Dưới đây là danh sách Bài thơ áo lụa hà đông hay nhất và đầy đủ nhất
bài thơ Áo lụa hà Đông của nhà thơ nguyên sa được nhạc sĩ ngô thụy miên phổ nhạc thành bài hát cùng tên.
chuyện kể rằng, vào năm 1930, xứ bắc kỳc chức cuộc thi hoa hậu ở hà nội mà không giới hạn ối tượng tham dự, chỉ có duy nhất một điều ki ki ki khi đ. Điều bất ngờ của cuộc thi, người đĂng quang là lệ hà – một côn nữ xuất thân từ một gia đình nông dân nghèo ở tái bình, vì mưu phải trôn n rượu shaman. sau khi she đổi đời, cô trở nên nổi tiếng và là niềm ước mơ của bao chàng công tử nhà giàu. tuy nhiên người ẹp chân lấm, tay bùn lý lệ hằng đã nhanh chóng lọt vào mắt xanh của quốc vương bảo ại và trở thành người tình cạng.
như bao chàng trai si mê cái ẹp, dù đã hơn 20 năm sau khi lý lệ hà đoạt vương miện hoa hậu, nhà thơ nguyên sa vẫn mơ tưởng ến mời c. Ông đã viết bài thơ Áo lụa hà Đông trong đó có bóng dáng yêu kiều của người đẹp mặc áo lụa. Đến năm 1969, câu chuyện về hoa hậu thuần nông phút chốc trở thành người yêu của ông vua cuối cùng việt nam, đã khiến ngô thụy miên động lòng trắc ẩn viết nên ca khúc nổi tiếng Áo lụa hà Đông khi mới 21 tuổi.
nói về cái duyên của sự gặp gỡ này, ngô thụy miên đã chia sẻ với báo chí là giữa ông và thi sĩ không có hệ gì ngoài sự cảm thai conƻ củ. “/p>
Đọc them: nguyên sa & những bai thơ phổ nhạc
– bài viết: sự tích “Áo lụa hà Đông”– nguồn tin: vtv– xuất bản: 2013.11.10 15:29- Đường dẫn: https: //vtv.vn/- thời gian khai thác: 2021.07.19 22:32 vst
Áo lụa hà Đông – nguyên sa
nắng sài gòn anh đi mà chợt mátbởi vì em mặc áo lụa hà Đônganh vẫn yêu màu áo ấy vô cùngthơ của anh vẫn còn nguyên lắnga tr
anh vẫn nhớ em ngồi đây tóc ngắnmà mùa thu dài lắm ở chung quanhlinh hồn anh vội vã vẽ chân dungbay vội vã vào trong hồn mở cửa
gặp một bữa anh đã mừng một bữagặp hai hôm thành nhị hỉ của tâm hồnthơ học trò trò chất lại thành nonvà đôi mắt ngất ngây thành chất rượu
em không nói đã nghe lừng giai điệuem chưa nhìn mà đã rộng trời xanhanh đã trông lên bằng đôi mắt chung tìnhvới tay trắng em vào thơp>
em chợt ến, chợt đi, anh vẫn biếttrời chợt mưa, chợt nắng chẳng vì đâunhưng sao đi mà không bảo gì nhauể anh gọi buọi, tiếng l
Để anh giận mắt anh nhìn vụng dạigiận thơ anh đã nói chẳng nên lờiem đi rồi, sám hối chạy trên môinhững ngày tháng trên van b
em ở đâu, hỡi mùa thu tóc ngắngiữ hộ anh màu áo lụa hà Đônganh vẫn yêu màu áo ấy vô cùnggiữ hộ anh bài thơ tình lắnga tr
Áo lụa hà Đông – ngô thụy miên
nắng sài gòn anh đi mà chợt mátbởi vì em mặc áo lụa hà Đônganh vẫn yêu màu áo ấy vô cùnganh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng
anh vẫn nhớ em ngồi đây tóc ngắnmà mùa thu dài lắm ở chung quanhlinh hồn anh vội vã vẽ chân dungbay vội vã vào trong hồn mở cửa
em chợt ến chợt đi anh vẫn biếttrời chợt mưa chợt nắng chẳng gì đâunhưng sao đi mà không bảo gì nhauể anh gọi tiẻbung thồp v>
em ở đu hỡi mùa tóc ngắngiữ hộ anh màu áo lụa hà đônganh vẫn yêu màu too ấy vô c cùnganh vẫn yêu màu áo ấy vô cùnganh vẫn y y y êngan ấy êu