Top 6 mẫu cảm nhận bài thơ Việt Bắc hay chọn lọc

Cảm nhận về bài thơ việt bắc

Mời các bạn xem danh sách tổng hợp Cảm nhận về bài thơ việt bắc hay nhất và đầy đủ nhất

Hoatieu xin chia sẻ tới bạn đọc bài văn mẫu cảm nhận thơ Việt Nam chi tiết và đầy đủ nhất, để bạn đọc có thể chiêm nghiệm những bức tranh bình dị mà đẹp đẽ về thiên nhiên và con người trong chiến tranh. .

  • Top 6 Mẫu Tốt nhất cho Phân tích Tiếng Việt
  • Touhu là một nhà thơ ở Huế, có nhiều tập thơ tiêu biểu như: Bài thơ “Từ ấy” (1937-1946), bài thơ “Việt Nam” (1946-1954), bài thơ “Gió lộng” (1955-1961) ), tập thơ “Ra trận”, tập thơ “Máu và hoa”… Trong đó, bài thơ Tiếng Việt được dạy và học trong chương trình Hán ngữ lớp 12. Bạn đọc cảm nhận một cách toàn diện về thơ Bắc đẩu Việt Nam, cảm nhận 8 dòng thơ đầu của bài thơ Cô gái Việt Nam hay, chi tiết, có giá trị tham khảo rất lớn đối với các em học sinh.

    1. Tổng quan về Việt Nam

    Với những cảm nhận chi tiết về thơ Việt Nam, đây sẽ là tài liệu hữu hiệu giúp các bạn tự hoàn thiện bài văn xuôi Việt Nam theo chất riêng của mình.

    a) Mở bài đăng

    – Giới thiệu chung về tác giả, tác phẩm:

    + Tố Hữu được coi là cây đại thụ trong làng thơ Việt Nam hiện đại, những vần thơ của ông luôn phản ánh những gian khổ và nhiều chiến công của dân tộc.

    + Bài thơ “Việt Nam” là bản anh hùng ca về cách mạng, kháng chiến, lòng yêu nước, niềm tự hào mãnh liệt của nhân dân và dân tộc Việt Nam.

    b) Thân bài: Nêu cảm nhận của em về nội dung đoạn thơ bằng tiếng Việt

    * Tổng quan về Thơ

    – Hoàn cảnh sáng tác: Bài thơ ra đời nhân một sự kiện lịch sử: sau chiến thắng lịch sử Điện Biên Phủ tháng 10 năm 1954, những người kháng chiến rời căn cứ địa trở về miền xuôi.

    p>

    – Giá trị nội dung: Cả bài thơ nhớ lại một thời kháng Nhật gian khổ, hào hùng, đồng thời thể hiện tình cảm sâu nặng của những người chống Nhật đối với nhân dân Việt Bắc và quê hương cách mạng.

    – Ý nghĩa tiêu đề:

    + Việt Bắc là nơi – cái nôi của Cách mạng Việt Nam trước khởi nghĩa, là cơ quan đầu não của Kháng chiến chống Pháp.

    + Việt Bắc là nơi để lại biết bao kỷ niệm gắn bó giữa cán bộ cách mạng và nhân dân nơi đây.

    Cảm nghĩ về bài thơ này

    Luận văn 1: Tâm trạng của những người ở lại (phản ứng đầu tiên)

    -8 câu thơ đầu là nỗi nhớ nhung khi chia tay:

    + Bốn câu trên, sử dụng cấu trúc điệp ngữ “Mình có nhớ mình có nhớ” là một câu nghi vấn, gợi nhớ lại “mười lăm năm thắm đượm nghĩa tình”, về thiên nhiên Việt Nam, với lòng biết ơn. ..

    + Cách gọi “me-me” để chỉ trái tim của một cặp đôi khiến cho những cuộc chia tay trở nên thân mật và giản dị. Cách xưng hô cũng gợi nhớ đến những câu đối đáp trong các bài hát giao duyên, khiến những câu hát về cách mạng không hề nhàm chán mà ngược lại còn tình cảm, sâu lắng.

    + Bốn khổ thơ tiếp theo là nỗi nhớ nhung của người ở lại và người ra đi, được diễn tả bằng những từ ngữ bộc lộ trực tiếp cảm xúc: “bùi ngùi”, “xót xa”, “xao xuyến”; không khí bữa tiệc chia tay thật thân mật và thắm thiết: “Indigo”, “Hand in Hand”.

    = & gt; Đặc biệt là cảm xúc sâu lắng của tâm hồn, nỗi buồn và sự lo lắng khi rời xa con người.

    – Mười hai câu tiếp theo, sử dụng câu chuyện ngụ ngôn “hãy nhớ”, là thông tin dưới dạng câu hỏi:

    + Nhớ thiên nhiên, núi rừng trong chiến tranh Việt Nam: đầu nguồn, lũ lụt, mây mù, bùn lầy, măng mai.

    <3

    + Nhớ các thời kỳ hoạt động cách mạng: Chống Nhật, Việt Minh, Trần Trào, Hồng Tài, …

    + Đại từ “tôi” chỉ sự thân thiết, gần gũi giữa người còn sống và người đã khuất. Đó như một cách thể hiện tình cảm của bạn, thì thầm một cách chân thành.

    => Nỗi nhớ được thể hiện qua hình ảnh những sự kiện nổi bật, quan trọng, thể hiện sự gắn bó của những người chiến sĩ cách mạng.

    Luận văn 2: Tâm trạng của người đã khuất (hồi âm thứ hai)

    – Bốn câu tiếp theo khẳng định định nghĩa về lòng thủy chung, tình nghĩa “Ta ở với ta, ta ở với ta”: thể hiện sự gắn bó, thấu hiểu lẫn nhau giữa con người với nhau.

    -Người đi bày tỏ nỗi nhớ thiên nhiên Việt Bắc: “trăng lên đầu núi, nắng chiếu lưng núi”, “khói sương làng”, “rừng tre trên bờ kè bằng tre ”, … Vượt qua thiên nhiên của Việt Nam. Bốn mùa xuân, hạ, thu, đông.

    – Nhớ dân tộc Việt Nam:

    + Sau bao khó khăn gian khổ vẫn một lòng thủy chung son sắt, chia sẻ mọi “thăng trầm” trong cuộc kháng chiến chống Nhật: “chia củ sắn”, “chia cơm sẻ áo, nửa chăn cho. thực phẩm “cùng nhau”.

    <3

    + Nhớ những hình ảnh người lao động bình dị mà đẹp đẽ: “mẹ”, “chị”.

    – Nhớ lại hình ảnh quân dân Việt Bắc đoàn kết chống giặc: “Ta cùng đánh Tây”, “Cả chiến khu một lòng”; khí phách anh hùng của quân và dân ta trong chiến đấu: “Rực rỡ , đất rung chuyển ”,“ Đoàn quân nhắn tin cho nhau ở chung một chỗ ”,“ Thành dân bó đuốc đỏ thành đoàn ”,…

    -Nhớ chiến công, niềm vui chiến thắng: “Tin mừng thắng trận Trăm miền… Núi hồng”

    = & gt; Những bài thơ như những bước chân hành quân, những bức tranh hùng tráng… tất cả tạo thành một bức tranh sử thi bất hủ, tôn vinh sức mạnh của các dân tộc anh hùng.

    Luận văn 3: Niềm tự hào và niềm tin vào Cách mạng Việt Nam.

    <3

    – Bài thơ thể hiện niềm tin vào sức mạnh và sự lãnh đạo của Đảng đối với cách mạng, tự hào về chiến công của Việt Nam.

    -Khẳng định vai trò và vị thế của miền Bắc Việt Nam trong cuộc kháng chiến, đồng thời cam kết trung thành và trung thành:

    + Miền Bắc Việt Nam trước hết là nơi khai sinh ra cách mạng, là thành trì và là cái nôi của cuộc khởi nghĩa chống thực dân Pháp.

    Việt Nam

    + Lời cam kết về lòng trung thành.

    * Đặc điểm nghệ thuật

    – Sử dụng Hình thức dân tộc: Thể thơ lục bát, Phong cách đối đáp

    – Sử dụng linh hoạt đại từ (i – ta)

    – Các từ đơn giản, giàu sức gợi …

    c) Kết luận

    – Hãy cho biết cảm nhận của em về thơ ca Việt Bắc.

    2. Nêu sơ đồ tư duy về thơ việt nam

    Sơ đồ tư duy cảm nhận bài thơ Việt Bắc

    3. Cảm nhận 8 câu thơ đầu của bài ca dao việt nam

    Bách nói về cái lạ của thơ rằng: “Thơ, tình cảm là gốc, lời là ngọn, âm là hoa, nghĩa là quả”. Ngôn ngữ thơ cũng vậy. Nhà thơ đã dùng một bài hát “Chiến tranh Việt Nam” làm tiêu đề để bày tỏ nỗi buồn sâu sắc của mình đối với công ơn thời chiến, cũng làm xúc động lòng người. Tám câu đầu: “Mình có nhớ mình, mình có còn nhớ mình không… Hôm nay mình hãy nắm tay nhau, nói câu nào…” là kết tinh của chủ đề ấy.

    Tám dòng thơ đầu hay nỗi sầu muộn lúc chia tay, khắc sâu nghĩa tình cách mạng của đồng bào miền núi đối với đông đảo cán bộ, chiến sĩ.

    Câu thơ lục bát làm cho nhịp điệu mềm mại, âm điệu trầm bổng, kết hợp với nhịp điệu phong phú, nhịp điệu đều đặn gợi cho con người cảm xúc bất tận. Kết cấu đối đáp, điệp ngữ “tôi, anh” quen thuộc xuất hiện trong những câu chuyện tình yêu, cuộc hẹn hò của nam nữ, mận đào, mở ra không khí của tình cảm gia đình, bằng giọng kể thân thương, ngọt ngào. Bài thơ này nói về tình cảm chính trị mà không hề nhàm chán.

    Đối với những người ở lại, những người nhạy cảm với sự thay đổi nên nói trước:

    “—Khi quay về có nhớ anh không? Mười lăm năm ấy anh có còn nhớ em không? Nhìn cây thì nghĩ núi, nhìn sông thì nhớ. nghĩ về nguồn. “

    Câu hỏi tu từ thưa dần và lặp lại theo dạng tăng dần “Có nhớ anh không, có nhớ không?” gợi cảm xúc từ xa, đến nỗi âm vang khắc khoải. Có như vậy, chúng ta mới cảm nhận được tấm chân tình của kẻ ngang trái và tình yêu thương của đồng bào mình dành cho người ra đi. “Mười lăm năm” trong giai đoạn lịch sử cũng là khoảng thời gian sâu nặng nghĩa tình. Không gian “Cây, Núi, Sông, Đầu nguồn” gợi lên sông núi Việt Nam. Từ “nhớ” thể hiện tình cảm giai cấp, bất khuất. Cách diễn đạt này mang lỗi tư duy dân gian, cũng như lời nhắn nhủ của cha ông ta về lối sống ẩm ướt thô sơ, một lời nhắc nhở về lòng trung thành.

    Lời nói của những người đi trước vọng lại tiếng nói của những người ở lại:

    “- giọng nói của một người đàn ông nghiêm nghị bên dòng sông vang lên trong bụng, bước đi không yên trong chiếc áo choàng màu chàm đang nắm tay nhau, biết nói gì hôm nay …”

    Một cặp câu lục bát, dùng điệp từ “khắc khoải, khắc khoải” để nói lên tất cả nỗi niềm trong lòng người ly biệt. Tâm trạng có thể nhìn thấy được, vô hình trở nên hữu hình “Walking Restless” ngụ ý bước đi chậm rãi như bước chân của kẻ chinh phục, không muốn buông bỏ, anh hùng ngày nào trong “The Conqueror Drenches”:

    “Tiến một bước, dừng một giây”

    Nhưng đây là mối quan hệ vợ chồng, và “Việt Nam” chỉ tình đồng chí và tình yêu nước. Hình ảnh chiếc áo lam trong cuộc chia ly một thời vang lên trong ca dao cổ, người ta dùng áo che cho bớt cô đơn, áo bà ba ngoại trong bữa tiệc chia tay. Nhưng bạn tôi đã mượn cái màu xanh chàm giản dị, bền bỉ, không dễ phai và không dễ phai của người miền ngược mà nói rằng, màu son của lòng người sẽ không bao giờ thay đổi. Tâm tư, tình cảm của người ngồi trên xe đều được người ngồi trong xe cảm nhận, như thể “ta, ta” hiểu nhau dù chỉ là điều hiển nhiên. Vì vậy, hành động “nắm tay nhau không biết nói gì” giống như khoảng lặng của âm nhạc, khoảng trống của nhiếp ảnh, không gian thất tình của văn học. Thời gian như đứng yên, người dân và du khách có thể trò chuyện với nhau, tìm hiểu về tình đồng bào và cán bộ cách mạng, thắm đượm tình cảm cách mạng.

    Tám bài thơ đầu của “Việt Nam” không chỉ tiếp thu những giá trị dân gian phong phú mà còn phản ánh sự dư thừa và cách tân nghệ thuật được nhà thơ tạo ra với những ý tưởng mới, hình ảnh mới, cách diễn đạt cảm xúc và những sự kiện đương đại phản ánh quy luật kế thừa.

    p>

    4. Cảm nhận bài thơ việt bắc – văn mẫu 1

    Touhu là đại diện xuất sắc của thơ ca cách mạng Việt Nam và là nhà thơ có phong cách riêng. Tác giả có giọng ca trữ tình da diết, những tác phẩm của ông luôn gắn liền với những giai đoạn quan trọng trong lịch sử dân tộc. Vì vậy, bài thơ vừa mang tính dân tộc, vừa không ly dị với tính hiện đại.

    Thơ văn Việt Bắc là đỉnh cao của thơ lục bát và là thành tựu xuất sắc của thơ ca kháng chiến chống Pháp. Bài thơ ra đời nhân một sự kiện lịch sử: tháng 10 năm 1954, những người kháng chiến rời căn cứ miền núi trở về miền xuôi. Lấy đây làm điểm xuất phát, toàn bộ bài thơ quay ngược về quá khứ, nâng niu cuộc cách mạng hào hùng và thời kỳ kháng chiến chống Nhật gian khổ, đồng thời thể hiện nỗi nhớ quê hương đất nước, Đảng, Bác Hồ, quê hương đất nước. Nhân dân – là sức mạnh tinh thần kiên cường của dân tộc ta trên con đường cách mạng. Nội dung này được thể hiện bằng hình thức dân tộc đậm nét. Phong cách thơ của bài thơ này rất tiêu biểu.

    Cốt truyện của bố cục tạo nên một tâm trạng đặc biệt, đầy cảm xúc: hôm nay nói chuyện gì vậy … tạm biệt chung sống mười lăm năm, có biết bao kỷ niệm đẹp, có những thăng trầm trong quá khứ, và bây giờ chúng ta có những kỷ niệm đẹp bên nhau Những kỷ niệm, khẳng định định nghĩa của lòng trung thành, hướng tới tương lai tươi sáng. Câu chuyện tình cách mạng được thể hiện một cách nghệ thuật như những cung bậc cảm xúc của tình yêu đôi lứa.

    Sự phát triển tình cảm trong tình yêu được tổ chức theo những câu ca dao, dân ca quen thuộc, người hỏi, người đối đáp, tâm sự, đối đáp, đối đáp. Những câu hỏi và câu trả lời đã gợi ra bao kỉ niệm về cuộc cách mạng hào hùng và cuộc kháng chiến chống Nhật gian khổ của thời đại ấy, đồng thời cũng gợi ra bao hoài niệm. Thực ra, bên ngoài là lời đối đáp, bên trong là lời độc thoại, bộc lộ tâm tư, tình cảm của chính nhà thơ và những con người đã tham gia đấu tranh.

    Thông qua những dòng hồi tưởng mang chủ đề trữ tình, cảnh và người Việt Nam được hiện lên. Nỗi nhớ của người cán bộ trở về khắc họa sâu sắc cảnh sắc thiên nhiên núi rừng Việt Nam vừa chân thực, vừa thơ mộng, vừa phác họa nên một phong cách riêng, độc đáo khác hẳn với những làng quê khác. Chỉ những ai đã từng sống ở Việt Nam và coi Việt Nam là quê hương của mình mới có cảm xúc nhớ nhung da diết với nắng chiều, ánh trăng chiều, những xóm làng mờ sương sớm, những ngọn lửa lặng lẽ về đêm và những ngọn núi. và những dòng sông với những cái tên quen thuộc – tất cả đều lấp lánh ký ức về thời gian và không gian:

    Hãy nhớ rằng không có gì quan trọng hơn việc nhớ người yêu của bạn

    Ngây thia, sông ngày, suối le đầy.

    Nhưng có lẽ điều đẹp nhất trong ký ức của người Việt Nam là sự hòa quyện chặt chẽ giữa cảnh và người, và ấn tượng không thể phai mờ về đức tính cần cù, trung thành với nghĩa tình của người Việt Nam:

    Tôi đã trở lại, bạn có nhớ tôi không?

    Hãy nhớ đến bản tình ca chung thủy ấy

    Bạn có thể thấy được vẻ đẹp thiên nhiên Việt Nam vô cùng đa dạng, phong phú và sống động khi thời tiết chuyển mùa.

    Mỗi hoạt cảnh đều kèm theo hình ảnh những người dân thường làm ruộng, những người đan nón, những người hái măng… Với những việc làm tưởng chừng như tầm thường nhưng lại góp phần tạo nên sức mạnh kháng chiến. Công lý và tình yêu thương, sự đồng cảm, sẻ chia của nhân dân và cán bộ, chiến sĩ, chia sẻ mọi khó khăn, niềm vui, gánh vác mọi nhiệm vụ gian khổ,… đều hiện rõ trong tâm trí nhà thơ. Việt Bắc – đó là hình ảnh mái nhà “lau sậy xám xịt, giàu lòng son”, là hình ảnh “người mẹ dưới nắng gắt – dắt con ra đồng, từng bắp”, là những ngày trên đồng ruộng. Cam cộng khổ:

    Thương nhau củ sắn sẻ chia

    Ăn nửa bát cơm, đắp chăn …

    Có thể nói, âm hưởng trữ tình vang vọng xuyên suốt bài thơ tạo nên một bản tình ca ngọt ngào, thắm đượm tình đồng chí, lòng yêu nước, yêu thiên nhiên, yêu quê hương, yêu cuộc sống.

    p>

    Với dòng hồi ức của chủ thể trữ tình, cả bài thơ đưa người đọc vào không gian núi rừng bao la, sinh hoạt nhộn nhịp, những dáng người anh hùng, giọng ca thiết tha, dồn dập, sôi động của chiến trường Việt Nam. Cách mạng và kháng chiến đã xua tan đi sự hiu quạnh, hiu quạnh của núi rừng, đồng thời khơi dậy sức sống quật cường của thiên nhiên và con người Việt Bắc. Bài thơ mang đậm âm hưởng sử thi và mang dáng dấp của sử thi hiện đại, bởi vừa phác họa được khung cảnh hùng vĩ của Việt Nam, Touhu vừa thể hiện khí thế hào hùng của một dân tộc đứng giữa hư không. Chiến đấu cho độc lập và tự do. Quốc gia:

    Đường cao tốc Bắc Việt Nam của chúng tôi

    Đèn pha sáng như mai.

    Đất nước ấy đã vượt qua bao thiếu thốn, gian khổ, hy sinh để lập nên những kỳ tích, chiến công liên quan đến các địa danh như Futong, Jiangshankou, Ha Luo, Tong, Heping, Xi. Bei, Dien Bien, v.v., nhưng tu hu không chỉ là sự anh hùng của cuộc kháng chiến được mô tả, và các nguồn sức mạnh dẫn đến chiến thắng được giải thích một cách sâu sắc. Đó là sức mạnh của lòng căm thù: “miếng cơm manh áo, mối hận càng nặng”, sức mạnh của lòng trung kiên: “Ta đây, cay đắng ngọt bùi”, sức mạnh đại đoàn kết toàn dân, sức mạnh của sự gần gũi. sự hòa quyện giữa con người và thiên nhiên – tất cả tạo nên Hình ảnh một quốc gia vững mạnh:

    Nhớ khi địch đến kẻ thù

    Chúng tôi có cả một vùng chiến sự.

    Bạn tôi nhấn mạnh bằng những vần thơ trang trọng và tha thiết rằng Việt Bắc là quê hương của cách mạng, là căn cứ địa vững chắc, thành trì của cuộc trường kỳ kháng chiến, là nơi gắn kết tình cảm, tư tưởng, niềm tin và ý tưởng. Hy vọng cho tất cả những người yêu nước Việt Nam. Trong những năm đen tối trước cách mạng, hình ảnh miền Bắc Việt Nam dần hiện ra từ xa (mưa và suối, mây mù), xác định đây là chiến khu khắc nghiệt, nơi diễn ra nhiều cuộc đấu tranh, nơi sinh ra sẽ mãi mãi suy tàn trong Tổ quốc. Lịch sử:

    Tôi về rồi, tôi vẫn nhớ núi

    tan tieu, hong thai, mái xã, cây đa

    Trong cuộc kháng chiến chống Nhật gian khổ, miền Bắc Việt Nam là nơi rực sáng, nơi trung ương và chính phủ bàn việc công. Để khẳng định niềm tin của đất nước vào tình yêu Việt Nam, Tô huu dùng một câu thơ rất mộc mạc, giản dị mà thiết tha:

    Đau ở đâu

    Quê hương cách mạng tạo nên nền cộng hòa.

    Nghệ thuật biểu đạt của bài thơ này mang đậm tính dân tộc. Điều đầu tiên cần lưu ý là yếu tố này tận dụng được nhiều ưu điểm của hình lục giác truyền thống. Kết cấu bài thơ là ca dao với hai nhân vật trữ tình là ta và ta, một người ra đi, một người ở lại hát đối đáp. Trong bài hát tiễn biệt lịch sử này, những người ở lại mở miệng trước, nhớ lại những năm tháng xa hơn, những năm tháng đấu tranh gian khổ trước cách mạng, và sau đó những người ra đi tiếp tục nhớ lại thời kỳ chín năm của Chiến tranh chống Nhật.

    Nhà thơ rất chú ý sử dụng lối nói hàm súc của ca dao, không chỉ có tác dụng nhấn mạnh ý tứ mà còn tạo nhịp điệu sôi nổi, cân đối, hài hòa, làm cho lời ca dễ nhớ, dễ nhớ. và dễ hấp thụ. . Đi vào tâm trí:

    Tôi nhớ ai đó khi tôi đi vào rừng

    <3

    Chuyển quân cho chiến dịch thu đông

    Giao thông vận động nông thôn mở đường

    Về ngôn ngữ thơ, cố thủ đã chú ý sử dụng ngôn từ bình dị, sinh động của nhân dân để tái hiện một thời kỳ kháng chiến cách mạng đầy gian khổ nhưng đầy nghĩa tình. Đó là một ngôn ngữ giàu hình ảnh cụ thể:

    Sương mù ngàn đêm;

    Mặt trời tỏa sáng rực rỡ vào buổi trưa; …

    Cũng là một ngôn ngữ rất âm nhạc:

    Rửa cối và chày đều vào ban đêm;

    Màn đêm ầm ầm như đất rung chuyển; …

    Thơ Tố Hữu đặc biệt sử dụng cách lặp lại ngôn ngữ dân gian rất tinh tế:

    Tôi đã trở lại, tôi nhớ bạn;

    Tôi về rồi, tôi nhớ chiến khu;

    Ghi nhớ bảng tính thứ i;

    Ghi nhớ ngày của đại lý;

    Nhớ tiếng mõm trong rừng buổi chiều, …

    Tất cả tạo nên một giọng ca trữ tình tha thiết, mượt mà, ngọt ngào như lời ru, chở ta vào thế giới của kỉ niệm và tình yêu thuỷ chung.

    Bài thơ này là một bài ca tri ân, một kỷ niệm cảm động và trìu mến của một người bạn về mười lăm năm qua của đất nước, từ cuộc Khởi nghĩa Beishan năm 1940 đến khi lập lại hòa bình năm 1954. , từ đó hướng tới một tương lai tươi sáng, nhắc nhở những người chung thủy khát vọng. Viết về hoàn cảnh đất nước và đồng bào, Tuohu đã đóng vai trò là một loại hình nghệ thuật dân tộc, trong đó nổi bật là thể thơ lục bát và thể thơ mang âm hưởng dân gian. Bắc Việt có thể nói là một bản tình ca, cũng như một bản hùng ca về cách mạng, về cuộc kháng chiến chống Nhật và chống Nhật của nhân dân, cội nguồn sâu xa của nó là lòng yêu nước và lòng tự hào dân tộc. Ân nghĩa và trung thành của dân tộc Việt Nam.

    5. Cảm nhận bài thơ việt bắc – văn mẫu 2

    Giới thiệu

    Nhắc đến miền Bắc Việt Nam, chúng ta nhắc đến nơi sản sinh ra cách mạng, mảnh đất miền Trung còn nghèo đói, nặng nề, nơi in dấu bao kỷ niệm của bao giai đoạn cách mạng gian khổ và hào hùng. Vậy nên khi xa nhau làm sao lòng ta không vương vấn.

    Cứ thế, những sợi chỉ nhớ, những sợi tơ tình yêu đan xen vào nhau như tiếng gọi “ta-ta” của một đôi lứa yêu nhau. Như tác giả trữ tình đã từng viết “Khi ta ở đất chỉ là nơi ở / Khi ta ở đất chỉ thành tâm hồn”. Đúng! viet bac biến tâm hồn đằm thắm trong thơ mình, lời ca như tiếng nhạc ngân nga, người trong cảnh đong đầy những kỷ niệm khó quên không bao giờ quên.

    “Tôi về rồi, bạn có nhớ tôi không?

    ……………….

    Hãy nhớ đến bản tình ca chung thủy ấy “

    Nội dung bài đăng

    Tou Hu là một nhà thơ trữ tình chính trị có tình cảm cách mạng rất nhẹ nhàng nhưng cũng rất sâu sắc. viet bac là đỉnh cao của thơ lục bát nói riêng và thơ ca chống Pháp nói chung. Bài thơ được viết vào tháng 10 năm 1954, đúng lúc Trung ương Đảng và Chính phủ, Bác Hồ và các đồng chí cán bộ kháng chiến nghỉ hưu.

    “Thành Phố Ngàn Gió” trở lại “Thành Phố Ánh Dương Ba Định Kim Hoa”.

    Cả bài thơ là nỗi nhớ da diết chảy về Chiến khu Việt Nam gian khổ mà vui tươi, hào hùng. Nhưng có lẽ điều để lại ấn tượng sâu sắc nhất trong các Bài ca Việt Bắc là những câu thơ tứ tuyệt Xuân, Hạ, Thu, Đông. Đầu bài thơ có hai khổ thơ để giới thiệu khái quát nội dung bài thơ:

    “Tôi về rồi, bạn có nhớ tôi không?

    Tôi nhớ hoa của bạn khi tôi trở lại “

    Khổ thơ thứ nhất sử dụng câu hỏi tu từ “em có nhớ anh không?”, khổ thơ thứ hai tự trả lời, ám chỉ “ta” được lặp lại bốn lần và âm “a” được dùng làm âm mở đầu, do đó. câu thơ mang âm hưởng xa xôi, thiết tha chân thành.

    Cùng với Tuohu, những người cán bộ ra đi không chỉ nhớ về những năm tháng gian khổ “cơm áo, nửa chăn”, mà còn nhớ vẻ đẹp yêu kiều của hoa và người. Đây, hoa và tượng. Đại diện cho vẻ đẹp tự nhiên của Việt Nam.

    Người dân Việt Nam mặc áo chàm nghèo nhưng giàu có. Hoa và người hòa quyện vào nhau trong một vẻ đẹp hài hòa, đằm thắm tạo nên nét riêng, độc đáo cho vùng đất.

    Đây là kết cấu độc đáo của bài thơ này. Trong bốn cặp lục bát còn lại, khổ thứ sáu viết về hoa và cảnh, khổ thứ tám viết về người, mỗi dòng có cảnh và người. Sắc thái và tính năng độc đáo rất hấp dẫn.

    Khi nghĩ đến mùa đông, chúng ta thường nghĩ đến cái lạnh buốt giá, sự ảm đạm của một cơn mưa phùn và sự buồn bã của một thời tiết u ám. Nhưng đến Việt Nam bằng thơ lục bát mới là chuyện lạ. Mùa đông ấm áp đến lạ thường:

    “Rừng xanh hoa chuối đỏ tươi

    <3

    Những bông hoa chuối đỏ tươi nở trong nắng được điểm xuyết trên nền xanh bạt ngàn của khu rừng.

    Màu “đỏ tươi” – màu nóng của hoa chuối nổi lên giữa núi rừng xanh tươi, khiến thiên nhiên Việt Bắc bừng sáng, ấm áp, như ẩn chứa sức sống, xua tan đi cái lạnh lẽo, hiu quạnh vốn có nơi núi rừng và những khu rừng. Bài thơ này làm chúng ta liên tưởng đến màu đỏ của hoa lựu trong bài thơ của Ruan Cui:

    “Thạch lựu vẫn phun ra màu đỏ”

    Hồng để lâu bị mất mùi thơm.

    = & gt; Từ sự liên tưởng này, chúng ta thấy mùa đông trong thơ Tôhu còn lan tỏa hơi ấm của mùa hạ chứ không phải bởi sắc đỏ của hoa chuối và cái lạnh bừng lên từ màu xanh của núi rừng.

    + Xuất hiện với ánh sáng lung linh của những bông hoa chuối là những người dân trong chiến khu lên núi lao động, khai phá nương rẫy, sản xuất lúa, khoai với số lượng lớn để chống chọi với “nắng cao đèo bòng”. đèn dao “.

    Trước thiên nhiên rộng lớn, con người dường như càng trở nên hùng vĩ hơn.

    Ở đây, nhà thơ không vẽ những khuôn mặt, mà ghi lại biểu hiện tươi sáng nhất của tình yêu. Đó là tia nắng chói chang trên phiến rừng ngang hông anh.

    + Ở đây, câu thơ mang ngôn ngữ thơ cũng như ngôn ngữ nhiếp ảnh. Con người với tư cách là tâm điểm của ánh sáng. Người đó cũng xuất hiện trong tư thế đẹp nhất – “Qualcomm”. Con người đang chiếm đỉnh núi, chiếm núi rừng, tự do “núi là của ta / Trời xanh, đây là của ta”.

    = & gt; Đó là một thái độ lái xe đầy tự hào và vững vàng: giữa núi rừng và mặt trời, giữa bầu trời bao la và rừng xanh vô biên. Con người ấy đã trở thành linh hồn của bức tranh mùa đông Việt Cộng.

    Mùa đông đã qua và mùa xuân đã đến. Khi chúng ta nghĩ đến mùa xuân, chúng ta nghĩ ngay đến cỏ cây, hoa lá và hàng trăm loài đang bừng tỉnh với sức sống mới sau một mùa đông dài. Điều này cũng đúng với mùa xuân ở miền Bắc Việt Nam:

    “Vào mùa xuân, rừng nở trắng

    Hãy nhớ ai đan mũ và đánh cát. “

    + Bao trùm lên cảnh vật mùa xuân là những bông hoa mai trắng dịu dàng, trong trẻo, nở rộ khắp khu rừng:

    “Vào mùa xuân, rừng nở hoa trắng xóa”. “Forest White” được viết ngược, và từ “trắng” được dùng như một động từ để nhấn mạnh màu sắc, và màu trắng dường như bao phủ tất cả màu xanh của lá, làm sáng cả khu rừng. Hoa mai có màu trắng mềm mại. Động từ “nở hoa”, cho phép năng lượng của mùa xuân lan tỏa và tràn đầy năng lượng.

    Mùa xuân ngày càng tươi mới, hình ảnh con người hiện lên trong hoạt động “mài giũa”.

    Một người đẹp tự nhiên trong công việc hàng ngày của họ. Từ láy và hình ảnh thơ đã hiện lên trong bàn tay của người dân lao động: cần cù, tỉ mỉ, tài hoa, nhanh nhẹn, cẩn thận cũng là phẩm chất của người Việt Bắc.

    Với tiếng ve kêu râm ran trong mùa hè, bức tranh Việt Nam trở nên sống động hơn bao giờ hết:

    “Con ve sầu gọi Lin Diaojin”

    Tôi nhớ chị tôi đi hái măng một mình “.

    Khi tiếng ve kêu râm ran cũng là lúc cả rừng hổ phách hoàng kim. Động từ “xuống” là một động từ mạnh, miêu tả sự đồng loạt ngả vàng của hoa vào đầu mùa hè.

    Màu của cây hổ phách truyền vàng vào lòng suối dường như biến nắng hè và tiếng ve kêu thành vàng. Đó là một bức tranh sơn mài hoài cổ, vì vậy nó lung linh với vẻ rực rỡ và nhịp sống hối hả. Chủ nhân có biệt tài miêu tả không chỉ vẻ đẹp riêng của từng mùa, mà còn thể hiện sự thay đổi, biến đổi của thời gian. phong cảnh.

    Ở một trong những bài thơ trên, chúng ta có thể thấy toàn bộ thời gian quay một cách sống động: tiếng ve sầu báo hiệu mùa hè đến, và những cây hổ phách chuyển sang màu vàng rực rỡ.

    = & gt; Đây là một biểu hiện độc đáo của chủ nghĩa dân tộc.

    Trong thiên nhiên trù phú vàng son ấy có hình ảnh cô gái áo chàm cần mẫn hái măng trong rừng để tiếp tế cho bộ đội thời chống Nhật: “Nhớ chị em tôi hái măng một mình”.

    + Đi hái măng một mình sẽ không gây ấn tượng hiu quạnh, hiu quạnh như bóng người sơn cước trong các bài thơ cổ, ngược lại rất trữ tình, nên thơ, gần gũi và nhân hậu. Hình ảnh thơ còn gợi lên vẻ đẹp không đau thương của người con gái. Đằng sau này rất nhiều sự đồng cảm và trân trọng của tác giả.

    Vào mùa thu, núi rừng chiến khu được tắm mình trong ánh trăng xanh dịu nhẹ lung linh:

    “Trăng sáng soi rừng mùa thu

    Hãy nhớ đến bản tình ca chung thủy ấy “

    Không gian bao la tràn ngập ánh trăng, ánh trăng của tự do và hòa bình, sáng ngời niềm vui trong từng ngọn núi, từng thôn, từng làng trên đất nước Việt Nam. Khi chúng tôi còn ở chiến khu, tôi đã biết ánh trăng mùa thu trong bài thơ của bạn:

    “Trăng vào cửa sổ thơ

    Quân đội đang bận, vui lòng đợi ngày mốt

    Tiếng chuông đột ngột vang lên

    Báo tin chiến thắng một trận chiến liên khu vực. “

    Không có chuông chiến thắng, nhưng có thể nghe thấy tiếng hát.

    Đó là một bài hát về sự trong sáng của quốc gia, một bài hát nhắc nhở chúng ta về lòng trung thành của chúng ta.

    Đây cũng là bản tình ca của 15 năm nghĩa tình với núi rừng Việt Bắc.

    Có! Bức tranh mùa thu của Việt Cộng hoàn thành bức tranh về vẻ đẹp của núi rừng và kết thúc bằng bài thơ Tình không phai, gợi lên tình cảm sâu nặng với quê hương. nước.

    Kết luận

    Bài thơ trên của Duhu đã nêu bật những cảnh vật và hình ảnh bốn mùa ở Chiến khu Việt Bắc bằng những nét vẽ cổ kính, vừa cổ điển vừa hiện đại.

    Cảnh và nhân vật được phối hợp và tô điểm cho nhau, làm cho bức tranh trở nên thân thuộc, sinh động và giàu tình cảm. Mọi thứ đều hóa thành nỗi nhớ nhung da diết trong lòng những người cán bộ trở về.

    6. Cảm nhận bài thơ việt bắc – văn mẫu 3

    Cảm nhận của em về bài hát Việt Bắc – nhà thơ thành huý được coi là ngọn cờ tiên phong của phong trào thơ ca cách mạng nước ta, với những tác phẩm bất hủ như “lời ấy” “thuở đi tu”. hú hay “viet bac”

    Tác phẩm của tác giả về chủ nghĩa yêu nước và cách mạng là chính trị, nhưng không bao giờ nhàm chán và không có cảm hứng. Nhưng ngược lại, trong các tác phẩm của anh lại ẩn chứa rất nhiều nét nghệ thuật đặc sắc khiến ai cũng phải cảm nhận được vẻ đẹp của nó.

    Bài thơ “Việt Nam” được tác giả viết trong hoàn cảnh mười lăm năm sống ở Việt Nam, khi đất nước ta đánh thắng thực dân Pháp và các chiến sĩ cách mạng rời núi trở về thủ đô Hà Nội. Sự chia ly đầy xúc động của người quá cố và người đã khuất khiến người đọc vô cùng xúc động, nghẹn ngào Tình cảm đồng bào, đồng chí trong vòng tay thiêng liêng, máu thịt. Đặc biệt trong tác phẩm “Việt Bắc”, tác giả Du Hu đã miêu tả cảnh tượng bốn mùa bốn mùa của núi rừng Việt Bắc thật sinh động và xúc động.

    Xuyên suốt tác phẩm là tâm huyết và tình cảm cảm động của tác giả đối với nhân dân cả nước mà ông đã đóng vai trò là người tham gia kháng chiến. Nơi chất chứa bao kỉ niệm vui buồn của những ngày tháng khó khăn.

    Bài thơ “Việt Nam ơi” thể hiện hình ảnh bình dị, gần gũi của người chiến sĩ cách mạng và người dân Tây Bắc. Quốc dân hiền hậu, chất phác và yêu nước, trung thành với cách mạng, muôn màu muôn vẻ.

    Ở phần đầu, tác giả đã phân tách chữ “ta” và “ta” một cách nặng nề và đầy ý nghĩa, thể hiện mối quan hệ qua lại giữa những người thân, họ hàng trong gia đình, thể hiện sự gắn bó với nhau. Như máu và ruột. .

    Bạn có nhớ tôi khi bạn trở lại không

    Tôi nhớ những bông hoa của bạn khi tôi trở lại

    Tác giả cho thấy sự tài tình cẩn trọng của mình bằng ngôn ngữ vô cùng tinh tế, miêu tả tình cảm gia đình ấm áp tình quân dân.

    Câu này nói lên nỗi lòng trĩu nặng của kẻ đi và người ở lại. Mười lăm năm bên nhau không phải là ngắn. Đây là một cuộc đời không thể nào quên. Các chiến sĩ cách mạng và nhân dân Tây Bắc Trung Quốc đã cùng nhau vượt qua khó khăn, cùng chia sẻ, sẻ bùi, từng “chung một bát cơm, nửa tấm chăn”

    Rừng xanh đầy hoa chuối đỏ tươi

    Qualcomm dưới ánh mặt trời với một con dao

    Đọc những câu thơ này, khi mùa đông đến, vẻ đẹp của núi rừng Việt Bắc khiến người đọc ngỡ ngàng. Khi mùa đông đến, mọi người có xu hướng cảm thấy lạnh và buồn. Nhưng trong bài thơ của anh huý, mùa đông ở Việt Nam không buồn, mà ấm áp, và những bông hoa chuối dại thể hiện một không khí vui tươi khi chúng nở rộ.

    Màu hoa chuối đỏ làm bừng sáng cả khu rừng, và thêm ánh nắng làm cho màu rừng càng rực rỡ vào mùa đông. Nghệ thuật ngắt câu của tác giả khiến người đọc ấm lòng khi mùa đông chuyển sang ấm áp.

    Ánh nắng hiếm hoi làm bừng sáng không khí mùa đông, ánh nắng càng làm cho những bức tranh mùa đông thêm ấm áp và thơ mộng. Màu đỏ của hoa chuối hòa với ánh nắng tạo nên một màu hy vọng tràn đầy năng lượng của thiên nhiên và khiến con người ta tràn đầy hy vọng.

    Vào mùa xuân, khu rừng sẽ nở hoa trắng muốt

    Nhớ ai đã đan mũ và đánh bóng từng sợi

    Ở câu thơ tiếp theo, bức tranh mùa xuân, núi rừng Tây Bắc hiện lên thật nhẹ nhàng, đầy sức sống gợi lại một bức tranh mùa xuân vô cùng đặc sắc. Hoa mai là loài hoa đồng hành cùng núi rừng Tây Bắc, mỗi dịp Tết đến xuân về, những cánh rừng mai bạt ngàn nở trắng đã phác họa nên một bức tranh mùa xuân Tây Bắc.

    Mỗi hình ảnh đều gắn với một nhân vật rất riêng miêu tả một cô gái hiền lành làm việc cực kỳ chi tiết. Những con người say mê công việc, yêu nghề, miệt mài làm nên một bức tranh về mùa xuân và con người vô cùng đặc sắc.

    Gọi rừng là vàng

    Cô em gái mất tích đi hái măng một mình

    Khi mùa hè trở lại, tiếng ve làm cho khu rừng trở nên sống động. Màu vàng đặc trưng của Rừng hổ phách khiến mùa hè trở nên đặc biệt ấn tượng và là một bức tranh rất đẹp của Đất nước vùng cao. Tiếng ve kêu râm ran phá tan sự tĩnh lặng, thanh bình của núi rừng khiến không khí mùa hè trở nên sôi động hơn bao giờ hết.

    Tác giả sử dụng động từ “to pour” để nhấn mạnh hình ảnh mùa hè đầy ấn tượng và lôi cuốn với sự thay đổi màu sắc. Cuộn tranh mùa hè bỗng bừng tỉnh với sức sống mới.

    Người đọc cảm nhận được những dáng người trong bức tranh thiên nhiên mùa hè này. Cô gái hái măng một mình không gợi lên sự cô đơn mà vẫn thể hiện được sức sống sôi động.

    Mặt trăng tỏa sáng an toàn trong khu rừng mùa thu

    Hãy nhớ đến bản tình ca chung thủy ấy

    Trong những câu thơ này, khung cảnh mùa thu của núi rừng Tây Bắc, ánh trăng dịu mát hiện lên một bức tranh thiên nhiên vô cùng lợi hại cho vùng đất thần tiên này. Ánh trăng trong những bức tranh mùa thu là ánh trăng vừa thể hiện người bạn tâm giao, vừa thể hiện tình bạn khăng khít giữa con người với thiên nhiên trong những năm tháng gian khó.

    Hình ảnh ánh trăng nơi núi rừng Bắc Bộ mang đến cho con người vẻ đẹp lộng lẫy không gì sánh được trong mùa thu. Tác giả Mochizuki nhớ đến con người và nhớ đến tình đồng đội giữa những chiến sĩ cách mạng với nhân dân.

    Bài thơ Việt Bắc của Tố Hữu thể hiện một bức tranh thiên nhiên Việt Bắc vô cùng độc đáo và tinh tế, tràn đầy sức sống. Nó thể hiện tình cảm quân dân gắn bó sâu nặng trong những năm tháng vượt qua khó khăn thử thách. Tác giả đã thể hiện một cách tinh tế tình cảm gắn bó sâu nặng của người lính với mảnh đất thân yêu này như một quê hương thứ hai.

    7. Cảm nhận bức tranh tứ bình trong thơ ca việt bắc

    Touhu là nhà thơ tiêu biểu của nền văn học Việt Nam hiện đại. Ông là một nhà thơ có tư tưởng cộng sản, một nhà thơ lớn và những bài thơ của ông đều viết về cách mạng. Những người chủ cũng có tình cảm sâu sắc với người dân. Vì vậy trong các tác phẩm của mình, anh luôn gần gũi với nhân dân. Ông đã để lại cho đời một sự nghiệp văn học phong phú, có giá trị, với phong cách chính luận sâu sắc trữ tình, đậm đà bản sắc dân tộc. Điển hình là Bưu điện Bắc Việt. Có thể nói, sự kết tinh của tác phẩm này là lắng đọng trong mười bài thơ, thể hiện nỗi nhớ quê hương của con người khi trở về Việt Nam, nơi cảnh sắc thiên nhiên và con người Việt Nam được lồng ghép trong bức tranh tứ bình.

    “Tôi về rồi, bạn có nhớ tôi không?

    Tôi nhớ những bông hoa của bạn khi tôi trở lại

    Rừng xanh đầy hoa chuối đỏ tươi

    <3

    Vào mùa xuân, khu rừng sẽ nở hoa trắng muốt

    Nhớ ai đã đan mũ và đánh bóng từng sợi

    Gọi rừng là vàng

    Cô em gái mất tích đi hái măng một mình

    Mặt trăng tỏa sáng an toàn trong khu rừng mùa thu

    Hãy nhớ đến bản tình ca chung thủy ấy “

    Việt Bắc được thành lập vào tháng 10 năm 1954, ngay sau thắng lợi của cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp, các cơ quan trung ương của Đảng và Chính phủ từ Việt Bắc trở về Hà Nội. Touhu cũng là một trong những cán bộ đã sống nhiều năm với Việt Cộng, nay đã rời chiến khu trở về. Bài thơ dường như được viết trong cuộc chia tay đầy luyến tiếc ấy.

    Có lẽ hoài niệm đẹp nhất về Việt Nam là ấn tượng không thể phai mờ về những con người sống chan hòa với núi rừng tươi đẹp.

    “Tôi về rồi, bạn có nhớ tôi không?

    Tôi nhớ hoa của bạn khi tôi trở lại “

    Bài thơ bắt đầu bằng một câu hỏi tu từ. Nhưng hỏi chỉ là cái cớ để bày tỏ tình cảm, nhấn mạnh sự khao khát vốn của con người. Hai câu đầu là lời hỏi đáp của tôi đối với những cán bộ kháng chiến đã trở ra mặt trận. Anh hỏi em có nhớ anh không. Các lão thành cách mạng về bắc, xin đồng bào Bắc Bộ bày tỏ tình cảm, chúng ta dù xa, dù xa nhưng tấm lòng vẫn gắn bó với Việt Nam. Các từ “ta” và “nhớ” được lặp đi lặp lại để thể hiện lòng trung thành. Tôi nhớ “hoa và người”, nhớ thiên nhiên, núi rừng và con người Việt Nam. “Hoa” là kết tinh của hương vị, còn “người” là kết tinh của đời sống xã hội. Suy cho cùng, “con người là hoa của đất”. Hoa và người xếp liền nhau, bổ sung cho nhau và thắp sáng cả không gian núi rừng.

    Những câu thơ sau thể hiện cụ thể và chân thực vẻ đẹp bốn mùa của chiến khu. Cảnh và nhân vật hòa quyện vào nhau. Cứ câu thơ tả cảnh thì có câu thơ tả người. Mỗi mùa mang một vẻ đẹp đặc trưng riêng, tạo thành một bức tranh tứ bình đầy ánh sáng, màu sắc và âm thanh, vui tươi và ấm áp. “Rừng xanh hoa chuối đỏ tươi

    Qualcomm với con dao dưới ánh nắng mặt trời “

    Bức tranh bắt đầu với cảnh mùa đông. Chúng tôi đã từng thắc mắc tại sao tác giả không miêu tả các mùa theo quy luật tự nhiên của xuân, hạ, thu, đông, đông đến trước. Có lẽ vì tác giả viết bài thơ này vào tháng 10 năm 1954, trời đang mùa đông, và khung cảnh mùa đông ở Việt Nam đã thôi thúc ông viết bài mùa đông trước đó.

    Nghĩ đến mùa đông phương bắc, tác giả không khỏi nhớ tới cái lạnh thấu xương, lạnh lẽo ảm đạm. Bỏ lỡ những ngày đông nắng chói chang. Cây xanh bạt ngàn ở vùng rừng núi phía Bắc Việt Nam. Giống nên làm nổi lên màu đỏ tươi của hoa chuối. Hình ảnh “hoa chuối đỏ tươi” – hình ảnh đặc trưng của mùa đông núi rừng Việt Nam, nó như ngọn đuốc, ngọn lửa sáng soi bức tranh mùa đông xua tan đi cái lạnh giá nơi núi rừng. rừng ở đây. Cả không gian ấm áp. Điểm xuyết vẻ đẹp đặc trưng của mùa đông đông bắc. Đằng sau bức ảnh mùa đông ấy ẩn chứa hình ảnh người nông dân lao động trèo non làm rẫy. Hình ảnh người lao động khỏe mạnh ngày càng tỏa sáng. Sử dụng nghệ thuật đảo ngữ, ông không dùng “nắng” làm danh từ mà dùng động từ “nắng”, nhằm làm cho hình ảnh người lao động thêm đẹp đẽ, rực rỡ.

    Hết lạnh giá, mùa đông tươi đẹp mang đến cho chúng ta một mùa xuân ấm áp và hạnh phúc hơn

    “Vào mùa xuân, rừng nở trắng

    Nhớ ai đan nón và đánh bóng từng sợi “

    Mùa xuân – Hình ảnh “hoa mơ nở trắng rừng” là loài hoa đặc trưng của mùa xuân ở Việt Nam. Rừng đầy hoa trắng. Màu không trắng như trong truyện “Cành lê trắng và hoa bàn” của Nhiếp Du. Đó là màu trắng tinh khôi của núi rừng Việt Nam. Đằng sau mùa xuân trong sáng, nhẹ nhàng, thơ mộng ấy. Nhà thơ nhớ những người dệt nón. Hình ảnh “người cầm dao rạch sông” thể hiện đức tính cần cù, tỉ mỉ, khéo léo và tài hoa của con người nơi đây. Họ đan những sợi bông này thành những chiếc mũ. Đây là món cần phải có của người dân nơi đây để trốn nắng mưa hè, và cũng có thể dùng để làm quà cho người thân.

    “Con ve sầu gọi Lin Diaojin”

    Tôi nhớ chị tôi đi hái măng một mình “

    Khi nghe thấy tiếng ve sầu, đó là âm thanh đặc trưng của mùa hè. Rừng hổ phách bỗng đổ vàng. Đó là một sự thay đổi đột ngột khiến người ta có cảm giác như nghe thấy tiếng ve, và lá cây bách chuyển từ màu xanh sang màu vàng. Toàn bộ không gian của viet bac dường như được nhuộm một màu vàng tươi. Năm tháng đã cho ta màu, và trong sâu thẳm màu vàng rực rỡ ẩn hiện hình ảnh một cô thiếu nữ đang hái măng. Ở đó, toát lên sự chăm chỉ, cần cù, chịu khó. Măng là loại rau nuôi bộ đội cách mạng. Hình ảnh cô gái hái măng một mình thể hiện trạng thái tĩnh lặng và thư thái. Câu ca dao làm ta nhớ đến câu: “Mai rụng, cành mai già”

    Nếu mùa đông được đặc trưng bởi hoa mai, thì mùa xuân là hoa chuối và mùa hè là hoa hổ phách. Mùa thu là hoa gì? Mùa thu không có hoa nhưng mùa thu có người. Con người là những bông hoa đẹp nhất. “Con người là hoa của đất”.

    Khác với văn học trung đại là văn học mà nhà văn lấy thiên nhiên làm chuẩn mực cái đẹp, thì văn học hiện đại lấy con người làm chuẩn mực cái đẹp. Điều này thể hiện rất rõ trong những bài thơ về mùa thu của Duhu.

    “Trăng sáng soi rừng mùa thu

    Hãy nhớ đến bản tình ca chung thủy ấy “

    Nếu câu thơ lục bát là câu thơ gợi tả hình ảnh vầng trăng thì câu thơ có “tiếng nói tâm tình”. Cặp đôi “trăng nhạc” giúp tạo nên vẻ đẹp lung linh lãng mạn. Lúc bấy giờ đất nước ta đang trong thời kỳ kháng chiến ác liệt nhưng trong những vần thơ của những người bạn chân chính chỉ thấy được hòa bình, thanh bình, yên ả và tình yêu không đổi thay

    Cả bài thơ tràn đầy tình yêu, nỗi nhớ da diết lan tỏa khắp cảnh và thế giới. Người ở nhà sẽ “nhớ mình” và “nhớ mình”. Tình yêu ấy thật chân thành, thật thánh thiện, thật nhiều tình yêu không lay chuyển. Năm tháng đã trôi qua, nhưng tình nghĩa cách mạng trung thành giữa Việt Nam với nhân dân miền Bắc vẫn thủy chung, son sắc, không nguôi trong lòng mọi người.

    Tóm lại, có 10 câu thơ, các câu thơ tả cảnh và các yếu tố trong các câu thơ tả người có sự hài hòa với nhau. Sự hài hòa này tạo nên một bức tranh tuyệt đẹp và đầy màu sắc. Bằng cách này, chủ nhân đã thể hiện tình yêu của mình với thiên nhiên núi rừng Việt Nam và lòng trung thành với những con người hiền lành chất phác nơi đây. bạn yêu và tự hào cho Việt Nam. Trong mỗi chúng ta, có một nơi nào đó chúng ta cần biết về đất nước mình, yêu và tự hào về vẻ đẹp kỳ diệu của nó. Quan trọng nhất, chúng ta nhớ đến công ơn to lớn của những người lính đã hy sinh cuộc đời mình chiến đấu và xây dựng để tạo nên một đất nước hòa bình và tươi đẹp như ngày nay.

    Xem thêm thông tin hữu ích trong phần tài liệu của hoatieu.vn.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *