Cảm nhận Tự tình – Hồ Xuân Hương

Duới đây là các thông tin và kiến thức về Cảm nhận về bài thơ tự tình lớp 11 hot nhất hiện nay được bình chọn bởi người dùng

văc không thể đi mãi trên ngọn cây cũng giống như with người không thể cứ lúnc nào cũng nghển cổ ểng về những thứt ẹt ẹp, Tráng lệ nhưng. nói một cách đơn giản thì văn học sẽ chẳng bao giờ xa rời được cuộc sống vì chỉ khi đối diện với chính cuộc sống ấy ta mới thấy những hiện thực bất công đến bẽ bàng của số phận con người, đặc biệt là người phụ nữ trong xã hội phong kiến ​​​​đương thời. Và dường như chưa bao giờ họ lại ược cảm thông, Chia sẻ nhiều ến thế, đúng như nadimeticmet đã từng nói rằng: “With hãy lắng nghe nỗi buồnh ctay ctay hén hént. . nhưng trước hết with hãy lắng nghe nỗi buồn của with người.” phải chăng ta đã từng xót thương cho một nàng kiều gian truân, phải chăng ta đã từng phẫn uất cho một vũ nương bất hạnh,… nhưng khi ến với Viết về chính cuộc ời của bà thì niềm xót thương ấy lại càng thêm phần xót thương, sự phận uất ấy lại càng thên pHẫn uất bởi l ẽn người đ đ đ đ đ đ đ mà éo le, ngang trái đến vậy:

“đau ớn Thay phận đàn bàlời rằng bạc mệnh cũng là lời chung” (Truyện kiều_nguyễn du) Thi phẩm “tựnh II” nằm trong ch. Bát cú ường luật. Niềm của hồ xuân hương, tự tình là tự bộc lộ, giãi bày tâm trạng there phụ nữ trong xã hội phong kiến ​​luôn khát vọng ược sống, ược hạnh phú và yhi thm ê ê ê ê ê ê n. /p>

“Đêm khuya văng vẳng trống canh dồntrơ cái hồng nhan với nước non”

khi màn đêm buông xuống chính là lúc with người ta ược nghỉ ngơi, đoàn viên bên gia đình, bỏ lại sau lưng biết bao toan, bộn bề của cup sống ể nhưng cũng chính lúc này, vẫn còn một người phụ nữ đang bơ vơ giữa cái vô thủy, vô chung của không gian, của thời gian. Đêm nay hẳn cũng như bao đêm khác, người phụ nữa ấy có bao giờ hết lẻ loi một mình đâu? cái không gian tĩnh lặng ến đáng sợ, không còn tiếng ồn ào náo nhiệt mà chỉ còn tiếng trống canh dồn hối hả, giục giãn ưn ớn ớpả l. tiếng trống canh đâu cónh thường mà nó còn “vẳng” giữa không gian Ye -tĩnh, Cái Mô nó lại não lòng gấp bội. tiếng trống “dồn” là một đặc sắc nghệ thuật được hồ xuân hương khéo léo sử dụng, tiếng trống canh thường được đánh một lần để điểm qua mỗi canh giờ vậy cớ sao thi nhân lại cảm nhận nó một cách hối hả, giục giã đến thế? dường như bà không nghe được âm thanh tiếng trống ấy, tiếng trống mà bà nghe thấy đang được phát ra từ một không gian hoàn toàn tách biệt với thế giới thực tại và nó vẫn luôn dồn DậP Trong Lòng Bà như Một Tiếng Lòng rạo rực muốn cất lên tiếng nói bất bình trước thời ại, nó còn là bước đi hối hả của thời gian, là tâm trạng bức bức bức bức bứ rằng thủ phap phap chính mình sao để thời gian tuổi xuân qua nhanh đến vậy. và khi mối tơ lòng không thể gỡ nhưng thời gian vẫn không ngừng trôi thì chỉ còn ọng lại trong người phụ nữ là sự bất lực ến bẽ the>:

“trơ cái hồng nhan với nước non”

từ “trơ” được đảo lên đầu câu kết hợp nhịp thơ 1/3/3 bất thường như khắc sâu thêm vào cái sự bẽ bàng. “Trơ” là tủi hổ, là trơii, thêm vào đó là cach kết hợp từ ộc đao hai từ “hồng nhan” vốn chỉ nhan sắc của người phụ nữ nay lại đi cùng từ “cai” biết nhường nào. Cái Hồng nhan trơii nước non không chỉ gợi sự dầu mà hơn thế là sự Cay ắng cho số phận, câu thơ như chie chiết, mỗi lúc một khơi sâu vào nỗi ếu khôn tả, mỗi lúc mỗi you, m. khi bị bỏ rơi không chút đoái hoài:

“Đuốc hoa để đó mặc nàng nằm trơ”

NGHệ Thuật ối Giữa “Cái Hồng nhan” với “nước non”, Giữa Thân phận nhỏ bé với tầm vóc không gian lớn lao, bỏ lại nỗi đau phía Sau là là nỗi đ thức, bền gan, đối chọi với xã hội phong kiến ​​​​hà khắc:

“Giơ tay với thửii cao thấpxxoạc cẳng đo xem ất vắn dài” khi nỗi buồn đã thấm ến tận tâm can thì with người cũng chỉn biết mượn rượu giải sầu và và và và hồ phụ nữ ấy quên đi tất cả:

“chén rượu hương đưa say lại tỉnhvầng trăng bóng xế khuyết chưa tròn”

khi xưa thúy kiều rơi vào lầu xanh cũng uống rượu thâu đêm suốt sáng và rồi khi tỉnh dậy thì cũng chỉt “giật mình mình lại thương mình xc xa ạt gặt gặt gạty gãty gãty gãty gãty gãty gãty gãt gãty gãty gãty gãty gãt gãty gãty gãty gãty gãty gãt gãty gãty gãty gãty gãt gãty gãty gãty gãt gãty gãty gãty gãt gãty gãt ghhy thy thy thy thy thy thy thy thy thy thy thy thy thy thy thyt đến men rượu để quên đi tất cả nỗi đau của cuộc sống nhưng rồi khi hắn tỉnh rượu thì lại càng thấm thía, càng thấy rõ cuộc đời mình bất hạnh là do đâu, càng thấy rõ mình chẳng thể quay lại làm người lương thiện được nữa… có lẽ hồ xuân hương cũng vậy, người phụ nữ ấy say để quên đi nỗi sầu nhưng uống rồi thì thấm ẹt thía nau ęt. từ “lại” hiện lên như một vòng luẩn quẩn mà thi nhân mãi không thoát ra được, say rồi lại tỉnh mau như cuộc tình đếtany vũn. hương rượu khi ấy để lại vị đắng chát, hương tình khi ấy chỉ còn thoáng qua như trò đùa của tạo hóa. hồ xuân hương xinh đẹp thật đấy, tài giỏi thật đấy nhưng “có tài mà cậy chi tài/ chữ tài liền với chữ tai một vần”. cuộc ời của người lấy chồng muộn, hai lần làm lẽi cũng hai lần góa bụa, suốt ời sống trong cảnh ơn côi, cuộc ời ấ and đã bao giờ ượ mãn đâu, cho nên vầng trăng hạnh phúc đó chưa bao giờ thuộc về hồ xuân hương, nó chỉ có thể là trăng khuyết, trăng xế mà thôi:

“vầng trăng bong xế khuyết chưa tròn”

“vâng trăng bóng xế” là bước đi của thời gian , ẩn dụ cho chính cuộc đời cả bà đã đi qua tuổi xuân tươi đẹp. vầng trăng phi logic như muốn nhận mạnh nỗi buồn duyên phận hẩm hiu vẫn luôn mong chờ tình yêu đến với mình và cũng chính vâng trăng phi logic ấy là nguồn cảm hứng để sau này thi sĩ phi tuyết ba từng có bài thơ tuyệt bút:

“anh ngỏ lời yêu emvào một đêm trăng khuyếtbằng tình yêu tha thiếtbiết tròn trước đêm rằm.em vui lúc trăng trònchạnh lòng khi trăng khuyếtanh ơi anh có biếttrăng như tình lứa đôisao anh vội ngỏ lờivào một đêm trăng khuyếtĐể bây giờ thầm tiếcmột vầng trăng chưa tròn.”(trăng khuyết)

vầng trăng tuy đẹp đến bao nhiêu nhưng rồi “người buồn cảnh có vui đâu bao giờ”. hai câu thực khep lại đã Hé mở thân pHận, cuộc ời người nữ sĩ, với nghệ thuật tiểu ối đã giúp hồ xuân hương bày tỏ nỗi xot x từng nhận xét thơ của hồ xuân hương rằng: “Trong thơ hồ xuân hương cor quỷ” bởi lẽi mọi sự vật trong thơ bà lúc nào cũng cựa quậy, căng ầy sức sống:

“xiên ngang mặt đất, rêu từng đámĐâm toạc chân mây, đá mấy hòn”

dưới ngòi Bút tài hoa của nữ sĩ họ hồ, những sự vật hèn mọn như đám rêu kia vẫn không chịu nhỏ bé, những viên đá vô tri vôc giác cũng không chịu ứNg yên. biện pháp nghệ thuật ảo ngữ kết hợp ộng tự mạnh “xiên ngang”, “đâm toạc” cho ta thấy những hoạt ộng dữ dội, phá phách, ngang vàngẛn bẰch. không phải “xiên thẳng” mà phải là “xiên ngang”, chẳng phải “đâm rách” mà cứ là “đâm toạc” đó là cách dùng từ rất “xuân hương”. hai câu luận như nói lên chynh tính cách của bà vậy, chẳng bao giờ tuân theo lễ giáo, ngang ngạch, bướng bỉnh, dù ở hoàn khát khao đến cháy bỻ:

“I saw ổi ổi phận làm trai ượcthì sự anh hùng ha bấy nhiêu” say ến đ đi rồi cũng phải tỉnh, ngày dài ến thì cũng sag nát “trai năm thê bảy thiếp, gái chính chuyên một chồng”:

“ngán nỗi xuân đi xuân lại lạimảnh tình san sẻ tí with with”

“ngán” là chán ngán, là ngán ngẩm. hồ xuân hương ngán lắm rồi nỗi đời éo le bạc bẽo bởi xuân cứ đi rồi xuân lại lại như một vòng luẩn quẩn. từ “xuân” vừa dùng để chỉ mùa xuân, vừa được dùng với nghĩa chỉ tuổi xuân. mùa xuân đi rồi mùa xuân trở lại với thiên nhiên, với đất trời:

“Đừng bảo xuân tàn hoa rụng hếtĐêm qua, sân trước một nhành mai”(cáo tật thị chúng)

nhưng với with người thì tuổi xuân qua đi sẽ không bao giờ quay lại nữa. Trong cụm từ “xuân lại lại” cũng mang hai nghĩa khác nhau, từ “lại” thứ nhất là thêm một lần nữa, từ “lại” thứi hai l.nghġ mùa xuân thì trởi mãi không ngưng đó chính là cái gốc sâu xa của sự chán ngán ến khôn nguôi ngu sĩ sĩ sầa sầu sầu. thời gian vẫn luôn là thế lực nghịch đối với cuộc sống con người đặc biệt là tuổi trẻ và tình yêu, nhiều khi chính bà dám thách thức nó để nở nụ cười chiến thắng “thân này đâu đã chịu già tom” nhưng rồi đành phải thừa nhận một thực tế phũ phàng rằng: “ngán lỗi xuân đi xuân lại lại”, cảm nhận của bà làm ta nhớ câu thơ của nguyp

“ngày xuân tuổi hạc càng caonon xanh nước biếc càng ngao ngán lòng”

Trong Câu Thơ Cuối, NGHệ Thuật tăng tiến ược hồ xuân hương sửng khéo léo làm cho nghịch cảnh của nhân vật trữ tình càng éé le hơn: mảnh tình – sá sá sẻ – sá. Ở đây không còn là “khối tình cọ mãi với non song” mà là “mảnh tình”. “mảnh tình” vốn đã ít ỏi, đã nhỏ bé, đã không còn trọn vẹn nay lại còn phải sẻ ra mà chia, mà đong, mà đếm gần ônhư cì lếm ghếm gế. phải chăng đó chính là nỗi lòng của người phụ nữ trong xã hội phong kiến ​​​​xưa, khi với họ, hạnh phúc chỉ là một chiếc chăỏỏ:

“kẻ ắp chăn bông kẻ lạnh lùng, chéme cha cái kiếp lấy chồng chung.năm thì mười hoạ hay chăng chớ, một tháng đi lần có có có khg. this tài hoa mà ngang tàn, ngang tàn mà chân thực, chân thực mà ngông nghênh, bảo thủ there are một tố như “lời vă tả ra hình như Máu chảy ở ầu ngọn BUTI, n ướ ướ ướ ướ “Có with Mắt Trọng Thấu Sáu Cõi, Tấm Lòng NGHĩ SUốT Cả NGHìn ời” Và ương nhiên cũng chỉ có một hồ xuân hương “học rộng mà thuần thục, dùnnc chữ ẽ ẽ ẽ ẽ ẽ ẽ ẽ ẽ ẽ ẽ ẽ ẽ ẽ ẽ ẽ ẽ ẽ ẽ phép mà văn hóa “khiến cho thphẩm trường tồn cùng năm théng cũng như chẳng bao giờ mất đi cái g -trị nhân ạo cao ẹp của nó.xuyy vừa đau buồn, vừa phẫn uất trước duyên phận, gắng gượng vươn lên nhưng vẫn rơi vào bi kịch. Trước sự trrêu của số phận, người pHụ nữ luôn khat khao hạnh phúc, vẫn muốn cưỡng lại sự nghiệt ngã do tạo Hóa trêu ngươi, ồng thờ ơ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ nghệ thuật sử dụng ngôn từ và hình tượng nhân vật.

bài viết của lê Đức từ team thích văn học

because of them:

tỰ tÌnh

tham khảo các bài văn mẫu nâng cao tại chuyên mục: https://thichvanhoc.com.vn/van-mau/nang-cao/

Đón xem các bài viết mới nhất trên fanpage fb: thích văn học

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *