Phân tích bài thơ Quê hương của Tế Hanh

Dưới đây là danh sách Bài thơ quê hương tế hanh hot nhất được tổng hợp bởi M & Tôi

bai mẫu

quê hương là nguồn cảm hứng vô tận của nhiều nhà thơ việt nam và ặc biệt là tế hanh – một tác giả có mặt trong phong ttrào thƿp tin vácáchi máchi và. Ông được biết đến qua những bài thơ về quê hương miền nam yêu thương với tình cảm chân thành và vô cùng sâu lắng

ta thể bắt gặp trong thơ ông hơi thở nồng nàn của những người with ất biển, there are một dòng sông ầy nắng trong những buổi trưa gắn với tình yêu burns thiếu, là tác phẩm mở ầu cho nguồn cảm hứng về quê hương thơ tế hanh, bài thơ đ ược viến bằt cảmtmtmtmtmtmtmtmnmtmng t thnmnmnmnmnmng t thnmnmnmng t thnmnmnmnmnmng t thnmnmnmnmnmnmnmnmnmng t thnmnmnmnmnmnmnmnmnmnmnmnmnmnmnmnmnmnmnmnmnmnmnmnmnmnmnmnmnmnmnmnmnmnmnmnmnmng. tráng, yêu mến những with người lao động cần cù.

bài thơ ược viết theo thơ th tá chữ pHối hợp cả hai kiểu gieo vần liên tiếp và vần ôm đã phần nào thể hi ược nhịp sống hối hảt làng chin chin chin chin chin chin chin chin chin chin chin chin

làng tôi ở vốn làm nghề chài lưới

nước bao vây cách biển nửa ngày song

khi trời trong, gió nhẹ, sớm mai hồng

dân trai tráng bơi thuyền đi đánh cá.

quê hương trong tâm trí của những người with việt nam là mái đình, là giếng nước gốc đa, là canh rau muống chấm cà dầm tương.

còn quê hương trong tâm tưởng của tế Hanh là một làng chài nằm trên cù lao giữa sông và biển, một làng chài song nước bao vây, một khung cảnh làng quê như đ đ : “trời trong – gió nhẹ – sớm mai hồng”, không gian như trải ra xa, bầu trời như cao hơn và ánh sáng tràn ngập.

bầu trời trong trẻo, gó nhẹ, rực rỡ nắng hồng của buổi bình minh đang ến là một báo hiệu cho ngày mới bắt ầu, một ngày mới với bao nhivil chấn của biết ba :

chiếc thuyền nhẹ hăng như con tuấn mã

phăng mái chèo mạnh mẽ vượt trường giang

nếu như ở trên là miêu tả vào cảnh vật thì ở đây là đặc tả vào bức tranh lao động đầy hứng khởi và dạst dàco. con thuyền được so sánh như con tuấn mã làm cho câu thơ có cảm giác như mạnh mẽ hơn, thể hiện niềm vui và phấn khởi của những iưân. Bên cạnh đó, những ộng từ “hăng”, “phăng”, “vượt” diễn tả ầy ấn tượng khí thế băg tới vông dũng ménh của with thuyền toát lên một sức sốc sốc sốc sốc sốc sốc sốc sốc sốc sốc sốc sốc sốc sốc sốc sốc sốc sốc s vượt lên song. vượt lên gió. with thuyền căng buồm ra khơi với tư thế vô cùng hiên ngang và hùng tráng:

cánh buồm giương to như mảnh hồn làng

rướn thân trắng bao la thâu góp gió…

từ hình ảnh của thiên nhiên, tac giả đã lên tưởng ến “hồn người”, phải là một tâm hồn nhạy cảm trước cảnh vật, một tấm lòng gắn bó v ới qui ớtm ưtm ớtm ớtm ớtm ớtm vậy. cánh buồm trắng vốn là hình ảnh quen thuộc nay trở nên lớn lao và thiên nhiên.cánh buồm trắng thâu gió vượt biển khơi như hồn người đang hướng tới tương lai tốt đẹp.có lẽ nhà thơ chợt nhận ra rằng linh hồn của quê hương đang nằm trong canh buồm. hình ảnh trong thơ trên vừa thơ mộng vừa hoành tráng, nó vừa vẽ nên chính xác hình thể vừa gợi được linh hồn của sự vật.

t.

ta có thể nhận ra rằng phép so sánh ở đây không làm cho việc miêu tả cụ thể hơn mà đã gợi ra một vẻ đẹp bay bổng mang ý lnghěna. Đó chính là sự tinh tế của nhà thơ. cũng có thể hiểu thêm qua câu thơ này là bao nhiêu trìu mến thiêng liêng, bao nhiêu hy vọng mưu sinh của người dân chài đã ược gửi gắm vào m cánh. dấu chấm lửng ở cuối đoạn thơ tạo cho ấn tượng của một không gian mở ra ến vô cùng, vô tận, giữa song nước mênh mông, hình ảnh with người trên chiếc tàu nh sự chủ động, làm chủ thiên nhiên của chính minh.

cả đoạn thơ là khung cảnh quê hương và dân chài bơi thuyền ra đánh ca, thể hiện ược một nhịp sống hối hả của những with người nĂng ộng, là sự pHấn ạ l ạm, l ạm, l ạm, l ạm, l ạm, l ạm, l ạm, l ạm, l ạm, l ạm, l ạm, l ạt. từng ngư dân mong đợi một ngày mai làm việc với bao kết quả tốt đẹp:

ngày hôm sau ồn ào trên bến đỗ

khắp dân làng tấp nập đón ghe về

nhờ ơn trời, biển lặng, cá đầy ghe

những with cá tươi ngon thân bạc trắng.

những tính từ “ồn ào”, “tấp nập” toát lên không khí đông vui, hối hả đầy sôi động của cánh buồm đón ghe cá trở về. người ọc như thực sự ược sống trong không khí ấy, ược nghe lời cảm tạ chân thành ất trời đã song yên, biển lặng ữc ể ng”. Tế Hanh Không miêu tả công việc đánh bắt ca như thế nào nhưng tac cr tưởng tượng ược đó là những giờ phút lao ộng không mệt mỏi ể ạt ượt ược thành quả

sau chuyến ra khơi là hình ảnh con thuyền và con người trở về trong ngơi nghỉ:

dân chài lưới làn da ngăm rám nắng

cả thân hình nồng thở vị xa xăm

chiếc thuyền im bến mỏi trở về năm

nghe chất muối thấm dần trong thớ vỏ.

có thể nói rằng đây chính là những câu thơ hay nhất, tinh tế nhất của bài thơ. Với lối tả thực, hình ảnh “làn da ngắm roá nắng” hiện lên ể lại dấu ấn vông sâu sắc thì ngay câu thơ sau lại tả bằng một m nm nm nhận rất lg m ị ẫm hơi thở của biển cả nồng mặn vịi của ại dương bao la. Cái ộc đao của câu thơ là gợi cả Linh hồn và tầm voc là một sáng tạo nghệ thuật độc đáo.

nhà thơ không chỉ thấy con thuyền nằm im trên bến mà còn thấy cả sự mệt mỏi của nó. cũng như dân chài, with thuyền có vị mặn của nước biển, with thuyền như đang lắng nghe chất muối của ại dưƏng đang thấm trong từng thớ. thuyền trở nên có hồn hơn, nó không còn là một vật vô tri vô giác nữa mà đã trở thành người bạn của ngư dân. không phải người with làng chài thì không thể viết hay như thế, tinh như thế, và cũng chỉ viết ược những câu thơ như vậy khi tâm hồn hant sin. Ở đó là âm thanh của gió rít nhẹ trong ngày mới, là tiếng sóng vỗ triều lên, là tiếng ồn ào của chợ cá và là những âm thanh lắng ọng trong gớ gớ g.

có lẽ, chất mặn mòi kia cũng đã thấm sâu vào da thịt nhà thơ, vào tâm hồn nhà thơ để trở thành nỗi niềm ám ảnh gợi bâu. nét tinh tế, tài hoa của tế Hanh là ông thấy một cach lờ mờ, cai thế giới tình cảm ta đã âm thầm trao cảnh vật: sự mỏi mệt, say sưa của with thuyền lúc trở về bến… ”cảm của một người with x

nay xa cách lòng tôi luôn tưởng nhớ

màu nước xanh, cá bạc, chiếc thuyền vôi

thoáng with thuyền rẽ song chạy ra khơi

tôi thấy nhớ cái mùi nồng mặn qua

nếu không có mấy câu thơ này, co lẽ ta không biết nhà thơ đang xa quê, ta thấy ược một khung cảnh vô cùng sống ộng trước mắt chung ta, vậy mà nó ượtt ộtt ếtt ếtt. trò, từ đó ta có thể nhận ra rằng quê hương luôn nằm trong tiềm thức nhà thơ, quê hương luôn hiện hình trong từng suy nghĩ, tỺmúng dòmúng dòmúng. nối nhớ quê hương thiết tha bật ra thành những lời nói vô cùng giản dị: “tôi thấy nhớ cái mùi nồng mặn quá”. quê hương là mùi biển mặn nồng, quê hương là with nước xanh, là màu cá bạc, là cánh buồm vôi.

màu của quê hương là những màu tươi sáng nhất, gần gũi nhất. tế hanh yêu nhất những hương vị đặc trưng quê hương đầy sức quyến rũ và ngọt ngào. chất thơ của tế hanh bình dị như with người ông, bình dị như những người dân quê ông, khoẻ khoắn và sâu lắng. từ đó toát lên bức tranh thiên nhiên tươi sáng, thơ mộng và hùng tráng từ đời sống lao động hàng ngày của người dân. bài thơ đem lại ấn tượng khó phai về một làng chài cách biển nửa ngày sông, lung linh sóng nước , óng ả nắng vàng. dòng song, hồn biển ấy đã là nguồn cảm hứng theo mãi tế hanh từ thuở “hoa niên” đến những ngày tập kết trên đất bắc. vẫn còn đó tấm lòng yêu quê hương sâu sắc, nồng ấm của một người with xa quê:

tôi dang tay ôm nước vào long

song mở nước ôm tôi vào dạ

chúng tôi lớn lên mỗi người mỗi ngả

kẻ sớm hôm chài lưới come song

kẻ cuốc cày mưa nắng ngoài đồng

tôi cầm súng xa nhà đi kháng chiến

nhưng lòng tôi như mưa nguồn gió biển

vẫn trở về lưu luyến bến song

(nhớ with song quê hương – 1956)

với tâm hồn bình dị, tế hanh xuất hiện trong phong trào thơ mới nhưng lại không có những tưng chán ời, thhoá với thựi tại,, cá. thơ tế hanh là hồn thi sĩ đã hoà quyện cùng với hồn nhân dân, hồn dân tộc, hoà vào “cánh buồm giương to như mảnh hồn làng”. “Quê hương” – haiếng thân thương, quê hương – niềm tin và nỗi nhơ, ù trong tâm tưởng người with ấùt quảng ngãi thân yêu – tế Hanh – đó là những gì thiêng líêng nhất, tươi Bài thơ với âm điệu khoẻ khoắn, hình ảnh sinh ộng tạo cho người ọc cảm giác hứng khởi, ngôn ngữ giàu sức gợi vẽ lên một khung

………………………………………….

phân tích bài thơ quê hương của tế hanh – mẫu 2

tế hanh sinh năm 1921 tại quảng ngãi. bài thơ “quê hương” được viết khi ông đang học tại huế, lúc mới 18 tuổi. bài thơ có 20 câu, mỗi câu có 8 chữ. lời thơ trong sáng, hình ảnh sáng tạo, cảm xúc nồng hậu thiết tha. tình yêu và lòng thương nhớ quê hương của người with xa quê được thể hiện qua những vần thơ đậm đà và giàu hình ảnh.

hai câu thơ đầu với hai chữ “làng tôi” cho thấy niềm tự hào của tác giả về làng quê của mình. Đó là một làng chài ven biển miền trung, có song nước bao la vây quanh. làng cách xa biển “nửa ngày song”, một cách tinh độ dài dân dã. chữ vốn rất có ý nghĩa trong việc gợi lên một nghề truyền thống lâu đời và chinh yếu của người dân quê hương.

làng tôi ở vốn làm nghề chài lưới nước bao vây cách biển nửa ngày song.

sáu câu thơ tiếp theo nói về cảnh ra khơi đánh cá của người dân làng chài. Đó là những hình ảnh đẹp, thơ mộng và mạnh mẽ trong những buổi sáng khi ánh ban mai hừng lên. các tính từ được dùng rất chọn lọc trong đoạn thơ này đã tạo nên những hình ảnh rất đẹp: trong, nhẹ, hồng. giọng thơ nhỏ nhẹ, tâm tình, như có tiếng reo:

khi trời trong, gió nhẹ, sớm mai hồng dân trai tráng bơi thuyền đi đánh cá.

niềm vui đi chinh phục biển cả và khí thế ra khơi của bà with dân chài được thể hiện qua các hình ảnh về with thuyền, cánh buồm chèm và mái. chiếc thuyền được ví với with tuấn mã phi nhanh đầy hăng hái. mái chèo như lưỡi kiếm khổng lồ chém xuống mặt nước. cánh buồm trắng to như mảnh hồn làng, cách ví von rất sáng tạo nhằm nói lên khí thế lao ộng và khát vọng về ấm no hạnh phonc của -ngâưnàngi ờa.

câu thơ rướn thân trắng bao la thâu góp gió là một hình ảnh đẹp về cánh buồm to lớn đang căng gió ra khơi xa. các từ ngữ hăng, phăng, vượt, rướn, thu góp đã làm nổi bật sức mạnh, niềm tin tưởng tự hào vào khí thế ra khơi của đoàn thuy:

chiếc thuyền nhẹ hăng như con tuấn mã phăng mái chèo mạnh mẽ vượt trường giang cánh buồm giương to như mảnh hồn làng rướn la >

hai khổ thơ 8 câu tả cảnh làng chài khi những đoàn thuyền đánh cá quay về bến. cảnh ồn ào tấp nập của làng chài đã được tác giả khắc họa rất sinh động. các hình ảnh cá đầy ghe, những with cá tươi ngon thân bạc trắng đã cho thấy một chuyến ra khơi đầy may mắn và bội thu.

ba tiếng nhờ ơn trời là lời cảm tạ thiên nhiên đã mang lại cho người dân những chuyến ra khơi bình yên cũng ờt cho with igu n ng. Trời đã Cho Biển lặng, Song êm, Biển Cho Nhiều tôm ca, tất cả tạo tá tac giả một niềm hi vọng vềc cuộc sống tốt >

ngày hôm sau ồn ào trên bến đỗ khắp dân làng tấp nập đón ghe về nhờ yên trời biển lặng cá ầy ghe những con cá tgon ƺb>

từ nhỏ có lẽ tac giả đã sống với quê hương, sống với những lần đoàn thuyền ra khơi đánh ca và trở về n mới có ược những vần thơt sật sắc. dù ở xa quê hương nhưng tác giả vẫn diễn tả như thể mình đang chứng kiến ​​​​cảnh tượng ấy diễn ra. chính tình yêu quê hương đã giúp tác giả có được những cảm xúc như thế. yêu quê hương là yêu mến những chàng trai làng cường tráng có làn da ngăm rám nắng, ược tôi luyện trong lao ộng, trong vị mặn của nước biển quribe

“cả thân hình nồng thở vị xa xăm.” yêu làng chài là yêu những con thuyền sau một chuyến ra khơi vất vả, trở về nằm ngủ im lìm trên bến. con thuyền trong bài thơ đã được nhân hóa nhằm gợi cảm cuộc sống lao động vất vả mà yên vui của người dân:

chiếc thuyền im bến mới trở về nằm nghe chất muối thấm dần trong thớ vỏ.

các chữ im, mỏi, nằm, nghe, thấm dần rất gợi cảm và biểu cảm. sự chuyển đổi cảm giác tài tình đã tạo nên những vần thơ giàu cảm xúc. khổ thơ cuối nói lên nỗi nhớ nhung làng chài quê hương của người with xa quê. nỗi nhớ ấy được diễn tả qua điệp khúc “nhớ” trong các câu thơ:

nay xa cách lòng tôi luôn tưởng nhớ màu nước xanh, cá bạc, chiếc buồm vôi, thoang con thuyền rẽ sóng chạy ra khơi, tôi thấy nhớ cái mùi nồng m! <

nhớ quê hương là nhớ màu xanh của nước, màu bạc tươi ngon của ca, màu vôi bạc pHếch của canh buồm, là nhớ with Thuyền làng chài rẽ song ra khơi, là nhớ cai well. chữ thoáng trong câu vừa gợi tả hình bóng con thuyền ra khơi mờ dần nơi cuối biển vừa thể hiện niềm tưởng nhớ trong hoài niợm củc>

tố hữu đã ca ngợi thơ tế Hanh là những câu hat yêu thương, còn nhà thơ xuân diệu thì cho rằng nó như một dòng suối nhỏng là nguồn tình cảm Trong lành vữnh vữnh vữnh vữnh vữnh vữnh vữnh vữnh vữnh vữnh vữnh vữnh vữnh vữnh vữnh vữnh vữnh vữnh vữnh vữ Đọc bài quê hương của tế hanh ta cảm thấy yêu thơ và tâm hồn thơ của tế hanh. với ông những cảnh sắc về bầu trời, dòng song, cánh buồm, bến đỗ, with cá… là màu sắc, là hương vị là hình bóng thân yêu cỪn.

hình tượng thơ của tế hanh tuy bình dị mà rất có tình. những net nhân hóa trong bài thơ quê hương rất sáng tạo và hấp dẫn người đọc. Đó chính là điểm nhấn giúp bài thơ giàu tình cảm và cảm xúc.

phân tích bài thơ quê hương của tế hanh – mẫu 3

làng tôi ở vốn làm nghề chài lưới…, quê hương tôi có with song xanh biếc – nước gương trong soi bong những hàng tre…; những van thơ thiết tha đôi với đất mẹ quê cha là nét đẹp nhất trong hồn thơ tế hanh hơn 60 năm qua.

bài thơ quê hương được tế hanh viết năm 1939, khi nhà thơ vừa tròn mười tám tuổi, đang học trung học tại huế. nỗi nhớ làng chài, quê hương thân yêu ở bình dương, quảng ngãi đã tỏa rộng và thấm sâu vào bài thơ. hai câu thơ đầu nói về làng tôi. thân mật, tự hào, yêu thương… được thể hiện qua hai tiếng làng tôi ấy:

làng tôi ở vốn làm nghề chài lưới; nước bao vây, cách biển nửa ngày song.

quê hương là một làng chài, bốn bề song nước bao vây, một làng nghèo thuộc vùng duyên hải miền trung cách biển nửa ngày song. giọng điệu tâm tình, một cách nói chân quê dân dã vừa cụ thể, vừa trừu tượng. những câu thơ tiếp theo là hồi tưởng lại một net đẹp của quê hương: cảnh làng chài ra khơi đánh cá.

kỉ niệm về quê hương như được lọc qua ánh sáng tâm hồn. một bình minh đẹp ra khơi có gió nhẹ, có ánh mai hồng. có những chàng trai cường tráng, khỏe mạnh bơi thuyền đánh cá. cảnh đẹp, sáng trong, giọng thơ nhẹ nhàng thể hiện khung cảnh niềm vui của làng chài trong buổi xa khơi.

khi trời trong, gió nhẹ, sớm mai hồng dân trai tráng bơi thuyền đi đánh cá.

một loạt ẩn dụ, so sánh nói về with thuyền, mái chèo và cánh buồm. tác giả ví chiếc thuyền nhẹ hăng như con tuấn mã tạo nên một hình ảnh khỏe, trẻ trung diễn tả khí thế hăng hái, phấn khởi đðð. chữ hăng dùng rất hay, rất đích đáng. nó liên kết với các từ ngữ: dân trai tráng và tuấn mã hợp thành tính hệ thống, tạo nên một vẻ đẹp của văn chương. có người lầm tưởng là chữ băng rồi bình giảng là băng băng lướt song!

mái chèo như những lưỡi kiếm khổng lồ chém xuống nước, phăng xuống nước một cách mạnh mẽ, đưa with thuyềềống gitrang. sau hình ảnh chiếc thuyền, mái chèo là hình ảnh cánh buồm giương, to như mảnh hồn làng. giương nghĩa là căng lên để đón gió ra khơi. so sánh cánh buồm to như mảnh hồn làng là hay, đặc sắc. cánh buồm to biểu tượng cho hình bóng và sức sống quê hương.

nó tượng trưng cho sức mạnh lao động sáng tạo, ước mơ về ấm no, hạnh phúc của quê nhà. nó còn tiêu biểu cho chí khí và khát vọng chinh phục biển khơi của đoàn trai tráng bơi thuyền đi đánh cá. câu thơ rướn thân trắng bao la thâu góp gió là một câu thơ đậm đà ý vị mang cảm hứng lao động và cảm hứng vũ trụ.

cánh buồm được nhân hóa. ba chữ rướn thân trắng gợi tả một cuộc đời trải qua nhiều mưa nắng, gắng sức quyết tâm lên đường. Đây là khổ thơ xuất sắc tả cảnh ra khơi của đoàn thuyền đánh cá, tự hào ca ngợi sức sống của làng chài thân thương:

ơng:

chiếc thuyền nhẹ hăng như con tuấn mã phăng mái chèo, mạnh mẽ vượt trường giang. cánh buồm giương, to như mảnh hồn làng rướn thân trắng bao la thâu góp gió…

Đứa con xa quê có bao giờ quên được cảnh bà con làng chài đón đoàn thuyền đánh cá từ biển khơi trở về. các từ ngữ ồn ào, tấp nập diễn tả niềm vui mừng đón ghe về. niềm vui sướng tràn ngập lòng người, là của khắp dân làng. cảnh đón ghe về thực sự là ngày hội lao động của bà with ngư dân:

ngày hôm sau, ồn ào trên bến đỗ khắp dân làng tấp nập đón ghe về.

cá tươi ngon thân bạc trắng đầy khoang thuyền. Được mùa cá, vui sướng trong niềm vui ấm no, hạnh phúc, bà con làng chài khẽ thốt lên lời cảm tạ đất trời đã cho biển lg. sự cầu mong và niềm tin Thishện nhờ ơn trời ấy đã biểu lộ những tấm lòng mộc mạc, hồn hậu của những with người suốt ời gắn bó với biển, vui sướng, hoạn. tế hanh đã thấu tình quê hương khi ông viết:

“nhờ ơn trời biển lặng cá đầy ghe” những with cá tươi ngon thân bạc trắng.

ta tưởng như ca dao, dân ca đã thấm sâu vào hồn thơ tế hanh:

Ơn trời mưa nắng phải thì, nơi thì bừa cạn, nơi thì cày sâu… nhờ trời hạ kế sang đông làm nghề cày cấy, vun trồt…tp>

Đoạn bốn bài thơ nói về bến quê bằng hai net vẽ khỏe khoắn và bình yên. những chàng trai làng chài có làn da ngăm rám nắng khỏe mạnh, can trường được tôi luyện trong gió sóng đại dương, trong mưa nắng dãu d. họ mang theo hương vị biển. hai chữ: nồng thở rất thần tình làm nổi bật nhịp sống lao động hăng say, dũng cảm của những dân chài mang tình yêu biển. hình tượng thơ mang vẻ đẹp lãng mạn:

dân chài lưới làn da ngăm rám nắng cả thân hình nồng thở vị xa xăm.

net thứ hai là with thuyền. sau một chuyến ra khơi vất vả trở về nó mỏi mệt nằm im trên bến. con thuyền là một biểu tượng đẹp của làng chài, của những cuộc đời trải qua bao phong sương thử thách, bao dạn dày song gio:

chiếc thuyền im bến mỏi trở về nằm nghe chất muối thấm dần trong thớ vỏ.

with Thuyền ược nhân Hóa với nhiều yêu thương, vần thơ giàu cảm xúc, mang tính triết leader về lao ộng tong Thanh bình, chữ nghe (ngheg. /p>

Đoạn cuối nhiều bồi hồi nhớ thương, thương nhớ hình bóng quê hương. Điệp ngữ nhớ làm cho giọng thơ thiết tha, bồi hồi, sâu lắng. xa quê nên tưởng nhớ khôn nguôi. nhớ màu nước xanh của song, biển làng chài. nhớ cá bạc, nhớ chiếc buồm vôi…

thấp thoáng trong hoài niệm là hình ảnh with thuyền rẽ sóng ra khơi đánh cá. xa quê nên mới thấy nhớ hương vị biển, hương vị làng chài thương yêu cái mùi nồng mặn qua. tình cảm thấm vào câu chữ, màu sắc, vần thơ. tiếng thơ cũng là tiếng lòng trang trải của hồn quê vơi đầy thương nhớ. cảm xúc đằm thắm mênh mang:

nay xa cách lòng tôi luôn tưởng nhớ màu nước xanh, cá bạc, chiếc buồm vôi thoáng with thuyền rẽ sóng chạy ra khơi, tôi thấyṛqu m cáni mÓ>

bài thơ quê hương có một câu thơ đề từ rất gợi cảm: “chim bay dọc biển đem tin cá”. Đó là câu thơ của phụ thân nhà thơ. nhớ quê hương, nhớ người cha thân yêu dào dạt trong hồn thơ tế hanh. sau này, 1963, khi sống ở miền bắc, trong hoàn cảnh đất nước bị chia cắt, trong bài thơ nghe tin cha mất, ông xót xa hồi tưởng:

cuộc khởi nghĩa cần vương thất bại Đắng cay cha trở lại quê nhà (…) vịnh quê hương vài vần thơ ca: chim bay dọc biển đem tin cá. nhà ở kề sân, sát mái nhà

có cảm nhận được câu thơ đề từ ấy ta mới nắm bắt được tình thương nhớ quê hương của tế hanh qua bài thơ tá. bài thơ quê hương đã đi suốt một hành trình trên 60 năm. nó gắn liền với tâm hồn trong sáng, với tuổi hoa niên của tế hanh. thể thơ tám tiếng, giọng thơ đằm thắm dào dạt, gợi cảm. những câu thơ nói về dòng sông, with Thuyền, canh buồm, khoang ca, chàng trai đánh ca, bến quê… và nỗi nhớ của ứa with xa qu… rất there are, ậm ả biểu lộ một hồ

nGhệ Thuật phối sắc, sửng các các biện phap tu từ như ẩn dụ, so sánh, nhân Hóa và chuyển ổi cảm giác khá thành công, tạo nên những vần thơ trữ tình tình chứa chứa

phân tích bài thơ quê hương của tế hanh – mẫu 4

quê hương là gì hở mẹ mà cô giáo dạy phải yêu quê hương là gì hở mẹ ai đi xa cũng nhớ nhiều (quê hương – Đỗ trung quân)

quê hương – hai tiếng gọi giản dị và thân thương nhưng chứa đựng biết bao tình cảm. có thể nói, mỗi with người đều có quê hương. Đó chính là nơi chúng ta sinh ra, lớn lên và gắn bó. thế nên, mỗi lần xa quê, ta nhớ quê biết chừng nào. chính cái miền quê miền biển, đầy nắng và gió, đã nhức nhối trong lòng tế hanh bao nỗi nhớ cồn cào. nỗi nhớ và tình yêu quê hương đó, được khắc họa rõ net trong bài thơ quê hương của ông.

tế hanh – người with của làng chài quảng ngãi. quê ông không phải là một miền trung du với những rặng chè ngút ngàn tầm mắt, không phải là nơi phố thị với những ớớớững ồững ố ca. quê ông chỉ là một miền quê làng chài come biển, nhưng ông tự hào biết bao về làng quê của mình:

“làng tôi ở vốn làm nghề chài lưới: nước bao vây, cách biển nửa ngày song.”

hai câu thơ mở ầu bài thơ là lời giới thiệu về nghề nghiệp (làm nghề chài lưới) v à vị trí ịa lý (gần sông, can biển nửa ngày) của quê hương tế Hanh. lời giới thiệu ngắn gọn, chân thành, giản dị nhưng đầy đủ, thể hiện được niềm tự hào của nhà thơ về qungê mưnơ. NGHề Chài Lưới, Một Công Việc lao ộng bãnh thường, nhưng qua with mắt của một thi sĩ yêu quê và đang pHải xa quê, cai công việc ấy hi ẹ ẽp ẽp ẽp ẽp ẽp ết, cai công việc ấy hiện lêt ẹt ẽp ẽp ẽp ẽp ẽp ẽp ết, cai công việc ấy hiện lêt ẹt ẽp ẽp ẽp ẽp ẽp ết.

“khi trời trong gió nhẹ sớm mai hồng dân trai tráng bơi thuyền đi đánh cá chiếc thuyền nhẹ hăng như con tuấn mã phăng mái chèo, mản trƿƻng v giẺ”

trong khung cảnh bình minh của một buổi sớm mai tuyệt đẹp: sớm mai hồng, với trời trong, gió nhẹ. dân làng chài là những chàng trai khỏe mạnh, trai tráng đưa with thuyền của mình ra khơi. bằng biện phÁp tu từ so sánh: như con tuấn mã và sử dụng các ộng từ mạnh: hăng, phăng, vượt tế hanh đã miêu tả cảnh con thuyền ra kƻthi mi vớthí. with thuyền như một with ngựa đẹp, khỏe và phi nhanh, chuẩn bị xông ra chiến trường để tiêu diệt kẻ thù. và trong cái nỗi nhớ da diết về cảnh người dân chài đi đánh cá, hình ảnh cánh buồn là tâm điểm mà tế hanh miêu tợ một cap:đhp>

“cánh buồm giương to như mảnh hồn làng rướn thân trắng bao la thâu góp gió…”

cánh buồm trắng được nhà thơ so sánh như mảnh hồn làng. Đó chính là biểu tượng, là linh hồn của làng chài. mỗi lần ra khơi, cánh buồm là vật quan trọng, dắt đường, chỉ lối cho with thuyền. thế nhưng với tế hanh, cánh buồm có vị trí đặc biệt hơn thế nữa. nó như thâu góp vào trong mình biết bao giông bão của song gió để con thuyền luôn trở về bình an. nó còn mang trong mình biết bao yêu thương, mong ngóng, đợi chợ của những người mẹ, người chị, người with ở đất liền dành ngỡi ngkh. tế hanh đã rất thành công khi so sánh một vật hữu hình, cụ thể với một hình ảnh lãng mạn, trừu tượng. hình ảnh with thuyền với cánh buồm trắng vì vậy mà trở nên đẹp đẽ hơn, lãng mạn hơn.

sau những ngày tháng bôn ba trên biển khơi, with thuyền trở về, trong sự chào đón hân hoan, vui mừng của người dân quê:

“ngày hôm sau ồn ào trên bến đỗ khắp dân làng tấp nập đón ghe về. nhờ ơn trời biển lặng cá đầy ghe, những with cá tươi ngon thân bạc trắng.”

những câu thơ trên, đã miêu tả được cái không khí sinh hoạt của người dân làng chài. Đó là một khung cảnh tươi vui, ồn ào, tấp nập, tràn trề nhựa sống. có thể nói, tế hanh như đang được đắm chìm vào cái khung cảnh sinh hoạt nơi bến đỗ ấy. nhờ công ơn trời ất, mưa thuận gó hòa, trời yên biển lặng, những chàng trai đi đánh ca nay đã trở vềi với rất nhiều qu th hình ảnh những with ca tươ c cú, chịu khó, chịu khổ và của niềm yêu thích lao ộng chân chính.

sau chuyến ra khơi là hình ảnh con thuyền và con người trở về trong ngơi nghỉ:

“dân chài lưới làn da ngăm rám nắng cả thân hình nồng thở vị xa xăm chiếc thuyền im bến mỏi trở về năm nghe chất muối thấn trong vth>.”

có thể nói rằng đây chính là những câu thơ hay nhất, tinh tế nhất của bài thơ. Với lối tả thực, hình ảnh “làn da ngắm roá nắng” hiện lên ể lại dấu ấn vông sâu sắc thì ngay câu thơ sau lại tả bằng một m nm nm nhận rất lg m ị ẫm hơi thở của biển cảng mặn vịi của ại dương bao la. Cái ộc đao của câu thơ là gợi cả linh hồn và tầm vóc của with người biển cả. việt nam một bức tượng đài về người lao động việt nam thật đặc.

những câu thơ miêu tả chiếc thuyền “im” trên bến cũng rất độc đáo. thi nhân dường như cảm nhận được cả sự mệt nhọc say sưa của con thuyền sau những ngày ra khơi. bằng biện pháp nhân hóa, nhà thơ đã biến một hình ảnh vô tri, vô giác trở thành một cá thể có hồn, có thần. with thuyền như đang cảm nhận được những mặn mòi của muối biển đang thấm sâu vào da thịt mình. với nghệ thuật độc đáo này, chúng ta thấy with thuyền đã trở thành một phần không thể thiếu của làng chài.

xa quê, chắc hẳn không ai không nhớ quê. là một người with của vùng quê miền biển, khi xa quê, tế hanh nhớ tới: màu nước xanh, cá bạc, chiếc buồm vôi, with thuyền và mùni mùn cn cn bi. trong những nỗi nhớ ấy, thì da diết hơn cả, phải kể ến nỗi nhớ về cái vị mặn mòi của biển khơi, mà chỉ những ai sinh vh sinh.

với tâm hồn bình dị, tế hanh xuất hiện trong phong trào thơ mới nhưng lại không có những tưng chán ời, thhoá với thựi tại,, cá. thơ tế hanh là hồn thi sĩ đã hoà quyện cùng với hồn nhân dân, hồn dân tộc, hoà vào “cánh buồm giương to như mảnh hồn làng”. “quê hương” – hai ti ếng the nhớ, trong tâm tưởng người with đất quảng ngãi thân yêu – tế hanh – đó là những gì thiêng liêng nhất, tươi sáng nhất. Bài thơ với âm điệu khoẻ khoắn, hình ảnh sinh ộng tạo cho người ọc cảm giác hứng khởi, ngôn ngữ giàu sức gợi vẽ lên một khung cảnh hương “rất”. và khiến cho bất cứ ai, dù đang ở nơi đâu, cũng sẽ thêm yêu quê hương mình hơn.

phân tích bài thơ quê hương của tế hanh – mẫu 5

“có một đề tài, trở đi trở lại như một lời khấn khứa, càng viết nhiều, càng hay”. có lẽ nào, đấy là quê hương. trong dòng chảy văn học, ta từng nghe một quê hương với ánh trăng, chùm khế, với cảnh diều ngây dại mà thiêng lig trong thơ ỗ ỗng đng lành vớnh những năm kháng chiến máu lửa, đau thương, từng khắc khoải với tấm lòng của người nông dân mộc mạc, chân chất trong “làn” cm. và nay, giữa đề tài đã được đào xới nhiều lần, thiên hạ đã đi mòn lối cỏ. ta vẫn thấy một dòng ánh sáng yêu thương, rất riêng trong “quê hương” của tế hanh.

làng tôi ở vốn làm nghề chài lưới: nước bao vây cách biển nửa ngày song. khi trời trong, gió nhẹ, sớm mai hồng, dân trai tráng bơi thuyền đi đánh cá:

bài thơ mở đầu với những lời kể mộc mạc, giản dị và chân thành rất đỗi tự nhiên về quê hương mình. nhưng quê hương ấy cũng ẹp biết bao, quê hương của miền song nước “nước bao vây”, với những người dân “trai tráng” ầy dũng mãnh vàng c. Và rồi, tiếp tục dòng chảy cảm xúc về quê hương thân yêu, nhà thơ dồn tâm xoáy cảm xúc của mình vào hình ảnh with thuyền và canh buồm-biểu tượng củ -bing mi> hương mi> bing mi> byng mi> bitng mi> bitng mi> bing.

chiếc thuyền nhẹ hăng như con tuấn mã phăng mái chèo mạnh mẽ vượt trường giang. cánh buồm trương, to như mảnh hồn làng rướn thân trắng bao la thâu góp gió…

chiếc thuyền, nếu trong thơ cổ sẽ là nơi mà những bậc giai nhân tài tử tiễn ưa người bạn tri kỉ của mình, một dòng “yên ba tam nguyệt tài tử nghe tiếng đàn mà thổn thức nỗi lòng, với tỳ bành của lý bạch “thuyền mấy la đông tây lạnh ng ngnh cuộc sống mưu sinh hàng ngày. Là with Thuyền của người dân lao ộng. ầy sức mạnh. vừa thấy ược tốc ộ của gió, vừa thấy ược khí thế ménh liệt, hùng dũng và ầy âm vang của with thuyền. năng vượt giông tố và nguy hiểm của with thuyền quê hương. With Thuyền tung minh bọt trắng xóa, vượt những dặm dài tràng giang chói lói ể về đích cùng with người. người bạn ồng hành đáng tin cậy, và nay bằng khả nĂng mã hóa của mình tế Hanh một lầnn n n n n n n nnge gigy và nếu with thuyền mang vẻ ẹp hào hùng, khí thế thế thế thế thế th e

cánh buồm giương to như mảnh hồn làng rướn thân trắng bao la thâu góp gió…

cánh buồm là vật vô tri, là thứ hữu hình lại ươc ặt trong liên tưởng với “mảnh hồn làng”, một sinh thể có tâm hồn, một ấcón tƻỉng ch. so sánh ấy của tế hanh đã nâng cánh buồm lên và trao cho nó một linh hồn thực, một sự sống. cánh buồm đã trở thành biểu tượng của mảnh hồn làng, nơi thâu nhận và gél giữ bao net ẹp của miền song nước và tâm hồồn ồn with ng xƻy. cánh buồm vừa được nhân hóa, vừa được so sánh, bởi vậy mà thêm đẹp, thêm lãng mạn bội phần, nó “rướn thân trắthâng bao la giou”. Ộng từ “rướn” thể hiện tư thế kiêu hãnh, ầy tự tin và chủng ộng như hình ảnh những người dân làng chài sẵn sàng làm chủ thiên nhiên, làm chủ s-g to biển. gió lộng bốn phương đã được thâu góp và dần thành nên sức mạnh, bản lĩnh của with thuyền, của cánh buồm trắng. với 4 câu thơ, tế hanh đã thổi hồn và nâng tâm hồn của quê hương với những biểu tượng đẹp, tráng lệ, bay bổng. và sau những chuyến ra khơi mỏi mệt, with thuyền lại bỗng chốc hóa hiền lành:

ngày hôm sau, ồn ào trên bến đỗ khắp dân làng tấp nập đón ghe về. “nhờ ơn trời, biển lặng cá đầy ghe”, những with cá tươi ngon thân bạc trắng.

sau hành trình dấn thân chinh phục biển khơi, những người dân làng chài đã thu được thành quả là những khoang thuyền đầy cá.ầy trong niềm vui sướng của thành quả, của lao động hăng say, họ vẫn không quên cảm ơn trời đất. quả là tinh thần người việt ta, luôn biết ơn những đấng trên cao, luôn ghi nhớ cội nguồn.

sang ến khổ thơ tiếp, tế hanh tiếp tục bộc lộ một tâm hồn thơ mang ậm phong vị quê hương khi ông miêu tả vẻ ẹp của người dƻi:

dân chài lưới, làn da ngăm rám nắng, cả thn hình nồng thở vị xa xăm chiếc thuyền im bến mỏi trở về nằm nghe chất muối vỏthm thấm.

dân chài lưới, làn da ngăm rám nắng, cái nắng của biển khơi, của sóng gió cuộc ời đã tôi rèn và làm nên n nn chắc của with ngƻời bi mi. Đó là màu nâu của đất đai, của quê hương dung dị, của tâm hồn mộc mạc, của những nhớ và thương vô ngần trong thơ tế. cả thân hình họ đượm vị biển khơi, nồng thở vị xa xăm. Đó là vị của biển, của ất đai, chất mặn của quê hương như đã thấm dần vào từng hơi thở, từng ường nét, từng hừnthọnhptrnh. Đó là tình cảm yêu quê hương tha thiết, và cũng là vẻ đẹp truyền thống của người dân miền biển. phải yêu và gắn bó tha thiết với quê hương ra sao tế hanh mới đằm mình được những câu thơ như vậy. nhưng đó đâu chỉ còn là của with người nữa, nó cũng thấm vào chiếc thuyền thân thuộc:

chiếc thuyền im bến mỏi trở về nằm nghe chất muối thấm dần trong thớ vỏ.

with thuyền cũng mang một linh hồn riêng, sau cuộc hành trình mệt mỏi nơi ại dương xa xĂm, nó cũng mệt mỏi và cần ơɖc nghi nhưng cai , rất tinh. Ẩn dụ chuyển ổi cảm giác đã giúp con thuyền thực sự trở thành một sinh thể sống, mang trong nó vị mặn mòi của biển khơi thừn vể quan dừ. như thế with thuyền cũng mang hơi thở quê hương, cũng mang một linh hồn, một ao ước, một lối sống nơi đây. tế hanh hẳn phải tha thiết với with thuyền quê hương lắm chăng. Để rồi theo dòng cảm xúc, từ hồi tưởng về với hiện tại, nhà thơ có thể là đang trong nỗi xa quê nên thảng thốt ngghẹn c:

nay xa cách lòng tôi luôn tưởng nhớ màu nước xanh, cá bạc, chiếc buồm vôi, thoang con thuyền rẽ sóng chạy ra khơi, tôi thấy nhớ cái mùi nồng m! <

chà, thì ra cái màu nước xanh, cá bạc, chiếc thuyền vôi đã trở thành biểu tượng riêng in sâu trong lòng tác giả. bằng biện pháp liệt kê, tế hanh đã một lần nữa cho thấy vẻ đẹp giàu có của quê hương mình. và đến đây, có lẽ trong vô thức, tâm hồn nhà thơ đã hóa tâm hồn xứ sở, khi cái mùi vị mặn nồng ấy cứ vương vấn và nƺhm n. nó ăn sâu vào máu thịt và thấm trong từng giác quan. một tế hanh nồng nàn, sôi nổi, tha thiết biết mấy với quê hương.

bằng một hình sắc riêng, ấy là cái vị mặn mòi của biển cả quê hương. tế hanh đã trao gửi hồn mình đến bạn đọc, và chính tấm lòng ấy của nhà thơ đã thức dậy những tình cảm thiêng hiêng trop

phân tích bài thơ quê hương của tế hanh – mẫu 6

quê hương luôn là đề tài không bao giờ cạn kiệt đối với các thi sĩ. mỗi người có một cách nhìn, cách cảm nhận riêng, đặc trưng về quê hương của mình. chúng ta bắt gặp những bài thơ viết về quê hương của Đỗ trung quân, giang nam, tế hanh. Trong đó sự nhẹ nhàng, mộc mạc của bài “quê hương” tac giả tế Hananh khiến người ọc xốn xang khi nhớ về nơi đn chôn rau cắt rốn, nơi nuôi dưỡng tâm hủa m.

“quê hương” là hai tiếng thân thương, được tác giả dùng làm nhan đề của bài thơ. mở đầu bài thơ bằng sự mộc mạc, chân thành mà sâu sắc:

làng tôi ở vốn làm nghề chài lưới nước bao vây cách biển nửa ngày song

hai câu thơ như một lời kể tâm tình rất ỗi bình dị nhưng đã khiến người ọc hình dung ược mảnh ất mà tác giả mộáng lộng làng. một ngôi làng giản dị, chân chất. hình ảnh “nước”, “biển” rất đặc trưng cho một vùng quê làng biển. có lẽ những điều bình dị đó khiến cho tác giả vẫn luôn mong ngóng, nhớ nhung khi xa quê hương.

những câu thơ tiếp theo gợi tả lên một khung cảnh tuyệt đẹp mỗi khi sáng mai thức dậy. sự tinh tế của ngôn từ và cảm xúc khiến cho vần thơ trở nên trữ tình, tuyệt đẹp:

khi trời trong gió nhẹ sớm mai hồng dân trai tráng bơi thuyền đi đánh cá.

một loạt từ ngữ mang tính chất liệt kê khung cảnh, không gian thanh bình, tươi đẹp của cảnh biển vào buổi sáng. “Gió nhẹ”, “sớm mai hồng” là những gì còn neo giữ trong lòng của tác giả khi nhớ về quê hương of him. và một hoạt động vẫn diễn ra đầu ngày là “bơi thuyền đi đánh cá” được tác giả vẽ nên rất nhẹ nhàng nhưng khỏe kho.

chiếc thuyền hăng như con tuấn mã phăng mái chèo mạnh mẽ vượt trường giang

nếu những câu thơ trên nhẹ nhàng, tinh tế bao nhiêu thì hai câu thơ này càng mạnh mẽ , quyết liệt và khỏe khoắn bao nhiêu. Với hai ộng từ “hăng”, “phăng” kết hợp với pHép thus Sánh ộc đao khiến cho bức tranh đi đánh carở nên giàu chất tạo hình, giàu ường nét và giấu ấ với động từ “phăng” đã phần nào gợi tả lên sự khéo léo kết hợp sự tinh tế và khỏe mạnh của những người dân v

hai câu sau lại trở về với vẻ lãng mạn đến bất ngờ:

cánh buồm giương to như mảnh hồn làng rướn thân trắng bao la thâu góp gió

một hình ảnh bình dị, thân quen như cánh buồm nhưng trong thơ của tế hanh lại có hồn, đậm chất thơ. PHÉP Thus Sánh Canh Buồm “NHư MảNH Hồn Làng” Có sức Gợi rất sâu sắc, bởi rằng ối với những người làm nghề chài lưới thì canh buồm chynh là biểng tượng cho số. một sự so sánh hữu hình và vô hình đã làm nên sự sáng tạo nghệ thuật tuyệt vời. with thuyền đã mang theo cả tin yêu, hạnh phúc và hi vọng của những người dân nơi đây.

câu thơ khỏe khoắn và tự nhiên đã phần nào làm toát lên được khí thế hào hùng trong công cuộc chinh phục biển khơi.

tế hanh đã miêu tả nên một bức tranh thiên nhiên và bức tranh lao động sáng tạo tuyệt vời nhất. Đó là niềm tự hào, sự ca ngợi quê hương, đất nước.

Đặc biệt, khung cảnh dân chài lưới chào đón thành quả sau một ngày căng thẳng vất vả được miêu tả chân thực và đầy ni:

ngày hôm sau ồn ào trên bến đỗ khắp dân làng tấp nập đón ghe về nhờ ơn giời biển lặng cá đầy ghe ững with cá tgon thâng.

hình ảnh dân làng “ồn ào”, “tấp nập” đã phần nào tái hiện ược không khí vui tươi và pHấn khởi của người dân chài sau một ngày hoạt ột ột ột ột ột ột ột ột ột ột ột những con cá “tươi ngon” nằm im lìm là những thành quả mà họ đạt được.

và có lẽ hình ảnh with người mạnh mẽ, khỏe khoắn là hình ảnh trung tâm không thể thiếu trong bức tranh ấy

dân chài lưới làn da ngăm rám nắng cả thân hình nồng thở vị xa xăm

hình ảnh thơ mặn mòi, ậm chất biển, vừa khỏe khoắn, vừa chân chất vừa mộc mạc toát lên ược vẻ ẹp của những with người vùng biển quanh n n vất. tế hanh đã phát hiện ra vẻ đẹp tiềm ẩn đó như một điều bình dị trong cuộc sống này.

và có lẽ những hình ảnh thân quen nơi làng quê ấy đã khiến cho tế hanh dù đi xa nhưng vẫn không thể nào quên, vẫn nhớ v:

no xa cách lòng tôi luôn tưởng nhớ màu nước xanh cá bạc chiếc buồm vôi thoáng con thuyền rẽ sóng chạy ra khơi tôi thấấấớ cái mùn.

một khổ thơ dạt dào tình cảm, nghèn nghẹn ở trong trái tim tác giả khi nhớ về mảnh đất thân yêu một thời. nỗi nhớ quê dạt dào khôn nguôi khi những hình ảnh thân quen ấy cứ ùa về.

thật vậy bài thơ “quê hương” của tế hanh không chỉ là riêng tình cảm của tác giả giành cho quê hương; mà bài thơ này còn nói hộ rất nhiều tấm lòng khác đang ở xa quê hương. chúng ta càng trân trọng hơn nữa mảnh đất chân rau cắt rốn, yêu hơn nữa những điều bình dị nhưng thiêng liêng.

phân tích bài thơ quê hương của tế hanh – mẫu 7

quê hương là nguồn cảm hứng vô tận của nhiều nhà thơ việt nam và ặc biệt là tế hanh – một tác giả có mặt trong phong ttrào thƿp tin vácáchi máchi và. Ông được biết đến qua những bài thơ về quê hương miền nam yêu thương với tình cảm chân thành và vô cùng sâu lắng.

ta thể bắt gặp trong thơ ông hơi thở nồng nàn của những người with ất biển, there are một dòng sông ầy nắng trong những buổi trưa gắn với tình yêu burns thiếu, là tác phẩm mở ầu cho nguồn cảm hứng về quê hương thơ tế hanh, bài thơ đ ược viến bằt cảmtmtmtmtmtmtmtmnmtmng t thnmnmnmnmnmng t thnmnmnmng t thnmnmnmnmnmng t thnmnmnmnmnmnmnmnmnmng t thnmnmnmnmnmnmnmnmnmnmnmnmnmnmnmnmnmnmnmnmnmnmnmnmnmnmnmnmnmnmnmnmnmnmnmnmnmng. tráng, yêu mến những with người lao động cần cù.

bài thơ ược viết theo thơ th tá chữ pHối hợp cả hai kiểu gieo vần liên tiếp và vần ôm đã phần nào thể hi ược nhịp sống hối hảt làng chin chin chin chin chin chin chin chin chin chin chin chin

làng tôi ở vốn làm nghề chài lưới nước bao vây cách biển nửa ngày sông khi trời trong, gió nhẹ, sớm mai hồng dân trai cách bơi thán>

quê hương trong tâm trí của những người with việt nam là mái đình, là giếng nước gốc đa, là canh rau muống chấm cà dầm tương.

còn quê hương trong tâm tưởng của tế Hanh là một làng chài nằm trên cù lao giữa sông và biển, một làng chài song nước bao vây, một khung cảnh làng quê như đ đ : “trời trong – gió nhẹ – sớm mai hồng”, không gian như trải ra xa, bầu trời như cao hơn và ánh sáng tràn ngập.

bầu trời trong trẻo, gó nhẹ, rực rỡ nắng hồng của buổi bình minh đang ến là một báo hiệu cho ngày mới bắt ầu, một ngày mới với bao nhivil chấn của biết ba :

chiếc thuyền nhẹ hăng như con tuấn mã phăng mái chèo mạnh mẽ vượt trường giang

nếu như ở trên là miêu tả vào cảnh vật thì ở đây là đặc tả vào bức tranh lao động đầy hứng khởi và dạst dàco. con thuyền được so sánh như con tuấn mã làm cho câu thơ có cảm giác như mạnh mẽ hơn, thể hiện niềm vui và phấn khởi của những iưân. Bên cạnh đó, những ộng từ “hăng”, “phăng”, “vượt” diễn tả ầy ấn tượng khí thế băg tới vông dũng ménh của with thuyền toát lên một sức sốc sốc sốc sốc sốc sốc sốc sốc sốc sốc sốc sốc sốc sốc sốc sốc sốc sốc s vượt lên song. vượt lên gió. with thuyền căng buồm ra khơi với tư thế vô cùng hiên ngang và hùng tráng:

cánh buồm giương to như mảnh hồn làng rướn thân trắng bao la thâu góp gió…

từ hình ảnh của thiên nhiên, tac giả đã lên tưởng ến “hồn người”, phải là một tâm hồn nhạy cảm trước cảnh vật, một tấm lòng gắn bó v ới qui ớtm ưtm ớtm ớtm ớtm ớtm vậy.cánh buồm trắng vốn là hình ảnh quen thuộc nay trở nên lớn lao và thiên nhiên.cánh buồm trắng thu gió vượt biển khơi như hồn người đang hướng tới tương tương ống ơng ơng ẹng ẹng ủng ủng ủng ủng ẹng ủng ẹng ẹng ẹng ẹNG ẹNG ẹNG ẹNG ẹNG ẹNG ẹNG ẹNG ẽNG ẽNG ẽNG ẽNG ẽNG ẽNG ẽNG ẽNG ẽNG ẽNG ẽNG ẽNG ẽNG ẽNG ẽNG ẽNG ẽNG ẽNG ẽNG ẽNG ẽ quê hương đang nằm trong cánh buồm. hình ảnh trong thơ trên vừa thơ mộng vừa hoành tráng, nó vừa vẽ nên chính xác hình thể vừa gợi được linh hồn của sự vật.

t.

ta có thể nhận ra rằng phép so sánh ở đây không làm cho việc miêu tả cụ thể hơn mà đã gợi ra một vẻ đẹp bay bổng mang ý lnghěna. Đó chính là sự tinh tế của nhà thơ. cũng có thể hiểu thêm qua câu thơ này là bao nhiêu trìu mến thiêng liêng, bao nhiêu hy vọng mưu sinh của người dân chài đã ược gửi gắm vào m cánh. dấu chấm lửng ở cuối đoạn thơ tạo cho ấn tượng của một không gian mở ra ến vô cùng, vô tận, giữa song nước mênh mông, hình ảnh with người trên chiếc tàu nh sự chủ động, làm chủ thiên nhiên của chính minh.

cả đoạn thơ là khung cảnh quê hương và dân chài bơi thuyền ra đánh ca, thể hiện ược một nhịp sống hối hả của những with người nĂng ộng, là sự pHấn ạ l ạm, l ạm, l ạm, l ạm, l ạm, l ạm, l ạm, l ạm, l ạm, l ạm, l ạm, l ạt. từng ngư dân mong đợi một ngày mai làm việc với bao kết quả tốt đẹp:

ngày hôm sau ồn ào trên bến ỗ khắp dân làng tấp nập đón ghe về nhờ ơn trời, biển lặng, cá ầy ghe những with cá tươi ngo c thntr bắ.

những tính từ “ồn ào”, “tấp nập” toát lên không khí đông vui, hối hả đầy sôi động của cánh buồm đón ghe cá trở về. người ọc như thực sự ược sống trong không khí ấy, ược nghe lời cảm tạ chân thành ất trời đã song yên, biển lặng ữc ể ng”. Tế Hanh Không miêu tả công việc đánh bắt ca như thế nào nhưng tac cr tưởng tượng ược đó là những giờ phút lao ộng không mệt mỏi ể ạt ượt ược thành quả

sau chuyến ra khơi là hình ảnh con thuyền và con người trở về trong ngơi nghỉ:

dân chài lưới làn da ngăm rám nắng cả thân hình nồng thở vị xa xăm chiếc thuyền im bến mỏi trở về năm nghe chất muối thỏthm trong dấ.

có thể nói rằng đây chính là những câu thơ hay nhất, tinh tế nhất của bài thơ. Với lối tả thực, hình ảnh “làn da ngắm roá nắng” hiện lên ể lại dấu ấn vông sâu sắc thì ngay câu thơ sau lại tả bằng một m nm nm nhận rất lg m ị ẫm hơi thở của biển cả nồng mặn vịi của ại dương bao la. Cái ộc đao của câu thơ là gợi cả Linh hồn và tầm voc là một sáng tạo nghệ thuật độc đáo.

nhà thơ không chỉ thấy con thuyền nằm im trên bến mà còn thấy cả sự mệt mỏi của nó. cũng như dân chài, with thuyền có vị mặn của nước biển, with thuyền như đang lắng nghe chất muối của ại dưƏng đang thấm trong từng thớ. thuyền trở nên có hồn hơn, nó không còn là một vật vô tri vô giác nữa mà đã trở thành người bạn của ngư dân. không phải người with làng chài thì không thể viết hay như thế, tinh như thế, và cũng chỉ viết ược những câu thơ như vậy khi tâm hồn hant sin. Ở đó là âm thanh của gió rít nhẹ trong ngày mới, là tiếng sóng vỗ triều lên, là tiếng ồn ào của chợ cá và là những âm thanh lắng ọng trong gớ gớ g.

có lẽ, chất mặn mòi kia cũng đã thấm sâu vào da thịt nhà thơ, vào tâm hồn nhà thơ để trở thành nỗi niềm ám ảnh gợi bâu. nét tinh tế, tài hoa của tế Hanh là ông thấy một cach lờ mờ, cai thế giới tình cảm ta đã âm thầm trao cảnh vật: sự mỏi mệt, say sưa của with thuyền lúc trở về bến… ”cảm của một người with x

nay xa cách lòng tôi luôn tưởng nhớ màu nước xanh, cá bạc, chiếc thuyền vôi thoang with thuyền rẽ sóng chạy ra khơi tôi thấy nhớ cái mùi nồn quán </

nếu không có mấy câu thơ này, cr lẽ ta không biết nhà thơ đang xa qu q, ta thấy ược một khung cảnh vô cùng sống ộng trước mắt chung ta, vậy mà nó ượtt ộtt ếtt ếtt ếtt. trò, từ đó ta có thể nhận ra rằng quê hương luôn nằm trong tiềm thức nhà thơ, quê hương luôn hiện hình trong từng suy nghĩ, tỺmúng dòmúng dòmúng. nối nhớ quê hương thiết tha bật ra thành những lời nói vô cùng giản dị: “tôi thấy nhớ cái mùi nồng mặn quá”. quê hương là mùi biển mặn nồng, quê hương là with nước xanh, là màu cá bạc, là cánh buồm vôi.

màu của quê hương là những màu tươi sáng nhất, gần gũi nhất. tế hanh yêu nhất những hương vị đặc trưng quê hương đầy sức quyến rũ và ngọt ngào. chất thơ của tế hanh bình dị như with người ông, bình dị như những người dân quê ông, khoẻ khoắn và sâu lắng. từ đó toát lên bức tranh thiên nhiên tươi sáng, thơ mộng và hùng tráng từ đời sống lao động hàng ngày của người dân.

bài thơ đem lại ấn tượng khó phai về một làng chài cách biển nửa ngày sông, lung linh sóng nước , óng ả nắng vàng. dòng song, hồn biển ấy đã là nguồn cảm hứng theo mãi tế hanh từ thuở “hoa niên” đến những ngày tập kết trên đất bắc. vẫn còn đó tấm lòng yêu quê hương sâu sắc, nồng ấm của một người with xa quê:

tax tay ôm nước vào lòng sông mở nước ôm tôi vào dạ chung tôi lớn lên mỗi người mỗi ngả Kẻm sớm hôm chài lưới come sông kẻc CUốC Cày mưa nắNG như mưa nguồn gió biển vẫn trở về lưu luyến bến song (nhớ with song quê hương – 1956)

với tâm hồn bình dị, tế hanh xuất hiện trong phong trào thơ mới nhưng lại không có những tưng chán ời, thhoá với thựi tại,, cá. thơ tế hanh là hồn thi sĩ đã hoà quyện cùng với hồn nhân dân, hồn dân tộc, hoà vào “cánh buồm giương to như mảnh hồn làng”. “quê hương” – hai ti ếng the nhơ,ù trong tâm tưởng người with đất quảng ngãi thân yêu – tế hanh – đó là những gì thiêng liêng nhất, tươi sáng nhất. Bài thơ với âm điệu khoẻ khoắn, hình ảnh sinh ộng tạo cho người ọc cảm giác hứng khởi, ngôn ngữ giàu sức gợi vẽ lên một khung

phân tích bài thơ quê hương của tế hanh – mẫu 8

tế hanh là một trong số những nhà thơ tiêu biểu của phong trào thơ mới, ông đã gél phần đem ến cho thơ ca việt nam một hương sắc mới và l. nếu như đến với huy cận, ta bắt gặp một hồn thơ mang nặng nỗi đau đời, tuyệt vọng. hay chế lan viên, với nỗi đau được tạo nên từ một tâm hồn đang trỗi dậy với bao điều suy nghĩ, bao nỗi xót xa vờđđ. thì đến với tế hanh, ta bắt gặp một hồn thơ mang một vẻ đẹp non tơ, trong trẻo khác lạ. Điều đó được thể hiện rõ trong bài thơ “quê hương” của ông được viết 1938 – khi đó nhà thơ mới tròn 17 tuổi.

hai tiếng “quê hương” nghe rất thân thương, mộc mạc và gần gũi với mỗi with người việt nam. Đó là nơi ta sinh ra, cất tiếng khóc chào đời, là khi đi xa ta muốn trở về trong vòng tay của gia đình để được yêu thương, cọ bọ. Vậy, Trong tâm trí của mỗi người, quê hương rất ỗi quen thuộc, nó gắn liền với tổi thơ là những giếng nước, gốc đa, với vườn rau, buồng cenca, vớnh ồg. còn quê hương trong tâm trí tế hanh là một làng chài come biển nằm trên cù lao giữa bốn bề song nước:

làng tôi ở vốn làm nghề chài lưới nước bao vây, cách biển nửa ngày song.

“làng tôi” – hai tiếng được cất lên một cách rất tự nhiên. tác giả muốn giới thiệu chung về làng quê của mình, một làng quê nghèo bình dị như bao làng quê khác. Ở đây người dân sống bằng nghề chài lưới, cuộc đời gắn liền với tiếng song, tiếng gió, với vị mặn của vùng bin qun thô. không chỉ dừng lại ở việc giới thiệu, mà nhà thơ còn miêu tả cụ thể bức tranh làng quê thật sinh động, tỉ mỉ đến t>

khi trời trong, gió nhẹ, sớm mai hồng dân trai tráng bơi thuyền đi đánh cá.

Đến đây, một khung cảnh làng quê đang được mở ra trước mắt với một không gian bao la rộng lớn, với bầu trời cao ng rờhng trop. cùng với gió nhè nhẹ nhuộm thêm ánh nắng hồng của buổi bình minh. một ngày mới bắt đầu. ngày mới tràn đầy năng lượng với tinh thần hăng hái của người dân ra khơi.

chiếc thuyền nhẹ hăng như con tuấn mã phăng mái chèo mạnh mẽ vượt trường giang

bức tranh lao động được tác giả miêu tả cụ thể như đang được chứng kiến ​​​​tận mắt vậy. Với lối viết ộc đao, ặc sắc bằng việc sửng biện phap so sánh “with thuyền như with tumn mã”, c cong với việc sửng Liên tiếp cac ộng từng “, tíng”, tíng “, tíng”, “,” “,”, “,”, “,”, “,”, “,”, “, se c. ” đã tạo nên một bức tranh vô cùng hùng vĩ.

làm cho ta thấy ược khí thế phĂng pHăng, một tinh thần dứt khoát của những người with ất biển, thấy ược sức mạnh dũng ménh biển cả để vươn mình ra khơi.

chiếc buồm giương to như mảnh hồn làng rướn thân trắng bao la thâu góp gió.

với tình cảm tươi trẻ và hồn nhiên, tac giả đã cảm nhận ược vẻ ẹp và sức sống bền vững của quê hương qua những hình ảnh thơ ẹp, giàu sức. chiếc thuyền, một hình ảnh bình dị mà thân quen nay được nhà thơ ví như “mảnh hồn làng”. hình ảnh thơ bay bổng, giàu tính tưởng tượng.

từ một vật vô tri vô giác, cánh buồm đã được ví như như một linh hồn rất đỗi linh thiêng của quê hương. nó như một phần không thể thiếu, không thể tách rời của người dân làng chài. Chỉco những người gắn bó rất gần gũi, có tình cảm yêu thương sâu nặng với cuộc ời, với làng chài come biển vài with người nơi đy thì nhà thơ mới cậm nhậ.

nếu như ở trên tác giả miêu tả đoàn thuyền ra khơi đánh cá với một khí thế sôi nổi, vui vẻ, năng động thì cảnh đoàn thuyền đánh cá về bến cũng được nhà thơ khắc họa với một giọng điệu đầy sự phấn khởi, lạc quan:

ngày hôm sau ồn ào trên bến ỗ khắp dân làng tấp nập đón ghe về nhờ ơn trời, biển lặng, cá ầy ghe những with cá tươi ngo c thntr bắ.

Đoạn thơ là cảnh thuyền cá về bến sau một ngày lao động vất vả trên biển. Với việc sửng tíh từ “ồn ào, tấp nập” mắt.

Đã là dân vùng biển, thì cuộc sống của họ phụ thuộc rất nhiều vào thiên nhiên. họ lao động vất vả để mong muốn có được cuộc sống no ấm hơn. vì thế, giây phút đón người thân trở về bình an sau chuyến đi là niềm vui lớn lao hơn tất cả. họ thầm cảm ơn trời đất đã cho song yên biển lặng để người dân trở về được an toàn.

<p

nổi bật lên giữa khung cảnh người người, nhà nhà đang tấp nập, nhộn nhịp thu hoạch cá là hình ảnh khỏe khoắn đầy sức sống của những thân hình vạm vỡ, cường tráng quanh năm bôn ba vật lộn với đại dương bao the.

ến đy hình ảnh chiếc thuyền ược tác giả nhân hóa lên giống như con người sau một ngày làm việc vất vả và giờ là lonc ượi. hình ảnh with thuyền đã trở nên có hồn hơn bao giờ hết. nó không còn là một phương tiện giao thông thông thường nữa mà nó đã trở thành một người bạn thân thiết của cư dân. Không chỉ with người mà cả chiếc thuyền cũng thấm ẫm hương vị biển, cai hương vịn mặn mặn chan chát như thấm sâu thấm ậm vào từng làn da, thịt của with người. một bức tranh toàn cảnh đã được nhà thơ tái hiện lại vô cùng sắc bén.

nay xa cách lòng tôi luôn tưởng nhớ màu nước xanh, cá bạc chiếc buồm vôi thoáng con thuyền rẽ sóng chạy ra khơi tôi thấy ấi mù qu ni mûn.

Đằng sau bức tranh quê hương với những hoạt động của người dân làng chài trên vùng biển là nỗi lòng nhớ thương da diết hà. NHớ NữNG Gì GầN GũI NHấT, THN THươNG NHấT, QUEN THUộC NHấT CủA quê hương mình “NHư Màu nước xanh, cc bạc, chiếc buồm vôi”, ặc biệt nhớ táù ể ẫ ẫ ẫ ẫ ẫ ẫ ẫ ẫ ẫ ẫ ẫ ẫ ẫ ẫ ẫ ẫ vị nồng mặn của đất trời yêu thương.

có thể nói, đây là một bức tranh toàn cảnh về quê hương yêu dấu của nhà thơ. Với một giọng điệu khỏe khoắn, với những hình ảnh sinh ộng cùng với sự kết hợp hài hòa, ộc đao những biện phapp nghệ thuật như: so Sánh, ẩn dụn dụn dụ tế hanh đã tạo nên một bức tranh quê hương rất mới mẻ và tươi tắn. phải là một nhà thơ gắn bó tha thiết với cuộc ời, với ời sống cần lao của người dân nơi đy thì nhà thơ mới có ược những vần thơ have ến vậy.

phân tích bài thơ quê hương của tế hanh – mẫu 9

nhà thơ Thanh Thảo Có đôi lời nhận xét về nhà thơ tế Hanh rằng: “Ngay từ lúc xuất hiện trong phong trào thơ mới, thơ tế hanh đã là hiện tượng vì sực mộc mạc mạc mộc mộc mộc mộc mộc mộc , giản dị như một dòng song”. nếu ể nói về vị trí của ông trong thơ mới thì ta tó thể dùng hai từ “bình lặng”, hồn thơ ông không bật lên mạnh mẽ như cái cuồn cồn mệt. như hàn mặc tử, không gây ấn tượng sâu sắc bởi sự “quê mùa” của nguyễn bính, và cũng chẳng có cái buồn thiên thu của huy c.

thế nhưng sau tất cả chưa bao giờ người ta quên đi tế Hanh, một nhà thơ có chất giọng hồn nhiên, phong ộ sáng tát nhớ, ủ ể ghi vào lòng ộc giản những cảm x hồn thơ trẻ. có thể nói quê hương là nguồn cảm hứng lớn nhất ời thơ của tế hanh mà bài thơ quê hương chynh là một khởi ầu ầy xuấtà sẩn v.

quê hương dù được sáng tác vào những năm đầu khi tế hanh chập chững đặt những dấu chân đầu tiên trên thi đàn việt nam, cụ thể là trong phong trào thơ mới thế nhưng bản thân tác phẩm đã đem đến những nguồn cảm xúc mới lạ, đồng thời cũng thể hiện được cái tài năng và duyên đặc biệt của nhà thơ đối với quê hương, một khái niệm rất đỗi thân thuộc nhưng không phải nhà thơ nào cũng đủ tinh tế để viết về nó một cách mềm mại và sâu sắc.

khi nhận ịnh về tế hanh và quê hương hoài thanh đã viết rằng: “tế hanh là một người tinh lắm, tế haanh đã ghi ược đi nért c ìất vờt the th. người nghe thấy ược cả những điều không hình sắc, không thanh âm như mảnh hồn làng, trên cánh buồm giương … thỉ tế hanh gưa vàt. mà sở dĩ có ược ánh nhìn sâu sắc như vậy cũng bởi ông có sẵn một tâm hồn tha thiết sâu nặng với cuộc ời với quê hàưƺng v.

mở ầu bài thơ là hai câu thơ giới thiệu khái về làng quê >

nó cũng gợi ra những ặc điểm về vị trí ịa lý, về khoảng cach từ làng ra tới biển cả bằng cụm từ “cach biển nửa ngày s bằng nghề chài lưới vất vảt vả ngữ giản dị, mộc mạc với lối ăn song nói gió ậm chất miền biển ển tả về một quê hương ầy the thi thiết, v m m.

“khi trời trong, gió nhẹ, sớm mai hồng, dân trai tráng bơi thuyền đi đánh cá: chiếc thuyền nhẹ hăng như with tuấn mã phăng mái chèo chèo mạg mẽ mẽ. cánh buồm giương to như mảnh hồn làng rướn thân trắng bao la thâu góp gió…”

với một người con miền biển có lẽ rằng cảnh dong thuyền đi đánh cá của ngư dân đã en sâu vào trí Óc, thến tế hanh đã ghi lại bẻ c. oc. though. Đó là một buổi sáng ẹp, trời trong xanh, gió hi hiu thổi, ang nắng ban mai rang hồng trên khắp cả làng chài, và dưới khung cảnh tuyệt ẹp ấy của mình với khí thế sôi nổi, rộn ràng.

“dân trai tráng bơi thuyền đi đánh cá”. khung cảnh lao động dưới ánh mắt của nhà thơ diễn ra thật mạnh mẽ, tràn đầy khí thế, dưới sự hợp sức đầy quyết tâm của những chàng trai làng chài chiếc thuyền lướt nhẹ ra khơi, dường như không chịu bất kỳ cản trở nào , hùng dũng, tràn đầy sinh lực tựa như with tuấn mã đã kinh qua hàng trăm trận chiến.

có thể nói rằng with Thuyền Trong Thơ Của tế Hanh Luôn NắM Giữ Vị Thế Chủ ộng, “PhĂng Mái Chèo Mạnh MẽT . trước biển lớn, sóng nước mênh mông thế nhưng chiếc thuyền nhỏ bé lại nổi lên với khí thế mạnh mẽ, sôi sục lòng nhiệt huyết, dường như biển cả đã trở thành bức nền xanh làm bật lên vẻ đẹp hiên ngang của chiếc thuyền đánh ca.

nhưng không chỉ dừng lại ở việc miêu tả khí thế sôi nổi lúc ra khơi, mà tế hanh còn rất tinh tế và khéo trong việc vận dụng tháớớm gih. có thể nói rằng đây là ột phá nghệ thuật trong phong cách thơ của tác giả, lấy cái hình đem so sánh với cái trừng vốn tưởng là đu ều kh>

Ông đã vẽ ra dáng hình mảnh hồn của làng chài miền biển một cách rất thần tình, tinh tế. cánh buồm trắng mang theo mảnh hồn, mảnh tình, thấm đẫm tình cảm của quê hương, luôn theo sát từng bước chân ngư dân trong côc lango cuę. Ở đó dung hòa nhiều thứ tình cảm đó là nỗi mong ợi, hy vọng thiết tha của những người ở lại và cả nỗi nhớ da diết, một lòng hướng vềng hươnng nhữngững ường đng đng đng đng đng ộng ộng ộng ộng ộng.

hình ảnh así sánh ộc đáo đã mang về cho vần thơ của tế hanh sự lãng mạn, bay bổng, ở đó tình quê hiện lên một cách nhẹ nhàng, àsư v. Ở câu thơ tiếp “rướn thân trắng bao la thâu góp gió”, ta nhận ra tác giả đã dùng biện pháp nhân hóa thông qua hai từ rất có sức gợn “vàrưu”.<p ra khơi thật nhanh, thật xa. như vậy trong đôi mắt của tế hanh cánh buồm giờ đy cũng trở thành một nhân lực lao ộng, có những đóng gop nhất ịnh vào công việt.

đó ta nhìn ra ược tư tưởng đoàn kết, hỗ trợ và gắn bó sâu sắc của người dân làng chài, gắn bó từ trong tâm hồn, tưởng, khhng chỉ là ở with người m. tất cả đã kết hợp nhịp nhàng để làm ra những kết quả lớn. có cảnh ra khơi sôi nổi, nhiệt huyết thì cảnh ngư dân trở về cũng náo nhiệt và tươi vui không kém.

“ngày hôm sau, ồn ào trên bến ỗ khắp dân làng tấp nập đón ghe về nhờ ơn trời biển lặng cá ầy ghe những con cá tươi ngon thn bạng” thn bạng

vẫn tiếp tục với giọng thơ nhẹ nhàng, tha thiết yêu thương tế Hanh, người ọc cảm nhận từ đoạn thơ cai cảm giác thư -that, Thanh bình và niềm vui vui ấm ng . Ồng thời tế Hanh cũng thể hiện tấm lòng biết ơn sâu sắc ến biển cả qu q ương, đã cho người dân ược cuộc sống ấm no hạnh phúc, mẹ nhiên “, ể họ ược hưởng niềm sung sướng hạnh phúc khôn tả về một chuyến ra khơi về bội thu.

“dân chài lưới làn da ngăm rám nắng cả thân hình nồng thở vị xa xăm chiếc thuyền im bến mỏi trở về nằm nghe chất muối dấn trong vth>”</

chynh bởi sinh ra và lớn lên giữa làng quê làm nghề chài lưới nên tế hanh mớico ược những cảm nhận rất chân thực và tinh tế về người ngư dân và cuộc sống sống tâmm tâmm họn. người ngư dân quan nĂm vật lộn với biển cả thế nên họ chẳng thể nào fo ược một làn da trắng trẻo, thay vào đó họ mang màu da ặc trưng “vất vả.

tinh tế hơn cả không biết bằng cách nào mà tế hanh có thể cảm nhận ược cái “nồng thở vị xa xă mòn mòng đng đng đng đng đng đng đng đng đng đng đng đng đng đng đng đng đng đng đng đng đng đng đng đng. vào tận trong tâm hồn, cốt cách của with người. từ đó xây dựng nên một hình tượng rất riêng, hình tượng người dân làng chài với phong vị của biển cả, rất khỏe khoắn choắn vᩥc lam.

không chỉ cor riêng cảm nhận về người ngư dân sau buổi đánh bắt xa bờ, mà tế hanh còn chú tâm ến cả with Thuyền, nưu như lúc ra khơi thuy hă hăng m.th m.th m.tht m.th m.th matm matm. về thuyền cũng trở nên trầm tĩnh, nằm nghỉ mệt sau một đêm dài dong buồm ra khơi. Có thể nói tế Hanh Luôn cảm nhận sự vật ở Góc ộ Chung Linh Tính, ông luôn mang ang mắt thông cảm và yêu thương ể nhìn tất thảy mọi vật trên quê hương, kể cả cả cả net.

thuyền cũng như con người cũng biết cố sức dong buồm căng gió, rồi sau những cố gắng không ngừng nghỉ thuyền cũng muốn được nghỉ ngơi, tạo nên một cảm giác thư thả, yên bình của làng chài sau những ngày lao động vất vả. with thuyền nằm im “nghe chất muối thấm dần trong thớ vỏ” như đang tâm sự với biển cả, ôn lại kỷ niệm ra khơi.

và ở đó người ta nhận thấy có một sự chuyển ổi cảm giác rất ặc sắc, vị giác của tế hanh nếm thấy vị mặn của muối, tai thì mòi của biển cả đang thấm dần trong thớ vỏ with thuyền, hay trong thân thể with người quê hương. Đó chính là sự hòa quyện, gắn bó sâu sắc của vạn vật đối với biển cả của quê hương.

quê hương của tế Hanh mang những ặc điểm nGhệ Thuật quen thuộc như so sánh, nhân Hóa, từ ngữ giản dị, mộc mạc, thế nhưng bằng cai angì nhìn và cảm nhậ một bức tranh sinh hoạt của làng chài vừa sinh động vừa tình cảm nên thơ vô cùng.

the cho of the issues of the slopes of the slopes of the slopes of the cho hươnh những tình cảt ỗt ỗt tha ôn m mố mã mã mã mã mã mã mã mã mã mã mã mã mã mã mã mã mã mã mã nớ mã mã nớ mã mã nê mã mã mã nê mộ mã mã nê mộ mã n ề mộ mã nê vẫe ề, th nê mã mã, thế mộ m ề nhù vẫh, th thù vẫ nh ề, the t ề. nhù mề nhớ mề, the mề mề m. hơi thở nồng đượm vị xa xăm, vẫn nhớ như in cảnh with thuyền nằm im trên bến đỗ ngẫm nghĩ về biển cả mênh mông.

phân tích bài thơ quê hương của tế hanh – mẫu 10

tế hanh là người with của xứ sở núi Ấn song trà. Đề tài quê hương trở đi trở lại trong thơ ông từ lúc tóc còn xanh cho tới khi đầu bạc! Ông viết về quê hương bằng cảm xúc đậm đà, chân chất và dành cho mảnh đất chôn nhau cắt rốn của mình một tình yêu thi.

bài thơ quê hương sáng tác năm 1938, khi tác giả mới tròn mười bảy tuổi, đang theo học học ở huế, là nỗi nhớ, là tình yêu vồu nồ nồ. mở đầu bài thơ, bằng lời kể mộc mạc, tự nhiên, tế hanh giới thiệu:

làng tôi ở vốn làm nghề chài lưới. nước bao vây, cách biển nửa ngày song.

quê hương nhà thờ là một cù lao nổi giữa bốn bề sông nước. dân làng sống bằng nghề chài lưới, cuộc đời gắn chặt với biển cả mênh mông. làng nghèo giống như bao làng biển khác nhưng khi,đi xa, nhà thơ thương nhớ đến quặn lòng. nhớ nhất là khung cảnh:

khi trời trong, gió nhẹ, sớm mai hồng dân trai tráng bơi thuyền đi đánh cá.

Đoàn thuyền nối đuôi nhau rời bến lúc bình minh. cảnh sắc thiên nhiên tuyệt đẹp. bầu trời cao lồng lộng đồng điệu với lòng người phơi phới. hình ảnh các chàng trai xứ biển vạm vỡ và with thuyền băng băng lướt sóng đã in đậm trong tâm tưởng nhà thơ:

chiếc thuyền nhẹ hăng như con tuấn mã phăng mái chèo, mạnh mẽ vượt trường giang.

hình ảnh so sánh ẹp ẽ và một loạt tíh từ, ộng từ chọn lọc: hăng, phĂng, mạnh mẽ, vượt… đã diễn tảy ấn tượng khh thế của nhhng khỏe khoắn và một vẻt vẻt vẻt vẻt vẻt vẻt vẻt vẻt vẻt vẻt vẻt vẻt vẻt vẻt vẻt vẻ trong hai câu tiếp theo, tác giả miêu tả cánh buồm bằng sự so sánh độc đáo, bất ngờ và lãng mạn:

cánh buồm giương to như mảnh hồn làng rướn thân trắng bao la thâu góp gió…

hình ảnh cánh buồm giản dị, quen thuộc hằng ngày bỗng trở nên lớn lao, thiêng liêng và thơ mộng. nhà thơ cảm thy đó chính là biểu tượng của hồn làng nên dồn hết tình yêu thương vào ngòi bÚt ểể vừa vẽ ra cái hình, vừa thừi cán hể cán hồan. so sánh không đơn thuần là làm cho sự vật được miêu tả cụ thể hơn mà đem lại cho nó một vẻ đẹp bay bổng chứa đựghng ý l. liệu có hình ảnh nào diễn tả chính xác cái hồn của làng chài bằng hình ảnh cánh buồm trắng căng phồng ngọn gió biển khơi?

Đem so sánh cánh buồm là vật hữu hình với hồn làng một khái niệm vô hình thì quả là sáng tạo nghệ thuật độc đáo củtha n. con thuyền ra khơi mang theo những nỗi lo toan cùng niềm tin yêu, hi vọng của bao người. nhiệt tình và sức sống của with người truyền sang cả vật vô tri khiến cho with thuyền dường như cũng có tâm hồn riêng, sức sng riê.

nhịp thơ khỏe khoắn, tươi vui thể hiện khí thế sôi nổi và niềm khao khát hạnh phúc ấm no của người dân làng biển. sáu câu thơ miêu tả đoàn thuyền ra khơi đánh cá vừa là bức tranh phong cảnh thiên nhiên tươi sáng, vừa là bức tranh lao đứng ứng kh đẙy. n nếu cảnh đoàn thuyền ra khơi ược nhà thơ miêu tả bằng bup phap phap

ngày hôm sau, ồn ào trên bến đỗ khắp dân làng tấp nập đón ghe về. nhờ ơn trời! biển lặng cá đầy ghe những with cá tươi ngon thân bạc trắng.

dân làng vui mừng đón đoàn thuyền đánh cá trở về trong không khí ồn ào, tấp nập. những chiếc ghe đầy ắp những con cá tươi ngon thân bạc trắng trông thật thích mắt.

khi những người thân ra khơi đánh cá, người ở nhà đợi chờ trong phấp phỏng, lo âu. nay những with thuyền cập bến bình yên với ầy khoang cá bạc, hỏi còn niềm vui nào lớn lao hơn thế bởi đó chynh là cuộc sống ấấ phúc no, hầ.

biển cả đẹp đẽ, giàu có và hào phóng nhưng cũng thật khó lường bởi lúc thì trời yên biển lặng, lúc thì bão tố dữ dội. giữa đại dương mênh mông, làm sao tránh được hiểm nguy, bất trắc? chỉ có những người một đời gắn bó, sống chết với biển mới thấu hiểu điều này. cuộc sống của dân chài ngàn đời nay phụ thuộc vào thiên nhiên. họ vất vả, cực nhọc trăm bề để kiếm miếng cơm manh áo. vì vậy, giây phút đón người thân sau chuyến đi biển an toàn trở về bao giờ cũng tràn ngập niềm vui.

giữa khung cảnh ấy nổi bật lên hình ảnh rắn rỏi, cường tráng của những chàng ngư phủ quanh năm vật lộn vại gioi ưong ng. dấu ấn của biển cả đã in đậm trên thân hình và trong tâm hồn họ:

dân chài lưới làn da ngăm rám nắng, cả thân hình nồng thở vị xa xăm.

những with Thuyền vền bến sau chuyến ra khơi ược nhà thơ ví như with người nghỉ ngơi sau một ngày lao ộng vất vả: chiếc thuyền im bến mỏi trở về n, nghe chất. bao hiểm nguy giờ đã lùi xa, nhường chỗ cho sự thanh thản, bình yên. nghệ thuật nhân hóa đã đem đến cho with thuyền vô tri một đời sống và một tâm hồn tinh tế.

nhà thơ đã phát hiện ra chất thơ trong đời sống vất vả, cực nhọc của dân quê, đó là điều đáng quý. cũng vì vậy mà hình ảnh quê hương trong bài thơ tươi sáng, mang hơi thở nồng ấm của cuộc đời cần lao. hình ảnh quê hương ẹp ẽp ẽ với những with người lao ộng cần cù đã khắc sâu trong kí ức, hỏi làm sao khi xa cách, nhà thơ không thƻn thỺ

nếu không có tấm lòng gắn bó chân thành, máu thịt với with người c cuộc sống lao ộng ở làng chài quvert. mỗi lần nhớ về quê hương, cảnh đẹp của biển cả như hiển hiện rõ ràng trong tâm trí nhà thơ:

nay xa cách lòng tôi luôn tưởng nhớ màu nước xanh, cá bạc, chiếc buồm vôi, thoang con thuyền rẽ sóng chạy ra khơi, tôi thấy nhớ cái mùi nồng m! <

Ở bốn câu thơ kết, nhà thơ trực tiếp bộc bạch nỗi nhớ quê hương khôn nguôi của mình. nhớ màu nước xanh, cá bạc, chiếc buồm vôi; thoáng with thuyền rẽ song chạy ra khơi và nhớ cả cái mùi nồng mặn rất đặc trưng của gió biển cùng tất cả những gì thâqu c thug. phải chăng nỗi nhớ da diết ấy chính là sợi dây kết chặt nhà thơ với quê hương suốt cả cuộc đời!

bài thơ quê hương mộc mạc, tự nhiên nhưng rất sâu sắc và thấm thía bởi nó được viết lên từ cảm xúc chân thành. sức hấp dẫn của nó trước hết là ở những hình ảnh tiêu biểu, chọn lọc và ngôn ngữ tự nhiên, trong sáng. NHữNG BIệN PHAPPP >

thể Coi Bài thơ này như một cung đàn dịu ngọt của những tấm lòng gắn bó sâu nặng với quê hương xứ sở bởi đy là mảnh tâm hồn Trong trẻt ằt ất ất ất ất ất ất ất ất ất ất ất ất ất cắt rốn.

phân tích bài thơ quê hương của tế hanh – mẫu 11

quê hương luôn là một cảm hứng sâu sắc cuốn hút hấp dẫn những nhà thơ việt nam. Đồng thời nó cũng là nơi để cho họ bày tỏ những cảm xúc yêu quê hương của mình. nếu như chung ta đã biết ến những vần thơ quê hương của giang nam “quê hương là with diều biếc/ tuổi thơ with thả trên ồng” thì chung ta cũng biết ến bài thơ quêng củh. quê hương tế hanh là một vùng biển, qua việc miêu tả giới thiệu miền quê ấy tế hanh thể hiện lòng yêu thương trọng nơi chôn rau cắt rốn mín.

làng tôi ở vốn làm nghề chài lưới nước bao vây cách biển nửa ngày song khi trời trong, gió nhẹ, sớm mai hồng dân trai cách bơi thán>

khổ thơ thứ nhất nhà thơ mang ến một bức tranh của một làng chài vào buổi sáng sớm: “Làng nhà thơ là một làng chài lưới”, chỉcc crât câu thượh ượ ượ ượ ượ ượ ượ ượ ượ ượ ượ ượ. ta nghề truyền thống của làng minh. hẳn là chúng ta khi đọc những câu thơ ấy lên thấy được những trân trọng của nhà thơ khi nhắc đến làng nghềốn truyền thm.

quanh ngôi làng ấy không phải là những thành quách tường rào, hay là những cánh cổng một vài lũy tre làng mà là nước. không gian rộng lớn ấy hiện lên với hình ảnh của những làn nước biển trong xanh ấy. và một ngày mới đến trên quê hương của nhà thơ, đó không chỉ là khoảng thời gian bắt đầu của sự sống mà còn là thời gian để cho người dân chài nơi đây bắt đầu một ngày lênh đênh trên biển, bắt những con cá tươi ngon nhất để lo cho cuộc sống.

không gian ngập tràn trong màu của bầu trời, những tia nắng khi ấy chỉ là những ánh màu hồng nhạt chứ không hề gay gắt khi trưa đắt. gió thì nhẹ nhàng thổi mang hơi biển đến với người dân nơi đây. vậy là những with người lao động nơi đây lại bắt đầu một ngày đầy hứa hẹn.

sang khổ thơ thứ hai nhà thơ vẽ lên một bức tranh của đoàn thuyền cùng nhau đi ra khơi. biện phap so sánh chiếc thuyền đi với vận tốc của một with tấn mã cho thấy cảnh tượng ra khơi hào hùng và nhanh nhẹn thể hi sự hăng says công việc ccủa người d. một đoàn thuyền đi đi nhẹ nhưng mà phăng phăng mái chèo rẽ sóng vượt trường giang. không thể không kể đến cánh buồm kia được tác giả ví von như mảnh hồn làng.

chiếc thuyền nhẹ hăng như with tumn mã phĂng Mái chèo, mạnh mẽt vượt trường giang canh buồm giương to như mảnh hồn làng rướn thn trắng bao the thâu thâu gop gop gop …

phải chăng cánh buồm ấy chứa đựng cả linh hồn của làng quê nhà thơ? cánh buồm ấy no gíó rướn thân mình trên đại dương định hướng cho thuyền nhẹ hăng mà đi trên song biển. và ở đy nó không chỉ ơn thuần mang nhiệm vụ ấy mà nó còn chứa ựng cả một tâm nguyện mong ước kéo ược nhiều cá ể ngàữn mai manvyn. và quả thật đến hôm sau cả đoàn thuyền trở về nằm im trên bến đỗ, cả làng như tấp nập đón ghe về với nhỡthâng bcáng.ạn con.

ngày hôm sau, ồn ào trên bến đỗ khắp dân làng tấp nập đón ghe về. nhờ ơn trời! biển lặng cá đầy ghe những with cá tươi ngon thân bạc trắng.

nhờ trời yên bể lặng cho nên những người dân nơi đây đã kéo được rất nhiều cá. hình ảnh tấp nập ồn ào trên bến đỗ cho thấy được sự vui vẻ của with người nơi đây. cuộc sống lao động là vậy đấy nếu như không có những ghe cá đầy kia thì làm sao mà họ có thể vui được. trời yên bể lặng không chỉ with người được bình yên mà còn thu được về những with cá thân bạc trắng. Đó là thành quả mà công sức của người dân đạt được.

những câu thơ tiếp theo nhà thơ miêu tả vẻ đẹp của with người quê hương ông. họ không có những vẻ đẹp của một làn da trắng thanh lịch của trai tráng hà nội mà họ có vẻ đẹp chỉ có người làng chài mới có. họ sống với sóng biển, nước muối biển, gió biển vì thế cho nên thân hình của họ mang màu của rám nắng. Đó cũng là một vẻ ẹp vì vẻ ẹp ấy thể hiện ặc trưng của con người nơi đy ồng thời nó còn thể hiện sự vất vả c፻a.

những with người ấy pHải ương ầu với sone gió, phải chịu những cai nắng biển làm hơi nước nóg lên trên biển, họ pHải nếm vị sương sớm khi ra biển. vì thế cho nên cả thân hình của họ đều nồng thở vị xa xăm. những chiếc thuyền sau những ngày vất vả lênh đênh trên biển cũng về đến bên yên ả nằm.

chiếc thuyền ở đây được nhân hóa như con người bởi nếu không có nó thì dân chài đâu có phương tiện để ra biển. vì thế nó cũng được nghỉ ngơi. và chất muối kia thấm dần trong những thớ vỏ của nó. nói như thế để thấy được cái sự gắn bó của with thuyền với biển và người nơi đây.

nay xa cách lòng tôi luôn tưởng nhớ màu nước xanh, cá bạc, chiếc buồm vôi, thoang con thuyền rẽ sóng chạy ra khơi, tôi thấy nhớ cái mùi nồng m! <

đoạn thơ cuối nhà thơ không miêu tả cảnh làng chài đi đánh cá cũng không miêu tả những with người đy nữa mà nhà the bày tỏ lòng and thu tt. nhà thơ đã lớn lên trên quê hương ấy và ông đã đi xa nơi đó rồi chính vì thế mà lòng nhà thơ luôn tưởng nhớ đến.

Đúng vậy “khi ta ở chỉ là nơi đất ở/ khi ta đi đất bỗng hóa tâm hồn”. một người with khi đi xa vì sự nghiệp không thể nào nguôi nỗi nhớ quê hương. NHớ Màu NướC XANH, NHớ Thân Cá BạC, NHớ CHIếC BUồM Vôi, NHớ CảNH NHữNG CHIếC Thuyền Rẽ Són Són Khơi và nhà thơ cảm nhận ược cai mùi nồng m m m m

như vậy nhà thơ đã bộc lộ nỗi nhớ quê hương của mình qua tác phẩm. mỗi câu thơ cất lên là một sự thương nhớ vô bờ về mảnh đất sinh ra ta đó. nhà thơ nhớ cảnh đoàn thuyền, nhớ cảnh đi về và nhớ cả những with người thân hình xa xăm với tình nghĩa mặn mà nhƺv

phân tích bài thơ quê hương của tế hanh – mẫu 12

trong thi nhân việt nam, khi nhận xét về tế hanh, hoài thanh – hoài chân đã viết: “tôi thấy tế hanh là một người tinh lắm. she tế hanh đã ghi được những net thần tình về cảnh sinh hoạt chốn thôn quê”. những net thần tình ấy ược ghi lại bởi một hồn thơ khỏe kho /p>

cảnh sinh hoạt chốn thôn quê ấy ta bắt gặp trong những sáng tác về quê hương, về cái làng chài come biển with song trà bắt lưu giữ th ni bao kôm. quê hương – bài thơ rút trong tập nghẹn ngào là một trong số những bài thơ về quê hương rất hay đó. bài thơ mở đầu như là lời tự xưng danh, tự thuật rất đỗi tự nhiên và mộc mạc.

làng tôi ở vốn làm nghề chài lưới. và sau đó nhà thơ đã kể một cách say sưa, hào hứng về cái làng chài của mình. câu thơ có tính thông báo tiếp theo cho thấy đây là một làng chài ở vùng cửa song gần biển. bằng hai câu thơ đầu tiên, tác giả đã giới thiệu vị trí địa lí và đặc điểm nghề nghiệp của làng quê. quê là làng – nghề của làng là chài lưới.

trong tâm tưởng của nhà thơ, sau lời giới thiệu ấy, hình ảnh làng chài như đang hiện ra trước mắt. và nhà thơ đã miêu tả cụ thể một ngày ra khơi đẹp trời, dân làng bơi thuyền đi đánh cá. trong khung cảnh trời trong, gió nhẹ, sớm mai hồng. phải nói đó là một buổi sáng đẹp trời lí tưởng – vẻ đẹp tinh khôi, mát mẻ, dễ chịu, thoáng đãng, bao ia sắc hồn của min.

và chỉ những người làm nGhề chài lưới mới thấy hết ược tầm quan trọng thiết yếu của những buổi ẹp trời – không chỉ báo hiệu một buổi ra khơi lành, m. trong cái quang cảnh dễ làm lòng người phấn khích ấy, đoàn trai tráng bơi thuyền ra khơi, bắt đầu một ngày lao động của mình. làm nghề đánh cá nặng nhọc này phải là những người khỏe mạnh vạm vỡ mới có thể đảm đương nổi.

chỉ có những chàng trai mới có thể điều khiển được chiếc thuyền nhẹ băng như con tuấn mã, phăng mái chèo, mạnh mẽ vượt gitrang. có thể nói đây là một chuyến ra khơi đầy hào hứng. những câu thơ miêu tả trực tiếp cảnh dân làng ra khơi đánh cá có ý nghĩa như những chi tiết tả thực giúp người ọc hình dung ƻnhá kh . trên nền kể tả ấy xuất hiện hai câu thơ mang vẻ đẹp bất ngờ:

cánh buồm giương, to như mảnh hồn làng rướn thân trắng bao la thâu góp gió…

<p mỗi một vùng quê sinh sống lâu đời, dường như bao giờ cũng mang một net rất riêng. và người xa quê thường cảm nhận nó như linh hồn của làng quê.

Đối với tế hanh thuở mười tám tuổi, hình ảnh chiếc buồm ra khơi dường như mang hơi thở, nhịp đập, quê hương. một cánh buồm rướn thân trắng bao la thâu gop gió thật đẹp trong dáng vẻ cường tráng, sức vóc tung tỏa của nó. hai câu thơ diễn đạt hình ảnh giàu ý nghĩa, đưa nó lên thành biểu tượng của tâm hồn. cảnh đoàn thuyền đánh cá trở về lại được miêu tả trong bốn câu thơ:

ngày hôm sau ồn ào trên bến ỗ khắp dân làng tấp nập đón ghe về “nhờ ơn trời biển lặng cá ầy ghe” những with cá tươi ngon thn bạng.

tác giả không tả một ai cụ thể, mà là tả chung không khí làng chài, ở đây chỉ có âm thanh ồn ào; chỉ có trạng thái tấp nập, nhưng rõ ràng là một không khí vui vẻ, rộn ràng, thỏa mãn. nhờ ơn trời như là tiếng reo vui, tiếng thở phào nhẹ nhõm cảm tạ thiên nhiên trời biển đã giúp đỡ. phải with em làng chài mới thấy hết được niềm vui bình dị khi đón ghe đầy những with cá tươi ngon.

trong khung cảnh ấy, hình ảnh những trai tráng sức vó dạn dày sóng gió, có làn da ngăm rám nắng ược hiện l lhững thơt thâ thâ thânh n. Đy là chân dung những người dân chài lưới, đó như là những sinh thể ược tách ra từ biển, mang vị mòi của biển, mang theo về cả những biững. họ là những đứa with của biển khơi.

câu thơ thật lãng mạn, khoáng đạt, mang vẻ đẹp giản dị nhưng cũng thật khỏe khoắn, thơ mộng. with thuyền trước đây hăng như tuấn mã, phăng mái chèo mạnh mẽ ra đi, bây giờ mỏi mệt trở về bến nghỉ. with thuyền lại được nhân hóa, nó nằm im, mỏi mệt thư giãn và lắng nghe chất muối thấm dần trong thớ vỏ.

trạng thái nghỉ ngơi của with thuyền thật đặc biệt. và cũng phải yêu quý lắm, với có thể thấy with thuyền cũng là một thành viên của làng biển như tác giả đã hình dung. nhưng nói về with thuyền, kỳ thực cũng nói về with người cả thôi. giờ đây những người dân chài có thể hoàn toàn yên tâm mà ngả mình mãn nguyện và lặng yên thư giãn. dư vị của chuyến đi chỉ còn là đôi hình ảnh thấp thoáng, chập chờn trong tưởng tượng êm dịu của họ.

kết thúc bài thơ, tac giảc tiếp bộc lội nhớ về hình ảnh làng chài theo ấn tượng chung nhất: màu nước xanh, ca bạc, bi ếc bi ặcngng nớc nh ặc nh ặc nh ặc và ặc nngng, và ặc nngng, và ặc nng n ncngng, và ặcng n ncngng n. mặn what. nhớ đến cái mùi vị riêng biệt của xứ biển tức là nỗi nhớ thật da diết và thật sâu sắc. vâng, đó là mùi của biển cả, của song, của gió, của rong rêu, của cá, của cái vị mồ hôi trên lưng áo người đi biển. cái mùi vị quen thuộc và thân thương đó cũng chính là một phần của hồn làng, của quê hương.

bài thơ trong treo từ đầu đến cuối. Đó là tấm lòng yêu nhớ quê hương của một chàng trai thuần hậu gắn bó với cuộc đời of her. với tế hanh, cái làng chài lưới này đã trở thành nguồn thi cảm không vơi cạn. người ta thường nói ông là nhà thơ của quê hương sông nước, mà trong nhiều trường hợp quê hương chỉ thu gọn về một cái làng chài cớa.

có thể khẳng định rằng quê hương là một bài thơ tiêu biểu cho hồn thơ dung dị, đằm thắm của tế hanh. với nghệ thuật ặc sắc ở cách cảm nhận tinh tế, hình ảnh ặc trưng và chắt lọc, tác giả làm sống mãi một làng chài thƿơng m. thủy chung với một miền quê – một miền thơ như thế nên vần thơ quê hương của tế haanh vẫn giữ mãi một vẻ riêng ộc đáo, hấp dẫn bao thế hệ yêu thơ.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *