Cảm nhận về đoạn thơ sau: “Ta về mình có nhớ ta.Nhớ ai tiếng hát ân tình thuỷ chung” trong bài Việt Bắc

Đề bài: cảm nhận về đoạn thơ sau: “ta về mình có nhớ ta…nhớ ai tiếng hát ân tình thuỷ chung” trong bài việt bắc
4 bài văn mẫu cảm nhận về đoạn thơ sau: “ta về mình có nhớ ta…nhớ ai tiếng hát ân tình thuỷ chung” trong bài việt bắc
mẹo cách cảm nhận một tác phẩm thơ, văn
bài mẫu số 1: cảm nhận về đoạn thơ sau: “ta về mình có nhớ ta…nhớ ai tiếng hát ân tình thuỷ chung” trong bài việt bắc> </
lịch sử dân tộc không ít những trang viết bằng thơ. một trong những trang viết tiêu biểu ấy là thơ tố hữu – một nhà thơ lớn của thơ ca cách mạng việt nam. ta bắt gặp trong thơ tố hữu chặng đường cách mạng của dân tộc. Các sự kiện, các dấu mốc của lịch sử việt nam suốt hơn nửa thế kỉ từ khi ảng ra ời ến sau chiến thắng mùa xuân 1975 ược ông ghi lại trong những vần thơ tì tình tình tình cách mạng tha Thi việt bắc là một trong số đó. bài thơ ghi lại sự kiện Đảng và nhà nước chuẩn bị rời việt bắc về hà nội sau cuộc kháng chiến chống pháp thắng lợi. Trong Bài Thơ Của Mình, Tố Hữu đã Thể Hiện những tình cảm Tha Thiết Của Người đi – Kẻ ở, Thể Hiện Những cảm nhận sâu sắc của tac giả về thiên nhiên và ngườt vi. Điều này được thể hiện rõ net qua đoạn thơ:
ta về mình Co nhớ ta, ta về, ta nhớ những hoa cùng ngườirừng xanh hoa chuối ỏ tươiđèo cao nắng ange dao gài thắt lưngày xuân mơ nở Trắng rừngnhớ người đ gái hái măng một mìnhrừng thu trăng rọi hoà bìnhnhớ ai tiếng hát ân tình thuỷ chung
đoạn thơ là một bức tranh việt bắc qua bốn mùa và hàm chứa một nhớ nhung da diết cũng như biểu lộ tấm lòng thủy của pnó tc >
cảm nhận về đoạn thơ “ta về mình có nhớ ta…nhớ ai tiếng hát ân tình thuỷ chung” trong việt bắc
hai câu ầu của đoạn thơ là lời hỏi và kể của người ra đi, muốn biết lòng người ở lại như thế nào và tự bộc lộm lộ t. tám câu tiếp theo vẽ nên thiên nhiên việt bắc đầy thơ mộng và with người việt bắc đầy thân thương qua lời của người đi. Ầu tiên mùa đông xuất hiện với những bông chuối ỏ rực trên nền rừng xanh thẫm của những buổi hoàng hôn và hình ảnh conngưu tười. tiếp đến là mùa xuân rực rỡ màu trắng của mơ và hình ảnh người đan non. rồi mùa hạ đến đầy màu vàng của rừng phách và đầy âm thanh của tiếng ve. with người lại xuất hiện dưới hình ảnh cô gái một mình đang hái măng. kết thúc là rừng thu ngập ánh trăng và không gian ngập tiếng hát. cứ mỗi câu thơ tả thiên nhiên lại có một câu thơ tả with người, with người hoà quyện trong thiên nhiên nhưng không trong thinn nhi nhi êng with ộng with. cho with người.
có thể nói đây là một đoạn thơ với nhiều nghệ thuật tinh tế, tình cảm chân thực, xứng đáng là đoạn thơ hay nh bất troc. ngay từ câu mở đầu, lời của người đi đã có một sức truyền cảm đặc biệt nhờ tính mộc mạc chân thực của nó. câu thơ chỉ như một câu nói bình thường nhưng lại rất chân thành làm người đối diện xúc động. Nó ơn giản song Lại da diết, thể hi ược sự mr mỏi của người ặt câu hỏi muốn biết tình cảm người kia dành choc mình cũng như một ước mong: hãy nhớ tôi nhé! như muốn chứng tỏ tình cảm của mình người đặt câu hỏi lại kể hàng loạt những kỉ niệm về cảnh, về người:
ta về ta nhớ những hoa cùng người
cái đẹp của câu thơ là hình ảnh hoa cùng người, bởi chăng con người cũng là một bông hoa trong vườn hoa sự sống. hình ảnh tạo nên net hài hoà giữa thiên nhiên và with người, hoa và người tôn vẻ đẹp của nhau. bốn câu lục bát sau tả bức tranh bốn mùa với những hình ảnh, màu sắc tươi tắn và âm thanh rộn ràng. dù là mùa đông there is mùa hạ, mùa xuân there is mùa jue, tất cả đều có màu tươi vui. màu đỏ của hoa chuối làm cho mùa đông bớt lạnh. màu trắng của hoa mơ và màu vàng của rừng phách càng tôn thêm vẻ rực rỡ của thiên nhiên một sự êm ả, thơ mộng và cảm ginhƒ choh bÝi. tất cả những đường net đó vẽ nên bức tranh tứ bình đặc sắc bởi lời thơ mềm mại. song nếu chỉ là bức tranh thì chưa ủ bởi thiếu âm thanh thiên nhiên việt bắc: ta về, ta nhớ những hoa c cùng người, không thiếu má má kòn tiế, còn. tác giả chọn tiếng ve là một sự lựa chọn hợp lí và mang tính tiêu biểu. bởi ở việt nam, nói đến tiếng ve là người ta nghĩ ngay đến mùa hè. tiếng ve rảch tuy bình thưởng nhưng là một biểu tượng bằng âm thanh cho mùa hại với màu vàng rất riêng của việt bắc tạo nên một sự kết hợp nghe – nhìn ặ vừa có net chung của đất nước. phải chăng dụng ý của tác giả là để từ đó, dù mai sau có ở đâu, khi nghe tiếng ve kêu, ai cũng có thể liên tưởng và nhớạt bệt bệt? vậy là thiên nhiên việt bắc, chỉ qua vài câu thơ đã ược miêu tả ầy ủy ủ và mang tínnh cách riêng ộc đáo với hình ảnh và âm thanh lse ch፻lé chọ.
trên nền thiên nhiên tuyệt đẹp đó, with người hiện ra trong tư thế chủ động và đầy sức sống. bốn câu bát nói về with người cũng rất tinh tế và tình cảm. tác giả chọn lọc phác họa những hình ảnh with người lao động thấp thoáng nhưng đủ sức gợi. Đó là hình ảnh người đi rẫy, đan nón, hái măng, hay kín đáo hơn một tiếng hát khi lao động hay trong một đêm sinh hoạt văn nghệ. hình ảnh nắng ánh dao gài thắt lưng rất đặc trưng khoẻ khoắn và vui tươi. “nắng” như tiếp thêm sự sống động cho with người chứ không mang vẻ gay gắt. khi nhớ về hình ảnh người đan nón, tác giả gián tiếp bày tỏ lòng biết ơn đối với những đóng góp của việt bắc cho kháng chiến. một cách bày tỏ kín đáo và tế nhị! kí ức về cô em gái hái măng rất tình cảm bởi cách sử dụng từ “cô em gái” một cách trìu mến. hơn nữa cảnh thiên nhiên thật rực rỡ, tươi đẹp, đầy âm thanh và màu sắc sống động. Cuối cùng, kỉ nệm về tiếng hat gây cho người ối thoại của nhân vật trữ tình xưng “ta” cũng như cả người ọc ựọ sự sth xúc bởi tiếng hat xuất phát pHát tâ tâm đi là một kỉ niệm, một tình cảm êm dịu dà l. tiếng hát ấy phải chăng cũng chính là tâm hồn của tác giả.
tố hữu có biệt tài chọn lọc hình ảnh và phối hợp ánh sáng rất độc đáo. Ông có một tâm hồn nhạy cảm và có khả năng truyền cảm xúc của mình cho người khác. chẳng hạn như chỉ với hai câu thơ:
em ơi ba lan mùa tuyết tanĐường bạch dương sương trắng nắng tràn.
cũng đủ khiến cho người đọc có cảm giác như mình đang ở ba lan thật sự. tâm hồn tố hữu say mê và mạnh mẽ nhưng cũng rất sâu lắng và thủy chung. Với tố hữu, chính trị là một nguồn thơ thực sự, ông say mê sống với lí tưởng cach mạng và với niềm tin chân thật, ông muốn mang lí tưởng đó ến choc của minh. một điều đáng tiếc là những tập thơ sau này của ông như ra trận, máu và hoa có phần trở nên khô khan, đôi khi mang nặng tín hu triết. tuy nhiên, đoạn thơ vừa được phân tích ở trên là một bằng chứng hùng hồn cho tài năng sáng tạo của ông. với tôi, đoạn thơ thực sự là một điểm son trong những sáng tác của tố hữu mang đậm tính dân tộc và cảm xúc chân thực.
-hẾt bÀi 1-
trên đây là phần cảm nhận về đoạn thơ sau: “ta về mình có nhớ ta…nhớ ai tiếng hát ân tình thuỷ chung” trong bài việt bắc the em bẺ /Strong> chuẩn bị trả lời câu hỏi sgk, pHân tích đoạn thơ sau: “những ường việt bắc của ta … vui lên việt bắc đèo de, no hồng” Trong bài việt việt bắc với phần phân tích 12 câu trong đoạn 3 bài thơ việt bắc để hiểu rõ hơn về tác phẩm này hơn.
bài mẫu số 2: cảm nhận về đoạn thơ sau: “ta về mình có nhớ ta…nhớ ai tiếng hát ân tình thuỷ chung” trong bài việt bắc>
Ân tình và chung thủy – đó là một net đẹp trong rất nhiều net đẹp của with người cách mạng. net đẹp ấy thể hiện trong nhiều tác phẩm văn học thời kì kháng chiến chống pháp và chống mĩ. ta cũng bắt gặp net đẹp ấy trong việt bắc của tố hữu. tập trung, tieu biểu nhất là ở đoạn thơ:
“ta về mình có nhớ ta …nhớ ai tiếng hát ân tình thuỷ chung”
Việt bắc tràn ầy nỗi nhớ của người kHáng chiến về xuôi với quê hương cach mạng trong mười lăm năm “Thiết tha mặn nồng tình nghĩa. Biết bao chữ ” nhớ árn của người ra đi và người ở lại. NHớ Chiến Khu, NHớ “Mái đình Hồng thati, Cây đa tân trào ”, nhớ những đêm” quân đi điệp điệp Trùng Trùng “, nhớ” ngọn cờ ỏm gio lồng cả nh ư nh ư nh ư “… giữa rất nhiều nỗi nhớ ấy, hiện lên một nỗi nhớ vừa đằm thắm thiết tha lại vừa bâng khuâng man mác:
ta về mình có nhớ ta…nhớ ai tiếng hát ân tình thuỷ chung.
mười câu thơ trên là đoạn thơ thứ năm của bài thơ việt bắc, tự nó đã có tính hoàn chỉnh. Đó là bức tranh toàn cảnh và tiêu biểu của việt bắc qua bốn mùa trong năm. bức tranh ấy rực rỡ, tươi tắn nhưng cũng bâng khuâng, man mác vì nó được lọc qua nỗi nhớ của người về xuôi. nỗi nhớ được bộc lộ tha thiết trong buổi chia tay:
ta về mình có nhớ tata về ta nhớ những hoa cùng người.
hai lần “ta về” láy lại ở đầu câu – cùng một thời điểm chia tay, nhưng câu trên là hỏi người, câu dưới là giãi bìnhòng mì. cái giọng thơ tâm tình của tố hữu ở đây thật ngọt ngào dễ thương. cuộc chia tay giữa người kháng chiến và người việt bắc, giữa miền ngược với miền xuôi đã trở thành một cuộc giã bạn đôi -léha). nỗi nhớ về những ngày gian nan gắn bó với cảnh và người việt bắc cứ hiện dần trong tâm trí người đi. cảnh vật, with người việt bắc, cái gì cũng đáng yêu, đáng nhớ. nhớ trước nhất là hoa cùng người. hoa và người hoà quyện trong nỗi nhớ. nhớ hoa là nhớ tới cai ẹp của thiên nhiên việt bắc, mà cai ẹp của việt bắc không thể tách rời với cai ẹp của những with người việt bắc đ tranh việt bắc, trước tiên là vẻ đẹp của sự gắn bó giữa thiên nhiên và with người.
cảm nhận về đoạn thơ ta về mình có nhớ ta…nhớ ai tiếng hát ân tình thuỷ chung- mẫu số 2
bức tranh đó được diễn tả bằng những câu thơ êm ả, nhẹ nhàng. có màu sắc tươi tắn rực rỡ, có ánh sáng lung linh chan hoà, có âm thanh vui tươi, đầm ấm. cảnh và người hoà quyện vào nhau: bốn cặp lục bát tả bốn mùa, thì câu trên nhớ cảnh, câu dưới nhớ người. mà cảnh nào, người nào được nhắc tới cũng đều có cái riêng để nhớ. tất cả đã hiện lên trước mắt ta một bức tranh việt bắc tuyệt diệu, nên thơ qua net but chấm phá tài tình của tác giả.
mỗi mùa ược nhà thơ nhớ lại bằng một nét tiêu biểu nhất, với cach diễn tả tinh tế gợi cảm, nhớ mùa đông việt bắc là nhớ tới “rừng xanh chuối”. Giữa Cái Bạt Ngàn Của Màu Xanh, Hiển Hiện Một Màu sắc ấm Nóg (Tươi ỏ), Bức Tranh Mùa đông của việt bắc đâu còn cai ạnh, ang xuân singed sắc màu lại ổi ổi , thơ mộng: “ngày xuân mở nở trắng rừng”. cảnh này có gì đó giống như cảnh bác về nước:
Ôi sáng xuân nay, xuân 41trắng rừng biên giới nở hoa mơbác về… im lặng. with chim hótthánh thót bờ lau, vui ngẩn ngơ…
(theo chân bác, tố hữu)
bốn cặp lục bát sau tố hữu dùng để tả cảnh hè đến và cảnh mùa jue. nếu như sắc màu chủ ạo của cảnh ộng là màu xanh điểm vào đó có sắc hoa tươi ỏ, của cảnh xuân là màu trut. Đây là một câu thơ vào loại hay nhất của bài thơ việt bắc. câu thơ sáu chữ mà thấy được sự chuyển đổi của cảnh sắc thiên nhiên. câu thơ ấy ran lên một tiếng ve kêu không dứt trong màu vàng chói chang của rừng phách dưới nắng hạ. cuối cùng, cảnh jue hiện ra với màu sắc dịu hiền của ánh trăng, màu của mơ ước về cuộc sống hoà bình giữa những ngày gian khổ. cảnh nào cũng đẹp, mùa nào cũng đáng yêu và mỗi mùa là một bức tranh nên thơ, kì thú.
bức tranh bốn mùa ấy còn ánh lên vẻ đẹp đằm thắm của con người việt bắc. cảnh làm nền cho người và người gắn với cảnh, chúng quyện hoà vào nhau và tô điểm cho nhau. dường như những cảnh ấy phải có những con người này và nhà thơ đã đưa vào bức tranh việt bắc những con người thật bình dị đáng yêu: hình ảnh người lên núi với lưỡi dao lấp lánh ánh nắng cạnh sườn, bàn tay “chuốt từng sợi giang” của người đan nón và “cô em gái hái măng một mình” giữa khúc nhạc ve ran và sắc vàng rừng phách. cả tiếng hát ân tình nữa cũng làm cho rừng thu êm dịu và ánh trăng hoà bình toả sáng lung linh.
không hiểu việt bắc sâu sắc, không yêu việt bắc nồng nàn và nhớ việt bắc tha thiết thì không thểng lên bức tranh qu. nhưng để có bức tranh này, còn có quan điểm đúng đắn và cách nhìn tiến bộ của nhà thơ cách mạng. khac với những cai nhìn sai lệch trước đy về miền ni và with người miền nii là nơi “ma thiêng nước ộc” với những with người dữ tợnn, kénm vănn ầt ầt ìt ìt ìt. , thương yêu và ưu ái với quê hương cách mạng. bức tranh thơ này chính là bắt nguồn từ sự gắn bó chung thủy, từ lòng nhớ thương sâu nặng của nhà thơ đối với cƣnh và
tình cảm nhớ thương tha thiết ấy là âm hưởng bao trùm cả đoạn thơ và nhịp điệu dàu dàng trầm bổng của thể lục bát làm choc âm hưởng đó b ki ế kết cấu của bài thơ việt bắc là kết cấu ối đáp, có ta và mình, có người đi kẻ ở, nhưng thực ra đó chỉ là sự phâtìn tha mộ.
câu thơ trên là lời đáp, lời giãi bày của người đi nhưng không hẳn là thế. nhớ cảnh nhớ người, nhớ ến từng chi tiết sống ộng như vậy là nỗi nhớ chung của with người đã cùng gắn bó với nhau, ồng cam cộng khổ trong “mười l.
khép lại đoạn thơ là tiếng hát ân tình, thuỷ chung của người chiến sĩ cách mạng miền xuôi, của đồng bào việt bắc. tiếng hát ấy vang trong lòng người đi, luôn nhắc nhớ những ngày tháng nghĩa tình sắt son. tiếng hát ấy là chiếc cầu nối giữa tấm lòng với tấm lòng, giữa qua khứ, hiện tại và cả tương lai.
bài mẫu số 3: cảm nhận về đoạn thơ sau: “ta về mình có nhớ ta…nhớ ai tiếng hát ân tình thuỷ chung” trong bài việt bắc>
“Ôi! nỗi nhớ, có bao giờ thế!”. nỗi nhớ đi qua thời gian, vượt qua không gian. nỗi nhớ thấm sâu lòng người … và nỗi nhớ ấy cứ ray rứt, diết trong tầm hồn người chiến sĩ cach mạng miền xuôi khi xa rồi việt bắc thân yêu-nơi la lao …
ta về, mình có nhớ tata về, ta nhớ những hoa cùng ngườirừng xanh hoa chuối đỏ tươiĐèo cao nắng ánh dao gài thắt lưng.ngày xuân mơ nở trắng rừngnhớ người đan nón chuốt từng sợi giangve kêu rừng phách đổ vàngnhớ cô em gái hái măng một mìnhrừng thu trăng rọi hòa bìnhnhớ ai – tiếng hát ân tình thủy chung.
trong cùng một đoạn thơ ngắn nhưng từ “nhớ” đã được lặp lại năm lần. nỗi nhớ xuyên suốt từ câu đầu đến câu cuối đoạn. hai dòng đầu là lời khơi gợi, “nhắc khéo”: mình có nhớ ta không? riêng ta, ta vẫn nhớ! cách xưng hô gợi vẻ thân mật, tình cảm đậm đà tha thiết. ta với mình tuy hai mà một, tuy một mà hai.
người ra đi nhớ những gì? việc bắc có gì để mà nhớ, đế mà thương? câu thơ đã trình bày rất rõ?
ta về, ta nhớ những hoa cùng người
núi rừng, phong cảnh việt bắc được ví như “hoa”. nó tươi thắm, rực rỡ và “thơm mát”. trong bức tranh thiện nhiên ấy, hình ảnh with người hiện lên giản dị, chân chất, mộc mạc mà cao đẹp vô cùng! with người và thiên nhiên lồng vào nhau, gắn kết với nhau tạo nên cái phong thái riêng của việt bắc.
cảm nhận về đoạn thơ sau: “ta về mình có nhớ ta…nhớ ai tiếng hát ân tình thuỷ chung” hay nhất
bốn mùa đất nước đi qua trong những câu thơ ngắn gọn bằng các hình ảnh, chi tiết chắt lọc, đặc trưng. mỗi mùa mang một hương vị độc đáo riêng.
mùa đông, rừng biếc xanh, điểm lên những bông hoa chuối “đỏ tươi” và ánh nắng vàng rực rỡ. xuân đến, cả khu rừng bừng sáng bởi màu trắng của hoa mơ. he sang, có ve kêu và có “rừng phách đổ vàng”. và khi thu về, thiên nhiên được thắp sáng bởi màu vàng dìu dịu của ánh trăng. Đoạn thơ tràn ngập những màu sắc chói lọi, rực rỡ: xanh, ỏ, vàng, trắng … những màu sắc ấy ập mạnh vào giác quai ng c ᧰ a tiếp xúc với những câu ngưỡng một bức tranh sinh động. trong đó, những gam màu được sử dụng một cách hài hòa tự nhiên càng tôn thêm vẻ đẹp của núi rừng việt bắc.
thời gian vận hành nhịp nhàng trong những dòng thơ. nó bước những bước rắn rỏi, vững chắc khiến ta chẳng thể thấy phút giao mùa. thiên nhiên việt bắc còn được mô tả theo chiều dọc thời gian. Buổi Sáng Hoa “Mơ nở Trắng rừng”, Trưa nắng vàng rực rỡ và khi đêm về, trăng rọi bàng bạc khắp nơi … noui rừng việt bắc như một Sin
và cái phong cảnh tuyệt vời, đáng yêu ấy càng trơ nên hài hòa nắng ấm, sinh động hẳn lên khi xuất hiện hình ảnh của with iư. with người đang lồng vào thiên nhiên, như một đóa hoa đẹp nhất, có hương thơm ngào ngạt nhất. mỗi câu thơ tả cảnh đi cặp với một câu thơ tả người. cảnh và người đan xen vào nhau một cách hài hòa. Đây là những with người lao động, gắn bó, hăng say với công việc. kẻ “dao gài thắt lưng”, người “đan nón”, “cô em gái hái măng một mình” và tiếng hát ân tình thiên nhiên thêm rực rỡ. chính họ đã gợi nên nỗi nhớ da diết cho người ra đi. Đọc đoạn thơ, ta có cảm nhận những vẻ dẹp bình dị mà trong sáng của tâm hồn người việt bắc. Ở đó họ đối xừ với nhau bằng tình nghĩa mặn mà, chân thật, bằng sự thủy chung “trước sau như một”. họ đã nuôi chiến sĩ, nuôi cách mạng, nuôi cuộc kháng chiến của dân tộc… những with người việt bắc tuy bình dị nhưng thật anh hùng.
khơi gợi hình ảnh thiên nhiên và con người nơi đy, tố hữu đã thể hiện một tình cảm tha thiết, ân tình sâu nặng và nỗi th. ta với minh, minh với ta đã từng:
thương nhau chia củ sắn lùibát cơm sẻ nửa, chăn sui đắp cùng
Đã từng san sẻ những ngọt bùi, gian nan vất vả như thế! ta, mình làm sao có thể quên nhau được. tình cảm mến thương ấy đã ăn sâu vào tâm hồn kẻ ở, người đi. vì thế, khi ra đi, nhớ là nỗi niềm khắc đậm sâu trong tâm khảm, tình cảm của tác giả.
giọng thơ lục bát nhẹ nhàng mà sâu lắng. cả khổ thơ ôm chứa niềm lạc quan, vui sống và tin tưởng vào cuộc sống. nó mang âm điệu trữ tình, thể hiện tình yêu thiên nhiên, with người tha thiết và tấm lòng yêu nước thiết tha của tố hữu. cuối đoạn thơ vang lên tiếng hát ngọt ngào khơi gợi bao kỉ niệm. ki niệm ấy theo mãi dấu chân người đi và quấn quýt bên lòng kẻ ở lại…
những câu thơ cùa tô hữu có tính khái quát cao so với toàn bài. lời thơ giản dị mà trong sáng thể hiện niềm rung động thật sự trước vẻ đẹp của núi rừng và with người việt bắc. nỗi nhớ trong thơ của tố hữu đã đi vào tâm hồn người ọc, như khúc dân ca ngọt ngào ểể lại trong lòng ta những tình cẻảm dāu, dāu lạu
bài mẫu số 4: cảm nhận về đoạn thơ sau: “ta về mình có nhớ ta…nhớ ai tiếng hát ân tình thuỷ chung” trong bài việt bắc>
tố hữu (1920-2002) ượC đánh Giá là la cờ ầu của nền văn nghệ cach mạng việt nam .ông ể lại một sự nghiệp văn chương phong phú, giàu giá trịt và một pHong cach cach ngh trữ tình-chính trị sâu sắc, đậm đà tính dân tộc. rất tiêu biểu choc củ ni củ ni củ ni củ ni củ ni v. việt bắc:
ta về mình Co nhớ ta, ta về, ta nhớ những hoa cùng ngườirừng xanh hoa chuối ỏ tươiđèo cao nắng ange, dao Gài thắt lưngày xuân mơ nở Trắng rừngnhớ em gái hái măng một mìnhrừng thu trăng rọi hoà bìnhnhớ ai tiếng hát ân tình thuỷ chung
việt bắc ược tố hữu sáng tác vào tháng 10-1954, ngay sau khi cuộc kháng chiến chống thực dân pháp thắng lợi, các cơ quan trung ương phħảng ẻnh v. tố hữu cũng là một trong số những can bộ khang chiến từng sống gắn bó nhiều nĂm với việt bắc, nay từt biệt chiến khu ể vôi bài thơ như ược viết trong trong buổi chia
hoàn cảnh sáng tác tạo nên một sắc thái tâm trạng đặc biệt , đầy xúc động bâng khuâng . tố hữu đã vận dụng thành công thể thơ lục bát truyền thống, sửng sáng tạo cặp ại từ nhân xưng mình-ta, lối ối đá quen thuộc của ca da da da da da da da da da da da da da da da da da da da da để mở ra bao nỗi niềm nhớ thương, bao kỉ niệm về một thời kháng chiến gian khổ mà anh hùng. qua đó nghĩa tình gắn bó thắm thiết thuỷ chung của những người khang chiến với nhân dân, với việt bắc, với ất nước ược bộc lột cach thím thía, ch, cảm.
văn mẫu cảm nhận về đoạn thơ ta về mình có nhớ ta…nhớ ai tiếng hát ân tình thuỷ chung trong việt bắc của tố hữu
phần ầu của bài thơ, dưới hình thức ối đáp giữa mình và, đã tập trung khắc hoạc một khung cảnh tiễn ưy thương nhớ, bịn rịn, bồn ởn ở qua lời đối đáp ân tình , cảnh và người việt bắc hiện lên thật đẹp .
và có lẽ ẹp nhất trong nỗi nhớ việt bắc là ấn tượng không phai về những người dân hoà quyện với thiên nhiên, núi rỡing ƹp
ta về minh có nhớ tata về ta nhớ những hoa cùng người
Đoạn thơ mở đầu bằng một câu hỏi tu từ , nhưng hỏi chỉ là cái cớ để bộc lộ chiều sâu tình cảm . Điệp từ “ta” và “nhớ” khẳng định, nhấn mạnh nỗi nhớ da diết của người về thủ đô. phép liệt kê “những hoa cùng người” nêu lên đối tượng của nỗi nhớ. Đó là những gì tươi đẹp nhất của chiến khu. hoa là kết tinh hương sắc của thiên nhiên còn người là kết tinh vẻ đẹp của đời sống xã hội . xét cho cùng, người cũng là một loại hoa của đất.
những câu thơ tiếp theo tập trung tái hiện cụ thể , chân thực vẻ đẹp bốn mùa của chiến khu . cảnh và người hoà quyện, đan xen vào nhau, cứ câu thơ lục tả cảnh thì câu thơ bát tả người. mỗi mùa lại có một vẻ đẹp riêng tạo thành một bức tranh tứ bình tràn ngập ánh áng , màu sắc , đường net ạo thành p
mở đầu cho bức tranh tứ bình là khung cảnh mùa đông :
rừng xanh hoa chuối đỏ tươiĐèo cao nắng ánh dao gài thắt lưng
nhớ về mùa đông việt bắc , nhà thơ không nhớ về cái giá rét âm u mà lại nhớ tới những ngày nắng đẹp rực rỡ . biện pháp tiểu đối ” rừng xanh” với “hoa chuối đỏ tươi” đã tái hiện một không gian rừng núi mênh mông , bạt ngàn màu xanh tươi của cây cỏ , ẩn hiện trong sắc xanh sống động đó là những bông chuối rừng ngời ngời sắc đỏ như những ngọn đuốc . hai gam màu ấm nóng kết hợp với nhau tạo cảm giác vui tươi, làm ấm cả không gian, tạo ám ảnh trong tâm hồn with người. trong núi rừng ấy không chỉ có những bông chuối đỏ tươi mà còn có những con người vượt lên không gian , xuất hiện trên đỉnh đèo cao ở tư thế đầy kiêu hãnh , xuất hiện trong ánh sáng lấp lánh của mặt trời phản chiếu vào chiếc dao đi rừng gài ngang lưng. Hình bong with người lồng lộng trong không gian, giữa no và nắng, giữa trời và rừng xanh chynh là kết tinh vẻ ẹp của num rừng, là điểm nhấn của number number.
hai câu thơ tiếp khắc hoạ cảnh mùa xuân :
ngày xuân mơ nở trắng rừngnhớ người đan nonón chuốt từng sợi giang
hai động từ “nở trắng” đặt cạnh nhau vừa diễn tả bước đi của mùa xuân vừa nhấn mạnh vào màu sắc của xệt ng by. Mùa xuân ến đem Theo sức sống mới, làm cho từng cây, từng cây mơ nở hoa trắng rồi dần dần làm cho cả num rừng tràn ngập sắc hoa trắng tinh khiết, dịu dàng. màu trắng của hoa mơ lấn át các màu sắc khác làm cả khu rừng như toả sáng, khiến cho lòng người không khỏi xao xuyến, bâng khuâng, n. và nhà thơ đã nhớ đến những người đan non . hành động chuốt từng sợi giang là biểu hiện của sự cần mẫn, khéo léo, tài hoa trong tâm hồn, tính cách người dân việt bắc. họ nhẫn nại, tỉ mỉ trong từng cử chỉ để tạo ra những sản phẩm đẹp cho đời. câu thơ chứa đựng một thái độ trìu mến , thân thương , trân trọng những người lao động của nhà thơ tố hữu .
tiếp đến, mùa hè chiến khu hiện lên trong âm thanh và màu sắc không thể nào quên:
ve kêu rừng phách đổ vàngnhớ cô em gái hái măng một mình
qua cách miêu tả của nhà thơ , tiếng ve râm ran như khúc nhạc rộn rã không chỉ làm cho núi rừng vang động mà còn làm cho màu sắc cẕn lá bi. Động từ “đổ vàng” đã diễn tả tài tình sự thay màu đột ngột của rừng phách. khi tiếng ve vang lên báo hiệu hè ến, cả rừng phách xanh tươi bỗng khai nở muôn nghìn cánh hoa màu vàng Óng ả như ược trộn bằng mật ong và rắr n . trong giàn nhạc và thảm hoa ấy, nhà thơ nhớ đến một người em gái. cô sơn nữ một mình trong noui rừng không gợi ấn tượng buồn hi hắt mà lại mang vẻ ẹp khoẻ khoắn vì côn lên Trong tư thế lao ộng vảt vả, giản dị nhưn cũt.
nhớ về mùa thu , nhà thơ không thể nào quên ánh trăng :
rừng thu trăng rọi hoà bìnhnhớ ai tiếng hát ân tình thuỷ chung
câu thơ mở ra một không gian tràn ngập ánh trăng thanh bình soi chiếu khắp núi rừng chiến khu . ANH TRăNG ấY KHôNG CHỉ MANG Vẻ ẹP Tự NHIêN Mà nó còn gắn với niềm xúc ộng của những with người từng trải qua bao nĂm khốc liệt, gian khổ của chiến tre trong khu rừng thấm ẫm ẫm tình làm rạo rực lòng người .tiếng hat bộc lộ lòng người, bộc lộ tâm hồn thuỷ chung, tình nghĩa của with người việt bắc cũng chính là tấm lòng của người vềi xuôi vềi vềi vềi vềi vềi về nên dường như ánh trăng cũng ngời sáng hơn và tiếng hát cũng du dương và vang xa hơn.
như vậy, nỗi nhớ của người can bộ về xuôi đã khắc sâu thiên nhiên no rừng vb vb với vẻ ẹp vừa hiệc vừa thơ mộng, thi vị, riênt, ột ộc. . gắn liền với cảnh là những con người lao động bình dị nhưng chính họ đã gióp phần to lớn tạo nên chiến tháng vĩ đạa d c᧻tâc. chỉ những người gắn bó sâu nặng , coi vb là quê hương thân thiết mới có những xúc cảm , ấn tượng và nỗi nhớ da diet nhưth >
nỗi nhớ vb còn được tác giả khắc sâu và mở rộng trong những đoạn thơ sau của tác phẩm . theo dòng hoài niệm, vb trong kháng chiến hiện lên vừa gian khổ vừa hào hùng với ni ềm tin vào ảng, vào bác hồ vĩ ại, với cảm hứng ngợi ấc ấc ất.
đoạn thơ ngắn 10 dòng trên mang âm điệu ngọt ngào, từ ngữ trong sáng giản dị giàu sức gợi, in ậm phong cách thơ tố tốu đựcỻc bã bỻ. qua nỗi nhớ, niềm trân trọng tha thiết của nhà thơ, cảnh và người vb hiện lên thật gần gũi, chân thực mà thơ mộng, trữh. Thông qua tình cảm riêng của mình, tố hữu đã nói lên tình cảm của cả một thế hệi với quê hương ất nước, đã ngợi ca tình nghĩa thug ân tình của nhn dân d
-hẾt-