Văn mẫu lớp 12: Phân tích màn đối thoại giữa Hồn Trương Ba và Đế Thích 2 Dàn ý & 8 bài văn mẫu lớp 12

Qua bài viết này mvatoi.com.vn xin chia sẻ với các bạn thông tin và kiến thức về Cuộc đối thoại giữa hồn trương ba và đế thích hot nhất hiện nay được bình chọn bởi người dùng

phân tích màn đối thoại giữa hồn trương ba và Đế thích trong hồn trương ba, da hàng thịt tuyển chọn 3 dàn ý và 8 bài văn mẫgi hay mẫ. 8 Bài vă m mẫu phân tích màn ối thoại của trương ba và ế thích dưới đây chắc chắn sẽ là những gợi ý hữu ic choc các em học sinh lớp 12 trong vi ôc ôn tận tập, ược ược ược ểc ể. ểC ểC ểC ểC ểC ểC ểC ểC ểC ểC ểC ểC ểC ểC ểC ểC ểC ểC ểC ểC ểC ểC ểC ểC ểC ểC ểC ểC ểC ểC ểC ểC ểC kiến thức đã học dễ dàng hơn trong viết văn.

qua màn ối thoại giữa hồn trương ba và ế thích đã toát lên vẻ ẹp tâm hồn của with người trong cuộc ấu tranh chống lại sự dung tục, giả tạo ể vẹn hợp với lẽ tự nhiên. vậy sau đây là 8 bài văn mẫu, mời các bạn cùng đón đọc nhé.

dàn ý cuộc đối thoại giữa hồn trương ba và Đế thích

dàn ý số 1

i. mở bai:

  • tác giả lưu quang vũ (một nhà soạn kịch tài năng, một hiện tượng ặc biệt của sân khấu kịch trường những năm thám tám mƧƺa)
  • hoàn cảnh sáng tác hồn trương ba, da hàng thịt (ra đời năm 1981)
  • Đưa ra nhận xét chung về màn đối thoại giữa hồn trương ba và Đế thích
  • ii. thanks bai :

    a. hoàn cảnh dẫn đến cuộc đối thoại:

    • sau ba tháng ngụ cư trong xác hàng thịt, trương ba ngày càng trở nên xa lạ với chính mình và với người thân, bị người thân nghi nghi >
    • Trong tâm trạng đau ớn, chán chường trước cuộc sống không thật là mình, trước cai chỗ ở không pHải của mình, hồn trương ba khao khát tách xa, rờh ỏ ờ ờ ờ ờ ờ ờ ờ ờ ờ ờ ờ ờ ờ ờ ờ ờ ờ ờ tức khắc!”.
    • b. diễn biến cuộc đối thoại:

      – trương ba nêu rõ nguyện vọng muốn được là mình toàn vẹn. Đế thích không thể thỏa mãn được ý muốn của trương ba vì xác của trương ba đã tan rữa trong bùn đất; Đế thích khuyên trương ba nên chấp nhận hoàn cảnh thực tại vì thế giới vốn không toàn vẹn.

      – trương ba thẳng thắn chỉ ra sai lầm của Đế thích; trình bày quan niệm của mình về ý nghĩa của cuộc sống và dứt khoát xin trả lại thân xác cho anh hàng thịt.

      – ế Thích MUốN SửA SAI BằNG MộT GIảI PHAPP KHAC Là cho hồn trương ba nhập vào xác cu tị và ưa ra những lí lẽ ể trphết thuyơt thuyơng trương ba tưởng tượng thấy bao bao nhiêu rắi k cu tị.

      – trương ba kiên quyết từ chối tái sinh trong thân thể non nớt của cu tị, không chấp nhận cảnh sống giả tạo; kêu gọi Đế thích sửa sai bằng một việc làm đúng, đó là cho cu tị được sống lại. Đế thích cuối cùng đã thuận theo đề nghị của trương ba, làm phép cho anh hàng thịt, cu tị sống lại và trương ba thì chết hẳn.

      *Ý nghĩa của triết lý “hãy sống là chính mình” mà tác lưu quang vũ muốn thể hiện

      • muốn sống đúng là chynh mình thì mỗi chúng ta cần phải biết hài hoà giữa việc chăm lo cho linh hồn cũng như biýt trọng và chăm cóc cho nhu cữc.
      • một loại chỉ biết trau chuốt vẻ ngoài và chạy theo những ham muốn vật chất mà không chăm lo cho đời sống tâm hồn.
      • => thông qua xác và hồn lưu quang vũ nêu cao tư tưởng phải sống là chính mình đó mới chính là hạnh phúc thật sự của with người.

        *triết lí nhân sinh từ cuộc đối thoại:

        • linh hồn và thể xác là hai mặt tồn tại không thể thiếu trong một with người, cả hai đều đáng trân trọng. một cuộc sống đích thực chân chính phải có sự hài hòa giữa linh hồn và thể xác
        • .
        • With người cần có sự ý thức chiến thắng bản thân, chống lại những nghịch cảnh số phận, chống lại sự giả tạo ể bảo vệ quyền sống đ

          iii. kết bai:

          lưu quang vũ đã thể hiện những tình huống truyện ộc đáo, qua những mâu thuẫn sâu sắc xuất hiện mà khắc họa rõ nét khát chọ vọ.

          dàn ý số 2

          1.mở bai

          cuộc ối thoại giữa hồn trương ba và xác anh hàng thịt trong “hồn trương ba, da hàng thịt” là một màn ối thoại góp phần phát triển trào v.

          2. thanks bai

          – nhân vật trương ba là một hình tượng tiêu biểu đại diện cho vẻ đẹp của một tâm hồn thiện lương và trong sáng.

          – khi ông bị chết oan do nam tào gạch sai tên họ, được nhập vào xác hàng thịt để sống lại cuộc đời mới cũng là chc bi k:ợy</

          • trương ba trở nên vụng về, thô lỗ khi sống trong xác người hàng thịt
          • trước sự thay đổi của trương ba → người thân thất vọng, buồn bã, xa lánh ông.
          • trương ba đau khổ, day dứt khi phải sống trong cảnh ngộ bi hài mà bất hạnh ấy.→ mong muốn được tách ra khỏi xác người hàng thịt.

            – Đối thoại với xác người hàng thịt

            • xác anh hàng thịt lên tiếng mỉa mai+ hồn trương ba cũng không chịu khuất phục những lời nói cay nghiệt và tàn nhẫn kia của anhịt → → th →.
            • xác anh hàng thịt đều mang nét châm chọc, chỉ trích linh hồn trương ba→ trương ba đau lòng, đuối lý, kẻ thua cuộc trong cuộc hỡi.tholi>

              – Đối thoại với Đế thích:

              • trương ba muốn sống là mình toàn vẹn
              • Đế thích khuyên trương ba suy nghĩ lại vì được sống vốn là điều đáng quý.
              • -Ý nghĩa giáo dục mang tri nhân văn của cuộc thoại:

                • Cuộc ấu tranh giữa linh hồn và thể xác là cuộc ấu tranh giữa tinh thần v à vật chất, giữa ạo ức và tội lỗi, giữaữn “with” và phần “ng” ng “trong một thht thht bảt but. >
                • con người muốn trở nên có giá trị, cần phải dung hòa cả hình thức và nội dung
                • phê phán những lối sống chạy theo hình thức
                • 3. kết bai

                  bằng ngôn ngữ ối thoại giàu tính triết lý, tình huống kịch hấp dẫn, lôi cuốn người xem, lưu quang vũ đo ng ng một màn ối the ẻẫ ọo.

                  dàn ý số 3

                  1. mở bai

                  giới thiệu về tác giả lưu quang vũ cũng như tác phẩm tiêu biểu: hồn trương ba, da hàng thịt.

                  2. thanks bai

                  * trương ba đã tự nhận ra: with người sống cần có sự hài hòa giữa thể xác và tâm hồn, cần ược sống là chynh mình và cầần cóng phn.

                  * quan điểm khác biệt giữa trương ba và Đế thích:

                  – Đế thích: “Ông chỉ nghĩ đơn giản là cho tôi sống nhưng sống như thế nào thì ông chẳng cần biết”.

                  – trương ba:

                  không được bên trong một đằng, bên ngoài một nẻo được: “tôi muốn được là tôi toàn vẹn”. có những cái giá qua đắt, không thể trả được tâm hồn tôi lại trở lại thanh thản, trong sáng như xưa”.

                  – hành động mang tính bước ngoặt của trương ba: trả lại xác cho anh hàng thịt còn trương ba sẽ chết.

                  – phép thử của Đế thích: trương ba sẽ nhập vào xác cu tị.

                  – kết quả: trương ba đã yêu cầu Đế thích để cho cu tị sống còn mình thì chết.

                  3. kết bai

                  khẳng định lại giá trị của cuộc đối thoại giữa trương ba và Đế thích.

                  cuộc đối thoại của hồn trương ba và Đế thích – mẫu 1

                  từ một câu chuyện dân gian, lưu quang vũ đã chuyển thể thành một vở kịch hiện ại, ặt ra nhiều vấn ềi, có ý ngha tưng, triếnýsân Ŀt l. vở kịch “hồn trương ba, da hàng thịt” có bảy màn, đoạn trích trong sách giáo khoa là đoạn cuối. Thông qua bi kịch trương ba, lưu quang vũ đã mang ến cho người ọc, người xem vẻ ẹp tâm hồn của người lao ộng trong cuộc ấu tranh chống hàng giả, lưu manh, hoàn thiện. nhân vật tốt.

                  do phải sống trên thân xác anh hàng thịt nên hồn trương ba phải tuân theo một số nhu cầu hiển nhiên của xác thịt. tâm hồn nhân hậu, Trong Sáng, Ngay Thẳng của trương ba năm xưa, nay phải sống choc vay mượn, lệ thuộc nên bị ầu ộc bởi sựm tầm thường, thôc của xc thịt. Chìm Trong NGHịCH CảNH CủA Bi Kịch Không ượC Sống là chynh mình và bi kịch bịch người thân chối bỏ – trương ba quyết ịnh thắp nhang kêu oan hồn ế thết ựt ồn ồn /p>

                  phần đầu của màn đối thoại là cuộc tranh luận về quan niệm sống của trương ba và Đế thích. qua cuộc tranh luận ấy, tác giả đề cao quan điểm sống – “phải sống là chính mình”.

                  mở đầu là màn độc thoại: “anh đã thắng, cơ thể không phải là của em… nhưng lẽ nào em chịu thua anh, đầu hàng anh và mánh m᥺ m᥺. Đoạn độc thoại thể hiện cuộc đấu tranh nội tâm gay gắt ở trương ba. thực ra, cuộc đấu tranh ấy đã được tác giả lưu quang vũ chuyển tải qua cuộc đối thoại giữa trương ba và hàng thịt. Đó là cuộc đấu tranh giữa thể xác và tâm hồn; giữa cái cao cả và cái thấp hèn; giữa tốt và xấu; giữa cao thượng và thô tục; giữa dục vọng và dục vọng. Đó cũng là cuộc đấu tranh để hoàn thiện nhân cách. cuộc ấu tranh này tuy thắng về thể xác nhưng chính hồn trương ba không khuất phục, không khuất pHục mà tìm mọi cach ể ược sống là chính mình – đây chính là nhân nhân cach

                  trương ba bày tỏ nguyện vọng với Đế thích: “tôi không thể tiếp tục mang thân anh hàng thịt được nữa, không thể được!”. lời thoại có tới hai lần phủ định “tôi không thể”; “không thể được” cho thấy quyết tâm rời bỏ xác hàng thịt là ý chí sắt đá của trương ba khi thấm thía nghịch cảnh trớn trêu cớu>

                  tiếp đó, trương ba nêu lên một nhu cầu chynh đáng cũng như một quan điểm sống cao ẹp – sống phải là chính mình: “bên trong không ược, bên nog. hiện nGhịch cảnh của trương ba, sự bất nhất của bên trong và bên ngoài: “bên trong” là tâm hồn, tình cảm, suy nhg. “Bề ngoài” cần hiểu nGhĩa rộng làn cảnh sống, bảnng, nhu cần tựnn, khá. Thỏa hiệp với nhu cầu bản nĂng đây là nỗi dằn vặt, đau khổ và tră thể có một tâm hồn cao thượng trong một thân xác tội lỗi.tài liệu của ông phan danh hello

                  từ đó, trương ba lên tiếng đòi hỏi những nhu cầu chính đáng của chính mình: “ta muốn là ta trọn vẹn”. Đây là khát vọng mãnh liệt của trương ba, khát vọng sống hòa thuận. “toàn vẹn” nghĩa là phải có sự hài hòa giữa bên trong và bên ngoài, giữa nội dung và hình thức, giữa thể xác và tâm hồn. không thể có sự sống là “hồn và xác”. cuộc sống không thuận theo tự nhiên, không thuận theo tự nhiên, sống không được là chính mình là một bi kịch nghiệt ngã.

                  trước những yêu cầu của trương ba, Đế thích cho rằng: “trương ba nên chấp nhận cuộc sống ấy vì“ trên trời dưụt ”. Ế Thích chỉ ra rằng không chỉ trương ba sống bất nhất từ ​​trong ra ngoài, nhưng ai cũng như vậy, nên ế thích khuyên trương ba ừng cố làm hòn bi lĂn , học cách chấp nhận. Ế Thích dẫn chứng mình và ngọc hoàng không ược sống là chynh mình: “Nhìn bề ngoài thì không thể sống the suy nghĩ Bdon Trong, NHưNG NNG NGAR ể X ” như vậy, theo Đế thích, “không ai được sống là chính mình”. tài liệu của ông phan danh hiếu. vì sống có nghĩa là tồn tại, còn tồn tại như thế nào thì còn tùy thuộc vào hoàn cảnh, điều kiện mà con người buục phṣc ph. Đây là một quan niệm sống sai lầm đáng bị lên án.

                  trương bắt ầu ổi giọng tố cao ếế ​​thích: “Sống nhờ ồ ạc, của cải người khác là điều không nên, ằng này, thn mình cũng nịt. Việc mượn ồ ạc và của cải vật chất từ ​​người khac là điều không nên; sống nhờ, sống nhờ, sống ký sinh trên cơ thể người khác là một điều đáng xấu : “Anh ấy chỉ nghĩ ơn giản là ể cho mình sống thôi, còn sống thì không cần biết!”. là sự tồn tại, không quan trọng nó tồn tại như thế nào.

                  những lời thoại của trương ba và ế thích ở phần này chủ yếu thiên vềc cup ấu tranh của trương ba – đó là cuộc ấu trap vượt lênn nghịch cảnh ể ể ể ể cuộc đấu tranh này toát lên nhân cách cao thượng và đức hi sinh của trương ba.

                  tiếp đó, trương ba bày tỏ nguyện vọng: “xác anh hàng thịt còn nguyên, ta sẽ trả lại cho anh. cho hồn anh sống lại với thân xác này”. nhưng Đế thích đã từ chối vì Đế thích cho rằng linh hồn quý giá của trương ba không thể thay thế được linh hồn tầng th cth anth. trương ba cho rằng: “người tầm thường, nhưng chân chính… sinh ra để ở với nhau”. Ể khẳng ịnh với lòng quyết tâm của mình, trương ba tỏ ra mạnh mẽ: “nếu không cứu giúp, ta sẽ nhảy xuống sông, găm dao vào cổ hồn khônes ý chít quật cường cường cường củng củ là chynh mình “, và ược” sống là chynh mình “lúc này trương ba không còng n. bởi chỉ khi chết đi, anh mới thực sự là chính mình, mới khôi phục ược ược vẻc vẻc vẻc vẻc vẻc vẻc ẹ ba, thiên đường đẹp nhất, nơi linh hồn có thể trú ngụ sau khi chết là sống lại trong lòng những ngưìng mhi y

                  lưu quang vũ đặt trương ba vào một tình huống kịch độc đáo. cái chết của đứa con trai duy nhất của bà, ti, khiến cuộc đối thoại có một bước ngoặt.

                  Đế thích muốn trương ba nhập hồn vào xác tí: “sống trong xác chàng trai thì được”. câu nói này của Đế thích một lần nữa cho thấy lối suy nghĩ đơn giản, phiến diện – cuộc sống là tồn tại. thực chất của lối suy nghĩ này được bắt nguồn từ cuộc đời của phật thích ca mâu ni. các vị thần và nữ thần không bao giờ chết, vì vậy sống là để tận hưởng. lối sống này ảnh hưởng trực tiếp đến suy nghĩ đó dẫn đến những sai lầm.

                  trước yêu cầu của Đế thích, trương ba ngập ngừng: “Ông cho tôi suy nghĩ một lát đã”. sự phân vân của trương ba cho thấy: sống là đáng quý thật, được tồn tại mãi mãi là điều còn quý giá hơn. sự phân vân này cũng cho thấy trương ba rất ham sống, vẫn muốn được sống. trương ba lại tiếp tục trải qua cuộc đấu tranh nội tâm dữ dội. Ông hình dung thấy trước mắt là cuộc sống tương lai của mình trong cơ thể của một thằng bé lên mười: “Có khi tôi còn pHải sang nhà chịa lụa ở …, khi chồng minh minh, mười…”. trương ba thấy mọi sự vô lí nhất là khi ông nhìn thấy được sự cô đơn của bản thân de él khi: “vẫn phải sống suốt bao ng d.m. mình tôi giữa đám người hậu sinh… tôi sẽ như ông khách ngồi ở nhà người ta… tôi sẽ bơ vơ lạc lõng”. Điều khiến chung ta trân trọng ở Trương ba đó chính là tâm hồn ông cao thượng: “tôi không thểp cai thể nn của cup tị” và cũng chi ” và cũng chí cái chup khiến trương ba trở nên mạnh mẽ. trương ba lên tiếng khẩn khoản cầu cứu Đế thích “Ông hãy cứu nó! Ông phải cứu nó!… vì with trẻ… Ông hãy giúp tôi lần cuối cùng”.

                  ế thích vẫn muốn trương ba tiếp tục tồn tại nhưng trương ba đã thẳng thắn chỉ ra sai lầm của ếế thích: “có những cáith sai không . chắp vá gượng ép chỉ càng làm sai thêm. chỉ có cách là đừng bao giờ sai nữa, hoặc phải bù bằng một việc đúng khác”. Ông cũng khuyên nhủ Đế thích phải làm cho bằng được việc đúng, đó chính là làm cho cu tị được sống lại. những suy nghĩ tốt đẹp của trương ba và đức hi sinh cao thượng của ông cuối cùng cũng thay đổi được tư duy của Đế thích. cu tị được sống còn trương ba trở về với chính mình chứ không còn là “cái vật quai gở mang tên hồn trương ba, da hàng thịt nữa”.

                  hồn trương ba nhập vào cảnh vật quen thuộc trong gia đình và gắn bó trong trái tim những người yêu thương ông. trương ba đã phục sinh linh hồn mình trong trái tim của những người yêu thương. linh hồn ông mãi mãi bất tử trong màu xanh cây vườn và bất tử trong những người yêu mến ông.

                  sự tồn tại của with người bao gồm một bộ phận with người và một bộ phận with người. phần phụ mang tinh bản năng. phận with người thuộc về nhân cách, là sự cao quý đẹp đẽ của tâm hồn. phần with và phần with người đã tạo nên with người thật sự. Ở đây hai hình ảnh hồn và xác cũng là ẩn dụ cho phận with và phận người. một bên tượng trưng cho những gì đẹp đẽ, thanh cao; một bên thể hiện sự thô tục, thô tục. tác giả lưu quang vũ nhấn mạnh, không thể có một tâm hồn cao thượng trong một thân xác phàm tục. With người chỉ thực sự hạnh phúc khi ược sống là chynh mình, hài hòa giữa thể xác và tâm hồn, bên trong và bên ngoài, nội và hình thức Trong một thểng nhn nhn nhn nhn nhn nhn bất nhất: bên trong, bên ngoài”.

                  ểể sống thật với chynh mình, mỗi chúng ta cần biết cách cân bằng giữa việc chăm sóc tâm hồn cũng như trọng và quan tâm ếnng nhu᧻ c. qua đó, lưu quang vũ cũng góp phần phê phán hai hạng người: một người chỉ biết tu bổ, chạy theo ham muốn vật chất mà không chăm lo đthi tin s. loại còn lại luôn coi thường giá trị vật chất, bỏ bê việc chăm sóc bản thân, chỉ mong giữ cho tâm hồn đẹp. thông qua thể xác và tâm hồn, lưu quang vũ nêu cao tư tưởng sống là chính mình mới là hạnh phúc đích thực của with người. vì vậy, trong cuộc sống chúng ta phải biết đấu tranh với sự thô tục và vượt qua nghịch cảnh để hoàn thiện nhân cách của mình. chỉ khi đó, chúng ta mới có thể là chính mình – là chính mình hoàn toàn.

                  ể làm nên thành công của đoạn trích nói riêng và tác phẩm nói chung, lưu quang vũ đã sử dụng một số thủ pháp nghệ thuật: sángâtâtâtrucian c. nghệ thuật dựng cảnh, dựng đối thoại, độc thoại nội tâm. hành động của nhân vật phù hợp với hoàn cảnh và tính cách, gop phần phát triển tình huống truyện. có chiều sâu triết học khách quan.

                  cuộc đối thoại của hồn trương ba và Đế thích – mẫu 2

                  lưu quang vũ là nhà soạn kịch tài năng của nền nghệ thuật hiện đại việt nam. “hồn trương ba, da hàng thịt” là một trong những tác phẩm tạo được tiếng vang lớn nhất của lưu quang vũ. tác phẩm đã tôn vinh vẻ đẹp tâm hồn người lao động trong cuộc đấu tranh với những cám dỗ, khát vọng được sống là chính. Ý nghĩa ấy được thể hiện chân thực và sống động qua cuộc đối thoại giữa hồn trương ba và Đế thích.

                  lưu quang vũ là người nghệ sĩ đa tài. Ông đã từng sáng tác thơ nhưng được biết đến nhiều hơn với tư cách là nhà soạn kịch. “hồn trương ba, da hàng thịt” là vở kịch được viết từ năm 1981, đến năm 1984 thì ra mắt công chúng. vở kịch này ược viết dựa trên một câu chuyện dân gian, song đãc những thay ổi, thêm những tình tiết phat triển làm choc tầng ý nghĩa của củu chuys càng sâơng sâơng sâơng sâơng s cuộc đối thoại giữa hồn trương ba và Đế thích thuộc ảnh vii và Đoạn kết của vở kịch.

                  khi gặp được Đế thích, trương ba đã bày tỏ nguyện vọng: “tôi không thể tiếp tục mang thân anh hàng thịt được nợc Ực!” chữ “không thể” ược lặp lại hai lần thể hiện quyết tâm, ý chí sắt đá của trương ba khi quyết ịnh rời khỏi thân xác hị của an. Trước this ộ ngạc nhiên, bất ngờ của ế thích, trương ba tiếp tục nói lên quan điểm sống cao ẹp: “không thể b Trong một ằng, bên ngoài một nẻt nẻt ượo ượo. câu giải thích là sự thú nhận nghịch cảnh mà trương ba đã phải chịu đựng: trong ngoài bất nhất. bên trong là tâm hồn cao khiết, nhân cách cao đẹp; bên ngoài lại là xác thịt thô tục, là những dục vọng, bản năng. sự bất nhất là do linh hồn của trương ba đã nhiều lần thỏa hiệp với bản năng. Đây chính là điều đã đè nặng lên tâm hồn trương ba, khiến ông trăn trở, đau khổ và dằn vặt. từ đó, trương ba đã nêu lên khát vọng chính đáng của mình: “tôi muốn được là tôi toàn vẹn”. “toàn vẹn” là sự hài hòa của bên trong và bên ngoài, giữa tâm hồn và thể xác. trương ba muốn hồn mình phải được hợp nhất với xác của mình để được sống cho đúng nghĩa. Ối với trương ba, sống không chỉ là tồn tại, mà sống phải là chính mình, làm những điều mình mong muốn, trở lại là mình toàn vẹn k.

                  Trước những yêu cầu, lập lận của trương ba, ế thích vẫn tỏ thati ộ ộ ngạc nhiên, cảm thấy khó hiểu trước suy nghĩ kì lạy ấy: “có gì khôn đn đ đ đ đ đ đ đ no. ”. Ế Thích Còn Khuyên trương ba nên chấp nhận cup sống hiện tại bởi: “thế ông ngỡ tất cả mọi người ều ược là mình toàn vẹn cả ư ư ư ư ư ư ư ư ư ư ư ư ư ư ư ư ư ư ư ư ư ư ư ư ư ư ư ư ư ư […] dưới đất, trên trời đều thế cả, nữa là ông.” Đế thích cho rằng tất cả mọi người đều đang sống trong hoàn cảnh trong ngoài bất nhất, nên he hãy chấp nhận, học cách thỏa va hi. những dẫn chứng mà ế thích ưa ra thể hiện một quan điểm: sống là tồn tại, còn tồn tại như thế nào thì là hoàn cảnh, điệnh; with người không thể thay đổi hoàn cảnh mà chỉ có thể quy thuận dù là điều mình không mong muốn. xét vào thực tại cuộc sống, đây là quan điểm được nhiều người chia sẻ dù nó mang hơi hướng tiêu cực.

                  không chấp nhận lời giải thích, lập lận của ế thích, trương ba đã thẳng thừng lên angai ộ ộng ấy: “ông chẳ nghĩ ơn giản là choc tôi sôn sông ông ông ông ông ô chẳ nghĩ ơn giản là cho tôi song ấng ông chẳ nghĩ ơn giản là cho tôy sống ấng ông chẳ ngh ơ ơn giản là cho tôi sông ấng ông chẳ ngh choĺ trang.” lời thoại đã thẳng thừng lên án hành động và suy nghĩ sai trái của Đế thích. sống không chỉ là tồn tại đơn thuần, là thuận theo bản năng và hoàn cảnh mà đó phải là cuộc sống có nghĩa, sống là mình, là sự vượt lên những vui thích tầm thường để bảo vệ những giá trị cốt lõi của linh hồn cao đẹp.

                  Đoạn đối thoại phía sau là sự đấu tranh giữa “tồn tại hay không tồn tại”. Đáp trả lại câu hỏi của Đế thích, trương ba bày tỏ nguyện vọng: “thân thể anh hàng thịt còn lành lặn nguyên xi đây tôi anh chol. Ông hãy làm cho hồn anh ta được sống lại với thân xác này”. Ế thích lại cho rằng như thế là không thích hợp: “sao có thể ổi tâm hồn đáng quý của bác lấy chỗ cho cái phần tầm thường của anh hàng.” trương ba lại bác bỏ: “tầm thường, nhưng đúng là của anh ta… chúng sinh ra là để sống với nhau”. quyết tâm lên cao có thể đẩy lời nói thành những hành động quyết liệt hơn: “nếu ông không giúp, tôi sẽ nhảy xuống sông hay đâm một nhát dao vào cổ, lúc đó thì hồn tôi chẳng còn, xác anh hàng thịt cũng mất ”. sự mạnh mẽ, lời nói ầy táo bạo ấy không ai dễ gì mài ra ược, nhưng với trương ba, khát vọng “ược sống là chính mình” triệt để: cái chết. CHỉ KHI CHếT đI, TRươNG BA MớI COR THể Là TRươNG BA, Tâm HồN CAO KHIếT ượC BảO toàn trọn vẹn, chính mình ược Thanh thản và ể ổi lấy sự hồi sin tim những người ông yêu quý.

                  xen vào giữa cuộc đối thoại là tiếng khóc của cái gái và sự ra đi của thằng cu tị. Đế thích muốn trương ba nhập hồn vào xác cu tị: “Ông sống trong thân xác thằng bé chắc sẽ ổn”. câu nói này lại một lần nữa thể hiện lối suy nghĩ hời hợt, thiếu chín chắn của Đế thích. thực chất, Đế thích lại một lần nữa đồng hóa định nghĩa của “sống” và “tồn tại”. trước đề nghị ấy, trương ba đã có một hồi phân vân. với trương ba, sống vẫn đáng quý, trương ba vẫn muốn được tiếp tục sống. NHưNG NHữNG Suy NGHĩ Quẩn quanh về những ngày sống dưới xác hàng thịt, những mường tượng tương lai khi trú ngụ tht cu tth ủ ể ướ ớ ớ ớ ớ ớ ị ị ị ị ị ị ị ị ị ị ị ị ị ị ị ị ị ị ị ị ị ị , “Ông hãy cứu nó! Ông phải cứu nó!… vì with trẻ… Ông hãy giúp tôi lần cuối cùng”. quan niệm sống cao đẹp càng sáng ngời thông qua lời đối thoại: “có những cái sai không thể sửa được. chắp vá gượng ép chỉ càng làm sai thêm. chỉ có cách là đừng bao giờ sai nữa, hoặc phải bù bằng một việc đúng khác”. Đoạn ối thoại không chỉ làm sáng lên một tư tưởng sống mang tính vĩnh hằng: “sống là chynh mình” mà còn phán lối sống: “sống là v. tồp”

                  Đoạn đối thoại chính là phân đoạn phát triển thêm so với cốt truyện gốc. bằng tài năng dựng cảnh, dựng đối thoại, độc thoại nội tâm, lưu quang vũ đã cho người đọc những chân lý sṑng quô giý. Chân Lý sống ấy không chỉ đúg với thời ại đó, với những with người trong hoàn cảnh đó mà nó có ý nghĩa với tất cả mọi người, ở mọi thời ại ại ại ại ại ại ại ại ại ại ạ chynnh điều này đã nâng tầm giá trị cho tác phẩm của lưu quang vũ, ể ến sau này, vở kịch vẫn sẽ ược dựng lại như sự l. quan niệm sống tốt đẹp.

                  cuộc đối thoại giữa hồn trương ba và Đế thích – mẫu 3

                  lưu quang vũ (1948 – 1988) là một trong những nhà viết kịch tài năng nhất của văn nghệ việt nam hiện ại, là người có cóm de hậu. kịch của lưu quang vũ hấp dẫn chủ yếu bằng xung đột trong cách sống và quan niệm sống, qua đó she khẳng định khát vọng hoàn thiện cách nhâng n. vở kịch hồn trương ba, da hàng thịt là tác phẩm gây tiếng vang nhất của lưu quang vũ, ược tác giả hoàn thành năm 1984, công diễn 1 ħn ần 7. 8. đề về lẽ sống con người qua nỗi khổ bên trong một đằng, bên ngoài một nẻo và chữa đựng những vấn đề triết sin líh nhân. qua cuộc đối thoại giữa hồn trương ba và Đế thích, lưu quang vũ đã làm rõ khát vọng được sống là chính mình của hồn trương

                  sự ối nghịch giữa các nhân vật xuất hiện trong tác phẩm ngày càng ược biểu hiện chi tiết, cuộc ối thoại giữa các nhân vất trong hitátá xu. sự khác nhau ến rõ nét đã biểu hiện chi tiết những điều đó, trương ba thấy hiểu ược giá trị to lớn, khao khát ược quay trở về xác thịt của mìnn “tôn ọc ẹc ẹc ẹ Hệ giữa thể xác và tâm hồn của mình, sự giằng xé giữa thể xác và tâm hồn của ông đã làm cho ông đn khổ, d ặt tđt., sống cuộc ời của mình, ô đang trải qua.

                  điều ước Mà Trương Ba đang Mong MUốN Dù NHỏ BÉ NHưNG CũNG KHông Phải Dà Dàng, TRươNG BA DườNG NHư đANG TRUYềN TảI ượC TRIếT ánh ánh ánh ánh ánh ánh ánh ánh ánh ánh ánh ánh ánh ánh ánh ánh ánh ánh ánh ánh. , between muốn ước vọng của mình với thân xác, ông khao khát quay trở về là chính mình.

                  ông dám nhận toàn bộ trách nhiệm về mình, không muốn sống nhờ, không muốn sống cuộc sống trên thể người khác, qua trích đoạn, n. ước được trở thành chính mình, khao khát nhận được những gì của mình, chấp nhận hiện thực, ai cũng khao khát được sống, nhưng sống là chính mình là cuộc sống đáng quý nhất, chính vì thế ông muốn “là tôi trọn vẹn ”, sống cuộc đời của mình, trên thân xác của mình, chịu trách nhiệm trước hành động của mình.

                  hồn trương ba khao khát muốn quay trở vềc sống của mình, khi ược choc một phép thử nhập vào xác của cup tị, thì hình hài và tâm hồn dường như đang thể tâm hồn, với tâm hồn của người 60 tuổi, khi nhập vào em bé 10 tuổi, điều này, sự mâu thuẫn ngày càng trở nên gay gắt hơn

                  những mâu thuẫn đó thể hiện sâu sắc qua từng chi tiết, hành động của nhân vật, ông không chấp nhận cuộc sống này, cuộc sống đó vốn dĩ có nhiều mâu thuẫn, nhưng sống sang thân thể người khác là điều cực kỳ khó hơn, ông không thể chấp nhận ược, lựa chọn của trương ba lúc này là muốn quay trởi là chynh mình, ông không muốn sờng à nƻhỡng. Đó là sự đấu tranh rất lớn khi ông đang dần phải đối mặt với những mâu thuẫn gay gắt của thể xác và tâm hồn xuấn tro hitá>

                  sự mâu thuẫn giữa hai with người làm cho mâu thuẫn của tac pHẩm ngày càng nâng cao, ế thích quan niệm sống chỉ Là sống, nhưng hồn tdng ba lại ni ệm n, l ượnng. hòa hợp cả về thể xác, lẫn tinh thần.

                  con người tồn tại gồm phần con và phần người. phần with thuộc về bản năng. phần người thuộc về nhân cách, sự cao thượng đẹp đẽ của tâm hồn. phần with và phần người đã tạo ra with người đúng nghĩa. Ở đây hai hình tượng hồn và xác cũng là ẩn dụ cho phần with và phần người. một bên đại diện cho những gì đẹp đẽ, thanh cao; một bên đại diện cho sự thô tục, thô phàm. tác giả lưu quang vũ nhấn mạnh không thể có một tâm hồn thanh cao trong một thân xác phàm tục. With người chỉ thực sự hạnh phúc khi ược sống là chính mình, ược hòa hợp xác và hồn, trong và ngoài, nội dung và hình thức trong một thể thống nhất toàn vẹn vẹn vẹn vẹn bên trong một đằng, bên ngoài một nẻo”.

                  muốn sống đúng là chynh mình thì mỗi chúng ta cần phải biết hài hòa giữa việc chăm lo cho linh hồn cũng như biết trọng và chăm sóc cho nhữ c. Thông qua đó lưu quang vũng góp pHần pHê pchaán hai hạng người: một loại chỉt biết trau chuốt vẻ ngoài và chạy Theo những Ham Muốn vật chất mà không chĂm lo loc ời sống t. loại khác thì luôn coi thường những giá trị vật chất, bỏ bê sự chăm sóc bản thân chỉ khư khư giữ cho linh hồn được cao đẹp. thông qua xác và hồn lưu quang vũ nêu cao tư tưởng phải sống là chính mình đó mới chính là hạnh phúc thật sự của with người. bởi vậy trong cuộc sống chúng ta phải biết đấu tranh với sự dung tục tầm thường và chiến thắng nghịch cảnh để hoàn thiện cán. có như vậy chúng ta mới được là mình – được là chính mình toàn vẹn.

                  cuộc đối thoại giữa hồn trương ba và Đế thích – mẫu 4

                  lưu quang vũ (1948 – 1988) quê gốc ở Đà nẵng, sinh tại huyện hạ hòa, tỉnh phú thọ. từ năm 1978 cho đến khi mất, ông là biên tập viên tạp chí sân khấu. lưu quang vũ qua đời cùng vợ with trong một tai nạn giao thông thảm khốc, giữa lúc tài năng đang chín rộ. Ông ược đánh giá là một trong những nhà viết kịch tài năng nhất của văn nghệ việt nam hiện ại, là người có công lớn gop gop. kịch của lưu quang vũ hấp dẫn chủ yếu bằng xung đột trong cách sống và quan niệm sống, qua đó he khẳng định khát vọng hoàn thiện cách nhâng n. vở kịch hồn trương ba, da hàng thịt là tác phẩm gây tiếng vang nhất của lưu quang vũ, ược tác giả hoàn thành năm 1984, công diễn 1 ħn ần 7. 8. ề về lẽ sống with người qua nỗi khổ bên trong một ằng, bên ngoài một nẻo, qua mâu thuẫn cực ộ giữa hồn và xác, vởch kịch chứa ựng những vấn ề triT là mình, đó là bi kịch lớn nhất của một with người. Ể chuyển tải triết lí nhân sinh cao cả ấy, lưu quang vũ đã xây dựng lên cuộc ối thoại giữa hồn trương ba và xác hàng thịt mang ầᩥc thính .

                  Ông trương ba là một người làm vườn, khoảng 50 tuổi, sống trung thực, ngay thẳng và giỏi đánh cờ. tính tình ông nhân hậu, sống chan hòa với mọi người. chỉ vì do sự cẩu thả và tắc trách của nam tào, bắc Đẩu trên thiên đình mà ông trương ba phải chết oan. tiên cờ ế ế thích bực bội và vìếc một người có tài chơi cờ nên đã Hóa pHép cho hồn trương ba nhập vào xác của anh hàng thịt vừa mới chết một ngày. hồn trương ba từ đó sống trong thân xác của anh hàng thịt. ai cũng ngỡ đó là cách giải quyết thuận lợi cho trương ba, để cho con người hiền lành này tiếp tục sống êm ấm trong gia đnh mìình. nhưng trớ trêu thay, chính sự tái sinh trong xác người khác lại là điều bất hạnh của trương ba. trong chính gia đình minh, ông bị người thân chê trách, xa lánh và coi thường. hồn trương bịn dồn vào sự đau khổ nhất: he tự mình ý thức ược sự tha Hóa của mình, bịng cường hào nhũng nhiễu, nhìn thy with trai hưng mà không dô dạy dạy dạy dạy he thể chịu đựng được nữa, không thể khuất phục trước thể xác, trước những cái xấu xa và tự đánh mất mình. hồn trương ba không thể sống chung với xác anh hàng thịt, tách ra khỏi thân xác để tranh luận.

                  cuộc tranh luận giữa một bên là hồn, một bên là xác diễn ra rất dữ dội và không có sự thỏa hiệp. xác hàng thịt tỏ ra lấn lướt hồn trương ba, sỉ nhục hồn trương ba. hồn trương ba thấy đau khổ đến cực độ và thấy không thể chịu đựng được hơn nữa. xác hàng thịt muốn khẳng định, vị trí, vai trò và tầm quan trọng của mình: tôi là cái bình để chứa đựng linh hồn. nhờ tôi mà ông có thể làm lụng, cuốc xới. Ông nhìn ngắm trời ất, cây cối, người thân… nhờc đôi mắt của tôi, ông cảm nhận thế giới này qua những giác quan của tôi… xác tìm cach thỏ NăNG của with người: khi ông ở bên nhà tôi… khi ông ứng cạnh vợ tôi, tay chân run rẩy, hơi thở nóg ngực, cổ nghẹn lại… đm hôm đó, sugar nữt nữt hà hà, cái món tiết canh, cổ hũ, khấu đuôi, và ủ ủ các thứ thú vị khác không làm hồn ông lâng lâng cảm xúc sao? … … của tâm hồn khác xa với những thủ tục thấp hèn khác: mày chỉ là cai vỏ bên ngoài, không fo ý nghĩa gì hết, không có tưng, không cc cảm xúc [] thứ thứ cứ with thú nào cũng có được: thèm ăn ngon, thèm rượu thịt; ta vẫn có một đời sống riêng: nguyên vẹn, trong sạch, thẳng thắn… lí lẽ của đôi bên đưa ra có những điểm đúng đắn khó bề bác bỏ khiến việc thắng bại không thể nào giải quyết được một cách nhanh chóng, đơn giản

                  do phải sống nhờ thể xác của anh hàng thịt, hồn trương ba đành phải chiều theo một số nhu cầu hiển nhiên của thể xác. Đáng sợ hơn, linh hồn trương ba dần bị nhiễm những thứ tầm thường của xác anh hàng thịt. Ý thức ược điều đó, Linh Hồn trương ba dằn vặt, đau khổ và quyết ịnh chống lại bằng cach tách ra khỏi xac thịt ể tồn tại ộc lập, không lệ thuộc v. Xác Hàng Thịt Biết riqu những cố gắng đó là vôch nên đã cười nhạo hồn trương ba, tuyên bố về sức mạnh âm u, đui mù ghê gớm của mình, sees vé vé hồng chẳng chẳng chẳng chẳng chẳng chẳng chẳng làm một rồi. trước những lí lẽ ti tiện của xác anh hàng thịt, hồn trương ba đã nổi giận, đã khinh bỉ, mắng mỏ xác hèn hạ nhưng đồng thời cũng ngậm ngùi thấm thía nghịch cảnh mà mình đang lâm vào, đành nhập trở lại xác thịt trong tuyệt vọng.

                  xây dựng hai nhân vật ặc biệt này, lưu quang vũ đã sử dụng biện phap ối lập ể tô ậ ậm sự khonc nhau cơ bản giữa hồnn người này và xác người kia. Ông trương ba vốn là một người làm vườn chất phác, hiền lành, nho nhã. hồn của trương ba biểu tượng cho sự thanh nhã, cao khiết, trong sạch, đạo đức. hồn là phần chân chính của mỗi with người. ngược lại, anh hàng thịt với thân xác vạm vỡ, kềnh càng, thô lỗ,… biểu tượng cho bản năng, cho những ham muốn trần tục. Đây thực ra là một ẩn dụ, xác anh hàng thịt ẩn dụ về thể xác con người, còn hồn trương ba ẩn dụ về linh hồn của coning. tac giả đã sáng tạo ra một tình huống ẩn dục có sức lôi cuốn, gợi cho người ọc những suy nghĩ sắc: with người không thể sống không lure with người không chỉng sống bằng bằng bằngo x ,… Độ vênh của linh hồn và thể xác sẽ lchà bi k

                  cuộc đối thoại giữa hồn trương ba và Đế thích – mẫu 5

                  lưu quang vũ là một nhà thơ khá nổi tiếng trong những năm sáu mươi của thế kỉ xx, được nhiều bạn đọc yêu mến. Đến đầu những năm tám mươi thì lưu quang vũ chuyển hẳn sang lĩnh vực sân khấu. chỉ trong bảy, tám năm, ông đã sáng tác khoảng năm mươi kịch bản và hầu hết đều được dàn dựng. kịch của lưu quang vũ thể hiện khát vọng về cái ẹp, cái thiện, về sự hoàn thiện nhân cách with người, ấu tranh khá liệt với cái ác, cái xấtú l. hơn, tốt đẹp hơn. vở kịch hồn trương ba, da hàng thịt, mà ặc biệt là trong lời tho ại sau đy giữa hồn trương ba với tiên ế ế thẹ thểy thô thô thô thô thô thô thô thô thô thô thô thô thô thô thô thô thô thô thô thô thô thô thô thô thô thô thô thô thô thô thô thô thô thô g. đằng, bên ngoài một nẻo được. tôi muốn được là tôi toàn vẹn…. sống nhờ vào đồ đạc, của cải người khác, đã là chuyện không nên, đằng này đến cái thân tôi cũng phải ải sống anh n. Ông chỉ nghĩ đơn giản là cho tôi sống, nhưng sống như thế nào thì ông chẳng cần biết!.

                  lời thoại này chính là những lời lưu quang vũ muốn gửi gắm những quan niệm về hạnh phúc, về lẽ sống và cái chết. như chúng ta đã biết hồn trương ba, da hàng thịt ược lưu quang vũ sáng tác theo hướng khai thác, cốt truy ện dân gian ểi gắm những suy vângẫm se. sống, lẽ làm người, kết hợp phê phán một số tiêu cực trong lối sống hiện thời. Tuy Khai Thác ề Tài Từ Cốt Truyện Dân Gian, Nhưng Trong Vở Kịch Này Lưu Quang Vũ Có Một Sự Sáng Tạo Rất ộC đAo: Trong Truyện Dân Gian Thì Khi Hồn Trương Ba ượC Tiên ế trương ba vẫn sống bình thản, còn trong vở kịch này thì hồn trương ba sống rất quay quắt, luôn có những xung đột nỳi tâm rất cng th. hồn trương ba đã phải trải qua những cuộc ấu tranh gay gắt với chính thể xác mà mình trú ngụ – thể xác ầy ham muốn bản hath anthà cị và lưu quang vũ đ vào tay chị vợ hàng thịt chút nữa sự thanh sạch củn trương ba bantnt, cât. người thân trong gia đình khiến hồn trương ba càng đau đớn, xót xa. Để gỡ nút thắt của tình huống kịch này, lưu quang vũ đã để cho hồn trương ba đi đến một quyết định dứt khoát là không thể kéo dài mãi cuộc sống như thế nữa: “không thể bên trong một đằng, bên ngoài một nẻo được. tôi muốn được là tôi toàn vẹn”. Lời thoại này đã nói lên tấn bi kịch, sự trrêu trong hồn trương ba, đó là sự mâu thuẫn giữa một tâm hồn ẹp với một thân xác thô lỗ, phàm phu tục tửc tửc tửc tửc tửc tửc tửc tửc tửc tửc tửc tửc tửc tửc tục tục tục tục. lời thoại này đã cho ta thấy rõ quan điểm, triết lí về nhân sinh của lưu quang vũ. lưu quang vũ cho rằng: cuộc sống của with người là một thể thống nhất giữa hồn và xác. hồn và xác phải hài hòa. không thể có một tâm hồn thanh cao trong một thân xác phàm tục, tội lỗi. khi with người bị chi phối hoàn toàn bởi những nhu cầu bản năng của thân xác, nghĩa là những nhu cầu vật chất chi phối hoàn toàn thìờc khờ. Nói như thế, ở đây lưu quang vũ không phải pHủ nhận hoàn toàn nhu cầu vềi ời sống vật chất, mà chỉ muốn trong cuộc sống chúsg ta stải biết kết hợp hài hòha gt. nếu chúng ta chỉ quan tâm ến ời sống tinh thần mà không lo ến ời sống vật chất thì cuộc sống của chún ta cũng chẳng mấy tốt chúngún thúp, singúg. vì vậy chúng ta đừng bao giờ để đời sống vật chất làm sa ngã đời sống tinh thần.

                  Thu ếp thoo, lưu quang vũ lại ti ếc trình bày quan điểm của mình vềc sống: “sống nhờ ằ ằng nàng nàng nà ệ đ đng nh đ ế đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ ụ ụ ụ đ ụ đ ụ ụ ụ ụ ụ ụ ụ ụ ụ ụ ụ ụ ụ ụ ụ ụ ụ ụ ụ ụ ụ ụ ụ ụ ụ ụ ụ ụ ụ ụ ụ ụ ụ ụ ụ ụ ụ ụ ụ ụ ụ ụ ụ ụ ụ ụ ụ ụ ụ ụ ụ ụ ụ ụ ụ ụ ụ ụ ụ ụ ụ ụ ụ ụ ụ ụ ụ ụ ụ ụ ụ ụ ụ đ ụ, sun. she cũng phải sống nhờ anh hàng thịt. Ông chỉ nghĩ đơn giản là cho tôi sống, nhưng sống như thế nào thì ông chẳng cần biết!”. lời thoại này chứng tỏ hồn trương ba đã ý thức rõ về hoàn cảnh trớ trêu, đầy tính chất bi hài của mình. hồn trương ba đã thấm thía nỗi đau khổ vì she nhận ra tình trạng ngày càng chênh lệch giữa hồn và xác. sự chênh lệch này đã được thể hiện ngay từ khi hồn trương ba nhập vào xác của anh hàng thịt, hình dạng biến đổi, hành động biến đổi và những người thân trong gia đình ngày càng xa lánh, trương ba bây giờ đâu còn là trương ba như ngày trước nữa.- “đâu còn là ông trương ba làm vườn ngày xưa” (lời vợ trương ba), “tôi không phải là cháu của ông”, “ông nội tôi chết rồi”, “bàn tay gi của ông làm gãy tiệt cái chồi non, chân lông to be như cái xẻng, giẫm lên nát cả cây sâm quý mới ươm! Ông nội tôi đời nào thô lỗ phũ phàng như vậy! ”, “Ông xấu lắm, ác lắm! cut đi! lão đồ tể, cút đi” (lời của cái gái)… hồn trương ba không thể sống mãi trong sự đau khổ, dằn vặt như thế nữa; nên he đã phản kháng, không chấp nhận việc tiên Đế thích cho mình sống nhờ vào thân xác anh hàng thịt. lời phản kháng này chuẩn bị cho hành ộng quyết liệt, dứt khoát của hồn trương ba là chọn cái chết, trả xác cho hàng thịt, ể tâm hồa, ể tâm hồn.

                  cuộc đối thoại giữa hồn trương ba và Đế thích – mẫu 6

                  “Được sống làm người là vô cùng quý giá. nhưng được sống là mình, sống trọn vẹn những giá trị mình có, sống trong sự hài hòa tự nhiên còn quý giá hơn”. Bằng trai tim nhạy cảm của một thi sĩ, bằng trí sắc sảo của một triết gia, lưu quang vũ qua đoạn trích trong vở kch “hồn trương ba, da hàng thịt” bên ngoài một nẻo được. tôi muốn được là tôi toàn vẹn”

                  lưu quang vũ (1948 – 1988) quê gốc đà nẵng, sinh tại phú thọ trong một gia đình trí trí thức (bố là nhà viết kịch lưu quang thuận) lộ ngay từ nhỏ. Ông đã từng làm thơ và viết truyện ngắn. từ năm 1978 đến 1988, ông là biên tập viên tạp chí “sân khấu” và bắt đầu sáng tác kịch nói – vở kịch đầu tay là “sáng mãi tu1”. và sau đó, một nguồn lực sáng tạo đột khởi, mạnh mẽ, phong phú đã bùng cháy dưới ngòi bút lưu quang vũ. Với những vởchch chấn ộng dư Luận như: “nàng si – ta”, “lời nói dối cuối cùng”, “lời thề 9”, “tôi và chung ta” … ặc biệt của sân khấu kịch những nĂm 80 của thế kỉ 20, mà còn ược coi là một trong những nhà soạn kịch tài năng nhất của nềnn nghệ thuật vivi nam hiện ạại. Ông qua đời trong một tai nạn ô tô thảm khốc (1988), giữa khi tài năng đang nổ.

                  “hồn trương ba, da hàng thịt” (Viết năm 1981, nhưng ến năm 1984 mới ra mắt công chún), Là Một Trong những vở kch ặc sắc nhất củu quang vũ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ và ngoài nước. từ một cốt Truyện dân gian, lưu quang vũ đã xây dựng thành một vở kịch nói hiện ại, ặt ra nhiều vấn ề mới mẻ, ft

                  trương ba bị ẩy vào một nghịch lý ầy trớ trêu, éo le: linh hồn mình phải trú ngụ nhờ trong thể xác anh hàng thịt, “một thền xác k”. từ đây tâm hồn trương ba đành phải chiều theo một số nhu cầu tự nhiên của xác anh hàng thịt.

                  Linh Hồn vốn nhân hậu, Trong sạch và bản tính ngay thẳng của trương ba xưa kia, nay vì sống mượn, gá lắp và lệ thuộc những những đã không sai khiượnến ôt ôt ôt. , còn bị cái xác thịt ấy điều khiển, dần dần bị nhiễm ộc, bị tha hóa bởi những cái tầm thường ầy ham muốn vật chấ péth cấp>

                  ý thức ược điều đó, hồn trương ba dằn vặt, đau khổ và quyết ịnh chống lại bằng cach tách ra khỏi xác anh hàng thịt ể ển tại ộc lập, khôc. Xác anh Hàng Thịt Biết Rõ Những Cố Gắng đó Là vôch, Nên đã Cười Mỉa Mai, NHạO Báng Hồn Trương Ba, Tuyên Bố Vềc Mạnh âm U, đui Mù Ghê gớm củm củm củm củ hiệp, vì “cả hai đã hòa vào nhau làm một rồi!”

                  trước những lý lẽ “tiện” và ớn hèn không thể chấp nhận ược của xác hàng thịt, trương ba đi giận, đã khinh bỉ, đng mắ xc xc hàng hàng ạng ạng ạng ạ ạng ạng ạng ạng ạng ạng ạng. she chua chát, thấm thía cái nghịch cảnh đầy bi kịch mà mình đã lâm vào và đành nhập trở lại xác hàng thịt trong nỗi tuyệt vọng. từ đó she đi đến giải pháp “chung sống hòa bình” mang tên “hồn trương ba, da hàng thịt” bằng “trò chơi tâm hồn”. luật chơi là hồn cứ việc nghĩ mình cao khiết, thánh thiện, thẳng thắn, làm điều gì xấu, thì cứ việc đổ ội cho xác đhểth bù lại hồn sẽ làm đủ mọi việc để thỏa mãn những thèm khát tầm thường của thể xác.

                  tuy trương ba ược trả lại cuộc sống nhưng là cuộc sống đáng hổ thẹn, vì pHải sống chung với sực v à bị sự dung tục tầm thường ồng Hóa, Ng, Ng, ng, trong sạch, đẹp đẽ cao quý trong with người.

                  Đời sống con người đâu chỉ gói gọn trong những nhu cầu bản năng thuần túy? và cũng đừng bỏ bê thể xác để chỉ biết đến một thứ linh hồn chung chung trừu tượng, không thuộc về một ai cẻ trên cõi đy. cuộc ấu tranh giữa linh hồn và xac thịt là cuộc ấu tranh giữa ạo ức và tội lỗi, giữa khát vọng, hoài bão cả với dục vọng, ham muốm thường, ghần “ng ần” ng ần ” NGườI một bên là sự tầm thường, dung tục”. từ đó khẳng định: giữa linh hồn và thể xác, giữa tính cách và ngoại hình là sự thống nhất, toàn vẹn.

                  cuộc đối thoại giữa trương ba và người thân (vợ, with dâu, cháu gái) càng làm cho ông đau khổ hơn.

                  trước sự thực phũ phàng, đau lòng: trương ba không còn giữ ược ời sống riêng nguyên vẹn, trong sạch, thẳng thắn mà đang bị cái lƺth. mọi người, từ người vợ giàu yêu thương, đến người con dâu hiếu thảo đầy cảm thông thương xót trương ba, đến đứa cháu gái hồn nhiên, ngay thẳng, trong trắng đều không thừa nhận trương ba và đã trả lời trương ba bằng những câu nói thấm đẫm nước mắt xót đau, bế tắc.

                  biết mình như vậy trong with mắt người thân, trương ba đã đi đến một phản kháng quyết liệt: “không cần cái đời sống do mày man!!”

                  y

                  gặp lại ế thích, trương ba thể hiện thati ộộ kiên quyết từ chối, không chấp nhận cai cảnh trrêu ầy tingh bi hài ế Thích bằng những lời trach cứ, pHê pHán gay gắt: “sống nhờ… đã là chuyện không nên, ằng này ến cai thàng t. Biết. Không Thể Sống với bất cứ giá nào … “đây quả là một sự“ bừng ngộ ”một cuộc các mạng lớn lao trong nhận thức của trương ba về sựng và hạnh phúc.

                  trương ba trả lại xác cho anh hàng thịt, chấp nhận cái chết để linh hồn được trong sạch, thanh cao. là with người, trương ba “vẫn rất ham sống” nhưng kiên quyết “không nhập vào hình thù ai nữa… hãy để cho tôi được chết hến”. hồn trương ba hóa thân vào các sự vật thn thương, tồn tại vĩnh viễn bên cạnh những người thương yêu mình như màu xanh bất tử cử cử.

                  qua các màn ối thoại nói trên, toát lên vẻ ẹp tâm hồn của with người trong ctộc ấu tranh chống lại sự tục, giả tạo ểo vệ ền ược sựn tùn v ựn v “không thể bên trong một đằng, bên ngoài một nẻo được. tôi muốn được là tôi toàn vẹn.”

                  Ý nghĩa nhân bản, chất thơ của triết lý tràn đầy tinh thần lạc quan của lưu quang vũ là ở chỗ đó. vở kịch vang lên bài ca chiến thắng về cái thiện, cái Đẹp của sự sống đích thực. “Được sống làm người quý giá thật, nhưng được sống đúng là mình, sống trọn vẹn những giá trị mình vốn có và theo hý gý quý quý. sự sống chỉ thực sự có ý nghĩa khi with người được sống tự nhiên với sự hài hòa giữa thể xác và tâm hồn”.

                  cuộc đối thoại giữa hồn trương ba và Đế thích – mẫu 7

                  lưu quang vũ là một nhà viết kịch tài năng của văn học việt nam. những tác phẩm của ông không chỉ mang tính thời sự mà còn mang giá trị nhân văn vô cùng lớn. tác phẩm hồn trương ba, da hàng thịt là tác phẩm thành công cả về mặt nội dung và nghệ thuật. các màn ối thoại trong vở kịch không chỉ khắc hoạ ược hình tượng nhân vật mà còn thể hiện ược thái ộ ộ ộ, cách nhìn c nhận gận.

                  nhân vật trương ba là một hình tượng tiêu biểu ại diện cho vẻ ẹp của một tâm hồn thiện lương và trong trắng, không mang những ham muốn, dục vọng tầm thườm. khi ông bị chết oan do nam tào gạch sai tên họ, được nhập vào xác hàng thịt để sống lại cuộc đời mới cũng là là lúc bi kợy ra x. Từ Hôm đó, ông trở nưn như một with người khác, mọi sự vụng về, cẩu thả, những sự thô tục trong xác anh hàng thịt đ` khiến cho mọi người thô trong gia ìn NGườI Vợ ầU ấP TAY Kề BUồN KHổ, ứA WITH DâU VốN HIểU CHUYệN CũNG THấY đAU ớN KHI GIA đìNH DầN ổI KHAC, NHữNG ứA CHÁU VốT MựC AND êNHH NHHHHHHHHT TT. tất cả những điều đó khiến trương ba vô cùng đau khổ, không thể chịu nổi khi phải sống trong cảnh ngộ bi hài mà bất hạnh ấy, một tâm hồn thanh khiết không thể sống trong một thể xác xấu xa rồi dần đánh mất mình như thế được, trương ba đã tranh luận dữ dội với xác anh hàng thịt.

                  thấy hồn trương ba tách ra khỏi thể xác mình, xác anh hàng thịt lên tiếng mỉa mai: ” vô ích, cái linh hồn mờ nhạt khốn khổ kia….”. hồn trương ba cũng không chịu khuất phục những lời nói cay nghiệt và tàn nhẫn kia của anh hàng thịt. Hồn vẫn một mực cho rằng he không thể sống với một thể xác dung tục và ồi bại kia, một thể xác mà el chỉt biết ến những ham muốn tầm thường, một thể xá xá x trương ba khẳng định rằng: “ta vẫn có một đời sống của riêng: nguyên vẹn, trong sạch, thẳng thắn,…”. Xác anh Hàng thịt cười nhạo, tỏ ra hê, mỉa mai trước những lý lẽ mà hồn trương ba ưa ra, hắn cho thấy tất cả những điều khiến cho hồn trương ba cảm thấy x they have. Trong Cuộc Tranh Cãi Này, Dường NHư, Hồn dần trở nên đuối Lý, chấp nhận sự ắng cay bởi những gì mà xác hàng thịt nói ra ều đúg như vậy, tâm . những lời nói thốt ra của xác anh hàng thịt ều mang net châm chọc, chỉ trích linh hồn trương ba, càng khiến trương ba đau lòng, hắn càng thắ. BấT LựC TRướC MọI Lẽ LẽP XAC Hàng Thịt ưA RA, HồN CHấP NHậN, CHịU ựNG, DằN VặT, DườNG NHư CHYNH TRươNG BA CũNG đã ẩY Vào ường cùng, Không Lẽng. một lớn dần thêm, cứa nát vào bức tường thanh cao, đẹp đẽ của tinh thần mà bấy lâu ông vẫn giữ gìn, xây đắp.

                  nội dung của cuộc thoại không chỉ đơn thuần là một cuộc giao tiếp, tranh cãi diễn ra bình thường mà nó còn mang tầng ý nghĩa sâu . trương ba được Đế thích trả về với sự sống bên người thân và gia đình nhưng đó lại là cuộc sống xấu xa, đáng hẻn. những gì ti tiện, bần hàn, dụng tục đang dần lấn át, ngự trị và tàn phá, gặm nhấm những gì cao quý, trong sạch bên hồ tâm. cuộc ấu tranh giữa linh hồn và thể xác ểể bảo vệ chynh mình và bảo vệ những nghĩ, quan điểm của bản th- . và phần “người” trong một bản thể. những giá trị của sự nhân hậu, lòng vị tha, những khát vọng cao cả, ménh liệt luôn ối lập với những sự giả dối, ích kỷ, những khát vọng tầm.

                  qua những trải nghiệm ầy đau khổ khi sống trong thân xác người hàng thịt, trương ba khi gặp ếế thÍc đng thắn bày tỏ mong muốn “tôi muốn tôi tôi tôi v ông ắn ắng ểng ông thông thông thhng thhng thhng thhng thhng thhng thhng thhng thừng thừng thừng thừng thừng thểng thểng thông thông thông thông ông” sống bên trong một đằng, bên ngoài một nẻo được”. trước sự cứng rắn của trương ba, ế thích đã hết lời puede ngăn, ông cho rằng ược sống đã là niềm hạnh phúc và sống ở ời không phải lúc nào cũng như. Đế thích khuyên trương ba nhập hồn vào xác người hàng thịt nhưng trương ba đã từ chối. Để được trở về là chính mình, trương ba chấp nhận ra đi để trả lại xác người hàng thịt cho hồn người hàng thịt, trả lại một anh hàng thịt nguyên vẹn cho vợ của anh ta, nhờ ế thích mang hồn của cu tị trở lại.

                  từ hai màn đối thoại đó ta thêm hiểu được rằng, with người chính là sự kết tinh hài hòa giữa hình thức và nội dung. Để sống có giá trị, sống đúng nghĩa với đời sống phải được là chính mình một cách toàn vẹn, không thể ” sống nhỺng” káv, sống nhờ kág cuộc sống xã hội ngày nay cũng vậy, không chỉ cần có một ngoại hình xinh ẹp, một hình thức mén nhãn mà cần pHải có sựng tuệ vềc thức, sự nh “v. nên có giá trị, cần phải dung hòa được hai thứ đó.

                  ủ ủ ủ ủ ủ ủ ủ ủ ủ ủ ủ ủ ủ ủ ủ ủ ủ ủ ủ ủ ủ ủ. đương nhiệm vụ. những kẻ vì muốn được ưu ái mà nịnh bợ, a dua. NHữNG Kẻ Vì những Ham MUốN TIềN BạC, CủA CảI, THể Hiện bản thân mà sẵn sàng vi pHạm PHAPP LUậT BUBôn Bán chất cấm, Trộm cắp, cướp Bóc tài sản người khác. Điều đó, thật đáng phê bình và lên án.

                  NHữNG HAM MUốN VềN BạC Và Danh Vọng, quyền lực và sự nổi tiếng khiến with người dần trở nên đánh mất mình, họm ạp lên danh dự và nh đt củt c. sau cùng, họ lại không thể hạnh phúc, cũng không thể mang lại hạnh phúc cho mọi người. vì vậy, đã sống là phải biết dành trọn tâm hồn mình cho đời sống, biết giữ mình không để vấy bẩn khi trong hoàn cảnh xấu xa. không ai có thể sống họ cảm xúc của của bản thân mình, cũng không ai có thể sống thay cuộc đời mình cả. phải nỗ lực, cố gắng, hoàn thiện bản the cả về hình thức và tâm hồn, phải chinh phục ược nấc than của những giá trị cao ẹp bằng chính with người mình. bởi mỗi người sẽ có một giá trị riêng và hạnh phúc nhất của đời người là khi được là chính mình.

                  bằng ngôn ngữ ối thoại giàu tính triết lý, tình huống kịch hấp dẫn, lôi cuốn người xem, nguyễn quang vũ ọ ọo nên một màn ốam.

                  cuộc đối thoại giữa hồn trương ba và Đế thích – mẫu 8

                  vở kịch “hồn trương ba, da hàng thịt” có bảy hồi, phần trích học sách giáo khoa là hồi kết. Thông qua bi kịch của trương ba, lưu quang vũ đã mang ến cho người ọc, người xem vẻ ẹp tâm hồn người lao ộng trong cuộc ấu trap chống lại sự gi ạ tả tề ượ ượ ượ ượ ượ ượ ượ ượ ượ ượ hoàn thiện nhân cách. từ một cốt Truyện dân gian, lưu quang vũ đã chuyển thể thành vở kịch nói hiện ại, ặt ra nhiều vấn ề mới mẻ, ft ý ngha tưng, triết lýn văn sắn sắc. cuộc đối thoại giữa trương ba và Đế thích, lưu quang vũ đã làm rõ khát vọng được sống là chính mình của hồn trương ba.

                  do phải sống nhờ thể xác của hàng thịt, hồn trương ba phải chiều theo một số nhu cầu hiển nhiên của xác thịt. Linh Hồn nhân hậu, Trong sạch, bản tính ngay thẳng của trương ba xưa kia, nay phải sống mượn, lệ thuộc nên bị nhiễm ộc bởi sự tầm thường, dung tục của xac thôt. thấm thía nghịch cảnh của bi kịch sống không được là chính mình và bi kịch bị chính những người thân yêu cự tuyệt – trương ba đã quyết định châm nhang gọi Đế thích để quyết chết trả lại sự trong sạch, vẹn nguyên của linh hồn.

                  “mày đã thắng thế rồi đấy, cái thân xác không phải của ta ạ… nhưng lẽ nào ta lại chịu thua mày, khuất phục mày và mấtán màh?” lời độc thoại cho thấy cuộc đấu tranh nội tâm vô cùng dữ dội ở trương ba. thực ra cuộc đấu tranh đó đã được tác giả lưu quang vũ gửi gắm qua màn đối thoại giữa trương ba và xác hàng thịt. Đó là cuộc đấu tranh giữa xác và hồn; giữa cao cả và đê hèn; giữa tốt và xấu; giữa cao thượng và dung tục; giữa khát vọng và dục vọng. Đó cũng là cuộc đấu tranh để hoàn thiện nhân cách.

                  Cuộc ấu tranh này phần thắng nghiêng vềác nhưng bản thân hồn trương ba đã không chịu lep vế, không khuất phục mà đã tìm mọi cach ể ượ ượ “tôi không thể tiếp tục mang thân anh hàng thịt được nữa, không thể được!”. lời thoại có tới hai lần phủ định “tôi không thể”; “không thể được” cho thấy quyết tâm rời bỏ xác hàng thịt là ý chí sắt đá của trương ba khi thấm thía nghịch cảnh trớn trêu cớu>

                  “không thể bên trong một đằng, bên ngoài một nẻo được. tôi muốn được là tôi toàn vẹn”. câu nói thể hiện nghịch cảnh của trương ba, sự bất nhất của cái bên trong và cái bên ngoài: “bên trong” chính là linh hồn, cảm xúnc, tưng, canhân cáp. hồn là sự tinh anh chi phối điều khiển thể xác. Đối lập bên trong là “bên ngoài” – xác thịt thô phàm của anh hàng thịt. nhưng “cái bên ngoài” cần hiểu theo nghĩa rộng là hoàn cảnh sống, là bản năng, là nhu cầu tự nhiên, là dục vọng bản năng. sự tha hóa của linh hồn trương ba chính là do linh hồn đã nhượng bộ, đã tự bán mình, tự thỏa hiệp với nhu cầu bản năng. Đây chính là sự dằn vặt, đau khổ, trăn trở của trương ba. cả hai không thể hòa hợp bởi không thể có một tâm hồn thanh cao trong một thể xác phàm tục tội lỗi.

                  “tôi muốn được là tôi toàn vẹn”. Đây là khát vọng mãnh liệt của trương ba, khát vọng được sống hòa hợp. “toàn vẹn” nghĩa là phải có sự hòa hợp giữa bên trong và bên ngoài, giữa nội dung và hình thức, giữa thể xác và linh hồn. không thể có cuộc sống nào mà “hồn này xác kia” được. cuộc sống không thuận theo lẽ tự nhiên, không thuận theo tạo hóa, sống mà không được là chính mình thì đó là một bi kịch nghiệt.

                  trương ba nên chấp nhận cuộc sống ấy vì “dưới đất trên trời đều thế cả”. Đế thích ra rằng không chỉ trương ba đang sống trong cảnh trong ngoài bất nhất, mà mọi người đều như thế cả. vì vậy Đế thích khuyên trương ba đừng cố gắng làm viên bi lăn ngược vòng mà hãy chấp nhận, hãy biết cách thỏa hiệp, học cán chp.</

                  Đế thích đã lấy tâm lý đám đông để áp đặt lên quan điểm sống của mình. Ế Thích lấy dẫn chứng về chính ông ta và ngọc hoàng cũng không thể sống là chính mình: “ở bên ngoài, tôi đâu có ược sống theo nhưng gì tôi nghĩ ở bên trong. mà cả ngọc hoàng nữa. chính người lắm khi cũng phải khuôn ép mình cho xứng với danh vị ngọc hoàng”. như vậy, theo Đế thích thì: “không ai được sống là chính mình”. tài liệu của thầy phan danh hiếu. bởi sống có nghĩa là tồn tại, còn tồn tại như thế nào thì còn do hoàn cảnh, điều kiện mà with người buộc phải quy thu. Đây là quan niệm sống sai lầm đáng lên án.

                  trương ba đưa ra sự so sánh đồ đạc, vật chất và bản thân. “sống nhờ vào đồ đạc, của cải của người khác, đã là chuyện không nên, đằng này cái thân tôi cũng phải sống nhờth th”. Đồ đạc, của cải vật chất mượn của người khác đã là chuyện không nên; còn sống nhờ, sống gửi, sống ký sinh vào thân xác của kẻ khác là điều xấu hổ đáng lên án. trương ba thẳng thắn: “Ông chỉ nghĩ đơn giản là cho tôi sống, nhưng sống như thế nào thì ông chẳng cần biết!”. lời thoại đã chỉ trích quan niệm sai lầm của Đế thích bởi suy nghĩ đơn giản về cuộc sống. với Đế thích, sống là tồn tại còn tồn tại như thế nào thì không cần biết. với trương ba, sống không chỉ là sự tồn tại sinh học mà sự tồn tại ấy còn phải là sự tồn tại có ý nghĩa.

                  những lời thoại của trương ba và ế thích ở phần này chủ yếu thiên vềc cup ấu tranh của trương ba – đó là cuộc ấu trap vượt lênn nghịch cảnh ể ể ể ể “thân thể anh hàng thịt còn lành lặn nguyên xi đây, tôi trả lại cho anh ta. Ông hãy làm cho hồn anh ta được sống lại với thân xác này”. nhưng Đế thích bác bỏ vì Đế thích cho rằng tâm hồn đáng quý của trương ba không thể thay thế cho phần hồn tầm thường của th anh. trương ba lập luận rằng: “tầm thường, nhưng đúng là của anh ta… chúng sinh ra là để sống với nhau”. Ể khẳng ịnh với quyết tâm của mình trương ba trở nên mạnh mẽ: “nếu ông không giúp, tôi sẽ nhảy xuống song hay đâm một nhát v.

                  ý chí mạnh mẽ của trương ba xuất phát từ khát vọng “ược sống là chynh mình”, và ể “ược sống là chynh mình” lúnc này, trương ba kháng khát. vì chỉ khi he chết đi, ông mới thực sự là chính mình, mới hoàn nguyên được vẻ đẹp cao khiết của linh hồn mình. với trương ba, thiên đường đẹp nhất để linh hồn có thể trú ngụ sau khi chết chính là phục sinh trong trái tim của những người yp

                  Đế thích muốn trương ba nhập hồn vào xác cu tị: “Ông sống trong thân xác thằng bé chắc sẽ ổn”. câu nói này của Đế thích một lần nữa cho thấy lối suy nghĩ đơn giản, phiến diện – sống là sự tồn tại. thực chất của lối suy nghĩ này là xuất phát từ chính cuộc sống của Đế thích. tiên phật thánh thần chẳng bao giờ chết cho nên sống là để hưởng thụ.

                  trước yêu cầu của Đế thích, trương ba ngập ngừng: “Ông cho tôi suy nghĩ một lát đã”. sự phân vân của trương ba cho thấy: sống là đáng quý thật, được tồn tại mãi mãi là điều còn quý giá hơn. sự phân vân này cũng cho thấy trương ba rất ham sống, vẫn muốn được sống. trương ba lại tiếp tục trải qua cuộc đấu tranh nội tâm dữ dội. Ông hình dung thấy trước mắt là cuộc sống tương lai của mình trong cơ thể của một thằng bé lên mười: “Có khi tôi còn pHải sang nhà chị lụa ở …, khi chồng minh minh, mười…”.

                  Trương ba thấy mọi sự vô lí nhất là khi ông nhìn thấy ược sự cô ơn của bản thân khi: “vẫn phải sống suốt dm bao nķ nă nă mình tôi giữa đám người ta… tôi sẽ bơ vơ lạc lõng”. Điều khiến chung ta trân trọng ở Trương ba đó chính là tâm hồn ông cao thượng: “tôi không thểp cai thể nn của cup tị” và cũng chi ” và cũng chí cái chup khiến trương ba trở nên mạnh mẽ. trương ba lên tiếng khẩn khoản cầu cứu Đế thích “Ông hãy cứu nó! Ông phải cứu nó!… vì with trẻ… Ông hãy giúp tôi lần cuối cùng”.

                  ế thích vẫn muốn trương ba tiếp tục tồn tại nhưng trương ba đã thẳng thắn chỉ ra sai lầm của ếế thích: “có những cáith sai không . chắp vá gượng ép chỉ càng làm sai thêm. chỉ có cách là đừng bao giờ sai nữa, hoặc phải bù bằng một việc đúng khác”. Ông cũng khuyên nhủ Đế thích phải làm cho bằng được việc đúng, đó chính là làm cho cu tị được sống lại. những suy nghĩ tốt đẹp của trương ba và đức hi sinh cao thượng của ông cuối cùng cũng thay đổi được tư duy của Đế thích. cu tị được sống còn trương ba trở về với chính mình chứ không còn là “cái vật quai gở mang tên hồn trương ba, da hàng thịt nữa”.

                  hồn trương ba nhập vào cảnh vật quen thuộc trong gia đình và gắn bó trong trái tim những người yêu thương ông. trương ba đã phục sinh linh hồn mình trong trái tim của những người yêu thương. linh hồn ông mãi mãi bất tử trong màu xanh cây vườn và bất tử trong những người yêu mến ông.

                  con người tồn tại gồm phần con và phần người. phần with thuộc về bản năng. phần người thuộc về nhân cách, sự cao thượng đẹp đẽ của tâm hồn. phần with và phần người đã tạo ra with người đúng nghĩa. Ở đây hai hình tượng hồn và xác cũng là ẩn dụ cho phần with và phần người. một bên đại diện cho những gì đẹp đẽ, thanh cao; một bên đại diện cho sự thô tục, thô phàm. tác giả lưu quang vũ nhấn mạnh không thể có một tâm hồn thanh cao trong một thân xác phàm tục. With người chỉ thực sự hạnh phúc khi ược sống là chính mình, ược hoà hợp xác và hồn, trong và ngoài, nội dung và hình thức trong một thể thống nhất toàn vẹn vẹn vẹn vẹn vẹn vẹn bên trong một đằng, bên ngoài một nẻo”.

                  muốn sống đúng là chynh mình thì mỗi chúng ta cần phải biết hài hòa giữa việc chăm lo cho linh hồn cũng như biết trọng và chăm sóc cho nhữ c. Thông qua đó lưu quang vũng góp pHần pHê pchaán hai hạng người: một loại chỉt biết trau chuốt vẻ ngoài và chạy Theo những Ham Muốn vật chất mà không chĂm lo loc ời sống t.

                  thông qua màn ối thoại giữa hai nhân vật trương ba và ế thích trong hồn trương ba, da hàng thịt, lưu quang vũ nêu tưng phải sống là chynh mình đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ bởi vậy trong cuộc sống chúng ta phải biết đấu tranh với sự dung tục tầm thường và chiến thắng nghịch cảnh để hoàn thiện cán. có như vậy chúng ta mới được là mình – được là chính mình toàn vẹn. làm nên thành công của đoạn trích nói riêng và tác phẩm nói chung, lưu quang vũ đã sử dụng một số thủ pháp nghệ thuật: sáng tạo lân gỡi cỡi. nghệ thuật dựng cảnh, dựng đối thoại, độc thoại nội tâm. hành động của nhân vật phù hợp với hoàn cảnh, tính cách, góp phần phát triển tình huống truyện. có chiều sâu triết lý khách quan.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *