xúc
chẳng đời, chẳng lệ, chẳng tình yêu.
cả hồn anh bỗng dưng tỉnh giấc:
trước mắt anh em lại hiện lên,
như hư ảo mong manh vụt biến,
như thiên thần sắc đẹp trắng trong.
trái tim lại rộn ràng náo nức,
và trái tim sống dậy đủ điều
cả thiên thần, cả nguồn cảm xúc,
cả đời, cả lệ, cả tình yêu.
khi anh nÓi cÙng em…-henrich-hai nƠ (hoàng trung thông dịch)
khi anh nói cùng em những điều anh đau khổ
em ngáp dài không nói năng chi.
khi trong thơ nỗi đau anh thổ lộ,
em khen anh…thi tứ diệu kỳ
anh đã giấu người đời-henrich-hai nƠ (quang chiến dịch)
anh đã giấu người đời,
chuyện em ăn ở bạc,
anh ra tận biển khơi,
kể cho tôm cá biết.
giữ cho em tiếng tốt,
chỉở nơi đất liền,
cả đại dương vô tận,
biết nỗi nhục của em!
anh không yêu em chỉ vì anh yêu em –pablo neruda (linh vũ dịch)
anh không yêu em chỉ vì anh yêu em
anh đi từ chỗ yêu tới không yêu em
từ chờ đợi tới không chờ đợi
tim anh từ lạnh giá đã trở thành ngọn lửa
anh yêu em chỉ vì em là người duy nhất anh yêu
anh ghét em kinh khủng
và giờ này anh vẫn đang ghét em
anh hạ minh trước em,
bằng chứng của tình anh cho em
là anh không nhìn thấy em
anh chỉ biết yêu em mù quáng
có thể ánh sáng độc ác của tháng giêng
rồi sẽ nuốt trọn trái tim anh
khiến anh không bao giờ bình yên nữa
trong câu chuyện tình này sẽ chỉ có một người chết
người đó là anh
anh sẽ chết vì yêu
vì anh yêu em
vì anh yêu em,em yêu ơi,
bằng lửa và máu.
sonnet 104 -william shakespeare (thái bá tân dịch)
dưới mắt anh, em không hề thay đổi, vẫn như xưa, như anh gặp lần đầu. ba mùa đông đã trôi qua, tiếp nối ba mùa hè rực rỡ đến rất mau.
ba mùa xuân rất dịu dàng lặng lẽ thành mùa thu quả chyn, lá rơi ầy, nghĩa là thời gian trôi, em vẫn thế, trẻ, yêu ời, xinh naƻy ẹp. <
chiếc kim phút của ồng hồ đang chạy nhưng mắt ta rất khó nhận khi nhìn, cũng thế em, sắc ẹp em anh thấy như suốt ời khh.
nếu phải chết, sắc đẹp em có lẽ Ðã chết trước khi em rời bụng mẹ.