Phân tích những nét đặc sắc nghệ thuật Nguyễn Tuân trong tùy bút Người lái đò Sông Đà

Mời các bạn xem danh sách tổng hợp Nghệ thuật của bài người lái đò sông đà hay nhất và đầy đủ nhất

văn mẫu hay phân tích những nét đặc sắc nghệ thuật nguyễn tuân trong tùy bút người lái đò sông Đà – văn mẫu lỺp 12 – Ỻpngà>

sơ Đồ tư duy người lái Đò sông Đà đầy đủ nhất

dàn ý tham khảo phân tích những nét đặc sắc nghệ thuật nguyễn tuân

i. mở bài phân tích những nét đặc sắc nghệ thuật nguyễn tuân

– nói đôi nét về tác giả và tác phẩm

nguyễn tuân ược biết ến là một trong những tac giả có một phony cach ộc đao hiếm hoi của văc văc việt nam từ trưỻn nay.ừc bằng vốn kiến ​​thức văc văc v� nguyễn tuân đã cho ra ời rất nhiều các kiệt tac nghệ thuật mang ậm phong cc cc cc cc cc cc cc caut người lai đò sông đà ”

ii. what’s up:

1. Đặc điểm của phong cách nghệ thuật nguyễn tuân:

* khám phá, phát hiện sự vật ở phương diện văn hóa, thẩm mĩ:

with sông Đà tuôn dài tuôn dài như một áng tóc trữ tình.

– tác giả đã miêu tả sông Đà bằng những ví von, so sánh, liên tưởng, tưởng tượng độc đáo, bất ngờ và rất thú vị. từ ngữ trong bài tùy bút thật phong phú, sống động, giàu hình ảnh và có sức gợi cảm cao.

– câu văn của tác giả rất đa dạng, nhiều tầng, giàu nhịp điệu, lúc thì hối hả, gân guốc, khi thì chậm rãi, trữ.t with sông Đà vô tri, dưới ngòi bút của nhà văn đã trở thành một sinh thể có tâm hồn, tâm trạng.

=> tựu chung lại thì với nghệ thuật ộc đao thì hình tượng sông đà ược tac giả khắc họa rất nổi bật với hai ặc điểm: vừa hùng vĩ, hung bạa thơ mộh. qua con sông Đà, nhà văn ca ngợi vẻ đẹp của thiên nhiên tây bắc, thể hiện tình cảm tha thiết của mình với đất nước. dường như hình tượng con sông đà trong bài tùy bút gợi lên ở người ọc suy nghĩ về trách nhiệm bảo vệ môi trường cho những dòng sông, bởi đón là tặng vông nhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnhnghnghnghnghnhnhnhnhnhnhnhnhnghnghnghnhnhnhnhnhngngngngngngngngngng.

* nhìn con người ở phương diện tài hoa nghệ sĩ:

Ông lái đò được miêu tả như một dũng tướng tài năng nhưng có phong thái của một nghệ sĩ tài hoa.

with sông Đà hung bạo, hiểm ác, ông lái đò tài hoa.

– vận dụng tri thức cùa nhiều ngành văn Hóa nghệ thuật khác nhau về ối tượng sáng tac ẽ tạo hình tượng: with sông đà hung bạo và những trậ văn chương , hội họa, điện ảnh, địa lí, lịch sử, quân sự, võ thuật.

2. ngôn ngữ trong tác phẩm:

* từ ngữ ược sử dụng sắc sảo in ậm dấu ấn riêng. NGữ NGHĩA, NGữ điệu Biến ổi, Chuyển Hóa: Song tác xèo xèo so cổ tích Tuổi xưa, ể thơ vào sông nước… tac giả còn sáng tạo những từ ngữ ngữ mới, cô ọ , luôn tim, bóng…

* tác giả đã diễn tả đa dạng, nhiều góc cạnh. câu văn rất ỗi ngắn gọn phối hợp với câu thật dài: đoạn tảng cut. chồng ý (… cửa ngoài, cửa trong, lại cửa trong c cùng, thuyền … xuyên nhanh, vừa xuyên vừa …), đã kết lại bằng một câu rất gọn, biểu thị ý ý h.

* nét ộc đao trong việc miêu tả with sông đà là vừa có khi vừa thể hiện mặt hung dữ, vừa gợi lên khía cạnh thơ mộng của ối tượng mii ừi ừi , n, n, vừ, vừa tả, vừa tả, vừa tả, vừa tả, vừa tả, vừa tả, vừa tả, vừa tư, vừa tư. những chi tiết rất tự nhiên, không trau chuốt (with sông đánh đòn hiểm ộc nhất với with đò) vừa chắt lọc những chi tiết, Ẻ nhìng hì

iii. kết bai

– khẳng định lại một lần nữa tài năng văn chương bậc thầy của nguyễn tuân

mỘt sỐ mẪu bÀi phÂn tÍch ĐẶc sẮc nghỆ thuẬt trong ngƯỜi lÁi ĐÒ sÔng ĐÀ ĐƯỢc ĐÁnh giÁ cao trong cÁc kÌ thi

bài số 1 phân tích những nét đặc sắc nghệ thuật nguyễn tuân:

nguyễn tuân ược xem là một người nGhệ sĩ tài và uyên Bác, ối với sự nghiệp văn chương ông ông with những ném ặc sắc ti biểu riêng và con cón đó chính là những vẻng vẻn vẻn vẻn vẻ và ộc đáo tiêu biểu trong phong cách sáng tác của ông tiêu biểu nó thển qua tác ph phẩm “n.

nguyễn tuân với năng khiếu nghệ thuật độc đáo nhất nhì trong văn học việt nam hiện đại. Ông là một người nGhệ sĩ tài hoa và cả ời của ông luôn pHấn ấu ể đi tìm những điểm riêng biệt những nért “khuất lấp” và nhữn ẹ ủ ủ ủ ủ ủ phần lớn các tác phẩm của ông thi đều thể hiện được sự uyên bác cũng như người tài hoa “chỉ đạo những con chữ”. trong bài tùy bút “người lái đò sông Đà” ông đã thể hiện rõ được phong cách riêng của mình qua những điều đó. có lẽ, bởi đây là bài mà ông rất tâm huyết và ông đã dùng chính tài năng và phẩm hạnh của mình để sáng tác lên những tác phẩm đậm chất bi tráng này, dòng sông của người lái đò là dòng sông mà ông đã quan sát và ông có cái nhìn sâu sắc về nó, nó không chỉ là một dòng sông biểu hiện cho sức mạnh mẽ của con người mà đó là dòng sông ch. với tài năng nghệ thuật độc đáo mang tính riêng biệt ông đã tạo nên cho mình những sáng tác riêng và đó là những sáng tác cổ xưa và mang biết bao dấu ấn mạnh mẽ tác giả không chỉ dừng chân ở đây để có những quan sát thấu đáo mà ông đã dùng những cảm xúc thật của mình để viết lên bài thơ này.

dường như hình ảnh của người lái đò sông Đà đã được thể hiện rất sinh động và tài tình qua phong cách nghệ thuật của ông, ông đã dùng những sáng tạo nghệ thuật đó để áp vào cho những con người ở nơi đây , hình ảnh về dòng sông của quê hương đất nước đã tạo nên những dâu ấn mạnh mẽ trong lòng tác giả. Ông đang thể hiện những điều đó rất nổi bật trong cách sáng tác của chính mình. hình ảnh đẹp về dòng sông của quê hương như đã thôi thúc khiến cho ông cảm hứng để viết lên bài tùy bút hay như thế này. tác giả như có phương án tạo ấn tượng rất đặc sắc qua cách giới thiệu về dòng sông nó đã tạo nên những ấn tượng mạnh mẽ cho người nghe, tác giả không khỏi hình dung ra những chi tiết đặc sắc khác thể hiện trong tác phẩm No. những hình ảnh về dòng sông còn mang những tính cach của with người ời thực nhưng đã ược nhìn qua lăng kính của nguyễn tuun nên mọi thứu trởp ẹp. dòng sông Đà hiện lên dưới ngòi bút khám phá của ông cũng có lúc hung bạo và cũng có lúc trữ tình nó đã làm xoay chuyển mọi tính cách qua những hoàn cảnh khác nhau, hình ảnh về dòng sông cũng giống như về con người, tác giả đã miêu tả và quan sát dòng sông qua những tính cách điển hình và tiêu biểu đó. Trong Bài Tùy Bút Thành Công này của tac giả đã như đã thể hiện, bộc bạch rà hàng loạt những chi tiết thể hi òng Hung bạo đt àt à tt -lg ư ư ư ư ư ư ư ư ư ư ư ư ư ư tt ư tt ư tt -lg ctng ư ư ư ư ư tt. /p>

tất cả các chi tiết khác cũng thể hi riqu điều đó dài hàng cay sốc xô đá, đá xô song, song xô gió, cuồn cuộn …, các chi tiết ộntn vầu, rừng tre… hơn nữa các chi tiết đó đã thể hiện được hình ảnh về dòng sông quê hương đất nước, tác giả đã dùng tài năng của mình để sáng tác lên những hình ảnh hay và sinh động như vậy, hình ảnh đó thật mang dại và chính với khả nĂng và tài nĂng bậc thầy của mình ông đã vẻ lên một hình ảnh về dòng sông với vẻi ẹp thật hùng vĩ, với cach nó để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc. với cách so sánh ví von nhưng hợp tình và hợp lý như vậy hình ảnh về dòng sông cũng đã thể hiện rất chi tiết và đặc sắc nó mang ấn tượng cho người đọc, bởi hàng loạt những hình ảnh tạo ấn tượng riêng biệt,hình ảnh về quê hương của chúng ta đã hiện lên những hình ảnh tuyệt đẹp và như ngày càng thu hút mạnh mẽ tầm quan sát của người đọc, những hình ảnh trên cũng đã mang cho người đọc những cái nhìn sâu rộng và nó trở thành một niềm tin sáng lóe trong cái nhìn của tác giả về chính sản phẩm mà ông đã tạo ra.

ông là một người cor tri tưởng tượng pHải nói vông phong, cũng cool ông đã sử dụng những hình ảnh kĩt của bộng ệ ể ể ểh ểh ữ ữ ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ữ Chi tiết tiêu biểu qua tac pHẩm này, ông cũng nhân Hóa những hình ảnh của dòng sông ểể miêu tả và thể cảm nhận ược tanh Các Hung bạa của dò đng đng đng đng đ tưởng như những hình ảnh về dòng sông nó mang những dấu ấn mạnh mẽ trong cách sáng tác của tác giả, những thác ghập ghềnh và nó mang cho chúng ta cái nhìn sâu sắc hơn về những hình ảnh đó, hình ảnh của dòng sông đà đã được tác giả thể hiện sinh động và vô cùng ấn tượng cho người đọc, nó không chỉ mạnh mẽ trong đường khối mà nó cũng đã tạo nên những tính cách khác cho người đọc, hình ảnh của dòng sông đã tạo nên những ấn tượng mạnh mẽ trong lòng tác giả bởi tính cách và những net riêng biệt mạnh mẽ.

những hình ảnh thật khó phai mờ về một dòng sông hoang dại và hung dữ cũng đã ược thể hiện sâc trong nhà văng đã dìnng n ìnn ảnn ềnn ềnn ềnh ìnn ềnn ềnn ềnn ềnn ềnn ềnn ềnn ềnn ềnn ềnn ềnn ềnn ềnh ìnn ềnh ìnn ềnn ềnn ềnn ềnn ềnn ềnh ìnn ềnn ềnn ềnn ềnh ìnn ềnn ềnn ềnn ềnh ìnn. cũng thật sâu sắc và sinh động khi ông nói về cảm xúc của chính mình và dòng sông đó đã mang dại và chúng ta nhìn thấy tài năng của tác giả được thể hiện mạnh mẽ trong đó, nguyễn tuân như đã ca ngợi dòng sông này và nó hiện lên thật độc đáo và sinh động, tính cách của dòng sông đó là dòng sông trữ tình và yêu thương nó đã hiện hữu trong with i cƺtá. brên cạnh hình ảnh dòng sông hung dữ thì hình ảnh của dòng sông hiền hòa cũng được tác giả thể hiện sâu sắc trong bài tùy bút này, dòng sông được tác giả miêu tả như người con gái có mái tóc dài, màu sắc cũng được Thay ổi ặc sắc trong bài thơ, với những nét phong pHú và ặc sắc của bài thơ tac giả đã thể hi hi ược những chi tiết ặc sắc và mang những dấnh mạnh mòng l.

thể nói nghê thuật xây dựng hình tượng người lai đò của tac giả nguyễn tuân đã điển hình và nó thể hiện những không khí tận dụng tốt các hình ảnh, chi tiết ểt tạo lên hình tượng của dòng sông qua những chi tiết vật và không khí hiện lên cũng mang rợ và Co những ộng. những hình ảnh về một dòng sông có những chi tiết rất đặc sắc và nó đúng với không khí và chi tiết mà tác giả đã và đđang ở d.ử d. với cái nhìn đầy chứa đựng đầy thiện cảm và nó đã tạo nên những sâu sắc riêng trong con mắt nhìn của tác giả về cái nhìn và cách quan sát của tác giả cũng thật toàn diện và như nó đang mang những dấu ấn mạnh mẽ và trag nghiêm, những chi tiết tuyệt vời mà tac giả thể hi trong tac pHẩm này là tac giả đã miêu tả rõ ràng và chi tiết và hình tượng tiêu biểu của tác gi yêu quê hương thắm thiết đã tạo nên cho tác giả cái nhìn sâu sắc hơn, ông đã miêu tả dòng sông qua con mắt thấu đáo của mình.

với những tài năng không thể phủ nhận và nghệ thuật sử dụng ngôn ngữ ông đã thể hiện rất nhiều những câu văn nhẹ nhàng và nó đã thể hiện một tình cảm đặc biệt của tác giả đối với dòng sông đà, dưới ngòi but thần của tác giả thì hình ảnh đó trở lên thật mĩ lệ và không có gì sánh bằng. có thể nói những hình ảnh về thiên nhiên cũng được tác giả thể hiện sinh động và hình ảnh về người lái đò sông Đà cũng được thể hiện rất chi tiết và đặc sắc nhà văn đã ví thiên nhiên tây bắc như một thứ vàng mười, và nó thật quý giá trong con mắt nhìn người và cách quan sát của tác giả về những chi tiết nổi bật đó.

tài nĂng và nGhệ Thuật sửng ngôn ngữt sức phong phú cũng như ậm chất tài hoa của mình thì nó đã mang choc giả một cai nhìn toàn diện hơn vền về mang một vẻ đẹp của người nghệ sĩ tài hoa mà ông còn mang những vẻ đẹp của một người có cái nhìn đời sâu sắc.

bài số 2 phân tích những nét đặc sắc nghệ thuật nguyễn tuân:

nguyễn tuân chắc hẳn đã tâm đắc lắm với những vần thơ sông của nhà thơ ba lan nọ. Chẳng vậy mà sông nước xứ mình đã chảy trên không biết bao nhiêu trag văn ẹp của ông, trong đó có sông đà sông đã trao têng công trình tó sông đà sông tôi đoán chắc rằng không thể chỉco nhu cầu săn tìm cảm giác there are cai Máu phiêu lãng giang hồ đã xui khiến bước chân nguyễn tuân tìm ến dòng chảy ĩy ĩy nhất định phải có một tiên cảm, tiên giác nghệ thuật sáng suốt nào mách cho người nghệ sĩ tài hoa về nguồn cảm hứng sông Đà hàng chục năm trước khi “dòng sông ánh sáng” đó thực sự trở thành một địa chỉ lớn của nhạc , hoạ, sân khấu, thơ, văn. từ ấy ếy ến nay, cho dù đã crết bao người khắc, vẽ và kể chuyện về sông đà, làm thơ và ca Hát với sông đn thì có vẫn vẫc nànc nc nguy nguey ễng đng đng đng đng đ ấnknkn vấnkncnkn vynkn vi ấcnnkn vi ấnkn vi. nghệ thuật, thành một gợi cảm mênh mông.

song để làm nên một niềm gợi cảm sông Đà có tầm cỡ, vóc dáng như của nguyễn tuân thì cảm xúc và tài quan sát vẫn còn chƻa. nhớ lại, xuân diệu từng thiết tha nói đến sự rất cần thiết phải uyên bác ngay trong một lĩnh vực trữ tình nhất th. tôi nghĩ nguyễn tuân cũng có thẩm quyền như thế, có khi còn hơn thế – dĩ nhiên trong phạm vi lãnh thổ của ông là kí, là tuỳ u ựy bÚt – ự ể s. cánh của hào hoa. càng đọc văn nguyễn tuân, lại càng nghiệm ra rằng, nhà văn độc đáo ấy luôn luôn độc đáo trong sự uyên bác, rằng con người tài hoa, tài tình hiếm ai bì kịp ấy cũng đồng thời là con người luôn luôn có những hiểu biết khôn lường, khôn sánh về những gì được nói tới ở văn minh. trường hợp sông Đà là vậy. phải là nguyễn tuân và có lẽ chỉ có nguyễn tuân mới không ngại nhọc công dò đến ngọn nguồn lạch sông, truy tìm đến tận nơi gốc tích khai sinh của sông Đà, để biết chỗ phát nguyên của nó thuộc huyện cảnh Đông và thoạt kì thuỷ, dòng sông mang những cái tên trung hoa mà âm thanh dẫu sao cũng gợi ra khá nhiều thơ mộng: li tiên, bả biên giang. và cũng không dễ có người như nguyễn, để có thê hạ bút viết đúng ba câu về sắc nước Đà giang đã phải mấy lần bayn yngang trê. Để rồi sau đó, he mới nói chắc như đinh đóng cột rằng nước sông Đà không hề đen; trai lại, nó xanh màu ngọc bích dưới trời xuân, khác với sông gấm sông lô n ước “xanh canh hến” (tac giả mới kì công làm trong quan sat và chọn từm từ!) mặt một người bầm đi vì rượu bữa”. cứ theo đây thì ai dám bảo các đấng tài hoa viết văn không khó nhọc? ai dám bảo rằng cai cốt cach phong lưu tài tử như của nguyễn tuân cho pHép nhà văn cức việc thả sức rong chơi, chờ khi thần hứng ến với mình thì mê hồn?

nhưng chớ nên quên nguyễn tuân with là một bản ngã vãn chương không hề giống với một ai, và cũng không thể có một ai entre bắt chư. những trag viết trong người lai đò sông đà ẹp còn vì tac giả đã in cai bản ngã ộc đao ấy vào sông nước đà giang, đã thêm cai vẻ ẹp rất chủt chủt quan quan củ dòng sông, để dần dần làm cho dưới ngòi bút, tuôn chảy một con sông Đà mang dấu ấn thật riêng của nhà văn, một con sông Đà đã được chinh phục và chi phố bởi thứ quyền năng riêng của người cầm bút mà nguyễn tuân vốn có nhiêu hơn ai hết – tôi muốn nói đến thứ quyền năng của ngôn từ.

hãy thử lấy ra đây một trong rất nhiều ví dụ. Ở ầu trích đoạn người lai đò sông đà Trong Sách văc 12cc đoạn tả “cảnh đá bờ sông ựng vách thành” và những bức thành đn cao chật lất lất lất lất lất lất lất lất lất Lất Lất Lất Lất Lất Lất Lất Lất Lất Lất Lất Lất Lất Lất Lất L cái hẹp ấy của lòng sông, tác giả đã tả nó ra theo đủ cách: nào là “mặt sông lúc ấy chỉ lúc đúng ngọ mới có mặt giời”. nào là con hổ con nai có thể vọt qua sông, và chỉ cần nhẹ tay thôi cũng có thể ném hòn đá từ bờ này sang bên kia vách. những ý văn như thế kể cũng đã thú lắm. nhưng vẫn còn chưa khiến ta pHải that phục, phải ghê gớm cho tài nghệ của nguyễn tuân như trong câu cUối đoạn này: “ngồi khog đ ở ở m. thứ mấy nào vừa tất pHụt đèn điện ”. nhiều người sẽ nhận ra mình nghèo nàn biết bao nhiêu cả về từ ngữ và ý t. có cảm giác cái bậc văn nhân hằng biết sợ cái cảnh “mình bỗng chốc trở thành người cùng đường bên dòng sông chữ quạnh trắng thê lương” ấy luôn luôn lục lọi đến tận kiệt cùng cái kho ấn tượng đầy ăn ắp để tìm cho bằng ra một cách nói có sức kinh động h conỰ.

nguyễn tuân đang nói với ta về một sông Đà hung bạo. một nhận xét nhu thế sẽ không có nhiều khả năng gây sự ngạc nhiên, nếu chúng ta không tận mất thấy nhà văn dã hao tổn công phu đến thế nào đề bát sự hung bạo kia phải nổi hẳn lên thành hình khối và gào thét lên trong muôn vạn âm thanh.

người ọc đã như ược tac giả ặt cưỡi lên with thuyền đang vun vút phĂng phĂng xuống thc ể ểm thấy quanh mình nước tac hò reo mặt và nhh ểng hò nhhh ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng ng vồ lấy thuyền”.

Không Khó KhĂn Gì ể ể Thấy Trong đoạn Này, Nhà Văn đã Sử DụNG RấT NHIềU NHâN HOÁ, ể NHờ đÓ, ọC RA TừNG SắC DIệNNGườI TRONG NHữNG HìnH THMAN. Ống đã cổ dùng thật hết sức mạnh điêu khắc của ngôn từ để truyền hồn sống vào từng thớ đá. dễ mấy ai nhìn ra những khuôn mặt đá kiểu thế này: “một hòn ấy trông nghiêng thì and như là đang hất hàm hỏi cai thuyền phai xưng tên tên trưới trước khi ến. một hòn khác lùi lại một chút và thách thức cái thuyền có giỏi thì tiến gần vào”. tồi chắc những chữ như “hất hàm”, ược viết tài ến thế, thì hoặc phải xoẹt ến trong Óc nhà văn như một angi chớp thiêng của luồng cảm hứng và lập tức ị nó bằng cả một “từ công phu”.

cái dáng đá hất hàm ấy trông nó xấc xược, hỗn hào, du côn một cách rất là hiện đại. nhưng ọc cả đoạn văn, she vẫn cảm tưởng thấy tac giả người lai đò sông đà cứ như muốn vừa tìm sự hoà ứng vừa nhưn tranh đu với ca khúc th úc th ú Úc thte ôt. -lit-xơ vượt qua khoảng giữa hai with quái thạch karip và xila. Hãy nghe lại âm vang hào tráng của hô-me-rơ từ bao nhiêu nghìn nĂm trước: “Chung tôi… chèo thuyền tiến thẳng vào eo biển hiểm nghèo một bên là xila, một bển bển n.nn n.nn n.nn n.nn n.nn n.nn n.nn n.nn n.nn n.nn n.nn .ng n. Mỗi lần nó nhả nước ra, cả biển khơi ều chuyển ộng, sôi lên nhưc trong chảo ặt trên một bếp lửa hồng … vách đá xung quanh kêu réo ghê sợ, và đá đá đ pHải là ta đã gặp lại trong cai hung bạa của sông đà hôt rất rất thần thati cểa nmarng đà hôt rất rất nhiền this cểa nmarng đà hôt xôi tận thời cổ ạ ạ ạ

người ta bảo trong các nhà văn thật lớn thường vẫn còn một ứa trẻ thơ, và ứa trẻ ấy giúp nhà văn giữ ược cai nhìn cảm tính trong trẻo hồn nhiên mà người lớ khó nhọc. TRườNG HợP NGườI Lái đò Sông đà Có lẽ Cho PHÉP TA ượC NGHĩ THêm: Trong đôi MắT CủA NHà văn lớn Hantas Và của cả những giai đoạn vẫn cổ xưa nhưng corg có gần gũ Ọc những dòng viết về thạch trận đà giang, tôi cứmmm thấy nó pHảng phất những trận ổ ổ ổ ổ ổ ổ ổ ổ ổ ổ ổ ổ ổ ổ ổ ổ ổ ổ ổ rồi lại chợt nhớ ra gia cát khổng minh cũng đã có lần lấy đá làm binh. cứ thế, sự dữ dội của sông Đà được nhân mãi lên trong trùng trùng liên tưởng.

nhưng đoạn văn tả đá thác sông Đà bủa vây, chận bắt một chiếc thuyền xuôi đơn độc tôi thấy không chỉ có một màu hung. còn có thể cảm nhận ở đây bóng dáng của nguyễn tuân như một nhạc trưởng đang điều khiển một dàn giao hưởng chưởng chơi t ht hù. Ban ầu, tac giả mới ể ể cất lên khúc dạo ầu với những cung bậc nỉ non của một dòng nước tyc ư ư ư. thế rổi bất ngờ âm thanh được phóng to hết cỡ ,các nhạc khí bừng bừng thét lên khúc nhạc của một thiên nhiên đang ở đỉnh điểm của một cơn phấn khích mạnh mẽ và man dại, trong đó âm vang cuồng loạn của núi rừng được đưa vào để thanh viện cho sự diễn tả con thác giận dữ âm ầm va đập vào bờ đá. Tiếng Song Thác – Nhà Văn Viết – “Nó rống lên như tiếng một ngàn with Trâu mộng đang lồng lộn giữa rừng vầu rừng tre nứa nổ lửa, đang pHá tuông rừng lửa, rừng lửNg lử . dám lấy lửa để tả cái vốn đối lập với lửa là dòng nước, dám lấy rừng để tả sông. nguyễn tuân quả đã chơi ngông lắm trong nghệ thuật. nhưng ông chơi ngông mà ta thì ược: ta ược một cai nhìn tổng quan hơn và thú vịn hơn về sựng giao sức mạnh giữa các lực lượng tự nhiên. cũng vậy, tôi cho rằng rất nên chiêm ngưỡng vẻ ẹp kì vĩ của tạo hoá trong những câu viết thế này: “ngoặt khúc sông lượn thy sone bọt đã đng xo xo xo. và tôi nghĩ lòng nguyễn tuân chắc cũng sảng khoái hứng lắm khi nó rung lên với “trận nước vang trời thanh la não bạt”.

trên đây là hình ảnh của mộa thiên nhiên mà nguyễn tuân từng đã muốn “trông nó thành ra diện mạo và tâm địa một thỹ mû sth”. nhưng cũng rất đúng nếu nói rằng thiên nhiên ấy cũng chính là kẻ tôn vinh số một giá trị của con người.

thật thế, người lai đò sông đà kia sẽ là ai, nếu with thuyền của ông không pHải vật lộn với “dòng tac hùm Bee Nào đó của một loại ông ngư, ông chài, ông lai… nhưng sẽ không thể trở thành ối tượng của một khúnc hùng ca. trai lại, chính cai hùng vĩ của song củ ương ầu và chiến thắng thần đá thần sông lên hàng oai linh tối thượng.người xưa vẫn coi “cưỡi cơn gió mạnh, ạp ầu song dữ dưới ngòi bút của nguyễn tuân cũng chính là con người cưỡi gió đạp sóng theo cả nghĩa đen lẫn y còa ng! nhà văn đã dụng tâm diễn tả cuộc chiến giữa ông lái với dòng sông theo hướng: thoạt đầu tưởng như hai bên rất không Cân sức. Nào là, quanh with người ơn ộc, “mặt nước hò la vag dậy… ùa vào mà bẻ gãy zan chèo”. vao hantas cá C Luồng song thì thi nhau “đánh hổi lùng, đánh đòn tỉa, đánh đòn âm” Vào chỗ dễ tổn thương nhất go!

vậy mà đối địch lại, ông đò có những gì? MộT Chiếc Thuyền Mỏng Manh, Trên đó, with người thật nhỏ bé biết bao giữa luồng thc đang giận dữ, hai tay ghì níu lấy mái chèt ” bệch ”.ra cái đau ớn tàn bạo của dòng nó nó còn làm cho bạt cả sắc mặt ng)

thế nhưng ba lớp trùng vi của một thạch trận đầy cửa tử đã không ăn chết được một con thuyền đơn độc hết l. các dũng tướng phá trận ngày xưa, nếu vào đúng cửa sinh và đánh thốc ra đúng cửa sinh là đối phương tan tành thế trận. Ông đò của nguyễn tuân cũng thế. nhà vàn như muốn, qua trường hợp ông đò, cùng mỗi chung ta nghi -ngẩm điều triết li: giữa cai thế giớa ộc dữ và nham hiểm, cai thế giớ ớn mạn ủn ủ ủ ủ ủ ủ ủ ủ khả năng tìm thấy luồng sinh. người lái đò của nguyễn tuân không có phép màu. Ông đâu có đôi cánh tay hecquyn nào để sánh được với sức lực của thuỷ tinh. nhưng ông “đã nắm chắc binh pháp của thần sông, thần đá”. Và Cái Kinh nghiệm đò Giang Sông NướC, Lên Thác xuống ghềnh, không, phải nói là cai tuệ của người lao ộng ấy đã khiến cho ông lai, dù trong tay cay cay cay c ) el vẫn có thể phá thành vượt ải như một chiến tướng bách thắng trong sự nghiệp đấu tranh chống thiên nhiên. một cảm hứng hào hùng đã khiến ngòi bÚt nguyễn tuân tả một cuộc vượt thc sông đà vẫn diễn ra thường nhật thàt trến đánh biả. có quá lời, có đáng ngạc nhiên chăng, nhất là ở một nhà văn văn có tiếng là kiêu bạc? tôi không cho là như thế. theo tôi, đừng nghĩ nguyễn tuân chỉ ca ngợi một người. Ông ca ngợi lao Động, ca ngợi con người, ông theo cách của mình làm cho “hai tiếng con người vang lên kiêu hãnh biết bao!”. người lái đò sông Đà – nhà văn muốn vậy – thể hiện cái tư thế ngự trị của with người trước thiên nhiên thần thánh.

và khi trong thiên tùy bút của nguyễn tuân mái chèo của ông đò vừa ngừng chống nhau cùng thác đá thì dòng sông Đà bỗng nhiên đổi v lời văn của nguyễn bây giờ cũng bềnh bồng với bầu trời mùa xuân mùa thu, nơi tac giả từ trên tàu bay mà nhìn xuống “từng nért sông tãi ra trrên ạng dương ương ương ương ương ương ương ương ương ương ương. chỉ trong một câu văn, cái còn vương vấn mãi hồn bao bạnn ọc: “with sông ộnd ưnd ưnd ộnd ộnd d. tóc trữ tình, ầu tóc, chân tóc ẩn hiện trong mây trời tây bắc bung nở họa ban hoa gạo thng hai và cuồn cuộn mù khói núi mèo ốt ốu fénơng”. tình của tôi có phần được đặt nhiều hơn vào đoạn tả con sông Đà trữ tình này. làm sao có thể không yêu lối viết của nguyễn trong cái khúc nói về cái lần nhà văn “nhìn sông Đà như một cố nhân”. lúc ầu, chỉ là cảm giác còn mơ hồ về một sự “thèm chỗ thoáng”, do “ở rừng đi num cũng đã hơi lâu”, thậm chí còn “quên đi mất là mình sắp ổ ra sông đ đ đ RồI with Sông Hiện ra, NHưNG CHỉT MộT CHUT THôi, Loang Loáng NHư NGHịCH NGợM, đUng là cảm GIÁC Về Cái Nhìn with Sông Thop Thop Thop, Xa Xa Của with người còn pHải bội hà -dy Chợt kịp khi nhận ra ược dòng sông – người bạn cũ thã sao mà nó sâu xa, ngơ ngẩn thế, trong car ựựựự. ít nhiều còn hiểu được vì sao cái vui gặp lại sông Đà cố nhân nó giống như “nối lại chiêm bao đứt quãng”. nhưng thật khổng biết tại làm sao tác giả lại cảm giác được “nắng giòn tan… ”? chỉ biết khi ba chữ ấy đã viết ra rồi thì rõ là không thể nào đúng hơn, hay hơn, không thể nào đổi khác. và cứ thế, cai

nhưng kì diệu hơn nữa, theo tôi, là đoạn văn bắt đầu từ câu viết: “thuyền tôi trôi trên sông Đà”. câu văn viết toàn thanh bằng, đẹp như một lời thơ. mà đoạn văn xuôi ấy, sao tôi thấy nó thơ hơn nhiều lắm so với bao nhiêu bài thơ tôi đã đọc. Chắc Phải Co người thơ nào thèm muốn tạo ược sựng lẽ ầy mơng của một mũi đò lừ trôi gi -đi bờ hoang dại, cai lặng lẽ tuyệt ố ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể nỗi niềm cổ tích there are hiệm về thời li thời lê… và là cai lặng lẽ màng ến ộ ộ ộ ộ ộ ộ ộ ộ ộ ộ ộ ộ ộ ộ ộ ộ ộ ộ ộ ộ ộ ộ ộ ộ ộ ộ ộ mùa xuân dòng Đà giang được nhà văn cho e ấp tỏ mình qua mấy lá non nhú lên trên một nương ngô và những nõn bup cỏ gianh đồi núi. rồi with hươu, mới tuyệt làm sao hình ảnh “with hươu thơ ngộ ngẩng đầu nhung khỏi áng cỏ sương”. nhẩm lại lúc viết sông đà, nguyễn tuân đã ến bờ tời ngũ tũn, và kể thì hồn văn ấy đã già từ vag bong một thừn chui m, từ nghĩ thế i lộc trong nhà văn bên một dòng sông, một cuới mđ>

và cảm xúc đáng quý ấy cứ du dứng mãi trong tôi vói những âm thanh văn xuôi rất đáng gọi là “nên câu tuyệt diệu”: “hỡi ông khách sônn đà con cón cón cón con cón cón cón lên mặt sông bụng trắng như bạc rơi thoi… dòng sông quãng này lững lờ như nhớ thương những hòn đá thác xa xôi để lại trên thượng nguồn tây bắc”… tôi cảm thấy chiếc bè thơ kết bằng những câu văn xuôi ấy đem lại cho mình một thứ nhã thú văn chương mà phải nói rằng cũng còn hiếm gặp ở trong đời.

nhưng tác giả người lái đò sông Đà cũng không phải with người duy mĩ. ta trọng sự tinh tế của ông trong cảm thức về cái đẹp. nhưng qua thiên tuỳ bút, ta hiểu ràng cái còn đáng trọng hơn nữa của ông vẫn là tình yêu thiết tha thiên nhii ất nước, là sứn k t.

phân tích những nét đặc sắc nghệ thuật nguyễn tuân

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *