Văn mẫu lớp 11: Cảm nhận khổ 1 bài thơ Đây thôn Vĩ Dạ của Hàn Mặc Tử (Dàn ý 16 Mẫu) Khổ 1 Đây thôn Vĩ Dạ

Cảm nhận khổ 1 bài thơ đây thôn vĩ dạ

Trong bài viết này chúng tôi sẽ giúp các bạn tìm hiểu thông tin và kiến thức về Cảm nhận khổ 1 bài thơ đây thôn vĩ dạ hay nhất được tổng hợp bởi mvatoi.com.vn

cảm nhận khổ 1 đy thôn vĩ dạ của hàn mặc tử gồm sơ ồ ồ ồ tư duy và 16 bài văn mẫu habdưới đây không chỉ giúp các em lớp 11 con thêm nhêm nh ữ các em lớp 11 con thêm những ý tưởng. của mình mà còn nâng cao hiểu biết hoàn cảnh ra đời, nội dung bài thơ. qua đó thấy được bức tranh thôn vĩ tươi đẹp cùng tâm trạng tiếc nuối của tác giả.

Đồng thời qua đó hình ảnh thiên nhiên huế được thể hiện hết sức sinh động, đẹp đẽ và sống động. vậy sau đây là dàn ý và 16 bài văn mẫu cảm nhận khổ 1 Đây thôn vĩ dạ, mời các bạn cùng theo dõi tại đây.

dàn ý cảm nhận khổ 1 bài thơ Đây thôn vĩ dạ

i. mở bài:

– giới thiệu đôi nét về tác giả, tác phẩm:

video:

hàn mặc tử là một nhà thơ tài hoa nhưng không được may mắn trong cuộc sống. khi ra đi ông để lại một kho tàng văn thơ vô cùng to lớn. một trong những tác phẩm nổi tiếng nhất của hàn mặc tử đó là bài thơ Đây thôn vĩ dạ. bài thơ nói về cảnh nơi thôn vĩ, nơi có người ông thương.

– giới thiệu khái quát nội dung khổ thơ đầu: cảnh đẹp nơi thôn vĩ được thể hiện rõ nhất qua khổ 1 của bàni d>

b) thân bài: cảm nhận khổ đầu bài thơ Đây thôn vĩ dạ

* khái quát về bài thơ:

– hoàn cảnh ra đời bài thơ:

  • bài thơ được viết khi hàn mặc tử nhận được một tấm bưu thiếp từ người con gái mà nhà thơ thầm thương, hoàng thị

    – Địa danh “thôn vĩ dạ”: vĩ dạ là một phường thuộc thành phố huế, tỉnh thừa thiên huế.

    * luận điểm 1: bức tranh thiên nhiên xứ huế bình yên, thơ mộng.

    “sao anh không về chơi thôn vĩ?”

    – lời trách móc nhẹ nhàng, duyên dáng, thân tình, cũng có thể là lời nhà thơ tự vấn lòng mình

    – sự độc đáo trong dùng từ, 7 chữ nhưng 6 chữ là thanh bằng -> cho thấy nỗi buồn tha thiết, tiếc nuối của tác giả

    => Câu hỏi gợi lên sự trach móc thầm của nhân vật trữ tình, tự nhủ lòng mình sao dễ lãng quên một nơi mà mình từng gắn bó, mộtt phong cảnh thiên nhíên nên nên nên nên nên n ượ ể ể đ đ đ đ đ đ đ đ đ đ.

    “nhìn nắng hàng cau nắng mới lên.”

    – nhờ ánh nắng, cảnh vật như bừng sáng hơn

    • những hàng cau thẳng tắp và nắng ban mai tràn ngập không gian
    • nắng lan tỏa đến khắp nơi, mang một sắc màu đẹp đẽ
    • – “nắng mới lên”: cái nắng sớm ban mai, nhẹ nhàng, tinh khiết

      -> câu thơ làm bật lên vẻ đẹp của thôn vĩ dạ

      “vườn ai mướt quá xanh như ngọc”

      – “mướt”: một trạng thái gợi lên sự sống mơn mởn, mướt mát của cảnh vật

      – sắc xanh “như ngọc” mang ý nghĩa tượng trưng cho một làng quê yên bình, trù phú.

      => vườn tược nơi đây xanh màu ngọc, càng lung linh hơn dưới nắng mai khi lá cành còn đọng sương đêm trước.

      * luận điểm 2: hình ảnh con người xứ huế đôn hậu, dịu dàng.

      “lá trúc che ngang mặt chữ điền”

      – “lá trúc che ngang mặt chữ điền”: hình ảnh con người hiện lên với nét đôn hậu, dịu dàng.

      -> hình ảnh con người bất ngờ xuất hiện trên cái nền thiên nhiên tươi sáng thơ mộng khiến bức tranh cuộc sống thêm nồng ấm qua giọng thơ êm dịu gợi trong lòng người đọc một cảm giác bình yên khi đứng trước bức tranh thơ độc đáo ấy.

      => nét đẹp hài hòa giữa cảnh và người đã làm cho xứ huế trở nên thơ mộng và thi vị hơn.

      *Đặc sắc nghệ thuật

      – ngôn ngữ điêu luyện

      – bút pháp vừa lãng mạn vừa tượng trưng

      – câu hỏi tu từ, điệp từ, so sánh, ẩn dụ chuyển đổi cảm giác…

      c) kết bài:

      – nêu cảm nhận của em về khổ 1 bài thơ Đây thôn vĩ dạ

      dàn ý khổ 1 Đây thôn vĩ dạ

      i. mở bài: giới thiệu tác phẩm đây thôn vĩ dạ

      video:

      hàn mặc tử là một nhà thơ tài hoa nhưng không được may mắn trong cuộc sống. khi ra đi ông để lại một kho tàn văn thơ vô cùng to lớn. Các tác phẩm nổi tiếng của hàn mạc tử như âm nhạc, âm thm, anh điên, bài cửa sổ đêm khuya, … một tac pHẩm nổi tiếng nhất cạa hàn m ử ĩ ĩ ĩ ĩ đn ĩ đn ĩ đn ĩ đn ĩ đn ĩ đn ĩ đn ĩn ĩ đn ĩ đn ĩ đn ĩ đn ĩ đn ĩ ĩn ĩn ĩ ĩn ĩ ĩn ĩn ĩn ĩn ĩn ĩn ĩn ĩn ĩn ĩn bài thơ nói về cảnh nơi thôn vĩ, nơi có người ông thương. cảnh đẹp nơi thôn vĩ được thể hiện rõ nhất qua khổ 1 của bài thơ. chúng ta cùng đi tìm hiểu khổ 1 của bài thơ Đây thôn vĩ dạ.

      ii. thân bài: phân tích khổ 1 bài thơ Đây thôn vĩ dạ

      1. câu 1: sao anh không về chơi thôn vĩ?

      • một câu hỏi chính tác giả
      • sự độc đáo trong dùng từ, 7 chữ nhưng 6 chữ là thanh bằng
      • cho thấy nổi buồn tha thiết, tiếc nuối của tác giả
      • câu hỏi gợi lên sự trách móc thầm của nhân vật trữ tình
      • 2. câu 2: nhìn nắng hàng cau nắng mới lên.

        • câu thở cho ta thấy cảnh vật bừng sáng hơn nhờ ánh nắng
        • nắng lan tỏa đến khắp nơi, mang một sắc màu đẹp đẽ
        • câu thơ làm bật lên vẻ đẹp của thôn vĩ dạ
        • 3. câu 3: vườn ai mướt quá xanh như ngọc

          một vẻ đẹp xanh như ngọc“ mướt”, một trạng thái rất ấn tượng

          bên cạnh sự gần gũi cũng có sự xa lánh và tự xa rời

          4. câu 4: lá trúc che ngang mặt chữ điền

          • with người như hòa vào thiên nhiên, như ẩn sau thiên nhiên
          • tạo nên một vẻ đẹp riêng của phố huế
          • iii. kết bài: nêu cảm nhận của em về khổ 1 bài thơ Đây thôn vĩ dạ

            video:

            khổ 1 bài thơ Đây thôn vĩ dạ thể hiện tình cảm sâu sắc của tác giả với thành phố huế mộng mơ. Đồng thời qua đó hình ảnh thiên nhiên huế được thể hiện hết sức sinh động, đẹp đẽ và sống động.

            sơ đồ tư duy cảm nhận khổ 1 Đây thôn vĩ dạ

            Văn mẫu lớp 11: Cảm nhận khổ 1 bài thơ Đây thôn Vĩ Dạ của Hàn Mặc Tử (Dàn ý + 16 Mẫu) Khổ 1 Đây thôn Vĩ Dạ

            Đây thôn vĩ dạ khổ 1 there is nhất – mẫu 1

            hàn mặc tử là một trong những nhà thơ tiêu biểu của phong trào thơ mới. thơ ông đặc trưng bởi sự dịu dàng, đằm thắm và xen chút buồn man mác. bài thơ “Đây thôn vĩ dạ” là một trong những sáng tác hay nhất của hàn mặc tử với những cảm xúc chân thật, thiết tha.

            bài thơ được lấy cảm hứng từ bức thư của hoàng thị kim cúc gửi cho nhà thơ. nó là tiếng lòng, là sự nhớ nhung quê hương cùng với một chút thương xót cho cuộc tình dở dang. Vì Căn Bệnh Hiểm NGhèo Màn Hàn Mặc Tử Bị Xã Hội Xa Lánh, Buộc ông phải sống cach li và vì vì, đã rất lâu nhà thơ chưa vềa thĂi thơ bức thư của cô hương trào lên trong tâm hồn tác giả. khổ thơ mở đầu chỉ là bốn câu ngắn ngủi nhưng lại có sức truyền tải vô cùng lớn.

            sao anh không về chơi thôn vĩnhìn nắng hàng cau nắng mới lênvườn ai mướt quá, xanh như ngọclá trúc che ngang mặt chữ điền

            ngay từ đầu bài thơ, tác giả đã dẫn ra một câu hỏi tu từ. câu hỏi ấy được đưa ra nhưng lại chẳng mong được đáp trả. có lẽ, nó là lời trách móc nhẹ nhàng của kim cúc về sự ra đi của mặc tử. Đã Bao lâu rồi anh không về thăi lại xứ huếng mơ, thăm thôn vĩ quen thuộc mà những ngày trước đây hai người đã tết ba bicók câu thơ gợi lên một cảm giác b nó cũng giống như một lời mời gọi sự quay trở lại quê hương, thăm thôn vĩ dạ nên thơ, dịu dàng. và cũng có khi nó là sự tiếc nuối, nhớ nhung da diết của chính tác giả.

            anh đã xa quê hương mà chưa một lần trở về. nỗi khát khao được trở về đã thúc giục anh, buộc anh phải tự hỏi chính mình “sao không về thăm thôn vĩ”. thôn vĩ là một chốn thôn quê bình yên, thơ mộng, đậm chất huế. Không ược Trực tiếp tận hưởng không gian ấy nhưng những hình ảnh ẹp nhất, dịu ngọt nhất vẫn đang chảy trong tâm hồn của nhà thơ với sự nhớ mong da/p>

            nhìn nắng hàng cau nắng mới lênvườn ai mướt quá xanh như ngọc

            hai câu thơ vẽ lên trước mắt bạn đọc một bức tranh tươi đẹp và tràn đầy sức sống. mỗi câu thơ lại dẫn dắt ta đến với sự xinh đẹp, mộng mơ của thiên nhiên xứ huế. Ở những with đường nhỏ của thôn vĩ, hai hàng cau mọc lên thẳng tắp đón lấy ánh nắng mặt trời. chúng toát lên một vẻ thanh thoát, cao sang. những tàu cau vươn mình ra xa, đón lấy những cơn gió nhẹ nhàng cùng tia nắng ấm áp. mặt trời vừa hé, tỏa ra ánh nắng dịu dàng của buổi sớm mai. những tia nắng không quá chói chang, nóng bỏng, chúng ấm áp một cách dịu hiền.

            Ánh nắng len lỏi vào từng kẽ lá, chiếu rọi xuống mặt đất những hình hài đáng yêu của bong cây. nắng sáng mai luôn là thứ nắng tuyệt đẹp. nó mang đến sức sống, mang đến hơi thở cho mọi vật. và lấp ló sau những rặng cau là khu vườn ngập tràn màu xanh. cây cối được mặt trời tưới xuống nhựa sống, chúng đâm chồi nảy lộc và đua nhau xanh tốt. màu xanh trải dài khắp cả chốn thôn quê. màu xanh trong mắt của hàn mặc tử có một cái gì đó mới mẻ và lạ lẫm. nó không phải là xanh rì, xanh thẳm mà lại xanh màu xanh của ngọc.

            một cách so sánh rất đặc biệt và hấp dẫn. thiên nhiên trở nên hữu tình và thơ mộng hơn qua con mắt của thi nhân. màu xanh ấy toát lên một sức sống mãnh liệt và mạnh mẽ. cây cối cứ mơn mởn lên để đón ánh nắng mặt trời. nó làm cho không gian của thôn vĩ dạ trong lành, thoáng mát và xanh hơn. mọi thứ đều tươi mới và tràn trề nhựa sống. thôn vĩ vẫn luôn luôn là thế, đẹp đẽ, mộng mơ và ngập tràn hương vị thiên nhiên.

            Để rồi, trong không gian ấy, hình ảnh con người hiện lên thật hiền hòa.

            lá trúc che ngang mặt chữ điền

            những lá trúc chập chờn theo làn gió. nó như đang sà xuống khu vườn xanh mát để đắm mình cùng sức sống của thiên nhiên. cũng có thể những lá trúc ấy đang nghiêng mình bên cửa sổ, ẩn hiện phía sau tấm rèm là khuôn mặt “chữ điền” của những cô gán.ng Đó là khuôn mặt phúc hậu nhưng không kém phần duyên dáng. thiên nhiên và con người hòa vào nhau, đan xen với nhau để tạo nên một cái nhìn mới lạ đầy hấp dẫn. người with gái huế nhẹ nhàng, and thẹn lấp ló sau những chiếc lá xanh mượt mà. nó như càng gợi lên nỗi nhớ quê hương da diết đang trực trào trong lòng tác giả.

            khổ 1 bài Đây thôn vĩ dạ tuy ngắn ngủi nhưng đã khơi gợi được biết bao điều ý nghĩa. một xứ huế mộng mơ nhưng căng tràn sức sống, một thiên nhiên trong lành cùng những con người hiền hòa, dịu êm. tất cả sẽ mãi khắc sâu vào trong lòng bạn ọc với tất cả sự yêu thương và trân trọng tình ời và tình người trong đy thôn vĩ dạ, cai chữ “tìn” bên trong with người t.

            cảm nhận Đây thôn vĩ dạ khổ 1 – mẫu 2

            “thơ chỉ tràn ra khi cảm xúc thật đầy”. thật vậy, thơ là điệu cảm xúc, thơ là cứu cánh cho cuộc đời mỗi người. Đối với hàn mạc tử cũng vậy, thơ trở thành nơi ông bày tỏ bao nỗi niềm giấu kín cùng cảm xúc mãnh liệt nhưng tồn ƺaui troth. bài thơ Đây thôn vĩ dạ của ông là một trong những bài thơ tiêu biểu cho phong cách thơ hàn. bài thơ là một bức tranh thiên nhiên đẹp xứ huế và tình đời tình người sâu kín.

            cảnh sắc thiên nhiên nơi thôn vĩ dạ được gợi mở ra tươi mới tràn ngập sức sống:

            sao anh không về chơi thôn vĩnhìn nắng hàng cau nắng mới lênvườn ai mướt quá xanh như ngọclá trúc che ngang mặt chữ điền

            mở đầu là câu hỏi: “sao anh không về chơi thôn vĩ?” vang lên như lời trách thầm, lời nhắn gửi nhẹ nhàng của nhân vật trữ tình. câu hỏi là của ai? mà vừa có nhiều cung bậc như vậy. không phải là của hoàng cúc, hay một cô gái nào khác ở thôn vĩ vậy thì của ai? của hàn mạc tử, dường như tác giả tự phân thân để chất vấn chính mình. Cũng là một lời xác nhận đã lâu rồi không về thôn vĩ, và không biết ến bao giờ, ến khi nào mới có cr thể về ểm lại nơi ầy gắ những dấu. không những vậy, câu hỏi còn là cái cớ rất đáng yêu, nhẹ bẫng lại xót xa ể gợi về niệm thôn và bức tranh vĩ m ĩ my trúc ộan thu “nắng hàng cau” là nắng đầu tiên của buổi sáng sớm, cũng là hình ảnh quen thuộc trong thơ hàn mặc tử.

            buổi sớm với những hàng cau cao và thẳng vươn cao đón ánh nắng đầu tiên. sau một đêm bừng tỉnh, sương còn chưa tan hết, nắng mới đã bừng lên tràn ngập trên những hàng cây mới mẻ thanh tân. Trong những câu thơ không chỉ miêu taIn nắng một lần mà tac giả còn sử Dụng điệp từ “nắng” vẽ ra luồng sáng của thời gian, nắng Lan Trên ầ ầ Vạng Tht Tht Tht Tht Tht Tt Tt. khoác lên tấm áo mới tươi tắn thanh tân. vườn thôn vĩ ngời lên sắc xanh “xanh mướt như ngọc” thân thuộc. “mướt” manh sức gợi cảm cao, không chỉ diễn tả màu sắc mà còn cả sức sống. tính từ độc đáo kết hợp sử dụng biện pháp so sánh “xanh như ngọc” khiến khu vườn biếc lên một màu ngọc lung linh. vừa có màu sắc xanh tươi vừa lấp lánh ánh sáng khi bóng nắng trên cao chiếu rọi tạo nên một bức tranh tuyệt đẹp. nét ẹp thân thuộc mà cũng rất xa xôi qua ại từ phiếm chỉ “ai”, trong “vườn ai” gợi lên một nét ẹp khó nắm bắt, ẹp ắnhưing vời. tất cả chỉ là sự sống của thế giới ngoài kia-một thế giới mà tác giả mong muốn. cảnh thiên nhiên được tô điểm với sự xuất hiện của con người: “lá trúc che ngang mặt chữ điền”. which Thật vậy, đy là một sản pHẩm Sáng tạp quen thuộc trong thơ hàn ược tạo bởi mặc cảm chia later with người luôn tự nhận mình ứng ngoài những cuộc vui. mở ra một ấn tượng say ắm trong hồn thơ hàn mặc tử trữ tình sâu lắng c cùng với đó bộc lộ những khắc khoải chi phỰ vhi.

            gió theo lối gió, mây đường mây,dòng nước buồn thiu hoa bắp laythuyền ai đậu bến sông trăng đócó chở trăng về kịp tối nay?

            hình ảnh gió mây, sông nước, trăng hiện lên khác biệt. gió và mây không đi liền với nhau như vốn dĩ gió thổi mây bay hưng ở đây gió và mây chia làm đôi ngả. những sự vật vốn dĩ không thể tách rời, thì hồn thơ hàn mạc tử đã chia cắt một thứ không thể cắt chia. bản thân dòng nước là một vật vô tri vô giác nhưng ở đây” dòng nước buồn thiu”. một biện pháp nhân hóa khiến dòng sông mang tâm trạng with người. There are đó là sự chảy trôi của tâm trạng, là nỗi buồn li tán của sự vận ộng của mây, của gió, cũng chynh là mặc cảm chia lìa của tonc giả thấm vào c vật. trên dòng sông ấy là những bông hoa bắp lay. khẽ động ở đôi bờ rất nhẹ rất khẽ. KHI ặT CHUNG C CUEG VớI GIÓ, MâY, NướC HOA BắP GợI Sự Tàn BUồN HIU HắT KHIếN CảNH Sông nước hiện lên Hoang vắng rợn ngợp thhia nỗi buồn bủa sực chắc chởng. nỗi buồn thi sĩ hòa cùng nhịp buồn xứ huế vang lên câu hỏi: “thuyền ai đậu bến sông trăng đó”. trong tâm trạng ấy, he chợt bật lên ước ao khát vọng là có một điều gì đó có thể trở về với mình để níu giữ, đ ể. b những ước mơ của thi sĩ gắn liền với trăng với nhạc. Đó là ước mơ khao khát được tri âm. Ở trăng luôn có những vẻ đẹp mà hàn mạc tử luôn hướng tới. qua câu thơ ta tưởng tượng cả một dòng sông trăng đang chảy trôi hay trăng đang tán mình trong nước. hình ảnh “thuyền chở trăng” vừa mơ vừa thực hư ảo huyền hoặc đến khó phân định. Ối với trăng tac giả không chỉ gắn vào đó những ước mơ khát vọng mà còn cả nỗi lo lắng, mặc cảm với hiện tại ngắn. .mong mỏi của hàn mặc tử gắn liền với đau thương dự cảm đổ vỡ

            Ở khổ một và khổ hai là khắc họa bức tranh thiên nhiên thì ở khổ ba hình ảnh người con gái trong lòng tác giả xuất hiệi</ với

            mơ khách đường xa, khách đường xaÁo em trắng quá nhìn không raỞ đây sương khói mờ nhân ảnhai biết tình ai có đậm đà

            giọng thơ khẩn khoản, gấp gáp thể hiện khao khát gắn liền với hình bóng cụ thể:” khách đường xa” và “em” với tà áo trắng. thấp thoáng hình bóng giai nhân, dường như “khách đường xa” và “em” là một. “em” là một giấc mộng say đắm mộng ảo. Đó là hình bóng đẹp đẽ nhưng vô cùng xa xôi diệu vợi thuộc về thế giới ngoài kia. với thi sĩ thì hình bóng đó chỉ hiện hữu trong giấc mộng dài. tưởng chừng giấc mộng như tác giả ngỡ ngàng phát hiện giai nhân đang hiện hữu với tà áo trắng thuần khiết mỏng manh. Đó là vẻ đẹp mà tác giả luôn tôn thờ. Đúng lúc giai nhân hiện hữu rõ nhất trong tâm tưởng cũng là lúc nhà văn tuyệt vọng nhất vì đang tuột mất nó khỏi tầm tay.

            khép lại tác phẩm với câu hỏi vang lên da diết:Ở đây sương khói mờ nhân ảnhai biết tình ai có đậm đà

            chủ thể trữ tình đã trở vềi thực tại ầy đau thương với màn sương khói của thực tại there are chynh là sương khói của thời che phủ khiến tất cả t th ả ả ả ả ả ả ả ả ả ả ả ả ả. . kết bài thơ lại một lần nữa vang lên câu hỏi ầy khắc khoải với ại từ phiếm chỉ “ai” có thể là tác giả cũng có thể là người con gái tác giả thầm thầm thầm thầng. tiếng ai vang lên chơi vơi khép lại bài thơ trong nỗi sầu mênh mang trong khát vọng không thôi hướng về tình người. Đó là khao khát được sẻ chia, thấu hiểu và yêu thương dẫu cô đơn tuyệt vọng nhưng không thôi khát khao

            như vậy bài thơ Đây thôn vĩ dạ mang đến cho người đọc những giá trị sâu sắc. bên cạnh đó, bài thơ cho ra thấy khi con người bị ẩy ến tận c cùng của khổ đau và bế tắc nhưng vẫn hướng ến cuỺ ộa ựchikhai

            cảm nhận khổ 1 Đây thôn vĩ dạ – mẫu 3

            chế lan v vín từng nhận xét: “Trước không có ai, sau không có ai, hàn mặc tử như một ngôi sao chổi xoẹt qua bầu trời việt nam với cai đuôi lòa rỡc”. vĩ dạ”, hàn mặc từ đã cho người đọc thấy được một bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹth nơn>đ

            sao anh không về chơi thôn vĩ?nhìn nắng hàng cau, nắng mới lênvườn ai mướt quá xanh như ngọclá trúc che ngang mặt chữ điền

            “Đây thôn vĩ dạ” cho ta gặp một cái tôi trữ tình đau thương và khao khát. câu thơ mở đầu phảng phất chút riêng tư của tác giả:

            sao anh không về chơi thôn vĩ?

            câu thơ mở đầu là câu hỏi tu từ với nhiều sắc thái. vừa là câu hỏi nhưng lại gợi cảm giác như lời trách nhẹ nhàng và cũng là lời mời gọi thiết tha của cô gái thôn vĩ vớthi nhà. song đây cũng là lời nhà thơ tự trách mình, tự hỏi mình, là ước ao thầm kín của người đi xa mong được về lại thôn vĩ. câu thơ bảy chữ nhưng chứa bảy thanh bằng đi liền nhau làm cho âm điệu trách móc cứ dịu nhẹ đi, lời trách nhẹ nhàng mât tha vthi b. thôn vĩ có cái gì đặc biệt và hấp dẫn mà lời mời lại tha thiết đến vậy? Câu hỏi thấm thía một nỗi niềm nuối tiếc, day dứt vọng lên từ trong lòng nhà thơ khi giờ đây dù thôn vĩcc cr thơ mộng ến đâu thì thi sĩ cũ có có cr tể tể t thơ hàn mặc tử là thơ hướng nội. câu hỏi “sao anh không về chơi thôn vĩ ?” có thể là câu tự văn của chính bản thân ông. “anh” ở đây là đại từ nhân xưng được dùng ở ngôi thứ nhất, chứ không phải ngôi thứ hai. một câu hỏi mang tính chất giãi bày. câu thơ thể hiện niềm nuối tiếc. dòng thơ đượm buồn, có pha chút hối hận. cả bài Đây thôn vĩ dạ phải chăng là để trả lời câu hỏi đã đặt ra ở câu đầu tiên của bài thơ

            ối với hàn mặc tử, câu thơ vừa ngọt ngào vừa gợi mở vừa trach Mó ấy đã làm hồi Sinh, bừng dậy trong nhà thơ bao kỷ niệm vềt vĩt vĩ dạ mộng và thơ. ngay sau đó là thế giới sự sống hiện ra qua cảnh và người thôn vĩ, qua hoài niệm của thi nhân ở bao thơ tiếp:

            nhìn nắng hàng cau nắng mới lênvườn ai mướt quá xanh như ngọclá trúc che ngang mặt chữ điền

            hình ảnh “nắng hàng cau nắng mới lên” gợi vẻ đẹp tinh khôi, thanh khiết. cau là cây cao nhất trong vườn nên sớm đón được những tia nắng đầu tiên của một ngày vì thế nắng hàng cau là nắng thanh khân,.tinh Ánh nắng chiếu vào thân cau ổ bóng xuống khu vườn, thân cau thẳng lại chia thành nhiều ốt điều ặn bởi mà cau như cây thi ước củn ư loài cây ấy lại chiếu rọi bởi một một thứ ánh nắng đặc biệt, nắng mới lên, nắng đầu tiên của một ngày ấm áp.

            áp.

            trước khi tạo nên bài Đây thôn vĩ dạ bất hủ này. hàn mặc tử đã có lần đi qua khu vườn nhà hoàng thị kim cúc ở bến vĩ dạ, nhưng chỉ đứng ở cổng mà nhìn vào. Ấn tượng sâu sắc đầu tiên còn lại trong độc giả khi đọc khổ thơ đầu là cảnh “bến vĩ dạ lúc hừng đông”. qua cảnh này, tử muốn gửi gắm những tâm sự kín đáo nào đây? trong muôn vàn cây, lá của vĩ dạ, nhà thơ nhắc đến hàng cau tắm nắng bình minh. Từ khi xưa, cây ca vẫn gợi mối tình đôi lứa, bằng biện phapp trôi qua rất nhanh.

            khu vườn “mướt” hàm chứa ý nghĩa của tính từ ướt và láng bóng thể hiện vẻ mượt mà, non tơ, óng chuốt, mơn mởn xanh tươi. vẻ đẹp ấy đã khiến nhà thơ phải trầm trồ say đắm. hình ảnh so sánh “xanh như ngọc”: sương đêm ướt đẫm cỏ cây hoa lá. màu xanh mỡ màng, non tơ ngời lên, bóng lên dưới ánh mai hồng, trông “mướt quá” một màu xanh ngọc bích. trong ánh nắng của buổi sớm mai, hình ảnh vườn tược buổi bình minh hiện lên đầy sức sống. ta có thể hiểu được thông qua điểm nhìn bao quát toàn bộ khu vườn của tác giả. tất cả hòa hợp và ánh lên một vẻ đẹp thanh tú. câu thơ là một bức tranh quê rực rỡ, tươi mới và tràn đầy sức sống. thi sĩ đang muốn tuyệt đối hòa vẻ đẹp cao quý, cao sang của đối tượng. qua đó ella thấy được niềm thiết tha với cuộc đời trần thế của chủ thể trữ tình.

            trong khu vườn xinh đẹp ấy thấp thoáng có bóng người sau khóm trúc. hình ảnh con người thôn vĩ hiện lên với khuôn mặt chữ điền

            lá trúc che ngang mặt chữ điền

            hình ảnh lá trúc góp phần làm rõ thêm tính quyền quý của khu vườn vĩ dạ. khuôn mặt chữ điền bị lá trúc che ngang lâu nay đã trở thành lời thách đố đối với bao nhiêu bạn yêu thơ. nhiều người đồng tình khẳng định khuôn mặt chữ điền là khuôn mặt phúc hậu, hiền lành, trung thực, ca dao huế đã có :

            mặt em vuông tựa chữ điềnda em thì trắng, áo đen mặc ngoàilòng em có đất có trờicó câu nhân nghĩa có lời thủy chung

            “lá trúc che ngang mặt chữ điền’ – lá trúc ấy phải ở trong vườn ngọc kia, nó che khuất, che lấp cả sự phúc hậu, hiền lành, trung; phải chăng nó thực sự trở thành trở lực ngăn cách tình người. nó làm cho “gió theo lối gió, mây đường mây”; nó tạo nên “dòng nước buồn thiu hoa bắp lay”; no kết lại trong một lời trách:

            Ở đây sương khói mờ nhân ảnhai biết tình ai có đậm đà

            câu kết bài thơ đã trả lời khá đầy đủ lý do “sao anh không về chơi thôn vĩ?” Chỉ Thiên vềc khai thac vẻ ẹp thơ mộng của thiên nhiên và người xứ huế, có thể người bình thơ sẽc mắc phải sai lầm là không hiểu hết bi kịch tìnhhu củc h. khi ông viết Đây thôn vĩ dạ thì tình cảm của thi nhân với hoàng thị kim cúc cũng chỉ còn trong quá vãng. hơn nữa, ông lại đang ở trong tình trạng hoang mang, bi quan đến cực độ khi biết mình bị bệnh nan y. khổ thơ đầu nói riêng và cả bài “Đây thôn vĩ dạ” nói chung do vậy vẫn nằm trong cảm hứng “đau thương” của hàn mặc tử.

            cảm nhận khổ 1 Đây thôn vĩ dạ – mẫu 4

            hàn mặc tử là một trong những nhà thơ có sức sáng tạo mạnh mẽ nhất trong phong trào thơ mới. Tuyc cóộc ời nhiều bi thương nhưng qua hồn thơ phong phú, Sáng tạo và ầy bí ẩn, người ọc vẫn cảm nhận ược một tình yêu ến đn ớn hướng vềc. “Đây thôn vĩ dạ” là một trong những sáng tác nổi tiếng của hàn mặc tử đã để lại nhiều dấu ấn khó phai trong lòng ngưọi đ. Chính vì vậy, qua bao nhiêu thế hệ, người ta ba ý kiến ​​nhận ịnh về bài thơ: đó lài bài thơ về tiếng nói trăn trởtha m là lời yêu thương với một miền miền quê là niềm khao khát được sống trong niềm sẻ chia, đồng cảm được trở về với cuộc đời. Đoạn thơ đầu của thi phẩm đã thể hiện một cách thật tha thiết, xúc động những tâm tình ấy.

            sao anh không về chơi thôn vĩ?nhìn nắng hàng cau nắng mới lênvườn ai mướt quá xanh như ngọclá trúc che ngang mặt chữ điền.

            “đy Thôn vĩ dạ” ược Hàn Mặc tử viết khi đang mắc bệnh nan y – bệnh phong, căn bệnh khiến nhiều người xa lánh, hắt hủn ông nêng luôn ềnh mang mang, ượt ượt ượ cảm, muốn trở về với cuộc đời. nằm trong bệnh viện và nhận ược tấm bưu thiếp của người with gai ông thầm thương trộm nhớ, hàn mặc tử lấy đó làm cảm hứng ể bài thơ ược ra ời. qua đó, ông đã vẽ nên bức tranh phong cảnh và cũng là tâm cảnh, thể hiện nỗi niềm cô đơn của ông về một mối tình đưĻn v ph. không chỉ vậy, bài thơ cũng là tấm lòng yêu tha thiết của nhà thơ đối với thiên nhiên, cuộc sống, with người xứ huế.

            mở bài bài thơ, tác giả đã sử dụng câu hỏi tu từ: “sao anh không về chơi thôn vĩ ?” vừa như một lời chào thân mật vừa như lời trách móc nhẹ nhàng của cô gái thôn vĩ. ella không thô lỗ, mà hết sức ân cần, tế nhị. vì thôn vĩ có em, vì thôn vĩ là quê hương anh, là nơi thân thiết của anh. tuy nhiên, có thể hiểu đây là lời tự nhủ, tự trách của tác giả. Ông tự hỏi bản thân sao bấy lâu nay he không về thăm lại vùng đất ấy, thôn quê ấy. Ông khao khát được về thăm quê hương, nỗi el nhớ thương mảnh đất ấy cứ đau đáu mãi. ngặt nỗi, lúc ấy hàn mặc tử đang bị bệnh, làm sao he có thể trở về được mà cũng có thể mãi không trở về được…

            qua ba câu thơ sau, khung cảnh thiên nhiên và con người hiện lên trong hoài niệm, tưởng tượng của hàn mặc tử rất đỗi bình dthu>, que

            nắng mới lên là nắng sớm buổi bình minh. Ánh sáng tinh khôi, rực rỡ ấy làm sáng bừng không gian rộng lớn, khoáng đạt của xứ huế. Điệp từ “nắng” không chỉ thể hi sự tràn ngập ang sáng, sức sống mà còn bộc lộ tâm hồn luôn hướng về aáh sáng, hướng vềc cup ời của hàn mặc tử. câu thơ ấy đã vẽ nên một hàng cau đầy sức sống, mãnh liệt đang vươn lên đón lấy những tia sáng đầu tiên của buớmi s. nhớ đến vĩ dạ, nhà thơ nhớ đến hàng cau đầu tiên. bởi lẽ hình ảnh hàng cau, vun vút cao quá đỗi quen thuộc đối với người dân thôn vĩ. nhịp thơ 1/3/3 như bước chân khoan thai của bất kỳ vị khách nào, trầm ngâm nhìn nắng mới lên trên những hàng cau xanh biếng.

            ng

            vườn ai mướt quá xanh như ngọc

            câu thơ như lời khen ngợi, trầm trồ, ngạc nhiên thốt lên trước vẻ đẹp thanh tao, mơn mởn của cỏ cây, thiên nhiên. vườn ai? phải chăng là vườn nhà em? cảnh cũ người xưa nhưng vì lâu chưa về nên mới thốt lên ngỡ ngàng như vậy. tác giả dùng biện pháp tu từ so sánh “xanh như ngọc” và từ “mướt”, như vậy có thể thấy thôn vĩ không chỉ xinh đẹp mà còn rấpht ​​​​tr. Câu hỏi tu từ “vườn ai mướt qua” như tiếng reo của trẻ thơ, một tiếng reo Trong Sung sướng, một lời trầm trồ khen ngợi buột ra tự nhiên khi chợt nhận ra vẻp bất cườa ka ka ka khu khu khu khu. tưởng chừng như nghe thấy tiếng nhựa sống đang chảy trong cây. tất cả đều rạo rực, đều đầy sức sống. chỉ có vườn xuân mới xanh mướt, phì nhiêu đến vậy. there is chỉ có vườn nhà em mới đẹp đẽ, hữu hình đến thế.

            lá trúc che ngang mặt chữ điền

            nhắc ến con gái huế, người ta nghĩ ngay ến hình ảnh cô gái duyên dáng, thha trong tà cáo dài tím mộng mơ c cùng chiếc nón lá trắng, and ჻ dàng. “mặt chữ điền” chỉ tướng mạo phúc hậu, dịu dàng. “lá trúc che ngang” là một nét vẽ tài tình, gợi lên hình ảnh gương mặt thấp thoáng của thiếu nữ. một nét vẽ ấy đã miêu tả vẻ đẹp thanh tao, dịu dàng. một nét vẽ ấy đã vẽ ra dáng vẻ e lệ, ẩn sau lá trúc của người with gái. và chính hình ảnh cô gái e lệ thấp thoáng sau những lá trúc càng chứng tỏ “vườn ai” và vườn cô gái đứng chỉ là một. Thiên nhiên và with người dưới ngòi bút ầy sắc sảo của hàn mặc tử đã kết hợp hài hòa với nhau tạo nên một bức trap ph pHong cảnh tươi ẹp, ầy sức sống sống sức.

            bằng âm điệu tha thiết, ngọt ngào, sâu lắng, hàn mặc tử đã vẽ nên một bức tranh thôn vĩ dạ cho người nghe cảm nhận khổ một bài đy thôn vĩ dạ th ịt. qua đó cho thấy tình yêu to lớn của ông đối với mảnh đất yên bình, trù phú này. tuy nhiên, ẩn sau mỗi ý thơ là nỗi niềm luyến tiếc, vấn vương về người và cảnh nơi đây. Ông vấn vương, trăn trở về mối tình thầm kín của mình với người with gái thôn vĩ. Ông vấn vương, thương nhớ về cảnh sắc tươi đẹp của thôn vĩ. nhưng tất cả đối với nhà thơ thời điểm ấy chỉ còn là hoài niệm.

            nếu ở khổ một là không gian vui tươi, đầy sức sống thì ở phần còn lại của bài thơ, giọng thơ chùng xuống, ảmhi đn chính xác hơn, bắt đầu từ khổ hai, hàn mặc tử đã bộc lộ tâm trạng đau buồn, u uất của mình. lúc bấy giờ, ông mắc bệnh phong, căn bệnh khiến ông bị mọi người xa lánh. sống trong lãnh cung của sự chia lìa, tác giả ao ước, khát khao một vị tri âm, tri kỷ. Ông khao khát hơn bao giờ hết về sự sẻ chia, giao cảm. Ông khát khao tình người, tình đời, hạnh phúc. Ông khát khao được trở về cuộc sống bình thường, được trở về thôn vĩ dạ. Ông biết căn bệnh hiểm nghèo của mình, biết thời gian minh còn rất ít. vậy nên nhà thơ vừa như bồn chồn, lo lắng vừa như hy vọng một cái gì đó sẽ rời xa. Đây chính là nỗi niềm ao ước tha thiết cùng nỗi buồn man mác khi tác giả hoài niệm của tác giả.

            với những hình ảnh biểu hiện nội tâm, Bút phap phap mạn ầy sức gợi tả, ngôn ngữ tinh tế, Giàu liên tưởng, hàn mặc tử đ đ đa nên bức tranh trash nê n, tủt. và ẩn sau đó Không chỉ là tiếng nói trăn trởa mối tình thầm kyn there are lời yêu thương với một miền quê mà còn là nỗi niềm khao khát ược ồng cảm, v.

            “Đây thôn vĩ dạ” là một bức tranh đẹp về một miền quê đất nước, là tiếng lòng của một con người tha thiết yêi ƪu . bài thơ như bông hoa rực rỡ giữa rừng hoa của văn học nước nhà. qua đó cho thấy tâm hồn thanh khiết, yêu đời dù là trong lúc khổ đau, tuyệt vọng của hàn mặc tử.

            cảm nhận khổ 1 Đây thôn vĩ dạ – mẫu 5

            nhà thơ hàn mặc tử được biết đến với sức sáng tạo nhất trong số các nhà thơ mới. Ông có một cuộc đời ngắn ngủi và đầy bi kịch. thơ của hàn mặc tử là tiếng nói của một tâm hồn yêu cuộc sống, yêu cảnh vật, yêu con người nồng nàn và tha thiết. bài thơ “Đây thôn vĩ dạ” là một trong những bài thơ tiêu biểu của nhà thơ, thể hiện một hồn thơ tha thiết nhưng tuyệt vọng. khổ thơ đầu tiên của bài mang đến một bức tranh thiên nhiên đầy vẻ đẹp.

            bài thơ “đy thôn vĩ dạ” ược khơi nguồn cảm hứng từ bức ảnh khung cảnh huế với lời thăm hỏi của một cô gai vĩ dạ lúc thi sĩ đang mắc bh ểm nểm nểm n NHM NHM N ểM NHM NHM NHM NHM NHM NHM NHM NHM NHM NHM NHM NHM NHM NHM NHM NHM NHM NHM NHM N ểM N ểM N ểM N ểM N ểM N ểM N ểM N ểM N ểM N một lời tỏ tình với cuộc đời, của một hồn thơ tha thiết với cuộc đời. khổ thơ đầu tiên là cảnh cây vườn thôn vĩ tươi sáng trong nắng mai với cảnh sắc bình dị mà tinh khôi, đơn sơ mà thanh tú, v. cảm xúc ẩn trong cảnh là nỗi ước ao và niềm đắm say mãnh liệt.

            vẻ đẹp của bức tranh thiên nhiên được gợi ra thật đặc biệt:

            sao anh không về chơi thôn vĩ?nhìn nắng hàng cau nắng mới lênvườn ai mướt quá, xanh như ngọclá trúc che ngang mặt chữ điền

            câu thơ đầu tiên, độc giả bắt gặp từ “sao” là một từ để hỏi đứng đầu câu thơ, mở đầu bài thơ. nó gợi ra sự xao động, băn khoăn của nhân vật trữ tình. từ “anh” chỉ nhà thơ, thể hiện nhân vật phiếm chỉ trong thơ. Đây là hình thức câu hỏi tu từ, thể hiện một sắc thái gần gũi, dân dã, thể hiện tình cảm chân thật. khi đọc câu thơ đầu tiên, độc giả sẽ đặt ra vấn đề: câu hỏi đó là lời mời mọc, lời trách móc hay đó có ẻi cà gô? Đây như là lời của chính tác giả, thể hiện niềm khao khát, lời thúc giục niềm khao khát được về thôn vĩ. vì tác giả lâm bệnh nặng mà lại quá khát khao nên bằng tâm tưởng, tác giả đã về thôn vĩ. thôn vĩ hiện ra trong trí nhớ của nhà thơ, cả một thế giới sống đã ùa về, gợi ra trong lòng người bao cảm xúc.

            câu thơ thứ hai, từ “nhìn” là cái cảm nhận được bằng thị giác, rất chân thực. dường như nhà thơ đang có mặt tại thời điểm nói để chiêm ngưỡng và miêu tả. tác giả nhận ra sự di chuyển của nắng. Điệp từ “nắng” thể hiện nắng như len lỏi vào bức tranh, tràn trề trong bức tranh. “nắng mới” là nắng buổi sớm, trong trẻo, tinh khôi, như mang đến luồng sinh khí, mang đến sự sống cho with người. hình ảnh “hàng cau” lấp lánh trong nắng. cau là loại cây thân thẳng, trong khu vườn là loại cây đón ánh nắng đầu tiên. tác giả mở ra một bức tranh khỏe khoắn và tạo cho khu vườn có chiều sâu.

            câu thơ thứ ba góp phần mở ra bức tranh thiên nhiên xứ huế đẹp. Đại từ “ai” là từ phiếm chỉ, gợi chút mặc cảm của nhà thơ. từ “mướt” gợi cảm giác xanh non, láng mượt, lấp lánh, có sự phản quang, có ánh sáng và có sức sống. từ “what” như thể hiện một lời reo vui vì ngỡ ngàng trước vẻ đẹp thiên nhiên. biện pháp nghệ thuật so sánh “xanh như ngọc” thể hiện màu xanh phát ragenh sáng, tự phát ra ánh sáng của sự sống, ttr. bức tranh thiên nhiên xứ huế đẹp, trong sáng và tràn đầy sức sống.

            câu thơ cuối cùng nêu lên vẻ đẹp của with người xứ huế. “mặt chữ điền” để chỉ người có khuôn mặt phúc hậu. Ý thơ gợi ra niềm khao khát của tác giả mong được hòa hợp, giao cảm, được trở về với cuộc sống. hình ảnh “lá trúc che ngang” khiến khuôn mặt chỉ hiện ra có một nửa, như gợi sự mặc cảm của tác giả. dù hiểu theo ý thơ như thế nào thì tình cảm của nhà thơ với con người xứ huế không bao giờ thay đổi.

            cảm nhận khổ đầu bài thơ “Đây thôn vĩ dạ”, ta thấy được vẻ đẹp tâm hồn của nhà thơ. Đó là tiếng lòng yêu ời tha thiết, dùang có sự đau ớn cả về thể xác lẫn tâm hồn, nhưng tac giả vẫn dành cho ời cai đẹp như vậy. càng xót xa về số phận của hàn mặc tử bao nhiêu, ta càng trân trọng niềm yêu đời quý giá của tác giả bấy nhiêu.

            cảm nhận khổ 1 Đây thôn vĩ dạ – mẫu 6

            trong suốt dòng chảy của nền văc, đãc không ít văn sĩ, thi sĩ rẽ ngược dòng hoài niệm ể tìm về một “miền nhớ”, vi như “hoàng l” tệu “t thu” “, hi-hihy”. ” của ai-ma-tốp, “việt bắc” của tố hữu. những mảnh ất ấy không ơn thuần chỉ là một ịa danh mà đã trở thành nơi ấp ôm trọn vẹn tiếng lòng xao ộng của ngư cũng ể ngòi Bút của mình tuôn chảy trong nguồn cảm hứng vô tận ấy, ốm lửa cháy ménh liệt của pHong trào thơ mới, người khởi xướng ra “trường thơ loạ loạ đàn việt nam với thi phẩm “Đây thôn vĩ dạ”. Bài thơ là cuộc hành trình về thăm chốn cũ trong tâm tưởng của tac giả, thể hiện một hồn thơ ầy thiết tha với cuộc ời và tình yêu bao gi -tờn mản ươn ươn ươn ươn ươn Điều đó được thể hiện rõ net trong khổ thơ:

            sao anh không về chơi thôn vĩ?nhìn nắng hàng cau nắng mới lênvườn ai mướt quá xanh như ngọclá trúc che ngang mặt chữ điền

            tựa như những thanh âm trong trẻo nhất, êm ái nhất ể mở ầu một khúc giao hưởng với nhiều cung bậc, khổ nhẹ nhàng hquis mở tâm hồn ngườc c àc àc àc àc àc àc àc . nếu chỉ đọc một cách đơn thuần thì bốn dòng thất ngôn này miêu tả cảnh sắc xứ huế vốn không còn xa lạ trong thơ ca. nhưng đặt trong hoàn cảnh sáng tác bài thơ, người đọc lại bắt gặp một tầng ý nghĩa khác. khi còn làm ở Đạc Điền quy nhơn, hàn mặc tử có gặp gỡ và phải lòng một cô gái huế tên là hoàng thị kim cúc. chưa có dịp bộc bạch nỗi lòng thì thi sĩ họ hàn mắc bệnh nan y (bệnh phong), phải đến ở trong trại phong quy hòa. năm 1938, hoàng cúc gửi tặng ông bức bưu ảnh phong cảnh huế cùng vài dòng hỏi thăm mà không đề tên. Để tạ lòng cố nhân, cũng là để cõi lòng phiêu bồng trong mộng ảo, hàn mặc tử viết bài thơ “Đây thôn vĩ dạ”.

            ban đầu bài thơ có tên là “Ở đây thôn vĩ”. nếu ặt nhan ề như vậy, người ọc sẽ chỉ bó hẹp trong cảm quan của nhà thơ, rằng đó là một mảnh ất trong quá khứ, nhuốm sắc phong trần của thời gian. có lẽ cũng bởi vậy mà hàn mặc tử đã thay đổi nhan đề thành “Đây thôn vĩ dạ”. Không chỉ tăng tính nhạc, nhan ề này còn tựa như một lối dẫn quanh co, ưa người ọc băng qua xóm làng, qua bãi bờ ể ến với thôn nhôn mang tên vĩ. từ “đây” mang ý nghĩa nhấn mạnh, vừa để chỉ điểm vị trí, lại vừa thể hiện niềm khao khát chạm đến tình và cợn. không phải nơi nào khác mà chính là huế, chính là thôn vĩ dạ. cũng không phải người nào khác mà là người ông hằng nhớ thương, rung động: “ai biết tình ai có đậm đà?”. phải chăng, chynh vì nỗi niềm không thể giãi bày và nỗi đau thể xác, nỗi sầu nhân thế đã là nguồn cảm hứng vôn tẐĭn khôthng.

            bài thơ được mở ra bằng một lời mời gọi tha thiết:

            sao anh không về chơi thôn vĩ?

            ta bắt gặp một địa danh được đặt trang trọng ở cuối câu thơ, cũng là cuối một câu hỏi: “thôn vĩ”. “thôn vĩ” chính là thôn vĩ dạ, mảnh đất mà tác giả luôn ấp ôm trong lòng, luôn khao khát được một lần trở lại. thôn vĩ có gì mà nhà thơ yêu mến đến vậy? ỊA Danh Này chỉ là một thôn nhỏ nằm bên bờ sông hương, cũng Co những rặng tre ầu làng, những mai la liêu xiêu trong Ráng chiều lờ mờ khói tỏa, đã trở nên mẫu mực, cổ điển trong thơ ca muôn đời, cũng hết sức quen thuộc ngoài đời thực. NHưNG CO Lẽ, NơI Này ặC BIệT HơN BởI ông đã Gửi GắM MộT PHầN LINH HồN ở đÓ, CũNG MANG THEO MộT MảNH HồN quê xứ sở, gìn giữ trong tim ến suốt cuộc ời. dù chỉ lưu lại nơi ấy trong một khoảng thời gian không dài nhưng vì lẽ “tình yêu làm ất lạ Hóa quê hương”, Thôn vĩ chẳng khccnào một bến ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể ể trầm mình trong sự vỗ về ấm áp.

            thi sĩ hết sức tài tình khi thổi vào tứ thơ chất huế rất riêng, đầy ngọt ngào, ý vị. câu thơ chỉ toàn thanh trắc nhẹ nhàng cất lên khiến người đọc cảm tưởng như có một cô gái huế đang nhỏ nhẹ mở lời. cô gái ấy dường như đang mời mọc một cách ý nhị, ella cũng đang khẽ khàng trách móc chàng thi sĩ sao đã lâu như vậy ella không “về chơi”. hai tiếng “về chơi” nghe sao mà chân thành, gần gũi, sao mà thổn thức như tiếng mẹ quê hương gọi đứa con xa trở về! biết bao nhiêu tình cảm được chở chứa trọn vẹn trong hai chữ giản đơn ấy. chỉ vậy thôi mà sao ta thấy ý thơ dâng đầy nỗi xót xa. nào có phải hàn mặc tử không muốn về thăm chốn cũ! về thăm mảnh đất đã “hóa quê hương” ấy là cả một niềm khao khát đến bỏng cháy, chưa bao giờ nguôi ngoai trong tâm hồn thi sĩ. Ấy vậy mà đến tận lúc cuối đời, ông vẫn chưa một lần được về thăm lại chốn xưa.

            nhà thơ sử dụng câu hỏi tu từ ngay ở câu thơ đầu, khác nào đặt một niềm thắc mắc, dằn vặt xuyên suốt cảm thi ph. Ể rồi ở tứ thơ nào, hình ảnh nào, dù ẹp ến đu thì người ọc cũng chợt bâng khuâng nhận ra một nỗi nhớ, nỗi sầu ứnghẹn bên trong.

            bằng ngòi bút tài hoa, hàn mặc tử đã họa lên bức tranh ngôn từ về vẻ đẹp thôn vĩ dạ:

            nhìn nắng hàng cau nắng mới lênvườn ai mướt quá xanh như ngọc

            thôn vĩ dạ dưới cái nhìn của thi sĩ ngập trong nắng. vẻ đẹp của làng quê việt nam mới chân phương, bình dị làm sao! bức tranh sơn dầu với quang phổ tỏa ra lấp lánh, nhè nhẹ rơi từng hạt, từng hạt óng ánh vàng vào cõi lòng người đọc. ta vốn biết đây chẳng phải là cảnh vật do chính tác giả tận mắt trông thấy mà chỉ được điểm xuyến từ nhữn trong hồn hẳn là tình yêu dành cho xứ vĩ ấy phải lớn lao ến nhường nào mới có thể khiến những kí ức mờ nhòa trở nên sống ộng, chân thực ến kì lạ. Hàn mặc tử đã phủi đi lớp bụi mờ của thời gian, đem vẻ ẹp từ qua khứ của thôn vĩ dạ vượt qua những ớn đa của thể xác, thương tổn của thần ể ể ế ế ế ế chính bởi vậy, người đọc cảm nhận cảnh sắc không chỉ qua thị giác mà còn qua những xúc cảm, rung động của trái tim.

            phải chăng, ngày hàn mặc tử từng đến thăm “what” trong tiềm thức là một buổi sớm đẹp đến nao lòng? hay vì thôn vĩ trong ông quá ẹp ẽ, ến mức nếu hồi tưởng lại không pHải là trong một buổi sớm tinh sương thì chẳng có cr tời khắc nào hơn thế nữa? có lẽ là cả hai! trong cùng một câu thơ, chữ “nắng” được lặp lại đến hai lần. Ánh nắng ấy rực rỡ đến độ đong đầy không gian, vương trên vạn vật, chảy tràn sánh vàng tựa mật. Ánh nắng ấy cũng ấm áp đến độ sưởi ấm, thắp lên chút ánh sáng nơi cõi lòng lạnh lẽo của nhà thơ.

            giữa không gian ầy nắng ấy, thẳng tắp vươn lên những thân cau như nét bÚt muốn khuấy ộng cả khoảng trời trẻo, chu ắng nghe miền trung đầy nắng và gió có hàng cau là điểm nhìn thân thuộc. trong khu vườn thôn dã, cau là loài cây cao nhất, đón nắng đầu tiên. bởi vậy, thứ “nắng hàng cau” là thứ nắng trong trẻo nhất, thanh tân nhất, thuần khiết nhất. cây cau chia đốt thẳng, giống như thước đo tự nhiên cân đong mực nắng trong vườn. nắng trong tâm tưởng hàn mặc tử là thứ chất lỏng sánh ngọt lành của mẹ thiên nhiên rót ầy vườn, mặt trời càng ỏng âch ng ực bằng thứ sắc màu lấp lánh của nó.

            nếu như các nhà thơ khác trong phong trào thơ mới thường miêu tả cảnh vật với vẻ đẹp đượm buồn:

            lơ thơ cồn nhỏ gió đìu hiuĐâu tiếng làng xa vãn chợ chiều

            (trang giang, huy cận)

            there are:

            rặng liễu đìu hiu đứng chịu tangtóc buồn buông xuống lệ ngàn hàng

            (Đây mùa jue tới, xuân diệu)

            thì hàn mặc tử, dù trong rất nhiều bài thơ khac đã bày tỏ một nỗi đau nghẹn ứ, đau thấu tâm can, ngã, ấy vậy mà với thôn vĩ, ông vẫn ể ngòi buni bún vẫn ể ngòi b moment nhất, đầy sức sống. Đại từ phiếm chỉ “ai” khiến cho câu thơ thêm phần ý vị, mang âm hưởng của điệu nam ai, nam binh, của điệu hò trên sông hương. “Vườn ai” Không chỉ riêng một khu vườn cụ thể nào mà tựa như Theo từng nhịp bước chân của người phiêu lãng, Theo dấu cutc hành trình trong tưởng, hai bêng ếng.

            Đắm chìm trong sắc xanh của cây lá miệt vườn, hàn mặc tử chợt nảy ra một sáng tạo nghệ thuật độc đáo: “mướt quáo”. “mướt” là trạng thái mỡ màng, tươi tốt, căng tràn sức sống, ánh lên sắc xanh ngọc bích dưới nắng hồng của bình minh. hẳn khu vườn phải được chăm sóc hết sức tỉ mỉ, cẩn thận bởi một bàn tay khéo léo. HEO DO CHYNH NHÀ THơ CũNG CẩN THậN Nâng Niu, Gìn Giữ, ươM TRồNG TừNG Phiến Lá Trong Tâm Khảm Của Mình Nên Mới Có Có Thoáá Lên Thành ý Thơ ẹP ế ế ế ế ế ế ế ế

            hình ảnh so sánh “xanh như ngọc” là nét vẽ thần tình tôn ậm hồn cây larong “vườn ai”, người ọc tưởng nhưcc có thghe thấng nhựng chuyển ườnhimhn Hathy Thyhy Thyhim. yểu điệu bước ra. tất cả đều rạo rực, hân hoan một niềm vui tươi mới. vẻ đẹp được sánh ngang với “ngọc” không chỉ tráng lệ mà còn quý giá vô cùng. Ến sắc xanh dân dã của cỏ hoa cũng có thể trở thành thức ảnh diệu vợi, ẹp tựa phép màu vừa lướt qua, ẹp ến ộ thàn.

            giữa màu xanh cây lá, thấp thoáng hình bóng with người:

            lá trúc che ngang mặt chữ điền

            người con gái xứ huế thường gắn với tà áo dài tím mộng mơ, chiếc nón bài thơ “mang hình bóng quê hương”. nhưng trong thơ hàn mặc tử, thiếu nữ ấy lại e ấp “che ngang” gương mặt sau “lá trúc”. một nét vẽ rất đẹp họa ra vẻ dịu dàng, duyên dáng và tình tứ của thiếu nữ sông hương. người xưa có thanh nữ vịn cành mẫu đơn, giai nhân tựa nhành lan, nay lại có “mặt chữ điền” ẩn hiện sau cành trúc, lá trúc.

            cây trúc trong thi ca trung đại vốn biểu tượng cho người quân tử. nơi mảnh vườn “xanh như ngọc” ấy lại có một người con gái nhẹ nhàng, e ấp mượn “lá trúc” “che ngang” gương mặt. vẻ ẹp ấy thực sự giàu giá trị, vừa hồn hậu, mỏng manh, dịu dàng, lại vừa cứng cap, tràn ầy sức sống, dẻo dai, bền bỉ, mang cach cach của tao nh âng.

            cảm nhận khổ một bài thơ Đây thôn vĩ dạ đã kết tinh nhiều giá trị nghệ thuật độc đáo. thể thất ngôn vừa cổ điển, trang trọng lại vừa chân phương, dạt dào xúc cảm. hình ảnh thơ tuy chỉ là những kí ức mờ nhạt và qua tấm bưu ảnh nhưng lại hết sức sống động, đẹp đẽ. ngôn ngữ thơ giản dị mà chọn lọc, hàm súc. Đặc biệt, nhà thơ đã thổi hồn vào cảnh vật, để chúng thay mình giãi bày tâm trạng. tình và cảnh, cảnh và tình đan xen nhau tạo nên cấu tứ rất riêng, rất “hàn mặc tử”, thể hiện một tình yêu ến đn ớn với cuộc ời trầ từ nơi ầy rẫy đau thương, thi sĩ vẫn dành những gì ẹp ẽ nhất, trong lành nhất ể gửi ến xứ huế yêu thương, gửi ếnn người with gai ông từng khá this.

            theo dấu những vần thơ của hàn mặc tử, người ọc như lạc trong cuộc hành trình từc tại ến mờ ảo, “vườn thơ hàn rộng không bờng bếng bàng ớng. Đây thôn vĩ dạ ”vẫn ể lại ấn tượng trong lòng nhiều thế hện ọc. />

            cảm nhận khổ 1 Đây thôn vĩ dạ – mẫu 7

            hàn mặc tử một nhà thơ tiêu biểu trong phong trào thơ mới 1932 – 1945 với những tác phẩm tiêu biểu. các nhà thơ đã hòa mình vào thiên nhiên, ngắm nhìn cảnh ẹp quê hương ất nước dù ông đang phải trải qua những đn ớn của bệnh tật vớn ượn ượn ớn ớn ớn ớn ớn ớn ớn ớn ớn ớn ớn ớn ớn ớn ớn ớn v . Đó là một tinh thần đáng ngợi ca và tâm trạng ấy đã được khắc họa rõ trong bài “Đây thôn vĩ dạ”. khổ 1 là bức tranh thôn vĩ tươi đẹp cùng tâm trạng tiếc nuối của tác giả.

            khổ thơ bắt đầu bằng một câu hỏi: “sao anh không về chơi thôn vĩ?” câu hỏi vang lên như một lời trách thầm, nhắn nhủ của nhân vật trữ tình trong tâm trạng vời vợi nhớ mong. câu hỏi đó là của ai mà lại vừa hỏi vừa trách móc vừa nhớ mong nhất định không phải của hoàng cúc, không phải của cô gái nthô. vậy có thể là của ai? có thể là của hàn mặc tử tác giả đang phân thân để chất vấn chính mình. Câu hỏi đó như Xác nhận một sự thật đã lâu rồi tac giả không ược về thôn vĩ There are Không Biết ến bao giờc cr tể trởi thôn vĩ một lần nữa. Đó là cái cớ rất giàu chất thơ vừa nhẹ bỗng xót xa để gọi về những kỉ niệm thôn vĩ. Câu thơ bảy chữ nhưng cr tới Sáu Thanh Bằng, Thanh Trắc duy nhất vút lên cuối câu như một nốt nhấn khiến cho lời thơng mà thấna những nhiềm nuôt. từ niêm nhớ thương được khơi nguồn như thế, hình ảnh thôn vĩ chợt sống dậy trong lòng nhà thơ:

            nhìn nắng hàng cau nắng mới lênvườn ai mướt quá xanh như ngọclá trúc che ngang mặt chữ điền

            chỉ ba câu thơ hàn mặc tử đã khắc họa được những nét đặc trưng của thiên nhiên xứ huế. mỗi câu thơ là một nét vẽ, mỗi chi tiết sống động tạo thành sự khắc họa sống động đẹp đẽ của thôn vĩ trong hoi ni. Trước tiên là vẻ ẹp trrẻo tinh khôi của buổi sớm mai: nắng hàng ca fa nắng mới lên không pHải là cai nắng chang dọc bờ sông trắng mà là Cái nắng trẻo ting k. chỉ miêu tả nắng thôi mà đã gợi lên trong lòng người đọc bao nhiêu liên tưởng đẹp. những cây cau mảnh dẻ vút cao vươn mình đón lấy tia nắng ban mai trong lành ấm áp. khung cảnh quen thuộc ấy ta có thể bắt gặp ở bất cứ góc sân khoảng trời nào từ miền quê đất việt thân yêu. phép luyến láy: “nắng hàng cau nắng mới lên” làm cho cái nắng như lan tỏa hơn bừng sáng hơn. Điệp từ “nắng” đã vẽ ra một bức traph ang nắng trong không gian nắng lan ến đâu vạn vật bừng sáng ến đó từ trên cao tràn xuống thấp và tràn ầy cả cả so, tươi tắn.

            ến câu thơ thứ ba là cảnh vườn tược ược tắm ẫm trong nắng mai ngời sáng lên như một viên ngọc xang diệu kì: “vườn ai mướt qua xanh như ngọc”. câu thơ như một tiếng reo đầy ngỡ ngàng thích thú, không phải xanh non xanh biếc mà là xanh như ngọc. còn gì trong sáng và cao quý hơn ngọc. cảnh giản dị mà thanh khiết cao sang vô cùng. phải chăng sương đêm đã gột rửa hết những bụi bặm để khoác lên cây lá tấm áo choàng trong suốt lấp lánh khi nắng lên. chữ “mướt” tác động mạnh mẽ vào giác quan người đọc ấn tượng vẻ mượt mà loáng mướt của khu vườn. nhưng cái thần của câu thơ lại dồn cả vào chữ “ai” chỉ một chữ mà khiến cho cảnh đang gần gũi bỗng bị đẩy ra xa, hư m khự. Âm hưởng nhẹ của tiếng này khiến hơi thở như thotang xuôi về một cõi hư ảo mơ hồ.với hàn mặc tử lúc này, đó Là thế giới ở ngoài kia, củng ng. và rất tự nhiên theo mạch cảm xúc, nhắc đến “ai” lập tức nhà thơ nhớ đến hình bong with người:

            lá trúc che ngang mặt chữ điền

            câu thơ kết đoạn là nét cách điệu hóa rất tài tình của hàn mặc tử nhằm ghi lấy hồn vĩ dạ. có lẽ hình ảnh cành trúc đã trở nên quen thuộc khi nhắc đến con người nơi đây, mảnh đất cố đô văn hiến. with người như hòa vào, như ẩn vào thiên nhiên một vẻ đẹp kín đáo tao nhã. Đó là vẻ đẹp riêng trong mảnh đất cố đô nhưng ngay trong dòng cảm xúc miên man ấy ta đã thấy nỗi buồn man mác xa nỗi thấng vài l. nhưng cũng có một điều ặc biệt trong thơ hàn mặc tử là vừa có ảnh hưởng thơ ca dân gian vừa có sản pHẩm của lối thơ sáng tạo there are vẽ khuôn mặt sau h hng

            cảm nhận khổ một bài thơ “Đây thôn vĩ dạ” là bức tranh cảnh và người xứ huế vừa trần thế vừa trong sáng, tinh khôi trong tân m. qua đó có thểy ở hàn mặc tử một tình yêu quê, yêu người tha thiết, và cũng vời vợi nỗi nhớ mong của thi sĩ hướng vứ c Đọc bài thơ mà khơi gợi trong lòng người tình yêu quê hương, yêu thiên nhiên sâu sắc, yêu con người cảnh vật nơi đây. từ đó mà dạy chúng ta cách giữ gìn và bảo vệ những thứ xung quanh mình.

            cảm nhận khổ đầu Đây thôn vĩ dạ – mẫu 8

            hàn mặc tử là một trong những cây bút xuất sắc có đóng góp không nhỏ trong phong trào thơ mới nói riêng và thành tựu thơ ni ìnhnhnd ìn. , “khuấy” mãi không thành khối. với “đy thôn vĩ dạ” ông đã chạm khắc vào tâm khảm muôn triệu trái tim một vần thơ tình yêu ơn phương, thơ mộng mà huyền ᙺỡ ảo mứ <. <

            thôn vĩ dạ được biết đến như sông hương, núi ngự của xứ huế. bởi vậy, không lấy làm ngạc nhiên khi thấy nhiều tên tuổi như nguyễn bính, bích khuê, nguyễn tuân đều nảy sinh cảm hứn xng v.y. nếu như mỗi tình yêu ều gắn với một thời gian và không gian cụ, thì mỗi hình ảnh của nhân vật trữ tình trong bài thơ ều gắn với thiên nhiên và ng ng n >

            sao anh không về chơi thôn vĩ?

            Đây là lời trách yêu, một sự dỗi hờn thể hiện nỗi ngóng trông da diết của cô gái ở thôn vĩ. là lời nói dịu dàng chứa đầy yêu thương ấy chính đã gây xôn xao, đã trở thành giai điệu và phát ra lời nói.

            Ở câu thơ thứ hai, hàn mặc tử nhanh chóng có mặt ở không gian vĩ dạ. Đây là một cuộc hành trình trong tâm thức nhà thơ:

            nhìn nắng hàng cau nắng mới lên

            cái nắng được miêu tả “nhìn nắng hàng cau” song hành với một cái nắng tinh khôi mới mẻ khiến nhà thơ phải reo lên nhƺð con trẻÛn; “nắng” được thắp trên những hàng cau. du khách thấy được nắng hàng cau và càng đến gần khu vườn càng thấy màu xanh ngọc của là cây. Đôi mắt thi nhân đang ở trên khu vườn thôn vĩ, như she đang muốn xé toạc vòm trời đen ể nhìn thấy bình minh nắng mới diệu kì thắp lên từ thôn vĩ dạ. nơi có người minh thương nhớ như là một nơi ẩn chứa phép màu cổ tích.

            vườn ai mướt quá xanh như ngọc

            Đã “vườn ai mướt quá” lại còn phát hiện ra cái “mướt quá” ấy còn “xanh như ngọc”. tất cả đều non tơ và xanh như ngọc cho ta cảm nhận không chỉ bằng thị giác mà con cảm nhận được thanh âm của những chiếc lá ng. vì “vườn ai” có phải chính là vườn em, là ta thấy khuôn mặt của em trong khu vườn ấy. Đọc thơ hàn mặc tử chúng ta bắt gặp nhiều hình tượng, một thế giới vừa thực vừa ảo. bởi thế, thật khó tin nhưng hàn mặc tử đã gặp lại chính mình với gương mặt chữ điền thời còn là chàng trai trên ĺấp.

            lá trúc che ngang mặt chữ điền?

            thi sĩ của trăng muốn yêu một tình yêu trong trắng, một tình yêu ắm say thì pHải trởi là with người của ngày hôm qua, with người trong qua khứ, hẳn phải nhà nhà nhình bạn với huế. phải chăng hàn mặc tử đang muốn quên mình trong hiện thực phũ phàng để được yêu thêm lần nữa, yêu nhiều hơn nữa?

            lá trúc phải chăng đang ngăn cách tình người? làm “gió tteo ​​lối gió, mây ường mây”, tạo nên “dòng nước buồn thiu hoa bắp lay” ưa ến tâm trạng hy vọng manh mà thất vọng tràn trề:</c ráh:"có

            Ở đây sương khói mờ nhân ảnhai biết tình ai có đậm đà?

            hàn mặc tử đã khắc họa bức tranh vườn qu qUa vĩ qua nỗi lòng nuối tiếc bâng khuâng về một mối tình dở dash rồi chạm vào tâm khảo lớp lớp thế hệ v. Với bốn câu thơ trong khổ thơ ầu, cảnh nói lên tình, tình buồn thấm sâu vào cảnh vật, và nếu ặt khổ thơ trong cảm hứng của cả ta mới cảm nhậc c.

            cảm nhận khổ đầu Đây thôn vĩ dạ – mẫu 9

            “trước không có ai, sau không có ai, hàn mặc tử như ngôi sao chổi với cái đuôi chói lòa rực rỡ”. trong làng thơ mới, hàn mặc tử là thi sĩ có diện mạo thơ vô cùng phức tạp và bí ẩn. thơ hàn có sự đan xen cả những gì thân thuộc, thanh khiết nhất, cả những gì ghê rợn, ma quái, cuồng loạn nhất. strong thế giới đó, trăng, hoa, nhạc, hương hòa lẫn với linh hồn, yêu ma. Đằng sau diện mạo thơ hết sức phức tạp ấy, ta thấy hằn lên tình yêu mãnh liệt đến đau đớn hướng về cuờc đ. en trong tập “thơ điên”, “đây thôn vĩ dạ” là những vần thơ tinh khôi trong trẻo trong gia tài hàn mặc tử mà vẫn ẩn chứa tình and y//////// ////////////////////////////////////////////////// ///////</ </ </ </ </ </ </ </ </ </ </ </ </ </ </ // </ </ </ </ </ </ </ </ </ </ </ </ / / / / / / / / / / ///////////////////////////

            “Đây thôn vĩ dạ” bắt đầu câu hỏi khá đặc biệt: “sao anh không về chơi thôn vĩ”. mới đọc, ta ngỡ đây là lời hỏi của hoàng cúc hay một cô gái huế nào đó. nhưng trong bức thư gửi hàn mặc tử, ta không thấy cúc hỏi như vậy. vậy đây là lời tự hỏi lòng mình của hàn mặc tử hay nhà thơ đang tưởng tượng ra một lời hỏi như thế? dù hiểu theo cách nào thì đây cũng là lời hỏi vọng lên từ trái tim của thi sĩ và chất chứa biết bao nhiêu nỗi niềm. một nỗi nhớ nhung, da diết, một niềm khát khao trở về khắc khoải, một nỗi tiếc nuối đến ngậm ngùi, xót xa. chữ “về’ được nhà thơ dùng khá tinh tế. nhờ chữ ấy mà ta biết, với hàn mặc tử, vĩ dạ là nơi chốn thân thuộc, yêu thương gắn bó biết mấy nhưng trớ trêu thay, càng thân thương bao nhiêu thì nỗi nhớ nhung >

            sau lời tự hỏi lòng minh rất tự nhiên, những kí ức về vườn vĩ dạ bỗng thức dậy, ùa về trong tâm tưởngthi cħa. vườn vĩ dạ vốn ẹp và rất thơ, qua lăng kínnh của một tình yêu say ắm và tuyệt vọng, vườn vĩ dạ càng lộng lẫy hơnn, phút chốc trởnh nơn nơ ơ ạ ạ ạ ạ ”. vĩ dạ là xứ sở của cau, những hàng cau thẳng tắp, cao vút vươn mình lên đón nắng ban mai là một nét đẹp làm đắm say bao du kháy. từng có một thời gian gắn bó với thôn vĩ, nhớ vĩ dạ ngay lập tức, những ấn tượng về nắng hàng ca chan nắng mới lên bỗng ùa về trang thơ của hàn. hình ảnh “nắng hàng cau mới lên” gần gũi , giản dị mà hội tụ bao vẻ đẹp tinh khôi, thanh khiết của vườn vĩ dạ. nắng mới lên là nắng ban mai, nắng của buổi bình minh dịu dàng, tinh khôi. lại là thứ lắng đọng trên những tàu cau xanh mướt đẫm sương đêm nên lại cang thêm lung linh, rạng ngời hơn. hương nắng mới quyện với hương cau thoang thoảng dịu ngọt, thanh cao biết mấy. Điệp từ “nắng” gợi hình và tạo nhạc. có cảm giác từng chùm nắng xuyên qua tàu cau nhảy nhót rồi cứ dâng đầy,dâng đầy khắp mảnh vườn. cả mảnh vườn chan hòa trong biển nắng lung linh. từ “nắng” đứng đầu hai vế câu thơ khiến lời thơ du dương, ngân nga như một tiếng reo thầm. có phải chăng trong khoảnh khắc này, vẻ ẹp thanh khiết lộng lẫy của vĩ dạ đã mê hown mặc tử khiến thi sĩ quên đi thỡ Ƒy thng Ƒy trau

            dưới nắng sớm, vườn vĩ dạ tắm trong nắng sớm bỗng trở thành chốn nước non thanh tú: “vườn ai mướt quá xanh như ngọc”. tính từ “mướt” và hình ảnh so sánh xanh như ngọc đã cộng hưởng tạo nên vẻ đẹp đầy sức lôi cuốn của vườn vİ. một màu xanh mượt mà, non tơ, óng mả đến nuột nà phủ lên khắp khu vườn. cả khu vườn tựa như một viên ngọc bích khổng lồ không chỉ rời rợi sắc xanh mà còn tỏa ra ánh sáng xanh non ấy. trước vẻ đẹp tinh khôi, thanh tú ấy, thi sĩ không thể kìm nén sự ngỡ ngàng, ngạc nhiên, trầm trồ. chữ “quá” trong thơ đã dồn nén cảm xúc ấy của thi sĩ. xong đi liền với sự ngỡ ngàng trầm trồ là nỗi u hoài xót xa. từ “em” gần gũi thân thương bao nhiêu thì từ “ai” xa vời, mông lung bấy nhiêu. vườn vĩ dạ đẹp lộng lẫy này tưởng như đang hiện ra trước mắt, đang nằm trong tầm tay de ella mà hóa ra lại xa vời vô vùng. nõ đã thuộc về ai đó, đã thuộc về thế giới ngoài kia. nó đang tuột khỏi tầm tay minh, nhòa mờ trước mắt minh.

            khép lại khổ thơ đầu tiên là hình ảnh thơ hàm chứa nhiều tầng nghĩa xâu xa: “lá trúc che ngang mặt chữ điền”. hình ảnh thơ này đã châm ngòi cho cuộc tranh luận nảy lửa của giới phê bình nghiên cứu văn học. người ta đưa ra nhiều cách lý giải khác nhau cho câu thơ này. tuy nhiên, đặt trong mạch cảm xúc của toàn bài, có thể hiểu câu thơ vừa gợi tả gương mặt của người thôn vĨ và người trề về về

            mặt em vuông tựa chữ điềnda em thì trắng, áo xanh mặc ngoàilòng em có đất, có trờicó câu nhân nghĩa, có lòng thủy chung

            hiểu thư thế, hình ảnh lá trúc che ngang mặt chữ điền gợi lên vẻ đẹp dịu dàng, duyên dáng, kín đáo, e ấp của hui cô gô. lại có thể hiểu mặt chữ điền ở đây là gương mặt của người trở về thôn vĩ, và người đó không ai khác ở đây cính. Có thể, hàn mặc tử chợt bồi hồi nhớ lại cai ngày xa huế, tập gai quê tìm ến nhà hong fic cúc ở vĩ dạ mà chỉ dáng ngoài vén cành trúc ngóng vọng vọng vọng vọng vọng vọng vọng vọng vọng vọng vọng vọng vọng vọng vọng vọng vọng vọng vọng v Cũng Có thể Thi sĩ tưởng tượng ngày ược trở về thôn vĩ nhưng cũng có khac nào kí ức xưa, chỉ dám Vé cành trúc che ngang khuôn mặt mà lặng ng ắm vườn thần thần thần thầ hàn mặc tử thường chi dám trở về cuộc đời một cách vụng trộm, thầm kín như vậy. cảm nhận khổ 1 bài thơ đy thôn vĩ dạ ẩn trong hình ảnh thơ là cả niềm yêu ời mãnh liệt của một tâm hồn trĩn nặng mặc cảm chia lìa, bị cựt.

            p>

            với hàn mặc tử, vườn vĩ dạ chẳng khác nào một thiên đường, một mảnh vườn địa đàng không còn thuộc về mình. trở về vĩ dạ bỗng trở thành một ước muốn quá tầm với, một khát khao quá tầm tay. cảnh đẹp lộng lẫy mà tình buồn xót xa.

            cảm nhận khổ đầu Đây thôn vĩ dạ – mẫu 10

            hàn mặc tử là một trong những gương mặt nhà thơ tiêu biểu nhất trong phong trào thơ mới với sức sáng tạo dồi dào cùng phong cántách. “Đây thôn vĩ dạ” là bài thơ ặc sắc bậc nhất trong sự nghiệp sáng tac của hàn mặc tử, bài thơ là bức tranh hài hòa giữa khung cảnh thiên nhiên trrong trẻm v .

            trong khổ thơ ầu tiên của bài thơ, thi sĩ hàn mặc tử đã hướng ngòi bút ến khung cảnh thiên nhiên giản dị mà ẹp ẽp ẽ, trong trẻo của thôn vĩ:

            sao anh không về chơi thôn vĩ?nhìn nắng hàng cau nắng mới lênvườn ai mướt quá xanh như ngọclá trúc chen ngang mặt chữ điền

            “đây thôn vĩ dạ” ượC Sáng tac dựa trên cảm xúc tha thiết khi hàn mặc tử đón nhận mono quà của hoàng cúc là bức thiệp có in phong cảnh xứ sao anh không về chơi thôn vĩ”.

            mở ầu bài thơ là câu hỏi tu từ cùng giọng điệu nhẹ nhàng, tha thiết vừa như trach móc, vừa như hờn giận, vừa như lời mời chân chân thành của ngườa ười x Câu hỏi cũng chynh là lời tự trach của nhà thơi bản thân khi không thể về thĂm lại vùng ất vĩ dạ, nơi nhà thơ từng co những kỉm nệm tốt ẹp. Hoàn cảnh hiện tại không cho pHép nhà thơ về thăm vĩ dạ nhưng bằng tất cả nỗi nhớ, hồi ức đã có, hàn mặc tử đ vẽ lên bức tranh vị thật Sin

            nhìn nắng hàng cau nắng mới lên

            vĩ dạ là vùng quê nổi tiếng với nghề trồng rau truyền thống, với những hàng cau thẳng tắp xanh mướt. hình ảnh hàng cau trong thơ hàn mặc tử ược gợi tả tht ẹp với màu xanh ngắt của lá cau cùng ánh nắng vàng nhẹ tinh khiết của minhi bhi khi tr. “nắng” ược điệp lại hai lần vừa gợi ấn tượng về angr vừa diễn tả ược cảm giác náo nức, xôn xao của thi sĩc khung cảnh thôn vĩ. nhớ về thôn vĩ, tâm hồn nhà thơ hàn mặc tử cũng sáng bừng những cảm xúc trong trẻo, chân thành.

            vườn ai mướt quá xanh như ngọc

            khung cảnh khu vườn xanh ngát, căng tràn sức sống của thôn vĩ hiện lên tươi ẹp ến ngỡ ngàng, ể tăi ệu qu. ngọc”. sắc xanh trong trẻo của những tán lá dưới ánh mặt trời trở lên thật lung linh, thật đặc biệt. từ “mướt” ược tac giả sửng rất khéo không chỉn diễn tả ược cai mượt mà, tươi tốt của vườn cây mà còn chole thấy sự khéo léo, chỉm cỉa bàn tay tay só só ấy ấy ấy

            trong cảm xúc bất tận, xao xuyến về khung cảnh thôn vĩ, hình ảnh con người thấp thoáng sau khóm trúc hiện lên thật đặc biệt:

            lá trúc chen ngang mặt chữ điền

            khuôn mặt chữ điền gợi ra vẻ hiền lành, phúc hậu mang ến cho người ọc một liên tưởng, phải chíste đây chynh là mai bóng cỷ n con gáng cử dáng vẻ xa xôi, bị cách trở bởi hàng trúc nhưng lại mang đến những xuyến xao da diết cho người nhìn. Đến đây, cảnh và người đã hòa quyện làm một cùng tạo nên bức tranh thơ thật đẹp đẽ, trong trẻo.

            chỉ với bốn câu thơ ngắn gọn, tác giả hàn mặc tử đã vẽ lên bức tranh vĩ dạ ầy gợi cảm, sinh ộng c c cuaro tình, thi cết

            cảm nhận khổ đầu Đây thôn vĩ dạ – mẫu 11

            làm thơ từ năm mười sáu tuổi, hàn mặc tử là một nhà thơ có sức sáng tạo dồi dào trong phong trào thơ mới. một trong những bài thơ đặc sắc về thiên nhiên, đất nước và con người là Đây thôn vĩ dạ. khổ thơ mở ầu sau đây miêu tả thiên nhiên xứ huế vông gợi cảm, hòa vào một tình cảm nhớ thương ằm thắm, bâng khuâng, tiêu biểu choc một né né né né pHong pHong cach

            sao anh không về chơi thôn vĩ?nhìn nắng hàng cau, nắng mới lênvườn ai mướt quá xanh như ngọclá trúc che ngang mặt chữ điền.

            bài thơ Đây thôn vĩ dạ có kết cấu ba đoạn. khổ thơ thứ nhất, tả vườn cây dưới ánh nắng ban mai thanh tân, tinh khiết. khổ thơ thứ hai gợi lên cảnh trời, trăng, mây nước mang nét buồn xa vắng. khổ thơ cuối là nỗi lòng nao nao, mơ mộng bởi bong hình thiếu nữ xứ huế.

            thôn vĩ dạmm ngay trên bờ sông hương, nổi tiếng bởi những vườn cây trai cây tươi bốn mùa, với những ngôi nhà duyên ding … đi vào vĂn học qua cuy tt. nhưng đu phải chỉ có thiên nhiên gợi niềm ấp yêu tuyệt diệu mà quanh quẩn đu đó còn cả bóng dálg con người quen thuợi niềm ấ có tất the.

            sao anh không về chơi thôn vĩ?

            câu thơ là một lời mời mọc, cũng có thể là một lời trách móc thân tình. ngôn ngữ chọn lọc mà như ngẫu nhiên phóng bút. “sao anh không về” vừa nhẹ nhàng vừa dễ thương như một duyên cớ gợi nhớ những hình ảnh của thôn vĩ ngày nào trong ký ức nhà thơt thời từng là cận vĩ ngày nào trong ký ức nhà thơt thời từng là cận cận đa cảm . hãy về thôn vĩ, một thôn vĩ tràn ngập ánh nắng ban mai:

            nhìn nắng hàng cau, nắng mới lên,vườn ai mướt quá xanh như ngọc.

            thôn vĩ dạ có những hàng cau thẳng tắp. nắng sớm ban mai tràn ngập không gian. những tàu lá cau xanh mướt vươn lên đón tia nắng sớm, vô vàn hạt sương đêm đọng lại, lấp lánh màu ngọc bích. lời thơ thật hồn nhiên. “Vườn ai mướt qua” như tiếng reo vui nhưng cũng thật điêu luyện: từ mướt thật ắt và xanh nhưc ngọc mang nghĩa tượng trưng gợi tả ộc đc đao.

            lá trúc che ngang mặt chữ điền

            lá trúc thì mảnh mai, thanh tú. nhiều cành lá xếp lên nhau, lay nhẹ theo làn gió thoảng ban mai, dưới ánh nắng sớm, che ngang in bóng như chữ điền trên khuôn mặt vưn ngthưn. hay khuôn mặt người thôn vĩ hồn hậu vuông vắn chữ điền? có thể là cả hai: hình ảnh vừa thực, vừa có phần hư ảo lung linh trong niềm nhớ của lòng người. câu thơ được cách điệu hóa, mang ý nghĩa tượng trưng. vườn cây mượt mà đó phải là quê hương những with người hiền hòa. đôn hậu. with người chợt xuất hiện trên cái nền thiên nhiên tươi mát làm cho cảnh vật sinh ộng hẳn lên và hình ảnh with người c c camar

            mạch thơ êm nhẹ, ý thơ chuyển dịch: sau lời mời mọc dễ thương (câu 1 cảnh vật hiện lên trước mắt với màu sắc tươi tắn (câu 2,3) và with người hòa xuấthiấthiấthiấ , vàn. điêu luyện, bút pháp vừa lãng mạn vừa tượng trưng), khổ thơ biểu hiện nét đẹp nên thơ của con người và cảnh xỺt qua đó, ý thơ cũng gợi lên một tình yêu thiên nhiên đằm thắm, một nỗi bâng khuâng, xa xôi mờ ảo, như trong câu cuối của>th b:

            ai biết tình ai có đậm đà?

            có ý kiến ​​​​cho rằng cảnh vật hiện ra trong một số bài thơ của hàn mặc tử đậm đà màu sắc dân tộc. thật vậy, nếu không gắn bó máu thịt với quê hương hàn mạc tử khó viết được những câu thơ trác tuyệt như trên.

            bên cạnh những bài thơ hay về quê hương đất nước của thế lữ, xuân diệu. huy cận, chế lan viên, anh thơ…. mấy câu thơ mở đầu bài thơ Đây thôn vĩ dạ của hàn mặc tử. đã gopp phần khẳng ịnh giá trị của pHong trào thơ mới vào những năm ba mươi của thế kỉ xx, ẩy nhanh qua trình hi hi ại Hóa văc nước ta trong nửa ầu thế ế.

            cảm nhận khổ đầu Đây thôn vĩ dạ – mẫu 12

            “Đây thôn vĩ dạ” rút trong tập “thơ điên” của hàn mặc tử – tập thơ được xuất bản sau khi ông qua đời (1940). xuất xứ bài thơ có liên quan đến câu chuyện tình giữa thi sĩ nghèo với cô con gái ông chủ sở Đạc điền quy nhơn. tuy chỉ là mối tình đơn phương nhưng nó đã để lại trong lòng thi sĩ họ hàn một ấn tượng sâu sắc. và trong bài thơ này, ý nghĩa của ấn tượng ấy không chỉ dừng lại ở chỗ ối với một con người cụ thể, một làng quêth /p>

            mở đầu bài thơ có lẽ là lời trách thầm, và cũng là lời nhắn nhủ nhẹ nhàng. Đó là lời tác giả nói với kim cúc, hay lời kim cúc được tưởng tượng ra để trách móc nhà thơ? cũng có thể hiểu đó là lời một nhân vật trữ tình phiếm chỉ: sao anh không về chơi thôn vĩ?

            hình ảnh “nắng mới, hàng cau” cùng với lá vườn mướt “xanh như ngọc” tạo ra một bức tranh chói lòa ánh sáng và rựàc rỡ mắc su. người ta không hết bàng hoàng là vì Sao, qua hàng tràm năm, bức tranh làng cảnh việt nam vẫn thiếu vắng một hình ảnh rất dân dã, quen thuộc mà lại tươi ẹi ẹ strong bài thơ này?

            câu thơ: “Lá Trúc Che ngang mặt chữ điền” đã Gây nhiều cach hiểu: Co người cho đó là gương mặt của người đàn ông vức vức “chữ điền”, tượng tưng thongng. Co người lại cho đó là gương mặt ẹp của người xứ huế nói chung … nhưng muốn hiểu thế nào thì câu thơ bí ẩn này vẫn mang vị v ẹp cổ kính, có trúc, cor. thể tượng trưng cho quê hương và con người xứ huế.

            hóa ra cần trúc, lá trúc là một nét riêng của vĩ dạ thôn. nó là cảnh thật, nhưng cũng là cảnh ẩn dụ, tượng trưng. trước hết cần hiểu hai câu thơ này theo lối tả thực: Đây là cảnh tượng trời mây bên bến sông. cái cảnh ấy vừa có nét đẹp hoang sơ, dân dã, vừa có nét “cung đình”. gió, mây và dòng nước đều được nhân hóa để trở nên có hồn, sinh động. nhưng cái hay của hai câu thơ vẫn còn là bí ẩn. gió, mây, sông nước with như ẩn chứa điều gì kín đáo, khó nói thành lời. có thể thấy ở đây những ý nghĩa ẩn dụ không toàn phần – tức là “ẩn dụ một nửa”, “bán ẩn dụ”. tac giả không lấy cảnh ể ể nói tình một cach ơn thuần như những ẩn dụ thường thấy trong ca dao.ở đây, tac giả vừa tảt thật, vừa ẩn dụ. sở dĩ el phải viết như vậy vì tình cảm của hàn với kim cúc chưa có gì để mà tả thật, cũng chưa có gì để mà ẩn dụ. cho nên phải thật sự kín đáo, thật sự tế nhị và tự trọng.

            đó lại là một câu hỏi tu từ, và dầu không thể trả lời, ta vẫn thấy câu Hói ấy thống nhất với mạch cảm xú của cả bài thơ: mởu và kúu tâu tâu tut. cả bài thơ là một câu hỏi lớn không cần ai giải đáp. Đó chính là tình yêu, là tâm hồn hàn mặc tử. cũng chính là lời yêu nhắn gửi lại cuộc đời này với tất cả những nỗi niềm day dứt khó quên.

            bài thơ đây thôn vĩ dạc hết là một bài thơ tình, cũng là một bài thơ về ất nước, with người, nhưng quan trọng hơn là một bức di thư, gửi gắm gắm n mối tình dang dở, nhưng kết thúc ở tình đời bao la. tình yêu của hàn mặc tử ối với mộn hười con gái xứ huế, ối với một làng quê xứ huế, và rộng lớn hơn là ối với.

            cảm nhận khổ đầu Đây thôn vĩ dạ – mẫu 13

            hàn mặc tử là một trong những nhà thơ nổi tiếng của nền thơ ca việt nam. bài thơ “Đây thôn vĩ dạ” là một trong những tác phẩm tiêu biểu của nhà thơ. Đến với khổ thơ đầu tiên, người đọc sẽ cảm nhận được một bức tranh thiên nhiên nơi thôn vĩ tuyệt đẹp:

            sao anh không về chơi thôn vĩ?nhìn nắng hàng cau nắng mới lênvườn ai mướt quá xanh như ngọclá trúc che ngang mặt chữ điền.

            bài thơ được bắt đầu bằng một câu hỏi: “sao anh không về chơi thôn vĩ?”. câu hỏi gợi cho người đọc hai cách hiểu. Đó có thể là lời hỏi của người thôn vĩ dành cho tác giả. Vì Theo như lời ược kể lại thì nguồn cảm hứng ể hàn mặc tử sáng tac bài thơ bắt nguồn từ lời thăm hỏi của cô gai thôn vĩ khi nhà thơ đang mắc b b b b b b b b b b b cô đã gửi một tấm bưu thiế là bức tranh nơi thôn vĩ cùng với lời nhắn gửi sao anh không về thăm lại thôn vĩ. Đó cũng có thể là lời của chính tác giả, hàn mặc tử đang tự phân thân để hỏi chính mình. nhà thơ lúc này dù khao khát, nhớ nhung quê hương nhưng không thể trở về. dù hiểu theo cách nào thì chúng ta cũng thấy được nỗi nhớ quê cũng như mong muốn được về thôn vĩ của nhà thơ.

            những câu thơ tiếp theo đã khắc họa hình ảnh thiên nhiên thôn vĩ. hình ảnh đầu tiên hiện ra: “nhìn nắng hàng cau nắng mới lên”. Ánh nắng của buổi bình minh đã bao trùm khắp làng quê. cách sử dụng điệp ngữ “nhìn nắng” – “nắng mới” thể hiện một không gian tràn đầy sức sống. thứ ánh sáng của ngày mới đầy tinh khôi, ấm áp mang đến cho with người một luồng sinh khí mới. tiếp đến câu thơ thứ ba lại là một câu hỏi tu từ: “vườn ai mướt quá xanh như ngọc”. “ai” là đại từ phiếm chỉ, nhà thơ không biết khu vườn kia là của ai. từ “mướt” gợi cảm giác về một màu xanh của sự sống, lấp lánh khắp khu vườn. cách so sánh “xanh như ngọc” khiến ta liên tưởng đến câu thơ của xuân diệu:

            Đổ trời xanh ngọc qua muôn lá,thu đến – nơi nơi động tiếng huyền.

            (thơ duyen)

            Đó phải chăng là màu xanh của sự tươi mới, mát mẻ và tràn trề sức sống.

            cuối cùng, nhà thơ khắc họa vẻ đẹp của with người xứ huế trong câu thơ: “lá trúc che ngang mặt chữ điền”. trong không gian thiên nhiên đó, with người chỉ thoáng xuất hiện. hình ảnh trên lại gợi cho người đọc hai cách hiểu. khuôn mặt chữ điền của người thôn vĩ thấp thoáng sau tán trúc. khuôn mặt chữ điền gợi ra vẻ hiền lành phúc hậu, phải chăng ăó là khuôn mặt của người con gái hàn mặc tử thầm thương? hay cũng có thể đó là khung cửa sổ hình chữ điền thấp thoáng sau lá trúc. dù là cách hiểu nào thì hàn mặc tử cũng ều muốn thể hiện vẻ ẹp của con người xứ huế cũng như ưnh cảm dành cho con người, v.cợni

            qua phân tích trên, có thể thấy, khổ ầu tiên của bài thơ “đây thôn vĩ dạ” đã khắc họa nên một bức tranh thiên nhiên thôn vĩ trong sáng, tươi tươ nhiên.

            cảm nhận khổ đầu Đây thôn vĩ dạ – mẫu 14

            ến với “đy thôn vĩ dạ” của nhà thơ hàn mặc tửc có lẽ người ọc sẽ cảm thấy ấn tượng với bức trash thiên nhiên tràn ầy sức sốc nơi thôn vĩ. Điều đó được thể hiện qua khổ thơ đầu của bài thơ:

            sao anh không về chơi thôn vĩ?nhìn nắng hàng cau nắng mới lênvườn ai mướt quá xanh như ngọclá trúc che ngang mặt chữ điền.

            câu thơ mở đầu là một câu hỏi mang nhiều ý nghĩa. Đây có thể là lời hỏi của người thôn vĩ dành cho tác giả. Vì Theo như lời ược kể lại thì nguồn cảm hứng ể hàn mặc tử sáng tac bài thơ bắt nguồn từ lời thăm hỏi của cô gai thôn vĩ khi nhà thơ đang mắc b b b b b b b b b b b cô đã gửi một tấm bưu thiế là bức tranh nơi thôn vĩ cùng với lời nhắn gửi sao anh không về thăm lại thôn vĩ. cũng có thể là lời của chính tác giả, hàn mặc tử đang tự phân thân để hỏi chính mình. nhà thơ lúc này dù khao khát, nhớ nhung quê hương nhưng không thể trở về. dù hiểu theo cách nào thì chúng ta cũng thấy được nỗi nhớ quê cũng như mong muốn được về thôn vĩ của nhà thơ.

            Đến câu thơ thứ hai, bức tranh thiên nhiên thôn vĩ bắt đầu được nhà thơ khắc họa với những nét đẹp: “nhìn ng h ngữn”. Đây là ánh nắng của buổi bình minh bao trùm khắp không gian làng quê. cách sử dụng điệp ngữ “nhìn nắng” – “nắng mới” thể hiện một không gian tràn đầy sức sống. thứ ánh sáng của ngày mới đầy tinh khôi, ấm áp mang đến cho with người một luồng sinh khí mới. còn hình ảnh “hàng cau” lấp lánh trong nắng. cau là loại cây thân thẳng, cao lớn nhất trong khu vườn nên đã đón được ánh nắng đầu tiên của một ngày.

            câu thơ thứ ba gợi ra một không gian ngập tràn màu xanh: “vườn ai mướt quá xanh như ngọc”. khu vườn này không rõ là của “ai”. chỉ biết nó được chăm sóc rất cẩn thận. khắp nơi đều tràn ngập màu xanh của cây cối. “xanh như ngọc” gợi một màu xanh trong sáng, ẩn chứa ánh sáng của sự sống. từ “quá” bộc lộ sự trầm trồ, khen ngợi của nhà thơ dành cho khu vườn.

            và bức tranh thiên nhiên kết lại bằng hình ảnh con người thoáng xuất hiện: “lá trúc che ngang mặt chữ điền”. “mặt chữ điền” gợi ra vẻ hiền lành phúc hậu. hàn mặc tử như nhìn thấy khuôn mặt ai thấp thoáng sau lá trúc. phải chăng đó là khuôn mặt của người con gái hàn mặc tử thầm thương? qua đây, nhà thơ muốn khắc họa vẻ đẹp của con người xứ huế cũng như tình cảm dành cho con người, cảnh vật nơi đây.

            tóm lại, khổ thơ đầu của “Đây thôn vĩ dạ” đã gợi ra một bức tranh thiên nhiên đầy màu sắc và sự sống.

            cảm nhận về khổ 1 bài Đây thôn vĩ dạ – mẫu 15

            hàn mặc tử là một trong những nhà thơ lẫy lừng của nền văn học việt nam. cuộc đời ông tuy ngắn ngủi nhưng lại giá trị vô cùng, Ông để lại cho nước nhà một kho tàng văn hóa đồ sộ. trong số đó không thể không kể đến bài thơ Đây thôn vĩ dạ. bài thơ là nỗi chân tình sâu sắc hàn mặc tử gửi gắm đến người thương của mình vào những năm tháng cuối đời. từng câu, từng chữ như đi sâu vào lòng người, du dương, ngọt ngào đầy tha thiết.

            mở đầu bài thơ là câu hỏi tu từ chan chứa bao cảm xúc:

            “sao anh không về chơi thôn vĩ”

            Đây vừa là câu hỏi, nhưng nó không phải là một câu hỏi đơn thuần mà nó còn ngụ ý lời mời mọc và cả sự trách ột, mú t. ht. anh ở đây là chỉ chính nhà thơ. tac giả đã phân thân ể tự chất vấn mình rằng đã bao lâu ta không trở về mảnh ất thương nhớ thôn vĩ, đã bao lâu ta không gặp ười with gai ằ ằm. một khoảng thời gian xa xa. một chút nuối tiếc, một chút lỡ làng tự vấn bản thân cho thấy nỗi khổ tâm và nhớ thương đang trào dâng trong lòng bậc thi nhân. Tac Giả đã Khéo Léo sửng từ ngữ “về chơi” làm ộng từ chynh trong câu biểu hiện tình cảm chân thực, gần gũi, tự nhivên và gắn bó giữa nh ơ v ớ ớ.

            Để rồi từng cảnh từng nhịp của thôn vĩ luôn thường trực trong tâm trí người:

            “nhìn nắng hàng cau nắng mới lên”

            một câu thơ xuất hiện đến 2 từ “nắng” mở ra không gian nhiều nắng, thể hiện nét đặc trưng không trộn lẫn của ntrung. nắng làm nên vị đậm đà, làm nên ấn tượng độc đáo cho cảnh và người trung bộ. Ánh nắng của buổi ban mai như chan hòa khắp không gian, tắm táp cho cảnh vật. những thân cau vươn mình đón nắng mai, từng hàng nối nhau thẳng tắp rì rào trong gió nhảy nhót cùng ánh nắng. Ánh nắng làm bừng sáng vạn vật. tâm hồn con người vì thế cũng trở nên sảng khoái, phấn chấn và đam mê mãnh liệt. bức tranh buổi sớm ở vĩ dạ thật đẹp, thật nên thơ và tràn đầy sức sống.

            phóng tầm mắt ra xa hơn, tâm hồn nhà thơ lại được thỏa mình:

            “vườn ai mướt quá xanh như ngọc”

            ai cái đại từ phiếm chỉ nhưng lại mang sự ám chỉ một đại từ xác định. vườn ai, liệu rằng còn ai vào đây nữa, nó chính là vườn của người thương, mảnh vườn thân quen gắn bó. tính từ “mướt” được đặt giữa dòng thơ gột rửa cả câu thơ, gợi cái dáng vẻ lấp lánh, long lanh, mượt mà. kèm theo đó là trạng từ “quá” như đẩy cảm xúc và tính chất lên cái ngưỡng cao nhất. một tiếng trầm trồ thán phục, tiếng reo đầy thỏa mãn của người thi sĩ. xanh như ngọc- vẻ đẹp tinh khôi, sáng trong, quý giá. cả khu vườn bừng lên sắc xanh trong I see, sức sống căng tràn, tươi tắn, mượt mà. màu xanh ấy lan tỏa cảnh vật, xoa dịu tâm hồn nhà thơ, đem đến cho ông những rung cảm mãnh liệt nhất.

            và sau cái lẩn hiện tuyệt đẹp của cảnh vật ấy, tâm ý của nhà thơ cũng đã được bày tỏ:

            “lá trúc che ngang mặt chữ điền”

            mặt chữ điền đó là vẻ đẹp phúc hậu, đoan trang, là nét đẹp truyền thống đáng quý, đáng trân trọng theo quan niệm cệting ngư. khuôn mặt ấy được nép sau chiếc lá trúc mỏng manh hé mở sự duyên dáng, thẹn thùng, e ấp của người thiếu nữ xứ huế. Người with Gái huế ngọt ngào và that tha trong tà áo dài, ý nhị kín đáo bên chiếc la Trúc là hình ảnh biểu trưng choc chu thôn vĩ và trở thành ấn tượng ậm tât thhyn vĩ v à cảnh và vật người như hòa cùng nhau, cảnh tô lên vẻ đẹp của người, nhớ đến người là suy tư về cảnh. tất cả thật đẹp, thật hài hòa.

            với cach vi von, so Sánh liên tưởng ộc đao cùng với ngôn từ giàu chất thơ, giàu biểu cảm, nghệ thuật gợi nội tâm tinh tế, hàn mặc tử một bức tranh trọn vẹn nội tâm trăn trở, nhớ mong của người đang yêu. qua đó cũng đã thể hiện được lòng khát khao sống mãnh liệt của nhà thơ trong những năm tháng cuối cùng của cuộc đời.

            chính nét bình dị, thn thương ấy đã khiến thôn vĩ bình dị đi vào thơ ca và thành một nét ộc đáo chẳng hòa lẫn vớikh ất <

            cảm nhận về khổ 1 bài Đây thôn vĩ dạ – mẫu 16

            hàn mặc tử nằm trong số những nhà thơ ưu tres của pHong trào thơ mới, ông ể ể ể ể ểi nhiều tac pHẩm giá trrong đó nổiếng nhất lài bài thơ đy thôn vĩ d. không chỉ ông mà có rất nhiều nhà thơ đã rung động trước xứ sở này.

            mở đầu bài thơ là lời mời mọi người về chơi thôn vĩ, kèm theo đó là lời trách móc nhẹ nhàng, tình cảm. có lẽ trong thâm tâm nhà thơ tự trách mình đã lãng quên nơi mình có nhiều kỉ niệm khó phai, một nơi có cảnh đẹp say lòng người.

            trong câu thứ hai tác giả như đã trở về với thôn vì bởi sự thôi thúc của with tim. những cảnh đẹp dần dần hiện ra:

            những hình ảnh tuyệt ẹp cảnh sắc thiên nhiên thôn vĩn hiện ra, hình ảnh nắng mới trên ngọn ca đang căng tràn sức sống angy nắng của bình minh. những tia nắng của bình minh sáng sớm chiếu vào những hạt sương còn ọng trên thân cây cau làm cho mọi thứ lấp lánh như nhữc thữc viÍn.

            trước mắt người đọc như được tái hiện khung cảnh thiên nhiên tràn ngập sức sống. tac giả đã dùng “màu xanh như ngọc” diễn tả vẻ ẹp mỹ miều của thiên nhiên thôn vĩ, chắc hẳn tac giả là người and thiên nhiên conn đi đ đ mớ m

            trong câu thơ cuối của đoạn đầu ta bắt gặp hình ảnh lá trúc thanh tú, mỏng manh che đi khuôn mặt chữ điền trong ánh nắng buổi sáng. Đó có thể là của tác giả và cũng là một ai khác hình ảnh vừa ảo vừa thật càng khiến cho thôn vĩ trở nên bí ẩn lạ kì.

            sự xuất hiện của con người trong câu thơ cuối của đoạn đầu dù ngắn ngủi nhưng cũng đủ cho người đọc nhận thấy bức tranh thiên nhiên và con người thôn vĩ đẹp đến lạ lùng, tình yêu chứa chan của tác giả với đất và người nơi đây.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *