30 bài thơ báo tường 20/11 hay nhất

Những bài thơ hay về 20 11 làm báo tường

thơ báo tường 11/20 là một trong những nội dung quan trọng không thể thiếu khi làm báo tường 20-11. cùng với các hoạt ộng văn nghệ ngày 11-20, hội thi cắm hoa 11-20 thì làm báo tường 11-20 cũng là nội dung ược các lớp ầu tưc hẻ p. nhân dịp chào mừng kỉ niệm 40 năm ngày nhà giáo việt nam 11-20-2022, hoatieu xin chia sẻ ến bạn ọc tổng hợp những bài thơ hay tđếng báong.

  • truyện ngắn đăng báo tường ngày 20-11
  • lời chúc 20/11 hay và ngắn nhất 2022
  • 1. thơ đăng báo tường 11-20

    về thăm thầy tôi

    tôi về thăm mái trường xưathời gian vọng lại đong đưa tiếng thầyhàng cây đường cũ còn đâythầy tôi tóc điểm hoa mây nữa

    nhớ sao lớp học chỗ ngồichia đôi phấn trắng đâu rồi ngày xưaÀ ơi câu hát chiều mưaÀ ơi bài giảng sớm trưa say nồng

    cả đời đưa sáo sang songthầy tôi chẳng quản nhọc công sớm chiều”lời thầy chan chứa tin yêulòng with nhớ mãi muôn điều thầy!”</Ƨy!

    Thơ đăng báo tường 20-11

    người lái đò

    một ời người – một dòng sông … mấy ai làm kẻ ứng trông bến bờ, Gửi lại nụ cườitình yêu xin tặng người thầy kính thương.con đò mộc – mai ầu sươngmãi Theo ta khắp Muôn phương vạn ngày, khúc sông ấy vẫn còn đâythầy ư ..

    with với thầy

    con với thầyngười dưng nước lãcon với thầykhác nhau thế hệĐã nhiều lần tôi tự hỏi mìnhmười mấy ngàn ngày không gặp lạinhững thầy giáo dạy tôi ngày thơ dạivẫn bên tôi dằng dặc hành trìnhvẫn theo tôi những lời động viênmỗi khi tôi lầm lỡvẫn theo tôi những lời nhắc nhởmỗi khi tôi tìm được vinh quang…qua buồn vui, qua những thăng trầmcâu trả lời sáng lên lấp lánhvới tôi thầy ký thácthầy gửi tôi khát vọng người chaĐường vẫn dài và xathầy giáo cũ đón tôi từng bước!từng bước một tôi bướcvới kỷ niệm thầy tôi.

    bụi phấn xa rồi

    ngẩn ngơ chiều khi nắng vàng phaithương nhớ ngày xưa chất ngất hồnmột mình thơ thẩn đi tìm lạimột thoáng hương xưa dưới mái trườngcho dẫu xa rồi vẫn nhớ thương,nầy bàn ghế cũ, nầy hàng mebảng đen nằm nhớ người bạn trẻbụi phấn xa rồi… gửi chút hương! bạn cũ bây giờ xa tôi lắmmỗi ứa một nơi cách biệt rồi! cuộc ời cũng tựa như trag Safthư viện mênh mông, nhớt trời ờ ể ể ể ể ể ờ ờ ờ ờ ờ ờ ờ ờ ờ ờ ờ ờ ờ ờ ờ ờ ờ ờ ờ ờ ờ ờ ờ ờ ờ ờ ờ ờ ờ ờ ờ ờ ờ ờ ờ ờ ờ ờ ờ ờ ờ ờ ờ ờ ờ ờ ờ ờ ờ ờ ờ ờ ờ ờ ờ ờ ờ ờ ờ ờ ờ ờ ờ ờ. BUồN CHO NÓM THÁNG HữNG Hờ XATìM đâu hình bong còn vương lạitôi nhớ thầy tôi, nhớ … xót xa! chẳng thể quên!!!

    nhớ cô giáo trường làng cũ

    bao nĂm lên pHố, xa làngớ with bướm trắng hoa vàng lối quênhớ bài tập ọc a êthương cô giáo cũ mơ về tềi thơxi nghiênh chữ ô ô ấ ấ ấ ấ ấ ấ ấ ấ ấ ấ ấ ấ ấ ấ ấ ấ ấ ấ ấ ấ ấ ấ ấ mẹ biết đem sánh gì.tờ i nguệch ngoạc bút chìthấm màu mực ỏ điểm ghi bên lềthương trường cũ, nhớ làng quêmơ sao ược một ng một!

    trường cũ

    Đã lâu rồi không về thăm trường cũnhớ hàng cây nhớ ghế đá thân thươngnhớ thầy cô nhớ những buổi tan trườngnhớ lớp học ôi vô vàn thương nhớthời gian ơi xin hãy quay trở lạimang em về kỷ niệm dấu yêungồi nơi đây mà nhớ lại bao điềuthầy cô đã mở đường em tiếp bướcngày hôm nay những gì em có đượcnhờ thầy cô vun đắp kiến ​​​​thức emthầy trồng cây cho bóng mát sau nàycô ươm trái cho vườn xanh tươi mãingày xưa ơi nhớ những ngày thơ dạivẫn có thầy và bạn mãi bên ta.

    hoa và ngày 11/20

    nụ hoa hồng ngày xưa ấycòn rung rinh sắc thắm tươi20/11 ngày năm ấythầy tôi tuổi vừa đôi mươi

    cô tôi mặc áo dài trắngtóc xanh cài một nụ hồngngỡ mùa xuân sang quáhọc trò ngơ ngẩn chờ trông…

    nụ hoa hồng ngày xưa ấy…xuân sang, thầy đã bốn mươimái tóc chuyển màu bụi phấnnhành hoa cô có còn cài?

    nụ hoa hồng ngày xưa ấy…tà áo dài trắng nơi nao,thầy cô – những mùa quả ngọtem bỗng thành hoa lúc nào.

    nắng ấm sân trường

    cây điệp già xòe rộng tán yêu thươnglá lấp lánh cười duyên cùng bóng nắnggiờ đang học, mảng sân vuông lặng vắngchim chuyền cành bƿn buông tiẺ

    >

    chúng em ngồi nghe thầy giảng bình thơnắng ghé theo chồm lên ngồi bệ cửavà cả gió cũng biết mê thơ nữathổi thoảng vào mát ngọth gig

    cả lớp say theo từng nhịp bổng trầmĐiệp từng bông vàng ngây rơi xoay títngày vẫn xuân, chim từng đôi ríu rítsà xuống sân tắng m u n

    em ngồi yên uống suối mật trong lànhthời gian như dừng trôi không bước nữakhông gian cũng nằm yên không dám cựangại ὥm thôs

    bụi phấn

    thầy con giờ đã già rồimắt mờ, chân yếu, da mồi còn đâuphấn rơi bạc cả mái đầuĐưa con qua những bể dâu cuộc đờimỗi khi bụi phấn rơi rơithầy gieo mầm hạt những lời yêu thươngcho con vững bước nẻo đườnghành trang kiến ​​​​thức , tình thương của thầybiết bao vất vả, đắng caygạo tiền, cơm áo, vòng quay cuộc đờinhưng tâm thầy mãi sáng ngờidựng xây sự nghiệp trồng người thanh cao!trọn đời con mãi tự hàocúi đầu cung kính thương sao dáng thầydẫu đời xuôi , ngược đó đâytim with ghi khắc lời thầy khi xưakhuya rồi thầy đã ngủ chưa? ngàn bông hoa thắm kính thưa dâng thầycho with cuộc sống hôm naymừng ngày nhà giáo ơn

    em mãi khắc ghi

    thời gian dù mãi dần trôicon thuyền tri thức suốt đời thầy manglật từng cuốn vở sang trangĐong đầy ký ức muôn vàn niềm yêunhớ thầy cô những sớm chiềutận tâm chỉ dạy những điều sáng soicho em vững bước vào đờitương lai trí tuệ rạng ngời mai sautóc thầy giờ đã bạc màuĐêm ngày thầy vẫn chăm bầy em thơmong đàn em dựng cơ đồnước non Đất việt trong mơ trường tồnnay giờ em đã lớn khônchúc thầy cô mãi giữ hồn non sôngviệt nam sáng mãi trời hồngchúng em ghi nhớ khắc công ơn thầy

    rộn mái trường

    xa vắng bao năm trở lại trườngnơi đầy kỷ niệm với niềm thươngthầy cô trông đợi mừng hoan hỉbè bạn mong chờ những vấn vương.nhớ lắm vườn hồng hoa vẫn thắmnào quên bục giảng phấn còn vươngchia tay ngày ấy bao lưu luyếntrĩu nặng lòng ai mỗi dặm đường.

    trĩu nặng lòng ai mỗi dặm đườngnghĩa tình bè bạn sáng như gươngbài văn rèn luyện hòa mưa gióphép toán trau dồi đượm khói sương.mỗi độ hè về trao kỷ niệmtừng trang nhật ký tỏa mười phươngnay ngày trở lại hồng mơ ướcríu rít bầy chim – rộn mái trường.

    lời cảm tạ

    tôi ứng lặng giữa cuộc ời nghiêng ngảả một lần nhớ lại mái trường xưalờni dạy ngày xưa có tiếng thoi ưacó bóng nắng en dòm thòng

    thoáng quên mất giữa that ngày ngọt ắngtrưởng thành nàyc có bong dáng hôm quanhớ ược điêu gì ược dạy những ngày xaáp dụng – chắc nhơ cội nguồ

    c mắt thành công hòa nỗi đau đen ỏbậc thềm nào dìu dắt những bước đibài học ời đã học ược những gìcó nhắc bong người ương thờc n ì/p>

    vun xới cơn mơ bằng trái tim ấp ủĐể cây đời có tán lá xum xuêbóng mát dừng chân là một chốn quênơi ơn tạ là mái trườlng nuôi

    xin phút tĩnh tâm giữa muôn điều hời hợtcảm tạ mái trường ơn nghĩa thầy cô.

    lời tri ân

    người thầy áo bạc sờn vaivẫn đưa thuyền đến tương lai vững vàngtình thầy con mãi nặng mangdù xa cách vẫn nồng nàn trong timdù bao dâu bể nổi chìmthầy gò vai gánh chữ thêm cho đờiĐêm trường giấc ngủ chơi vơingày xiêu bóng nắng bời bời gió baytrường xưa in đậm dấu giàycỏ ơi nâng nhẹ thân gầy thầy tôitừng trò từng lớp xa xôirừng hoang loang tím dáng ngôi trường nghèoĐôi dòng ngăn cách trông theocòn đây chút phận bọt bèo nổi trôichiều rơi nắng đã tắt rồibên dòng suối ngọt bồi hồi nhớ nhung

    về lại trường xưa

    con về thăm lại trường xưacác em áo trắng ngây thơ nói cườitừ đâu hàng lệ tuôn rơicon nghe vang vọng nụ cười ngày xưa

    con xa ngày ấy đến giờcon xa xa tiếng thầy cô giảng bàigiờ về thăm lại trường ơitóc thầy đã bạc điểm ngôi trên đầu

    xây bao nhiêu những nhịp cầugiờ đây cô cũng mái đầu pha sươngcô thầy là những tấm gươnghướng cho tuổi trẻ with đườp>

    Ơn thầy cô

    kinh mài, chữ giũa, mực nghiêndạy trò con chữ đẹp duyên học đườngmỗi ngày cắp sách đến trườngƯơm mầm tri thức làm gương bao ngườilúc thầy mới tuổi ba mươihay thương giúp trẻ, hay cười vị thakhông màn nhung gấm lụa làchỉ chăm con chữ để đà dạy rănmong trò học giỏi siêng năngkhơi nguồn trí tuệ, tài năng cho đờigiáo viên nét đẹp rạng ngờibiết bao thế hệ muôn đời tôn vinhƠn cô nghĩa thắm đậm tìnhtỏa vầng giáo hạnh cho mình ước mơnhân ngày nhà giáo làm thơchúc cho hết thảy thầy cô yêu nghề!

    Thơ báo tường 20-11 tiểu học

    2. thơ báo tường 20-11 tiểu học

    nghe thầy đọc thơ

    em nghe thầy đọc bao ngàytiếng thơ đỏ nắng xanh cây quê nhàmái chèo nghe vọng sông xaÊm êm như tiếng của bà năm xưanghe trăng thuở động tàu dừarào rào nghe chuyển cơn mưa giữa trờithêm yêu tiếng hát mẹ cườiyêu thơ em thấy đất trời đẹp ra

    thầy và chuyến đò xưa

    lặng xuôi năm tháng êm trôicon đò kể chuyện một thời rất xưarằng người chèo chống đón đưamặc cho bụi phấn giữa trưa rơi nhiềubay lên tựa những cánh diềukhách ngày xưa đó ít nhiều lãng quênrời xa bến nước quên têngiờ sông vắng lặng buồn tênh tiếng cườigiọt sương rơi mặn bên đờitóc thầy bạc trắng giữa trời chiều đôngmắt thầy mòn mỏi xa trôngcây bơ vơ đứd… gi

    thank you

    cơn gió vô tình thổi mạnh sáng naycon bỗng thy tóc thầy bạc trắngcứ tự nhủ rằng đó là bụi phấnmà sao lòng xao xuyến mãi không nguôib ? Đã bao năm rồi hở ? thầy ơi …lớp học trò ra đi, còn thầy ở lạimái chèo đó là những viên phấn trắngvà thầy là người đưa đò cần mẫncho chúng con định hướng tương laithời gian ơi xin dừng lại đừng trôicho chúng con khoanh tay cúi đầu lần nữagọi tiếng thầy với tất cả tin yêu …

    lời trầm thầy tôi

    Co những chiều hè, pHượng ỏ rơicòn đâu năm cũ, sắp qua rồi.thương người bạn cũ, ân sâu nặngnhớ lại thầy xưa, tình chẳng phôi.Muốn ược cho đ .cho không phải mất, tình muôn thuở.nhận được đời vui, nghĩa thế thôi.

    trithức

    tri thức ngày xưa trở lại đây, ân tình sâu nặng của côy! người mang ánh sáng soi ời trẻ; lái chuyến đò sang bến đ đ đ đ đ đ. !Ơn này trò mãi ghi trong dạ…người đã giúp with vượt đắng cay!

    bên mái trường xưa

    trường xưa lớp học còn đâybảng đen phấn trắng bên thầy thân yêuvòng tay bè bạn sớm chiềucon đò tri thức cùng điều gửi trao

    bạn xưa giờ ở nơi nàonay tôi trở lại xuyến xao nhớ thầmthầy tôi tóc bạc hoa râmlời thầy giảng toán tiếng trầm bên tai

    tim tôi ghi khắc tháng ngàybao lời thầy giảng hôm nay nên ngườibông hoa đỏ thắm điểm mườinhớ ơn thầy đã một đời gian lao

    công thầy ơn tựa núi caocho with mơ ước bay vào tương lai.

    chuyến đò tri thức

    tôi về thăm mái trường xưabao nhiêu kỷ niệm như vừa mới đâypha sương mái tóc cô thầybảng đen phấn trắng… còn đây căn phòngcon đò neo đậu bến sôngĐưa đàn em nhỏ ấm nồng yêu thươngbằng lăng tím rụng cuối đườngphượng buồn nỗi nhớ vấn vương níu hèríu ran chim Hót Cành Mecánh diều mơ ước ta vềi thơbên trag giáo Án từng giờlặng thầm thầy vẫn ưa đò qua sôngngoài s

    3. thơ hay về thầy cô

    triân

    thu tàn trời đã sang đôngbồi hồi tấc dạ nhớ mong cô thầyngười trao khát vọng hôm naychắp cho đôi cánh em bay vào đờibao chuyến đò lặng không lờiƯơm mầm xanh tốt rạng ngời tương laibên trang giáo án miệt màihao gầy tâm huyết năm dài tháng quatừng câu từng chữ ê abao lời dạy dỗ thiết tha nồng nànmỏi mòn khuya sớm gian nannhiều đêm tắt tiếng ho khan quặn lòngbao thế hệ đã sang sôngthầy cô luôn mãi vọng trông theo cùngmặc cho mưa gió bão bùngvẫn âm thầm thắp sáng vùng trời mơhôm nay kính dệt vần thơtri ân hai tiếng vô bờ khắc ghinẻo đời dẫu có thịnh suydù bao gian khó mãi ghi ơn dầymừng ngày nhà giáo hôm naykính dâng lời chúc cô thầy muôn nơian khang hạnh phúc rạng ngờigia can êm ấm trọn đời yêu thươngdẫu cho cách trở ngàn phươnglòng hoài khắc khoải vấn vương cô thầy

    that thing

    thưa thầy, bài học chiều naycon bỏ quên ngoài cửa lớpdưới gốc phượng già, nằm nghe chim hótcon hóa mình thành bướm và hoathưa thầy bài tập hôm quacon bỏ vào ngăn khóa kínmải lượn lờ theo từng vòng sóngcái ngã điệu đàng, sân trượt patinthưa thầy, bên ly cà phê đencon đốt thời gian bằng khói thuốcsống cho mình và không bao giờ mơ ướcmình sẽ là ai? tôi sẽ là ai?thưa thầy, qua ngõ nhà thầy khuya naycon vẫn thấy một vầng trăng ấm sángthầy ngồi bên bàn phẳng lặngsoạn bài trong tiếng ho khanthưa thầy, cho là nhận: điều giản đơnsao con học hoài không thuộcĐể bây giờ khi con hiểu đượcbiết làm sao tạ lỗi cùng thầy.

    cô ơi

    rời mái trường thân yêubao năm rồi cô nhỉ? trong em luôn ọng lạilời dạy bảo của côngày ấy vào mùa thubước chân em rộn rã … cô không lời từ gi` trường nando, nando, n. biết? /p>

    lời ru của thầy

    mỗi nghề có một lời rudở hay thầy cũng chọn ru khúc nàylời ru của gió màu mâycon sông của mẹ đường cày của chabắt đầu cái tuổi lên bathầy ru điệp khúc quê nhà cho emyêu rồi cũng nhớ yêu thêmtình yêu chẳng có bậc thềm cuti đu! thầy không ru ủ nghìn câubiết with chữ cũng ứng sau cuộc ờituổi thơ em có một thờc mơ thì rộng như trời, ngàn nĂmnhư ru ướ ướ c ả c ả c ả c ả c ả c ả c ả c ả c ả c ả c ả c ả c ả mơ ầy của em. lăn một vòng bi tới rồi!) hẳn là thầy cũng già thôihóa thân vào mỗi cuộc ời các emthì dù phấn trắng bảng đenhành trang ấy ủđthemmìyn . <

    khi thầy về hưu

    cây phượng già treo mùa hạ trên caonơi bục giảng giọng thầy sao chợt thấp: “Các with Rang trường trung họcthương cây lúa hóa thân từ hạt thócthầy ươm mùa vàng, ất vọng ồng dao.mai thầy về, sân trường cũ nằau? hay nỗi nhớ lấp vùi theo cá cá bụt? gửi lại ngày sau? mai thầy về, mùa gọi nắng lên áo bạc như màu trang vở cũcon muốn gọi sao lòng đau nghẹn ứã bao lần con ngỗ nghịch thầy ơi!

    nghĩa cô thầy mãi không quên

    bao năm tháng, nay ta giật mình tỉnh giấcsắp qua rồi những tháng ngày thân thươngnhững ngày vui của 1 thuở đến trườngĐang trôi dạt theo từng chòm mây trắng.con nhớ lắm những ngày xưa đằm thắmcô dạy con từng nét chữ vần thơcô đưa con gõ cánh cửa cuộc đờivà duyên dáng của một người con gái.tâm hồn con,một nỗi buồn dàicô ôm ấp , xoa đầu khi con khócvầng trán cô những vần nhăn se sắtÂu yếm nhìn chúng contuổi nhỏ chúng con nào đâu biết ưu phiềnvẫn NGỗ NGHịCH GọI Cô là “Trại chủ” và chung with là những with cừu bé nhỏcô chĂn dắt trên ồng cỏ tri thức bao la.khi những ngày cuối của thời học sin la và vô tậncô dành cả cho những with cừu nhỏ-chúng with

    thầy cô

    thầy chính là những vì sao thắp sánglà đèn đường soi rạng lối em đicòn cô là người mẹ hiền phú quýmà trời dành để d g emyp>

    mỗi năm chỉ có một lầnhai mươi, mười một, ngày dành thầy – côhọc trò bao net điểm tôkhăn tơ, áo lụa, kéo vô chú

    trời jue nắng đẹp tưng bừngĐứa thì hoa huệ, đứa thì cúc xinhtung tăng biểu lộ ân tìnhbao ngày mệt nhọc thầy – cô dỗ>

    bây giờ vài phút mỏng manhchúng em họp lại, kính cô, kính thầyngày vui nhà giáo sum vầymong thầy – cô khỏe, trồng người tiếp sau.

    tấm long thầy cô

    lòng thầy nhân hậu thanh caobảng đen phấn trắng xiết bao nghĩa tìnhthương tà áo trắng xinh xinhhọc trò tinh nghịch ánh nhìn thơ ngâycho dù vất vả đắng cayĐứng trên bục giảng vẫn say với nghềĐâu cần hứa hẹn tuyên thềtrái tim son đỏ đêm về trở trănquyết tâm vượt mọi khó khăncho thuyền cập bến an toàn ai ơicác em đi bốn phương trờidõi theo bạc tóc gởi lời yêu thưư>

    nhớ công ơn thầy

    làm sao quên được ơn thầycông người dạy dỗ có ngày hôm naynét đầu thầy phải cầm tayrèn con chữ viết mới ngay thẳng hàngnhớ thầy nhớ chiếc đò ngangtay thầy chèo chống đưa sang bao ngườinhọc nhằn gian khổ vẫn vuivì đàn em nhỏ vì đời mai sautừng đoàn nối tiếp kề nhaudựng xây đất nước sớm mai bằng ngườinon sông hùng vĩ đẹp tươicó công thầy đã tô bồi

    mời các bạn tham khảo thêm các thông tin hữu ích khác trên chuyên mục tài liệu của hoatieu.vn.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *