Văn mẫu lớp 10: Dàn ý 8 câu đầu bài Tình cảnh lẻ loi của người chinh phụ (5 mẫu) Trích Chinh phụ ngâm của Đặng Trần Côn

Trong bài viết này chúng tôi sẽ giúp các bạn tìm hiểu thông tin và kiến thức về Dàn ý 8 câu đầu bài tình cảnh lẻ loi hot nhất được tổng hợp bởi M & Tôi

Dàn ý 8 câu đầu bài Nỗi cô đơn của người chinh phụ và Trần công gồm 5 bài văn mẫu chi tiết và đầy đủ nhất. Điều này sẽ giúp bạn nắm được cách lựa chọn và sắp xếp nội dung chính, ý lớn nhỏ mà bạn định triển khai trong bài, tránh trùng lặp ý, thiếu ý. Đồng thời, học sinh cũng sẽ biết cách phân bổ thời gian hợp lý cho các môn thi, bài nào không quá nhiều, bài kia quá ít.

8 câu đầu bài Nỗi cô đơn của người chinh phụ là tiếng nói thương cảm cho số phận người phụ nữ trong chiến tranh và mong muốn được gặp lại nhau. Vậy dưới đây là chi tiết 5 dàn ý văn mẫu phân tích 8 câu đầu bài Chinh phụ ngâm chi tiết nhất, cùng đón đọc nhé.

8 câu đầu miêu tả ngắn gọn nỗi cô đơn của người chinh phụ

Đề cương số 1

Tôi. Mở

– Giới thiệu tác giả, tác phẩm:

  • dang tran con – nhà thơ nổi tiếng, nhà thơ kiệt xuất của nền văn học cổ điển. “Chinh phụ ngâm khúc” là một trong những kiệt tác của ông viết bằng chữ Hán, được nhiều người biết đến qua bản dịch của nữ sĩ nổi tiếng Duẩn Thị Dim.
  • Tình huống cô đơn của Chinh phụ ngâm được coi là một trong những đoạn trích hay nhất, không chỉ là lời tâm sự, nỗi nhớ nhung của Chinh phụ ngâm mà quan trọng nhất, đoạn trích còn có giá trị. Rất con người, nhất là 8 câu thơ đầu.
  • Hai. Nội dung bài đăng

    – Cảm nhận về bốn câu đầu:

    “Đi ra ngoài hiên yên tĩnh trồng từng bước, ngồi trong màn mở xin tiền. Ngoài màn, trong màn không nói được, coi như có đèn sáng?”

    p>

    + Căn phòng trông rộng khi hai người ở chung, nhưng khi chỉ có người vợ ở một mình và khắc khoải nhớ chồng, căn phòng trở nên tối và chật hẹp.

    + Chờ vợ tiễn chồng ra trận tưởng như mấy đời đã qua, bao cảm xúc của người chinh phụ.

    + Giọng thơ, nhịp thơ chậm rãi khiến người đọc như có bóng dáng trữ tình. Những hành động lặp đi lặp lại như nỗi nhớ cứ lấp đầy mãi “Gieo lặng lẽ bước từng bước” thì động từ “gieo” dường như tác giả muốn ám chỉ những bước chân lẻ loi, dù không? Muốn đi, nhưng vẫn phải đi.

    + Không gian yên tĩnh khiến bước chân trở nên nặng nề và đơn độc hơn. Ngày này qua ngày khác, nhưng cô vẫn một mình và nhớ người chồng bên kia biên giới.

    – Cảm nhận 4 câu sau:

    “Điều gì ngọn đèn biết có giống với điều ta không biết? Lòng ta chỉ buồn. Buồn không nói nên lời. Một ngọn đèn và bóng dáng khác rất thương”.

    + là nỗi cô đơn, sầu muộn của cô ấy, cô ấy rất cần một người có thể chia sẻ và đồng cảm với tâm trạng hiện tại của mình

    + Cô ấy không có ai để nói chuyện, và để vơi đi nỗi cô đơn, trong phòng chỉ có một ngọn đèn.

    + Nhưng ngọn đèn vô hồn có thể hiểu được tấm lòng trung nghĩa của nàng, nàng chỉ có thể chịu đựng nỗi đau cô đơn, đau đớn một mình “Lòng ta chỉ có nỗi sầu”.

    + Sự xuất hiện của ngọn đèn chứng tỏ sự lẻ loi, cô đơn của người chinh phụ

    <3

    “Buồn không nói nên lời”, buồn đến không nói được cũng không cười được, một người một mình trong ánh đèn thật đáng thương. Hoa đèn là cái mông của bấc vẫn còn nung đỏ tươi, giống như lòng của nàng đang đỏ như lửa đốt khác.

    = & gt; Hình ảnh “ngọn đèn khác, bóng người khá thân thương” càng khiến người đọc đồng cảm với những người phụ nữ cô đơn

    Ba. kết thúc

    – Phong cách nghệ thuật và giá trị nhân đạo:

    • Phong cách nghệ thuật truyền thống kết hợp thể thơ lục bát, giọng văn nhẹ nhàng, tha thiết, nhịp điệu chậm rãi, diễn tả tâm trạng với những mạch cảm xúc khác nhau và những tầng tầng lớp lớp nỗi niềm khắc khoải, nỗi nhớ chồng, nỗi cô đơn và khát vọng mãnh liệt về cuộc sống hạnh phúc về sau.
    • Đoạn trích còn để lại giá trị nhân văn sâu sắc trong việc lên án những cuộc chiến tranh phi nghĩa và nghi thức phong kiến ​​hà khắc thời bấy giờ.
    • Xem thêm: 8 câu đầu cảm nhận nỗi cô đơn của người chinh phụ

      Đề cương số 2

      1. Mở

      – Giới thiệu tác giả, tác phẩm, đoạn trích và 8 câu đầu bài Nỗi cô đơn của người chinh phụ.

      2. Nội dung bài đăng

      * Hành động của Người chinh phục

      • Bước từng bước trên mái hiên yên tĩnh
      • Ngồi trước bức màn và hỏi một phen
      • Người chinh phục đếm số bước của mình khi anh ta bước đi, như đang đếm những ngày xa chồng.
      • Bước chân tưởng như êm đềm của người chinh phụ lại mang nỗi xót xa, lo lắng cho chồng nơi chiến trường.
      • = & gt; Đó là bước nặng của nỗi nhớ, nỗi nhớ và nỗi buồn.

        – Người Chinh phục ngồi bên cửa sổ, buông rèm cửa là một sự lặp lại không tự chủ.

        = & gt; Cô ấy không biết mình đang làm gì vì cô ấy dồn hết mọi suy nghĩ, lo lắng và nhớ nhung cho người chồng nơi biên giới không biết khi nào anh ấy mới về.

        • Các tính từ “vắng” và “tùng” tạo cảm giác trống trải trong không gian, làm nổi bật nỗi đau thương, cô đơn của người chinh phụ.
        • Sử dụng từ “mỗi”, “yêu cầu” nhấn mạnh thêm sự lặp lại vô thức của các hành động vô thức của kẻ chinh phục.
        • = & gt; Hành động của người vợ lẽ thể hiện sự quan tâm, buồn phiền và sự bướng bỉnh của nàng đối với chồng.

          * bên ngoài: 6 câu tiếp theo

          • Chim ưng: Là loài chim thông báo sự trở về của những người phương xa.
          • Người chinh phục nhìn qua bức màn đang mở để thấy bóng của chim ác là.
          • Bỏ lỡ thực tại, khao khát và khao khát một ngày đoàn tụ, tất cả đều xa vời, không ai trả lời, và những kẻ chinh phục ngày càng tuyệt vọng.
          • Đối diện với ánh sáng, người chinh phụ khao khát được yêu thương, sẻ chia, câu hỏi tu từ ngồi trước ngọn đèn dầu là lời than thở, thể hiện sự chán chường, cô đơn và tuyệt vọng.
          • Hình ảnh ngọn đèn là hình ảnh quen thuộc, thường thấy trong văn học trung đại.
          • Trong đoạn trích, ngọn đèn được sử dụng như một hình ảnh ẩn dụ cho sự trôi qua nhanh chóng của thời gian, sự tàn lụi, héo úa của kiếp người.
          • => Cuộc đời giống như sự sống mong manh của một bông hoa dang dở.

            * Hình ảnh chờ đợi của Người chinh phục

            – Người chinh phục thức trắng đêm dưới ngọn đèn vì anh xót xa cho hoàn cảnh của mình. Nhưng thời gian trôi qua, ngọn đèn đã không cùng nàng thức giấc, chỉ còn lại bóng dáng lẻ loi của người chinh phụ.

            – Các tính từ “sầu”, “sầu”, “sầu” diễn tả nỗi thất vọng của người chinh phụ:

            • Bi kịch là một nỗi đau bi đát, bi đát, không nói nên lời, khao khát được thấu hiểu và chia sẻ nhưng không có ai để tâm sự.
            • Nặng có nghĩa là cứa, mài (theo nghĩa Hán): thể hiện nỗi đau thầm kín, tạo thành vết thương sâu trong tim.
            • => Đau. Nỗi buồn và sự lo lắng của cô mãi mãi đè nén trong đáy lòng, rồi cứa vào trái tim cô đơn, khiến nỗi đau dày lên từng ngày, mong ngóng bóng dáng người yêu chinh chiến trên chiến trường tàn khốc.

              * Nghệ thuật

              • Phong cách nghệ thuật truyền thống kết hợp thể thơ song thất lục bát với nhịp thơ chậm rãi, thể hiện những cung bậc khác nhau của mạch cảm xúc của người chinh phụ.
              • Đoạn trích sử dụng nghệ thuật miêu tả cảm xúc bằng ngoại cảnh và nhiều tính từ chỉ cảm xúc.
              • = & gt; Tác giả đã tạo dựng thành công hình tượng một người chinh phụ, một người đàn ông đầu óc rối bời, tâm trạng thấp thỏm, chạm đến trái tim người đọc. Đồng thời cũng gợi lên niềm thương cảm sâu sắc đối với những người phụ nữ hết mực yêu thương người chồng đang dấn thân vào cuộc chiến tranh phi nghĩa (giá trị nhân đạo).

                3. Kết thúc

                Nêu giá trị của đoạn trích và 8 câu đầu trong bài “Nỗi cô đơn của người chinh phụ.”

                Xem thêm: Tình cảnh lẻ loi của 8 người đi đường giữa bài viết đầy xúc động

                Lập dàn ý cho 8 câu đầu về nỗi cô đơn của người chinh phục

                Đề cương số 1

                1. Mở

                -Được tác giả giới thiệu đoạn trích trong nỗi cô đơn của người chinh phụ và 8 câu đầu của đoạn trích

                2. Nội dung bài đăng

                Một. Hành vi của Kẻ chinh phục trẻ em:

                “Đứng trên hiên nhà yên tĩnh, bước từng bước, ngồi trong tấm rèm kéo và hỏi Finn.”

                * Người chinh phụ lẻ loi đi trên hiên vắng, lặng lẽ đếm bước chân ngày tháng cho đến khi chồng ra đi. Trong tiếng bước chân tưởng như bình thản của chị lại có sự lo lắng, băn khoăn, lo lắng cho tính mạng của những người thân yêu trên chiến trường ấy. Cũng giống như cô hầu gái mồ côi tội nghiệp trong “Cung oán ngâm khúc” của Ruan Jiashao: “Trăm buổi chiều anh đi ngẩn ngơ”, bước chân này hoàn toàn khác với bước chân của kiều nữ trong “Hoa kiều” của Nhiếp Du: ” Hình xăm ”đêm khuya một mình xăm trên đường. “Bước chân của Cuiqiao hạnh phúc khi đi gặp người yêu, còn bước chân của người chinh phụ thì trĩu nặng, với những suy tư u uất và ngậm ngùi.

                * The Conqueror ngồi bên cửa sổ, thỉnh thoảng kéo rèm. Những động tác vô thức đó lặp đi lặp lại nhiều lần, cô không quan tâm mình đang làm gì, bởi tâm trí và cảm xúc của cô đều dồn vào nỗi lo và nỗi nhớ người chồng biên giới sẽ không bao giờ trở về.

                * Các tính từ “vắng”, “thưa thớt” tạo nên một không gian thưa thớt, trống trải làm nổi bật nỗi cô đơn, buồn tủi của người chinh phụ. Các từ “đã từng” và “đòi hỏi” (nhiều) cũng cho thấy tâm trí lặp lại những hành động vô nghĩa của người vợ thời chiến của người chồng, những ngày tháng cô đơn kéo dài.

                = & gt; Thông qua các hành động “hành lang”, “ngồi”, cuốn cửa chớp và đóng rèm, tâm trạng đau khổ của người chinh phụ được khắc họa sinh động và tấm lòng của nàng dành cho chồng khiến người đọc xúc động.

                b. Hình thức:

                “Bên ngoài rèm, đừng nói, bên trong rèm hình như có một ngọn đèn? Ngọn đèn đó có biết lòng mình không, nhưng tôi chỉ buồn và không thể nói với chiếc đèn lồng có bóng của một người rất yêu thương “

                * Qua bức màn, người chinh phục nhìn bóng người thống trị. Chim ác là (hay chim du khách) là loài chim thông báo sự trở lại của một người từ xa. Cô ấy muốn người cai trị cũng mong đợi chồng mình. Nhưng trong thời kỳ phong kiến ​​khủng hoảng, hoàn cảnh xã hội thay đổi, chiến tranh liên miên, người chinh phụ ra đi, để lại nỗi lo cho vợ. The Conqueror tuyệt vọng nhìn vào thực tại: nỗi nhớ, niềm hy vọng, khao khát của cô ấy không được đáp lại.

                * Người chinh phụ đối diện với ánh sáng: khao khát được yêu thương, khao khát được sẻ chia, người chinh phụ ngồi trước ngọn đèn dầu và thốt lên: “Hình như có ngọn đèn trong màn?” Câu hỏi tu từ cảm thán, biểu cảm. cô đơn, buồn chán và tuyệt vọng cùng cực.

                * Hình ảnh ngọn đèn còn xuất hiện nhiều trong văn học trung đại khác. Có câu “Đèn chẳng nhớ ai / Đèn không tắt” cũng ám chỉ sự khao khát của người con gái đối với người mình yêu. Trong “Những cô gái có xương”, Nguyễn Án cũng đã sử dụng hình ảnh ngọn đèn dầu để gợi lên nỗi cô đơn của người vũ nữ khi vào sinh ra tử trong chiến tranh.

                * Trong đoạn trích, tác giả sử dụng ngọn đèn như một ẩn dụ chỉ thời gian trôi nhanh, sự khô héo và chết chóc của kiếp người. Qua hình ảnh ngọn đèn đỏ khắc khoải, khắc khoải đến tận cùng ngọn bấc, nhà thơ muốn nói rằng cuộc đời chỉ là sự sống mong manh của một đóa hoa dang dở. Hối hận về tình cảnh cô đơn, cuộc hôn nhân dang dở, Chinh thức trắng đêm dưới ngọn đèn, không biết chia sẻ tâm tư cùng ai. Nhưng ngọn đèn dầu chỉ là vật vô tri vô giác, không thể hiểu được lòng nàng. Theo thời gian, ánh sáng đó không còn khiến cô tỉnh táo nữa. Trong đêm đen, chỉ còn lại bóng mờ mờ ảo của người chinh phụ.

                * Các tính từ chỉ cảm xúc “bi thương”, “sầu thảm”, “sầu thảm” cô đọng nỗi buồn và sự thất vọng của người chinh phụ:

                • “Bi kịch” là bi kịch, bi kịch, nỗi đau khôn nguôi. Cảm giác ấy thật êm dịu, đè nén trong lòng người vợ có chồng đi lính, khao khát được thấu hiểu mà không ai để mình trút bầu tâm sự.
                • “Yi” có nghĩa là cắt và mài trong tiếng Trung Quốc. Nỗi đau giấu kín, kìm nén của cô cứa vào trái tim cô đơn, buồn bã của cô một vết thương sâu và đau.
                • = & gt; Nghệ thuật thể hiện tình cảm của nhà thơ với ngoại cảnh và tính từ thành công khi hình ảnh người lính chinh phục với những suy nghĩ mông lung và cảm xúc khô héo chạm đến trái tim người đọc. Không chỉ vậy, chúng ta còn thấy tác giả và dịch giả vô cùng thương cảm cho số phận của những người phụ nữ đã có gia đình tham gia vào những cuộc chiến tranh phi nghĩa.

                  3. Kết thúc

                  Khẳng định giá trị của đoạn trích “Tình cảnh lẻ loi của người chinh phụ”, đặc biệt là ý nghĩa của 8 câu đầu đoạn văn này.

                  Đề cương số 2

                  1. Mở

                  -Giới thiệu đoạn trích “Tình huống cô đơn của Chinh phụ ngâm”

                  – Tổng quan về 8 phần đầu tiên

                  2. Nội dung bài đăng

                  – Thông qua những hành động cụ thể, hình ảnh một người chinh phục đầy tâm sự được tái hiện một cách sinh động:

                  • Hành động “đi một mình”, “gieo hạt từng bước một” với những bước chân nặng nhọc, mệt nhọc gợi lên những bước chân cô đơn, những tâm sự, suy tư trĩu nặng.
                  • “Ngồi trong màn” không có nghĩa là thư giãn, mà làm nổi bật sự trống trải và bất an bên trong người chinh phục.
                  • Nghệ thuật “ra khỏi hiên” – “ngồi trên rèm đã kéo”, “trong rèm” – “ngoài rèm” kết hợp với các tính từ “vắng”, “tùng” có trong câu thơ tạo nên. yên bình và nổi bật hơn. Về hoàn cảnh lẻ loi, cô đơn của một người phụ nữ giữa đêm khuya.
                  • <3

                    • Mong đợi tin tức nhưng thất vọng vì “không có tin tức”.
                    • Câu hỏi tu từ “Đèn có biết không?” và lời trách móc vu vơ “hình như không biết” là tiếng thở dài ngao ngán, nỗi cô đơn kiệt quệ và tuyệt vọng đến cùng cực.
                    • -Những nỗi buồn chồng chất nhưng không thể giãi bày, chia sẻ cùng ai:

                      • Các tính từ bộc lộ cảm xúc: “bi thương”, “sầu thảm”, “sầu thảm” diễn tả tâm trạng sầu muộn của người chinh phụ.
                      • Nỗi buồn và nỗi đau không thể diễn tả thành lời, không ai nói cùng được, người chinh phụ chỉ biết nén chặt mọi cảm xúc trong lòng
                      • Hình ảnh “hoa đèn” đỏ rực như nỗi nhớ của người chinh phụ, háo hức thành công.
                      • – Nghệ thuật: Đặc sắc và sử dụng hiệu quả các tính từ chỉ cảm xúc.

                        3. Kết thúc

                        Nêu giá trị nội dung và nghệ thuật của 8 câu thơ.

                        Sử dụng 8 câu đầu tiên để tóm tắt nỗi cô đơn của người chinh phục

                        1. Mở

                        – Giới thiệu tác giả, tác phẩm, đoạn trích

                        • Đặng trần con (không rõ ngày sinh, năm mất) quê ở làng Nhân Mục, Thanh Trì, nay thuộc phường Nhân Chính, quận Thanh niên, thành phố Hà Nội, sống vào thời Lê Trung treo.
                        • “Nghi án nhi đồng” của tác giả Đặng Trần Côn là một tác phẩm viết bằng chữ Hán gây được tiếng vang trong giới nho sĩ đương thời và đã trải qua nhiều lần dịch và phóng tác khác nhau (đoạn thi thoại, nguyễn khánh, phan huy, tác bach). lien am nguyen). Phiên bản hiện tại là bản dịch thành công nhất.

                        • Từ The Solitude of the Conqueror (từ câu 193 đến câu 216) mô tả các mức độ và độ sâu khác nhau của nỗi cô đơn và nỗi buồn của người chinh phục khao khát được sống trong tình yêu và hạnh phúc trong một cặp vợ chồng hạnh phúc.
                        • – Giới thiệu khái quát 8 câu thơ đầu đoạn trích Nỗi cô đơn của người chinh phụ.

                          Một. Sự lặp lại nhàm chán, vô vị

                          – “bước đi âm thầm”: Bước đi lặng lẽ trên mái hiên vắng.

                          – “Xử lý”: vào phòng, cuộn rèm lại, nới lỏng rèm

                          → Hành động không tự nguyện lặp lại, thể hiện sự bất lực và không chắc chắn của người chinh phục

                          -Từ “vắng anh ạ”: không chỉ gợi sự tĩnh lặng của không gian mà còn thể hiện sự trống trải của lòng người chinh phụ

                          b. Thức dậy và chờ tin tức từ chồng

                          – Ngày:

                          • Người chinh phục đặt hy vọng vào tiếng chim ưng – loài chim mang lại tin vui.
                          • Nhưng thực tế “dĩ hòa vi quý”: tức là chồng im hơi lặng tiếng.
                          • – Buổi tối:

                            • Người chinh phụ thao thức dưới ngọn đèn, mong ngọn đèn biết tin chồng, sẻ chia nỗi lòng.
                            • Sự thật: Bài thơ “Chiếc đèn không biết” “Lòng Tôi Buồn” có hình thức khẳng định và phủ định đặc biệt, dù ngọn đèn có biết hay không, vì nó chỉ là một vật vô tri, không thể chia sẻ và chinh phục. với trái tim Bởi.
                            • So với bài dân ca “Chiếc khăn piêu”, bài hát này cũng có hình ảnh ngọn đèn. Nếu “ngọn đèn” trong ca dao là tri kỷ với người phụ nữ thì “ngọn đèn” nhấp nháy ở đây lại khoét sâu nỗi đau trong lòng người.
                            • – So sánh hình ảnh “Đèn lồng hoa” và “Đường nét cơ thể”.

                              • Bấc dầu “hoa đèn” thực chất là than củi. Giống như ngọn đèn cháy hết mình, chỉ có hoa đèn tàn, một người phụ nữ hết lòng đợi chồng, nhưng cuối cùng lại nhận được sự cô đơn, trống trải.
                              • Kể về nỗi cô đơn của Cuiqiao khi tạm biệt người chú của mình và trở về với bóng ngôi sao năm cánh:
                              • ⇒ Phụ đề:

                                – Nội dung: Khắc họa nỗi niềm, nỗi cô đơn, trống trải của người phụ nữ, ẩn sau đó là thái độ cảm thông, chia sẻ của tác giả đối với nỗi khổ của con người.

                                – Nghệ thuật:

                                • Giọng buồn, buồn, lo lắng, trầm ngâm, trầm lắng
                                • Thông qua hành động, yếu tố ngoại cảnh và độc thoại nội tâm của nhân vật, nội tâm nhân vật được khắc họa một cách tinh tế và ý nhị
                                • Phép tu từ: so sánh, ám chỉ, thán từ.
                                • 3. Kết thúc

                                  -Nêu giá trị nội dung đoạn thơ đoạn trích: khắc họa tâm trạng lẻ loi, cô đơn, trống vắng của người phụ nữ, ẩn chứa thái độ đồng cảm, sẻ chia của tác giả đối với nỗi khổ của con người.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *